Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2566 Lặng lẽ nhục nhã
Nhất là hai tiểu thư kia, ở trước mặt người nhà chật vật như thế, các nàng đều cảm thấy thật dọa người. Người ngoài như Lục Ly nhìn thấy, điều này khiến các nàng xấu hổ và giận dữ thế nào, cũng không muốn tiếp tục tu luyện nữa. Mã thống lĩnh thật khó xử, hắn rơi vào thế khó xử, hai bên hắn đều không đắc tội nổi. Nếu hắn báo cáo lại chuyện này, phía trên sẽ cảm thấy hắn không có năng lực, phỏng chừng vị trí thống lĩnh sẽ bị thu hồi. Hắn chỉ có thể liên tục chắp tay với Vu công tử, lại không ngừng chắp tay với Lục Ly, chỉ còn kém quỳ xuống xin hai bên đừng gây sự. Lục Ly mở mắt thấy cảnh tượng như vậy, mày cũng nhíu lại. Tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, hắn cũng không có biện pháp an tâm tu luyện. Hắn không muốn đắc tội đám công tử tiểu thư này quá sâu, miễn gây khó xử cho Thiên Vân Tiên Tử. Lỡ như vì chuyện của hắn, chọc Thiên Vân Sơn và Thiên Lượng Sơn đại chiến, thì đó là tội lớn của hắn. Hắn nghĩ nghĩ, đứng lên nói: - Như vậy, đám Vu công tử các ngươi tùy tiện phái ra một người, ta chịu của hắn ba chiêu, hắn cũng chịu của ta ba chiêu. Nếu ai bị đánh xuống núi thì tính là thua, bên thua phải rời khỏi Tích Lôi Sơn, thế nào? Ách! Đám người Vu Phi Tường giật mình, nghĩ rằng mình nghe lầm rồi, một Nhất Kiếp Thiên Thần lại cuồng vọng như vậy? Bọn họ có Nhị Kiếp đỉnh phong, chút chiến lực ấy của hắn chỉ sợ một chiêu của Nhị Kiếp đỉnh phong đã oanh sát hắn rồi? Vu Phi Tường phản ứng rất nhanh, sợ Lục Ly đổi ý, vội vàng hỏi: - Lời này thật sao? - Tự nhiên, lời Lục Ly từng nói tuyệt không đổi ý! Lục Ly lười biếng đứng lên, bình tĩnh nhìn Vu Phi Tường, nói: - Ta cho các ngươi một cơ hội, các ngươi phái người ra, có thể trong ba chiêu đánh ta rơi xuống núi, ta lập tức rời đi! - Thật ngông cuồng! Vu công tử giận dữ, cảm giác bị làm nhục, hắn lạnh giọng nói: - Vậy ngươi đứng đàng hoàng, ta tự mình ra tay! Tích Lôi Sơn vốn không thể khai chiến, nhưng Lục Ly đánh cuộc như vậy, nếu có thể giải quyết tranh cãi, Mã thống lĩnh suy xét một lát, lấy ra tinh thạch kí ức ghi chép lại việc này, hắn dặn dò: - Hai vị có thể ở đây luận võ, nhưng không được ra sát chiêu. Trong các ngươi có ai chết, ta cũng không nhận nổi tội trạng này. Mặt khác… không thể công kích Tích Lôi Sơn. Nếu Tích Lôi Sơn xảy ra vấn đề, Hắc Sơn Cung chúng ta quyết không bỏ qua. - Được! Vu công tử đáp ứng, Lục Ly nhún vai nói: - Yên tâm đi, Mã thống lĩnh, ta sẽ không làm khó ngươi! Mã thống lĩnh dùng tinh thạch kí ức ghi chép cảnh này, về sau Thiên Vân Tiên Tử hay Vu Quỳnh Hoa cũng không nói gì được. Lê thúc cũng không có gì để nói, ngược lại khóe miệng cong lên tươi cười đùa cợt. Bởi vì với lực phòng ngự của Lục Ly, đừng nói Vu Phi Tường, cho dù là mấy Nhị Kiếp đỉnh phong cũng không nhất định đánh hắn rơi xuống núi được. Vù! Vu Phi Tường lấy ra một thanh trường đao, nhưng hắn nghĩ một lát rồi thu vào, sau đó lấy ra một thanh trường cung màu tím. Trường đao và trường cung rõ ràng đều là Hồng Linh Thiên Bảo, xem ra Vu Phi Tường ở gia tộc thật được sủng ái. Dùng trường cung công kích Lục Ly là lựa chọn không tồi, không nói bắn chết Lục Ly, ít nhất lực lượng cường đại có thể thoải mái bắn Lục Ly xuống núi, chỉ cần bắn xuống núi thì tính Lục Ly thua rồi. Quan trọng nhất là, trường cung công kích sẽ không tạo tổn hại gì cho Tích Lôi Sơn. - Cẩn thận đi! Lưu Ly Bảo Cung này của ta rất lợi hại! Vu Phi Tường rất có khí độ nói một câu, đáng tiếc, giờ đây, toàn thân hắn đen sì, đầu tóc lộn xộn, không có chút cảm giác diện mạo hiên ngang, ngược lại có loại cảm giác thật buồn cười. Vù! Truyền vào thần lực, trên cung thần nhất thời sáng lên hào quang vạn trượng, sáng rực chói mặt. Phía trên không ngừng có dòng khí lưu chuyển, một luồng khí tức mênh mông tràn ngập ra từ bên trong, khiến người ta cảm thấy hít thở không thông. - Tiếp tục! Vu Phi Tường kéo dây cung, chỉ kích thích một lần, đã có mười ba luồng lưu quang bắn ra. Mười ba luồng lưu quang, giống như mười ba con cuồng long phóng nhanh đến, nháy mắt đánh trúng Lục Ly từ ba phương hướng. Bang bang bang! Hơn mười tiếng nổ vang nặng nề vang lên, tiếng nổ vang còn có tiếng vọng, giống như đánh vào chuông lớn. Chuyện khiến một đám người trợn mắt há hốc mồm đã xảy ra. Thân mình Lục Ly liên tục lui về sau vài chục bước, trên người ngoài xuất hiện một chút điểm trắng, lại không có thương thế gì. - Chuyện này… Vu Phi Tường há hốc mồm, Lục Ly không bị đánh bay ra ngoài đã khiến hắn chấn kinh rồi, vậy mà không bị thương tổn gì? Trên người Lục Ly cũng không có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo cường đại mà. Thân thể người này làm từ cái gì vậy? Chẳng lẽ trong cơ thể hắn có che giấu chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo? - Chiêu thứ hai, tiếp tục đi! Lục Ly bước lên, vươn ngón tay, ngoéo một cái. Kỳ thật vừa rồi hắn liên tục lui vài chục bước là cố ý, nếu không chỉ là Nhất Kiếp đỉnh phong, cho dù có Hồng Linh Thiên Bảo cũng không thể đánh lui hắn nửa bước. Vù! Vu Phi Tường không tin tà, điên cuồng truyền thần lực vào, lần này ước chừng truyền vào nửa nén nhang, tay hắn kéo dây cung, hơn nữa khi kéo dây cung, thần lực điên cuồng vận chuyển. Xuy xuy! Hào quang cung thần vạn trượng, ánh sáng vô tận ngưng tụ cùng nhau, lần này cũng không bắn ra mười ba quang long mà bắn ra năm quang long, nhưng quang long này mạnh gấp đôi quang long lúc trước. Năm quang long rít gào đến, ngay lập tức đánh trúng Lục Ly. Thân thể Lục Ly liên tục lui về sau, liên tiếp lui mấy trăm bước, đến cạnh đỉnh núi, thiếu chút nữa bị rơi xuống. - Đáng tiếc… Một đám người khẽ thở dài, mắt thấy sắp bắn Lục Ly rơi xuống, cuối cùng vẫn thiếu một chút. Ánh mắt Lê thúc và Mã thống lĩnh lộ ra vẻ kinh ngạc. Lục Ly còn có thể oanh sát Nhị Kiếp đỉnh phong, công kích cỡ này sao có thể bức hắn lùi xa như vậy? Trên người Lục Ly vẫn không có thương thế gì, hắn bước đến, ngoắc ngón tay với Vu Phi Tường: - Ngươi còn lại chiêu cuối cùng. - Được! Vu Phi Tường hét lớn, cung thần trong tay điên cuồng truyền vào thần lực.
Chương 2567 Đả Vương Bát Quyền
Lần này ước chừng truyền đến một nén nhang, sắc mặt hắn cũng trở nên trắng bệch. Tiếng bạo nổ vang lên, tất cả ánh sáng của cung thần đều biến mất, ngưng tụ ra hai con cự long rít gào đến. Lưu Ly Bảo Cung này ở trong tay người khác nhau, uy lực sẽ khác nhau. Nếu ở trong tay Nhị Kiếp Thiên Thần, phỏng chừng có thể thoải mái bắn ra một đạo quang long, số lượng quang long càng ít, uy lực càng lớn. Có thể bắn ra hai quang long đã là khả năng tối đa của Vu Phi Tường. Xuy xuy! Hai quang long thật lớn gào thét đến, uy thế kinh thiên kia giống như muốn xé rách trời cao. Lê thúc nhìn thấy mà âm thầm kinh hãi. Lục Ly có thể chịu nổi không? Nếu bị đánh xuống núi, vậy chỉ có thể bị người khác vả mặt, ảm đạm rời khỏi. Rầm rầm! Hai tiếng nổ vang nặng nề vọng ra, chuyện khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm lại xuất hiện, lần này, thân mình Lục Ly chỉ lui về sau ba bước, rồi đứng lên vững vàng. Trên người hắn, ngoài y bào trên thân bị rách nát, ngực có hai điểm trắng, cũng không có thương thế gì… Ưm! Lần này, ngay cả mấy Nhị Kiếp Thiên Thần cũng hít mấy ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Lục Ly như nhìn quái vật. Lúc này, bọn họ mới giật mình nhận ra, vừa rồi Lục Ly chỉ giả bộ, đây mới là lực phòng ngự chân chính của hắn. Hắn cố ý tạo hy vong cho Vu Phi Tường, cuối cùng hoàn toàn khiến Vu Phi Tường tuyệt vọng. Hắn rõ ràng đang lặng lẽ nhục nhã Vu Phi Tường. Lúc trước Lục Ly giết rất nhiều người, Nhị Kiếp đỉnh phong cũng có mấy người, việc này Ma thống lĩnh biết rõ. Lê thúc cũng đặc biệt rõ ràng. Hắn biết phòng ngự thân thể của Lục rất mạnh, nhưng không nghĩ đến mạnh đến mức này rồi. - Quả thật danh bất hư truyền! Mã thống lĩnh hơi gật đầu, cảm thấy may mắn vì lúc trước không đắc tội Lục Ly. Tuổi trẻ như thế đã có thân thể cường đại, còn có thể oanh sát Nhị Kiếp đỉnh phong, đây là dấu hiệu được thần thể tiểu thành. Tuy thần thể tiểu thành cách thần thể đại thành còn có một con đường thật lớn phải đi. Nhị Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên có rất nhiều cường giả đều đi trên đường thần thể, người được thần thể tiểu thành cũng có rất nhiều, nhưng người người được thần thể đại thành mấy trăm vạn năm chỉ có nhiều như vậy. Thần thể rất khó tu luyện, không chỉ phải có thể chất độc đáo, mà còn cần mình tìm hiểu biện pháp tu luyện ra thần thể, còn cần cơ duyên phi thường lớn, cần cắn nuốt lượng lớn năng lượng kỳ dị. Thế giới này rất công bằng! Thần thể vô thượng phi thường mạnh mẽ, lại phi thường khó tu luyện thành công, nếu dễ dàng tu luyện, thế giới này đã sớm đầy thần thể rồi. Cho nên, cách Lục Ly trở thành thần thể vô thượng chân chính còn con đường phi thường lớn để đi. Nhưng nếu Lục Ly giờ đây đạt thần thể tiểu thành, thì cũng đã là cường giả đáng giá tôn trọng. Ít nhất chiến lực đã mạnh hơn Mã thống lĩnh, càng đừng nói Lục Ly còn trẻ tuổi như thế. - Sao lại có thể? Trong mắt Vu Phi Tường vẫn là vẻ không dám tin. Chủ yếu lúc trước Lục Ly cho hắn hy vọng, hiện tại chênh lệch quá lớn lòng sông với mặt biển, căn bản khiến hắn không thể tiếp nhận. Hắn chỉ vào Lục Ly nói: - Ngươi khẳng định đã mặc chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, nếu không không thể nào có lực phòng ngự cường đại như thế. Lục Ly trợn trắng mắt, Mã thống lĩnh và Lê thúc đều bĩu môi. Cho dù Lục Ly mặc chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo thì sao? Không được mặc sao? Vu Phi Tường sao lại nói ra lời nhược trí như vậy? Lục Ly cũng lười phí lời với Vu Phi Tường, xoa nắm tay nói: - Được rồi, hiện tại đến phiên ta, Vu công tử cũng là ngươi chịu của ta ba chiêu hay là cử người khác? Ta đề nghị ngươi cử ra Nhị Kiếp đỉnh phong, nếu không nhìn thân thể nhỏ bé đơn bạc của ngươi, ta sợ một quyền đấm chết ngươi! - Ngươi, ta đến… Vu Phi Tường giận dữ, vừa muốn nói ta đến, một Nhị Kiếp đỉnh phong cạnh hắn đi ra nói: - Được, tại hạ lĩnh giáo cao chiêu của công tử này. Nếu ngươi có thể đánh ta rơi xuống núi, chúng ta lập tức rời khỏi Tích Lôi Sơn, tuyệt không càn quấy. Vu Phi Tường tỉnh ngộ, mặc dù hắn có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo phòng ngự nhưng lực phòng ngự vẫn kém xa người này. Nhị Kiếp đỉnh phong là một tộc thúc của hắn, tuy chỉ là chi thứ nhưng cũng có chiến giap Hồng Linh Thiên Bảo. Nếu hắn ra mặt, cho dù đứng yên cho Lục Ly đánh cũng đánh không chết! - Được! Lục Ly sảng khoái gật đầu, hắn đi tới một bước, đứng phía trước trung niên Nhị Kiếp đỉnh phong nửa trượng, hắn nâng nắm tay lên nói: - Ta phải công kích ngươi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa? Vù! Chiến giáp trên người trung niên Nhị Kiếp đỉnh phong sáng lên, đồng thời trong cơ thể hắn sáng lên hào quang thổ hoàng, hắn gật đầu nói: - Ta đã chuẩn bị tốt rồi, ngươi cứ việc công kích là được. - Được, ta đến, xem Tru Thần Diệt Ma Quyền khai thiên tích địa của ta đây! Lục Ly múa may nắm đấm, vòng qua một vòng, mang theo tiếng gió hiển hách, đánh lên ngực võ giả trung niên. Thần niệm của mọi người đều tập trung lên nắm đấm của Lục Ly, bởi vì trên nắm tay Lục Ly còn có quyền bộ, kia rõ ràng là Hồng Linh Thiên Bảo, cho nên mọi người đều thật khẩn trương. Bịch! Một thanh âm nhỏ vang lên, giống như một cây mộc côn nhẹ nhàng đập lên hàn thiết. Trung niên Nhị Kiếp đỉnh phong không chỉ không bị đấm lui, thậm chí thân thể cũng không chút động đây… Ô… Trung niên Nhị Kiếp đỉnh phong trừng mắt, hơi mơ hồ, hắn cảm giác một quyền này của Lục Ly căn bản không được truyền vào lực lượng, hắn cũng không có cảm giác gì, Lục Ly cố ý nhường hay lực công kích của hắn thật sự quá yếu? - Hừ, xem ra lực phòng ngự của ngươi cũng không tệ lắm! Lục Ly nói lầm bầm hai tiếng, thần tình ngạo nghễ nói: - Ta chỉ có thể xuất chiêu mạnh nhất, xem Lưu Tinh Quyền sét đánh vô địch, hủy thiên diệt địa của ta… Lục Ly vung nắm đấm, tiếng mưa vang vọng, lần này mang theo tiếng rít gào, đột nhiên đánh lên ngực võ giả trung niên. Cùng một thanh âm nặng nề, thân thể võ giả trung niên vẫn không có chút động đậy. Quyền pháp nghe có vẻ ghê gớm của Lục Ly lại không thể khiến võ giả trung niên lui về sau nửa bước. Ha ha ha ha!
Chương 2568 Đại Đạo Chi Ngân
Đám người Vu Phi Tường rốt cuộc không nhịn được cười ha hả. Một đám người như trút được gánh nặng. Lục Ly không thể đánh người của bọn họ, vậy nghĩa là song phương ngang hàng, có thể vãn hồi chút mặt mũi. Đợi lát nữa, có thể để Nhị Kiếp đỉnh phong lên sân, một lần công kích bắn Lục Ly xuống núi. - Làm cái quỷ gì? Trung niên Nhị Kiếp đỉnh phong hơi khó hiểu, hắn vẫn không cảm nhận được lực lượng gì. Lục Ly đánh giả quyền? Mục đích của hắn là gì? Hắn là tên hề con khỉ mời đến sao? - Được rồi! Lục Ly thở ra một hơi, vẻ mặt sâu xa khó hiểu nói: - Vị tiểu huynh đệ này, ta thừa nhận lực phòng ngự của ngươi cũng không tệ lắm, đáng giá ta xuất ra thần quyền tuyệt thế tổ truyền của Lục gia. Ngươi nhất định phải cẩn thận, ta sợ uy lực quyền này quá lớn, sẽ đánh chết ngươi! Xí… Vu Phi Tường và hai tiểu thư đều đùa cợt, công kích của Lục Ly không được tốt lắm, tên này còn khoác lác như vậy. Tiểu huynh đệ? Thần quyền tuyệt thế tổ truyền? Chẳng lẽ là quyền hủy thiên diệt địa gì? Hừ hừ! Lục Ly cong hai chân, bày ra tư thế đạo pháp cao thâm. Lần này hắn cũng không múa may nắm đấm, chỉ nhẹ nhàng vung nắm đấm về phía Nhị Kiếp Thiên Thần, tốc độ chậm đến mức khiến người xem hộc máu. - Cẩn thận! Lục Ly quát to, dọa sợ một đám người, hắn trầm quát: - Xem thần quyền tuyệt thế tổ truyền của ta… Đả Vương Bát Quyền! Nắm đấm của Lục Ly đụng chạm lên thân thể của võ giả trung niên, quyền bộ của hắn chợt sáng lên, năng lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo trong cơ thể hắn chợt trào ra. Đồng thời, hắn sử dụng bí thuật linh bạo, nắm tay đột nhiên đánh lên ngực võ giả. Năng lượng mênh mông có một bộ phận được chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo ngăn trở, một bộ phận thẩm thấu vào, trực tiếp nổ nứt cơ thể người này. Ầm! Một tiếng nổ vang nặng nề vọng ra, giống như tiếng núi lở thạch nứt, thân mình võ giả trung niên như bao tải bay ngược đi, hơn nữa trong miệng không ngừng tuôn ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tuyết, trước ngực méo mó, rõ ràng nội tạng bị thương nặng, lồng ngực đều bị chặt đứt. Ầm! Trung niên Nhị Kiếp đỉnh phong bay ra hơn mười dặm, đập vỡ từng tòa núi lớn gần Tích Lôi Sơn, còn khiến một tòa núi lớn sụp đổ, núi đá ngã nhào, chôn sống Nhị Kiếp đỉnh phong kia. - Tộc thúc! Vu Phi Tường kinh hô, trong mắt đều là vẻ ngạc nhiên. Những người còn lại cũng như vậy, trong mắt đều là mơ hồ. Vì sao quyền cuối cùng của Lục Ly chậm như vậy, trông không có uy thế gì, lại có thể thoải mái đánh tộc thúc các nàng trọng thương? Chẳng lẽ Đả Vương Bát Quyền này thật là thần quyền tuyệt thế tổ truyền của Lục Ly? - Bảo ngươi cẩn thận rồi, ngươi còn không nghe! Lục Ly dường như không hề hấn gì, sửa sang lại xiêm y rách nát trên người, còn để ý búi tóc rối bù. Lúc này mới nhẹ nhàng nói: - May mắn vừa rồi ta thu hồi chín thành lực đạo, nếu không đánh xuống một quyền này, người này tuyệt đối nổ thành sương máu, đến vụn thịt cũng không còn. Tốt lắm, các ngươi thua rồi, xuống núi đi, đừng làm phiền lão phu tu luyện! - Lão phu? Lê thúc và Mã thống lĩnh thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, khí tức sinh mệnh của Lục Ly trẻ tuổi như vậy, thế mà xưng là lão phu? Vậy bọn họ có phải đều là lão bất tử hay không? Một quyền đấm bay Nhị Kiếp đỉnh phong của Thiên Lượng Sơn, vẫn là trong tình huống đối phương mặc chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo. Tuy bí thuật linh bạo và bí thuật toái hồn chưa dung hợp nhưng khiến lực công kích của Lục Ly sắc bén hơn vài phần. Một Nhị Kiếp đỉnh phong bay đi, đào người đó ra khỏi núi non. Thiên Lượng Sơn thua rồi, Vu Phi Tường dường như cũng không chuẩn bị nhận thua, con ngươi hắn lóe sáng, lạnh giọng nói: - Tiểu tử, ngươi khẳng định đã sử dụng yêu pháp, lần này không tính, chúng ta cược thêm một lần. Ha hả! Lê thúc không tự chủ được cười lạnh vài tiếng, ngay cả Mã thống lĩnh cũng không xem nổi. Vu Phi Tường thật là mặt dày, cho dù Lục Ly sử dụng yêu pháp thì sao? Yêu pháp cũng là thần thông. Thế giới này đừng nói yêu pháp, cho dù tà thuật cũng là bản lĩnh của mình, có thể giết địch đều là thủ đoạn. Sắc mặt hai tiểu thư Thiên Lượng Sơn e lệ đỏ lên, Vu Phi Tường đích xác đã mất khí độ, khiến các nàng cũng cảm thấy ngượng ngùng. Mấy hộ vệ khác, sắc mặt hơi ngưng trọng, một quyền của Lục Ly có thể đánh Nhị Kiếp đỉnh phong bị thương, vậy đại biểu hắn có thể đánh chết tất cả chiến lực nơi này. Hôm nay đừng nên gây sự, đám người Vu Phi Tường bị Lục Ly giết chết, chuyện này sẽ lớn. Lục Ly không tức giận, loại công tử vô lại này hắn gặp nhiều rồi, hắn cười nói: - Ta đề nghị ngươi hiểu rõ, đừng đánh mất hết mặt mũi Thiên Lượng Sơn ngươi. Nếu không phải nể mặt sơn chủ các ngươi, các ngươi đã sớm bị ta giết, Nhị Kiếp đỉnh phong ta giết nhiều rồi. - Ha hả, khẩu khí thật lớn! Vu Phi Tường giận dữ, đang muốn nói cái gì, một Nhị Kiếp đỉnh phong bên cạnh lôi kéo tay hắn lại, nói: - Công tử, quên đi, chúng ta trở về đi, mặt mũi về sau tìm lại cũng không muộn. Hộ vệ sợ gặp chuyện không may, bọn họ nhìn thấy Lục Ly đang nổi giận. Nếu tiếp tục gây sự, sự tình sẽ không xong. Mục đích của bọn họ là bảo hộ đám người Vu Phi Tường, tự nhiên không hy vọng xảy ra chuyện lớn. Vu Phi Tường nổi giận đùng đùng nhìn lại Nhị Kiếp đỉnh phong, hắn nhìn lướt qua tất cả hộ vệ, sắc mặt đều thật ngưng trọng, lặng lẽ nháy mắt ra hiệu với hắn, xem ra thật kiêng kị Lục Ly. Mã thống lĩnh vội vàng hòa giải, nói: - Vu công tử bớt giận, đánh xong rồi thì trở thành bạn bè. Việc này đã làm trái lại quy củ Hắc Sơn Cung chúng ta, vừa rồi động tĩnh lớn như vậy, Hắc Sơn Cung khẳng định đã phát hiện. Nể mặt Mã mỗ, việc này xem như xong đi? Phù phù phù! Mã thống lĩnh còn chưa nói xong, vài bóng người phía xa bay vụt đến, khí tức một người rất cường đại, hẳn là trưởng lão Hắc Sơn Cung. Vu Phi Tường nhỉn quét qua, lười đối mặt với người của Hắc Sơn Cung, hắn phất tay nói: - Chúng ta đi thôi! Nhóm hộ vệ thở phào nhẹ nhõm, lần này đến Tích Lôi Sơn lịch luyện, cách Thiên Lượng Sơn không xa lắm, cho nên cũng không có trưởng lão hộ tống.
Chương 2569 Đại Đạo Chi Ngân
Nếu Lục Ly thật động sát tâm, giết hết mấy người Vu Phi Tường, bọn họ đều phải chết. - Tiểu tử, việc này chưa xong, ngươi chờ đi! Vu Phi Tường hưng tợn trừng mắt nhìn Lục Ly, Lục Ly thầm mắng một câu ngu ngốc, đi về khu vực trung tâm, ngồi xếp bằng tiếp tục tu luyện. Về phần người của Hắc Sơn Cung, hắn cũng lười can thiệp, để Mã thống lĩnh ứng phó là được rồi. Chỗ Hắc Sơn Cung quả nhiên đến một trưởng lão và mấy thống lĩnh. Trưởng lão gần nhất kia nhìn quét đến toàn trường, dò hỏi: - Sao lại thế này? Có người khai chiến ở Tích Lôi Sơn sao? - Hà trưởng lão, sự tình là như vậy! Mã thống lĩnh cung kính đi qua, thấp giọng bẩm báo. Sau đó đưa tinh thạch kí ức cho Hà trưởng lão. Hà trưởng lão nhìn quét qua vài lần, hơi kinh ngạc nhìn Lục Ly. Lục Ly đã bế quan, không định phản ứng lại Hà trưởng lão, Hà trưởng lão hơi gật đầu nói: - Ngươi làm không tệ, nếu lần sau phát sinh chuyện này, ngươi phải báo cáo trước. Nếu đám người Vu Phi Tường đi rồi, Hà trưởng lão cũng không làm khó dễ, hắn nghĩ nghĩ, rồi truyền âm dặn dò: - Nhìn kỹ Lục Ly, đừng để hắn xảy ra chuyện, nếu không Thiên Vân Tiên Tử sẽ tìm đến cung chủ gây phiền toái. Hà trưởng lão đi rồi, Mã thống lĩnh xem xét Lục Ly vài lần, hơi nhức đầu, vị này cũng thật là tiểu tổ tông. Xảy ra chuyện gì, phía trên sợ lập tức tìm hắn gây phiền toái. Hắn chỉ cầu Lục Ly sớm rời khỏi Tích Lôi Sơn, ở đây một ngày, hắn sẽ lo lắng đề phòng thêm một ngày. Một hồi phong ba qua đi, Lục Ly thật nhớ cuộc sống lúc trước. Uy hiếp của Vu Phi Tường hắn không thèm để ý. Chẳng lẽ Vu Phi Tường có thể mời trưởng lão Thiên Lượng Sơn đến đây gây sự sao? Không nói đây là địa bàn của Hắc Sơn Cung, cho dù là chỗ Thiên Vân Tiên Tử, trưởng lão Thiên Lượng Sơn cũng không dám xằng bậy. Đã không còn Hồng Mông Khí, chỉ còn hấp thu lôi điện, tốc độ tăng trưởng thân thể của Lục Ly chậm dần. Ngay từ đầu, Lục Ly còn có chút không quen, sau đó nghĩ đến câu nói “Dục tốc bất đạt” của Thiên Vân Tiên Tử, tâm tính Lục Ly bình thản trở lại. Dù sao, ở đây tu luyện thần lực, còn có thể dung hợp bí thuật linh bạo và bí thuật toái hồn, lại có thể tìm hiểu chân ý Băng Sương Kiếm Ý, thật quá phong phú rồi. Trong chớp mắt, nửa năm trôi qua, Lục Ly vẫn còn đang bế quan, vẫn chưa thức tỉnh lại. Bí thuật linh bạo và bí thuật toái hồn rốt cuộc dung hợp lại. Tuy chỉ bắt đầu dung hợp nhưng cũng khiến Lục Ly thật phấn chấn. Bí thuật linh bạo là truyền lực lượng vào trong cơ thể, rồi bạo liệt trong nháy mắt. Bí thuật toái hồn là lực lượng xung chấn động, lực lượng truyền vào trong cơ thể sẽ hóa thành từng tầng sóng chấn động, hai người vốn có xung đột. Lục Ly gần đây tìm được một điểm phù hợp, hắn để lực lượng tiến vào, sau đó trực tiếp bạo liệt, nhưng không phải một tầng lực lượng mà là nhiều tầng lực lượng, dũng mãnh tiến vào thân thể địch nhân, sau đó không ngừng bạo liệt, liên tục nổ thương địch nhân. Về lý luận rất đơn giản, thực hiện lại thật khó khăn. Cần phi thường tinh diệu trong việc khống chế lực lượng, nếu không ngừng thôi diễn, xác định lặp lại. Tốc độ suy tính của Lục Ly trong cảnh mộng ảo nhanh gấp mười lần, chỉ cần nhập môn, hắn tin tưởng không còn xa nữa sẽ đại thành. Gần đây hắn cùng tìm hiểu chút chân ý Băng Sương Kiếm Ý, đáng tiếc, chân ý này quá huyền diệu, Lục Ly chuẩn bị chờ bí thuật linh bạo dung hợp thành công rồi đi Ma Vương Sơn, đến lúc đó đi Đột Thạch tìm hiểu tu luyện. Tu luyện nửa năm, Lục Ly phát hiện một vấn đề, hấp thu lôi điện, tốc độ tăng trưởng thân thể của hắn chậm lại! Có lẽ thân thể hắn đã mạnh đến mức độ nhất định, có thể thân thể đã có tính kháng lại năng lượng của lôi điện, có lẽ lôi điện chỉ có thể giúp thân thể cường đại đến cấp bậc này, về sau cần năng lượng kỳ dị cao cấp hơn. Điểm này khiến Lục Ly hơi thất vọng, vốn hắn còn tưởng rằng lôi điện có thể tăng cường thân thể hắn không ngừng, chờ thân thể hắn thăng cấp lên mười lần, hắn sẽ có chiến lực đối kháng cường giả Hắc Viêm Điện. Đương nhiên, Lục Ly cũng không ngừng hấp thu lực lôi điện. Trước kia lực lôi điện tiến vào trong huyệt đạo, ngoài bồi dưỡng thân thể cũng không có tác dụng khác. Hiện tại năng lượng này có thể vận dụng lên công kích và phòng ngự, Lục Ly tự nhiên sẽ hấp thu nhiều hơn. - Ưm… chờ bí thuật linh bạo dung hợp với bí thuật toái hồn, trở về Thiên Vân Sơn, đi Ma Vương Sơn! Lục Ly quyết định, rời Thiên Vân Sơn một thời gian rồi, hắn cũng nên trở về xem thử. Hư Không Trùng ở tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp không biết đã phân chia ra bao nhiêu? - Thời gian trôi qua lâu như vậy, không biết trong bí cảnh Hồng Mông có bao nhiêu Hồng Mông Khí? Trở về hỏi thử Thiên Vân Tiên Tử có thể tiến vào trong bí cảnh Hồng Mông nữa không? Nội tâm Lục Ly khẽ động, lôi điện không thể tiếp tục cường hóa thân thể nhưng Hồng Mông Khí có thể. Nếu có thể hấp thu Hồng Mông Khí lần nữa, thân thể hắn có thể tăng lên không ít năng lực. - Đúng rồi! Lục Ly nghĩ đến một chuyện. Hắn khắc Đại Đạo Chi Ngân trong bí cảnh Hồng Mông vào trong thân thể mình. Đại Đạo Chi Ngân này huyền diệu khó giải thích, hắn còn chưa kịp tìm hiểu. Trong Đại Đạo Chi Ngân ẩn chứa “đạo” và “lí” thiên địa, thuyết minh áo nghĩa của thiên địa, rất nhiều người tìm hiểu chân ý pháp tắc trong Đại Đạo Chi Ngân. Hắn khắc trận vào trong cơ thể, còn chưa từng chân chính cảm ngộ, hiện giờ có lẽ có thể cảm ngộ được gì bên trong. - Thử xem! Lục Ly nghĩ nghĩ, quyết định tìm hiểu mấy dòng Đại Đạo Chi Ngân, nhìn xem có lĩnh ngộ được chân ý pháp tắc không. Sau khi tìm hiểu năm ngày, Lục Ly ngừng cảm ngộ Đại Đạo Chi Ngân. Tuy Đại Đạo Chi Ngân này được hắn khắc vào thân thể, còn có thể hấp thu Hồng Mông Khí, theo đạo lý hẳn là giống như đúc với Đại Đạo Chi Ngân trong bí cảnh Hồng Mông. Nhưng hắn vẫn cứ cảm giác thiếu gì đó. Giống như vẽ một con rồng nhưng không vẽ mắt rồng. Trước kia bắt chước có hình vô thần, hiện tại có thần lại vẫn kém gì đó, cứ cảm thấy thiếu chút ý nhị.
Chương 2570 Có người mai phục
Đại Đạo Chi Ngân này ở trong cơ thể hắn, lại chỉ hấp thu Hồng Mông Khí, hắn không thể tìm hiểu pháp tắc chân ý gì. Lục Ly quyết đoán không lãng phí thời gian nữa, tiếp tục dung hợp bí thuật linh bạo và bí thuật toái hồn. Thời gian trôi qua, tốc độ lôi điện tăng cường cơ thể càng ngày càng chậm. Nhưng vô số lôi điện truyền vào bảy trăm hai mươi huyệt đạo, có thể khiến hắn về sau động thủ không còn sợ tiêu hao năng lượng. Năng lượng hắn sử dụng khi động thủ, đối với năng lượng vô tận trong huyệt đạo, quả thật như một bãi cát ngoài biển. Lục Ly đã tu luyện khá lâu trên Tích Lôi Sơn, đương nhiên đối với hắn, đối với đám người Lê thúc, quản Lục Ly ở đây bế quan trăm năm cũng không tính là cái gì. Bọn họ có thọ nguyên thật dài, nhân sinh đã trải qua năm tháng rất dài. Mấy ngàn năm cũng chỉ là chớp mắt. Lại qua bốn tháng, Lục Ly ngừng bế quan, hắn mở to mắt, trên mặt thoáng lộ vẻ vui mừng. Lê thúc phát hiện trước, nhìn Lục Ly nói: - Chủ nhân, xem ra chiến lực của ngươi lại có tiến bộ lớn sao? - Là có chút tiến bộ! Lục Ly mỉm cười, ánh mắt như sói nhìn chằm chằm Lê thúc, nói: - Nếu không, Lê thúc, ngươi thử xem uy lực thử? - Không cần, không cần! Lê thúc cảm thấy cả người phát lạnh, chiến lực Lục Ly tăng quá nhanh, bế quan một thời gian, chính hắn chỉ nói hơi có tiến bộ, vậy khẳng định thăng cấp phi thường lớn, hắn mới không đi tìm ngược. Hắc hắc! Lục Ly phất tay nói: - Chờ ta nghỉ ngơi hai ngày, chúng ta lập tức khởi hành trở về Thiên Vân Sơn. Đến lúc đó ta mang ngươi đi lên Ma Vương Sơn. - Được! Lê thúc gật đầu, Thiên Vân Tiên Tử lần trước bồi thường hắn đi lên Ma Vương Sơn ba lượt, vừa lúc cùng đi với Lục Ly, sẽ an toàn hơn một chút. Trước kia Lục Ly đi theo hắn, hiện tại biến thành hắn đi theo Lục Ly… Lục Ly ngồi xếp bằng, ngủ say, ngủ một giấc thật ngọn, sau hai ngày, tỉnh táo lại, thanh thần khí sảng. Hắn đứng dậy vẫy tay với Lê thúc, hai người đi xuống Tích Lôi Sơn. Nghe nói Lục Ly phải về, tảng đá treo lơ lửng trong nội tâm Mã thống lĩnh rốt cục thả lỏng. Trên mặt hắn tươi cười nở hoa, khách khí đến cực điểm. Lục Ly thấy hắn nhiệt tình như thế, cước bộ một chút, nói: - Mã thống lĩnh nhiệt tình hiếu khách như thế, ta đột nhiên không muốn đi nữa, muốn ở đây tu luyện thêm trăm năm. - Đừng chứ… Tươi cười trên mặt Mã thống lĩnh cứng đờ, đôi mắt vừa chuyển nói: - Lục công tử, Tích Lôi Sơn chỉ là địa phương nhỏ, Lục công tử ngươi có thần thể, còn có sân khấu lớn hơn. Ngươi hẳn là nên đi nhiều nơi khác, hấp thu nhiều năng lượng kỳ dị, như vậy mới có thể giúp thần thể hoàn toàn đại thành. Đương nhiên… Tích Lôi Sơn cũng tùy thời hoan nghênh Lục công tử trở về. Ha ha ha! Lục Ly cười to vài tiếng, mang Lê thúc đi nhanh, hướng về phía Thiên Vân Sơn. Thẳng đến khi Lục Ly biến mất khỏi tầm mắt, Mã thống lĩnh và đám quân sĩ mới như trút được gánh nặng. ... - Lục Ly đi ra rồi! Phụ cận Tích Lôi Sơn có hai thám báo Nhị Kiếp đỉnh phong giám thị. Nhị Kiếp đỉnh phong làm thám báo, hai người còn tinh thông thuật ẩn núp, cho nên không chỉ Lục Ly, ngay cả bọn người Mã thống lĩnh cũng không phát hiện manh mối gì. Hai thám báo về sơn động của đám người Hồ trọc đầu, bẩm báo. Bọn người Hồ trọc đầu đang tu luyện, hơi mở mắt. Đợi lâu như vậy, Lục Ly rốt cục đi ra rồi sao? - Đi! Thân mình Hồ trọc đầu bay vút ra, hắn vẫy bàn tay to nói: - Trước chạy thẳng, bố trí mai phục trước, chặn giết Lục Ly. Sau khi giết chết Lục Ly, lập tức độn thổ ra xa, chú ý không được để lại dấu vết gì. Mọi người tuyệt đối tín phục Hồ trọc đầu, không một ai vô nghĩa, mọi người bay thẳng lên Thiên Vân Sơn, tốc độ đạt đến cực hạn. Hai thám báo dò đường phía trước, thoải mái tránh được đám người ẩn núp gần đó. Lục Ly mang theo Lê thúc, hơn nữa trên đường cũng không thích quá rêu rao, cho nên tốc độ hành tẩu tự nhiên cũng chậm lại. Một ngày sau, đám người Hồ trọc đầu thoải mái lao về trước. Hồ trọc đầu phái ra một thám báo, truy tung đám người Lục Ly. Xác định được hành tung của Lục Ly, đám người Hồ trọc đầu bắt đầu bố trí. Bọn họ bày trận trước Lục Ly. Bày trận của bọn họ không giống bày trận của Lục Ly. Bọn họ ở trong núi ngưng tụ một loại đạo ngân kỳ dị. Đạo ngân này có được thần thông không thể tưởng tượng, có thể phong ấn không gian phụ cận. Bên trong cho dù chiến đấu đến long trời lở đất, bên ngoài cũng sẽ không biết. Tuy Hồ trọc đầu không sợ Thiên Vân Tiên Tử nhưng không muốn việc này gây ồn ào huyên náo. Dù sao Thiên Vân Tiên Tử là tộc muội Đại Ma Vương yêu thích nhất. Một khi Đại Ma Vương bất mãn, đám người Hồ trọc đầu liền không ngóc đầu dậy nổi ở Thiên Ma Đảo. - Có hơi không thích hợp… Lục Ly bỏ trốn đột nhiên ngừng cước bộ, Lê thúc kinh ngạc, thần niệm đảo ra xung quanh, một lát mới hỏi: - Làm sao vậy, chủ nhân, ta cũng không phát hiện dị thường gì. - Ta cảm giác sau lưng có đôi mắt đang nhìn chằm chằm chúng ta. Lục Ly nhíu mày nói, hắn bổ sung: - Loại cảm giác này ta cũng không nói nên lời, nhưng là có cảm giác này. Sau khi Lục Ly nói xong, nhắm hai mắt lại, muốn xem thử cảm giác này đến từ đâu. Hắn cảm giác không giống như báo động trong linh hồn, ngược lại giống như từ nơi khác trên thân thể truyền lại. - Ách… Đại Đạo Chi Ngân! Linh hồn Lục Ly đột nhiên chấn động, loại cảm giác này lại đến từ Đại Đạo Chi Ngân trong cơ thể. Hắn kinh nghi trừng mắt, lẩm bẩm: - Chẳng lẽ Đại Đạo Chi Ngân phù hợp thiên địa, cho nên ta thật nhạy cảm với tình huống khác thường xung quanh? Đại Đạo Chi Ngân này là đồ dỏm sao, mấy ngày trước, Lục Ly tìm hiểu thì không có tác dụng gì, giờ đây không nghĩ rằng lại khiến cảm quan của hắn trở nên nhạy cảm? Hắn trầm tư một lát, phóng ra Huyết Tiên Đằng, sau đó mang Lê thúc tiếp tục đi về trước. Sau hai nén hương, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Chủ nhân, phía sau có mấy cường giả đang theo dõi ngươi, chiến lực người này rất mạnh, còn có bí thuật ẩn thân. Nếu không phải lúc hành tẩu hơi có dao động, ngay cả ta cũng không cảm ứng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK