Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1976 Bị lừa
Đôi mắt đẹp nửa khép nửa hé, trên mặt chất đầy vẻ mê say, thân thể mềm mại khẽ rung động, môi mấp máy phun ra mấy câu mơ hồ nghe không rõ: - Vào đi, vào đi... cho Ngọc Ngọc đi... Nghe được câu này, Lục Ly thiếu chút mất đi tự chủ, chỉ muốn vung đi ra, lên trước lại nói. Cùng lắm thì làm một lần ác nhân, cuốn gói cút thẳng. Ông! Ngay lúc Nguyên Ngọc Ngọc gọi mời, cấm chế trong phòng đột ngột sáng lên, quang mang chói mắt kéo Lục Ly và Nguyên Ngọc Ngọc ra khỏi cơn động tình. Trong mắt Nguyên Ngọc Ngọc chớp qua một tia lệ sắc và sát ý, thời khắc then chốt như thế, sắp nắm xuống Lục Ly đến nơi, là đứa ngu nào to gan lớn mật, dám đến quấy rầy chuyện tốt của nàng... Lục Ly lại như trút được gánh nặng, ngấm ngầm thở phào một hơi, vừa rồi thiếu chút đã xát ra hoa lửa. Một khi phát sinh quan hệ mang tính thực chất với Nguyên Ngọc Ngọc, đàm phán sau đó liền khó làm, muốn đi cũng không dễ. Dù cho đang rất không vui, Nguyên Ngọc Ngọc vẫn phải đành chịu đứng dậy chỉnh lý y bào. Nàng quay sang nhìn Lục Ly một cái, sau đó mới mở cửa phòng, lạnh giọng hỏi: - Chuyện gì? Đứng ở phía ngoài là Nguyên Thường Thường, nàng thấy nét mặt Nguyên Ngọc Ngọc tràn đầy ý xuân, tự nhiên biết vừa rồi đang làm chuyện không hợp với tuổi thiếu nhi, chỉ là không biết đã làm thật hay chưa... Nàng không dám nhìn nhiều bên trong, vội chắp tay nói: - Cung chủ, vừa rồi Vạn Long Tỏa Khung đại trận đột nhiên không ngừng lấp lánh quang mang, chúng ta sợ xảy ra chuyện, nên mới đành phải tới mời Lục điện chủ đi xem! - Hả? Lục Ly đứng lên, sắc mặt ngưng trọng bước ra bên ngoài, vừa đi vừa nói: - Còn có chuyện này? Để ta đi xem xem! Vạn Long Tỏa Khung đại trận sẽ không vô duyên vô cớ lấp lánh quang mang, trừ phi có người công kích đại trận. Vừa rồi Nguyên Thường Thường đã bẩm báo rất chi tiết, đại trận đột nhiên không ngừng lấp lánh, đây rõ ràng là phải có người công kích. Trên thực tế! Đại trận không ngừng lấp lánh là do Lục Ly động tay chân, trước kia lúc bày trận Lục Ly đã âm thầm bố trí xong xuôi, vừa rồi lúc Nguyên Ngọc Ngọc rửa chân cho hắn, hắn liền quyết định chủ ý. Lúc ngồi dậy, chiếc ngọc phù kia không phải không cẩn thận ngồi nát, mà là hắn cố ý làm nát. Ngọc phù vừa vỡ, sẽ kích hoạt tiểu cơ quan Lục Ly bố trí trước đó, tiếp sau, Vạn Long Tỏa Khung đại trận lập tức lấp lánh không ngừng. Người bên ngoài không biết đã xảy ra chuyện gì, sợ hãi đại trận có vấn đề. Bởi thế mặc dù Nguyên Thường Thường đoán được đương thời Nguyên Ngọc Ngọc và Lục Ly chính đang làm chuyện cẩu thả, song vẫn đành phải tới quấy nhiễu hai người. Lục Ly đi điều tra một phen, rất nhanh liền đưa ra kết luận, là do trước đó trong Phá Thiên Cốc còn có một tiểu pháp trận chưa được phá đi, thế là dẫn đến xung trận. Chẳng qua Lục Ly đã xử lý, sau này sẽ không còn vấn đề tương tự thế nữa. - Ài... Nguyên Ngọc Ngọc nghĩ nghĩ rồi gật đầu nói: - Đúng là còn một pháp trận ẩn hình, là ta sơ sẩy. Nguyên Ngọc Ngọc không giải thích cụ thể, thực ra pháp trận kia là dùng để giám thị đệ tử Phá Thiên Cung, lúc này đang có nhiều trưởng lão như vậy tại trường, nàng không tiện nói ra thật tình. Náo loạn một trận, Nguyên Ngọc Ngọc không còn tâm tình tiếp tục đi câu dẫn Lục Ly, chỉ để bọn Nguyên Thường Thường ở lại xử lý với Lục Ly, còn chính mình thì lẳng lặng lướt đi. Lục Ly không quay về nghỉ ngơi mà đợi sau khi đám Lộ Trường Hà đi rồi mới quay sang Nguyên Thường Thường hỏi: - Nguyên trưởng lão, cái kia... lúc nào thì đưa ta số thần nguyên còn lại? - Ách, chuyện này... Nguyên Thường Thường không ngờ Lục Ly lại đột nhiên hỏi tới chuyện này... trong lòng nàng âm thầm cười lạnh, vốn Nguyên Ngọc Ngọc cũng không định thanh toán số thần nguyên còn lại. Chẳng phải vừa nãy Lục Ly thiếu chút đã lên giường ngủ với Nguyên Ngọc Ngọc rồi ư? Sao giờ lại hỏi đến chuyện thần nguyên, chẳng lẽ hắn sợ ngủ Nguyên Ngọc Ngọc, bên này liền không thanh toán nốt... Có mấy lời Nguyên Thường Thường không thể nói ra miệng, nàng thoáng ngập ngừng một lúc rồi đáp: - Việc này cần hỏi trước cung chủ một tiếng cái đã, ta sẽ mau chóng trả lời ngươi. Lục điện chủ yên tâm, số thần nguyên đáp ứng ngươi chắc chắn sẽ không thiếu. - Vậy là được! Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Lấy được thần nguyên, ta cũng tính là có cái để ăn nói với các huynh đệ Đồ Thần Điện, trong lòng cũng yên tâm phần nào. Đồng thời có thể toàn lực tập trung ổn định Vạn Long Tỏa Khung đại trận, bảo đảm không chút sơ sót. Ý vị uy hiếp trong lời này rất mạnh, không đưa thần nguyên, hắn liền sẽ không toàn lực xử lý, không thể cam đoan Vạn Long Tỏa Khung đại trận là hoàn hảo. Đến lúc đó Vạn Long Tỏa Khung đại trận xảy ra vấn đề, Phá Thiên Cung sẽ thành lấy giỏ trúc múc nước. Sắc mặt Nguyên Thường Thường khẽ biến, nhưng rất nhanh sau đó liền mỉm cười, đứng dậy nói: - Ta đi xin ý kiến cung chủ, ngài hơi đợi. Nguyên Thường Thường lắc lắc mông đít rời đi, rất nhanh đã ngoặt vào trong một cung điện, nghe nàng nói xong ý đến, nét mặt Nguyên Ngọc Ngọc lập tức trầm xuống. Nàng không thốt nửa lời, cứ thế trầm ngâm, trong đầu có chút chuyện nghĩ mãi mà vẫn không thông. Vừa rồi Lục Ly thiếu chút đã lên giường với nàng, thế mà ngay lập tức lại trở mặt vô tình nhắc đến chuyện thần nguyên? Nàng đã hạ thấp tư thái như vậy rồi, thậm chí chủ động gửi thân cho Lục Ly, chẳng lẽ thái độ đó còn không đáng hai mươi ức thần nguyên? - Muốn được cả người lẫn tiền? Nằm mơ! Nguyên Ngọc Ngọc cười lạnh, không khỏi có chút phẫn nộ với thái độ không biết điều của Lục Ly, nếu Lục Ly đáp ứng gia nhập Phá Thiên Cung, đừng nói hai mươi ức, có đưa cho hắn bốn mươi ức đều không thành vấn đề. Chẳng qua uy hiếp của Lục Ly quả thực rất hữu hiệu, nếu Vạn Long Tỏa Khung đại trận xảy ra vấn đề, như vậy mọi công sức trước đó đều thành công cốc, vừa rồi cho Lục Ly sờ soạng cũng thành uổng công. Trầm tư suốt nguyên một nén hương, sau cùng Nguyên Ngọc Ngọc mới sát khí đằng đằng nói: - Ngươi đi nói với hắn, thần nguyên có thể đưa, đợi đại trận triệt để ổn định sẽ đưa, mấy ngày này chúng ta cùng ra sức, thử xem có thể mời chào hắn không. Nếu không thể, trên đường hắn đi về, ta sẽ đích thân ra tay bắt lại, muốn cầm thần nguyên của chúng ta, nằm mơ!
Chương 1977 Bị lừa
Kế sách trước đó của Lục Ly đã phát huy hiệu quả, Nguyên Ngọc Ngọc không nỡ vứt bỏ nhân tài như Lục Ly, càng không muốn Vạn Long Tỏa Khung đại trận xuất hiện bất kỳ vấn đề gì. Nếu là người khác, sau khi bố trận xong nàng đã lập tức động thủ, bắt lại hoặc khống chế Lục Ly, như vậy không chỉ không cần đưa thần nguyên, còn có thể được đến một đại sư pháp trận làm nô lệ. Nhưng giờ nàng lại không dám làm loạn, vạn nhất lúc bắt Lục Ly lại xảy ra chuyện, Vạn Long Tỏa Khung đại trận có vấn đề. Bọn hắn không chỉ toi công, mà sẽ còn cần mời người tới bày trận mới nữa. Nguyên Thường Thường hiểu ý, đi ra ngoài tìm Lục Ly, thản nhiên cười nói: - Lục điện chủ, cung chủ chúng ta nói, thần nguyên không thành vấn đề, chẳng qua dù sao ngạch số cũng tương đối lớn, cần thời gian mấy ngày mới gom góp đủ, hi vọng ngươi kiên nhẫn chờ đợi mấy ngày. - Được thôi! Lục Ly thoáng yên tâm, nghe khẩu khí Nguyên Ngọc Ngọc có vẻ sẽ đưa thần nguyên cho hắn, chẳng qua sau khi đưa thần nguyên, nếu hắn vẫn không nguyện ý gia nhập Phá Thiên Cung, chắc các nàng sẽ ra tay cướp lại, thuận tiện giết mình luôn. - Thần nguyên là chuyện nhỏ... Nguyên Thường Thường cười tủm tỉm nói: - Chỉ cần Lục điện chủ nguyện ý ở lại lâu dài trong Phá Thiên Cốc, ta đoán cung chủ sẽ cho ngươi đãi ngộ rất cao. Dưới một người trên vạn người đều không thành vấn đề, Phá Thiên Cung cũng có thể điều động cho ngươi rất nhiều tài nguyên, cung chủ thực sự rất coi trọng ngươi. Nguyên Thường Thường đưa ra điều kiện, một ghế phó cung chủ, hơn nữa còn xếp trên Lộ Trường Hà. Đây tính là đãi ngộ cực cao, chỉ cần Lục Ly gật đầu, hắn liền có thể lập tức trở thành nhân vật số hai Phá Thiên Cung, sau này rất nhiều tài nguyên Phá Thiên Cung đều có thể mặc hắn điều động. Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ động tâm, đương nhiên là giả vờ. Hắn không có quá nhiều hảo cảm đối với Nguyên Ngọc Ngọc, với loại nữ tử cả ngày đùa bỡn các loại thuật quyền mưu như nàng, sau này dù hắn ở lại Phá Thiên Cung cũng khó có tiền đồ. Thế là bèn giả vờ giả vịt trầm tư một lát, sau đó nói: - Ngươi giúp ta chuyển đạt một tiếng, đa tạ cung chủ coi trọng, chẳng qua việc này ta cần đi về hỏi dò ý kiến bang chúng Đồ Thần Điện một phen. Nếu đến lúc đó ta dẫn theo toàn bộ Đồ Thần Điện tới, không biết bên này có thể tiếp nhận toàn bộ không? - Có thể, hoàn toàn không vấn đề! Trên mặt Nguyên Thường Thường lộ ra ý mừng, bên kia Lục Ly có mấy ngàn người, chiến lực nhìn có vẻ cũng không sai, nếu thật mang tới thì không gì tốt bằng. - Vậy được, cứ quyết định vậy đi! Lục Ly lập tức đánh nhịp nói: - Đợi đại trận ổn định, các ngươi trả nốt số thần nguyên còn lại, làm phiền Nguyên trưởng lão đưa ta về Đồ Thần Điện một chuyện. Đến lúc đó ta thông báo một tiếng với các huynh đệ, nếu bọn họ không ý kiến, toàn bộ chúng ta sẽ tới nương nhờ Phá Thiên Cung. - Được, được, được! Nguyên Thường Thường cười đến độ không ngậm được miệng, đứng lên nói: - Lục công tử nghỉ ngơi trước, ta đi bẩm báo tin tức tốt này cho cung chủ. Nguyên Thường Thường sung sướng quay về, đi vào cung điện Nguyên Ngọc Ngọc, kẻ sau nghe được Nguyên Thường Thường bẩm báo, lại không có nửa điểm vui mừng mà chỉ giễu cợt nói: - Ngu xuẩn, ngươi bị hắn lừa. Ngươi cẩn thận phân tích lời này của hắn xem, nói bằng với không nói, cũng không thấy có bất kỳ hứa hẹn mang tính thực chất nào cả... Mấy ngày sau đó, Lục Ly tập trung bế quan, khiến Nguyên Thường Thường và Nguyên Ngọc Ngọc muốn đi tìm hắn rút ngắn quan hệ đều không có cơ hội. Lục Ly hạ quyết tâm, không thể để cho Nguyên Ngọc Ngọc có thêm cơ hội, bằng không một khi lên giường với nàng liền rất dễ xảy ra vấn đề. Ngày thứ mười, Lục Ly đúng giờ xuất quan, mang theo đám người Nguyên Thường Thường đi kiểm trắc đại trận. Còn giả vờ giả vịt bố trí một ít trận thạch, lấy cớ là để tăng cường thêm cho đại trận hai thành uy lực. Chỉ là Lục Ly chậm chạp không truyền thụ phương pháp khống chế đại trận, Nguyên Thường Thường biết Lục Ly không thấy con thỏ không chịu thả ưng, không đưa thần nguyên liền nhất quyết sẽ không truyền thụ cách thức khống chế đại trận. Mấy ngày nay Nguyên Ngọc Ngọc cũng không nhàn rỗi, mời tới mấy tên đại sư bày trận, cẩn thận kiểm tra một phen, xác định đại trận không có vấn đề. - Lục điện chủ! Trong tay Nguyên Thường Thường cầm một chiếc giới chỉ, lại không đưa qua, mà cười tủm tỉm nhỏ giọng nói: - Chuyện gia nhập Phá Thiên Cung, không biết có thể cho ta một lời đáp chắc chắn được không, như thế ta cũng tiện ăn nói với cung chủ. - Không vấn đề! Lục Ly nhún vai nói: - Cá nhân ta thì không vấn đề, chờ sau khi đi về ta sẽ triệu tập toàn bộ bang chúng, nếu bọn hắn cũng không vấn đề, chúng ta liền lập tức di chuyển tới đây. Nguyên trưởng lão có thể đi cùng, ta sẽ triệu tập toàn bộ bang chúng thương nghị ngay trước mắt các ngươi. Câu này của Lục Ly tính là đã có chút thành ý nhất định, Nguyên Thường Thường đưa qua giới chỉ, Lục Ly tiếp lấy, thần niệm quét một lượt, xác định số lượng thần nguyên không sai, lập tức khẽ cười thu lại. Lục Ly nói cho Nguyên Thường Thường biết phương pháp khống chế Vạn Long Tỏa Khung đại trận, Nguyên Thường Thường lại truyền cho một tên trưởng lão gần đó. Tên trưởng lão kia bay đi, thử khống chế đại trận một phen, xác định không sai, khẽ quay người gật đầu. - Việc này không nên chậm trễ! Lục Ly vung tay nói: - Mời Nguyên trưởng lão đi an bài, sáng mai chúng ta lên đường đi Côn Luân Sơn, đợi chuyện này làm xong, chúng ta cũng sớm ngày đi qua nương nhờ, đúng không nào? - Ngoài ra! Lục Ly đột nhiên áp sát lại bên tai Nguyên Thường Thường, cười hắc hắc nói: - Đêm nay ta muốn tâm sự vài chuyện với cung chủ, mời nàng bớt chút thời gian đến phòng ta. Đương nhiên, nếu Nguyên trưởng lão cũng muốn đi cùng, vậy thì tốt không gì bằng. Lời này khiến cả người Nguyên Thường Thường như nhũn ra, Lục Ly lại dám muốn chơi tỷ muội hoa... mặc dù rất kích thích, nhưng e là Nguyên Ngọc Ngọc sẽ không đồng ý. - Đáng ghét... Nguyên Thường Thường vỗ nhẹ lên lưng Lục Ly, nói: - Ngươi yêu cầu quá đáng, nỡm ạ. - Ha ha ha!
Chương 1978 Đào sâu ba thước
Lục Ly xoay người đi về cung điện đang ở, trong lòng Nguyên Thường Thường lại buông lỏng rất nhiều. Mấy ngày trước Lục Ly đóng cửa không tiếp khách khiến Nguyên Ngọc Ngọc và nàng đều kinh nghi không thôi. Bây giờ hắn lại đánh chủ ý lên người nàng và Nguyên Ngọc Ngọc, rất rõ ràng, Lục Ly muốn được cả người cả tiền, như thế hắn mới nguyện ý gia nhập Phá Thiên Cung. Đợi Nguyên Thường Thường chuyển lời của Lục Ly cho Nguyên Ngọc Ngọc, kẻ sau nghe xong cũng giãn mày ra, mặc dù Lục Ly có hơi tham lam chút, chẳng qua cũng không phải là không thể đáp ứng. Đối với Nguyên Ngọc Ngọc mà nói, thần nguyên không tính là gì, gửi thân cho Lục Ly cũng không thành vấn đề, thậm chí hai tỷ muội cùng lúc hầu hạ Lục Ly đều không thành vấn đề, điều nàng muốn chỉ là Lục Ly tuyệt đối quy tâm. Một tướng khó cầu, nhân tài vô giá! Nếu Lục Ly không đưa ra yêu cầu gì, trực tiếp tới nương nhờ, Nguyên Ngọc Ngọc mới sẽ không yên tâm. Cung chủ và trưởng lão đích thân hầu hạ hắn một đêm, điều kiện như thế đã là hết nấc, nếu Lục Ly còn không biết điều, Nguyên Ngọc Ngọc sẽ trực tiếp ra tay chém giết. - Tỷ! Nghĩ tới đây, Nguyên Ngọc Ngọc lại có chút ngượng ngập, nhỏ giọng nói: - Ngươi đi về rửa mặt một phen, đến đêm theo ta cùng đi gặp Lục Lẫm. - Được rồi... Da mặt Nguyên Thường Thường vốn luôn rất dày, lúc này lại cũng lộ vẻ e lệ, sắc mặt đỏ bừng đi ra, trong đầu không ngừng mường tượng cảnh đêm nay nàng và Nguyên Ngọc Ngọc cùng lúc bồi Lục Ly hoan hảo... … Đợi khi màn đêm buông xuống, Nguyên Ngọc Ngọc và Nguyên Thường Thường đều có chút ngượng ngùng. Nếu chỉ là một người thì không sao, đằng này lại là hai tỷ muội bồi cùng một người, quan hệ giữa hai tỷ muội còn không phải quá tốt, khó tránh khỏi có chút xấu hổ lẫn không thoải mái. Nguyên Thường Thường rửa mặt, đổi một bộ váy dài đỏ chót, trang điểm sơ qua, hiện vẻ càng thêm quyến rũ động người. Nàng đến trước một bước, chờ ngoài cung điện Lục Ly đang ở, đợi hội hợp với Nguyên Ngọc Ngọc. Gần nửa canh giờ sau, Nguyên Ngọc Ngọc mới đến, nàng vẫn mặc bộ váy dài màu hồng phấn lúc sau, phía sau còn có hai tên thị nữ đi cùng. Nàng thoáng nhìn qua Nguyên Thường Thường, miễn cưỡng cười nói: - Ủy khuất tỷ tỷ. Mặc dù trong lòng hai tỷ muội có khúc mắc, ngoài mặt lại vẫn rất khách khí, Nguyên Thường Thường cúi người hành lễ nói: - Hẳn nên thôi, là ủy khuất cung chủ mới đúng. Nguyên Ngọc Ngọc phất phất tay, để hai tên thị nữ chờ ở bên ngoài, không có lệnh của nàng tuyệt đối không được thả người tiến vào. Ổn định tâm thần một phen, Nguyên Ngọc Ngọc dẫn theo Nguyên Thường Thường đi vào cung điện, bên trong rất yên tĩnh, Lục Ly không ở trong đại điện, cửa phòng bên cạnh vẫn đóng kín. - Hừ! Nguyên Ngọc Ngọc thoáng có chút bất mãn, Lục Ly thật lớn lối, hai người đã cùng đến rồi mà hắn vẫn không đi ra nghênh đón... - Gõ cửa đi... Nguyên Ngọc Ngọc nghĩ nghĩ, sau đó khẽ thở dài khoát tay nói, nàng xoay người đi, không nhìn cửa, trên mặt chớp qua một tia phẫn nộ. Hai tỷ muội cùng lúc bồi nam nhân, nếu Lục Ly là Thần Giới Chí Tôn thì cũng thôi, khăng khăng khí tức hắn lại chỉ tương đương Thần Linh Thượng Bảng... Ông! Nguyên Thường Thường quán chú thần lực xúc động cấm chế, Nguyên Ngọc Ngọc lập tức khẩn trương. Nghĩ đến cảnh sau đó lại không khỏi vừa ngượng ngùng vừa ủy khuất, đồng thời xen lẫn với chút chờ mong, đủ loại cảm giác dâng lêntrong lòng. Nguyên Thường Thường cũng tương tự, đương nhiên phần nhiều vẫn là cảm giác biệt khuất. Trước đó nàng muốn câu dẫn Lục Ly, kết quả Lục Ly không chút động tâm, bây giờ Lục Ly lại muốn nàng làm tặng kèm, đây rõ ràng là không tôn trọng nàng. Chẳng qua nàng có thể làm được gì? Nàng cũng rất tuyệt vọng... Nàng chỉ có thể như chó, bị người gọi thì đến đuổi thì đi. Nghĩ đến lát nữa phải cùng Nguyên Ngọc Ngọc hầu hạ Lục Ly, nàng lại bất giác có chút hưng phấn. Muội muội này một mực xem thường nàng, lát nữa không phải cũng như chó quỳ gối trước mặt Lục Ly, cùng lúc tiếp nhận ân sủng từ hắn... Ông! Cấm chế lấp lánh suốt hơn mười giây, cửa lại vẫn không được mở ra, Nguyên Thường Thường nhíu mày, Lục Ly làm cái quỷ gì vậy? Có phải kiêu ngạo quá rồi không? Sắc mặt Nguyên Ngọc Ngọc càng lúc càng khó coi, cảm giác như bị Lục Ly hung hăng làm nhục, nàng thầm nghĩ nếu qua mười giây mà Lục Ly còn không mở cửa, nàng liền xoay người rời đi. Rất nhanh, mười giây trôi qua! Cửa vẫn im lìm không nhúc nhích, sắc mặt Nguyên Ngọc Ngọc và Nguyên Thường Thường đều rất khó coi, Nguyên Ngọc Ngọc giậm chân quay người định rời đi. Nhưng vừa đi vài bước, nàng đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, trong mắt lóe lên tinh mang, bất ngờ vung tay đánh ra một đạo lưu quang lên cấm chế ngoài cửa. Cấm chế này chỉ là cấm chế bình thường, làm sao trụ được trước một kích mang đầy phẫn nộ của Nguyên Ngọc Ngọc. Nháy mắt liền bị đánh nát, cửa đá chậm rãi mở ra. - Không người? Thần niệm Nguyên Thường Thường quét vào bên trong, đợi lúc thấy bên trong không có ai, trên mặt nàng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó là sát ý nồng đậm. Bị chơi xỏ! Nàng và Nguyên Thường Thường tắm rửa nửa ngày, quấn quít nửa ngày, thật không dễ dàng mới lấy hết dũng khí tới đây, chuẩn bị mặc cho Lục Ly khinh nhờn đùa bỡn, kết quả Lục Ly lại không ở bên trong. Nguyên Thường Thường chỉ cảm thấy mặt đau rát, như thể đây là nhục nhã lớn nhất trong đời. Ông! Nguyên Ngọc Ngọc lại không nghĩ quá nhiều, thần niệm như thủy triều khuếch tán ra bốn phía, rất nhanh đã bao phủ toàn bộ Phá Thiên Cốc. Sau khi xác định không phát hiện bóng dáng Lục Ly, nàng phẫn nộ rống lên: - Xuất động toàn cung, tìm ra Lục Lẫm cho ta. Dù phải đào sâu ba thước, tìm khắp ức vạn dặm xung quanh cũng phải lôi hắn về đây! Lục Ly đi! Ngay từ lúc xế chiều hắn đã yên ắng rời đi, cách để rời đi tự nhiên là Phi Độ Hư Không. Thực ra buổi chiều lúc hắn Phi Độ Hư Không, không gian trong phòng có chút ba động, chẳng qua hắn bố trí một cấm chế ổn cố không gian, cộng thêm trong cung điện không có người giám thị, bởi thế hắn mới vô thanh vô tức rời đi mà không ai biết. Để Nguyên Thường Thường đưa trở về? Lục Ly đâu có ngu, vạn nhất Nguyên Ngọc Ngọc đổi ý, đột nhiên mò tới ám sát hắn thì sao?
Chương 1979 Bàn Vương Lệnh
Nguyên Thường Thường ở bên người, hành tung hắn bị người khóa chặt, tùy thời có thể đánh lén ám sát, trên đường đi rất khó lòng phòng bị. Nương nhờ Phá Thiên Cung? Làm gì có chuyện đó. Khoan nói con người Nguyên Ngọc Ngọc không đáng để hắn nương nhờ, đi theo thủ lĩnh kiểu này e là hắn chết lúc nào đều không biết. Thần nguyên tới tay, Lục Ly có điên mới không đi. Thế là hắn quyết đoán sử dụng Phi Độ Hư Không cao chạy xa bay. Dù có bị hoài nghi ra thân phận thật, hắn cũng hết cách, muốn kiếm thần nguyên tự nhiên cũng phải chấp nhận mạo hiểm. Nguyên Ngọc Ngọc đại nộ, trọn cả Phá Thiên Cung đều xuất động, Lộ Trường Hà dẫn theo mười mấy tên trưởng lão chia ra chạy khắp bốn phương tám hướng, truy tung Lục Ly. Những người còn lại thì lục tìm bốn phía trong ngoài Phá Thiên Cốc, dù phải đào ba thước đất cũng quyết tìm cho ra Lục Ly. Thần niệm Nguyên Ngọc Ngọc đảo quanh một vòng, trong mắt không giấu được vẻ nghi hoặc, rốt cục Lục Ly đã rời đi bằng cách nào? Toàn bộ Phá Thiên Cốc đều là người của nàng, khắp nơi đều có mật thám, vô số thần niệm cường giả nhìn quét, dù Lục Ly có biến thành con ruồi cũng rất khó vô thanh vô tức bay ra ngoài. - Ồ? Thần niệm Nguyên Ngọc Ngọc đột nhiên khóa chặt một góc trong gian phòng Lục Ly, ở đó nàng nhìn thấy một ít trận thạch vỡ vụn. Lập tức lao tới, rất nhanh liền bạo nộ, miệng phun ra mấy chữ: - Tế đàn truyền tống! Trong góc phòng có một tế đàn rất nhỏ, chỉ là đã vỡ vụn, đây là thủ thuật che mắt Lục Ly cố ý lưu lại. Bố trí này của hắn rất không sai, Nguyên Ngọc Ngọc lập tức nhận định Lục Ly đã trốn đi thông qua truyền tống trận này. - Người đâu! Nguyên Ngọc Ngọc quát khẽ, lệnh nói: - Điều động toàn bộ võ giả Chiến Đường trong cung, chia làm tám đội, truy tung về tám hướng đi, một khi phát hiện Lục Lẫm lập tức truyền báo đi về. Vù vù! Một tên trưởng lão đi đóng lại Vạn Long Tỏa Khung đại trận, hơn vạn võ giả Chiến Đường bay vụt ra, mỗi tên thống lĩnh dẫn theo một đội, như châu chấu rải ra khắp bốn phương tám hướng, bắt đầu truy lùng hành tung Lục Ly. Đám người này làm sao có thể truy tung được Lục Ly? Dù có là Lộ Trường Hà cũng không cách nào truy tung được, bởi vì ngoài cốc chẳng hề có bất kỳ vết tích nào, hơn nữa lúc này Lục Ly đã ở xa cả ngàn dặm. Một lần Phi Độ Hư Không, Lục Ly liền có thể xoải qua hơn một phủ vực, Bàn Vương Thành cách bên này không tính quá xa, vận khí hắn không sai, chỉ sau một lần Phi Độ Hư Không đã vừa khéo tới được bên ngoài Bàn Vương Thành. Lục Ly đi ra ở trong một ngọn núi lớn, thần niệm hắn thăm dò bốn phía một lượt, xác định phụ cận không có người, lập tức thở phào một hơi. Hắn mặc lên Linh Ẩn Chiến Giáp, dạo một vòng xung quanh, lấy ra địa đồ so sánh đối chiếu, phát hiện Bàn Vương Thành ở ngay gần đây, lập tức đại hỉ. Qua Bàn Vương thành, lại đi mười ngày nửa tháng liền có thể trở lại Côn Luân Sơn. Chỉ cần trở lại Côn Luân Sơn, dù Nguyên Ngọc Ngọc và Lộ Trường Hà có đến tìm, hắn đều không sợ. Bằng vào hai người kia thì còn khuya mới phá nổi Vạn Long Tỏa Khung đại trận. Một đường tiềm hành, tâm tình Lục Ly rất tốt, ra ngoài dạo quanh một vòng, lấy được ba mươi ức thần nguyên, nếu cứ tiếp tục bố trí vài đại trận thế này, kiếm trăm ức thần nguyên không phải là chuyện khó. Có thần nguyên, thế lực phát triển cũng sẽ nhanh hơn, đồng thời bản thân Lục Ly cũng có thể nhanh chóng đề thăng chiến lực. Có được nhiều thần nguyên như vậy, trừ phi thiên phú Lục Ly cực kém, bằng không đề thăng chiến lực là điều hết sức đơn giản... Có nhiều cách để đề thăng chiến lực, đầu tiên là đề thăng thần lực, hai là đề thăng linh hồn, ba là đề thăng nhục thân, bốn là đề thăng pháp tắc chân ý, cuối cùng còn có một cách nữa, đó là lĩnh hội thần thuật cường đại. Nghĩ đến đề thăng chiến lực, trong lòng Lục Ly khẽ động, lập tức liền tới Bàn Vương Thành, liệu có nên vào thành xem xem có thần bia hay không? Từ sau lần nhìn qua tư liệu về thần bia, đối với thần bia, Lục Ly một mực rất mong chờ, nếu có thể mua được một tấm thần bia, đối với hắn hay đối với toàn bộ Đồ Thần Điện đều có lợi ích cực lớn. - Đi! Nghĩ tới đây, tốc độ Lục Ly lại nhanh hơn mấy phần, nửa ngày sau hắn đã đứng ở trước cửa Bàn Vương Thành. Mang lên mặt nạ Ngân Hồ, nhanh chân đi về phía cửa chính. - Lệnh bài! Tên quân sĩ đứng trước cửa chính lạnh lùng cản lại Lục Ly, Lục Ly không khỏi kinh ngạc, lần trước hắn theo chân Nguyên Thường Thường tiến vào, không ngờ vào thành lại phải cần có lệnh bài. - Không có lệnh bài! Lục Ly thành thực bẩm báo, tên quân sĩ kia lạnh lùng nói: - Không có lệnh bài, vậy thì giao nộp một vạn thần nguyên. - Mẹ... ăn cướp đấy à! Lục Ly tròn mắt, hỏi tiếp: - Phải làm sao mới có được lệnh bài? - Đi Nội Vụ Phủ! Tên quân sĩ mặt không biểu tình giải thích nói: - Giao nộp trăm vạn thần nguyên liền được đến lệnh bài, sau này có thể tự do ra vào thành. - ... Lục Ly nghẹn lời, Bàn Vương Phủ ăn cướp chắc, một tấm lệnh bài rách mà đòi tận trăm vạn thần nguyên, chỉ dựa vào thứ này, mỗi năm Bàn Vương Phủ đã có thể kiếm được bao nhiêu? - Đúng rồi... Lục Ly đột nhiên nhớ ra hình như trước đây Bàn Vũ Thấm có đưa cho hắn một tấm lệnh bài... trên tấm lệnh bài kia ghi một chữ “Bàn”, không biết lệnh bài này có thể vào thành được không? Nếu không vào được, hắn chỉ đành cầm trăm vạn thần nguyên đi mua một tấm. Ông! Giới chỉ trong tay sáng lên, giơ ra tấm lệnh bài kia, sắc mặt tên quân sĩ lập tức khẽ biến. Mấy tên quân sĩ gần đó quét mắt nhìn tới cũng biến sắc, thần niệm đảo qua vài lần, sau đó bất ngờ khuỵu gối quỳ xuống, quát khẽ nói: - Tham kiến đại nhân! Bá bá bá! Hơn ngàn quân sĩ đứng ngoài cửa thành đều bị kinh động, một tên thống lĩnh nhìn lướt qua, rồi cũng cấp tốc khuỵu gối quỳ xuống nói: - Tham kiến đại nhân! Phanh phanh phanh! Thống lĩnh đều quỳ, tất cả quân sĩ tại trường lập tức cũng quỳ theo, dọa cho Lục Ly và đám võ giả muốn ra vào thành nhảy dựng lên. Rất nhiều võ giả ra vào thành nhìn sang Lục Ly, trong lòng ngấm ngầm kinh nghi, vị này rốt cuộc là ai? Không ngờ có thể khiến cho quân sĩ Bàn Vương Phủ đồng loạt quỳ xuống.
Chương 1980 Thần bia trung phẩm
Phải biết, dù có là thủ lĩnh thế lực thượng phẩm tới đây, đám quân sĩ này cũng sẽ không quỳ, trừ phi là đại nhân vật thế lực siêu phẩm xuất hiện... - Thân phận Bàn Vũ Thấm rốt cục là gì? Chính bản thân Lục Ly cũng bị dọa sợ, hắn chỉ muốn miễn phí vào thành, không ngờ lệnh bài này lại có uy lực lớn đến vậy. Hắn ngượng ngùng thu lại lệnh bài, nhàn nhạt nói: - Ta có thể vào thành được chưa? - Đương nhiên, mời đại nhân! Tên thống lĩnh kia hung hăng trừng mắt nhìn tên quân sĩ cản lại Lục Ly khi trước, sau đó cười bồi nói. Lục Ly không dám ngừng lâu, rảo bước đi vào trong thành, rất nhanh liền tan biến. Thẳng đến khi thân ảnh Lục Ly khuất hẳn, tên thống lĩnh mới đứng dậy, mấy tên quân sĩ vặn hỏi Lục Ly vừa rồi đều chảy đầy mồ hôi lạnh. Một tên Đại Năng Thần Giới vừa khéo phải vào thành, nhìn thấy cảnh này, yên ắng đi đến bên người tên thống lĩnh, nhỏ giọng hỏi: - Lão Hạ, đây là người nào? Sao các ngươi có vẻ sợ thế? Thống lĩnh xoa xoa mồ hôi trên trán, nhìn chung quanh một cái, sau đó thấp giọng nói: - Thứ hắn cầm chính là Bàn Vương Lệnh, lệnh bài này là do Bàn Vương đích thân phát ra, chỉ có ba mươi chiếc. Chậc chậc Tên Đại Năng Thần Giới kia hít sâu một hơi khí lạnh, âm thầm nhớ kỹ hình dạng Lục Ly. Sau khi đi về nhất định phải dặn dò người mình, tuyệt đối không thể trêu chọc người này. Sắc trời đã tối, Lục Ly vốn định lập tức đi Bàn Vương Điện, nhưng nhìn lên sắc trời, ngẫm lại thấy tốt nhất vẫn nên nghỉ lại một đêm, đợi sáng mai rồi tính. Đêm hôm khuya khoắt đi bàn chuyện cũng không thích hợp, vạn nhất Bàn Vũ Thấm không ở Bàn Vương Điện, đến lúc đó Diệp Khai còn phải đi mời nàng. Lục Ly muốn tìm người dò la tình hình, nếu có thể không đi Bàn Vương Điện mà vẫn mua được thần bia, Lục Ly thực không muốn đi làm phiền Bàn Vũ Thấm, bởi vì hắn không muốn thiếu nợ người khác quá nhiều. Ngoài ra, khả năng thân phận địa vị Bàn Vũ Thấm không thấp, nếu chỉ là tiểu thư Bàn gia bình thường, Lục Ly sẽ không có nhiều cố kỵ đến vậy, nhưng giờ biết rồi, hắn không dám tùy tiện đi tìm nàng. Trong thâm tâm Lục Ly cũng có ngạo khí, không muốn dựa vào nữ nhân quá nhiều, làm vậy sẽ khiến hắn có cảm giác như đang ăn bám. Năm đó Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh cũng là như vậy, Lục Ly vẫn luôn một mực cố gắng duy trì tôn nghiêm và ngạo cốt của nam nhân. Tiến vào khách sạn lần trước, thuê một tiểu viện, sau đó gọi phục vụ tới, ném cho đối phương một ngàn thần nguyên. Người kia lập tức hiểu ý, khom lưng nói: - Đại nhân có chuyện gì, cứ việc phân phó. Lục Ly thuận miệng hỏi: - Trừ Bàn Vương điện, còn đại thương hội nào có thể mua được thần tài và bảo vật? - Có! Tên phục vụ đáp lời rất nhanh: - Còn có hai đại thương hội, một là U Yến Điện, hai là Bắc Tuyết Điện. Hai nơi này đều là đại thương hội tại U Yến chi địa, U Yến Điện lấy đấu giá làm chủ, Bắc Tuyết Điện thì lấy bán thần tài phổ thông làm chủ, số lượng nhiều giá cả thấp. - Đấu giá hội? Lục Ly khẽ chau mày, hắn không mấy hứng thú với đấu giá hội. Bởi vì thứ vốn giá cả không cao, nếu có người tranh đoạt, giá cả sẽ nhảy lên mấy lần. Hắn kiếm thần nguyên cũng không dễ, không thể tùy tiện tiêu xài. Bắc Tuyết Điện chủ yếu bán thần tài phổ thông, xem ra là lấy lượng bù chất, chắc sẽ không có thần bia. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi tiếp: - Ngươi biết thương hội nào có bán thần bia không? - Thần bia? Tên phục vụ từng có nghe nói qua về loại bảo vật này, nhưng rõ ràng không biết tình huống cụ thể, bèn lắc đầu nói: - Thần bia quá tôn quý, đó là chí bảo, tiểu nhân làm sao biết được? Đại nhân có thể tới Bàn Vương Điện và U Yến Điện thử vận may xem sao. - Được, cầm thần nguyên ra ngoài đi. Lục Ly phất phất tay, tên phục vụ lập tức bái tạ cầm thần nguyên lui ra, trên mặt toàn là hỉ sắc. Tùy tiện trả lời mấy câu không ngờ lại được một ngàn thần nguyên, đây chính là bổng lộc một năm của hắn. - Ngày mai tới U Yến Điện hỏi thử xem. Lục Ly quyết định trước đi U Yến Điện hỏi thử, nếu không có, vậy thì chỉ còn cách đi Bàn Vương Điện. Một đêm vô sự, ngày thứ hai mặt trời vừa lên Lục Ly liền mở mắt, rửa ráy một phen, sau đó rảo bước đi ra, trực tiếp tới một tòa thành bảo lớn ở phía tây quảng trường. Tiến vào trong, Lục Ly nói muốn mua bảo vật, giá trị từ một ức thần nguyên trở lên, thị nữ tiếp tân trong điện lập tức cung kính rất nhiều, dẫn Lục Ly đi đến một thiền điện. - Chào quý khách! Trong thiền điện là một tên quản sự tương tự như Diệp Khai khi trước, trên mặt hiện đầy ý cười tươi rói, rất là khách khí. Đối đãi khách nhân, người làm ăn thường thường đều khách khí thế cả, nhất là với khách xộp. Đợi thị nữ dâng trà xong xuôi, Lục Ly đi thẳng vào vấn đề, hỏi: - Trương quản sự, chỗ này của ngươi có thần bia không? - Thần bia? Ý cười trên mặt Trương quản sự lại tươi thêm mấy phần, lập tức hồi đáp nói: - Trước mắt trong điện có hai tấm thần bia, một tấm là trung phẩm, một tấm là siêu phẩm. Tấm thần bia siêu phẩm này mới vừa được đào lên không lâu, được đến ở ngay trong tây nam bộ Quỷ Vương Cốc. - Trung phẩm? Siêu phẩm? Lục Ly có chút mơ hồ hỏi: - Khác nhau ở chỗ nào? Trương quản sự ngạc nhiên nhìn Lục Ly, đã có thể mua được thần bia, Lục Ly chắc phải xuất thân từ đại thế lực, tại sao ngay cả những thường thức này đều không biết? Song Trương quản sự vẫn kiên nhẫn giải thích: - Thần bia cũng tương tự như Thần khí, chia làm thánh phẩm, siêu phẩm, thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm. Đẳng cấp khác nhau, cấp bậc và số lượng chân ý đạo vận ẩn chứa trong thần bia cũng khác nhau, tỳ như trong tấm thần bia trung phẩm này của chúng ta ẩn chứa sáu chân ý đạo vận trung phẩm. Còn thần bia siêu phẩm kia thì lại ẩn chứa một chân ý đạo vận siêu phẩm, ba chân ý đạo vận thượng phẩm, mười chân ý đạo vận trung phẩm. - Thì ra là thế! Lục Ly khẽ gật đầu, tiếp tục dò hỏi: - Giá tiền thì sao? Có thể trực tiếp mua sắm không? - Thần bia trung phẩm có thể trực tiếp mua sắm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK