Lục Ly vẫn chưa tới gần Thần Sơn, còn có một cấm chế chính đang phá giải. Mặt đất chấn động và tiếng thú gào vừa rồi, Lục Ly đều nghe được. Thấy thần miếu bay về, trong lòng hắn trầm xuống, xem ra vụ hải cũng không ngăn được bọn Diêm Chân Lê thúc. Ông! Thần miếu không ngừng rung động, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, Khí Linh nói Hoang thú không ngăn được những người kia, trong đó có một người đặc biệt cường đại, không kém thua Yêu Đế năm đó là mấy, nó hỏi ngươi giờ phải làm sao? Tròng mắt Lục Ly khẽ đảo, để Huyết Linh Nhi truyền tin nói: - Bảo nó trước phá giải cấm chế nơi này, thả ta trực tiếp đến gần Thần Sơn. Sau đó nghĩ cách kéo dài thời gian, tóm lại không thể để những người kia tới gần ta! Huyết Linh Nhi truyền âm đi qua, thần miếu lại truyền về một câu, nói thế là phá hư quy củ, nó không thể làm loạn. Lục Ly trực tiếp phát nộ, để Huyết Linh Nhi truyền tin, bảo nó đã phá hư rất nhiều quy củ rồi, không cần để ý điểm này. Nếu còn lằng nhà lằng nhằng, không chỉ tất cả pháp trận Cổ Ma tử địa bị phá, mà thi thể Yêu Đế cũng sẽ bị mang đi! Khí Linh thần miếu thoáng ngập ngừng, sau đó trên thần miếu chợt lấp lánh quang mang, từng đạo hắc quang bay vụt xuống, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi lập tức vang lên trong đầu Lục Ly: - Chủ nhân, toàn bộ pháp trận cấm chế đã đóng lại! - Tốt! Lục Ly tung người bay tới phụ cận một trong hai tòa Thần Sơn, quát khẽ nói: - Huyết Linh Nhi, dẫn ra Khí Linh trong Thần Sơn! Huyết Linh Nhi xông vào trong Thần Sơn, không lâu sau, Khí Linh trong Thần Sơn liền bị dẫn ra, đuổi theo Huyết Tiên Đằng tiến vào thân thể Lục Ly, rồi tiến vào linh hồn hắn. Chuyện còn lại liền dễ làm, cũng như trước đây, Lục Ly nhẹ nhàng thu phục tòa Thần Sơn thứ tư. Thu phục xong xuôi, Lục Ly thấy thần miếu vẫn lơ lửng bất động giữa không trung, không khỏi có chút tức tối mắng bảo Huyết Linh Nhi truyền âm qua, để thần miếu nghĩ cách kéo dài thời gian. Thần miếu ngập ngừng một lát rồi bay đi, không biết nó định dùng cách nào để câu giờ. Lục Ly mặc kệ, tức tốc đi tới gần tòa Thần Sơn sau cùng, làm theo cách cũ, hấp dẫn Khí Linh trong Thần Sơn Khí Linh đi ra. Ông! Lát sau, tòa Thần Sơn cuối cùng bị luyện hóa, Lục Ly lấy ra ba tòa Thần Sơn còn lại trong Thiên Tà Châu, năm tòa Thần Sơn lớn chừng nắm tay bay xoay tròn quanh người hắn. Năm tòa Thần Sơn bay mấy vòng, Lục Ly lại không khỏi đau đầu, năm tòa Thần Sơn tới tay, nhưng có vẻ chẳng hề mang đến tác dụng nào đáng kể cả, cũng không thấy chúng có dấu hiệu dung hợp - Nha Ngao, Nha Mạo, năm tòa Thần Sơn các ngươi dung hợp lại đi! Lục Ly cường hành ra lệnh cho Nha Ngao và đám Khí Linh, chỉ là năm con Khí Linh vẫn không có bất kỳ hành động gì, như thể nghe không hiểu mệnh lệnh Lục Ly. Lục Ly lại thử hạ lệnh, nhưng năm tòa Thần Sơn vẫn không có bất cứ động tĩnh nào cả, khiến hắn không khỏi trợn tròn mắt. Hắn thật không dễ dàng, từ ức vạn dặm xa xôi đi vào Cổ Ma tử địa, chính là nhằm lấy được hai tòa Thần Sơn này. Giờ Thần Sơn tới tay, nhưng không thấy có bất kỳ tác dụng nào đáng kể, chỗ này lại không thể Phi Độ Hư Không rời đi, địch nhân gần trong gang tấc, không chừng hắn sẽ phải chết ở chỗ này. Hưu! Lục Ly vọt ra, đứng ở bên người Lăng Thanh Diễn, ánh mắt kẻ sau khẽ sáng lên. Nàng phát hiện hai tòa Thần Sơn kia biến mất, lúc này Lục Ly lại đi ra, hẳn là đã đại công cáo thành? - Thành rồi? Lăng Thanh Diễn thần sắc mong đợi nhìn Lục Ly, Lục Ly lắc đầu nói: - Năm tòa Thần Sơn thu được rồi, nhưng không cách nào dung hợp. Chiến lực ta cũng không thấy đề thăng! - Hả? Ánh mắt Lăng Thanh Diễn thoáng ảm đạm, vội dò hỏi: - Vậy giờ phải làm sao? Chúng ta chạy trước? - Chạy đi đâu? Lục Ly có chút đắng chát nói: - Người Hắc Viêm Điện ở ngay sau lưng, nếu chúng ta tiếp tục đi tới, ai biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì? Đừng mạo muội hành động, tốt nhất nên chờ thần miếu quay về rồi tính. Hưu! Vừa mới nói đến thần miếu, nơi xa có tiếng xé gió vang lên, thần miếu bay trở về. Vừa bay về liền không ngừng rung động, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi lập tức vang lên: - Chủ nhân, Khí Linh nói nó không chống nổi, bốn tên cường giả kia sắp tới đây rồi. Nó hỏi ngươi có cách nào giết chết bốn tên cường giả kia không? - Ta bó tay! Lục Ly lắc đầu đành chịu nói: - Nếu nó có thể giúp ta dung hợp năm tòa Thần Sơn, có lẽ ta còn có cách. Hiện tại chiến lực ta đấu không lại bốn tên cường giả kia, ngươi bảo nó, ta đi trước một bước, dặn nó tự cầu đa phúc! Lục Ly tính bức bách Khí Linh thần miếu một phen, thử xem Khí Linh có thể giúp hắn dung hợp năm tòa Thần Sơn hay không. Khí Linh này đã có linh trí tương đối cao, hẳn là hiểu rất rõ tình hình Cổ Ma tử địa. Bằng không nó đã không cách nào điều động hai mươi con Hoang thú cấp Vương đi tấn công đám người Tả Khâu Lộ. Thần miếu trầm mặc, lơ lửng bất động giữa không trung, Lục Ly đợi chừng mười nhịp thở, sau đó kéo tay Lăng Thanh Diễn nói: - Chúng ta đi! Đối với Lục Ly, Lăng Thanh Diễn trước nay luôn nói gì nghe nấy, lập tức cùng theo Lục Ly lách sang bên trái. Thần miếu thấy Lục Ly định bay mất, lập tức cuống lên, cấp tốc đuổi theo ngăn cản hắn. Ông! Thần miếu không ngừng rung động, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Khí Linh nói, chỉ cần ngươi giúp nó chặn mấy người kia, quay đầu nó nhất định sẽ giúp ngươi nghĩ cách dung hợp năm tòa Thần Sơn. Đồng thời dẫn ngươi đi tìm thiên vận đạo ngấn trong Cổ Ma tử địa, cho ngươi rất nhiều chỗ tốt! - Cút! Lục Ly trừng mắt, không ngờ Khí Linh thần miếu này còn biết trò bánh vẽ, tưởng hắn ngu chắc? Lại nói dù hắn đi cản, lấy chiến lực hắn bây giờ cũng cản không được. Lục Ly để Huyết Linh Nhi trực tiếp cự tuyệt đề nghị của Khí Linh, nói mình không có năng lực đó, bảo nó tự đi mà đi bảo trụ thi hài Yêu Đế. Dứt lời, Lục Ly dẫn theo Lăng Thanh Diễn gia tốc, lao vút về bên trái. Toàn bộ cấm chế phía này đã đóng lại, nhưng vẫn có sương trắng nhàn nhạt, ai cũng không biết đầu bên kia có gì, nhưng Lục Ly vẫn lấy tốc độ nhanh nhất phóng đi.
Chương 2437 Ly gián
Rầm rầm rầm! Ngao ngao ngao! Sau lưng vang lên một đạo tiếng nổ và tiếng rống phẫn nộ của Hoang thú, Lục Ly nghe liền đoán rằng đám người Lê thúc đã đến chỗ hồ bạc, chính đang khai chiến với đám Hoang thú còn lại. Hưu! Tốc độ thần miếu gia tăng đến cực hạn, lần nữa đuổi kịp Lục Ly, đồng thời bá đạo cản lại Lục Ly, nó lần nữa rung động, truyền tới một luồng ý niệm. - Chủ nhân, nó đồng ý giúp ngươi dung hợp năm tòa Thần Sơn! Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly lập tức đại hỉ, Huyết Linh Nhi tiếp tục truyền âm nói: - Khí Linh nói, ngươi quán chú thần lực tiến vào trong thần miếu, trước luyện hóa nó cái đã! - Luyện hóa nó làm gì? Lục Ly ngạc nhiên, kẻ địch sắp tới, hắn nhất định phải tranh thủ từng giây. Mặc dù thần miếu nhìn có vẻ giống như là một kiện chí bảo, nhưng lực công kích chắc là không mạnh, bằng không thần miếu đã trực tiếp đi ngăn bọn Lê thúc Diêm Chân rồi. Hiện tại điều hắn cần nhất chính là dung hợp năm tòa Thần Sơn, Thần Sơn có thể trấn áp Thần Giới Chí Tôn bình thường, năm tòa Thần Sơn dung hợp lại cùng nhau, không chừng sẽ có thể trấn áp Diêm Chân và Lê thúc. Thần miếu phát tán ba động, Huyết Linh Nhi lần nữa truyền âm, ngữ khí lại không khỏi ngạc nhiên: - Khí Linh trong thần miếu nói, ngươi muốn dung hợp năm tòa Thần Sơn thì nhất định phải luyện hóa nó trước. Bởi vì Thần Sơn không phải có năm tòa, mà là sáu tòa, thần miếu chính là tòa Thần Sơn thứ sáu, nó mới là Khí Linh quan trọng nhất trong sáu Thần Sơn! … Nghe xong, Lục Ly trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc không để đâu cho hết. Thẳng cho tới nay, trong lòng Lục Ly và tất cả cường giả U Yến chi địa đều cho rằng chỉ có năm tòa Thần Sơn, dung hợp năm tòa Thần Sơn liền có thể được đến một kiện Hồng Linh Thiên Bảo. Bây giờ đột nhiên lại có một tòa thần miếu nói cho hắn biết, Thần Sơn gồm sáu tòa, thần miếu là tòa Thần Sơn thứ sáu, đồng thời nó mới là hạch tâm của sáu Thần Sơn. Nếu thần miếu là một ngọn núi, Lục Ly còn có thể hiểu được, nhưng thần miếu và Thần Sơn thì đúng thật chẳng liên quan tới nhau gì cả. Chẳng qua sau một hồi trầm ngâm, rất nhanh trong lòng Lục Ly liền nghĩ thông suốt. Món bảo vật này khẳng định là một trong những bảo vật quan trọng nhất của Yêu Đế, bởi thế hắn sẽ không để người dễ dàng đạt được. Hắn khiến một tòa Thần Sơn ngụy trang thành thần miếu, như vậy người ngoài căn bản sẽ không nghĩ đến còn có tòa Thần Sơn thứ sáu. Không lấy được đầy đủ sáu tòa Thần Sơn, vậy liền không cách nào dung hợp, không cách nào triệt để được đến Hồng Linh Thiên Bảo này. Nếu không phải đám người Lê thúc Diêm Chân quá mạnh, nếukhông phải tòa Thần Sơn thứ sáu này linh trí rất cao, e là Lục Ly vĩnh viễn không có cơ hội nắm được thần miếu, càng không có cơ hội dung hợp sáu Thần Sơn. Đám người Lê thúc rất cường đại, cộng thêm Lục Ly nói bọn hắn tới để mang đi thi thể Yêu Đế. Khí Linh thần miếu đi theo Yêu Đế lâu vậy rồi, cảm tình vốn không cạn. Hệt như Huyết Linh Nhi, nếu sau này Lục Ly chết rồi, Huyết Linh Nhi trấn thủ thi thể, khẳng định cũng sẽ không để người khinh nhờn di thể hắn. Bởi vậy chuyện lần này mới thành cơ hội cho Lục Ly lợi dụng, nếu không với Lục Ly hiện tại, muốn nắm xuống thần miếu gần như là điều không thể. Không phá được thần miếu, tốc độ thần miếu Lục Ly cũng không đuổi kịp, Khí Linh thần miếu tương đối tuân thủ quy củ, muốn dễ dàng lừa gạt nó là điều rất khó. - Được! Lục Ly không suy tư quá lâu, lập tức đưa tay quán chú thần lực vào trong thần miếu, ý niệm hắn cũng theo thần lực tiến vào trong thần miếu. Thăm dò một lúc, trong lòng hắn không khỏi kinh hãi. Bởi vì trong thần miếu có một không gian, nhìn qua thần miếu có vẻ đích thật là một tòa miếu, chứ không phải một tòa Thần Sơn. Trong thần miếu có một đoàn hỏa diễm, bên trong ngọn lửa là một Khí Linh, nhìn có vẻ giống Hỏa Kỳ Lân, nhưng nhìn kỹ lại hơi bất đồng. Khí Linh này chủ động để cho thần lực Lục Ly bao phủ, chủ động tiếp nhận luyện hóa. Lục Ly vội vàng gia tăng cường độ thần lực quán chú, cơ hội tốt như vậy há có thể lỡ qua. Nếu không phải đối mặt với tình thế cực kỳ nghiêm trọng, Khí Linh sao lại thành thật chủ động tiếp nhận luyện hóa? Chủ động bị luyện hóa và kháng cự bị luyện hóa, hiệu suất chênh lệch như trời với đất, chỉ sau một nén hương, Lục Ly đã nhẹ nhàng luyện hóa hơn phân nửa. Chẳng qua, tiếng nổ phía sau càng lúc càng vang, càng lúc càng gần, Lục Ly ánh mắt lấp lánh, trong lòng dần trở nên thấp thỏm không yên. Luyện hóa thần miếu, sáu Thần Sơn dung hợp lại với nhau, hắn khả năng sẽ được một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, trong khi Diêm Chân và Lê thúc khẳng định có Hồng Linh Thiên Bảo, hắn có thể là đối thủ của hai người ư? Hưu! Lại qua nửa nén hương, Lục Ly vừa mới luyện hóa Khí Linh thần miếu xong, phía sau truyền đến tiếng xé gió, tiếp đó hai đạo thần niệm cường đại khóa chặt hắn. - Ha ha ha, để xem lần này Lục Ly ngươi trốn đi đâu? Tiếng cười lớn của Diêm Chân vọng tới, Lăng Thanh Diễn ở bên cạnh khẽ biến sắc, đảo mắt nhìn sang Lục Ly, trong tay hiện ra binh khí chuẩn bị liều mạng. Lục Ly không phản ứng Diêm Chân mà quát khẽ: - Sáu Thần Sơn, dung hợp! Ông! Năm tòa Thần Sơn và thần miếu cùng lúc sáng lên quang mang vạn trượng, tiếp đó năm tòa Thần Sơn đồng loạt lao vút về phía thần miếu, lúc đụng vào nhau, chợt như thái dương nổ tung, hào quang sáng lên càng thêm chói lòa, khiến tròng mắt Lục Ly không mở ra được. Đồng thời với đó, Lục Ly cảm giác được liên hệ tinh thần giữa mình và đám Khí Linh Nha Mạo Nha Ngao biến mất, trong linh hồn hắn bất ngờ có được liên hệ tinh thần với Khí Linh Hỏa Kỳ Lân. - Tiểu Lục tham kiến chủ nhân! Một tiếng truyền âm vang lên trong đầu Lục Ly, đồng thời với đó, Khí Linh truyền đến một ít tin tức, Lục Ly chỉnh lý lại một phen, cả người lập tức run lên. Những tin tức này liên quan tới toàn bộ Cổ Ma tử địa, liên quan tới phương pháp điều khiển tất cả cấm chế. Khí Linh thần miếu đảm nhiệm chức trách người thủ mộ Cổ Ma tử địa, có lẽ là bởi vì nó có được linh trí không sai, trước khi chết Yêu Đế giao lại trọng trách này cho nó. Mục đích là đảm bảo di thể mình không bị quấy nhiễu.
Chương 2438 Cửu Kỳ Sơn
Lục Ly vốn không mấy tự tin, nhưng sau khi được đến những tin tức này, hắn lập tức tự tin dâng cao. Không nói đánh giết Lê thúc và Diêm Chân, chí ít hắn có niềm tin tuyệt đối đủ sức mang theo Lăng Thanh Diễn chạy thoát. - Trận lên... Tay Lục Ly vung lên như thiểm điện, đánh ra từng đạo thần lực tiến vào mặt đất trước mặt, mặt đất lập tức phát sáng, từng con quang long vọt lên từ trong lòng đất, tất cả sát trận theo đó được khởi động. - Hả? Lê thúc và Diêm Chân vừa định bay tới, phát hiện dị biến dưới mặt đất, thân hình hai người lập tức đứng nguyên giữa trời, thần niệm Lê thúc quét nhìn một phen, cười lạnh nói: - Lục Ly, ngươi tưởng dựa vào loại pháp trận cấp thấp này liền có thể vây khốn bọn ta, liền có thể ngăn cản chúng ta giết ngươi? Ngươi quá ngây thơ rồi! Lục Ly không để ý Lê thúc mà tập trung chỉnh lý lại tin tức trong đầu, hắn nhất định phải nắm giữ toàn bộ pháp trận Cổ Ma tử địa trong lòng bàn tay, hắn còn muốn phân tích công dụng của các loại pháp trận, từ đó tìm ra cách lợi dụng pháp trận đánh giết bốn người Lê thúc. Oanh! Bên kia Lê thúc bắt đầu tấn công, hắn vung lên côn sắt màu ám kim, bất ngờ nện mạnh xuống lòng đất. Vẫn là cách đánh dùng ở Ám Hắc sâm lâm khi trước, để cho lực lượng tụ lại ở một điểm, đánh xuống mặt đất, cấp tốc truyền lực lượng khủng bố đi xuống, sau đó phát sinh nổ tung. Oanh! Mặt đất bị nện ra một đạo khe rãnh cực lớn, pháp trận bố trí dưới lòng đất bị Lê thúc chấn nát. Pháp trận tuy cường đại, song không gánh được lực lượng cuồng bạo như thế, chẳng mấy chốc một pháp trận đã bị nện hỏng. - Lê đại nhân uy vũ! Thương thế Tả Khâu Lộ đã khôi phục phần nào, hắn tranh thủ thời gian vỗ mông ngựa một cái, thần niệm khóa chặt Lục Ly, lớn tiếng quát lên: - Lục Ly, không gian Cổ Ma tử địa cực không ổn định, ngươi không cách nào Phi Độ Hư Không, bởi thế ngươi trốn không thoát. Tốt nhất là nên đầu hàng đi, không chừng Lê đại nhân và Diêm công tử tâm tình tốt, thu ngươi làm nô, tha cho ngươi một mạng! - Hắc hắc! Diêm công tử khẽ gật đầu nói tiếp: - Không sai, Lục Ly! Chỉ cần ngươi đầu hàng, trở thành nô bộc của ta, ta có thể cân nhắc tha mạng cho ngươi. Ngươi trẻ tuổi như vậy mà chiến lực đã có thể sánh ngang Thiên Thần nhị kiếp, tiềm lực phát triển không sai, chết ở đây thực sự có hơi đáng tiếc. Lê Thúc vung lên trường côn màu ám kim nện tới, lại dễ dàng phá tan thêm một sát trận, hắn lạnh lùng nói: - Lục Ly, ngươi là nhân tài, bản tọa cho ngươi một cơ hội, ngay bây giờ chủ động đi tới đầu hàng, bản tọa bảo đảm tha mạng cho ngươi! - Đầu hàng? Cũng không phải không thể! Lục Ly một bên chỉnh lý tin tức trong đầu, một bên giễu cợt nói: - Chẳng qua các ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện, phế vật như Tả Khâu Lộ, Hắc Viêm Điện các ngươi giữ lại làm gì? Trước giết Tả Khâu Lộ, ta liền cân nhắc đầu hàng các ngươi! Bá bá bá! Sắc mặt Tả Khâu Lộ tức thì tái nhợt, trong mắt hiện đầy sợ hãi, hắn giận dữ hét: - Lục Ly, ngươi dám hại ta? Hai vị đại nhân tuyệt đối đừng nghe hắn nói bậy, Thời Không Phủ đi theo Hắc Viêm Điện trăm vạn năm, lòng trung thành của chúng ta đối với Hắc Viêm Điện có nhật nguyệt chứng giám... - Được lắm! Lê thúc khoát tay nói: - Kế ly gián cấp thấp thế này, bản tọa há sẽ mắc lừa? Lục Ly, nếu ngươi đã cứng đầu ngoan cố, vậy thì vĩnh viễn ở lại Cổ Ma tử địa đi. Khoảng cách giữa Lục Ly và bọn Lê thú vốn cũng không xa, chỉ chừng trăm dặm. Nếu không phải có sát trận, chớp mắt bọn Lê thúc liền có thể đến bên người Lục Ly, sau đó hai người cùng lúc ra tay, phỏng chừng một chiêu liền sẽ miểu sát được Lục Ly. Chẳng qua trong trăm dặm này lại có vô số sát trận, những sát trận đó ngăn trở không cho đám Lê thúc áp sát tới gần, nhưng lúc này Lục Ly lại một mực không nhúc nhích, bởi thế bọn Lê thúc cũng không lo lắng. Mỗi lần tấn công Lê thúc đều có thể nhắm chuẩn hạch tâm sát trận, nhẹ nhàng hủy đi. Nếu Lục Ly bất động, nhiều nhất nửa nén hương, bọn Lê Thúc liền có thể đến bên người Lục Ly, sau đó đánh giết hắn. Kế ly gián của Lục Ly không mấy hữu dụng, Lê thúc không phải đứa ngốc, hắn sống mấy chục vạn năm, mưu kế đơn giản như vậy há lại không nhìn thấu. Hắn không nói gì thêm mà tập trung gia tốc phá trận, đồng thời truyền âm cho Diêm Chân, tùy thời chuẩn bị tấn công. Đợi cự ly được kéo gần thêm chút nữa, Diêm Chân liền có thể công kích, không cầu diệt sát Lục Ly, chỉ cầu kéo lấy Lục Ly không cho hắn đào tẩu. Bọn Lê thúc không ngừng áp sát, Lục Ly lại vẫn đứng im không nhúc nhích, trong đầu hắn là một đống tin tức hỗn độn. Cổ Ma tử địa rất lớn, cấm chế trong đó không biết bao nhiêu mà kể, hiện tại tình hình về tất cả pháp trận cấm chế tràn vào trong đầu hắn, hắn cần thời gian để chỉnh lý. - Nhanh, nhanh, nhanh! Tả Khâu Lộ và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại theo ở phía sau, thấy khoảng cách với Lục Ly càng lúc càng gần, trong lòng bọn hắn không khỏi càng thêm kích động. Chỉ muốn lập tức xông tới, chặt Lục Ly thành mười khối tám khối. Tám mươi dặm, năm mươi dặm, ba mươi dặm! Nếu là lúc bình thường, Lê Thúc và Diêm Chân đã có thể tấn công, thậm chí có cơ hội kích thương Lục Ly. Chẳng qua thấy lúc này Lục Ly vẫn đang nhắm mắt lại, Lê thúc liền không gấp, chỉ để Diêm Chân tùy thời chuẩn bị ra tay. Vạn nhất Lục Ly có bất kỳ động tĩnh nào, cả hai lập tức phóng thích sát chiêu cuốn lấy Lục Ly. Lần trước Diêm Chân phóng thích chân ý hệ Phong cuốn lấy Lục Ly, khi ấy Lục Ly căn bản không cách nào di động. Diêm Chân chuẩn bị đợi lát nữa cũng phóng thích chân ý hệ Phong, ý đồ khống chế Lục Ly như khi trước. Rầm rầm rầm! Lê Thúc tiếp tục phá trận, lúc chỉ còn cách Lục Ly chừng hai mươi dặm, Lê thúc quát lớn: - Diêm Chân, động thủ! - Phong tới! Diêm Chân lập tức gầm lên một tiếng, tay vung ra, phong vân bốn phía lập tức biến sắc, cuồng phong từ bốn phương tám hướng gào thét cuốn thốc về phía Diêm Chân. Bàn tay Diêm Chân trùng trùng vung ra, những gió kia lập tức hóa thành thực chất, như từng con phong long gào thét mà đi.
Chương 2439 Cửu Kỳ Sơn
Gió vốn vô hình, bởi thế không xúc động đến sát trận, mấy vạn con phong long thoáng chốc đã tới bên người Lục Ly, quấn chặt lấy hắn. Cả người Lục Ly tức thì bị trói cứng ngắc, như là bị mấy vạn dây mây trói buộc. - Tốt! Lê thúc và bọn Tả Khâu Lộ đồng thanh kêu to, Lục Ly bị trói buộc, trước mặt còn chừng mười sát trận, chỉ cần phá vỡ những sát trận này, Lục Ly liền thành thịt cá trên thớt gỗ, mặc bọn hắn tùy ý bóp nặn. Chẳng qua... Khiến chúng nhân kinh nghi chính là, thẳng đến lúc này Lục Ly vẫn không mở mắt, tựa hồ căn bản không phát giác được mình bị trói buộc. Nét mặt hắn vô cùng bình tĩnh, như là mặt hồ thu, bình thản đến mức khiến người thấp thỏm. Oanh! Lê thúc ngây người mất một lúc liền cũng mặc kệ, tăng nhanh tốc độ phá trận, chỉ cần phá tan bảy tám pháp trận trước mắt, rút ngắn cự ly với Lục Ly còn khoảng vài dặm. Côn sắt của hắn liền có thể nhẹ nhàng tấn công, một kích nện nát đầu Lục Ly. Phanh phanh phanh! Nương theo từng sát trận bị phá, trong lòng bọn Tả Khâu Lộ càng thêm phần thấp thỏm. Lục Ly từng sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, như một ngọn núi cao ép cho bọn hắn không thở nổi. Lúc này bộ dạng quỷ dị đó của Lục Ly khiến bọn hắn không khỏi lo sâu, sợ con vịt đã đun sôi bay mất. Mười dặm! Khoảng cách giữa Lê thúc và Lục Ly chỉ còn mười dặm, thực ra hiện tại hắn đã có thể phát động tấn công, chẳng qua, để cho chắc ăn, Lê thúc vẫn chưa tấn công. Trong lòng Lê thúc cũng có chút căng thẳng, ẩn ẩn có dự cảm chẳng lành, tựa hồ lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì đó. - Mẹ nó! Đột nhiên, tròng mắt Lê thúc co rụt lại, chửi đổng một tiếng, cả người nhảy dựng lên. Tròng mắt Diêm Chân cũng bỗng chốc trợn trừng, sắc mặt Tả Khâu Lộ và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại thì đều như gặp quỷ. Bởi vì... Lục Ly bất ngờ tan biến, không có bất kỳ dấu hiệu nào, thậm chí không gian đều không chút ba động, Lục Ly cứ vậy tan biến ngay trước mắt. Thần niệm bốn người điên cuồng quét quanh bốn phía, thăm dò khắp phương viên vạn dặm, nhưng vẫn không thấy được tung tích Lục Ly. Thậm chí không thu được bất kỳ manh mối hay dấu vết nào. Ông! Lục Ly biến mất, tòa Thần Sơn nho nhỏ lơ lửng trên đỉnh đầu hắn lại không biến mất, lúc này Thần Sơn kia sáng lên, tán phát thần quang năm màu, vàng hồng xanh đỏ tím. Tiếp đó Thần Sơn không ngừng bay lên không, đồng thời cấp tốc biến lớn, sau khi bay lên cao không vạn dặm, nó cũng theo đó trướng lớn tận ngàn dặm. Rầm rầm rầm! Thần Sơn lấy một tốc độ khủng khiếp đổ ập xuống, tốc độ Thần Sơn thậm chí còn nhanh hơn cả Lê thúc, trên đó là sáu loại khí lưu vờn quanh, ẩn ẩn có vô số phù văn lấp lánh. Một loại khí tức nặng nề mà ngột ngạt truyền ra từ bên trong Thần Sơn, khiến linh hồn hai người Tả Khâu Lộ đều bất giác rung động. - Hồng Linh Thiên Bảo! Lê thúc và Diêm Chân liếc nhau, nét mặt cả hai không giấu được vẻ ngưng trọng, khí tức Thần Sơn màu xanh này khiến hai người cảm nhận được áp lực. Có thể khiến hai người đều cảm thấy đề nén, vậy khẳng định phải là Hồng Linh Thiên Bảo, còn là Hồng Linh Thiên Bảo loại công kích rất lợi hại. Ông! Trong tay Lê thúc hiện ra một toà bảo tháp, thu Tả Khâu Lộ và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại. Hắn biết, lấy thực lực hai người Tả Khâu Lộ, tuyệt đối không trụ vững được trước trấn áp từ Thần Sơn. - Đứng vững! Lê thúc lật chuyển côn sắt trong tay, đứng dưới mặt đất, côn sắt cấp tốc biến lớn, hóa thành hình trụ khổng lồ. Uy áp Thần Sơn rất nặng, nhưng Lê thúc không mấy lo lắng, bởi vì côn sắt này của hắn cũng là Hồng Linh Thiên Bảo. Oanh! Thần Sơn nện lên côn sắt, mặt đất theo đó run lên, côn sắt không ngừng bị đè xuống, chỉ là tốc độ nghiền ép của Thần Sơn cũng theo đó giảm bớt. Hơn nữa tùy theo côn sắt không ngừng biến lớn, áp lực từ Thần Sơn đã không còn quá lớn như trước. Ông! Chẳng qua, Thần Sơn màu xanh đột nhiên lần nữa lấp lánh quang mang, tiếp đó dưới Thần Sơn từng đạo khí lưu màu đen lan tràn ra, nhanh chóng ngưng tụ thành từng thanh từng thanh trường kiếm, như mưa to trút nghiêng xuống. - Ách? Lê thúc và Diêm Chân liếc nhau, sắc mặt hai người đều trở nên ngưng trọng, ánh mắt Diêm Chân lấp lánh, thốt ra một nghi vấn: - Lê thúc, ngươi có cảm thấy Thần Sơn này giống trọng bảo của Mục Đế ở Tam trọng thiên không? - Rất giống! Trong tay Lê thúc hiện ra một mảnh cờ xí màu xanh, hắn quăng ném cờ xí lên không, che rợp bầu trời trên đầu hai người, nói: - Cửu Kỳ Sơn của Mục Đế có chín loại màu khác nhau, Thần Sơn này lại chỉ có sáu màu, trừ điều đó ra thì những cái khác đều rất giống. Hơn nữa uy lực Cửu Kỳ Sơn quá mạnh, nếu đúng là Cửu Kỳ Sơn, chúng ta căn bản không ngăn được, uy lực Thần Sơn này lại yếu hơn nhiều. Hô hô! Lúc Lê thúc cất tiếng, Thần Sơn trên đầu đột nhiên lóe lên hồng quang, tiếp đó một đạo sóng lửa gào thét trút xuống, bầu trời không chỉ rơi xuống mưa kiếm màu đen, còn rơi cả biển lửa. - Ách? Nét mặt Lê thúc lộ vẻ kinh nghi, thì thào: - Không ngờ lại có thể phóng thích hỏa vũ? Chẳng lẽ đây đúng thật là Cửu Kỳ Sơn? Cửu Kỳ Sơn rất nổi danh ở Nhị trọng thiên Tam trọng thiên, bởi vì đây là chí bảo của một cường giả. Cường giả sử dụng bảo vật này vô cùng cường đại, từng là chủ tể một phương tại Tam trọng thiên, bảo vật này cũng vô cùng khủng bố, cường giả chết dưới tay nó không biết bao nhiêu mà kể. Chẳng qua lúc này tòa Thần Sơn chỉ có sáu màu, uy lực cũng yếu đi rất nhiều. Nếu không Lê thúc và Diêm Chân khẳng định đã kinh hô ra tiếng, thậm chí lập tức nghĩ cách liên hệ Hắc Viêm Điện, thỉnh cầu điện chủ tự nhiên xuất mã cướp đoạt bảo vật này về tay. - Phỏng theo phẩm? Lê thúc cảm ứng hỏa vũ một phen, sắc mặt thoáng hiện vẻ thất vọng, hỏa vũ và mưa kiếm đều quá yếu, bị cờ xí màu xanh của hắn nhẹ nhàng chặn lại. Đây tuyệt đối không phải Cửu Kỳ Sơn, nếu không chỉ với một lượt mưa kiếm trút xuống, hắn và Diêm Chân sớm đã thịt nát xương tan. Chẳng qua có thể xác định một điểm, Thần Sơn này khẳng định cũng là Hồng Linh Thiên Bảo, còn là một kiện bảo vật không sai. Nếu có thể thu về tay, xem ra chuyến đi Thần Giới lần này cũng có được thu hoạch không cạn.
Chương 2440 Chưởng khống
Nghĩ đến đó, Lê thúc lập tức hành động, một tay không ngừng kết ấn, cờ xí màu xanh gào thét lao lên, không ngừng biến lớn, đón lấy hỏa vũ và mưa kiếm, lao thẳng tới chỗ Thần Sơn. Cờ xí này cũng là Hồng Linh Thiên Bảo, Lê thúc định dùng cờ xí trước bao trùm lấy Thần Sơn, sau đó lại nghĩ cách luyện hóa. Hưu! Chỉ là cờ xí còn chưa bay lên, Thần Sơn kia đã bất ngờ vọt lên cao không, sau đó tan biến trong tầm mắt hai người, thậm chí ngay cả thần niệm đều không thăm dò ra được. Rầm rầm rầm! Lát sau, trên chín tầng trời đột nhiên vang lên tiếng sấm dữ dội, tiếp đó từng đạo lôi Long du tẩu vờn quanh giữa trời, không ngừng dung hợp lại với nhau, từng đạo khí tức khủng bố tràn ngập xuống, bao phủ Lê thúc và Diêm Chân. - Hả? Lê thúc và Diêm Chân đều ngây dại, lông tơ toàn thân dựng đứng cả lên, hai người cảm thấy như bị vô số cự thú nhìn chằm chằm. Trên trời, lôi điện không ngừng dung hợp, uy lực càng lúc càng lớn, nếu khóa chặt hai người oanh kích xuống, dù hai người không bị oanh sát thì cũng trọng thương. Diêm Chân cũng tham ngộ qua một chân ý Lôi Bạo, nhưng hắn không phải Linh Thể thuộc tính Lôi. Hắn có thể khống chế lôi điện, song không có nghĩa là có thể ngăn trở tất cả lôi điện oanh kích. Hơn nữa lôi điện hắn khống chế là do hắn gọi đến, hoàn toàn tuân theo tiết tấu của hắn. Trong khi những lôi điện này lại không bị hắn khống chế, hắn sao có thể nháy mắt dẫn dắt điều khiển chúng được? - Đi! Lê thúc gần như không chút do dự, quay sang đánh mắt ra hiệu với Diêm Chân, tính trước rời khỏi chỗ này rồi tính. Mặc kệ những lôi điện kia liệu có khóa chặt công kích bọn hắn hay không, tốt nhất vẫn đừng nên mạo hiểm. Xoẹt! Bọn hắn đoán đúng, lôi điện trên trời chính đang khóa chặt hai người để tấn công, vô số lôi điện dung hợp lại với nhau, cuối cùng tạo thành hai con lôi long khổng lồ. Hai con lôi long kia xé rách vòm trời, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa chia nhau đánh xuống hai người. - Trụ vững! Lê Thúc gầm lên một tiếng, cờ xí màu xanh bay vụt xuống, bao bọc lấy hắn, đồng thời tiểu kiếm màu xanh ngoài thân cũng lấy tốc độ nhanh nhất vờn quanh thân mình. Bên kia, hai tay Diêm Chân kết ấn nhanh như chớp, định dẫn dắt lái đi lôi điện bổ xuống. Đồng thời ngoài thân hắn hiện ra một kiện chiến giáp màu xanh lấp lánh thần quang, thần giáp có năng lực phòng ngự rất mạnh, theo như Diêm Chân thấy, dùng để ngăn trở lôi điện hẳn là dư dả có thừa. Diêm Chân đoán không sai! Lôi điện đánh xuống rất nhanh, tốc độ cực khủng bố, hắn và Lê thúc căn bản trốn không thoát. Hơn nữa lôi điện rõ ràng còn có thể truy tung, khóa chặt hai người mà tấn công. Thần giáp màu xanh tán phát thần quang chói mắt, chặn lại đại bộ phận lôi điện, mặc dù có một phần nhỏ lôi điện thẩm thấu vào, nhưng lấy cường độ nhục nhân Diêm Chân thì hoàn toàn có thể ngăn trở được. Cảm nhận thống khổ bị điện giật truyền đến, Diêm Chân chửi đổng mấy tiếng. Hắn không phải đứa ngu, nếu tình huống như thế mà hắn còn không hiểu được thì đã không cách nào tu luyện tới cảnh giới bây giờ. Lục Ly có thể khống chế cấm chế Cổ Ma tử địa, lôi điện này là do Lục Ly làm ra! Chẳng qua chính bởi thế trong lòng hắn lại không khỏi thở phào, lôi điện này hẳn là do pháp trận cường đại nhất trong Cổ Ma tử địa tạo thành. Lôi điện không oanh sát được hắn, bằng với đòn sát thủ của Lục Ly đã vô dụng. Hắn quay đầu nhìn lại Lê thúc, chỉ thấy Lê thúc còn thảm hơn cả hắn, cũng may chỉ bị thương ngoài da, không tính là trọng thương. Hắn thở ra một hơi dài, nhìn Lê thúc hỏi: - Lê Thúc, giờ phải làm sao? Lê thúc cũng không biết phải làm sao, rõ ràng Lục Ly có thể khống chế cấm chế trong này, mặc dù không giết chết được bọn hắn, nhưng bọn hắn muốn tìm ra rồi đánh giết Lục Ly, độ khó e rằng không nhỏ. Hắn trầm ngâm một lát rồi nói: - Nhìn xem Lục Ly đang ở chỗ nào? Diêm Chân lấy ra Cửu Tinh bàn, thìa đồng trên đó chuyển động, rất nhanh Diêm Chân liền nói: - Ở mặt bắc! - Đi! Lê Thúc vung tay nói: - Chúng ta một đường phá trận mà đi, hủy diệt toàn bộ pháp trận cấm chế trong này, để xem Lục Ly còn có thể chạy được đi đâu? Cứ vậy ảo não lui ra, bằng với tuyên cáo thất bại, cảnh đó khiến người kiêu ngạo như Lê thúc và Diêm Chân không cách nào chấp nhận được. Chẳng phải chỉ là tiêu tốn thêm chút thời gian, chẳng phải chỉ là bị lôi điện oanh một lúc thôi sao, bọn hắn chịu được. Không giết chết Lục Ly, bọn hắn không mặt mũi nào về lại Nhị trọng thiên. Cổ Ma tử địa có rất nhiều cấm chế, nhưng dù nhiều đến đâu, bọn hắn vẫn có thể phá tan từng chút từng chút một, sớm muộn sẽ có một ngày hủy đi toàn bộ cấm chế. Một tháng không được thì một năm, một năm không được thì mười năm. Đối với Lê thúc mà nói, thời gian trăm năm cũng chỉ trôi qua trong chớp mắt, nếu đánh giết được Lục Ly, đồng thời nắm xuống tòa Thần Sơn ấy, chút trả giá ấy có đáng là gì. Lúc này Lục Ly đúng thật đang ở mặt bắc! Trên một ngọn núi cao hùng vĩ ở phía bắc, Thần Sơn màu xanh lơ lửng giữa trời, Lục Ly đang ở ngay bên trong Thần Sơn! Vừa rồi Lục Ly biến mất không phải là bị truyền tống đi, mà là tiến vào trong Thần Sơn. Trong Thần Sơn có một không gian, không gian này tương tự không gian trong thần miếu, ở đó có một đại điện cực lớn. Bất luận Thần Sơn biến lớn hay thu nhỏ, đại điện đều sẽ không thay đổi. Vừa rồi Lục Ly đã sử dụng thần thông của Thần Sơn, truyền tống chính mình vào trong đây. Sau đó điều khiển Thần Sơn công kích, bao gồm cả lôi điện vừa rồi cũng là do hắn khống chế. Hiện tại hắn đã chỉnh lý sơ lược xong tất cả tin tức, đồng thời thử cách vận dụng cấm chế công kích mạnh nhất ở nơi này. Chỉ là kết quả khiến hắn có chút thất vọng, Diêm Chân đoán không sai, lôi điện oanh kích chính là cấm chế mạnh nhất của Cổ Ma tử địa. Pháp trận oanh kích mạnh nhất đều không giết chết được Diêm Chân và Lê thúc, điều này bằng với trước mắt Lục Ly không có bất kỳ cách nào giết chết hai người. Hiện tại Lục Ly đang ở trong đại điện, lại có thể thông qua Thần Sơn và cấm chế, khống toàn bộ tình hình Cổ Ma tử địa.