Lục Ly danh tiếng chính thịnh, là nhân vật phong vân ở Nhị trọng thiên, ở trong mắt Thiên Âm Cung địa vị hắn còn tôn quý hơn cả một ít thủ lĩnh đại thế lực bình thường. - Lục công tử, Cam công tử, vị này là Tứ trưởng lão của Thiên Âm Cung chúng ta, Lư Hải Vân, vị này là ngũ tiểu thư nhà ta, Lư Tuệ. Quản sự giới thiệu cho Lục Ly Cam Lâm, Lục Ly và Cam Lâm nhìn nhau, khóe miệng cả hai đều lộ ra ý cười. Thiên Âm Cung không chỉ phái ra một vị trưởng lão, còn phái ra một tiểu thư trực hệ, đủ thấy bọn họ rất coi trọng hai người. Lô Tuệ Minh rõ ràng khác với tiểu thư lá ngọc cành vàng bình thường, đoán chừng nàng thường niên tham gia quản lý phòng đấu giá, có vẻ rất lão luyện, đợi Lư Hải Vân và mấy người Lục Ly chào hỏi xong xuôi, nàng mới hành lễ nói: - Chào Lục công tử, Cam công tử, có thể nhìn thấy hai vị tuấn kiệt danh chấn thiên hạ, Tuệ Nhi tam sinh hữu hạnh. Lư Tuệ rất xinh đẹp, lại không giống nữ tử bình hoa thông thường, một cái nhăn mày một nụ cười khẽ đều khiến người ta cảm nhận được nhiệt tình, lại không có nịnh nọt. Thái độ như gần như xa chính là thứ khêu gợi nam nhân nhất, đặc biệt là trong mắt có sóng tình lưu chuyển nhàn nhạt, khiến nam nhân càng thêm phần động tâm. Gần đây Lục Ly mới nạp hai vị mỹ thiếp, mấy người Khương Khinh Linh trong lòng hoặc nhiều hoặc ít đều có chút không thoải mái, tự nhiên không dám đi trêu chọc nữ tử khác. Bởi thế hắn không nhìn nhiều Lư Tuệ, chỉ khách khí nói vài câu, Cam Lâm lại tỏ vẻ rất nhiệt tình. Thiên Âm Cung một mực trung lập, chỉ làm sinh ý không tranh bá, trăm vạn năm qua Thiên Âm Cung một mực tồn tại, qua nhiều năm như vậy, bọn họ rốt cục đã tích lũy được bao nhiêu tài phú? Nếu có thể quẹo về một tiểu thư trực hệ của Thiên Âm Cung, đoán chừng Phủ Ma sẽ cười không ngậm miệng được. Quan trọng nhất chính là Cam Lâm rất có hảo cảm với Lư Tuệ, loại nữ tử nội tú ngoại tuệ này chính là chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Lư Tuệ phát hiện Lục Ly chỉ hàn huyên vài câu với nàng liền quay sang tán gẫu với Lư Hải Vân, ánh mắt bất giác chớp qua một tia thất vọng. Nàng chỉ tán gẫu câu được câu mất với Cam Lâm, Cam Lâm hàn huyên một lúc, phát hiện Lư Tuệ thỉnh thoảng lại nhìn sang chỗ Lục Ly, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ thất vọng. Cải trắng tốt thế này đều thích bị con heo Lục Ly kia củng... Cam Lâm có chút tức giận bất bình nhìn sang chỗ Lục Ly, Lục Ly nhận ra, có chút vô tội trừng mắt nhìn ngược lại, xem ra quay đầu có cơ hội phải dạy dỗ Cam Lâm cách tán gái một phen mới được. Kể ra, Phủ Ma là chiến tướng số một dưới tay Đại Ma Vương, là người một nhà với Đại Ma Vương. Lục Ly nói thế nào cũng chỉ có thể tính là người ngoài, Đại Ma Vương dưới gối không con, Cam Lâm tính là đệ nhất công tử Thiên Ma Đảo. Với thân phận như thế, Cam Lâm lại không biết làm sao lợi dụng, tán không được còn quay sang trách mình? Lục Ly tự nhiên cảm thấy oan uổng. Tán gẫu một lúc với Lư Hải Vân, sự tình dần được làm rõ, gần đây quả thực có một nhóm thiên địa thần dược luyện thể, chỉ là đối phương chọn phương thức đấu giá, bởi thế muốn bí mật liên hệ để mua trực tiếp là điều tương đối khó, chỉ có thể mua ở phòng đấu giá. Thiên địa thần dược có hai loại, một loại số lượng rất lớn, tên là Địa Long Địch, loại thần dược luyện thể này rất phổ biến, đa phần đại gia tộc đều chọn thần dược này cho con em trẻ tuổi nhà mình luyện thể. Loại thần dược này có mười mấy lô, giá cả hẳn sẽ không quá đắt, mấy ngàn vạn Thần Nguyên Kim là có thể mua được. Một loại khác hơi đắt, là kỳ dược tương tự Thần tủy, tên là Thần Tiên Thảo, số lượng chỉ ba gốc, giá cả chí ít phải một ức Thần Nguyên Kim trở lên. Đương nhiên dược hiệu Thần Tiên Thảo rất cường đại, ba gốc Thần Tiên Thảo đoán chừng có thể tương đương với nửa lô Thần tủy, là thần dược chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Trên thân Lục Ly còn có một ít Thần Nguyên Kim, song cũng không nhiều, hơn một ức Thần Nguyên Kim khẳng định là không có. Hắn nghĩ nghĩ, sau đó đảo mắt nhìn sang Cam Lâm hỏi: - Cam Lâm, trên người ngươi có bao nhiêu Thần Nguyên Kim? Ta muốn mượn một ít. Lục Ly không muốn bán thiên địa thần dược trên người, bán cho người khác không bằng bán cho Cam gia, tiện nghi một chút Lục Ly cũng cảm thấy đáng. Chứ nếu bị thế lực đối nghịch mua đi, vậy bằng với đề thăng thực lực cho kẻ địch. Cam Lâm khẽ cười nói: - Trên người của ta cũng không mang nhiều Thần Nguyên Kim, nhưng ta nghĩ bằng vào tấm lệnh bài này, hẳn là có thể tìm Lư gia mượn hai ức Thần Nguyên Kim. Trong vòng một tháng tất hoàn mỹ, có thể tính thêm một chút lợi tức. Lư Hải Vân và Lư Tuệ nhìn sang, phát hiện trên lệnh bài viết hai chữ “Thiên Ma”, trong lòng hai người khẽ run lên. Chữ trên tấm lệnh bài này tựa hồ có ma lực vô hình, hút lấy linh hồn hai người. Thiên Ma Lệnh! Rất rõ ràng lệnh bài này không phải của Phủ Ma, mà là của Đại Ma Vương, hai người đồng thời đứng dậy khom lưng hành lễ với lệnh bài. Bằng vào tấm Thiên Ma Lệnh này, đừng nói hai ức Thần Nguyên Kim, dù là mười ức Thiên Âm Cung cũng nhất định phải cho mượn, đây chính là thứ đại diện cho uy nghi vô thượng của Đại Ma Vương. Chúa tể Nhị trọng thiên, mặt mũi nàng há có thể nhận định bằng chút ít Thần Nguyên Kim? Mắt Lư Tuệ lộ ra ý cười, quét nhìn Lục Ly và Cam Lâm một lượt rồi nói: - Hai vị công tử quá khách khí, đừng nói tấm lệnh bài này, bằng vào mặt mũi hai vị công tử đã có thể mượn được mười ức Thần Nguyên Kim, lợi tức thì không cần, không Tuệ Nhi giận đấy. - Vậy đa tạ Tuệ Nhi cô nương. Trên mặt Cam Lâm lộ ra ý cười hớn hở, chẳng qua hắn lại rất rõ ràng, mặt mũi Lục Ly có thể đáng giá không ít Thần Nguyên Kim, nhưng mặt mũi Cam Lâm hắn thì chưa hẳn. - Tối mai hội đấu giá mới bắt đầu, tối nay Tuệ Nhi thiết yến tại Túy Phương Các, mong hai vị công tử cho Tuệ Nhi chút tình mọn, cùng đến tham dự. Lần đấu giá này tới không ít công tử tiểu thư danh môn, nếu những tiểu thư kia nghe được hai vị công tử giá lâm, đoán chừng sẽ cuồng hỉ không thôi.
Chương 2872 Huynh đệ tốt
Lư Tuệ thịnh tình thỉnh mời, Cam Lâm nghe nói rất nhiều tiểu thư danh môn cũng đến, ánh mắt lập tức sáng lên. Lục Ly vốn định cự tuyệt, nhưng thấy Cam Lâm hứng thú như thế, hắn đành khẽ gật đầu nói: - Vậy đa tạ thịnh tình Lư tiểu thư. - Hắc hắc! Lư Tuệ cười thần bí nói: - Tối nay công tử tiểu thư gia tộc hào môn đỉnh cấp nhất đều tới, ta nghĩ Lục công tử nhất định sẽ không thất vọng. - Hào môn đỉnh cấp nhất? Cam Lâm nhíu mày, không nhịn được hỏi dò: - Là người nhà kia? Lư Tuệ khẽ gật đầu, Cam Lâm nhướng mày, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm nói: - Người nhà bọn hắn cũng xuất thế, quái sự, quái sự a... Vừa rồi không tiện hỏi, trở lại trong thành bảo, Lục Ly nhịn không được hỏi dò: - Nhà kia là nhà nào? Cam Lâm cùng Lư Tuệ đều là con em hào môn đỉnh cấp, có thể khiến hai người để ý như thế tự nhiên không phải hào môn bình thường, song Lục Ly nghĩ không ra ở Nhị trọng thiên còn có hào môn nào có thể khiến hai người coi trọng đến vậy? Cam Lâm giải thích: - Trong ba mươi sáu đại thế lực Thánh Nguyên Điện xếp hạng thứ hai... Nháy mắt Lục Ly liền hiểu, Thánh Nguyên Điện xếp hạng thứ hai, vậy lần này tự nhiên là con em đại thế lực xếp thứ nhất. Đối với các đại thế lực Nhị trọng thiên, Lục Ly không quá hiểu, trong mắt hắn chớp qua một tia hiếu kỳ: - Xếp hạng thứ nhất thế lực nào? Nhà này có chỗ nào đặc biệt? - Trường Tôn gia! Cam Lâm giải thích nói: - Xếp hạng thứ nhất không phải thế lực, mà là một gia tộc, gia tộc đứng đầu ba mươi sáu đại thế lực trong suốt trăm vạn năm qua. Bình thường gia tộc bọn hắn luôn đê điệu, nhưng người đi ra đều là cường giả tuyệt đỉnh, nếu bọn hắn phái người trong gia tộc đến Thiên Tài Chiến tại Hỗn Độn Đảo, vậy thì không có chỗ cho bọn Vân Khai Nguyệt Đường Ninh tranh tài nữa... - Trăm vạn năm một mực xếp thứ nhất... Lục Ly kinh hãi, văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, một võ giả có cường đại hay không rất dễ nhận ra, so một trận là được. Nhưng một thế lực có thể xếp thứ nhất liền tương đối khó, bởi vì những thế lực còn lại tất sẽ không phục. Một gia tộc có thể đứng số một trong ba mươi sáu đại thế lực đã khó, có thể đứng số một trăm vạn năm lại càng khó. Không có vương triều bất diệt, không có gia tộc vĩnh viễn hưng thịnh! Đây là thiết luật ở Đấu Thiên Giới, bất kỳ vương triều gia tộc nào muốn một mực cường đại hưng thịnh là điều vô cùng khó. Thịnh cực tất suy, một gia tộc cường đại đến trình độ nhất định liền rất dễ suy bại. Trong suốt trăm vạn năm, gia tộc không khả năng không phạm sai lầm, đôi khi chỉ cần phạm phải một sai lầm, liền sẽ dẫn gia tộc đến con đường diệt vong. Nhưng Trường Tôn gia kia lại một mực thịnh mà không suy, trăm vạn năm qua một mực xếp thứ nhất, điều này khiến Lục Ly không khỏi tán thán. - Chẳng phải trước đây đại nhân luôn được người nhận định là số một tuyệt đối ư? Cam Lâm bổ sung nói: - Thì là bởi lão bất tử Trường Tôn gia kia, trước khi đại nhân ra tay, lão bất tử Trường Tôn gia một mực được người nhận định là đệ nhất nhân Nhị trọng thiên. Bởi vì mười mấy vạn năm trước, lão bất tử từng một thân một mình tiêu diệt mười sáu tên Tam Kiếp đỉnh phong. Nếu không phải ở Hỗn Độn Đảo Đại Ma Vương diệt sát Vân Xuy Tuyết, đến giờ đều không ai nhận định nàng có thể tuyệt đối vượt trên lão bất tử Trường Tôn gia.
Chương 2873 Huynh đệ tốt
- Ngoài ra còn một điểm nữa! Cam Lâm nghĩ nghĩ, sau đó đột nhiên truyền âm nói: - Nghe đồn Trường Tôn gia là phân chi của một đại gia tộc, bởi vì ở Tam trọng thiên cũng có một gia tộc tên là Trường Tôn gia, còn là bá chủ hùng bá một phương. Nghe nói con em Trường Tôn gia tại Nhị trọng thiên thường xuyên xuất hiện ở trong gia tộc tại Tam trọng thiên, cộng thêm thực lực tuyệt đối của Trường Tôn gia, bởi thế trăm vạn năm nay Trường Tôn gia luôn một mực xếp thứ nhất, không ai lay chuyển được. - Giờ thì sao? Lục Ly vẫn có chút không phục, nếu vị trí chúa tể Nhị trọng thiên đã bị Đại Ma Vương đoạt đi, như vậy thế lực đệ nhất tự nhiên cũng nên là Thiên Ma Đảo. - Giờ thì nói không chuẩn! Cam Lâm có chút lúng túng nói: - Tuy đại nhân tuyệt đối là đệ nhất, nhưng dù sao chúng ta cũng không thuộc về một trong ba mươi sáu đại thế lực, bởi thế không thể cầm ra so sánh. Mặt khác, Đại Ma Vương nói rõ không muốn tranh bá, thế nên càng không ai cầm Thiên Ma Đảo đi so với Trường Tôn gia, chẳng qua nếu nói thực lực tổng hợp, Thiên Ma Đảo chắc chắn yếu thua Trường Tôn gia. - À... Đến cả Cam Lâm đều nói vậy, Lục Ly có thể tưởng tượng ra Trường Tôn gia này cường đại đến mức nào. Hắn nhíu mày trầm tư một lúc, sau đó hỏi ra vấn đề then chốt: - Các thế lực còn lại thì sao? Chẳng lẽ các thế lực còn lại đều không có quan hệ với Tam trọng thiên? Hoặc nói cách khác, các đại thế lực Tam trọng thiên không len lén nâng đỡ một ít thế lực tại Nhị trọng thiên? Thần Giới bị năm đại thế lực chiếm cứ, sau lưng tứ đại thế lực siêu thần và U Yến chi địa đều có bóng dáng của đại thế lực Nhị trọng thiên. Lục Ly không tin, đại thế lực Tam trọng thiên lại không muốn nâng đỡ một ít thế lực nhằm len lén gây ảnh hưởng lên thế cục Nhị trọng thiên. - Hẳn là không, dù có cũng sẽ không nâng đỡ quá nhiều! Cam Lâm lắc đầu nói: - Nói thế này cho dễ hiểu, đại thế lực Tam trọng thiên căn bản không thèm để ý tới Nhị trọng thiên, thậm chí có thể nói là chướng mắt. Nghe nói Tam trọng thiên là trung tâm thế giới, ở đó cái gì mà chẳng có, đối với Tam trọng thiên mà nói, Nhị trọng thiên không khác gì dưới quê, ngươi cảm thấy đại gia tộc trong thành sẽ để ý tới nơi núi rừng heo hút thế này? Lục Ly khẽ gật đầu, trong lòng có chút hiểu ra, đồng thời không khỏi hiếu kỳ đối với công tử tiểu thư Trường Tôn gia, vừa nãy Cam Lâm mới nói người Trường Tôn gia không thường đi ra, đi ra đều là cường giả. Hắn lại muốn xem xem chiến lực hai người Trường Tôn gia kia rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? Không lẽ đều là Tam Kiếp đỉnh phong? Chạng vạng tối, trưởng lão Lư gia đích thân đến mời, Lục Ly và Cam Lâm rửa ráy một phen, sau đó cùng theo tới một tửu lâu xa hoa trong thành. Trọn cả tửu lâu được đặt trước, cửa ra vào có hộ vệ thủ hộ, không được mời bất luận ai đều không được vào. Bốn người Lục Ly lên tửu lâu, phát hiện tửu lâu này còn xa hoa hơn cả thành bảo bình thường, yến hội tổ chức dưới mái hiên ngoài trời, gió nhẹ hiu hiu, dưới ánh nến, mùi rượu quẩn quanh... Mái hiên đã ngồi đầy người, Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, không khỏi có chút kinh ngạc, hắn thấy được mấy người quen. Bọn Tần Chiến Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư đều ở đây, đồng thời hắn còn thấy được rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, đều là người từng tham gia Thiên Tài Chiến tại Hỗn Độn Đảo. - Ha ha ha! Nhìn thấy Lục Ly, mới đầu Tần Chiến còn thoáng kinh ngạc, sau đó trên mặt lập tức lộ ra hỉ sắc, vội đứng dậy. Chỉ là tựa hồ nghĩ đến điều gì, lại không chủ động mở miệng chào hỏi với Lục Ly. - Tần Chiến, nét mặt ngươi thế là có ý gì? Lục Ly khẽ cười, chủ động bước đến chỗ Tần Chiến, cười nói: - Mấy tháng không gặp, chẳng lẽ không nhận người huynh đệ này nữa? - Huynh đệ! Hai chữ nặng như thiên kim, rất nhiều công tử tiểu thư tại trường không giấu được vẻ hâm mộ, trên mặt Tần Chiến cũng lộ rõ vẻ kích động, nhanh chân đi ra ôm chầm lấy Lục Ly: - Huynh đệ tốt! Ở Hỗn Độn Đảo, Lục Ly bị sáu đại thế lực vây công, bọn Tần Chiến chẳng dám nói nửa lời. Ngoài ra lúc này thân phận địa vị Lục Ly đã khác, Tần Chiến không dám đối đãi với Lục Ly nhu trước, bởi thế vừa nãy mới không dám chủ động chào hỏi với Lục Ly. Một câu “huynh đệ” của Lục Ly khiến Tần Chiến thiếu chút lệ nóng doanh tròng, Lục Ly vẫn là Lục Ly khi trước, thân phận địa vị tuy thay đổi, người lại vẫn không thay đổi. Nếu nói trước đây Lục Ly và Tần Chiến kết giao, Lục Ly tính là trèo cao. Thì giờ đây Tần Chiến và Lục Ly kết giao, lại tính là Tần Chiến trèo cao. Tần gia không quá cường đại, Tần Chiến cũng không được tính là công tử đỉnh cấp tại Nhị trọng thiên, trong khi lúc này Lục Ly lại như mặt trời ban trưa, là nhân vật đỉnh cấp trong thế hệ tuổi trẻ Nhị trọng thiên. - Chào Quỳnh tiểu thư, chào Mộc tiểu thư! Lục Ly chủ động chào hỏi với Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư, ánh mắt Quỳnh tiểu thư nhìn Lục Ly mục quang phức tạp, trước đây nàng còn thuyết phục Tần Chiến ít giao du với Lục Ly, giờ mới phát hiện trước đây mình sai đến cỡ nào. Mộc tiểu thư lại không có nhiều cố kỵ như vậy, nàng sảng giọng nói: - Lục công tử, ngươi còn nợ ta một món nợ ân tình đấy nhé. Lục Ly nhịn không được bật cười, gật đầu nói: - Mộc tiểu thư, lời Lục mỗ đã nói ra há có thể nuốt lời, chừng nào ngươi có gì cần hỗ trợ cứ tới tìm ta. Một đám công tử tiểu thư xông tới, hàn huyên tán gẫu với Lục Ly Cam Lâm. Lục Ly tùy tiện ứng phó một phen, ngồi xuống ngọc đài ngay bên cạnh Tần Chiến. Vốn Thiên Âm Cung còn chuẩn bị cho Lục Ly vị trí cao nhất, lại không ngờ Lục Ly ngồi ở đây, khiến rất nhiều công tử tiểu thư ngồi ở mặt trên như đứng đống lửa, như ngồi đống than... Lục Ly và Cam Lâm đều không ngờ bọn hắn lại được hoan nghênh như vậy, nguyên một đám công tử tiểu thư đều xoay vòng quanh bọn hắn. Nhất là Lục Ly, rất nhiều tiểu thư mắt sáng nhìn, nhìn hắn đầy vẻ lấy lòng. Hắn thậm chí hoài nghi, nếu mình phát ra ám thị nào đó, những tiểu thư này liệu có chủ động tắm rửa sạch sẽ tự dâng lên cửa?
Chương 2874 Tiểu Ma Vương
Rất nhanh hai người liền nghĩ thông, sau trận chiến tại Hỗn Độn Đảo, mặc dù ngoài mặt cách cục Nhị trọng thiên không có gì thay đổi, nhưng trong bóng tối lại đã có biến hóa rất lớn. Đại Ma Vương trở thành đệ nhất nhân không thể tranh cãi, Thiên Ma Đảo cũng trở thành thế lực đỉnh cấp nhất. Mặc dù Đại Ma Vương tỏ rõ không có ý tranh bá, nhưng con người nàng hành sự cổ quái, không theo lẽ thường, tỷ như nàng giả mạo Y tiểu thư đi tham dự Thiên Tài Chiến chẳng hạn... Bởi thế Đại Ma Vương được các đại thế lực nhận định là người không thể trêu chọc, nếu Đại Ma Vương đã không thể trêu chọc, vậy người dưới tay Đại Ma Vương tự nhiên cũng không thể trêu chọc, nhất là Lục Ly! Rất nhiều người đã đặt cho Lục Ly một ngoại hiệu, Tiểu Ma Vương! Lục Ly đại náo Phong Bạo Hải Vực, chém giết hai tên Thần Tử, thậm chí dám cầm Huyền Vũ Quả mua mạng điện chủ Hắc Viêm Điện, tộc trưởng Phó gia tộc. Tới Hỗn Độn Đảo lại chém giết Long Thí Thiên và Vân Khai Nguyệt, phong cách hành sự không khác gì Đại Ma Vương, chẳng có chút cố kỵ nào. Then chốt là sau lưng hắn còn đứng một “Doãn Thanh Ti” lai lịch bí ẩn, một Tu La lão nhân cảnh giới Tứ Kiếp. Ngoài ra, Đại Ma Vương vì hắn mà chém giết Vân Xuy Tuyết, còn nện nát phân thần Phượng Hậu! Một tên tiểu võ giả đến từ hạ vị diện, mặc dù thoạt nhìn không có bất kỳ bối cảnh nào, nhưng tính kỹ ra, bối cảnh lại vô cùng kinh thiên, thực lực bản thân cũng rất khủng bố, hành sự lại không chút cố kỵ. Người như thế, ai dám trêu chọc? Đại Ma Vương vì hắn mà lập ra quy củ, người ngàn tuổi trở lên không được tấn công, ngàn tuổi trở xuống có mấy ai là đối thủ của Lục Ly? Bởi thế Lục Ly được rất nhiều thế lực định vị là người tuyệt đối không thể trêu chọc, đã không thể trêu chọc, vậy chỉ có thể giao hảo. Từ mấy người Tần Chiến thì có thể thấy, Lục Ly đối xử rất tốt với bằng hữu. Có so sánh tương phản như thế, người trong yến hội tự nhiên nghĩ hết mọi cách nhằm giao hảo Lục Ly. Nghĩ thông suốt điểm này, thái độ Lục Ly dành cho đám công tử tiểu tử muốn giao hảo trước mặt nhạt đi một chút. Nhưng rất nhiều công tử tiểu thư vẫn xếp hàng tới mời rượu hàn huyên, tất cả chỉ để nhằm chạm mặt một phen... Thái độ Cam Lâm đối với những người này lại tốt hơn rất nhiều, gia phong Cam gia chính là như vậy, đối đãi với ai cũng đều rất tốt. Người Cam gia nhìn như vô hại, nhưng ở thời khắc then chốt, một khi chọc giận, bọn hắn tất sẽ lộ ra răng nanh sắc bén. Hiện tượng xếp hàng mời rượu kéo dài gần nửa canh giờ mới hết, bởi vì Lô Tuệ đích thân dẫn theo hai người tiến vào. Sau khi hai người kia đi vào, ánh mắt tất cả công tử tiểu thư trong đại điện đều sáng lên, bao gồm cả Lục Ly và Cam Lâm. Hai người tiến vào kia, các tiểu thư nhìn tên công tử, bọn Lục Ly thì nhìn vị tiểu thư, tròng mắt ai nấy đều sáng rực. Mấy năm nay Lục Ly tính là duyệt nữ vô số, kiến thức qua rất nhiều mỹ nữ tuyệt đỉnh, bởi thế ánh mắt tương đối cao. Trong đại điện ngồi rất nhiều tiểu thư, bao gồm Lư Tuệ... Tất cả đều được tính là mỹ nữ đỉnh cấp, song hắn vẫn chẳng hề động tâm với một ai. Nhưng lúc này nhìn thấy nữ tử kia, hắn lại cũng như bao nam nhân bình thường khác, không khỏi có cảm giác kinh diễm, trong lòng dập dờn gợn sóng. Trên thân nữ tử này không đeo bất kỳ trang sức nào, chỉ khoác một chiếc váy dài màu xanh lam, sạch sẽ mà tinh khôi. Vóc dáng nàng không quá mức nóng bỏng, lại rất cân xứng, đẹp một cách hài hòa. Mặt nàng cũng không phải loại mỹ lệ khiến người hít thở không thông, điểm thu hút nhất của nàng chính là đôi mắt, đôi mắt như biết nói chuyện, vô cùng có linh khí. Chúng nhân nhìn vào mắt nàng đều cảm thấy bị hấp dẫn, bị sa vào trong đó, không cách nào tự kềm chế. Tên công tử kia cũng tương tự, trong mắt như có ma lực vô hình, khiến tất cả tiểu thư sa vào, chìm đắm trầm luân. - Cường giả linh hồn! Rất nhanh, Lục Ly hồi thần lại, có lẽ là nhờ có sức miễn dịch tương đối cao với mỹ nữ, có lẽ là bởi trong lòng âm thầm có chút giới bị với Trường Tôn gia, thế nên hắn chỉ ngây người phút chốc, sau đó ánh mắt liền khôi phục vẻ tỉnh táo. Trong lòng khẽ chấn, không khỏi sinh ra đề phòng với tiểu thư và công tử kia. Hai công tử tiểu thư Trường Tôn gia này thật lợi hại, nhất là ở phương diện linh hồn. Nếu vừa rồi hai người động thủ, hắn thậm chí có thể không kịp phản ứng! Nghĩ tới đây, ánh mắt Lục Ly thoáng lạnh mấy phần, hắn cảm nhận được uy hiếp. Công tử tiểu thư gia tộc đệ nhất quả nhiên không tầm thường, mặc dù khí tức hai người có vẻ chỉ là Tam Kiếp hậu kỳ, nhưng linh hồn cường đại như thế, đoán chừng chiến lực phải sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong. Trong mắt tiểu thư Trường Tôn gia chớp qua một tia ngạc nhiên, tại trường rất nhiều công tử đều lộ vẻ si mê, lại chỉ Lục Ly là thanh tỉnh, dưới thịnh danh không hư sĩ, danh khí Lục Ly lớn như thế, quả nhiên không thể khinh thường. Đám công tử tiểu thư tại trường dần tỉnh táo lại, trong mắt rất nhiều người vẫn không giấu được vẻ mê say, đa phần lại đều ngấm ngầm kinh hãi. Nếu vừa rồi hai công tử tiểu thư này động thủ, chúng nhân đoán chừng đều đã chết. - Chư vị, ta giới thiệu với mọi người một phen. Lư Tuệ cười tủm tỉm mở miệng nói: - Vị này là Trường Tôn Vô Khuyết công tử, là đệ nhất công tử trực hệ Trường Tôn gia, vị này là Trường Tôn Như Ngọc tiểu thư, cũng là đệ nhất tiểu thư Trường Tôn gia. Nguyên một đám công tử tiểu thư lập tức đứng dậy nghênh đón, chỉ có Lục Ly và Cam Lâm là không nhúc nhích. Lục Ly không quan tâm công tử tiểu thư gì hết, ngoài ra hai người này vừa đến đã dùng linh hồn bí thuật, khiến tất cả mọi người trúng chiêu, trong lòng Lục Ly có chút không thích. Cam Lâm gần đây luôn lấy Lục Ly làm đầu, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nếu Lục Ly đã không đứng dậy, hắn tự nhiên cũng không đứng. Người tại trường đều đứng, chỉ hai bọn hắn là ngồi, tự nhiên rất dễ thấy. Trường Tôn Vô Khuyết và Trường Tôn Như Ngọc hàn huyên một lúc với chúng nhân, sau đó quét mắt nhìn về phía Lục Ly và Cam Lâm. Trường Tôn Vô Khuyết không hề tức giận, ngược lại cười lên đi về phía Lục Ly, chắp tay nói: - Vị này chính là Lục công tử uy danh hiển hách? Vô Khuyết có lễ.
Chương 2875 Long tranh hổ đấu
Trường Tôn Như Ngọc cũng đi tới, cúi người làm lễ vạn phúc, nói: - Như Ngọc gặp qua Lục công tử. - Ách? Rất nhiều công tử tiểu thư trong lầu các đều không giấu được vẻ ngạc nhiên, Lục Ly Cam Lâm không nể mặt, Trường Tôn Vô Khuyết và Trường Tôn Như Ngọc lại chủ động buông xuống kiêu ngạo, đi tới hành lễ với Lục Ly? - Trường Tôn gia có thể lâu thịnh không suy quả nhiên là có nguyên nhân. Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, hắn có thể cảm nhận được sự khó chịu trong lòng Trường Tôn Vô Khuyết, nhưng đối phương ngoài mặt không tỏ vẻ gì, còn chủ động đến hành lễ với hắn. Thành phủ sâu như thế, đến như Vân Khai Nguyệt đều kém xa. Xuất thân hào môn đỉnh cấp, chiến lực còn mạnh hơn mình, bị khuất nhục vẫn có thể ẩn nhẫn, nhân vật như thế mới là nhân vật lợi hại. Một gia tộc muốn không ngừng cường đại, dựa vào cái gì? Dựa vào nhân tài. Nhân tài làm sao mà được? Trừ thiên phú và tài nguyên, quan trọng nhất vẫn là gia giáo... Rất rõ ràng, gia phong Trường Tôn gia ở Nhị trọng thiên tính là tuyệt đỉnh. Người Trường Tôn gia hiểu lễ phép như thế, tự nhiên liền tôn lên Lục Ly không hiểu lễ phép, vừa đến đã tự cao tự đại, thậm chí không thèm đứng lên nghênh đón. Điều này khiến trong lòng Lục Ly càng thêm khó chịu, rõ ràng là người Trường Tôn gia vừa vào cửa đã cho bọn hắn một hạ mã uy, các nàng không nói đạo nghĩa trước, giờ lại biến thành mình không đúng? Nếu trong lòng đã khó chịu, Lục Ly tự nhiên phải phát tiết một phen, đồng thời hắn cũng muốn nhìn xem công tử tiểu thư Trường Tôn gia rốt cục có thể ẩn nhẫn được bao lâu? Hắn không đứng dậy mà hờ hững nói: - Trưởng Tôn công tử, Trưởng Tôn tiểu thư, lễ này Lục mỗ không nhận được. Vừa rồi hai ngươi phóng thích linh hồn bí thuật gì đấy? Có vẻ lợi hại thật đấy, Lục mỗ thiếu chút trúng chiêu, không biết có thể nói qua chút được không? - Ồ... Toàn trường lập tức rộ lên tiếng xôn xao, lời này của Lục Ly khiến bầu không khí trong đại điện vốn đang rất tốt bỗng chợt trở nên căng thẳng. Xưng hiệu Tiểu Ma Vương quả nhiên không đặt sai... Trưởng Tôn công tử Trưởng Tôn tiểu thư rất nể mặt, Lục Ly lại không nể mặt, thậm chí có thể nói là có chút quá phận! Đây là cảm giác của chúng nhân tại trường, nếu chỉ là công tử tiểu thư bình thường thì cũng thôi, đằng này đây lại là người Trường Tôn gia, gia tộc số một trong ba mươi sáu đại thế lực Nhị trọng thiên. Hai người này là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ tuổi, đại biểu cho tôn nghiêm Trường Tôn gia, Lục Ly không nể mặt như thế, vậy khác gì đánh mặt Trường Tôn gia đâu? Sâu trong mắt Trường Tôn Vô Khuyết chớp qua một tia phẫn nộ, nhưng chỉ thoáng chốc liền tan biến, hắn cười cười chắp tay nói: - Lục công tử nói đùa, đúng là Vô Khuyết và Như Ngọc không đúng, ở đây chúng ta bồi lễ với Lục công tử. Dứt lời, Trường Tôn Vô Khuyết lần nữa hành lễ, trên mặt Trường Tôn Như Ngọc cũng chớp qua một tia xấu hổ, lần nữa cúi người. Người Trường Tôn gia đã nể mặt như vậy, Lục Ly tự nhiên không thể tiếp tục nắm lấy không tha, đành phải đứng dậy đáp lễ, Cam Lâm cũng đứng dậy theo. Lúc này bầu không khí ngột ngạt tại trường mới tan biến, rất nhanh hiện trường lại vang lên tiếng cười, chỉ là ánh mắt chúng nhân nhìn Lục Ly dần có chút khác lạ, ánh mắt nhìn hai người Trường Tôn Vô Khuyết Như Ngọc lại có vẻ nhu hòa đi nhiều. - Lợi hại! Hết thảy Lục Ly đều nhìn ở trong mắt, người Trường Tôn gia quả nhiên biết ẩn nhẫn, hơn nữa chỉ bằng mấy câu cộng thêm hai lần hành lễ, lại lần nữa cải biến ấn tượng chúng nhân dành cho hắn. Đoán chừng ở trong mắt chúng nhân, Lục Ly hắn đã biến thành Tiểu Ma Vương ngạo mạn cuồng vọng không nói đạo lý, hai người Trường Tôn Vô Khuyết thì thành công tử tiểu thư đại gia tộc, biết lễ hiểu lễ có phong độ. Thái độ đám công tử tiểu thư này với hắn thế nào, Lục Ly không thèm để ý, trong lòng hắn không khỏi càng thêm giới bị với người Trường Tôn gia. Co được dãn được mới là anh hùng, có đôi khi mặt mũi rất lớn, đôi khi mặt mũi lại không quá mức quan trọng, kết quả và lợi ích mới là trọng yếu nhất. Một vài công tử tiểu thư hào môn rất hiểu cách làm náo động bầu không khí, rất nhanh yến hội liền nữa náo nhiệt, tiếng cụng chén giao bôi, tiếng mời rượu vang lên không ngừng, một vị tiểu thư còn đứng ra biểu diễn múa kiếm trước mặt chúng nhân, dẫn lên một mảnh tiếng khen. Hiện trường theo đó xuất hiện một hiện tượng rất kỳ quái, Lục Ly và Trường Tôn Vô Khuyết Trường Tôn Như Ngọc thành là nhân vật tiêu điểm tại trường, nhưng lại không mấy người đến mời rượu Lục Ly, dù chỉ là mời khách sáo cho có. Trái lại, bên Trường Tôn Vô Khuyết Trường Tôn Như Ngọc lại đứng thành hàng, người người trò chuyện vui vẻ, trái ngược hoàn toàn với bên này. Vừa rồi người đến tìm Lục Ly mời rượu xếp thành hàng, giờ hai người Trường Tôn gia vừa đến, thế cục liền nghịch chuyển, vô hình như thể đánh mặt Lục Ly. - Ha ha! Tần Chiến bưng chén rượu nhích lại gần, thấp giọng nói với Lục Ly: - Lục công tử của ta, có vẻ tối nay ngươi không được chào đón cho lắm nhỉ? - Ha ha! Lục Ly khẽ cười, dốc cạn chén rượu trong tay, thấp giọng nói: - Nói cứ như thể lúc nào ta cũng được chào đón vậy? Giờ đã đỡ hơn nhiều rồi, trước đây không ít người còn muốn ăn tươi nuốt sống ta cơ! - Cũng phải... Tần công tử nhịn không được cười lên, ánh mắt như có thâm ý nhìn Trưởng Tôn Vô Khuyết đang cười nói vui vẻ phía đối diện, nói: - Là cao thủ đấy, không chỉ thực lực mạnh, thủ đoạn cũng rất lợi hại. - Đúng vậy, cam bái hạ phong, tự thẹn không bằng. Lục Ly khẽ gật đầu, rốt cuộc hắn không phải xuất thân đại gia tộc, có thể tính là đi lên từ lùm cỏ, loại bản sự chưởng khống thế cục trong lúc nói cười thế này hắn không biết, cũng không học được. Chó cắn người không sủa! Lục Ly ngấm ngầm đề cao cảnh giác với tên công tử Trường Tôn gia này, ngày sau có quan hệ gì với đối phương cũng phải cẩn thận, bằng không bị hắn lừa giết đều không biết. Yến hội kéo dài đến nửa đêm mới tán đi, đến sau không náo ra phong ba nào nữa, Lục Ly rất đê điệu, một mực ngồi uống rượu, không tiếp tục nảy sinh xung đột với Trường Tôn Vô Khuyết.