Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 846 Hỏa Ngục

Hỏa Ngục

Bất luận là chuẩn bị xâm nhập tiểu thế giới hay tổ chức phòng ngự thì đều cần được bố trí thỏa đáng, đều cần người. Lục Ly phải thời thời khắc khắc thủ hộ ngoài cửa thông đạo, chỉ cần tình hình bên trong bất ổn, đợi đám người Lục Linh lui ra, hắn liền sẽ lập tức hủy đi thông đạo, ngăn chặn sinh mệnh trong tiểu thế giới kỳ dị xâm nhập Hoang giới.

Thiên Huyễn Tộc ở ngay gần đây, Kha Lư phái người đi đưa tin, chỉ sau mấy canh giờ liền đã có rất nhiều tộc nhân chạy tới, tất cả đều là Bất Diệt Cảnh và Quân Hầu Cảnh. Chỉ là chiến lực Thiên Huyễn Tộc không được, Quân Hầu Cảnh quá ít, Bất Diệt Cảnh cũng chỉ trên trăm người.

- Đào mở núi lửa ra!

Lục Ly bay ra phía ngoài hạ lệnh cho Thiên Huyễn Tộc, đồng thời để Kha Lư bố trí một huyễn cảnh siêu cấp ở gần đó, dù sinh linh bên trong có cường hành lao ra thì cũng có thể vây khốn chúng một đoạn thời gian.

Trên trăm tên Bất Diệt Cảnh cấp tốc khai quật núi lửa, vách đá núi lửa này thường niên bị nham tương nhiệt độ cao thiêu đốt thẩm thấu, bởi thế nên cứng rắn dị thường. Lục Ly thậm chí phải đưa thần binh Long Đế của mình cho một tên trưởng lão Thiên Huyễn Tộc mượn dùng, nhờ đó tốc độ khai quật mới tăng nhanh phần nào.

Vách đá dù cứng rắn đến mấy cũng khó mà chịu nổi một đám cường giả không ngừng đào bới, chẳng mấy chốc một bên vách núi lửa đã bị đào mở toang. Phía dưới móc ra thêm một cống rãnh cực lớn, dẫn lưu nham tương ra phía ngoài, để nhiệt độ nơi lối vào không còn nóng bỏng như trước.

Lần lượt có cường giả các tộc truyền tống đến Thiên Huyễn Thành rồi bay tới chỗ này, Lục Ly thấy Kha Lư đã bố trí gần xong huyễn cảnh liền mang theo đám người Nghiệp Cơ Mông Trí Dạ Hổ tiến vào.

Chuyến này Lục Ly không mang vào một tên Bất Diệt Cảnh nào, Quân Hầu Cảnh Thái Thản Tộc đều chịu không được, Bất Diệt Cảnh đi vào chỉ có nước chịu chết.

Vừa tiến vào tiểu thế giới, thần sắc ai nấy đều hiện đầy vẻ kinh hãi, nơi này hệt như một thế giới lửa, đập vào trong mắt toàn là một màu đỏ sậm, bốn phía là nham thạch nham tương, không khí nóng bỏng rất không thoải mái, ngay cả quái thú đang chiến đấu nơi hẻm núi cũng có màu đỏ sậm.

- Nơi này chính là Hỏa Ngục trong mười tám tầng Địa Ngục a!

Dạ Hổ cảm khái nói, dân gian Bắc Mạc có truyền thuyết, nói Địa Ngục chia làm mười tám tầng, trong đó có một tầng tên là Hỏa Ngục, nơi đó khủng bố dị thường, giống hệt như chỗ này.

- Ừm, Hỏa Ngục, từ này hình dung rất chuẩn xác.

Lục Ly khẽ gật đầu, dẫn theo chúng nhân đi tới hẻm núi phía xa xa, mấy người Lục Linh đang ở bên kia, từ xa liền thấy được Kha Mang chính đang bố trí huyễn cảnh.

Kha Mang vào đây lâu như vậy rồi mà vẫn còn đang bố trí huyễn cảnh, có thể đoán được huyễn cảnh hắn bố trí lần này sẽ cường đại đến cỡ nào, phải biết ảo cảnh lần trước ở Vân Vụ Sơn chỉ mất nửa canh giờ liền bố trí xong.

Lục Linh và Mông Thần đứng ở cửa vào hẻm núi, ba tên trưởng lão Thái Thản Tộc còn đang chữa thương, chiến đấu trong hẻm núi vẫn đang tiếp diễn, chỉ là bốn người Khuất Thừa đối phó đám quái thú kia có vẻ khá nhẹ nhàng.

- Đây là quái thú gì, nhìn không giống Huyền thú chút nào cả!

Nghiệp Cơ quan sát đám quái thú đen nghịt trong hẻm núi, không khỏi kinh hãi xen lẫn nghi hoặc hỏi. Mấy tên cường giả các chủng tộc còn lại cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Hình thể quái thú ở đây không quá lớn, ngoại hình như là báo con, chỉ có một con mắt dựng thẳng đứng, thân thể có cảm giác như không phải do da thịt cơ bắp tạo thành, mà càng giống được đúc từ nham thạch màu đỏ sậm.

Bởi vì sau khi những quái thú kia bị bọn Khuất Thừa chém giết liền đều sẽ vỡ vụn thành từng mảnh nham thạch nâu đỏ, hoàn toàn không thấy có huyết dịch chảy ra.

Càng kỳ quái hơn chính là, khăng khăng những quái thú kia lại có được sinh mệnh, thậm chí có cả linh hồn!

Từ ngoài nhìn vào, mặc dù thân thể những quái thú kia được tạo thành từ nham thạch, lại không chia ra từng khối từng khối, mà thành một chỉnh thể. Toàn thân những quái thú này hệt như một đoàn hỏa diễm di động, hành tẩu rất linh hoạt, tốc độ như gió. Trên đầu còn có gai nhọn, công kích chủ yếu dựa vào móng vuốt sắc bén và gai nhọn trên đầu, những gai nhọn kia lấp lánh hàn quang, cứng rắn và sắc bén dị thường.

- Đá thành tinh?

Mông Trí thì thào, Lục Linh lắc đầu nói:

- Đây không phải thạch đầu quái, mà là sinh mạng thể thực sự. Đại thiên thế giới không gì không có, cơ bắp đám quái vật này nhìn như khối đá, kỳ thật vẫn là bắp thịt. Hơn nữa gai nhọn của quái thú quả thật rất cứng rắn và sắc bén, hoàn toàn có thể dùng là chủ tài luyện chế Huyền khí Thiên giai, thậm chí có thể dùng làm tài liệu cho Huyền khí Thánh giai. Nếu nắm giữ được tiểu thế giới này, chỉ bằng xương cốt đám quái thú kia, chúng ta liền phát tài...

- Huyền khí Thiên giai? Thánh giai?!

Tròng mắt chúng nhân lập tức sáng rực lên, Dạ Hổ phi thân bay tới, mang về mấy đoạn xương cốt, trong tay hắn còn hiện ra một thanh Huyền khí Thiên giai, sau đó nhắm thẳng tới đoạn xương cốt trùng trùng nện xuống.

Keng keng

Một tiếng trầm muộn vang lên, binh khí trong tay Dạ Hổ bị bắn ngược ra, trên đoạn xương tóe ra hoa lửa. Chúng nhân nhìn chằm chằm đoạn xương, lại chỉ thấy mặt trên không có bất kỳ vết xước xát nào, mức độ cứng rắn không khỏi khiến người líu lưỡi.

- Để ta thử xem!

Lục Ly lấy ra thần binh Long Đế, nhắm tới một đoạn xương trên đất trùng trùng chém xuống, nương theo một tiếng nổ vang trầm muộn, thần binh Long Đế bị bắn ngược ra. Chúng nhân nhìn lại đoạn xương kia, lập tức tròng mắt càng thêm nóng rực, huyền khí Thánh giai như thần binh Long Đế trùng trùng bổ xuống, thế mà trên đoạn xương chỉ xuất hiện một vết lõm nho nhỏ.

- Đồ tốt!

Lục Ly nhịn không được tán thán, xương cốt này quá cứng rắn, hơn nữa còn sắc bén dị thường, khoan nói luyện chế, chỉ cần tùy tiện lắp thêm một nắm chuôi liền có thể dùng như là huyền khí Thiên giai.

Nếu được luyện chế một phen, mời đến một ít Luyện Khí Sư cấp bậc Đại Sư, cộng thêm một vài tài liệu đỉnh cấp, nói không chừng thật có khả năng luyện chế ra được một nhóm binh khí Thánh giai.

Huyền khí Thiên giai đã rất đáng tiền, Bất Diệt Cảnh bình thường thậm chí không tư cách đeo, huyền khí Thánh giai càng là thưa thớt.
Chương 847 Thần trận viễn cổ

Trừ phi là con em đại gia tộc, chứ với gia tộc nhỏ hoặc chủng tộc bình thường, đến cả tộc trưởng đều không có.

Nếu thật có thể nắm được tiểu thế giới này, bằng vào những xương cốt kia, bọn hắn liền đã lời to.

Hiện tại Linh Lung Các đã không còn giao dịch với Lục Ly, may mà Lục Linh được đến Vân Châu, hắn có thể thông qua Lục Linh tiến hành giao dịch với U Châu Lương Châu. Từ Vân Châu đi Trung Châu cũng rất tiện, chỉ bằng Luân Hồi Cung thì làm sao có thể hoàn toàn phong tỏa Vân Châu? Làm sao có thể ngăn cản hết thảy đại gia tộc Trung Châu làm ăn

với Lục Linh Lục Ly?

Chỉ cần nắm trong tay món đồ đủ tốt, có thể được lợi, rất nhiều gia tộc dù phải liều mạng đắc tội Luân Hồi Cung cũng sẽ bí mật làm ăn với bọn hắn.

Lục Linh khoát tay nói:

- Mọi người đừng cao hứng quá sớm, tình hình tiểu thế giới thế nào, chúng ta còn chưa hoàn toàn thăm dò kỹ càng, những sự tình này đợi sau hẵng đó.

Hưu

Một đạo bóng đen xông ra từ trong hẻm lại, thân ảnh Dạ Tra ngưng hiện bên người Lục Ly, Lục Ly vội hỏi:

- Tình hình thăm dò được đến đâu rồi?

- Còn chừng năm sáu ngàn con Hỏa Báo, tối thiểu phải một ngày nữa mới có thể tiêu diệt hết sạch, được cái đầu bên kia hẻm núi đã không thấy có Hỏa Báo tiếp tục tuôn ra.

Dạ Tra báo lại tình hình, Lục Linh khẽ gật đầu, trong hạp cốc toàn là quái vật, vậy nhưng Dạ Tra vẫn có thể tới lui tự do, Thanh Loan Tộc quả nhiên là trinh sát đỉnh cấp trên thế giới này.

Vẫn còn cần một ngày, Lục Ly và Lục Linh đều yên tâm. Chỉ cần không có Hỏa Báo tiếp viện, bọn hắn liền tạm thời giữ vững được lối vào thông đạo, còn về chuyện tiếp sau, vậy thì phải chờ diệt hết đám Hỏa Báo kia rồi tính.

- Hỏa Báo?

Lục Ly khá là tán đồng cách gọi này, thần niệm hắn tiến vào trong hạp cốc, phát hiện những Hỏa Báo kia có được năng lực phòng ngự vô cùng khủng bố. Nếu không phải là công kích từ Nhân Hoàng, Quân Hầu Cảnh bình thường muốn đánh giết e rằng độ khó sẽ không nhỏ.

- Ta đi hỗ trợ!

Mông Thần nghỉ ngơi một lát, khôi phục được ít nhiều, lập tức lần nữa tiến vào trong hẻm núi. Đám người Nghiệp Cơ nghĩ nghĩ liền cũng vọt vào theo, bọn hắn là chủng tộc đặc thù ở Hoang giới, đều có được thủ đoạn riêng, hoàn toàn có thể dựa vào thần thông trợ giúp mấy tên Nhân Hoàng tăng nhanh tốc độ tiêu diệt Hỏa Báo.

Lục Ly vốn cũng định tiến vào chiến đấu một phen, thông qua đó tiến một bước tu luyện bí thuật Toái Hồn. Chỉ là hẻm núi không quá rộng, hắn đi vào sẽ chỉ khiến đám Nhân Hoàng càng thêm bó tay bó chân, thế là bèn dứt khoát đứng yên chỗ này.

Chúng nhân chờ đợi bên ngoài hẻm núi, ba canh giờ sau, Kha Mang rốt cục ngừng tay, thần sắc rất là mệt mỏi. Tay hắn đánh ra mấy đạo Huyền lực, mặt đất bên ngoài hẻm núi đột nhiên lấp lánh ánh sáng trắng, cảnh sắc bỗng hoàn toàn biến dạng.

- Không sai, lợi hại!

Lục Linh quét mắt nhìn qua, trong mắt lộ ra một tia dị sắc. Chúng nhân quay đầu nhìn quanh một lượt, ai nấy đều kinh ngạc không thôi. Lục Ly giơ ngón tay cái lên tán thưởng nói:

- Thần hồ kỳ kỹ!

Bên ngoài hẻm núi vốn là một dải đất bằng tương đối rộng, lúc này cảnh sắc lại đã hoàn toàn biến dạng, chuyển thành một vực sâu khủng bố. Từ bên này nhìn lại, vực sâu hun hút không thấy đáy, phía dưới âm khí mù mịt, hồng quang ngất trời, nhưng khiến người cảm thấy kinh kỳ nhất chính là... vừa đưa mắt nhìn xuống vực sâu, trong lòng liền bất giác dâng lên cảm giác nguy hiểm chí mạng.

Bố trí ảo cảnh, cái này không tính khó. Nhưng bố trí huyễn cảnh khiến cho tất cả mọi người không cảm ứng được cấm chế ba động, chỉ cảm thấy nơi đây thật có một vực sâu hun hút, vậy mới thật lợi hại.

Đương nhiên điểm then chốt nhất vẫn là nguy cơ chí mạng kia, xem ra huyễn cảnh còn có thể ảnh hưởng linh hồn võ giả, điểm này vô cùng khủng bố. Kha Mang tuổi còn trẻ, nhưng Thiên Huyễn Thuật đã siêu việt Kha Lư, thiên tài vạn năm có một của Thiên Huyễn Tộc quả nhiên danh bất hư truyền.

- Mông Thần, thả mấy con Hỏa Báo qua đây xem thử!

Lục Ly ra hiệu chúng nhân rời khỏi lối vào hẻm núi, hắn muốn kiểm trắc thử xem huyễn cảnh này có thể dọa sợ Hỏa Báo hay không. Đồng thời còn là để kiểm tra linh trí của đám Hỏa Báo này.

Chúng nhân thối lui đến bờ bên kia ảo cảnh, từ bên này quan sát hẻm núi thì không bị ảnh hưởng, có thể nhẹ nhàng thấy được toàn bộ cảnh vật trong hạp cốc, huyễn cảnh sẽ chỉ nhắm đến quái thú lao ra từ trong hẻm núi mà thôi.

Mấy người Mông Thần cố ý thả một hai con Hỏa Báo lao đến, Mông Thần còn chủ động vung cước đá bay một con Hỏa Báo lăn đến bên mép vực sâu huyễn cảnh.

Hưu

Ánh mắt con Hỏa Báo kia lộ ra vẻ hoảng sợ, lập tức bò dậy, liếc nhìn vực sâu huyễn cảnh một cái rồi thối lui theo đường cũ. Hai con Hỏa Báo còn lại cũng tương tự, nhìn thấy vực sâu huyễn cảnh phía đằng xa liền quay đầu, phóng vút về lại chỗ đám người Mông Thần.

- Không sai!

Lục Ly thấy được rất rõ ràng vẻ hoảng sợ trong mắt mấy con Hỏa Báo, không khỏi càng thêm hài lòng đối với huyễn cảnh Kha Mang bố trí ra. Lần này dù phía bên kia hẻm núi tới càng nhiều Hỏa Báo, bọn hắn đều có thể dựa vào huyễn cảnh để dọa lui, chí ít thông đạo ra vào thế giới này sẽ được an toàn.

- Đợi tiêu diệt xong toàn bộ Hỏa Báo, làm phiền Kha Mang tới miệng hẻm núi bố trí thêm một huyễn cảnh tương tự.

Lục Ly dặn dò Kha Mang một tiếng, chỉ cần đầu bên kia hẻm núi cũng bố trí cấm chế, trong này liền có thể dựng làm đại bản doanh. Sau đó dựa vào đại bản doanh này chậm rãi khuếch trương, cuối cùng chiếm lĩnh cả thế giới.

Thế giới này rất lớn, thiên tài địa bảo khẳng định sẽ có không ít, đây chính là tài nguyên vô tận, có thể bồi dưỡng không biết bao nhiêu cường giả. Hơn nữa nơi này có thể tính là một đường lui khác, Hoang giới nối liền với nơi này, mười năm sau dù không địch lại bốn đại thế lực, bọn hắn có thể lui vào Hoang giới, hủy đi thông đạo nối thông với bên ngoài, có linh tài ở tiểu thế giới này và Hoang giới, liền đủ cho bọn hắn thoải mái tồn tại và phát triển.
Chương 848 Đào móc bảo sơn

Kha Mang trầm tư thoáng chốc, sau đó lắc đầu nói:

- Huyễn cảnh này không thích hợp bố trí ở đầu bên kia hẻm núi, như vậy đi, để ta trở về chuẩn bị chút tài liệu, sau đó liên hợp với gia gia chung tay bố trí một cái thần trận viễn cổ. Giống có thể bố trí ra được, thì dù có là cường giả Nhân Hoàng đi ngang qua đều không hẳn khám phá ra được, nơi này của chúng ta sẽ được an toàn hơn rất nhiều.

- Tốt!

Lục Ly gật đầu nói:

- Ngươi ra ngoài chuẩn bị đi, nếu thiếu khuyết tài liệu gì cứ nói với ta, ta tìm giúp ngươi. Chỉ cần bố trí ra được thần trận, ta ghi công cho ngươi.

- Đa tạ Thánh Chủ!

Kha Mang đại hỉ, vội vàng lui ra ngoài, trong tiểu thế giới này khẳng định không thiếu thiên tài địa bảo. Nếu được ghi công, Thiên Huyễn Tộc liền có thể phân đến không ít linh tài, đủ cho Thiên Huyễn Tộc khoái tốc phát triển nhảy vọt.

Một ngày sau, tất cả Hỏa Báo đều bị đánh chết, đám người Khuất Thừa mệt đến ngất ngư. Bọn hắn trước trước sau sau đánh chết chí ít phải hơn một vạn con Hỏa Báo, dù đối với cấp bậc bọn hắn mà nói, Hỏa Báo còn chưa đủ sức thương tổn được đến bọn họ, nhưng chém giết thời gian dài như vậy vẫn khó mà tránh được mệt nhọc.

Kha Mang và Kha Lư tiến vào, đồng thời còn mang theo một đám trưởng lão Thiên Huyễn Tộc, xem ra thần trận bố trí lần này sẽ vô cùng phức tạp.

Lục Ly để người thanh lý hiện trường, thu thập lại hết thảy xương cốt, những thứ này đều là huyền khí Thiên giai tự nhiên, thậm chí còn có thể luyện chế thành huyền khí Thánh giai.

Thần trận còn chưa bố trí thành công, Lục Ly không dám để Dạ Tra đi ra thăm dò, sợ dẫn tới càng nhiều Hỏa Báo. Hắn chỉ để Dạ Tra và Dạ Hổ dò xét quanh phụ cận, miễn cho lại có quái thú xông đến, ảnh hưởng tới Kha Lư và Kha Mang bày trận. Đồng thời còn sai Mông Thần đứng bên cạnh thủ hộ, Thiên Huyễn Tộc sức chiến đấu không được, một khi bị tấn công chết mất một hai người, Lục Ly sẽ rất đau lòng.

Lục Linh tạm thời chưa cần phải về lại Vân Châu, dù sao nếu bên kia có việc sẽ phái người đi đến Hoang giới thông báo. Nàng cũng rất hứng thú đối với tiểu thế giới này, chuyện của Lục Ly chính là chuyện của nàng, hiện tại Lục Ly đang rất cần người, nàng đương nhiên sẽ không ngồi yên không quản.

Bố trí thần trận này rất hao phí thời gian, dù sao có thể ghép được với chữ thần, khẳng định phải là huyễn trận mạnh nhất mà Thiên Huyễn Tộc có được. Kha Lư và Kha Mang dẫn theo nguyên một đám trưởng lão, bận rộn suốt hai ngày, thế mà vẫn chưa bố trí thành công.

Mấy ngày này Lục Ly cũng không nhàn rỗi, hắn ra ngoài triệu tập người kiến tạo truyền tống trận, đồng thời điều lượng lớn đồ ăn nước vào vào đây, hắn còn chuẩn bị để người kiến tạo một tòa thành bảo, sẵn sàng cho chinh chiến trường kỳ.

Vừa tiến vào tiểu thế giới liền gặp phải bầy Hỏa Báo nhiều như thế, hơn nữa chiến lực mỗi con Hỏa Báo đều sánh ngang với Quân Hầu Cảnh. Không biết quái thú trong tiểu thế giới này còn sẽ nhiều đến cỡ nào, mạnh mẽ đến đâu? Lục Ly quả thực không cách nào tưởng tượng. Bởi thế hắn phải chuẩn bị sẵn sàng trong mọi trường hợp, chậm rãi mưu đồ tiểu thế giới này.

Ngày thứ tư, thần trận rốt cục được kiến tạo xong, đám người Lục Ly đi ra hẻm núi cảm ứng một phen, lập tức nét mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ kinh hãi.

Đứng ở bên ngoài hẻm núi, căn bản không thấy được nơi này có một tòa hạp cốc, mà đã biến thành một sơn động khổng lồ âm trầm khủng bố.

Huyễn trận này có nguyên lý giống hệt với huyễn trận ở Vân Vụ Sơn, bọn hắn căn bản tìm không được lối vào hẻm núi mà chỉ cảm thấy đang vòng quanh trong sơn động. Hơn nữa từ bốn phương tám hướng còn không ngừng truyền đến cảm giác nguy cơ trí mạng, khiến người không khỏi rùng mình, nội tâm bồn chồn lo lắng bất an, sau một hồi dạo quanh còn sẽ tự động đi ra sơn động.

- Không sai!

Mông Thần cùng theo đi ra, liếc nhìn vài lần, cảm khái nói:

- Cấm chế này ta hoàn toàn nhìn không thấu, nếu không phải biết trước nơi này có một hẻm núi, khẳng định là không cách nào đi ra.

Mấy người Khuất Thừa cũng theo đi ra, Hồ Lang và Khuất Thừa đều nhìn không thấu, chỉ có giáo chủ Thiên Liên Giáo là ẩn ẩn có chút cảm ứng. Nhưng nếu trước đó không biết nơi này là hẻm núi, hắn nhất định cũng vào không được.

- Kha tộc trưởng, lần này nếu có thể nắm xuống tiểu thế giới, Thiên Huyễn Tộc các ngươi lập đại công!

Được Kha Mang đi trước chỉ đường, mấy người Lục Ly lần nữa về lại trong hạp cốc, hắn giơ lên ngón tay cái tán thưởng nói.

Kha Lư mỉm cười nhìn sang Kha Mang, có chút tự hào nói:

- Thần trận viễn cổ tộc ta không ai cảm ngộ được, chỉ mỗi tiểu tử Kha Mang là có thể bố trí. Tộc ta còn có chín đại thần trận, sau này phải xem tiểu tử Kha Mang có thể cảm ngộ được hay không, chín thần trận này cái sau lợi hại hơn cái trước, trong đó có ba đại thần trận không chỉ là huyễn trận mà còn là sát trận, thậm chí huyễn trận mạnh nhất có thể giết chết cả Nhân Hoàng!

- Lợi hại!

Chủng tộc viễn cổ đều có thần thông đặc thù, Thiên Huyễn Tộc có thể tồn tại đến bây giờ, tự nhiên phải có điểm mạnh riêng. Bất luận chủng tộc viễn cổ nào cũng đều không thể khinh thường. Tỷ như Dạ Xoa Tộc Thiên Mị Tộc, hai tộc này đều có năng lực thông thiên, có thể mị hoặc chúng sinh, rất là biến thái.

Có thần trận làm bình chướng, chúng nhân an tâm không ít. Chí ít dù cường địch xâm phạm, mọi người vẫn có thể nhẹ nhàng lui vào Hoang giới, sau đó hủy đi thông đạo.

- Dạ tộc trưởng, Tam trưởng lão, chuyện tiếp sau liền giao cho các ngươi. Cẩn thận chút, một khi tình hình không ổn liền lập tức rút về.

Lục Ly nhìn sang đám người Dạ Tra, muốn chinh phục tiểu thế giới này, trước hết phải nắm rõ ràng tin tức tình báo. Nếu trong thế giới này có rất nhiều sinh linh mạnh mẽ, vậy bọn hắn phải sớm tính tới chuyện rời đi.

Dạ Tra dẫn theo hai tên trưởng lão đi ra thăm dò, ba người đều biết nhiệm vụ chuyến này rất gian khổ, Dạ Tra gật đầu nói:

- Thánh Chủ, yên tâm, chúng ta sẽ cẩn thận.

Ba người Dạ Tra bay ra hẻm núi, chúng nhân đành phải tiếp tục chờ đợi. Lục Linh lại có vẻ rất thản nhiên, ngồi xuống xếp bằng tu luyện ngay trong doanh trướng, chỉ sai Hồ Lang đi về Vân Châu một chuyến, nhìn xem bên kia có gặp chuyện gì không.
Chương 849 Chinh chiến Hỏa Ngục

Bên ngoài đang tu kiến truyền tống trận, đến lúc đó liền có thể liên tiếp với thông đạo ở U Châu, một đường truyền tống tới, tốc độ sẽ rất nhanh, Hồ Lang về lại Vân Châu một chuyến, cùng lắm chỉ mất gần nửa ngày.

Lục Ly cũng tiến vào trong doanh trướng tu luyện, trong lòng lại mãi không cách nào bình tĩnh được, một là lo lắng cho mấy người Dạ Tra, vạn nhất bọn họ gặp phải sinh linh cấp bậc Nhân Hoàng liền sẽ nguy hiểm. Hai là nghĩ đến không biết thế giới này có Bồ Đề Quả hay không?

Thời gian từ từ trôi đi, đã qua ba ngày, Tứ trưởng lão Thanh Loan Tộc một mình đi về, mang đến một tin tức.

Quanh khu vực này đều là địa bàn của Hỏa Báo, bọn hắn chỉ mới đi về phía trước ngàn vạn dặm, nhưng số lượng Hỏa Báo gặp được đã lên tới gần trăm vạn con.

Tốc độ và cảnh giới Tứ trưởng lão tương đối thấp, Dạ Tra để hắn về trước bẩm báo, còn hai người thì vẫn tiếp tục thâm nhập sâu vào trong thế giới này.

- Gần trăm vạn con?

Tròng mắt đám người Mông Trí Nghiệp Cơ bất giác sáng rực, gần trăm vạn con Hỏa Báo, đồng nghĩa với gần trăm vạn món huyền khí Thiên giai. Chừng đó mà cầm tới Trung Châu để bán thì sẽ thu được bao nhiêu Huyền Tinh? Có thể mua được bao nhiêu linh tài? Có thể bồi dưỡng ra bao nhiêu cường giả?

Nội tâm Lục Ly và Lục Linh lại không khỏi càng thêm ngưng trọng, nhiều Hỏa Báo như vậy, hơn nữa mấy người Dạ Tra thăm dò ngàn vạn dặm, lại vẫn ở trong địa bàn Hỏa Báo, như vậy tiểu thế giới này còn lớn đến đâu? Thực sự là không cách nào tưởng tượng!

Lại qua năm ngày, Tam trưởng lão Dạ Hổ trở về, mang đến một tin tức càng thêm kinh người. Bọn hắn rời khỏi địa bàn Hỏa Báo, gặp được một loại quái thú cường đại khác, thực lực tổng hợp của những quái thú kia cũng không kém thua Quân Hầu Cảnh, mà lại Dạ Tra ẩn ẩn dò xét được, thực lực Vương giả của đám quái thú kia rất có thể đạt đến Nhân Hoàng Cảnh.

- Quả nhiên có Thú Hoàng!

Nội tâm Lục Ly và Lục Linh lại càng trầm trọng thêm mấy phần, có Thú Hoàng chưa tính là gì, bọn hắn hoàn toàn có thể từ từ tiêu diệt sạch sẽ. Chỉ mong đừng xuất hiện cấp bậc Địa Tiên là được, bằng không bọn hắn chỉ còn nước vứt bỏ tiểu thế giới này.

Trước khi tình hình chưa được làm rõ, Lục Ly và Lục Linh đều không tiện ra tay, phải chờ Dạ Tra trở về rồi tính tiếp.

Lại qua tám ngày, Dạ Tra rốt cục trở về.

Trên mặt hắn chất đầy vẻ ngưng trọng, sau khi trở về lập tức tiến vào trong doanh trướng nơi Lục Ly và Lục Linh nghỉ tạm, bí mật bẩm báo tin tức thăm dò được.

Suốt mười mấy ngày, Dạ Tra đều không biết mình đã đi được bao xa, chỉ biết tối thiểu đã đi qua nửa cái Vân Châu.

Nhưng cương vực bát ngát như thế, song Dạ Tra vẫn cảm thấy chưa đến điểm cuối, trong những nơi đi qua, hắn chỉ mới thăm dò được năm loại thú quần. Số lượng mỗi loại đều từ trăm vạn con trở lên, hơn nữa mỗi trong thú quần đều có cấp bậc Thú Hoàng tồn tại.

Sau khi nghe xong, Lục Linh trầm tư thoáng chốc rồi dò hỏi:

- Có thăm dò được dấu hiệu nhân loại sinh tồn không?

Dạ Tra lắc đầu nói:

- Trước mắt vẫn chưa thấy, ta phát hiện rất nhiều thiên tài địa bảo, thời gian tồn tại đều trên mười vạn năm, nếu có nhân loại tiến vào, khẳng định sớm đã bị hái đi.

- Tốt!

Lục Linh và Lục Ly khẽ liếc nhau một cái, cùng lúc hạ định quyết tâm:

- Giờ ta đi về Vân Châu triệu tập cường giả, Lục Ly, ngươi cũng về Bắc Mạc triệu tập cường giả, Quân Hầu Cảnh đều triệu tập hết lại, bất luận thế nào cũng phải đào móc tòa bảo sơn này.

- Ừm!

Nhiều thiên tài địa bảo như vậy bọn hắn không khả năng vứt bỏ được, mà nếu muốn đoạt lấy những linh tài kia, việc đầu tiên cần làm là phải tiêu diệt sạch mấy thú quần xung quanh. Chỉ dựa vào mấy tên Nhân Hoàng thì hiệu suất quá thấp, nhất định phải triệu tập tất cả Quân Hầu Cảnh của Vân Châu và Bắc Mạc lại mới được.

Nơi này cũng là địa điểm cực tốt để rèn luyện, chỉ cần sống sót được trong chiến đấu, chiến lực võ giả nhất định sẽ được đến tăng cường nhảy vọt về chất.

Bắc Mạc vốn cũng không nhiều Quân Hầu Cảnh, cộng cả Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc thì mới chỉ được hơn mười người. Chẳng qua hai năm gần đây Lục Ly mua về vô số linh dược khan hiếm, rất nhiều người nhờ đó mà được đột phá. Tỷ như Bạch Lãnh hay mấy tên Bất Diệt Cảnh của Tử gia Vũ gia mấy.

Ngoài ra còn cả Hoang giới, trước kia Hoang giới vẫn luôn khuyết thiếu linh tài, sau khi Lục Ly đi Trung Châu mua về một nhóm linh tài về, võ giả Hoang giới đột phá Quân Hầu Cảnh thăng lên theo cấp số nhân.

Hiện tại tổng cộng số lượng Quân Hầu Cảnh chí ít đã hơn năm mươi người. Đương nhiên số người này còn chưa đủ, so với Vân Châu thì còn kém xa, Quân Hầu Cảnh Vân Thủy Điện ít nhất đã có vài trăm người. Đây cũng là chuyện chẳng đặng đừng, Bắc Mạc là vùng xa xôi hẻo lánh, trước kia rất khan hiếm linh tài, ra được một tên Quân Hầu Cảnh đều vô cùng khốn khó.

Kỳ thực trong lòng đám người Mông Thần có chút lo lắng, thế lực Vân Châu áp đảo như vậy, nếu lại tới thêm một hai ngàn Quân Hầu Cảnh, đến lúc đó liệu có phải Vân Châu sẽ chiếm đầu to trong số linh tài được đến lần này?

Lục Ly lại không hề lo lắng, thậm chí chưa từng nghĩ qua việc này.

Đối với hắn mà nói, Lục Linh chính là tất cả, đừng nói tài nguyên trong tiểu thế giới, dù có là hết thảy trong tay hắn, chỉ cần Lục Linh nói một câu, hắn đều sẽ đưa cho nàng.

Lục Ly để Dạ Tra trở về một chuyến truyền lệnh đi xuống, trừ Lục Phi Tuyết và Vũ Hóa Thần ra, tất cả Quân Hầu Cảnh đều được triệu tập vào đây.

Dù sao bên ngoài vẫn phải cần một hai tên Quân Hầu Cảnh trấn giữ, hơn nữa Lục Ly vẫn chưa hoàn toàn tín nhiệm con người Vũ Hóa Thần, thế nên mới không để hắn tiến vào. Có Vũ Hóa Thần và Lục Phi Tuyết Yên phu nhân ở ngoài, Bắc Mạc hẳn sẽ không có vấn đề.

Hiện tại cường giả các đại gia tộc Trung Châu không dám công khai tiến vào Bắc Mạc, mà sẽ chỉ phái tới một ít thám báo theo dõi tình hình. Thám báo thì mạnh lắm cũng chỉ là Bất Diệt Cảnh, bằng Vũ Hóa Thần và Yên phu nhân đã hoàn toàn đủ để đối phó.
Chương 850 Chinh chiến Hỏa Ngục

Chinh chiến Hỏa Ngục

Rốt cuộc Bắc Mạc cũng không có quá nhiều bí mật, chỉ cần Hoang giới không bị lộ, những chuyện còn lại dù có bị thám báo Trung Châu dò là được cũng không sao.

Lục Ly để Vũ Hóa Thần bình thường không việc gì thì tới tọa trấn bên ngoài lối vào Hoang giới, chỉ cần Hoang giới không có thám báo lẻn vào, những nơi còn lại dù có bị thám báo của các đại thế lực Trung Châu thẩm thấu đều có thể tạm chấp nhận.

Mệnh lệnh hạ xuống, toàn bộ cường giả Bắc Mạc đều xuất động, đám người Tử Hoàn Kiều Bạch Lãnh đều có vẻ rất hưng phấn. Trước kia đối với bọn hắn mà nói, Hoang giới chính là tồn tại không khác gì cấm địa, hiện tại Lục Ly rốt cục đã cam lòng để bọn hắn tiến vào.

Lục Linh để Hồ Lang đích thân trở về triệu tập Quân Hầu Cảnh Vân Châu. Đương nhiên sẽ không triệu tập toàn bộ đến đây, làm vậy sẽ chỉ dẫn lên các đại thế lực Lương Châu U Châu để ý. Song dù chỉ là triệu tập một nửa, nhân số tối thiểu cũng phải hơn nghìn người.

Truyền tống trận được tu kiến rất nhanh, đợi khi nhóm Quân Hầu Cảnh Vân Châu được chuyển tới, truyền tống trận nơi miệng núi lửa đã được dựng xong.

- Nhiều Quân Hầu Cảnh vậy ư? Ồ, không ngờ còn có cả mấy tên Nhân Hoàng?

Đám người Tử Hoàn Kiều Bạch Lãnh Minh Vũ vừa tiến vào, lập tức bị cảnh tượng trước mắt hù sợ. Bọn hắn là nhân vật đỉnh phong ở Bắc Mạc, không ngờ vào đến chỗ này, đứng trước mặt đám cường giả Hoang giới Vân Châu kia thì lại thành là hạng lót đáy.

- Tiến vào trong Hỏa Ngục đi!

Lục Ly và Lục Linh đang ở bên trong tiểu thế giới được đặt tên là “Hỏa Ngục”, chuyện bên ngoài toàn do Dạ Tra và Mông Thần an bài, hai người không ngừng thúc đẩy võ giả tiến vào Hỏa Ngục.

Đám Tử Hoàn Kiều Tử Hoàn Ninh Bạch Lãnh Minh Vũ men theo thông đạo, nối đuôi nhau tiến vào trong Hỏa Ngục. Trong Hỏa Ngục bên trong đã được bố trí sẵn doanh trướng. Miệng hẻm núi dựng lên thần trận, sơn cốc này xem như đại bản doanh, được dùng làm nơi hưu chỉnh nghỉ ngơi và trị liệu thương thế.

- Đại Đế!

Đám Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc tiến vào, nhìn thấy Lục Ly, lập tức quỳ xuống hành lễ. Lục Ly khoát ta ra hiệu chúng nhân không cần đa lễ, hắn cũng không giải thích quá nhiều mà chỉ để mọi người vào trong doanh trướng nghỉ ngơi, chờ tất cả võ giả tới đông đủ rồi tính tiếp.

Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc và Hoang giới đã tới gần đông đủ, Vân Châu cũng tới gần nửa, còn có hơn phân nửa vẫn đang trên đường truyền tống đến.

Qua hơn nửa ngày, tất cả mọi người đều tới đông đủ. Phía Vân Châu quả nhiên đến hơn một ngàn Quân Hầu Cảnh, so ra thì số võ giả Bắc Mạc và Hoang giới quả thực không đáng là gì.

Đa số Quân Hầu Cảnh Vân Châu đều có chút nghi hoặc, không biết tại sao lại bị triệu tập tới nơi này. Nhưng mấy người Hồ Lang Khuất Thừa Lục Linh đều ở đây, bọn họ sao dám nói lung tung?

Lục Ly nhìn sang Lục Linh một cái, kẻ sau đi ra, quét nhìn đám đông đen nghịt trước mặt, nói:

- Nơi này tên Hỏa Ngục, là một tiểu thế giới. Mục đích triệu tập các ngươi tới đây chính là để chinh phục tiểu thế giới này. Nơi này có vô tận linh tài, có bảo vật đếm không xuể, đương nhiên nơi này còn có rất quái thú khủng bố.

- Nơi này rất nguy hiểm, có lẽ một năm sau, hơn phân nửa những người đứng ở đây sẽ mất mạng. Nhưng ta có thể cam đoan, chỉ cần các ngươi sống sót, thực lực tuyệt đối có bước nhảy vọt về chất, đồng thời linh tài mà các ngươi có thể được đến hoàn toàn đủ cho các ngươi tiêu pha mấy đời!

- Giờ ta tuyên bố mấy điểm, ở trong này phải tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh, không được tàn sát lẫn nhau, có bất kỳ ân oán gì cứ báo lên, chúng ta sẽ đứng ra phán quyết. Ai dám tự tiện động võ, mưu hại chiến hữu, giết không cần luận!

Nói xong, Lục Linh quét mắt nhìn sang Hồ Lang, quát khẽ nói:

- Hồ Lang Thượng Tướng Quân!

Hồ Lang đứng ra, sát khí tung hoành liếc nhìn một vòng nói:

- Ý của Thánh Nữ chính là ý của chúng ta, bốn người chúng ta đều sẽ tọa trấn ở chỗ này, ai dám làm loạn, giết không cần luận!

Chúng nhân thấy bốn tên Nhân Hoàng đều sát khí đằng đằng, không ai dám thở mạnh. Ở trước mặt cường giả Quân Hầu Cảnh Vân Châu, Lục Linh không thể tự xưng là chúa tể Vân Châu, còn phải cần những Nhân Hoàng này đứng ra chấn nhiếp.

Người Hoang giới có Mông Thần thống soái, người Bắc Mạc thì không ai dám ngỗ nghịch ý tứ Lục Ly. Đương nhiên, Hoang giới và Bắc Mạc thật ra chẳng được mấy người, Vân Châu tới nhiều cường giả như vậy, ai còn dám đi ra gây sự, bọn hắn còn sợ cường giả Vân Châu bắt nạt phía mình.

Lục Linh mưu trí chiến lược chiến thuật đều xuất chúng, Lục Ly giao lại quyền chỉ huy đại quân cho nàng. Lục Ly muốn đích thân xuất chiến, đề thăng chiến lực, dù sao lần này chủ yếu vẫn là cường giả Vân Châu xuất lực, hắn cũng không tiện điều động.

Người Vân Châu nhìn thấy đám Mông Thần Nghiệp Cơ, trong lòng đều không khỏi có chút nghi hoặc xen lẫn cừu thị. Dù sao đây cũng là chủng tộc viễn cổ, Nhân tộc và chủng tộc viễn cổ lại là đối thủ truyền kiếp, không ngờ lần này lại cùng sóng vai tác chiến?

Nhưng có mấy đại Nhân Hoàng ở đây, ai cũng không dám nói gì, không dám lộ ra chút địch ý nào.

Lục Ly chia đội ngũ làm mười tiểu đội, võ giả Hoang giới và Bắc Mạc thành một tiểu đội riêng. Miễn cho phát sinh xung đột với phía Vân Châu, mới đầu thì còn chưa cần chiến thuật gì cả, cứ xông lên tiêu diệt toàn bộ đám Hỏa Báo nằm gần quanh đại bản doanh là được.

- Tất cả đi ra hẻm núi!

Lục Linh hạ lệnh, hơn ngàn võ giả tiến ra ngoài hẻm núi, Dạ Tra xuất động thám báo đi trước hấp dẫn tới một ít Hỏa Báo.

Đối với Hỏa Báo, đại quân còn chưa quen thuộc, Lục Linh chuẩn bị để mấy tên Nhân Hoàng chiến đấu trước với đám Hỏa Báo. Để đại quân dần hiểu rõ, như thế mới không đến nỗi không kịp trở tay, tử thương thảm trọng.

Chúng nhân chen chúc nơi miệng hẻm núi, rất nhanh Dạ Tra liền đưa tới mấy trăm con Hỏa Báo, tốc độ Dạ Tra thả chậm, đợi khi đến miệng hẻm núi mới tăng tốc vọt thẳng vào.

Thần trận nơi miệng hẻm núi rất thần kỳ, từ hẻm núi bên này nhìn sang, hoàn toàn không thấy có huyễn cảnh. Bởi thế chúng nhân đều thấy được đám Hỏa Báo vọt tới, cảm nhận được khí tức bạo ngược trên thân Hỏa Báo, ai nấy đều nắm chặt binh khí, tùy thời chuẩn bị ra tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK