Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2441 Mục Đế
Hắn có thể cảm ứng được, Lê thúc và Diêm Chân đang không ngừng tiến về hướng bắc, trên đường Lê thúc không ngừng dùng bạo lực phá trận. Đa phần pháp trận trong Cổ Ma tử địa đều cực mạnh, đáng tiếc thực lực Lê thúc tương đương Yêu Đế năm đó, mặc dù năng lực bố trí cấm chế của Yêu Đế rất không sai, nhưng mạnh nhất cũng chỉ thế thôi. - Đúng rồi! Đột nhiên, trong lòng Lục Ly khẽ động, cấm chế mạnh nhất chỉ được như thế, nhưng hắn có thể nghĩ cách đề thăng uy lực cấm chế mà. Huyết Linh Nhi có một năng lực rất biến thái, đó chính là cải biến cấm chế, tăng phúc cho cấm chế. Tòa Thần Thành ở Địa Hoàng Giới, sau khi được Huyết Linh Nhi cải tiến, lực phòng ngự bỗng chốc đề thăng mấy chục lần. Hắn không cầu Huyết Linh Nhi có thể tăng phúc cho pháp trận mấy chục lần, chỉ cầu tăng phúc gấp hai ba lần, như vậy lôi điện liền có thể nhẹ nhàng oanh sát Diêm Chân và Lê thúc! ... Pháp trận khống chế lôi điện nằm trong lòng đất phía dưới ngọn núi này, ngọn núi này cũng là trung tâm của toàn bộ Cổ Ma tử địa, thi hài Yêu Đế nằm ngay trong phúc địa giữa lòng núi. Lục Ly truyền tống ra từ trong Thần Sơn, đồng thời truyền tống Huyết Linh Nhi ra theo, để nó đi thăm dò pháp trận bên dưới, thử cải tiến, đề thăng uy lực một phen. Lục Ly có thể cảm ứng cấm chế bên dưới, thấy được ở trung tâm sơn mạch có một đại điện, trong đại điện đặt một bộ quan tài màu tím, trong quan tài là một bộ thi hài. Đã nhiều năm vậy rồi, nhưng thi hài vẫn chưa hư thối quá nhiều, ẩn ẩn có thể thấy được phong thái kiêu hùng của Yêu Đế năm đó. - Đúng rồi, Tiểu Lục! Lục Ly thăm dò hài cốt Yêu Đế một lúc rồi truyền âm cho Khí Linh thần miếu: - Ngươi cứ vậy yên tâm về ta? Không sợ ta hủy đi thi hài Yêu Đế? - Ngươi sẽ không làm thế! Khí Linh tự xưng là Tiểu Lục truyền âm đáp: - Bọn Nha Ngao thật ra là Khí Linh phân tách ra từ ta, trước kia luyện hóa bọn chúng, ta có thể thông qua bọn Nha Ngao hiểu biết phần nào về ngươi, ta biết phong cách hành sự của chủ nhân, chủ nhân tuyệt đối sẽ không làm loạn. - Khó trách... Lục Ly khẽ gật đầu, khó trách Khí Linh này là tự dưng tìm hắn chơi đùa mà không đi tìm Lăng Thanh Diễn, thì ra là đã sớm biết về hắn. Hắn luyện hóa Nha Ngao Nha Mạo, bằng với luyện hóa phân thân của Tiểu Lục, gián tiếp có được liên hệ tinh thần thông qua bọn Nha Mạo. - Bọn chúng gọi Nha Mạo Nha Ngao, sao ngươi lại gọi là Tiểu Lục? Lục Ly thoáng nghi hoặc, nếu là phân thân của Tiểu Lục, thế Tiểu Lục phải gọi là Nha gì đó mới đúng? - Bởi vì bọn chúng tách ra từ răng (nha) của ta! Tiểu Lục truyền âm nói, sau đó nghĩ nghĩ lại bổ sung: - Chủ nhân, thực ra năm đó có tổng cộng sáu Mị Linh sinh ra trong một không gian kỳ dị không gian, chúng ta đều là Mị Linh linh trí vô cùng cao. Ban đầu vốn không có tên, thế là tùy tiện đặt thành Tiểu Nhất, Tiểu Nhị, Tiểu Tam... Tiểu Lục. Ta sinh ra muộn nhất, bởi vậy xưng là Tiểu Lục. - Ách? Lục Ly kinh hãi, nghi hoặc hỏi lại: - Ý ngươi là sinh ra cùng ngươi còn có năm kiện Hồng Linh Thiên Bảo khác? Tiểu Lục trầm mặc một lúc, lát sau mới truyền âm nói: - Cũng có thể nói như vậy, chẳng qua đại ca đản sinh sớm nhất, tu vi tương đối cao, từ lâu đã có thể hóa hình làm người, lúc này hẳn đã trở thành chúa thể một phương trong Tam trọng thiên! - Cái gì? Lục Ly nghe mà tưởng như gặp quỷ, Khí Linh Hồng Linh Thiên Bảo có thể tu luyện thành người? Còn là bá chủ Tam trọng thiên? Nếu không phải Tiểu Lục có liên hệ tinh thần, sẽ không lừa hắn, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng. Một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, ngày đêm hấp thụ thiên địa tinh hoa, tu luyện thành người, còn thành bá chủ Tam trọng thiên? Đây là chuyện khó mà tưởng tượng đến cỡ nào? Tam trọng thiên, đừng nói cấp bậc như hắn, dù là Thiên Thần tam kiếp, tới Tam trọng thiên đoán chừng cũng chỉ là nhân vật tầng chót nhất. Thế mà một kiện Hồng Linh Thiên Bảo lại có thể trở thành chúa tể một phương ở Tam trọng thiên? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi dò hỏi: - Thế Tiểu Lục ngươi cũng có thể tu luyện, cuối cùng hóa thân thành người? - Có thể! Tiểu Lục truyền âm đáp: - Chúng ta là Thiên Mị do thiên địa dựng dục mà ra, đều có được linh trí vô cùng cao. Trời sinh chúng ta đã gần gũi với thiên địa, hiểu được hấp thu thiên địa tinh hoa cường hóa chính mình. Chỉ là giờ ta vẫn chưa thể tu luyện! - Sao thế? Lục Ly kinh nghi hỏi. Tiểu Lục giải thích nói: - Bởi vì ta còn có ba phân thân ở bên ngoài, linh hồn không được đầy đủ, bởi thế không cách nào tu luyện. Muốn tu luyện, cần tìm về phân thân còn lại. - Ách, ý ngươi là còn có ba tòa Thần Sơn ở bên ngoài? Lục Ly lần nữa cả kinh, đợi nghe xác nhận từ Tiểu Lục, trong lòng hắn không khỏi hớn hở. Giờ sáu tòa Thần Sơn dung hợp lại với nhau, uy lực đã đề thăng không biết bao lần, nếu dung hợp nốt ba tòa Thần Sơn còn lại, vậy uy lực Hồng Linh Thiên Bảo này còn sẽ lớn đến cỡ nào? - Ba tòa Thần Sơn còn lại ở đâu? Ngươi biết không? Lục Ly vội hỏi dò. - Không biết! Tiểu Lục truyền âm nói: - Không phải ở Nhị trọng thiên thì là ở Tam trọng thiên, năm đó chủ nhân thứ nhất của ta bị giết, ta cũng bị nện tan. Sáu phân thân này có thể tụ lại với nhau, còn là nhờ chủ nhân thứ hai tiêu tốn rất nhiều năm mới làm được. - Đừng thương tâm, nếu có cơ hội, ta sẽ giúp ngươi tìm về ba phân thân còn lại. Lục Ly an ủi, sau đó nghĩ nghĩ lại hỏi tiếp: - Tiểu Lục, chủ nhân thứ nhất của ngươi cường đại không? Là cường giả Nhị trọng thiên hay Tam trọng thiên? - Tam trọng thiên! Tiểu Lục nói: - Hắn là một phương Đại Đế ở Tam trọng thiên, gọi là Mục Đế. Năm đó ta dựng dục ra chưa lâu liền bị Mục Đế mang ra từ trong không gian kỳ dị kia, mấy Thiên Mị còn lại cũng bị người cướp đoạt. Chỉ có đại ca tự mình chạy đi, sau đó trở thành chúa tể một phương ở Tam trọng thiên. Chẳng qua nhiều năm qua đi vậy rồi, không biết lúc này tình hình đại ca thế nào? - Bá chủ Tam trọng thiên!
Chương 2442 Cứu chúng ta
Trong lòng Lục Ly khẽ run lên, hắn biết ba vị Đại Đế ở Tam trọng thiên, một người trong đó là Tử Đế, lúc này di thể Tử Đế còn đang ở trong Thiên Tà Châu. Một người khác chính là Dương Đế, cường giả chém giết Tử Đế, giờ lại biết thêm Mục Đế và cường giả do Thiên Mị hóa hình thành người. - Không biết cường giả Tam trọng thiên mạnh đến cỡ nào? Nét mặt Lục Ly tràn đầy cảm khái, trong lòng hắn ẩn ẩn có chút mong đợi đối với Nhị trọng thiên Tam trọng thiên. Thân là võ giả, trong cốt tủy đều là nhiệt huyết, đều hi vọng xông lên vị diện càng cao, đi kiến thức võ đạo càng thêm đỉnh cấp. Nếu chuyện ở Thần Giới ổn dịnh trở lại, hắn lại chán Thần Giới, có thể đi Nhị trọng thiên Tam trọng thiên xông pha một phen. - Trước đừng suy nghĩ, xử lý chuyện trước mắt cái đã. Lúc này còn có hai tên cường giả Nhị trọng thiên không ngừng áp sát tới gần, thậm chí đang không ngừng phá hoại cấm chế trong Cổ Ma tử địa. Đa phần cấm chế trong Cổ Ma tử địa không tính quá mạnh, căn bản không ngăn được Lê thúc và Diêm Chân. Nếu bọn hắn hủy đi toàn bộ cấm chế trong Cổ Ma tử địa, Lục Ly liền không còn bất kỳ thứ gì để dựa vào, chỉ còn nước mặc cho Lê thúc và Diêm Chân tứ xứ truy sát. Sáu tòa Thần Sơn dung hợp, uy lực tăng lên nhiều, nhưng Lê thúc và Diêm Chân đều có Hồng Linh Thiên Bảo, là bảo vật cùng cấp, Lục Ly muốn dựa vào Thần Sơn đánh giết hai người là điều không thể. Giờ thứ duy nhất có thể trông cậy vào chính là pháp trận do Huyết Linh Nhi cải tiến. - Đi! Lục Ly không dám ngồi im chờ chết, trong Cổ Ma tử địa còn có một ít khôi lỗi và cấm chế, mặc dù những khôi lỗi cấm chế này không tính quá mạnh, nhưng vẫn có thể dùng làm chậm tốc độ phá trận tiến lên của hai người. - Ừm, mặt tây bắc có một huyễn trận cường đại, có thể khoái tốc chế tạo một ít phiền toái cho bọn hắn ở huyễn trận này! Đối với cấm chế trong Cổ Ma tử địa, Lục Ly rõ như lòng bàn tay, hắn bay lên Thần Sơn, sau đó nhanh chóng tiến về hướng tây bắc. Lúc đến chỗ huyễn trận, hắn ngạc nhiên phát hiện Lê thúc và Diêm Chân cũng đổi hướng. Xem ra hai người có được bảo vật kỳ dị, có thể truy tung vị trí cụ thể của hắn! - Được lắm, vốn còn phải dẫn dụ các ngươi tới đây, giờ xem ra không cần! Lục Ly nhếch môi khẽ cười, tung người bay ra từ trong Thần Sơn, bắt tay bố trí bẫy rập. Dù huyễn trận này không vây khốn được Lê thúc và Diêm Chân, hắn cũng phải khiến cho hai người nếm đủ đau khổ ở bên trong. - Tiểu Lục, ngươi đi triệu tập tất cả Hoang thú và khôi lỗi trong Cổ Ma tử địa về đây! Lục Ly một bên bố trí pháp trận mới trong huyễn trận, một bên dặn dò Khí Linh trong Thần Sơn, nghe xong, Thần Sơn lập tức bay đi. Thần Sơn có thể khống chế hết thảy cấm chế trong Cổ Ma tử địa, kỳ thật nó chính là người thủ mộ Cổ Ma tử địa, có thể điều động tất cả khôi lỗi và Hoang thú. Rầm rầm rầm! Lê thúc và Diêm Chân một đường đi tới, một đường phá trận. Mặc dù Cổ Ma tử địa rất lớn, rất nhiều nơi đều có Cổ Thần cấm, nhưng không phải Cổ Thần cấm nào cũng đều cường đại như pháp trận trong Ám Hắc sâm lâm. Đối với Lê thúc và Diêm Chân mà nói, những pháp trận cấp thấp này đều quá dễ dàng, đến sau thậm chí Lê thú và Diêm Chân không cần động thủ. Lê thúc thả ra Tả Khâu Lộ và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại, để bọn hắn đi phá mở pháp trận cấp thấp ngăn đường. Mặc kệ là pháp trận gì, chỉ cần gặp phải, Lê Thúc đều lập tức hủy đi. Đợi khi toàn bộ pháp trận trong Cổ Ma tử địa bị hủy sạch, Lục Ly còn gì để dựa vào? Không còn cấm chế, tốc độ bọn hắn có thể đạt tới cực đại, Cổ Ma tử địa này chỉ lớn chừng đó, Lục Ly còn có thể chạy được đi đâu? Oanh! Tả Khâu Lộ và Thụy Dương, tên Thần Giới Chí Tôn còn lại vẫn chưa hoàn toàn khôi phục thương thế, chẳng qua hai người không dám có lời nào oán giận, liều mạng công kích, một đường phá trận mà đi. Lúc này bọn hắn đang ở trong một núi lớn, khắp nơi trên núi đều là cấm chế. Thực ra những cấm chế này không ngăn được bọn hắn tiến lên, bọn hắn hoàn toàn có thể lượn vòng tránh đi. Chỉ là Lê thúc không muốn làm vậy, mà muốn hủy đi hết thảy cấm chế gặp phải trên đường. Tả Khâu Lộ không ngừng phóng thích công kích, đánh tan tành hết thảy xung quanh, hủy đi mọi cấm chế thăm dò ra được. Đánh suốt hơn một canh giờ, ngọn núi đã bị nện cho nát nhừ, khắp nơi là một mảnh lang tạ. - Đi! Lê Thúc thăm dò một phen, sau đó phất tay dẫn ba người bay đi, vượt qua núi cao, trước mặt hiện ra một mảnh sa mạc, trên sa mạc có rất nhiều núi đá, tuỳ tiện liếc qua liền có thể nhìn thấy trong những núi đá kia cũng có cấm chế. - Hủy hết đống núi đá kia đi! Lê Thúc hạ lệnh, Tả Khâu Lộ và Thụy Dương khẽ biến sắc. Núi đá không ít, nếu cứ đánh tiếp thế này, sợ là phải oanh một hai ngày mới xong. Lệnh của Lê thúc, hai người không dám làm trái, lập tức bay lên công kích. Những núi đá kia quả nhiên có cấm chế, mỗi lần oanh đi qua, núi đá lại sáng lên bạch quang, sau đó bên ngoài núi đá có khí lưu vờn quanh, Tả Khâu Lộ và Thụy Dương công kích nhưng không thể lập tức hủy đi. Cũng may cấm chế trong núi đá không tính quá mạnh, sau ba bốn lần công kích, núi đá liền bị đánh nát. Lê thúc và Diêm Chân ngồi xếp bằng trên mặt đất, trực tiếp nhập định nghỉ ngơi, để mặc Tả Khâu Lộ và Thụy Dương hành sự. Cửu Tinh Bàn thăm dò thấy vị trí Lục Ly tuy có thay đổi, nhưng khoảng cách vẫn không tính quá xa, chỉ cần Lục Ly còn ở trong Cổ Ma tử địa, hai người liền sẽ một mực truy tung theo, đến khi nào hủy đi hết thảy cấm chế trong này mới thôi. Núi đá quanh đây quả nhiên rất nhiều, hai người đánh suốt một ngày một đêm mới dẹp hết nước. Trong lúc đó Diêm Chân xuất quan một lần, nhìn Cửu Tinh Bàn, xác định Lục Ly không di động liền cũng yên lòng. - Đi! Lê Thúc phất tay, bốn người xông ra sa mạc, vừa đi ra Diêm Chân liền mở miệng nói: - Cửu Tinh Bàn hiển hiện Lục Ly cách đây không xa, khoảng cách chỉ chừng mấy ngàn dặm, chúng ta chuẩn bị tùy thời khai chiến!
Chương 2443 Cứu chúng ta
- Lát nữa ta đích thân phá trận, các ngươi đi theo! Lê Thúc dặn dò, tự mình đi ở trước nhất, mặt trước là một mảnh hoang nguyên, không thấy có cấm chế, cũng không có Hoang thú hay thứ gì dị thường. Bọn Lê thúc vừa đi tới vừa không khỏi nghi hoặc, chỗ này đã được tính là khu vực hạch tâm Cổ Ma tử địa, nơi nào cũng đầy rẫy nguy hiểm, sao ở đây lại không bố trí nửa điểm pháp trận hay bẫy rập nào cả? - Đi! Cách Lục Ly càng lúc càng gần, Lê Thúc đã không quản được quá nhiều, cứ vậy dẫn theo chúng nhân khoái tốc đi tới. Phiến hoang nguyên này rất lớn, chúng nhân chạy hết tốc lực, đi mấy ngàn dặm nhưng vẫn chưa tới nơi. Đoạn đường mấy ngàn dặm này, bọn hắn không chỉ không gặp phải công kích, thậm chí không thấy cấm chế nào cả. - Lục Ly ngay ở phía trước! Diêm Chân nhắc nhở một câu, ba người còn lại lập tức tinh thần khẽ chấn, Lê thúc dặn dò nói: - Tất cả thu liễm khí tức, nhìn xem có thể tập kích chém giết được không. - Được rồi! Cả đám lập tức thu liễm khí tức, vô thanh vô tức tiến tới. Chẳng qua bọn hắn vẫn không buông lỏng cảnh giác, một mực theo dõi tình hình chung quanh, nếu phát hiện gặp phải pháp trận hay nguy hiểm nào khác, bọn hắn sẽ lập tức dừng lại. Địa hình trước mặt đổi khác, biến thành đất đỏ nham tương, trong không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh nồng đậm. Khiến bọn Lê thúc kinh nghi chính là, sau khi tiến vào bên trong, bọn hắn không phát hiện có cấm chế, cũng không thấy được công kích nào cả. - Có gì đó là lạ... Lê Thúc thì thầm một tiếng, hoang nguyên tĩnh lặng khi trước đã khiến hắn rất đỗi kinh nghi, khu vực nham tương bây giờ lại chẳng thấy có bất kỳ cấm chế nào, điều này thực sự quá khó hiểu. Chẳng qua Lục Ly đang ở ngay phía trước, hắn đã không kịp nghĩ nhiều, cứ thế dẫn theo ba người như Quỷ Hồn nhẹ nhàng đi tới. Diêm Chân một mực nhìn Cửu Tinh Bàn, cảm nhận được khoảng cách với Lục Ly càng lúc càng gần, sát cơ trong mắt tăng vọt lên. Bốn phía có rất nhiều sông nham tương, những dòng sông này toát ra khói đen, che cản ánh mắt, chẳng qua vẫn có thể thấy được ngọn núi lửa phía xa xa. Diêm Chân nhìn Cửu Tinh Bàn mấy lần rồi nói: - Lục Ly hẳn là ở ngay trong núi lửa kia! - Tốt! Lê Thúc ngừng lại, nghĩ nghĩ rồi quay sang dặn dò ba người: - Chúng ta tách ra hành động, từ bốn phương tám hướng vây quanh núi lửa. Tả Khâu Lộ, hai người các ngươi nhớ cho kỹ, không cần các ngươi giết chết Lục Ly, chỉ cần cuốn lấy hắn là được, chuyện động thủ cứ giao cho ta. - Tuân lệnh! Tả Khâu Lộ và Thụy Dương lập tức tách sang hai bên bọc đánh, Lê thúc nhìn Diêm Chân một cái, kẻ sau cũng tách ra, hai người từ hai hướng trái phải phóng tới núi lửa. Ục ục! Đúng lúc này, núi lửa đột nhiên rung lên, tiếp đó miệng núi lửa bùng lên khói đặc cuộn trào, rất nhanh một dòng nham tương nóng bỏng phun ra, bay bắn đầy trời, bầu trời theo đó trút xuống hỏa vũ. Bọn Lê thúc mặc kệ nham tương, càng đừng nói là hỏa vũ, dù có nhảy vào nham tương bọn hắn cũng sẽ không mảy may bị thương. - A! Khiến hai người kinh nghi chính là, những nham tương kia sau khi rơi xuống, chảy vào trong sông, tức thì vô số dòng sông sáng lên, nham tương nhấp nhô cuộn trào trong đó. Khói đen bùng lên, thoáng chốc đã tràn ngập phạm vi ngàn dặm, không gian bốn phía hóa thành một màu đen kịt. - Mê Huyễn Trận! Ánh mắt Lê thúc chuyển lạnh, hắn cảm nhận được cấm chế ba động. Trong những dòng chảy nham tương này đều có pháp trận, chỉ là trước đó chưa được khởi động mà thôi. Vừa rồi núi lửa phun trào, kích hoạt tất cả pháp trận, hình thành nên một huyễn trận cường đại. Ngao ngao! Phanh phanh phanh! Có tiếng thú rống và tiếng bước chân nặng nề từ mặt bắc truyền lại, nội tâm Lê thúc lập tức trầm xuống, hắn biết đây là một cái bẫy, là bẫy rập sớm được Lục Ly bố trí sẵn. Lục Ly một mực biết rõ hành tung bọn hắn, cố ý dẫn dụ bọn hắn tới đây. Hắn cũng đã hiểu vì sao trong hoang nguyên trước đó không có cấm chế hay nguy hiểm. Bên kia khẳng định có Hoang thú hoặc khôi lỗi, chẳng qua đã bị Lục Ly triệu tập tới bên này, bởi thế bên kia mới yên ắng như vậy. - Phá! Lê thúc vung lên côn sắt màu ám kim, trùng trùng nện lên một dòng chảy nham tương. Hắn đã thăm dò ra được, trong sông nham tương này có pháp trận, chỉ cần phá đi toàn bộ pháp trận, Mê Huyễn Trận tự nhiên cũng sẽ tan biến. Chẳng qua... Một chuyện khiến hắn chấn kinh xảy ra, lực lượng cường đại trong côn sắt nện xuống dòng chảy, lại bỗng chốc bị dòng sông hóa giải. Hệt như quyền đánh vào trong nước biển, dù cường đại đến mấy cũng không gây ra được thương tổn gì. - Lê đại nhân, cứu ta! Đầu bên kia truyền đến tiếng kêu hoảng hốt, là giọng Thụy Dương, rất nhanh tiếng kêu cứu của Tả Khâu Lộ cũng vang lên: - Lê đại nhân, Diêm công tử, nhiều Hoang thú và khôi lỗi quá, mau tới cứu chúng ta! ... Lê thúc và Diêm Chân tức tốc phóng về hướng bắc, nhưng khiến bọn hắn chấn kinh chính là, mới bay đi mấy ngàn mét, lại không cảm ứng được vị trí Tả Khâu Lộ và Thụy Dương nữa, chỉ ẩn ẩn thấy khoảng cách càng lúc càng bị kéo xa... - Huyễn trận! Nháy mắt, hai người hồi thần lại, huyễn trận nơi này tương tự như trong vụ hải, có thể trực tiếp sản sinh huyễn tưởng trong linh hồn. Nói cách khác, vô luận bọn hắn bay về hướng nhau, kết cục sau cùng đều sẽ như nhau, khoảng cách với Tả Khâu Lộ và Thụy Dương sẽ chỉ càng lúc càng xa. Nếu không phá mở huyễn trận, bọn hắn vĩnh viễn không cách nào đến được vị trí Tả Khâu Lộ và Thụy Dương. Phanh phanh phanh. Gần chỗ Lê thúc đột nhiên vang lên tiếng bước chân trầm trọng, rất nhanh sau đó hắn liền phát hiện trước mặt có từng đoàn bóng đen, những bóng đen này vô cùng cao lớn, như là từng ngọn núi nhỏ. Bóng đen càng lúc càng gần, Lê thúc rốt cục đã thấy được rõ ràng, đó là từng Thạch Đầu Nhân khổng lồ. Thạch Đầu Nhân liền thành một khối, mặt trên có phù văn lấp lánh, khí lưu vờn quanh, rõ ràng là khôi lỗi rất cao cấp. - Hừ! Côn sắt trong tay Lê thúc đột nhiên quét ngang, nện tới một Thạch Đầu Nhân trong đó. Không thể không nói lực công kích của Lê thúc rất cường đại, một côn này nện lên, đầu Thạch Đầu Nhân tức thì nổ tung.
Chương 2444 Tả Khâu Lộ, chết đi
Chỉ là đầu Thạch Đầu Nhân nổ tung, lại không có nghĩa Thạch Đầu Nhân bị hủy diệt. Thạch Đầu Nhân vung thiết quyền ầm ầm nện đến, bởi vì nắm đấm quá lớn, Lê thúc không cách nào tránh né, chỉ có thể lấy cứng đối cứng. Ầm! Đáng tiếc lực công kích của Thạch Đầu Nhân không tính cường đại, chỉ nện bay, khiến Lê thúc hơi tức ngực chút chứ không bị thương. Hưu! Lê Thúc vừa bị nện bay, phía dưới hơn mười đạo bóng đen liền bay vụt đến, là từng con Hoang thú rất nhỏ, thoạt nhìn như là chuột chù. Răng chúng sắc bén dị thường, lao thẳng lên người Lê thúc định gặm cắn. - Hừ! Lê Thúc hừ lạnh một tiếng, khí lưu màu xanh bên ngoài cơ thể hóa thành từng thanh tiểu kiếm khoái tốc vờn quanh, toàn bộ tiểu thú đều bị đánh bay, không con nào áp sát lại được. Hưu! Lê thúc tung người bay vụt lên lên, côn sắt quét ngang nện bay hai tên Thạch Đầu Nhân. Trong lòng hắn nín một bụng lửa, Lục Ly không dám công khai đối chiến với hắn, chỉ dùng ba loại thủ đoạn giẻ rách này khiến hắn không khỏi phẫn nộ, rống giận quát: - Lục Ly, là cái gia môn thì quang minh chính đại đi ra đánh một trận, những mánh khoé này chỉ khiến bản tọa xem thường ngươi! - Đùa! Rất nhanh, giọng Lục Ly vang lên, lại rất mờ mịt, căn bản không cách nào phán đoán phương hướng chính xác, hắn cười nhạo nói: - Ngươi là cường giả Nhị trọng thiên, ta chỉ là một tiểu nhân vật Thần Giới. Ngươi đã sống bao nhiêu năm? Lục Ly ta từ lúc ra đời đến nay còn chưa đủ trăm năm, còn là phi thăng từ dưới nhân gian. Chúng ta trước đó hoàn toàn không ngang hàng, quang minh chính đại đối chiến, thế có công bình với ta không? Lời như thế mà ngươi cũng có mặt mũi nói ra được? - Ách? Nhất thời Lê thúc không biết nên đối đáp thế nào, lời Lục Ly nói là thực tình, song phương quả thực không ngang hàng, hắn chỉ trích Lục Ly như vậy đúng là rất vô lý. Chẳng qua cũng chính bởi vì Lục Ly là võ giả vị diện thấp hơn mới khiến Lê Thúc cảm thấy càng biệt khuất. Điều này tương tự như việc Tả Khâu Lộ đi Địa Hoàng Giới, lại bị một tên võ giả Địa Hoàng Giới làm cho mặt mũi mất sạch, Tả Khâu Lộ không phát điên mới là lạ. Xoẹt! Bầu trời đột nhiên sáng lên quang mang kinh thiên, tiếp đó quang mang lộn vòng ba lần giữa không trung, cuối cùng hung hăng bổ lên thân Lê thúc. Lê Thúc vừa mới đánh bay hai tên Thạch Đầu Nhân, không kịp tránh né, chỉ có thể ngạnh kháng. Oanh! Khí lưu màu xanh ngoài thân Lê thúc bị chấn nát, cả người theo đó bị nện bay, đáng tiếc đòn tấn công từ Lục Ly vẫn chưa thể kích thương hắn. Chỉ khiến nội tạng hắn bị chấn động, tưởng như muốn thổ huyết thôi. Hưu! Sau chiêu vừa rồi, thấy không thể kích thương Lê thúc, Lục Ly quyết đoán từ bỏ, thân hình chợt lóe tiến vào bên trong Thần Sơn, sau đó ngồi Thần Sơn bay mất. Không giết chết được Lê thúc, Diêm Chân chắc cũng không giết được. Hắn không lãng phí thêm thời gian mà chuyển dời ánh mắt sang phía Tả Khâu Lộ và Thụy Dương. Hắn trước là bay đến gần Thụy Dương, thần niệm quét qua, phát hiện Thụy Dương đã bị Thạch Đầu Nhân đánh cho vết thương chồng chất, người này là thái thượng trưởng lão Thiên Cơ Các, chiến lực không đứng trong top mười Thần Bảng, công kích từ Thạch Đầu Nhân rất cường đại, cộng thêm Hoang thú phối hợp, hắn làm sao chịu nổi? Cảm thấy có thần niệm khóa chặt mình, trong mắt Thụy Dương lập tức chớp qua một tia hoảng sợ, hắn kêu to nói: - Lục Ly, đừng giết ta, ta cam đoan sẽ lập tức lui ra U Yến chi địa, không đối địch với ngươi nữa. Ta có thể lập Chủ Thần huyết thệ, ngươi giết ta, Thiên Cơ Các nhất định mời tới đại thế lực Nhị trọng thiên, đến lúc đó ngươi sẽ càng phiền toái. Xoẹt! Trả lời hắn là một đạo đao mang kinh thiên, đao mang lộn vòng ba lượt, trùng trùng phách lên thân hắn. Lực phòng ngự của hắn kém xa, thoáng chốc liền bị chém thành hai nửa, chết đến không thể lại chết. Tính cách Lục Ly thuộc giống lừa, mắng không đi, dọa không chạy. Lấy thế lực sau lưng Thiên Cơ Các ra uy hiếp hắn? Giờ hắn đã chọc Hắc Viêm Điện, chọc thêm một đại thế lực nữa thì đã sao? Lần này Tả Khâu Lộ dẫn theo chín tên Thần Giới Chí Tôn, hiện tại cả chín người đều đã chết, bằng với đắc tội tất cả tứ đại thế lực siêu thần. Nếu thế lực Nhị trọng thiên sau lưng ba đại thế lực muốn hạ giới, hắn cũng không ngăn được, đương nhiên sẽ không có quá nhiều cố kỵ. Giết người xong, Lục Ly lập tức về lại trong Thần Sơn, Thần Sơn này là Hồng Linh Thiên Bảo, dù là Lê thúc hay Diêm Chân đều rất khó đánh nát, bởi thế vừa Lục Ly tấn công xong liền tiến vào Thần Sơn, như vậy sẽ càng thêm an toàn. - Tiếp theo, Tả Khâu Lộ! Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, Thần Sơn tiếp tục bay về hướng bắc, đầu bên kia Tả Khâu Lộ đang bị Thạch Đầu Nhân và Hoang thú vây công. Lục Ly để Tiểu Lục triệu tập tất cả khôi lỗi và Hoang thú về đây, mục đích chính là vì câu kéo càng lâu, tranh thủ thời gian cho Huyết Linh Nhi đi cải tạo tăng cường cấm chế. Tả Khâu Lộ có thể miễn cưỡng ngăn cản Thạch Đầu Nhân và Hoang thú vây công. Vừa rồi hắn cầu cứu không phải là vì e sợ Hoang thú và Thạch Đầu Nhân, mà là sợ Lục Ly đánh lén. Nếu nơi này đã sớm có bố trí, Cửu Tinh Bàn lại hiển hiện Lục Ly ở ngay phụ cận, như vậy Lục Ly tất sẽ tới đánh lén. Vừa nãy tiếng rống của Thụy Dương truyền đến bên này, tiếp đó chân trời sáng lên đao mang, hắn đều có thể ẩn ẩn cảm ứng được. Hắn biết Thụy Dương chết rồi, cũng biết Lục Ly lập tức sẽ giết đến đây, bởi thế lập tức hô to: - Lê đại nhân, Diêm công tử mau tới cứu ta, Lục Ly muốn giết ta! Tiếng rống của hắn vừa dứt, thần niệm Lục Ly đã khóa tới. Tả Khâu Lộ cảm thấy như có một chậu nước lạnh dội xuống đầu, khiến cho toàn thân lạnh toát. - Tả Khâu Lộ, đừng hô, hôm nay ai cũng không cứu được ngươi! Tiếng quát băng lãnh như tiếng hô tử thần của Lục Ly vang lên, cả người Tả Khâu Lộ khẽ run rẩy, hắn cắn răng nói: - Lục Ly, ngươi phải hiểu, ngươi mà giết ta, cừu oán giữa ngươi và Hắc Viêm Điện triệt để kết xuống. Khi đó sẽ là kết cục không chết không thôi, ta có bản mệnh ngọc phù ở Hắc Viêm Điện, ta chết, bọn hắn sẽ điều động càng nhiều cường giả hạ giới, thậm chí sẽ có cả Thiên Thần tam kiếp, lúc ấy để xem ngươi chạy trốn được đi đâu?
Chương 2445 Phế vật trong phế vật
- Ngươi đừng vũ nhục trí thông minh của ta! Tiếng nói lạnh lùng của Lục Ly vọng tới: - Giết ngươi hay không, cừu oán giữa ta và Hắc Viêm Điện cũng kết, hai tên cường giả Hắc Viêm Điện kia tuyệt đối sẽ không ngoan ngoãn chạy về Nhị trọng thiên. Thế nên ta đã không đường để đi, chỉ còn nước giết chết ngươi và hai người kia. Còn về Hắc Viêm Điện có phái võ giả mạnh hơn hạ giới hay không, chuyện đó không cần ngươi quản, ta sẽ tự biết đối phó. Ngươi đi đi, xuống Minh Giới và đoàn tụ với người nhà tộc nhân! Xoẹt! Dứt lời, Lục Ly không chút ngập ngừng, liên tục phóng thích ba lần Quỷ Trảm. Phối hợp với công kích từ Thạch Đầu Nhân và Hoang thú, Tả Khâu Lộ rốt cục gánh không được. Sau khi Quỷ Trảm lần thứ ba bổ tới, cả người hắn nổ tung thành huyết vụ. Tả Khâu Lộ, chết! Thi thể Tả Khâu Lộ nổ thành mưa máu, toàn thân chia năm xẻ bảy, chết đến không thể lại chết. Lúc này Lục Ly lại hơi ngớ, tâm tình rất phức tạp. Nhớ năm đó, đối với hắn tứ đại thế lực siêu thần là núi cao nguy nga, cảm giác vĩnh viễn không cách nào đối kháng. Đến sau Thần Tượng Tông đuổi giết hắn, đoạn thời gian kia hắn như chó nhà có tang, ngày ngày sống trong lo âu hốt hoảng. Lại đến sau hắn thành công chạy thoát, tiến vào U Yến chi địa. Rồi lại đối mặt Thời Không Phủ, lúc ấy hắn quá yếu, đừng nói Tả Khâu Lộ, dù là Thần Giới Chí Tôn cường đại chút đều có thể dễ dàng bóp chết hắn. Vậy mà giờ hắn đã trực tiếp ra tay giết đi phủ chủ Thời Không phủ, tự tay đâm một trong những bá chủ mạnh nhất Thần Giới. Mặc dù hắn cũng biết, hắn đã sớm là đệ nhất nhân Thần Giới, nhưng thời khắc này cảm giác vẫn rất lạ. Đến sau liền là Ác Ma xâm nhập, bất luận Thần Linh bình thường hay cường giả Thần Giới đều bị diệt sát hơn phân nửa, số Thần Giới Chí Tôn còn sót lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Vốn nếu bọn Tả Khâu Lộ không nhắm vào hắn, có lẽ vì đại nghĩa Nhân tộc, hắn sẽ không đại khai sát giới. Cùng lắm là xử lý Tả Khâu Lộ chứ chắc chắn sẽ không loạn giết những người khác. Giờ Tả Khâu Lộ chết rồi, mười tên Thần Giới Chí Tôn tới đây lần này đều bỏ mạng, cường giả Thần Giới gần như tử thương sạch sẽ. Điều này cũng tuyên cáo một thời đại tiêu vong, sử sách hậu thế sẽ viết thế nào về hắn? Lục Ly rốt cục là anh hùng Nhân tộc, hay là kiêu hùng, hoặc là... ma đầu? Phanh phanh phanh! Nơi xa truyền đến từng hồi tiếng nổ vang trầm muộn khiến Lục Ly giật mình tỉnh lại. Hắn cười một tiếng đắng chát, có vẻ mình đã nghĩ nhiều. Lưu danh sử xanh gì đó còn quá xa, quan trọng nhất bây giờ là còn sống, chết rồi, dù sử sách có lưu danh Thánh Nhân, ức vạn hậu đại ngày đêm triều bái thì cũng nghĩa lý gì? - Đi! Hắn tiến vào trong Thần Sơn, tức tốc bay tới chỗ Lê thúc. Lần này hắn có thể sống sót hay không, chính hắn cũng không chắc, chính như Tả Khâu Lộ nói, giết Tả Khâu Lộ, bằng với triệt để kết thù cùng Hắc Viêm Điện, bởi vì Tả Khâu Lộ là người phát ngôn của Hắc Viêm Điện tại Thần Giới. Trong tình thế Lê thúc Diêm Chân hạ giới, Lục Ly vẫn giết đi Tả Khâu Lộ, đây chính là đánh mặt Hắc Viêm Điện. Nếu Hắc Viêm Điện không nghĩ cách diệt sát Lục Ly, e là sẽ thành trò cười cho các đại thế lực Nhị trọng thiên. Chuyện này cũng tương tự như lần trước Yên Vũ Lâu, một trong bảy mươi hai Thần Tông phái người đi Cửu Giới, sau đó có người Cửu Giới diệt sát thủ lĩnh thế lực phụ dung Yên Vũ Lâu ngay trước mặt bọn họ. Việc này truyền đến Thần Giới, tuyệt đối sẽ thành trò cười cho bảy mươi hai Thần Tông còn lại. Bởi vì Ác Ma Giới xâm lấn, chắc hẳn các đại thế lực Nhị trọng thiên đều đang chăm chú theo dõi thế cục ở đây, lúc này không chừng đang có siêu cấp trinh sát thăm dò, chỉ là bọn Lục Ly không biết mà thôi. Lục Ly cũng biết giết Tả Khâu Lộ liền không còn dư địa để quay vần, vấn đề là hắn có thể làm gì khác được? Bọn Diêm Chân Lê thúc căn bản không đàm phàn mà nhất định cứ phải muốn giết hắn. Hắn chỉ còn nước ăn miếng trả miếng, lấy cứng đối cứng đến cùng. Khi Lục Ly điều khiển Thần Sơn bay đến bên này, Lê thúc tựa hồ cảm ứng được không gian ba động, lập tức rống giận: - Lục Ly, ngươi giết Tả Khâu Lộ? Lục Ly lạnh lùng đáp: - Không sai, ta không chỉ giết Tả Khâu Lộ, còn muốn giết các ngươi, nếu Hắc Viêm Điện các ngươi tiếp tục phái người hạ giới, ta cũng tiễn bọn hắn quy thiên luôn. - Ha ha ha! Lê Thúc giận quá hóa cười, quát to: - Lục Ly ngươi tưởng mình là ai? Ếch ngồi đáy giếng! Không phải bản tọa xem thường các ngươi. Thần Giới các ngươi đều là sinh linh cấp thấp, ở trong mắt người Nhị trọng thiên chúng ta, các ngươi đều là rác rưởi, đều là phế vật. Ngươi còn nói lớn không ngượng? Bản tọa nói cho ngươi biết, với chiến lực như ta, ở Hắc Viêm Điện đều không tính được vào top một trăm, nếu Hắc Viêm Điện chúng ta thật phái đại nhân vật đi xuống, bóp chết ngươi sẽ dễ như bóp một con kiến. - Thật không? Lục Ly đáp trả: - Người Thần Giới chúng ta đều là rác rưởi, đều là phế vật! Ngươi đến từ Nhị trọng thiên cao quý, nhưng ngươi lại không giết được phế vật là ta, vậy ngươi chính là phế vật trong phế vật! - Ngươi... Lê Thúc nổi trận lôi đình, lại không biết nên nói gì phản bác, hắn hét lớn: - Lục Ly, ngươi chờ xem, bản tọa nhất định sẽ giết chết ngươi, luyện hóa linh hồn ngươi thành hồn linh, đày đọa ngươi vạn năm, mười vạn năm, trăm vạn năm! Xoẹt! Đáp lời Lê thúc là một đạo quang mang kinh thiên, Lục Ly phóng thích Quỷ Trảm, đồng thời Thần Sơn bay vụt lên trên đỉnh đầu Lê thúc, sau đó Thần Sơn lấp lánh quang mang, bắt đầu ngưng tụ mưa kiếm và hỏa vũ. Hưu hưu hưu! Hắc kiếm đầy trời trút nghiêng xuống, kèm theo là vô số hỏa vũ vung vẫy, cộng thêm Thạch Đầu Nhân ở bên dưới, lập tức khiến Lê thúc luống cuống tay chân, nhiều lần bị Thạch Đầu Nhân nện bay. Mặc dù những công kích này không thể tạo ra được thương tổn quá lớn với Lê thúc, nhưng vẫn khiến hắn bị thương nhẹ, khiến hắn càng thêm phẫn nộ. Hắn ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng giận dữ, khí tức trên thân đột nhiên tăng vọt, sau đó vung lên trường côn màu ám kim, trực tiếp nện nát từng con khôi lỗi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK