Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4161 Đầm lầy cổ độc
Mỗi lần thi triển Thần Hành Thuật đề sẽ tiêu hao một lượng lớn nguyên khí, Tiêu Ma chỉ mới thi triển mấy lần thì đã sắp không chịu nỗi, cho nên loại thần thuật này không đến lúc quan trọng cuối cùng vẫn là đừng nên sử dụng. Tám tháng rồi, Lục Ly đã tu luyện ở Tần Vân Sơn này tám tháng rồi, Thần Hành Thuật đại thành. Thời gian tám tháng này cũng rất là yên tĩnh, không có bất cứ cường giả nào lai vãng Tần Vân Sơn, tình hình giám sát của đám người Quan Dương cũng không phát hiện ra tung tích của Hoang tộc. Đương nhiên cũng có thể cường giả Hoang tộc đã biến đổi dung mạo, nhưng Tần Vân Sơn không có võ giả nào đến quấy rối là sự thật. Khoảng thời gian này Thanh Hổ Giới cũng chẳng xảy ra chuyện gì, cùng lắm chỉ là một số cường giả chiến đấu với nhau, một số thế lực khai chiến, một số bảo vật xuất thế, đây đều là chuyện thường ngày lác đác ở Thanh Hổ Giới. Thông tin Lục Ly nhờ Quan Dương thu thập, Quan Dương đã mang về rồi, có rất nhiều nơi nguy hiểm ở Thiên Loạn Tinh Vực. Quan Dương chỉ thu thập thông tin trong phạm vi mấy trăm dặm quanh đây, những nơi nguy hiểm mà Lục Ly cần cũng có mười mấy chỗ, trong Thanh Hổ Giới có một chỗ. Phía bắc Thanh Hổ Giới có một đầm lầy, trong đầm lầy bao phủ một lớp sương độc được hình thành một cách tự nhiên, những sương độc này đã được chứng thực rồi, cho dù là cấp Thánh bình thường đi vào trong đó cũng không chịu nỗi mấy ngày, nếu là cấp Đế mà vào trong chắc chắn sẽ bị ăn mòn ngay lập tức. Đầm lầy cổ độc! Nơi này không chỉ nổi tiếng trong Thanh Hổ Giới, mà ở cả Thiên Loạn Tinh Vực này. Bởi vì năm đó ở đây từng độc chết một chí cường giả vô hạn tiếp cận cấp Thánh Đại Viên Mãn, chẳng qua là chí cường giả đó trọng thương bị truy sát, vào đây để trốn, cuối cùng bị độc chết. Nơi có sương độc chắc chắn sẽ sinh ra một số thần dược kỳ dị, rất nhiều Thánh Hoàng hoặc những chủng tộc có thần thông quái dị cũng vào đây kiểm tra. Nhưng không có cường giả nào dám đi sâu vào đầm lầy cổ độc này. Nghe nói sương độc ở đây vô cùng kinh khủng, cho dù là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng có thể bị độc chết. ""Đầm lầy cổ độc?"" Lục Ly có chút hứng thú, suy cho cùng hắn cũng đang sống ở đây, ẩn cư trong đầm lầy cổ độc cũng vậy thôi, nếu có thể nâng cấp cơ thể, thì thì còn gì tuyệt vời hơn nữa. Một điểm quan trọng nhất là… Lục Ly đã từng hấp thụ sương độc trong thánh binh Ma Ngục ở Xích Long Tộc, ngưng kết ra mấy giọt chất lỏng kịch độc. Nếu sương độc trong đầm lầy cổ độc cũng có thể hấp thu tạo ra mấy trăm mấy ngàn giọt chất lỏng kịch độc, thế thì hắn có gặp phải Thánh Hoàng cũng không còn thấy áp lực nữa. Tử Thần Dịch chỉ còn lại một giọt, nếu giọt cuối cùng này cũng dùng hết, thì hắn chỉ có nước chạy trốn khi đụng phải Thánh Hoàng cường đại, không có cách nào chống trả cả. Nghĩ tới nghĩ lui, Lục Ly quyết định đi một chuyến đến đầm lầy cổ độc, mặc kệ có thành công hay không cũng phải thử, hắn tin độc tố ở bên ngoài không thể ảnh hưởng đến tính mạng của hắn được, cùng lắm rút lui là được. Lục Ly trầm ngâm một hồi, quyết định ba ngày sau sẽ xuất phát. Khi xuất phát hắn sẽ lẳng lặng rời đi, không để cho đám người Quan Dương biết. Dù sao ngày thường hắn không ra ngoài đám người Quan Dương cũng không dám xuống tầng hầm tìm hắn, nếu sương độc bên đó quá nguy hiểm, thì hắn lặng lẽ quay về là được. “Hay là thả Ly tiểu thư ra?” Trong đầu Lục Ly nảy ra một suy nghĩ, nhưng sau đó nghĩ lại đã phủ quyết suy nghĩ này. Bây giờ mà thả Ly tiểu thư ra, thế thì hắn phải rời khỏi Thanh Hổ Giới rồi, quan trọng nhất là ai biết Hoang tộc có đuổi tới hay không? Bây giờ không đuổi tới, không có nghĩa là sau này không đuổi tới, tầm quan trọng của Ly tiểu thư đối với Hoang tộc Lục Ly biết rất rõ, có con tin vẫn tốt hơn. Ba ngày sau, Lục Ly bí mật rời khỏi truyền tống trận, sau đó tiến vào thành trì gần đó, hắn cứ dịch chuyển về phía Bắc. Thiên thạch trên người Lục Ly vẫn còn nhiều, lúc đầu là định để mua một tòa thành bảo ở Huyền Vũ Thành. Những thứ như thần dược trên người hắn có rất nhiều, cũng không ít hơn thiên thạch, tuy truyền tống có hơi mắc, hắn cũng không để tâm mà liên tục truyền tống đi. Nửa tháng sau, hắn đứng bên ngoài đầm lầy cổ độc, vẫn còn chưa đến gần thì Lục Ly đã phát hiện ngàn dặm xung quanh đó đều không có bất kỳ loài hoa cỏ, sinh linh nào, chỉ là một mảnh chết chóc. Trên đường đi, Lục Ly cũng thu thập thông tin về đầm lầy cổ độc, đây là nơi nguy hiểm nhất trong Thanh Hổ Giới và cũng là một trong những nơi nguy hiểm nhất trong Thiên Loạn Tinh Vực. Đầm lầy này đã có từ rất lâu rồi, nghe nói mấy trăm vạn năm trước đã tồn tại, thời gian mấy trăm vạn năm ở Thanh Hổ Giới có rất nhiều địa hình đã biến đổi. Núi lớn biến thành ao hồ, hải dương biến thành bồn địa. Nhưng đầm lầy cổ độc này vẫn luôn tồn tại, chẳng có biến đổi gì nhiều. Mấy trăm vạn năm qua, cũng có không ít lão ma ẩn tu ở đây, nhưng đều sống ở ngoại vi, nghe nói nơi sâu nhất đầm lầy cổ độc chưa có cường giả nào dám vào trong, người duy nhất vào trong chính là cấp Thánh vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đó, hắn vào trong không bao lâu thì chết… Đánh giá từ những dữ liệu này có thể thấy được sự kinh hoàng của đầm lầy đó, Lục Ly đứng bên ngoài đầm lầy cũng không dám tùy ý, tiến vào trong Thánh Sơn dần dần đi đến gần đầm lầy. Sương độc cuồn cuộn, che lấp trời đất, bao phủ một vùng rộng lớn, sương độc cuốn lên trời cao vạn dặm, nối liền trời đất. Lục Ly đưa mắt nhìn, phía trước chẳng nhìn thấy được gì cả, thứ có thể nhìn thấy chỉ có màn sương đen đang cuồn cuộn. Nơi này thần niệm không thể thẩm thấu vào, sương độc rất tà môn, từ xa nhìn vào cảm giác giống như một con quái thú khổng lồ có thể nuốt chửng hết mọi sinh linh tiến vào trong nó. ""Vào đi!"" Lục Ly chậm rãi khống chế Thánh Sơn bay vào trong, hắn không dám lơ là, thi triển Bác Long Thuật, đồng thời truyền tin cho Ly tiểu thư sẵn sàng chuẩn bị, để Ly tiểu thư đừng bị độc chết ở đây.
Chương 4162 Chớ mà van xin
""Sương độc?"" Ly tiểu thư cười khinh một tiếng rồi nói: ""Hoang tộc bọn ta thể chất cường hãn, trời sinh không sợ những loại độc tầm thường, từ nhỏ đến lớn chưa từng trúng độc!"" “Vậy sao?” Lục Ly cười nói: “Bây giờ ngươi cứng miệng, đợi lát nữa đừng có cầu xin ta cứu ngươi!” Thánh Sơn trôi vào trong màn sương độc, không ngoài dự đoán của Lục Ly, sương độc đó đã bắt đầu nhanh chóng len lỏi vào trong Thánh Sơn. Năm đó, khi ở trong Ma Ngục, Thánh Sơn cũng không thể chặn được sương độc. Lần trước Lục Ly rất hoảng sợ, nhưng lần này hắn chẳng hề sợ hãi một chút nào, hắn đứng trên Thiên Trì, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, lát nữa xem Ly tiểu thư có bị độc chết đi sống lại không? Độc tố lan truyền rất chậm, ở bên trong Lục Ly chậm rãi di chuyển hàng ngàn dặm, sương độc này mới lan đến bên bờ thiên trì. Ly tiểu thư cũng cảm ứng được, nhưng chẳng để tâm lắm, không nói đến thể chất đặc biệt của Hoang tộc, chỉ nói chiến giáp bên ngoài của nàng độc tố thông thường không thể nào thấm qua được. Hơi sương độc thấm vào trong thiên trì, đã nhanh chóng lan tới bên cạnh Ly tiểu thư, Ly tiểu thư để lộ chiến giáp bên ngoài ra, trên mặt vẫn còn dáng vẻ thách thức, hiển nhiên trong lòng không cho rằng loại độc tố này sẽ gây hại cho mình. Sương độc bao trùm Ly tiểu thư bên trong, Ly tiểu thư cảm nhận được ngay, trên mặt vẫn là vẻ thách thức đó, Lục Ly có hơi kinh ngạc, lẽ nào sương độc ở đây lại vô hiệu với Ly tiểu thư? - Á. Một lúc sau, Ly tiểu thư kinh ngạc thốt lên, nét mặt trở nên trắng bệch. Bởi vì nàng phát hiện độc tố đó đã vào trong cơ thể, đang nhanh chóng ăn mòn nguyên lực của nàng, càng khủng khiếp hơn là nó đang lặng lẻ tiến vào trong linh hồn của nàng, hơn nữa còn bắt đầu dung hợp với linh hồn của nàng. - Lạnh! Độc tố này còn có khả năng khiến nàng cảm thấy toàn thân lạnh toát, lạnh đến run rẩy, cảm giác cái lạnh như chọc thấu xương đến rợn người. - Hả? Ly tiểu thư sợ hãi, nàng cảm nhận được nguy hiểm chí mạng đang gần kề, đặc biệt là độc tố lặng lẽ ngấm vào trong linh hồn, yêu hồn của nàng vẫn chưa có bất kỳ phản ứng nào, loại độc này đúng là khủng khiếp quá rồi. - Quả nhiên rất mạnh! Lục Ly thở dài một tiếng, hắn không có hành động, mà đợi lúc này nhìn thấy cả người Ly tiểu thư run lên, khí tức trên người cũng yếu đi nhanh chóng, bây giờ chẳng khác gì một cấp Đế hắn mới truyền âm nói: “Huyết Linh Nhi, dịch chuyển nàng ta lên đây, thả ta vào trong đó.” Uỳnh. Một luồng sáng trắng lóe lên, Ly tiểu thư bị dịch chuyển lên, còn Lục Ly thì bị dịch chuyển xuống dưới. Lục Ly xuất hiện dưới đáy thiên trì, luồng sương độc đó lập tức ập tới chỗ hắn, bao trùm lấy hắn, Lục Ly không có chiến giáp, độc tố đã nhanh chóng thấm vào trong cơ thể của hắn. Một số thần lực nguyên lực trong người Lục Ly đã nhanh chóng tiêu tan, độc tố cũng thâm nhập vào trong linh hồn hắn, độc tố ở đây còn bá đạo hơn độc tố ở trong Ma Ngục. - Không ổn rồi! Lục Ly cảm thấy không thể nhịn được nữa, chủ yếu là trong linh hồn có độc tố đang lặng lẽ dung hòa với linh hồn của hắn, lỡ như linh hồn xảy ra chuyện, thế thì phiền phức rồi. Lục Ly lập tức vận chuyển vòng xoáy trong Pháp Giới, Pháp Giới bắt đầu điên cuồng hấp thu sương độc. Sương độc trong linh hồn của hắn bị hấp thu vào, sương độc tiến vào bao nhiêu thì bị Lục Ly hấp thu bấy nhiêu. “Huyết Linh Nhi, khởi động một thông đạo, thả một số sương độc vào!” Xác nhận độc tố nơi này còn mạnh hơn ở Ma Ngục, trong lòng Lục Ly không những không kinh sợ mà còn mừng rỡ. Sương độc ở đây là vô cùng vô tận, hắn có thể thỏa thích mà hấp thu, luyện chế ra mấy nghìn mấy vạn giọt chất lỏng kịch độc là không thành vấn đề, những chất lỏng kịch độc này chính là lợi khí giết địch, năm đó Ngao Vận chính là bị hắn độc chết. Huyết Linh Nhi khởi động một thông đạo, lần này sương độc ồ ạt vào giống như thủy triều, khi nãy nó chỉ thẩm thấu, bây giờ lại cuồn cuộn mãnh liệt. Độc tố như con sông tầng tầng lớp lớp ập vào trong Pháp Giới của Lục Ly, Ly tiểu thư bên trên nhìn thấy cũng phải ngơ ngác. Độc tố mạnh như vậy, nàng mặc chiến giáp do Phù Tổ tế luyện cũng không chịu đựng nổi, vậy mà Lục Ly lại không sợ loại độc này, ngược lại… còn đang điên cuồng hấp thu nó? “Lẽ nào hắn vốn không sợ độc?” Ly tiểu thư nghĩ đến chuyện Ngao Vận bị Lục Ly độc chết, cảm quan đối với Lục Ly càng thêm rối bời. Thật không thể xem người này là cấp Đế được, cấp Thánh bình thường cũng không bằng hắn. Nhân tộc này đúng là tà môn, hơn nữa hắn còn rất trẻ, tuổi tác cũng không hơn nàng mấy. Nàng là tiểu công chúa của Hoang tộc, có tài nguyên vô lượng, nhưng Lục Ly lại từ một tiểu giới diện thấp kém, cả Thiên Loạn Tinh Vực cũng không biết, chắc chắn không phải là võ giả của Bát Đại Tinh Vực rồi. Ka ka ka. Ly tiểu thư lạnh đến mức nghiến răng cầm cập, nàng không dám tiếp tục phân tâm, bắt đầu chuyện tâm nghĩ cách giải trừ độc tố trong cơ thể, nếu không để những độc tố này phát tác trong linh hồn, nàng sẽ chết rất thê thảm. Bên dưới, Lục Ly nhanh chóng hấp thu độc tố, bởi vì tốc độ hấp thu quá nhanh nên độc tố quanh đó đã dần ít đi, Huyết Linh Nhi điều khiến Thánh Sơn chuyển động quanh đó, nơi nào có sương độc tập trung dày đặc thì bay đến đó. “Ừm, Pháp Giới này tự động hấp thu sương độc, không cần ta phải lo nữa!” Lục Ly cảm ứng được, phát hiện vòng xoáy trong Pháp Giới tự động vận chuyển, căn bản không cần hắn quản. Hăn ở đây cảm thấy ăn không ngồi rồi, nghĩ một lúc rồi truyền âm nói: “Huyết Linh Nhi, ta đến thần thụ ngồi, ngươi tiếp tục ném ả nha đầu đó vào trong thiên trì, ngươi có thể dẫn sương độc ở nơi khác vào trong người ta, không làm ảnh hưởng đến nha đầu đó không?” “Cái này đơn giản thôi!” Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Ta chỉ cần khởi động một số thần văn là được, để độc sương men theo thông đạo đến vị trí của ngươi, không ảnh hưởng đến nàng ta.” “Được!” Lục Ly xông lên trên thiên trì, còn Ly tiểu thư thì bị truyền tống xuống dưới, nàng thất kinh hồn vía, thấy bên trong thiên trì không có độc tố mới yên tâm.
Chương 4163 Pháp giới nghịch thiên
“Ể?” Nàng lướt nhìn xung quanh, phát hiện Lục Ly đang ngồi dưới gốc cây đó, vô số sương độc từ dưới đất chỗ hắn bốc lên, sau đó không ngừng thấm vào trong cơ thể. Lục Ly khoanh chân ngồi đó, sắc mặt điềm tĩnh, khí tức kéo dài, dường như đang nhập định tu luyện. Ly tiểu thư chỉ có thể thầm mắng hắn một tiếng “đồ quái thai” rồi bản thân tiếp tục nghĩ cách hóa giải độc tố. Lục Ly nhàn nhã luyện tập, ma pháp điên cuồng hấp thu độc tố, thánh sơn thì lao nhanh vùn vụt, nơi nào có sương độc dày đặc thì bay về phía đó. Thời gian nhanh chóng trôi qua, nửa tháng trôi qua trong nháy mắt. Lục Ly yên lặng chìm vào trong việc tu luyện cuối cùng cũng quên mất thời gian, nhưng Ly tiểu thư bên dưới thì lại có chút không chịu nổi nữa. Theo thời gian dần trôi nàng cảm thấy cơ thể mình càng lúc càng lạnh, huyết dịch toàn thân cũng đông cứng, linh hồn dường như cũng có xu hướng đông kết lại. Thần lực và nguyên lực trong cơ thể nàng đều bị dung hòa, lúc này cảm giác cả sức nhấc tay lên cũng không có, pháp giới của nàng như cũng bị đông lại, không thể tập trung nguyên lực được nữa. Nàng cảm thấy càng lúc càng yếu dần đi, càng lúc càng cận kề cái chết, nàng rất muốn lấy lệnh bài mà Phù Tổ đã cho nàng ra, thỉnh cầu một phân thần của Phù Tổ giáng lâm. Nhưng đây không phải là Thiên Hoang Tinh Vực, hơn nữa cho dù Phù Tổ có giáng lâm một phân thần thì có thể làm gì được? Phân thần này cùng lắm chỉ có năng lực tấn công vài lần, nhưng chắc chắn không có khả năng giải được độc, trừ phi là bổn tôn xuất hiện. Hơn nữa, Ly tiểu thư cũng không muốn bóp nát, nàng cảm thấy rất mất mặt, bị uy hiếp đã rất mất mặt rồi, bây giờ còn để bộ dạng này cho phân thần của Phù Tổ nhìn thấy nữa thì với lòng tự tôn của nàng làm sao mà chấp nhận cho được. ""Đi cầu xin Lục Ly?"" Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Ly tiểu thư, nhưng đã nhanh chóng bị nàng phủ nhận, cầu xin với kẻ địch sao? Đây đâu phải là tính cách của nàng, càng không nói Lục Ly chỉ là một con người nhỏ bé. Nàng đường đường là tiểu công chúa Hoang tộc, sao phải cầu xin lòng thương xót với một tên quê mùa đó chứ? ""Tiếp tục kiên trì!"" Ly tiểu thư nghiến răng kiên trì, sau khi trải qua nửa tháng nữa, nàng không thể chịu nỗi, trong linh hồn cũng rất là sợ hãi, nàng nghiến răng lấy ngọc phù mà Phù Tổ đưa cho ra bóp nát. Thế nhưng, điều khiến nàng tuyệt vọng đã xảy ra rồi, ngọc phù bị bóp nát nhưng phân thần của Phù Tổ lại không thấy xuất hiện, hoặc có lẽ nơi này quá xa, hoặc có lẽ là do không cùng một tinh vực, tóm lại không thể trông mong vào Phù Tổ rồi. ""Lẽ nào phải cầu cầu xin cái tên nhân loại đáng ghét đó sao?"" Ly tiểu thư híp mắt, có chút nước mắt đang trào ra, cảm giác khoảng thời gian này nàng đã chịu đựng quá nhiều uất ức rồi. Hai ngày lại trôi qua, Ly tiểu thư đã trải qua hai ngày trong nỗi tuyệt vọng, nội tâm nàng gần như sắp sụp đổ. Giai đoạn này là khoảng thời gian khó khăn nhất đối với nàng, sau khi phân thần của Phù Tổ không thể tới đây, nàng cảm thấy vô cùng bất lực, giống như đang bị hành hạ dưới địa ngục vậy. Từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng bị dày vò như thế, cho dù từng gặp nguy hiểm mấy lần, nhưng nàng cũng biết thực ra có cường giả của Hoang tộc đang ở quanh nàng, cho nên nàng sẽ không chết, trong lòng cũng không tuyệt vọng đến thế. Lần này nàng thật sự cảm thấy tuyệt vọng, chỗ dựa vững chắc của nàng đang ở Thiên Hoang Tinh Vực xa xôi, ở đó nàng có thể dựa dẫm bất cứ cường giả nào. Nàng không thể giải độc, chỉ có thể trơ mắt chờ chết. Sợ hãi, kinh hoảng, uất ức, không cam lòng, hối hận, tuyệt vọng… Đủ mọi cảm xúc chiếm trọn tâm trí nàng, vô số lần nàng muốn đi cầu xin Lục Ly, nhưng sự kiêu ngạo hằn sâu trong xương cốt không cho nàng mở miệng, lời dạy của Hoang tộc chính là, thà chết cũng phải giữ được sự kiêu ngạo của bọn họ. Hai ngày nữa lại trôi qua, linh hồn của Ly tiểu thư sắp sụp đổ, chính ngay lúc này, nàng cảm thấy cơ thể mình cử động, một luồng sáng trắng lóe lên, nàng xuất hiện trước mặt một người. Hơn nữa động tác còn vô cùng bất nhã, cứ như thế mà nằm bò ra đất, nàng cố gắng mở mắt ra thì nhìn thấy một đôi chân. - Hoang tộc các ngươi đúng là kiêu ngạo quá thể đấy! Một giọng nói lạnh lùng vang lên, là tiếng của Lục Ly, sau đó hắn lại tiếp tục nói: - Cầu xin ta, ta giúp ngươi giải độc. Ly tiểu thư cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn vẻ mặt cười như không cười của Lục Ly, khóe miệng nàng khẽ giật nhẹ, cắn răng nói: - Ngươi nằm mơ, ta thà chết cũng không cầu xin ngươi! - Ngươi mới chưa được một nghìn tuổi phải không? Giọng nói mang theo ý cười nhàn nhạt của Lục Ly vang lên: - Mới một nghìn tuổi đã tu luyện tới cảnh giới Thánh Hoàng, ngươi đúng là hi vọng trong tương lai của Hoang tộc đấy, ngươi không nghĩ cho mình, thì cũng phải nghĩ cho Hoang tộc các ngươi. Ngươi vẫn còn trẻ như thế, xinh đẹp như thế, chắc là cũng chưa từng yêu đương nhỉ? Ngoại trừ Thiên Hoang Tinh Vực ra, chắc ngươi cũng chưa từng đến những chỗ khác, ngươi vẫn chưa thực sự trở thành chí cường giả mà đã chết như thế này rồi, không cảm thấy tiếc hay sao? Trong lòng ngươi thật sự thấy cam tâm sao? Chỉ cần ngươi mở miệng cầu xin ta, ta sẽ cứu ngươi! Lục Ly giống như một lão phù thủy, dùng lời nói mê hoặc để dụ dỗ một cô bé. Lúc này trong lòng Ly tiểu thư dao động rồi, nhưng vẫn mím môi, chẳng thốt một lời. - Ngươi đã muốn chết như thế, vậy ta cũng chỉ đành tiễn ngươi đi thôi, chúc ngươi xuống hoàng tuyền bình an! Lục Ly phất tay một cái, khắp người Ly tiểu tư lóe lên một luồng sáng trắng, rồi lại quay về thiên trì kia, nàng vốn rất lạnh, gặp nước ở trong thiên trì đó càng cảm thấy lạnh hơn. Giống như từ trên thiên đường trở về địa ngục. Thời gian tiếp tục trôi đi từng giây, Ly tiểu thư vẫn cứ bị giày vò trong chốn địa ngục ấy, Lục Ly cũng không truyền âm tới. Nội tâm Ly tiểu thư càng lúc càng không ổn định rồi, giọng nói của Lục Ly vẫn còn văng vẳng bên tai nàng, khiến lòng tin trong tim nàng dần dần sụp đổ. Cuối cùng nàng cũng nghiến răng, truyền âm cho hắn: “Lục Ly, ta cầu xin ngươi… mau cứu ta, ta không muốn chết!”
Chương 4164 Pháp giới nghịch thiên
Sau khi truyền âm, Ly tiểu thư rơm rớm nước mắt, cảm thấy như mình đã chịu nỗi uất ức lớn nhất thiên hạ. Thân là tiểu công chúa của Hoang tộc, Thánh Hoàng chi cảnh, vậy mà lại từ bỏ sự kiêu ngạo của mình để cầu xin một tên nhân tộc cấp Đế? Điều này khiến nàng vô cùng mất mặt. ""Ha ha."" Một tiếng cười khẩy vang lên, nó giống như một cây kim đâm thẳng vào trong tim Ly tiểu thư, Ly tiểu thư nhắm mắt lại, cơ thể yêu kiều không còn run rẩy được nữa, bởi vì nàng cảm nhận được khắp người của mình đang dần đông cứng lại. Uỳnh. Một tia sáng lóe lên, nàng lại lần nữa xuất hiện trước đôi chân đó, tiếp theo là một bàn tay đưa tới đặt trên trán nàng. Uỳnh. Bàn tay Lục Ly lóe sáng, một luồng khí lực nhàn nhạt từ trong lòng bàn tay Lục Ly truyền đến, sau đó độc tố trong linh hồn nàng nhanh chóng bị hút ra ngoài. Bàn tay đó di chuyển trên người nàng, những nơi đi qua độc tố ở đó đều bị hút hết ra ngoài. Nhưng mà! Bàn tay di chuyển trên người nàng, cũng chính là nói bàn tay đó đang vuốt ve thân thể của nàng, Ly tiểu thư bỗng chốc tức giận, truyền âm nói: ""Lục Ly, ngươi đang làm gì thế? Bỏ cái tay bẩn của ngươi ra!"" ""Ha ha!"" Giọng cười lạnh lùng của Lục Ly lại vang lên, tay hắn đột nhiên dùng lực kéo, xé nát phần y phục trước ngực Ly tiểu thư, để lộ ra phần áo lót bên trong, trông rất sinh động. Trước đó nàng đã mặc giáp chiến, nhưng cũng không ngăn được sương độc thẩm thấu vào trong cơ thể. Ánh mắt Lục Ly quét qua, trêu đùa nói: - Tình hình hiện giờ của ngươi, cho dù ta cưỡng ngươi, thì ngươi có thể làm gì được? Cho ngươi hai con đường, hoặc là ta không cứu ngươi nữa, hoặc là ngươi ngậm miệng lại! Ly tiểu thư nhắm mắt lại, có nước mắt đang tuôn trào ra, nàng không dám nói chuyện nữa, nàng bị Lục Ly dọa cho một trận. Với tình trạng hiện giờ của nàng, Lục Ly thật sự muốn uốn nắn nàng đây mà, nàng cũng không thể kháng cự. Bàn tay Lục Ly tiếp tục di chuyển, sương độc nhanh chóng bị hấp thu ở bất cứ nơi nào bàn tay lướt qua, bàn tay Lục Ly lướt khắp nơi trên cơ thể nàng một lần, thậm chí còn không buông tha nơi tư mật của nàng. Tuy nhiên, Lục Ly cũng chẳng làm chuyện gì cầm thú, cốt tính của hắn cũng rất kiêu ngạo, sẽ không thừa lúc người ta gặp nguy mà lợi dụng. Hơn nữa lúc này toàn thân Ly tiểu thư cũng lạnh như băng, cứng đờ, chẳng khác gì một thi thể, có chơi cũng không hứng thú mà chơi… Sau khi vuốt ve khắp người của Ly tiểu thư, độc tố trên người nàng cũng được giải, Lục Ly phất tay một cái đưa Ly tiểu thư quay trở lại thiên trì đó. Bởi vì độc tố đã được giải trừ, cơ thể khỏe mạnh của Ly tiểu thư cũng đã bắt đầu tự hồi phục, nàng có thể cảm giác được mỗi giây mỗi phút cơ thể mình đang tự lành, tự trở nên mạnh mẽ hơn. Sau một nén hương, Ly tiểu thư xếp bằng lại, lấy ra một viên đan dược nuốt vào bụng, lại qua một nén hương nữa nàng đột nhiên bừng tỉnh, hình như quần áo của nàng cũng bị xé rách, phía trước ngực sắc xuân phơi phới đang hiện ra. Nàng nhanh chóng lấy ra bảo vật không gian rồi đi vào, đổi một bộ y phục khác rồi trở ra, nàng đứng bên dưới thiên trì, tức giận nhìn Lục Ly đang khoanh chân ngồi dưới gốc thần thụ, tuy không nói gì, nhưng dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của nàng đã nói lên tất cả. ""Có phải ngươi đang thầm chửi rủa ta không?"" Lục Ly vẫn nhắm mắt, âm thanh lại vang lên bên tai Ly tiểu thư, Ly tiểu thư bỗng dưng giật mình, nhưng cũng không dám nói nhiều. Người ta là dao còn nàng giống như cá nằm trên thớt, Ly tiểu thư cũng không đến nỗi ngốc như vậy, chủ yếu là Lục Ly không phải là một chính nhân quân tử. Giọng nói Lục Ly lại vang lên: ""Ta cứu ngươi, nhưng ngươi lại không biết tri ân đồ báo, nhân phẩm của Hoang tộc các ngươi quá tệ."" ""Hừ hừ!"" Ly tiểu thân hừ hai tiếng, nhưng không nói gì cả, bây giờ càng nói nhiều, nàng lại càng chịu thiệt, nàng tiếp tục ngồi thiền tu luyện hồi phục. Lục Ly cũng không để ý đến Ly tiểu thư nữa, mà nhanh chóng hấp thu sương độc. Trong lòng hắn có một chút mong đợi, không biết lần này hấp thu hết những sương độc đó có thể sản sinh ra được bao nhiêu chất lỏng kịch độc, chất lỏng kịch độc lần này có phải sẽ mạnh hơn lần trước một chút không? Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt đã hơn một tháng trôi qua, trong pháp giới của Lục Ly đã xuất hiện giọt độc dịch đầu tiên, Lục Ly cảm ứng một lúc, bỗng chốc mừng rỡ. Bởi vì hắn cảm thấy khí tức của loại độc dịch này còn mạnh hơn trước đó rất nhiều, cũng chính là nói, độc dịch này còn mạnh hơn cả chất lỏng kịch độc trước đây. “Phải rồi…” Nghe nói sương độc sâu bên trong đầm lầy cổ độc mạnh hơn vòng ngoài, nếu đi sâu vào trong đaàm lầy cổ độc hấp thu sương độc thì độc dịch luyện ra sẽ mạnh cỡ nào? Lục Ly thật không dám tưởng tượng! “Pháp giới này đúng là quá nghịch thiên!” Lục Ly đột nhiên phát hiện pháp giới của mình đặc biệt mạnh lên, không chỉ có thể luyện ra một loại thần dịch bổ ích cường đại như Tử Thần Dịch, mà còn luyện ra được chất lỏng kịch độc. Có phải hấp thu những năng lượng quái dị còn dư cũng có thể luyện ra được thần dịch có thuộc tính khác không? Nửa năm! Trong nửa năm qua, Lục Ly không biết mình đã hấp thu bao nhiêu sương độc, trong pháp giới đã xuất hiện mấy mươi mấy giọt chất lỏng kịch độc rồi, hơn nữa còn đang không ngừng sinh ra, dường như mỗi hai ngày thì sẽ có một giọt chất lỏng kịch độc xuất hiện. Sương độc xung quanh đầm lầy cổ độc này đã giảm đi rất nhiều, nếu nhìn từ phụ cận có thể nhìn thấy được rõ ràng sương độc quanh đây đã loãng đi không ít. Đây đều là do Lục Ly đã hấp thu gần hết, pháp giới của Lục Ly giống như một cái động không đáy, điên cuồng hấp thu sương độc bên ngoài. Pháp giới của Lục Ly hoàn toàn khác với những pháp giới thông thường khác, nó giống như một lò luyện siêu cấp, có thể luyện hóa tất cả năng lượng. Pháp giới chỉ là một nơi sinh ra nguyên lực, Lục Ly chưa từng nghe nói có pháp giới nào có thể luyện hóa năng lượng, chứ đừng nói là luyện sương độc. Cho nên pháp giới này rất là kỳ lạ.
Chương 4165 Đại đạo tam thiên
Đương nhiên pháp giới của Lục Ly vốn dĩ đã rất cổ quái, những người khác sao có thể tạo ra được pháp giới khi chưa đạt đến cấp Chuẩn Đế? Cho nên Lục Ly cũng chẳng lạ gì trước những tình hướng quái dị như vậy xảy ra. Khoảng thời gian này Ly tiểu thư cũng rất hiểu chuyện, vẫn luôn bế quan tu luyện, cũng không mở mắt ra lấy một lần. Lục Ly ngoại trừ ngẫu nhiên nhìn ra ngoài pháp giới một chút, khoảng thời gian còn lại đều suy nghĩ con đường tu luyện sau này. Lúc trước trong lòng Lục Ly, cấp Đế đỉnh phong đã là cực hạn rồi, hắn đột phá lên cấp Đế không bao lâu thì sau đó lại bị Thiên Thánh Tổ tóm được, tiếp đó là bỏ chạy lánh nạn, căn bản không có thời gian suy nghĩ nhiều về con đường tu luyện của mình. Bây giờ hắn đã an toàn, hơn nữa cả đại thế giới này đều có một nhận thức rất rõ ràng, đến Thánh Hoàng hắn cũng đã giết rồi, nhãn giới đương nhiên cũng được mở mang rất nhiều. Tham vọng trong nội tâm cũng sẽ càng mãnh liệt hơn, trước đây, có lẽ hắn nghĩ đạt được cấp Đế đỉnh phong đã là giỏi lăm rồi, bây giờ hắn lại muốn đạt được cấp Thánh Hoàng đỉnh phong, đạt được Đại Viên Mãn. Từ mọi thông tin cho thấy, Đại Viên Mãn mới là đỉnh phong của đại thế giới này, võ giả Đại Viên Mãn mới không sợ bất cứ sự khiêu chiến nào. Khoan nói tiến vào Tiên Vực, chỉ trong bát đại Tinh Vực này thôi, những người chưa đạt được cảnh giới Đại Viên Mãn đều có nguy cơ bị giết bất cứ lúc nào. “Hay là khoan nghĩ xa vời nữa, vẫn nên nghĩ về đạo của riêng mình thôi!” Lục Ly hồi tưởng lại những lời Thiên Tội Chân Nhân từng nói, muốn thực lực cấp Đế thăng tiến thêm một bậc thì đầu tiên phải có đạo của mình. Tuy Lục Ly không rõ đạo rốt cuộc là cái gì, nhưng hắn biết đây là một bước rất gian nan. ""Đúng rồi!"" Lục Ly hướng ánh nhìn về phía Ly tiểu thư đang ở dưới đáy thiên trì, ở đây có tiểu công chúa của một đại tộc siêu cấp, chắc chắn sẽ có được sự hướng dẫn toàn diện về mặt tu luyện, có lẽ có thể đạt được nhiều thứ từ trên người nàng, giúp cho con đường sau này của hắn càng thông thuận hơn. ""Ly tiểu thư!"" Lục Ly truyền âm cho Ly tiểu thư, nàng mở mắt ra bực bội hỏi: “Lại làm sao nữa?” “Ồ, tính khí tốt hơn rồi ấy nhỉ?” Lục Ly nhướng mày nói: ""Có phải ngươi đang ngứa không? Có cần ta xoa bóp toàn thân giúp ngươi không?"" ""Ngươi..."" Nghe mấy lời đe dọa lõa lồ của Lục Ly, Ly tiểu thư lập tức phát hỏa, ánh mắt vừa thẹn vừa giận, nàng nghiến răng nghiến lợi nói: “Có gì thì nói nhanh đi, ta phải tu luyện nữa!” “Thái độ ngươi có thể tốt hơn một chút được không?” Lục Ly lạnh lùng nói: “Ngươi nên rõ là nơi này không phải Thiên Hoang Tinh Vực, Phù Tổ của nhà ngươi không có ở đây. Nếu ngươi khiến ta không vui, ta sẽ làm kiểm tra toàn thân cho ngươi, giúp cho ngươi thoải mái!"" ""Bỉ ổi vô sỉ hạ lưu!"" Ly tiểu thư nghiến răng, nhưng lại không dám thốt ra câu chửi, chỉ có thể lẩm bẩm trong lòng, nàng ngẩng đầu lên nhìn Lục Ly, lạnh lùng truyền âm cho hắn: “Có chuyện gì mau nói đi!” Lục Ly nhoẽn miệng cười, ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn Ly tiểu thư, truyền âm nói: “Ngươi cười một cái trước đã!” Ly tiểu thư tối sầm mặt lại, lạnh lùng đáp: ""Lục Ly, tuy ta là tù nhân của ngươi, nhưng ta không phải đào kép, không biết mua vui. Hoang tộc bọn ta có tôn nghiêm của bọn ta, xin người đừng sỉ nhục ta như thế!"" ""Ta có thể không sỉ nhục ngươi!"" Nụ cười trên mặt Lục Ly biến mất, ánh mắt hắn lại lướt qua lướt lại trên người Ly tiểu thư, cười nói: ""Ta có thể không sỉ nhục ngươi, nhưng ta có thể lăng nhục ngươi, hoặc là cười một cái, hoặc là… hừ hừ, ngươi tự chọn đi"" Ly tiểu thư nghiến răng ken két, đôi mắt có chút ửng đỏ, nàng mím chặt môi một lát rồi cúi đầu, khóe miệng cong lên một vòng cung, cố gắng mỉm cười, nhưng mà nụ cười này còn khó coi hơn cả khóc. ""Ha ha ha!"" Lục Ly vui vẻ mỉm cười, bây giờ tính tình hắn thay đổi rất lớn, tà ác hơn rất nhiều. Có thể khiến tiểu công chúa của Hoang tộc cúi đầu khiến hắn rất vui. Nên biết Hoang tộc chính là bá chủ của Thiên Hoang Tinh Vực, là ngọn núi lớn đè nén lên mấy trăm chủng tộc, là hoàng tộc cao cao tạo thượng. Nếu ở Thiên Hoang Tinh Vực, đừng nói một nhân vật nhỏ bé như hắn, cho dù là các nguyên lão của các tộc lớn như Xích Long tộc, Tứ Tí tộc nhìn thấy Ly tiểu thư cũng phải cung kính. Bây giờ một nhân vật nhỏ bé như hắn lại bắt Ly tiểu thư cười, nếu nàng cười, đổi lại bất cứ tiểu tộc võ giả nào cũng đều sẽ rất vui. ""Được rồi!"" Lục Ly trêu ghẹo đủ rồi, hắn bắt đầu nghiêm túc nói chính sự: “Ly tiểu thư, ngươi cảm ngộ được đạo không?” ""Đạo?"" Ly tiểu thư có hơi ngạc nhiên, sau đó đáp: “Mỗi một cấp Đế mạnh mẽ đều có đạo của riêng mình, Thánh Hoàng thì càng không nói, lẽ nào ngươi… vẫn chưa cảm ngộ được đạo của mình sao?” Theo như Ly tiểu thư thấy, tổng hợp chiến lực của Lục Ly có thể đã mạnh hơn một Thánh Hoàng bình thường rồi, tuy Lục Ly chưa đột phá cấp Thánh, nhưng ít nhất cũng là cấp Đế hậu kỳ? Vậy mà lại chưa cảm ngộ được đạo của mình sao? ""Ừm!"" Lục Ly không hề che giấu, thẳng thắn nói: ""Ta đột phá cấp Đế chưa được bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa có thời gian lĩnh ngộ ra đạo của mình."" ""..."" Lý tiểu thư trợn tròn mắt, Lục Ly này đúng là một tên biến thái, mới đột phá cấp Đế chưa lâu, chiến lực tổng hợp lại có thể bì với Thánh Hoàng? Nếu để hắn đột phá Thánh Hoàng chi cảnh, thế chiến đấu chẳng phải có thể sánh ngang với vô hạn gần đến Đại Viên Mãn sao. Lục Ly lại hỏi: ""Ly tiểu thư, đạo của ngươi là gì?"" Đạo là một vấn đề rất riêng tư, đạo sẽ liên quan đến chiến lực cốt lõi của mỗi cường giả. Tình huống thông thường Ly tiểu thư chắc chắn sẽ không nói nhiều, nhưng gặp phải cái tên Lục Ly vô lại này, nàng biết nếu như nàng không nói, Lục Ly chắc chắn sẽ làm ra mấy chuyện hạ lưu kia nữa, khi nãy hắn cũng đã sờ mó hết khắp người nàng rồi. Nàng trầm ngâm một lúc rồi nói: ""Ta cảm ngộ về kiếm, nhưng mà đạo của ta không hoàn chỉnh, bởi vì đạo mà ta cảm ngộ chính là ở trong một kiếm trận. Kiếm trận đó là do một chí cường giả của Hoang tộc ta bố trí, đạo ở bên trong đương nhiên cũng là do lão tổ để lại.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK