Thần Khí Các là một chỉnh thể, Thiên Huyễn Hàn, Lục Ly có thứ hạng tốt, bọn họ đều vẻ vang. Có thể dạy ra đồ đệ giỏi, cũng đại biểu trình độ bọn họ cao không phải sao? Ba đại Thần Tượng Tông Sư đi và suốt ba nén hương, khi đi ra, phía sau ba người có một lão nhân tóc lam, râu trắng đi ra. - Hạc trưởng lão! Trong đại điện, rất nhiều trưởng lão nghiêm nghị đứng dậy, một vài người kinh hô, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn liếc nhau, trên mặt hơi tò mò. Thấy vẻ mặt cung kính của nhiều cường giả, thật rõ thân phận địa vị của Hạc trưởng lão cao thế nào, phỏng chừng còn cao hơn đám người Sư trưởng lão Ưng trưởng lão. Mấy trưởng lão đều là Thần Tượng Tông Sư, khác biệt duy nhất phỏng chừng là về chiến lực, rất có thể chiến lực siêu cường! Hạc trưởng lão mỉm cười gật đầu với nhiều người, thoạt nhìn mặt mũi hiền lành, không tạo cảm giác áp lực. Hắn nhìn quét qua một vòng, ánh mắt dừng trên người Lạc Hoàng. Ánh mắt hắn càng thêm hiền lành, cười nói: - Chư vị đều ngồi xuống đi, lần này ta chỉ đi ngang qua, tùy tiện xem thử, không cần quá ngạc nhiên. Nói xong, ánh mắt Hạc trưởng lão hướng về Sư trưởng lão, Sư trưởng lão bắt đầu công bố kết quả đấu bán kết. - Được rồi, hiện tại công bố kết quả cuối cùng Vạn Tượng Đấu Pháp lần này, hơn nữa còn ban thưởng. Sư trưởng lão chuẩn bị công bố, toàn trường nhất thời khẩn trương, nếu có thể tiến vào ba hạng đầu, có thể lập tức danh dương thiên hạ. - Hạng mười, Vương Hoành, luyện ra thần khí trưng phẩm, phẩm cấp hạ đẳng, được thưởng mười Hắc Lô Thạch. - Hạng chín, Tôn Dương, luyện chế thần khí trung phẩm, phẩm cấp hạ đẳng! - Hạng tám! Sư trưởng lão tuyên bố khiến toàn trường càng thêm chờ mong, toàn trường lặng ngắt như tờ, đợi danh ngạch xuất hiện. Người không được gọi tên đều hưng phấn, bởi vì càng về trước không xuất hiện càng đại biểu thứ tự càng tốt. Đương nhiên người được gọi tên kỳ thật cũng không buồn bực hay cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì bọn họ đã sớm biết kết cục của mình. Bọn họ biết rõ trình độ của mình hoặc lần này phát huy không tốt, thứ tự thấp cũng nằm trong dự kiến. - Hạng sáu, Trương Hợp, luyện chế thần khí thượng phẩm phẩm cấp hạ đẳng, đạt được mười gốc Tử Kì Căn! Sau khi hạng sáu được tuyên bố, ánh mắt Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đều sáng lên. Trên mặt đám người Cổ trưởng lão cũng hơi động dung. Ngay cả Long Huyết Sát, sắc mặt cũng hồng nhuận hơn vài phần. Năm người phía trước vẫn không tuyên bố tên của Thiên Huyễn Hàn, nói rõ Thiên Huyễn Hàn đã được năm hạng đầu, đã là thành tích rất tốt. Thiên Huyễn Hàn mới tiến vào Thần Khí Các bao lâu? Tin tưởng sau khi việc này được truyền ra, thanh danh của Thần Khí Các sẽ nổi lên, thứ tự của Thiên Huyễn Hàn càng cao, mọi người lại càng vẻ vang. Mấy người chưa được tuyên bố tên cũng hưng phấn vô cùng, chỉ có Lạc Hoàng đứng an tĩnh, bởi vì nàng đeo khăn che mặt, ai cũng không biết biểu tình hiện giờ của nàng. - Không phải sẽ được hạng nhất, trở thành Tượng Vương chứ? Cổ trưởng lão nghĩ đến đây, cơ mặt cũng run lên. Tiếc nuối lớn nhất đời này của hắn có hai cái, một là không thể trở thành Thần Tượng Tông Sư, chuyện này hắn đã xác định không có hy vọng, nên mới tiếc nuối. Còn có một chuyện là năm đó không trở thành Tượng Vương. Thành tựu tốt nhất là tiến vào năm hạng đầu. Nếu đệ tử của hắn trở thành Tượng Vương, chẳng khắc nào bù lại tiếc nuối đó của hắn. - Hạng năm! Sư trưởng lão dừng lại, ánh mắt nhìn quét mấy người, dừng trên người Thiên Huyễn Hàn một chút. Khóe miệng Thiên Huyễn Hàn chợt cong lên nụ cười khổ, không phải là hạng năm chứ? Ánh mắt Sư trưởng lão di chuyển sang bên cạnh một chút, dừng trên người một người trẻ tuổi mặc cẩm bào, hắn mở miệng nói: - Hạng năm, Phó Hòa, Thiếu cốc chủ Phó Thần Cốc, chúc mừng. Sau khi Sư trưởng lão nói xong, nhìn về phía lão giả đang ngồi vuốt cằm ở trong thính phòng. Lão giả kia vội vàng đứng dậy, gật đầu đáp lễ, trên mặt là vẻ mặt thật vừa lòng. - Phó Thần Cốc? Lục Ly nhớ tới lúc trước đã từng nghe thấy một tin tức, hình như Phó Thần Cốc giống Thần Khí Các, đều thuộc thế lực của Thần Tượng Tông. Phó Hỏa này có thể được hạng năm, về sau tiếp quản Phó Thần Cốc khẳng định là chuyện ván đã đóng thuyền. Phỏng chừng hơn trăm năm sau sẽ trở thành nhân vật vẻ vang Thần Giới. - Hạng tư! Sư trưởng lão tiếp tục công bố, đám người Thiên Huyễn Hàn càng thêm khẩn trương, bởi vì mười hạng đầu, năm hạng đầu là một cột mốc, ba hạng đầu lại một cột mốc nữa. Nếu có thể tiến vào ba hạng đầu, vậy là khái niệm hoàn toàn bất đồng với năm hạng đầu. - Hạng tư, Mạc Mạch! Lúc Sư trưởng lão vừa hô lên, hai gối Thiên Huyễn Hàn thiếu chút nữa mềm nhũn quỳ rạp xuống, ánh mắt hơi mờ sương. Nếu không phải Lục Ly vỗ lưng hắn, phỏng chừng hắn sẽ lệ nóng doanh tròng. Ba hạng đầu Vạn Tượng Đấu Pháp, cho dù cuối cùng có thể đi bao xa, từ hôm nay, cái tên Thiên Huyễn Hàn hắn nhất định danh dương Thần Giới. Kỳ thật đều không quan trọng, quan trọng nhất là Mạnh Phỉ Nhi. Mạnh Phỉ Nhi đang ngồi bên trên, nhìn thấy hắn đứng ở vị trí cao như thế, trong lòng sẽ nghĩ thế nào? Có hối hận không? Có cảm thấy khó chịu không? Có cảm giác mặt đau rát không? Thiên Huyễn Hàn không biết, hắn cũng rõ ràng thành tích này không phải do bản thân hắn, nhưng hắn vẫn vui vẻ khó hiểu, cảm giác hôm nay là ngày thống khoái nhất mấy năm qua. Tinh thần hắn vẫn đang ngẩn ngơ, không để ý Sư trưởng lão đang nói cái gì. Hắn hơi quay đầu nhìn nhã các, khóe miệng tươi cười nhàn nhạt, giống như không tiếng động nói, Mạnh Phỉ Nhi, ngươi sai lầm rồi! Thời khắc này, Thiên Huyễn Hàn cũng âm thầm hạ quyết tâm, sau khi trở lại Thần Giới Các, hắn sẽ bỏ ra mọi tâm huyết, hắn phải cố gắng nghiên cứu luyện khí, hắn muốn trở thành Thần Tượng Tông Sư, muốn trở thành Thần Tượng Đại Tông Sư. Hắn phải tiếp tục bảo trì vinh quang, cuối cùng có một ngày phải khiến Mạnh Phỉ Nhi quỳ gối khóc ròng trước mặt hắn. Thiên Huyễn Hàn trào dâng cảm xác, Lục Ly lại không quá hưng phấn và kích động, ngược lại thật bình tĩnh. Hắn biết rõ Thiên Huyễn Hàn có được thành tích hôm nay cũng không phải công lao của hắn, cũng không phải toàn là công lao của Huyết Linh Nhi, vận khí chiếm bộ phận lớn nhất.
Chương 1832 Ngày báo thù (16/40)
Cho nên việc này cũng không đáng kiêu ngạo, hắn cũng không có cảm giác thành tựu quá lớn. Hơn nữa! Chuyện hắn để ý nhất không phải chuyện này mà là Lục Linh! Tuyết Thánh Nữ biến mất, không biết đi đâu, bây giờ còn chưa trở về, nàng rốt cuộc gặp Lục Linh rồi chưa? Lục Linh này rốt cục có phải tỷ tỷ hắn không? Ánh mắt hắn lần nữa nhìn quét qua nhã các phía trên, cho đến khi Sư trưởng lão hét lên tên của Thiên Huyễn Hàn, hắn mới bừng tỉnh lại. Hạng ba. Thiên Huyễn Hàn cuối cùng dừng ở hạng ba, điều này khiến Cổ trưởng lão rất thất vọng, Long Huyết Sát và mấy trưởng lão cũng hơi thất vọng. Nhưng mọi người ngẫm lại cũng có thể lý giải, Thiên Huyễn Hàn luyện chế thứ này, thủ pháp thật thô, hơn nữa xuất hiện công năng kỳ dị là bởi vì biến trận, chỗ này là nhờ vận khí. Thiên Huyễn Hàn bừng tỉnh, hắn cũng không lộ vẻ thất vọng, ngược lại cảm kích nhìn Lục Ly. Có thể được hạng ba, hắn đã phi thường vừa lòng. Nếu thật sự cho hắn vị trí Tượng Vương, hắn sợ sẽ trèo cao té đau. Hiện tại chỉ còn lại hai người, một công tử phi thường tuấn tú, trông giống nữ nhân, người này còn mặc trường bào xanh nhạt, tuấn mỹ thanh tú đến mức khiến nhiều nữ tử ghen tị. Còn có một người là Lạc Hoàng, dựa theo Lục Ly dự đoán, Tượng Vương lần này hẳn là Lạc Hoàng. Ai là Tượng Vương, Lục Ly cũng không thèm để ý, hắn để ý chính là Lục Ly. Ánh mắt hắn nhìn Lâu Thập Nhị. Lâu Thập Nhị nhìn thấy Lục Ly sốt ruột như thế, nghĩ nghĩ, lấy ra một miếng ngọc phù, truyền thần lực vào, ở trên mặt viết vài chữ. - Tượng Vương lần này là Lạc Hoàng, vài người có lẽ không biết, Lạc Hoàng là cháu gái của Hạc trương lão, cũng là thiên tài luyện khí mười vạn năm khó xuất hiện của Thần Tượng Tông chúng ta. Tông chủ từng nói, thiên phú của nha đầu kia về luyện khí còn mạnh hơn hắn rất nhiều! Sư trưởng lão rốt cuộc tuyên bố kết quả, kết cục không ngoài dự liệu của nhiều người. Bởi vì Lạc Hoàng đã luyện chế thần khí siêu phẩm, nếu nàng không gây náo, Tượng Vương khẳng định trốn không thoát. Sư trưởng lão đến tông chủ Thần Tượng Tông cũng nhắc tới, sự thật chứng minh, Lạc Hoàng đích xác không gây náo, nếu không việc này khẳng định sẽ chọc giận tông chủ Thần Tượng Tông, Sư trưởng lão không có lá gan này. - Thiên phú còn mạnh hơn tông chủ? Bọn người Long Huyết Sát, Cổ trưởng lão hít khí lạnh, ánh mắt nhìn Lạc Hoàng trở nên cung kính. Nếu Lạc Hoàng thật sự mạnh như vậy, nói không chừng Thần Tượng Đại Tông Sư thứ hai rất nhanh sẽ xuất hiện. Giữa sân có rất nhiều công tử nhìn Lạc Hoàng với ánh mắt cực nóng, không chỉ bởi vì gia gia Hạc trưởng lão của Lạc Hoàng là cường giả nổi danh trong Thần Tượng Tông. Còn bởi vì thiên phú luyện khí của nàng. Nếu có thể cưới một Thần Tượng Đại Tông Sư, vậy không khác biệt gì cưới được một nửa Thần Tượng Tông. Xào xạc. Lúc mọi người còn đang cảm khái, ngoài ý muốn vang lên một trận bước chân, rất nhiều người ngạc nhiên nhìn quét qua, nhìn thấy Lục Ly rời khỏi truyền tống môn, thân mình biến mất trong đại điện. Ách? Rất nhiều người tỏ vẻ kinh ngạc, thời khắc như vậy lại có người rời đi trước mặt mọi người? Chẳng lẽ hắn không hề để ý Lạc Hoàng chút nào sao? Hơn nữa, Lục Ly rõ ràng là tôi tớ, Vạn Tượng Đấu Pháp còn chưa chấm dứt, nhiều đại nhân vật như vậy còn chưa rời đi, hắn lại dám rời đi như vậy? Đây là đại bất kính. Hắn không sợ bị đại nhân vật ghi hận, một chưởng đánh chết sao? Vạn Tượng Đấu Pháp vừa mời đến thời khắc náo nhiệt, một nhân vật nhỏ lại dám rời đi, nhiều cường giả đại nhân vật như vậy còn chưa đi. Rời đi của Lục Ly có thể nói là phi thường vô lễ. Cho dù ngươi có chuyện, không thể đợi thêm lát nữa sao? Không thể rời đi từ truyền tống môn phía sau? Có cường giả sắc mặt đã lạnh xuống, tuy kỳ thật đây chỉ là chuyện nhỏ, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy không thoải mái. Có thể có người giả đã để người điều tra thân phận của Lục Ly, có cơ hội, bọn họ không ngại một chưởng đánh chết Lục Ly. Hừ! Long Huyết Sát rõ ràng bất mãn rồi. Mấy trưởng lão đồng dạng cảm thấy mất mặt, Lục Ly không hiểu quy củ, đại biểu bọn họ không dạy tốt. Hửm? Mâu quang Cổ trưởng lõa hơi lóe lên, Lục ly không phải không biết đạo làm người, rời đi vội vàng như thế, khẳng định đã gặp chuyện gì. Trong ánh mắt lạnh lùng của Thiên Huyễn Hàn cũng tràn ngập lo lắng, Vạn Tượng Đấu Pháp còn chưa chấm dứt, bọn họ sao lại rời đi? Lâu Thập Nhị không đi, nội tâm hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì Lục Ly rời đi là do hắn truyền tin tức. Tuyết Thánh Nữ vừa mới truyền tin tức, để Lục Ly đi ra bên ngoài. Lâu Thập Nhị thông qua ánh mắt truyền tin tức này, Lục Ly cơ hồ không có do dự gì. Trong mắt hắn, Tuyết Thánh Nữ gọi hắn ra ngoài, khẳng định phát hiện chuyện trọng đại, nói không chừng Lục Linh đang ở bên ngoài chờ hắn. So sánh với việc nhận lại tỷ tỷ, sự tình còn lại trong mắt Lục Ly đều không quan trọng. Sau khi hắn truyền tống đi ra, phát hiện ra bên ngoài Bạch Ngọc Lâu, thần niệm hắn quét khắp bốn phía, rất nhanh tập trung lên người Tuyết Thánh Nữ. Bạch Ngọc Lâu không có mấy người, Tuyết Thánh Nữ lặng yên đi ra. Lục Ly sải bước đến Tuyết Thánh Nữ, đến bên người nàng, ánh mắt nhìn khắp bốn phía, nhưng không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia. - Tuyết Thánh Nữ! Hắn tiến đến bên người Tuyết Thánh Nữ, cũng không hỏi chuyện Lục Linh, chỉ truyền lại một ánh mắt. Tuyết Thánh Nữ không nói gì, chỉ nháy mắt ra hiệu, nhìn ra xa. Hửm? Nội tâm Lục Ly khẽ run lên, chẳng lẽ Lục Linh không tiện lộ diện, cho nên để Tuyết Thánh Nữ mang đến địa điểm bí mật để gặp lại? Hắn vội vàng đuổi theo, hô hấp hơi dồn dập, nhưng đi một thời gian, hắn chợt phát hiện không đúng, bởi vì Tuyết Thánh Nữ dẫn hắn ra ngoài thành. Hắn nhíu mày nhìn Tuyết Thánh Nữ, thấy sắc mặt nàng rất sốt ruột, nội tâm Lục Ly lộp bộp, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì? Hắn không dám hỏi nhiều, vội vàng đi theo Tuyết Thánh Nữ ra ngoài. Từ ngoại thành tiến vào nội thành cần thân phận hoặc khảo hạch, từ trong ra ngoài lại rất thoải mái, hai người rất nhanh đi ra khỏi nội thành. Khi đến một quảng trường ngoại thành, Tuyết Thánh Nữ nhìn quét qua, ánh mắt đột nhiên hướng đến một Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận kia vừa vặn sáng lên hào quang tận trời.
Chương 1833 Ngày báo thù (17/40)
Hả? Lục Ly nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy ba người biến mất trong Truyền Tống Trận, hắn thấy một bóng dáng yểu điệu, tấm lưng kia dường như hơi quen mắt. Tuyết Thánh Nữ hạ giọng nói với Lục Ly: - Người ngươi muốn tìm, ta đã gặp mặt một lần, chỉ là đeo khăn che mặt, ta không nhìn thấy chính diện. Khi ta thấy nàng, nàng đang vội vàng đi ra ngoài, nên ta mới mang ngươi đuổi theo. Không ngờ vẫn chậm một bước, các nàng đã truyền tống đi rồi. - Tỷ tỷ? Trong mắt Lục Ly lóe lên ánh sao, bóng dáng yểu điểu vừa rồi là Lục Linh sao? Hắn mơ hồ cảm thấy quen mắt, chẳng lẽ... người vừa rồi là tỷ tỷ hắn? - Giống, thật sự giống! Lục Ly hồi tưởng lại, càng ngày càng cảm thấy giống. Con ngươi hắn lóe sáng, vội vàng hỏi: - Truyền Tống Trận kia phải đi đâu? Ta có thể đi sao? Tuyết Thánh Nữ nhìn vài lần, suy nghĩ nói: - Hình như đi đại thành phụ cận, Tinh Mang Thành. Ngươi muốn truyền tống, chỉ cần giao ra hai ngàn thần nguyên là được, ngươi có thần nguyên sao? - Có! Lục Ly gật đầu, sau đó cảm kích chắp tay với Tuyết Thánh Nữ rồi vội vàng rời đi. Tiếp vào Truyền Tống Trận, hắn chắp tay với quân sĩ Thần Tượng Tông bên cạnh, nói: - Truyền Tống Trận cần bao nhiêu thần nguyên? Ta muốn đi Tinh Mang Thành. - Hai ngàn thần nguyên. Khí tức Lục Ly không mạnh, nhưng lần này đệ tử đại gia tộc tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp có rất nhiều, quân sĩ Thần Tượng Tông cũng không dám vô lễ, cung kính đáp lại. Lục Ly lấy ra hai ngàn thần nguyên, các quân sĩ lập tức mở ra Truyền Tống Trận, nhân ảnh Lục Ly biến mất trong Truyền Tống Trận. Khi Lục Ly biến mất khỏi Truyền Tống Trận, quảng trường bên cạnh, một lão giả lập tức bóp nát ngọc phù, khóe miệng hé lên tia lạnh lùng, lập tức đi đến một tòa đại điện. ........ Một luồng bạch quang hiện lên, truyền tống mấy nén hương, Lục Ly đã đứng trong một tòa đại thành. Sau khi đi ra, ánh mắt hắn lập tức quét nhìn chung quanh, thần niệm triển khai cực hạn, tìm kiếm bóng dáng quen thuộc kia. - Không có, người đâu? Lục Ly nhìn quét một vòng cũng không phát hiện gì, ánh mắt hắn lộ ra vẻ cực kỳ thất vọng, chỉ một lát, chẳng lẽ đám người Lục Linh lại truyền tống đi rồi? - Thần niệm đừng loạn nhìn, nếu không chọc giận đại nhân vật, trực tiếp đánh chết ngươi! Một quân sĩ mặc hộ giáo đi tới, lạnh giọng nhắc nhở. Lục Ly chỉ là một tiểu thần linh lại dám ở trong thành không chút kiêng nể phóng thích thần niệm như thế, đến lúc đó chọc giận đại nhân vật, bọn họ phỏng chừng đều bị trách phạt. Lục Ly liếc mắt nhìn quân sĩ, nội tâm khẽ động, dò hỏi: - Vị đại ca này, vừa rồi có ba người vừa truyền tống lại đây, xin hỏi bọn họ đi đâu rồi? Ta và các nàng là cùng nhau. - Cùng nhau? Quân sĩ liếc nhìn Lục Ly vài lần, nghĩ rồi nói: - Các nàng truyền tống đi Tinh Huy Thành, đi theo Truyền Tống Trận này. Quên sĩ nhận lấy thần nguyên, cười hắc hắc thu vào lòng, sau đó mở Truyền Tống Trận, khi Truyền Tống Trận mở ra, hắn liếc mắt nhìn Lục Ly một cái. - Không đúng. Lục Ly cảm nhận được ánh nhìn của quân sĩ này, cảm giác cả người hơi lạnh. Hắn từ trong mắt quân sĩ này nhìn ra sát khí dày đặc, ánh mắt nhìn hắn như nhìn kẻ chết. Trải qua nguy cơ sinh tử nhiều năm, Lục Ly đã có phán đoán nhảy cảm sâu sắc, trong nháy mắt hắn nhận ra khí tức nguy hiểm. Vù vù! Một luồng bạch quang hiện lên, Lục Ly đi ra, chuẩn bị lập khắc hai quả Thiên Lôi Dẫn, thần niệm liếc nhìn bốn phía. - Quả nhiên có vấn đề! Vừa ra ngoài, Lục Ly phát hiện đây không phải thành trì mà là một tòa sơn cốc, bên trong sơn cốc có rất nhiều người, ước chừng hai ba vạn, nhưng cũng không phải nhân loại bình thường, thoạt nhìn càng giống quái vật nửa người nửa thú. Vù vù! Lần này cả tòa sơn cốc đột nhiên sáng một luồng hào quang, tiếp theo, vòng bảo hộ màu xanh lam xuất hiện, bao phủ cả sơn cốc. - Vây Trận! Lục Ly rất hiểu biết trận pháp cấm chế, vòng bảo hộ này hắn vừa nhìn lướt qua đã nhận ra. Hắn cảm ứng không gian dao động bốn phía, xem ra vây trận rất lợi hại. Trong tay hắn nắm chặt hai quả Thiên Lôi Dẫn, thần niệm khuếch tán bốn phía như thủy triều, rất nhanh ánh mắt hắn trở nên ngạc nhiên, bởi vì hắn phát hiện người khiến hắn ngoài ý muốn, Nhan Thiên Cương! Ha ha ha! Tiếng cười to vang lên, một bóng người từ trong lầu các hiện ra, hắn có mũi ưng, ánh mắt như độc xà, hắn nhìn chằm chằm Lục Ly: - Lục Ly, năm đó ngươi diệt Nhan gia, ta đã hạ lời thề, ngươi tới Thần Giới ta chắc chắn nghiền ngươi thành tro. Hôm nay chính là ngày ta thay tử đệ Nhân gia báo thù! Lục Ly là đuổi theo Lục Linh đến đây, kết quả đến nơi này, Nhan Thiên Cương xuất hiện, điều này khiến Lục Ly cảm thấy rất không thích hợp. Đây rõ ràng là một âm mưu, nhưng chỗ này có một vấn đề, Lục Linh! Nếu Lục Linh là tỷ tỷ hắn, sao có thể hợp mưu với ngoại nhân hại hắn? Nếu không phải vì Lục Linh, hắn tuyệt đối sẽ không tự tiện rời khỏi Thần Tượng Thành, hắn đuổi theo Lục Linh đến đây. Đây rõ ràng âm mưu của Nhan Thiên Cương, vậy Lục Linh đã cấu kết với Nhan Thiên Cương sao? Nếu Lục Linh không phải tỷ tỷ hắn, vậy cũng không đúng. Vì Lục Linh này bài danh đệ nhị trên Thiên Tài Bảng, là người ngồi phía trên nhã các Bạch Ngọc Lâu, nói rõ thân phận của Lục Linh này không tầm thường. Một khi như vậy, nhân vật cấp bậc như Nhan Thiên Cương sao có thể liên hợp với Lục Linh? Không nói thế lực cường đại sau lưng Lục Linh, chỉ cần Lục Linh là cường giả hạng hơn một vạn trên Thần Bảng, sắp trở thành người chí cường đại năng siêu cấp, Nhan Thiên Cương này tính là cái gì? Nếu Lục Linh không phối hợp Nhan Thiên Cương, vậy chỉ có một khả năng, Lục Linh cũng bị lừa ra, chỉ có như vậy mới nói thông. Nhưng tình báo của Nhan Thiên Cương cũng thật đúng chỗ, còn có rất nhiều người giúp hắn. Chẳng lẽ Hắc Long Phủ cũng dính vào? Nếu không bằng thế lực của Nhan Thiên Cương sao có thể bày bố cục lớn như vậy? Thần niệm Lục Ly quét ra bốn phía, ở trong lầu các phát hiện một vài cường giả. Thần niệm hắn tập trung vào gương mặt quen thuộc, nội tâm bừng tỉnh đại ngộ! Lăng Hồng đến đây! Đây là cục Nhan Thiên Cương và Lăng Tiêu Các liên hợp bày bố. Sau khi nhìn thấy Lăng Hồng, mọi thứ đều có thể lý giải.
Chương 1834 Truy đuổi! (18/40)
Bằng vào Nhan Thiên Cương không có năng lực lớn như vậy, nhưng thêm vào Lăng Tiêu Các thì đủ rồi. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong đầu Lục Ly chuyển động, nháy mắt hiện lên mấy ý niệm trong đầu, nghĩ thông suốt một việc. Hắn dường như không chút do dự, lớn tiếng quát lạnh: - Nhan Thiên Cương, ngươi có nghĩ đến hậu quả việc này không? Giết ta, Thần Khí Các không tìm Lăng Tiêu Các gây phiền toái nhưng giết ngươi rất đơn giản. - Ha ha ha! Nhan Thiên Cương phóng ra, trên người tràn ngập khí tức áp lực như mây đen, trong tay hắn xuất hiện một cây trường tiên màu bạc, chỉ Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi đừng lo lắng quá nhiều, chuyện của chúng ta chúng ta tự giải quyết. Ngươi không muốn chết thì thúc thủ đợi xử phạt, nếu không ngươi phải lập tức đi gặp diêm vương. Ha ha! Trường tiên trong tay Nhan Thiên Cương phá không đến, trường tiên kia vừa động, bốn phương tám hướng cảm giác đều có tiên ảnh. Hơn nữa không gian trên trời cao đều bị xé rách, cảm giác nguy cơ trí mạng hiện lên trong chỗ sâu linh hồn Lục Ly. - Vậy chết đi! Thiên Lôi Dẫn trong tay Lục Ly sáng lên, càng ngày càng sáng. Hắn đột nhiên ném mạnh ra, một quả ném mạnh đến Nhan Thiên Cương, một quả ném mạnh về phía Lăng Hồng. - Thiên Lôi Dẫn? Hừ! Nhan Thiên Cương cười lạnh, thân mình phóng nhanh ra như tia chớp, Lăng Hồng cũng đã dẫn người rời khỏi. Một đám người đều là cường giả, thủ đoạn của Lục Ly sao có thể tránh khỏi tra xét của bọn họ? Khi Lục Ly vừa lấy ra Lôi Thần Dẫn, bọn họ đã phát hiện. Rầm rầm rầm! Trên chín tầng trời, lôi long nhất thời nổ vang, cả sơn cốc đều bao phủ trong lôi điện. Đám người Nhan Thiên Cương đã sớm có chuẩn bị, nên lập tức thoát ra ngoài vài dặm. - Không đúng! Nhan Thiên Cương vừa mới trốn thoát, sắc mặt đột nhiên hơi đổi, bởi vì lúc này, Truyền Tống Trận đột nhiên sáng lên, thân mình Lục Ly biến mất trong Truyền Tống Trận. - Sao có thể? Trong con ngươi Lăng Hồng đều là vẻ ngạc nhiên. Truyền Tống Trận này bị bọn họ mời người biến đổi. Nếu không Lục Ly cũng sẽ không truyền tống đến đây mà sẽ đi Tinh Huy Thành. Truyền Tống Trận này chỉ có thể truyền tống vào, không thể truyền tống rời đi, Lục Ly hiện tại lại được truyền tống đi rồi? Lục Ly kỳ thật vừa giở ra hai loại thủ đoạn, còn có một thủ đoạn là Thiên Tà Châu. Hắn để xúc tua của Huyết Linh Nhi tiến vào thân thể hắn, sau đó lặng yên đâm vào Truyền Tống Trận, thay đổi Truyền Tống Trận. Sau khi Huyết Linh Nhi tiến hóa có một loại thần thông thật biến thái, có thể cùng Lục Ly cảm nhận tri thức về trận pháp cấm chế. Lục Ly đã truyền rất nhiều tri thức trong tàng thư Thiên Linh Tử cho nó, khiến năng lực cấm chế trận pháp của nó tiến bộ thật lớn. Cải biến một Truyền Tống Trận nho nhỏ, hoàn toàn không phí chút sức lực nào. Rầm rầm rầm rầm. Lôi Long tàn sát bừa bãi, tất cả quái vật nửa người nửa thú trong sơn cốc này đều không có cơ hội thoát đi, nháy mắt bị oanh sát. Kiến trúc bên trong cũng bị nổ thành bột mịn. Quái vật trong sơn cốc này thực lực đều rất thấp, thần linh cũng chưa đến mấy người, sao có thể chịu nổi Thiên Lôi? Bịch! Một khối lệnh bàn trong tay Lăng Hồng bị bóp nát, khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn, hơi âm thầm hối hận. Sớm biết hắn đã tự mình ra tay, khi Lục Ly vừa xuất hiện đã đánh chết hắn. Lần này hắn để Nhan Thiên Cương động thủ, còn có ý đồ bắt sống, là muốn khi Thần Khí Các tìm đến gây phiền toái sẽ có lấy cớ ứng phó. Nếu có thể sưu hồn Lục Ly, chứng minh Lăng Phi Độ thật chết trong tay hắn, cho dù là Thần Khí Các cũng sẽ không nói gì. Quá lắm thì đẩy chuyện này lên đầu Nhan Thiên Cương, để Thần Khí Các tìm Nhan Thiên Cương báo thù. - Hồng ca! Một trưởng lão Lăng Tiêu Các dùng thần niệm nhìn quét qua, ngưng giọng nói: - Truyền Tống Trận bị hủy rồi, Truyền Tống Trận này chỉ có thể truyền tống đi Tinh Huy Thành. Vừa rồi ngươi đã bóp nát lệnh bài, thành chủ bên kia sẽ giúp chúng ta ngăn Lục Ly lại. Tinh Huy Thành ở ngay phụ cận, chúng ta còn có cơ hội truy đuổi? - Truy đuổi! Lăng Hồng bóp nát lệnh bài chỉ muốn thành chủ Tinh Huy Thành hỗ trợ, ngăn lại Lục Ly, giờ phút này tự nhiên sẽ không bỏ cuộc. Hắn vung tay lên, mọi người nhất thời hóa thành từng con rồng, bay ra xa. Nhan Thiên Cương tự nhiên bay về phía trước, trên mặt hắn đều là sát ý, vừa rồi nói nhiều hơn hai câu vô nghĩa, lại không muốn Lục Ly chạy thoát. Điều này khiến Lục Ly hơi hối hận, sớm biết vậy, Lục Ly vừa đi ra thì lập tức động thủ oanh sát là được rồi. Tinh Huy Thành ở ngay phụ cận, khoảng cách không quá ngàn dặm. Với tộc độ của mọi người, đi qua chỉ cần hơn mười hơi thở. Nếu thành chủ bên kia có thể hỗ trợ chặn lại Lục Ly, chỉ cần kéo dài thêm mười hơi thở, Lục Ly vẫn tránh khỏi cái chết. Vù! Lục Ly cảm giác bạch quang chợt lóe lên, lập tức hiện ra trong một tòa thành nhỏ. Sau khi đi ra, thần niệm hắn đảo qua, dường như không chút do dự, chạy đến Truyền Tống Trận bên cạnh. - Ta phải truyền tống! Hắn lấy ra một bao Thần Nguyên, ước chừng có hơn một vạn, mặc kệ có phải hay không, cũng không cần quản truyền tống đi đâu, trước rồi khỏi đây rồi nói sau. Hiện tại đi càng nhanh càng xa càng an toàn. Một quân sĩ tiếp nhận Thần Nguyên, trên mặt âm thầm vui vẻ. Truyền Tống Trận này chỉ có thể đi Tinh Mang Thành, qua bên kia chỉ cần một ngàn Thần Nguyên, hắn đã lời hơn một vạn Thần Nguyên. Ha ha! Trong tay hắn sáng lên thần lực, muốn mở ra Truyền Tống Trận. Nhưng ngay lúc này, bên trong thành, từng tòa thành có cường giả tóc hạt bay lên trời. - Dừng tay! Cường giả tóc hạt kia quát lạnh một tiếng, quân sĩ trên quảng trường nhất thời ngạc nhiên nhìn lại. Quân sĩ bên người Lục Ly tự nhiên ngừng mở ra Truyền Tống Trận. - Không hay rồi! Lục Ly thầm kêu không ổn, vội vàng để Huyết Linh Nhi động thủ, trực tiếp mở ra Truyền Tống Trận. Xúc tua của Huyết Linh Nhi tìm hiểu trong Truyền Tống Trận, chỉ một lát, Truyền Tống Trận đã sáng lên. - Thật can đảm! Cường giả kia đang bay đến bên này, nhìn thấy Lục Ly lại tự mở ra Truyền Tống Trận, nhất thời giận tím mặt. Khí tức như rồng trên người hắn áp chế về phía Lục ly, không gian bên này tựa hồ đọng lại trong một khắc.
Chương 1835 Giải quyết (19/40)
Vù vù! Đáng tiếc Truyền Tống Trận đã mở ra, thân ảnh Lục ly vẫn biến mất trong Truyền Tống Trận. Cường giả này nhướng mày, thân mình chợt lóe vào trong Truyền Tống Trận. Quân sĩ bên cạnh lập tức mở ra Truyền Tống Trận, cường giả tóc hạt truyền tống theo. Vù! Không trung phía tây, từng tiếng xé gió vang lên, đám người Lăng Hồng, Nhan Thiên Cương bay vụt đến. Mọi người từ xa nhìn thấy Truyền Tống Trận bên này sáng lên hào quang tận trời, nội tâm đều trầm xuống. Lục Ly truyền tống đi Tinh Mang Thành, bên kia chính là một trong chủ thành, có đại năng siêu cấp Thần Giới tọa trấn. Cho dù bọn họ đi qua cũng không dám hành động mạnh. Quan trọng nhất chính là Lục Ly đã truyền tống qua. Nếu Lục Ly lại truyền tống, rất có thể phải đi Thần Tượng Thành, đến lúc đó sẽ thất bại trong gang tấc. Lục Ly truyền tống ra, sau khi phát hiện đến Tinh Mang Thành, nội tâm thở phào nhẹ nhõm. Thành này rõ ràng là đại thành, cho dù Lăng Hồng đến đây cũng không dám tùy ý xằng bậy. Đương nhiên, hắn cũng không dám khinh suất, không đến được Thần Tượng Thành, nơi nào cũng không an toàn. Thân mình hắn chợt lóe đến một Truyền Tống Trận. Hắn là từ Truyền Tống Trận này truyền tống đến, bên kia hẳn có thể truyền tống về Thần Tượng Thành. - Đi Thần Tượng Thành cần bao nhiêu thần nguyên. Sau khi Lục Ly tiến vào Truyền Tống Trận, nhìn quân sĩ trấn thủ bên cạnh. Quân sĩ liếc nhìn Lục Ly vài lần, nói: - Ngươi là từ Thần Tượng Thành truyền tống đến? Nơi này đi Thần Tượng Thành cần lệnh bài! Một khối lệnh bài xuất hiện trong tay Lục Ly, đó là bằng chứng hắn tiến vào trong Thần Tượng Thành, mặt trên có dấu hiệu của Thần Tượng Thành. Quân sĩ nhìn lướt qua, sắc mặt lập tức trở nên cung kính vài phần, hắn chắp tay nói: - Vị đại nhân này, người có lệnh bài, truyền tống đi Thần Tượng Thành là miễn phí. - Được! Lập tức mở ra! Lục Ly mừng rỡ, vung tay quát. Nhưng ngay lúc này, Truyền Tống Trận bên cạnh hắn chợt sáng lên. Thành chủ Tinh Huy Thành dần hiện ra, ánh mắt hắn tập trung vào Lục Ly, nói: - Còn muốn trốn? - Hửm? Lục Ly hơi biến sắc, trong lòng truyền âm với Huyết Linh Nhi, trong tay xuất hiện một quả Lôi Thần Dẫn, nói: - Đừng ép ta, nếu không sẽ phóng Lôi Thần Dẫn trong thành, ngươi có biết hậu quả không? Xoạt xoạt xoạt! Vô số người biến sắc, rất nhiều quân sĩ đều bị ba chữ Lôi Thần Dẫn hấp dẫn, ánh mắt nhìn quét qua. Vô số người hét lớn lên, quát lớn đừng xằng bậy. Lôi Thần Dẫn rất nổi danh, uy lực cũng quá lớn, một khi phóng thích, dân cư Tinh Mang Thành đông như vậy, ai biết sẽ chết bao nhiêu người. Thành chủ Tinh Huy Thành tỏ ra kinh hoảng, một khi Lục Ly vận dụng Lôi Thần Dẫn, hắn khẳng định sẽ bị truy cứu trách nhiệm. Hắn đã nhận một ít ưu đãi từ Lăng Hồng, không có nghĩa là hắn vì giúp Lăng Hồng bỏ cả mạng mình. Nhưng hắn tra xét được dưới chân Lục Ly có một dao động rất nhỏ, rõ ràng đang âm thầm mở ra Truyền Tống Trận. Đôi mắt hắn lặng yên đánh ra một luồng lưu quang như gió mát, vừa nói: - Ngươi đừng xằng bậy, ta sẽ không thương tổn đến tính mạng của ngươi. Ngươi vận dụng Lôi Thần Dẫn vậy chỉ có thể chết không thể nghi ngờ. Bịch! Luồng lưu quang thành chủ Tinh Huy Thành đánh ra lặng yêu đánh vào trong Truyền Tống Trận chỗ Lục Ly. Truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu của Lục Ly: - Chủ nhân, Truyền Tống Trận đã bị phá hủy, chúng ta không thể truyền tống. - Không thể truyền tống! Nội tâm Lục Ly lộp bộp, tuy tòa thành trì này là đại thành siêu cấp nhưng thành chủ Tinh Huy Thành và đám người Lăng Hồng nếu cưỡng ép động thủ, nhiều nhất Lăng Tiêu Các chỉ phải bồi thường một chút, hắn lại phải đi đời nhà ma. - Làm sao bây giờ? Đôi mắt hắn lóe sáng, sau đó hắn vận dụng thần kỹ Long Ngâm, rống giận: - Ta là đệ tử Thần Khí Các, ta còn tham gia đấu bán kết Vạn Tượng Đấu Pháp. Các ngươi đừng ép ta, nếu không ta vận dụng Lôi Thần Dẫn đồng quy vô tận với các ngươi! Chỗ tốt duy nhất của thần kỹ Long Ngâm là thanh âm đặc biệt lớn, chấn động màng nhĩ của rất nhiều người ở cả tòa thành trì đều nổ vang, vô số cường giả lập tức bay lên. Kế hoạch Lục Ly rất đơn giản. Đó là phải gây náo loạn, kinh động tất cả đại nhân vật trong thành. Như vậy thành chủ Tinh Huy Thành sẽ không dám xằng bậy, hắn mới có hy vọng sống sót. Hắn từ Thần Tượng Thành truyền tống đến đây cũng không lâu, có nghĩa là Tinh Mang Thành này phụ cận Thần Tượng Thành. Tinh Mang Thanh có thể là nằm trong phạm vi thế lực của Thần Tượng Tông, rất nhiều cường giả nơi này có quan hệ với Thần Tượng Tông. Hắn phải bại lộ thân phận, gây lớn chuyện, rất có thể kinh động đến thành chủ và đại nhân vật Tinh Mang Thành, tiện đà truyền tin tức đến Thần Tượng Tông. Khi đó kinh động đám người Cổ trưởng lão và Long Huyết Sát, an toàn của hắn có thể được cam đoan tuyệt đối. Phù phù! Vô số cường giả bay lên trời cao, từng khí tức cường đại tràn ra, một tiếng rồng gầm của Lục Ly dường như đánh thức rất nhiều cự thú đang ngủ say. - Ngươi nào dám gây chuyện trong thành! Một tiếng hô rung trời vang lên, bốn lão giả bên bắc thành, người đứng đầu tiên lên lão giả lam bào, hai hàng lông mi trắng như lợi kiếm, trên gương mặt đều là vẻ tức giận. Ngươi còn không đến, khí tức bạo ngược như hồng hoang mãnh thú đã truyền đến. - Tham kiến thành chủ! Vô số quân sĩ quỳ gối, Lục Ly nhìn thấy lão giả lông mi trắng này, nội tâm hơi thở phào nhẹ nhõm. Người này cảm ứng được hơi thở ít nhất cũng là đại năng siêu cấp Thần Giới, hắn đi ra Tinh Huy Thành tự nhiên không dám xằng bậy. Vù vù! Truyền tống trận bên người thành chủ Tinh Huy Thành sáng lên, Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện đám người Lăng Hồng, Nhan Thiên Cương truyền tống đến. Hào quang trong tay hắn chợt lóe, lại xuất hiện một quả Lôi Thần Dẫn, gầm lên nói: - Lăng Hồng, Nhan Thiên Cương, các ngươi dám xằng bậy, ta kíp nổ Lôi Thần Dẫn. Cho dù chết ta cũng phải lôi kéo một nửa người trong thành chết cùng ta! Lăng Hồng, Nhan Thiên Cương còn chưa rõ tình huống, phát hiện vô sô ánh mắt đang nhìn bọn họ, còn có rất nhiều cường giả tập trung vào bọn họ. Lăng Hồng và Nhan Thiên Cương liếc nhau, khóe miệng cong lên nụ cười khổ.