Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2896 Mang chúng ta cùng đi
Tần Chiến nghiêm túc nói: - Lục Ly, ngươi phải đáp ứng ta một chuyện, lúc ngươi đi Tam trọng thiên nhất định phải mang theo ta, ta cùng ngươi đi Tam trọng thiên xông pha một phen. - Cái gì? Lục Ly nghẹn họng, trừng mắt nói: - Ngươi mới đại hôn, thê tử vừa qua cửa, lại nói muốn theo ta đi Tam trọng thiên. Ngươi biết gì về Tam trọng thiên không? Ngươi không sợ một đi không trở lại? - Chẳng phải giờ ngươi vẫn chưa đi sao? Tần Chiến nhếch môi khẽ cười, nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp: - Ta đoán ngươi muốn đi Tam trọng thiên cũng cần mười năm, mười năm sau con ta đều mấy tuổi, mấy năm này ta tranh thủ thời gian an bài cho Tần gia, sau đó theo ngươi đi Tam trọng thiên. Ở Nhị trọng thiên quá đè nén, thân là Thần Tử Tần gia, nhất cử nhất động của ta đều bị quản thúc, quan trọng nhất chính là ở đây có quá nhiều thứ cần phải cố kỵ, đi Tam trọng thiên ta mới có thể tử chiến đến cùng, mới có thể được đến thành tựu võ đạo đủ lớn, ta cảm thấy cùng theo ngươi đi xông pha Tam trọng thiên, khẳng định sẽ rất kích thích! - Kích thích?! Nghe vậy, tròng mắt Cam Lâm cũng khẽ sáng lên, thành thật nhìn sang Lục Ly nói: - Lục Ly, lúc ngươi đi cũng phải mang theo ta, ở Nhị trọng thiên đúng là rất chán. Ba huynh đệ chúng ta cùng đi xông pha Tam trọng thiên, ngày sau ba người đều trở thành một phương Đại Đế, áo gấm về nhà. - ... Lục Ly nghẹn lời, hai người này điên rồi ư? Bọn hắn tưởng Tam trọng thiên là bảo địa, tiến vào để du ngoạn tầm bảo chắc? Hắn nghiêm túc nói với hai chuyện: - Rất nhiều chuyện đoán chừng các ngươi cũng biết, Đại Ma Vương đắc tội Phượng Hậu, còn đắc tội Tam trọng thiên Trường Tôn gia, tuy không biết vì sao không hạ giới trả thù, nhưng ta có thể cam đoan, chỉ cần chúng ta tới Tam trọng thiên liền sẽ phải đối mặt truy sát vô cùng tận từ hai đại thế lực kia, nếu các ngươi thực sự chán sống, giờ cứ đi tìm sợi dây thừng nào đó treo cổ mình lên là xong. - Ta biết! Ngữ khí Tần Chiến kiên định lạ thường, hắn gật đầu nói: - Những cái đó ta đều biết, nhưng ta càng rõ ràng một điểm. Nếu ta không đi Tam trọng thiên, đời này cùng lắm chỉ đến Tam Kiếp đỉnh phong, sau đó lặp lại nhân sinh của gia gia và phụ thân. Nhân sinh như thế quá không thú vị, quá nhàm chán, trước kia nếu không phải gặp được Ngọc Quỳnh, ta sớm đã muốn một mình đi Tam trọng thiên. Giờ đón Ngọc Quỳnh vào cửa, ta không còn tiếc nuối, lại thêm đi theo ngươi nhất định sẽ rất kích thích. Ngươi cũng biết, võ giả muốn thành cường giả tuyệt đỉnh, chỉ có không ngừng trải qua chiến đấu sinh tử, ta có dự cảm đi theo ngươi, sau này ta sẽ có cơ hội đột phá cảnh giới Tứ Kiếp! Cam Lâm tiếp lời, ngữ khí cũng kiên định dị thường: - Lục Ly, ta cũng rất nghiêm túc, cuộc sống ở Thiên Ma Đảo thế nào ngươi cũng biết rồi đấy, ta không muốn cả đời sống dưới đôi cánh bảo bọc của gia gia, ta muốn đi Tam trọng thiên. Nếu ngươi không mang theo ta, vậy ta đành phải đi một mình. - Được rồi! Lục Ly nhún vai nói: - Lúc sắp đi ta sẽ nói trước một tiếng với các ngươi, nếu các ngươi có thể thuyết phục lão gia tử Tần gia và Phủ Ma đại nhân, ta liền mang các ngươi cùng đi. - Một lời đã định! Tần Chiến mặt đầy hỉ sắc, Cam Lâm lại có chút ủ rũ, hiển nhiên đối với thuyết phục Phủ Ma không có lòng tin quá lớn. - Mười năm? Ánh mắt Lục Ly dần trở nên mê mang, thời gian mười năm, chiến lực tổng hợp của hắn liệu có đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong? Mười năm tu luyện thuật luyện cốt, xương cốt hẳn có thể chuyển thành màu đen, đến lúc đó nhục thân không biết đã sánh ngang được với Tam Kiếp đỉnh phong chưa? - Cả Sát Đế Quỷ Trảm nữa, phải nghĩ cách nhiều thêm một hai chuyển! Lục Ly khẽ gật đầu, nếu Sát Đế Quỷ Trảm có thể dung hợp thêm hai loại chân ý, cộng với nhục thân, chiến lực hẳn có thể miễn cưỡng sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong. Mười năm tu luyện thần lực, đoán chừng Thần Thiết sẽ có thể phóng thích toàn bộ uy lực. Nếu lại để Hư Không Trùng Cổ Vương tiến hóa thêm một lần, vậy liền càng hoàn mỹ... Năm tháng như thoi đưa, chớp mắt đã mười năm trôi qua. Tam trọng thiên không phái một ai hạ giới, điều này khiến rất nhiều võ giả Nhị trọng thiên nghĩ không thông. Phượng Hậu và Nguyệt Lượng Hồ Trường Tôn gia đều chịu nuốt cục tức này, đây căn bản không phù hợp lẽ thường. Cường giả Tam trọng thiên không hạ giới, Nhị trọng thiên liền không bị rung chuyển, cũng không dẫn lên sóng gió gì. Thời gian mười năm, trừ mấy đại thế lực lớn tiến hành một trường chém giết trên Thiên Tâm Đảo, một ít tiểu thế lực phát sinh xung đột ra, mười năm qua Nhị trọng thiên yên ắng đến đáng sợ. Tiểu Ma Vương Lục Ly không tìm Phó gia Hắc Viêm Điện Long tộc gây sự, vừa quay về Thiên Ma Đảo liền không đi ra thêm lần nào, cảnh này khiến vô số thế lực thở phào một hơi, chỉ cần Tiểu Ma Vương không đi ra liền sẽ không dẫn phát đại sự. Thiên Thần Bảng đổi mới, Đại Ma Vương biến thành đệ nhất, Tiểu Ma Vương Lục Ly tiến vào top một trăm. Bởi vì Lục Ly phát huy không tính ổn định, sở dĩ tuy có thể giết chết Vân Chiến Thiên và trưởng lão Trường Tôn gia, nhưng Thiên Thần Bảng chỉ xếp hắn hạng sáu mươi. Nếu nhất định phải nói có đại sự gì xảy ra thì là Thiên Âm Cung bán hai trái Huyền Vũ Quả. Chỉ là quả này bán rất lâu, mất tận bốn năm mới bán được, bởi vì không thể sử dùng Thần Nguyên Kim để mua, mà chỉ có thể dùng thiên địa thần dược luyện thể để đổi. Một trái Huyền Vũ Quả có thể tăng trưởng ba vạn năm thọ nguyên, con số này đối với một ít lão bất tử mà nói chính là thần dược. Rất nhiều lão bất tử xuất động, dồn dập tiến vào trong tuyệt địa hiểm địa tìm bảo, cuối cùng bị hai lão bất tử dùng thiên địa thần dược đổi đi. Mười năm trôi qua, Phó gia Hắc Viêm Điện rõ ràng đã suy bại đi nhiều, Long tộc đỡ hơn một chút, chẳng qua người Long tộc không còn xuất thế, trọn cả Long tộc đều phong đảo, nội bất xuất ngoại bất nhập. Mười năm nay, không chỉ không một cường giả hay thiên tài nào gia nhập Hắc Viêm Điện Phó gia, ngược lại còn mất đi mười mấy cường giả và thiên tài. Mấy năm này đệ tử hai đại thế lực đều không dám ra ngoài, thỉnh thoảng đi ra lại bị đệ tử thế lực khác ức hiếp và chế nhạo.
Chương 2897 Mười năm
Điện chủ Hắc Viêm Điện, tộc trưởng Phó gia và đám trưởng lão sầu gần chết. Nhưng dù bọn hắn có nghĩ nát óc cũng không thể tìm ra cách phá cục, chỉ cần Đại Ma Vương còn ở Nhị trọng thiên một ngày, ngày đó hai đại thế lực đều không ngóc đầu lên được, cũng sẽ dần dần tiêu vong. Mười năm nay Tần gia lại càng thêm lớn mạnh, hấp dẫn rất nhiều thiên tài và cường giả tới nương tựa. Tần Chiến lại gần như không hề đi ra, trừ ở nhà tạo người ra thì cắm mặt vào tu luyện. Hai phương diện đều rất có thành quả, sinh hai trai, một gái. Cảnh giới cũng đạt tới Tam Kiếp trung kỳ, chiến lực tổng hợp sánh ngang Tam Kiếp hậu kỳ. Cam Lâm cũng kém không nhiều, vốn không chuẩn bị kết hôn nhưng đến năm thứ hai liền lấy một nữ tử làm vợ. Nữ tử này không phải Thần Nữ đại thế lực, mà là một nữ tử bình thường tại Thiên Ma Đảo, qua mười năm sinh ba đứa con trai, chiến lực cũng đột nhiên tăng mạnh, đạt đến Tam Kiếp hậu kỳ. So với hai người, ở phương diện này Lục Ly kém xa, mười năm tuy Lục Ly thường xuyên cày cấy, thỉnh thoảng còn hạ giới đến Thần Giới gieo hạt, nhưng chẳng một thê thiếp nào mang thai. Từ điểm này có thể thấy, vấn đề quả thực không nằm ở trên thân mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bàn Nhược, mà nằm ở Lục Ly. Vì chuyện này Lục Ly còn tìm mấy người gọi là thần y y thuật cao siêu nhìn xem, nhưng đều không ai nhìn ra vấn đề. Bọn Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng sầu đến bạc tóc, lục Chính Dương còn để Lục Nhân Hoàng đi cưới mấy nữ tử, bằng không e là mạch này phải tuyệt hậu. Lục An tuy là con nuôi, nhưng nói thế nào cũng không phải huyết mạch Lục gia thuần chủng. Phương diện này không được, nhưng về chiến lực Lục Ly lại rất khả quan, mười năm tu luyện thần lực, luyện hóa rất nhiều thiên tài địa bảo, thần đan Lục Ly đã lớn gấp đôi. Hiện tại thúc giục Thần Thiết, uy lực đã có thể đạt tới lớn nhất, sau khi thúc giục vẫn lưu lại được một bộ phận thần lực. Xương cốt chuyển thành màu đen, thuật luyện cốt tiến vào giai đoạn thứ ba, Thần tủy sớm đã luyện hóa xong, Địa Long Dịch cũng luyện xong, thần dược luyện thể các gia tộc đưa tới, bao gồm thiên địa thần dược đến sau Lục Ly dùng Huyền Vũ Quả đổi lấy cũng đều luyện hóa sạch, nhục thân Lục Ly được đến bước nhảy vọt về chất. Theo như lời Phủ Ma, nhục thân Lục Ly đã miễn cưỡng sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong, cũng tức là Tam Kiếp đỉnh phong bình thường hẳn không cách nào oanh sát Lục Ly. Hư Không Trùng và Cổ Vương không tiến hóa thêm lần nào nữa, Lục Ly bí mật đi tìm một ít Độn Thú cường đại, nhưng Hư Không Trùng chỉ phân tách chứ không tiến hóa. Cổ Vương Lục Ly hoàn toàn không hiểu, hắn cũng không tìm thi thể để tế luyện Cổ Vương, tự nhiên càng không khả năng tiến hóa. Phương diện chân ý cũng có bước tiến triển cực lớn, mười năm qua Lục Ly một mực lĩnh hội, đồng thời tới mấy nơi bảo địa tại Thiên Ma Đảo, thành công tham ngộ được một loại chân ý công kích hệ Phong, đồng thời dung hợp vào trong Sát Đế Quỷ Trảm, Sát Đế Quỷ Trảm lần nữa được đề thăng. Đáng tiếc là, chân ý dung hợp lần này có vẻ hơi yếu, bởi thế uy lực Sát Đế Quỷ Trảm tăng lên không nhiều, hiện tại Sát Đế Quỷ Trảm đánh chết Tam Kiếp hậu kỳ hẳn rất dễ dàng, nhưng muốn đánh chết Tam Kiếp đỉnh phong thì vẫn tương đối khó. Hư Không Trùng, Cổ Vương, nhục thân, Sát Đế Quỷ Trảm, Tiêu Dao bộ, Long Dực, Thần Thiết! Mấy thủ đoạn này cộng lại, chiến lực tổng hợp của Lục Ly đã sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong, chí ít Tam Kiếp đỉnh phong muốn giết hắn là điều rất khó. Thần dược đã luyện hóa xong, trong thời gian ngắn không cách nào lĩnh hội chân ý, tu luyện sa vào bình cảnh, trừ thần lực và thuật luyện cốt ra, hắn đã không còn gì để làm. Hôm nay Lục Ly xuất quan, không phải hắn muốn xuất quan, mà là có hai khách nhân tìm tới cửa. Lục Ly đi ra, thấy là Tần Chiến và Cam Lâm, không khỏi cười khổ, xem ra hai người này còn nóng vội hơn cả hắn? - Làm sao? Phủ Ma và Tần lão gia tử đều đáp ứng? Lục Ly bưng chén trà lên, liếc nhìn hai người một lượt, Tần Chiến nhếch môi cười nói: - Đáp ứng, lão gia tử nhà ta chính đang độ tráng niên, mấy đứa đệ đệ đều rất chịu khó, thời gian qua Tần gia cũng phát triển rất nhanh, ta rời đi không ảnh hưởng gì tới Tần gia. - Thế Ngọc Quỳnh thì sao? Lục Ly hiếu kỳ hỏi dò: - Ngọc Quỳnh cũng đáp ứng ngươi đi Tam trọng thiên? Kết hôn mười năm, so với thọ nguyên hai người tới nói thì vẫn đang tính là trong giai đoạn tân hôn yến, Quỳnh tiểu thư cứ vậy yên tâm để Tần Chiến đi Tam trọng thiên? - Nàng ủng hộ ta! Tần Chiến khẽ cười nói: - Nàng biết chí khí của ta, biết ta ở lại Nhị trọng thiên sẽ ngộp chết! - Ngươi thì sao? Lục Ly quay đầu nhìn sang Cam Lâm, kẻ sau lại có chút ủ rũ, chẳng qua rất nhanh liền khoát tay nói: - Lão gia tử đã đáp ứng, chuyện khác không tính là gì. - Hả... Ý Cam Lâm rất rõ ràng, Phủ Ma đáp ứng, nhưng lão cha hắn chắc vẫn chưa đồng ý, còn nữa, vợ con hắn hẳn cũng không vui, chỉ là nếu Phủ Ma đã đáp ứng, chuyện còn lại thật không tính là gì. - Quay về nói một tiếng với đệ muội và bá phụ. Lục Ly khoát tay, hạ quyết tâm nói: - Tháng sau chúng ta xuất phát đi Tam trọng thiên, chẳng qua việc này đừng rêu rao, chúng ta len lén đi, trừ người nhà ra, không được nói cho ai khác. - Được! Tần Chiến và Cam Lâm lập tức hưng phấn đứng dậy, bọn hắn chờ tròn mười năm, cuối cùng cũng sắp thành, trong lòng khó tránh khỏi có chút kích động. Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Lục Ly lại thoáng ưu sầu, việc này hắn còn chưa nói với mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Trì Hi Nhi Lục Nhân Hoàng. Tuy đây đã không phải lần đầu tiên bỏ lại các nàng, nhưng Lục Ly vẫn không biết nên mở miệng thế nào. Thiên Vân Sơn, Thần Khải Điện! Trưởng lão chấp pháp, Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng tề tụ đông đủ, vốn Lục Nhân Hoàng đang bế quan, lại cũng bị Lục Ly kêu lên. Ba người ngồi nhìn Lục Ly, Lục Ly lại không biết nên mở miệng thế nào, vừa đoàn tụ mười năm với người nhà, giờ lại muốn đi, nói thế nào cũng đều có chút bất hiếu. Lục Nhân Hoàng rất hiểu đứa con trai này, thấy hắn muốn nói lại thôi bèn hỏi: - Nói đi, lần này muốn đi đâu? Đi bao lâu?
Chương 2898 Sáu đại hải vực, chín mảnh đại lục
Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, đúng là biết con không ai bằng cha, hắn đứng dậy quỳ gối xuống đất, nói: - Lục Ly bất hiếu, muốn xa nhà một chuyến, cụ thể lúc nào trở về ta cũng không biết. Trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương nhìn nhau, nét mặt cả hai đều thoáng trở nên ngưng trọng, tới Nhị trọng thiên lâu vậy rồi, bọn hắn dần hiểu được phần nào về tình hình về đây, trưởng lão chấp pháp trầm giọng hỏi: - Muốn đi Tam trọng thiên? Lục Ly khẽ gật đầu, Lục Chính Dương lại hỏi: - Không đi không được? - Không đi không được! Lục Ly kiên định đáp, trưởng lão chấp pháp khua tay nói: - Nếu đã không đi không được, vậy ngươi cứ đi đi, chuyện trong nhà ngươi không cần lo. Đám ranh con kia chúng ta hội sẽ trông chừng, sẽ không náo ra đại sự gì đâu. Lục Nhân Hoàng thoáng trầm ngâm một lúc, trên mặt chớp qua một tia hi vọng, dò hỏi: - Là đi tìm Linh nhi? - Phải, cũng không phải! Lục Ly giải thích nói: - Ta đáp ứng Đại Ma Vương giúp nàng đi Tam trọng thiên làm một chuyện, ngoài ra thực lực của ta sa vào bình cảnh, phải đi Tam trọng thiên thử vậy may, à, nhân tiện nhìn xem có thể đón tỷ tỷ về không. - Ừm, đi thôi! Lục Nhân Hoàng phất tay, sau đó như chợt nghĩ đến điều gì, có chút tiếc nuối thở dài: - Đáng tiếc ngươi chưa thể lưu lại hậu đại cho Lục gia, thân thể ngươi rốt cuộc có chuyện gì? Quay đầu hỏi Đại Ma Vương thử xem? - Chuyện này không tiện hỏi... Trên trán Lục Ly gồ lên gân xanh, chuyện thế mà cũng đi hỏi Đại Ma Vương cho được? Nói thế nào Đại Ma Vương cũng là nữ, còn chưa gả cho người khác. Lục Ly nhướng mày, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, nói: - Hay là cha lấy thêm di nương... - Tiểu tử hỗn trướng! Mày kiếm Lục Nhân Hoàng tức thì dựng lên, mặt mo đỏ ửng nói: - Mau cút, đi nói trước một tiếng với thê thiếp! Lục Ly cười đi ra, Lục Nhân Hoàng thấy trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương đều đang nhìn mình, sắc mặt càng thêm lúng túng, chắp tay nói: - Gia gia, phụ thân, ta đi trước tu luyện. - Chờ đã! Lục Chính Dương thử thăm dò: - Nhân Hoàng, chuyện Ly nhi nói, ngươi thật không cân nhắc? ….. Đi vào hậu viện, bước chân Lục Ly thoáng có chút nặng nề, nói chuyện với bọn Lục Nhân Hoàng còn đỡ chút, nhưng với mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết lại khó mà mở miệng. Hắn bước đến hậu viện, lại phát hiện tất cả mọi người đều có mặt, ngồi quanh hậu viện phơi nắng tán gẫu, thấy Lục Ly đi tới, trên mặt chúng nhân lộ ra hỉ sắc, dồn dập đứng dậy. - Đông đủ quá nhỉ, vừa khéo đỡ phải đi gọi từng người. Lục Ly đi tới, tiếp lấy chén trà Trì Hi Nhi đưa tới, nhấp một ngụm, lại không nói lời nào. Trì Hi Nhi và Bàn Nhược có chút buồn bực, Bạch Hạ Sương đi đến sau lưng Lục Ly, bóp vai cho hắn, chỉ có Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết là liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy có gì đó không thích hợp. Qua mãi một nén hương, thấy Lục Ly vẫn không mở miệng, Khương Khinh Linh khẽ thở dài nói: - Phu quân, chuyện gì? Có phải ngươi muốn ra ngoài một chuyến? - Ra ngoài? Bạch Hạ Sương đang bóp vai cho Lục Ly chợt dừng tay lại, trên mặt chớp qua một tia kinh hoảng nói: - Phu quân, ngươi muốn đi đâu? Đi bao lâu? - Ai! Lục Ly thở dài, hắn đến Thần Giới và Nhị trọng thiên, khiến mấy người Bạch Hạ Sương mắc phải chứng lo nghĩ sợ hãi, nghe thấy hắn ra ngoài liền có phản ứng lớn như vậy? Chỉ là việc này Lục Ly há có thể giấu diếm? Hắn miễn cưỡng cười gượng, vỗ tay Bạch Hạ Sương, đồng thời đánh mắt ra hiệu cho Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết an tâm, nói: - Đúng là muốn ra ngoài một chuyến, đi giúp Đại Ma Vương làm chút chuyện. Tới Tam trọng thiên chạy một vòng, làm xong việc liền trở lại. Các ngươi không cần lo lắng, lần này Đại Ma Vương đã an bài xong xuôi, còn có Tần Chiến và Cam Lâm cùng theo, không có gì bất trắc đâu. - Tam trọng thiên ở đâu? Xa không? Bình thường Bạch Hạ Sương không quá quan tâm mấy chuyện này nên căn bản không biết rõ, Trì Hi Nhi cũng không hiểu nhiều, mơ mơ màng màng nhìn sang Bàn Nhược, thần sắc Bàn Nhược Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh lại có chút mất tự nhiên. - Nếu là Đại Ma Vương đã an bài, vậy phu quân đi sớm về sớm. Mãi hơn mười giây sau, Khương Khinh Linh mới cười gượng một tiếng, nhìn Bàn Nhược Trì Hi Nhi một cái rồi nói: - Mọi người đừng quá lo, Cam Lâm chính là cháu trai Phủ Ma đại nhân, còn có Tần Chiến đi cùng, không sao đâu. Lục Ly cảm kích đưa tay nắm chặt tay Khương Khinh Linh, Khương Khinh Linh vô cùng hiểu chuyện, còn giúp hắn trấn an Trì Hi Nhi Bàn Nhược, có vợ như thế còn cầu mong gì nữa? Bạch Thu Tuyết mím môi hỏi: - Phu quân, khi nào thì đi? - Một tháng sau! Lục Ly đứng dậy vỗ vai Bạch Thu Tuyết nói: - Các ngươi cứ ngồi đây, ta đi Thiên Ma Thành diện kiến Đại Ma Vương, trước khi đi nàng có một số chuyện muốn bàn giao. - Đi thôi, phu quân, không cần lo lắng cho bọn ta! Bạch Thu Tuyết đứng dậy nhẹ nhàng ôm Lục Ly một cái, nhoẻn miệng cười, chỉ là ý cười thấy thế nào đều có chút gượng ép. Lục Ly không đành lòng thấy bộ dạng chúng nhân như vậy, cắn răng bước ra ngoài, ngồi truyền tống trận đi Thiên Ma Thành. Được Phủ Ma dẫn đến đảo nhỏ nhơi Đại Ma Vương cư trú, tiểu công chúa béo mập kia không ở đây, chẳng biết đã đi đâu chơi, Lục Ly gặp được Đại Ma Vương trong hoa viên hậu viện. Vẫn là ngồi xếp bằng trong đình, một tay cầm kinh thư, một tay nắm phật châu, lúc Lục Ly đi vào, Đại Ma Vương mở mắt nhìn Lục Ly một cái, khẽ gật đầu nói: - Mười năm tu luyện tới Tam Kiếp đỉnh phong, tính là không sai, chẳng qua Lục Ly ngươi muốn đi con đường Vô Thượng Thần Thể vẫn sẽ rất gian nan. Con đường này càng về sau càng khó, dù là ở Tam trọng thiên, qua nhiều năm vậy rồi, nhưng số người Thần thể đại thành vẫn không quá mười đầu ngón tay. - Con đường nào mà không khó? Lục Ly cười đắng chát, nói: - Đại nhân, ta định tháng sau đi Tam trọng thiên, Cam Lâm và Tần Chiến sẽ theo cùng. Tới Tam trọng thiên, ta nhất định toàn lực giúp đại nhân đổi về Cổ Kinh, nếu không đổi được, ta tuyệt không về Nhị trọng thiên. - Ngồi đi!
Chương 2899 Lên đường
Đại Ma Vương phất tay nói, một chiếc ghế đột ngột xuất hiện, nàng quay sang nói với Phủ Ma: “Ngươi đi xuống trước, ta có một số chuyện muốn dặn dò Lục Ly. Phủ Ma lui xuống, Đại Ma Vương lại không lên tiếng, mà lấy ra một chiếc ngọc giản đưa cho Lục Ly, nói: - Ngươi xem trước, đây là địa đồ Tam trọng thiên, tuy không hoàn toàn chuẩn xác, nhưng đại thể không sai được. Lục Ly vội vàng mở ra ngọc giản, một đạo bạch quang chớp lên, trong đầu hắn hiện ra một bức tranh mênh mông, hắn tử tế tra xét một phen, phát hiện là một bản địa đồ cực lớn. - Sáu đại hải vực, chín mảnh đại lục! Quan sát kỹ càng hơn một nén hương, Lục Ly mới thu hồi ngọc giản, trong mắt khôi phục vẻ tỉnh táo, thoáng có chút hiếu kỳ hỏi: - Đại nhân, Tam trọng thiên rốt cục lớn đến đâu? Đại Ma Vương chuyển động phật châu trong tay, ngẩng đầu trầm ngâm chốc lát mới nói: - Cũng không quá lớn, ừ, nói thế này đi, đại lục nhỏ nhất ở Tam trọng thiên cũng lớn khoảng gấp mười Nhị trọng thiên! - Cái gì? Mặc dù trong lòng sớm có chuẩn bị, Lục Ly lại vẫn bị dọa sợ, Tam trọng thiên có chín mảnh đại lục, đại lục lớn nhất rộng chừng gấp mười đại lục nhỏ nhất. Cũng tức là, đại lục lớn nhất phải rộng gấp trăm lần Nhị trọng thiên? Đấy là chưa nói trong sáu đại hải vực có ba nơi hải vực rộng tương đương với đại lục lớn nhất... Chín đại lục sáu hải vực, đại lục nhỏ nhất cũng lớn gấp mười Nhị trọng thiên, như thế toàn bộ Tam trọng thiên sẽ lớn đến đâu? Lục Ly thực sự không dám tưởng tượng. Nghịch Long Cốc Lục Ly tìm được, Đoạn Kiếm Sơn cũng tìm được, Nghịch Long Cốc ở giữa một mảnh đại lục tên là Phi Hỏa, Đoạn Kiếm Sơn thì ở mặt nam Lẫm Đông đại lục. Tam trọng thiên quá lớn, Lục Ly quan sát một lúc, trừ Nghịch Long Cốc và Đoạn Kiếm Sơn thì hắn không quan tâm tới nơi nào khác nữa, lát sau hắn mới hỏi vấn đề then chốt nhất: - Đại nhân, lúc chúng ta truyền tống tới Tam trọng thiên, sẽ xuất hiện ở đâu? Đại Ma Vương nghĩ nghĩ rồi đáp: - Nếu không có gì bất ngờ, hẳn là ở Tử Dương đại lục, cũng chính là phiến đại lục nhỏ nhất. - Ách? Trên trán Lục Ly hiện đầy gân xanh, Tử Dương đại lục ở mặt nam, Phi Hỏa đại lục nơi chứa Nghịch Long Cốc lại nằm ở trung tâm Tam trọng thiên. Cách nguyên một phiến đại lục và một mảnh hải vực, thế thì phải đi tới khi nào? Đừng nói phải đi mấy ngàn năm đấy nhé? - Đại nhân! Lục Ly hỏi: - Ta phải làm sao mới tới được Tam trọng thiên? Có thể mở ra Vực môn không? Nếu ngồi truyền tống trận, e là phải truyền tống mấy chục mấy trăm năm mất. - Có thể mở ra Vực môn! Đại Ma Vương gật đầu nói: - Chỉ là không gian bên ngoài Tam trọng thiên rất không ổn định, muốn truyền tống ở khoảng cách cực xa, nhất định phải là tế đàn siêu lớn. Có thể kiến tạo tế đàn siêu lớn đều là đại thế lực, ngươi cần nhờ những đại thế lực kia hỗ trợ. Ông! Đại Ma Vương lấy ra một hạt châu nhỏ màu vàng nhạt, đưa cho Lục Ly nói: - Ngươi đi Nghịch Long Cốc, đưa hạt châu này cho người nhà bọn hắn, bọn hắn sẽ giao tông Cổ Quyển kia cho ngươi, sau đó ngươi trở về Tử Dương đại lục, về lại Nhị trọng thiên. Được rồi, ngươi đi xuống đi, Tu La lão nhân đã đi Tam trọng thiên, hắn kiến tạo sẵn tế đàn ở Chúng Sinh Cung, ngươi đi Chúng Sinh Cung nói một tiếng với Lý Tiêu Dao là có thể mượn tế đàn truyền tống để đi Tam trọng thiên. Đại Ma Vương phất tay, nhắm mắt lại, Lục Ly lại không lập tức lui ra mà vuốt vuốt cánh mũi hỏi: - Đại nhân, không có gì muốn chỉ điểm thêm nữa ư? Đối với Tam trọng thiên, hai mắt ta đen thui, cái gì cũng không hiểu. Ta chết không sao cả, chỉ sợ làm lỡ đại sự của đại nhân. - Có gì hay để chỉ điểm đâu? Đại Ma Vương không mở mắt, phất phất tay nói: - Tam trọng thiên cũng tương tự như Nhị trọng thiên, chỉ là địa bàn càng lớn, cường giả càng nhiều, bảo vật kỳ ngộ cũng nhiều, đương nhiên cũng càng nguy hiểm. Nói nhiều mấy đều là vô ích, hết thảy đều là vận mệnh của các ngươi, nếu số mệnh các ngươi không tốt, nói không chừng vừa tới Tam trọng thiên liền chết, ta có dặn dò nhiều hơn nữa cũng là vô ích. Đi thôi, chúc ngươi may mắn, sớm ngày trở về. Lục Ly triệt để nghẹn họng, hắn cảm giác như Đại Ma Vương đang gài mình, tuỳ ý tìm một cái cớ để ném hắn đi Tam trọng thiên, để hắn đi chịu chết. Đại Ma Vương ngứa mắt với hắn vậy ư? Dù không căn dặn điều gì, chí ít cũng phải cho hắn chút bảo vật phòng thân chứ? Đại Ma Vương không nói gì thêm, Lục Ly cũng không tiện hỏi nhiều, đành phải chắp tay đi xuống. Sau khi Lục Ly rời đi, Phủ Ma đi mà quay lại, tới bên ngoài đình, khom lưng nói: - Đại nhân... Tuy Phủ Ma không nói gì, nhưng trên mặt không giấu được vẻ lo lắng, Đại Ma Vương lại không mở mắt mà chỉ khoát tay nói: - Ta biết ngươi lo lắng điều gì, nhưng ngọc bất trác bất thành khí, Tam trọng thiên mới là trung tâm thế giới, bọn Lục Ly mà không đi Tam trọng thiên thì vĩnh viễn không cách nào trở thành cường giả đỉnh cấp nhất ở thế giới này. - Ngươi cũng đừng trách ta không chỉ điểm bọn hắn, hay là cho bọn hắn bảo vật. Ở Tam trọng thiên sự có quá nhiều biến số, chỉ điểm cũng là vô dụng, không bằng cứ để chính bọn hắn đi xông. Về phần bảo vật, hắn đã có một mảnh vỡ Thánh Binh, lại đưa thêm bảo vật, ngươi nghĩ hắn có thể sống được bao lâu ở Tam trọng thiên? Thất phu vô tội, hoài bích có tội, câu nói này ngươi chưa nghe qua? - Đại nhân nói phải! Phủ Ma khẽ gật đầu, không nói gì thêm, nếu đã quyết định để Cam Lâm đi theo Lục Ly tới Tam trọng thiên, vậy liền đừng nghĩ nhiều làm gì, sinh tử thế nào, phải xem vận mệnh ba người bọn hắn. - Ai... Phủ Ma lui xuống, Đại Ma Vương mở mắt, thở dài một hơi thật sâu, lẩm nhẩm nói: - Lục Ly, ngươi đừng trách ta để ngươi cuốn vào, ngươi là Thất Kiếp Thiên Sát, số mệnh ngươi đã chú định, hoặc là lên thẳng mây xanh, hoặc là vĩnh thế trầm luân. Dù ngươi một mực ở lại Nhị trọng thiên, sáu Thiên Sát còn lại cũng sẽ tìm đến, chỉ một Thiên Sát trong Thất Kiếp Thiên Sát có thể sống sót, đây chính là vận mệnh của các ngươi! Sa sa sa!
Chương 2900 Tòa Thần Sơn thứ bảy
Lát sau, Đại Ma Vương lần nữa mở mắt ra, Lục Ly bất ngờ đi mà quay lại, hơn nữa thần tình có chút nhăn nhó. Ánh mắt Đại Ma Vương chớp qua một tia phiền chán, khua tay nói: - Ta nói rồi, không có gì hay để nhắn nhủ cả, cứ đi Tam trọng thiên rồi ngươi sẽ biết. - Không phải việc này! Lục Ly khom mình hành lễ, vẻ lúng túng trên mặt càng đậm, miệng môi mấp máy mấy lần, cuối cùng mới lấy hết dũng khí nói: - Đại nhân, ta cày cấy nhiều năm nhưng vẫn không có hậu đại, chẳng phải đại nhân có thể giúp ta chỉ điểm một phen? - Cày cấy cái gì? Hậu đại? Mới đầu Đại Ma Vương còn thoáng mơ hồ, sau đó nét mặt bỗng chốc trầm xuống, ánh mắt chuyển lạnh nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Hỗn trướng, ngươi không thể để thê tử thụ thai, lại tìm đến hỏi ta? Ta đâu phải nam tử, ngươi tuỳ tiện tìm nam nhân nào đó đi giúp là được. - ... Lục Ly tròn mắt, Đại Ma Vương đùa thế không vui chút nào. Hắn không thể để thê tử mang thai, tìm nam nhân khác hỗ trợ? Vậy đứa con sinh ra còn là con hắn nữa ư? Hắn đâu có muốn đội nón xanh. - Đại nhân ngài lợi hại như vậy, không gì không làm được! Lục Ly vuốt đuôi nịnh bợ, cười bồi nói: - Đại nhân có đỉnh cấp linh dược gì đó không, giúp ta lưu lại đứa con, như thế mấy thê tử của ta cũng sẽ yên tâm phần nào. Dù ta xảy ra chuyện, Lục gia cũng có người nối dõi. Việc này Lục Ly thực sự hết cách, đành phải mặt dày mày dạn đi nhờ Đại Ma Vương. Nếu có thể lưu lại máu mủ, đoán chừng mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết sẽ vui vẻ hơn nhiều, cũng không đến nỗi vì hắn không ở đây mà cả ngày suy nghĩ lung tung. - Việc này ta cũng bó tay hết cách! Đại Ma Vương chăm chú suy nghĩ một lúc, sau đó khoát tay nói: - Đây là vấn đề thể chất của ngươi, ừ, tới Tam trọng thiên ngươi có thể nghe ngóng một phen, nói không chừng có thể có cách giải quyết. - Được rồi! Lục Ly đành chịu chắp tay lui xuống. Trên mặt Đại Ma Vương chớp qua một tia phẫn nộ, ngực lên xuống phập phồng, phải nửa ngày sau mới phun ra một câu: - Thằng ranh con, việc thế này mà cũng đến hỏi ta? Thật tưởng ta không gì không thể chắc? Chẳng qua, hắn không thể khiến nữ tử thụ thai, chắc là vì Thất Kiếp Thiên Sát chi thể. Thể chất nghịch thiên cỡ này, nữ tử quả thực khó mà chịu đựng, khó sinh hậu đại cũng là điều bình thường... Từ Thiên Ma Thành trở về, Lục Ly không tu luyện mà cả ngày bồi cùng mấy người Thu Tuyết Bàn Nhược Trì Hi Nhi, còn tranh thủ thời gian truyền tống tới Thần Giới một chuyến, dặn dò Bàn Vũ Thấm Lăng Thanh Diễn chút chuyện. Một tháng sau, Lục Ly xuất phát, dẫn theo Cam Lâm và Tần Chiến, Phủ Ma đích thân mở ra Vực môn đưa ba người tới Chúng Sinh Cung. - Ha ha! Lý Tiêu Dao đích thân đi ra nghênh đón đám người Lục Ly, khi biết ý đến của Lục Ly, Lý Tiêu Dao cười nói: - Trước khi đi Tam trọng thiên lão tổ tông từng nói qua, Lục Ly ngươi nhất định cũng sẽ đi Tam trọng thiên, lại không ngờ nhanh thế này. Tần công tử và Cam công tử cũng đi? Vừa vặn ba người có thể chiếu ứng lẫn nhau. Lục Ly, lão tổ tông nói qua, tới Tam trọng thiên các ngươi có thể đi tìm hắn, hắn đi sớm mấy năm, hẳn là đã đặt vững chân ở Tử Dương đại lục. - Được! Lục Ly đang lo không biết tìm ai mở ra Vực môn truyền tống đi Phi Hỏa đại lục, Tu La lão nhân là cảnh giới Tứ Kiếp, đi Tam trọng thiên hẳn rất nhanh có thể đứng vững chân, đến lúc đó nhờ Tu La lão nhân hỗ trợ sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Mấy người Lục Ly nghỉ lại ở Chúng Sinh Cung, Lý Tiêu Dao cần bố trí một phen, tế đàn truyền tống đi Tam trọng thiên sớm đã được tu kiến sẵn, nhưng mỗi lần mở ra cần tiêu tốn lượng lượng thần tài, cũng như cần thời gian mấy ngày để chuẩn bị. Mấy ngày đối với đám người Lục Ly không là gì, chúng nhân an tâm nghỉ lại, Phủ Ma mang Cam Lâm đi ra, lần nữa căn dặn một phen. Lục Ly về phòng định ngủ một giấc, để trạng thái đạt tới đỉnh phong. Nhưng về lại phòng, hắn làm thế nào cũng không ngủ được, rốt cuộc sắp phải đi tới một nơi xa lạ, ở đó còn tràn ngập nguy cơ, rất có thể một đi không trở lại. Tử Dương đại lục cách Phi Hỏa đại lục quá xa, phải băng qua một đại lục và một hải vực bát ngát. Lại nói, dù là Tử Dương đại lục cũng rộng lớn vô cùng, tính ra phải gấp mười Nhị trọng thiên. Nếu không thể mở ra Vực môn, phải truyền tống từ thành trì này đến thành trì khác, không biết phải mất bao lâu mới đến nơi. - Nghịch Long Cốc! Lục Ly thì thào, trong tay hiện ra viên hạt châu màu vàng, hắn chăm chú quan sát một phen, trong lòng không khỏi hiếu kỳ, hạt châu này là bảo vật gì? Tại sao chỉ cần lộ ra hạt châu liền có thể đổi lấy Cổ Quyển từ Nghịch Long Cốc. Ông! Lục Ly tùy ý phóng thích thần lực, hạt châu bất ngờ phát sáng, thần niệm Lục Ly theo đó quét vào. Hắn ngạc nhiên cảm ứng một phen, phát hiện hạt châu là một Thần khí không gian, hơn nữa không gian bên trong còn rất lớn. - Cổ Kinh! Rất nhanh, mắt Lục Ly sáng rực lên, trong không gian trống rỗng có một tờ Cổ Kinh, xem ra Đại Ma Vương muốn dùng Cổ Kinh để trao đổi Cổ Quyển với người Nghịch Long Cốc. - Ồ! Lục Ly quét qua không gian xung quanh, phát hiện bên trong còn một chiếc ấn nhỏ, tiểu ấn kia nhìn có vẻ rất quen, hắn trầm ngâm một lát rồi lấy ra tiểu ấn. Tiểu ấn hiện ở trong tay, thoạt nhìn nó như một ngọn núi nhỏ, Thần Văn lấp lánh trên tiểu ấn khá là quen mắt, hắn chăm chú quan sát, tròng mắt đột nhiên co rụt lại. Ông! Hắn lấy ra Thần Sơn, Thần Sơn và tiểu ấn đồng thời sáng lên, sau đó lần lượt bay về phía đối phương, cuối cùng va chạm vào nhau. Không phát sinh nổ tung, chỉ một đạo bạch quang lấp lánh, tiểu ấn biến mất tại bên trong Thần Sơn. - Chủ nhân, đây là tòa Thần Sơn thứ bảy! Tiếng Tiểu Lục truyền âm vang lên trong đầu Lục Ly, Lục Ly ngơ ngác. Cửu Kỳ Sơn có tổng cộng chín tòa, năm đó bị đánh tan, ba tòa còn lại không biết ở đâu. Không ngờ trong hạt châu màu vàng này lại có một tòa. - Đúng rồi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK