Chương 851: Vô thượng bảo địa
Lục Linh chưa hạ lệnh, chúng nhân không ai dám động thủ, mặt trước có mấy tên Nhân Hoàng, bọn hắn không đến nỗi quá mức hốt hoảng.
Một chuyện khiến vô số người chấn kinh xảy ra, đám Hỏa Báo kia sau khi vọt tới phụ cận miệng hẻm núi liền dừng lại, trong độc nhãn dựng thẳng chất đầy vẻ hoảng sợ. Đám Hỏa Báo chỉ cách chúng nhân chừng ngàn mét, lại tựa hồ căn bản không nhìn thấy bọn họ, mà chỉ không ngừng vòng quanh nơi xa...
- Hồ Lang, Khuất Thừa, Mông Thần, Liên Dịch, Hắc Nghê, các ngươi xuất chiến đi!
Lục Linh khẽ vung tay lên, năm đại Nhân Hoàng lao vút ra, phóng tới bên ngoài, dẫn lên đám Hỏa Báo kinh hãi, sau đó dồn dập vây giết lại.
Phanh! Phanh! Phanh!!
Năm đại Nhân Hoàng bóc mở vực trường, chiến đấu liền rất nhẹ nhàng. vực trường có thể áp chế đa phần Hỏa Báo, sau đó bọn hắn chỉ cần lấy ra binh khí chém giết từng con.
- Đóng lại vực trường!
Chờ lúc Hỏa Báo chỉ còn lại gần chừng trăm con, Lục Linh hạ lệnh áp chế vực trường, bằng không liền nhìn không ra sự hung tàn của Hỏa Báo. Nàng để mọi người đứng đây quan chiến, mục đích chính là muốn bọn họ có được nhận biết rõ ràng về chiến lực Hỏa Báo, dù sao Quân Hầu Cảnh cũng không có được vực trường như Nhân Hoàng.
Năm tên Nhân Hoàng đóng lại vực trường, Hỏa Báo lập tức trở nên hung tàn dị thường, con nào con ấy như ảo ảnh lấp lóe chuyển dời quanh thân đám Nhân Hoàng, tốc độ cực nhanh, gai nhọn trên đầu rất sắc bén, móng vuốt cũng sắc lẹm, chỉ vừa khẽ lướt qua trên cánh tay cung chủ Hắc Nguyệt Cung Hắc Nghê liền nhẹ nhàng vách phá bao cổ tay.
Hỏa Báo còn có một điểm rất khủng bố, miệng bọn hắn có thể phun ra khí lưu màu đỏ rực. Những khí lưu kia không có độc, nhiệt độ cũng không cao, lại mang theo một loại ma lực thần kỳ, có thể trói buộc võ giả, khiến độc tác võ giả biến chậm đi nhiều.
Lục Linh thấy được nghi hoặc trong mắt chúng nhân liền giải thích nói:
- Thứ khủng bố nhất của Hỏa Báo này chính là phun ra khí lưu, những khí lưu kia có thể dẫn dắt lực lượng thiên địa, trấn áp địch thủ. Lúc các ngươi chiến đấu với Hỏa Báo, nhất định phải cẩn thận với khí lưu kia, nếu bị khí lưu bao trùm, sợ rằng các ngươi đến cả động đậy đều không làm được.
- Hả...
Hơn nghìn người đều động dung, không ngờ quái thú này lại hiểu được cách dẫn dắt lực lượng thiên địa, thực sự là quá quái dị và khủng bố. Phải biết rất nhiều người tại trường đều chưa từng cảm ngộ áo nghĩa, thế mà quái thú lại đều hiểu được mượn nhờ lực lượng thiên địa?
Lục Linh thoáng ngừng một lát rồi nói tiếp:
- Các ngươi có thể vừa chiến đấu vừa cảm ngộ, đoạn thời gian này ta đã cảm ứng thử qua, lực lượng thiên địa ở nơi đây tựa hồ càng dễ khiên động. Nói cách khác thiên địa pháp tắc nơi này càng thêm rõ nét, hi vọng các ngươi qua đoạn thời gian chiến đấu ở đây đều sẽ cảm ngộ ra được áo nghĩa.
Hoa!
Tròng mắt đám Quân Hầu Cảnh tại trường đều sáng rực, tiếng nghị luận xì xào vang lên không ngừng. Nếu có thể cảm ngộ được áo nghĩa, dù lần này không được phân linh tài, bọn hắn đều cảm thấy lời to.
- Được rồi, mười nhóm chia nhau xuất chiến, đi ra tìm Hỏa Báo luyện tập!
Lục Linh thấy Hỏa Báo chỉ còn lại bốn năm mươi con, liền vung tay để từng nhóm võ giả xông ra hẻm núi. Sau khi bọn họ đi ra rồi, nàng lại dặn dò nói:
- Lúc chiến đấu các ngươi phải phối hợp với nhau, giữ mạng là yêu cầu hàng đầu, trong đại bản doanh có rất nhiều linh dược và trị liệu sư, chỉ cần các ngươi không chết thì đều có thể chữa khỏi!
- Giết!
Chúng nhân nghe được lời này của Lục Linh, ai nấy đều hưng phấn dị thường, có điều kiện bảo hộ tốt như vậy, bọn hắn còn sợ gì? Lập tức cả đám người tung trào sát khí, hóa thành mười mũi nhọn xông vào trong bầy Hỏa Báo.
Lục Ly không lao ra theo mà quay sang nhìn Lục Linh, hiếu kì hỏi:
- Tỷ tỷ, thiên địa pháp tắc nơi này thật sự rõ nét hơn bên ngoài?
- Ừm!
Lục Linh không hề gạt người, nàng ngước mắt nhìn lên cao không nói:
- Ta là thiên địa thần thai, cảm ứng đối với thiên địa pháp tắc sẽ càng thêm nhạy bảo. Ta cảm thấy thiên địa pháp tắc ở chỗ này rõ nét hơn hẳn Vân Châu Bắc Mạc Hoang giới, nói cách khác ở đây sẽ càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa.
Áo nghĩa chính là thể hiện trực tiếp nhất của thiên địa pháp tắc!
Trong thế giới này có đủ loại thiên địa pháp tắc, tỷ như cuồng phong, tỷ như sóng dữ, tỷ như thần lôi, đấy đều là các mặt thể hiện của thiên địa pháp tắc. Nếu có thể từ trong những thiên địa pháp tắc này cảm ngộ ra được áo nghĩa, như vậy liền có thể mượn nhờ lực lượng thiên địa, hình thành nên công kích và thần thông cường đại.
Nếu Hỏa Ngục này quả thật càng dễ cảm ngộ áo nghĩa, như vậy nơi đây chính là một khối vô thượng bảo địa, võ giả sau khi tiến vào Hỏa Ngục thực lực sẽ có bước bay vọt về chất.
Đương nhiên...
Hết thảy mới chỉ là suy đoán của Lục Linh, cụ thể thế nào thì còn cần thời gian đi luận chứng. Dù vậy, trong lòng Lục Ly cũng hưng phấn không thôi.
Mười năm sau, bốn đại thế lực sẽ xâm nhập Bắc Mạc, Vân Châu khẳng định cũng không thể hạnh miễn. Vốn hắn còn đang tính nếu không địch lại thì lui vào Hoang giới, vĩnh viễn cắt đứt liên hệ với Đấu Thiên Giới.
Đây là đường lui sau cùng, cũng là phương án lựa chọn xấu nhất. Rốt cuộc Đấu Thiên Giới là một Đại Thế Giới huy hoàng rực rỡ, trong khi Hoang giới lại chỉ như một chiếc giếng, chúng nhân nhốt mình lại trong đó, còn đóng nắp giếng lại, cả đời đều không thể ra ngoài, điều này đối với tất cả mọi người mà nói thì quả thực là một loại biệt khuất và bi ai
Nếu như...
Trong thời gian mười năm này thực lực bọn hắn có thể được đến phát triển nhảy vọt trong Hỏa Ngục, như vậy thì dù không cách nào hủy diệt bốn đại thế lực, song chỉ cần có thể miễn cưỡng đương cự lại được liền đã tính là sáng tạo kỳ tích. Chờ sau này cường giả Bắc Mạc Vân Châu tiếp tục gia tăng, bọn hắn không phải là không có cơ hội nhập chủ Trung Châu...
Phanh! Phanh! Phanh!
Chiến đấu bên kia vẫn đang tiếp diễn, Lục Ly liếc nhìn một phen, trong lòng thoáng yên tâm. Từng đám cường giả bay giữa không trung, vây quét từng con Hỏa Báo, không hề có gì khó khăn.
Chương 852 Kinh diễm toàn trường
Chương 852: Kinh diễm toàn trường
Võ giả phía Vân Châu rất biết phối hợp, các loại thủ đoạn cùng lúc trút xuống, thoáng chốc liền đánh trọng thương từng con Hỏa Báo.
Lục Ly lại nhìn về phía tiểu đội Bắc Mạc Hoang giới, trong lòng cũng rất mãn ý. Bên này Thái Thản Tộc và Mãnh Tượng Tộc đứng vững trước công kích từ Hỏa Báo, những người còn lại phối hợp phụ trợ tấn công, chẳng mấy chốc đã nhẹ nhàng đánh chết hai con Hỏa Báo.
Rất nhanh, chỉ trong thời gian một nén hương, bốn năm mươi con Hỏa Báo đã bị mười tiểu đội võ giả tiêu diệt sạch, bên này chỉ có một người bị thương, là bị móng vuốt Hỏa Báo đâm trúng, thương thế không tính quá nghiêm trọng.
- Dạ Tra!
Lục Ly phất tay để Dạ Tra tiếp tục dẫn dụ Hỏa Báo tới. Lần này vẫn không dẫn tới quá nhiều, để các tiểu đội có thời gian rèn luyện phối hợp càng nhuần nhuyễn, như vậy một khi Hỏa Báo vọt tới trên quy mô lớn cũng không đến nỗi rối loạn phương tấc, tử thương thảm trọng.
Rất nhanh Dạ Tra liền lại dẫn tới hai ba trăm Hỏa Báo, đám người Mông Thần xông vào trong bầy Hỏa Báo trước, hấp dẫn đại bộ phận hỏa lực, các tiểu đội Quân Hầu Cảnh còn lại thì chia nhau tìm kiếm Hỏa Báo, bắt đầu chém giết.
Lục Ly quan sát một lát, phát hiện tình hình cơ bản ổn định, các tiểu đội đều tiến vào trạng thái, phối hợp cực ăn ý, đánh giết Hỏa Báo hết sức nhẹ nhàng.
Lần trước Mông Thần dẫn theo trưởng lão Thái Thản Tộc tiến vào, rất nhiều người đều bị thương nặng, một tên trưởng lão còn chết đi. Nguyên nhân là bởi bọn hắn không có chuẩn bị, cũng chưa quen thuộc Hỏa Báo, nhất thời rối loạn mới dẫn đến tổn thất thảm trọng.
Hỏa Báo nghiêm cách mà nói thì cũng không tính quá khủng bố, chỉ là khí lưu mà bọn chúng phun ra có chút tà dị. Chỉ cần sớm có chuẩn bị, lại được phối hợp tốt, nhất định sẽ không bị bất ngờ, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng lui ra.
- Thánh Chủ!
Kha Mang dẫn theo mấy tên trưởng lão Thiên Huyễn Tộc đi tới, bẩm báo nói:
- Tộc ta có thể kiến tạo một ít huyễn cảnh, chỉ cần nói cho người của chúng ta biết về bí quyết của những huyễn cảnh này, bọn hắn đều có thể nhẹ nhàng nhìn ra được. Nhưng Hỏa Báo thì lại không, linh trí chúng không phải rất cao, hẳn sẽ không cách nào nhìn thấu huyễn cảnh. Có huyễn cảnh phối hợp, hiệu suất đánh giết Hỏa Báo sẽ được tăng cao, tỷ lệ thương vọng cũng sẽ được giảm xuống.
Lục Ly và Lục Linh liếc nhau, trên mặt đều lộ ra hỉ sắc. Vốn hai người tưởng rằng Thiên Huyễn Tộc chỉ thích hợp phòng thủ, lại không ngờ còn có thể phụ trợ tấn công.
- Tốt!
Lục Ly vung tay nói:
- Kha Mang, ngươi cứ buông tay đi làm, cần linh tài hay nhân thủ hỗ trợ cứ nói với tỷ tỷ ta, sau đó luận công hành thưởng.
- Tạ Thánh Chủ!
Kha Mang bái tạ rồi dẫn người lui xuống, Lục Ly quay sang nhìn Lục Linh một cái nói:
- Tỷ tỷ, chuyện ở đây giao cho ngươi, ta đi đánh giết Hỏa Báo, thuận tiện tu luyện bí thuật một phen.
- Đi thôi.
Lục Linh khẽ gật đầu, mỉm cười nói:
- Đừng cậy mạnh, cẩn thận chút.
Hưu!
Lục Ly lấy ra thần binh Long Đế, tung người nhảy vọt lên Mệnh Luân, bắn thẳng tới đám Hỏa Báo xa xa.
Xưa nay Lục Ly không mấy ưa thích đối với chuyện quản lý và thống soái, trước kia lúc ở Huyết Sát Đảo mọi chuyện đều giao cho Liễu Di, đến sau chuyện ở Thần Vũ đế quốc cũng là giao cho Yên phu nhân, chính hắn rất ít khi nhúng tay.
Bây giờ chuyện ở Hỏa Ngục Lục Ly càng không muốn quản, dù sao nhiều cường giả như vậy, đại đa số đều đến từ Vân Châu. Lục Linh lại là thống soái, soái tài trời sinh, hắn há lại đi nhúng tay cản trở làm gì.
Chính hắn vẫn ưa thích chiến đấu hơn cả, đám Hỏa Báo này lại là đối thủ luyện tay cực tốt, thích hợp cho hắn tu luyện bí thuật Toái Hồn, đương nhiên sẽ không lỡ mất dịp tốt.
Ông!
Hắn phân thân, huyễn hóa ra mười mấy Lục Ly khác nhau, khiến đám đông tại trường dồn dập kinh ngạc nhìn sang. Trừ mấy tên Nhân Hoàng ra, gần như tất cả Quân Hầu Cảnh đều không thể xem ra chân thân, điều này lập tức khiến cho đám Quân Hầu Cảnh Vân Châu không khỏi kinh hãi.
Thật ra chuyện Lục Ly là Đại Quốc Sư ở Vân Vũ đế quốc, rất nhiều người đều không phục. Bởi vì Lục Ly chỉ mới Bất Diệt Cảnh, cảnh giới như vậy thật sự quá thấp, bọn hắn cảm thấy mình chỉ cần tiện tay liền có thể bóp chết.
Nhưng giờ rất nhiều người đã phải thay đổi cách nhìn đối với Lục Ly, chí ít chiêu số mà Lục Ly lộ ra hiện tại đã rất không sai. Trong phân thân này cất chứa lấy áo nghĩa, có thể cảm ngộ được áo nghĩa, há lại là người bình thường.
- Rất tốt!
Lục Ly khóa chặt một con Hỏa Báo, điều khiển mấy phân thân vút tới, phát hiện Hỏa Báo căn bản nhìn không ra đâu là thật đâu là giả, lập tức tự tin tăng nhiều.
Hây
Hắn nhắm đến một con Hỏa Báo, trước là lợi dụng mấy phân thân hấp dẫn chú ý, sau đó mới vung lên thần binh Long Đế nhằm đầu Hỏa Báo trùng trùng phách tới.
Ầm!
Một tiếng trầm muộn vang lên, Hỏa Báo bị đánh rớt từ giữa không trung, lăn lộn vài vòng trên mặt đất, sau đó trực tiếp ngã vật bất động.
- Cái này...
Rất nhiều người đều đang dõi mắt nhìn Lục Ly, muốn xem xem chiến lực của hắn rốt cục bưu hãn thế nào, giờ đây nét mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ kinh hãi. Phải biết năng lực phòng ngự của Hỏa Báo vô cùng cường đại, với thực lực như đám Quân Hầu Cảnh bọn hắn mà vẫn cần muốn phối hợp công kích mấy lượt mới có thể đánh giết, thế mà Lục Ly chỉ chém tới một phát liền nện chết Hỏa Báo?
- Thánh Chủ uy vũ!
Đám người Mông Trí lớn tiếng kêu lên, Lục Ly là Thánh Chủ của bọn hắn, Thánh Chủ có được chiến lực như vậy, bọn hắn đều cảm thấy tự hào từ tận đáy lòng. Vốn phía Vân Châu tới rất nhiều cường giả, bọn hắn có chút không ngẩng đầu được lên, nhưng giờ Lục Ly vừa ra tay liền kinh diễm toàn trường, bọn hắn tự nhiên cũng được một phen mở mày mở mặt.
Lục Ly khẽ cười, lại không quá đắc ý, rất sớm trước đây hắn đã có thể quét ngang Quân Hầu Cảnh, đám Hỏa Báo này thực ra cũng không khác Quân Hầu Cảnh bình thường là bao, hắn nhẹ nhàng đánh giết là điều hoàn toàn có thể hiểu được.
Đầu tiên là vận dụng bí thuật Thoái Hồn, trực tiếp chấn động lực lượng cường đại tiến vào trong đầu Hỏa Báo. Sau đó tung chiêu đánh nát đầu Hỏa Báo, tự nhiên liền có thể một kích trí mạng.
Chương 853 Kinh diễm toàn trường
Chương 853: Kinh diễm toàn trường
Phanh!
Hắn vung lên thần binh Long Đế, nhắm thẳng tới con Hỏa Báo vọt đến bên cạnh, nương theo một tiếng nổ vang trầm muộn, lại một con Hỏa Báo bị nện bay, lăn lộn vài vòng trên đất, rất nhanh liền mất mạng.
Lục Ly càng giết càng hứng khởi, cưỡi Mệnh Luân bay đi, phân thân khắp đầy trời, nơi nơi đều thấy thân ảnh của hắn. Thần binh Long Đế không ngừng vung vẩy, mỗi lần ném ra lại có một con Hỏa Báo mất mạng, hiệu suất không kém gì năm tên Nhân Hoàng.
Đến đây ngay chính mấy tên Nhân Hoàng đều kinh hãi nhìn sang, Mông Thần một mực biết Lục Ly rất biến thái, đám người Khuất Thừa Hồ Lang thì trước kia có chút ngứa mắt với Lục Ly. Nếu không phải là đệ đệ của Lục Linh, sợ rằng bọn hắn đã không thèm nhìn Lục Ly lấy một lần.
Nhưng giờ tận mắt chứng kiến tốc độ đánh giết Hỏa Báo của Lục Ly không hề thua kém bọn hắn, mấy tên Nhân Hoàng không khỏi ngấm ngầm tán thán, hai tỷ đệ này quả nhiên đều là biến thái.
Lục Linh đứng trên miệng hẻm núi, nhìn xuống Lục Ly đang chiến đấu, trên mặt chất đầy vẻ kiêu ngạo. Dù Lục Ly nói qua hắn có thể quét ngang Quân Hầu Cảnh, nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy nàng vẫn không giấu được vui mừng. Tương tự như Lục Ly, đệ đệ này cũng là tất cả đối với nàng.
...
Rất nhanh mấy trăm con Hỏa Báo được dẫn tới đã bị đánh chết, lần này có một ít người bị thương, song đều không quá nghiêm trọng.
Lục Ly lại để Dạ Tra đi dẫn dụ mấy trăm Hỏa Báo, bởi vì Kha Mang đang cùng Thiên Huyễn Tộc bắt đầu bố trí huyễn trận ở bên ngoài, Lục Ly sợ đám người Kha Mang bị thương, bởi thế mới dặn Dạ Tra đừng hấp dẫn quá nhiều Hỏa Báo.
Sau khi bị đánh giết, xương cốt và sừng trên đầu Hỏa Báo đều được thu thập lại, Lục Linh sai người vận chuyển một phần về lại Vân Châu, sau này sẽ mời đại sư luyện khí luyện chế, thử xem có thể luyện chế ra được huyền khí Thánh giai không.
Nếu có thể luyện chế ra được một nhóm huyền khí Thánh giai, Lục Linh chắc chắn sẽ không bán, mà phân cho đám võ giả Quân Hầu Cảnh này. Đến lúc đó chiến lực bọn hắn sẽ được gia tăng rất nhiều, tốc độ chinh phục tiểu thế giới này sẽ càng nhanh.
Chẳng mấy chốc, lại một nhóm Hỏa Báo vọt tới!
Hỏa Báo quanh đây có tận hơn trăm vạn con, nếu cứ một lần dẫn dụ mấy trăm con thế này, phỏng chừng chỉ riêng việc thanh trừ Hỏa Báo đã phải tiêu tốn thời gian rất lâu.
Lục Ly và Lục Linh không dám dẫn dụ Hỏa Báo tới trên quy mô lớn ngay bây giờ, bằng không võ giả bên này tất sẽ tổn thương thảm trọng. Huyễn cảnh còn đang tu kiến, các nhóm còn đang rèn luyện, trước cứ dần dần thích ứng cái đã.
Lục Ly hoàn toàn không để ý tới những người còn lại, một lòng tập trung chiến đấu với Hỏa Báo, trong đầu hắn không ngừng thôi diễn bí thuật Toái Hồn, nghĩ cách làm sao tăng cường sóng chấn động.
Bí thuật Toái Hồn dùng để đối phó Quân Hầu Cảnh đã dư dả có thừa, nhưng đối phó Nhân Hoàng thì rõ ràng vẫn không đủ. Nhân Hoàng quá mạnh, nếu không thể đánh giết chỉ trong một kích, như vậy người chết sẽ là Lục Ly.
Nếu có thể tăng cường sóng chấn động lên mấy chục trên trăm đạo, uy lực nhất định có thể đề thăng mấy lần, chỉ cần để hắn len lén đắc thủ, Nhân Hoàng đều có thể trực tiếp bị đánh chết.
Muốn gia tăng sóng chấn động, nhất định phải cảm ngộ một áo nghĩa mới dung hợp đi vào. Chiến đấu là hoàn cảnh dễ mang đến dẫn dắt nhất, Lục Ly rất trân quý cơ hội này. Bởi thế hắn không quan tâm gì khác mà một lòng giao chiến với Hỏa Báo.
Hắn có thuật phân thân, Hỏa Báo căn bản nhìn không ra đâu là thật đâu là giả, thế nên không cần lo lắng vấn đề an toàn. Mỗi lần thần binh Long Đế chém lại liền đều có thể nhẹ nhàng đánh giết một con Hỏa Báo, thậm chí nhìn hắn ra tay còn nhàn nhã hơn cả năm đại Nhân Hoàng.
Đến sau Dạ Tra giao nhiệm vụ dẫn dụ Hỏa Báo cho Dạ Hổ, chính hắn thì đi thăm dò tình hình trong tộc quần Hỏa Báo. Trước kia hắn cảm ứng được sự tồn tại của Vương tộc trong đàn Hỏa Báo, thế nên lần này hắn muốn xác định xem trong đám Hỏa Báo liệu thật có Thú Hoàng, nếu có thì là bao nhiêu.
Giao chiến diễn ra nguyên một buổi chiều, đến tối Lục Linh hạ lệnh đình chỉ chiến đấu, để mấy tên Nhân Hoàng bảo hộ đám người Kha Mang tiếp tục bố trí huyễn trận.
Chỉ tính riêng buổi chiều đã chém chết ít nhất bốn ngàn Hỏa Báo, bên phía đại quân lại không chết một ai, chỉ có hơn trăm người bị thương, chiến quả rất là khả quan.
Đám người Kha Mang không phút nào ngừng nghỉ, bố trí huyễn trận ngay trong đêm, đến ngày thứ hai rốt cục đã bố trí thành công. Là một đại trận mây mù, phương viên mấy ngàn thước bên ngoài hẻm núi đều bị mây mù bao phủ.
Chẳng qua!
Những mây mù này không thể ngăn cách thần niệm võ giả, đại quân đều là Quân Hầu Cảnh, ai nấy đều có thần niệm, bởi thế không bị ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng Hỏa Báo thì lại bị ảnh hưởng rất nhiều, huyễn trận này sẽ khiến Hỏa Báo xoay vòng ở bên trong, hơn nữa... còn là xoay vòng có quy luật. Nói cách khác, một khi tiến vào ảo cảnh, Hỏa Báo lập tức biến thành tấm bia sống cho chúng nhân diệt sát, hiệu quả tăng nhiều, tính an toàn cũng được gia tăng.
Dạ Hổ nhanh chóng hấp dẫn mấy trăm con Hỏa Báo tới, quả nhiên giống hệt như lời Kha Mang miêu tả, sau khi tiến vào trong mây mù, tất cả Hỏa Báo đều biến thành một đám ngu ngốc mù lòa. Chỉ biết xoay vòng có quy luật ở bên trong, mọi người thì lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng, thần niệm có thể nhẹ nhàng khóa chặt từng con Hỏa Báo, sau đó tiến hành tấn công.
- Không sai, lần này Thiên Huyễn Tộc lại lập công lớn!
Lục Linh âm thầm gật đầu, nàng bắt đầu bài binh bố trận, tách mười đại đội thành một trăm tiểu đội nhỏ hơn, mỗi đội chỉ chừng mười mấy người. Như vậy hành động sẽ càng thêm linh hoạt, tốc độ tiêu diệt sẽ được tăng nhanh.
Có huyễn trận phụ trợ, Lục Linh tin tưởng không cần đến một hai tháng, đại quân liền có thể hoàn toàn chiếm giữ địa bàn Hỏa Báo. Chỉ cần xử lý nốt Thú Hoàng trong bầy Hỏa Báo, thiên tài địa bảo trong khu vực này liền thành đồ trong túi.
Có đại trận Kha Mang bố trí ra, tốc độ tiêu diệt thoáng chốc tăng nhanh. Hiện tại Dạ Hổ chỉ chuyên việc phụ trách dẫn dụ Hỏa Báo tới, thường thường hắn vừa dẫn tới một nhóm, bên này chẳng mấy chốc liền đã tiêu diệt sạch.
Chương 854 Hi vọng
Võ giả Vân Châu vốn là rất địch thị những chủng tộc viễn cổ này, song giờ đây đều đã thay đổi quan niệm. Dù sao cũng là quân bạn, phía chủng tộc viễn cổ cũng có được một tên Nhân Hoàng. Đồng thời Kha Mang quả thực trợ giúp rất lớn, lại thêm có một chủng tộc đặc thù rất lợi hại ở phương diện trị liệu, rất nhiều thương binh đều phải dựa vào bọn hắn mới cấp tốc khôi phục lại được.
Đám người Kha Mang vẫn đang mải miết bố trí những huyễn trận còn lại, bởi vì bọn hắn biết trong tộc quần Hỏa Báo có tồn tại Thú Hoàng.
Mặc dù bây giờ còn chưa kinh động đến Thú Hoàng, nhưng một khi số lượng Hỏa Báo đánh chết tăng nhiều, Thú Hoàng nhất định sẽ phát giác. Kha Mang định bố trí ra một ít viễn cổ thần trận, trợ giúp cho năm đại Nhân Hoàng đánh giết Thú Hoàng.
Lần này cũng là một cơ hội cực tốt cho mấy người bọn Kha Mang rèn luyện, bọn hắn cần tài liệu gì, Lục Linh đều có thể thỏa mãn. Bình thường bọn hắn không dám tùy ý tiêu pha như thế, giờ có người cung cấp tài liệu, bọn hắn tự nhiên phải tranh thủ luyện tập nhiều hơn, nếu có thể bố trí ra được một trong ba đại sát trận, Kha Mang liền có thể trở thành cường giả bày trận số một trong Thiên Huyễn Tộc suốt vạn năm qua.
Lục Ly hoàn toàn không quản mấy chuyện này, hắn chỉ một lòng đánh giết Hỏa Báo, suy xét cảm ngộ bí thuật Toái Hồn. Con người hắn khi tập trung nghĩ ngợi chuyện gì sẽ tập trung dị thường, dù cho trời có sập xuống cũng sẽ không quản, trong tiềm thức của hắn thì Lục Linh sẽ an bài tốt hết thảy mọi chuyện.
Cứ vậy, liên tục kịch chiến tám ngày, số lượng Hỏa Báo bị chém giết đã lên tới trên sáu bảy vạn con. Bên này rốt cục cũng đã xuất hiện tử vong, có hai tên Quân Hầu cảnh không cẩn thận bị đâm xuyên tim, nháy mắt liền tử vong, không kịp đưa về trị liệu.
Đấy cũng là hậu quả của việc đám Quân Hầu Cảnh Vân Châu quá chủ quan, mấy ngày nhẹ nhàng đánh chết khiến chúng nhân khó tránh khỏi có chút lười biếng. Sau khi chết mất hai người, trọng thương một số người, những người còn lại lập tức không dám khinh thường nữa.
Đến ngày thứ chín, một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong chính đang kịch chiến đột nhiên đứng ngây ra đó, trong mắt đầy vẻ mờ mịt. Nếu không phải phụ cận có mấy tên võ giả giúp ngăn chặn công kích từ Hỏa Báo, sợ rằng hắn đã bị giết.
- Ha ha ha ha!
Ngây ra thoáng chốc, tên Quân Hầu cảnh đỉnh phong kia đột nhiên cười to:
- Ta hiểu rồi, ta rốt cục cũng hiểu rồi, cuối cùng ta đã có thể đột phá Nhân Hoàng, ha ha ha ha!
Tên Quân Hầu cảnh đỉnh phong kia bật cười ha hả như người thần kinh, sau đó khoanh chân ngồi xếp bằng ngay đương trường, không quan tâm gì tới xung quanh mà cứ thế trực tiếp nhập định, phải biết xung quanh còn có tận mười mấy con Hỏa Báo.
Hưu!
THân hình Hồ Lang chợt lóe, lao tới ngăn chặn đám Hỏa Báo, đồng thời nói với mười mấy người sau lưng:
- Giờ các ngươi không cần làm gì hết, chỉ tập trung bảo hộ hắn! Lần này lão Lục của Đồ gia lão Lục thật có khả năng rất lớn đột phá Nhân Hoàng.
Lời này của Hồ Lang dẫn lên vô số người động dung, tại trường số lượng Quân Hầu Cảnh đỉnh phong không phải ít, tối thiểu cũng phải trên sáu, bảy trăm người. Những người này đã dừng ở Quân Hầu Cảnh rất nhiều năm, bao gồm cả lão Lục Đồ gia hiện tại đang khoanh chân nhập định kia. Hắn đã dừng ở Quân Hầu Cảnh gần năm mươi năm, không ngờ lần tới Hỏa Ngục này lại có thể đột phá.
“So với bên ngoài, thiên địa pháp tắc nơi này càng thêm rõ nét, hy vọng các ngươi chiến đấu ở đây một đoạn thời gian, ai nấy đều sẽ cảm ngộ được áo nghĩa.”
Trong đầu chúng nhân bất giác hiện lên lời Lục Linh từng nói khi trước, mới đầu còn tưởng là đang gạt người, nhưng giờ đây lão Lục của Đồ gia đốn ngộ, lập tức thiêu đốt lên tâm tư trong lòng mọi người.
Nhân Hoàng...
Quân Hầu cảnh là chư hầu, Nhân Hoàng, đó chính là Đế Vương.
Chư hầu và Đế Vương, đó là chênh lệch một trời một vực, nếu có thể đột phá Nhân Hoàng, chính bản thân hay gia tộc bọn hắn đều sẽ được đến lợi ích to lớn.
Chúng nhân không khỏi hâm mộ ghen tỵ, đồng thời cũng càng thêm nghiêm túc chiến đấu. Một bên chiến đấu một bên đi cảm ngộ pháp tắc thế giới này, nhìn xem liệu có thể cảm ngộ được áo nghĩa nào không.
Muốn đột phá Nhân Hoàng, nhất định phải cảm ngộ áo nghĩa, bằng không căn bản không cách nào đột phá Nhân Hoàng. Vì sao Nhân Hoàng mạnh như vậy, không chỉ là bởi Nhân Hoàng có vực trường, càng quan trọng hơn chính là Nhân Hoàng đều hiểu được áo nghĩa.
Đám đông phấn chấn không thôi, Lục Linh lại không mấy ngạc nhiên. Sở dĩ nàng không về Vân Châu mà một mực tọa trấn ở đây. Chính là bởi nàng cảm ứng được Hỏa Ngục này tương đối đặc thù, dù hiện tại nàng còn chưa quá rõ ràng, vì sao thiên địa pháp tắc trong Hỏa Ngục lại rõ nét đến thế.
Lão Lục của Đồ gia sớm đã bị nàng khống chế linh hồn, nàng không hề có chút nào lo lắng, dù lão Lục Đồ gia có đột phá Địa Tiên, vậy cũng vẫn là phượng nô của nàng. Cho nên nàng thậm chí không hỏi nửa lời, chỉ để Hồ Lang đi ra bảo vệ an toàn cho lão Lục Đồ gia mà thôi.
Lục Ly còn đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình, căn bản không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Dạ Hổ không ngừng dẫn tới Hỏa Báo, Dạ Tra còn chưa trở lại, hẳn là đã tới trung tâm địa bàn Hỏa Báo.
Ngày thứ mười ba, lại có người đốn ngộ, chẳng qua lần này chỉ là một tên Quân Hầu Cảnh trung kỳ. Hắn cũng không nhập định ngay đương trường mà lui về trong hạp cốc, không nói nửa lời, trực tiếp khoanh chân xếp bằng dưới đất, tiến vào nhập định.
Lần này trong lòng ai nấy đều cuộn lên sóng cả ngất trời, mới vẻn vẹn nửa tháng mà đã có hai người đốn ngộ, dù chỉ cảm ngộ áo nghĩa cấp thấp, vậy cũng là áo nghĩa.
Tròng mắt năm đại Nhân Hoàng càng thêm sáng rực!
Nhân Hoàng đột phá Địa Tiên, người ngoài không biết nên đột phá thế nào, chỉ có Nhân Hoàng mới hiểu được. Sau khi đạt tới Nhân Hoàng, phương diện chủ yếu cần tu luyện nhất chính là áo nghĩa, muốn đạt tới Địa Tiên, ít nhất phải cảm ngộ áo nghĩa bát phẩm, bằng không căn bản không khả năng bước đến cảnh giáo đỉnh cấp kia.
Ở trong mắt người ngoài, áo nghĩa là thứ vô cùng khó để cảm ngộ, cả đời có thể cảm ngộ một hai áo nghĩa cấp thấp đã là tốt lắm rồi.
Chương 855 Luân Hồi Cung phục thù
Chương 855: Luân Hồi Cung phục thù
Bên ngoài còn có một quan niệm, áo nghĩa chỉ có thể cảm ngộ một lần, điều này thật ra là sai lầm.Tải ebook truyện full tại: Zalo 0911009467
Chỉ có Nhân Hoàng mới hiểu được, giữa áo nghĩa với nhau hoàn toàn có thể dung hợp, mấy áo nghĩa cấp thấp có thể dung hợp lại thành áo nghĩa cao cấp. Muốn trở nên mạnh hơn, ngươi cần phải cảm ngộ áo nghĩa mạnh hơn.
Nghe nói điện chủ Thí Ma Điện là cường giả duy nhất trên thế giới này cảm ngộ được áo nghĩa cửu phẩm. Sở dĩ hơn ngàn năm qua không ai có thể lay chuyển địa vị của hắn, cũng là bởi vì không ai cảm ngộ được áo nghĩa cửu phẩm.
Nếu năm đại Nhân Hoàng có thể cảm ngộ được áo nghĩa trong thế giới này, thực lực tuyệt đối sẽ cấp tốc đề thăng, nói không chừng đột phá Địa Tiên không phải chỉ còn là mộng tưởng.
- Ha ha ha!
Lại qua ba ngày, lão Lục Đồ gia đột nhiên mở mắt. Hắn tung người bay vụt lên, bắn thẳng đến hẻm núi, trên mặt chất đầy vẻ cuồng hỉ.
Tròng mắt đám người Hồ Lang sáng lên, Hồ Lang lớn tiếng nói:
- Lão Lục, ngươi sắp đột phá?
- Nhanh rồi!
Lão Lục Đồ gia bỏ lại hai chữ, tung người bay vụt vào trong hẻm núi, xông vào đại bản doanh, rõ ràng là chuẩn bị xung kích Nhân Hoàng Cảnh.
Ông!!
Ánh mắt vô số người sáng rực lên như sao trời, vừa hâm mộ lại vừa đố kỵ, ai nấy đều càng thêm liều mạng, hi vọng có thể là người cảm ngộ áo nghĩa tiếp theo.
- Người đâu!
Lục Linh khẽ kêu một tiếng, chỉ vào một tên võ giả Vân Thủy Điện nói:
- Đưa tin về cho Đồ Nghịch, để hắn triệu tập toàn bộ con em thiên tài Vân Châu, đưa hết vào đây, để bọn họ tu luyện ngay trong sơn cốc này.
Thiên địa Huyền khí nơi đây nồng đậm, dễ dàng cảm ngộ thiên địa pháp tắc, tuyệt đối là bảo địa tu luyện. Vân Châu có rất nhiều đệ tử thiên tài, một khi đưa vào nơi này, tốc độ tu luyện sẽ càng tăng nhanh.
- Đáng tiếc...
Lục Linh khe khẽ thở dài, nếu cho các nàng thêm thời gian mấy chục năm, các nàng nhất định có thể bồi dưỡng ra một nhóm Địa Tiên và rất nhiều Nhân Hoàng, đến lúc đó há lại sẽ e ngại Luân Hồi Cung.
Thời gian mười năm rốt cục vẫn quá ngắn, dù đám người Hồ Lang không ngừng có đột phá, cũng rất khó thành tựu Địa Tiên. Lui một vạn bước mà nói, dù đột phá Địa Tiên, sợ rằng vẫn chưa là đối thủ của bốn đại thế lực.
Chẳng qua có được Hỏa Ngục, các nàng liền tính là nắm trong tay một khối vô thượng bảo địa, có được hi vọng đối kháng với bốn đại thế lực.
Một tháng sau!
Hỏa Báo đã bị thanh tiễu trên bốn mươi vạn con, có huyễn trận của Thiên Huyễn Tộc, tốc độ tiêu diệt tăng nhanh. Bên này chỉ chết đi mười mấy tên Quân Hầu Cảnh, riêng số bị thương có vẻ tăng cao, nhưng Lục Linh đã chuẩn bị rất nhiều linh dược, dù gãy tay đứt chân đều có thể mọc lại, hoàn toàn không thành vấn đề.
Tiêu diệt nhiều Hỏa Báo như vậy vốn đã nằm trong dự liệu của mọi người, không có gì đáng để hớn hở cả. Khiến phần đông chúng nhân phấn chấn chính là, sau một tháng tổng cộng đã có mười một người hoặc nhiều hoặc ít được đến cảm ngộ, lão Lục của Đồ gia cũng thuận lợi đột phá Nhân Hoàng, thậm chí có người còn cảm ngộ áo nghĩa lục phẩm.
Đối với Quân Hầu Cảnh mà nói, đột phá tiểu cảnh giới không đáng để mừng, bởi vì chỉ cần có đầy đủ thiên tài địa bảo, tư chất không tính kém, ai cũng có thể đạt tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong.
Chỉ có áo nghĩa mới là quan trọng nhất!
Không thể cảm ngộ áo nghĩa cường đại, liền không cách nào đột phá Nhân Hoàng cảnh. Áo nghĩa cường đại ở đây phải là áo nghĩa tiêu chuẩn ngũ phẩm trở lên, nói cách khác, tối thiểu phải cảm ngộ được áo nghĩ ngũ phẩm mới có tư cách đột phá Nhân Hoàng Cảnh.
Một tháng, mười một người cảm ngộ áo nghĩa, một người đột phá Nhân Hoàng!
Chuyện này nếu là truyền đến Trung Châu, sợ rằng trọn cả Trung Châu đều sẽ sôi trào. Mười hai Vương tộc sẽ không tiếc bất kỳ giá nào cướp đoạt cho bằng được khối vô thượng bảo địa này.
Đương nhiên...
Vì sao Hỏa Ngục lại dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa đến vậy? Nơi này rốt cục ẩn giấu bí mật gì? Những nghi hoặc đó cứ quanh quẩn trong đầu tất cả mọi người, mặc dù Lục Linh đã giải thích, nhưng chừng đó vẫn chưa đủ giải đáp hết nghi hoặc.
Vì sao thiên địa pháp tắc nơi này lại rõ nét như thế? Hỏa Ngục này đến cùng là tồn tại thế nào? Vấn đề đó đáng để tất cả mọi người đào sâu suy nghĩ, nếu có thể đào móc ra được bí mật về nơi này, phỏng chừng số người cảm ngộ áo nghĩa sẽ càng nhiều.
Dạ Tra mang về một tin tức khiến chúng nhân đều sa vào trầm tư.
Dạ Tra kiếm được một trái linh quả, loại linh quả này rất bình thường, ở Trung Châu và Bắc Mạc Vân Châu đều có, tên là Hỏa Vân Quả. Quả này rất khó trưởng thành, ngàn năm mới sẽ lớn thêm gấp đôi, dù sinh trưởng vạn năm cũng chỉ to chừng bàn tay.
Nhưng mà!
Hỏa Vân Quả Dạ Tra mang về lại lớn bằng thân người, tính ra thời gian trái Hỏa Vân Quả này sinh trưởng ít nhất phải mười vạn năm trở lên.
Mười vạn năm trước, trong kỷ nguyên nhân loại thì còn là thời trung cổ, khi đó Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc còn ở tây nam bộ Trung Châu, uy danh hiển hách.
Khi ấy, không chỉ hai tộc, rất nhiều chủng tộc viễn cổ đều rất cường đại, Nhân tộc mặc dù có được địa vị bá chủ ở Trung Châu, song vẫn chưa thể triệt để chiếm giữ toàn bộ Trung Châu.
Đây là một loại quả bình thường!
Một trái cây sinh trưởng ở nơi rất bình thường, nếu không phải Dạ Tra cảm thấy nó giống Hỏa Vân Quả thì chưa hẳn đã ngắt xuống. Nếu nó sinh trưởng ở trong tuyệt địa, hoặc ở nơi vô cùng kín đáo nào đó, liệu sẽ còn tồn tại thêm bao nhiêu năm? Năm mươi năm... trăm vạn năm?
Trọn cả Đấu Thiên Giới từ khi có kỷ nguyên đến nay mới chỉ chừng trăm vạn năm, không ngờ Hỏa Ngục này lại có thể đã tồn tại cả trăm vạn năm? Điều đó khiến chúng nhân không khỏi cảm thấy quá khó mà tin tưởng.
Thời gian tồn tại của tất cả tiểu thế giới từng biết đều sẽ không quá lâu, tiểu thế giới có lịch sử lâu đời nhất mà Trung Châu từng phát hiện cũng chỉ có mấy chục vạn năm.
Hơn nữa...
Sau khi mọi người suy đoán ra Hỏa Ngục tối thiểu phải có lịch sử trăm vạn năm, ai nấy lại đều không thấy kỳ lạ.