- Ha ha... Khương Ỷ Linh cười nhạt, liếc Dạ Lạc một cái nói: - Trở về ta và Hồng Ngư sẽ hàn huyên một chút, nói cho nàng biết ngươi chung tình đến cỡ nào, hì hì! Gương mặt Dạ Lạc lập tức trở nên trắng bệch, vội vàng chắp tay thi lễ với Khương Ỷ Linh nói: - Bà cô của ta, ngươi tha cho ta đi... Trong lúc cười nói, mọi người đã tiến vào một tòa trang viên to lớn, những người Lục Ly phái tới đều ở trong này. Mông Trí và người của Mãnh Mã Tộc, Thái Thản Tộc cũng ở bên trong, thế nhưng gian phòng quá thấp, nên bọn họ chỉ có thể ngồi xếp bằng ở trên bãi đất trống. Đám người Bạch Cô, Tử Liên Nhi, Dạ Tra cũng ở đây, sau khi Lục Ly tiến vào chào hỏi mọi người một tiếng, liền triệu tập đám người Dạ Tra, bắt đầu sắp xếp công việc. Lôi trưởng lão phân phát một ít bản đồ cho mọi người và rất nhiều đan dược giải độc, trừ Vu Thần độc khó giải ra, những Vu độc còn lại đều có thể giải. Đám người Dạ Tra dồn dập lĩnh mệnh, bọn họ là thám báo tốt nhất, tự nhiên không từ chối chuyện dò xét. Dạ Tra lập tức mang theo bốn vị trưởng lão âm thầm ngồi truyền tống trận, truyền tống vào trong sơn động bí mật, bắt đầu dò xét tình hình chung quanh. Đám người Lục Ly ngồi ở trong trang viên, lẳng lặng đợi chờ màn đêm buông xuống. Nhất định Thí Ma chiến trường là một cái tiểu thế giới cực lớn, phân chia ngày đêm, hơn nữa buổi tối mặt trăng còn là màu đỏ, được gọi là Huyết Nguyệt. Sắc trời dần dần tối xuống, một vầng Huyết Nguyệt treo trên không trung, chiếu rọi cả mảnh đại địa này thành màu hồng, quả nhiên đại quân tứ tộc có động tĩnh. Nếu công thành ban đêm mà nói... Vu Tộc sẽ dễ phóng độc, Ma Tộc dễ đánh lén hơn, vì vậy lúc trước và khoảng thời gian này tứ tộc thường tấn công mạnh vào buổi tối, còn ban ngày lại không hung tàn như vậy. Đám người Lục Ly, Lục Nhân Hoàng, chấp pháp trưởng lão cùng lên tường thành, đại trận bảo hộ của Thí Thiên Thành không có mạnh như Thí Ma Thành, phía trên chỉ có một tầng ánh sáng màu lam, tản ra lam quang yếu ớt. Bị ánh sáng màu hồng của Huyết Nguyệt chiếu xạ, biến thành ánh sáng màu lam hồng, càng lộ ra vẻ quỷ dị. - Rầm rầm rầm... - Hưu hưu Hưu! Man Tộc và Vũ Tộc dẫn đầu mà đến, toàn bộ Man Tộc cao vài chục trượng giống như những con cự thú, mỗi một lần di chuyển mặt đất đều bị rung động, dường như Thí Thiên Thành cũng bị lay động theo, trái tim trăm vạn quân sĩ bên trong nhảy lên. Vũ Tộc mở ra hai cánh, lơ lửng giữa không trung, nhìn qua không thấy phần cuối. Cánh trắng xinh đẹp bị tia sáng Huyết Nguyệt bao phủ, tản ra màu đỏ nhàn nhạt, khiến Vũ Tộc thoạt nhìn vô cùng yêu dị. Vu Tộc và Ma Tộc đi theo phía sau, tường thành Thí Thiên Thành rất cao, ước chừng mấy chục trượng. Đám người Lục Ly từ trên cao nhìn xuống, thấy đại quân trên hoang nguyên kéo dài thành một mảnh, không có phần cuối. Trên tường thành có đầy quân sĩ nhân tộc, Lục Ly quan sát thấy sắc mặt rất nhiều quân sĩ đều có chút khó coi, hiển nhiên bị đại quân tứ tộc ép tới hoảng hốt bực mình, sinh lòng sợ hãi. - Ô ô... Bên phía tứ tộc vang lên tiếng gào tiến công, Man Tộc cuồng bạo tiến tới, trực tiếp vọt lên thành trì cao mấy chục trượng, mạnh mẽ vung liên chùy đánh lên vòng bảo hộ thành trì. Vũ Tộc xếp thành một hàng ở giữa không trung, bắn ra mưa tên... - Oanh... Vòng bảo hộ lập tức bắn tia sáng lấp lánh, năng lượng không ngừng tiêu hao. Sắc mặt tất cả võ giả trên tường thành, bên trong vòng bảo hộ đều trở nên khó coi, mặc dù có vòng bảo hộ ngăn cách, nhưng những liên chùy và mũi tên đầy trời này vẫn khiến họ có cảm giác sắp nện lên người bọn họ, khiến họ không kìm lại được trở nên căng thẳng và sợ hãi. Lục Ly quan sát bên ngoài một hồi, ánh mắt nhìn về phía chấp pháp trưởng lão hỏi: - Dựa theo lực độ công kích này, năng lượng đại trận bảo hộ Thí Thiên Thành, còn có thể chống đỡ được bao lâu? - Nửa tháng! Chấp pháp trưởng lão khẽ thở dài nói: - Hai tháng trước, Vu Thần độc xuất hiện, chúng ta cũng không dám khinh thường xuất chiến. Thí Thiên Thành bị công kích liên tục hai tháng, năng lượng đã không còn nhiều lắm. Nếu như không có cách nào phá giải Vu Thần độc, hoặc là không cách nào kích sát Đại Ma Thần Ma Tộc mà nói... sớm muộn tứ thành cũng bị rơi vào tay giặc, sợ là đến lúc đó chính là tận thế của nhân tộc... - Vậy thì không thể để cho bọn họ tiếp tục tiến công được! Trên mặt Lục Ly lộ ra sát khí, trầm ngâm chốc lát nói: - Ta quan sát chiến cuộc đến nửa đêm, đợi đám người Dạ Tra trở về, ta sẽ tự mình xuất chiến, kích sát một ít dị tộc, chặn đánh bọn họ công thành được không. - Oanh... Mắt đám trưởng lão Thí Ma Điện và quân sĩ xung quanh đều sáng lên, nghe nói Lục Ly có một món thần khí, ngay cả nhị điện chủ cũng không thể phá vỡ, Lục Ly chủ động xin chiến, tất cả mọi người vô cùng mong đợi. Huyết Nguyệt treo trên cao, ánh sáng màu hồng chiếu khắp mắt đất, gió rét gào thét, đại địa thê lương. Bốn phương tám hướng bên ngoài Thí Thiên Thành cổ kính đều là dị tộc, thân thể to lớn như núi của Man Tộc khiến người ta cảm thấy hít thở không thông, khuôn mặt dữ tợn càng khiến nội tâm bọn họ phát run, hơi thở bạo ngược khiến linh hồn rung động. Liên chuỳ to lớn mang theo tiếng rít lần lượt đánh lên vòng bảo hộ, tựa như đánh vào trái tim người ta vậy. Mũi tên bay múa đầy trời, trên bầu trời toàn là Vũ Tộc. Mặc dù bộ dạng bọn họ nhìn rất đẹp, nhưng ở dưới Huyết Nguyệt chiếu rọi, lại lộ ra vẻ vô cùng yêu dị, giống như từng đám u hồn từ trong Minh Giới chui ra, muốn lấy hồn phách của toàn bộ võ giả bên trong thành. Trong đó còn có Vu Tộc cất giấu khói độc, Ma Tộc như ẩn như hiện giấu đầu lòi đuôi, đôi con ngươi đỏ ngầu kia, giống như từng đám lệ quỷ ở âm phủ, khiến người ta rợn tóc gáy. Trên tường thành, nóc pháo đài, giữa không trung, đều là quân sĩ và cường giả nhân loại, bọn họ nhìn dị tộc bên ngoài vòng bảo hộ, khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng. Giờ khắc này bọn họ đều cảm giác mình giống như kiến hôi bị nhốt ở trong bình, bên ngoài toàn là hổ lang, rất nhiều người còn có một chút hoảng hốt, có một chút tuyệt vọng không hiểu. Hơi thở tiêu cực lan tràn bên trong thành trì, càng lúc càng lây nhiễm ra nhiều người, quân tâm sĩ khí bên trong thành không ngừng trượt xuống...
Chương 1157 Nghiền ép
Đêm dần về khuya, nhưng không ai dám ngủ say, mặc dù chấp pháp trưởng lão nói, đại trận hộ thành có thể duy trì nửa tháng nữa. Nhưng ngộ nhỡ bị phá vỡ thì sao? Một khi vòng bảo hộ tan vỡ, mà người còn ngủ say sợ là sẽ lập tức bị xé nát. Đến nửa đêm, rốt cục Dạ Tra cũng trở lại, bên trong thành có truyền tống trận bí mật nối tiếp ngoài thành, thế nhưng đây là truyền tống trận rất nhỏ, không thể truyền tống quá nhiều người, có điều như vậy lại thuận tiện thám báo ra vào. Dạ Tra bay tới bên cạnh Lục Ly như u hồn, nhỏ giọng bẩm báo: - Thánh chủ, ta đã dò xét tình huống xung quanh một lần, đại quân tứ tộc đồng thời tấn công Thí Thiên Thành và Thí Địa Thành, hai bên đều có hai ba trăm vạn dị tộc và hơn mười tên dị tộc cấp Địa Tiên. Đại đế tứ tộc không xuất hiện, Đại Ma Thần Ma Tộc cũng không lộ diện. Đương nhiên... Có lẽ là do hắn ẩn nấp quá sâu, nên ta không dò xét ra được. - Tốt lắm, ngươi cực khổ rồi, đi nghỉ ngơi đi. Lục Ly chuẩn bị xuất chiến, mười mấy tên Hóa Thần liên tục công phá Thiên Tà Châu lâu như vậy cũng không phá vỡ được, tự nhiên một tên Đại Ma Thần Ma Tộc vừa mới đột phá Hóa Thần, không có khả năng phá hủy. Năng lượng trước kia của Thiên Tà Châu đã khôi phục được hơn phân nửa rồi, trong khoảng thời gian này vẫn luôn khôi phục, Lục Ly rất có niềm tin. Hắn nhìn chấp pháp trưởng lão một cái, nói muốn một mình đi ra ngoài một chuyến, chấp pháp trưởng lão lại lắc đầu nói: - Ta đi theo ngươi, gặp phải tình huống đặc biệt, ta có thể ngăn trở một hồi. Lục Nhân Hoàng không yên lòng nói: - Lục Ly, ta cũng muốn chiến, với phòng ngự của ta cho dù Đại Ma Thần đánh một kích cũng không giết được ta. Khương Ỷ Linh càng thêm không yên lòng, Lục Ly lại giơ tay ngăn nàng lại, hắn trầm ngâm một phen nói: - Chấp pháp trưởng lão trấn giữ ở đây, ta và phụ thân đi ra là được, ta mang theo năm tên thủ hạ Địa Tiên là đủ. Hơn nữa... dựa vào Đại Ma Thần còn không phá được hạt châu của ta, cho hắn công kích một năm cũng không có chuyện gì. Chấp pháp trưởng lão khẽ gật đầu, ra hiệu cho Lôi trưởng lão. Lục Ly vỗ bả vai Khương Ỷ Linh, mang theo Lục Nhân Hoàng và năm tên hồn nô Địa Tiên đi theo Lôi trưởng lão vào trong đại điện, ở trong đó có mấy cái truyền tống trận bí mật, có thể âm thâm truyền tống ra ngoài. - Hưu! Dạ Tra không có nghỉ ngơi, thấy Lục Ly muốn xuất chiến, hắn liền theo sát đến, nói: - Thánh chủ, ngươi đi xuất chiến, lão nô ở cửa truyền tống tiếp ứng ngươi. - Cũng tốt! Lục Ly gật đầu, đưa Lục Nhân Hoàng và năm tên hồn nô Địa Tiên vào trong Thiên Tà Châu, còn hắn và Dạ Tra thì tiến vào truyền tống trận. - Đây là mê trận đồ bên ngoài thông đạo truyền tống, ngươi muốn trở về có thể đi bản đồ. Lôi trưởng lão đưa cho Lục Ly một phần bản đồ, Lục Ly nhận lấy thu vào trong không gian giới. - Oanh... Truyền tống trận chợt lóe lên, bởi vì truyền tống trận này được xây dựng ở bên trong mật thất dưới đất, nên bên ngoài hoàn toàn không cảm ứng được. Hơn nữa đây là truyền tống khoảng cách ngắn, nên sẽ không có dao động không gian quá lớn. Lục Ly và Dạ Tra xuất hiện ở bên trong một cái sơn động, vừa ra tới nơi Lục Ly đã lập tức tiến vào trong Thiên Tà Châu, sau đó dùng thần niệm dò xét bốn phía. Sơn động vô cùng an tĩnh, vách núi bốn phía còn có cấm chế dao động, rõ ràng là ảo trận cao cấp, nếu không nơi đây đã sớm bị thám báo tứ tộc phát hiện. - Hưu! Dạ Tra bay ra như u hồn, rất nhanh lại nhẹ nhàng đi vào, gật đầu nói: - Tất cả bình thường. - Dạ Tra, ngươi chờ đợi ở gần đây, nếu thấy tình huống không ổn thì trở về thành, không cần lo lắng cho ta. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu chậm rãi bay ra phía ngoài, theo lối đi hắn phát hiện bên ngoài đều có mê trận, nhưng bay từ bên trong ra ngoài, không bị ảnh hưởng. Lục Ly bay ước chừng nửa nén nhang thì ra khỏi thông đạo, từ trong lòng một ngọn núi bắn ra. Hắn không có khống chế Thiên Tà Châu bay lên trời cao, mà đi điều tra xung quanh một vòng. Đỉnh núi cao chót vót, hoang tàn vắng vẻ, xung quanh đều là khí độc, có mấy tên thám báo dị tộc đang hoạt động ở gần, thế nhưng lập tức bị Lục Ly phái ra Địa Tiên chém chết. - Đi... Lục Ly xác định phương vị, khống chế Thiên Tà Châu hóa thành một luồng ánh sáng màu hồng bay về phía Thí Thiên Thành. Quả nhiên rời đi Thí Thiên Thành không xa, chỉ khoảng mấy trăm dặm, đã có thể nhìn thấy vô số dị tộc từ xa. Trên tay Lục Ly có năm mươi con khôi lỗi thú, nhưng hắn không nỡ dùng, linh tài luyện chế khôi lỗi thú rất cao cấp. Hơn nữa trong nhóm đại quân này có rất nhiều cường giả tứ tộc cấp Địa Tiên, dễ dàng bị hủy diệt. - Oanh... Không còn cách nào khác, Lục Ly áp dụng phương thức công kích đơn giản nhất, bạo lực nhất, Thiên Tà Châu loé sáng, biến thành một viên vẫn thạch khổng lồ, chu vi khoảng trăm trượng. Phía trên hạt châu có ánh sáng xanh lưu chuyển, rạng rỡ như thần quang, lập tức hấp dẫn sự chú ý của vô số dị tộc. - Vù... Một đội thám báo của Vũ Tộc bay vụt đến, có lẽ muốn dò xét xem đây là vật gì? Có mấy tên Vũ Tộc còn thử dò xét bắn ra vài mũi tên. - Hưu! Thiên Tà Châu lơ lửng ở giữa không trung lập tức động, hóa thành một viên vẫn thạch phóng về phía đội thám báo Vũ Tộc, tốc độ cực nhanh, nghe rợn cả người. Những thành viên Vũ Tộc này đều là quân sĩ bình thường, làm sao có khả năng trốn ra được? - Rầm rầm rầm oanh... Thiên Tà Châu nghiền ép đi qua, mười mấy tên tộc nhân Vũ Tộc bị nghiền thành thịt nát, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra được. Thiên Tà Châu tiếp tục hóa thành lưu tinh, phóng tới chỗ trận doanh dày đặc quân đội nhất. - Đây là cái gì? - Ma Thần vĩ đại, ta nhìn thấy gì vậy? - Mau tránh ra, nhanh! - Nhanh...soạt! Vô số quân sĩ tứ tộc trong trận doanh, nhìn thấy quả cầu to lớn màu xanh từ phía sau bay vụt đến thì sợ đến choáng váng. Bọn họ không biết đây là vật gì, nhưng bọn hắn cảm nhận được nguy hiểm trí mạng, nên dồn dập dùng ngôn ngữ của bổn tộc hét to lên. - Hưu! Rất nhiều quân sĩ muốn chạy trốn, đáng tiếc tốc độ của bọn họ quá chậm, tại một khắc bọn họ thấy Thiên Tà Châu thì đã muộn.
Chương 1158 Đại Ma Thần (1/50)
- Phanh! Vô số thân thể bị vỡ tung, Thiên Tà Châu giống như một con cự thú chiến tranh đấu đá lung tung mà đến, phàm là quân sĩ tứ tộc bị Thiên Tà Châu va chạm đều trở thành mưa máu. Sau khi Thiên Tà Châu bay qua đại quân hỗn loạn, đã trực tiếp tạo ra một khu vực trống không. - Đây là bảo vật gì? Nhanh báo cho Ma Thần đại nhân! Thấy Thiên Tà Châu ung dung bay đi, thoáng cái đã đụng chết hơn ngàn người, trong đó còn bao gồm một cường giả Vũ Tộc cấp bậc Nhân Hoàng, một lão giả Ma Tộc lập tức quát lên. Đôi mắt đỏ rực như máu của hắn sáng lên, nhìn Thiên Tà Châu, nhưng hắn không có nửa điểm kinh hoảng, ngược lại bên trong toàn là vẻ tham lam. Hạt châu này là bảo vật tốt, bảo vật như thế chỉ có Ma Thần đại nhân vĩ đại mới có thể có được! - Cái này... - Mau nhìn! - Hạt châu kia thật sự là thần khí sao? Vì sao có nhiều cường giả tấn công như vậy cũng không thể đánh vỡ? - Đừng nói đánh vỡ, mà ngay cả khiến hạt châu chậm lại cũng không được, ngươi xem tốc độ hạt châu kia? Tốc độ này đã đạt đến mức nào rồi? Ta thấy so với điện chủ còn muốn nhanh hơn... - Ông trơi ơi, khó trách Lục Ly có thể huỷ diệt Luân Hồi... - Câm miệng, ngươi muốn chết phải không? Sau khi Lục Ly tấn công, toàn bộ Thí Thiên Thành đều sôi trào, ít nhất có mấy chục vạn võ giả bay vụt lên phía trên thành trì quan sát. Bọn họ há to mồm, mắt mở tròn, bên trong toàn là vẻ không dám tin. Cho dù là Man Tộc cao lớn như núi, lực phòng ngự nghịch thiên thì sau khi bị hạt châu nghiền ép qua, cũng sẽ biến thành thịt nát. Vô số cường giả tứ tộc tấn công ngăn chặn Thiên Tà Châu, nhưng Thiên Tà Châu chẳng những không bị nện bay ra ngoài, tốc độ không yếu bớt đi, mà phương hướng cũng không chệch đi một phân. Bên ngoài có không ít cường giả tứ tộc cấp Địa Tiên, công kích của cường giả Địa Tiên khủng bố đến cỡ nào? Tùy ý cũng có thể san bằng một tòa núi nhỏ, lực lượng kinh khủng như vậy nhưng không thể khiến cho tốc độ Thiên Tà Châu giảm bớt một phần, quả thực đây là chuyện mới nghe lần đầu, kinh hãi nhân tâm. Khương Ỷ Linh lộ vẻ tự hào, chấp pháp trưởng lão khẽ gật đầu, trên mặt rất nhiều trưởng lão đều lộ ra vẻ mỉm cười. Có mấy vị trưởng lão, chỗ sâu trong đôi mắt hiện lên vẻ tham lam, thứ tốt ai không muốn? Bên trong thành có mấy người nằm vùng của các gia tộc đối địch, ánh mắt nhìn Thiên Tà Châu toàn là hận ý... - Rầm rầm rầm! Giết chóc bên ngoài vẫn còn tiếp tục, quân đội tứ tộc quá dày đặc, chỗ nào cũng có giống như bầy kiến. Lục Ly cũng không cần chú ý khóa lại mục tiêu, chỉ cần tùy tiện khống chế Thiên Tà Châu đấu đá lung tung là được. - Tản ra, tản ra! - Lui ra... - Tất cả giải tán! Địa Tiên tứ tộc đuổi sát Thiên Tà Châu, không ngừng hét to lên, rất nhiều quân sĩ tứ tộc đều tỉnh ngộ lại. Nhưng nhiều người như vậy muốn tản ra, nào có dễ dàng như thế? Tốc độ Thiên Tà Châu đã đạt đến cực đại, mỗi một lần bay qua đều có vô số dị tộc bị đánh bay, bị bện thành thịt nát. Một lần xuyên qua, ít nhất có hơn ngàn người bị đánh bay, bị đụng chết hơn phân nửa. Cảm giác Thiên Tà Châu giống như một con cuồng sư qua lại trong đàn vịt vậy, uy thế không thể ngăn cản, lực lượng hoàn toàn không ngang hàng. Một nén nhang! Chỉ một nén nhang thời gian, tứ tộc đã bị đụng chết hơn ba vạn người, người bị thương lại càng đếm không hết, máu tươi nhiễm đỏ ngoài thành, vẩy khắp trường không. Rốt cục đại quân tứ tộc cũng tản ra được, có rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc thông minh, đã sớm bay ra rồi. Ma Tộc biết dùng độn thuật, nên thương vong cũng không quá nghiêm trọng, chỉ có Vu Tộc và Man Tộc là thảm nhất. Hơn nữa lực phòng ngự Vu Tộc quá yếu, mặc dù độc thuật của bọn hắn là vô song, nhưng Lục Ly không có hiện thân, độc của bọn họ căn bản không có hiệu quả. Mỗi lần Thiên Tà Châu đi qua, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết, lực phòng ngự và tốc độ quá yếu, chỉ cần Thiên Tà Châu thoáng qua một cái là đã biến thành thịt nát... - Tốt! Thấy Thiên Tà Châu ung dung giết hại tứ tộc, quân tâm sĩ khí trong thành đại chấn, nếu cứ để Lục Ly giết chóc như vậy, chỉ sợ đại quân tứ tộc có ngàn vạn cũng không đủ hắn giết. Mối nguy đại quân tứ tộc được gỡ bỏ, nhân tộc còn có thể phản công tiến vào bốn khối đại địa, khiến nguyên khí tứ tộc tổn thương nặng nề... - Oanh! Đột nhiên bầu trời phía trên Thiên Tà Châu nổi lên sóng gió, tiếp theo một võ giả được bao phủ trong chiến giáp màu đen xuất hiện ở giữa không trung. - Ma Thần đại nhân! Vô số tộc nhân Ma Tộc hiện ra, quỳ một gối với người đàn ông cao lớn giữa không trung, cuồng nhiệt hét to. Cường giả tam tộc còn lại cũng dồn dập kêu to: - Ma Thần đại nhân! Trong mắt chấp pháp trưởng lão chợt lóe sát cơ, nét mặt trở nên âm trầm, Hình Mục và rất nhiều trưởng lão Thí Ma Điện đều chết ở dưới tay người này, người này là uy hiếp lớn nhất của nhân tộc. Nét mặt rất nhiều trưởng lão trở nên rét lạnh, nhìn bóng đen đứng ngạo nghễ giữa không trung, cảm thấy rùng mình không hiểu. Đại Ma Thần Ma Tộc quá mạnh, rất nhiều người tận mắt thấy mấy vị trưởng lão Thí Ma Điện bị hắn dùng một chiêu giết chết, ngay cả Nhị Điện Chủ cũng không phải là đối thủ của hắn, lần trước suýt chút nữa bị đâm chết... Trong mắt quân sĩ toàn thành lộ ra vẻ sợ hãi, trong khoảng thời gian này, Đại Ma Thần đã trở thành ác mộng của rất nhiều người. Rất nhiều người buổi tối ngủ sợ hãi tên Đại Ma Thần này đột nhiên xuất hiện ở bên người, một chiêu giết chết bọn họ. Bên trong thành vốn đang ầm ầm, sau khi Đại Ma Thần xuất hiện, liền trở nên yên tĩnh xuống, vắng lặng giống như chết. Ánh mắt mọi người đều khóa chặt người đàn ông mặc áo giáp đen kia, nhìn hai con ngươi đỏ ngầu kia, cả người bốc lên hàn khí. Vào thời khắc này Thiên Tà Châu cũng ngừng lại, Lục Ly dùng thần niệm dò xét Đại Ma Thần, sau khi tra xét một phen, nội tâm của hắn cũng không quá để ý. Tên Đại Ma Thần này chỉ vừa mới đột phá Hóa Thần chi cảnh mà thôi, cho dù cảm ngộ áo nghĩa đặc biệt mạnh mẽ, thì có thể mạnh đến cỡ nào chứ? Hắn đã nhìn thấy mấy vị tộc trưởng đại gia tộc Ma Hoàng Giới, cũng phá được Thiên Tà Châu của hắn. Lời editor: Trời ơi siêu cấp đại thần, đỉnh tạc thiên!!!! Một lời cảm ơn đã không đủ để bày tỏ hết cảm xúc trong lòng muội lúc này!!! Huhuhu, muội không ngờ bộ truyện muội nghĩ lỗ chắc lại có khả năng quay xe khủng tới thế!!! Chân thành cảm ơn siêu cấp đại thần Derworld huynh đã tạo nên kỳ tích cho truyện!!!!! Không nói nhiều, hôm nay bạo thêm 50c!!!!!!!! Huhuhuuuuuuu!!!
Chương 1159 Không Gian Chuyển Di (2/50)
Thoạt nhìn nét mặt Đại Ma Thần giống như bức tượng, bắp thịt trên mặt hoàn toàn bất động, đôi mắt màu đỏ lấp lánh không thôi. Sau khi hắn đi ra không có động thủ, con ngươi khóa chặt Thiên Tà Châu, rồi đột nhiên nhếch miệng phát ra một loạt âm thanh như quỷ khóc: - Đây chính là...Thiên Tà Châu? Lục Ly nghe được câu này sắc mặt nhất thời đại biến, bởi vì rất ít người biết hạt châu này gọi là Thiên Tà Châu. Trừ những người thân cận hắn, người ngoài căn bản không biết, tại sao tên Đại Ma Thần Ma Tộc này lại biết? - Chẳng lẽ? Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái ý niệm, chẳng lẽ Ma Tộc Đấu Thiên Giới và Ma Hoàng Giới có liên hệ? Nhưng chuyện này làm sao có thể? Nếu như Ma Hoàng Giới và Ma Tộc có liên hệ mà nói... cường giả Ma Hoàng Giới đã sớm hạ xuống? Người Thí Ma Điện đã sớm đã bị giết sạch. Nếu như không có quan hệ với Ma Hoàng Giới, hoặc là không quan hệ với cửu giới, vậy tại sao tên Ma Thần này lại biết Thiên Tà Châu? Con ngươi Lục Ly loé lên, mở miệng nói: - Làm sao ngươi biết Thiên Tà Châu? - Kiệt kiệt! Ma Thần phát ra một tiếng cười khủng bố, tiếp tục sâu kín nói: - Ngươi đừng hỏi bổn đế làm sao biết, ngươi chỉ cần biết... từ hôm nay trở đi thần khí, sẽ không còn thuộc về ngươi! - Oanh! Đột nhiên thân thể Ma Thần biến mất ở giữa không trung, sau đó không gian bốn phương tám hướng gần Thiên Tà Châu nổi lên sóng gió. Tiếp theo vô số bóng đen từ trong hư không, không ngừng xuyên thủng mà ra, trong tay cầm một thanh đoản kiếm màu đen loé lên ánh sáng xanh, không ngừng đâm về phía Thiên Tà Châu. - Ầm ầm ầm phanh! Thiên Tà Châu truyền đến từng đạo âm thanh nặng nề, tia sáng trên hạt châu lấp lánh không thôi, mỗi thời mỗi khắc hạt châu đều đang thừa nhận hơn trăm lần tấn công. - Á... Lục Ly dùng thần niệm quét ra, hơi có chút động dung rồi, bởi vì mỗi một lần tấn công không phải là hư ảnh, mà là công kích chân thực. Nói một cách khác, bóng đen bên ngoài đều có được lực công kích chân thực, chẳng lẽ đều là chân thân? Bản thân Lục Ly cũng có một cái thần kỹ phân thân, nhưng đó đều là hư ảnh, không có bất kỳ lực công kích gì. Lúc này mấy trăm cái phân thân của Ma Thần, không ngừng xuyên thủng không gian mà ra, liên tục công kích Thiên Tà Châu. Mỗi một kích đánh xuống năng lượng Thiên Tà Châu đều đang giảm bớt, cứ như vậy mà tính, mỗi một kích đều có lực đạo Hóa Thần cảnh. - Khó trách Hình điện chủ lại chết ở dưới tay hắn! Nội tâm Lục Ly trở nên thư thái, chiến lực Hình Mục rất mạnh, nhưng vẫn chưa đột phá Hóa Thần, chẳng qua là cảm ngộ một ít áo nghĩa mạnh mẽ mà thôi. Tên Ma Thần này tấn công liên miên không ngừng, căn bản không tìm được bản tôn của hắn, cho dù người bị hắn cuốn lấy có mạnh hơn nữa, cuối cùng cũng sẽ bị tươi sống đâm chết? Lục Ly tin tưởng, cho dù Lục Nhân Hoàng đi ra, lấy phòng ngự của hắn cũng không đỡ nổi mười giây thời gian... - Ầm ầm ầm phanh! Không gian bốn phương tám hướng quanh Thiên Tà Châu không ngừng bị xé rách, từng bóng đen xuất hiện, đột nhiên đâm ra một kiếm sau lại lập tức biến mất ở trong khe hở không gian. Tốc độ công kích của Đại Ma Thần quá nhanh, thậm chí rất nhiều Quân Hầu cảnh phổ thông cũng không thấy rõ. Chỉ có thể nhìn thấy từng đạo bóng đen chớp loé, tiếp theo Thiên Tà Châu phát ra tia sáng lấp lánh, truyền đến từng tiếng nổ vang nặng nề. Vô số người lộ vẻ kinh sợ, công kích kinh khủng như thế, ai có thể đỡ nổi Đại Ma Thần? Thoạt nhìn Thiên Tà Châu kiên cố không gì phá nổi, nhưng có thể chịu được Đại Ma Thần tấn công bao nhiêu lần? Không chỉ có quân sĩ bình thường, mà ngay cả một ít trưởng lão Thí Ma Điện đều có loại lo lắng này, bất kỳ loại bảo vật phòng ngự gì, cũng cần năng lượng chống đỡ. Dưới lực lượng tấn công khủng bố, năng lượng sẽ nhanh chóng tiêu hao, đợi năng lượng không còn, bảo vật phòng ngự chính là một món vật chết. Thật ra Lục Ly không lo lắng chút nào! Mặc dù công kích của Ma Thần cũng được, nhưng so với những lão quái ở cửu giới thì còn kém xa, dựa vào một mình hắn tấn công, cho hắn mấy năm cũng không phá được. Lục Ly không có khống chế Thiên Tà Châu di động, nội tâm của hắn còn đang suy nghĩ Đại Ma Thần từ đâu biết được tình huống của Thiên Tà Châu? Tên Đại Ma Thần này còn biết đây là thần khí, vậy chỉ có hai khả năng, đó là bên cạnh hắn có nội gian, hoặc là lấy được tin tức từ cửu giới. Ánh mắt hắn nhìn về phía lão cửu Quân gia dò hỏi: - Ngươi nói cường giả cửu giới có thể tới Đấu Thiên Giới nhanh như vậy không?” - Không thể nào... Lão cửu Quân gia trợn tròn hai mắt, liếc mắt nhìn bốn người còn lại, khẳng định nói: - Đấu Thiên Giới nối liền Hỏa Ngục, vậy chắc chắn là cách cửu giới rất xa. Cho dù cường giả cửu giới đả thông hàng rào không gian, cũng không thể nào một thoáng đã tới Đấu Thiên Giới, còn cần phải vượt giới. Cho dù đả thông được hàng rào giữa hai giới, thì theo như tính toán mấy năm cũng không được. Hơn nữa... bọn họ nhất định phải biết vị trí chính xác của Đấu Thiên Giới, nếu không sẽ càng tốn nhiều thời gian hơn, còn phải trả giá cực lớn. Lục Ly hơi tiêu sầu, quả thực khoảng cách giữa Đấu Thiên Giới và cửu giới khá xa, như vậy cho dù người cửu giới muốn tới cũng sẽ không tới nhanh như vậy. Lục Nhân Hoàng thấy sắc mặt Lục Ly có một chút mất tự nhiên thì dò hỏi: - Tình huống bên ngoài thế nào? Cần ta xuất chiến không? - Không có chuyện gì, xin phụ thân cứ ngồi, ta có thể ứng phó. Lục Ly cười nhạt, phóng thần niệm ra phía ngoài, hắn vẫn không khống chế Thiên Tà Châu di động. Mà dùng thần niệm quét qua từng cái thân ảnh Đại Ma Thần, tìm kiếm biện pháp giết chết Đại Ma Thần. Bên phía tứ tộc chỉ có một tên Hóa Thần, chỉ cần thủ tiêu tên Hóa Thần này đi, đại quân sẽ lập tức bại lui. Dựa vào Vu Thần độc của Vu Tộc không làm được đại sự, tộc vương Vu Tộc dám ra đây, Lục Ly dám giết hắn. - Linh Phong! Lục Ly không dám ra, càng không dám để Lục Nhân Hoàng đi ra, nên chỉ có thể dựa vào Linh Phong rồi, tâm niệm hắn vừa động, từng đạo Linh Phong bên trong tiểu điện bay ra, vây quanh Thiên Tà Châu. Hắn không dám một lần phóng thích quá nhiều, vì như vậy có thể rút dây động rừng. Lời editor: Mới xa một chương đã bắt đầu nhớ đại thần Derworld...
Chương 1160 Không Gian Chuyển Di (3/50)
Hắn phóng thích từ từ, Đại Ma Thần bên ngoài cũng không có đình chỉ tấn công. - Phong Long! Sau khi Linh Phong đã phóng thích ra nhiều, Lục Ly khống chế Linh Phong ngưng tụ, nhanh chóng xoay tròn vây quanh Thiên Tà Châu, bao phủ từng đạo bóng đen đang hướng tới. - Xì xì! Đột nhiên có rất nhiều bóng đen biến mất ở giữa không trung, một cái bóng đen thoáng hiện ra ở hư không bên trái, nhưng nó không có tấn công, mà ngược lại ngẩn ra ở giữa không trung, sau đó chui vào bên trong vết nứt không gian. - Xem ra không phải phân thân, mà là một loại áo nghĩa tấn công đặc thù! Trong lòng Lục Ly hơi có nắm chắc, thế nhưng vừa rồi bổn tôn Đại Ma Thần bị Linh Phong bao phủ, cũng không có phản ứng quá lớn, điều này làm cho hắn có một ít thất vọng. Linh Phong vẫn quá yếu, không cách nào ảnh hưởng tới Hóa Thần. Nếu không ảnh hưởng được, vậy thì không cần lãng phí thời gian. Linh Phong rất quý giá, dùng một chút ít một chút, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, không quản Đại Ma Thần nữa, bắt đầu tập kích võ giả tứ tộc ở xung quanh. - Ầm ầm ầm! Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu quang phóng đến khu vực dày đặc võ giả, nhẹ nhàng đâm qua, lưu lại đầy trời chân tay cụt, máu tươi nhuộm đỏ không trung. - Lui! - Nhanh! Cường giả tứ tộc dồn dập hét lớn, không gian xung quanh Thiên Tà Châu lại nổi lên sóng gió, Đại Ma Thần tiếp tục công kích Thiên Tà Châu. Lục Ly không quan tâm Đại Ma Thần, khống chế Thiên Tà Châu bay lên trời, truy sát đại quân tứ tộc. Đại quân bên này vượt qua hai trăm vạn, không có hạ lệnh lui quân, quân đội tứ tộc đều ở gần, đều là từng đám mục tiêu sống, truy sát quá dễ dàng. Kèm theo từng đám dị tộc bị nghiền ép chết, nét mặt quân sĩ bên trong Thí Thiên Thành cũng phấn chấn lên. Thiên Tà Châu bị Đại Ma Thần truy sát, nhưng Lục Ly lại không kiêng nể gì giết hại võ giả tứ tộc, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Lục Ly căn bản không sợ Đại Ma Thần, điều này nói rõ trong thời gian ngắn Đại Ma Thần không phá được Thiên Tà Châu, nếu không Lục Ly đã sớm khống chế Thiên Tà Châu trốn rồi. - Hay! Mấy vị trưởng lão khẽ quát lên, nếu như Thiên Tà Châu có thể chống đỡ Đại Ma Thần, Lục Ly sẽ có thể khống chế Thiên Tà Châu nghiền ép đại quân dị tộc thành từng mảnh. Đại quân tứ tộc chết hết, dựa vào một mình Đại Ma Thần tới công thành sao? Đại quân tứ tộc ngoài thành luống cuống, mặc dù rất nhiều quân sĩ không nhận được mệnh lệnh, nhưng đã bắt đầu chạy trốn. Chẳng ai muốn chết cả, mỗi lần hạt châu như núi lớn kia bay tới, đều có thể nghiền ép một mảnh, khiến rất nhiều dị tộc sợ tới mức kinh hồn bạt vía rồi. - Tản ra! Đột nhiên Đại Ma Thần hét lớn một tiếng, dị tộc bên cạnh Thiên Tà Châu lập tức chạy trốn về bốn phương tám hướng, trong đó bao gồm cả những dị tộc cấp Địa Tiên. Thân thể Đại Ma Thần hiện ra ở phía trước Lục Ly, lần này hắn không có tấn công, mà khống chế đoản kiếm đâm vào không trung. Mỗi lần hắn đâm ra một kiếm, không gian phía trước hắn sẽ nứt ra, từ từ phía trước xuất hiện một cái lỗ thủng không gian thật lớn. - Hả? Đây là cái thần thông gì? Lục Ly đứng từ xa dò xét đến, khống chế Thiên Tà Châu chuyển hướng muốn tránh, nhưng đột nhiên Đại Ma Thần đánh một chưởng về phía trước. Vậy mà cái lỗ thủng không gian kia lại xoay tròn, một cái vòng xoáy không gian to lớn xuất hiện, khuếch tán về phía Thiên Tà Châu nhanh như chớp, một thoáng đã nuốt gọn Thiên Tà Châu vào. Sau đó... Ở dưới cái nhìn của vô số người, Thiên Tà Châu rõ ràng biến mất ở giữa không trung, cái lỗ thủng không gian kia nhanh chóng khép lại. Thiên Tà Châu tan biến mất, giống như bị cự thú nuốt chửng vậy. - Cái này! Đám người chấp pháp trưởng lão hiện ra vẻ kinh sợ, Đại Ma Thần phóng ra thần thông gì? Đây là không gian áo nghĩa sao? Không gian áo nghĩa kinh khủng như thế, chẳng lẽ là áo nghĩa cửu phẩm? - Tốt! - Ma Thần đại nhân uy vũ! - Ma Thần đại nhân vạn tuế, vạn vạn tuế! Nhất thời dị tộc ở bốn phía vang lên tiếng gào thét, trên mặt các dị tộc đều là vẻ cuồng nhiệt, ngay cả ánh mắt Man Tộc, Vu Tộc, Vũ Tộc nhìn ma thần cũng là vẻ sùng bái và kính ngưỡng. - Tiếp tục công thành! Đại Ma Thần đứng ngạo nghễ ở giữa không trung, lạnh lẽo liếc nhìn gương mặt trắng bệch của các cường giả, quân sĩ bên trong thành một cái, thân thể chợt lóe lên biến mất ở giữa không trung. - Phanh! Đột nhiên một khối ngọc phù trong tay Khương Ỷ Linh vỡ vụn, khuôn mặt tái nhợt của nàng khôi phục lại một tia huyết sắc. Mắt lộ ra một chút kinh hỉ, nàng thấp giọng giải thích với chấp pháp trưởng lão: - Lục Ly truyền tín hiệu về, hắn không có chuyện gì, bảo chúng ta không cần lo lắng. Đám người chấp pháp trưởng lão hơi thở phào nhẹ nhõm, nếu như Lục Ly tử chiến mà nói... Còn có ai có thể đỡ nổi Đại Ma Thần, nhân tộc đã định trước bị huỷ diệt rồi. - Lục Ly không có chuyện gì, vậy hắn đi đâu? Khương Thiên Thuận hơi híp mắt lại, suy nghĩ một chút đột nhiên kinh sợ nói: - Một chiêu vừa rồi của Đại Ma Thần, giống như áo nghĩa Không Gian Chuyển Di thì phải? Trong lịch sử, chúng ta cũng có một vị Thiên Kiêu cảm ngộ được loại áo nghĩa cửu phẩm này. - Không Gian Chuyển Di? Chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút gật đầu nói: - Có chút giống, nếu quả thật là Không Gian Chuyển Di mà nói... Vậy thì phiền toái lớn rồi, sớm muộn gì thành trì cũng bị công phá... Khương Thiên Thuận và Lôi trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt trở nên ngưng trọng. Thử nghĩ một chút, mỗi lần Lục Ly xuất hiện, lại bị Đại Ma Thần dùng Không Gian Chuyển Di ra, còn dị tộc bên này thì tiếp tục công thành. Bởi vì Vu độc nên không ai dám xuất chiến, bốn tòa thành trì bị công phá chính là vấn đề thời gian. Một khi thành trì bị phá, lại không cách nào phá giải Vu Thần độc mà nói... Đợi chờ nhân tộc chính là một cơn ác mộng và hạo kiếp. Quả thực Lục Ly đã bị đi dời ra ngoài, hắn cảm giác Thiên Tà Châu vừa chuyển, đã xuất hiện ở trong một không gian xa lạ. Thế nhưng trên bầu trời vẫn có một vòng Huyết Nguyệt, khắp nơi đều là hoang nguyên, từ xa còn có thể phát hiện mấy tên thám báo Vũ Tộc, nên hắn vẫn còn ở bên trong Thí Ma chiến trường. Lời editor: Vừa đăng chương tay muội vừa run run, hưng phấn tới run run đó đại thần Derworld...