Lục Ly mặc nhiên, việc này hắn biết, nhưng việc này không thể giải quyết. Nếu tam cung chủ bắt buộc nhóm Mạc Thiên Thiên thị tẩm thì đám người Lục Ly cũng không có cách nào, chỉ có thể liều mình đánh một trận, đến lúc đó e rằng mọi người đều sẽ chết. Sắp đại chiến, lỡ như bên này thua trận, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của quân địch tùy tiện quét qua, nếu có cường giả ham nữ sắc, đám nữ nhân càng thêm không cách nào may mắn thoát khỏi. Cho nên Lục Ly không biết trả lời câu này như thế nào, không biết làm sao an ủi Mạc Thiên Thiên. Nếu các nàng quyết định đến Tiên Vực thì phải chuẩn bị tâm lý, cho nên Lục Ly chỉ có thể im lặng không nói. Oong! Mạc Thiên Thiên đột nhiên đánh ra một luồng Nguyên Lực, khiến thần văn trong thành lũy mở ra, nàng thâm tình nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, ta cũng không xác định mình có thật sự yêu ngươi hay không, nhưng tất cả không quan trọng, việc hôm nay xúc động ta rất lớn. Ta nghĩ rằng nếu có một ngày ta bị làm nhục thì chắc chắn ta sẽ tự sát, ta cũng biết ngươi tùy thời có thể đi về phía đông, đi Đông Cảnh, ngươi chắc chắn sẽ không mang theo ta, cho nên... ngươi có thể thỏa mãn một nguyện vọng của ta không? Cho ta làm nữ nhân chân chính một lần? Mạc Thiên Thiên nói thẳng thắn, dễ hiểu. Trong Tiên Vực tùy thời có thể xảy ra chuyện, lỡ như các nàng bị cường giả nhắm trúng thì trốn đâu cũng không thoát. Cho nên nàng tùy thời sẽ bị làm nhục, tùy thời sẽ chết. Mạc Thiên Thiên muốn trước khi điều đó xảy ra thì trao tấm thân trong sạch cho Lục Ly, ít nhất cũng không uổng phí đến cõi đời một lần, làm nữ nhân chân chính một lần. Lục Ly không quá kích động, thậm chí hô hấp đều đều, hắn ngẩng đầu nhìn Mạc Thiên Thiên, mím môi nói: - Thiên Thiên, có lẽ sự tình không nghiêm trọng như nàng nghĩ, nàng cách cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không xa, có lẽ nàng có thể nhanh chóng đột phá, vậy thì không còn ai có thể tạo thành uy hiếp cho nàng nữa. - Nói dễ hơn làm? Mạc Thiên Thiên cười gượng một tiếng nói: - Ít nhất... ta có một tình kiếp, không vượt qua được kiếp này e rằng cả đời khó tiến bộ. Lục Ly, ngươi không cần có gánh nặng tâm lý, ta sẽ không quấn quýt lấy ngươi. Ngươi xem như là hỗ trợ, thỏa mãn nguyện vọng của tiểu nữ nhân, coi như... một đêm tình. Tuy nói ra lời này hơi không biết xấu hổ, Lục Ly... ngươi sẽ không xem nhẹ ta chứ? Đã nói đến mức này, Lục Ly còn gì để nói nữa? Nếu tiếp tục từ chối thì hắn thật sự là Liễu Hạ Huệ. Hắn vẫy tay, Mạc Thiên Thiên tươi cười như hoa, như một con bươm bướm bay tới. Rất nhanh, nàng như bươm bướm nhảy điệu vũ kiều diễm tuyệt đẹp trong thành bảo đơn sơ. Trong một chốc, mùa xuân đến. Bùm! Trong một tòa thành bảo cách phía tây chỗ Lục Ly vài dặm, Lê Hành đấm mạnh nắm tay xuống bàn đá, cái bàn trực tiếp biến thành bột mịn. Trong mắt của hắn rực cháy ngọn lửa ghen tỵ, sát khí trên người xông lên tận trời, khiến quân sĩ ở gần cảm giác như rơi vào đông rét. Mạc Thiên Thiên đã đi vào thành lũy chỗ Lục Ly ở hai canh giờ, thần văn thành lũy luôn mở ra, cô nam quả nữ ở cùng nhau hai canh giờ, nếu như nói bọn họ ở bên trong uống trà tán gẫu thì con heo cũng không tin. Bị đội nón xanh, nữ thần thầm yêu bị ăn rồi. Đây là ý tưởng duy nhất trong lòng Lê Hành hiện tại, hắn thích Mạc Thiên Thiên rất nhiều năm, từ nhỏ đã thích nàng rồi. Mạc Thiên Thiên là nữ thần của vô số thế hệ trẻ Tử Thần, ở trong lòng Lê Hành cho rằng nàng là nữ nhân của mình. Lê Hành không ngừng nỗ lực tu luyện chẳng qua là vì năm đó Mạc Thiên Thiên từng nói một câu nói khi nào ngươi trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, ta sẽ suy xét gả cho ngươi. Lê Hành cách cảnh giới này rất gần, chỉ cách xa một bước, hắn cũng luôn mong đợi ngày cưới Mạc Thiên Thiên, tưởng tượng vưu vật tuyệt thế này rên rỉ dưới thân mình. Hiện tại Mạc Thiên Thiên đúng là đang rên rỉ, nhưng ở dưới thân Lục Ly. Lục Ly mới đến Tử Thần bao nhiêu năm? Vậy mà được ở bên nữ thần mà Lê Hành đã theo đuổi hơn một nghìn năm. Điều quan trọng nhất là giờ phút này Lê Hành không thể làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn, trong đầu ảo tưởng Lục Ly và Mạc Thiên Thiên cùng nhau điên loan đảo phượng. Loại cảm giác này giống như là giày vò, giống như xẻo từng miếng thịt của Lê Hành, khiến hắn không cách nào hô hấp, khiến hắn thống khổ không muốn sống, có lẽ đây là giây phút khiến tất cả nam nhân uất nghẹn nhất. - Cẩu nam nữ rốt cuộc vẫn bên nhau! Trong một tòa thành bảo khác, Vũ Dương một người nhàn nhã uống rượu, thỉnh thoảng dùng thần niệm quét hướng chỗ thành bảo của Lê Hành, trên mặt tràn ngập ý cười. Vũ Dương không có ý tưởng gì với Mạc Thiên Thiên, thậm chí không thích tất cả tiểu thư trong Tử Thần, nhưng Mạc Thiên Thiên dù sao là vưu vật tuyệt thế, so với bị Lê Hành hái chẳng bằng khiến Lục Ly ăn, cho nên Vũ Dương rất thích thú. Trong một thành bảo khác, Loan Tịch và Ly tiểu thư ngồi chung với nhau, Loan Tịch cười tủm tỉm nói: - Sức chiến đấu mạnh dữ, đã hai canh giờ. Ly tiểu thư phi một tiếng, nói: - Vô liêm sỉ, còn chủ động đưa lên cửa? Thiên Thiên làm mất mặt nữ nhân chúng ta... - Không thể nói như vậy! Loan Tịch đầy ẩn ý nói: - Thế giới này mỹ nữ là tài nguyên khan hiếm, nam tử trẻ ưu tú cũng là hàng hiếm. Nam nhân đều muốn ngủ mỹ nữ, nữ nhân tự nhiên cũng muốn ngủ nam nhân ưu tú. Với thiên tư, sức chiến đấu và uy danh của Lục Ly, trong Thiên Loạn Tinh Vực nếu hắn muốn ngủ mỹ nhân, e rằng có mấy ức mỹ nữ xếp hàng chờ hắn sủng hạnh. - Lúc trước chúng ta cho rằng đến Tiên Vực, bên này thật sự là tiên cảnh, chúng ta sẽ nhanh chóng lớn lên tại đây, rất nhanh sẽ biến thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn áo gấm về nhà. Hiện tại ngươi cũng biết, nơi này nguy hiểm còn hơn Thiên Loạn Tinh Vực, chúng ta không có núi dựa nào, cho nên tấm thân trong sạch đối với chúng ta chẳng những không phải chuyện tốt, ngược lại có thể là lỗi lầm, rất dễ dàng khiến chúng ta vạn kiếp bất phục. Cho nên... Thiên Thiên trao thân trinh nguyên cho người mình thích thật ra là cách hay.
Chương 4457 Cẩu nam nữ (2)
Ly tiểu thư vuốt vuốt tóc đẹp, không hiểu ý tưởng của Loan Tịch và Mạc Thiên Thiên, có lẽ vì nàng không sinh ra trong Tử Thần nên tư tưởng quan niệm không giống nhau, có quan điểm từ nhỏ đã thâm căn cố đế. Nàng oán hận nói: - Bất cứ cường giả đều không đáng tin cậy, chúng ta phải dựa vào chính mình, chỉ cần nỗ lực biến mạnh thì thiên hạ này không ai có thể chúa tể vận mệnh của chúng ta. - Nói nghe thì hay! Loan Tịch nhún vai nói: - Ai không muốn biến mạnh? Ai không muốn trở thành cường giả Đại Viên Mãn? Thực lực đến tình trạng nhất định dựa vào nỗ lực là vô dụng, còn phải xem vận khí, xem cơ duyên, xem ngộ tính. Thế giới này có ức vạn vạn võ giả, bao nhiêu võ giả đã rất cố gắng? Có bao nhiêu võ giả nỗ lực, tàn nhẫn với bản thân còn hơn chúng ta? Nhưng được bao nhiêu cường giả hàng đầu? Cho nên... có thứ đừng cưỡng cầu, số phận đã định thuộc về mình thì là của mình. Ly tiểu thư không nói chuyện, xoay người rời đi, trở lại tu luyện. Loan Tịch vẫn nhìn chằm chằm thành bảo của Lục Ly, đợi một canh giờ thấy Mạc Thiên Thiên còn chưa đi ra, nàng bĩu môi nói: - Là vì buổi tân hôn hay thật sự dai sức như vậy? ... Những ngày tiếp theo, nhóm Lục Ly sống rất an nhàn. Nhóm Mạc Thiên Thiên không dám đi ra ngoài, có gì cần đều kêu Vũ Dương đi mua, ở trong phạm vi Thanh Nhai Sơn thì sẽ không có bất cứ nguy hiểm. Mạc Thiên Thiên giống như một đứa trẻ mới nếm trái cấm, mở ra cửa lớn thế giới mới, ba ngày hai lần chạy vào thành bảo của Lục Ly, ở lâu mấy canh giờ, Lê Hành nhìn mà nghiền rụng mấy chiếc răng, Loan Tịch, Ly tiểu thư câm nín. Có vài việc khi đã làm thì Lục Ly không còn kiêng dè nữa, đóng giữ trong Thanh Nhai Sơn khá chán, Mạc Thiên Thiên là mỹ nữ tuyệt đỉnh, còn là một nữ yêu tinh, ở trên giường rất gợi tình. Nếu Mạc Thiên Thiên chủ động muốn, Lục Ly thuận theo hưởng thụ. Huấn luyện, tuần tra, tu luyện, lăn giường! Ngày tháng trong Thanh Nhai Sơn trở nên đầy đủ. Thanh Nhai Sơn này rất kỳ lạ, sét chưa từng đánh chỗ này, có một lần đánh xuống nơi cách Thanh Nhai Sơn vạn dặm, không thật sự đánh vào trong Thanh Nhai Sơn. Hơn nữa nhìn võ giả của Vấn Tiên Cung không chút sợ hãi, nghe nói nơi này bố trí pháp trận thần văn cường đại có thể dẫn sét đi? Ngạc Dạ cũng chưa từng bao phủ bên này, điều này khiến Lục Ly càng thêm cảm giác kinh ngạc. Chẳng lẽ pháp trận cũng có thể ngăn cách Ngạc Dạ sao? Nếu đúng vậy thì tại sao nghe nói ngày xưa một tòa thành trì bị Ngạc Dạ bao phủ, tất cả chết hết? Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt qua nửa năm. Hôm nay, cuộc sống bình tĩnh bị phá vỡ, tam cung chủ đột nhiên triệu tập tất cả thống lĩnh và phó thống lĩnh, hạ đạt mệnh lệnh, một mệnh lệnh khiến nhóm Lục Ly hoang mang. Tam cung chủ mệnh lệnh bọn họ chủ động xuất kích, hơn nữa chia binh ra, mục tiêu đánh lén là hai tòa tài nguyên bảo địa bị Quang Minh Điện trong năm thế lực lớn chiếm cứ. Năm thế lực lớn không có đánh tới, bên này ngược lại muốn đánh qua? Đây là ông cụ treo cổ, chê sống lâu? Tam cung chủ không đưa ra bất kỳ giải thích nào, là khiến bọn họ chấp hành mệnh lệnh, hơn nữa mệnh lệnh cực kỳ rõ ràng, nhất định phải đánh chiếm hai tài nguyên bảo địa này, đồ sát sạch võ giả ở bên trong, cướp hết tài nguyên rồi lập tức rút lui. Chiến đội thứ năm rất mạnh, cho nên được đơn độc hành động, công kích một tài nguyên bảo địa tên là Tử Kim Sơn. Bên này có mười vạn quân đội trú đóng, vô số Thánh Hoàng, nhưng có thể xác định không có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Đương nhiên, bọn họ nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh, hơn nữa không thể khiến quân địch tra xét được, nếu không thì cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của bên địch chi viện, chiến đội thứ năm sẽ không có một người trở về. Sau khi Lư Sắt trở về, triệu tập võ giả của chiến đội thứ năm, hạ đạt mệnh lệnh. Lư Sắt không giải thích cái gì, chỉ hạ lệnh khiến bọn họ chuẩn bị, nửa đêm hành động, ra ngoài chấp hành nhiệm vụ tác chiến. Lư Sắt còn dặn Lục Ly, Lê Hành không được lộ ra chút tin tức nào, làm vậy là vì bảo mật. Chuyến đi này nhiệm vụ gian khổ, Lư Sắt cũng rất là đau đầu, mấu chốt là tam cung chủ không có lộ ra bất cứ tin tức. Lần này theo lý mà nói là tổng thể tình hình cuộc chiến có đại bố cục, nếu không thì chỉ tập kích hai tài nguyên bảo địa có ý nghĩa gì? Lúc nửa đêm, chiến đội thứ năm trừ chút ít võ giả đóng giữ ra, hai trăm ba mươi cường giả xuất động, lén rời khỏi Thanh Nhai Sơn, đi hướng đông. Lư Sắt tự mình phái ba mươi Thánh Hoàng cường đại đi đằng trước mở đường, thanh lý thám báo quân địch, tránh cho tin tức lộ ra ngoài. Lục Ly không yên tâm, suy nghĩ một hồi chủ động xin đi, nói là muốn dọn dẹp thám báo. Lư Sắt biết rõ thuật tiềm ẩn của Lục Ly, vui vẻ đồng ý. Lục Ly đi tối đằng trước, nhóm Loan Tịch, Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương an tâm, có Lục Ly ở đằng trước, e rằng không có bất cứ thám báo có thể tới gần, hành tung của bọn họ sẽ không bị tra xét được, xác suất hoàn thành nhiệm vụ lần này sẽ cao rất nhiều. Quả nhiên... Chỉ vài canh giờ, đêm tối còn chưa qua, chiến đội thứ năm tiến lên mấy trăm vạn dặm, Lục Ly bắt mấy chục thám báo quân địch. Hắn không có đánh chết, tất cả đều bị phong ấn linh hồn ném vào Thần Khí không gian, như vậy tránh cho đánh rắn động cỏ. Tử Kim Sơn cách bên này một khoảng, nếu là một mình Lục Ly đi với tốc độ nhanh nhất thì chỉ cần một ngày rưỡi. Nhiều người nên tốc độ không thể nhanh được, còn phải che giấu hành tung. Cho nên khi màn đêm qua đi, đại đội mới đi một nửa chặng đường, giờ thì tra xét càng khó khăn, bởi ban ngày dễ bị dò tìm ra. Lư Sắt lại phái ra hai mươi Thánh Hoàng, Lục Ly càng khẩn trương, một người ở đằng trước đi nhanh, chỉ cần có thám báo sẽ bắt hết ném vào nhẫn không gian. Toàn quân cũng bắt đầu tăng tốc đi tới, nhiều thám báo biến mất, thời gian lâu quân địch chắc chắn sẽ phát hiện, cho nên cẩn thận một sẽ tốt hơn.
Chương 4458 Không chừa một tên
Có Lục Ly ở đằng trước tra xét, nhóm Lư Sắt thoải mái hơn nhiều, tất cả thám báo ở phía trước đều bị Lục Ly tra xét ra ngay, đại quân nhanh chóng tiến lên, về mặt lý luận sẽ không bị phát hiện. Thật ra có một cách đơn giản nhất, đó là toàn quân đi vào Thần Khí không gian của Lục Ly, hắn mang bọn họ tiến lên. Đừng nói thám báo, cho dù đối phương có đại quân đều không sao, Lục Ly có thể dễ dàng xuyên qua đại quân kẻ địch. Đương nhiên, đám cường giả và quân sĩ chắc chắn không tin Lục Ly, Lục Ly cũng sẽ không nói ra cách này, tự chuốc nhục. Đại quân nhanh chóng tiến lên, dọc đường đi đều rất là thuận lợi, tiêu phí hơn một ngày thì đến gần Tử Kim Sơn. - Ẩn nấp tại chỗ! Cách Tử Kim Sơn mười vạn dặm, Lư Sắt khiến đại quân tại chỗ ẩn nấp, hơn hai trăm võ giả dễ ẩn nấp hơn. Lư Sắt mang theo Lục Ly tự mình đi Tử Kim Sơn tra xét, bọn họ đầu tiên là dạo một vòng Tử Kim Sơn, không kinh động thám báo ở gần đó. Thuật tiềm ẩn của Lư Sắt cũng không kém, thám báo ẩn nấp gần đó căn bản không cách nào phát hiện hắn. Tra xét một phen, Lư Sắt vẫy tay với Lục Ly, nói: - Ngươi đi về trước, ta đi vào Tử Kim Sơn tra xét. - Ngươi tra xét không được! Lục Ly lắc đầu nói: - Tử Kim Sơn đầy rẫy thần văn, ngươi chờ chút, ta đã vận dụng thủ đoạn đang tra xét, rất nhanh sẽ nhận được tin. Lục Ly đã sớm sắp xếp Huyết Linh Nhi đi tra xét, Tử Kim Sơn này có rất nhiều thần văn, cho dù Lục Ly đi vào đều có nguy cơ bị phát hiện, cho nên để Huyết Linh Nhi tra xét sẽ tốt hơn. Huyết Linh Nhi là mị linh, là hư thể, đi vào pháp trận sẽ không bị phát hiện. Cho dù bị cường giả tra xét được, phỏng chừng cũng không để ý, càng sẽ không công kích, bởi vì bên trong Tử Kim Sơn tràn ngập thần văn, rất khó công kích, sẽ phá hủy thần văn. Chờ nửa canh giờ, Lư Sắt khá tin tưởng Lục Ly, nên không phàn nàn cái gì, yên lặng chờ đợi. Một luồng sáng đỏ chợt lóe, Huyết Linh Nhi bay về, vụt qua đi vào trong thân thể Lục Ly. Huyết Linh Nhi đưa tin một lúc, Lục Ly báo cho Lư Sắt: - Lư thống lĩnh, thần văn trong Tử Kim Sơn rất mạnh, nếu cưỡng bức công kích thì tất cả chúng ta ra tay mất nửa canh giờ. Trong núi có một trăm Thánh Hoàng, gần mười vạn quân đội bình thường, mị linh của ta không tra xét có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn hay không, cho nên không thể ước tính được. - Tin tưởng tam cung chủ! Lư Sắt vẻ mặt kiên định nói: - Hắn nói không có thì chắc chắn không có, chúng ta chết cũng không mang lại ích lợi gì cho tam cung chủ. Nhưng nửa canh giờ mới có thể đánh mở thì hơi rắc rối, chúng ta sẽ khó rút lui. Một trăm Thánh Hoàng và mười vạn quân đội không phải vấn đề lớn. Chiến đội thứ năm có hai trăm Thánh Hoàng, vài người ở lại Thanh Nhai Sơn, còn lại đều mang theo. Hai trăm Thánh Hoàng đánh với một trăm Thánh Hoàng, hơn nữa bên trong chưa chắc có nhiều Thánh Hoàng cường đại, chiến đội thứ năm có một số Thánh Hoàng cực kỳ mạnh mẽ, cho nên dư sức tiêu diệt toàn bộ cường giả và quân đội trong tài nguyên bảo địa này. Mấu chốt là cần nửa canh giờ phá trận, chỗ này bị địch chiếm đóng, nếu cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của đối phương phát hiện thì nửa canh giờ là tới nơi, khi đó không ai chạy thoát được. - Để ta phá trận cho! Lục Ly lấy ra một miếng ngọc phù, đưa cho Lư Sắt nói: - Nếu Lư thống lĩnh tin tưởng ta thì khi ta bóp nát ngọc phù, ngươi lập tức mang đội giết lại đây, ta bảo chứng sẽ lặng lẽ phá vỡ chủ thần văn bên này, một ít tiểu thần văn càng dễ đánh mở. - Tốt! Lư Sắt cơ hồ không có do dự, lập tức gật đầu nói: - Mọi chuyện nhờ vào ngươi, nếu có nguy hiểm ngươi hãy lùi lại phía sau, thông báo chúng ta đến tiếp viện. - Tốt! Lục Ly phất tay, Lư Sắt nhanh chóng lùi lại, rất nhanh biến mất ở phương xa. Đợi Lư Sắt đi, Lục Ly tiềm ẩn, theo sau ra lệnh: - Huyết Linh Nhi, phá trận, chú ý ẩn khuất, đừng để bị phát hiện. - Yên tâm đi, chủ nhân, chuyện nhỏ! Huyết Linh Nhi chui xuống lòng đất, Lục Ly ngừng thở yên lặng chờ đợi, cảm ứng bốn phía dao động, chờ đợi đại chiến bắt đầu. Nếu Tử Kim Sơn không có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì một mình Lục Ly dư sức quét ngang, cùng lắm bị thương đôi chút. Nếu có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì toàn bộ đều phải chết, hiện tại phải xem tình báo của tam cung chủ có chính xác hay không. Thời gian dần trôi qua, nửa canh giờ rất nhanh qua đi, Huyết Linh Nhi lặng lẽ lẻn tới chỗ này, truyền âm: - Xong rồi chủ nhân, chủ thần văn đã bị ta sửa đổi, đợi lát nữa không cách nào mở ra, các ngươi tùy thời có thể công kích. Rắc! Lục Ly bóp nát ngọc phù, Lư Sắt ở phương xa mười vạn dặm lập tức mang theo hơn hai trăm cường giả phóng lên cao, bay hướng bên này với tốc độ cực kỳ khủng bố. Thám báo ở gần đó không bị thanh lý, Lư Sắt vừa hành động thì thoáng chốc vang lên vô số tiếng gầm rú, từng đợt đạn tín hiệu phóng lên cao, Tử Kim Sơn thoáng chốc rối ren. Vù vù vù! Trong vô số thành lũy ở Tử Kim Sơn, từng đội quân sĩ cùng cường giả phóng lên cao. Một cường giả quát to: - Là tạp chủng Vấn Tiên Cung, mở ra thần trận, lập tức cầu viện trong điện! Oong! Lòng núi Tử Kim Sơn sáng lên, từng con rắn lửa chạy dọc trong lòng núi, nhanh chóng xâu chuỗi lại rồi chạy đi với tốc độ cực kỳ nhanh. Chốc lát, cảm giác nguyên ngọn núi bị lửa bao vây, một hộ sơn đại trận cường đại dường như sắp mở ra. Tốc độ của nhóm Lư Sắt rất nhanh, giờ phút này đã đến vạn dặm, Lư Sắt từ xa nhìn thấy tình huống bên này, sắc mặt hơi trầm xuống. Chẳng phải Lục Ly nói phá mở đại trận rồi sao? Nhìn không giống như đã phá. Bùm! Đột nhiên hai con rắn lửa va chạm vào nhau, tiếp đó toàn bộ lòng núi rung lên, lửa bắn đầy trời, đốt chết nhiều quân sĩ, nguyên ngọn núi lớn thoáng chốc biến thành biển lửa. - Hay!
Chương 4459 Toàn thắng
Mắt Lư Sắt sáng ngời, cực kỳ khâm phục năng lực phá trận của Lục Ly. Chẳng những phá trận, còn sửa thần văn? Khiến thần văn chẳng những không thể bảo hộ bọn họ, ngược lại công kích bọn họ? - Giết! Tiếng rống của Lư Sắt vang vọng khắp nơi: - Mạnh ai nấy đánh, giết hết quân sĩ và cường giả trong Tử Kim Sơn, không chừa một tên! Phương thức chiến đấu của Vấn Tiên Cung đều là mỗi người tự chiến, cường giả xông lên trước, kẻ yếu ở phía sau đi theo xung phong liều chết. Đây là bởi vì Vấn Tiên Cung có ít cường giả, mỗi người tự đánh càng phát huy tốt hơn. Dù sao cường giả đều là kiệt ngạo bất thuần, có công pháp khác nhau, sát chiêu khác nhau, ở cùng nhau ngược lại có lẽ sẽ ảnh hưởng đối phương. Lần này chiến đấu cũng giống như vậy, Lư Sắt xông lên đằng trước nhất, Thánh Hoàng hậu kỳ khác theo ở phía sau, đoạn sau nữa là Thánh Hoàng trung kỳ, thành hình nửa vòng tròn xung phong lên trước. Chỉ có chỗ Lục Ly là khác, bên Lục Ly huấn luyện rất nhiều lần, dựa theo bản năng chiến đấu tổ hợp thành từng tiểu đội. Mỗi một Thánh Hoàng đều biến thành mũi tên nhọn, võ giả khác thành hình tam giác đứng ở phía sau Thánh Hoàng, bốn người phụ trợ công kích, bốn người phòng ngự, hình thành một tổng thể, giống như là tám mũi tên bắn xuyên qua. Chiến đấu nháy mắt bạo phát, Lư thống lĩnh tựa như một thanh bảo kiếm vô song bén không thể đỡ, thoáng chốc đâm vào đại quân của địch. Còn có mấy chục Thánh Hoàng cũng đi theo xung phong vào. Bởi vì bọn họ rất mạnh, quân đội ở phía trước không ngăn nổi, tốc độ tiến lên của bọn họ quá nhanh, cường giả Vấn Tiên Cung ở phía sau không thể bám theo, đành tự đánh một mình. Mặc dù mạnh ai nấy đánh, không có nhiều kết cấu, nhưng bên Vấn Tiên Cung vẫn chiếm ưu thế. Lục Ly được kiến thức sức chiến đấu của cường giả nơi này, cảm giác đám người như bò lên từ núi thây biển máu, sức chiến đấu dũng mãnh, hung hãn không sợ chết. Tài nguyên bảo địa này tuy có nhiều Thánh Hoàng, nhưng không có quá nhiều cường giả, phỏng chừng chỉ có hơn ba mươi Thánh Hoàng hậu kỳ, sao mà đánh lại nhóm Lư Sắt? Còn những quân sĩ bình thường, tùy tiện một đòn sát chiêu liền có thể quét ngang một mảnh. Thánh Hoàng cùng cấp Đế hoàn toàn không là một khái niệm, cấp Đế cho dù có thánh binh cường đại, có sát chiêu siêu mạnh, nhưng muốn giết chết Thánh Hoàng thì cực kỳ khó khăn, có thể khiến Thánh Hoàng bị thương đã rất ghê gớm. Oong! Lục Ly thả ra Thần Long Biến, theo sau tiềm ẩn thân thể, mỗi lần hắn xuất hiện đều ở bên cạnh một Thánh Hoàng, hơn nữa hắn toàn chọn công kích Thánh Hoàng sơ kỳ. Đối với Lục Ly thì Thánh Hoàng sơ kỳ như dê con, dễ dàng liền có thể xé nát. Cho nên đừng nhìn nhóm Lư Sắt rất dũng mãnh, thật ra tốc độ đánh chết Thánh Hoàng kém xa Lục Ly. Thánh Hoàng mạnh nhất trong nhóm Lư Sắt bị cường giả Thánh Hoàng bên quân địch ngăn trở, muốn đánh chết còn cần thời gian. Bùm! Bùm! Lục Ly như u linh thoáng hiện, mỗi lần xuất hiện sẽ có một Thánh Hoàng bị giết, bên này chỉ có khoảng một trăm Thánh Hoàng, sao chịu nổi đồ sát như vậy? Cường giả của chiến đội thứ năm phát hiện ra cảnh này, bọn họ phát hiện Lục Ly đánh chết Thánh Hoàng với tốc độ quá nhanh, nên không đi tìm giết Thánh Hoàng nữa, mà nhắm vào công kích quân sĩ, thả ra công kích quần thể, một phát chết một đám. Đồ sát! Ban đầu bên Vấn Tiên Cung chiếm ưu thế, sau khi Lục Ly gia nhập thì biến thành đồ sát. Chỉ trong thời gian một nén hương, Thánh Hoàng ở đây đã chết hơn một nửa, quân đội cũng bị đồ sát hai, ba tam vạn, cảm giác giống như là gió thu thổi lá rụng, quá dễ dàng. Quân đội ở đây không tan tác, có lẽ là muốn tử chiến đến cùng, chờ đợi viện quân đến. Nếu bọn họ tan tác, tuy sẽ không chết hết nhưng chắc chắn tài nguyên bảo địa này sẽ bị cướp sạch, cường giả của Vấn Tiên Cung cũng sẽ cấp tốc rút lui, đến lúc đó cho dù cường giả của họ đến giúp cũng không còn cách nào. Nhưng mà, bọn họ chỉ chống cự thêm nửa nén hương thì hoàn toàn không chịu đựng nổi, Lục Ly ở trong mắt bọn họ giống như con rồng ma biết ẩn thân dịch chuyển tức thời, mỗi lần xuất hiện sẽ có một Thánh Hoàng bị xé rách. Tiếp đó hắn sẽ nháy mắt biến mất, không còn dấu vết, quân sĩ xung quanh muốn công kích cũng không thấy mục tiêu. Qua giây lát hắn sẽ lại xuất hiện, lại một Thánh Hoàng chết đi. Hiện tại nơi này chỉ còn lại hơn ba mươi Thánh Hoàng, tất cả đều bị nhóm Lư Sắt bám giữ, không cách nào thoát thân. Chỉ có thể chờ Lục Ly tập kích, giết từng đám. Không còn Thánh Hoàng ngăn trở, đối với cường giả của Vấn Tiên Cung thì quân sĩ bình thường chẳng khác gì xẻ dưa hấu. Mắt thấy từng mảnh đồng bạn chết đi, mắt thấy rất nhiều quân sĩ vừa rồi còn sống sờ sờ hiện tại biến thành thịt nát, số quân sĩ còn sống đều tan vỡ, bay đi trốn, quân sĩ khác cũng chạy tứ tán. Lư Sắt rống to: - Truy sát nửa nén hương, giữ nguyên kế hoạch rút lui! Hơn một trăm cường giả Vấn Tiên Cung truy sát bốn phía, chỉ còn lại hơn ba mươi cường giả bao vây tiễu trừ Thánh Hoàng quân địch sót lại. - Vấn Tiên Cung các ngươi sẽ hối hận, dám tập kích Quang Minh Điện chúng ta! Điện chủ của chúng ta sẽ nhổ tận gốc Vấn Tiên Cung các ngươi, chém tận giết tuyệt! - Đúng vậy! Vấn Tiên Cung các ngươi chỉ có ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Quang Minh Điện chúng ta có năm người, đến lúc đó xem các ngươi làm sao ngăn được đại quân Quang Minh Điện ta! - Lập tức rút đi, chúng ta có thể bỏ qua chuyện cũ... - Chúng ta đã báo cho trong điện, rất nhanh nhóm nhị điện chủ sẽ đến tiếp viện, đến lúc đó tất cả các ngươi đều phải chết! Mấy Thánh Hoàng còn lại đều gầm rống, buông lời uy hiếp. Các cường giả của Vấn Tiên Cung cười nhạt không thôi, nếu vì vài câu hăm dọa mà ngừng công kích thì Thiên Hà Hội, Diễn Vũ Điện, Vấn Tiên Cung đã sớm đầu hàng. Lư Sắt lạnh lùng cười: - Vấn Tiên Cung chúng ta có nhiều cường giả, tại sao chỉ có một đội đến đây, các ngươi không biết suy nghĩ nguyên nhân sao? Tại sao chúng ta sẽ đánh bất ngờ các ngươi, không nghĩ ra nguyên nhân à? Nếu ta không đoán sai thì sau lần chiến đấu này, Quang Minh Điện các ngươi có lẽ không tồn tại nữa. Cho các ngươi một lựa chọn, hoặc là chết, hoặc là đầu hàng!
Chương 4460 Tổng giáo đầu
Đám cường giả đều thay đổi sắc mặt, bọn họ vốn cũng không hiểu ra sao. Bọn họ còn chưa đi tiến công mà bên Vấn Tiên Cung dám đến tập kích? Liên tưởng tin đồn mới nghe được gần đây, sắc mặt của bọn họ càng ngày càng khó coi. Sức chiến đấu của đám cường giả này không tệ, Lư Sắt có ý chiêu hàng bọn họ, chỉ cần không có gia tộc, một người đơn độc thì góp sức ở đâu mà không được? Tội gì chôn vùi tính mệnh của mình cho Quang Minh Điện? - A!!! Lại một cường giả hét thảm lên, chúng cường giả quét thần niệm qua, nhìn thấy Lục Ly thoáng hiện xé xác một Thánh Hoàng. Sau khi giết một người, Lục Ly lập tức tàng hình, biến mất không còn dấu vết, giống như là một u linh. Xoẹt! Giây tiếp theo, không gian một chỗ khác khuếch tán sóng gợn, tiếp đó một móng vuốt màu xám bạc xuất hiện, đột nhiên bóp cổ một Thánh Hoàng, nháy mắt bóp nát, lại một Thánh Hoàng chết đi. Lục Ly đồ sát Thánh Hoàng cấp thấp dễ dàng như giết heo chó. Phản kích trước khi chết của đám Thánh Hoàng chỉ làm Lục Ly rớt chút vảy, hoặc bị thương không nhẹ không nặng. Chúng cường giả đều có chút luống cuống, một Thánh Hoàng đột nhiên bay xuống, trầm giọng quát: - Đừng giết ta, ta đầu hàng! Đám cường giả đều bị bao vây, rất khó chạy trốn, cho nên một Thánh Hoàng rụt vòi, có người đi đầu thì có người thứ hai, một đám Thánh Hoàng đáp xuống, hơn hai mươi Thánh Hoàng ở trên trời chỉ còn lại bảy, tám người. Bảy, tám Thánh Hoàng này cũng hết cách rồi, gia tộc ở trong Quang Minh Điện, nếu bọn họ đầu hàng thì tất cả tộc nhân sẽ bị giết, bọn họ chỉ có thể tử chiến đến cùng. Cho dù chết trận, miễn là Quang Minh Điện vẫn còn thì chắc chắn sẽ không bạc đãi người nhà và tộc nhân của bọn họ. Ầm ầm ầm! Lại lần nữa qua nửa nén hương, còn lại bảy, tám Thánh Hoàng bị vây công mà chết, Lư Sắt nhìn lướt qua Thánh Hoàng ở bên dưới, hắn phất tay nói: - Lục Ly, ngươi hãy bắt giữ bọn họ. Lê Hành, ngươi mang đội đi tìm Tử Kim Thạch, thu gom hết rồi chúng ta lập tức rút lui, tốc độ phải nhanh! Tập kích Tử Kim Sơn rất thuận lợi, Lê Hành mang đội thu gom tất cả khoáng thạch ở bên dưới, sau đó đại quân lập tức lấy tốc độ nhanh nhất rút lui. Cường giả truy sát đều trở về, lại lần nữa chém giết hơn hai vạn quân sĩ. Lần này có thể nói lấy được toàn thắng, mười vạn quân đội trong Tử Kim Sơn bị giết sáu, bảy vạn, Thánh Hoàng trừ chạy thoát bảy, tám người ra, còn lại hoặc là bị giết, hoặc là thành tù binh. Ngược lại bên Vấn Tiên Cung tổn thất lại cơ hồ có thể xem nhẹ bất kể, đội của Lục Ly bị thương mười mấy người, không ai chết. Đội của Lê Hành chết hơn mười người, hai mươi mấy người bị thương. Bên Lư Sắt chỉ chết ba Thánh Hoàng, ba mươi mấy Thánh Hoàng bị thương. Hơn hai trăm võ giả công kích mười vạn đại quân, lại giành được thành quả chiến đấu như vậy, nếu võ giả không biết tình huống cụ thể nghe nói chiến tích này chắc chắn sẽ giật nảy mình. Nhưng nếu hiểu rõ tình huống thì sẽ không quá mức kinh ngạc, chỉ biết cảm khái sức mạnh của quân đội Vấn Tiên Cung. Số lượng cường giả hai bên không đồng đẳng, hơn nữa bên này còn có một Lục Ly biến thái, cho nên về cấp bậc cường giả thì cách biệt quá lớn. Còn về quân đội, nếu có thời gian thì một trăm Thánh Hoàng có thể quét ngang trăm vạn cấp Đế, một trăm Thánh Hoàng đó nếu cẩn thận một chút sẽ không ai chết. - Bên Lục Ly không có người nào chết? Trên đường về, Lư Sắt phát hiện ra điểm này, trên mặt lộ ra khác lạ. Bên Lục Ly có ít Thánh Hoàng, bên Lê Hành có nhiều Thánh Hoàng hơn, dựa theo lẽ thường thì thương vong bên Lục Ly sẽ rất thảm trọng, quan trọng nhất là Lục Ly không hành động cùng thuộc hạ của mình, điều này đáng giá suy xét. - Không lẽ là nhờ loại chiến trận của thuộc hạ của Lục Ly? Lư Sắt nhớ lại tỉ mỉ, càng ngẫm lại càng phát hiện ra điều thú vị. Mấy chục quân sĩ của Lục Ly chia thành tám tiểu đội. Mỗi một Thánh Hoàng đều là mũi nhọn của trận, phụ trách công kích, cấp Đế khác phụ trợ Thánh Hoàng. Hoặc là phối hợp Thánh Hoàng công kích, hoặc là phòng ngự, hoặc là quấy nhiễu kẻ địch. Tám tiểu đội còn phối hợp với nhau? Bọn họ chưa bao giờ dừng lại, luôn xuyên toa trong quân địch, thẳng tiến tới trước. Trong đầu Lư Sắt hiện ra một bức tranh, trong đại quân đông đúc, tám mũi tên nhọn đâm xuyên vào, như rồng bơi xé gió lao đi, xuyên thủng trận địa địch. Tám mũi tên nhọn còn phối hợp lẫn nhau, tổ hợp thành pháp trận huyền diệu khó giải thích. Thí dụ như một phần quân địch muốn đuổi theo giết một tiểu đội, bên cạnh đột nhiên lao ra một đội ngũ lại đánh tan trận hình quân địch khó khăn mới tập hợp lại. Lặp đi lặp lại xung phong, đánh tan tác trận hình quân địch, như cỗ máy xay thịt nhiều lần nghiền nát. Lư Sắt vào thời khắc này loáng thoáng hiểu chỗ lợi hại của chiến trận này, khi trận hình quân địch bị loạn thì từ có thể phát huy mười phần sức chiến đấu giảm xuống còn hai, ba phần. Tiểu đội bên này vốn có tám, chín võ giả, hiện tại biến thành một chủ công, thoạt trông dường như sức chiến đấu suy yếu, thật ra không phải. Có nhiều võ giả phụ trợ một người, chủ cộng có thể phát huy hai trăm phần trăm sức chiến đấu, có thể dễ dàng đánh lui hoặc là đánh chết cường giả cùng cấp bậc, một đường càn quét, chọc thủng trận địa địch, sau đó có thể đánh chết càng nhiều quân đội và cường giả bên địch. Chiến trận này rất huyền diệu, cũng rất cường đại, nếu như có thể mở rộng thì có lẽ tổng thể sức chiến đấu của chiến đội thứ năm sẽ cường đại gấp mấy lần? Lư Sắt có chút kích động, nhưng hắn rất nhanh nhức đầu. Chiến đội thứ năm có quá nhiều cường giả, rất nhiều Thánh Hoàng đều không phục đối phương, không tin tưởng võ giả khác, công pháp cũng tương khắc với nhau. Khiến bọn họ dung hợp thành từng chiến đội thì phi thường khó khăn, sơ sẩy một cái chẳng những không thể tăng lên sức chiến đấu tổng thể, còn giảm sức chiến đấu bên mình. Lư Sắt trầm ngâm giây lát, đợi mọi người đã rút lui đến phạm vi thế lực bên mình, hắn gọi Lục Ly về. Lục Ly vẫn luôn tra xét tình huống bốn phía, tránh cho bị quân địch truy sát, nghe thấy Lư Sắt triệu hoán vội vàng bay tới. - Thống lĩnh, người tìm ta?