Cho nên Hoàng gia chỉ phái ba Tứ Kiếp trung kỳ truy kích, hơn nữa phát động một ít thám báo bám theo hành tung của Lục Ly, làm cho có lệ, để Phong công tử hãnh diện một chút. Lục Ly bị U Linh Vương mang theo nhanh chóng tiến lên, tốc độ của U Linh Vương nhanh hơn hộ vệ mà Phong công tử mang theo nhiều, dễ dàng thoát khỏi truy binh, một đường bay hướng bắc. Lục Ly khiến U Linh Vương cố gắng hết sức bay đi vùng ngoại ô, đừng vào thành trì, hắn ngồi xếp bằng trên vai U Linh Vương, nhắm mắt tu dưỡng hồi sức. Linh hồn yếu ớt là rất trí mạng, không chỉ làm giảm mạnh sức chiến đấu của Lục Ly, hắn không dám dùng phi độ hư không, nếu không thì sẽ chết ttrong hư không. U Linh Vương bay hơn một canh giờ, sớm cắt đuôi truy binh theo sau, nhưng đám thám báo của Hoàng gia vẫn theo dấu được, dù sao chỗ này là địa bàn của Hoàng gia, U Linh Vương còn bắt mắt như vậy. Ba trưởng lão truy tung của Hoàng gia một đường truyền tống mà đến, thật ra có nhiều lúc bọn họ có thể ra tay, nhưng họ đã không hành động. Nói bọn họ theo dấu không bằng nói là giám thị Lục Ly, ‘hộ tống’ hắn rời khỏi địa bàn của Hoàng gia. Chỉ cần Lục Ly không tiếp tục gây sự, bọn họ cũng sẽ không chân chính ra tay công kích Lục Ly. Lần này không phải việc lớn gì, lỡ như Lục Ly đến từ siêu cấp gia tộc thì sẽ mang đến rắc rối lớn cho Hoàng gia. U Linh Vương chuyên chọn bay qua lĩnh hoang vắng, lại bay hơn một canh giờ, đi vào một cánh đồng hoang rộng lớn. Bên này không có dấu chân người, trong đồng hoang rộng lớn có mãnh thú cường đại ẩn nấp. Tuy Lục Ly đang khôi phục linh hồn nhưng thường xuyên vươn ra thần niệm, hắn phát hiện mãnh thú ở đây không quá mạnh thì không để ý nhiều. - Báo! Trong một đại thành gần đồng hoang lớn, ba trưởng lão của Hoàng gia ở đây, một Xích Hậu Thống Lĩnh chạy nhanh đến bẩm báo: - Ba vị trưởng lão, người kia bay hướng Đông Dương Cốc, phỏng chừng sau một canh giờ là đến Đông Dương Cốc. - A? Ba trưởng lão Hoàng gia nhướng mày, ba người nhìn nhau, hơi bất ngờ không biết Lục Ly vô tình tìm được Đông Dương Cốc hay cố ý đến? Đông Dương Cốc là một bảo địa của Hoàng gia, mấy tháng gần đây mới phát hiện, bên kia giờ phút này đang bố trí thần văn, tin tức thuộc loại cơ mật tối cao trong Hoàng gia. - Đi, đi Đông Dương Cốc! Mặc kệ là loại tình huống nào, nếu Lục Ly đi Đông Dương Cốc thì bọn họ phải qua đó, nếu không thì Đông Dương Cốc bị Lục Ly phá hủy sẽ là tổn thất lớn cho Hoàng gia. Oong! Ba trưởng lão bay vút lên trời, tốc độ đạt đến cực độ, cùng lúc đó, trong thành trì vô số thám báo xông ra ngoài, lẻn đến Đông Dương Cốc, có người nhanh chóng đưa tin về Hoàng gia. Lục Ly tự nhiên không cố ý, hoàn toàn là vô tình bay hướng đó, hắn hoàn toàn không biết gì về Thần Phong đại lục, nếu biết đằng trước là bảo địa của Hoàng gia thì hắn chắc chắn sẽ tránh đi. U Linh Vương tiếp tục bay nhanh, bên này mãnh thú càng lúc càng nhiều, may mà thực lực đều không đặc biệt cường, U Linh Vương có thể thoải mái ứng phó. Lục Ly khôi phục một ít thời gian, linh hồn hơi dễ chịu, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục cần ít nhất vài ngày. Lục Ly thầm quyết định tìm đại một chỗ ẩn nấp, nghỉ lấy sức. Nhưng ngẫm lại truy binh phía sau có lẽ đuổi theo, đến lúc đó gây ra chuyện lớn, hắn khiến U Linh Vương bay tiếp. Nhưng bay tiếp lại gây ra chuyện! Một canh giờ sau, U Linh Vương đến bên ngoài một sơn cốc to lớn, có hàng trăm thám báo vây quanh bên ngoài, còn có gần vạn quân sĩ. Đám thám báo, quân sĩ tra xét được hành tung của U Linh Vương thì không có bất cứ do dự, toàn bộ xông đến bắt đầu công kích. Đông Dương Cốc là bảo địa cực kỳ quan trọng, khi nhóm người này bị phái lại đây đã nhận lệnh liều mạng, bất cứ người nào muốn cưỡng bức xông vào sơn cốc thì phải trực tiếp giết chết. Ầm ầm ầm! Đầy trời luồng sáng lấp lánh bay tới, sát khí khủng bố khóa chặt chính mình, Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, tưởng là nhà Hoàng Phong phái người đến truy sát. - Grào grào! U Linh Vương lại nổi giận, đám kiến này dám công kích nó? U Linh Vương lắc người xông vào đoàn người, móng vuốt quét qua, hai quân sĩ bị bóp nát. Lục Ly ngồi vững vàng trên vai U Linh Vương, hắn không ngăn cản U Linh Vương đồ sát. Bởi vì nơi này quá nhiều người, cả hai đã bị bao vây, không giết một đám người thì sao có thể phá vòng vây ra ngoài? U Linh Vương như u hồn đi trong đoàn người, không ngừng có người bị xé rách, từng xác chết bay ra, quân sĩ bình thường sao đánh lại U Linh Vương. Tuy có nhiều công kích rơi xuống người U Linh Vương, Lục Ly nhưng quân sĩ Tam Kiếp không phá mở được phòng ngự của bọn họ. Trong Đông Dương Cốc truyền ra tiếng quát giận dữ: - Thật can đảm! Tiếp đó hai bóng người lao ra, một người giận dữ hét: - Các hạ là người nào? Dám giết người của Hoàng gia chúng ta, các hạ muốn đối địch với Hoàng gia chúng ta sao? Lập tức bó tay chịu trói, nếu không thì giết chết không hỏi! - Tứ Kiếp trung kỳ! Người của Hoàng gia? Lục Ly lại cau chân mày, có chút hoang mang. Nhóm người này nếu đã là người của Hoàng gia thì sao không nhận biết hắn? Chẳng lẽ không phải bị Hoàng Phong phái tới truy sát hắn? Hắn chỉ là đúng dịp đến một chỗ trọng địa của Hoàng gia? Hai Tứ Kiếp trung kỳ đã vọt tới, cho dù Lục Ly khiến U Linh Vương lấy tốc độ nhanh nhất chạy trốn, hẳn là trốn không thoát. Hiện tại linh hồn của Lục Ly quá yếu, không cách nào phi độ hư không. Cho nên hắn chỉ có một con đường để đi, đó là đánh lui người ở đây rồi trốn chạy. Hai Tứ Kiếp trung kỳ, dựa vào U Linh Vương chắc chắn không được, trừ phi hắn cầm mảnh nhỏ thánh binh ra tay. Nhưng Lục Ly yếu ớt như vậy, sao ra tay được? Oong! Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra, hắn lạnh lùng ra lệnh cho Huyết Linh Nhi: “Đánh chết hai Tứ Kiếp trung kỳ kia.” Huyết Linh Nhi bình tĩnh đáp lại: “Vâng, chủ nhân!” Với Huyết Linh Nhi thì trừ Lục Ly ra, tất cả loài người không dính dáng gì tới nàng, cho dù giết mấy ức người thì nàng đều sẽ không mềm lòng. Vèo!
Chương 3252 Tinh Thạch
Hơi thở của Thánh Hoàng Chi Nữ không mạnh, có lẽ vì thân xác này nguyên vẹn nên có thể tự do thu lại thả ra hơi thở, sẽ không tiết ra khí cơ cường đại. Cho nên Thánh Hoàng Chi Nữ đi ra ngoài, mọi người chỉ cảm thấy xuất hiện một tuyệt thế mỹ nữ. Nhưng mỹ nữ có một ít đặc biệt, người này cơ hồ không có hơi thở sinh mệnh, lạnh như băng giống như một ngọn núi băng, tuy mở mắt nhưng bên trong không chứa cảm xúc của loài người. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ bay ra ngoài, thân hình chợt lóe, trước khi vô số người phản ứng lại thì một bàn tay đã vỗ nhẹ lên đầu một Tứ Kiếp trung kỳ. Bùm! Giống như một dưa hấu bị đập nát, trưởng lão cường đại không ai sánh bằng trong mắt tất cả quân sĩ bỗng chốc nổ tung, cơ thể văng ra đụng mạnh vào núi lớn bên ngoài sơn cốc, khảm sâu vào. - Cái này... Tứ Kiếp trung kỳ khác ánh mắt lộ ra hoảng loạn, nhìn Thánh Hoàng Chi Nữ như trông thấy lệ quỷ. Vèo! Huyết Linh Nhi không chút chần chừ, lắc người xông đến. Trưởng lão bên kia tỉnh táo lại, chiến đao trong tay phát sáng, mang theo thần uy mạnh mẽ chém xuống đầu Thánh Hoàng Chi Nữ. Thánh Hoàng Chi Nữ vươn ra một bàn tay, một tay đỡ thần binh, vang tiếng nổ trầm đục, thần binh trực tiếp bị đánh bay. Thánh Hoàng Chi Nữ không có lui về phía sau một bước, thậm chí người không lảo đảo, bàn tay kia tiếp tục vỗ, Tứ Kiếp trung kỳ thứ hai bị dễ dàng đánh chết. Đám quân sĩ còn sống xoe tròn mắt, đây là không cùng một đẳng cấp thì đánh cái kiểu gì? Hai trưởng lão cường đại như Thần Linh vô địch bị giây giết, dù bọn họ ở lại thì trừ chịu chết ra chẳng có ý nghĩa gì. - Trốn! Các quân sĩ tạm dừng một lúc, chạy tứ tán như chim muôn bỏ chạy. Lục Ly không có truy sát, khống chế U Linh Vương bay đi, thu Thánh Hoàng Chi Nữ về. Lục Ly vốn muốn đi đường vòng, trông thấy sơn cốc phía trước bỗng động ý niệm, phái hai cường giả Tứ Kiếp trung kỳ trấn thủ thì trong sơn cốc chắc chắn có báu vật. Nếu đã giết trưởng lão của Hoàng gia, xem như hoàn toàn đắc tội, vậy thì Lục Ly sẽ không bỏ qua báu vật. Đông Dương Cốc trước kia là hang ổ của một loài mãnh thú, bởi vì bên này có nhiều mãnh thú nên vẫn không có người phát hiện. Mãi đến khi mấy tháng trước có một cường giả bị truy sát lẻn vào sơn cốc tránh né kẻ thù mới ngoài ý muốn phát hiện, không ngờ dưới sơn cốc này chôn giấu kho báu. Kho báu là một loại Tinh Thạch rất kỳ dị, loại Tinh Thạch này vô cùng hiếm hoi, nguyên Thần Phong đại lục chỉ phát hiện ba chỗ có nó, nơi này là chỗ thứ bốn, hơn nữa số lượng dự trữ cực kỳ lớn. Người này chạy thoát, biết dựa vào chính mình thì không nuốt trọn kho báu được, cho nên dùng tin tức này làm công đầu gia nhập Hoàng gia, thành trưởng lão của Hoàng gia. Hoàng gia giúp người này đánh chết kẻ thù, lập tức phong tỏa Đông Dương Cốc, không có khai thác, mà là phái người đi bố trí thần văn, chuẩn bị tạm phong ấn rồi từ từ khai thác. Nào ngờ Lục Ly cơ duyên xảo hợp đến bên này, còn dễ dàng đánh chết hai trưởng lão cường đại trấn thủ ở đây. Lục Ly vào sơn cốc, phát hiện nhiều nơi có thần văn, thần niệm của hắn nhìn quét sơn cốc, nhưng không phát hiện có gì, trong sơn cốc trống rỗng. “Bên dưới có thần văn!” Lục Ly tra xét lòng đất, phát hiện đáy sơn cốc có thần văn. Lục Ly vội thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra, tay nàng phát sáng, một xúc tu màu đỏ máu vươn đâm vào lòng đất. Giây lát sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Chủ nhân, bên dưới thần văn có nhiều Tinh Thạch màu đen, ưm, trong những Tinh Thạch này ẩn chứa năng lượng rất thuần khiết, hẳn là Tinh Thạch cấp cao.” Huyết Linh Nhi không nhận biết Tinh Thạch, chỉ có thể thuật lại tình huống tra xét được. Lục Ly không có bất cứ do dự, khiến Huyết Linh Nhi phá giải thần văn bên dưới. Thần văn bên dưới không phải đặc biệt cấp cao, chỉ vì phòng ngừa có người tra xét được kho báu ở tận cùng. Huyết Linh Nhi mất mười giây phá mở tất cả thần văn. Lúc này thần niệm của Lục Ly cũng tra xét được, lòng đất quả nhiên có rất nhiều Tinh Thạch màu đen, hàng đống, mỗi đống có mấy chục viên. - Hây! Lục Ly ngưng tụ một cái trảo to chộp xuống lòng đất, đào ra một cái hố lớn. Lục Ly nhắm vào một đống Tinh Thạch, một hơi chộp lấy đất đá quanh đống Tinh Thạch kia một trượng. Răng rắc! Răng rắc! Có lẽ vì Lục Ly thả ra trảo này uy năng quá lớn, có một nửa Tinh Thạch trong đống Tinh Thạch bị chấn nát, ước chừng Tinh Thạch này cực kỳ yếu ớt, rất dễ dàng vỡ nát. Lục Ly không nhận biết loại Tinh Thạch này, hắn moi một viên ra khỏi cục đá, phát hiện những Tinh Thạch này rất đẹp, bên trong quả thực ẩn chứa năng lượng cực kỳ thuần khiết, hơn nữa rất cường đại. “Cứ lấy hết đã!” Lục Ly mặc kệ chuyện khác, trực tiếp thu Tinh Thạch vào Thiên Ly Châu, theo sau lại liên tục thả ra bàn tay to moi lên hàng đống Tinh Thạch. Mỗi lần Lục Ly đào như vậy sẽ có một nửa Tinh Thạch vỡ vụn, tuy rằng cảm thấy đáng tiếc nhưng hắn không để bụng. Chủ yếu là linh hồn của hắn rất yếu ớt, không muốn hao phí quá nhiều tinh lực. Ngoài ra, Hoàng gia rất có thể sẽ phái người lại đây, cho nên phải cố gắng nhanh chóng đào xong, rời đi ngay. Đào nửa canh giờ, cơ hồ đào hết tầng trên, Lục Ly được cỡ mấy vạn viên Tinh Thạch, thần niệm của hắn tra xét được còn mấy vạn viên nhưng giấu ở chỗ rất sâu. Hắn suy nghĩ một hồi bay lên giữa không trung, đầu tiên là vỗ ra một đám bàn tay to san bằng sơn mạch ở bốn phía, ngưng tụ một trảo to hơn trăm trượng moi lớp đất đá bên dưới lên. Bàn tay to moi mấy trăm lần, nơi này xuất hiện một hố sâu to lớn, độ sâu cỡ mười mấy vạn trượng, đường kính đạt đến mấy nghìn trượng. Đa số Tinh Thạch ở bên dưới bị Lục Ly đào lên, nhưng rất đáng tiếc, bởi vì uy năng của bàn tay quá lớn, có ít nhất một nửa Tinh Thạch bị chấn vỡ. Vù vù vù! Phương xa truyền đến ba tiếng xé gió, ba trưởng lão của Hoàng gia đã đến. Thần niệm của họ từ xa quét đến, trông thấy tình huống trong Đông Dương Cốc, ba người run bắn suýt từ trên cao té xuống. Bọn họ nhìn thấy nhiều mảnh nhỏ Tinh Thạch trong đất đá bốn phía, còn có xác của hai trưởng lão trấn thủ ở đây, ba người tức run người.
Chương 3253 Truy Hồn tộc
Tạm gác cái chết của hai trưởng lão qua một bên, Tinh Thạch quý giá vậy mà bị phá hủy nhiều như vậy? Nguyên Thần Phong đại lục chỉ có vài nơi có Tinh Thạch, tại sao Hoàng gia không vội vã khai thác? Bởi vì Tinh Thạch này dễ vỡ, hơn nữa không muốn phá hoại nền móng khoáng ở đây, chỉ cần nền móng không bị hỏng thì về sau có thể liên tục không ngừng nuôi dưỡng ra Tinh Thạch. Bây giờ chẳng những Tinh Thạch bị Lục Ly hủy hơn một nửa, còn phá nát nền móng khoáng, hỏi sao ba trưởng lão có thể bình tĩnh được? Mắt ba người đỏ ngầu điên cuồng lao hướng Lục Ly. Trong lòng ba người rất hối hận, tại sao lúc trước không chặn lại Lục Ly? Oong! Ba Tứ Kiếp trung kỳ, Lục Ly không dám sơ ý, lập tức thả ra Thánh Hoàng Chi Nữ. Hắn ra lệnh cho Huyết Linh Nhi, nếu ba người cứ muốn tử chiến thì giết hết. Qua nhiều năm, trái tim của Lục Ly đã trở nên cứng rắn. Chỉ cần là kẻ địch thì không cần nói nhiều nữa, hoặc ngươi chết hoặc ta mất. Ngươi không giết người khác, người khác thì sẽ giết chết ngươi. Thánh Hoàng Chi Nữ không phát ra hơi thở quá mạnh, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đến trước mặt ba người. Đôi mắt không mang chút cảm xúc của loài người, khuôn mặt đẹp tuyệt trần cho ba người ấn tượng sâu sắc. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ vươn bàn tay nhỏ vỗ hướng đầu một trưởng lão. Trưởng lão kia cũng không phải phế vật, trong tay xuất hiện một tòa bảo tháp, mang theo hơi thở như núi ập hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Bùm! Bàn tay của Thánh Hoàng Chi Nữ vỗ vào bảo tháp, bảo tháp thoáng chốc bị đánh bay. Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên tăng tốc, bàn tay nhỏ xinh đẹp vỗ lên đầu người này. Cùng lúc đó, công kích của hai người khác ập đến, đánh trúng vai và lưng của Thánh Hoàng Chi Nữ. Nhưng cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ mạnh đến đáng sợ, chẳng những không có bị thương, váy dài đều không có bị xé rách. Trên váy dài xinh đẹp thần văn lấp lánh, rõ ràng là trọng bảo. Bùm! Trưởng lão bị đánh trúng đầu nổ tung nháy mắt chết đi, còn lại hai trưởng lão nhìn nhau một cái, trong con ngươi lộ ra hoảng loạn. Tuy hai người không phát ra công kích mạnh nhất nhưng cũng rất cường đại, vậy mà không thể làm Thánh Hoàng Chi Nữ bị trầy xước gì, ngược lại nàng công kích một chiêu diệt một đồng bạn của hai người. - Trốn! Hai người không phải loại người cố chấp, cơ hồ không có do dự, một trái một phải chạy trốn. Huyết Linh Nhi không có truy sát, bởi vì Lục Ly phía trước từng nói, nếu hai người này không phải tử chiến thì không cần thiết chém tận giết tuyệt. Chờ hai người chạy trốn, Lục Ly lại thả ra mấy cái trảo to moi chút ít Tinh Thạch ở bên dưới lên, hắn sai Huyết Linh Nhi đi lấy không gian giới chỉ của ba cường giả Tứ Kiếp bị giết. - Đi! Lục Ly leo lên vai U Linh Vương, thu hồi Thánh Hoàng Chi Nữ, hóa thành một luồng sáng trắng bay đi xa. Buổi chiều sau khi Lục Ly bay đi, hơn mười chiếc chiến thuyền bay vọt tới, trong chiến thuyền chẳng những có mấy vạn quân sĩ, còn có mấy chục cường giả Tứ Kiếp. - Thật can đảm! Một lão nhân uy nghi mặc áo hoa trông thấy Đông Dương Cốc biến thành hố sâu, những Tinh Thạch vỡ nát, xác chết của ba trưởng lão nằm dưới đất, tức giận quát: - Triệu tập mọi người, tìm được người này, bất luận hắn là ai đều phải trực tiếp giết chết! Hoàng gia có thực lực mạnh ở nam bộ Vọng Nguyệt Lĩnh, gia tộc xếp hạng hai trong nam bộ Vọng Nguyệt Lĩnh, mấu chốt nhất là liên nhân với gia tộc Lĩnh Chủ Ngưu gia. Một vị tiểu thư của Hoàng gia gả cho đường chủ Chiến Đường của Ngưu gia, quan hệ giữa Hoàng gia và Ngưu gia luôn chặt chẽ, gia tộc trên Vọng Nguyệt Lĩnh đều nể mặt Hoàng gia. Tộc trưởng Hoàng gia hiệu lệnh một tiếng, tất cả người trong gia tộc đều hành động, bọn họ còn truyền âm cho gia tộc lớn nhỏ ở nam bộ, toàn bộ nam bộ cơ hồ đều xuất động, điên cuồng tìm một người trẻ tuổi tóc bạc cưỡi mãnh thú. Lúc trước người Hoàng gia chỉ cử một phần thám báo đã có thể thoải mái truy tung dấu vết của Lục Ly, nhưng lần này xuất động mấy vạn thám báo, còn có vô số quân sĩ trong gia tộc sưu tầm. Kết quả tìm ba ngày vẫn không có manh mối của Lục Ly, hắn đột nhiên mất tích. Một người sống, còn mang theo một con cự thú phi thường cường đại vậy mà đột nhiên mất tích, khiến người cảm giác rất kỳ quái. Tộc trưởng Hoàng gia Hoàng Đào càng nổi khùng lên, trước đó chết vài người là chuyện nhỏ, bây giờ sự tình đồn ra ngoài, danh dự của Hoàng gia bị ảnh hưởng rất lớn, nếu không thể đánh chết Lục Ly thì chẳng còn mặt mũi nào. Lục Ly không phải giấu đi, mà là vận dụng Thiên Biến Diện Cụ. Sau khi Lục Ly đánh chết người của Hoàng gia thì biết ngay lớn chuyện, Hoàng gia sẽ cử xuất động nhiều cường giả ltruy sát. Thánh Hoàng Chi Nữ rất mạnh, nhưng Lục Ly vẫn chưa tự tin đến mức có thể đối kháng một đại gia tộc. Cho nên bay ba canh giờ sau, linh hồn khôi phục một ít, Lục Ly quyết đoán vận dụng Thiên Biến Diện Cụ, mặc chiến giáp, nhuộm màu tóc đi vào một thành trì. Mỗi lần truyền tống Lục Ly đều thay đổi bề ngoài, Thiên Biến Diện Cụ rất dễ dùng, động ý niệm liền có thể thay đổi ngoại hình. Thiên Tàn Lão Nhân nói dưới cấp Đế không thể nhìn thấu, Lục Ly tự nhiên rất yên tâm. Hắn truyền tống hơn mười lần, tìm một khách điếm nghỉ ngơi. Trong thành có rất nhiều thám báo, cũng có không ít người tra xét hắn, nhưng không ai có thể phát hiện ra thân phận thật sự của Lục Ly. Mặt nạ này ảnh hưởng cả thực lực của Lục Ly, người khác tra xét cảm giác hắn sâu không lường được, không điều tra ra hắn là Nhị Kiếp đỉnh phong. Thậm chí Lục Ly biến hóa thành một lão giả, người khác tra xét hắn sẽ cảm giác hơi thở sinh mệnh của hắn rất già nua. Thành trì nơi Lục Ly đến là tiểu thành, trong thành cũng không có quá nhiều cường giả, nếu có siêu cường giả truyền tống qua, Lục Ly có thể lập tức phát hiện, hắn cư ngụ trong khách điếm nằm bên cạnh truyền tống trận. Từng nhóm thám báo đến thành trì, Lục Ly nhàn nhã ở mười ngày, linh hồn gần như khôi phục hoàn toàn, người của Hoàng gia vẫn chưa tìm được hắn. Tộc trưởng Hoàng gia Hoàng Đào gần đây cực kỳ nóng tính, cơ hồ phát động tất cả người trong gia tộc nhưng thiệt tình không tìm ra người thì biết làm sao bây giờ?
Chương 3254 Truy Hồn tộc
Chẳng lẽ thấy ai hơi giống đều bắt lại? Đến lúc đó ồn ào nguyên khu vực lĩnh đều lộn xộn thì Ngưu gia sẽ không chấp nhận. - Đành mời người! Hoàng Đào triệu tập chúng trưởng lão thương nghị một phen, quyết định tiêu phí giá trên trời mời người của siêu cấp chủng tộc, được Thần Phong đại lục công nhận là giỏi truy tung nhất. Truy Hồn tộc! Đây là một chủng tộc thượng cổ, tuy yếu hơn mười Thần tộc một chút, nhưng thuật truy tung của bọn họ cực kỳ nổi tiếng ở thượng cổ. Tuy nhiên, chủng tộc thượng cổ không đông thành viên, hiện tại cũng cơ hồ không ra ngoài đời, chỉ có ít ỏi vài người làm việc cho siêu cấp gia tộc. Một trưởng lão Hoàng gia đúng dịp quen với người của Truy Hồn tộc, nếu trả giá rất lớn thì vẫn có thể mời người về. Tộc nhân Hoàng gia và chúng trưởng lão thương nghị một phen, quyết định bỏ ra hàng trăm ức Thần Thạch mời người này truy tung. Nguyên nhân trả giá cao như vậy là vì Tinh Thạch trong Đông Dương Cốc. Chỉ riêng số Tinh Thạch bị Lục Ly đào đã giá trị hai nghìn ức Thần Thạch, cho nên chỉ cần tìm được Lục Ly thì bỏ ra hàng trăm ức Thần Thạch cũng đáng giá. Đã gây lớn chuyện đến mức này thì tự nhiên không thể đầu voi đuôi chuột, Hoàng Đào tiếp tục phái người lùng bắt, đồng thời khiến trưởng lão kia mang theo mấy trăm ức tiền đặt cọc đi mời cường giả của Truy Hồn tộc. Hai ngày sau, trưởng lão này truyền đến tin tức tốt, cường giả của Truy Hồn tộc đồng ý, đã xuất phát truyền tống đến bên này. Người của Hoàng gia tinh thần nâng cao, tuy rằng hơn mười ngày qua vẫn không tìm được Lục Ly, nhưng bọn họ tin tưởng chỉ cần người Truy Hồn tộc truy tung được một chút manh mối là có thể theo dấu Lục Ly. Một ngày sau, người của Truy Hồn tộc đến, không đi Hoàng gia mà trực tiếp đi dã ngoại tìm kiếm manh mối của Lục Ly. Lục Ly từng đánh nhau ở vài chỗ, U Linh Vương và Thánh Hoàng Chi Nữ đều ra tay, luôn sẽ để lại manh mối. Bị người của Truy Hồn tộc tìm được một chút gì là bọn họ có thể theo manh mối một đường truy tung đi. Người của Truy Hồn tộc có vẻ ngoài không khác với nhân tộc, đặc điểm duy nhất là thấp bé hơn, thoạt trông chẳng chút bắt mắt. Hắn đầu tiên là đi dạo Vọng Nguyệt Hồ, theo sau lại một đường truy tung đi Đông Dương Cốc, len theo tuyến đường chạy trốn của Lục Ly đến tiểu thành. - Hắn truyền tống đi rồi! Hoàng gia cử ba trưởng lão đi theo người của Truy Hồn tộc, hắn chỉ hướng truyền tống trận nói: - Sau khi truyền tống thì khó truy tung hơn, hơn nữa người này hẳn là có một món chí bảo. Sau khi hắn vào thành thì hơi thở trở nên mỏng manh hơn nhiều, hẳn là dùng chí bảo che giấu hơi thở. Người của Truy Hồn tộc ngẫm nghĩ nói: - Ta thu ba trăm ức Thần Thạch của các ngươi, ta chỉ có thể cố gắng truy tung, không bảo chứng tuyệt đối tìm được. Nếu không tìm ra thì sẽ không trả lại ba trăm ức, còn nếu tìm được thì các ngươi bổ sung thêm bảy trăm ức cho ta. Nếu các ngươi đồng ý điều kiện này thì ta sẽ tiếp tục truy tung. Ba trưởng lão nhìn nhau một cái, cuối cùng hai người nhìn hướng Chiến Đường Trưởng Lão của Hoàng gia, Hoàng Ngạn Phong. Hoàng Ngạn Phong trầm ngâm một lúc, nói: - Truy Ảnh, ta đồng ý điều kiện của ngươi, làm ơn cố gắng giúp chúng ta lần này, Hoàng gia vô cùng cảm kích. - Ừm! Người Truy Hồn tộc Truy Ảnh gật đầu, mang theo ba người đi vào truyền tống trận. Hắn phi thường thần kỳ, tuyến đường truyền tống giống hệt như Lục Ly. Truyền tống hơn mười lần, Truy Ảnh nhìn một khách điếm, nói: - Chỗ này có hơi thở rất nồng, rất có thể hắn đã ở đây một thời gian. - A? Nhóm Hoàng Ngạn Phong quét thần niệm qua đám người ở bên trong. Người trong thành đều bị kinh động, thành chủ đã sớm bay tới chào. - Không cần tra xét. Truy Ảnh lắc đầu, nói: - Hơi thở của hắn sót lại một ngày, một ngày trước hắn rời đi. - Một ngày? Ba người tinh thần rung lên, một ngày không quá lâu, dù truyền tống cũng không thể truyền tống quá xa. Hơn nữa Lục Ly không thể nào liên tục truyền tống, nếu không thì rất dễ bị thám báo theo dõi, cho nên Lục Ly hẳn là không trốn quá xa. Hoàng Ngạn Phong phất tay: - Đuổi theo! Truy Ảnh dẫn đường đi vào truyền tống trận, Hoàng Ngạn Phong kêu thành chủ gửi tin về gia tộc, khiến gia tộc triệu tập thêm một ít cường giả cùng đến, như vậy thì sẽ không có sai sót gì. Một đường truy tung, mọi người không ngừng nghỉ, liên tục truyền tống hai ngày sau, Truy Ảnh đột nhiên chỉ hướng một khách điếm nói: - Ở trong khách điếm đó, trong thành bảo thứ ba... hắn đi ra! Truy Ảnh chỉ hướng một khách điếm trầm giọng quát, vừa dứt lời thì một lão nhân phá vỡ thành bảo bay nhanh ra, thoạt nhìn hơi thở cực kỳ già nua, đôi mắt lạnh băng. Người này đúng là Lục Ly cải trang, ánh mắt của hắn không có khóa chặt ba trưởng lão, mà là nhìn Truy Ảnh. Lục Ly trực giác Truy Ảnh có thể khóa chặt hơi thở của hắn, người này còn sống thì hắn khó mà thoát khỏi Hoàng gia theo dấu. - Giết! Tuy bên này có hai Tứ Kiếp trung kỳ, một Tứ Kiếp hậu kỳ, nhưng cắn răng xông đến, hắn chuẩn bị chấn chết Truy Ảnh rồi phi độ hư không trốn chạy. Muốn giết một người ngay trước mặt một Tứ Kiếp hậu kỳ, hai Tứ Kiếp trung kỳ không phải chuyện đơn giản, nếu sơ sẩy một cái, ước chừng Lục Ly sẽ bị hai Tứ Kiếp hậu kỳ này giết. May mà trong khoảng thời gian này hắn thôi diễn rất nhiều lần tình huống chiến đấu, trong lòng Lục Ly đã sớm có kế hoạch. Hắn lập tức vọt ra là bởi vì đã sớm thôi diễn kết quả. Hắn chủ động lao ra vì muốn đánh cho người của Hoàng gia không kịp ứng đối, đổi làm người khác chắc chắn sẽ lập tức chạy trốn, Lục Ly thì đi ngược lại, tự nhiên sẽ làm người của Hoàng gia bị bất ngờ. Tốc độ của hắn rất nhanh, nháy mắt đến trước mặt ba người, ba người phản ứng lại, trong tay đều xuất hiện thần binh cùng báu vật, chuẩn bị công kích Lục Ly. Lục Ly cũng không có khóa chặt công kích của Truy Ảnh, thậm chí không thèm nhìn Truy Ảnh, chỉ tập trung vào cường giả Tứ Kiếp hậu kỳ. Hắn thả ra vô số Hư Không Trùng bay về phía ba người. Hư Không Trùng cơ hồ vô dụng với võ giả Tứ Kiếp trung kỳ, hậu kỳ, Lục Ly thả ra chỉ để dọa người, hắn cũng thả ra U Linh Vương, quỷ ảnh.
Chương 3255 Chấn chết
Mục tiêu của U Linh Vương, quỷ ảnh đều khóa chặt Tứ Kiếp hậu kỳ Hoàng Ngạn Phong. Thần thiết xuất hiện trong tay Lục Ly, Thần Lực rót vào khiến thần uy khủng bố bộc phát ra, hắn giơ thần thiết bay hướng Hoàng Ngạn Phong. - A... Lục Ly công kích cuồng bạo như vậy khiến Hoàng Ngạn Phong thầm e ngại. Bởi vì hai trưởng lão trốn về đã nói bên cạnh Lục Ly có một nữ nhân, phi thường khủng bố, một chiêu liền giết trưởng lão của họ. Giờ phút này nữ nhân kia cũng không có xuất hiện, cộng thêm Lục Ly có mảnh nhỏ thánh binh, cho nên Hoàng Ngạn Phong hơi do dự. Hắn sợ Lục Ly chủ công, hấp dẫn hắn chú ý, để nữ nhân kia đánh lén trực tiếp xử lý hắn. Bởi vì cố kỵ Thánh Hoàng Chi Nữ nên Hoàng Ngạn Phong không dám công kích, chỉ có thể âm thầm đề phòng, lo phòng ngự, chuyện khác tính sau. Thiên Ly Châu ánh sáng chợt lóe, Thánh Hoàng Chi Nữ xuất hiện, hóa thành tia chớp lao về phía Hoàng Ngạn Phong. “Quả nhiên!” Hoàng Ngạn Phong nhìn trong mắt không chứa cảm xúc loài người của Thánh Hoàng Chi Nữ thì giật thót tim, hắn cơ hồ không có bất cứ do dự lùi nhanh ra sau. Hai người ở bên cạnh thì không e dè gì, bởi vì người bị Lục Ly công kích là Hoàng Ngạn Phong, hai người một trái một phải xông hướng Lục Ly, binh khí cùng lúc đánh trúng Lục Ly. Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người, không đi công kích Hoàng Ngạn Phong, cũng không công kích hai trưởng lão, mà lao về phía Truy Ảnh. Truy Ảnh sửng sốt, hắn không bao giờ ngờ đến mục tiêu của Lục Ly sẽ là mình. Nhưng Truy Ảnh phản ứng rất nhanh, thân thể hóa thành hư ảnh vọt xuống dưới, lẻn vào đám đông. Nhưng tốc độ của Thánh Hoàng Chi Nữ nhanh cỡ nào? Nàng lắc người lao xuống, bàn tay xinh đẹp vỗ vào lưng của Truy Ảnh. Bùm! Truy Ảnh bị đánh lún xuống đất, cơ thể nát bấy. Thực lực của Truy Ảnh chỉ có Tứ Kiếp sơ kỳ, lực phòng ngự không mạnh, dễ dàng bị đập chết. Bùm bùm! Hai Tứ Kiếp trung kỳ đánh vào người Lục Ly, hắn vận dụng Bác Long thuật, khiến lực lượng thân thể mạnh lên, hai người đột nhiên công kích không thả ra chiêu thức quá mạnh. Vì vậy công kích của hai người đánh trúng Lục Ly, chiến giáp trên người hắn nổ tung, thân thể cũng bị thương, xương cốt không nứt gãy, có thể thấy cơ thể cứng đến cỡ nào. - Hây! Lục Ly thu về thần thiết ném về phía một Tứ Kiếp trung kỳ, người kia cảm thụ thần uy mênh mông của thần thiết liền lùi lại. Hoàng Ngạn Phong bay tới, nhưng Lục Ly không đánh tiếp. Lục Ly lắc người thu về U Linh Vương, quỷ ảnh, mặc kệ Hư Không Trùng, hắn truyền âm với Huyết Linh Nhi: “Ngăn trở giây lát giúp ta!” Vèo! Huyết Linh Nhi xông hướng Hoàng Ngạn Phong, hắn cũng xông lên chứ không lùi lại. Truy Ảnh bị giết, nếu lần này không để lại Lục Ly thì về sau càng khó truy tung Lục Ly, bởi vì năng lực ẩn độn của Lục Ly rất mạnh. - Hây! Hoàng Ngạn Phong cầm một Kim Cương Xử ném mạnh vào Thánh Hoàng Chi Nữ đang lao tới. Thánh Hoàng Chi Nữ vươn ra một bàn tay vỗ nhẹ Kim Cương Xử. Không gian rung lên, sóng xung kích khủng bố khuếch tán ra, nhiều nhà cửa bốn phía sụp đổ, rất nhiều võ giả bị chấn bay ra. - A? Hoàng Ngạn Phong cảm giác sức mạnh to lớn truyền đến, không cầm chắc Kim Cương Xử để nó bay ra. Thánh Hoàng Chi Nữ bị đẩy lùi ba bước, sau đó lao nhanh về phía Hoàng Ngạn Phong. Một trưởng lão ở bên cạnh giơ chiến đao chém Thánh Hoàng Chi Nữ, nàng xoay người vỗ hướng trưởng lão. Chiến đao của người này dễ dàng bị đánh bay, cơ thể bị đánh văng ra. Nếu không phải Hoàng Ngạn Phong đuổi theo, e rằng người này đã bị Thánh Hoàng Chi Nữ đánh chết. Bùm bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ một người ở giữa không trung vụt qua, một mình đầu với ba cường giả Tứ Kiếp nhưng không yếu thế chút nào. Váy dài trên người nàng là một món bí bảo cực kỳ cường đại, bị công kích nhiều lần như vậy nhưng không bị rách chút nào, công kích của Hoàng Ngạn Phong cũng không thể phá hỏng. Cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ cực kỳ mạnh, mỗi lần đều là tay không đỡ thần binh cùng báu vật. Đương nhiên, ba trưởng lão không thả ra sát chiêu mạnh nhất, đặc biệt là không dám thả ra quần công. Nếu không thì thành trì này sẽ bị hủy, đây là một thành trì trung đẳng, có nhiều con dân của gia tộc bọn họ. Oong! Lục Ly ở giữa hư không vẽ trận, một cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, hắn truyền âm hét to: “Huyết Linh Nhi, đi thôi!” Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ đẩy lùi Hoàng Ngạn Phong rồi xông đến, bị Lục Ly thu vào Thiên Ly Châu, hắn lắc người đi vào cửa nhỏ màu vàng, biến mất không thấy. - A... Hoàng Ngạn Phong và hai trưởng lão sửng sốt, thần thông này của Lục Ly là gì? Trông không giống như mở ra vực môn, làm gì mở ra vực môn dễ như vậy? Đuổi theo? Ba người không dám xông vào cửa nhỏ, lỡ như là cạm bẫy mà Lục Ly bố trí thì sao? Đi vào dễ, e rằng ra khó. Trong khi ba người sửng sốt thì cửa nhỏ màu vàng chậm rãi biến mất. Hoàng Ngạn Phong thế này mới tỉnh ngộ lại, vung bàn tay to thả ra một đại thủ ấn vỗ hướng cửa nhỏ màu vàng. Đáng tiếc hắn công kích muộn rồi, cửa nhỏ màu vàng vốn đã sắp biến mất, hắn vỗ một chưởng này tuy khiến cánh cửa vỡ ra nhưng không ảnh hưởng nhiều đến phi độ hư không. Hư không chấn động khuếch tán sóng gợn, nhưng không làm Lục Ly văng ra. Hư không rất nhanh khôi phục bình tĩnh, Lục Ly biến mất không còn dấu vết. Bùm! Hoàng Ngạn Phong nổi nóng vỗ xuống đất, bạch ngọc trên quảng trường vỡ nát, còn xuất hiện một hố sâu lớn. Khó khăn lắm mới tìm được Lục Ly, lại bị hắn chạy trốn, quan trọng nhất là Truy Ảnh bị đánh chết. Truy Ảnh chẳng những là người của Truy Hồn tộc, còn đang làm việc cho một siêu cấp đại gia tộc. Hiện tại Truy Ảnh chết đi, Hoàng Ngạn Phong phải vắt óc nghĩ ra lời giải thích cho gia tộc này. Giải thích không suông được, bị siêu cấp đại gia tộc hỏi tội thì Hoàng gia cũng không chịu nổi. - Triệu tập đại quân đi sưu tầm xung quanh! Hoàng Ngạn Phong suy nghĩ một hồi ra lệnh, hắn không tin Lục Ly là mở ra vực môn, hắn cảm thấy phỏng chừng chỉ là truyền tống đi lân cận. - Đi! Hoàng Ngạn Phong mang theo hai trưởng lão tản ra tìm kiếm, định sưu tầm trăm vạn dặm xung quanh rồi tính tiếp, nếu không tìm được Lục Ly ở lân cận thì rắc rối.