Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3806 Tiên Cung
Lục Ly vươn tay lần lượt lôi kéo Tượng Linh Lung và Lục Linh, ở đây ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, bất kể thế nào Lục Ly cũng muốn ba người cùng nhau, dù xảy ra chuyện ba người cùng lúc gánh chịu cũng sẽ đỡ hơn một chút. Lục Ly hồi tưởng lại địa đồ Hộc Tổ đưa cho, địa đồ có tổng cộng hai phần, một phần là địa đồ Địa Ngục Giới. Phần thứ hai là địa đồ trong hư không, chỉ dẫn hắn cách để đến được Tam trọng thiên. Lục Ly một đường bay thẳng về phía trước, hướng này có ánh sáng blấp lánh. Trong hư không, hắn cảm giác tốc độ nhanh lên mấy phần, rốt cuộc nơi này không có trọng lực. Tốc độ Lục Linh và Tượng Linh Lung không nhanh bằng Lục Ly, bèn dứt khoát ngừng bay, để Lục Ly kéo đi. Xung quanh toàn một màu đen kịt, chỉ có nơi xa xôi lấp lóe tia sáng. Tia sáng kia tuy nhìn thấy được, nhưng bọn Lục Ly mải miết bay một canh giờ, lại vẫn cảm thấy còn cách tia sáng quá xa. Bốn phía an tĩnh đến đáng sợ, khiến người không khỏi đè nén, Lục Ly nghĩ nghĩ bèn lấy ra Thiên Ly Châu, thân hình chợt lóe tiến vào bên trong. Rất nhanh lại lần nữa đi ra, nói: - Hai người các ngươi vào trong tu luyện đi, ta phi hành một mình là được rồi. - Không! Tượng Linh Lung rất quật cường nói: - Ta không vào, ta muốn đi cùng với ngươi. Dứt lời, Tượng Linh Lung mới nhớ ra Lục Linh còn ở bên cạnh, không khỏi thẹn thùng cúi đầu. Lục Linh khẽ cười nói: - Được rồi, truyền tống ta vào trong đi, không làm phiền các ngươi âu yếm. - Tỷ... Lục Ly lúng túng cười một tiếng, nhưng vẫn truyền tống Lục Linh đi vào, Tượng Linh Lung tức thì dựa sát đến bên hắn, nhìn sang Lục Ly nói: - Dù nơi này có là con đường dẫn đến Cửu U Hoàng Tuyền, ta cũng sẽ một mực bồi cùng ngươi, ta không muốn để ngươi một mình ngươi cô độc đi đường, ngươi cũng đừng bỏ ta lại, được không? Mỹ nhân tình thâm, Lục Ly có chút cảm động, vị này trước kia chính là người không khác gì núi băng, giờ lại nói ra lời thâm tình như thế, Lục Ly há có thể không động tình? Hắn ôm Tượng Linh Lung vào trong ngực, cười nói: - Đợi trở về Tam trọng thiên, ta liền đi Tượng gia cầu hôn. Chẳng qua ngươi cũng biết ta có mấy vị thê tử, sợ là Tượng gia các ngươi sẽ không đồng ý. Trên mặt Tượng Linh Lung chớp qua một tia ảm đạm, nàng là một nữ tử rất kiêu ngạo, lại phải chia sẻ nam nhân với mấy nữ tử khác, khó miễn trong lòng có chút khó chịu. Nhưng nàng nghĩ đến những chuyện đã trải qua, lập tức kiên định nói: - Bọn họ không đồng ý, ta liền bỏ trốn với ngươi. Lại nói, giờ chiến lực ngươi đã siêu quá lão tổ nhà ta, gia tộc hẳn sẽ không nói gì đâu? Tượng gia không có cấp Đế, hiện tại chiến lực Lục Ly đã đủ sức đè áp Chuẩn Đế, Tượng gia đoán chừng không chỉ sẽ không phản đối, ngược lại còn rất cao hứng. - Ha ha ha, đi! Nghĩ tới đây, tâm tình Lục Ly tốt lên nhiều, hắn vung tay ôm lấy Tượng Linh Lung, hóa thành hồng quang vút về nơi xa. Rất nhanh đã biến thành một chấm nhỏ, biến mất trong hư không vô tận. … Thân là dị khách tha hương, mỗi khi gặp dịp lễ lại nhớ người thân. Vô Tẫn Thần Khư rất tốt, Thiên Đế Tông cũng đối xử rất tốt với Lục Ly, nhưng ba người Lục Ly đều không có cảm giác quy thuộc đối với Vô Tẫn Thần Khư. Bọn hắn luôn cảm thấy đây chỉ là trạm dừng chân trên đường, gia tộc bọn hắn đều ở Tam trọng thiên, gốc gác bọn hắn đều không ở chỗ này. Về nhà! Đây là điều mà vô số người xa quê vô cùng mong đợi, cũng là điều khiến người ta vui mừng nhất. Lúc này ba người Lục Ly chính đang trên đường về nhà, dù bọn hắn không dám chắc con đường này liệu có thể về được Tam trọng thiên hay không, nhưng trong lòng ai nấy đều vô cùng kích động. Giữa hư không vô tận, hai người Lục Ly một đường bay đi, một đường hàn huyên tán gẫu. Từ khi ra khỏi Nữ Thánh Tông, Lục Ly không có quá nhiều thời gian làm bạn với Tượng Linh Lung thì đã bị nhốt vào trong Địa Ngục Giới. Một đi liền hơn tám năm, trong lòng Tượng Linh Lung khổ muộn thế nào chắc không cần nói cũng biết. Hiện tại rốt cục đã không còn ai có thể chia lìa hai người, tính cách Tượng Linh Lung vốn rất lạnh lùng, trên đường lại một mực líu ríu nói cười với Lục Ly, hệt như thiếu nữ vừa mới biết yêu. Lục Ly cũng nói rất nhiều, nhưng chuyện chịu khổ chịu tội về cơ bản chỉ một hai câu lướt qua rồi thôi. Hai người vừa tán gẫu vừa phi hành, thời gian cứ thế trôi nhanh. Nửa tháng chớp mắt liền qua, Lục Ly tới được phụ cận phiến Tinh Hải đầu tiên. Trên đường bọn hắn cũng thấy được không gian loạn lưu, như một cơn mưa sao băng gào thét lao đi, vô cùng huyễn lệ. Lục Ly đã từng thấy qua không gian vụn kim lưu, đồng thời gặp phải Hư Không Trùng trong đó, thứ này có phần tương tự không gian vụn kim lưu, chỉ là cảm giác càng thêm khủng bố, cũng càng thêm khổng lồ. Một mảnh không gian loạn lưu gào thét lao qua, có thể quét sạch phương viên vạn dặm, nhìn từ xa xa đã khiến người chấn kinh không thôi. Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, năng lực cảm giác vô cùng nghịch thiên, thường thường không gian loạn lưu còn chưa tới gần, hắn đã có thể lập tức cảm giác được, khoái tốc tránh đi. Đến phiến Tinh Hải đầu tiên, Lục Ly càng thêm yên tâm. Điều này chứng tỏ Hộc Tổ không lừa hắn, con đường này thật có thể đi tới Tam trọng thiên. - Phiến Tinh Hải này đẹp thật! Tượng Linh Lung liếc nhìn Tinh Hải phía xa, cảm giác như mê như say. Phiến Tinh Hải kia không chỉ có sao trời lấp lánh, còn có rất nhiều lưu quang đủ mọi màu sắc, thoạt nhìn không khác gì Tiên giới. Lục Ly dẫn theo Tượng Linh Lung lơ lửng giữa trời, không dám tới gần hướng bên kia, bởi vì xung quanh phiến Tinh Hải đó toàn là không gian loạn lưu. Hộc Tổ từng dặn qua, tuyệt đối không để bị không gian loạn lưu cuốn vào, nếu không sẽ rất dễ lạc mất ở trong đó. - Lục Ly! Tượng Linh Lung nghĩ nghĩ, đưa tay chỉ tới Tinh Hải phía xa xa, nói: - Ngươi nói bên kia khi nào là Tiên Cung không? Trong đó liệu có Tiên Nhân? - Tiên Cung? Lục Ly cười một tiếng, nhéo mũi Tượng Linh Lung nói: - Thế giới này nào có Tiên Nhân? Trước kia ta tưởng thần tiên chính là Tiên Nhân, giờ mới biết Thần chẳng qua là võ giả càng cường đại hơn nhân loại mà thôi.
Chương 3807 Tiên Cung
- Chưa chắc đâu! Tượng Linh Lung lắc đầu, phản bác: - Ngươi nghĩ xem, so với phàm nhân mà nói, chúng ta đã là tiên nhân rồi. Bởi vì chúng ta giơ tay nhấc chân liền có thể khiến trời long đất lở, chúng ta còn có thể sống trên mấy chục vạn năm. Trên chúng ta còn có cấp Đế, còn có Thánh Hoàng. Nhưng trên Thánh Hoàng thì sao? - Khi thực lực võ giả đột phá đến trình độ nhất định, triệt để nhảy ra ngoài thiên địa pháp tắc, vậy liệu có phải sẽ thọ cùng thiên địa? Cấp Đế có thể sáng tạo pháp giới, nghe nói pháp giới là một tiểu thế giới độc lập, như vậy pháp giới của Thánh Hoàng sẽ thế nào? Trên Thánh Hoàng liệu có thể thực sự sáng tạo ra một Đại Thế Giới? Vậy chẳng phải thọ cùng thiên địa, bất tử bất diệt? - Ách! Lục Ly hơi ngớ, tựa hồ Tượng Linh Lung nói cũng lý. Tiên Nhân đồng nghĩa với bất tử bất diệt, đồng nghĩa với thọ cùng trời đất, đồng nghĩa với không gì không làm được. Hiện tại bọn hắn tu luyện pháp tắc chân ý, đó chính là mượn nhờ lực lượng thiên địa, mượn nhờ lực lượng pháp tắc. Nương theo thực lực cường đại, lực lượng thiên địa có thể mượn nhờ sẽ càng lúc càng nhiều, đợi khi võ giả cường đại đến trình độ nhất định, toàn bộ lực lượng thiên địa đều có thể mượn dùng, thiên địa pháp tắc đều bị hắn khống chế, vậy khác gì là thành Tiên? Sinh lão bệnh tử, đây là thiên đạo luân hồi, là quy luật pháp tắc thiên địa. Nhưng khi võ giả nắm giữ pháp tắc, thế chẳng phải đồng nghĩa thiên địa pháp tắc không cách nào ước thúc? Đồng nghĩa có thể nhảy ra thiên đạo luân hồi? Thành tiên! Đây là truyền thuyết rất mờ mịt, song không có nghĩa ai ai cũng đều sẽ hão huyền thành Tiên, bởi vì Tiên cách chúng nhân thực sự quá xa xôi, đoán chừng chỉ sau khi trở thành Thánh Hoàng mới sẽ cân nhắc đến vấn đề thành Thiên. Ở ngoài sáng, trọn cả Tam trọng thiên không có ai là Thánh Hoàng, bọn Luân Hồi Đại Đế không cách nào trở thành Thánh Hoàng, như thế làm sao còn đi cân nhắc vấn đề thành Tiên? - Đi thôi! - Nhìn ra ngoài một lúc, Lục Ly bèn kéo tay Tượng Linh Lung bay về nơi xa. Bên trong phiến Tinh Hải kia rốt cục có Tiên Cung gì đó hay không, điểm này không phải chuyện Lục Ly nên cân nhắc. Hắn cũng không có thực lực tới gần Tinh Hải này, giờ chuyện hắn cần làm chính là tìm tới hai phiến Tinh Hải còn lại, qua đó tìm được đường về Tam trọng thiên. Thần niệm thăm dò Lục Linh một phen, phát hiện nàng đang an tĩnh tu luyện, trên mặt còn lộ ra ý cười nhàn nhạt, bộ dạng rất thanh nhàn. Khóe miệng Lục Ly thoáng nhếch lên, Lục Linh ở bên cạnh hắn, hắn sẽ rất an tâm, rất mãn ý. Tiếp tục đi tới, trên đường vô kinh vô hiểm, tiêu tốn hơn nửa tháng, Lục Ly rốt cục tới được phụ cận phiến Tinh Hải thứ hai. Tượng Linh Lung nhìn Tinh Hải xa xa, đột nhiên kinh hô lên: - Mau nhìn, Lục Ly! Ta nhìn thấy trong Tinh Hải thật sự có Tiên Cung! Lục Ly quét mắt nhìn lướt qua, tròng mắt hắn chợt khẽ co rụt lại, bên trong lưu quang bảy màu lộng lẫy của Tinh Hải trước mặt, hắn ẩn ẩn thấy được hư ảnh cung điện. Lưu quang bảy màu giống như là ảo giác giữa sa mạc, có thể thấy được trong đó có từng tòa từng dãy cung điện to lớn tráng lệ, huyễn lệ vô cùng. Lục Ly nhìn một lát, lại không biết cụ thể là thế nào, lại không dám tới gần quan sát. Vạn nhất nơi này thực sự có Tiên cung, vậy khẳng định sẽ có tồn tại cường đại, bọn hắn tới gần đoán chừng sẽ bị chém giết trong nháy mắt. - Đi! Lục Ly vội kéo Tượng Linh Lung bay về nơi xa, lách vòng tránh qua phiến Tinh Hải này. Trong lòng hắn lại không khỏi chấn kinh xen lẫn nghi hoặc, chẳng lẽ Tiên Nhân thật sự tồn tại? Cảnh tượng trong lưu quang vừa rồi không khả năng vô duyên vô cớ xuất hiện, rất có thể như là ảo giác giữa sa mạc, là hình ảnh thu nhỏ của cảnh tượng trong Tinh Hải. Tại sao trong Tinh Hải lại xuất hiện nhiều cung điện như vậy? Chẳng lẽ ở đó thật sự có rất nhiều giới diện cường đại, rất nhiều chủng tộc cường hoành? Tiên Nhân? Lục Ly không quá tin, nếu thế giới này thật có Tiên, vậy nhất định sẽ lưu lại chút ít vết tích, đồng thời sẽ có một ít truyền thuyết thần bí lưu truyền tới nay. Nhưng lấy hiểu biết của Lục Ly thì có vẻ Tiên Nhân chỉ là thứ mà rất nhiều người ở Tam trọng thiên mơ tưởng ra mà thôi. Lại qua hơn một tháng, Lục Ly và Tượng Linh Lung tới được phụ cận phiến Tinh Hải thứ ba. Bên này có rất nhiều không gian loạn lưu, cũng có lưu quang bảy màu lộng lẫy, bên trong những lưu quang kia ẩn hiện một ít cung điện, thần bí mà huyễn lệ. Lục Ly vẫn không dám tới gần, lập tức tránh đi xa xa, hắn và Tượng Linh Lung đều không khỏi có chút kích động. Bởi vì Tam trọng thiên ở ngay sát phiến Tinh Hải này, chỉ cần tìm được thông đạo đi vào, như vậy bọn hắn liền có thể về lại Tam trọng thiên. - Rốt cục trở về! Lục Ly khẽ thở dài, trong mắt lại chớp qua một tia lo lắng, không biết Tam trọng thiên giờ thế nào, người ở đó có chống đỡ được đại quân Ma Uyên không? ... Gần đây Tam trọng thiên rất bình tĩnh, mặc dù đánh tan đại quân Ma Uyên vẫn là điều rất xa vời, nhưng ít nhất hai đại chiến trường đều ổn định. Mấy năm nay rất nhiều ẩn thế cường giả đi ra, có sáu người chiến lực có thể sánh ngang đám Luân Hồi Đại Đế, hai bên phân biệt tới ba người, chiến cuộc dần đi vào ổn định. Năm đó bọn Lục Ly nổ tung Ma Đàn, phía Ma Uyên không có vật liệu, không cách nào bố trí lại Ma Đàn được nữa. Bởi thế qua nhiều năm vẫn một mực chưa thể triệu hồi Ma Tổ, chỉ dựa vào đám cường giả Ma vực còn lại thì rất khó công phá phòng ngự của Nhân tộc, càng đừng nói tới triệt để khống chế trọn cả Tam trọng thiên. Tương tự, phía Nhân tộc cũng rất khó phản công. Bởi vì Ma Uyên kinh doanh nhiều năm như vậy, đã bố trí rất nhiều Ma Trận huyền diệu, đừng nói quân sĩ bình thường, dù là cấp Đế tiến vào Ma Uyên đều rất dễ dàng chết đi. Cũng không biết cường giả Nhân tộc nghĩ thế nào mà thẳng đến không phát động phản công, chỉ là không ngừng tổ chức chiến sự trên quy mô nhỏ, song phương ngươi tấn công ta một đợt, ta tấn công ngươi một đợt, tình thế càng giống như là đang luyện binh.
Chương 3808 Ám triều tuôn động
Mấy năm này Nhân tộc chết đi không ít cường giả, nhưng cũng đản sinh không ít cường giả. Tất cả đại gia tộc trong Tam trọng thiên đều gần như dốc hết tài nguyên, chỉ cần có thể đánh giết quân sĩ Ma Uyên, chỉ cần có thể lập công liền được đến lượng lớn tài nguyên ban thưởng. Bao gồm cả một ít tuyệt thế bảo địa tỉ như Nguyên Thủy Bí Cảnh đều mở ra, giúp bọn hắn khoái tốc đề thăng chiến lực. Tài nguyên đỉnh cấp tại Tam trọng thiên đều nắm giữ trong tay đại gia tộc đại thế lực, rất nhiều tiểu võ giả không phải thiên tư không được, chỉ khổ nỗi không có cơ hội. Giờ cơ hội mở ra với bọn họ, những võ giả thiên tư phi phàm kia cũng đều rất liều mạng, người có thể sống sót sau mấy trường chiến đấu đều khoái tốc đề thăng cảnh giới và chiến lực. Thời gian gần đây nội bộ Tam trọng thiên rất bình tĩnh, đối diện với tình thế cực kỳ nghiêm trọng, đám đại gia tộc và đại thế lực đều rất khắc chế. Dù có ân oán gì cũng đều tạm thời buông xuống, tự giết lẫn nhau sẽ chỉ khiến phía Ma Uyên cười đến rụng răng. Hơn nữa các vị Đại Đế cường đại cũng lên tiếng, nếu làm loạn, bọn hắn sẽ ra mặt can thiệp. Gần đây mặt bắc rất bình tĩnh, nhưng mặt nam lại sóng ngầm cuộn trào. Nguyên nhân cuộn trào xuất phát từ ... tộc nhân Lục Ly đến Lẫm Đông đại lục. Lục Ly có rất nhiều cừu nhân ở Tam trọng thiên, hai cừu nhân lớn nhất chính là Phượng Hậu và Dương Đế của Ngô gia. Phượng Hậu kết thù nhiều năm với Lục Ly, năm đó Lục Ly đi ngang qua Thần Phong đại lục, một nhân vật cấp lão tổ của Đan gia bởi vì Lục Ly mà chết. Ngô gia lại càng không cần nhắc tới, ở Sí Viêm Đảo, Lục Ly dẫn động thiên lôi oanh giết một ít trưởng lão và nguyên một đám lão ma Ngô gia, khiến Ngô gia vô cùng mất mặt. Năm đó truy phong Lục Ly là Dũng Nghị tướng quân, Phượng Hậu và Dương Đế đều rất khó chịu, nhưng suy xét đến Lục Ly đã chết, hơn nữa quả thực đã lập được đại công, bởi vậy hai nhà mới không nói gì. Nhưng gia tộc Lục Ly tới Tam trọng thiên, còn đến địa bàn Doãn gia ở Lẫm Đông đại lục... điều này quả thực có hơi đánh mặt hai gia tộc bọn hắn. Then chốt nhất là cường giả Ngô gia và Đan gia ngay ở Lẫm Đông Đại Lục, đây chẳng phải bức lên đám người này phát tác ư? Năm đó Lục Ly khiến hai đại gia tộc mất mặt, giờ hắn đã chết, tộc nhân gia tộc hắn lại nghênh ngang sống sót ngay dưới mí mắt bọn họ. Võ giả hai đại gia tộc lại phải ngăn trở tuyến đầu đại quân Ma Uyên, tương đương với đang gián tiếp bảo vệ Lục gia. Tộc trưởng hai đại gia tộc sẽ không để ý chút chuyện nhỏ này, cũng sẽ không đi tìm Lục gia gây sự, nhưng một ít trưởng lão gia tộc lại không nhịn được. Vài tên trưởng lão của hai đại gia tộc len lén tụ họp, cuối cùng nghĩ ra được một cách. Chẳng phải Doãn gia muốn bảo hộ Lục gia ư? Như vậy Doãn gia diệt vong, người Lục gia chẳng phải sẽ chết sạch? Thực lực đám người Lục gia kia đều rất thấp, nghe nói mấy thê tử Lục Ly đều chỉ võ giả Nhị Kiếp Tam Kiếp, thế thì khác gì kiến hôi đâu? Chỉ cần không có Doãn gia che chở, các nàng sẽ nháy mắt chết đi. Ngoài ra còn một điểm nữa, giữa Doãn gia và Ngô gia vốn có tư thù, Tử Đế chính là chết ở trong tay Dương Đế. Năm đó Thiên Tàn lão nhân vì báo thù, cũng giết chết rất nhiều tộc nhân Ngô gia, Ngô gia vẫn luôn muốn hủy diệt Doãn gia, nhổ cỏ tận gốc, chỉ là trước đó cố kỵ mấy tên cấp Đế ở Lẫm Đông đại lục nên mới không ra tay thôi. Đương nhiên! Hai đại gia tộc không trực tiếp ra mặt, bằng không Luân Hồi Đại Đế truy cứu xuống, sợ rằng sẽ rắc rối to. Không nói cái khác, sự tình lộ ra ánh sáng, hai nhà tất bị ngàn người chỉ trỏ, phải biết, Lục Ly chính là người có cống hiến rất lớn đối với Tam trọng thiên. Trưởng bối hai nhà ngấm ngầm liên hệ tộc trưởng Thương gia, Thương gia và Doãn gia lại là đối thủ không đội trời chung. Năm đó tranh đoạt Thất Âm Điện, Lục Ly còn chém giết đám người Thương Long, đệ nhất công tử Thương gia, giữa hai bên có thể nói là huyết hải thâm cừu. Có cấp Đế hai gia tộc ngầm ủng hộ, sau lưng Ngô gia còn là Dương Đế vô cùng cường đại. Thương gia lập tức gần như không chút do dự, bọn hắn lại không phải muốn đối phó tộc nhân Lục Ly, chỉ là muốn đối phó Doãn gia thôi, hai đại gia tộc trước nay luôn là kẻ thù truyền kiếp, ai có thể nói được gì? Bởi thế, gần đây giữa hai đại gia tộc không ngừng diễn ra ma sát, đầu tiên là thế hệ trẻ Thương gia và Doãn gia phát sinh xung đột, song phương đều đánh chết mấy tên công tử tiểu thư phía đối diện. Sau đó trưởng lão Thương gia lén ra tay tấn công mấy ám bảo Doãn gia, đánh chết mấy ngàn võ giả Doãn gia. Một tên trưởng lão Doãn gia phát nộ, đích thân tới một thành nhỏ của Thương gia, tru diệt toàn bộ võ giả Thương gia trong thành. Sau khi tin tức tới tai cao tầng Doãn gia, Thiên Tàn lão nhân đích thân truyền lời để kẻ dưới khắc chế, đồng thời phái người đi cầu kiến Khúc Đế, một tên Đại Đế tại Lẫm Đông đại lục. Thỉnh cầu Khúc Đế phái người truyền lời cho Thương gia, để người Thương gia khắc chế chút, hiện đang phải đối diện với tình thế cực kỳ nghiêm trọng, Thiên Tàn lão nhân không muốn nội chiến. So với chết trong tay Nhân tộc, không bằng đi oanh oanh liệt liệt chiến tử trên chiến trường Ma Uyên. Năm đó Khúc Đế có quan hệ rất tốt với Tử Đế, sở dĩ Doãn gia có thể một mực tồn tại, một phần nguyên nhân cũng là nhờ Khúc Đế, bằng không sớm đã bị Ngô gia tiêu diệt. Rất không khéo chính là, trước đó Khúc Đế đã bị thương trong đại chiến với một tên cường giả Ma Uyên, đang một mực bế quan trị liệu. Gia tộc Khúc Đế tới một tên trưởng lão, điều giải mâu thuẫn song phương, nhưng Thương gia không nể mặt, kêu gào nói nhất định phải khiến Doãn gia trả giá đắt. Cường giả Khúc gia thấy không cách nào điều giải, đành phải báo cáo chuyện này cho hai cấp Đế khác ở Lẫm Đông đại lục, hi vọng bọn họ truyền lời áp chế Thương gia. Nhưng hai tên Đại Đế này lại đều trầm mặc, Khúc gia cũng cảm thấy có gì đó không bình thường, ngấm ngầm tìm hiểu một phen mới biết được, lần này Thương gia phách lối như thế, xem ra không phải kiếm chuyện không đâu, mà là có đại thế lực ngấm ngầm đứng sau ủng hộ.
Chương 3809 Trở về
Sau khi tên trưởng lão Khúc gia kia mịt mờ truyền đến tin tức, toàn bộ Doãn gia đều cảm nhận được hàn ý âm sâm, Doãn gia lập tức làm ra bố trí, chuyển dời rất nhiều đệ tử trẻ tuổi vào trong bí cảnh. Doãn gia đời đời kiếp kiếp ở chỗ này, không khả năng ly biệt quê hương, chuyển dời đi đại lục khác. Thiên Tàn lão nhân truyền lời, nếu Thương gia ép người quá đáng, vậy liền tử chiến đến cùng. Ngoài ra, Thiên Tàn lão nhân cũng phái người đi truyền tin cho Luân Hồi Đại Đế, rốt cuộc Lục Ly và Luân Hồi Đại Đế có quan hệ không sai. Người Lục gia có thể đến Tam trọng thiên đều là Luân Hồi Đại Đế truyền lời, chỉ cần Luân Hồi Đại Đế lên tiếng, e là có cho Thương gia một trăm lá gan cũng đều không dám làm loạn. Mặc dù đã phái người đưa tin, nhưng người Doãn gia cũng bắt đầu chuẩn bị chiến đấu, gần đây trong khắp Doãn gia đều tràn ngập bầu không khí túc sát. Lần này không phải chỉ khai chiến với mỗi mình Thương gia, mà có không ít đại thế lực chuẩn bị diệt Doãn gia, bởi thế nhất thời không cẩn thận, Doãn gia có khả năng sẽ bị xóa tên khỏi Tam trọng thiên. Người Lục gia đều được chuyển dời vào trong bí cảnh, Doãn gia căn bản không nói cho các nàng biết tình hình thực tế, sợ các nàng lo lắng. Chỉ là bọn Lục Nhân Hoàng Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết không ngốc, các nàng vừa mới an ổn được mấy năm, đột nhiên lại muốn toàn bộ các nàng chuyển dời vào trong bí cảnh, nhất định là đã xảy ra chuyện, còn là chuyện lớn. ... - Tìm được rồi! Trong hư không vô tận, Lục Ly dạo quanh phụ cận phiến Tinh Hải suốt mười ba ngày, rốt cuộc tìm được một cửa động, cửa động này nằm ngay trong một cự thạch. Phụ cận Tinh Hải có rất nhiều đá vụn, có cự thạch phương viên lớn tận ngàn dặm, trên đó chẳng có gì cả, hệt như tảng đá bị người đánh nát. Hắn tìm tòi mấy chục vạn viên đá vụn như thế, rốt cuộc tìm được cửa động, ở gần cửa động còn có đánh dấu, trên đó viết hai chữ “Trung Vương”. Người Tam trọng thiên không gọi nơi mình đang ở là Trung Vương Giới, còn tưởng giới diện mình chính là Tam trọng thiên, bởi thế rất có khả năng hai chữ này là do Hộc Tổ lưu lại. Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi vào thăm dò một phen, xác định đây là một cửa động truyền tống, bèn lập tức thu Tượng Linh Lung vào trong Thiên Ly Châu, sau đó một mình tiến vào trong cửa động. Hưu! Vừa tiến vào cửa động, Lục Ly cảm nhận được một cỗ hấp lực truyền đến, như là rơi vào trong một đường hầm không thời gian, cả người bất giác xoay tròn, cứ thế không biết xoay tròn bao lâu, đầu óc đều mơ mơ màng màng. Oanh! Sau cùng, Lục Ly cảm giác được mình bay ra, rồi nện ầm ầm lên một tảng đá. Hắn tức tốc phóng thích thần niệm thăm dò, phát hiện đang ở trong một sơn động, sơn động này còn lấp lánh Thần Văn, Thần Văn ở đây vô cùng cường đại. Lục Ly nghỉ ngơi một lát rồi lần theo sơn động đi ra ngoài, hắn phát hiện mình đang ở trong lòng đất, hơn nữa Thần Văn còn cách tuyệt hắn thần niệm thăm dò, bởi thế hắn chỉ có thể một đường đi tới. Đi về phía trước trọn vẹn hơn một nén hương, Lục Ly xuyên qua một quang môn, sau đó xuất hiện trong một con sông ngầm dưới lòng đất, lúc này thần niệm hắn không còn bị hạn chế nữa, thần niệm hắn quét lên trên, rất nhanh liền kích động, hắn thăm dò được không gian trên đầu là một ngọn núi, gần đó còn có dã thú. Hắn đã tiến vào một thế giới, nhưng nơi này có phải Tam trọng thiên hay không thì còn cần chờ khảo chứng. Hắn khoái tốc men theo sơn động xông ra mặt đất, thần niệm quét đi, tìm tòi xung quanh một lượt. - Lên! Lục Ly tung mình đằng không bay lên, cấp tốc phi hành về nơi xa, chỉ bay nửa canh giờ, hắn liền tìm được một tòa thành nhỏ. Đợi khi nghe được tiếng nói quen thuộc, lập tức không khỏi có cảm giác lệ rơi đầy mặt. Tiếng Tam trọng thiên và tiếng Vô Tẫn Thần Khư hoàn toàn khác biệt, lần nữa nghe được tiếng Tam trọng thiên, Lục Ly như nghe được giọng nói quê hương, kích động không thôi. Thiên Ly Châu lóe lên, Lục Linh cùng Tượng Linh Lung hiện ra bên ngoài, hai người vừa đi ra liền liếc nhìn xung quanh một phen, thấy sắc mặt Lục Ly, hai người cũng không giấu được kích động, Tượng Linh Lung vội dò hỏi: - Lục Ly, chúng ta đã trở về? Lục Ly cười cười, chỉ về hướng đông bắc nói: - Bên kia có một tòa thành nhỏ, các ngươi dùng thần niệm thăm dò một cái liền biết. Thần niệm hai người khuếch tán mà đi, sau đó cả hai đều lộ ra hỉ sắc, Tượng Linh Lung kích động kéo tay Lục Ly nói: - Trở về, chúng ta rốt cục trở về, ta rốt cục có thể gặp được phụ thân và mẫu thân. - Tốt rồi, Linh Lung! Lục Ly mỉm cười sờ đầu Tượng Linh Lung nói: - Trước đừng kích động, chúng ta thỏa thuận trước... Chuyện Vô Tẫn Thần Khư tuyệt đối giấu kín, không thể nói dù chỉ một lời. - Ách? Tượng Linh Lung hơi ngớ, Lục Linh nghĩ nghĩ liền hiểu ra, nàng khẽ gật đầu tỏ ý tán đồng, Tượng Linh Lung khó hiểu hỏi: - Vì sao không thể nói? - Bởi vì sẽ mang đến cho chúng ta phiền phức không ngừng! Lục Ly giải thích nói: - Đồng thời cũng sẽ mang đến khủng hoảng cho Tam trọng thiên, nhất thời không cẩn thận còn sẽ dẫn phát chiến tranh giữa Vô Tẫn Thần Khư và Tam trọng thiên. Tượng Linh Lung cũng là người cực kì thông minh, ngẫm lại liền hiểu ngay. Nếu ba người nói ra chuyện Vô Tẫn Thần Khư, khẳng định sẽ có vô số người đến hỏi dò. Thậm chí sẽ bị đám cấp Đế nhốt lại, tránh miễn các nàng tiết lộ chuyện về Vô Tẫn Thần Khư ra ngoài. Người Tam trọng thiên trước nay vẫn luôn cho rằng thế giới này là trung tâm Tam trọng thiên, là giới diện cường đại nhất. Giờ lại biết được, ở Vô Tẫn Thần Khư cấp Đế nhiều như chó chạy ngoài đường, Thánh Hoàng cũng không phải số ít, điều này khó miễn sẽ mang đến khủng hoảng cho Tam trọng thiên. Giới diện cường đại như vậy, nếu cường giả bên kia dốc hết toàn lực, Tam trọng thiên sẽ rất dễ dàng bị trấn áp và nô dịch. Mặt khác, việc này truyền ra, vạn nhất có lượng lớn cường giả lần theo con đường này đi Vô Tẫn Thần Khư thì sao? Đến lúc đó nhiều khả năng thật sẽ khiến hai đại giới diện phát sinh chiến tranh.
Chương 3810 Trở về
Bởi thế Lục Ly quyết định giấu diếm, rốt cuộc khả năng Đông Dã Ưng và Dương Cương có thể trở về là rất nhỏ. Chỉ cần ba người không nói, vậy ai cũng không biết Vô Tẫn Thần Khư tồn tại. Tượng Linh Lung nghĩ nghĩ rồi nói: - Vậy chúng ta nói mấy năm này chúng ta đi đâu? - Đơn giản thôi! Lục Ly nói ra: - Chúng ta nói năm đó dẫn nổ Ma Đàn, sau cùng bị cuốn vào trong hư không vô tận. Mấy năm nay một mực ở trong hư không vô tận, gần đây mới cơ duyên xảo hợp men theo khe nứt không gian đi về. Lục Linh lắc đầu nói: - Chúng ta phải nói tìm được một tiểu thế giới trong hư không vô tận, ở trong đó tu luyện mấy năm, tiểu thế giới kia thật ra là bảo địa do một cường giả tế luyện ra, chúng ta từ trong bảo địa này tìm được đường về Tam trọng thiên. Hiện tại bảo địa kia đã biến mất, như vậy độ đáng tin mới càng cao, cũng sẽ không bị người truy tra! - Được! Tượng Linh Lung khẽ gật đầu, nàng trầm ngâm một lát rồi nói: - Lục Ly, Linh tỷ, chúng ta thống nhất lời kể, bất kỳ ai đều không được nói thật tình, nếu tiết lộ cho người ngoài, vậy sẽ dẫn phát phản ứng dây chuyền. Lục Ly nói đúng, việc này sẽ mang đến phiền phức vô cùng tận. - Đi thôi, trước thăm dò xem nơi đây là chỗ nào? Lục Ly lấy ra mặt nạ, hai người cũng lần lượt lấy ra khăn lụa, che mặt lại. Bằng không sẽ bị nhận ra, các nàng tính trước thăm dò rõ ràng tình hình, sau đó lại xem nên làm thế nào. Ba người thu liễm khí tức, chỉ là khí tức Tượng Linh Lung và Lục Linh vẫn rất cường đại, nếu là Ngũ Kiếp đỉnh phong thì hoàn toàn có thể nhẹ nhàng cảm ứng ra hai người là cường giả cấp Lĩnh Chủ. Ngược lại, Lục Ly khí tức yếu nhược, làm sao cảm ứng đều chỉ có Ngũ Kiếp. Dạo trong thành nhỏ một vòng, ba người tiến vào trong nhã gian một tửu lâu, ba người đã tra xét xong, nơi đây là một thành nhỏ ở nam bộ Thần Phong đại lục, không ngờ địa điểm nối liền với hư không vô tận lại ở chỗ này. Lục Ly gọi đến một tên tiểu nhị, ném ra nắm lớn Thần Thạch, nhẹ nhàng tìm hiểu rõ ràng tình hình gần đây. Biết được trong Tam trọng thiên vẫn đang rất ổn định, đại quân Ma Uyên bị trấn áp trong hai nơi chiến trường trước kia, ba người lập tức như trút được gánh nặng. Tiểu nhị lại không biết chuyện về Lục gia, chuyện Doãn gia đón bọn người Lục Nhân Hoàng tới Tam trọng thiên còn chưa truyền đến chỗ này. Chỉ là nơi này nằm ở nam bộ Thần Phong đại lục, Lục Ly có chút do dự không biết có nên đi Lẫm Đông đại lục một chuyến, sau đó lại thuận đường đi Tử Dương đại lục, về lại Nhị trọng thiên không? Hắn và Lục Linh liếc nhau, thấy được trong mắt nàng lấp lánh quang mang, vốn đang có chút ngập ngừng, nay liền dứt khoát quyết định, hắn nói với Tượng Linh Lung: - Linh Lung, ta chuẩn bị trước đi Lẫm Đông đại lục một chuyến, sau đó về lại Nhị trọng thiên, hay là ngươi cứ đi Hàn Triều hải vực trước? Mỗi đại lục đều có Không Gian Chi Môn do Luân Hồi Thành bố trí, lấy quan hệ giữa Tượng Linh Lung và Kỳ gia, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng ngồi Không Gian Chi Môn về lại Hàn Triều hải vực, bởi thế Lục Ly không quá lo lắng vấn đề an toàn của Tượng Linh Lung. - Lẫm Đông đại lục? Tượng Linh Lung nhướng mày, có chút lo lắng nói: - Dương Đế và Phượng Hậu đều ở bên kia, ngươi qua đó sẽ có nguy hiểm, hay là theo ta về Hàn Triều hải vực gặp Luân Hồi Đại Đế trước rồi tính. - Không sao! Lục Ly mỉm cười nói: - Cùng lắm thì làm rõ thân phận là được, ta chính là Dũng Nghị tướng quân, ai dám to gan giết ta? … Tượng Linh Lung nghĩ nghĩ, thấy tựa hồ cũng có lý, hiện tại Lục Ly và cả hai người bọn họ đều là anh hùng của Tam trọng thiên, bọn Luân Hồi Đại Đế vì muốn hiệu triệu toàn bộ võ giả Tam trọng thiên chung tay đề kháng Ma Uyên, bởi thế bèn xây dựng mười người thành hình tượng anh hùng vô cùng anh dũng hoàn mỹ. Hiện tại mười người các nàng đều là liệt sĩ của Tam trọng thiên, gần như người người đều biết, rất nhiều người còn lập Trường Sinh Bài, dựng tượng các nàng để cúng bái. Mười người làm ra cống hiến to lớn cho Tam trọng thiên, chỉ cần mười người lộ ra thân phận, không có bất kỳ người nào dám đánh giết các nàng, chí ít ngoài mặt sẽ không ai dám động đến. Bằng không sẽ bị ngàn người chỉ trỏ, sẽ bị vạn người thóa mạ. Dương Đế và Phượng Hậu đều rất mạnh, nhưng có rất nhiều cấp Đế còn mạnh hơn hai người, Luân Hồi Đại Đế cũng vô cùng coi trọng Lục Ly. Bởi thế dù Lục Ly có đứng ở trước mặt Dương Đế Phượng Hậu, hai người đều không dám giết Lục Ly. Tượng Linh Lung trầm ngâm một lát, sau đó khẽ gật đầu nói: - Được rồi, Lục Ly, Linh tỷ, ta về Hàn Triều hải vực trước. Chờ các ngươi xong chuyện, lại tới Hàn Triều hải vực sau, rốt cuộc hiện tại các đại lục đều có Không Gian Chi Môn, lui tới cũng thuận tiện. Vì đề kháng Ma Uyên, Luân Hồi Đại Đế đã sai người bố trí Không Gian Chi Môn ở tất cả đại lục và hải vực, chỉ là hiện tại võ giả bình thường không thể tùy ý ngồi Không Gian Chi Môn. Nhưng hiển nhiên với mấy người Lục Ly thì không tồn tại vấn đề này, khoan nói các nàng là anh hùng kháng Ma, chỉ riêng thân phận vinh dự trưởng lão Kỳ gia của Lục Ly, hắn muốn đi bất kỳ đâu đều không thành vấn đề. - Đi thôi! Nghỉ ngơi một canh giờ, ba người Lục Ly liền xuất phát, đi tới Phong Dương Thành, một đại thành ở Thần Phong đại lục, nơi này là thành trì do một gia tộc cấp Đế ở Thần Phong đại lục khống chế, không nằm trong tầm ảnh hưởng của gia tộc Phượng Hậu, hẳn sẽ rất an toàn. Ba người một đường truyền tống đi qua, gần như không ngừng lấy một giây. Thần Thạch trên người bọn hắn rất đầy đủ, tiêu tốn hơn một tháng, ba người rốt cục đã đứng trên quảng trường Phong Dương Thành. Tòa đại thành này rất náo nhiệt, quân sĩ trong thành cũng rất nhiều, vừa tới bên này, Lục Ly phóng thích thần niệm quét qua một lượt, nhẹ nhàng tìm được vị trí đặt Không Gian Chi Môn. Bởi vì người bên kia nhiều lắm, xếp thành từng dãy bọc kín hết cả. Rất rõ ràng, những người này đều đang chờ đợi truyền tống để tới hai đại chiến trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK