Trong tay Mạc Thiên Thiên còn bắt lấy một con tin, chính là công tử tuổi trẻ mặc hoa bào khi trước, công tử này ngực be bét máu, xem ra đã bị trọng thương. - Không hay! Vũ Dương kinh hô một tiếng, đang định lao ra, Lục Ly lại đưa tay kéo hắn, nói: - Đừng nhúc nhích, để ta truyền âm cho Mạc Thiên Thiên. - Mạc Thiên Thiên, mau vào đây, lập tức! Lục Ly truyền âm đi qua, thần niệm Mạc Thiên Thiên quét tới, nàng thoáng ngập ngừng, song sau cùng vẫn cắn răng xách lấy con tin và Viên Phong vọt đến chỗ này. Ngay khi mấy người Mạc Thiên Thiên vừa đi vào, Lục Ly lập tức để Huyết Linh Nhi bóc mở Thần Văn. Cùng lúc, trong thành có mấy đạo khí tức cường đại phù hiện, như là từng con cự thú thức tỉnh, sau đó hơn mười đạo thân ảnh điên cuồng phóng tới bên này. - Đi! Truyền tống trận một chiều sớm được Lục Ly bố trí phát huy tác dụng, hắn quát khẽ một tiếng, mang theo đám người Mạc Thiên Thiên Vũ Dương xông vào. Ông! Bạch quang chớp lóe, mấy người Lục Ly tan biến trong truyền tống trận, sau đó truyền tống trận bỗng chợt nổ tan tành, truyền tống trận một chiều di chuyển không xa, truyền tống xong sẽ trực tiếp nổ tung. Ầm ầm! Ngay khi các nàng vừa truyền tống đi, trên bầu trời một bàn tay khổng lồ trấn áp xuống, Thần Văn do Huyết Linh Nhi bố trí trực tiếp sụp đổ, trọn cả thành bảo bị chấn thành phấn vụn. Sự thật chứng minh, Lục Ly tu kiến truyền tống trận vô cùng hữu dụng, đồng thời cũng chứng thực suy đoán của hắn, Mạc Thiên Thiên làm loạn. Nếu không nhờ có truyền tống trận được chuẩn bị sẵn này, các nàng chắc chắn trốn không thoát, cả đám tất sẽ bị bắt lại. Khoan nói bị đánh giết, chí ít cũng phải chịu khổ, hứng chịu tra tấn một thời gian. Tối thiểu phải chờ khi đại lão Tử Thần tới thì mới cứu ra được. Ở đây người được đảm bảo an toàn trăm phần trăm chỉ có Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương, còn mấ người Lục Ly thì khả năng bị giết là không nhỏ. Rốt cuộc bọn hắn không có chỗ dựa, gia tộc Quỳnh công tử nhất định sẽ cầm bọn hắn đi ra lập uy, bằng không làm sao phục chúng? Lần này không thể trách mỗi Mạc Thiên Thiên, mà là do Quỳnh công tử tính làm bậy. Hắn tới ngục giam chấp pháp đội, dẫn theo mấy tên Thánh Hoàng, ý đồ bắt lại Mạc Thiên Thiên, trực tiếp cưỡng gian ngay trong ngục giam để tiết hận. Võ giả chấp pháp đội lại không biết thân phận Mạc Thiên Thiên, tên nguyên lão khi trước thì đã đi bẩm báo Hoa Cầm Thượng Tiên, quân sĩ bình thường sao dám cản Quỳnh công tử? Kết quả tự nhiên là dẫn phát chuyện sau đó mà ai nấy đều biết, trong cơn phẫn nộ, Mạc Thiên Thiên và Viên Phong trực tiếp động thủ, giết chết một tên hộ vệ, sau đó bắt Quỳnh công tử làm con tin bay thoát ra ngoài. Mạc Thiên Thiên còn chưa mất đi lý trí, không đánh chết Quỳnh công tử mà chỉ đánh trọng thương, cường hành mang đi làm con tin. Chỉ là trong thành này có tận bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, bắt hay không bắt con tin đều chẳng khác gì nhau, nếu không nhờ Lục Ly sớm có bố trí, lúc này cả đám chắc đã bị bắt lại rồi. Ông! Mấy người Lục Ly hiện ra trên một phiến đồng hoang, vừa đi ra Lục Ly liền quát khẽ: - Tất cả tiến vào trong không gian thần khí, ta mang các ngươi thoát đi. Ngữ khí Lục Ly chém đinh chặt sắt, không dung nghi ngờ. Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên đều không cảm thấy gì, Viên Phong và tên võ giả còn lại, Trần Cô lại có chút khó chịu, Lục Ly dựa vào cái gì mà ra lệnh cho bọn hắn? Lại nói tiến vào trong không gian thần khí làm gì? Lục Ly có thể dẫn bọn hắn rời đi được ư? Nếu Lục Ly chết rồi, chẳng phải bọn hắn đều bị liên lụy. Vũ Dương không có bất kỳ dị nghị nào, Mạc Thiên Thiên lại giương Quỳnh công tử ở trong tay, nói: - Để ta giết đứa này trước... - Ngươi dám giết ta? Mặc dù Quỳnh công tử đang trọng thương, còn bị phong ấn, lại chẳng hề có chút gì sợ sệt, cười lạnh nói: - Giết ta, đám người các ngươi đều phải chết, tộc quần các ngươi cũng bị hủy diệt, hừ hừ! Ba! Lục Ly trở tay quất cho một tát, sau đó rút ra dao găm, như thiểm điện đâm tới dưới hông Quỳnh công tử, hung hăng xoắn thêm vài vòng, Quỳnh công tử lập tức kêu thảm, trong mắt đầy vẻ khuất nhục. Đứa nhỏ của hắn bị Lục Ly cắt thiến ngay trước mặt mỹ nữ, mặc dù ngày sau có thể chữa trị, nhưng nỗi nhục này sợ rằng cả đời đều sẽ không quên. - Giúp ngươi xả giận, thả đi! Lục Ly nhàn nhạt nói, Mạc Thiên Thiên phẫn hận nhìn Quỳnh công tử một cái rồi tiện tay vứt xuống đất, nghĩ nghĩ còn duỗi cước ra hung hăng tại đạp mấy phát lên mặt, lúc này mới nói: - Cút! Ông! Lục Ly thu Mạc Thiên Thiên vào không gian thần khí, sau đó đến lượt Vũ Dương, hai người không nói nhảm nửa lời, cũng không hề kháng cự. Lục Ly lại nhìn sang Viên Phong và Trần Cô, lạnh lùng nói: - Hai người các ngươi có vào không? Không vào thì tự nghĩ cách mà đào mạng. Viên Phong và Trần Cô nhìn nhau một cái, cuối cùng đều chọn tin tưởng Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương, hai người cũng không kháng cự, mặc cho Lục Ly thu vào. Lục Ly vận dụng Thần Ẩn Thuật khoái tốc trốn về nơi xa. Hắn tin tưởng rất nhanh Hoa Cầm Giới sẽ bị phong tỏa, giờ mà còn không chạy, rất có thể sẽ bị truy tung ra được, rốt cuộc nơi này có tận bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn. Hiện tại ngoài hư không còn chưa bị phong tỏa, Lục Ly nhẹ nhàng tiềm hành đi qua, không dừng lại dù chỉ một giây, cứ thế hướng thẳng đến Cổ Nguyệt Giới, địa điểm để thực hiện nhiệm vụ lần này. Quỳnh công tử chưa chết, thân phận địa vị Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương lại đều siêu nhiên, Lục Ly tin tưởng Hoa Cầm Giới cùng lắm chỉ phái ra quân đội tra tìm một phen, sau đó phát văn kiện chất vấn Tử Thần, việc này liền coi như xong. Còn đại động can quan? Hoa Cầm Giới chọc giận Tử Thần, đến lúc đó thứ phải đối mặt chính là ám sát không chỗ không vào từ Tử Thần, Hoa Cầm Thượng Tiên không ngốc, tự nhiên sẽ không làm loạn. Bay gần nửa ngày, đằng sau không thấy có truy binh, Lục Ly lập tức yên tâm phần nào. Hoa Cầm Giới chỉ có bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, không khả năng đích thân đuổi giết, quân đội và Thánh Hoàng bình thường lại không phát hiện được hắn. …
Chương 4287 Thoát đi
Lúc này Hoa Cầm Thành quả thực đang rất náo nhiệt, vô số quân đội được xuất động, các thành trì quanh vùng cũng bị phong tỏa, từng đội từng đội binh mã và trinh sát tản ra truy lùng tứ xứ. Lục Ly dùng truyền tống trận một chiều, bởi thế chắc chỉ có thể truyền tống đến gần đây chứ không đi được quá xa. Quỳnh công tử là nam đinh duy nhất trong thế hệ này của gia tộc bọn họ, nếu chết rồi, vậy liền tuyệt hậu. Vô số cường giả và quân đội xuất động, chỉ tiêu tốn mấy canh giờ liền tìm được Quỳnh công tử, Quỳnh công tử bị trọng thương, hạ bộ đầm đìa máu me, thảm không nỡ nhìn. Cũng may không chết, sau khi Quỳnh công tử được cứu trở về, Hoa Cầm Thượng Tiên liền không quản chuyện này nữa. Rốt cuộc tằng tổ phụ Quỳnh công tử mất mặt, chính hắn sẽ đi đòi lại. Không chết người liền không tính chuyện lớn, bên kia cũng là công tử tiểu thư Tử Thần, làm lớn chuyện chỉ có nước lưỡng bại câu thương. Tằng tổ phụ Quỳnh công tử phẫn nộ không thôi, mặt mũi mất sạch, tằng tôn tử bị bắt đi, còn công nhiên động võ trong thành, thế này khác gì đánh mặt hắn đâu. Hắn phong tỏa Hoa Cầm Giới, đồng thời triệu tập mấy đội trinh sát tinh nhuệ tiến vào hư không truy lùng. Trọn cả Hoa Cầm Giới cũng có vô số đại quân và trinh sát được điều động, tứ xứ tìm kiếm tung tích đám người Lục Ly. Đương nhiên, bọn hắn làm thế chỉ uổng công, lúc này mấy người Lục Ly đã trốn xa ức vạn dặm. Lục Ly còn từng tiến vào hai nơi tiểu giới diện, biến hóa ngoại hình và khí tức mấy lần, một đường đều là tiềm ẩn phi hành. Ba ngày sau, Lục Ly lần nữa tiến vào một tiểu giới diện khác, lúc này hắn đã xác định không còn truy binh. Trên đường đi hắn có dừng lại một số nơi để bố trí tiểu thần văn cảnh báo, đến giờ vẫn chưa thấy bị kinh động, thế nên theo lẽ thường mà nói thì hẳn không có truy binh. Hắn thả đám người Mạc Thiên Thiên ra, mấy ngày nay trong lòng Viên Phong và Trần Cô rất thấp thỏm, Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên lại đều yên tâm, một mực thản nhiên tu luyện bên trong. Vũ Dương vừa đi ra liền nhìn quét một vòng, hỏi: - Đây là chỗ nào? Lục Ly lấy ra địa đồ nhìn một lượt rồi nói: - Nơi này hẳn là Hồ Lục Giới, chính là ở đây! Vũ Dương cũng nhìn địa đồ, gật đầu nói: - Tới đây chắc là an toàn rồi, mấy ngày nay không gặp truy binh chứ? - Không có! Lục Ly gật đầu nói: - Hẳn là không có truy binh, vừa xảy ra chuyện chúng ta liền trốn ngay, tốc độ cũng nhanh. Hơn nữa chúng ta không giết Quỳnh công tử, Hoa Cầm Thượng Tiên chắc sẽ không đại động can qua. - Lục Ly! Mạc Thiên Thiên đắng chát nói: - Lần này đa tạ ngươi, tính là ta thiếu nợ ngươi một lần nhân tình. Lần này Mạc Thiên Thiên có chút xung động, nhưng EQ IQ đều rất cao, nên nàng mới không đánh giết Quỳnh công tử. Nàng rất rõ ràng lần này nếu không nhờ Lục Ly, dù nàng không chết thì cũng sẽ rất mất mặt. Đến lúc đó bị cao tầng Mạc gia tới lĩnh người, danh dự hay uy tín đều bị ảnh hưởng cực lớn. Viên Phong và Trần Cô lại đều thờ ơ, Mạc Thiên Thiên mắt lạnh nhìn sang, nói: - Hai người các ngươi không cảm ơn Lục Ly? Nếu không nhờ hắn, lần này các ngươi đều phải chết! Vũ Dương cũng gật đầu nói: - Hai người các ngươi không biết cảm ân à? Mạc Thiên Thiên Vũ Dương đều lên tiếng, mặc dù trong lòng có chút không phục, song Viên Phong và Trần Cô vẫn khom lưng nói: - Đa tạ Lục đại nhân! - Đi thôi, hoàn thành nhiệm vụ rồi tính sau! Lục Ly khoát tay, cả đám xung thiên mà lên, bay ra khỏi giới diện này. Tới hư không, Vũ Dương lấy ra một chiếc chiến thuyền, chúng nhân cứ thế bay thẳng tới Cổ Nguyệt Giới. Phi hành bảy ngày, chiến thuyền đi tới phụ cận Cổ Nguyệt Giới, trên đường Lục Ly một mực theo dõi cục diện bốn phía, một khi có không gian ba động dù là rất nhỏ, hắn liền sẽ để Vũ Dương điều khiển chiến thuyền chuyển hướng. Bảy ngày qua, dưới chỉ dẫn của Lục Ly, chiến thuyền không chạm mặt bất cứ võ giả hay chiến thuyền nào khác. Loại năng lực này của Lục Ly khiến chúng võ giả càng thêm lau mắt mà nhìn, Lục Ly đúng là sát thủ trời sinh, đủ loại năng lực kỳ dị trên thân hắn đều là thần thông thủ đoạn mà sát thủ mơ tưởng muốn có được. - Rời thuyền, đi Cổ Nguyệt Giới! Mạc Thiên Thiên thấy được giới diện to lớn trước mặt liền phất phất tay, Lục Ly lại lạnh lùng hỏi: - Đi Cổ Nguyệt Giới làm cái gì? - Làm cái gì? Mạc Thiên Thiên ngơ ngác nói: - Tất nhiên là đi liên hệ cố chủ, không thế thì tới đây làm gì, du sơn ngoạn thủy chắc? -... Lục Ly và Vũ Dương nhìn nhau, trong lòng không khỏi hoài nghi Mạc Thiên Thiên làm sao mà tấn thăng lên được thành vương bài Tử Thần? Lục Ly lười phải giải thích, Vũ Dương ôn tồn nói: - Quân đoàn lưu phỉ kia tới lui tự nhiên giữa các giới diện quanh đây, lại là lưu phỉ bản thổ, rất có thể có được nội ứng trong Cổ Nguyệt Giới, thậm chí có đại tộc trong Cổ Nguyệt Giới là nội gián của bọn chúng. Vậy nên chúng ta không thể đi tìm cố chủ, làm thế chẳng khác gì nói cho quân đoàn lưu phỉ biết chúng ta tới diệt bọn hắn, khi ấy không chừng sẽ bị mai phục ngược. Mạc Thiên Thiên là người thông minh, vừa nghe liền hiểu, mặt thoáng đỏ lên, hỏi: - Vậy các ngươi nói xem giờ phải làm sao? - Dễ thôi! Lục Ly mở miệng nói: - Trực tiếp đánh tới cứ địa bọn chúng, trước tìm tới ám sát một nhóm rồi tính! Vũ Dương cũng gật đầu nói: - Lúc ta ở Hoa Cầm Giới, Tình Báo Đường cho ta một phần tình báo, nói lúc này quân đoàn kia hẳn đang ở Tu Di Giới, chúng ta trước đi Tu Di Giới tìm xem sao. - Được, nghe các ngươi! Mạc Thiên Thiên rất sảng khoái nói, chiến thuyền tiếp tục phá không lao đi, Vũ Dương lấy ra một phần tư liệu đưa cho Lục Ly, nói: - Ngươi xem qua tư liệu Tu Di Giới đi. Lục Ly lấy ra nhìn một lượt, chợt khẽ nhíu mày, sau khi xem xong hắn liền ném tư liệu cho Mạc Thiên Thiên, Mạc Thiên Thiên xem xong lại ném cho bọn Viên Phong. Tu Di Giới là một giới diện tương đối kỳ dị trong vùng này, địa hình nơi đây cực kỳ phức tạp, có thể nói là một hiểm địa. Đây cũng là nguyên nhân quân đoàn kia một mực không bị tiêu diệt, chứ nếu các giới diện xung quanh liên thủ lại, số lượng cường giả hoàn toàn vượt xa so với quân đoàn lưu phỉ kia.
Chương 4288 Vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông.
Tu Di Giới cũng là một đại giới diện, chỉ là bên trong lại có rất nhiều tiểu giới diện, tỷ như ngươi chui vào một thông đạo liền có thể đi vào một tiểu thế giới, ngươi nhảy vào con sông nào đó, có lẽ lại tiến vào một tiểu thế giới khác. Tu Di Giới không có tài nguyên, chỉ có một loại độc trùng rất lợi hại, kèm theo đó là vô vàn độc chướng. Nơi này về cơ bản không có người ở, cường giả mấy đại tộc kia cũng từng mấy lần đuổi giết đến đây, song vì địa hình phức tạp nên đành thất bại, ngược lại còn bị quân đoàn lưu phỉ ám sát mất mấy tên Thánh Hoàng. - Nhiệm vụ này rất gian khổ, bảy sao, theo ta thấy phải làm tám sao mới đúng! Viên Phong thì thào lẩm bẩm, Mạc Thiên Thiên đảo mắt nhìn sang Vũ Dương và Lục Ly, hỏi dò: - Các ngươi có ý tưởng gì không? Lục Ly không đáp, Vũ Dương nghĩ nghĩ rồi nói: - Hai cách, một là chủ động xuất kích, tìm tới bọn hắn. Hai là dẫn ra bọn hắn. - Trước tới Tu Di Giới xem xem cái đã! Lục Ly nói, Vũ Dương liền ngậm miệng. Ở trong lòng Vũ Dương, Lục Ly bất tri bất giác đã biến thành thủ lĩnh, đây là thói quen được hình thành từ khi ở trong Thái Hoang Cốc. Lục Ly bình tĩnh cơ trí, phán đoán chuẩn xác, năng lực xử lý đều vượt trên hắn rất ra. Hắn chỉ cần nghe theo Lục Ly chỉ huy, sai đâu đánh đó là được. Lần này Mạc Thiên Thiên cũng không lên tiếng, tựa hồ Lục Ly đã biến thành thủ lĩnh của cả tiểu đội. Chiến thuyền khoái tốc phá không lao đi, tiêu tốn ba ngày liền tới bên ngoài Tu Di Giới, Lục Ly tức tốc bay ra, mấy võ giả còn lại cũng đi theo. Bọn hắn tìm đến một lối vào, tiến vào trong Tu Di Giới. Tu Di Giới quả nhiên là một mảnh xám xịt, linh khí bên trong rất mỏng manh, hoa cỏ cây cối dưới mặt đất toàn là màu xám tối, trọn cả thế giới hiu quạnh băng hàn. Khắp nơi có thể thấy được từng phiến từng phiến sơn mạch bị sương mù màu xám bao phủ, vừa nhìn liền biết có độc. - Các ngươi đợi ở đây! Lục Ly dẫn theo chúng nhân hạ xuống, chỉ vào một sơn động nói: - Các ngươi ở nguyên đây, đừng chạy đi đâu cả, nếu có kẻ địch tấn công, các ngươi cứ trực tiếp đánh trả. Nếu gặp phải cường địch, không địch nổi thì lui ra ngoài, nhớ lưu lại ký hiệu. Vũ Dương phần nào hiểu được ý tứ của Lục Ly, Mạc Thiên Thiên lại mở miệng nói: - Ngươi đi thăm dò một mình? Có phải xem thường chúng ta quá rồi không? Chúng ta cũng là tinh anh trong Tử Thần! Lục Ly nhàn nhạt liếc nàng một cái, nói: - Không phải không tin tưởng các ngươi, mà là địa hình nơi đây quá phức tạp, đoán chừng khắp nơi đều là mật thám, người đi nhiều, rất dễ bại lộ hành tung, một khi bại lộ, lần hành động này xem như thất bại. Chẳng lẽ các ngươi muốn ở lỳ trong đây mấy năm, thậm chí mấy chục năm? Mạc Thiên Thiên vuốt vuốt cánh mũi, không nói gì thêm, chỉ là sắc mặt cũng hơi không dễ nhìn, mặc dù Lục Ly nói thế, nhưng ý tứ vẫn là xem thường năng lực các nàng, sợ các nàng bị trinh sát quân đoàn lưu phỉ phát hiện ra. - Được rồi! Vũ Dương mở miệng nói: - Chúng ta đợi ở chỗ này đi, nghe Lục Ly, chúng ta lại không cần làm gì, ngồi đây tu luyện chẳng phải càng tốt? Dứt lời, Vũ Dương ném cho Lục Ly một chiếc ngọc phù, nói: - Nếu gặp tình huống cần hỗ trợ, ngươi thúc giục ngọc phù, chúng ta sẽ lập tức tới tiếp viện, ta có thể cảm ứng được phương vị cụ thể. - Được! Lục Ly thu hồi ngọc phù, thân hình lướt đi như quỷ mị, vừa tới giữa không trung liền tan biến không thấy đâu nữa, trong trạng thái vận dụng Thần Ẩn Thuật, người thường không cách nào thăm dò hành tung của hắn. - Không thể không nói, bí thuật kỳ dị trên thân hắn đúng là rất nhiều! Mạc Thiên Thiên cảm khái một tiếng, Viên Phong nhìn theo bóng lưng Lục Ly nói: - Hắn thật chỉ là cấp Đế? Vũ Dương gật đầu nói: - Không giả được, chẳng qua chiến lực hắn có thể miểu sát ngươi trong nháy mắt, cũng có thể miểu sát ta! - Ách! Viên Phong và Trần Cô nhìn nhau, trong mắt cả hai không giấu được vẻ chấn kinh, Vũ Dương không khả năng nói láo, càng không khả năng tự biếm chính mình, đề cao Lục Ly. Lại nhớ tới một ít nghe đồn trước đây, hình như Loan Tịch cũng từng bị Lục Ly đánh bại? - Thật là quái tài! Trần Cô cảm khái, Mạc Thiên Thiên chu mỏ nói: - Nếu không phải quái tài, tổng bộ há có thể ban xưng hiệu vương bài Tử Thần cho hắn? Thứ này lại không phải cứ đi cửa sau là có được. - Đợi thôi! Vũ Dương đi vào sơn động, bắt tay bố trí một phen, ngoại vi bố trí mấy tiểu thần văn, cửa sơn động bố trí huyễn trận, còn học theo Lục Ly bố trí truyền tống trận một chiều trong sơn động. Bận rộn suốt hơn nửa ngày mới xong, bốn tên Tử Thần cứ thế ngồi xếp bằng trong sơn động. Bọn hắn không nghỉ ngơi mà đều lấy ra tư liệu phân tích tình hình Tu Di Giới, đồng thời phân tích tình hình quân đoàn lưu phỉ, chuẩn bị sẵn tâm lý cho chiến đấu sau này. Phân tích nửa ngày, Vũ Dương thu lại tư liệu, liếc sang Mạc Thiên Thiên một cái, cảm khái nói: - Vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông, giờ phải xem Lục Ly có thể tìm được quân đoàn kia hay không. Tu Di Giới rất lớn, bên trong lại có rất nhiều tiểu thế giới, hơn nữa lối vào những tiểu thế giới này đều đang không ngừng di động. Bởi thế không ai thực sự rõ ràng địa hình trong Tu Di Giới, đoán chừng ngay chính quân đoàn lưu phỉ kia đều không rõ ràng. Lục Ly không tiến vào tiểu thế giới nào mà cứ thế dạo quanh ở bên ngoài, tìm kiếm tung tích lưu phỉ. Hắn có được đại đạo chi ngấn, cảm giác lực nghịch thiên, nếu phụ cận có trinh sát ẩn núp, hắn nhất định có thể nhẹ nhàng thăm dò ra được. Hắn không hạ xuống đất mà một mực phi hành ở tầng thấp, khoái tốc tránh né độc vụ. Tốc độ hắn không nhanh không chậm, chỉ tiêu tốn chừng hai ngày liền phát hiện được một ít manh mối, có dấu tích võ giả hoạt động qua ở vùng này. Chỉ là hắn lần theo dấu tích đi tìm, lại phát hiện những dấu tích này đã có từ rất lâu trước kia. Lại tìm tòi một lượt, không thấy có hành tung gì mới, đành phải tiếp tục tìm kiếm nơi xa. …
Chương 4289 Cường công
Tu Di Giới thực sự quá lớn quá rộng, Lục Ly lại không dám tăng nhanh tốc độ, cứ thế tìm tòi suốt hơn nửa tháng, song mãi vẫn không tìm được tung tích quân đoàn lưu phỉ kia. Hắn không khỏi hoài nghi, liệu có phải quân đoàn lưu phỉ kia đã rời đi rồi không? Rốt cuộc bọn hắn từ Hoa Cầm Giới tới đây cần mất chút thời gian, vạn nhất quân đoàn lưu phỉ kia đã trước một bước rời khỏi Tu Di Giới thì sao? - Lại tìm thêm một tháng! Lục Ly quyết định tiếp tục tìm kiếm, sau nửa tháng tìm tòi, hắn lần nữa mò ra được manh mối, lần theo manh mối kia, cuối cùng thấy được mấy tên cấp Đế trinh sát ở gần một hồ lớn. - Rốt cục cũng tìm được! Lục Ly thở phào một hơi, song hắn không vội vã đi thăm dò ngay mà thúc giục ngọc phù trong tay, triệu tập mấy người Vũ Dương tới. Đã tìm được quân đoàn lưu phỉ, như vậy muốn tiêu diệt hẳn không phải điều gì quá khó, dù sao hắn cũng có Lôi Ngu Thú. Lôi Ngu Thú có thể trực tiếp miểu sát bất kỳ Thánh Hoàng nào trong đó, chỉ cần phong bế lối vào, bằng vào Lôi Ngu thú liền có thể diệt sạch tất cả võ giả có mặt bên trong. Lục Ly một bên chờ đợi, một bên tiếp tục cẩn thận thám tra. Lần này không cần phải chờ đợi quá lâu, bởi vì vừa mới thúc giục ngọc phù, bọn Vũ Dương lập tức tưởng hắn cần trợ giúp, vội lấy tốc độ nhanh nhất bay tới bên này. Cả hành trình chắc chỉ mất khoảng tám chín ngày. Quả nhiên! Chỉ sau chín ngày, bốn người Vũ Dương tìm tới, Lục Ly ngăn các nàng ở ngoại vi. Mạc Thiên Thiên thấy Lục Ly thần thái thản nhiên, không khỏi bực bội, cáu giận nói: - Ngươi đùa chúng ta? - Không phải! Lục Ly nhún vai nói: - Ta đã tìm ra được bọn hắn, ta cũng chỉ mới đến đây được một thời gian, lại sợ bọn hắn chạy mất, thế là bèn thúc giục ngọc phù. - Không sai! Vũ Dương không trách Lục Ly, ngược lại còn lộ ra hỉ sắc, nói: - Đã thăm dò tình hình trong đó chưa? - Vẫn chưa! Lục Ly lắc đầu nói: - Quân đoàn bọn hắn chắc đang ở trong một tiểu thế giới, bên ngoài có ba tên trinh sát cấp Đế, lối vào bị Thần Văn phong ấn, ta không dám tới gần, đợi các ngươi đến rồi tính sau! - Ừm! Vũ Dương gật đầu nói: - Ngươi có sách lược gì không? Cứ nói, ta nghe ngươi! Mạc Thiên Thiên cũng khẽ gật đầu, tỏ ý nghe theo Lục Ly chỉ thị. Lục Ly khoát tay nói: - Đừng vội, ta đang bố trí Thần Văn, đợi bố trí xong liền sẽ phong ấn không gian quanh đây. Lần này không thể để bọn hắn trốn mất, bằng không nhiệm vụ liền thất bại. Vũ Dương gật đầu nói: - Được, ngươi đi bố trí, cần chúng ta làm gì thì cứ chỉ huy là được! - Các ngươi trước đợi ở đây! Lục Ly khoát tay lướt đi, bọn Vũ Dương ma quyền sát chưởng chuẩn bị động thủ. Thực ra Lục Ly kỳ chẳng cần làm gì cả, hết thảy đã có Huyết Linh Nhi âm thầm bố trí, Lục Ly đi qua chỉ là để giám thị ba tên trinh sát cấp Đế kia thôi. Huyết Linh Nhi đã bố trí được mấy ngày, lại đợi thêm bốn ngày, Huyết Linh Nhi thông báo đã xong, Lục Ly lập tức quay lại nói: - Có thể động thủ được rồi. Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, chúng ta chia nhau mỗi người đối phó một tên. Yêu cầu của ta không phải đánh giết ba tên cấp Đế này, mà là trong nháy mắt khống chế bọn hắn, không cho bọn hắn có bất kỳ cơ hội cầu cứu nào, cũng không thể để bọn hắn phát ra tín hiệu. Có thể làm được không? Mạc Thiên Thiên vuốt vuốt cánh mũi không lên tiếng, Vũ Dương lại khoát tay nói: - Không vấn đề, chỉ là mấy tên cấp Đế thôi mà. Lục Ly lại chỉ vào Viên Phong và Trần Cô nói: - Lát nữa các ngươi bay lên giữa trời canh phòng, quan sát xem có dị dạng gì không. Hiểu chưa? Xuất phát! - Đi! Vũ Dương phi thân bay lên, Lục Ly và Mạc Thiên Thiên cũng bay lên giữa trời, Lục Ly chỉ sang bên trái và bên phải nói: - Một tên ở tiểu sơn phía hồ bên trái, Vũ Dương ngươi đi. Trong sông nhỏ bên phải ẩn núp một tên, Mạc Thiên Thiên, giao cho ngươi. Hưu! Dứt lời, Lục Ly cũng ẩn thân, trước một bước bay qua, tới trong phiến rừng cây nhỏ bên hồ, trong rừng cây này có một tên cấp Đế đỉnh phong đang ẩn nấp. Lấy cường độ linh hồn của Lục Ly bây giờ, đối phó một tên cấp Đế là điều quá đơn giản. Hắn trực tiếp phóng thích Linh Trận Thuật, sau đó thân hình lóe lên bay xuống, bắt lấy tên cấp Đế kia, sau đó như ném con rối trực tiếp quăng vào trong Thiên Ly Châu. - Ách... Viên Phong và Trần Cô đứng quan sát giữa trời đều thấy được cảnh này, tròng mắt bất giác co rụt lại. Mặc dù bọn hắn cũng có thể đối phó cấp Đế đỉnh phong, nhưng còn xa mới nhẹ nhàng tùy ý được như Lục Ly. Thậm chí bọn hắn cảm thấy Lục Ly chẳng làm gì cả, cứ thế bắt lấy cấp Đế đỉnh phong, như chim ưng cắp gà nhốt lại đối phương. Hai hướng còn lại, Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên cũng phải tay, Mạc Thiên Thiên thì không cần phải nói nhiều, Vũ Dương cũng là Thánh Hoàng trung kỳ, còn là hậu đại cự đầu, có được rất nhiều thần thông kỳ dị. Nếu ngay cả một tên cấp Đế đều không bắt được, há lại có danh khí lớn đến vậy? Lục Ly lách mình đi xuống, tức tốc theo dõi tình hình chung quanh. Xác định bốn phía không có bất cứ vấn đề nào, hắn lập tức để Huyết Linh Nhi khởi động Thần Văn. Ông! Một đạo quang mang màu đỏ máu sáng lên, tiếp đó một chén lớn úp ngược xuống, bao phủ phương viên mấy ngàn dặm. Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên quét mắt nhìn qua, lần nữa không khỏi cảm khái. Thần Văn này vô cùng cường đại, đoán chừng ngay cả Thánh Hoàng đều khó mà phá nổi trong thời gian ngắn. - Đi! Lục Ly bay vào trong hồ, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương cũng học theo Lục Ly, nhét hai tên cấp Đế kia vào trong không gian thần khí, sau đó cùng theo Lục Ly lao xuống hồ, hai người Viên Phong đi ở sau cùng. Huyết Linh Nhi sớm đã phá giải Thần Văn nơi lối vào, đợi lúc mấy người Lục Ly vừa đi xuống, Thần Văn tức thì phá mở. Lục Ly phóng thích Thần Long Biến và Nguyên lực hóa thuẫn, lách mình vọt vào trong, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương theo sát ngay sau. Ông! Trước mặt lóe lên bạch quang, Lục Ly phát hiện mình đã tới trong một tiểu thế giới, linh khí nơi này nồng nặc dị thường, chẳng qua hắn không có nhiều thời gian đi thăm dò, bởi vì phụ cận lối vào có mười tên cấp Đế trấn thủ.
Chương 4290 Phù Thần Giáp
- Giết! Lục Ly quát khẽ một tiếng, tung mình xông tới, vỗ chết một tên cấp Đế, mấy người Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương cũng lao đến, bốn cường giả như mãnh hổ xuất sơn, mười tên cấp Đế bị xé xác nhẹ nhàng, trước sau chỉ mất chừng một giây! Phanh! Dù mấy người Lục Ly ra tay rất nhanh, song vẫn có một tên cấp Đế kịp có phản ứng, bóp nát ngọc phù trước khi chết. Sắc mặt Lục Ly không giấu được vẻ khó coi, thầm mắng một tiếng, nghĩ nghĩ rồi nói: - Thiên Thiên tiểu thư, ngươi và Vũ Dương cường công từ hướng chính diện. Viên Phong, hai ngươi trấn thủ ở lối ra này, ta len lén đi theo, phối hợp diệt sạch lưu phỉ trong đây! - Chúng ta trấn thủ cửa ra? Viên Phong và Trần Cô không chịu, bọn hắn cũng là Thánh Hoàng, không ngờ lại bị Lục Ly xem thường đến thế? Vũ Dương không có dị nghị, Mạc Thiên Thiên cũng không nói gì, Lục Ly mắt lạnh quét qua, nói: - Đừng tưởng trấn thủ liền nhẹ nhàng, lối ra này mà hủy, chúng ta đều bị nhốt chết trong này, các ngươi dù chết cũng phải trụ vững cho ta! Hành động! - Giết! Mạc Thiên Thiên không nói nhảm, vung lên bảo kiếm trong tay, phóng ra toàn bộ khí tức, cuồng phi tới trước mặt, bộ dạng hệt như một nữ sát thần. Tiểu thế giới này không lớn, nơi này có vẻ đã được kinh doanh một đoạn thời gian. Chỉ mới bay một lúc, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương đã thấy trước mặt hiện lên một phiến kiến trúc thành bảo, trên thành bảo đứng chín tên Thánh Hoàng và hơn trăm cấp Đế nghiêm trận chờ đợi, xem ra là định chuẩn bị tử chiến đến cùng với Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương. - Chín tên Thánh Hoàng, còn năm tên nữa đâu? Lục Ly tiềm phục ở gần đó, yên ắng cảm ứng, rất nhanh liền phát hiện năm tên Thánh Hoàng còn lại cũng đang tiềm phục ở phụ cận, có vẻ như tính chuẩn bị âm thầm đánh lén. Lục Ly cảm ứng khí tức một phen, trong lòng thoáng yên tâm, đám Thánh Hoàng này không tính quá mạnh, đối phó chắc không quá khó. Khả năng phòng ngự của Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương đều rất biến thái, dù sao cũng là hậu đại cự đầu, chỉ cần các nàng cầm chân được đối phương, cộng thêm mình từ bên cạnh ra tay đánh lén, một hơi diệt sát mấy tên Thánh Hoàng này không phải là điều không thể. - Hai vị từ đâu tới? Chúng ta và các ngươi đâu có oán thù gì? Một tên lão giả Thánh Hoàng khóa chặt Mạc Thiên Thiên, bởi vì khí tức Mạc Thiên Thiên rất cường đại, mặc dù nhìn có vẻ rất trẻ, nhưng thực lực lại không hề yếu thua bọn hắn, thế nên đám Thánh Hoàng này mới có điều cố kỵ, không dám gấp gáp động thủ. Lục Ly lại biết, đám Thánh Hoàng này muốn thu hút chú ý từ mấy người Mạc Thiên Thiên cùng Vũ Dương, bởi vì lúc này đã có ba tên Thánh Hoàng yên ắng men theo lòng đất di động về phía các nàng, rõ ràng là định đánh lén. Lục Ly truyền âm một câu cho Mạc Thiên Thiên, kẻ sau cười ngạo nghễ nói: - Chúng ta đến từ Thiên Việt Thành, có khách hàng ra giá trên trời mua mạng các ngươi. - Tử Thần? Đám võ giả phía đối diện biến sắc, Tử Thần chính là tổ chức sát thủ nổi danh khắp toàn Thiên Loạn Tinh Vực, Tử Thần ra tay gần như rất ít thất thủ. Hơn nữa một khi Tử Thần đã tiếp nhiệm vụ, vậy liền nhất định phải hoàn thành, không cách nào hủy bỏ, bởi thế vận mệnh bọn hắn tựa hồ đã chú định. - Giết! Một tên Thánh Hoàng rống giận, nếu đã nhất định phải chết, vậy thì còn gì để nói nữa đâu? Tử chiến đến cùng thôi. Với Tử Thần thì chẳng có gì để nói cả, có thể lưu lại mấy tên tinh anh Tử Thần ở chỗ này, cũng tính là kiếm được chút thanh danh. Ông! Chiến giáp trên thân Mạc Thiên Thiên sáng lên, đồng thời bên ngoài cơ thể cũng xuất hiện hào quang màu thanh hồng nhàn nhạt, những hào quang này đan xen lại với nhau, lần nữa hình thành nên một kiện chiến giáp bao phủ khắp người. Trên chiên giáp có chi chít phù văn lưu động, huyễn lệ vô cùng. - Phù Thần Giáp? Ngươi là nha đầu Mạc gia? Vừa nhìn thấy chiến giáp, sắc mặt tên Thánh Hoàng kia càng thêm khó coi, đây chính là tuyệt học của Mạc gia, không phải cường giả Mạc gia thì không thể tu hành, sức phòng ngự siêu cấp khủng bố, sợ rằng bọn hắn khó mà phá được. Ngao! Ngay lúc bọn hắn bị chiến giáp trên người Mạc Thiên Thiên hấp dẫn, dưới chân đột nhiên vang lên tiếng gầm gừ cực lớn, tiếp sau, một con cự thú khoái tốc biến lớn, khí huyết kinh thiên bao trùm hết thảy võ giả tại trường, khiến huyết dịch trong người bọn hắn như bị đông kết. Hưu! Thân hình Lục Ly từ từ ngưng hiện, chiến đao trong tay không ngừng bổ tới, lại chỉ phóng thích công kích Nguyên lực hết sức bình thường, ưu điểm duy nhất chính là tốc độ cực nhanh. Ầm ầm ầm ầm! Hắn khóa định chín tên Thánh Hoàng trên thành bảo, mà chín tên Thánh Hoàng này thì đang bị Mạc Thiên Thiên hấp dẫn, đến sau lại bị Lôi Ngu Thú dọa sợ. Đợi khi bọn hắn kịp có phản ứng, Nguyên lực công kích đã đến trước người. - Không hay! Trong linh hồn đám Thánh Hoàng tuôn lên nguy cơ trí mạng, bọn hắn tức tốc dùng phương thức nhanh nhất tránh né, song bởi vì mới bị khí huyết Lôi Ngu Thú làm cho kinh hãi, tốc độ phản ứng chậm mất một nhịp. Có tám tên Thánh Hoàng bị Lục Ly đánh trúng, chỉ một tên Thánh Hoàng kịp thời kéo cấp Đế bên người chặn lại được công kích từ Lục Ly. - A... Tám tên Thánh Hoàng đồng thanh hét thảm, da thịt trên thân bị ăn mòn với tốc độ thấy được bằng mắt thường, tiếng kêu thảm vang lên không ngừng, cả người lăn lộn giữa trời, cảnh tượng vô cùng hãi hùng. Rầm rầm rầm! Gần như đồng thời, từ một hướng khác, ba tên Thánh Hoàng đang ẩn núp cũng ra tay, hai tên nhắm đến Mạc Thiên Thiên, một tên nhắm đến Vũ Dương. Cũng may Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương sớm được Lục Ly truyền âm nhắc nhở, kịp thời làm ra phản ứng, kịch chiến một chỗ với ba tên Thánh Hoàng. Chẳng qua, sau khi tiếng kêu thảm ở chỗ này vọng tới, kịch chiến bên kia lập tức ngừng lại, ba tên Thánh Hoàng và hai người Mạc Thiên Thiên quét mắt nhìn qua, trên mặt ai nấy đều hiện rõ vẻ chấn kinh. - Trốn. Ba tên Thánh Hoàng không chút do dự, vội vàng trốn về nơi xa. Lục Ly vừa ra tay, nháy mắt liền miểu sát tám tên Thánh Hoàng, mặc dù tám tên Thánh Hoàng này không phải quá mạnh, nhưng thế cũng đủ để chứng tỏ cường giả Tử Thần phái ra lần này cường hoành phi thường.