Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2016 Chôn cùng
Thậm chí thế lực thượng phẩm khai chiến, đối với rất nhiều người mà nói cũng là việc nhỏ, trừ phi siêu phẩm thế lực chém giết, mới có thể gây nên toàn bộ U Yến Chi Địa chú ý. Ba năm qua Đồ Thần Điện rất yên tĩnh, không có bất kỳ thế lực nào dám đến đánh chủ ý vào Đồ Thần Điện. Thời gian ba năm Đồ Thần Điện không ngừng phát triển ra gấp sáu bảy lần, bang chúng đạt đến hơn hai vạn người, xuất hiện hai vị Đại Năng Thần Giới, Triệu Hỉ và Vinh Chính. Trước kia Triệu Hỉ đã sắp đột phá, về sau từ bên trong Thần Bia cảm ngộ ba loại chân ý, đồng thời thành công dung hợp, lúc này mới thành công đạt tới thực lực Đại Năng Thần Giới. Vinh Chính là người bên ngoài, trước khi đến đã là Đại Năng Thần Giới, hắn là nghe danh mà đến, vốn là một tên du hiệp. Lúc mới đầu Triệu Hỉ không chịu tiếp nhận Vinh Chính, về sau Vinh Chính trực tiếp yêu cầu trở thành hồn nô của Triệu Hỉ, vì Đồ Thần Điện hiệu lực trăm năm, chứng minh sự chân thành của hắn, Triệu Hỉ và mấy vị trưởng lão thương nghị xuống mới tiếp nhận hắn. Thời gian ba năm bang chúng tăng lên sáu bảy lần, còn có Vinh Chính gia nhập. Cũng không phải là đám người Triệu Hỉ có cách quản lý, mà là bởi vì bên trên Côn Luân Sơn cắm một cây cờ xí, một cây Bàn Vương Kỳ tượng trưng cho quyền lực và lực uy hiếp tuyệt đối. Ngoài ra còn có một điểm, đó là phía dưới long mạch đào bới ra tinh thạch mới, còn là một loại tinh thạch rất khan hiếm, Hương Hoa Thạch. Khiến Đồ Thần Điện lập tức biến thành nhà giàu mới nổi, nếu như không có thần nguyên, cho dù có người tìm đến Đồ Thần Điện nương tựa thì Triệu Hỉ cũng không dám thu, những người này đều phải dùng thần nguyên nuôi. Tuyệt đối an toàn, cộng thêm có thần nguyên, tuỳ ý học tập thần thuật, có vô số tài liệu. Địa phương tốt như vậy, có võ giả nào không thích? Lúc đầu Côn Luân Sơn rất lớn, thoáng cái có hơn hai vạn người đến ở dường như hơi có vẻ chật chội. Hơn một năm trước, Triệu Hỉ và mấy cái trưởng lão thương nghị, quyết định đánh hạ vài cái địa bàn xung quanh, mở rộng phạm vi thế lực. Xung quanh có bốn cái thế lực hạ phẩm, dựa theo quy củ là không thể tiến đánh. Thế nhưng đám người Triệu Hỉ hiểu được biến báo, phái người âm thầm truyền lời, thủ lĩnh hai cái thế lực lập tức tới chủ động quy hàng. Còn có hai cái thế lực, nửa đêm bị hai đội võ giả không rõ lai lịch cướp sạch một phen, giết không ít người, ngày thứ ba các võ giả còn lại chủ động tới quy hàng. Lấy được bốn khối địa bàn, mấy vạn võ giả liền dễ an trí, tài nguyên xung quanh cũng đều bị chiếm cứ, Đồ Thần Điện không ngừng phát triển, vui vẻ phồn vinh, rất nhiều võ giả vô cùng phấn chấn, tiếc nuối duy nhất chính là mãi không thể nhìn thấy vị điện chủ trong truyền thuyết kia. Đồ Thần Điện còn có một chuyện đặc sắc, đó chính là tiểu công chúa Trì Hi Nhi của bọn họ. Cô bé này trưởng thành rất nhanh, rất có loại cảm giác con gái mười tám lột xác. Bé con như phấn điêu ngọc trác năm đó, đã biến thành thiếu nữ ngây ngô tuyệt mỹ, trước ngực hơi có chút nở ra, cái mông cũng có chút nhếch lên, đã bắt đầu hiện ra vẻ xinh đẹp của nữ nhân. Gương mặt của nàng xinh đẹp hơn mấy phần, tựa như tinh linh trong rừng, có một loại khí chất kỳ ảo. Nhất là mấy năm gần đây, nàng gần như không gặp người, luôn luôn một mình ngồi ở trên vách đá phía nam ngẩn người, càng làm cho nàng nhiều hơn một loại quyền uy nữ thần chỉ có thể nhìn từ xa không thể tới gần đùa giỡn. - Ba năm, ca ca, tại sao ngươi vẫn chưa trở về, chẳng lẽ ngươi không cần Hi Nhi sao? Lông mày Trì Hi Nhi nhíu lại, ngắm nhìn phương xa, cuồng phong làm váy dài màu xanh của nàng bay phất phới, làm loạn tóc nàng, cũng thổi loạn luôn trái tim nàng. Lục Ly không ở đây, Trì Hi Nhi cảm giác bầu trời một mực tối đen, cảm giác một mình trôi nổi trong biển rộng, không có phương hướng và cảm giác an toàn, giống như là lục bình không rễ. Loại cảm giác này rất không thoải mái, thời gian trôi qua vô cùng đau khổ. - Năm năm! Trì Hi Nhi rất kiên định lẩm bẩm: - Nhất định năm năm sau thực lực của ta sẽ tăng lên một bậc thang, rất có thể đạt tới Đại Năng Thần Giới, đến lúc đó nếu như ca còn không ra, ta sẽ vào Quỷ Vương Điện đi tìm ngươi! Nếu để cho ngoại nhân nghe được câu này, khẳng định sẽ sợ hãi thán phục thiên phú của Trì Hi Nhi. Trên thực tế, đám người Triệu Hỉ vẫn cảm thán không thôi, ba năm này Trì Hi Nhi ngoại trừ ở trên vách núi ngẩn người ra, thời gian còn lại đều dùng tu luyện. Thiên phú của nàng vô cùng biến thái, trong vòng ba năm chiến lực không ngừng kéo lên, người khác là tăng lên từng bước một, nàng lại là đi lên từng bậc từng bậc một. - Hưu! Có một cái bóng đen từ nơi xa bay vụt đến, nhảy lên như viên hầu, quỳ một gối xuống trước người Trì Hi Nhi nói: - Hi tiểu thư, thiếu phủ chủ Bá Vương Phủ lại tới, sẽ lập tức tiến vào Côn Luân Sơn. - Hừ hừ. Trì Hi Nhi nhếch miệng, gương mặt xinh đẹp trở nên rét lạnh. Cái Bá Vương Phủ này là siêu phẩm thế lực, Nhị gia gia của thiếu phủ chủ còn là Chí Tôn Thần Giới, nghe nói quan hệ rất không tệ với Bàn Vương. Một năm trước thiếu phủ chủ Bá Vương Phủ đi ngang qua nơi này, sau khi gặp Trì Hi Nhi một lần, lập tức kinh động như gặp thiên nhân, bâu lấy Trì Hi Nhi như con ruồi. Trì Hi Nhi rất không nể mặt mũi, hai lần trước còn lạnh lùng ra ứng phó một phen, hai lần đó nghe nói hắn tới liền lập tức về thành bế quan. Vị thiếu phủ chủ Bá Vương Phủ này cũng không phải là ác bá, không dám cưỡng ép cướp người, dù sao Côn Luân Sơn cũng cắm một cây Bàn Vương Kỳ, cho hắn một trăm cái lá gan cũng không dám làm loạn. - Ca, ta đi bế quan! Trì Hi Nhi nhìn thoáng qua phương hướng Quỷ Vương Cốc, cắn môi một cái nói: - Nhất định năm năm sau ta sẽ đột phá cấp bậc Đại Năng Thần Giới, nếu như ngươi không ra, ta sẽ đi vào tìm ngươi, hoặc là chôn cùng ngươi! - Hưu! Trì Hi Nhi còn chưa trở về, một đạo bạch ảnh đã nhẹ nhàng đi lên, bởi vì gần đây người ra vào Côn Luân Sơn tương đối nhiều, cộng thêm có Bàn Vương Kỳ, nên Triệu Hỉ không mở ra Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận.
Chương 2017 Ngọc công tử

Chính vì vậy mà đạo bạch ảnh kia mới có thể nhẹ nhàng đi lên, đứng ở trước mặt Trì Hi Nhi. - Chào Hi Nhi tiểu thư! Bạch ảnh là một vị công tử tuổi trẻ mặc cẩm bào màu trắng, người này môi hồng răng trắng, tướng mạo khôi ngô, bên hông quấn đai ngọc màu đỏ, kết hợp với nụ cười nhàn nhạt ở khóe miệng, khiến hắn lộ ra một loại khí tức rất tà mị. Dáng người thẳng tắp, động tác tiêu sái, có một loại cảm giác văn nhã của công tử, ngọc thụ lâm phong. - Hưu hưu hưu! Mấy võ giả Đồ Thần Điện nhìn thấy bên cạnh Trì Hi Nhi có người, vội vàng chạy tới vây quanh Trì Hi Nhi. Thế nhưng sau khi nhìn thấy bạch y công tử, vẻ mặt bọn họ trở nên cung kính vài phần, mấy người khom mình hành lễ nói: - Tham kiến Ngọc công tử. Ngọc công tử nhìn cũng không nhìn bọn họ một cái, cười hì hì, trong tay lóe lên quang mang, một viên linh quả màu hồng phấn xuất hiện đưa cho Trì Hi Nhi nói: - Hi Nhi tiểu thư, đây là Thiên Gia Quả, mặc dù công hiệu kém Bất Lão Quả một chút, nhưng cũng là nhất đẳng linh quả, sau khi nàng ăn vào có thể bảo vệ dung nhan vạn năm không già. - Thiên Gia Quả! Có một tên hộ vệ đã nghe nói qua về loại quả này, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nghe nói một quả loại này giá vài triệu thần nguyên. Quả nhiên vị thiếu phủ chủ Bá Vương Phủ này giàu có, tùy tiện lấy ra một quả cũng giá trị vài triệu thần nguyên. Trì Hi Nhi không thèm nhìn quả trong tay Ngọc công tử chút nào, nàng đã có chút hiểu rõ về thân thể nẩy nở, chuyện nam nữ. Ánh mắt tên Ngọc công tử này nhìn nàng khác với những người khác, bản năng nàng cảm thấy chán ghét, cho nên nàng lạnh lùng nói: - Đa tạ hảo ý của Ngọc công tử, ta còn phải bế quan tu luyện, tạm biệt Ngọc công tử. - Tu luyện? Trì Hi Nhi tỏ thái độ lạnh lùng, nhưng Ngọc công tử cũng không giận, trong tay hắn xuất hiện một cái không gian giới chỉ nói: - Hi Nhi tiểu thư, trong này có một vạn Đỉnh Thái Đan, một vạn Thước Hồn Đan và một khối thần bia thượng phẩm, đều có thể cho nàng dùng. Ta vừa vặn muốn đi Dao Trì một chuyến, Hi Nhi tiểu thư đi cùng ta chứ, đảm bảo khi nàng trở về, nàng đã đột phá Đại Năng Thần Giới. - Đỉnh Thái Đan, Thước Hồn Đan, thượng phẩm thần bia. Mấy tên hộ vệ kia đã bị chấn động tới không nói ra lời, những thứ này đều là đan dược và bảo vật tu luyện cao cấp nhất, vị Ngọc công tử này quá chịu chơi. Sợ là tiểu thư đại gia tộc bình thường cũng không thể kháng cự loại dụ hoặc này, dùng Đỉnh Thái Đan và Thước Hồn Đan tu luyện, cộng thêm tìm hiểu chân ý bên trong thượng phẩm thần bia, thực lực sẽ tăng vọt. Sắc mặt Trì Hi Nhi không có một tia thay đổi, thậm chí không nhìn không gian giới chỉ chút nào, nàng lạnh lùng nói: - Thật xin lỗi, Ngọc công tử, ta không đi đâu cả, cũng không cần đồ vật của ngươi, tạm biệt. Nói xong Trì Hi Nhi xoay người rời đi, không có một tia lưu luyến, bước chân rất kiên quyết, rất nhanh đã biến mất ở bên trong tòa thành, mở ra cấm chế. - Ha ha! Vậy mà Ngọc công tử không có tức giận, ngược lại còn nở nụ cười. Hắn đưa mắt nhìn bóng lưng Trì Hi Nhi biến mất ở bên trong tòa thành, sau khi thu đồ vật lại, không nhìn đám người Triệu Hỉ chạy tới, thân thể đằng không bay lên. Một chiếc phi loan nhanh chóng bay tới, Ngọc công tử bay vọt lên, tiến vào bên trong phi loan. phi loan không có dừng lại, phá không rời đi, rất nhanh đã biến mất ở chân trời phía đông. Bên trong phi loan có ba võ giả ngồi, toàn là Đại Năng Thần Giới, phía trước phi loan còn có một vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. An toàn của thiếu phủ chủ Bá Vương Phủ không thể coi thường, mỗi lần xuất hành đều có Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đi theo. - Thiếu phủ chủ! Một lão giả có nụ cười âm lãnh ở trong đại điện nhìn thấy Ngọc công tử đi vào, có chút ngượng ngùng nói: - Một tiểu nha đầu mà thôi, vì sao thiếu phủ chủ phải hao tốn nhiều thời gian, tinh lực như vậy? - Ngươi không hiểu! Ngọc công tử bưng một cái chén bạch ngọc lên, nhàn nhạt uống một ngụm nói: - Khí chất của tiểu nha đầu này rất giống người đó, người mà cả đời này ta không có được, chỉ có thể tìm vật thay thế. - Người đó? Hai mắt lão giả âm lãnh kia lóe lên, khẽ thở dài nói: - Vì sao thiếu phủ chủ lại cố chấp như thế, vị kia là người nối nghiệp do Bàn Vương chỉ định, nàng không có khả năng lấy chồng. - Ta biết! Trên mặt Ngọc công tử lộ ra vẻ cô đơn, nói: - Chính là bởi vì biết điểm này, nên những năm này ta mới sống đau khổ như vậy. Ta cũng biết ta không xứng với nàng, khí chất Trì Hi Nhi rất giống nàng, còn càng thêm tinh khiết, mấy năm sau lớn lên, phương diện dung mạo khí chất tuyệt không thua nàng, ta nhất định phải đạt được nha đầu này. - Vấn đề là... Lão giả âm lãnh có chút cuống lên, nói: - Nha đầu kia không biết tốt xấu, lại không có khả năng mạnh mẽ cướp đi, bên trên Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ, nếu như làm loạn, xảy ra chuyện lớn. Thiếu phủ chủ, cờ xí kia là vị kia cho! - Ta biết, ta đều biết! Nụ cười trên khóe miệng Ngọc công tử trở nên lạnh, âm trầm nói: - Chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, nàng thật sự trở mặt với Bá Vương Phủ chúng ta sao? Lại nói chỉ cần chúng ta không lưu lại chứng cứ, nàng có thể làm gì được ta. Một lão giả tóc trắng ở bên cạnh mở miệng, hắn kinh nghi hỏi: - Tại sao vị tiểu thư kia lại cho Đồ Thần Điện một cái Bàn Vương Kỳ, bản thân việc này là làm bừa làm loạn. Bàn Vương Kỳ đại biểu sản nghiệp Bàn Vương Phủ, Đồ Thần Điện không phải thế lực phụ thuộc Bàn Vương Phủ. - Hừ hừ! Lão giả âm lãnh giải thích nói: - Nghe nói điện chủ Đồ Thần Điện, Lục Ly có quan hệ không tệ với vị kia, năm đó vị kia còn ban cho Lục Ly một cái Bàn Vương Lệnh, Lục Ly phát sinh xung đột với Dương Lệ Nhi của Thiên Hàn Cung ở bên ngoài Bàn Vương Thành, Bàn Ninh đứng ra làm chỗ dựa cho Dương Lệ Nhi, kết quả Lục Ly lấy Bàn Vương Lệnh ra, lúc đó Bàn Ninh còn bị nhốt vào trong lao ngục. - Hả?
Chương 2018 Được ích lợi vô cùng
Được ích lợi vô cùng Nhóm dịch: Tiên Huyễn Phụ trách: Vô Tà Team Lão giả tóc trắng khẽ giật mình, sau đó càng thêm kinh nghi nói: - Vị tiểu thư mắt cao hơn đầu kia sẽ không coi trọng Lục Ly chứ, những năm qua vẫn chưa thấy nàng tốt với người ngoài như vậy, không đúng, không phải là vị tiểu thư này không thể lấy chồng sao, làm sao lại đối tốt với một nam tử như vậy. - Ầm! Không nói tới chuyện này Ngọc công tử còn không tức giận, vừa nhắc tới hắn liền giận dữ không thôi, đột nhiên cái chén trong tay bị đập một cái, lập tức chia năm xẻ bảy. Ánh mắt hắn trở nên băng lãnh, khí tức cuồng bạo trên người tràn ra, hừ lạnh nói: - Ta tới Côn Luân Sơn mấy lần, đều không nhìn thấy tên Lục Ly này, nếu như nhìn thấy người này, ta ngược lại rất muốn giao đấu với hắn một phen. Xem đến cùng hắn có cái năng lực gì khiến Bàn Vũ Thấm nhìn với con mắt khác, thủ lĩnh một cái thế lực trung phẩm, muốn chết. - Thiếu phủ chủ bớt giận. Lão giả âm lãnh vội vàng an ủi: - Nếu như Thấm tiểu thư muốn trở thành Bàn Vương đời kế tiếp, nhất định không thể lấy chồng, trừ phi nàng từ bỏ vị trí Bàn Vương. Tính ra Ngọc công tử không cần tức giận, lần này chúng ta đi Dao Trì, là có thể nhìn thấy Thấm tiểu thư, nói không chừng nàng sẽ thay đổi chủ ý, lau mắt mà nhìn công tử thì sao? Công tử sắp đột phá Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, nghịch thiên chi tư bực này, toàn bộ U Yến Chi Địa có mấy cái. - Không thể nào! Ngọc công tử khẽ thở dài một tiếng, cười khổ lắc đầu nói: - Ta hiểu rất rõ Bàn Vũ Thấm, trừ phi ta có thể thay thế Bàn Vương, nếu không nàng sẽ vĩnh viễn không coi trọng ta. Ừ, chờ lần này từ Dao Trì trở về, ta sẽ đoạt Trì Hi Nhi tới tay, không tiếc bất cứ giá nào. Không chiếm được Bàn Vũ Thấm, ta tuyệt không cho phép Trì Hi Nhi lại chạy đi. Lục Ly vẫn ở bên trong tiểu thế giới kỳ dị trong Quỷ Vương Điện, hơn nữa còn ở thâm uyên hạp cốc trước đó, hắn bế quan ba năm vẫn không nghĩ ra biện pháp gì, xuyên qua hẻm núi này. Đối với Lục Ly mà nói ba năm này tương đối khó qua, mấy tháng đầu hắn căn bản không tĩnh tâm tu luyện được, cứ tu luyện một hồi lại muốn dừng lại. Trong đầu của hắn toàn là suy nghĩ làm sao vượt qua hẻm núi, tâm loạn như ma thì làm sao có thể an tâm tu luyện. Rốt cục hơn nửa năm sau hắn cũng nhận mệnh, không suy nghĩ vẩn vơ nữa, an tâm bế quan tu luyện, cố gắng tăng chiến lực lên. Ngoại trừ tăng chiến lực của mình lên đến mức có thể chống cự thiên địa chi lực và kiếm trận ra, hắn biết mình không còn bất kỳ biện pháp nào xuyên qua thâm uyên hạp cốc. Tu luyện bên bờ vực hơn nửa năm, thực lực Lục Ly gần như không có tiến bộ, thiên địa linh khí nơi này quá mỏng manh. Tốc độ tu luyện thần lực rất chậm. Cảm ngộ chân ý! Chân ý là thứ dễ dàng cảm ngộ như vậy sao, ngoại trừ linh hồn có chỗ tăng lên thì Lục Ly không còn bất kỳ thu hoạch gì. Hơn một năm sau, nội tâm Lục Ly khẽ động, thân thể lui vào trong hạp cốc. Hắn không phải là muốn lui về, mà là hắn có một cái ý nghĩ, trong hạp cốc có Tịch Diệt Hồn Ba cường đại, Long Hồn có thể thôn phệ năng lượng Tịch Diệt Hồn Ba, Lục Ly muốn nhìn xem Long Hồn thôn phệ năng lượng Tịch Diệt Hồn Ba lâu như vậy, có thể tiến hóa hay không. Một động tác trong lúc vô tình của hắn, lại làm cho hắn hơn một năm nhận được lợi vô cùng! Hắn xếp bằng ở chỗ sâu nhất trong hẻm núi, Tịch Diệt Hồn Ba ở nơi này kinh khủng nhất, mỗi thời mỗi khắc đều dùng năng lượng cường đại xâm lấn não hải Lục Ly, sau đó đều bị Long Hồn thôn phệ. Long Hồn cũng không có tiến hóa, nhưng sau một thời gian ngắn, bắt đầu truyền lại một loại năng lượng kỳ dị màu trắng tiến vào trong thân thể Lục Ly. Sau khi loại năng lượng kỳ dị màu trắng này tiến vào trong thân thể Lục Ly liền chia làm hai cỗ, một cỗ tiến vào bên trong thần đan của hắn, chuyển hóa trở thành thần lực. Một cỗ khác tiến vào trong bảy trăm hai mươi cái huyệt vị trên thân thể Lục Ly, bắt đầu cường hoá nhục thể của hắn lên. Sau khi Long Hồn truyền năng lượng lại, cả người Lục Ly đều chấn động kịch liệt, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên. Hắn chỉ muốn nhìn xem Long Hồn có thể tiến hóa hay không lại không nghĩ rằng dưới cơ duyên xảo hợp mở ra một cái thông thiên chi môn. Hắn xếp bằng ở chỗ sâu nhất trong hẻm núi, Tịch Diệt Hồn Ba nơi này là kinh khủng nhất, gần như mỗi thời mỗi khắc đều có Tịch Diệt Hồn Ba vọt tới. Long Hồn không ngừng thôn phệ năng lượng tràn vào, sau đó chuyển hóa thành năng lượng màu trắng, tăng cường thần lực và nhục thân Lục Ly. Loại năng lực này của Long Hồn cũng không phải là mới xuất hiện, trước kia đã xuất hiện qua hai lần! Lần đầu tiên là lúc Lục Ly luyện hóa Hồn Tinh, thứ hai là ở Thú Thần Giới, Long Hồn hấp thu thần long dịch bên trong Thần Long Trì, sau đó truyền ngược lại rất nhiều năng lượng màu trắng, khiến nhục thân Lục Ly tăng lên không ít. Về sau Lục Ly còn muốn tìm kiếm bảo vật cùng loại với thần long dịch, nhưng không có phát hiện, cho nên Lục Ly suýt chút quên chuyện này. Hiện tại Long Hồn lại thể hiện năng lực nghịch thiên của mình lần nữa, khiến Lục Ly thu hoạch không ít. Cứ cách hơn phân nửa canh giờ, Long Hồn sẽ truyền lại một đạo năng lượng, khiến thần lực Lục Ly nhanh chóng tăng cường, nhục thể của hắn tiếp tục tăng lên. Một năm mười tháng, Lục Ly tu luyện ở trong hạp cốc một năm mười tháng, lại cảm giác nhanh hơn so với tu luyện ở bên ngoài một trăm năm. Quan trọng nhất không chỉ tăng thần lực lên, nhục thân cũng đang nhanh chóng tăng lên, hơn nữa đều không cần hắn tu luyện, Long Hồn đang chủ động giúp hắn tu luyện Ban đầu Lục Ly ở nơi này vô cùng buồn khổ, hiện tại hắn lại cảm giác đợi ở đây cũng rất hài lòng, thậm chí bế quan tu luyện trong này mười năm, trăm năm hắn cũng sẽ không buồn chán. Nơi này có thể tăng thần lực và nhục thân lên nhanh như vậy, nếu như tu luyện ở nơi này trăm năm ngàn năm, thậm chí vạn năm, hắn cũng không biết lúc đó thần lực của mình sẽ hùng hậu tới cỡ nào, nhục thân sẽ đạt tới tình trạng kinh khủng bực nào.
Chương 2019 Cầu phú quý trong nguy hiểm
Đến khi ra tới bên ngoài mười mét, Lục Ly phát hiện thế giới quái dị vừa rồi biến mất, hắn lại về tới trong hạp cốc. - Hô hô! Lục Ly thở phì phò từng ngụm từng ngụm, mồ hôi trên trán và lưng rơi như mưa, cả người xụi lơ ngồi dưới đất, ngay cả khí lực đứng lên cũng không có. Mặc dù cuối cùng một kiếm vừa rồi không bổ trúng hắn, nhưng hắn lại cảm giác đi dạo một vòng bên Quỷ Môn Quan. Cảm giác này quá chân thực, chân thực đến mức hắn nghỉ ngơi một một nén nhang cũng chưa khôi phục lại. - Tiếp tục! Nghỉ ngơi nửa canh giờ, Lục Ly lại đứng dậy đi đến chỗ đạo kiếm ngân kia. Dù sao lúc nào ở đây cũng có Tịch Diệt Hồn Ba công kích, tương đương Long Hồn thời thời khắc khắc giúp hắn tu luyện, coi như hắn không làm cái gì, thần lực và nhục thân đều đang tăng cường. Lãng phí một chút thời gian không quan trọng, nếu như có thể cảm ngộ đạo vận bên trong vậy thì kiếm lời lớn. Đi đến gần vết kiếm, đạo kiếm ngân kia lại phát sáng lên, cảnh vật trước mắt Lục Ly biến đổi, bốn phía trở nên đen nhánh. Tiếp theo chân trời xuất hiện một tia sáng, một đạo kiếm mang mang theo thiên địa chi uy kinh khủng gào thét tới. - Huyết Linh Nhi! Rất nhanh, Lục Ly phát ra một tiếng kêu sợ hãi, Thần Thi bắt lấy Lục Ly lui ra như thiểm điện, toàn thân Lục Ly lại run rẩy một lần nữa, ngồi liệt trên mặt đất thở hồng hộc. Lần này hắn nghỉ ngơi nửa canh giờ, nhưng không có vội vã đi đến bên vết kiếm, mà ngồi xếp bằng ngay tại chỗ bắt đầu suy nghĩ. Trải qua hai lần, Lục Ly tin tưởng một điểm, bên trong đạo kiếm ngân này có đạo vận, một kiếm này là một loại sát chiêu rất mạnh, bên trong sát chiêu ẩn chứa một loại đạo vận cường đại. Nếu như có thể tìm hiểu được loại đạo vận này, đối với Lục Ly khẳng định có trợ giúp vô cùng lớn. Thế nhưng có một vấn đề! Lục Ly nhìn hai lần, nội tâm cũng không có xúc động quá mãnh liệt, nói cách khác hắn biết bên trong có đạo vận, nhưng không cách nào bắt lấy tia đạo vận kia, không cách nào dung nhập vào bên trong đạo vận này, cứ như vậy muốn lĩnh hội độ khó sẽ càng lớn. - Chẳng lẽ ta thoát ra quá sớm phải chờ một kiếm kia hoàn toàn bổ xuống, mới có cảm xúc mãnh liệt. Lục Ly đưa ra một cái giả thiết to gan, nhưng rất nhanh hắn đã bác bỏ loại ý nghĩ này. Một kiếm kia cho người ta cảm giác quá chân thực. Nếu như hắn dám để một kiếm kia bổ xuống không lùi, hắn tin tưởng linh hồn mình sẽ bị xé rách, cuối cùng hồn phi phách tán, lập tức mất mạng. Ngộ nhỡ đây chính là quỷ kế của Quỷ Vương thì sao? Ngộ nhỡ đây chính là cạm bẫy thì sao? Lục Ly vì ham muốn tham ngộ đạo vận, linh hồn bị xé nứt, vậy sẽ chết oan. Nhưng nếu như thanh kiếm kia không hoàn toàn bổ xuống, Lục Ly sẽ không cách nào cảm ngộ, không cách nào gây raxúc động sâu trong linh hồn, tiếp theo không cách nào cảm ngộ loại đạo vận này. - Mặc kệ, tiếp tục nếm thử đi, một lần không được thì trăm lần, trăm lần không được thì vạn lần, dù sao hiện tại ta cũng có nhiều thời gian. Sau khi ngồi xếp bằng một lát Lục Ly đứng dậy, hắn vẫn không dám mạo hiểm, không dám để cho đạo kiếm mang kia bổ xuống. Ngộ nhỡ linh hồn hắn bị đánh vỡ, vậy sẽ không có cơ hội gì nữa. Cho nên hắn tình nguyện dùng nhiều thời gian một chút, dù sao chờ đợi ở đây cũng rất thoải mái, thần lực và nhục thân lại không ngừng tăng cường. Chờ đợi ở đây mấy năm đoán chừng thần lực có thể nhẹ nhàng đạt tới cấp bậc Đại Năng Thần Giới, nhục thân cũng sẽ tăng phúc lên mấy chục lần. Cứ như vậy... Lục Ly hết lần tới lần khác đi quan sát đạo kiếm mang kia, ý đồ cảm ngộ một vài thứ từ bên trong, mỗi lần không đợi trường kiếm bổ xuống, hắn sẽ phát ra tiếng kêu sợ hãi để Thần Thi mang theo hắn lui ra phía sau. Mười lần, trăm lần, nghìn lần... Thời gian trôi qua ba tháng, nhưng Lục Ly vẫn không thu hoạch được gì. Hắn chuyển đổi mạch suy nghĩ, đi đến chỗ một cái trảo ấn cách đó không xa, mặc dù Tịch Diệt Hồn Ba bên này yếu một chút, nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Ở chỗ này, Lục Ly cũng chỉ có thể kiên trì mấy hơi thời gian là không chịu được, phải bảo Thần Thi mang mình lui về sau. Nơi này cũng vô cùng nguy hiểm, nếu như Lục Ly không lui lại, hắn sẽ cảm giác linh hồn bị tươi sống kéo từ trong đầu ra ngoài. Lần lượt tiến vào, lần lượt rút lui, thời gian nhanh chóng trôi đi, chớp mắt một năm đã đi qua. Lục Ly tiến vào thế giới bên trong Quỷ Vương Điện đằng đẵng bốn năm, ngoại trừ thần lực nhục thân và linh hồn tăng cường không ít ra, phương diện chân ý không có bất kỳ tiến bộ gì. - Chẳng lẽ thật sự phải mạo hiểm! Lục Ly ngồi ở xung quanh vết kiếm một ngày, một năm qua hắn không biết mình đã tiến vào thế giới kì dị kia bao nhiêu lần. Mỗi lần đều có cảm ứng và xúc động mơ hồ, nhưng không cách nào bắt lấy chân lý đạo vận, cho nên thời gian một năm này hắn vô công trở lại. Nếu như chỉ dựa vào thần lực và nhục thân tăng lên, mà muốn chống đỡ thiên địa chi lực trên cầu treo trấn áp, muốn kháng cự khói mù hóa thành kiếm trận, đoán chừng Lục Ly không có mấy trăm năm thì đừng phí sức. Vì vậy muốn nhanh chóng ra ngoài, thì chỉ có thể cảm ngộ chân ý, vậy nên hắn chỉ có thể mạo hiểm! Đương nhiên, Lục Ly cũng không phải là một chút sức tự vệ cũng không có, hắn có Long Hồn. Có Long Hồn che chở, những năm này linh hồn của hắn đều chưa từng xuất hiện bất cứ chuyện gì, coi như lần này xảy ra chuyện, hắn tin tưởng Long Hồn cũng sẽ bảo vệ hắn không chết. - Huyết Linh Nhi, sau khi ta hét lên kinh ngạc, qua hai hơi thở thời gian các ngươi mới mang ta lui ra phía sau! Lục Ly hạ quyết tâm, đứng lên dặn dò: - Nếu như ta chết ở chỗ này, vậy thì cỗ Thần Thi này triệt để thuộc về ngươi, chính ngươi tự nghĩ biện pháp ra ngoài đi. Huyết Linh Nhi không có tình cảm phức tạp như của nhân loại, nhưng không có nghĩa là nó không có tình cảm. Ở cùng Lục Ly lâu như vậy, Lục Ly là một chủ nhân hợp cách, nó vốn có thể rời đi, nhưng cuối cùng lựa chọn tiếp tục đi theo Lục Ly.
Chương 2020 Trở về từ cõi chết
Nó trầm mặc một lát truyền âm nói: - Chủ nhân, nếu ngươi chết rồi, ta sẽ tìm một cái địa phương tốt an táng giúp ngươi, ta sẽ nghĩ biện pháp phá vỡ cái Quỷ Vương Điện này! Huyết Linh Nhi không am hiểu biểu đạt tình cảm, lại mịt mờ biểu đạt một chút ý tứ. Lục Ly chết nó sẽ giúp Lục Ly nhập thổ vi an, sẽ nghĩ biện pháp phá vỡ Quỷ Vương Điện khống chế nơi này, gián tiếp biểu thị báo thù giúp Lục Ly. - Ha ha ha! Lục Ly cười dài một tiếng, trên người tràn đầy vô tận hào hùng. Qua nhiều năm dãi nắng dầm mưa như vậy, hắn đã nhiều lần đi qua đường ranh sinh tử, nhiều lần tranh mệnh với Diêm Vương gia, hắn chưa từng e sợ cái chết. Hắn không thèm nghĩ gì nữa, giờ phút này trong đầu là một mảnh thanh tịnh, chuyện duy nhất nghĩ đến chính là đạo kiếm ngân bên trong thế giới kia. Hắn nhanh chân đi đến, chủ động đứng ở phía trước vết kiếm, ánh mắt lấp lánh nhìn qua đạo kiếm ngân kia, thế giới trước mắt cũng trong nháy mắt này thay đổi. Hẻm núi biến mất, Thần Thi biến mất, tất cả đều biến mất, chỉ còn lại hắc ám và sự tịch mịch vô biên. Chỉ trong giây lát, bầu trời phía xa sáng lên, tiếp theo một đạo kiếm mang kinh thiên bỗng nhiên xuất hiện, giống như là có một vị cường giả chí tôn đứng ở bên kia, nhẹ nhàng đánh ra một kiếm. - Xoẹt! Một tiếng xé gió bén nhọn vang lên, đạo kiếm mang dài đến trăm trượng kia xé nát hư không, mang theo vô tận uy áp và uy thế kinh thiên gào thét đến bên này. Đạo kiếm mang này chuyển hướng hai lần giữa không trung, nhưng uy thế và uy áp kinh thiên kia không có biến mất, ngược lại mỗi lần chuyển hướng lại một lần trở nên mạnh hơn mấy phần. Sau khi chuyển hướng lần thứ hai, uy thế đạt đến cực điểm, toàn bộ linh hồn Lục Ly đều đang run rẩy, trong chớp nhoáng này bên trong linh hồn hắn hiển hiện nguy cơ trí mạng, hắn nói với mình nhất định phải làm chút gì, nếu không một giây sau sẽ chết. - Huyết Linh Nhi! Hắn gào thét một tiếng, nhưng Huyết Linh Nhi không có động. Huyết Linh Nhi thi hành mệnh lệnh của hắn, vừa rồi Lục Ly nói sau khi hô lên hai hơi, mới được kéo hắn về. - Oanh! Rốt cục đạo kiếm mang kia cũng bổ xuống, trong nháy mắt ý thức Lục Ly bắt đầu trở nên mơ hồ. Khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười khổ, hắn cảm giác linh hồn bị trọng thương, giống như bị bổ ra, thế nhưng giờ khắc này hắn không hối hận. Trong đời có rất nhiều lựa chọn, nếu như không có dũng khí vượt khó tiến lên, không có quyết tâm quyết tử, hắn không đi được đến ngày hôm nay. Nếu đã sớm đưa ra quyết định, vậy thì không có gì phải hối hận, có chơi có chịu. - Chủ nhân! Sau hai hơi thở thời gian, Huyết Linh Nhi cảm giác khí tức sinh mệnh trong thân thể Lục Ly từ từ biến mất, nó kinh hô một tiếng, khống chế Thần Thi nhanh chóng mang theo Lục Ly rút lui. Đáng tiếc... Lần này Lục Ly không có mở mắt, khí tức sinh mệnh trên người không ngừng yếu bớt, thân thể cũng hoàn toàn bất động. Sắc mặt trở nên trắng bệch, giống như đang chậm rãi chết đi. Sau khi mang Lục Ly lui ra phía sau mười trượng, Huyết Linh Nhi khống chế Thần Thi đặt thân thể Lục Ly nằm thẳng dưới đất, sau đó thò ra xúc tu tiến vào trong thân thể Lục Ly, cuối cùng đâm vào trong đầu. Tình huống của Lục Ly rất không tốt, toàn bộ đao hình linh hồn vỡ ra, khe hở vô cùng rõ ràng. Nhục thân là căn, linh hồn là bản, thần lực là nguyên. Bản đã hư mất, nhìn tình huống Lục Ly rất khó sống. Huyết Linh Nhi cũng không hề tuyệt vọng, bởi vì linh hồn thể Lục Ly có một cái ấn ký ngân long, giờ phút này ấn ký ngân long sáng lên vạn trượng, đang chậm rãi chữa trị linh hồn Lục Ly. Hơn nữa Huyết Linh Nhi cảm giác mặc dù sinh cơ của Lục Ly đang chậm rãi biến mất, nhưng liên hệ tinh thần với nó không có triệt để cắt đứt. Điều này nói rõ Lục Ly vẫn không có hoàn toàn chết đi, nếu như Lục Ly và nó không có bất kỳ liên hệ tinh thần gì, sợ là không cứu nổi. Huyết Linh Nhi không có tình cảm của nhân loại, nhưng giờ phút này lại lo lắng không thôi, xúc tu đâm vào trong đầu Lục Ly đều đang khẽ run. Thời gian nhanh chóng trôi qua, đối với Huyết Linh Nhi mà nói trước kia thời gian cũng không quá đáng chú ý, hiện tại Huyết Linh Nhi lại có một cảm giác thời gian một ngày bằng một năm. Mặc dù Long Hồn vẫn đang một mực chữa trị linh hồn giúp Lục Ly, nhưng lại cũng không có hiệu quả quá lớn. Thời gian trôi qua ba ngày, sinh cơ Lục Ly đã trở nên yếu ớt như dây tóc, liên hệ tinh thần với Huyết Linh Nhi cũng biến thành như có như không. Huyết Linh Nhi vô cùng lo lắng, sợ liên hệ tinh thần giữa Lục Ly và nó đứt mất. Mặc dù đến lúc đó nó khôi phục tự do, nhưng đã mất đi một cái chủ nhân tốt bảo vệ hắn, trợ giúp nó. Thời gian lại trôi qua ba ngày, rốt cục Huyết Linh Nhi như trút được gánh nặng, liên hệ tinh thần giữa Lục Ly và nó vẫn tồn tại. Long Hồn đã hoàn toàn chữa trị xong linh hồn bị vỡ ra của Lục Ly, Lục Ly cũng không hề hoàn toàn chết đi, mà còn lại một hơi. Nếu hiện tại không chết, Huyết Linh Nhi tin tưởng dùng ý chí cường đại của Lục Ly và bản năng cầu sinh trong thân thể khẳng định sẽ thôi động thân thể của hắn phục hồi như cũ. Thời gian trôi qua từng ngày, rất nhanh ba tháng trôi qua, tình huống của Lục Ly không có bất kỳ cải thiện gì, nhưng cũng không có bất kỳ chuyển biến xấu, một mực ngủ say, giống như người thực vật. Lại ba tháng trôi qua, đột nhiên xúc tu của Huyết Linh Nhi khẽ run lên! Bởi vì sinh cơ trong thân thể Lục Ly bắt đầu tăng cường, liên hệ tinh thần với Huyết Linh Nhi bắt đầu gia tăng. Mặc dù tốc độ gia tăng rất chậm, nhưng đúng là đang tăng cường từng điểm từng điểm. - Chủ nhân, ta biết ngươi có thể bình an thoát hiểm, ngươi còn phải giúp Linh Nhi tìm kiếm thiên tài địa bảo, giúp Linh Nhi tiến hóa trưởng thành, ngươi không có khả năng chết đi đơn giản như vậy. Huyết Linh Nhi kích động truyền âm, hơn nữa không ngừng truyền âm, giống như muốn kích thích dục vọng cầu sinh của Lục Ly càng thêm mãnh liệt. Thời gian trôi qua từng chút từng chút, sinh cơ trong thân thể Lục Ly không ngừng tăng cường, dường như linh hồn cũng đang tăng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK