Hơn chục trưởng lão của Quánh tộc cũng đi tới, nhìn thấy xác chết đầy trong sơn cốc, còn có những thần dược bị cắt đi, sắc mặt đều trở nên phẫn nộ và tức giận. Họ tìm kiếm gần đó nhưng tất nhiên là không tìm được gì, Lục Ly căn bản chưa từng đến gần đó, lại biết đi tìm ở đâu? Sau khi tìm kiếm bốn năm ngày, chuyện này mới có thể giải quyết xong, tám cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thấy chơi như thế này dường như cũng khá thú vị? Họ có thể tiếp tục tấn công tài nguyên bảo địa của giới diện này, sau đó đổ lỗi cho Lục Ly. Không có trưởng lão nào canh giữ những tài nguyên bảo địa này, đối với bọn họ mà nói đều là những con cừu non, bọn họ có thể cướp đoạt tùy thích, sau đó để lại vài chữ. Dù sao Lục Ly cũng đã bị vu khống nhiều như vậy rồi, hắn cũng không quan tâm chút chuyện nhỏ này đâu? Vì vậy những lão ma này lặng lẽ đi đến một vùng đất tài nguyên bảo địa khác, dễ dàng phá vỡ thần văn, lại bắt đầu cướp phá, sau đó để lại vài chữ lớn, đổ hết mọi tội lỗi lên người Lục Ly. Lần này toàn bộ giới diện hoàn toàn bùng nổ, nhiều võ giả truy sát Lục Ly như thế, nhưng lại không thấy bóng dáng hắn đâu. Nhưng Lục Ly lại dễ dàng di chuyển trước bao nhiêu con mắt của vô số cường giả, dễ dàng cướp đoạt hết tài nguyên bảo địa này đến bảo địa khác? - Lẽ nào là mấy đám lão già Cổn Ma kia làm sao? Một số cường giả và lão ma của đại tộc có chút nghi hoặc, bởi vì một số lão ma đều có cảm giác khá quen thuộc với thủ đoạn này, rất giống với cách làm của đám Cổn Ma. Một số lão ma cũng bắt đầu rục rịch. Giới diện này có hơn chục bảo vật tài nguyên đẳng cấp, nếu cướp được hai hoặc ba thì coi như phát tài rồi. - Làm rồi! Bất kể có phải là đám người Cổn Ma hay không, rất nhiều lão ma đều quyết định làm, dù sao đổ lỗi cho Lục Ly là được. Bây giờ tình hình đã trở nên hỗn loạn, nếu làm vài cuốc, vỗ mông bỏ đi, đám Quánh tộc còn có thể cắn chết bọn họ sao? Mấy ngày sau, lại một tài nguyên bảo địa bị công phá, quân đội bên trong đồng dạng bị chém giết, tài nguyên bị cướp đoạt, vẫn để lại vài con chữ to, mặt trên viết tên Lục Ly, ngữ khí còn càng ngày càng cuồng. Nhưng lần này, vô số võ giả sau khi đi phát hiện một vấn đề, chữ viết được ghi ở nơi này không giống với trước kia, trước đó là kiểu chữ khải, hiện tại chính xác là kiểu chữ thảo. Cường giả của Quánh tộc đã bị chọc tức, không quá để ý những chi tiết này, bởi vì có một loại thần dược ở bên trong tài nguyên bảo địa này, bao gồm rễ đã bị đào lên. Tuy còn có thể trồng lại, nhưng nếu không mất mấy nghìn năm thì tài nguyên bảo địa này hoàn toàn không có khả năng khôi phục. Còn có một vài lão ma chú ý tới chi tiết này, bọn họ vốn rất hoài nghi, hiện tại càng thêm xác định. Mấy tài nguyên bảo địa này khẳng định không phải do Lục Ly cướp bóc, mà là một vài lão ma làm ra. Bên trong những tài nguyên bảo địa này chỉ có mấy nghìn quân sĩ trấn thủ, quá dễ cướp bóc. Chỉ cần phá vỡ thần văn, trong nháy mắt tiêu diệt những quân sĩ này, sau đó để lại mấy câu chứng minh Lục Ly làm, việc này liền dễ dàng làm được. Bình thường, muốn cướp đoạt tài nguyên bảo địa của một siêu cấp đại tộc nào có dễ dàng? Tình hình bên trong lúc này hỗn loạn như thế chính là cơ hội trời ban. Vô số lão ma đều động tâm, lần này có hơn hai trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn tiến vào, lão ma tăng đến gần trăm người, những lão ma này thấy đám Cổn Ma thành công dễ như vậy, sao có thể không động lòng chứ? - Đi truy sát Lục Ly nào! - Tên Lục Ly này quá ngông cuồng, quả thực không coi chúng ta tồn tại, không bắt giết Lục Ly thì chúng ta thề không bỏ qua! - Tìm, nhất định phải tìm được Lục Ly! - Nếu bắt được tên súc sinh này, ta chắc chắn sẽ lột da hắn! Một đám lão ma lòng đầy căm phẫn, một số người lần lượt cùng nhau phóng đi bốn phương tám hướng, cường giả của Quánh tộc thấy cảnh tượng này thì có chút vui mừng, Lục Ly dẫn phát nhiều người tức giận là chuyện tốt, đám lão ma này ước chừng sẽ lấy ra lực lượng mạnh nhất, Lục Ly không chạy thoát được. Không chỉ là lão ma, rất nhiều nhóm Thánh Hoàng cũng liên hợp lại, mấy trăm Thánh Hoàng lôi kéo mấy nghìn cấp Đế, thoạt nhìn đều rất tức giận, rất có tư thế không tìm được đánh chết Lục Ly thì tuyệt không lui binh. Các trưởng lão của Quánh tộc đều hành động, đây quả thực là sự sỉ nhục của Quánh tộc, nhiều cường giả và đại quân như vậy cư nhiên không tìm được Lục Ly, còn để cho hắn công kích tài nguyên bảo địa dưới mí mắt của chúng cường giả. - Nếu không thì... Một trưởng lão đề nghị: - Chúng ta chia nhau lẻn vào bên trong tài nguyên bảo địa, cắm sào chờ nước? - Không ổn! Một trưởng lão khác nói: - Lục Ly có thuật tiền ẩn và cảm giác lực phi thường biến thái, ta đoán chừng nếu chúng ta đi tài nguyên bảo địa trấn thủ, Lục Ly có khả năng sẽ không tới công kích nữa. Nếu hắn tiềm ẩn, chúng ta muốn tìm hắn thì sẽ rất phiền phức. - Chúng ta có thể ẩn núp ở gần tài nguyên bảo địa lớn, một khi nhận được tin tức bị công kích thì chúng ta lập tức giết qua! - Cũng được! - Năm người một tổ, tách ra hành động! Các trưởng lão của Quánh tộc phân tán ra, mỗi người bay đi hướng một số tài nguyên bảo địa lớn. Nhưng chưa đợi bọn họ đến được những tài nguyên bảo địa này, một tin tức xấu đã truyền đến, bốn tài nguyên bảo địa lớn ở lân cận gần như cùng lúc bị công kích, quân sĩ bên trong đều bị giết, tài nguyên bị cướp đoạt hết sạch. Bốn tài nguyên bảo địa gần như cùng lúc bị cướp đoạt, trước sau kém nhau không đến một canh giờ, hơn nữa mặt trên tất cả tài nguyên bảo địa đều để lại chữ viết, ngữ khí ngày càng cuồng, cứ như Lục Ly muốn giẫm Quánh tộc ở dưới chân. Các trưởng lão của Quánh tộc đi qua điều tra, phát hiện chữ viết ghi ở bốn tài nguyên bảo địa rất khác nhau, tuy đều là dùng binh khí khắc xuống đá, nhưng chữ viết vẫn khác nhau. Phong cách hoàn toàn bất đồng, nếu những trưởng lão của Quánh tộc này vẫn chưa rõ tình huống thì chính là đồ ngu.
Chương 4709 Vô pháp vô thiên (2)
- To gan lớn mật! - Vô pháp vô thiên! Các trưởng lão của Quánh tộc giận sôi gan, lập tức truy tung chân tướng, nhưng những lão ma này làm chuyện rất sạch sẽ, không để lại bất cứ đầu mối gì. Toàn bộ người chứng kiến đã bị đánh chết, đều là bị trong nháy mắt trấn áp đánh chết, ngay cả đưa tin cũng không thể. - Đi tài nguyên bảo địa còn lại! Cường giả Quánh tộc dò xét một vòng, lần lượt tỉnh ngộ, xem tình huống này, nếu bọn họ còn chưa đi tiếp viện thì khó giữ được mấy tài nguyên bảo địa đỉnh cấp khác. Lập tức có từng nhóm trưởng lão tách ra, mỗi người phóng hướng mấy tài nguyên bảo địa đỉnh cấp còn lại. Ầm ầm ầm ầm! Quả nhiên, lúc nhóm trưởng lão bay đến một khu tài nguyên bảo địa, phát hiện có năm lão ma đang tập kích bên trong, quân sĩ ở bên trong đã bị tru diệt hơn một nửa. Nhóm trưởng lão thấy cảnh tượng này thì vô cùng căm phẫn, không để ý mấy lão ma đến từ tộc quần gì, toàn bộ trưởng lão vù vù bay qua, xông giết. - A... Năm lão ma ở bên trong đều ngẩn ra, thần niệm tra xét được một đám trưởng lão của Quánh tộc như trâu đực nổi khùng vọt tới, năm lão ma đều bị dọa chết khiếp. Một lão ma lập tức rống to: - Chư vị bằng hữu Quánh tộc, đây là hiểu lầm, Lục Ly vừa mới xông vào, chính mắt chúng ta nhìn thấy, thật ra chúng ta đến bắt Lục Ly! - Chư vị trưởng lão của Quánh tộc, các ngươi có ý gì? Vì sao công kích chúng ta, ta muốn kháng nghị với tộc vương của các ngươi! Đừng công kích nữa, nếu không chúng ta sẽ đánh trả!... Được rồi, chúng ta sai rồi, có chuyện gì từ từ nói, dừng lại đi! - Chư vị đại nhân, đây thật ra là hiểu lầm, đừng công kích nữa, công kích nữa thì chúng ta sẽ chết... Chỉ trong giây lát, mấy lão ma này đã không chống đỡ nổi, bên trưởng lão Quánh tộc có mười người, gấp hai lần bên này, mấy lão ma này sao có thể chịu đựng nổi? Vài lão ma rất nhanh bị thương, nhưng cường giả Quánh tộc không hề ngừng tay, tiếp tục tấn công mãnh liệt. Nếu cứ tiếp tục như thế, năm lão ma sẽ gục ngã tại đây, mấy lão ma này chỉ có thể cầu xin tha thứ. Cầu xin tha thứ cũng vô dụng, trưởng lão của Quánh tộc đều đã tỉnh ngộ, cảm giác tài nguyên bảo địa trước đó không phải do Lục Ly tập kích, mà là do đám lão ma đáng hận này. Bọn họ có một loại cảm giác bị trêu đùa, bị nhục nhã, cộng thêm có rất nhiều quân sĩ đều chết thảm ở những tài nguyên bảo địa này, bọn họ làm sao có thể không nổi giận chứ? Bọn họ không nói nhảm, muốn giết chết năm lão ma này. - Trốn! Đám lão ma biết nếu còn không trốn thì sợ là sẽ không thoát được nữa. Năm lão ma lập tức mỗi người thả ra thần thông và sát chiêu cường đại, bức lui mười trưởng lão, sau đó điên cuồng chạy trốn bốn phương tám hướng. Nhưng nếu mười trưởng lão để cho họ dễ dàng chạy trốn thì mười người bọn họ đều là phế vật. Mười trưởng lão điên cuồng truy sát, cuối cùng bắt được ba lão ma, hai lão ma khác có thuật chạy trốn rất mạnh, bị bọn họ trốn thoát được. Ba lão ma còn lại rất thảm, hai người bị giết, một người đầu hàng bị bắt. Trưởng lão còn lại đi tài nguyên bảo địa khác cũng gặp trường hợp như vậy, vô số lão ma đều đang tập kích tài nguyên bảo địa. Các nơi truyền đến tin tức, còn có rất nhiều Thánh Hoàng tổ chức thành đoàn thể đi công kích những tài nguyên bảo địa này. Nhiều tài nguyên bảo địa nhỏ đều bị đánh cướp, mặt trên còn để lại lời nói của Lục Ly, thoạt nhìn vô cùng mỉa mai... Tin tức truyền về Trưởng Lão Đường của Quánh tộc, nhị trưởng lão của Quánh tộc giận dữ, tự mình suất lĩnh cường giả truyền tống tới bên này, muốn cho những cuồng đồ gan lớn bằng trời này một bài học xương máu. Cường giả của Quánh tộc gần như dốc toàn bộ lực lượng, thề phải khiến đám cường giả làm loạn này trả giá đắt, quân đội của Quánh tộc cũng được triệu tập quy mô lớn qua đây. Đại trưởng lão của Quánh tộc lần trước đã lên tiếng, đám lão ma này vẫn còn dám xằng bậy, thật sự coi Quánh tộc bọn họ là trái hồng mềm có thể tùy tiện nắn bóp sao. Toàn bộ cửa ra vào đều bị phong ấn, hơn nữa có rất nhiều cửa ra vào phong ấn hơn mười tầng, muốn phá vỡ thì ít nhất phải mất mấy ngày. Cửa ra vào có võ giả quản chế, cho nên muốn chạy trốn khó như lên trời. Nhị trưởng lão của Quánh tộc mang theo cường giả truyền tống qua đây, sau đó nói ra một câu, phàm là võ giả và cường giả tham dự cướp bóc lập tức tới thành đô tự thú tội, như vậy Quánh tộc còn có thể xử lý nhẹ, bằng không đợi đến lúc bọn họ xuất động, phát hiện một tên là giết một tên. Tin tức này được truyền ra thông qua thám báo của Quánh tộc, rất nhiều Thánh Hoàng và cấp Đế tham dự cướp bóc sợ hãi, lập tức vọt tới hướng thành đô, chủ động giao ra báu vật tài nguyên đã cướp bóc, mặc cho Quánh tộc xử phạt. Mà đám cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn kia lại không vui, thân làm chí cường giả, bọn họ đều là những kẻ kiêu ngạo, không muốn giao vận mệnh của mình vào tay người khác. Cho nên có vài cường giả thông qua người trung gian truyền lời qua, ý tứ là bọn họ cũng là tới giúp đỡ, một số cường giả và Quánh tộc còn là quan hệ minh hữu, không cần phải làm căng như vậy. Tới mức đó là được, bọn họ rút lui là được rồi, cùng lắm thì giao trả thứ đã cướp đi... Nhị trưởng lão vừa nghe những câu truyền lời này thì thoáng chốc nổi giận, giành giết rồi giờ nói một câu là bỏ qua hết? Trên thế giới này còn có chuyện dễ dàng như vậy sao? Minh hữu? Lúc trước cướp đoạt giết người sao không ngẫm lại minh hữu đi? Đúng là buồn cười. Nhị trưởng lão truyền lời ra ngoài, không chấp nhận bất cứ thương thượng nào, hoặc là tự mình đến đây nhận tội, nếu không lần sau sẽ giết hết không luận tội. Lời này thả ra ngoài, chẳng khác nào không còn đường quay lại. Lần này có hơn một trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đi vào giới diện này, thêm cả tộc đàn phụ thuộc bọn họ cùng với minh hữu Quánh tộc mời tới, cộng lại là hơn hai trăm người. Hiện tại nhị trưởng lão Quánh tộc lại triệu tập tới mấy chục người, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn tăng đến ba trăm người.
Chương 4710 Tin dữ
Đương nhiên, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn lần này phạm tội chỉ có mấy chục người, chí cường giả còn lại không có tham dự cướp bóc. Một số người định ra tay, còn chưa kịp làm gì thì nhị trưởng lão bên Quánh tộc đã tới, cho nên bọn họ vội vã thu tay lại. Rất nhiều cường giả không có phạm tội tất nhiên hớn hở chạy tới thành đô, biểu thị bọn họ không có xằng bậy, là đồng chí tốt. Nửa tháng sau, cường giả tụ tập ở thành đô tăng đến hơn hai trăm người, còn lại không dám tới, tự nhiên là phạm lỗi. Hơn nữa đã có chí cường giả muốn trộm lao ra giới diện này, thời điểm đang phá giải thần văn thì bị phát hiện, đợi cường giả bên này đi qua thì lập tức hoang mang bỏ trốn. Nhị trưởng lão Quánh tộc khiến cho phần lớn cường giả ở thành đô không thể rời khỏi, hắn mang theo mấy chục trưởng lão xuất động, bắt đầu truy sát những chí cường giả không chịu tới thành đô này. Nhị trưởng lão ra lệnh, mặc kệ bọn họ có tội hay không, gặp được thì bắt trước nói sau. Nếu phản kháng, giết thẳng không nói nhiều! Mệnh lệnh này vừa hạ xuống đã lập tức truyền ra, dù sao ở giới diện có nhiều võ giả như vậy, tin tức thoáng chốc truyền đi. Những cường giả còn lại đều có chút luống cuống, bây giờ không trốn chẳng lẽ khoanh tay chịu chết? Hay là cứng rắn chống lại Quánh tộc? Một đám lão ma tụ một chỗ thương nghị một phen, cuối cùng quyết định trước tiên lẩn trốn, tránh đi mũi nhọn, nhìn xem Quánh tộc có thực sự muốn làm thịt bọn họ tới cùng hay không, nếu đúng như vậy, phần lớn lão ma ở giới diện này đều là kẻ kiêu căng khó thuần, nhân sinh chỉ có tám chữ: Coi nhẹ sinh tử, không phục thì xử, đương nhiên không có khả năng khiến cho đám lão ma này ngoan ngoãn đầu hàng. Bọn họ ẩn núp, nằm vùng ở bên trong hiểm địa này, núp rất sâu. Vấn đề là bọn họ không có thủ đoạn như Lục Ly, nơi này khắp nơi đều là võ giả, đều là thám báo, bọn họ có thể núp ở đâu? Hơn năm mươi lão ma bị nhị trưởng lão dễ dàng tìm được, tới đây có hơn tám mươi chí cường giả, nhị trưởng lão còn có thần binh Chí Tôn. Sau khi tìm ra, nhị trưởng lão kêu bọn họ đầu hàng vô điều kiện, bên này đương nhiên không đồng ý, một lão ma còn trực tiếp phát động công kích, hỗn chiến này phút chốc bạo phát. Một đợt hỗn chiến diễn ra, hơn năm mươi lão ma bị chém giết hết mười hai người, Quánh tộc chết trận năm trưởng lão. Lão ma còn lại đều bị thương, bắt đầu phân ra chạy trốn. Không trốn thì làm gì bây giờ? Chẳng lẽ chờ chết ở đây? Bản thân đám lão ma này sẽ không có ý thức đoàn đội, mỗi người đều muốn giữ mạng của mình, thấy một người chạy đi thì những người còn lại đều chạy trốn theo. Bốn mươi ba lão ma còn lại lập tức phân tán chạy trốn, nhị trưởng lão hạ lệnh chia ra truy sát, muốn giết toàn bộ đám lão ma này. Nhị trưởng lão này đã quá tức giận, ngoài ra tự nhiên là muốn giữ gìn thanh uy của Quánh tộc. Trong khoảng thời gian này, thanh uy của Quánh tộc giảm xuống không ít, lần này nhiều lão ma xằng bậy ở giới diện của Quánh tộc như vậy, nếu không nghiêm túc xử lý thì Quánh tộc sẽ trở thành trò cười của toàn Thiên Cương Tinh Vực. Về sau sẽ lại có vô số lão ma tới giới diện Quánh tộc làm loạn, càng là đại tộc thì càng chú trọng mặt mũi, bọn họ không cho phép tôn nghiêm bị xúc phạm, cần phải nghiêm trị không tha. Lần này nhị trưởng lão nảy sinh ý ác độc, muốn bắt toàn bộ mấy chục cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn này, không bỏ sót một mống. Mặc dù có một số là trưởng lão của tộc quần minh hữu, nhưng thế thì sao? Bọn họ có thể làm ra việc ác như vậy, thế thì đừng trách Quánh tộc không nể mặt. Một tổ gồm vài chí cường giả bắt đầu truy sát, đám lão ma kia nhận thấy chuyện liên quan đến sống chết của bản thân, tất nhiên toàn lực phản kích, chiến đấu cũng bắt đầu trở nên càng thêm thảm thiết. Đuổi giết hơn mười ngày, hai mươi mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bị chém giết, Quánh tộc cũng có tám trưởng lão bị giết. Đám lão ma kia đều không phải là hạng người vô năng, lúc đối mặt với tình huống tuyệt vọng, bọn họ đều sẽ dù liều mạng cũng muốn kéo một người làm đệm lưng. Những thi thể của chí cường giả bị đánh chết này bị mang về thành đô, treo ở trên tường thành, máu tươi chảy đầm đìa. Quánh tộc dùng việc này cảnh cáo chí cường giả bên trong thành, cũng là vì cảnh cáo toàn bộ Thiên Cương Tinh Vực, đây chính là kết cục dám mạo phạm thiên uy của Quánh tộc. Nhị trường lão trở về, khoảng hai mươi chí cường giả còn lại không cần hắn ra tay. Hắn khiến cho mấy chục trưởng lão đi đuổi giết, có lẽ không bao lâu toàn bộ lão ma còn lại đều sẽ bị đánh chết. Ai biết trôi qua nửa tháng, cư nhiên không có lấy một tin chiến thắng truyền về, ngược lại nửa tháng sau truyền về một tin tức hai trưởng lão bị giết, hơn nữa chết rất thảm, đầu bị đập nát. Lần nữa qua năm ngày, Trưởng Lão Đường truyền đến tin dữ, ngọc phù bản mệnh của bốn trưởng lão vỡ vụn, mà lần này thám báo cư nhiên không có phát hiện vết tích khai chiến của bốn trưởng lão này, cũng không phát hiện ra thi thể... Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Quánh tộc rất nhiều, trưởng lão mặt ngoài có chừng một trăm người, còn có một ít người đã lớn tuổi, không muốn đi ra, trưởng lão lánh đời nhiều năm cộng lại ước chừng có hơn một trăm năm mươi người. Nếu tính luôn tộc đàn phụ thuộc thì có khoảng ba trăm người. Rất khó sinh ra cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đây không phải là dựa vào tài nguyên liền có thể bồi dưỡng ra, thoáng chốc tổn thất nhiều như vậy, điều này khiến cho nhị trường lão lòng đau như cắt. Ánh mắt hắn hơi đỏ lên, cắn răng nghiến lợi nói: - Những tên tạp chủng này toàn bộ đều đáng chết, đáng chết! Truyền mệnh lệnh của ta, toàn bộ điều động các trưởng lão ở thành đô, xé nát những lão già kia thành mảnh vụn! - Nhị trường lão! Một trưởng lão chần chờ một chút, yếu ớt nói: - Mấy trưởng lão này, có khi nào... bị Lục Ly giết không? Sáu trưởng lão phía sau đúng là do Lục Ly giết!