Đại Thần Tượng của Thần Tượng Tông nói Thiên Huyễn Hàn luyện chế ra cái quái gì? Đó không phải đại biểu vật Thiên Huyễn Hàn luyện chế ngay cả thần khí cũng không xứng sao? Nếu không Đại Thần Tượng vì sao xem không hiểu? Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị nhìn nhau, không rõ rốt cuộc là tình huống gì. Hai người đều nhớ trình độ cấm chế của Lục Ly rất lợi hại, sao có thể luyện chế ra thần khí ngay cả Đại Thần Tượng cũng không hiểu? Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly cũng ngơ ngẩn, Thiên Huyễn Hàn hoàn toàn không biết Lục Ly đã khắc trận gì. Lục Ly cũng không quá rõ ràng, bởi vì đã bị Huyết Tiên Đằng cải biến, mình cũng xem không hiểu… Đại Thần Tượng thứ hai tiếp nhận thiết cầu, quan sát một lúc, lắc lắc đầu, nghĩ nghĩ xong, hắn giao cho Đại Thần Tượng kế tiếp, cũng không có lời bình gì. Đại Thần Tượng thứ ba sau khi xem xong, thấp giọng trao đổi với hai Đại Thần Tượng còn lại, hắn lắc đầu nói: - Thần khí này chẳng ra cái thá gì, trực tiếp… đào thải! - Đào thải! Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn biến sắc, hào quang trong mắt Lâu Thập Nhị hơi lóe lên, ánh mắt Tuyết Thánh Nữ lộ vẻ kinh nghi. Cổ trưởng lão nhíu mày, sắc mặt Long Huyết Sát không chút thay đổi xoay đầu, sắc mặt mấy trưởng lão còn lại hơi khó coi. Khóe miệng Đan tiểu thư càng tỏ vẻ khinh thường, nhìn Thiên Huyễn Hàn, thấp giọng nói: - Đã nói ngươi đừng đi đấu pháp, ngươi còn không tin? Hiện tại mặt mũi của Thần Khí Các đều bị các ngươi đánh mất hết rồi… Thiên Huyễn Hàn bĩu môi, không nói gì, giờ đây nếu đấu mồm với Đan tiểu thư, sẽ chỉ càng thêm mất mặt. - Không có đạo lý mà! Lục Ly nhíu mày trầm tư, theo đạo lý, sau khi Huyết Tiên Đằng sửa lại trận pháp, trận pháp này sẽ lợi hại hơn, sao lại trực tiếp bị đào thải? - Từ từ! Lúc này, Ưng trưởng lão trên đài đột nhiên mở miệng, hắn vẫy tay nói: - Đưa thiết cầu cho ta! Loạt xoạt! Đám người Cổ trưởng lão, Long Huyết Sát, mấy vị trưởng lão, Lục Ly, Lâu Thập Nhị đều nhìn Ưng trưởng lão, Thần Tượng Tông Sư lại đột nhiên có hứng thú với thiết cầu này, chẳng lẽ sự tình còn có chuyển cơ? Bên kia còn đang chuẩn bị tuyên bố Thiên Huyễn Hàn bị đào thải. Ưng trưởng lão vừa mở miệng, Đại Thần Tượng kia liều vội vàng trình thiết cầu lên Ưng trưởng lão. Hành động kỳ dị của Ưng trưởng lão khiến rất nhiều người phá lệ chú ý. Dù sao vị này là Thần Tượng Tông Sư, binh khí của rất nhiều siêu cấp đại năng, thậm chí chí tôn Thần Giới đều do hắn luyện chế. Ba vị Thần Tượng Tông Sư vừa rồi xem qua một ít thần khí, nhưng không có phát biểu nhiều lắm. Giờ phút này xuất hiện một kiện thần khí vốn phải đào thải, Ưng trưởng lão lại muốn xem thử? Chuyện tình khác thường như thế tự nhiên khiến rất nhiều người chú ý. Ưng trưởng lão tiếp nhận thiết cầu, đầu tiên là thần niệm quét qua vài lần, sau đó truyền vào thần lực, hắn nhắm hai mắt lại cảm ứng. Nhưng trên mặt hắn không có thần sắc dao động gì, nhìn không ra tia manh mối nào. Ưng trưởng lão ước chừng cảm ứng nửa nén hương, vẫn còn chưa mở hai mắt? Sư trưởng lão và Xà trưởng lão chợt cảm thấy hứng thú, quay đầu nhìn lại. Lúc trước Ưng trưởng lão còn hơi khác thường, giờ đây, vẻ mặt như thế khiến hai vị Thần Tượng Tông Sư đều trở nên tò mò. - Lão Sư, lão Xà, các ngươi nhìn xem. Sau một lát, Ưng trưởng lão mở to hai mắt, vẫn không có biểu tình gì, chỉ đặt thiết cầu đến trước Sư trưởng lão. Sư trưởng lão nhận lấy, trực tiếp truyền vào thần lực, rất nhanh, hai mắt hắn lóe sáng, sau đó nhắm hai mắt lại. Ôi... Ba Đại Thần Tượng đều ngừng xem xét thần khí, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Sư trưởng lão, trên mặt mơ hồ hơi xấu hổ. Vừa rồi bọn họ đều tra xét thiết cầu này, cuối cùng lại lựa chọn trực tiếp đào thải. Hiện tại Ưng trưởng lão và Sư trưởng lão coi trọng như thế, điều này khiến bọn họ cảm giác da mặt nóng rát, rất là xấu hổ. Sư trưởng lão ước chừng cảm ứng nửa nén hương, hắn không nói gì, giao thiết cầu cho Xà trưởng lão. Hắn và Ưng trưởng lão liếc nhau, truyền âm nói: - Lão Ưng, thứ này có chút giống Chấn Thiên Lôi đã thất truyền! - Đúng vậy! Ưng trưởng lão truyền âm nói: - Nhưng có hơi khác biệt, hơn nữa thủ pháp luyện khí cũng có khác biệt lớn, pháp trận không đủ toàn diện, uy lực kém xa Chấn Thiên Lôi, nhưng... có thể nhìn mầm móng. Nếu tiếp tục nghiên cứu, rất có thể làm ra Chấn Thiên Lôi. Hơn nữa, pháp trận người này không chỉ có thủ pháp ngưng trận lưu, còn có thủ pháp loạn trận lưu, là một... kỳ tài. - Chấn Thiên Lôi sao! Sư trưởng lão cảm khái nói: - Năm đó vị kia chế tạo ra oanh động cả Thần giới, đáng tiếc hắn đắc tội với thế lực lớn, cuối cùng bị vô tình đánh chết. Nếu không phỏng chừng với tư chất luyện khí của hắn, cuối cùng sẽ trở thành đại tông sư, thậm chí Tượng Thần cũng không thành vấn đề. Trong lúc trao đổi, Xà trưởng lão cũng tra xét xong, hắn liếc mắt nhìn Ưng trưởng lão và Sư trưởng lão, gật đầu. Ưng trưởng lão giao thiết cầu cho Đại Thần Tượng đang chờ đợi, thản nhiên nói: - Có thể trực tiếp tiến vào... đấu bán kết! Xoạt xoạt! Cả quảng trường nhất thời bùng nổ, bởi vì đây là người đầu tiên trực tiếp tiến vào đấu bán kết. Hơn nữa hồi nãy còn suýt bị đào thải? Hiện tại quanh co thế nào lại trực tiếp tiến vào đấu bán kết? Rất nhiều người nghĩ rằng mình nghe lầm. - Đấu bán kết? Trên mặt Long Huyết Sát hiện lên vẻ ngạc nhiên, ánh mắt nhìn Cổ trưởng lão. Cổ trưởng lão nao nao, sau đó vẻ mặt vân đạm phong khinh khẽ vuốt râu, sờ cằm nói: - Tiểu tử này thật không tệ, không làm mất mặt ta... Mấy trưởng lão còn lại tỏ vẻ khinh bỉ nhìn Cổ trưởng lão, vừa rồi nghe nói bị đào thải, mặt Cổ trưởng lão đen thùi, giờ đây lại giống như hết thảy đều nằm trong dự đoán của hắn, thật ra vẻ. Hắc hắc! Hai mắt Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ sáng lên. Lâu Thập Nhị trộm nhìn Lục Ly, bĩu môi, sau đó tiếp tục đàm luận với phu nhân bên cạnh. - Quái tài sao! Tuyết Thánh Nữ thì thào, ánh mắt trùn xuống, dường như không còn quan tâm chuyện gì ở quảng trường nữa. - Trực tiếp tiến vào đấu bán kết? Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Đan tiểu thư há hốc, có thể nhét vừa một quả trứng. Nàng chớp mắt to, chỉ vào Thiên Huyễn Hàn, nói: - Thiên Huyễn Hàn, ngươi tiến vào đấu bán kết? Ta không nghe sai chứ?
Chương 1822 Quanh co (6/40)
Thiên Huyễn Hàn cũng bị dọa, nhưng Đan tiểu thư vừa nói vậy, trên mặt hắn lập tức lộ ra tươi cười thản nhiên, sửa sang búi tóc, phất ống tay áo, tỏ vẻ bình thường nói: - May mắn mà thôi, Đan tiểu thư, ta tin tưởng ngươi cũng có thể tiến vào đấu bán kết, đến lúc đó chúng ta gặp ở bán kết! Chát chát chát! Đan tiểu thư cảm thấy vô hình trung bị Thiên Huyễn Hàn đánh mấy bạt tai. Nhìn thấy bộ dáng nghênh ngang kia của Thiên Huyễn Hàn, Đan tiểu thư tức giận đến run rẩy. Nàng tự mình hiểu được, tiến vào trăm hạng đầu không thành vấn đề, nhưng tiến vào đấu bán kết là si tâm vọng tưởng. - Thần khí số năm trăm ba mươi, siêu hạng, trực tiếp tiến vào đấu bán kết! Đệ tử phía trên hét lên, giữa sân hoàn toàn huyên náo lên, vô số ánh mắt nhìn Thiên Huyễn Hàn, rất nhiều tiểu thư, ánh mắt nhìn Thiên Huyễn Hàn đều trở nên cực nóng. Nội tâm Thiên Huyễn Hàn rất kích động, tình huống Lục Ly nói hôm qua đã xuất hiện, Lục Ly nói hắn có muốn danh dương thiên hạ? Có muốn vô số tiểu thư xinh đẹp thích hắn? Có muốn tiểu thư trên Mỹ Nhân Bảng phải kính trọng hắn vài phần? Có muốn áp chế Đan tiểu thư? Có muốn trút giận không? Hiện tại, hết thảy đều đã thực hiện! Đan tiểu thư bị hắn vượt mặt, từ hôm nay, thanh danh của hắn đã nổi dậy, rất nhiều tiểu thư đều nhìn hắn với ánh mắt nóng bỏng. Hắn còn nhìn thấy vài mỹ nhân trên Mỹ Nhân Bảng nhẹ nhàng nhìn qua. Điều này khiến hắn thật hưởng thụ, thân mình hơi lâng lâng. Vù vù! Lục Ly vẫn cúi đầu, lặng yên thở phào, hắn cái gì cũng không mong muốn, chỉ cần mong đi đấu bán kết có thể gặp Lục Linh một lần, xác định là tỷ tỷ hắn hay không. Nếu đã xác định tham gia đấu bán kết, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly cũng không tất yếu đứng gần Luyện Khí Tháp, hắn mang Lục Ly đi về phía thính phòng. Đến thính phòng, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đều hành lễ với Cổ trưởng lão, sau đó hành lễ với bọn Long Huyết Sát. - Được thông qua rồi, không làm ta mất mặt! Cổ trưởng lão vuốt cằm, biểu cảm vân đạm phong khinh, giống như đây là việc nhỏ không đáng nhắc tới. Long Huyết Sát khen ngợi gật đầu nói: - Thiên Huyễn Hàn không tồi, sau này ta sẽ bẩm báo chi tiết với các chủ, trọng thưởng cho ngươi. Tiếp tục cố gắng, nếu có thể lấy được thành tích tốt ở đấu bán kết, ta nghĩ Thần Khí Các đều xem ngươi là vinh quang! - Đa tạ sư tôn, đa tạ Long trưởng lão! Thiên Huyễn Hàn nhất thời được yêu thương mà lo sợ, Long Huyết Sát là siêu cấp đại năng, nhân vật số hai Thần Khí Các. Bình thường đều lười liếc nhìn hắn, không nghĩ tới cho hắn đánh giá cao như vậy. Trưởng lão còn lại đều đánh giá thật cao, Thiên Huyễn Hàn cười tươi như hoa. Đan tiểu thư đứng bên cạnh, sắc mặt âm trầm khó coi đến cực điểm. Nàng là thiên tài trăm vạn năm mới xuất hiện ở Thần Khí Các, hiện tại lại không bằng Thiên Huyễn Hàn... - Được rồi, các ngươi ở đây chơi đi, chúng ta phải trở về! Long Huyết Sát phất tay áo, cùng Cổ trưởng lão rời khỏi. Vòng đấu loại đối với bọn họ cũng không có gì để xem, đấu bán kết mới đáng giá xem. - Thiên Huyễn công tử! Đám người Long Huyết Sát vừa đi, mấy tiểu thư xinh đẹp lập tức phóng đến, vây quanh Thiên Huyễn Hàn. Còn có vài người đi tới, đưa danh thiếp, đại biểu chủ nhân hắn mời Thiên Huyễn Hàn tham dự tiệc tối. Thiên Huyễn Hàn chợt biến thành nhân vật tiêu điểm của thính phòng, nổi bật độc nhất vô nhị. Hắn vênh váo không chịu nổi, trò chuyện vui vẻ với đám tiểu thư, biểu tình rất lạnh nhạt, giống như hắn thật là kỳ tài bất thế trăm vạn năm mới xuất hiện của luyện khí giới... Nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn bị một đám tiểu thư bao vây, Lục Ly không chút hâm mộ, ngược lại âm thầm may mắn. May mắn năm đó kế hoạch hắn và Cổ trưởng lão định ra không tồi, nếu không, hiện giờ, người bị bao vây chính là hắn. Cường giả Thần Giới như mây, sát khí tứ phía, không có bối cảnh cường đại, nếu quá nổi bật, thật dễ dàng bị đùa chết, nói không chừng đột nhiên bị bắn lén. Huống chi kẻ thù của Lục Ly rất nhiều, khi không có thực lực tuyệt đối bảo vệ mình, Lục Ly cảm thấy ẩn mình vẫn tốt hơn. Hắn cúi đầu, làm tốt vai diễn tôi tớ. Đại Thần Tượng của Thần Tượng Tông tiếp tục xem xét thần khí, không ngừng có thần khí tốt được chọn, cũng có không ít người trực tiếp bị đào thải. Qua nửa canh giờ, lại có một người trực tiếp nhận định tiến vào đấu bán kết, nhưng lại là một nữ tử. Nghe người bên ngoài nghị luận giống như Thần Tượng Tông có một thiếu nữ thiên tài, cũng không biết có nội tình hay không. Lại qua nửa canh giờ, tất cả thần khí đều được xem xét xong, bài danh rất nhanh xuất hiện. Đan tiểu thư cũng tương đối khá, tiến vào danh sách trăm hạng đầu, nhưng vô duyên với đấu bán kết. Đan tiểu thư tức giận bước đi, nếu không có Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly, có lẽ tâm tình hôm nay của nàng sẽ không tệ. Nhưng hiện tại nổi bật đều bị Thiên Huyễn Hàn đoạt đi, nàng ở đây ngoài làm xấu mặt, không có ý nghĩa gì. Càng ngày càng nhiều người đi tới Thiên Huyễn Hàn, dù sao trẻ tuổi như thế có thể sát nhập vào đấu bán kết, còn là người đầu tiên trực tiếp thăng cấp, về sau thành tích luyện khí của Thiên Huyễn Hàn khẳng định không thấp, nói không chừng có thể trở thành Thần Tượng Tông Sư. Hiện tại cùng Thần Tượng Tông Sư tương lai kết giao tình, về sau muốn mua thần khí tốt cũng thoải mái hơn nhiều. Địa vị Thần Kiếm Tông Sư ở Thần Giới rất độc đáo, có thể kết giao với Thần Tượng Tông Sư là nhân mạch không tồi. Lục Ly ẩn mình đứng bên cạnh, không người hỏi thăm, Ưng trưởng lão cũng không liếc mắt nhìn hắn một cái, sau khi xem xét thần khí, hắn và Sư trưởng lão, Xà trưởng lão đứng dậy rời đi. Đợi một lát, Lục Ly nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn bị đám người bao vây, bất đắc dĩ lắc đầu, một mình lén trở về. Dù sao mục đích của hắn đã thành, chỉ vì tiến vào đấu bán kết gặp mặt Lục Linh một lần, còn lại cũng không quan trọng. Về trong trang viên, Lục Ly lập tức bị Cổ trưởng lão kêu vào phòng hắn, sau khi mở ra cấm chế, Cổ trưởng lão dò hỏi: - Lục Ly, các con đang luyện chế cái gì? Sao tiến vào đấu bán kết? Cổ trưởng lão vừa rồi giả vờ vân đạm phong khinh, kỳ thật nội tâm thật tò mò.
Chương 1823 Bị ngươi chơi khăm (7/40)
Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly kỳ thật hắn không dạy cái gì, chỉ cho hai người một ít sách, nếu chỉ bằng đống sách này, trình độ luyện khí của hai người có thể đạt đến mức độ như thế, vậy hai người thật là kỳ tài bất thế. - Cụ thể con cũng không quá rõ ràng! Lục Ly lựa chọn giấu diếm, dù sao chuyện Huyết Tiên Đằng hắn vẫn không muốn bại lộ, chỉ có thể nói hàm hồ: - Con khắc mười pháp trận, sự tình còn lại đều là Thiên Huyễn Hàn luyện chế. - Mười trận pháp? Cổ trưởng lão tỏ vẻ hoài nghi liếc mắt nhìn Lục Ly, lấy ra bút nói: - Con vẽ lại trận văn thử xem. Lục Ly biết Cổ trưởng lão cả đời đều chăm chỉ luyện khí, muốn lừa hắn rất khó. Hắn vẽ lên giấy, vẽ ra pháp trận ban đầu khắc vào. - Hả? Cổ trưởng lão tùy ý nhìn lướt qua, trong mắt chợt lóe sáng, nhìn Lục Ly nói: - Con có thể khắc mười pháp trận phức tạp như vậy sao? Lục Ly gật đầu, Cổ trưởng lão cảm khái nói: - Lục Ly, phương diện luyện khí con có thiên tư phi phàm, có thể trong thời gian ngắn tự mình tạo ra pháp trận phức tạp như vậy, không tồi, không tồi. - Là do sư tôn chỉ dạy tốt! Lục Ly ngoài mặt khiêm tốn, nội tâm xấu hổ. Đây không phải hắn cảm ngộ mà là Huyết Tiên Đằng cảm ngộ. Nếu dựa vào hắn, muốn khắc ra pháp trận như vậy, phỏng chừng ít nhất phải mất mười năm tám năm thời gian. - Tốt lắm, tốt lắm! Cổ trưởng lão càng nhìn càng thấy Lục Ly thuận mắt, hắn vuốt cằm nói: - Chờ lần này trở về, ta toàn lực chỉ đạo con luyện khí, tranh thủ trong ba năm trở thành Thần Tượng. Mười năm có thể đạt đến Đại Thần Tượng, phỏng chừng nhiều nhất hai ba mươi năm ngươi có hi vọng trở thành Thần Tượng Tông Sư. Đến lúc đó con gia nhập Thần Tượng Tông, trở thành trưởng lão, muốn giết Cừu Thiên Quân thì thật đơn giản. - Tạ sơn sư tôn! Lục Ly vội vàng bái lạy, sau đó phi thường kiên định nói: - Sư tôn yên tâm, việc này Lục Ly không dám quên, không giết Thù Thiên Quân, con thề không làm người. - Tốt lắm! Cổ trưởng lão trấn an gật đầu, nói: - Con nghỉ ngươi cho tốt, ngày mai tranh thủ đấu bán kết, có thành tích tốt. - Không! Lục Ly cũng không định giấu diếm Cổ trưởng lão, hắn chắp tay nói: - Ngày mai con không định ra tay, chỉ có thể để Thiên Huyễn Hàn luyện chế ra phế phẩm. Con tiến vào đấu bán kết chỉ vì gặp một người, cũng không phải muốn nổi danh. - Ừm! Tùy con, có thể đi vào đấu bán kết đã là không tồi! Cổ trưởng lão thật ra không quá để ý, hắn để ý chính là tiến bộ của Lục Ly về phương diện luyện khí. Nếu Lục Ly ở trận đấu bán kết có biểu hiện quá tốt cũng không được. Vạn nhất bị trưởng lão Thần Tượng Tông nào coi trọng, thu làm đồ đệ, đến lúc đó hắn phải làm sao? Trở lại phòng mình, Thiên Huyễn Hàn vẫn chưa trở về, xem ra hắn hôm nay thật trễ mới trở về, hẳn là bị vây quanh trong bụi hoa nào, quên mất đường về. - Quả nhiên! Lục Ly ở trong phòng đợi một ngày, đến lúc nửa đêm, Thiên Huyễn Hàn mới lắc lư trở về, trên người đều là mùi sơn phấn và mùi rượu, một hồi ngã quỵ trên giường, thần tình mê mang nhìn Lục Ly, nói: - Ly ca, cảm ơn ngươi, hôm nay là ngày ta vui vẻ nhất! Lục Ly trợn trắng mắt nói: - Ngươi nên ngẫm lại trận bán kết ngày mai làm sao vượt ải đi? Ngày mai ta không ra tay, ta phải đi tìm một người. Ách? Thiên Huyễn Hàn nghe được lời của Lục Ly, tỉnh rượu hơn phân nửa, Lục Ly đây là định vứt bỏ hắn sao? Lục Ly không ra tay thì ngày mai hắn có thể luyện chế cái thứ gì? Đến lúc đó sẽ làm trò cười trong thiên hạ. Mấy mỹ nhân bao vây hắn cũng lập tức xoay người rời đi, hơn nữa phỉ nhổ hắn. Thiên Huyễn Hàn nhanh nhẹn đi lên, ôm Lục Ly kêu khóc nói: - Ly ca, Ly lão đại, ngươi không thể như vậy, ngươi đây là qua cầu rút ván. - Ta thật sự không thể ra tay! Lục Ly nghiêm túc nói, sau đó dặn dò: - Ngày mai hẳn là cũng có luyện khí tháp, ngươi chỉ ngồi xếp bằng không động thủ, sau đó đi ra nói luyện chế thất bại. Luyện khí sư nào đều có lúc luyện chế thất bại, chuyện này thật bình thường, ngươi đã tiến vào đấu bán kết, chuyện này đã chứng minh rất nhiều. - Cũng là một biện pháp! Thiên Huyễn Hàn nắm đầu, sau đó vẻ mặt cầu xin nói: - Ly ca, ta phát hiện ta bị ngươi hại thảm rồi! - Hãm hại gì chứ? Nói rõ ràng! Lục Ly liếc mắt nhìn hắn nói. Thiên Huyễn Hàn sờ trán, khổ sở nói: - Ngươi nâng ta lên cao như vậy, ta hiện tại thật ngại. Nếu ngày sau, trình độ luyện khí của ta không tăng lên, ta sẽ trở thành truyện cười trong Luyện Khí Giới, thậm chí là Thần Giới. - Vậy ngươi muốn dương quang một lần hay mãi mãi tầm thường? Lục Ly hỏi ngược lại: - Ngươi hôm nay không phải thật hưởng thụ loại dương quang này sao? Cho nên trở về phải cố gắng gấp bội, tranh thủ trở thành Đại Thần Tượng, Thần Tượng Tông Sư. Ta nâng ngươi lên vị trí này có sai cũng có ưu đãi. Ngươi đã không còn đường lui, cho nên ngươi phải cố gắng hơn người khác gấp mười lần, ngươi mới có thể liên tục hưởng thụ loại dương quang này, không phải sao? - Hình như cũng có đạo lý. Thiên Huyễn Hàn sờ đầu, mơ hồ trừng mắt nói: - Nhưng ta vẫn cảm thấy bị chơi khăm rồi. Thiên Huyễn Hàn đã sớm ngủ say, Lục Ly ngồi xếp bằng một đêm, càng hừng đông càng hưng phấn. Bởi vì sắp được gặp Lục Linh, có thể xác định nàng có phải tỷ tỷ hắn hay không. Sắc trời dần sáng lên, rất nhiều trang viên đều náo nhiệt. Hôm nay là đấu bán kết, rất nhiều người không có tư cách đi xem. Nhưng đấu bán kết có thể quyết định thế hệ Tượng Vương trẻ tuổi mới của Vạn Tượng Đấu Pháp năm nay. Tượng Vương ít nhất đều là Đại Thần Tượng, có bộ phận người đạt đến Thần Tượng Tông Sư, tỷ như mấy các chủ Thần Khí Các thế hệ này đều là những Tượng Vương năm đó. Mỗi một Tượng Vương đều đáng giá tiêu hao giá lớn, ngày sau có thể mang lại lợi ích thật lớn cho gia tộc hay thế lực của mình. Cho nên rất nhiều người tuy không thể đi xem đấu bán kết, nhưng vẫn chờ đợi khẩn trương như trước. Còn có người bắt đầu cá cược ba hạng đầu Vạn Tượng Đấu Pháp năm nay. Vài trưởng lão Thần Khí Các cũng không phải ai cũng có tư cách đi, chỉ có Cổ trưởng lão và Long Huyết Sát có tư cách tham gia đấu bán kết.
Chương 1824 Tỷ tỷ, tỷ ở trong này sao? (8/40)
Đan tiểu thư vốn không có tư cách đi, nhưng Long Huyết Sát giúp nàng giành một danh ngạch. Đấu bán kết nghe nói tổ chức trong một tòa đại điện, không chứa được quá nhiều người. Mặt trời lên cao, có đệ tử Thần Tượng Tông đến thông tri đám người Long Huyết Sát có thể khởi hành, mọi người đi theo người đệ tử này đi vào hậu viện nội thành. Cảnh sắc hậu viên xinh đẹp, trang viên bên trong thật lớn, cảnh sắc tú lệ, giống như thế ngoại đào nguyên. - Chính là tòa thành phía trước! - Đệ tử chỉ vào tòa thành màu trắng phía xa, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhìn liếc nhau, trên mặt xuất hiện vẻ kinh nghi, bởi vì tòa thành kia rất nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể sống mấy chục người? Làm sao mới có thể ở nơi đó đấu bán kết? - Ha ha! Cổ trưởng lão cười nhạt nói một câu: - Tòa thành kia gọi là Bạch Ngọc Bảo, là thần khí không gian tông chủ luyện chế, cũng là một trong tác phẩm lúc tông chủ nổi danh nhất. Tòa thành này vô dùng kỳ diệu, cho dù chí tôn Thần Giới đều đừng mong phá vỡ tòa thành này trong thời gian ngắn. - Chí tôn Thần Giới cũng không thể phá? Lục Ly âm thầm chậc lưỡi, chiến lực của Thần Giới Đại Năng đã vượt qua tưởng tượng của hắn, Chí tôn Thần Giới sẽ còn mạnh bao nhiêu? Sợ là một chiêu cả tòa Thần Tượng Thành cũng có thể bị hủy diệt! Cường giả nghịch thiên như thế lại không thể phá vỡ tòa thành nho nhỏ này. Trên đường nhỏ bên cạnh có người đi về phía bên này, đám người Lục Ly nhìn lướt qua, con ngươi lạnh lùng của Thiên Huyễn Hàn lập tức sáng lên, bởi vì trong mấy người đi tới có một nữ tử mặc váy hoa đào, dung mạo nàng không kém gì Lục Linh, khí chất phi thường độc đáo, liếc mắt nhìn thôi đã cảm nhận được vẻ băng thanh ngọc khiết, một loại ý nhị độc đáo tràn ngập, khiến người ta liếc mắt nhìn một cái đã quên. - Oa, là Phương Đông Trữ tỷ tỷ! Vẻ mặt Đan tiểu thư tỏ ra sùng bái nhìn nữ tử kia, nhẹ giọng cảm khái nói. Đan tiểu thư tự nhân mình là mỹ nhân, nhưng trước mặt nữ tử này cũng tự biết xấu hổ, cảm giác nữ tử như trăng sáng trên bầu trời, nàng chỉ là đom đóm giữa thế gian. - Phương Đông Trữ, hạng tám Mỹ Nhân Bảng. Lục Ly khẽ gật đầu, ánh mắt cũng rất nhanh thanh tỉnh lại, hắn đã đóng băng nội tâm mình, mỹ nữ xinh đẹp thế nào cũng chỉ giống phong cảnh mỹ lệ, hắn sẽ thưởng thức, nhưng sẽ không động tình. Tuy giọng nói của Đan tiểu thư rất nhỏ, khiến bên kia chú ý, Phương Đông Trữ nhìn lướt qua, khẽ gật đầu ra hiệu với Đan tiểu thư, sau đó đảo qua người Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly. A? Nàng đột nhiên phát ra tiếng kêu nho nhỏ, ánh mắt dừng lại trên người Lục Ly một lát. Nàng rất rõ ràng mị lực của mình, đừng nói là nam tử trẻ tuổi, cho dù là lão nhân, ánh mắt nhìn nàng đều hơi háo sắc. Lục Ly trẻ tuổi như thế, lại không chút để ý đến nàng? Phương Đông Trữ rất nhanh thu lại ánh nhìn, trên mặt cũng không có vẻ kỳ lạ nào, nam tử lạt mềm buộc chặt nàng cũng đã gặp nhiều, hoặc là Lục Ly không thích nữ nhân? Mặc kệ tình huống gì, Lục Ly trong mắt nàng chỉ là một người qua đường, không thể khiến nội tâm nàng có gợn sóng gì. Mọi người đi ra ngoài tòa thành, bên ngoài có một quản sự lên nghênh đón, người Phương Đông Trữ vừa đến. Long Huyết Sát và cường giả bên kia quen biết nhau, hàn huyên vài câu. - Ngươi là Thiên Huyễn Hàn? Một lão giả tóc bạc bên người Phương Đông Trữ, liếc mắt nhìn Thiên Huyễn Hàn cứ trộm ngắm Phương Đông Trữ, mỉm cười nói: - Không tồi, hôm qua giành được cơ hội đầu tiên, hôm nay hy vọng có biểu hiện càng thêm đặc sắc. Long Huyết Sát vội vàng giới thiệu cho đám người Thiên Huyễn Hàn, lão giả này là Tam gia gia của Phương Đông Trữ, tên là Phương Đông Vọng, nhưng không có giải thích đến từ thế lực gì. Thiên Huyễn Hàn và Đan tiểu thư vội vàng hành lễ, Phương Đông Vọng giới đồng bạn và Phương Đông Trữ, hai bên hành lễ với nhau. Lục Ly vẫn ẩn mình phía sau, ánh mắt trong suốt, không kiêu ngạo không siểm nịnh. Hàn huyên một phen, mọi người đi theo quản sự của Thần Tượng Tông tiến vào tòa thành. Vừa tiến vào, một luồng bạch quang hiện lên, mọi người xuất hiện trong một đại điện thật lớn. Nơi này giống một tràng đấu hơn, trung gian có một lôi đài, bốn phía đều là chỗ ngồi, lầu hai còn có nhã các. Trên lôi đài đặt mười tòa luyện khí tháp, trên khan đài ngồi không ít người, toàn bộ mọi người đều là y bào hoa lệ, hơi thở rất nhiều người sâu như biển, có thể đi vào nơi này đều là người đại tông phái thế lực lớn, gia tộc lớn. Phương Đông Trữ đến khiến mọi người xôn xao, vô số ánh mắt tập rung lên người Phương Đông Trữ, rất nhiều công tử trẻ tuổi, hai mắt đều nóng rực, hận không thể nuốt sống Phương Đông Trữ. Đáng tiếc, Phương Đông Trữ rất nhanh đi theo Phương Đông Vọng lên nhã các lầu hai. Lục Ly nhìn thấy bọn người Long Huyết Sát ngồi phía dưới, nội tâm âm thầm kinh nghi Phương Đông gia là thế lực lớn gì? Thần Khí Các không tính là yếu ở Thần Giới, còn là một phần thế lực của Thần Tượng Tông. Long Huyết Sát là cường giả đệ nhất Thần Khí Các, vậy mà cơ hội ngồi nhã các cũng không có? Phương Đông Vọng lại có thể ngồi vào nhã các? Lục Ly rất nhanh đặt chuyện Phương Đông Trữ sang một bên, ánh mắt như điện nhìn khán đàn phía dưới, đảo qua một đám người phía trên, tìm kiếm khuôn mặt hắn luôn mong chờ nhất. Dưới khán đài hiện giờ ngồi mấy trăm người, Lục Ly nhìn qua nhìn lại cũng không phát hiện khuôn mặt của Lục Linh. Hắn hơi thất vọng, ánh mắt đảo qua nhã các lầu hai. Hắn lập tức đau đầu, bởi vì nhã các có hai mươi cái, từ dưới nhìn lên hoàn toàn không thể tra xét tình huống trong nhã các. Cho dù Lục Linh ngồi bên trong, hắn cũng không nhìn thấy. - Làm sao bây giờ? Nội tâm Lục Ly lo lắng vạn phần, lần này là cơ hội duy nhất nhận ra Lục Linh có phải tỷ tỷ hắn không. Bỏ qua lần này, hắn không biết khi nào có thể gặp lại, nhưng nơi này là nơi nào, hắn nào dám xằng bậy? Sợ là nháy mắt bị cường giả Thần Tượng Tông đánh chết. - Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ! Lúc này, bên cạnh xuất hiện vài thân ảnh quen thuộc, nội tâm Lục Ly nhất thời vui vẻ. Thân phận hắn không tiện xông vào, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ lại có thể. Nhất là Tuyết Thánh Nữ, nàng là nữ tử, đi cầu kiến Lục Linh sẽ càng thoải mái.
Chương 1825 Rất quan trọng với ta (9/40)
- Từ từ đã! Lục Ly trầm tư một lát, quyết định ngồi xuống trước, vạn nhất Lục Linh còn chưa tiến vào? Nếu đợi toàn bộ người đều tiến vào, còn không đợi được Lục Linh, hắn chỉ có thể cầu Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ nghĩ biện pháp. - Tỷ tỷ, tỷ ở trong này sao? Tỷ có thể nhìn thấy ta không? Ánh mắt Lục Ly nhìn lên đám nhã các, kỳ vọng Lục Ly ở ngay trong nhã các, sau đó nhìn thấy hắn ở dưới rồi nhận lại hắn. Chuyện khiến Lục Ly thật thất vọng là tiến vào rất nhiều người nhưng vẫn không có bóng hình người hắn muốn tìm. Công tử, tiểu thư danh môn tiến vào có rất nhiều, tiểu thư xinh đẹp vô số kể, Thiên Huyễn Hàn nhìn muốn rớt tròng mắt, Lục Ly lại không thèm để ý. Thậm chí ngoài Phương Đông Trữ, hắn không nhớ nổi vị tiểu thư nào. Có vài đại nhân vật tiến vào, được dẫn đường tiến vào nhã các. Các đại nhân vật này có người mang theo công tử trẻ tuổi, có người mang tiểu thư mỹ lệ, nhưng Lục Ly không quen biết ai. - Chẳng lẽ Lục Linh không có tới? Hoặc là... Lục Linh kia không phải là tỷ tỷ? Trong đầu Lục Ly hiện ra nghi vấn, thời gian trôi qua nửa canh giờ, đã có mười mấy đại nhân vật vào nhã các, còn có bốn tiểu thư xinh đẹp đi vào, nói không chừng trong đó có một người là Lục Linh. Lục Ly bất đắc dĩ nháy mắt ra hiệu với Lâu Thập Nhị. Lâu Thập Nhị biết dụng ý Lục Ly tham gia đấu bán kết, hắn lẳng lặng nói thầm vài câu với Tuyết Thánh Nữ bên cạnh. Tuyết Thánh Nữ và Lục Ly liếc nhau, hơi gật đầu, tỏ vẻ có cơ hội sẽ đi tìm hiểu. Liên tục có người tiến vào, phía dưới đã lấp đầy. Thiên Huyễn Hàn liếc mắt nhìn Lục Ly, nhìn hắn hơi thất hồn lạc phách, biết Lục Ly sẽ không ra tay. Hắn hơi đau đầu, vuốt tóc, nghĩ xem lát nữa phải luyện khí thế nào? Chẳng lẽ phải luyện ra phế phẩm như lời Lục Ly nói. Vù vù! Lại có người truyền tống đi vào, Thiên Huyễn Hàn theo bản năng ngẩng đầu, chợt biến sắc ngay, hô hấp cũng dồn dập, trong mắt đầu là hận ý. - Hửm? Đám người Long Huyết Sát, Cổ trưởng lão đã ngồi ở thính phòng, cũng không biết tình huống của Thiên Huyễn Hàn, Lục Ly đứng phía sau cảm nhận khác thường của hắn. Hắn nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn nắm chặt hai nắm tay, thân mình run nhè nhẹ, hắn hơi kinh ngạc, chẳng lẽ Thiên Huyễn Hàn gặp phải kẻ thù giết cha hắn sao? Hắn nhìn theo ánh mắt của Thiên Huyễn Hàn, nhìn thấy một nữ nhân tuyệt mỹ. Đó là một nữ tử mặc váy màu xanh đen, có đường viền hoa. Dáng người nữ tử thon gọn, đường cong mê người, khiến người ta chú ý nhất là mị hoặc lúc ẩn lúc hiện trên người nàng. Nhưng bề ngoài nữ tử này thoạt nhìn thật thánh khiết và cao quý, hai loại khí chất bất đồng như chênh lệch giữa trời và đất, rất hấp dẫn người khác. Nữ tử hiển nhiên chú ý đến ánh mắt của Thiên Huyễn Hàn, nàng lạnh nhạt lướt qua, khóe miệng hơi cong lên, lộ ra tươi cười khinh thường. Ánh mắt của nàng rất nhanh nhìn sang hướng khác, đi theo một lão gia đi lên nhã các, lưu lại bóng dáng xinh đẹp đến cực điểm. Vù vù... Thiên Huyễn Hàn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, hai nắm đấm dần thả lỏng. Hắn trầm mặc một lát, quay đầu nhìn Lục Ly, dùng lời nói vô cùng kiên định, nói: - Hôm nay ta nhất định phải luyện chế một kiện thần khí cực phẩm, ta nhất định phải có thứ hạng cao, nhất định! Ách? Thiên Huyễn Hàn thoạt nhìn như đang lẩm bẩm lầu bầu, hay chỉ nói lời cổ vũ bản thân, kỳ thật hắn đang khẩu cầu trợ giúp của Lục Ly, dùng ngữ khí vô cùng kiên định cầu Lục Ly giúp hắn. - Người kia... Lục Ly khẽ hỏi, Thiên Huyễn Hàn không trả lời, chỉ nắm chặt bàn tay nói: - Ta nhất định phải có thứ hạng cao, nhất định phải luyện chế ra thần khí cực phẩm, cơ hội lần này, phi thường... quan trọng đối với ta! Hai chữ quan trọng còn được Thiên Huyễn Hàn nhấn mạnh, chính là đang trịnh trọng khẩn cầu Lục Ly giúp hắn. Lục Ly hơi đau đầu, bởi vì cường giả hôm nay nhiều như mây, ai có thể cam đoan cấm chế của luyện khí tháp có thể ngăn cản tra xét của cường giả cấm chế? Một khi Thiên Tà Châu và Huyết Tiên Đằng bại lộ, hậu quả không thể tưởng nổi. - Thôi đi! Nhìn thấy con ngươi hơi đỏ lên của Thiên Huyễn Hàn, Lục Ly cũng không quản được nhiều nữa, nhỏ giọng nói: - Hàn sư huynh, ta tin tưởng ngươi có thể, hôm nay ngươi khẳng định lấy được thứ hạng tốt. Vù vù... Thiên Huyễn Hàn như trút được gánh nặng, Lục Ly đã đáp ứng giúp hắn, cả người hắn đều thả lỏng, ánh mắt liếc nhìn một nhã các phía trên, sau đó trầm mặc đứng thẳng. Lục Ly cũng liếc mắt nhìn các nhã các, tuy không nhìn thấy gì, nhưng hắn hy vọng Lục Linh ở phía trên, có thể thấy rõ ràng mặt của hắn, có thể đi ra gặp mặt hắn một lần... Thời gian lại trôi qua ba nén hương, một luồng hào quang lóng lánh, Sư trưởng lão, Ưng trưởng lão, Xà trưởng lão truyền tống tiến vào. Lần này vậy mà chỉ có ba người bọn họ, Thần Tượng Tông cũng không phái ra đại nhân vật còn lại. Nhưng ngẫm lại, Vạn Tượng Đấu Pháp là trận đấu của thế hệ trẻ tuổi, đối với đại sư chân chính, trận đấu như vậy thật không thú vụ. Thời gian bọn họ quý giá như vậy, tự nhiên sẽ không đến xem so đấu nhàm chán. Sư trưởng lão chủ trì đấu bán kết, hắn nói vài câu vô nghĩa, sau đó một Đại Thần Tượng tiến lên tuyên bố quy tắc. Kỳ thật cũng không có quy tắc gì, Vạn Tượng Đấu Pháp cuối cùng vẫn chỉ đấu tác phẩm, nếu không thể luyện chế ra thần khí tốt gì, tất cả chỉ là mây bay. Lần này thời gian luyện khí tương đối dài, ước chừng năm canh giờ, Đại Thần Tượng nói rõ thần tài trong luyện khí tháp ước chừng có hơn vạn loại, chỉ cần ngươi có năng lực luyện chế thần khí xuất phẩm thì thần tài gì cũng có. Khí linh và thần lò đều phi thường cao cấp, chuẩn bị phi thường đầy đủ, thời gian cũng dư dả, giúp mười tuyển thủ đấu bán kết phát huy hết tài năng. Đại Thần Tượng còn tuyên bố phần thưởng, hạng nhất không có ban thưởng gì, nhưng có thể bái Sư trưởng lão, Ưng trưởng lão, Xà trưởng lão làm sư phụ, ba vị trưởng lão thu hắn làm đệ tử thân truyền. Thần Tượng Tông Sư, trưởng lão của Thần Tượng Tông thu làm đệ tử thân truyền, chuyện này còn tôn quý hơn bất kỳ bảo vật gì.