Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2801 Long Thí Thiên
Phùng Nhất Mã bị Phủ Ma trấn áp, hoàn toàn không động đậy được, trên mặt lộ ra vẻ ủy khuất, nói: - Phủ Ma đại nhân, không phải ta muốn động thủ, là Lục Ly động thủ tấn công trước, ngươi nhìn chưởng ấn trên mặt ta đây này. - Xảy ra chuyện gì? Phủ Ma nhướng mày, đảo mắt nhìn sang Lục Ly, sau đó lại quét nhìn ba người Cam Lâm một lượt. Lục Ly đi ra, chắp tay nói: - Phủ Ma đại nhân, xin lỗi, ta lỡ tay! Cam Lâm không lên tiếng, lại bí mật truyền âm cho Phủ Ma, hắn là cháu trai Phủ Ma, trước nay cũng không phải người thích gây chuyện. Phủ Ma nghe xong, ánh mắt chợt chuyển lạnh, nói: - Phùng Nhất Mã, bắt đầu từ hôm nay ngươi ở yên trong phòng chờ đợi. Nếu dám đi ra nửa bước, sau này không cần về lại Thiên Ma Đảo nữa. - Ta... Phùng Nhất Mã biến sắc, vội giải thích nói: - Phủ Ma đại nhân, chuyện này thật không phải ta gây sự, là Lục Ly... - Câm mồm! Trên thân Phủ Ma tán phát uy áp nồng đậm, hệt như một con hổ già phát nộ, hắn lạnh giọng nói: - Lại nói thêm nửa câu, ngươi lập tức cút khỏi nơi này, thích đi đâu thì đi! - Vâng! Phùng Nhất Mã không dám nhiều lời, thành thành thật thật về lại phòng mình, không nhìn Lục Ly Cam Lâm Y tiểu thư lấy một lần. Chẳng qua trong mắt hắn lại chất đầy vẻ oán độc, băng lãnh không khác gì một con rắn độc. - Lục Ly! Đợi Phùng Nhất Mã tiến vào phòng, Phủ Ma mới nói với Lục Ly: - Gia gia Phùng Nhất Mã từng cùng theo Đại Ma Vương nam chinh bắc chiến, đến sau tử trận. Đại Ma Vương sinh lòng áy náy, bởi thế mới chiếu cố hậu nhân nhà hắn, lần này nể mặt ta, đừng chấp nhặt với hắn làm gì. - Ta nghe đại nhân. Lục Ly chắp tay nói: - Ừm, lần này ta động thủ trước cũng là có chỗ không đúng! - Sắp phải tỷ võ, tiểu tử Cam Lâm này có thể tiến vào top ba mươi, ta đã rất hài lòng. Phủ Ma đi tới, vỗ vỗ lên vai Lục Ly nói: - Lần này có thể lấy được xếp hạng càng cao hay không liền dựa hết vào ngươi, Địa Ngục Sát Thần tiếng tăm lừng lẫy ở Nhị trọng thiên, ngươi đừng làm chúng ta thất vọng nhé, ha ha ha! Luận võ lần nữa bắt đầu, trên vạn người chỉ còn lại ba mươi người, ba mươi người này không ai là kẻ yếu, trừ Lục Ly ra thì đều toàn là Thiên Thần Tam Kiếp, không phải Thần Tử đại thế lực thì cũng là nhân vật đại biểu của gia tộc ẩn thế. Trong ba mươi người chỉ có năm nữ tử, nữ tử có thể tu luyện tới cấp này không ít, nhưng nữ tử chiến lực mạnh lại tương đối hiếm thấy. Rốt cuộc tiểu thư đại gia tộc thường thường đều là cành vàng lá ngọc, không thường xuyên tham gia chiến đấu sinh tử giống như nam tử, nữ tử như Mộng Vân tiểu thư vẫn là số ít. Một người nếu cảnh giới hoàn toàn cao hơn đối phương, có thể bằng vào chiến lực cường đại đè ép đối thủ, đền bù kinh nghiệm chiến đấu không đủ. Nhưng lúc cảnh giới chênh nhau không nhiều, kinh nghiệm chiến đấu là yếu tố vô cùng then chốt. Bởi thế thường thường không mấy nữ tử sẽ là cường giả, như Đại Ma Vương tính là phượng mao lân giác, mấy vạn năm khó tìm được một người. Điều này thực ra rất dễ hiểu, tỉ như một tiểu thư chân yếu tay mềm, người khác dùng ngôn từ vũ nhục nàng, tấn công ngực nàng, như thế, nữ tử thường thường sẽ rất phẫn nộ. Song phương đối chiến, một khi có người mất đi lý trí, liền rất dễ lộ ra sơ hở, khả năng để kẻ bắt lấy tấn công cũng nhiều lên, tỉ lệ chết đi tương đối lớn. Một võ giả muốn trở thành cường giả, nhất định phải trải qua máu và lửa tẩy lễ, bởi thế nữ tử trở thành cường giả là điều rất hiếm thấy. Ba mươi người đứng trên quảng trường, bốn phía là mấy vạn người vây xem, trừ Lục Ly và thanh niên Đông Ma Cung ra, ba mươi người này về cơ bản đều là đối tượng cho các gia tộc kết giao. Vì sao không ai kết giao Lục Ly và thanh niên Đông Ma Cung, điều này cũng rất dễ hiểu. Ở trong lòng chúng nhân, thanh niên Đông Ma Cung đã là người chết, riêng Lục Ly hiện tại còn tính là tạm thời an toàn. Nếu Phủ Ma mang theo hắn mở ra Vực môn về lại Thiên Ma đảo, như vậy còn có thể sống thêm một đoạn thời gian. Nhưng lần này Lục Ly cũng phạm chúng nộ, đoán chừng sớm muộn sẽ bị người chém giết. Nếu hai người bọn hắn đều tất chết không nghi ngờ, còn có vô số cừu gia, tự nhiên không mấy ai nguyện đến kết giao. - Lục Ly, cẩn thận danh sách năm người ta đưa ngươi lúc trước! Tần Chiến đột nhiên truyền âm tới, Lục Ly quét mắt nhìn về phía năm người kia, năm người này đều là con em đại tộc ẩn thế, có hai người đến giờ vẫn không biết là gia tộc nào, chỉ biết là con em đại tộc ẩn thế. - Rút thăm phân tổ, tuyển ra top mười lăm. Lão giả trấn thủ mở miệng nói, nghe đến đây Lục Ly lại có chút hiếu kỳ, sau khi tuyển ra mười lăm người thì tiếp tục luận võ kiểu gì? Biến thành số lẻ rồi, chẳng lẽ sẽ có người may mắn không cần luận võ? Hắn nghĩ nghĩ một lúc liền bèn truyền âm cho Cam Lâm, kẻ sau giải thích nói: - Trong top mười lăm có một người không cần luận võ, trực tiếp tiến vào top tám. - Còn có việc này? Lục Ly thoáng kinh ngạc, người kia đúng là may mắn. Cam Lâm cười truyền âm giải thích nói: - May mắn cũng là một phần thực lực, hơn nữa, top tám đều là cường giả, nếu không có thực lực thì cũng chỉ dừng bước ở top tám thôi! - Cũng phải... Lục Ly khẽ gật đầu, top mười lăm và top tám thực ra không khác gì nhau, cũng chỉ có một lần tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, thời gian cũng là một năm, trừ phi có thể tiến vào top ba, hoặc thành số một. Bắt đầu rút thăm, Lục Ly lần nữa khấn nguyện, Cam Lâm cũng khấn nguyện, hi vọng đừng gặp phải đối thủ quá mạnh. Có thể tiến vào top mười lăm cũng tính là được tiếng thơm, chí ít Phủ Ma sẽ được một phen nở mặt nở mũi. Lục Ly nắm lấy một bong bóng thần lực, bóp nát, nhìn lướt qua phát hiện là số bảy. Lập tức đảo mắt nhìn sang những người bên cạnh, rất nhanh trong mắt hắn hiện lên vẻ thất vọng, bởi vì hắn không đối đầu Vân Khai Nguyệt, chẳng qua cũng không có đối đầu thanh niên Đông Ma Cung hay Doãn Thanh Ti. - Là hắn... Sắc mặt Lục Ly thoáng hiện vẻ ngưng trọng, người hắn đối đầu chính là đệ tử một đại tộc ẩn thế, người này họ Long, tên Thí Thiên.
Chương 2802 Long Thí Thiên
Mấy vạn năm trước, Long gia từng uy danh hiển hách, còn xưng bá một mảnh hải vực rộng lớn ở mặt bắc Nhị trọng thiên. Đến sau gia đạo sa sút, biến thành gia tộc ẩn thế, nghỉ ngơi dưỡng sức vài vạn năm, ngàn năm gần đây mới không ngừng có đệ tử xuất thế. Những tin tức này đều không quan trọng! Quan trọng là, người này có tên trong danh sách Tần Chiến đưa cho hắn. Nghe nói người này bị Hắc Viêm Điện và Phó gia đón mua, yêu cầu chém giết hắn. Lục Ly và người kia liếc nhau một cái, lập tức xác định điểm này, bởi vì ánh mắt người này nhìn hắn mang theo sát ý nhàn nhạt... Sinh tử chiến! Lục Ly không sợ, chỉ là cảm thấy có chút xui xẻo, vì sao không đối đầu Vân Khai Nguyệt luôn cho rồi? Nếu lần này bị đào thải, hắn liền hết cơ hội đối chiến cùng Vân Khai Nguyệt. Bởi thế hắn tất phải thắng! Lục Ly quét mắt nhìn Cam Lâm, phát hiện vận khí tiểu tử này đỏ đến phát tím, không ngờ chỉ phải đối mặt một vị tiểu thư. Tiểu thư này là một Thần Nữ, cảnh giới rất cao, đoán chừng đạt tới Tam Kiếp hậu kỳ, nhưng dù sao cũng là nữ tử, Cam Lâm có ưu thế trời sinh. - Lần rút thăm này... Lục Ly liếc nhìn những người còn lại, trong lòng không khỏi có chút hoài nghi, chẳng lẽ rút thăm đã được định sẵn... Vân Khai Nguyệt Doãn Thanh Ti và thanh niên Đông Ma Cung đều không đối đầu nhau, ba người phân biệt đối đầu với ba người còn lại. Ở trong lòng Lục Ly, ba người này là đối thủ mạnh nhất, nếu trong ba người có hai người phải đối mặt với nhau, như vậy chí ít sẽ có một người bị đào thải, hắn liền đỡ đi một đối thủ đáng ngại. Đương nhiên, nếu Vân Khai Nguyệt bị đào thải, vậy hắn liền không còn cơ hội giết chết đối phương, thế tính ra chưa hẳn là chuyện tốt. - Được rồi, phân tổ hoàn tất, chia nhau tiến vào chiến trường đi. Lão giả trấn thủ Hỗn Độn Đảo mở miệng nói, sau đó lại bổ sung thêm một câu: - Ba mươi người các ngươi đều là tinh anh của Nhị trọng thiên, đều là hi vọng tương lai của các tộc, bởi vậy nếu như không cần thiết, tốt nhất vẫn nên hạ thủ lưu tình, đừng thương đến tính mạng đối phương. Tu hành không dễ, giữ lấy thiện tâm. Mặc dù lão giả nói vậy, nhưng ba mươi người tại trường đều không quá để ý. Nếu không có thù thì cần gì phải loạn giết người, làm vậy sẽ chỉ gây thù chuốc oán cho gia tộc. Còn nếu có thù, vậy thì chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình, cái lúc này ngươi không chết chính là ta vong. - Đi thôi! Lục Ly vẫn chọn chiến trường khi trước, nơi đây sớm được hắn bố trí sẵn Phong Thần đạo trường, mặc dù lúc đối phó Mộng Vân vô dụng, nhưng vạn nhất có thể áp chế tên Long công tử này một phen thì sao? - Không được! Long Thí Thiên kia lại mở miệng nói: - Ta hi vọng đổi chiến trường khác, tới nơi nào đó mà hai chúng ta đều chưa đi qua, như thế mới thật sự công bằng. Lục Ly nhíu mày, xem ra tên Long Thí Thiên này rất cẩn thận, hắn nhún vai nói: - Được thôi, cứ tự nhiên. Long Thí Thiên tuỳ ý chỉ vào một truyền tống trận nói: - Đi nơi này, nơi này ta cũng chưa tiến vào qua! Hưu! Dứt lời, thân hình Long Thí Thiên chợt lóe, dẫn đầu đi vào. Lục Ly ngấm ngầm đề phòng, đuổi theo bước chân người kia, lúc sắp bước vào truyền tống trận, trong đầu hắn chợt vang lên tiếng truyền âm: - Lục Ly, người này động sát tâm với ngươi, ngươi phải chú ý cẩn thận. Đây là Phủ Ma truyền âm, Lục Ly quay đầu nhìn Phủ Ma trên khán đài một cái, khẽ gật đầu, tung mình tiến vào trong truyền tống trận. Đi vào, Lục Ly lập tức phóng thích Long Dực, cũng may Long Thí Thiên không vừa tiến vào liền tấn công, mà đứng nguyên ở đó, chờ Lục Ly chuẩn bị xong xuôi. Lục Ly đứng cách trước mặt Long Thí Thiên mấy trăm dặm, nghĩ nghĩ rồi trầm giọng quát to: - Long công tử đúng không, Hắc Viêm Điện và Phó gia ra giá mạng ta bao nhiêu? - Ách? Long Thí Thiên không nghĩ tới Lục Ly sẽ hỏi thẳng thế này, ánh mắt hắn thoáng lấp lánh, nói: - Ngươi nói cái gì ta nghe không hiểu, đừng nói nhảm làm loạn đạo tâm ta, chẳng nghĩa lý gì đâu. Địa Ngục Sát Thần, hôm nay ta phải đánh bại ngươi, dương uy cho Long gia. - Chờ đã! Sau khi tiến vào Lục Ly lập tức để Huyết Linh Nhi chui xuống lòng đất, hắn chủ động mở lời là vì kéo dài thêm một chút thời gian, để Huyết Linh Nhi bố trí Phong Thần đạo trường. Thế nên hắn mới quát khẽ nói: - Long công tử, chúng ta có thể đàm phán một lúc được không? Tỉ như ngươi đơn phương nhận thua chẳng hạn? Ta có thể cho ngươi một ít thiên địa thần dược hoặc Thần Nguyên Kim. - Ta nhận thua? Long công tử hơi ngớ, sau đó giễu cợt cười nói: - Địa Ngục Sát Thần, ngươi tưởng ta muốn ăn cơm mềm chắc? Ngươi nghĩ rằng Long gia chúng ta Long gia sẽ thiếu chút thiên địa thần dược hay Thần Nguyên Kim kia? - Vậy ngươi muốn cái gì? Lục Ly hỏi ngược lại, dù sao cũng là câu kéo thời gian, nói nhảm càng nhiều càng tốt. Dù Long Thí Thiên có muốn Thánh Binh, Lục Ly cũng có thể chém gió với hắn một lúc. Tròng mắt Long công tử khẽ đảo, hắn trầm giọng nói: - Nếu ngươi có thể đưa ta ba trái Huyền Vũ Quả, việc này không phải là không thể bàn. - Ba trái? Trong lòng Lục Ly khẽ động, xem ra Long công tử động tâm, nhà hắn chắc có lão bất tử nào đó thọ nguyên sắp hết, bởi thế lúc này hắn mới không tiếc nhận thua, cũng phải muốn có được Huyền Vũ Quả. Thực tế cũng là như vậy, gia tộc Long Thí Thiên có hai lão bất tử sắp chết, nếu Lục Ly có thể cho hắn hai trái Huyền Vũ Quả, hắn quả thật sẽ cân nhắc nhận thua. Rốt cuộc hắn đã giành được cơ hội tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, khả năng tiến vào top năm cũng không lớn, có thể lấy được Huyền Vũ Quả, nhận thua lại đã làm sao? Còn về thứ Hắc Viêm Điện và Phó gia đưa cho, hắn trả về là được, Hắc Viêm Điện và Phó gia lại có thể làm gì được hắn? - Ba trái thì nhiều quá! Lục Ly trầm ngâm chừng nửa nén hương mới mở miệng đáp nói: - Một trái, ta cùng lắm chỉ có thể cho ngươi một trái, ta có hai trái, chính ta cũng phải giữ một trái. - Ha ha, mạng ngươi chỉ đáng một trái Huyền Vũ Quả? Trên thân Long Thí Thiên dâng trào sát khí, lạnh giọng nói: - Hai trái, không đủ thì đứng nói nhiều, trực tiếp khai chiến đi.
Chương 2803 Biến thân
- Chờ chút, đừng nóng! Lục Ly lần nữa giả bộ trầm tư, tròng mắt khẽ động, nét mặt âm tình bất định, như thể trong lòng đang suy nghĩ lung lắm. Long Thí Thiên cũng không thúc giục, trong lòng dâng lên một tia hi vọng, nếu có thể cầm được hai trái Huyền Vũ Quả, chuyến này liền hoàn mỹ. - Được rồi, chủ nhân, đã bố trí xong! Một nén hương sau, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên, vẻ quấn quít trên mặt Lục Ly tan biến, hắn ngẩng đầu nhìn Long Thí Thiên nói: - Long công tử, sau một hồi suy nghĩ nghiêm túc, ta quyết định một cọng lông cũng không cho ngươi, trận chiến này nếu ngươi không nhận thua, sống chết tự chịu! - Ách? Long công tử hơi ngớ, sao thái độ trước với sau của Lục Ly khác biệt lớn vậy? Rất nhanh, sắc mặt hắn chuyển thành màu gan heo, đây là Lục Ly đang đùa hắn, hắn lập tức nổi giận lôi đình, trong tay hiện ra một thanh bán nguyệt kịch, phẫn nộ lao tới Lục Ly. - Giết! Cả người hắn như cuồng long phóng đến chỗ Lục Ly, trên thận cuộn trào sát ý, tròng mắt đỏ ngầu, giận không thể át. - Tốt! Thấy Long Thí Thiên cuồng bạo như thế, tựa hồ đã phần nào mất đi lý trí, Lục Ly không khỏi đại hỉ. Hắn âm thầm chuẩn bị, trận chiến này hắn phải tốc chiến tốc thắng, nếu Phong Thần đạo trường hữu dụng, hắn sẽ dành cho Long Thí Thiên công kích như cuồng phong bạo vũ, khiến đối phương thất bại thảm hại, không cách nào trở mình. Long Dực chớp động giả bộ lui lại, mắt gắt gao nhìn chằm chằm Long Thí Thiên. Đợi lúc Long Thí Thiên xông vào trong Phong Thần đạo trường, hắn lập tức hạ lệnh: - Huyết Linh Nhi, mở ra Phong Thần đạo trường! Ông! Mặt đất lấp lánh bạch quang, không gian thoáng khẽ ba động, một đạo lực lượng kỳ dị tràn ngập khắp phương viên ngàn dặm, Phong Thần đạo trường bóc mở. Giữa không trung, tốc độ Long Thí Thiên đột nhiên giảm mạnh, thân thể không cách nào cân bằng, vặn vẹo giữa trời, trong mắt hiện vẻ bối rối. - Hẳn không phải đang giả bộ, giết! Lục Ly một mực thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, Long Dực lóe lên, chân đạp Tiêu Dao Bộ cuồng bạo phóng tới, nháy mắt đã đến trước mặt Long Thí Thiên. Hắn không lấy ra Thần Thiết, mà dùng song quyền luân phiên nện tới Long Thí Thiên. Long Thí Thiên quả nhiên bị áp chế thần lực, bởi thế tốc độ phi hành mới chậm lại. Vừa rồi trong mắt hắn hiện đầy vẻ sợ hãi, không biết vì sao thần lực lại không cách nào vận chuyển? Hắn sửng người mất một lúc thì Lục Ly đã bay tới. - Hừ! Thấy vậy, hắn tức tốc vung lên bán nguyệt kích ầm ầm nện lên đầu Lục Ly, mặc dù không cách nào vận dụng thần lực, nhưng bán nguyệt kích này cũng là bí bảo, sắc bén vô cùng. Oanh! Ầm! Bán nguyệt kích nện lên đầu Lục Ly, lại chỉ phát ra một tiếng vang trầm muộn chứ không gây được bất cứ thương tổn nào. Bản thân Long Thí Thiên lại bị Lục Ly lộn hai vòng đánh xuống dưới đất. Lục Ly không đánh văng Long Thí Thiên ra xa, bởi vì phạm vi Phong Thần đạo trường có thể bao trùm chỉ khoảng ngàn dặm. - Ách? - Cái này... Hai tiếng kinh hô vang lên, Long Thí Thiên kinh ngạc phát hiện trên đầu Lục Ly không có nửa điểm thương tích. Lục Ly cũng kinh ngạc vì Long Thí Thiên không chịu thương thế quá nặng, chỉ có khóe miệng tràn ra chút máu tươi, xương cốt không hề đứt gãy. Vừa rồi hắn phóng thích Linh Bạo Bí Thuật, năng lượng cường đại phát nổ trong cơ thể Long Thí Thiên, vốn tưởng rằng dù không khiến Long Thí Thiên trọng thương thì chí ít cũng phải đánh gãy mấy đoạn xương cốt mới đúng. Hưu! Hắn đã không quản được quá nhiều, tung người bay vọt xuống, triển khai công kích như vũ bão đối với Long Thí Thiên. Hắn đã đánh cho Long Thí Thiên trở tay không kịp, đương nhiên sẽ không để mặc đối phương có cơ hội phản ứng, trước cứ một hơi oanh thành trọng thương rồi tính. Biến cố liên tiếp khiến Long Thí Thiên bị đánh mộng, tốc độ Lục Ly cũng quá nhanh. Hắn thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì Lục Ly đã lần nữa vọt xuống, hắn theo bản năng vung lên bán nguyệt kích không ngừng chém tới Lục Ly. Trong tình thế không cách nào vận dụng thần lực, bán nguyệt kích cũng chỉ như một thanh binh khí tương đối sắc bén, không thể phát huy ra được uy năng cường đại. Chỉ là một thanh thần binh lợi khí, há lại có thể phá tan phòng ngự của Lục Ly? Rầm rầm rầm! Chỉ trong nháy mắt, Long Thí Thiên đã bị Lục Ly đánh trúng mấy chục quyền, lần này hắn bị thương, xương đầu rạn nứt, xương sườn cũng gãy mất mấy cây, đau đớn kịch liệt khiến hắn tỉnh táo thêm một chút. Hắn biết không thể cứ tiếp tục thế này, nhất định phải phản kích, bằng không hắn sẽ bị Lục Ly đánh chết tươi. Ngao! Hắn đột nhiên ngửa mặt lên trời rống một tiếng, tiếp đó trong thân thể sáng lên hắc quang vạn trượng, cả người chợt bành trướng, một cỗ khí tức hung lệ truyền ra. - Biến thân... Bước chân Lục Ly khẽ giật lui ra sau trăm dặm, trong mắt hắn lộ ra một tia chấn kinh, Long Thí Thiên không phải biến thân, mà là biến về bản thể, hắn không phải Nhân tộc, mà là Yêu tộc! Thân hình Long Thí Thiên tan biến, thay vào đó là một con Hắc Long cực lớn, Hắc Long kia dài chừng mấy trăm trượng, trên đều hiện đầy lân phiến đen lấp lánh hàn quang. Trong mắt chứa đầy nộ khí, miệng rộng há to, phun ra long viêm (hơi thở của rồng) màu đen, khí tức cực kỳ khủng bố. - Khó trách đánh nhiều quyền như vậy mà vẫn không thể trọng thương hắn. Lục Ly hoảng nhiên đại ngộ, tên Long Thí Thiên này là Long tộc, nhục thân trời sinh đã rất cường đại, chẳng trách khó mà đánh thương được. Không ngờ đại tộc ẩn thế Long gia lại là Yêu tộc, Long Thí Thiên này ẩn tàng quá sâu, trên thân không hề có nửa điểm khí tức Yêu tộc. Chẳng qua nếu đã là đại tộc ẩn thế, khẳng định có bí thuật nào đó giấu đi khí tức Yêu tộc trên thân. - Địa Ngục Sát Thần! Miệng rộng Long Thí Thiên mở ra, cất tiếng nói trầm muộn: - Ngươi đã bức ta lộ ra bản thể, vậy thì chuẩn bị chết đi. Ai thấy được bản thể tộc ta, tất giết không tha! Thực ra ở Nhị trọng thiên có rất nhiều Yêu tộc, song về cơ bản đều không dám quang minh chính đại lộ diện, rốt cuộc nơi đây là thiên hạ của Nhân tộc, Long gia là Yêu tộc, việc này với các đại thế lực không phải bí mật, nhưng bên ngoài lại không mấy người biết được.
Chương 2804 Đổ máu
Năm đó Long gia từng hùng bá một mảnh hải vực mặt bắc, đến sau thiếu chút bị diệt tộc, nguyên nhân cũng bởi bọn hắn là Yêu tộc. Bị mười mấy thế lực vây công, chẳng qua Long tộc rốt cuộc vẫn là chủng tộc cường đại, có được để uẩn thâm hậu, đến sau cùng lúc Long tộc sắp bị diệt vong thì lấy ra Thần binh trấn tộc, đương trường chém giết tối cường giả mấy đại thế lực, đánh tan thế lực xâm phạm. Nhưng sau trận chiến kia, Long tộc cũng đại thương nguyên khí, bọn chúng biết Nhân tộc quá mạnh, tiếp tục chiếm lấy địa bàn lớn như vậy đã không thực tế, sớm muộn sẽ bị tiêu diệt. Vậy nên toàn bộ Long tộc tiến vào trong một bí cảnh, nghỉ ngơi dưỡng sức trong đó mấy vạn năm, thẳng đến ngàn năm gần đây mới có hậu bối xuất thế. Long tộc có Thần binh tuyệt thế, có thể chém giết cường giả đỉnh cấp tại Nhị trọng thiên! Chỉ bằng điểm này liền không ai dám loạn giết hậu bối Long tộc, bởi vậy Long Thí Thiên mới có thể tới tham dự thiên tài chi chiến trên Hỗn Độn Đảo. Hắn không sợ người khác len lén xuống tay với mình, gia tộc nào dám động thủ, vậy liền phải đón nhận lửa giận từ Long tộc. Trước lúc đi ra, trưởng bối Long tộc nói cho hắn biết, không được bại lộ thân phận, không thể tùy tiện bại lộ bản thể. Rốt cuộc hiện tại Nhân tộc mạnh như vậy, nếu chuyện Long gia là Yêu tộc truyền ra, tuyệt đối sẽ kéo theo không ít phiền hà. Thế nên lúc này Lục Ly thấy được bản thể hắn, hắn nhất định phải chém giết Lục Ly. Bởi vì Lục Ly không phải người trong đại gia tộc đại thế lực, vạn nhất truyền bá chuyện Long gia là Yêu tộc ra ngoài thì sao? Long Thí Thiên gầm gào một tiếng, bốn đôi Long Dực sau lưng vẫy động, thân thể đằng không bay lên, như một ngọn núi nhỏ vọt đến chỗ Lục Ly. Hắc khí vờn quanh đôi long trảo sắc bén, trùng trùng chộp tới Lục Ly. - Tới hay lắm! Con Hắc Long này muốn so liều nhục thân với hắn, Lục Ly không hề có chút nào sợ sệt. Chân hắn đạp Tiêu Dao Bộ, cả người lao vút tới, khoái tốc tránh đi long trảo, nhắm thẳng đến phần bụng Hắc Long, một quyền tung ra đánh vào bụng nó. - Ầm! Hai mảnh lân phiến nổ tung, nắm đấm Lục Ly nện ra một lỗ bụng trên bụng Hắc Long. Hắn vốn muốn mượn cơ vọt này xâm nhập thẳng vào trong cơ thể Hắc Long, nhưng đầu Hắc Long chợt khẽ uốn éo, phun ra một luồng long viêm. - Nhiệt độ cao quá! Lúc long viêm còn chưa phun ra, Lục Ly đã cảm thấy toàn thân như muốn bốc cháy, hắn không dám làm loạn, Long Dực chớp động, lập tức lách sang bên cạnh. Hô! Một đạo long viêm màu đen bắn ra, không gian xung quanh lập tức vặn vẹo, nhiệt độ cao khủng bố cuốn thốc tứ phía, lúc này Lục Ly đã bay ra mấy trăm dặm, song vẫn cảm thấy hơi nóng phả tới sau gáy. - Lợi hại! Lục Ly ngấm ngầm gật đầu tán thưởng, xem ra Long gia này là Long tộc thuần chủng, rất có thể thuộc về Chân Long nhất tộc. Ở nhân gian Lục Ly cũng đã từng gặp qua Long tộc, chỉ là Chân Long chi huyết trong thân thể những Long tộc kia yếu đến đáng thương. Con Hắc Long hắn đang phải đối diện lúc này mới thật sự tính là Thần Long. Ngao! Hắc Long ngửa mặt lên trời rống một tiếng, cả người bay múa giữa trời, sau đó lần nữa vọt tới chỗ Lục Ly, còn chưa đến gần long viêm đã phun đến. Lục Ly hết cách, đành phải tiếp tục bay về nơi xa, hắn đã xông ra Phong Thần đạo trường, Hắc Long đi theo, tốc độ đột ngột tăng mạnh. - Hừ! Hắc Long hé miệng, hừ lạnh một tiếng nói: - Địa Ngục Sát Thần, xem ra phạm vi ngươi phong ấn thần lực chỉ được ngàn dặm, giờ thần lực ta đã có thể vận chuyển lại rồi, ngươi chờ chết đi! Hắc Long có thể vận chuyển thần lực, tốc độ đột ngột tăng mạnh, Lục Ly một bên khoái tốc giật lui, một bên nhìn lại Hắc Long, phát hiện tốc độ đối phương chỉ chậm hơn hắn một nhịp, không khỏi ngấm ngầm líu lưỡi. Phải biết hiện tại tốc độ hắn còn nhanh hơn cả Tam Kiếp đỉnh phong bình thường, dù Diêm Phượng Minh còn sống, đoán chừng cũng không đuổi kịp. Tên Long Thí Thiên này chỉ có cảnh giới Tam Kiếp trung hậu kỳ, không ngờ tốc độ lại nhanh đến vậy. Chẳng qua nghĩ lại thì cũng hiểu được, dù sao Long tộc cũng là Yêu tộc, nhục thân cường hãn, lại có bốn đôi vũ dực, tốc độ nhanh là điều dễ hiểu. Tròng mắt Lục Ly khẽ đảo, nghĩ xem nên làm sao để tấn công. Hắn có thể phá được nhục thân Hắc Long, chỉ là long viêm tương đối đáng sợ, không biết hắn có thể chịu đựng nổi không? Mà dù có thể trụ được, khả năng cũng sẽ bị trọng thương. - Liều mạng! Trong mắt Lục Ly lóe lên một tia tàn khốc, hình thể Hắc Long quá lớn, độ linh hoạt tự nhiên kém xa, hắn có thể vòng quanh thân mình Hắc Long, chỉ cần không bị long viêm bao phủ, hẳn là không đốt chết hắn được. Hưu! Hắn đột nhiên lao mình phóng xuống đất, sau đó lượn quanh một vòng, vọt đến dưới bụng Hắc Long. Hắc Long lập tức há mồm phun ra long viêm, Lục Ly không đi tấn công phần bụng Hắc Long mà vòng sang hướng khác, thoáng chốc đã rơi ở trên lưng Hắc Long. - Hủy đi Long Dực, tốc độ nó tất sẽ giảm mạnh! Lục Ly vọt đến gần Long Dực, hung hăng nện tới, hai tiếng nổ trầm muộn vang lên, hai mảnh lân phiến vỡ vụn, Lục Ly nện ra hai huyết động sâu hoắm. Hô hô! Hắc Long quay đầu phun long viêm, Lục Ly lập tức lẻn xuống bụng Hắc Long, mặc dù không bị long viêm bao phủ, nhưng hơi nóng vẫn phả tới, khiến làn da toàn thân toát ra khói đen. - A! Hắn nhịn không được kêu rên một tiếng, song vẫn mặc kệ, hung hăng nện mấy quyền vào bụng Hắc Long, lại xé ra mấy huyết động. Bên kia Hắc Long lần nữa phun long viêm, Lục Ly đành phải lần nữa vọt lại lên lưng. - Địa Ngục Sát Thần, ngươi muốn liều mạng với ta? Để xem là ngươi oanh giết ta trước, hay là ta thiêu chết ngươi trước! Hắc Long lạnh giọng nói, nội tâm Lục Ly không khỏi trầm xuống, hình thể Hắc Long quá lớn, dù hắn oanh hơn mấy trăm quyền, đánh ra mấy trăm huyết động thì cũng chẳng mấy ảnh hưởng đến Hắc Long. Trong khi nhục thể hắn không ngừng bị nhiệt độ khủng bố thiêu đốt, đoán chừng cùng lắm chỉ cầm cự được hai ba nén hương là sẽ trọng thương. - Tấn công phần đầu... Trong đầu Lục Ly chớp qua một ý niệm, nếu có thể nện mấy chục quyền lên đầu Hắc Long, Hắc Long chắc chắn sẽ bị trọng thương.
Chương 2805 Diệt Long Thí Thiên
Nhưng Hắc Long tùy thời có thể phun ra long viêm, đến lúc đó một khi bị long viêm bao phủ, hắn sẽ bị đốt thành cặn bã mất. - Chỉ còn cách sử dụng Thần Thiết, chỉ là nếu dùng Thần Thiết oanh kích phần đầu Hắc Long, con rồng này e là sẽ bị oanh giết mất. Trong lòng Lục Ly không khỏi có chút ngập ngừng, đây chính là Thần Long nhất tộc, đánh chết Long Thí Thiên liền bằng với đắc tội toàn bộ Long tộc. Long tộc cường đại thế nào chắc không cần nói cũng biết, làm thế sẽ chỉ mang đến hậu hoạn khôn cùng. - Không quản! Rất nhanh Lục Ly hạ quyết tâm, không giết chết Long Thí Thiên thì làm sao thắng được trận chiến này? Không thắng trận chiến này, hắn làm sao đối đầu Vân Khai Nguyệt? Không đánh giết Vân Khai Nguyệt hắn liền không về được Thiên Ma Đảo, đến lúc đó sớm muộn cũng là một chữ “chết”. Hắn đã không còn đường lui, lại nói Long Thí Thiên muốn giết hắn trước, đã vậy, hắn còn cân nhắc nhiều như vậy làm gì? Hưu! Thân hình hắn khoái tốc chớp động, không ngừng áp sát phần đầu Hắc Long, Hắc Long vốn có thể quay đầu, hoặc là xoay tròn thân hình, nhưng nó không làm như vậy, mà cứ mặc cho Lục Ly tới gần. Trong mắt nó chớp qua một tia giễu cợt, không ngờ Lục Ly lại định tấn công đầu mình, thế chẳng phải tự tìm chết thì là gì? - Chết! Vừa áp sát phần đầu Hắc Long, Lục Ly lập tức lấy ra Thần Thiết, Hắc Long cũng không do dự nữa, gồng mình phun ra một luồng long viêm cực mạnh, bao phủ hoàn toàn phần đầu bản thân, nó muốn trực tiếp đốt cháy Lục Ly thành tro tàn. Long viêm rất nóng, sau khi bị long viêm bao phủ, Lục Ly cảm thấy toàn thân như bị thiêu đốt, da dẻ bắt đầu biến thành than đen. Ở trong ngọn lửa này, Lục Ly tin tưởng mình hẳn sống không quá năm nhịp thở, nếu qua năm nhịp thở mà còn chưa rời đi, hắn sẽ bị đốt thành tro tàn. Thời gian năm nhịp thở rất ngắn, chỉ cỡ năm lần chớp mắt mà thôi, chẳng qua đối với cường giả mà nói, thời gian một nhịp thở cũng đã có thể làm rất nhiều chuyện. Bởi thế Lục Ly gần như chút không do dự, toàn lực thúc giục Thần Thiết, nện mạnh lên đầu Hắc Long. Nháy mắt, thần lực khắp toàn thân bị rút sạch, Thần Thiết tán phát ra hắc quang vạn trượng, một cỗ thần uy hạo hãn phóng thích ra, dẫn lên thiên địa rúng động, trọn cả tiểu thế giới đều bị thần uy bao phủ. - Thanh sắt này...! Long Thí Thiên thân là con em xuất thân từ Long gia, tự nhiên kiến thức rộng rãi, Thần Thiết vừa xuất hiện hắn liền đã cảm giác được dị thường. Thần uy trên mảnh sắt vụn này khiến hắn cảm thấy tương tự như thần uy trên Thần Binh trấn tộc của Long tộc, sâu trong linh hồn hắn cũng truyền đến nguy cơ trí mạng. Hắn phản ứng cực nhanh, gần như không chút do dự rống lên: - Ta nhận thua! Thắng hay thua trận chiến này đối với Long Thí Thiên mà nói thì cũng chẳng mấy ý nghĩa, hắn không nắm chắc tiến được vào top năm. Giết hay không giết Lục Ly đối với hắn cũng không phải quá mức quan trọng, rốt cuộc giữa hắn và Lục Ly không có đại thù sinh tử. Mạng của mình mới là quan trọng nhất, chết rồi liền chẳng còn gì nữa cả. Nếu là lúc bình thường, có người hô nhận thua, đối thủ sẽ ngừng tấn công, hắn theo đó sẽ được lập tức truyền tống ra ngoài. Nhưng một khi động sát cơ, Lục Ly làm sao có thể dừng tay? Long Thí Thiên đã biết hắn có được Thần Thiết, một khi để đối phương chạy đi, việc này liền không giấu được, hắn có thể sẽ bị vô số đại thế lực và tán tu truy sát. Bởi thế tay hắn vẫn tiếp tục thúc giục Thần Thiết trùng trùng vỗ xuống đầu Hắc Long. Ầm! Một tiếng trầm muộn vang lên, Thần Thiết nện xuống, cảm giác đầu Hắc Long như làm bằng đất bùn, thoáng chốc liền bị nện ra một lỗ máu sâu hoắm. Lục Ly cũng khống chế không được, Thần Thiết theo đà đâm xuống, xoắn ra một huyết động trong đầu Hắc Long, cả người Lục Ly cứ thế xuyên qua đầu Hắc Long. - Không. Hắc Long phát ra một tiếng gầm thét không cam tâm, nửa cái đầu bị xoắn nát, linh hồn tự nhiên bị tiêu diệt, Thần Long biến thành rồng chết. Ông! Giữa không trung, thần văn ba động, một đạo lực lượng cường đại bao phủ Hắc Long, bạch quang chớp hiện, Hắc Long biến mất giữa trời. Thần văn truyền tống rất kịp thời, đáng tiếc sinh cơ trong thân Hắc Long đã hoàn toàn diệt tuyệt, có truyền tống đi ra cũng chỉ còn mỗi bộ thi thể. Hô hô! Long Dực chớp động, Lục Ly khoái tốc bay đi, nhiệt độ ở đây cao vô cùng. Hắn biết mình cũng sắp bị truyền tống đi ra, bởi thế lập tức lấy một chiếc áo choàng tùy ý bao bọc thân thể đã bị đốt thành than đen, thu lại Long Dực và Thần Thiết, Huyết Linh Nhi cũng được gọi về. Ông! Bên ngoài quảng trường, bạch quang chớp hiện, tiếp đó một con Cự Long được truyền tống đi ra, Cự Long kia đã biến thành thi thể, trên đầu có một huyết động, lúc này còn đang bốc lên huyết dịch màu đỏ sậm. - Ồ! Toàn trường chấn kinh, sao nơi này lại đột nhiên xuất hiện thi thể một con Cự Long, Cự Long này là truyền tống tới từ đâu? Rất nhanh đã có người kịp phản ứng, có thể truyền tống đến đây, khẳng định là người đi vào tham chiến, thi thể Cự Long còn đang sủi máu, rõ ràng là vừa bị giết. Như vậy chỉ có một lời giải thích, con Cự Long này là một tuyển thủ dự thi, người này là Yêu tộc, sau khi bị giết liền hiện ra bản thể! - Con rồng này mặc dù chết rồi, nhưng khí tức trên thân vẫn rất cường đại, rốt cục nó là ai? - Long? Chẳng lẽ là Long Thí Thiên? Long Thí Thiên là Long tộc? - Có khả năng, họ Long?! Không ngờ Long gia lại là Long tộc, là Yêu tộc?! - Đừng gấp, đối thủ của hắn cũng sắp được truyền tống đi ra, vừa nhìn liền biết thôi! Bốn phía lập tức rộ lên từng hồi nghị luận xôn xao, vô số ánh mắt nhìn lên quảng trường, chờ đợi đối thủ của Cự Long truyền tống đi ra, qua đó nhằm xác định thân phận con rồng này. - Không ngờ Long Thí Thiên lại bị giết, tên Địa Ngục Sát Thần này quá ác... - Đắc tội Hắc Viêm Điện và Phó gia, giờ lại giết Long Thí Thiên, tên Địa Ngục Sát Thần này muốn đi chung con đường như thanh niên Đông Ma Cung ư? Hắn muốn đối địch với thế gian? Long gia đâu phải hạng xoàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK