- Ta biết! Lục Ly hơi gật đầu, Mục Doanh Doanh đợi một lát, tay hơi sáng lên, tiếp theo một đạo năng lượng kỳ dị như du hồn tiến vào trán Lục Ly, bay thẳng đến linh hồn hắn. - Ong! Long Hồn lập tức có phản ứng, một đạo khí tức cường đại từ trên Long Hồn truyền đến, linh hồn Lục Ly lóng lánh kim quang. Tia hồn lực kia của Mục Doanh Doanh lập tức bị chôn vùi, toàn bộ bị cắn nuốt. - Hả! Đột nhiên Mục Doanh Doanh mở to hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ, ngực phập phồng kịch liệt, nàng mở to hai mắt nói: - Lục Thần Tử, tại sao ngươi có yêu hồn cường đại như vậy bảo hộ? Lục Ly cười nhạt, nói: - Đây là bí mật của ta, hy vọng Doanh Doanh giúp ta giữ bí mật, ân... Có yêu hồn bảo hộ sẽ có vấn đề sao? Có phải không cách nào giải hay không? - Chuyện này ngược lại sẽ không! Mục Doanh Doanh tò mò nhìn Lục Ly, vị này Nhị Kiếp Thiên Thần này thật sự cho nàng quá nhiều kinh hỉ. Quan trọng nhất chính là người này không có bất cứ thân phận bối cảnh gì, yêu hồn cường đại như thế không có khả năng là La Phi Yên ban cho, nếu La Phi Yên đối tốt với Lục Ly như vậy, sẽ không hạ Huyền Thiên Phù. Nhưng nàng cũng không có yêu hồn cao cấp như vậy. Không đúng! Đột nhiên nội tâm Mục Doanh Doanh sinh ra một tia hoài nghi, có lẽ nào Lục Ly là người có đại bối cảnh hay không, nếu không sao Nhị Kiếp Thiên Thần có thể tru sát cường giả Tứ Kiếp, La Sát Tam Quái cũng không phải là Tứ Kiếp Thiên Thần bình thường. Còn nữa, Lục Ly có thể thu phục U Linh Vương, tà ma cường đại như thế, sao có thể dễ dàng thu phục? Mặt khác Lục Ly có Thần Hành Chu, hắn còn phải rời khỏi Tử Dương Đại Lục, đủ loại sự tình đặt cạnh nhau, khiến Lục Ly càng thêm vẻ thần bí khó lường. - Hô hô! Mục Doanh Doanh hít mấy hơi thật sâu, khiến chính mình bình tĩnh lại, tiếp theo lại vươn tay đặt lên trán Lục Ly một lần nữa. Lần này nàng lại phóng thích một tia hồn lực, lần này không giống lúc trước, hơn nữa càng thêm ôn hòa. Lần này hồn lực không có bất cứ tính công kích gì, Long Hồn không có phản ứng, mặc cho hồn lực tiến vào bên trong linh hồn Lục Ly. Những hồn lực đó không làm xằng làm bậy, mà dạo qua một vòng ở trong linh hồn Lục Ly, cẩn thận tra xét. Ước chừng nửa canh giờ trôi qua, cả người Mục Doanh Doanh toàn là mồ hôi đầm đìa, nàng thu tay, mở to mắt nói: - Lục Thần Tử, ta đã kiểm tra rõ ràng, có thể phá giải, nhưng có chút khó khăn, yêu cầu ba bốn canh giờ! Ta yêu cầu ngươi nhập định, hoàn toàn mở rộng tâm linh, không cần can thiệp vào bất cứ hành động gì của ta, nếu không ta sợ là không kiên trì được. - Được! Lục Ly nhập định, không nói một câu vô nghĩa, hoàn toàn tín nhiệm Mục Doanh Doanh. Mục Doanh Doanh lấy đan dược ra cắn nuốt mấy cái, tiếp theo nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, lúc này mới vươn tay lần nữa. Lục Ly hoàn toàn mặc kệ, thế nhưng tâm niệm vẫn có thể cảm ứng được, lần này có càng nhiều hồn lực tiến vào trong linh hồn hắn, những hồn lực đó du tẩu ở trong linh hồn, bắt đầu dung hợp với lực lượng kỳ dị của Huyền Thiên Phù. - Không tồi, không tồi! Sau nửa canh giờ, nội tâm Lục Ly hơi động, hắn có thể phát hiện, hồn lực của Mục Doanh Doanh và năng lượng kỳ dị của Huyền Thiên Phù đang dung hợp với nhau, những lực lượng đó đang bị hồn lực của Mục Doanh Doanh mang ra ngoài từng chút một. Tuy rằng hóa giải có chút cố sức, nhưng chỉ cần cho Mục Doanh Doanh một ít thời gian, hóa giải hoàn toàn không phải là vấn đề. Chờ toàn bộ lực lượng kỳ dị được mang ra, Huyền Thiên Phù cũng sẽ được phá giải. Hóa giải việc này cần tiêu hao lượng lớn hồn lực, mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán Mục Doanh Doanh, làm ướt hết xiêm y, lộ ra một mảnh cảnh xuân. Thế nhưng giờ phút này Lục Ly và Mục Doanh Doanh đều không để ý đến chuyện này, nếu dám phân tâm, khẳng định Lục Ly sẽ xong đời, Mục Doanh Doanh cũng sẽ bị phản phệ. ... - Hả? Trong một tòa đại điện to lớn ở chủ phong La Sát Cung, có một vị nữ tử tuyệt mỹ nằm nghiêng trên giường lớn, đột nhiên đôi mắt nàng mở ra, trong con ngươi toàn là vẻ lạnh lẽo. - Thật to gan! Nàng giận tím mặt quát mạnh một tiếng, khí tức khủng bố trên người tràn ngập ra, khiến hai thị nữ bên cạnh sợ tới mức lập tức quỳ trên mặt đất. La Phi Yên từ trên giường đứng lên, nàng quát to: - Người đâu! - Hưu! Một lão bà tiến vào, quỳ trên mặt đất nói: - Cung chủ! - Như ma ma! Mắt phượng của La Phi Yên lạnh băng, trầm quát: - Ngươi lập tức mang theo lệnh bài của ta, mở ra vực môn đi đến Mục gia. Ngươi nói với đại trưởng lão, bảo hắn bắt Lục Ly mang về cho ta, nếu không bắt sống được, vậy mang thi thể hắn về. La Phi Yên ném ra một khối lệnh bài, thân hình lão bà chợt lóe lên rồi biến mất, sắc mặt La Phi Yên vẫn âm trầm như cũ, trong linh hồn Lục Ly có Huyền Thiên Phù nàng gieo, nhưng giờ phút này đang bị Mục Doanh Doanh ép ra từng chút một, làm sao nàng có thể không biết? - Châu chấu nho nhỏ còn muốn giãy giụa, muốn thoát khỏi khống chế của bổn cung? La Phi Yên quát lạnh một tiếng, nói: - Nếu không muốn thành thành thật thật làm nô lệ, vậy thì đi chết đi. Hai người Lục Ly và Mục Doanh Doanh ngồi mặt đối mặt nhau, trong một tòa trang viên phía sau Mục Thần Sơn. Lục Ly như lão tăng nhập định, vẻ mặt Mục Doanh Doanh lại tái nhợt, cả người bị mồ hôi làm ướt, quần áo dán lên thân thể, cảnh xuân vô hạn. Hai người giằng co đến nửa đêm, hồn lực Mục Doanh Doanh hao phí rất nghiêm trọng, nếu không sẽ không có bộ dạng như thế. Ban đầu nàng nói muốn nhờ một người khác động thủ, chính là vì biết loại tình huống này. Dù sao nàng cũng là danh môn tiểu thư, trai đơn gái chiếc ở với Lục Ly một đêm, bản thân chuyện này chính là sự tình rất khó mở miệng. Hiện tại tình huống còn như thế, nếu Lục Ly thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng mà nói, toàn bộ thân thể nàng sẽ bị nhìn rõ, cảnh xuân vô hạn trên người cũng sẽ bị Lục Ly thưởng thức miễn phí. Cô gái nào cũng rất để ý chuyện này, đặc biệt là nữ tử như vân anh chưa gả càng để ý hơn, chứ đừng nói Mục Doanh Doanh chính là Thần Nữ Mục gia, mỹ nhân xinh đẹp nhất La Sát Hải.
Chương 3097 Tiếp tục hợp tác
Đối với loại danh môn tiểu thư băng thanh ngọc khiết như này mà nói, danh dự lớn hơn tất cả, nếu bị làm bẩn, khẳng định các nàng sẽ kết liễu sinh mệnh của mình, không có mặt mũi gặp người. Lần này Cửu Kỳ Sơn quá quan trọng đối với Mục gia, cộng thêm Lục Ly phải lập tức rời đi, thoạt nhìn hắn cũng là chính nhân quân tử, cho nên Mục Doanh Doanh mới có thể bỏ qua sự thẹn thùng trong nội tâm, nếu không đổi lại là một người khác, nàng là tuyệt đối sẽ không như thế. Chân trời loé lên một tia sáng, một ngày mới đã bắt đầu rồi, hôm nay là ngày đại thọ, vô số người trong Mục Thần Sơn bận rộn lên. Vì hôm nay, người Mục gia đã chuẩn bị hơn một năm, toàn bộ Mục Thần Sơn đều giăng đèn kết hoa, hỉ khí dương dương, mọi người đều mặc quần áo mới, đám hạ nhân đi tới đi lui, bận rộn không ngừng. Mục Doanh Doanh nghe thấy thanh âm bên ngoài, nội tâm có chút cuống lên, vốn dĩ đêm qua nàng phải đi chiêu đãi khách quý, nhưng cả đêm lại không lộ diện, nếu hôm nay vẫn không sớm xuất hiện mà nói, khẳng định sẽ có người trong gia tộc tới tìm nàng. Chỉ là, việc này không gấp được, năng lượng Huyền Thiên Phù quá tà môn, hóa thành vô số điểm nhỏ, ẩn núp ở trong linh hồn Lục Ly. Nàng cần thanh trừ từng chút một, nếu có một tia không thanh trừ hết, về sau Lục Ly vẫn có hậu hoạn vô cùng. Ít nhất La Phi Yên có thể theo cái này tìm được Lục Ly, hơn nữa nhẹ nhàng giết chết hắn. - Có lẽ còn nửa canh giờ gì đó! Nội tâm Lục Ly cũng có chút gấp, Huyền Thiên Phù vừa động, rất có khả năng La Phi Yên sẽ cảm ứng được. Lúc trước hắn còn sợ trong nháy mắt chết bất đắc kỳ tử, hiện tại không có chuyện, nhưng không có nghĩa lát nữa sẽ không có việc gì. Nếu La Phi Yên phát hiện, trước tiên sẽ phái người lại đây thông báo đại trưởng lão. Cũng may bên này cách La Sát Cung hơi xa, coi như nhanh chóng mở ra vực môn lại đây cũng phải đến ban ngày, hiện tại hắn vẫn còn thời gian. Rất nhanh bầu trời đã hoàn toàn sáng, Mục Thần Sơn càng thêm náo nhiệt, vô số người bắt đầu tụ tập về phía Mục Thần Cung, chuẩn bị chúc mừng Mục lão gia tử. Cao tầng Mục gia đều ở bên ngoài Mục Thần Cung, trong ngoài Mục Thần Cung bày hơn một ngàn cái bàn, chỉ những người có uy tín danh dự mới có tư cách ngồi, trưởng lão các tiểu thế lực chưa tư cách lại đây. Đám người Mục Vạn Vân, Mục Vạn Sơn tới, tiếp đãi khách nhân, rất nhiều người trong thế hệ trẻ tuổi của Mục gia cũng tới, hôm nay chính là đại thọ của lão gia tử, làm sao bọn họ có thể không biểu hiện tốt một chút, làm lão gia tử vui vẻ chứ. - Doanh Doanh đâu? Tại sao còn chưa tới? Mục Vạn Vân quan sát vài lần, mày nhăn lại, rất nhiều công tử tiểu thư đều đã tới, Mục Doanh Doanh làm Thần Nữ vậy mà chưa ra mặt chiêu đãi, chuyện này có chút không thể nào nói nổi. Mục Vạn Vân vẫy vẫy tay, bảo một vị tiểu thư đi tìm Mục Doanh Doanh, trên mặt còn ẩn ẩn có chút không vui. Ngày thường Mục Doanh Doanh rất ngoan ngoãn, tại sao hôm nay không hiểu chuyện như thế chứ? Một vị tiểu thư lập tức chạy như bay mà đến, tiến vào trong khuê phòng Mục Doanh Doanh, nhìn thấy bên trong mở ra cấm chế, trên mặt nàng lộ ra một tia kinh nghi. Tay đánh lên cấm chế một cái, cấm chế lập tức sáng lên. Gương mặt đẹp của Mục Doanh Doanh càng thêm tái nhợt, nàng cắn chặt răng truyền âm ra ngoài: - Uyển Nhi tỷ, ngươi cứ đi về trước đi, nói với đại trưởng lão một tiếng, ta đến muộn. Mục Uyển Nhi nhăn mày lại, Mục Doanh Doanh có thể có chuyện gì chứ? Vậy mà muốn đến trễ? Nhưng Mục Doanh Doanh nói như thế, nàng cũng không tiện hỏi nhiều, xoay người trở về Mục Thần Cung bẩm báo Mục Vạn Vân. - Hồ đồ! Mục Vạn Vân nhìn thấy Tô Nguyệt Cầm đang chậm rãi đi tới, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, truyền âm nói: - Ngươi lại đi một chuyến, bảo Doanh Doanh lập tức lại đây, còn có chuyện gì có thể quan trọng hơn việc hôm nay ư? Nếu không tới, ta sẽ tức giận. Tuy sắc mặt Mục Vạn Vân không có biến hóa, nhưng lúc truyền âm lại vô cùng nghiêm khắc, Mục Uyển Nhi không dám nhiều lời, lập tức chạy ra sau núi, lại xúc động cấm chế lần nữa. Nhìn cấm chế không ngừng lóng lánh, gương mặt Mục Doanh Doanh lúc xanh lúc trắng, giờ phút này đã tới thời khắc cuối cùng, qua hai nén hương thời gian nữa là Huyền Thiên Phù của Lục Ly có thể hóa giải, làm sao nàng có thể dừng lại? Nàng chỉ có thể lại truyền âm một câu, để Mục Uyển Nhi đi bẩm báo Mục Vạn Vân, nàng rửa mặt một chút sẽ tới. Hai mắt Mục Uyển Nhi hơi chuyển động, bên trong toàn là vẻ kinh nghi. Mục Doanh Doanh vẫn không mở cấm chế ra, hai lần nàng tới đều không mở, chẳng lẽ bên trong có chuyện không thể để lộ? Mục Doanh Doanh có thể có cái gì không thể để lộ? Giải thích duy nhất chính là... Bên trong có nam nhân. Lại nghĩ đến cả đêm qua Mục Doanh Doanh cũng chưa xuất hiện, nội tâm Mục Uyển Nhi càng thêm tò mò. Sau khi nàng chạy về bẩm báo Mục Vạn Vân, lại chạy trở lại, ẩn núp ở xung quanh, lẳng lặng chờ đợi. Nàng muốn nhìn một chút có phải đêm qua Thần Nữ băng thanh ngọc khiết này, giữ nam nhân qua đêm hay không? Sau hai nén hương, Mục Doanh Doanh thu hồi tay, thân thể lại run lên, nàng có chút hoa mắt, thân thể mềm mại mềm nhũn không ngờ ngã trên người Lục Ly. Lục Ly vươn tay ra ôm lấy Mục Doanh Doanh theo bản năng, một mảnh mềm mại vào tay, ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, nội tâm Lục Ly rung động. Thế nhưng giờ phút này hắn không có thời gian đi quản những chuyện đó, mà nội thị linh hồn trước, sau khi hắn xác định trong linh hồn không còn sót bất cứ chút năng lượng Huyền Thiên Phù nào, nội tâm lập tức vui mừng. Sau khi Mục Doanh Doanh trải qua khôi phục ngắn ngủi liền tỉnh táo lại, nàng ngửi thấy một cỗ khí tức dương cương mãnh liệt của nam tử. Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc như thế với nam tử, nội tâm lập tức nhảy loạn như thỏ con, kinh hoảng ngồi dậy, tiếp theo chạy như bay ra ngoài. Lục Ly không để ý đến nàng, tiếp tục quan sát linh hồn, quan sát ước chừng mười mấy giây, sau khi xác định an toàn, hắn như trút được gánh nặng đứng lên. - Đến lúc rời đi rồi!
Chương 3098 Người nam nhân này có độc
Trong mắt hắn toàn là vẻ hưng phấn, chỉ cần linh hồn không bị người khác khống chế, hắn sẽ không lo lắng, chỉ cần chạy trốn kịp thời, ra khỏi La Sát Hải, đó chính là biển rộng tuỳ cá bơi lội. Lần này và lúc trước không giống nhau, lúc trước thời gian hắn ra biển quá lâu, địch nhân có thể chặn đường ở phía trước. Lần này chỉ cần tốc độ đủ nhanh, đám người đại trưởng lão tuyệt đối không có cơ hội chặn hắn lại, tốc độ Thần Hành Chu vô cùng biến thái. Hắn xem qua bản đồ, chỉ cần nửa ngày thời gian là hắn có thể ra biển, sau khi ra biển, hắn sẽ hoàn toàn an toàn. La Phi Yên không có khả năng bởi vì một tiểu nhân vật như hắn, đuổi giết mấy tháng được? Chỉ một nén nhang thời gian, Mục Doanh Doanh lại xuất hiện lần nữa, thần sắc nàng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, thế nhưng ánh mắt vẫn có chút trốn tránh, nàng nhìn Lục Ly nói: - Lục Thần Tử, chuyện của ngươi ta đã làm xong. - Ong! Lục Ly lấy năm tòa Thần Sơn ra, không có nửa điểm lưu luyến đưa cho Mục Doanh Doanh, sau khi nàng tiếp nhận Thần Sơn, vẻ mặt lập tức vui mừng. Tổng cộng sáu tòa Thần Sơn, cộng thêm một tòa của Mục gia, vậy là chỉ còn thiếu hai tòa nữa là Cửu Kỳ Sơn có thể quy vị. - Được rồi, Doanh Doanh tiểu thư! Lục Ly mỉm cười nhìn Mục Doanh Doanh nói: - Tiếp theo chúng ta lại nói chuyện hợp tác, ta vẫn còn Thần Sơn, ngươi… Có muốn không? Lúc trước Lục Ly không lấy ra toàn bộ Thần Sơn, mà để lại một tòa, chính là vì đàm phán kế tiếp. Tòa Thần Sơn này có tác dụng với hắn, Mục Doanh Doanh cầm năm tòa Thần Sơn, cộng thêm Mục gia có một tòa, như vậy Mục Doanh Doanh sẽ càng thêm cần thiết hai tòa còn lại, điều kiện gì cũng dễ nói. - Hả? Mắt đẹp Mục Doanh Doanh tỏa sáng, ban đầu sắc mặt có chút tái nhợt, giờ phút này lại có vẻ vô cùng hồng nhuận, xinh đẹp không gì tả nổi. Môi nàng hơi mở ra, tiếp theo lại mím lại, có chút giận dữ nhìn Lục Ly nói: - Lục Thần Tử, ngươi làm như này có chút không đúng rồi, vì sao lúc trước không lấy ra. - Đừng nóng! Lục Ly mỉm cười nói: - Doanh Doanh tiểu thư, ngươi bình tĩnh mà xem xét, lần giao dịch này hẳn là ngươi chiếm lời thì phải? Coi như ta lấy hai ba tòa Thần Sơn, ngươi cũng sẽ giúp ta phá giải Huyền Thiên Phù đúng không? Nhưng ta lại cho ngươi sáu tòa. - Được rồi! Mục Doanh Doanh cong môi cười nói: - Đích thật là ta quá tham rồi, Doanh Doanh xin tạ lỗi với Lục Thần Tử. Ta muốn hỏi một chút… Lục Thần Tử chỉ có một tòa sao? Còn tòa nào khác nữa không? - Không có! Lục Ly rất khẳng định nói: - Lần này thật sự không lừa ngươi, nếu có mà nói, ta sẽ không dễ dàng cho các ngươi như thế, một tòa còn lại, cần các ngươi tự mình đi tìm. Trên mặt Mục Doanh Doanh lộ ra một chút thất vọng, gật đầu nói: - Lục Thần Tử nói đi, ngươi còn cần ta làm cái gì? - Tiễn ta một đoạn đường! Lục Ly mỉm cười nói: - Vì lý do an toàn, ta hy vọng Mục Doanh Doanh đưa ta ra La Sát Hải, làm bộ như bị bắt cóc, sau khi ra La Sát Hải ngươi liền có thể rời đi. Đương nhiên, chuyện này sẽ có chút ảnh hưởng đối với danh dự của Doanh Doanh, ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút. - Chuyện này... Sắc mặt Mục Doanh Doanh trở nên hơi khó coi, điều kiện này của Lục Ly quá làm khó người. Đương nhiên nàng biết Lục Ly sẽ không khó xử nàng, bản thân nàng cũng không e ngại Lục Ly. Nhưng làm bộ bị bắt cóc, vậy sẽ có ảnh hưởng tới danh dự của nàng, Tô Nguyệt Cầm lúc trước và lần này đều có chút không dám ngẩng đầu. Nàng có thể hiểu cách làm này của Lục Ly, có nàng làm con tin, ít nhất người Mục gia sẽ không làm xằng làm bậy. Không có địa đầu xà như Mục gia, chỉ dựa vào đám người đại trưởng lão La Sát Cung, muốn đuổi giết sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Còn có một chuyện nữa… Hôm nay là đại thọ Mục lão gia tử, Lục Ly làm như vậy mà nói, lần đại thọ này sẽ hỏng, Mục lão gia tử sẽ tức chết. Cho nên nàng chần chờ một lát, nói: - Hay là để… Qua hôm nay, ngày mai ta sẽ đi theo ngươi, ngươi cũng biết, hôm nay là đại thọ lão gia tử. - Không được! Lục Ly kiên định nói: - Thời điểm ngươi ở phá giải Huyền Thiên Phù, hẳn là La cung chủ đã biết, ta đoán rất nhanh đại trưởng lão sẽ nhận được mệnh lệnh, cho nên ta cần lập tức rời đi, nếu còn không đi, sẽ muộn. Lục Ly suy nghĩ một chút nói: - Ngươi phải suy nghĩ, Cửu Kỳ Sơn quan trọng hay là đại thọ quan trọng? Nếu lão gia tử biết ngươi lấy được nhiều Thần Sơn như vậy, đoán chừng hắn sẽ vui mừng, đây là lễ vật tốt nhất. Hẳn là ngươi cũng biết... Cửu Kỳ Sơn có ý nghĩa như nào đối với Mục gia? Nếu ngươi không phối hợp cũng không có việc gì, ta thu lại tòa Thần Sơn này trước, trở về có cơ hội sẽ bán cho nhà các ngươi. Hiện tại ngươi lấy cái gì, ta đều sẽ không bán, bởi vì ta muốn đề phòng Mục gia các ngươi đuổi giết ta. Nếu... Mục gia các ngươi đuổi giết ta, ta chỉ có thể hủy diệt. - Đừng làm xằng làm bậy! Mục Doanh Doanh nóng nảy, Cửu Kỳ Sơn hoàn chỉnh mới là Cửu Kỳ Sơn, nếu hủy diệt một tòa mà nói, Cửu Kỳ Sơn liền vô dụng, chỉ có thể coi như một vật kỷ niệm. Nội tâm Mục Doanh Doanh trở lên rối rắm, sợ là việc rối rắm mấy ngày nay vượt qua cả đời nàng. Nàng vẫn luôn sống ở dưới cánh chim người nhà, chuyện lớn không tới phiên nàng làm chủ, hiện tại Lục Ly lại lặp đi lặp lại nhiều lần bắt nàng quyết định, chuyện này khiến cho nàng nhận áp lực rất lớn. Trầm tư khoảng nửa nén hương thời gian, nàng cắn răng nói: - Được, ta đáp ứng ngươi. Thế nhưng chúng ta bí mật rời khỏi Mục Thần Đảo, chờ có truy binh, ngươi lại nói bắt cóc ta, được không? So sánh với Cửu Kỳ Sơn, danh dự cá nhân nàng cũng không quan trọng. Bị bắt cóc thì sao? Lục Ly làm nhiều chuyện lớn như vậy, nàng cũng không tính mất mặt, nàng là một nữ tử, cũng không phải quá mạnh, chuyện này không sao cả. Về phần đại thọ của lão gia tử, Lục Ly nói không sai, Cửu Kỳ Sơn chính là lễ vật tốt nhất cho hắn, nếu nàng mang Cửu Kỳ Sơn về, khẳng định lão gia tử sẽ nói nàng làm tốt.
Chương 3099 Người nam nhân này có độc
Đương nhiên, có thể không kinh động, nàng cảm thấy không cần kinh động, để lão gia tử vui vẻ một ngày là tốt nhất. Bí mật rời đi, chờ đến lúc không giấu được, đoán chừng đại thọ lão gia tử cũng qua đi. - Như vậy không còn gì tốt hơn! Tự nhiên Lục Ly sẽ không ngây ngốc quang minh chính đại thoát đi, có thể bí mật rời đi chính là tốt nhất. Hắn gật đầu nói: - Cần sắp xếp gì không? Ta chờ ngươi ở đây. - Không cần sắp xếp, sắp xếp càng nhiều càng dễ xảy ra vấn đề! Mục Doanh Doanh suy nghĩ một chút, nói: - Ta thông báo một câu là được, chúng ta lập tức rời đi, ngươi an toàn, ta mới có thể lấy được Thần Sơn. - Đa tạ Doanh Doanh tiểu thư! Lục Ly chắp tay bái tạ, Mục Doanh Doanh mở cấm chế trong phòng ra, truyền âm cho một thị nữ nói: - Tiểu Hương, ta đi ra ngoài một chuyến, nếu có người tới tìm ta, ngươi cứ nói ta có chuyện khẩn cấp phải ra ngoài, một hai ngày sau sẽ trở về, đến lúc đó sẽ thỉnh tội với lão gia tử, bảo gia tộc cứ yên tâm. Một thị nữ ở bên cạnh thiên điện, nàng hơi kinh ngạc, nhưng không có nghĩ nhiều. Mục Doanh Doanh mang theo Lục Ly nhanh chóng đi ra, vừa mới đi ra trang viên, Lục Ly dừng bước chân lại, đôi mắt trở nên lạnh lùng. Bởi vì hắn phát hiện bên cạnh có người đang nhìn trộm bên này, hơn nữa vẻ mặt người nọ tỏ ra khiếp sợ, biểu tình kia giống như phát hiện ra đại lục mới. Nếu không xử lý người này, sợ là rất nhanh chuyện sẽ lộ ra ngoài. - Hả… Uyển Nhi tỷ? Sắc mặt Mục Doanh Doanh hơi đổi, không ngờ Mục Uyển Nhi theo dõi ở một bên, người này vẫn luôn bất hoà với nàng, xem bộ dạng của cô ta rõ ràng là hiểu lầm, nếu không xử lý việc này, sợ là lời đồn sẽ lập tức bay đầy trời. Lục Ly nhìn thoáng qua bộ dạng của Mục Doanh Doanh, thân hình hắn chợt lóe lên đến bên cạnh Mục Uyển Nhi, tay chụp ra nhanh như tia chớp, đánh ra một chưởng khiến Mục Uyển Nhi hôn mê, trực tiếp thu vào trong Thiên Tà Châu. - Hưu! Lục Ly lại quay lại lần nữa, Mục Uyển Nhi chỉ là một Tam Kiếp hậu kỳ, hơn nữa còn là một nữ tử yếu nhược, đối với hắn mà nói hoàn toàn không có áp lực. Trên mặt Mục Doanh Doanh hơi kinh ngạc, tiếp theo gật đầu, Lục Ly xử lý như này là tốt nhất, nếu không rất nhanh sự tình sẽ truyền ra. - Lục Thần Tử, nếu ngươi tin tưởng ta mà nói, ta muốn thu ngươi vào không gian Thần Khí rời đi? Mục Doanh Doanh suy nghĩ một chút nói: - Ta sẽ truyền tống đến phía bắc Mục Long Đảo, ở đây ta sẽ thả ngươi ra, đến lúc đó ngươi có thể dựa vào tốc độ nhanh chóng rời đi. - Được! Lục Ly gần như không do dự đáp ứng, Mục Doanh Doanh cảm khái liếc mắt nhìn hắn một cái, quả nhiên kỳ nhân làm kỳ sự, lá gan Lục Ly quá lớn. Phải biết rằng nếu tiến vào không gian Thần Khí của nàng, sinh tử cũng sẽ bị nàng khống chế. Nếu nàng mang Lục Ly đến Mục Thần Cung, nơi đó cường giả như mây, sẽ có thể nháy mắt chấn sát Lục Ly, cướp đoạt Thần Sơn. - Ngươi… Không sợ ta lừa ngươi? Nàng yếu ớt hỏi một câu, Lục Ly mỉm cười nói: - Ta tin tưởng Doanh Doanh tiểu thư, người đẹp như ngươi, khẳng định tâm cũng vô cùng trong sáng, sự tình dơ bẩn bực này ngươi không làm được. Lục Ly đùa nghịch lưu manh, khiến gương mặt đẹp của Mục Doanh Doanh lại đỏ như máu lần nữa, ánh mắt nàng nhìn Lục Ly cũng trở nên khác biệt. Lục Ly và nhóm công tử ca nàng quen biết không giống nhau, có một loại mị lực đặc biệt. - Đáng tiếc... Lần đầu tiên Mục Doanh Doanh có cảm giác đặc thù đối với nam nhân, thế nhưng nàng rất rõ ràng, người nam nhân này là độc dược, hắn không thuộc về nơi này, nàng không thể có nửa điểm động tình với hắn, nếu không nàng sẽ đau khổ cả đời. ... Lục Ly nhìn người tương đối chuẩn, hơn nữa hắn tin tưởng Mục Doanh Doanh không dám đánh cuộc, nếu không hắn hủy diệt Thần Sơn rồi, Mục Doanh Doanh sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Vì Cửu Kỳ Sơn nàng đã dám mạo hiểm mang theo hắn rời đi, tự nhiên sẽ không động ý xấu. Mục Doanh Doanh thu Lục Ly vào trong không gian Thần Khí, không gian Thần Khí của nàng là một hạt châu nhỏ màu đỏ, rất xinh đẹp, không gian bên trong đặc biệt lớn, Lục Ly đi vào cảm giác như là tới một cái tiểu thế giới mới. Sau khi Mục Doanh Doanh thu Lục Ly vào liền chạy như bay mà đi, trên đường gặp người, nàng chỉ vội vàng chào hỏi một cái. Nàng đến truyền tống trận, trực tiếp truyền tống rời đi, nàng là Thần Nữ không ai dám nghi ngờ nàng, còn tưởng rằng nàng đi nghênh đón khách quý gì. Thế nhưng hành động của Mục Doanh Doanh, vẫn khiến cho một số người chú ý. Cơ nghiệp Mục gia rất lớn, có một cái đường khẩu chuyên môn nhìn chằm chằm vào Mục Thần Đảo. Hôm nay càng xuất động toàn bộ, bất cứ dị động gì đều sẽ lập tức biết. Một vị trưởng lão mặt đen vội vàng đến Mục Thần Cung, nơi này đã bắt đầu mừng thọ, một bộ phận khách khứa đã đến. Trưởng lão mặt đen đi đến bên cạnh Mục Vạn Vân, nhỏ giọng bẩm báo nói: - Đại trưởng lão, Thần Nữ vừa mới rời đi, truyền tống đến Mục Long Đảo. - Tình huống như thế nào? Hai mắt Mục Vạn Vân trở nên lạnh lùng, giận dữ theo bản năng, lúc trước hắn sai người đi gọi Mục Doanh Doanh hai lần, không nghĩ tới Mục Doanh Doanh không chỉ không tới, ngược lại hiện tại còn trực tiếp rời đi? Nàng điên rồi sao? Còn có chuyện gì quan trọng hơn sự tình hôm nay? - Không đúng… Đột nhiên Mục Vạn Vân bình tĩnh lại, Mục Doanh Doanh vẫn luôn là nữ tử ngoan ngoãn, chưa bao giờ làm ra chuyện khác người, hôm nay là đại sự quan trọng như thế, nàng không đến mức làm xằng làm bậy. Nếu đã như vậy, khẳng định là xảy ra chuyện lớn rồi, hai mắt hắn chuyển động vài vòng, phất tay nói: - Lão Hắc, đi điều tra rõ ràng, đồng thời phái người đi theo nhìn xem, khả năng Doanh Doanh đã xảy ra chuyện, nhớ rõ khiêm tốn xử lý, không cần gây ra động tĩnh lớn. Vị trưởng lão này chính là người phụ trách đường khẩu bí mật của Mục gia, hắn gật gật đầu lặng lẽ đi xuống. Thế nhưng chỉ hai nén hương sau, hắn lại quay lại, sắc mặt hắn có chút khó coi, nói nhỏ ở bên tai Mục Vạn Vân: - Lão liễu bên kia truyền đến tin tức, không thấy Lục Thần Tử!
Chương 3100 Sinh tử chớ luận
- Cái gì? Mục Vạn Vân có cảm giác như muốn nổ tung, vừa mới cảm giác Mục Doanh Doanh xảy ra chuyện, hiện tại lại không thấy Lục Ly? Nếu là ngày thường thì không sao cả, hôm nay chính là đại thọ của lão gia tử, tại sao lại liên tục xảy ra chuyện vậy, đây là muốn điên mất. - Có lẽ là biến mất đêm qua! Lão Hắc giải thích: - Vừa rồi La Sát Cung chuẩn bị lại đây, nhưng lúc đi gọi Lục Ly, lại không ở trong phòng, người của chúng ta tìm kiếm một chút, cũng không tìm thấy người. Hiện tại ta đã sắp xếp người bí mật tìm kiếm ở trên đảo, mặt khác... Mục Uyển Nhi cũng mất tích. “...” Lần này Mục Vạn Vân hoàn toàn hết chỗ nói rồi, hắn dặn dò Mục Vạn Sơn hai câu, vội vàng mang theo Lão Hắc rời đi. Trong đại điện có rất nhiều người, nhìn thấy sắc mặt Mục Vạn Vân trở nên khó coi vội vàng rời đi, liền nghị luận sôi nổi lên. Nếu không phải có chuyện lớn xảy ra, sợ là Mục Vạn Vân sẽ không rời khỏi nơi này, dù sao đại thọ cũng sắp bắt đầu rồi, lão gia tử cũng sắp đi ra. Nhiều khách quý tới như vậy, làm sao Mục Vạn Vân có thể rời khỏi nơi này? Xảy ra chuyện gì? Trong đầu vô số người hiện lên cái ý niệm này, tất cả các thế lực lớn ở La Sát Hải đều có người ở đây, khoảng thời gian này không ai muốn gây chuyện cả, chẳng lẽ có người ngoại giới xâm lấn La Sát Hải? ... Trong trang viên La Sát Cung ở lại, sắc mặt đại trưởng lão cũng trở nên âm trầm không thôi, Lục Ly đột nhiên mất tích, chuyện này làm hắn tức giận không thôi. Lục Ly chính là Thần Tử, làm việc vẫn luôn có chừng mực, không có khả năng đi bộ một mình. Đột nhiên Lục Ly mất tích, chuyện này làm cho hắn có một loại cảm giác không tốt, chẳng lẽ Lục Ly đã xảy ra chuyện? Bị người Địa Ngục Đảo ám sát? Nhưng người Địa Ngục Đảo đều đã đi qua mừng thọ. Lại nói Mục Thần Đảo nhiều cường giả như vậy, Lục Ly cũng không phải kẻ yếu, không có khả năng vô thanh vô tức bị người xử lý. Đại trưởng lão không có lộn xộn, Mục gia phát động người, đang tìm kiếm khắp nơi, hắn động hay bất động đều giống nhau, Mục gia không tìm thấy, hắn dẫn người đi tìm cũng vô dụng. Đám người Viên Linh Vận đứng ở một bên, trong mắt đám người đều lộ ra vẻ lo lắng, lo lắng trong mắt Viên Linh Vận càng đậm. Nàng không phải lo lắng Lục Ly đã xảy ra chuyện, mà lo lắng sự tình nàng giúp Lục Ly bị phát hiện. Nàng biết Lục Ly đã đi rồi, nếu không người Mục gia cũng không thể không tìm thấy như vậy. Lục Ly đi rồi, bất luận cuối cùng hắn có bị bắt trở về hay không, ít nhất vị trí Thần Tử khó giữ được, nàng sẽ có cơ hội thượng vị. Nếu sự tình nàng giúp Lục Ly bị phơi bày ra ánh sáng, coi như nàng không chết về sau cũng không ngẩng đầu ở La Sát Cung được. Mặt khác nàng cũng có một loại tình cảm đặc thù với Lục Ly, Lục Ly đi rồi khả năng cả đời sẽ không thể gặp lại, nàng nội tâm khó tránh khỏi có chút mất mát cùng thương cảm. Nhiều loại cảm xúc đan lại với nhau, khiến sắc mặt Viên Linh Vận trở nên thật sự khó coi, cũng may giờ phút này sắc mặt mọi người đều khó coi như nhau, cũng không ai để ý suy nghĩ của Viên Linh Vận. Thời gian trôi qua từng chút một, sau khi đợi nửa canh giờ, một người đi đến, sắc mặt âm trầm nói: - Liễu trưởng lão, vừa mới nhận được tin tức, Thần Tử của các ngươi đi Mục Long Đảo, giờ phút này đã cưỡi Thần Hành Chu bay về phía bắc. Thần Nữ của chúng ta ở cùng hắn, chúng ta vẫn chưa thăm dò rõ ràng tình huống cụ thể. - Mục Long Đảo? Sắc mặt đại trưởng lão khẽ thay đổi, các trưởng lão còn lại liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều có loại cảm giác không ổn. Vì sao đột nhiên Lục Ly không từ mà biệt, còn cưỡi Thần Hành Chu bay về phía bắc, hắn muốn làm cái gì? - Chẳng lẽ… Hai mắt đại trưởng lão trở nên lạnh lùng, trong đầu xuất hiện một cái ý niệm, chẳng lẽ Lục Ly muốn chạy trốn? Hắn muốn rời khỏi La Sát Hải? Nghe nói hắn gia nhập La Sát Cung chính là bị cưỡng ép, hiện tại hắn tìm được cơ hội, muốn chạy trốn? Vấn đề là trong linh hồn Lục Ly có Huyền Thiên Phù, hắn dám chạy chắc chắn chỉ có đường chết. Mặt khác vì cái gì hắn lại ở cùng Thần Nữ Mục gia? Trước nay hai người không quen biết, vì sao hai người lại cùng đi đến Mục Long Đảo, quan trọng nhất là không thông báo cho bất cứ ai, xem tình huống ngay cả người Mục gia Mục Doanh Doanh cũng không có thông báo. Đại trưởng lão trầm ngâm một lát, nói: - Hiện tại Mục gia xử lý chuyện này như thế nào? Cần chúng ta phối hợp không? Chúng ta xuất động đuổi theo không? - Chúng ta đã sắp xếp người đi lên trước chặn lại, các võ giả ở phía bắc nhận được tin sẽ chặn lại, các ngươi đuổi theo cũng không đuổi kịp, các ngươi đều biết tốc độ Thần Hành Chu mà! Vị trưởng lão kia lắc lắc đầu, tiếp theo hỏi: - Ta muốn hỏi Liễu trưởng lão một chút, lúc trước Lục Thần Tử có biểu hiện gì đặc biệt không? Ví dụ như hắn để lại lời lời nói gì chẳng hạn? - Có không? Đại trưởng lão nhìn về phía Liễu Thiên Thiên và Viên Linh Vận, hai người này có quan hệ rất tốt với Lục Ly, nếu để lại lời nói mà nói, khẳng định sẽ nói cho hai người này. Viên Linh Vận lắc đầu, Liễu Thiên Thiên nói: - Đêm qua chúng ta đều đi tham gia yến hội, Thần Tử nói hắn không muốn nhìn thấy Tô Nguyệt Cầm, cho nên ở một mình trong phòng. Chúng ta không có hỏi nhiều, hôm nay muốn đi gọi hắn, lại phát hiện hắn không còn ở đó. - Đúng rồi! Liễu Thiên Thiên nghĩ đến một sự kiện nói: - Đêm qua Thần Nữ của các ngươi cũng không xuất hiện, rất nhiều người còn cảm thấy kỳ quái, vì sao Thần Nữ của các ngươi không lộ mặt, chẳng lẽ… Đêm qua bọn họ ở bên nhau? - Nói bậy gì đó? Đại trưởng lão lập tức quở mắng, tuy là nói như vậy, nhưng tất cả mọi người đều có chút hoài nghi... Đêm qua Lục Ly và Mục Doanh Doanh đều rất kỳ lạ, hiện tại lại cùng đi Mục Long Đảo, còn cùng nhau bay về phía bắc, nói giữa hai người không có vấn đề ai cũng sẽ không tin tưởng. - Hưu! Sau khi đợi một lát, hai đạo bóng người bay vụt đến, thần niệm mọi người quét ra, phát hiện là một vị trưởng lão Mục gia mang theo một lão bà nhanh chóng bay tới, đại trưởng lão rất quen thuộc lão bà kia, là người bên cạnh La Phi Yên.