Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4236 Tưởng bọn ta là khỉ? Muốn đùa thế nào cũng được?
Vậy nàng không thể làm loạn được, bằng không Lục Ly bỏ lại nàng và Lộ công tử, vậy hai người liền sẽ bị nhốt chết ở chỗ này Chứng kiến thần thái trong mắt Lục Ly, Cô Tô bất giác tin tưởng, nàng khoát tay nói với chúng nhân: - Mọi người hơi an chớ nóng, đợi lát nữa nghe theo Lục công tử an bài là được. Mấy tên võ giả Tử Thần trị liệu một lúc, thương thế dần ổn định, riêng tên võ giả trọng thương thì được Vũ Dương thu vào trong không gian thần khí. Vũ Dương không nhiều lời, thực ra chuyện này không phải chỉ mình Diên tiểu thư sai, ánh mắt tên Thánh Hoàng trọng thương kia đúng là cũng hơi càn rỡ. Đương nhiên, hắn rõ ràng một điều, sở dĩ náo thành dạng này chủ yếu là vì lực trường thần bí, tình tự chúng nhân không đúng, có đi truy cứu cũng chẳng nghĩa lý gì. Lục Ly thấy Vũ Dương an trí xong xuôi liền khua tay nói: - Các ngươi theo ta. - Đi? Cô Tô chớp chớp tròng mắt hỏi: - Đi đâu? Lục công tử ngươi... không phải muốn phá trận ư? - Chỉ cần có thể đi ra mê trận, phá hay không phá trận thì có gì khác nhau? Lục Ly hỏi ngược lại, ngữ khí tự tin không dung chất vấn, hắn quay sang Vũ Dương phất phất tay, Vũ Dương lập tức lấy ra binh khí đi ở trước mặt. Nơi đây có Tinh Kim Thử, Vũ Dương tự giác đi trước mở đường. Mấy nơi lối ra đều có phong ấn, là do Cừu Phong bố trí, nhưng Lục Ly vẫn cố chấp đi thẳng tới, đến trước phong ấn, hắn phất phất tay, phong ấn kia bất ngờ tự động biến mất... - Ách? Đám võ giả theo ở phía sau ngơ ngác nhìn nhau, Cừu Phong càng là chấn kinh không thôi, phong ấn hắn bố trí ra tuy không tính mạnh, song tuyệt đối khó mà nhẹ nhàng phá mở vậy được. Nguyên một đám cường giả khoái tốc đi tới, dưới sự chỉ dẫn của Lục Ly, lúc vòng trái lúc lách phải, lúc đi tới lúc giật ra sau, đôi khi còn phải quay về theo đường cũ, ai nấy đều không khỏi nghi hoặc. Nhưng thấy Lục Ly tự tin như vậy, các nàng đều không hỏi nhiều, rốt cuộc trước cứ đi theo thử xem, nếu vẫn không thể đi ra thì lại tính sau. Cứ vậy một đường đi tới, xuyên qua tận hơn một trăm huyệt động, nhiều khi lại quay về lối cũ, giống hệt tình cảnh khi trước. - Lui về! Sau khi lần nữa tiến vào trong một huyệt động, Lục Ly để cho tất cả võ giả giật lui, tiếp đó lần nữa đi vào, rồi lại giật lui. Tới tới lui lui ba lần, Diên tiểu thư rốt cục nhịn hết nổi, quát khẽ nói: - Ngươi làm cái quỷ gì đấy? Tưởng chúng ta là khỉ, muốn đùa thế nào cũng được? Chúng cường giả sửng sốt, cứ tiến vào rồi lại lui ra thế này làm gì? Làm vậy có thể phá trận được ư? Hay là đang đùa các nàng? - Ha ha! Lục Ly cười khẽ nói: - Giờ chúng ta phải không ngừng tiến lui bảy lần, nếu ngươi không muốn làm theo thì cứ chờ ở đây. Dứt lời, Lục Ly quay sang Vũ Dương khẽ gật đầu khẳng định, Vũ Dương cắn răng tiếp tục làm theo chỉ thị, tiến vào rồi lại lui ra, cứ thế lặp đi lặp lại. Trong mắt Diên tiểu thư hiện đầy phẫn hận, nhưng đợi khi chúng võ giả đi vào hết cả, nàng vẫn cắn răng cùng vào theo. Bốn lần, năm lần... bảy lần! Không ngừng ra ra vào vào bảy lần, cả đám chỉ thấy trước mắt lóe lên bạch quang, phía tiền phương không còn là huyệt động như trước mà là một hạp cốc dài! - Cái này... Trừ Lục Ly ra, ai nấy đều há hốc mồm, có người thậm chí còn dụi dụi mắt, tưởng là nhìn lầm. Sau khi xác định không sai, trong đầu chúng cường giả vẫn không dám tin, cảm giác hệt như phàm nhân thấy được thần tích. Cứ vậy đi ra? Còn là đi ra với cách thức hết sức thần kỳ, lách trái lách phải, tiến tiến lui lui, quay ngược quay xuôi, sau đó liền đi ra? Đây là mèo mù đụng phải chuột chết ư? Không ai tin tưởng đây là vận khí, vậy chỉ có thể giải thích, Lục Ly thật nhìn thấu mê trận, hắn ngồi xếp bằng trong góc gần một năm liền nhẹ nhàng xem phá thần trận. - Chư vị không cần hoài nghi, các ngươi đúng thật đã đi ra! Lục Ly hờ hững nói: - Các ngươi yên tâm, ta có thể mang các ngươi đi ra, tự nhiên cũng có thể mang các ngươi đi về. Thế nên các ngươi cứ tới cửa tiếp theo mà không cần phải lo gì cả. - Diên tiểu thư! Lục Ly quay đầu nhìn sang Diên tiểu thư nói: - Trong vòng một năm ta đã phá giải thần trận, dẫn các ngươi đi ra, thế nên đánh cược lần này ngươi thua, giờ ngươi nợ ta hai trăm ức. Phiền ngươi viết thêm một tấm phiếu nợ, bằng không... ta không chắc sẽ mang theo ngươi đi về đâu. Trăm ức thiên thạch có thể mua được rất nhiều bảo vật, thiên tài địa bảo đoán chừng cũng có thể mua được nguyên một thương khố, dù tới đại giới diện mua một tòa thành trì chắc cũng đủ, thậm chí còn có thể mời Tử Thần hỗ trợ diệt đi một đại tộc. Hôm nay Lục Ly lại thắng trăm ức, thắng vụ cá cược này, đối phương không cách nào quỵt nợ, trừ phi Diên tiểu thư giết đi Lục Ly. Hoặc là giết đi đám người Vũ Dương Cô Tô, bằng không tất phải thành thành thật thật đưa ra trăm ức nếu không muốn thân bại danh liệt. Đệ nhất tiểu thư Yểm tộc đệ quỵt nợ, trừ phi Diên tiểu thư không muốn mặt mũi, không để ý tới danh dự, nếu thế thì chịu, rốt cuộc Lục Ly cũng chẳng làm gì được Yểm tộc. Nhưng Diên tiểu thư há có thể không muốn mặt mũi? Nàng là cường giả thân phận địa vị đều siêu nhiên, trở thành cường giả tiệm cận đại viên mãn gần như là chuyện chắc như đinh đóng cột. Cường giả cỡ đó tương lai ắt trở thành đại nhân vật có đầu có mặt ở Thiên Loạn Tinh Vực, há sẽ mặc cho trên người có tỳ vết. Mặt Diên tiểu thư tối sầm lại, nàng tưởng rằng Lục Ly không cách nào phá trận cho nên mới đánh cược một phen, căn bản chưa từng nghĩ tới sẽ thất bại, giờ nghe Lục Ly nói vậy nàng mới nhận ra mình đã thiếu nợ tận hai trăm ức. Hai trăm ức này biết trả kiểu gì? Chẳng lẽ lại kêu gia tộc đến trả? Thế thì còn mất mặt đến đâu nữa? Thực ra lời này của Lục Ly còn ngầm giấu thâm ý, đó chính là không có hắn, chúng nhân đừng hòng đi ra, bởi thế giờ ai dám giết Lục Ly, hoặc Lục Ly chết đi, tất cả võ giả tại trường đều sẽ bị nhốt chết ở chỗ này.
Chương 4237 Hai trăm ức tới tay
Thấy đám cường giả đổ dồn sang nhìn mình, Diên tiểu thư cắn răng, lấy ra giấy bút từ trong không gian giới chỉ, lần nữa viết xuống một tấm phiếu nợ ném cho Lục Ly, hừ hừ hai tiếng không nói gì thêm. Lục Ly khẽ cười thu hồi phiếu nợ, nói: - Mọi người nghỉ ngơi chút đi, sau đó tiếp tục phá quan, tiếp sau ta không giúp được gì, hết thảy phải dựa vào chư vị. Điều này trước đó Lục Ly cũng đã nói. Nhưng nếu không có hẳn, chúng cường giả đều phải bị nhốt chết trong mê trận. Một tên cấp Đế, không chỉ giải được kịch độc, còn có thể phá thần trận, ở trong mắt chúng cường giả, Lục Ly càng lúc càng thần bí dị thường. Cô Tô quay sang nhìn mấy tên cường giả Ảnh tộc một cái, cả đám lập tức khom lưng hướng về phía Lục Ly, Cô Tô nói: - Đa tạ Lục công tử! Lần này Cô Tô không nói quay đầu sẽ trùng trùng cảm tạ, nàng sợ Lục Ly há mồm đòi trăm ức, khi ấy nàng đưa hay là không đưa? - Khách khí, khách khí! Lục Ly nhẹ nhàng khoát tay, không nói gì thêm, mấy người Cô Tô thương nghị một phen, sau đó tiếp tục đi tới, vẫn là một đám Thánh Hoàng đi trước mở đường, bọn Lục Ly thì được quây ở chính giữa. Cừu Phong bị đả kích rất nặng, sắc mặt vô cùng khó coi, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Lục Ly, trong mắt toàn là đố kỵ và nghi hoặc. Chúng cường giả chậm rãi đi tới, giờ các nàng đã đến tầng thứ mười, đây là một hạp cốc. Hạp cốc mờ tối, âm phong kêu rít từng hồi, rõ ràng không dễ để vượt qua. Vũ Dương đi được một lát thì chợt ngừng lại, nhìn sang Cừu Phong nói: - Cừu Phong, ngươi đang làm gì đấy? Chú ý thăm dò bốn phía, vạn nhất có Thần Văn pháp trận công kích thì sao? Cừu Phong hồi thần lại, vội bước lên trước vài bước, đứng ở sau lưng Vũ Dương tập trung tinh thần tiến hành thăm dò. Lục Ly sớm đã để Huyết Linh Nhi yên ắng dò xét qua, hắn làm thế không chỉ vì cả nhóm mà cũng là nghĩ cho mạng nhỏ của mình. Chẳng qua trong hạp cốc không có mấy thứ như sát trận khốn trận, Lục Ly quan sát một lúc rồi truyền âm cho Vũ Dương nói: - Vũ công tử, nơi này rất có thể có hung vật hồn thể, nhắc mọi người chú ý cẩn thận. Nơi đây không có Thần Văn, địa thế lại không rộng, tầng trước đó có Tinh Kim Thử, nơi này thì âm khí âm sâm. Bởi thế Lục Ly suy đoán nơi này hẳn có hung thú hồn thể biết công kích linh hồn võ giả. Vũ Dương vội vàng truyền âm cho đám võ giả, đồng thời điều động mấy Thánh Hoàng linh hồn cường đại chắn ở trước mặt. Lục Ly cũng truyền âm cho Cô Tô tiểu thư, song không truyền âm cho Diên tiểu thư và Lộ công tử đi ở phía trước nhất. Ô ô! Quả nhiên, mới chỉ đi được hơn mười dặm, trước mặt đột nhiên vang lên tiếng kêu khóc bén nhọn, lúc thần niệm chúng cường giả quét tới, chỉ thấy hai bên hạp cốc khoái tốc tuôn ra hắc vụ, thoáng chốc đã bao phủ mười mấy tên võ giả đi đầu. Bọn Vũ Dương sớm có chuẩn bị, Diên tiểu thư lại bị dọa nhảy dựng, vội kinh hô: - Có hung thú hồn thể tấn công, mọi người cẩn thận. Nàng vừa hô, phát hiện bốn phía lại không có động tĩnh, trừ Lộ công tử thần sắc cả kinh ra. Mấy người Vũ Dương Cô Tô đều dồn dập lấy ra dị bảo hoặc phóng thích thần thông công kích linh hồn. Trên mặt nàng chớp qua một tia lúng túng, lại cũng không hoảng hốt, bởi vì trong linh hồn nàng có bảo vật cường đại thủ hộ, không cần phải quá e sợ công kích linh hồn. Lần này đến tấn công là một loại quái vật linh hồn hình thiêu thân, thể hình chúng rất nhỏ, sau khi xông vào trong linh hồn liền sẽ trực tiếp phát nổ, rất khủng bố. Chẳng qua chí bảo linh hồn của Diên tiểu thư Lộ công tử đều không sai, mấy người Cô Tô Vũ Dương cũng có bảo vật tương tự, lại có chuẩn bị trước, thế nên không ai bị thương. - Phiền phức rồi đây... Vũ Dương phát hiện thiêu thân cứ không ngừng lao tới từ hai bên vách đá, số lượng cực nhiều. Bọn hắn có thể trụ được, nhưng liệu đám cấp Đế có thể trụ được không? - Hay là thu bọn hắn vào trong không gian thần khí, chúng ta khoái tốc đi tới, vượt qua nơi này? Trong đầu Vũ Dương chớp qua một đạo ý niệm, nhưng lúc hắn thử dùng không gian thần khí thu lại một tên Thánh Hoàng gần đó, lại phát hiện không gian nơi đây bị phong ấn, không gian thần khí không còn hiệu quả. - Sao qua được tầng này? Vũ Dương phóng thích thần thông đánh giết đám thiêu thân lao tới trước mặt, sau đó khoái tốc giật lùi ra sau, đồng thời hiệu triệu đám Thánh Hoàng lui về theo. Bọn hắn lui về phía sau vài dặm, thiêu thân không còn đuổi tới mà về lại trên vách đá. - Ở đây không thể dùng không gian thần khí, thiêu thân kia vô cùng vô tận! Mấy người chúng ta chắc có lẽ xông qua qua, nhưng đại bộ phận võ giả lại rất khó đi qua. Mọi người bàn xem nên làm sao để qua ải này? Vũ Dương mở miệng nói, Diên tiểu thư và Lộ công tử lại chỉ cười cười, trong linh hồn các nàng có chí bảo, có thể mặc kệ đám thiêu thân kia, muốn đi qua tầng này là điều hết sức đơn giản. Các nàng cũng không cần để ý đám võ giả chết sống, bởi thế đều không mở miệng nói chuyện. Trong đám cấp Đế có một tên cường giả linh hồn cực mạnh, công kích linh hồn có thể diệt sát Thánh Hoàng sơ kỳ, hắn trầm ngâm một lát rồi nói: - Hay là chúng ta từng bước thôi tiến, giết sạch đám thiêu thân kia, rốt cuộc chúng không khả năng thực sự vô cùng vô tận được. Cường giả tại trường rất nhiều, người có tạo nghệ cao ở phương diện linh hồn cũng không ít, bởi thế bọn hắn đánh giết thiêu thân sẽ không quá khó. Cùng lắm thì mặc cho đám thiêu thân kia tiến vào linh hồn dẫn phát nổ tung, bọn hắn có thủ đoạn bảo vệ linh hồn, không sợ bị nổ thương. - Thiêu thân ở đây có khả năng thật vô cùng vô tận. Lúc này Lục Ly chợt lên tiếng nói: - Thực ra đám thiêu thân kia không phải hung thú, mà là một phương thức công kích kỳ dị, do Thần Văn ở đây mà ra, chỉ là thoạt nhìn như quái vật hồn thể thôi. Bởi thế chỉ cần số lượng Thần Văn nơi đây đủ lớn, công kích này đích thực có thể vô cùng vô tận. - Thần Văn? Tròng mắt Cô Tô sáng lên, vội vàng nói: - Vậy Lục công tử có thể phá giải được không? Chỉ cần phá giải, chúng ta liền có thể nhẹ nhàng đi qua.
Chương 4238 Thiên phú thần thông của Yểm tộc
- Không phá giải được! Lục Ly lắc đầu, Huyết Linh Nhi đưa ra phán đoán sơ bộ, hắn nói: - Thần Văn ở đây kết nối với Thần Văn chủ đạo của toàn Thái Hoang Cốc, muốn phá được Thần Văn nơi này thì phải phá được toàn bộ Thần Văn trong Thái Hoang Cốc . Không thể cường hành xông vào, lại cũng không thể dùng trí, nhất thời chúng cường giả đều bó tay hết cách. … Để nghiệm chứng suy đoán của Lục Ly, có mấy tên cường giả đi thử nghiệm một phen, bọn hắn liên tục tấn công suốt mấy canh giờ, diệt sát không biết bao nhiêu hung thú thiêu thân, nhưng chỉ cần bọn hắn còn ở đó, thiêu thân màu đen liền vẫn cứ cuồn cuộn không ngừng, vô cùng vô tận. Chúng cường giả tụ lại thương nghị, song đều không tìm ra cách nào khả thi. Không gian thần khí không dùng được, như vậy chỉ cần đi tới, tất cả võ giả đều sẽ bị tấn công. Hơn bảy mươi võ giả, trong đó ước chừng có hơn hai mươi người chống đỡ được, nhưng cũng chỉ cầm cự được mấy lượt công kích, hạp cốc này rất dài, ai biết phía sau liệu có thủ đoạn tấn công nào mạnh hơn? Bởi thế kết quả sau mấy canh giờ thương nghị chính là, mười tên võ giả mạnh nhất đi trước dò đường, số võ giả còn lại thì ngồi đợi ở đây. Với kết quả này, Lục Ly tự nhiên hài lòng. Hắn vốn không muốn đi mạo hiểm, cũng không muốn kiếm bảo vật gì cả, có thể an nhàn ngồi đợi chỗ này, vậy thì tốt không gì bằng. Đám cấp Đế Tử Thần cũng vui vẻ, bọn hắn chỉ đến chấp hành nhiệm vụ, chuyến này dù có bảo vật cũng không đến lượt bọn hắn, ngược lại tiếp tục đi tới sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nếu nhiệm vụ ngừng ở đây, vậy liền viên mãn. Chẳng qua Diên tiểu thư lại không hài lòng, nàng sợ Lục Ly chuồn mất! Mặc dù giờ nàng còn chưa nghĩ ra cách làm sao để đối phó Lục Ly, nhưng nàng hoàn toàn không muốn để cho Lục Ly len lén rời khỏi đây. Tròng mắt nàng khẽ đảo, ra quyết định nói: - Các ngươi chờ ở chỗ này, ta đi thử xem liệu có thể một mình dẫn đi đám thiêu thân kia không! - Diên muội, đừng lỗ mãng! Lộ công tử cuống lên, nhưng Diên tiểu thư đã tung mình vọt tới, một mình đứng giữa hắc vụ, trên thân bất thần sáng lên từng đạo kim quang, khiến nàng như thể biến thân thành một pho tượng Phật. - Bá khí! Lúc này chúng cường giả mới phát hiện, trên thân Diên tiểu thư tràn ngập ra luồng khí tức kỳ dị phi thường, tựa hồ có thể áp chế cảnh giới bọn hắn, hệt như một đám võ giả Tam Tứ Kiếp đối mặt với một tên Lãnh Chúa, uy thế đó khiến bọn hắn đè nén không thở nổi. - Đây là thiên phú thần thông của Yểm tộc? Lục Ly truyền âm cho Vũ Dương hỏi, kẻ sau gật đầu đáp nói: - Đúng vậy, thiên thú thần thông này của Yểm tộc rất bá đạo, có thể áp chế đối thủ, mặc dù chỉ là uy áp tâm hồn chứ không phải áp chế chiến lực thực sự. Nhưng ngươi cũng biết, cường giả giao thủ, một giây liền có thể phân ra sinh tử. Nếu là võ giả cùng cấp bậc, linh hồn bị áp chế, khả năng chiến thắng sẽ rất cao. - Ừm! Lục Ly khẽ gật đầu tán đồng, một khi trong linh hồn nảy sinh cảm giác không thể chiến thắng, chiến lực tự nhiên sẽ yếu đi mấy phần, tốc độ phản ứng cũng giảm, nếu đối thủ là cường giả cùng cấp bậc, khả năng chiến thắng của Yểm tộc sẽ rất cao. Nghe nói Đại Thế Giới này có tận mấy vạn chủng tộc, nhưng trời cao đúng là ưu ái Yểm tộc Hoang tộc, có được thiên phú thần thông cường đại như thế, muốn không cường thịnh cũng khó. Toàn bộ thiêu thân quanh bốn phương vọt tới, tập trung hết lên thân Diên tiểu thư, ở trong đó một lúc, Diên tiểu thư đột ngột lui về, vô cùng tự tin nói: - Ta có thể đi trước chống đỡ tất cả thiêu thân, các ngươi cứ theo ở phía sau là được. Dù đã tận mắt chứng kiến Diên tiểu thư đại phát thần uy, song chúng võ giả vẫn không quá tin tưởng, rốt cuộc Diên tiểu thư chỉ đứng ở khu vực ngoài rìa, ai biết tiến sâu vào bên trong sẽ có cái gì? Một tên Tử Thần đề ra nghi vấn này, Diên tiểu thư lại ngạo nghễ đáp: - Nếu các ngươi không tin, vậy ta đi vào trước. - Diên muội! Lộ công tử hoảng lên, Diên tiểu thư lại đã hóa thành một đạo u phong lướt tới, vọt thẳng đi vào, lần nữa phóng thích thiên phú thần thông. Vũ Dương nghĩ nghĩ rồi nói: - Ta theo ở phía sau xem xem. Nếu Diên tiểu thư thật có thể chống đỡ được tất cả thiêu thân, vậy Vũ Dương tất sẽ mang theo chúng võ giả đi vào, nhiều người lực lớn, nhất là mười mấy cấp Đế có được thần thông đặc thù kia, nói không chừng tiếp sau sẽ phát huy tác dụng. Đương nhiên thẳng đến trước mắt, trừ Lục Ly ra thì hai mươi tên cấp Đế này vẫn chưa tạo được tác động gì. - Ta cũng đi! Lộ công tử cắn răng đi theo, so ra địa vị của hắn ở trong tộc kém xa Diên tiểu thư, lần này cùng tới đây nhiệm vụ chủ chốt là trông chừng Diên tiểu thư. Lúc cần thiết, hắn có thể còn phải đi chết thay cho nàng. - Ồ... hữu dụng? Sau khi Vũ Dương đi qua, chúng cường giả phát hiện Diên tiểu thư quả nhiên hấp dẫn toàn bộ thiêu thân. Vũ Dương và Lộ công tử theo ở phía sau không bị thiêu thân tấn công, thiên phú thần thông Diên tiểu thư phóng thích ra không chỉ có thể áp chế địch nhân, mà cũng sẽ khiến toàn bộ địch nhân khóa chặt nàng. Thực ra tình cảnh này sớm đã được chứng minh, trước đó lúc Yểm tộc phóng thích thiên phú thần thông, nếu phụ cận có hung thú, lập tức sẽ quay sang tấn công Yểm tộc. Diên tiểu thư mang theo bọn Vũ Dương và Lộ công tử một đường đi tới, tất cả thiêu thân đều lao về phía Diên tiểu thư, trong linh hồn Diên tiểu thư không chỉ có Yêu Hồn siêu cường thủ hộ mà còn có một kiện chí bảo. Kiện chí bảo này là trọng bảo của Yểm tộc, trước kia từng được một cường giả đại viên mãn Yểm tộc sử dụng, đến sau mới dùng để bảo hộ Diên tiểu thư. Hạp cốc không quá dài như trong tưởng tượng, Diên tiểu thư lại có được trọng bảo, không việc gì phải kiêng sợ. Cứ thế dẫn theo bọn Vũ Dương và Lộ công tử nhẹ nhàng vượt ngang hạp cốc. Lúc sắp xông qua, số lượng thiêu thân không chỉ nhiều lên mà còn xuất hiện một loại thiêu thân kỳ dị, uy lực mạnh gấp đôi bình thường.
Chương 4239 Dị chủng thượng cổ
Nhưng đám thiêu thân cường đại kia tiến vào trong linh hồn Diên tiểu thư, Diên tiểu thư lại vẫn chẳng hề hấn gì, nàng dẫn theo Vũ Dương và Lộ công tử đi về, thần sắc ngạo nghễ hệt như nữ tướng quân đắc thắng khải hoàn. - Thế nào? Lần này yên tâm rồi chứ? Diên tiểu thư quét nhìn toàn trường, ánh mắt ngừng lại trên thân Lục Ly mấy giây, tựa hồ như muốn thị uy với hắn. Lục Ly khẽ cười nói: - Diên tiểu thư uy vũ, chỉ là ta vẫn nên ở lại đây thì hơn. Ta đi theo cũng chẳng giúp được gì, ngược lại còn sẽ liên lụy các ngươi. Linh hồn Lục Ly không sai, song cũng không quá mạnh, hắn không tự tin vượt qua được ải này. Bởi thế nếu nhờ Diên tiểu thư qua cửa, hắn sẽ bị nàng áp chế. Một khi Diên tiểu thư không dẫn hắn đi về, hắn liền bị nhốt chết ở đây. Đương nhiên, Diên tiểu thư không mang hắn theo, cửa mê trận và độc vụ nàng cũng không qua được. Thế nên vấn đề an toàn sinh mệnh hẳn không vấn đề, chỉ là hắn không muốn bị người áp chế mà thôi. - Vậy sao được? Diên tiểu thư hừ lạnh nói: - Tác dụng của ngươi lớn lắm, ngươi biết giải độc, còn biết phá trận, không có ngươi thì làm sao qua được cửa tiếp sau? Ngươi nhất định phải đi cùng bọn ta. Cô Tô cũng mở miệng nói: - Lục công tử, ngươi đừng xem nhẹ mình, tác dụng của ngươi rất lớn. Lục công tử yên tâm đi, dù chúng ta chết sạch cũng sẽ không khiến ngươi chết, chúng ta sẽ dốc toàn lực bảo hộ ngươi, không để ngươi bị thương, quay đầu còn sẽ trả thêm thù lao. Cô Tô cũng không muốn Lục Ly lưu lại chỗ này, nếu Lục Ly len lén chạy mất, các nàng làm sao ra ngoài? Lúc này Vũ Dương chợt mở miệng nói: - Lục tiểu huynh đệ, phiền ngươi... - Được rồi! Tiếp sau Lục Ly còn phải trông cậy vào Vũ Dương và đám cường giả Tử Thần, thế nên đành miễn cưỡng gật đầu, Diên tiểu thư vung tay nói: - Mọi người theo sát ta, chúng ta lấy tốc độ nhanh nhất xông đi qua. Lộ huynh, Cô Tô, Vũ Dương, các ngươi thủ hộ ở ngoại vi, vạn nhất xuất hiện tình huống nguy cấp thì cũng kịp thời ứng phó. Thương nghị xong xuôi, chúng võ giả đứng ngay ngắn thành hàng, Diên tiểu thư xung phong đi đầu, tốc độ không nhanh không chậm. Nàng phóng thích thiên phú thần thông, chúng cường giả theo sau lưng đều cảm thấy nàng như một Nữ Đế vô địch, chỉ có thể ngưỡng vọng, chỉ có thể cúng bái. Ánh mắt một ít võ giả Tử Thần nóng rực lên, bản thân dung mạo Diên tiểu thư vốn đã rất hoàn mỹ, giờ lại càng kích phát dục vọng chinh phục trong lòng bọn hắn. Nếu có thể chinh phục được vị thiên kiêu chi nữ cao cao tại thượng, tựa như Nữ Đế này thì sướng khoái biết mấy... ... Đi qua hạp cốc, trước mặt hiện ra một mảnh bình nguyên, hơn nữa thoạt nhìn còn trải dài vô biên vô tận, ở đây ánh sáng rất tốt, cảm giác như đã đi ra khỏi Thái Hoang Cốc. Chẳng qua sau khi đi đến chỗ này, nét mặt tất cả mọi người đều không giấu được vẻ ngưng trọng, bởi vì bọn hắn cảm nhận được nguy cơ nhàn nhạt, cửa này hẳn sẽ rất nguy hiểm. Đây đã là tầng thứ mười một, xông qua cửa này liền có thể tiến vào tầng thứ mười hai, cũng là tầng cuối cùng của Thái Hoang Cốc, bởi thế tầng này chắc chắn không dễ qua. - Chắc tầng này sẽ có hung thú hoặc khôi lỗi cường đại, số lượng chắc cũng không ít! Lục Ly ngấm ngầm tìm tòi xung quanh, hắn không quá sợ sệt, bởi vì hắn có Thần Ẩn Thuật. Lại nói nơi này nhiều cường giả như vậy, căn bản không đến lượt hắn phải ra tay. Chúng võ giả không vội vã đi tới mà dừng lại nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị cho đại chiến tiếp theo. Nghỉ đủ một canh giờ, Vũ Dương thử thúc giục không gian thần khí, phát hiện vẫn chưa dùng được. - Đi thôi! Diên tiểu thư đứng lên nói, đoàn người tiếp tục hành tẩu theo phương án trước đó, bọn Diên tiểu thư Cô Tô Vũ Dương đi trước, đám cấp Đế ở giữa, số Thánh Hoàng còn lại phân bố quanh ngoại vi. Bên người Lục Ly luôn túc trực một tên Thánh Hoàng, hắn chính là đối tượng được trọng điểm bảo hộ, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, Lục Ly mà chết, đoàn người sợ rằng khó mà đi về. Đương nhiên, nếu tầng thứ mười hai có thông đạo truyền tống, vậy bọn hắn không cần phải đi về men theo đường cũ, tác dụng của Lục Ly cũng mất đi. Tình huống như thế tính ra vẫn tương đối thường gặp, thường thường khi cường giả bố trí loại hiểm kiểu này đều sẽ kiến tạo một tế đàn truyền tống ở tầng cuối cùng, để người vượt ải trực tiếp thoát ra ngoài. - Bên kia có một ngọn núi. Tiến về phía trước mấy chục dặm, một tên võ giả chỉ vào nơi xa nói, phía trước vốn là bình nguyên, lại đột nhiên hiện ra một ngọn núi, cảm giác rất không hợp lẽ thường, tự nhiên dẫn lên chúng cường giả chú ý. - Đi qua xem xem! Diên tiểu thư tài cao gan lớn, lối vào tầng thứ mười hai chắc chắn sẽ không ở trên bình nguyên, bởi thế ở đây xuất hiện địa hình kỳ dị như thế, tự nhiên tất phải đi xem, vạn nhất đúng là lối vào thì sao? Diên tiểu thư một mình rời đội, Lộ công tử vội vàng đi theo, bọn Vũ Dương lại vẫn đứng yên không nhúc nhích, chỉ quét thần niệm về phía ngọn núi kia. - Không đúng! Lục Ly đột nhiên quát khẽ: - Trên núi có hung thú! Lục Ly vừa dứt lời, ngọn núi nơi xa bất ngờ nổ tung, tiếp đó một hung thú hình người xung thiên mà lên, thể hình giống như cự viên, đầu lại giống cuồng sư, hơn nữa còn có tận hai đầu. Một đầu lông vàng, lấp lánh sáng ngời, phía sau có đuôi sắt, tay chân đều có lợi trảo, thân cao khoảng chừng mấy trăm trượng, khí huyết kinh thiên. Ngao! Cự thú ngửa mặt lên trời rống to, tiếp đó nâng bước chân khoái tốc lao tới, mỗi một bước lại xoải qua hơn mười dặm, mặt đất chấn rung kịch liệt, cảm giác hệt như động đất. - Toan Nanh Thú! Nét mặt Vũ Dương càng thêm phần ngưng trọng, thấy Lục Ly và một số võ giả còn không biết bèn giải thích nói: - Đây là dị chủng thượng cổ, vốn tưởng đã tuyệt diệt, không ngờ vẫn còn tồn tại ở đây. Hung thú này phòng ngự kinh người, lực công kích lại không quá mạnh. - Vậy thì không sao! Một tên Thánh Hoàng nhếch mép nói, bọn hắn có nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ còn sợ một con hung thú? Hơn nữa tốc độ mãnh thú kia có vẻ cũng không quá nhanh, cùng lắm thì rút đi hoặc lách qua là được.
Chương 4240 Dị chủng thượng cổ
- Vấn đề không ở con Toan Nanh Thú này! Vũ Dương lo lắng nói: - Điều là lo lắng là nơi đây đã xuất hiện một con dị chủng thượng cổ, vậy nói không chừng sẽ có những dị chủng thượng cổ khác. Dị chủng thượng cổ đều có thần thông, vô cùng hung tàn. Hơn nữa bên này vừa khai chiến, vạn nhất hung thú xung quanh bị hấp dẫn tới, khi đó sẽ rắc rối to. Vũ Dương không sợ mình chết đi, hắn lo cho đám cấp Đế, những cấp Đế này đều là lực lượng hậu bị của Tử Thần, tương lai sẽ có một bộ phận tiến thăng Thánh Hoàng, nếu chết sạch ở chỗ này, Tử Thần sẽ tổn thất thảm trọng. Rầm rầm rầm! Bên kia Diên tiểu thư và Lộ công tử đã khai chiến, Vũ Dương suy nghĩ một lát liền quay sang mấy tên Thánh Hoàng khua tay nói: - Cùng lên vây công, khoái tốc chém giết, sau đó lập tức rút đi, đừng để hung thú khác kịp tới. Ngao ngao! Vũ Dương vừa dứt lời, từ vạn dặm bên trái chợt vang lên tiếng rống kinh thiên, tiếp đó lại một cự thú gào thét lao đến, theo đó, trên chín tầng trời vang lên tiếng kêu hót chát chúa, một đạo hắc ảnh từ đằng xa cấp tốc bay tới. - Toàn lực ra tay! Sắc mặt Vũ Dương và đám Thánh Hoàng không giấu được vẻ trầm trọng, mấy người bọn Cô Tô tiểu thư cũng không dám đứng nhìn không quản, vội lập tức gia nhập chiến đoàn, tranh thủ đánh chết hoặc trọng thương ba con hung thú này, bằng không sẽ kéo tới càng nhiều hung thú. - Vị đại nhân này, ngươi không cần quản ta, ta đủ sức tự vệ, ngươi chiếu cố bọn hắn là được rồi! Lục Ly nhìn lên bằng điểu khổng lồ trên đỉnh đầu, quay sang nói một tiếng với Thánh Hoàng thủ hộ bên cạnh, sau đó vận dụng Thần Ẩn Thuật, cả người chợt tan biến đương trường. - A... Thánh Hoàng đứng bên cạnh Lục Ly vốn còn định nói gì đó, lại phát hiện Lục Ly đột nhiên biến mất, như thể bốc hơi khỏi thế gian. Mấy tên cấp Đế cũng thấy được cảnh này, dồn dập phóng thích thần niệm dò xét, nhưng không có bất cứ phát hiện nào, thậm chí không cảm giác được không gian ba động. - Không cần quản ta, ta ở ngay gần đó, hung thú không phát hiện ra được! Tiếng truyền âm của Lục Ly vang lên trong tai Thánh Hoàng kia, thần niệm Thánh Hoàng lần theo thanh âm quét tới, lại phát hiện bên kia trống rỗng. Trong mắt thoáng hiện dị sắc, tên cấp Đế cỏn con này đúng là thần kỳ. Có rất nhiều thuật ẩn thân, trong Tử Thần cũng có không ít người tinh thông ẩn thân. Nhưng đối với cường giả đỉnh cấp mà nói, thuật ẩn thân gần như vô dụng, bởi vì bọn hắn có thể căn cứ không gian ba động để khóa chặt ngươi. Dù có là thuật ẩn thân cao cấp đến mấy, hắn là Thánh Hoàng, Lục Ly là cấp Đế, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng nhìn thấu. Ai ngờ thuật ẩn thân của Lục Ly lại có thể cứ vậy tan biến, còn vô thanh vô tức đi qua bên người mà hắn không hề cảm giác được gì. Lục Ly không muốn giao vận mệnh bản thân vào tay người khác, quan trọng hơn cả chính là ở đây có mười mấy cấp Đế, rất dễ dẫn lên bằng điểu trên không trung chú ý, đến khi ấy nó tất sẽ ưu tiên tấn công bên này. Nếu có thể rút vào trong Thánh Sơn, Lục Ly không có gì phải sợ, nhưng ở đây không gian thần khí lại không dùng được. Thu! Quả nhiên, con bằng điểu trên trời đã khóa chặt bên này, gào thét lao xuống, há mồm phun ra một đạo hỏa diễm. Mấy tên Thánh Hoàng bảo hộ bên này tự nhiên không thể để cho bằng điểu mặc sức tấn công, lập tức có năm tên Thánh Hoàng xung thiên mà lên, đánh tới bằng điểu kia. Dưới mặt đất cũng có Thánh Hoàng phóng thích thần thông, ngưng tụ ra một chiếc cự thuẫn, ngăn trở hỏa diễm trút tới. Rầm rầm rầm! Cùng lúc, ba nơi chiến trường đồng thời khai chiến, đám hung thú này đều là dị chủng thượng cổ, chiến lực con nào con ấy đều có thể sánh ngang Thánh Hoàng, sức phòng ngự kinh người, rất nhanh chiến đấu đã tiến vào giai đoạn khốc liệt nhất. Ngao ngao! Ô ô... Két két! Nơi xa, từng tiếng rống kinh thiên vang lên, khiến chúng cường giả không khỏi biến sắc. Bên này ba con hung thú còn chưa bị đánh giết, phía càng xa, vô số dị chủng thượng cổ đã bị kinh động, dồn dập xông giết về đây... Mười mấy con dị chủng thượng cổ, mỗi con đều có được chiến lực sánh ngang Thánh Hoàng, khả năng phòng ngự vô cùng khủng bố, công kích cũng rất sắc bén, cảnh này khiến bọn Vũ Dương bối rối không thôi. Then chốt là không thể thu lại đám cấp Đế kia, vậy liền không cách nào toàn lực giao chiến với đám dị chủng thượng cổ. Phân tán lại không tiện bảo hộ, tụ tập một chỗ lại dễ thành mục tiêu cho dị chủng thượng cổ tấn công. Bởi thế chiến đấu này đánh rất gian khổ, nếu không nhờ Diên tiểu thư và Lộ công tử, đám người Vũ Dương Cô Tô nhiều khả năng sẽ rất thảm hại. Diên tiểu thư rất mạnh, lúc này đã đánh trọng thương con Toan Nanh Thú, bắt đầu phóng tới con dị chủng thượng cổ thứ hai. Nàng còn dặn bọn Vũ Dương không cần để ý đến mình, một mình nàng có thể ứng phó một con dị chủng thượng cổ, bọn Vũ Dương cứ toàn tâm đi tấn công những dị thú còn lại. Phía Vũ Dương phân ra mười Thánh Hoàng bảo hộ cho đám cấp Đế, hai mươi Thánh Hoàng còn lại chia thành mấy tổ, phối hợp đám công tử tiểu thư Tinh Linh tộc Ảnh tộc vây công dị chủng thượng cổ. Những dị chủng thượng cổ này đều có hình thù to lớn, công kích vô cùng cường đại, mặt đất xung quanh bị nổ ra từng khe nứt sâu hoắm, không gian cũng bị xé toạc, tiếng rống vang trời đinh tai nhức óc, khí huyết kinh thiên ép cho tất cả võ giả đều không thở nổi. Thậm chí có một con dị chủng thượng cổ bằng vào tiếng rống có thể khiến không gian xuất hiện từng đạo gợn sóng, võ giả bị tiếng rống bao phủ lập tức như thuyền con giữa bão tố, bị hất bay đi ra. Lại có dị chủng thượng cổ có thể phun ra hàn khí, hàn khí đi qua đâu, không gian nơi đó lập tức đông kết, có một Thánh Hoàng bị hàn khí bao phủ, trực tiếp biến thành tượng băng. Nếu không phải Vũ Dương phản ứng nhanh chóng, kịp thời tới cứu, sợ rằng Thánh Hoàng kia đã dị chủng xé xác. Có một dị chủng thượng cổ có thể phóng thích quang cầu, quang cầu tràn ngập bốn phương tám hướng, chỉ cần khẽ đụng chạm liền dẫn phát nổ tung cực mạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang