Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4716 Diệt sạch mới ngừng
- Cảm tạ Lục đại nhân! Phàn Tăng dẫn đầu khom người lạy, hắn nói: - Vẫn là câu nói đó, nếu như đại nhân cần bất cứ điều gì, cứ việc phái người đưa tin một tiếng, chúng ta rơi vào nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ. Những lão ma còn lại cũng phụ họa theo, ngược lại không có lão ma nào muốn ám sát Lục Ly để lấy phần thưởng của Quánh tộc. Bọn họ đều là đối thủ một mất một còn của Quánh tộc rồi, cho dù giết Lục Ly rồi Quánh tộc chắc chắn cũng sẽ không thưởng cho bọn họ, ngược lại còn trấn giết bọn họ. Hơn nữa bọn họ còn bị trấn trụ trước thủ đoạn quỷ thần khó lường của Lục Ly, ai cũng không nắm chắc có thể giết chết được Lục Ly. Lục Ly vẫy tay: - Không cần các ngươi làm gì cả, ta chỉ yêu cầu một điều! Phàn Tăng khom người nói: - Lục đại nhân xin hãy nói! - Thả ra lời đồn, nghĩ đủ mọi cách đả kích Quánh tộc! Gương mặt của Lục Ly không có cảm xúc gì nói: - Chư vị và Quánh tộc đều là tử địch rồi, tiếp theo đây ta cũng sẽ luôn đấu tiếp với Quánh tộc, ta hi vọng các ngươi đều gắng hết sức giúp ta một tay, để Quánh tộc cảm thấy khó chịu thế nào, làm sao, bất kể là thủ đoạn gì đều được. - Đương nhiên rồi! Phàn Tăng và mấy lão ma liếc nhìn nhau, gật đầu nói: - Quánh tộc không bị diệt, hoặc là không bị đánh đến kinh sợ, sau đó chắc chắn xử lý chúng ta. Chúng ta nhất định cũng sẽ nghĩ đủ mọi cách khiến Quánh tộc khó chịu, có thể diệt Quánh tộc thì không còn gì tốt hơn cả! - Lục đại nhân! Phàn Tăng ngẫm nghĩ, khuyên nhủ: - Gần đây vẫn nên tránh nổi trội đi, ta chắc chắn Đại Viên Mãn của Quánh tộc đã xuất hiện rồi, một khi gặp phải thì sẽ rất nguy hiểm. - Hừ! Đại Viên Mãn rất mạnh, nhưng muốn tìm ra ta, nằm mơ! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, bóng dáng nhẹ nhàng biến mất trong không trung. Một đám lão ma hai mặt nhìn nhau, bọn họ trầm mặc một lúc, một lão ma nói thầm: - Nếu như Đại Viên Mãn cũng không tìm được hắn, thì chuyện này thú vị rồi đây. Không chừng một Quánh tộc lớn như vậy sẽ thật sự vì một mình hắn... mà bị diệt đấy! Đám người Lục Ly đều chạy thoát rồi, phong tỏa của mặt biên kia cũng nhanh chóng được mở ra rồi, nhiều cường giả và quân lính như vậy ở lại mặt biên này cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, ở lại đây chỉ biết phá hoại mà thôi. Cho nên sau khi đại trưởng lão tới đây, hỏi rõ ràng tình huống rồi, lập tức hạ lệnh phong tỏa. Chuyện đã xảy ra bên trong mặt biên kia cũng nhanh chóng được truyền đi, bởi vì lúc trước vẫn luôn bị phong tỏa, tin tức không truyền đi được, thế giới bên ngoài cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì. Bên trong nhiều trinh sát như vậy, nhiều tin tức như vậy, căn bản không giấu được, sau khi tiếp xúc phong tỏa, thì tin tức được truyền ra. Cả Thiên Cương Tinh Vực trở nên xôn xao, không ngờ được lại chết nhiều chí cường giả như vậy, đây chính là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đấy, không phải Thánh Hoàng, cấp Đế bình thường, chết một là có thể bớt đi một rồi. Cường giả loại cấp bậc này rất khó ra đời, đối với tất cả đại tộc mà nói cũng không gì quan trọng bằng, có rất nhiều đại tộc chỉ có ba tới bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, bọn họ lại vẫn có thể hùng bá một phương. Nói cách khác, Lục Ly trong khoảng thời gian này tiện tay tiêu diệt chính là một chí cường giả của đại tộc. Có một số lời đồn Quánh tộc âm thầm mời một số tộc đàn tới thăm, nói lần này Quánh tộc cũng không bị đánh chết quá nhiều trưởng lão, bên ngoài đều chỉ là lời đồn. Lần này Quánh tộc cũng chém giết rất nhiều cường giả, một số lão ma vô pháp vô thiên đã bị Quánh tộc chém chết. Một tháng sau, những lời đồn này đã bị vả mặt, bên ngoài thành một đại tộc mặt biên xuất hiện rất nhiều thi thể. Những thi thể này mặc dù đại bộ phận bị đốt thành than đen, không phân biệt được là ai với ai, nhưng nhìn từ xương cốt vẫn có thể dễ dàng nhìn ra được là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Còn có một số thi thể cũng không bị thiêu đốt, có thể nhận rõ ra được. Mấy chục cỗ thi thể xếp thành một hàng, chất đống ở bên ngoài thành, tảng đá lớn bên cạnh được khắc chữ to --- Quánh tộc, nhanh chóng mang di hài của trưởng lão nhà các ngươi về an táng đi! Thi thể ở mặt biên đó không phải mặt biên của Quánh tộc, mà là một mặt biên do đại tộc khống chế. Đây là ở bên ngoài một thành, võ giả đi qua đi lại rất nhiều, tin tức sau khi truyền đi, vô số võ giả trinh sát gần đó đều tới đây điều tra, cũng có cường giả quen biết trưởng lão Quánh tộc tới tra xét, phát hiện quả thực là trưởng lão Quánh tộc. Vô số trinh sát trốn ra mặt biên kia, còn có đám lão ma cũng bắt đầu truyền đi tin tức, chứng thực mười mấy trưởng lão Quánh tộc đã bị Lục Ly đánh chết. Tin tức sau đó càng quỷ dị hơn --- nói một mình Lục Ly đối chiến với mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, chém giết mười mấy cường giả này. Lục Ly đã đột phá Đại Viên Mãn, lực chiến đấu vô cùng bưu hãn. Ngoài ra còn có tin đồn, Lục Ly và đại trưởng lão của Quánh tộc chiến đấu mấy ngày mấy đêm, cuối cùng đã đánh bại đại trưởng lão Quánh tộc, thoải mái rời khỏi mặt biên kia. Một đám trưởng lão Quánh tộc muốn tới ngăn cản, lại bị Lục Ly dễ dàng giết chết. Càng về sau lời đồn truyền đi càng quá mức hơn, nói thật ra Lục Ly là một cường giả Chí Tôn của Tiên Vực, đơn giản vì đắc tội một Cảnh Vương ở Tiên Vực, mới bị bắt đi tới Thiên Loạn Tinh Vực. Cảnh giới của Lục Ly căn bản không phải là cấp Đế, mà là cường giả Đại Viên Mãn, còn là một cường giả đại Đại Viên Mãn đại siêu cấp, có thể dễ dàng áp chế hai Đại Viên Mãn Quánh tộc. Nếu không thì sao một cấp Đế có thể dễ dàng đánh chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn được, sao có thể nhởn nhơ đi qua đi lại giữa mấy chục ức võ giả truy đuổi, sao có thể trong tình huống Đại Viên Mãn xuất hiện mà thoải mái rời khỏi mặt biên kia được?
Chương 4717 Diệt sạch mới ngừng (2)
Lời truyền đi như vậy dường như có mấy phần có lý, một cấp Đế đánh chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn quả thật nói có hơi dóc rồi. Đừng nói là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, có thể đánh chết Thánh Hoàng đã là nghịch thiên rồi đi? Lời đồn truyền đi ngày càng mơ hồ, tin đồn về sau Quánh tộc không được rồi, có mấy đại tộc siêu cấp cũng chuẩn bị liên thủ tiêu diệt Quánh tộc, chia cắt địa bàn của Quánh tộc. Rất nhiều lời đồn đều do những lão ma kia thả ra, bản thân bọn họ đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, lúc khai chiến còn ở bên trong mặt biên kia, cho nên lời nói rất có trọng lượng, rất nhiều võ giả tin tưởng, tốc độ truyền bá cũng nhanh chóng, một số truyền đi cả Thiên Cương Tinh Vực đều đang bàn luận việc này. Quánh tộc rất tức giận, bọn họ rất muốn bác bỏ tin đồn, nhưng giờ phút này bọn họ nói gì cũng không có ai tin. Trước kia bọn họ thả ra tin đồn, đã bị Lục Ly vả mặt rồi, hiện giờ rất nhiều tộc đàn đã không còn tin bọn họ nữa rồi. Thanh danh của Quánh tộc cũng đã thối nát rồi, vốn dĩ là một đại tộc siêu cấp, uy danh hiển hách, bàn luận bình thường thôi đám người kia cũng không dám, sợ Quánh tộc trả thù. Hiện giờ vô số thành trì trong Thiên Cương Tinh Vực đều đang cười nhạo Quánh tộc, thậm chí còn lấy tộc vương và đại trưởng lão của Quánh tộc ra làm trò đùa nữa. Đối với đại tộc siêu cấp mà nói, uy danh vô cùng quan trọng. Trận chiến này không chỉ quét sạch thanh danh của Quánh tộc, mà còn khiến Quánh tộc bị tổn thất nghiêm trọng. Tộc vương của Quánh tộc vô cùng tức giận, cách chức của nhị trưởng lão, đồng thời còn để đại trưởng lão đích thân chủ trì hành động đuổi giết Lục Ly này. Hiện giờ đi giải thích đã không còn bất cứ ý nghĩa gì, ngược lại sẽ khiến tất cả tộc quần lớn càng không ngừng cười nhạo Quánh tộc. Bọn họ chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là giết chết Lục Ly, lấy máu tươi của Lục Ly rửa sạch nỗi nhục này của Quánh tộc, thêm nữa cũng không được kéo dài thời gian quá lâu, càng kéo dài lâu càng tổn hại lớn đến uy danh của Quánh tộc. Đáng tiếc, Lục Ly sau khi ném lại những thi thể kia rồi thì liền biến mất. Quánh tộc phái đi vô số lực lượng truy đuổi theo đều không có bất kỳ tin tức nào của Lục Ly. Cộng thêm lần cuối cùng Lục Ly xuất hiện kia là ở trong mặt biên của một đại tộc siêu cấp. Đại tộc kia và Quánh tộc đều mạnh mẽ tương đương nhau, bọn họ chung quy không thể nào triệu tập một lượng lớn trinh sát vào bên trong phạm vi đại tộc đó quản lý mà tìm kiếm được? Vả lại, dựa vào trinh sát bình thường có thể tìm ra Lục Ly sao? Tộc vương Quánh tộc bày tỏ hoài nghi sâu sắc. Nửa tháng, một tháng, hai tháng! Không có bất kỳ tin tức nào về Lục Ly, Lục Ly giống như đã biến mất khỏi lãnh thổ Thiên Cương Tinh Vực. Đại trưởng lão Quánh tộc đích thân chủ trì sự việc truy đuổi Lục Ly, mặc dù hắn là Đại Viên Mãn, nhưng không phải vạn năng, hắn chỉ có một người, lãnh thổ Thiên Cương Tinh Vực lại lớn như vậy, đi đâu tìm Lục Ly đây? Lục Ly rất có thể ẩn núp bên trong mặt biên của một đại tộc nào đó, bọn họ lẽ nào phải tới mặt biên của những đại tộc đó để tìm kiếm sao? Những đại tộc siêu cấp kia cũng không phải đối tượng mà Quánh tộc có thể tùy ý chọc tới được. Khi thời gian dần trôi qua, thanh danh của Quánh tộc cũng ngày càng kém hơn, Quánh tộc không làm gì được Lục Ly, một đại tộc siêu cấp không làm gì được một võ giả, điều này nói rõ đại tộc kia vô dụng rồi. Quánh tộc nói cái gì cũng đều không có ý nghĩa, sự thật thắng rất có sức thuyết phục. Lại nửa tháng nữa trôi qua, một tin tức được truyền ra, khiến thanh danh của Quánh tộc hoàn toàn bị quét đi hết. Quánh tộc đã bị tấn công ở một mặt biên, nơi đó có một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bị giết chết, một tòa thành nhỏ bị tàn sát, hơn nữa Lục Ly còn để lại chữ ở bên trên. Nếu Quánh tộc còn tiếp tục là kẻ địch của ta, ta sẽ quét ngang cả một loạt thành trì, giết sạch tất cả tộc nhân và các tộc đàn chư hầu của Quánh tộc mới ngừng --- Lục Ly. Chữ để lại không gấp gáp, quan trọng nhất là tràng cảnh Lục Ly tàn sát thành trì của Quánh tộc, tiêu diệt cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Quánh tộc đều dùng Tinh Thạch ghi hình lại, hơn nữa còn làm lại thành mấy vạn phần, quăng vào bên trong một chủ thành của một đại tộc. Bên trong hình ảnh hiển thị, Lục Ly đứng ngạo nghễ bên trong thành, ngông nghênh tới mức không ai so sánh được. Quánh tộc không làm gì được Lục Ly, Lục Ly lại có thể giết chết tộc nhân của Quánh tộc, so sánh ra cao thấp đổi ngược lại rồi. Thanh danh Quánh tộc vốn đã bị tổn hại cực lớn, sau lần Lục Ly ra tay này, thanh danh của Quánh tộc càng xấu đi, đã đạt đến mức thấp nhất trong lịch sử rồi. Tộc vương và đại trưởng lão của Quánh tộc, cùng với tất cả các trưởng lão khác mở một cuộc họp, cảm thấy sự việc lần này không cẩn thận như vậy, không nói tới Quánh tộc suy yếu đi, thậm chí còn có thể bị diệt tộc. Đây chắc chắn không phải đang nói chuyện giật gân, dựa theo tin tức mà nội ứng ẩn nấp trong tất cả các đại tộc truyền đến, rất nhiều đại tộc đã bí mật mở cuộc họp mấy lần, giữa một số đại tộc còn âm thầm phái sứ giả tới đàm phán với nhau. Nhất là mấy đại tộc xung quanh đây đều đang bí mật thương nghị, gần Quánh tộc có mấy đại tộc yếu hơn so với Quánh tộc, bình thường không ít lần bị Quánh tộc bắt nạt, một khi bọn họ liên hiệp lại thì Quánh tộc sẽ gặp nguy hiểm. Nhân lúc ngươi bị bệnh, lấy mạng của ngươi! Hiện giờ là thời điểm uy danh của Quánh tộc thấp nhất, bọn họ hiện giờ một khi bị tấn công, minh hữu của bọn họ chắc chắn đều sẽ không ra tay, mà sẽ lựa chọn đứng ngoài cuộc, bởi vì bọn họ sợ sẽ sẽ dính lửa lên thân, cho nên bọn họ phải mau chóng xử lý chuyện này, nếu không cục diện sẽ thật sự khó lường. Họp hết một ngày, bọn họ thảo luận được ra hai đường, hoặc là mau chóng nghĩ đủ mọi cách giết chết Lục Ly, hoặc là chỉ có thể... đàm phán với Lục Ly.
Chương 4718 Ôm cây đợi thỏ
Giết chết Lục Ly thì có thể có lực uy hiếp quần chúng, trọng chấn uy danh của Quánh tộc. Vấn đề là đi đâu tìm Lục Ly đây? Đại Viên Mãn mới có thể tìm được Lục Ly, chỉ là trong khoảng thời gian này đại trưởng lão cũng đã tìm kiếm khắp nơi một lượt, đến cái lông cũng không tìm được một sợi. Nhiều mặt biên như vậy, vô cùng rộng lớn, Lục Ly còn có thể ẩn núp ở mặt biên của đại tộc khác, tới địa phương quỷ quái nào tìm Lục Ly đây? Đàm phán, thỏa mãn một số yêu cầu của Lục Ly, sau đó để Lục Ly phối hợp diễn một vở kịch, chứng minh Lục Ly bị bọn họ đánh bại, còn có thể để Lục Ly phát biểu tuyên bố, như vậy có thể gắng sức xoay chuyển một chút thanh danh. Toàn bộ Quánh tộc lui về phòng thủ, lại hợp tung liên hoành một lượt, trải qua mối nguy lần này không khó. Chỉ là đàm phán với Lục Ly, chứng minh Quánh tộc đã thua, nhiều cường giả như vậy đã chết cũng trở thành vô ích. Điều này khiến Quánh tộc kiêu ngạo có chút không bỏ được, chí ít có một bộ phận trưởng lão không đồng ý với ý kiến này. Đương nhiên, cũng có một số trưởng lão đưa ra việc lợi dụng đàm phán dụ Lục Ly tới đây rồi giết chết, hoặc là tạm thời đàm phán trước, trở lại phái đi một Đại Viên Mãn xâm nhập nội bộ Tử Thần bên kia ám sát giết chết Lục Ly, báo thù thay cho những trưởng lão đã chết kia. Hai con đường đều không dễ đi, sau mấy ngày cãi vã, lại một tin tức khác truyền đến, khiến Quánh tộc vô cùng tức giận, chính là một bảo địa tài nguyên quan trọng của Quánh tộc đã bị đánh lén, hai trưởng lão trấn thủ bên kia đã bị giết chết, mặc dù thọ nguyên của hai trưởng lão này sắp hết, nhưng cũng đã tạo nên tổn thất và sự sỉ nhục vô cùng lớn. Cuối cùng, tộc vương và đại trưởng lão Quánh tộc đã quyết định, hắn và trưởng lão đích thân ra tay, phái đi tất cả trinh sát. Trong vòng nửa năm thực hiện tìm kiếm Lục Ly, nếu như không tìm được Lục Ly thì đàm phán với Lục Ly, quyết định này nhận được sự tán thành của tất cả các trưởng lão, trong tâm bọn họ cũng ngập tràn hi vọng. Hai Đại Viên Mãn ra tay, tìm được Lục Ly còn là việc khó khăn sao? Gần đây Lục Ly liên tục tấn công, đã nói rõ Lục Ly chắc chắn ở bên trong mặt biên bọn họ khống chế, Đại Viên Mãn đều có thể ẩn nấp trong đất trời, không lộ ra thì căn bản không biết được Đại Viên Mãn tới, cho nên Đại Viên Mãn truy đuổi, chỉ cần có thể tới bên cạnh Lục Ly, thì rất có cơ hội tìm được Lục Ly. Tam trưởng lão đóng giữ ở đại bản doanh, tộc vương và đại trưởng lão ra tay, bắt đầu tìm kiếm Lục Ly ở bên trong các mặt biên. Lục Ly trong khoảng thời gian này cũng quả thực ở bên trong mặt biên Quánh tộc khống chế. Hắn dự định liên tục tấn công, để uy danh của Quánh tộc ngày càng thấp đi, cuối cùng dẫn tới các đại tộc xung quanh hợp tác cùng tiêu diệt Quánh tộc. Lần đó lão ma chạy thoát cùng với hắn luôn không ngừng truyền đi tin đồn, cũng không ngừng nhanh chóng liên hiệp, cổ động một số đại tộc liên hiệp lại diệt sát Quánh tộc. Hắn chỉ cần dùng cái chết của từng chí cường giả Quánh tộc để đả kích Quánh tộc, kích phát những đại tộc xung quanh ra tay. Cổ Giới! Đây là một mặt biên do Quánh tộc khống chế, đại mặt biên đó lúc này hẳn đã có bảy đến tám cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, có một số là trưởng lão đương nhiệm, còn có mấy chí cường giả có lẽ sắp chết đang đóng giữ phát triển sức tàn lực kiệt ở mấy nơi nào đó. Lục Ly đi đi lại lại bên trong mặt biên này, tìm cơ hội và mục tiêu. Hắn biết thế cục hiện giờ rất nguy hiểm, không thể tùy ý làm xằng làm bậy, Đại Viên Mãn của Quánh tộc rất có thể tìm kiếm hắn khắp nơi ngay lúc này, cho nên hắn phải lựa chọn xong mục tiêu, sau đó dùng tốc độ cực nhanh kết thúc trận chiến, lập tức rút đi. Vòng quanh mấy ngày, hắn phát hiện một bảo địa tài nguyên. Bảo địa tài nguyên kia cách thành trì hơi xa, rất bí mật, bên đó chỉ có một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trấn thủ, nhưng có mấy vạn quân sĩ, thủ vệ rất nghiêm ngặt, nơi nơi đều là thần văn, xem ra là một bảo địa tài nguyên rất quan trọng. Lục Ly tra xét rõ ràng một chút, không phát hiện ra dị thường gì, hắn trầm ngâm một chút rồi chuẩn bị ra tay. Hắn thoải mái tránh thoát thần văn, lẻn vào bên trong đại điện bên trong sơn cốc, hắn tìm được cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn kia. Khi tới cửa lớn, nơi ấn đường của Lục Ly hơi nhíu lại, nhớ tới một chuyện, trong sơn cốc này có nhiều quân sĩ canh giữ như vậy, vì sao lại chỉ có một trưởng lão trấn thủ? Hắn vốn dĩ cho rằng trưởng lão này có thọ nguyên sắp hao hết, nhưng hiện giờ cảm thấy trưởng lão kia còn rất trẻ? Cường giả còn trẻ đã cận Đại Viên Mãn đã là trưởng lão đương nhiệm rồi, một trưởng lão trấn thủ ở đây, như vậy không phải là tặng đồ ăn tới cửa sao? - Lui...!! Lục Ly lui người ra phía ngoài, bay đi giống như quỷ mị hư vô, không dám giết trưởng lão kia, mặc dù khi nãy hắn chỉ cần ném ra ngọn lửa ra sau là có thể giết chết trưởng lão kia. Sự cẩn thận của Lục Ly đã cứu lấy chính hắn một mạng. Hắn rút lui được hơn bốn ngày, bóng người trong đại điện dần hiện ra, chính là đại trưởng lão của Quánh tộc. Hàng mày của đại trưởng lão rất dài, trên gương mặt đều là phiền muộn. Trưởng lão ngồi xếp bằng bên trong đại điện kia lập tức mở mắt, đứng dậy nói: - Đại trưởng lão, cũng đã chờ đợi nhiều ngày như vậy rồi, có lẽ Lục Ly không có ở mặt biên này? - Chờ như vậy cũng không phải cách! Đại trưởng lão ưu sầu thở dài, hắn lại không biết rằng, bốn ngày trước Lục Ly đã đến sơn cốc này, nhưng không ra tay. Đại trưởng lão nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói: - Đợi thêm mấy ngày đi, có lẽ hắn sẽ mắc câu chăng? Chúng ta hiện giờ cũng chỉ có thể ôm cây đợi thỏ thôi! - Báo... Vào thời khắc này, bên ngoài có một Thánh Hoàng bay tới, quỳ một gối xuống trước mặt đại trưởng lão, đau thương nói: - Đại trưởng lão, phía bên Điền Liễu Cốc bị tấn công rồi, hai lão tổ đã bị giết, quân sĩ bị tàn sát hơn một vạn, thần dược trong sơn cốc đều bị thu gặt toàn bộ rồi! - Cẩu tặc!
Chương 4719 Trước không cổ, sau không tới
Đại trưởng lão tức giận gầm lên, thân người như diều hâu bay vút đi, dùng tốc độ vô cùng khủng khiếp bay tới hướng Điền Liễu Cốc. Nếu là Thánh Hoàng bình thường muốn bay qua đó ít nhất phải cần hơn mười ngày, đại trưởng lão lại chỉ cần thời gian nửa ngày đã đuổi tới nơi rồi. Phía bên trong sơn cốc đều là trinh sát, xung quanh đó khắp nơi đều có trinh sát đang thăm dò. Đại trưởng lão không hiện thân, mà là ẩn núp vào trong đất trời, thông qua cảm ứng giữa đất trời tìm kiếm xung quanh, hắn nhanh chóng tìm kiếm một lượt ức vạn dặm xung quanh, nhưng không có bất cứ gặt hái nào. Lục Ly hoặc là đã rời đi, hoặc là hắn cũng không phát hiện được ra Lục Ly! Hắn kết luận ra được hai hướng này, cơn thịnh nộ trong lòng càng bùng nổ hơn, tức giận đến cực hạn, cho dù là kẻ địch có tới hai, ba Đại Viên Mãn thì hắn cũng sẽ không cảm thấy buồn bực như vậy. Lục Ly xuất quỷ nhập thần, ai cũng không tìm được hắn, Quánh tộc nhiều mặt biên như vậy, nhiều bảo địa tài nguyên như vậy, nhiều thành trì như vậy, bọn họ cũng chỉ có hai Đại Viên Mãn, làm sao có thể quản hết được? Ôm cây đợi thỏ là phương pháp tốt, vấn đề là cây phải thủ quá nhiều, con thỏ này thì quá gian xảo, còn tiếp tục như vậy Quánh tộc sớm muộn sẽ bị chơi chết mất... Trong ba tháng tiếp theo, tộc vương và đại trưởng lão của Quánh tộc bay đi khắp nơi, thi thoảng trấn thủ ở một số thành trì và bảo địa tài nguyên, đáng tiếc lần nào cũng không bắt được Lục Ly, mà Lục Ly còn liên tục ra tay, trong vòng ba tháng đã ra tay tới năm chỗ, lần nữa phá tan bốn điểm tài nguyên bảo địa của Quánh tộc, còn có một thành trì, diệt sát bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, trên trăm Thánh Hoàng, hơn mười vạn quân sĩ. Lục Ly ra tay không có bất cứ quy luật nào, lần này ra tay ở mặt biên, lần sau ra tay với tộc đàn phụ thuộc Quánh tộc, tiếp sau nữa quay mặt biên lần trước, tiếp theo đó nữa nữa vậy mà lượn tới một biên giới chủ của Quánh tộc, đồ sát một thành... Dựa theo từng lần ra tay của Lục Ly, không ngừng có lời đồn lan truyền, đều là những lời đồn bất lợi đối với Quánh tộc. Quánh tộc trong khoảng thời gian này cũng trở thành trò cười trong miệng của các tộc Thiên Cương Tinh Vực. Gần đây, những chuyện cả tinh vực đang bàn tán đều là chuyện của Quánh tộc, đều bàn tán chuyện Lục Ly đồ sát tòa thành kia của Quánh tộc, giết mấy trưởng lão rồi, tộc vương Quánh tộc gần đây lại đập mấy cái bàn, giết mấy trinh sát tiết chế lửa giận đây? Bình thường võ giả những tiểu tộc kia đến cả nhắc cũng không dám nhắc tên của tộc vương Quánh tộc, sợ bị Quánh tộc nghe thấy gây khó dễ. Hiện giờ đến cả một tên Ngũ Kiếp, Lục Kiếp nho nhỏ cũng dám ăn nói lung tung ở tửu lâu bên trong thành, nói tộc vương Quánh tộc vô dụng, đại trưởng lão Quánh tộc là phế vật, đến một tên cấp Đế cũng không bắt được, không giết chết được... Mấy đại tộc gần Quánh tộc càng qua lại chặt chẽ hơn, bọn họ đã bí mật xây dựng kế hoạch từ lâu, chỉ là vẫn chưa có dũng khí ra tay mà thôi. Mấy đại tộc này cộng lại cũng có hai Đại Viên Mãn, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cộng lại còn nhiều hơn so với Quánh tộc, nhưng dù sao Quánh tộc cũng đã danh chấn Thiên Cương Tinh Vực nhiều năm các tộc sợ hãi Quánh tộc từ trong xương tủy, hơn nữa Quánh tộc có hai minh hữu rất mạnh mẽ, cũng là đại tộc siêu cấp, nếu như hai minh hữu này cùng ra tay, mấy tộc đàn bọn họ không tránh khỏi kết cục bị diệt tộc. Cho nên mấy tộc đàn này vẫn luôn chờ đợi cơ hội, đồng thời cũng đang bí mật liên hệ với hai đại tộc siêu cấp, chỉ cần có đám người đó ủng hộ thì sẽ dám ra tay. Nhưng hai đại tộc siêu cấp này vẫn chưa đưa ra câu trả lời thuyết phục, bọn họ cũng chỉ đành án binh bất động. Lục Ly vẫn còn đang làm ầm ĩ, khi thời gian dần trôi qua, thanh danh của Quánh tộc ngày càng xấu hơn, cơ hội của bọn họ cũng ngày càng lớn hơn. Hơn nữa trưởng lão Quánh tộc không ngừng bị giết, thực lực của Quánh tộc không ngừng bị suy yếu đi, điều này đối với bọn họ mà nói đều là chuyện tốt. Đám người họ đoán hai đại tộc siêu cấp này cũng đang chờ đợi, dù sao điều kiện mà đám người họ đưa ra, chính là đám người họ chiếm cứ địa bàn của Quánh tộc, hàng năm đều sẽ cống tặng một khoản tài nguyên khổng lồ. - Lục Ly ngươi giết nhiều một chút, tốt nhất tế một trong hai tên tộc vương hoặc đại trưởng lão Quánh tộc đi! Có rất nhiều cường giả của những đại tộc kia đều đang âm thầm cầu nguyện, nếu như Lục Ly có thể thật sự giết chết một Đại Viên Mãn mà nói, bọn họ sẽ lập tức ra tay, tiêu diệt Quánh tộc. Đương nhiên, đám người họ biết đây là điều không thể nào, Lục Ly có lực chiến đấu như vậy đâu thì sao còn phải chơi như thế? Quánh tộc cũng đã sớm bị hắn chơi tàn rồi. Sĩ khí của phía Quánh tộc vô cùng đê mê, rất nhiều trưởng lão cũng không dám rời khỏi đại bản doanh nữa, đến cả một số trưởng lão sắp hết thọ nguyên cũng đều rút lui. Mặc dù sắp chết, nhưng còn có thể sống hơn mấy trăm đến nghìn năm nữa, bọn họ không muốn cứ chết đi không rõ ràng như vậy. Tộc vương và đại trưởng lão Quánh tộc cũng sắp điên rồi. Đám người họ không ngày nào đêm nào không đi khắp thế gian truy tìm Lục Ly, nhưng đến cả bóng dáng của Lục Ly cũng không phát hiện ra. Đám người họ lúc này có chút hoài nghi --- có phải thuật tiềm ẩn của Lục Ly khiến đám người bọn họ cũng không nhìn ra được hay không? Nếu không thì sao có khả năng truy vết mấy tháng, mà đến cả cái bóng cũng không sờ tới được. Nếu quả thật không cách nào nhìn thấu được, vậy bọn họ truy tung còn có ý nghĩa gì? Gần đây bọn họ chính là không ngừng nhận được tin tức, số lần mấy đại tộc xung quanh bí mật lập kế hoạch có hơi nhiều, hơn nữa còn là các trưởng lão quyền cao chức trọng đích thân tham gia, tụ tập cùng một chỗ. Mặc dù đã rất bí mật, nhưng nội ứng bọn họ cài vào vẫn truyền được tin tức ra. Tộc vương và đại trưởng lão Quánh tộc có chút sợ hãi, chủ yếu là vì thái độ mập mờ gần đây của minh hữu. Bọn họ thỉnh cầu hai đại minh hữu triệu tập trưởng lão và trinh sát tới đây hỗ trợ, nhưng hai minh hữu này đều kiếm cớ từ chối.
Chương 4720 Trước không cổ, sau không tới (2)
Thái độ này khiến bọn họ rất lo lắng, nếu như mấy đại tộc xung quanh liên hợp lại tấn công, vậy thì bọn họ có thể đã không còn cách xa ngày bị diệt tộc, cho dù không bị diệt tộc, thì cũng sẽ tổn thương nguyên khí nghiêm trọng. Bọn họ chiếm cứ địa bàn rất lớn, một khi nguyên khí tổn thương lớn, sẽ khiến vô số sói đói thăm dò, vô số đại tộc sẽ chen nhau tới cuối cùng chém tận giết tuyệt Quánh tộc, đến lúc đó Quánh tộc cho dù muốn lui cũng không còn đường lui rồi. - Đợi thêm hai tháng nữa! Tộc vương và đại trưởng lão Quánh tộc chạm mặt với nhau, cùng thương nghị một chút, quyết định toàn lực truy đuổi thêm hai tháng nữa, nếu như còn không tìm được Lục Ly thì cũng chỉ có thể cầu hòa với Lục Ly, đám người họ cũng phải rút lui toàn bộ. Ngoài ra, phải nhanh chóng đàm phán với minh hữu, nhường lại một phần lợi ích, cũng phải củng cố liên minh. Chỉ cần sống sót qua khoảng thời gian này, nghỉ ngơi lấy lại sức một khoảng thời gian ngắn, thì Quánh tộc sớm muộn còn có thể đứng dậy, uy danh bị tổn hại có thể từ từ bù lại, trưởng lão chết đi rồi có thể từ từ bồi dưỡng ra, chỉ cần địa bàn vẫn còn, tộc đàn vẫn còn, thì những gì còn lại sẽ không phải vấn đề gì lớn. Hai vị cường giả Đại Viên Mãn này điên cuồng xuyên ngang qua một loạt mặt biên, không hề ngừng lại một giây phút nào. Bọn họ không ôm cây đợi thỏ nữa, thầm nghĩ đụng chạm may mắn, xem xem có thể gặp được Lục Ly hay không. Khu vực đám người họ tìm kiếm ngày càng rộng hơn, xác suất chạm mặt với Lục Ly càng lớn hơn. Một tháng trôi qua rất nhanh, bọn họ vẫn không tìm thấy Lục Ly, nhưng trong một tháng này, Lục Ly không ra tay, mà là hoàn toàn không có tin tức gì, cũng không biết ngoảnh mặt làm thinh ẩn nấp ở ngóc ngách nào. Tộc vương và đại trưởng lão Quánh tộc đều sắp điên rồi, cả một tháng trời liên tiếp điên cuồng tra xét, khiến bọn họ vô cùng mệt mỏi, cơ thể mệt mỏi không sao, quan trọng là mệt mỏi về mặt tinh thần. Lục Ly lúc này quả thật đã ẩn nấp rồi, hắn cũng không ở trong Pháp Giới, mà là đi tới mặt biên của một đại tộc. Hắn cảm thấy nguy cơ, không dám tiếp tục làm tiếp, sợ gặp phải chuyện bất trắc. Dù sao hiện tại thời gian dần trôi đi thì uy danh của Quánh tộc sẽ ngày càng kém hơn, hắn đợi được, Quánh tộc lại không đợi được. Lại một tháng nữa trôi qua, tộc vương và đại trưởng lão Quánh tộc đã từ bỏ, vào thời khắc này, Lục Ly vừa đúng lúc tấn công một bảo địa tài nguyên, tộc vương Quánh tộc đã không còn hứng thú đuổi giết nữa, hắn biết qua đó cũng không tìm được Lục Ly, ngoại trừ lãng phí thời gian ra, thì không có bất cứ ý nghĩa gì nữa. Hắn trực tiếp điều trinh sát trong tộc liên hệ với trinh sát Tử Thần, bày tỏ ý bản thân muốn đàm phán hòa bình, để Lục Ly lập tức dừng tay. Tử Thần phái ra một số trinh sát cấp cao ẩn nấp ở Thiên Cương Tinh Vực, Quánh tộc mặc dù không tìm được Lục Ly, nhưng vẫn phát hiện sự tồn tại của một số trinh sát Tử Thần, bọn họ không bắt những trinh sát này lại, mà là âm thầm giám sát, muốn xem xem bọn họ có liên lạc với Lục Ly hay không. Hiện giờ đúng lúc, trinh sát Quánh tộc tìm thấy trinh sát của Tử Thần, chuyển lời ý tứ của tộc vương Quánh tộc. Trinh sát nhận được tin tức không dám khinh thường, vội vàng chuyển lời cho Lưu đường chủ, Lưu đường chủ cũng thông qua con đường đưa tin đặc biệt của Tử Thần truyền tin cho Lục Ly. Qua mấy ngày sau đó Lục Ly nhận được tin tức, trên gương mặt hắn cũng lộ ra biểu tình như trút được gánh nặng. Hao phí thời gian lâu như vậy, phải mạo hiểm lớn như vậy, hắn rốt cuộc đã đánh phục Quánh tộc rồi. Dựa vào sức lực của một người đánh phục một đại tộc siêu cấp, còn là ở cảnh giới hiện giờ của hắn, e là từ trước tới nay chưa từng có ai làm được nhỉ? Nếu Quánh tộc muốn đàm phán, đương nhiên Lục Ly không thể nào tiếp tục giết chóc nữa, hắn dứt khoát thu tay lại, sau đó lui ra khỏi mặt biên của Quánh tộc. Hắn lựa chọn tới mặt biên của đại tộc siêu cấp gần đó, điều khiển lần đàm phán này ở mặt biên đó. Lục Ly không ngốc, chắc chắn sẽ không đích thân ra mặt đàm phán, nếu không bị Đại Viên Mãn của Quánh tộc giết chết thì phải làm sao? Hắn cũng sẽ không tới gặp mặt đám người Lưu Thống Lĩnh, nếu Quánh tộc có thể tìm thấy trinh sát của Tử Thần, thì đám trinh sát đó đã không an toàn rồi, hắn không thể gặp mặt mấy người Lưu Thống Lĩnh được. Hắn để Huyết Linh Nhi sắp đặt tế đàn đưa tin của Tử Thần, hắn trực tiếp truyền tin về Tử Thần, sau đó để bên phía Tử Thần đưa tin liên lạc với Lưu Thống Lĩnh, như vậy mặc dù có chút phiền phức, nhưng có được sự an toàn, chỉ cần Quánh tộc không cách nào khóa được vị trí của hắn, chỉ cần hắn còn sống, thì Quánh tộc nhất định phải chịu thua, phải chấp nhận điều kiện của bọn họ. Lục Ly sau khi đưa tin về, đám người Lê Hoàng, Mạc Hoàng rất phấn chấn, Mạc Hoàng vốn định đích thân tới đó đàm phán, chuyện hãnh diện như vậy hắn đương nhiên phải thể nghiệm một chút. Lục Ly bảo Mạc Hoàng không nên tới, sợ Quánh tộc làm bậy, chỉ cần điều khiển Lưu đường thủ tới đàm phán là được rồi. Lưu đường chủ hẹn Quánh tộc đại diện đàm phán ở một thành lớn của một đại tộc, Lạc Thành. Quánh tộc rất coi trọng, phái tam trưởng lão và tứ trưởng lão đích thân tới chủ trì cuộc đàm phán. Bên trong tòa thành đó, khi tam trưởng lão nhìn thấy đối phương phái tới chỉ là một Thánh Hoàng hậu kỳ, sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Tam trưởng lão tức giận đùng đùng, nói: - Lục Ly đâu? Vì sao không tới? Không phải chúng ta đã hẹn hắn tới đàm phán sao? Lưu đường chủ mỉm cười nói: - Lục Hoàng nhà ta có chút việc phải xử lý, bảo tại hạ toàn quyền đại diện ngài ấy đàm phán. - Đầu Sỏ của các ngươi đâu? Tam trưởng lão bất mãn nói: - Bổn tọa là tam trưởng lão của Quánh tộc, tất cả sự vụ trước mắt của Quánh tộc đều do bổn tọa quản lý, Tử Thần phải phái ra cường giả có địa vị ngang bằng với bổn tọa đến đàm phán! - Thật có lỗi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK