Tính cách của Đông Cảnh Chi Vương bạo ngược mà lại lạnh lùng, còn cực kỳ cao ngạo. Có lẽ ở trong lòng hắn, Lục Ly cho dù đạt đến cấp bậc cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng chỉ là loài bò sát. Đông Cảnh Chi Vương đã giết cường giả Đại Viên Mãn nhiều không nhớ hết, cấp bậc cỡ như Lục Ly không đáng lọt vào mắt hắn. Hắn ngược lại ban cho một ít thần dược hàng đầu và một ít báu vật, còn có một tấm lệnh bài. Trên lệnh bài viết hai chữ Đông Vương, có lệnh bài này thì phỏng chừng Lục Ly có thể đi ngang trong Đông Cảnh. - Lão đại, ta thay mặt phụ thân xin lỗi ngươi. Tiểu Bạch mang quà đến, hắn tội nghiệp nói: - Tính cách của phụ thân rất lạnh lùng cao ngạo, phụ thân nói có chuyện gấp phải xử lý, ta... - Tiểu Bạch, không cần như vậy! Lục Ly cười híp mắt xua tay nói: - Ngươi là ngươi, hắn là hắn, không sao, chúng ta là huynh đệ, đúng không nào? Đông Cảnh Chi Vương chịu cởi bỏ phong ấn của Tiểu Bạch, khiến Tiểu Bạch và Lục Ly nhận nhau đã là một loại thỏa hiệp. Lục Ly cũng hiểu điểm này, vương giả có kiêu ngạo của vương giả, có lẽ gặp Lục Ly sẽ làm Đông Cảnh Chi Vương nhớ đến thê tử qua đời, cảm thấy khó chịu. Đông Cảnh Chi Vương có gặp mặt hay không thì Lục Ly không quan tâm, hắn không di chuyển Lục gia đến Tiên Vực là không muốn ăn nhờ ở đậu. Trong lòng hắn cũng là người kiêu hãnh, thái độ của Đông Cảnh Chi Vương khiến hắn càng thêm kiên định điểm này. Lục Ly đổi đề tài: - Khi nào đi Nam Cảnh? Tiểu Bạch vội vàng nói: - Ngày mai chúng ta về Đông Vương Thành, ta sắp xếp một chút, ba ngày sau có thể xuất phát, trực tiếp truyền tống đi Nam Vương Thành. - Tốt! Lục Ly thầm quyết định, đón nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương rồi hắn đi theo Tiểu Bạch đi Bắc Cảnh một chuyến, liền từ Đông Cảnh rời đi Tiên Vực, quay về Thiên Loạn Tinh Vực. Ngày thứ hai, Lục Ly đi theo Tiểu Bạch rời khỏi Tinh Diệu Thành, lúc đi, Tiểu Bạch mang theo mấy chục cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Vũ đại nhân theo sát. Thái độ của Vũ đại nhân đối với Lục Ly tốt lên rất nhiều, có lẽ là Đông Cảnh Chi Vương ngầm chấp thuận Lục Ly cùng Tiểu Bạch giao bằng hữu, hắn tự nhiên không dám lên mặt với Lục Ly. Tiểu Bạch là tiểu chủ tử của Vũ đại nhân, Lục Ly là bằng hữu của Tiểu Bạch, không khách khí với Lục Ly là không tôn kính Tiểu Bạch. Tiểu Bạch không biết việc Lục Ly từng đến Thần Khải Thành, còn nhiệt tình giới thiệu đám cường giả cho Lục Ly. Đám cường giả này đều là thuộc hạ của Đông Cảnh Chi Vương, đa số là tiên thú, khi Tiểu Bạch nói Lục Ly là lão đại của hắn, thái độ của các cường giả đều rất tốt, còn xưng hô Lục Ly là Lục đại nhân, phỏng chừng trong lòng mất tự nhiên. Một đám cường giả trực tiếp truyền tống đi Đông Vương Thành, Lục Ly được kiến thức đệ nhất đại thành đông bộ, quy mô và sự phồn hoa của tòa thành đổi mới kiến thức của Lục Ly. Địa vị của Lục Tiểu Bạch ở trong thành, vô số con dân cuồng nhiệt với Lục Tiểu Bạch khiến Lục Ly thầm giật mình. Nhưng ngẫm nghĩ cũng dễ hiểu, sự tồn tại của Đông Cảnh Chi Vương khiến Đông Cảnh mười mấy năm không có chiến tranh, chỉ có Đông Cảnh tấn công cảnh khác, không có cảnh khác dám đến tấn công Đông Cảnh. Đông Cảnh tuy rằng rất loạn, nhưng đó là nội loạn, đó là do Đông Cảnh có quá nhiều tiên thú. Tiên thú khác với con người, chủng tộc khác, trình độ văn minh làm vua, cường giả đứng đầu, thích cướp đoạt địa bàn, tranh đoạt báu vật. Đông Cảnh Chi Vương cũng mặc kệ, chỉ cần không trái với luật thép của hắn, còn lại thích làm ầm ĩ thế nào thì tùy. Tính cách của Tiểu Bạch khá tốt, không bạo ngược như Đông Cảnh Chi Vương, có thể nói là một chủ tử giảng đạo lý, điều này phỏng chừng cũng là bởi vì Lục Ly ảnh hưởng hắn. Tiểu Bạch hiếu động, hơn nữa không có quan niệm tôn ti, thường chơi trong thành, không lên mặt, có thể tụ tập uống rượu với võ giả bình thường. Con dân trong thành tự nhiên thích và thật lòng tôn kính tiểu chủ tử thân dân mà lại cường đại này. Lục Ly vào ở trong phủ đệ của Tiểu Bạch, tuy Tiểu Bạch có được một tòa Thần Khải Thành, nhưng thân là tiểu chủ tử, phủ đệ ở chỗ này cũng rất khí phái, thần niệm của Lục Ly quét một vòng bên trong, âm thầm líu lưỡi. Hậu viện chỗ Tiểu Bạch ở có rất nhiều linh thụ, trên cây đầy linh quả hàng đầu, dường như để cho Tiểu Bạch ăn giải khát. Hậu viện còn có linh tuyền, trong một cái hồ nhỏ tràn ngập thần dịch hàng đầu. Bao gồm thành bảo mà Tiểu Bạch cư ngụ, Lục Ly phát hiện tài liệu rất kỳ lạ, đi vào trong cảm giác tâm linh lắng xuống, linh khí thiên địa càng là dày đặc kinh khủng. - Đây mới là hào môn đứng đầu! Lục Ly bĩu môi, thầm mừng cho Tiểu Bạch, cũng hiểu tại sao Tiểu Bạch tăng tiến cảnh giới nhanh như vậy. Bản thân là thiên địa kỳ thú, phỏng chừng sau khi lớn lên có thể được sức chiến đấu rất mạnh, bị mang về nghìn năm, mỗi ngày ăn linh quả đứng đầu, uống thần dịch đứng đầu, ở trong phòng đều có thể khiến hắn tự động tăng trưởng sức chiến đấu, tốc độ không nhanh mới lạ. - Lão đại, ngươi ở chỗ này, muốn chơi, ăn thế nào đều được, dù xốc phủ đệ này lên cũng tùy ngươi thích! Tiểu Bạch cười tủm tỉm nói, sắp xếp thị nữ đưa tới mấy chục mâm linh quả các loại, hắn còn chỉ hướng những thị nữ xinh đẹp nói: - Bọn họ đều là chủng tộc đặc biệt, nghe nói có thể song tu, nhưng ta chướng mắt, lão đại thích cứ chơi. Lục Ly trợn trắng mắt, xua tay nói: - Được rồi, đủ rồi, ngươi không cần hiến bảo. Đi sắp xếp đi, cố gắng nhanh chóng đi Nam Cảnh, ta lo lắng bọn họ xảy ra chuyện. - Tuân lệnh! Tiểu Bạch lộn ngược ra sau, thân thể bay ra ngoài, cười tủm tỉm truyền lời: - Lão đại, mở ra tế đàn truyền tống cần mấy ngày, chờ ta! Rất nhanh sẽ sắp xếp xong, ta đi đây! - Ha ha! Nhìn Tiểu Bạch hoạt bát giống như một con khỉ, Lục Ly không kiềm được nở nụ cười. Lúc nhỏ Tiểu Bạch luôn nghịch ngợm như vậy, hiện tại cũng giống như đứa trẻ mãi mãi không lớn lên. Nhưng tính cách như vậy rất tốt, đơn giản, vui vẻ, không cần gánh áp lực lớn tiến lên, không giống như Lục Ly, tuổi còn trẻ nhưng cảm giác tâm trạng đã già nua.
Chương 4577 Nguyệt Cơ
Bắc bộ Đông Vương Thành có một tòa trang viên càng thêm rộng lớn khí phái, trong trang viên còn có một ngọn núi lớn. Ngọn núi lớn này bị thần trận đặc biệt che giấu, con dân trong thành không thấy được. Trên đỉnh núi lớn không có thành bảo, cũng không có cung điện, chỉ có một động huyệt, Vũ đại nhân vội vàng đi vào động huyệt, hắn đi vào tận cùng một động huyệt lớn. Bên dưới động huyệt là dung nham sôi sục, trên dung nham có một bóng người mơ hồ ngồi xếp bằng. Vũ đại nhân quỳ một gối hướng cái bóng mơ hồ, bẩm báo: - Chủ tử, tiểu chủ muốn mở ra tế đàn truyền tống đi Nam Vương Thành, tiểu chủ muốn đi Nam Cảnh. - Tùy hắn đi đi! Bóng người mơ hồ phát ra âm thanh lạnh lùng nói: - Chỉ cần không đi Khôn Cảnh, Nguyên Cảnh, mấy chỗ cấm địa, nơi khác tùy tiện hắn đi chơi. Tuyên bố ra ngoài, bổn tọa không sống được mấy nghìn năm, ai dám bị thương Tiểu Bạch, bổn tọa sẽ cho cả tộc bọn chúng cùng bổn tọa xuống Cửu U Luyện Ngục! Đông Vương Thành cách Nam Vương Thành rất xa, e rằng cưỡi siêu cấp truyền tống trận cũng cần tiêu phí thời gian dài, Lục Ly cảm giác xuyên qua thời không cỡ bảy, tám ngày mới có cảm giác hai chân bước lên mặt đất. Tuy Lục Ly chỉ có cấp Đế hậu kỳ, nhưng linh hồn sớm có thể so sánh Thánh Hoàng, cho nên này truyền tống không đến mức khiến hắn đầu váng mắt hoa. Tiểu Bạch và năm thuộc hạ đi theo đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, tự nhiên cũng sẽ không có vấn đề. Vũ đại nhân cùng đi, vị này rất nổi tiếng trong Đông Cảnh, bao gồm nguyên Tiên Vực. Bởi vì Vũ đại nhân luôn là thuộc hạ của Đông Cảnh Chi Vương, đi ra cũng là đại biểu Đông Cảnh Chi Vương, rất nhiều đại nhân vật đều nhận thức hắn. Truyền tống trận không ở trong quảng trường mà nằm trong một tòa thành bảo. Giờ phút này, trong thành bảo cũng đứng một đám võ giả, dẫn đầu là một tiểu thư trẻ tuổi mặc váy đỏ. Tiểu thư rất xinh đẹp, ngoại hình giống loài người, giữa hai chân mày có dấu hiệu phượng hoàng lửa màu đỏ, xinh đẹp yêu kiều, toát ra quyến rũ tận xương. Sau lưng tiểu thư cũng đi theo bốn cường giả, đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, bọn họ nhìn thấy truyền trong truyền tống trận hiện ra mấy bóng dáng thì cùng tập trung vào chính giữa, rất nhanh khóa chặt Lục Tiểu Bạch tuấn tú linh động. Lục Tiểu Bạch rất nổi tiếng trong Tiên Vực, ai đều biết Đông Cảnh Chi Vương có một con một, sức chiến đấu cao cường, tính cách hiếu động, cực kỳ hiếu chiến. Hình và tư liệu của Lục Tiểu Bạch sớm đặt trong tay cao tầng các đại tộc, bị rất nhiều đại tộc xếp vào danh sách tuyệt đối không thể trêu chọc. Đặc biệt là trước đó không lâu, có một tin tức theo từ Đông Vương Phủ truyền ra, càng là khiến toàn bộ Tiên Vực trọng thị Lục Tiểu Bạch nhiều hơn. Đông Cảnh Chi Vương tuyên bố, ai dám bị thương nhi tử của hắn thì hắn sẽ diệt bộ tộc của kẻ đó. Sự bạo ngược của Đông Cảnh Chi Vương nổi tiếng Tiên Vực, uy danh của Đông Cảnh Chi Vương chất lên từ xác của vô số cường giả. Đông Cảnh Chi Vương là dạng thành tựu muộn, có lẽ vì lúc trẻ bị thương nặng, nên khi trở thành Đại Viên Mãn đã rất già. Nhưng sau khi thành Đại Viên Mãn, sức chiến đấu của Thôn Thiên Thú nổi bật lên, Đông Cảnh Chi Vương bắt đầu con đường tranh bá, dựa vào sức mình trấn áp toàn bộ Đông Cảnh, huyết tẩy vô số đại tộc, hơn phân nửa Tiên Vực đều có dấu vết chinh chiến của hắn. Cho nên ngày nay, nhiều võ giả Tiên Vực nhắc đến mấy việc Đông Cảnh Chi Vương từng làm đều sẽ cảm giác toàn thân lạnh lẽo, hoảng sợ từ tận đáy lòng. Có con muộn! Còn là con một, thọ nguyên của Đông Cảnh Chi Vương không dài, cho nên không nói tới đại tộc không có thù với Đông Cảnh Chi Vương, dù là đại tộc có thù cũng không dám xằng bậy. Nếu không thì Đông Cảnh Chi Vương dù bỏ mạng cũng quyết hủy diệt nguyên bộ tộc đó. Không có võ giả ngại sống lâu, mấy nghìn năm mà thôi, muốn giết Tiểu Bạch cứ chờ qua mấy nghìn năm. Tội gì đi chọc giận Đông Cảnh Chi Vương, cho nên Tiểu Bạch hiện tại đi đâu trong Tiên Vực cũng an toàn, Đông Cảnh Chi Vương yên tâm để Tiểu Bạch đến Nam Cảnh. - Ha ha! Tiểu thư mặc váy đỏ nở nụ cười, mắt như thu thủy, nàng thướt tha vái, nói: - Nguyệt Cơ chào Tiểu Bạch công tử, chào chư vị đại nhân. - Chào Tiểu Bạch công tử! Bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đứng phía sau đều vái chào, bọn họ chỉ vái chào Tiểu Bạch, biểu đạt sự tôn kính với Đông Cảnh Chi Vương. Mọi người đều là cùng cấp bậc, bốn người tự nhiên sẽ không vái nhóm Vũ đại nhân. Vũ đại nhân môi khẽ động, truyền âm một câu cho Lục Tiểu Bạch. Lục Tiểu Bạch tùy tiện đi ra, nhẹ gật đầu nói: - Nguyệt Cơ tiểu thư khách khí, chư vị đừng khách khí như vậy. Nguyệt Cơ cười khẽ, nhẹ gật đầu với Lục Ly, nhóm Vũ đại nhân, rồi nói: - Hoan nghênh Tiểu Bạch công tử cùng chư vị đến Nam Vương Thành làm khách, Nguyệt Cơ đại biểu Nguyệt gia nhiệt liệt hoan nghênh chư vị. Có cần gì cứ nói với Nguyệt Cơ, đã chuẩn bị tiệc rượu, thỉnh Tiểu Bạch công tử cùng chư vị ghé qua. Lục Tiểu Bạch hơi nhíu mày, Đông Cảnh và Nam Cảnh từng khai chiến, xem như kẻ thù. Tuy rằng về sau hòa giải, nhưng Nguyệt gia chắc chắn không hoan nghênh Lục Tiểu Bạch, đệ nhất công tử, đệ nhất tiểu thư của Nguyệt gia đều không đi ra, phái một tiểu thư trực hệ bình thường đi ra là thế nào? Nguyệt gia không vừa mắt hắn, hắn tự nhiên cũng không muốn nể tình, hắn xua tay nói: - Không cần tiệc rượu, chúng ta không phải lại đây chơi, là đến làm việc. Nhờ Nguyệt Cơ tiểu thư sắp xếp, chúng ta muốn đi Đông Linh Thành. - Đông Linh Thành? Nguyệt Cơ không phật lòng khi Lục Tiểu Bạch không nể tình, ngược lại nhíu mày hỏi: - Có thể xin hỏi Tiểu Bạch công tử đi Đông Linh Thành làm gì được không? Phu nhân của tộc vương bên kia là cô nãi nãi của Nguyệt Cơ, nếu có việc thì Nguyệt Cơ có thể khiến bọn họ hỗ trợ. Nguyệt Cơ sợ Tiểu Bạch đi Đông Linh Thành quậy, Tất tộc ở Đông Linh Thành là người ủng hộ trung thực của gia tộc bọn họ, liên nhân nhiều thế hệ, quan hệ rất tốt. Nguyệt Cơ nói câu này lời ngầm là hy vọng Lục Tiểu Bạch đừng đi gây sự với Tất tộc.
Chương 4578 Chó nhà có tang
Tiểu Bạch có chút không kiên nhẫn xua tay nói: - Không có việc gì, đi đón vài người, đón người xong chúng ta liền về Đông Cảnh. Nguyệt Cơ nghe vậy yên lòng nhiều, nàng cười nói: - Mời Tiểu Bạch công tử đi theo ta, chúng ta trước tiên uống trà nghỉ ngơi một lúc, tế đàn truyền tống lập tức sắp xếp xong ngay. - Đi thôi lão đại! Tiểu Bạch vẫy tay hướng Lục Ly, cùng Lục Ly song song ra ngoài, nhóm Vũ đại nhân theo sau. Nguyệt Cơ và đám cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn chớp chớp mắt, có chút nghi ngờ liếc nhau. Bọn họ vốn cho rằng Lục Ly chỉ là một tiểu nhân vật, dù sao chỉ là một cấp Đế thôi, nhưng không ngờ Lục Tiểu Bạch gọi hắn là lão đại? Nghe ngữ khí thì phi thường tôn kính? - Nhân tộc? Nhóm Nguyệt Cơ cảm ứng một chút, càng thêm mơ hồ. Cường giả bên Đông Cảnh hầu hết là tiên thú, chưa từng nghe có đại gia tộc là nhân tộc, nhân tộc cấp Đế này từ đâu chui ra? Mang theo nhóm Lục Tiểu Bạch đi một tòa các lâu, Nguyệt Cơ sắp xếp võ giả đi mở ra tế đàn truyền tống. Thật ra chuẩn bị thì không cần thời gian quá lâu, Nguyệt Cơ chỉ muốn tận tình chủ nhà, miễn cho bị Đông Cảnh nói Nguyệt gia bọn họ mất lễ độ. Nhìn Nguyệt Cơ liền biết là loại nữ nhân giỏi xã giao, biết ứng xử, tiếc rằng Lục Tiểu Bạch có cảm quan không tốt với nàng, không thèm quan tâm. Vũ đại nhân bất đắc dĩ ra mặt trò chuyện. Nguyệt Cơ còn thử giao lưu với Lục Ly, muốn hỏi ra chút lai lịch của hắn, Lục Ly thản nhiên đáp lại, nếu Tiểu Bạch không thích Nguyệt gia, hắn tự nhiên cũng lười làm thân. Lục Ly biết rõ một điều, thế giới này rất tàn khốc, nếu ngươi không có sức chiến đấu cường đại và địa vị thì cường giả không thèm quan tâm đến ngươi. Hôm nay Lục Ly có thể ngồi ở đây là bởi vì Tiểu Bạch, nên hắn cố làm thân với Nguyệt Cơ cũng vô nghĩa. Không có Tiểu Bạch thì Nguyệt Cơ không thèm nhìn hắn một cái. Ngồi hơn một canh giờ, người hầu đến bên kia sắp xếp xong, Nguyệt Cơ lại nhiệt tình mời Tiểu Bạch tham gia tiệc tối, một số công tử, tiểu thư đứng đầu của Nguyệt gia cũng sẽ có mặt hoan nghênh Tiểu Bạch. - Bỏ đi, bận làm việc, đợi lần sau! Tính cách của Tiểu Bạch hơi thẳng thắn, lười xã giao. Nguyệt Cơ chỉ có thể cười gượng nói: - Vậy được rồi, ta cùng Tiểu Bạch công tử đi Đông Linh Thành một chuyến, ta quen thuộc bên kia hơn, có cần cái gì cũng tiện giúp một tay. Tiểu Bạch nhìn qua Lục Ly. Lục Ly mỉm cười nói: - Vậy làm phiền Nguyệt Cơ tiểu thư. Một đám cường giả đi ra ngoài, Nguyệt Cơ chỉ mang theo một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Đông Linh Thành có nhiều cường giả, hơn nữa ở Nam Cảnh, Nguyệt Cơ không tin có chuyện gì mà nàng không làm được. Bước vào truyền tống trận, biểu cảm của Lục Ly trở nên thổn thức, hắn không ngờ trở về mau như vậy, hắn vốn chuẩn bị tinh thần một đi không trở lại, chết dọc đường. - Không biết nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương ra sao rồi, xin đừng xảy ra chuyện gì. Lục Ly thì thào một tiếng, tế đàn truyền tống sáng lên một luồng sáng, nhóm Lục Ly biến mất trong tế đàn. Nhóm Mạc Thiên Thiên không sống yên ổn, không chỉ riêng là bọn họ, toàn bộ Vấn Tiên Cung đều không sống yên ổn. Vấn Tiên Cung đã không ở Thiên Hà Thành. Vấn Tiên Cung vốn có bảy, tám nghìn võ giả, giờ chỉ còn chưa tới một nghìn người. Bọn họ đang ẩn nấp trong một sơn động trong một sơn mạch to lớn hướng tây nam trong Nam Cảnh. Sơn động rất lớn, nhưng gần nghìn võ giả chen chúc cùng nhau thì hơi chật chội, hơn nữa toàn bộ võ giả đều vẻ mặt hoảng loạn, có chút hoảng sợ không chịu nổi dù chỉ mới một ngày. Một số võ giả trên người dính máu, có võ giả gãy tay gãy chân, bị thương rất nặng, Bọn họ bị truy sát đã có một khoảng thời gian dài, từ hơn tám nghìn võ giả bị giết hơn một nửa, còn lại ba, bốn nghìn người. Đến hiện tại chỉ còn lại gần nghìn, là bởi vì võ giả khác chạy trốn hết. Nhóm Mạc Thiên Thiên không có trốn, bởi vì bọn họ rất rõ ràng, vô luận bọn họ chạy trốn tới chỗ nào, cuối cùng đều sẽ bị đuổi theo kịp. Mục tiêu truy sát chủ yếu của kẻ địch kỳ thực là bọn họ, mà không phải võ giả khác của Vấn Tiên Cung. Trên thực tế! Bọn họ phát hiện bị truy sát là lẽ tất nhiên, cho dù lần này không bị truy sát, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện. Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Lục Ly sáng tạo loại chiến trận hợp kích kia là bích, sau khi hắn đi, Vấn Tiên Cung được một khối ích lợi lớn, bắt đầu phát triển nhanh, có vô số võ giả đầu vào Vấn Tiên Cung. Nếu phát triển tiếp, Vấn Tiên Cung sẽ không ngừng biến mạnh, cuối cùng có khả năng thay thế Thiên Hà Hội. Vấn đề nằm ở đây! Bên giường sao cho phép người khác ngáy ngủ? Thiên Hà Hội rõ ràng sức mạnh của chiến trận này, nếu cho Vấn Tiên Cung liên tục phát triển tiếp thì Thiên Hà Hội sớm muộn gì sẽ bị áp chế. Tuy rằng Vấn Tiên Cung có rất ít cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng Vấn Tiên Cung có thể lôi kéo chí cường giả khác, thậm chí liên hợp với thế lực khác. Cho nên, sau khi Lục Ly rời đi thì Thiên Hà Hội bắt đầu chèn ép Vấn Tiên Cung. Nhưng dù sao mới vừa đại chiến xong, lập tức có mới nới cũ thì không tốt lắm. Vì vậy Thiên Hà Hội không làm quá rõ ràng, chỉ ám thị mấy thế lực lớn khác bắt đầu chèn ép Vấn Tiên Cung. Mấy năm đầu còn đỡ chút, có ma sát nhỏ, âm thầm đối địch chèn ép. Bắt đầu từ năm ngoái, mấy thế lực lớn lộ ra ngoài mặt. Vấn Tiên Cung tuyển nhận mấy nghìn võ giả, thực lực tăng mạnh, mấy năm nay vốn đã chịu nhiều bực tức, giờ bị mấy thế lực lớn khiêu khích, không thể tránh khỏi khai chiến. Kết cục khai chiến là Vấn Tiên Cung đại bại, bởi vì cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của mấy thế lực lớn công lại quá đông, Vấn Tiên Cung bất đắc dĩ thua chạy trốn, bọn họ sớm vạch đường lui, đi đầu vào một thế lực lớn gần đó là Hổ Nha Đường. Hổ Nha Đường đó ngang ngửa Thiên Hà Hội, võ giả của Vấn Tiên Cung vốn cho rằng vậy là yên chuyện. Trừ phi Thiên Hà Hội muốn đánh với Hổ Nha Đường, nếu không thì không thể nào tấn công đến.
Chương 4579 Chó nhà có tang (2)
Nhưng không ngờ, Thiên Hà Hội thật sự tấn công, viện cớ nói thanh lý phản đồ, Hổ Nha Đường mà không giao tất cả võ giả Vấn Tiên Cung ra thì bọn họ sẽ tắm máu Hổ Nha Sơn. Hổ Nha Đường tự nhiên không phục, hai thế lực lớn khai chiến, trận chiến này đánh hơn nửa năm, cuối cùng Hổ Nha Đường thảm bại. Hổ Nha Đường và Thiên Hà Hội ngang ngửa nhau, sau khi Vấn Tiên Cung gia nhập thì thực lực bên họ mạnh hơn một chút. Nguyên nhân Hổ Nha Đường thua thảm là vì một thế lực lớn khác gia nhập, cùng cấp bậc với Thiên Hà Hội, Hổ Nha Đường. Hai con sư tử lớn vây công một con mãnh hổ, có thể tưởng tượng kết cục. Hổ Nha Đường thảm bại, Vấn Tiên Cung không đường thối lui, chỉ có thể chạy trốn, Thiên Hà Hội phái cường giả theo đuổi không bỏ, cứ thế truy sát hơn nửa năm. Bọn họ rời đi Hổ Nha Sơn còn có hơn ba nghìn võ giả, bị giết chết một phần, đa số đều trốn, chỉ còn lại chưa đủ một nghìn võ giả. Ba vị cung chủ chỉ còn lại hai vị, nhị cung chủ vì yểm hộ bọn họ rút lui đã chết trận! Vấn Tiên Cung ngày xưa cường đại biến thành chó nhà có tang, điều này khiến đám võ giả sống sót cảm giác rất bi ai, cũng có chút mê mang, khủng hoảng. Chiến trận hợp kích là lợi khí giúp Vấn Tiên Cung nổi lên, cũng tại nó khiến Vấn Tiên Cung biến thành như vậy. Nhưng hai cung chủ không bỏ cuộc, Thiên Hà Hội truyền lời bảo chỉ cần giao Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương ra thì bọn họ sẽ ngừng truy sát. Nhưng hai người chưa từng buông bỏ, có mấy lần vì bảo hộ ba người mà hai cung chủ bị thương. Hai cung chủ biết rõ một điều, ba người còn ở thì Vấn Tiên Cung tùy thời có thể nổi lên. Nếu ba người này bị Thiên Hà Hội bắt đi thì Vấn Tiên Cung hoàn toàn xong đời, bọn họ muốn nổi lên cũng không biết phải chờ năm nào tháng nào. Hai cung chủ từng nghĩ tự mình học chiến trận hợp kích, bằng vào sức chiến đấu của bọn họ tùy thời có thể chạy trốn. Nhưng Thiên Hà Hội đuổi theo gắt gao, chiến trận này rất phức tạp, không phải tùy ý liền có thể học được. Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, Loan Tịch cũng không ngốc, chiến trận hợp kích này là bùa hộ mệnh của họ, nếu truyền ra ngoài thì ba người phải chết. Cho nên lúc hai cung chủ dò hỏi, bọn họ nói không bỏ ra mười năm thì không dạy được. Thiên Hà Hội không bắt buộc gắt gao, nếu không thì họ xuất động bảy, tám chí cường giả, bên này đã sớm bị đồ sát sạch sẽ. Nguyên nhân Thiên Hà Hội mà như vậy một là vì chưa hoàn toàn bình định Hổ Nha Sơn, Hổ Nha Đường cũng không cam lòng, chuẩn bị mưu đồ phản công. Mặt khác cũng là sợ dồn ép quá, hai vị cung chủ Vấn Tiên Cung giết Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương luôn. Cho nên Thiên Hà Hội xuất động bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn có năm nghìn chiến sĩ tinh nhuệ một đường theo đuôi. Bọn họ phải từ từ đánh chết, ép đi quân đội của Vấn Tiên Cung, từng chút một đánh sập phòng tuyến tâm lý của hai cung chủ Vấn Tiên Cung, chờ xem có khi nào Loan Tịch, Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên chủ động đầu vào không. - Lại đuổi theo, các ngươi trốn hướng tây, chỉ cần trốn đến Đào Viên Thành là chúng ta an toàn! Hai canh giờ sau, trong sơn động, Quỷ Vấn mở mắt ra, hắn vung tay lên nói: - Lão tam, ngươi mang bọn họ rút đi trước, để ta đoạn hậu! - Đại ca! Tam cung chủ sốt ruột nói: - Ngươi bị thương nặng hơn ta, ngươi mang theo mọi người rút lui đi, để ta đoạn hậu! - Ngươi ở lại thì chết chắc! Quỷ Vấn nói bằng giọng điệu không cho phép cãi lại: - Bớt nói nhảm đi, đây là mệnh lệnh, đi! Tam cung chủ bất đắc dĩ vung tay lên, mang theo một đám người bay đi trốn. Thật ra chúng võ giả có thể đi vào Thần Khí không gian của hai vị cung chủ, như vậy chạy trốn càng nhanh. Nhưng trong cục diện hiện tại, ai mà tin tưởng hai vị cung chủ? Nếu như hai vị cung chủ bị giết hoặc là bị bắt thì bọn họ không thể tự kiểm soát số phận của bản thân. Hơn nữa, nhiều võ giả có ý định thừa dịp loạn chạy trốn, tự nhiên sẽ không đi vào Thần Khí không gian của hai vị cung chủ. Nhóm Quỷ Vấn biết rõ nên không nhắc đến việc này, miễn cho lúng túng. Trong Tiên Vực, đi theo ai lăn lộn cũng vậy thôi, dù sao bọn họ đều là làm tiểu đệ, miễn cho cơm ăn thì đều là phụ thân và mẫu thân, chỉ cần đối xử với bọn họ không quá kém là được. Vèo! Tam cung chủ mang theo nhóm Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên chạy như điên, không dám bay lên bầu trời, chỉ có thể bay nhanh trong núi lớn mênh mông. Mây mù bao phủ núi lớn, chẳng những hạn chế tầm nhìn, thần niệm, còn có lợi cho chạy trốn. - Ài, ngày tháng như vậy bao giờ mới chấm hết? Mạc Thiên Thiên một bên bay đi trốn, một bên nhìn núi lớn mênh mông phương xa, thì thào bằng âm thanh chỉ bản thân nghe thấy: - Đi Đào Viên Thành? Thế lực trong thành hình như cỡ trung đẳng? Đi chỗ đó lỡ như Thiên Hà Hội lại cử đại quân đến gần thì nên trốn đi đâu? Nếu Lục Ly ở đây thì tốt rồi, hắn nhất định sẽ có biện pháp... Lúc nhóm Lục Ly đến Đông Linh Thành thì nhận được Tất tộc nhiệt tình tiếp đãi, tộc vương Tất tộc tự mình đi ra, tuy chỉ lộ mặt, nhưng đây chính là cường giả Đại Viên Mãn. Tộc vương Tất tộc làm vậy là cho Nguyệt Cơ mặt mũi, đương nhiên nguyên nhân lớn nhất là cho Tiểu Bạch mặt mũi. Đệ nhất công tử, đệ nhất tiểu thư của Nguyệt gia không cho Tiểu Bạch mặt mũi là bởi vì tất cả cùng cấp bậc. Tất tộc so với tộc quần của Đông Cảnh Chi Vương thì kém một bậc, Tất tộc là gia tộc phụ thuộc của Nguyệt gia. Tộc vương Tất tộc lộ mặt tự nhiên là làm cho Đông Cảnh Chi Vương xem, ngụ ý nhi tử của ngươi đến địa bàn của ta, ta rất nể tình, về sau không có việc gì làm ơn đừng tới kiếm chuyện. Tộc vương Tất tộc cũng sợ Tiểu Bạch đến đây xằng bậy, dù sao vị Đông Cảnh thiếu chủ này nổi tiếng cuồng bạo, từ lúc ra đường đời tới nay luôn tranh phong với nhi tử của Cảnh Vương khác, đánh nhiều trận. Đến Đông Linh Thành, Lục Ly vốn muốn đi Thiên Hà Thành ngay, nhưng Tất tộc nể tình như vậy, Tiểu Bạch không tiện làm quá mức, Vũ đại nhân cũng khuyên bảo mấy câu, cho nên chỉ có thể ở lại tham gia tiệc tối.
Chương 4580 Xảy ra chuyện?
Tộc vương Tất tộc lộ mặt trong buổi tiệc tối, đại trưởng lão, nhị trưởng lão của Tất tộc đều góp mặt, nhưng chỉ ngồi một lúc rồi giao không gian lại cho thế hệ trẻ. Công tử, tiểu thư trẻ trực hệ của Tất tộc đều đến, nhiệt tình nịnh hót Tiểu Bạch. Tiểu Bạch rất cuồng, không thích mấy chuyện xã giao này, có lẽ do bị Lục Ly ảnh hưởng. Tiểu Bạch thản nhiên ứng đối, đám công tử, tiểu thư phát hiện không thể xuống tay với Tiểu Bạch, thế là chuyển sang mục tiêu Lục Ly. Bọn họ rất có hứng thú với Lục Ly, một cấp Đế hậu kỳ, còn là nhân tộc mà ngồi ngang hàng với Tiểu Bạch? Còn là lão đại của Tiểu Bạch? Nào ngờ cấp Đế hậu kỳ cũng rất cuồng, đối diện một đám công tử, tiểu thư trẻ tuổi Thánh Hoàng cũng hờ hững ứng đối, khiến đám công tử, tiểu thư trẻ Tất tộc âm thầm khó chịu, nhưng không tiện biểu lộ ra ngoài mặt. Mặt ngoài thì buổi tiệc rượu này hai bên đều vui, thật ra tan rã trong không vui. Ngày thứ hai, Lục Ly không muốn ở đây nữa, nói với Tiểu Bạch trực tiếp lên đường, dù sao bên này cách Thiên Hà Thành không xa, chạy đi với tốc độ cao nhất thì tối đa chỉ mất hai, ba ngày, lười dây dưa với Tất tộc. - Được, ta nghe lão đại! Tiểu Bạch gật đầu, kêu nhóm Vũ đại nhân đến. Vũ đại nhân đề nghị báo cho Nguyệt Cơ, Tất tộc một tiếng. Lục Ly suy nghĩ một hồi khoát tay nói: - Thôi, không rườm rà với bọn họ, nếu không lại dây dưa một ngày. Chúng ta đi qua không phải việc lớn gì, đến Thiên Hà Thành đón người rồi đi. Hoặc là... các ngươi ở lại, một mình ta tiềm hành rời đi? Bảy, tám ngày sau ta sẽ về. Ngày hôm qua trưởng lão Tất tộc bảo muốn mở tiệc mời bọn họ, đến lúc đó tộc trưởng đại gia tộc trong Đông Linh Thành đều đến, biểu đạt sự sùng kính với Đông Cảnh Chi Vương. Lục Ly rất chán ghét loại yến hội như vậy, không có ý nghĩa gì, chỉ làm chậm trễ thời gian. - Như vậy sao được? Tiểu Bạch mắt trợn trừng nói: - Lão đại, ta nhất định phải đi cùng ngươi, sao ta có thể bỏ qua việc lớn nghênh tiếp hai vị tiểu tẩu tử? Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Hay là... ta thu các ngươi vào Thần Khí không gian, trực tiếp tiềm ẩn rời đi? Dù sao không có giao tình với Tất tộc, không cần thiết dông dài với bọn họ. - Được! Tiểu Bạch hoàn toàn không quan tâm nói, tin tưởng Lục Ly trăm phần trăm, chưa từng nghĩ có khi nào Lục Ly sẽ hại mình. Vũ đại nhân hơi do dự, ngẫm nghĩ nói: - Như vậy đi, ta thả ra thần thông Đại Na Di mang các ngươi ra khỏi thành, tộc vương Tất tộc cảm ứng được cũng không sao cả. - Được! Lục Ly gật đầu, Vũ đại nhân không nói gì nữa, thả ra một loại thần thông siêu mạnh, một luồng sáng bao phủ Lục Ly, Tiểu Bạch, mấy cường giả khác, ánh sáng chói mắt vụt qua, nhóm Lục Ly biến mất trong thành bảo. Bọn họ vừa rời đi, vô số thần niệm quét qua. Không gian bên này dao động mạnh như vậy, trong thành có nhiều cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, sao có thể không cảm giác ra? - Không từ mà biệt? Nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương thật sự là quá vô lễ! Tiên thú quả nhiên là thú, bản chất là súc sinh... Nhiều cường giả Tất tộc khó chịu, có trưởng lão chửi um sùm. Cường giả, công tử, tiểu thư của Tất tộc cũng cảm giác khó chịu, đêm qua vốn đã bực mình, hiện tại càng là có chút thẹn quá thành giận. - Mặc kệ bọn họ! Đại trưởng lão Tất tộc truyền lợi xuống, dặn Thám Báo Đường chú ý chút, xem nhóm Tiểu Bạch đi nơi nào? Đi làm cái gì? Bọn họ ngược lại không lo lắng Tiểu Bạch sẽ quậy phá chỗ này, nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương muốn cái gì mà không có? Cần gì đến bên này cướp địa bàn, tranh báu vật? Chắc cũng sẽ không rảnh rỗi đến đồ sát, không thấy đoàn người có sát ý lớn. Đại Na Di trực tiếp xuất hiện cách nghìn vạn dặm, Vũ đại nhân lấy ra một chiếc chiến thuyền, nhóm Tiểu Bạch, Lục Ly đi lên, theo sau chiến thuyền phá không mà đi. Chiến thuyền này không lớn, tốc độ lại cực kỳ khủng bố, mau hơn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn một chút, hẳn là chiến thuyền đứng đầu nhất thế giới này. Hơn nữa lực phòng ngự của chiến thuyền này ước chừng khá cao, Lục Ly cảm giác trên thuyền có nhiều pháp trận thần văn cường đại. - Phỏng chừng hai ngày liền có thể đến! Lục Ly cảm ứng tốc độ, tâm trạng tốt lên rất nhiều. Vũ Dương là huynh đệ của hắn, Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch xem như tình nhân nhưng cũng có chút tình cảm. Lục Ly rời đi đã vài năm, hắn hơi nhớ bọn họ. Lục Ly vốn muốn yên lặng tu luyện hai ngày, vô ngân đạo còn cần tiếp tục tham ngộ, trong Pháp Giới còn có một đỉnh chờ hắn luyện hóa nữa. Nhưng Tiểu Bạch quá hiếu động, không ở yên được, lúc thì tìm hắn nói chuyện, lúc thì lấy ra một ít linh quả, thần dịch chia sẻ với Lục Ly, lúc thì kể chuyện lý thú trong Đông Cảnh, điều này khiến hắn không cách nào an tâm tu luyện. Hai ngày, Lục Ly không tu luyện, cùng Tiểu Bạch tán dóc chơi đùa. Tán gẫu hơn một ngày, Lục Ly tò mò hỏi: - Tiểu Bạch, ngươi lúc bình thường có tu luyện không? - Hầu như không nghiêm túc tu luyện. Tiểu Bạch hoàn toàn không quan tâm nói: - Mấy năm đầu vừa về bị phụ thân ném vào một tòa thần trì, nhốt ta ở bên trong tu luyện ba trăm năm. Thần dịch trong thần trì đó siêu biến thái, ta hấp thu rất nhiều, sức chiến đấu nhanh chóng tăng mạnh, mỗi tháng đều đổi khác. Ưm ưm, lão đại, hình như ngươi cũng luyện thể? Chừ có dịp ta mang ngươi đi tu luyện một khoảng thời gian, bảo chứng thân thể của ngươi nhanh chóng tăng lên. Lục Ly trợn trắng mắt, có được một phụ thân như vậy quá tốt, nhưng chắc cũng do bản thể của Tiểu Bạch là Thôn Thiên Thú, vốn đã là tiên thú nghịch thiên, sau khi lớn lên thì sức chiến đấu tự nhiên đến cảnh giới rất cao. Lúc trước trong Phàm Nhân Giới, sức chiến đấu của Tiểu Bạch thấp là bởi vì bị phong ấn. Trong lúc trò chuyện, hai ngày trôi nhanh, Thiên Hà Thành đã xuất hiện trong tầm mắt phía xa, thần niệm của Lục Ly sớm quét qua. Rất nhanh sắc mặt của hắn trở nên xanh mét, sát khí trên người cuồn cuộn tuôn ra. - Sao vậy lão đại? Tiểu Bạch vốn nằm nhàn nhã, trông thấy bộ dạng này của Lục Ly thì bật dậy, vẻ mặt trịnh trọng hỏi: - Xảy ra chuyện gì hả lão đại? - Ừm!