Lân cận Nộ Diễm Đảo có mấy vạn hòn đảo, mạn bắc còn có trên vạn hòn đảo, cơ hồ tất cả đảo đều trú đóng thế lực nhỏ, trung đẳng, Lục Ly muốn tìm được Thiên Ưng quân đoàn đành tìm từng hòn đảo. Lục Ly không muốn đánh cướp thế lực nhỏ bình thường, không được vài Thần Nguyên Kim, còn dễ dàng bại lộ. Lục Ly chỉ có thể kiên nhẫn lẻn đi mạn bắc, mấy thám báo đều bị hắn ném vào trong Thiên Tà Châu. Tuy Lục Ly không định giết hết, nhưng tạm thời không thể thả họ ra, nếu không thì sẽ bị bại lộ hành tung. Hải đảo bốn phía quả nhiên đều có thế lực lớn nhỏ trú đóng, Lục Ly không gây chú ý theo đáy biển đi qua, phát hiện đáy biển đầy rẫy thám báo ẩn nấp. May mà hắn có Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực rất nhạy, dễ dàng tránh đi thám báo, một đường lẻn đi. Tiêu phí hai, ba canh giờ, Lục Ly đến mạn bắc Nộ Diễm Đảo, hắn không ngoi lên mặt biển, mà là ở đáy biển bắt thám báo. Sức chiến đấu của thám báo đều thấp, thông thường Lục Ly trực tiếp lao qua tựa như tia chớp bóp cổ đối phương, cưỡng bức đưa vào trong Thiên Tà Châu. Lục Ly bắt mấy thám báo, tra khảo một phen vẫn không thể xác định cứ điểm của Thiên Ưng quân đoàn, chỉ có thể chắc chắn là ở mạn bắc Nộ Diễm Đảo. Lục Ly chọn cách ngốc nhất, vẽ bản đồ. Hắn khiến thám báo vẽ tất cả đảo nhỏ ở mạn bắc, đánh dấu những đảo nhỏ này có thế lực nào trú đóng, đảo nhỏ này bị gia tộc nào chiếm cứ. Lục Ly định áp dụng thủ đoạn sàn lọc, nếu không thì tra xét mấy vạn hải đảo, hắn còn không tìm được Thiên Ưng quân đoàn nhưng phỏng chừng đối phương đã biết, sớm chuồn mất, hoặc là đào hố sẵn chờ hắn té chết. Lục Ly đi loanh quanh, một hơi bắt ba mươi mấy thám báo đi vào trong Thiên Tà Châu. Hắn khiến mỗi thám báo vẽ một tấm bản đồ, đánh dấu hải đảo họ biết bị thế lực nào chiếm cứ, nếu dám vẽ bậy thì giết chết không hỏi. Nhóm thám báo cực kỳ nhạy bén với tình báo, khi Lục Ly bắt bọn họ thì họ biết ngay đó là Địa Ngục Sát Thần. Lục Ly hỏi thăm về Thiên Ưng quân đoàn, bọn họ đều như trút được gánh nặng, Lục Ly nhằm vào Thiên Ưng quân đoàn thì thế lực của bọn họ an toàn. Một đám thám báo vẽ hơn hai canh giờ, vẽ ra tình huống mình biết. Đám thám báo này đều sợ chết, vẽ tất cả hải đảo cơ bản giống nhau, đảo bị thế lực nào chiếm cứ cũng trùng khớp. Mất bảy, tám canh giờ, bản thân Lục Ly tự mình vẽ một tấm bản đồ, loại trừ nhiều đảo, rồi lần thứ hai bắt đầu so sánh bài trừ, lại tiêu phí hơn một ngày, Lục Ly sàn lọc gần vạn hòn đảo, chỉ còn lại hơn một nghìn đảo không bị loại. Mục tiêu rút nhỏ nhiều, nhưng Lục Ly vẫn không hài lòng. Hắn lại lần nữa đi ra ngoài, lần này tiến lên hai, ba canh giờ, bắt mấy chục thám báo, khiến bọn họ tiếp tục vẽ bản đồ, tiếp đó hắn lấy bản đồ mới, tiếp tục sàn lọc. Lại trôi qua hai ngày, Lục Ly giảm mục tiêu xuống còn hơn một trăm đảo. Một trăm hòn đảo này không biết bị thế lực nào chiếm cứ, một số đảo có Thần Văn Đạo Tràng, không có thám báo dám đi vào. Một ít đảo có cường giả trấn giữ, vừa tới gần thám báo sẽ bị phát hiện. Còn có một ít đảo có mê trận, căn bản không cách nào tới gần. “Tìm!” Hơn một trăm đảo dễ tra xét hơn nhiều, nếu tra xét hơn một vạn đảo thì không điều tra nổi. Lục Ly theo bản đồ bắt đầu tra xét từng đảo, lân cận có bốn đảo, Lục Ly bắt đầu tra xét từ bốn hòn đảo này. Lục Ly đi theo đáy biển, dựa vào Đại Đạo Chi Ngân hắn có thể dễ dàng tránh thoát thám báo ẩn nấp, tới gần hải đảo, hắn cũng không đi lên, mà là vòng quanh hải đảo. Thông thường dưới hải đảo đều có thám báo ẩn nấp, tùy tiện bắt một người liền biết ai ở trên đảo. Không phải, không phải, không phải... Đảo thứ nhất là nơi một thế lực trung đẳng trú đóng, đảo thứ hai là nơi một gia tộc lánh đời trú đóng, đảo thứ ba là nơi mấy tán tu cường đại trú đóng. Hiệu suất của Lục Ly rất cao, hắn thầm mừng vì mình không xằng bậy, nếu không thì nếu chọc giận một ít đại tộc lánh đời hoặc tán tu cường đại, hắn sẽ có rắc rối lớn. Xem ra cuộc chiến Nộ Diễm Đảo không đơn giản, bốn liên minh ở bên trong đấu sống đấu chết, bên ngoài lại có vô số thế lực, tán tu, đại tộc lánh đời làm chim sẻ ở phía sau. Hiện tại khó mà nói cuối cùng Nộ Diễm Đảo rơi vào tay ai. Tiếp tục sàn lọc, Lục Ly càng thêm cẩn thận! Ngày thứ ba, Lục Ly tra xét hơn tám mươi hải đảo, hôm nay hắn rốt cuộc tìm được Thiên Ưng quân đoàn. Lục Ly bắt một thám báo trên một hòn đảo không lớn không nhỏ, khảo vấn thì phát hiện là Thiên Ưng quân đoàn trú đóng trên đảo. Nhưng theo thám báo này khai ra tình báo, trên đảo có một ít Thần Văn Đạo Tràng, hơn nữa tổng cộng có tám cọc tiêu ngầm, Lục Ly muốn lặng lẽ âm thầm ẩn nấp đi vào thì khó khăn cực kỳ lớn. Thám báo này chứng thực một điều, quân đoàn của bọn họ hiện tại rất giàu, trước đó không lâu chặn giết rất nhiều thế lực nhỏ, trung đẳng, trên tay Thiên Ưng nếu ước tính con số bảo thủ thì có được trăm vạn Thần Nguyên Kim. “Thần Văn Đạo Tràng sao?” Lục Ly có chút rối rắm, Thần Văn Đạo Tràng là kỳ dị nhất, sơ sẩy một cái là sẽ bị hố chết. Năng lực Huyết Linh Nhi về thần văn của Huyết Linh Nhi còn chưa tính quá mạnh, nếu không thì hắn sẽ không do dự. Thần Văn Đạo Tràng do nhị thủ lĩnh của quân đoàn bố trí, những thám báo vòng ngoài căn bản không hiểu, chỉ đi theo tuyến đường nhị thủ lĩnh dặn tránh kích phát Thần Văn Đạo Tràng, cho nên thám báo cũng không biết cụ thể có công dụng gì. “Chơi luôn!” Trầm tư thời gian một nén hương, Lục Ly quyết định ra tay, tiêu phí thời gian dài như vậy mới tìm được Thiên Ưng quân đoàn, Lục Ly không thể nào buông bỏ đổi sang mục tiêu tiếp theo. Thiên Ưng quân đoàn giàu như vậy, làm xong vụ này là có thể rời đi, bên này quá loạn, Lục Ly không muốn tiếp tục ở đây, nên sớm đi Phong Bạo Hải Vực. Lục Ly từ đáy biển lén ngoi lên, luôn thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, còn chưa lên đảo hắn liền phát hiện ba thám báo, dễ dàng tập kích trực tiếp xử lý thám báo.
Chương 2642 Không oán không thù
Thiên Ưng quân đoàn chặn giết vô số thế lực nhỏ, chém giết không biết bao nhiêu người, nếu hạ quyết tâm, Lục Ly sẽ không nhân từng nương tay, hắn định giải quyết đám người Thiên Ưng quân đoàn, không chừa tai họa ngầm. Lục Ly lén lên đảo, đi theo tuyến đường thám báo nói, dọc đường đi dựa vào Hư Không Trùng màu vàng sậm, hắn đã xử lý mười một thám báo. Thiên Ưng quân đoàn quả nhiên là một đội quân cực kỳ nghiêm cẩn, huấn luyện nghiêm chỉnh, thám báo mai phục rất sâu. Nếu Lục Ly không có Đại Đạo Chi Ngân, e rằng không cách nào phát hiện những thám báo kia. Không có Hư Không Trùng màu vàng sậm, cũng không thể nháy mắt miểu giết bọn họ. Lục Ly tiến lên hơn ba mươi dặm, xem như đi vào khu vực giữa đảo, hắn càng cẩn thận, bởi vì đằng trước còn có Thần Văn Đạo Tràng. Lại lần nữa tiến lên hơn mười dặm, Lục Ly phát hiện phía trước có một mảnh rừng rậm, hắn mẫn tuệ cảm giác được hơi thở của thần văn, khỏi phải nói, đằng trước là một Thần Văn Đạo Tràng. “Huyết Linh Nhi!” Lục Ly không dám tùy tiện hành động, hắn truyền âm cho Huyết Linh Nhi: “Phía trước có một Thần Văn Đạo Tràng, ngươi lặng lẽ đi tra xét, khoan làm gì.” Huyết Linh Nhi từ cơ thể của Lục Ly đâm vào lòng đất, lặng lẽ kéo dài đến rừng rậm phía trước. Giây lát sau nó truyền âm nói: “Quả thực có một Thần Văn Đạo Tràng, nhưng không phải rất mạnh, là khốn trận, chủ nhân có muốn phá vỡ?” “Khốn trận?” Lục Ly trầm tư giây lát, trong lòng khẽ động một cái, hỏi: “Ngươi xác định có thể dễ dàng phá vỡ sao?” “Xác định!” Huyết Linh Nhi truyền âm khiến Lục Ly tinh thần nâng cao, đầu óc của hắn chuyển động, không có khiến Huyết Linh Nhi phá trận, mà là đi tới trước. Đến bìa rừng, Lục Ly phát hiện trong rừng rậm rất nhiều đại thụ đều có thần văn, những thần văn này dựng lên một Thần Văn Đạo Tràng, diễn hóa ra sát chiêu và thần thông kỳ dị. Lục Ly tra xét một lúc, dứt khoát đi vào, ban đầu không có phản ứng, đi vào vài trăm thước, tất cả thần văn đều sáng lên, tiếp đó một lực tràng kỳ dị khuếch tán, Lục Ly cảm giác thân thể bị trấn áp, cơ hồ không cách nào di động. Oong! Mặt nạ trên mặt Lục Ly thay đổi, biến thành hình dạng thanh niên bình thường, biểu cảm giả vờ kinh hoàng hốt hoảng, yên lặng chờ đợi. Đồng thời hắn bắt đầu âm thầm thả Hư Không Trùng, khiến rất nhiều Hư Không Trùng nấp vào lòng đất không nhúc nhích. Hư Không Trùng không có hơi thở quá mạnh, không tra xét rõ ràng căn bản không thể phát hiện ra chúng nó. Vèo vèo vèo! Bốn phía vang lên vô số tiếng xé gió, Lục Ly cảm ứng được ít nhất có hơn một trăm người lao về hướng này. Trong đó có hai hơi thở rất mạnh. - Hừm hừm! Vang tiếng hừ lạnh: - Không biết sống chết, dám lẻn vào, còn là một Nhất Kiếp Thiên Thần? Thám Báo Đường đều là bất tài sao? Một nhóm người theo bốn phương tám hướng đi đến, nhưng đều đứng ngoài bìa rừng, nhóm người này toàn mặc chiến giáp màu đen, rất nhiều người ánh mắt lộ ra ngạc nhiên nghi ngờ. Lục Ly không có khiến mặt nạ biến thành lệ quỷ, cộng thêm giờ phút này thoạt trông kinh hoảng thất thố, cho nên rất nhiều người cho rằng hắn chỉ là một thám báo. Vòng ngoài có mấy lớp trạm gác thám báo ngầm, vậy mà người này có thể dễ dàng lẻn vào tận chỗ này? Thật khiến bọn họ bất ngờ. “Chỉ có một số người tới? Thủ lĩnh của Thiên Ưng quân đoàn chắc vắng mặt.” Lục Ly thầm đáng tiếc, hắn không tiếc bại lộ dẫn rắn ra khỏi hang, không ngờ rằng không dụ được thủ lĩnh của họ ra. Hắn chờ giây lát, xác định không có người đi tới, ra lệnh cho Huyết Linh Nhi: “Huyết Linh Nhi, phá trận!” Oong! Thần văn chạy dọc vô số cây cối, lực tràng bao phủ trên người Lục Ly biến mất. Lục Ly vờ lộ nét mặt vui mừng, thân thể như dã thú lao đi một phương hướng. - Ủa? Một nam nhân tóc đen cao lớn trên mặt lộ ra ngạc nhiên nghi ngờ, hét to: - Bắt lấy! Vù vù vù! Mấy chục người lập tức ùa lên, những người này bước chân rất kỳ dị, mơ hồ khó đoán, giống như bóng ma đi trong bóng tối. Binh khí trong tay bọn họ hoặc là đoản kiếm, hoặc là gai nhọn, hoặc là tên bắn, đều là binh khí dành cho thích khách. Một đám người tốc độ rất nhanh, thoáng chốc đuổi theo kịp Lục Ly cố ý thả chậm tốc độ. Đám người không phát ra thần thông kỳ dị, chỉ dùng các loại ánh sáng phát ra từ binh khí đâm về phía Lục Ly. Oong! Lòng đất bỗng rực sáng từng đợt ánh sáng màu hoàng kim, tiếp đó vô số Hư Không Trùng màu hoàng kim chen chúc mà ra, bao phủ mấy chục người. - A? Bản năng đối với nguy hiểm khiến rất nhiều người lập tức lùi nhanh, nhưng đã không kịp, mấy vạn con Hư Không Trùng chui vào cơ thể nhiều người. - A a! Mấy chục thích khách cảnh giới đều không cao, thân thể phòng ngự rất yếu, toàn bộ đều lăn lộn dưới đất, một số người nửa cơ thể bị gặm mất. - Tình huống gì? - Những con sâu này... - Đám sâu khủng khiếp quá! Võ giả ở phương xa hoàn toàn thay đổi sắc mặt, hai Nhị Kiếp đỉnh phong con ngươi lấp lóe nhìn chằm chằm Lục Ly, hai người nhìn nhau một cái, cùng nhích người, như hai tia chớp nhanh chóng tới gần. Lục Ly không có trốn, giờ phút này tiếp tục diễn kịch đã vô nghĩa, có thể hố chết mấy chục người cũng tuyệt lắm rồi, hai cường giả ra tay, hắn nhất định phải dốc hết sức ứng phó. Xoẹt! Hắn lấy ra Thất Tinh chiến đao, khóa chặt một người, đột nhiên đánh xuống, ánh đao kinh thiên sáng lên, chấn vỡ một khoảnh rừng bốn phía, ánh đao khóa chặt một người, đánh bay người này. Cùng lúc đó, Hư Không Trùng màu vàng sậm bị Lục Ly chôn trong lòng đất hành động, mấy trăm con chui vào cơ thể của người này. Một Nhị Kiếp đỉnh phong khác vốn nhanh chóng lao về phía Lục Ly, giờ phút này phản ứng lại, hắn giật mình kêu lên: - Ngươi là... Địa Ngục Sát Thần? - Đáp đúng rồi, có thưởng! Trên mặt Lục Ly phát sáng, biến thành mặt nạ lệ quỷ, hắn trở tay chém một đao, khóa chặt người này chém tới. Người kia vốn muốn chạy trốn, lại bị trấn áp, bên dưới có vô số Hư Không Trùng màu vàng sậm vọt tới, đi vào trong thân thể của hắn. Ầm! Thân thể của hắn bị nổ bay, linh hồn đóng băng, Hư Không Trùng màu vàng sậm gặm cắn, nội tạng bị gặm sạch. Hắn đau đớn lăn lộn dưới đất, muốn trốn nhưng không trốn được, không trấn áp Hư Không Trùng, thân thể rất nhanh sẽ bị gặm sạch.
--------------------------------
Tác giả: oán
Chương 2643 Không dễ dàng như vậy
- Địa Ngục Sát Thần? - Hắn là Địa Ngục Sát Thần? Trốn! - Trốn mau, nhanh đi bẩm báo thủ lĩnh! Võ giả ở xung quanh bị dọa, Lục Ly quá nổi tiếng, hai lần ra tay diệt hai quân đoàn giặc cỏ, bọn họ làm sao dám đối kháng? Vèo! Tốc độ của Lục Ly nhanh đến mức nào? Hắn như một làn gió lướt đi, không có công kích, chỉ đuổi theo kịp bọn họ rồi thả ra Hư Không Trùng, những võ giả bình thường không ngăn nổi Hư Không Trùng màu hoàng kim, muốn trốn cũng không thể. Phương xa vọng lại tiếng rống: - Lão nhị, có chuyện gì? Một Nhị Kiếp đỉnh phong lăn lộn dưới đất lập tức quát to: - Đại ca, trốn mau, là Địa Ngục Sát Thần! - Đại ca? Lục Ly mắt sáng ngời, hắn muốn tìm là Thiên Ưng, người ở đây hẳn là không trốn được nữa, cuối cùng sẽ bị Hư Không Trùng gặm cắn. Hắn mặc kệ bên này, lao nhanh hướng phát ra âm thanh. Lục Ly đẩy tốc độ tăng lên tới cực hạn, trong khoảnh khắc lướt qua nghìn dặm, hắn tìm được thủ lĩnh của Thiên Ưng quân đoàn, Thiên Ưng. Hết cách, Thiên Ưng mang theo một đám người xông đến, hơi thở quá mạnh, muốn người ta không phát hiện ra cũng khó. - Địa Ngục Sát Thần? Thiên Ưng không quá cao to, khuôn mặt rất bình thường, ném vào trong đám người chẳng chút bắt mắt, nhưng hơi thở rất mạnh, mạnh còn hơn Quỷ Sát. Trong mắt Thiên Ưng tràn ngập ánh sáng âm u lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Lục Ly hỏi: - Chúng ta không oán không thù, tại sao muốn tiến công Thiên Ưng quân đoàn ta? - Lúc các ngươi chặn giết những thế lực nhỏ sao không nói không oán không thù? Lục Ly nhún vai, ánh mắt tràn ngập lạnh lùng nói: - Kẻ hèn này thiếu chút Thần Nguyên Kim cần dùng, các ngươi đặc biệt giàu có, đành tìm các ngươi để mượn, cho ta mượn hai trăm vạn Thần Nguyên Kim, ta thả các ngươi một con đường sống. - Hai trăm vạn? Thiên Ưng cười nhạt, bọn họ vất vả khổ cực đánh cướp mấy trăm thế lực nhỏ đều chưa chắc có hai trăm vạn, Lục Ly hé môi liền muốn hai trăm vạn? Hắn còn thật sự cho rằng mình vô địch thiên hạ? Thiên Ưng không thích nói nhảm nhiều, hắn vung mạnh tay nói: - Xử lý người này! Vèo! Thiên Ưng mang theo hai, ba trăm người lập tức tản ra, một đám như quỷ mỵ lao nhanh đến. Nhóm người này đi tuyến đường rất mờ ảo, rõ ràng bay hướng bên này, thân thể lại xuất hiện ở bên kia, cảm giác giống như u hồn. - Bắn! Còn chưa tới gần Lục Ly, rất nhiều người trong tay xuất hiện tên bắn lén, trên mũi tên đều có thần văn, còn lóe tia sáng màu xanh, rõ ràng có kịch độc. Mỗi người không phải bắn một mũi mà là mấy chục mũi tên bắn lén, trong phút chốc cảm giác đầy trời đều là tên bắn lén. Mấu chốt nhất là trên những mũi tên có thần văn, nên cảm giác tất cả tên bắn lén là vật sống, giống những con rắn độc vặn vẹo giữa không trung, muốn cắn Lục Ly thành bộ xương. Vèo! Lục Ly bước lên trời cao một bước, không gian vặn vẹo, thời gian tăng tốc, thân thể của hắn thoáng chốc vọt lên trời, toàn bộ tên đều bắn hụt. - Bắn! Một người rống to một tiếng, tên bắn lén bay vút lên cao, mũi tên xanh che kín bầu trời. Nhưng tốc độ của Lục Ly quá nhanh, Tiêu Dao Bộ chính là tuyệt kỹ thành danh của cung chủ Chúng Sinh Cung, vang vọng Nhị Trọng Thiên, càng không nói tới Tu La Lão Nhân bị nhốt mấy chục vạn năm đã cải tiến hoàn thiện Tiêu Dao Bộ. Lục Ly xoay người một cái biến mất ở phương xa, khi mọi người không cách nào khóa chặt mục tiêu, không biết làm sao thì Lục Ly đi mà quay lại xông đến. Xoẹt! Lần này Lục Ly không cho mọi người cơ hội ra tay trước, hắn từ xa đã chém ra Sát Đế Quỷ Trảm, ánh đao ở giữa không trung xoay ba lần, uy thiên địa mênh mông đè xuống, tốc độ của đám người chậm lại. Ầm! Ánh đao chém bay ba, bốn người, toàn bộ đều bị chém thành bột mịn. Lục Ly xoay người lại, không có dừng lại, mà là thả ra mấy chục vạn Hư Không Trùng màu hoàng kim, còn có mấy trăm con Hư Không Trùng màu vàng sậm. Đám thích khách này thủ đoạn rất âm hiểm ác độc, Lục Ly có tốc độ cực nhanh, lại có Hư Không Trùng, không cần thiết đánh gần thân với họ làm gì, Hư Không Trùng chui vào người thì nhóm người này đều phải chết. Thiên Ưng rống to: - Lục Ly, có giỏi thì đấu ngay mặt với ta! Thiên Ưng trông thấy nhiều con sâu chui vào cơ thể thuộc hạ của mình, rất nhiều người lập tức ngã xuống đất hét thảm thì hắn hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Thiên Ưng bay lên, Hư Không Trùng màu vàng sậm bị hắn né tránh dễ dàng. Thiên Ưng không ngừng rít gào hướng Lục Ly, muốn kích Lục Ly đấu trực diện. Xoẹt! Một ánh đao bay tới, lần này khóa chặt là Thiên Ưng, khiến Lục Ly kinh ngạc là, Thiên Ưng vặn người biến mất tại chỗ, cưỡng bức đi vào trong hư không, chờ ánh đao xé gió bay vút đi mới theo giữa hư không vọt ra. Oong! Lục Ly từ gần đó xuyên qua, lại lần nữa để lại mấy chục vạn Hư Không Trùng màu hoàng kim cùng mấy trăm Hư Không Trùng màu vàng sậm, trước khi đi hắn trở tay chém ra Sát Đế Quỷ Trảm nổ chết vài người. Chiến thuật du kích! Lục Ly lần mò ra một loại chiến thuật mới, tốc độ của hắn nhanh như vậy, trước kia không biết lợi dụng điểm này. Giờ thì Lục Ly nhận ra, bắt đầu lần mò chiến pháp đặc biệt này. Cùng lúc đó, Lục Ly vẫn lần mò Tiêu Dao Bộ, hiện tại hắn mới chỉ vận dụng nhanh trong Tiêu Dao Bộ, vận dụng sự linh hoạt quỷ mị phân thân của Tiêu Dao Bộ còn khá trúc trắc. Hắn lần lượt xông đến, mỗi lần thả ra một ít con sâu, mỗi lần đánh chết một, hai người. Thiên Ưng mấy lần muốn công kích Lục Ly, nhưng Lục Ly có Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực vô cùng biến thái, vận chuyển Tiêu Dao Bộ sớm né qua, dễ dàng đồ sát thuộc hạ của Thiên Ưng. “Đại Đạo Chi Ngân cùng Tiêu Dao Bộ thật là phối hợp hoàn mỹ nhất!” Lục Ly âm thầm cảm khái, cực nhanh của Tiêu Dao Bộ và cảm giác lực siêu mạnh của Đại Đạo Chi Ngân khiến hắn cảm giác như cá gặp nước. Thiên Ưng dù am hiểu các loại thuật ám sát thì giờ phút này anh hùng vô đất dùng võ. Lục Ly có thể dễ dàng cảm giác được sự tồn tại của Thiên Ưng, trước tiên né tránh, không cho Thiên Ưng có cơ hội ra tay. Một đám thuộc hạ của Thiên Ưng chết đi, rất nhanh chết hơn một nửa, mắt Thiên Ưng đỏ ngầu.
Chương 2645: Không dễ dàng như vậy Nhóm dịch: Tiên Huyễn Phụ trách: Vô Tà Team Hắn vô số lần muốn ám sát Lục Ly, nhưng không chạm vào ống tay áo của Lục Ly nữa là. Thiên Ưng có nhiều thủ đoạn ám sát, vấn đề là đều phải gần thân, có một loại thủ đoạn công kích không gần thân, có thể cách không ám sát. Hắn cũng thả ra rất nhiều lần, đáng tiếc Lục Ly như cá chạch trơn trợt, không đánh trúng lần nào. “Đi, phải đi thôi, nếu không thì ta cũng sẽ chết ở đây!” Thiên Ưng đảo tròng mắt, chờ Lục Ly lại một lần nữa bay đi thì Thiên Ưng ẩn vào hư không, một lần lướt qua mấy trăm dặm, lao ra hải đảo. Một âm thanh lạnh lùng vang lên: - Muốn trốn? Thiên Ưng quay đầu nhìn một cái, Lục Ly dễ dàng đuổi theo. Mắt Thiên Ưng lóe tia sáng đỏ, không có công kích, mà là ngoài cơ thể xuất hiện ngọn lửa, theo sau thân thể như một luồng sáng bay hướng phương xa. - Thiêu đốt tinh huyết? Lục Ly lạnh lùng cười, Thiên Ưng chịu chơi thật, thiêu đốt tinh huyết khiến tốc độ tăng lên. Cho dù tăng lên cũng không sánh bằng tốc độ của hắn, chân sau Lục Ly đạp hư không, không gian vặn vẹo, thời gian tăng tốc, hắn vọt tới, đuổi theo kịp Thiên Ưng. Xoẹt! Lục Ly vung Thất Tinh chiến đao thả ra Sát Đế Quỷ Trảm, Thiên Ưng là thủ lĩnh của Thiên Ưng quân đoàn, đa số Thần Nguyên Kim cùng báu vật hẳn là ở trên người Thiên Ưng, sao Lục Ly có thể khiến Thiên Ưng chạy trốn được? Thiên Ưng thiêu đốt tinh huyết, tốc độ cực kỳ khủng bố, nhưng khi ánh đao chém tới thì tốc độ của hắn giảm chậm, cuối cùng bị ánh đao chém bay. Băng sương kiếm ý bắt đầu công kích, linh hồn của Thiên Ưng bị đông lại, muôn vàn kiếm ý đánh vào linh hồn. Linh hồn của Thiên Ưng không mạnh, chờ khi tỉnh táo lại thì ánh đao đã lần nữa chém tới. May mà hắn mặc chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, bản thân lực phòng ngự cũng không kém, cho nên Thiên Ưng chỉ bị đánh bay, chịu vết thương nhẹ. Vèo vèo vèo! Hai người đã bay ra hải đảo mấy vạn dặm, hai người đánh nhau hấp dẫn nhiều thám báo ở bốn phía, một đám thám báo bị kinh động bay tới bên này. - Ánh đao xoay? Chẳng lẽ là Địa Ngục Sát Thần? - Đúng rồi, là Địa Ngục Sát Thần, tu vi Nhất Kiếp, tốc độ siêu nhanh, mang theo mặt nạ lệ quỷ, là Địa Ngục Sát Thần thật sự. - Người bị hắn truy sát là ai? Dường như là... thủ lĩnh của Thiên Ưng quân đoàn, Thiên Ưng! - Hình như vậy! Ôi chao, Địa Ngục Sát Thần mạnh quá, truy sát cả Thiên Ưng, thuật ám sát của Thiên Ưng rất nổi tiếng. - Nhanh trở lại bẩm báo! Sát chiêu độc đáo của Lục Ly bị người nhận ra ngay, Thiên Ưng cũng là người cực kỳ nổi tiếng, bị thám báo nhận ra, thoáng chốc dẫn tới náo động rất lớn. - Địa Ngục Sát Thần, ngươi muốn giết ta? Không dễ dàng như vậy! Thiên Ưng đột nhiên gầm lên một tiếng, nhẫn trên tay hắn phát sáng, lấy ra một trái cây màu đỏ, một hơi nuốt vào, hơi thở bộc phát ra mạnh gấp mười lần. Nhưng Thiên Ưng không công kích Lục Ly, mà là hóa thành một luồng sáng bay hướng phương nam, tốc độ không chậm hơn Lục Ly. “Đây là linh quả gì?” Lục Ly thầm lấy làm gì, thủ lĩnh của quân đoàn giặc cỏ quả nhiên đều không thể khinh thường, đều có thần thông giữ mạng. Hắn hừ lạnh một tiếng, tốc độ lên đến cao nhất, tiếp tục truy sát. Loại trái cây này dược lực hữu hạn, tối đa chỉ có thể kéo dài thời gian mấy nén hương? Hơn nữa chắc chắn có di chứng, chờ tiêu hao hết dược lực, Lục Ly chống mắt xem Thiên Ưng trốn đi đâu được. - Không đúng! Truy sát nửa nén hương, Lục Ly nhìn thấy đằng trước có một đảo lớn, hắn thay đổi sắc mặt. Bọn họ bay hướng nam, phía nam có cái gì? Nộ Diễm Đảo! Thiên Ưng rất thông minh, trốn hướng Nộ Diễm Đảo. Bên đó có bốn liên minh, mấy trăm vạn đại quân, rồng rắn hỗn tạp, nếu trốn vào đó thì Lục Ly khó truy sát hơn. - Ha ha ha ha! Thiên Ưng quay đầu xem Lục Ly một cái, cười to bảo: - Địa Ngục Sát Thần, tiếp tục truy sát đi, ngươi dám vào Nộ Diễm Đảo thì ta nhất định khiến ngươi chết không có chỗ chôn! - Phụt! Thiên Ưng vừa nói xong, sắc mặt đột nhiên trở nên nhợt nhạt, không kiềm được phun ra búng máu, tốc độ của hắn cũng không thể tránh khỏi giảm bớt một ít. “Nên đuổi theo hay không?” Lục Ly đảo tròng mắt, trong lòng có chút ngạc nhiên nghi ngờ. Trong Nộ Diễm Đảo có bốn liên minh, mấy trăm vạn quân đội, quan trọng nhất là có Tam Kiếp Thiên Thần. Nghe nói Thiên Ưng liên quan với cả bốn liên minh, lỡ như có Tam Kiếp Thiên Thần giúp Thiên Ưng thì sao? Thiên Ưng hộc máu là vì dược lực cắn ngược? Hay cố ý dẫn dụ hắn đuổi theo giết, lừa hắn đi vào Nộ Diễm Đảo rồi thỉnh cường giả hợp sức hố chết hắn? Rất nhiều thứ không xác định, điều này khiến Lục Ly có chút chần chừ do dự. Trong tích tắc, hắn làm ra quyết định, tốc độ của hắn tăng vọt, tiếp tục truy sát mà đi. Nộ Diễm Đảo quả thực có Tam Kiếp Thiên Thần, nhưng Tam Kiếp Thiên Thần trên đảo hẳn là đều không cường. Nếu đối diện Tam Kiếp Thiên Thần bình thường mà hắn còn sợ đầu sợ đuôi thì đi Phong Bạo Hải Vực làm sao sống? Hắn cuồng bạo phóng đi, không ngừng rút ngắn khoảng cách giữa hai bên, hai người như hai luồng sáng lấp lánh thoáng chốc xông vào Nộ Diễm Đảo. Mới lên đảo, lập tức có vô số thần niệm quét đến, vòng ngoài đều là thám báo, hai người xông tới tự nhiên lập tức bị phát hiện. - Thiên Ưng? Bị truy sát? - Không sai, là Thiên Ưng, người truy sát hắn là ai? Mang theo mặt nạ lệ quỷ, Nhất Kiếp Thiên Thần, chẳng lẽ là... Địa Ngục Sát Thần? - Mau báo lên! - Phóng đạn tín hiệu! Thám báo ở rìa đảo sôi trào, thế cục trên đảo vốn đã rất phức tạp, Thiên Ưng cùng Lục Ly va đụng lung tung mà đến, tự nhiên dẫn tới tất cả thám báo canh gác, từng đợt đưa tin không ngừng truyền vào bên trong đảo. Bùm bùm bùm! Một đám đạn tín hiệu phóng lên cao, ở giữa không trung nổ tung, Thiên Ưng cùng Lục Ly một đường phóng đi, thám báo không ngừng thả ra đạn tín hiệu. Hai người tốc độ quá nhanh, thám báo không kịp đưa tin, chỉ có thể một đường thả ra đạn tín hiệu nhắc nhở. Thiên Ưng sắc mặt càng ngày càng khó coi, tốc độ chợt nhanh chợt chậm, phỏng chừng không phải giả bộ, Lục Ly có thể cảm giác được hơi thở của Thiên Ưng yếu dần. Xoẹt!
Chương 2644 Trần Thiên Phóng
Lục Ly từ xa thả ra một lần Sát Đế Quỷ Trảm, đáng tiếc cự ly quá xa, không cách nào trấn áp Thiên Ưng. Thiên Ưng cảm thụ được ánh đao bay tới, cưỡng bức phun ra một ngụm máu, ngoài cơ thể rực cháy lửa, tốc độ của hắn lại lần nữa tăng lên. Lục Ly chậm rãi đuổi theo, trêu đùa hỏi: - Thiên Ưng, ngươi còn có bao nhiêu tinh huyết có thể thiêu đốt? Dược lực của ngươi sắp tan hết rồi đúng không? Thiên Ưng quay đầu lại, trong mắt đều là âm độc, hắn cười nhạt nói: - Đằng trước là nơi đóng quân của Tứ Bình liên minh, Địa Ngục Sát Thần, ngươi đã từng chặn giết Trần công tử đúng không? Ngươi có lá gan truy sát, Trần đảo chủ sẽ bẻ đầu của ngươi xuống. - Tứ Bình liên minh? Lục Ly âm thầm kêu khổ, sao mà chuyện xấu đều tụ tập lại với nhau thế này. Đã đến nước này, hắn làm sao có thể rút đi, chỉ có thể cắn răng tiếp tục truy sát. Xoẹt! Hắn liên tục không ngừng thả ra Sát Đế Quỷ Trảm, tuy rằng cự ly khá xa, phỏng chừng ảnh hưởng có hạn, nhưng có thể ảnh hưởng một chút tốc độ cũng tốt. Lục Ly liên tục thả ra ba lần Sát Đế Quỷ Trảm, tốc độ của Thiên Ưng rốt cuộc bị ảnh hưởng, bị uy áp thiên địa trấn áp một chút, chậm lại nhiều. - Tuyệt! Lục Ly nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa hai bên, lại lần nữa thả ra Sát Đế Quỷ Trảm, lần này Thiên Ưng khá thảm, thoáng chốc giảm tốc độ, còn bị Sát Đế Quỷ Trảm chém trúng. Bùm! Thiên Ưng bị nổ bay ra ngoài, đụng vào một ngọn núi lớn, núi lớn bị Sát Đế Quỷ Trảm chém ra một khe rãnh sâu hoắm, biến thành hai ngọn núi. - Tuyệt! Lục Ly mừng rỡ, Thiên Ưng vốn đã tiêu hao hết dược lực, sắp đi vào giai đoạn suy yếu, đây là thời cơ tốt nhất cho hắn giết chết Thiên Ưng. Lục Ly bay tới, đột nhiên lại lần nữa chém ra một đao, cũng thả ra Hư Không Trùng màu vàng sậm trong người, chúng nó bay về phía Thiên Ưng. Hư Không Trùng màu vàng sậm bị thu hồi lại một ít, nhưng còn cỡ nghìn con ở trên hải đảo kia, Lục Ly định đánh chết Thiên Ưng xong sẽ đi lấy về. Bây giờ hắn không rảnh nghĩ nhiều, một hơi thả ra hơn hai nghìn con Hư Không Trùng màu vàng sậm. Vèo vèo vèo! Vào thời khắc này, phương xa truyền đến các tiếng xé gió, Lục Ly đều không cần tra xét, tùy ý cảm giác biết ngay có mấy chục cường giả đến gần chỗ này. Lục Ly mặc kệ võ giả từ xa bay tới, liên tục chém từng nhát đao, không cho Thiên Ưng cơ hội chạy trốn. Hư Không Trùng màu vàng sậm từ lòng đất chui lên, thoáng chốc chui vào người Thiên Ưng. - Cắn! Lục Ly điên cuồng rống lên, phương xa mấy chục người càng lúc càng gần, tuy rằng không biết bọn họ có ra tay hay không, nhưng hắn không muốn lại ra bất cứ ngoài ý muốn gì, giết Thiên Ưng trước rồi tính sau. - Trần đảo chủ, cứu ta, ta nguyện gia nhập Tứ Bình Đảo! Thiên Ưng cảm ứng phương xa có võ giả bay đến, thần niệm của hắn quét qua, thừa dịp còn tỉnh táo vội hét lớn. Hư Không Trùng đã bắt đầu gặm cắn thân thể của hắn, khi hắn rống to thì nội tạng đã bị gặm sạch. Phương xa chợt vang tiếng quát to: - Địa Ngục Sát Thần? Xéo khỏi Nộ Diễm Đảo ngay, nếu không thì giết không tha! Thần niệm của Lục Ly quét qua, phát hiện một người trung niên mặc áo hoa mang theo mấy chục cường giả bay tới, nhóm người này thấp nhất đều là Nhị Kiếp đỉnh phong, có hai Tam Kiếp Thiên Thần. - Chết! Lục Ly điên cuồng rống to một tiếng, lại lần nữa đánh xuống một đao, Thiên Ưng bị đóng băng linh hồn, không cách nào trấn áp Hư Không Trùng, nửa thân thể nháy mắt bị gặm sạch, linh hồn cũng bị gặm cắn, một chiếc không gian giới chỉ, một món chiến giáp, một món binh khí bay ra khỏi cơ thể. - Thật can đảm! Trần Thiên Phóng giận dữ, nhưng Lục Ly lơ đẹp, lắc người lao xuống thu không gian giới chỉ, chiến giáp, binh khí, thần niệm vươn vào trong không gian giới chỉ nhìn quét một vòng, trên mặt lộ ra nét vui mừng. Thiên Ưng không có khiến hắn thất vọng, trong không gian giới chỉ có rất nhiều Thần Nguyên Kim, ít nhất trên trăm vạn, đủ lộ phí đi Phong Bạo Hải Vực. Chờ Lục Ly thu lại toàn bộ Hư Không Trùng thì đám người Trần Thiên Phóng đã xông đến, hơn nữa bao vây hắn. Trần Thiên Phóng mắt lạnh nhìn quét Lục Ly, trên mặt tràn ngập tức giận, hắn lạnh giọng nói: - Địa Ngục Sát Thần, ngươi to gan lắm, dám đánh chết tu sĩ ngay trước mặt bổn đảo chủ? Chẳng lẽ ngươi không có nghe thấy vừa rồi hắn nói nguyện gia nhập Tứ Bình Đảo ta sao? Lục Ly cầm Thất Tinh đao, ánh mắt rất bình tĩnh, hắn đứng ngạo nghễ ngay tại chỗ, không sợ chút nào. Trần Thiên Phóng và một Tam Kiếp Thiên Thần khác chỉ là võ giả Tam Kiếp bình thường, Lục Ly vẫn có cơ hội chạy trốn. - Nghe thấy! Hắn lạnh giọng đáp lại: - Ta muốn giết hắn thì ai cũng ngăn không được, Trần Thiên Phóng, ngươi lo mà tấn công Nộ Diễm Đảo của ngươi đi, đừng chọc vào ta. Nếu không thì dù ta không giết hết cường giả của các ngươi được, ít nhất có thể khiến quân đội của các ngươi chết hết, khiến ước mơ bắt lấy Nộ Diễm Đảo của các ngươi tan biến, bên nào nhẹ bên nào nặng, tự ngươi đắn đo đi! Lục Ly nói ra suy nghĩ trong lòng Trần Thiên Phóng, Trần Thiên Phóng không lập tức công kích là suy xét đến điểm này. Trần Thiên Phóng vẫn luôn chú ý tình huống bên Lục Ly, hắn không thèm để vào mắt sức chiến đấu của Lục Ly, nhưng hắn để ý nhất là tốc độ của Lục Ly! Tốc độ của Lục Ly rất khủng bố, nếu lần này không thể đánh chết Lục Ly, hậu quả sẽ nghiêm trọng. Lục Ly đi lung tung chặn giết, quân sĩ bình thường căn bản không ngăn được, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng kế hoạch công chiếm Nộ Diễm Đảo của hắn. Vấn đề là vừa rồi Thiên Ưng biểu minh muốn đầu vào Tứ Bình Đảo, lại bị Lục Ly đánh chết ngay trước mặt hắn, nếu hắn không làm chút gì thì còn đâu uy tín? Làm sao thống lĩnh Tứ Bình liên minh? Đến lúc đó thuộc hạ không nghe lời, khó dẫn dắt đội ngũ. - Địa Ngục Sát Thần! Trần Thiên Phóng trầm tư giây lát, lạnh giọng nói: - Hôm nay ngươi quỳ xuống dập đầu trước chúng ta thì ta nể mặt ngươi, không tiếp tục truy cứu việc này. Chỉ cần Lục Ly dập đầu, hắn giữ được mặt mũi, uy nghi còn sẽ tăng thêm. Dù sao Lục Ly hủy diệt mấy quân đoàn giặc cỏ, có chút uy danh, nếu quỳ xuống dập đầu trước hắn không phải là biểu minh hắn càng cường đại sao?
Chương 2645 Đã lâu không gặp
Đến lúc đó sẽ hấp dẫn càng nhiều người đầu vào. - Xéo! Đáp lại Trần Thiên Phóng là một chữ, Lục Ly chân sau bước ra, thời gian tăng tốc, không gian vặn vẹo, thân thể của hắn dán sát mặt đất bay đi trốn. - Muốn trốn? Ngươi nghĩ quá đơn giản! Trần Thiên Phóng cười lạnh, tung ra một cú đấm, tay hắn xuyên thấu hư không, giây tiếp theo xuất hiện ở sau lưng Lục Ly. Nắm tay này không phải ảo ảnh, là nắm đấm thật sự. - Hừ! Lục Ly có Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực nhạy bén biết bao, hắn xoay người, huơ nắm tay hiên ngang không sợ đón hướng nắm đấm đánh tới. Năng lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo tuôn trào mà ra, nắm tay của Lục Ly khiến hư không đều chấn động. Bùm! Vang tiếng nổ trầm đục, linh hồn của mọi người run rẩy, hai nắm tay va chạm dẫn tới bốn phía không gian từng lớp nổ tung, Lục Ly bay ngược ra, nắm tay của Trần Thiên Phóng cũng chệch hướng. - Ui chao! Mọi người nhìn sang Trần Thiên Phóng, trông thấy hắn lảo đảo, sắc mặt hơi trở nên nhợt nhạt, mọi người đều âm thầm hoảng sợ. Công kích này của Trần Thiên Phóng không phải bình thường, đó là một trong những tuyệt chiêu thành danh của hắn, tên là Hư Không Thần Quyền, lực lượng cực kỳ khủng bố, nhưng chỉ đánh bay Lục Ly, bản thân hắn ngược lại bị chấn thương? Vèo! Lục Ly bay đi, thừa dịp mọi người kinh ngạc thì hắn đã chớp mắt lướt qua nghìn dặm, biến mất phía chân trời xa, biến thành một đốm đen. - A... Một đám người phản ứng lại muốn đuổi theo, nhưng tập thể chững lại, tốc độ cỡ này dù là Trần Thiên Phóng cũng không đuổi kịp. Hèn gì Địa Ngục Sát Thần không e sợ, nhanh như thế, còn có sức mạnh và phòng ngự cường đại, Tam Kiếp Thiên Thần muốn giết chết hắn quá khó khăn. Lục Ly một đường bay đi, trong lòng cũng âm thầm kinh thán, thật ra tay của hắn bị chấn thương, sức tấn công của Trần Thiên Phóng rất mạnh, thân thể của hắn đều không chịu đựng nổi. Lục Ly bay nhanh hướng hải đảo chỗ Thiên Ưng, bên kia còn có rất nhiều không gian giới chỉ, quan trọng nhất là có Hư Không Trùng màu vàng sậm, những con sâu này rất khó nhân thêm, không thể bỏ mặc chúng. Hắn đi mà quay lại, dẫn tới bốn phía vô số thám báo chú ý, rất nhiều người lần lượt suy đoán Địa Ngục Sát Thần có giết được Thiên Ưng không? Lục Ly xông vào Nộ Diễm Đảo rồi an toàn rút lui, cũng khiến bọn họ cảm khái không thôi. Tiêu phí thời gian mấy nén hương, Lục Ly trở lại hải đảo, không ngờ có một ít thám báo đến tra xét, nhưng chiến trường bên này có rất nhiều Hư Không Trùng, những thám báo không dám tới gần. - Cút xéo hết, nếu không thì giết chết không hỏi! Lục Ly gầm lên một tiếng, đám thám báo lập tức bay đi trốn. Lục Ly bay đến giữa đảo, thần niệm nhìn quét một phen, hắn không thấy xác của nhị thống lĩnh Thiên Ưng quân đoàn. Là bị người ta trộm đi xác chết? Hay nhị thống lĩnh vốn không chết? Lục Ly bay nhanh đi, thu hết không gian giới chỉ lại thu vào Hư Không Trùng, thần niệm của hắn xem xét bốn phía, điều tra hành tung của nhị thống lĩnh. Dạo một vòng trên đảo, xác định không có người, hắn bất đắc dĩ đứng lên rời đi. Một người chạy thoát không sao cả, dù gì không định ở lại khu vực này, đã có đủ Thần Nguyên Kim, hắn có thể cưỡi truyền tống tế đàn rời khỏi. Đương nhiên, hắn sẽ không lựa chọn lập tức rời đi, nếu không thì rất dễ dàng bị người truy tung. Lục Ly dự định tạm rời khỏi khu vực Nộ Diễm Đảo, tìm đảo nhỏ ẩn nấp mấy ngày, sau đó lén đi đảo lớn ở lân cận ẩn nấp mấy ngày, đi dưới đáy biển mục tiêu nhỏ hơn, thám báo ở dưới náy không phát hiện ra hắn được, rất an toàn. Lục Ly bơi hướng phía đông, hắn định đi đảo lớn bên kia, Hắc Thủy Đảo. Đảo đó là đảo phụ thuộc của Vô Nhai Đảo, có truyền tống tế đàn hoàn chỉnh, có thể truyền tống từng hòn đảo đi Phong Bạo Hải Vực. Bơi lặn cả buổi, Lục Ly tiến lên ức vạn dặm, hắn ở đáy biển tìm được một sơn động, hắn chui vào bố trí một pháp trận ngăn cách nước biển, lại bố trí hai pháp trận ẩn tàng hơi thở cùng cảnh giới, sau đó ngả đầu ngủ. Nghỉ ngơi dưỡng sức, nghỉ ngơi hai ngày là có thể rời đi lân cận. ... Lục Ly ngủ say hai ngày, xung quanh rất náo nhiệt. Địa Ngục Sát Thần lại ra tay, hủy diệt Thiên Ưng quân đoàn, quan trọng nhất là hắn truy sát Thiên Ưng vào Nộ Diễm Đảo, giết Thiên Ưng ngay trước mặt Trần Thiên Phóng, dễ dàng trốn khỏi vòng vây của đám người Trần Thiên Phóng. Đối với siêu cấp thế lực lớn, Lục Ly không tính cái gì, nhưng đối với những thế lực nhỏ, trung đẳng, võ giả bình thường thì có thể hủy diệt một quân đoàn giặc cỏ đã là tài năng nghịch thiên, còn giết người ngay trước mặt Trần Thiên Phóng? Ở trong lòng nhiều người, Lục Ly đã thành đối tượng tuyệt đối không thể trêu chọc. Rất nhiều người vỗ tay tỏ ý vui mừng, rất nhiều người lo lắng không thôi, có khi nào vì sự xuất hiện của Lục Ly khiến cuộc chiến giành Nộ Diễm Đảo tăng thêm nhiều biến số? Ngày thứ ba, biến số quả thực xuất hiện! Ba liên minh trên Nộ Diễm Đảo cơ hồ cùng lúc xuất binh, hợp sức chuẩn bị tấn công Tứ Bình liên minh. Lục Ly giết Thiên Ưng ngay trước mặt Trần Thiên Phóng, làm Trần Thiên Phóng mất hết uy phong, thuộc hạ hơi không nghe lời. Liên minh do bốn thế lực lớn tổ thành, minh chủ bị người vả mặt, khó tránh khiến đấu chí của thuộc hạ giảm thấp. Ba liên minh nhằm vào điểm này, hợp tác tấn công Tứ Bình liên minh. Bọn họ định công phá Tứ Bình liên minh trước, đuổi ra Nộ Diễm Đảo, như vậy sẽ bớt một đối thủ cạnh tranh. “Còn có việc này?” Lục Ly tỉnh lại, tùy ý tìm hiểu tin tức, thoáng chốc vui sướng. Lục Ly đang do dự có muốn đi diệt một ít người của Tứ Bình liên minh, hiện tại không cần hắn ra tay, Tứ Bình liên minh tuyệt đối không chịu đựng nổi ba liên minh hợp sức tiến công. “Đi!” Trong lòng Thần không còn vương vấn điều gì, theo đáy biển tiến lên, một đường lao hướng đảo lớn kia. Đã đến lúc đi Phong Bạo Hải Vực. “Hưm?” Tiến lên ba, bốn canh giờ thì Lục Ly đột nhiên dừng lại, ánh mắt của hắn lộ ra âm trầm lạnh lẽo, trong Đại Đạo Chi Ngân truyền đến nguy cơ trí mạng, cảm giác đó giống như lúc gặp Lão Sơn Thúc của Thiên Lượng Sơn. “Chuyện gì vậy?”