Thần niệm của hắn xem xét bốn phía, không phát hiện bốn phía có gì khác lạ. Hắn suy nghĩ một hồi, lao lên mặt biển, khi hắn lao ra mặt nước thì con ngươi co rút, trông thấy phương xa có ba bóng người bay nhanh đến, hơi thở của ba người hùng hậu như núi cao, rõ ràng là Tam Kiếp Thiên Thần. - Ha ha, Lục Ly, đã lâu không gặp. Một giọng nói âm u lạnh lẽo vang lên, âm thanh phi thường quen thuộc, là trưởng lão của Hắc Viêm Điện, Diêm Hồng! Diêm Hồng đến rất nhanh, khi biết Lục Ly rời đi Thiên Ma Đảo thì Diêm Hồng hưng phấn vô cùng. Lục Ly sống một ngày thì ngày đó Hắc Viêm Điện còn có vết nhơ, càng là sỉ nhục suốt đời của Diêm Hồng, phải đánh chết Lục Ly mới có thể tẩy rửa sỉ nhục. Trong khoảng thời gian này, Diêm Hồng luôn bế quan trong Hắc Viêm Điện không dám ra. Hắn không dám đối diện ánh mắt của mọi người trong Hắc Viêm Điện, hắn cảm giác mọi người đều đang nhạo báng hắn vô năng. Lục Ly mới vừa theo Thần Giới bay lên, một võ giả Nhất Kiếp nhỏ nhoi, Diêm Hồng mang theo nhiều cường giả, nhiều thám báo lại khiến Lục Ly trốn vào Thiên Ma Đảo. Trưởng lão như hắn quá mất mặt, ngày nào Lục Ly chưa chết thì hắn cảm giác mỗi ngày là giày vò. Nên khi biết được tin tức, hắn lập tức đi bẩm báo điện chủ, điện chủ lần này không có phái rất nhiều người đi ra, chỉ khiến hai trưởng lão đi theo hắn tiến đến. Điện chủ không muốn lại lần nữa gây lớn chuyện, võ giả bình thường thì đến nhiều hơn nữa đều không có ý nghĩa. Ba trưởng lão nếu đều không thể giết chết Lục Ly, phái những người khác tới làm cái gì? Ít người sẽ không dẫn tới quá lớn náo động, cho dù truy sát thất bại, Hắc Viêm Điện cũng sẽ không lại lần nữa bị vả mặt. Ba người Diêm Hồng mở ra vực môn trực tiếp đến bên này, theo sau Diêm Hồng lấy ra một món bảo khí mà điện chủ ban cho, dễ dàng khóa vị trí của Lục Ly, một đường theo dấu tìm được Lục Ly. Lục Ly mang theo mặt nạ lệ quỷ, bề ngoài là Địa Ngục Sát Thần, nhưng đám người Diêm Hồng sớm xác định Địa Ngục Sát Thần là Lục Ly. Hơn nữa Diêm Hồng cực kỳ quen thuộc hơi thở của Lục Ly, nhận ra hắn ngay. Ba Tam Kiếp Thiên Thần, Lục Ly tự nhiên không thể địch lại, hắn không chút suy nghĩ xoay người trốn, còn lặn xuống biển. Dưới biển rồng rắn hỗn tạp, còn có độn thú, dễ dàng chạy trốn. - Đuổi theo! Đám người Diêm Hồng dâng lên sát khí, đi theo xông vào biển, dịp tốt trời cho nếu còn chưa thể đánh chết Lục Ly, ba người nên đập đầu chết đi. - A... Bọn họ rất nhanh phát hiện, dường như bọn họ có thể đập đầu tự sát rồi. Bởi vì tốc độ của Lục Ly quá nhanh, chớp mắt bọn họ đã mất bóng dáng của Lục Ly, chỉ có thể thông qua thủy vằn nước cảm ứng đại khái phương hướng Lục Ly chạy trốn. - Hừ! Ánh mắt Diêm Hồng lạnh lẽo, trong tay xuất hiện một chiếc thuyền sắt. Thuyền sắt hiện ra liền biến lớn, Diêm Hồng bay vọt lên thuyền, trầm giọng quát: - Đi lên, đi! Hai trưởng lão khác bay lên, trong tay Diêm Hồng xuất hiện từng tinh thạch màu đen đánh vào thuyền sắt, chiếc thuyền hóa thành một luồng sáng bay hướng Lục Ly tiến lên. - Diêm Hồng, làm vậy có lãng phí quá không? Thuyền sắt có vòng bảo hộ ngăn cách nước biển, một lão giả nhìn thuyền sắt bay đi, hắn cảm khái một tiếng nói: - Ngươi truy sát kiểu này e rằng sẽ tiêu hao số lượng lớn Hắc Diệu Thạch. Thuyền sắt này là một món bí bảo, bên trong bố trí rất nhiều thần văn, là báu vật Diêm Hồng lấy được trong một mộ cổ. Nhưng cần có Hắc Diệu Thạch mới khởi động thuyền sắt được, một viên Hắc Diệu Thạch giá trị trên vạn Thần Nguyên Kim, bay liên tục kiểu này thì tiêu hao Hắc Diệu Thạch quá lớn, quả thực là đốt Thần Nguyên Kim. Diêm Hồng mặt không đổi sắc, không ngừng ném cục đá màu đen vào, hừ lạnh nói: - Ta mấy năm nay tích lũy hơn một trăm viên Hắc Diệu Thạch, chỉ cần có thể đánh chết Lục Ly, dùng hết cũng không tiếc. Hơn một trăm viên Hắc Diệu Thạch là hơn một trăm vạn Thần Nguyên Kim, tiêu hao kiểu này thì cùng lắm một, hai canh giờ sẽ hết sạch. Vì đánh chết một Lục Ly, Diêm Hồng thật đúng là liều mạng. Tốc độ của thuyền sắt quá nhanh, mau còn hơn Lục Ly. Diêm Hồng cầm một la bàn cổ màu xanh, không ngừng loay hoay theo dấu vị trí của Lục Ly. Thuyền sắt vọt lên mặt nước, bay sát mặt biển, bởi vì tốc độ quá nhanh phát ra tiếng gió rít kinh động vô số thám báo ẩn nấp bốn phía. - Đó là báu vật gì? Tốc độ nhanh như vậy? - Suỵt, trên thuyền sắt có cường giả, ba Tam Kiếp Thiên Thần! - Đột nhiên xuất hiện ba Tam Kiếp Thiên Thần, chẳng lẽ đến tranh đoạt Nộ Diễm Đảo? Nhanh trở lại bẩm báo cho thủ lĩnh. - Rất có thể, bọn họ bay hướng Nộ Diễm Đảo. Bốn liên minh đang khai chiến trên đảo, ba cường giả này gia nhập sẽ tăng thêm nhiều biến số. - Nhanh đi bẩm báo gia chủ, có cường giả thần bí đang bay hướng Nộ Diễm Đảo. Thám báo bốn phía sôi trào, thi nhau bay tứ tán, đưa tin trở lại. Nhóm Diêm Hồng nghe được lời của đám thám báo, nhưng không quan tâm, đối với bọn họ thì thế lực nhỏ ở lân cận đều là tôm tép. Làm bọn họ e ngại nhất chỗ này là Đại Ma Vương, bọn họ không để bụng những người khác. Lục Ly ở dưới nước chạy trốn, vì đi đường thẳng nên thám báo dưới nước cũng phát hiện. Nhưng không có một thám báo dám chặn đường, Địa Ngục Sát Thần nổi tiếng như cồn. Rất nhiều thám báo phát hiện là Lục Ly liền bay đi xa trốn mất. “Đuổi theo kịp?” Lục Ly cảm ứng trên biển có tiếng xé gió, hắn thay đổi sắc mặt. Lục Ly vốn cho rằng Tam Kiếp Thiên Thần bình thường căn bản đuổi không kịp hắn, giờ phút này hắn mới phát hiện quá coi khinh anh hùng trong thiên hạ. Thế giới này có vô số bí thuật, nhiều báu vật kỳ dị, cảnh giới của hắn quá thấp, dù có Tiêu Dao Bộ thì tốc độ vẫn không đáng gì. Đương nhiên, đó là vì Tiêu Dao Bộ của Lục Ly chưa đến cảnh giới đại viên mãn thật sự, nếu không thì tốc độ chắc chắn có thể lại lần nữa tăng lên, Tam Kiếp đỉnh phong bình thường chưa chắc đuổi theo kịp. “Hừ!” Lục Ly đột nhiên thay đổi phương hướng, hắn có một mình nên dễ đổi hướng, bên trên là một chiếc thuyền sắt, khó đổi hướng hơn nhiều.
Chương 2647 Gây họa nhân gian
Quả nhiên, tốc độ của thuyền sắt quá nhanh, thoáng chốc trượt đi mấy trăm dặm, vội vàng thay đổi phương hướng. Mới vừa đuổi theo, Lục Ly lại lần nữa thay đổi phương hướng. - Hai vị trưởng lão! Diêm Hồng khống chế thuyền sắt thay đổi phương hướng, hắn nhìn hai vị trưởng lão nói: - Chờ chút nữa phiền phức hai vị ra tay công kích Lục Ly, ảnh hưởng tốc độ của hắn, Hắc Diệu Thạch tiêu hao quá nhanh. Thuyền sắt này là pháp bảo chạy trốn của Diêm Hồng, hắn góp nhặt Hắc Diệu Thạch nhiều năm mới mua được chút ít, tự nhiên không hy vọng dùng hết. - Được! Hai trưởng lão khác gật đầu, bọn họ lại đây là muốn giết Lục Ly. Có cơ hội ra tay chắc chắn sẽ không bỏ qua, nếu không thì dùng hết Hắc Diệu Thạch, bọn họ làm sao đuổi theo Lục Ly? Diêm Hồng chuyên tâm khống chế thuyền sắt, Lục Ly liên tục chuyển hướng mấy lần, Diêm Hồng kịp thời khống chế thuyền sắt thay đổi phương hướng, theo sát không tha. Tốc độ của thuyền sắt nhanh hơn Lục Ly một chút, chỉ cần đuổi theo kịp Lục Ly, hai trưởng lão tùy thời có thể ra tay. Bùm! Lục Ly đột nhiên vọt ra khỏi biển, không phải hắn không muốn tiếp tục lẩn trốn trong biển, mà là đằng trước xuất hiện một hải đảo. Nộ Diễm Đảo! Đây không phải là tùy ý đụng phải, Lục Ly sớm có dự mưu. Nộ Diễm Đảo giờ phút này đang khai chiến, hắn muốn mang theo nhóm người Diêm Hồng đi chiến trường. Bên kia phi thường hỗn loạn, hắn vừa lúc thừa dịp loạn trốn chạy. Ba người Diêm Hồng là Tam Kiếp Thiên Thần, sức chiến đấu rất mạnh, nhưng Nộ Diễm Đảo giờ phút này có bốn liên minh, mỗi liên minh có vài Tam Kiếp Thiên Thần, ba người Diêm Hồng chẳng là cái đinh gì. Một khi gia nhập trong hỗn chiến, ba người thậm chí có thể bị giết. - Tốt, chuẩn bị ra tay! Diêm Hồng nhìn thấy Lục Ly theo đáy biển bay lên thì mắt sáng rỡ, hai trưởng lão cũng xoa tay. Tốc độ của thuyền sắt nhanh hơn Lục Ly một chút, chỉ cần đuổi theo kịp Lục Ly, bọn họ mà ra tay thì Lục Ly không trốn được nữa. Lục Ly không ngừng thay đổi phương hướng, Diêm Hồng tuy rằng nỗ lực điều chỉnh, nhưng muốn muốn bắt kịp trong thời gian ngắn thì vô cùng khó khăn, chỉ từng chút một kéo gần khoảng cách. - Không đúng... Ba nén nhang sau, ba người Diêm Hồng phát hiện vấn đề, trong hoang dã phương xa truyền đến từng đợt tiếng gầm rú, khắp nơi đều là luồng sáng lấp lánh cùng nổ tung, bên kia đông đúc người đánh nhau. Lục Ly cấp tốc phóng đi, thần niệm nhìn quét, hắn phát hiện ba đội quân đang vây công đám người Trần Thiên Phóng, lập tức sử dụng thần kỹ Long Ngâm phát ra tiếng rống kinh thiên: - Trần đảo chủ chớ hoảng sợ, ta mang theo ba vị trưởng lão tông phái đến chi viện các ngươi đây! Trần đảo chủ giờ phút này rất hoảng, hợp sức tấn công bọn họ, bọn họ đã sắp không chịu nổi, Lục Ly một tiếng Trần đảo chủ chớ hoảng sợ lại khiến hắn càng luống cuống. Lúc trước Lục Ly cướp bóc nhi tử của hắn, sau đó giết Thiên Ưng ngay trước mặt hắn, hắn ra tay công kích Lục Ly nhưng ngược lại bị đánh thương. Giờ phút này Lục Ly mang theo ba cường giả đến giúp đỡ? Suy nghĩ đầu tiên của Trần Thiên Phóng là Lục Ly mang người chuẩn bị thêm sương trên tuyết, một hơi diệt bọn họ. Trần Thiên Phóng biết Lục Ly không phải đến hỗ trợ, người của ba liên minh khác thì không biết, mấy cường giả lập tức thần niệm quét qua, khóa chặt nhóm người Diêm Hồng trên thuyền sắt. Thuyền sắt là báu vật tư nhân của Diêm Hồng, không phải báu vật thuộc về Hắc Viêm Điện, cho nên không có dấu hiệu. Hắc Viêm Điện ở bên Phong Bạo Hải Vực, cho nên cường giả chỗ này không quen thuộc nhóm Diêm Hồng, bản năng cho rằng nhóm Diêm Hồng được đám người Trần Thiên Phóng mời đến giúp dỡ. Nhưng nhóm Diêm Hồng chỉ là ba Tam Kiếp Thiên Thần, còn ba liên minh khác có tổng cộng mười một Tam Kiếp Thiên Thần, bên Trần Thiên Phóng có thêm ba người Diêm Hồng cũng chẳng đáng lo, chỉ hơi mất sức một chút. Cuộc chiến đã đánh đến nước này, không lý do gì phải rút đi. Ba người Diêm Hồng đều là người từng trải, bọn họ nhìn thoáng qua liền nhận rõ hình thức, cũng hiểu kế sách mượn dao giết người của Lục Ly. Diêm Hồng đảo tròng mắt, trầm giọng quát: - Mọi người đừng nghe hắn nói nhảm, chúng ta chỉ đến truy sát tiểu tử này, tuyệt không can dự chiến tranh của các ngươi! Diêm Hồng vốn muốn biểu lộ thân phận, nhưng nhớ lại lời dặn của điện chủ trước khi đi, cố gắng hết sức không gây chú ý, lỡ không giết được Lục Ly cũng sẽ không lại làm mất uy phong của Hắc Viêm Điện. Mắt Trần Thiên Phóng lóe tia sáng hiểu ra, xem ra Địa Ngục Sát Thần chọc vào ba cường giả, vì chạy trốn không thể không đi đến nơi này, định thừa dịp loạn chạy trốn. Trần Thiên Phóng có thể trở thành minh chủ cũng là hạng người thông minh tuyệt đỉnh, hắn quát lớn: - Các huynh đệ, ba người này là viện quân do phía đối diện mời đến, chúng ta không có đường để trốn, chỉ có tử chiến đến cùng. Giết một tên đủ vốn, giết hai tên lời một, giết! Thủ lĩnh của ba liên minh phía đối diện sửng sốt, ba người kia đâu phải do bọn họ mời tới, Trần Thiên Phóng la lên như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ là muốn lẫn lộn phải trái? Khiến ba người thừa dịp loạn ra tay tập kích bên bọn họ? Ba cường giả thần bí vọt vào chiến trường, ban đầu nói là người bên Trần Thiên Phóng, nhưng ba người cố gắng cãi lại, Trần Thiên Phóng nói chuyện cũng kỳ lạ, điều này khiến ba liên minh khác cực kỳ cảnh giác. Vèo! Lục Ly đã xông đến, trực tiếp xông vào đại quân, hắn huơ chiến đao chém ra một luồn ánh đao bình thường quét về phía ba liên minh. Xoẹt! Ánh đao của Lục Ly nổ bay mấy chục người của ba liên minh, hơn mười người lập tức bị nổ chết. Cường giả của ba liên minh mặt đanh lại, Lục Ly cùng ba người rõ ràng là phe Trần Thiên Phóng, ba người này làm bộ chối vì muốn tập kích bọn họ. Vèo! Tốc độ của thuyền sắt quá nhanh, thoáng chốc bay tới. Diêm Hồng nhìn thấy Lục Ly xông vào đại quân chứ không chạy trốn, Diêm Hồng không rảnh nghĩ nhiều, chỉ cần đánh chết Lục Ly, bày ra thân phận trưởng lão Hắc Viêm Điện, cho nhóm người này mấy trăm lá gan cũng không dám công kích bọn họ. - Hợp sức giết hắn! Diêm Hồng cùng hai trưởng lão khác nhìn nhau một cái, Diêm Hồng thu về thuyền sắt, ba người như cuồng long lao xuống, vọt về phía Lục Ly.
Chương 2648 Gây họa nhân gian
Vèo! Thần niệm của Lục Ly luôn luôn khóa chặt ba người, thấy ba người vọt tới, hắn lắc người tốc độ tăng lên, lao vào quân đội ba liên minh. - Công kích! Ba người Diêm Hồng công kích, một người vỗ ra một đại thủ ấn, một người đánh ra ngọn lửa, một người bắn ra mấy chục mũi tên bạc, toàn bộ công kích khóa chặt Lục Ly. - Đại Đạo Chi Ngân! Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực tăng lên gấp mấy chục lần, tốc độ của hắn tăng vọt, thoáng chốc xông vào quân đội ba liên minh. Thân thể Lục Ly nhẹ nhàng mơ hồ, tốc độ đạt đến mức tận cùng. Ầm ầm ầm! Công kích của ba người Diêm Hồng đến nơi. Diêm Hồng một chưởng đập chết mấy trăm quân sĩ xung quanh. Một trưởng lão khác đánh ra rồng lửa mang đi tính mạng của mấy trăm người, mũi tên bạc của người khác dọn sạch mười tuyến đường, bắn chết mấy trăm người. Lục Ly thân hình nhanh như quỷ mị xuyên qua đám đông, liên tục bị quân đội của ba liên minh đánh trúng người, nhưng lực phòng ngự của hắn quá mạnh, công kích của quân sĩ bình thường không tổn thương hắn được. Lục Ly xoay người lao hướng thủ lĩnh ba liên minh, vừa xông lên vừa hét to: - Ba minh chủ nhanh cứu ta, ta muốn gia nhập các ngươi, giúp các ngươi đối phó Trần Thiên Phóng! Đám người Diêm Hồng cách Lục Ly rất gần, mắt thấy tùy tay có thể đập chết Lục Ly, ba người cũng mặc kệ nhiều như vậy, chia ba phương hướng lao nhanh về phía hắn, trong tay đều xuất hiện binh khí, chuẩn bị thả ra công kích cường đại nghiền nát Lục Ly. - Chư vị, chúng ta chỉ giết người này, giết chết hắn rồi sẽ rút đi ngay! Diêm Hồng hét lớn, không muốn mọi người phức tạp hơn. Thủ lĩnh ba liên minh ở phía đối diện cười lạnh, một cường giả đầu vuông tai to tức giận quát: - Nghĩ chúng ta ngốc à? Kế sách cấp thấp như vậy cũng dùng! Tất cả ra tay xử lý ba người! Người của ba liên minh từ lâu đã cảnh giác với nhóm Diêm Hồng, vừa rồi ba người ra tay giết hàng nghìn người phe họ, ba liên minh đinh ninh ba người Diêm Hồng là viện quân được Trần Thiên Phóng mời tới. Giờ phút này ba người rõ ràng diễn vai mặt trắng mặt đen với Lục Ly, mục tiêu tự nhiên là tới gần bọn họ, tập kích chém chết cường giả phe họ. Sao bọn họ có thể mặc ba người dễ dàng tới gần? Lập tức sáu, bảy cường giả Tam Kiếp bay lên, điên cuồng tấn công ba người Diêm Hồng. Diêm Hồng tức giận quát: - Cút xéo! Bọn họ là trưởng lão của Hắc Viêm Điện, Hắc Viêm Điện xếp tốp mười trong ba mươi sáu thế lực lớn Nhị Trọng Thiên, lúc bình thường bọn họ đều là cao cao tại thượng, căn bản xem thường Tam Kiếp Thiên Thần của những thế lực nhỏ này, giờ phút này bị vây công, thoáng chốc bừng bừng lửa giận. Một trưởng lão nhìn thấy Lục Ly xông vào đại quân, hắn coi như bình tĩnh, đỡ một đợt công kích rồi trầm giọng quát: - Chư vị, hẳn là có chút hiểu lầm, chúng ta không phải người của thế lực lân cận, không có ý tham gia chiến tranh của các ngươi, chúng ta chỉ đến truy sát tiểu tử này. Lục Ly chạy lung tung trong đám người, tùy ý vung tay đánh bay một đám người, khiến trận hình bên này rối loạn, nghe trưởng lão đó nói chuyện, hắn hét to: - Đúng vậy, đúng vậy! Ba vị minh chủ, chúng ta thật sự không chung một nhóm! Ta là thúc thúc của điện chủ Hắc Viêm Điện, ba người này là trưởng lão của siêu cấp thế lực lớn Tam Trọng Thiên. Chỉ cần các ngươi có thể cứu ta một mạng, ta nhất định kêu điệt tử ban thưởng cho các ngươi mỗi người một đảo. - ... Vô số người trợn trắng mắt, Lục Ly nói linh tinh không biết chừng mực. Điện chủ Hắc Viêm Điện là cường giả thành danh đã lâu, tính con số an toàn cũng cỡ mấy vạn tuổi. Hơi thở sinh mệnh của Lục Ly trẻ tuổi như vậy mà bảo là thúc thúc ruột của điện chủ Hắc Viêm Điện? Ba người này là trưởng lão của siêu cấp thế lực lớn Tam Trọng Thiên? Càng bậy bạ. Đám người chưa đi Tam Trọng Thiên nhưng nghe đồn Tam Kiếp Thiên Thần trong Tam Trọng Thiên nhiều như chó săn, chút sức chiến đấu của ba người Diêm Hồng mà đi siêu cấp thế lực lớn Tam Trọng Thiên thì chỉ có thể làm trông cửa quét rác cho người ta. Ba người Diêm Hồng suýt chút tức hộc máu, Lục Ly dám nói hắn là thúc thúc của điện chủ Hắc Viêm Điện? Lời này nếu là truyền về, ba người e rằng sẽ bị điện chủ của bọn họ lột da. - Lục... Địa Ngục Sát Thần, bổn tọa hôm nay không giết ngươi thì ta không phải họ Diêm... Vương! Diêm Hồng tức giận rít gào, suýt bại lộ thân phận của Lục Ly và chính mình. Lục Ly như con cá bơi trong đám người, hắn quay đầu cười nói: - Diêm Vương? Xem ra ngươi là người của địa phủ, lệ quỷ trong địa phủ chạy ra gây họa nhân gian, mọi người nhanh hợp sức chém đi! Diêm Hồng muốn giận điên lên, Lục Ly đâm thọc khiến cường giả của ba liên minh thế công càng thêm hung mãnh, ba người ban đầu còn định gạt người ba liên minh sang một bên, lo đi giết Lục Ly, nhưng bây giờ không rảnh tay. Tuy bọn họ là trưởng lão của Hắc Viêm Điện, nhưng thủ lĩnh các thế lực trung đẳng này không phải kẻ yếu, thực lực không kém hơn họ bao nhiêu, hai người vây công một người, nếu bọn họ không nghiêm túc ứng đối, e rằng chết như thế nào cũng không biết. - Giết! Trần Thiên Phóng thấy cơ hội tốt như vậy sao chịu bỏ qua? Mang theo mấy cường giả gia nhập chiến đoàn. Cường giả của ba liên minh không cam lòng tỏ ra yếu thế, toàn bộ cường giả đều xuất động, trường hợp bắt đầu trở nên vô cùng hỗn loạn. “Đi!” Lục Ly đến đây vì để thừa dịp loạn chạy trốn, giờ phút này cơ hội tốt như vậy, hắn cơ hồ không có do dự, thân thể lặng lẽ luồn lách trong đại quân. - Hừm hừm! Trước khi đi, hắn còn thả ra ba trăm con Hư Không Trùng màu vàng sậm, ra lệnh chúng nó khóa công kích của ba người Diêm Hồng. Ba người Diêm Hồng vốn bị vây công, nếu bị Hư Không Trùng màu vàng sậm chui vào người, e rằng khả năng gục ngã tại đây sẽ tăng lớn vô hạn. - Đi! Lục Ly thân hình như quỷ mỵ, trái xông phải né trong đại quân, giơ tay đánh bay một đám người, lao nhanh đi xa. - Lục... Địa Ngục Sát Thần, dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, chúng ta cũng sẽ giết chết ngươi!
Chương 2649 Sóng lớn đào cát
Diêm Hồng trơ mắt nhìn Lục Ly chuồn mất, tức run người, nhưng hắn bị hai Tam Kiếp Thiên Thần bám giữ, không rảnh tay đuổi theo Lục Ly. Lục Ly rất nhanh lao ra đại quân, cường giả của bốn liên minh đều phát hiện, nhưng không quan tâm. Một Nhất Kiếp Thiên Thần mà thôi, tuy có thủ đoạn nhỏ nhưng không cách nào ảnh hưởng đại cục. Đối với bốn liên minh thì Nộ Diễm Đảo mới là quan trọng hàng đầu, Lục Ly rời đi, bọn họ ngược lại bớt lo hơn. Tốc độ của Lục Ly đạt đến mức tận cùng, đi một vòng ra Nộ Diễm Đảo, hắn lặn xuống đáy biển, thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tránh đi thám báo, một đường trốn đi xa. Lục Ly không nghỉ giây nào, một hơi trốn hai ngày mới tạm nghỉ trên một đảo nhỏ. Nghỉ ngơi hai canh giờ, hắn tiếp tục chạy đi, tiêu phí hơn một ngàythì đến đảo lớn kia. Đảo này là đảo phụ thuộc của Vô Nhai Đảo, trên đảo rất bình tĩnh, chiến hỏa ở lân cận không lan tới bên này, võ giả ở trên đào sống an nhàn, mỗi ngày trừ tu luyện ra thì tìm hiểu tin tức lân cận đánh nhau, nhìn một đám thế lực đấu sống đấu chết vì mấy thiên đảo. Lục Ly đổi mặt nạ bằng đồng xanh thành mặt nạ da người, biến thành một thanh niên bình thường không có gì lạ, nghênh ngang đi vào đảo này, còn tiêu phí một ít Thần Nguyên Kim đi vào thành trì lớn nhất ở bên trong. Hắn không vội vàng truyền tống rời đi, ngồi một canh giờ trong một quán trà, được đến một ít tin tức. Bên Nộ Diễm Đảo truyền tin về, mặc dù có ba người Diêm Hồng đi vào đảo lộn thế cục, nhưng cuối cùng vẫn là Tứ Bình liên minh tháo chạy, Trần Thiên Phóng bị đánh thành trọng thương, mọi người đều lui ra. Ba người Diêm Hồng không ai chết, thân là trưởng lão của thế lực lớn có nhiều thủ đoạn, ba người hợp sức trốn ra ngoài, nhưng ba người đều bị thương. Giờ phút này cũng không biết trốn đi đâu, phỏng chừng bọn họ đang dưỡng thương. - Tiếc quá. Lục Ly khe khẽ thở dài, không dám tiếp tục ở lại tiếp. Ba người Diêm Hồng có thể truy tung vị trí của hắn, hắn nhất định phải lập tức rời khỏi, đi Phong Bạo Hải Vực. Lục Ly đứng lên, vào một đại thành bảo ở giữa hồ trong thành trì, nộp Thần Nguyên Kim, đi vào truyền tống tế đàn, bị truyền tống đi Vô Nhai Đảo. Tiếp đó hắn không ngừng lại một giây nào, từ Vô Nhai Đảo truyền tống đi Tinh Mộng Đảo lân cận, lại từ Tinh Mộng Đảo truyền tống đi Phổ Tế Đảo ở mạn bắc. Một đường truyền tống mà đi, chỉ cần có Thần Nguyên Kim, các đảo đều sẽ không quản ngươi là ai, trừ phi vừa lúc là người bị đảo của bọn họ truy nã, còn lại thì dù là ma đầu bọn họ đều sẽ không quản. Truyền tống tế đàn thu phí rất đắt, đây là một trong những cách kiếm Thần Nguyên Kim của các đảo lớn. Linh hồn của Lục Ly khá mạnh, liên tục truyền tống mấy chục lần đều không có tinh thần mệt mỏi, hắn chuẩn bị một hơi liên tục truyền tống trăm lần, rời khỏi khu vực biển lân cận rồi tính tiếp. ... Ba người Diêm Hồng thật sự đang dưỡng thương, bị thương rất nặng. Diêm Hồng bị thương nặng nhất, nguyên nhân lớn nhất là vì Hư Không Trùng màu vàng sậm của Lục Ly. Một bàn tay của Diêm Hồng bị chém đứt, mấy ngày này trốn trong một sơn động dưới biển, Lục Ly truyền tống rời đi năm ngày sau hắn mới khôi phục một ít nguyên khí. Tay của Diêm Hồng còn chưa mọc ra, hắn lập tức sử dụng bí bảo tra xét hành tung của Lục Ly. - Ủa? Tra xét một phen, trên mặt hắn lộ ra kinh ngạc. Hai trưởng lão khác mở mắt ra, một người hỏi: - Diêm Hồng, làm sao vậy? - Lục Ly không ở khu vực biển này! Diêm Hồng con ngươi lấp lóe, trầm giọng nói: - Bí bảo của điện chủ có thể tra xét phạm vi trăm ức vạn dặm, Lục Ly đã không ở trong phạm vi này. - Không đúng. Trưởng lão tóc bạc suy nghĩ một hồi, lắc đầu nói: - Cho dù Lục Ly về Thiên Ma Đảo thì hẳn là bị tra xét ra chứ. - Hắn không trở về Thiên Ma Đảo. Diêm Hồng nhìn phương bắc, mặt lộ nét nghi hoặc nói: - Bí bảo biểu hiện hắn đi phương bắc, hơn nữa cự ly rất xa. Chắc chắn hắn cưỡi truyền tống tế đàn, hắn đi phương bắc làm gì? Hướng bắc là Phong Bạo Hải Vực, đừng nói là hắn muốn đi Hắc Viêm Đảo của chúng ta trả thù? - A... Hai trưởng lão ngó nhau, hai mặt nhìn nhau, bọn họ cho rằng Lục Ly sợ bọn họ truy sát nên lẩn trốn, lại không ngờ rằng Lục Ly ngược lại truyền tống đi Phong Bạo Hải Vực, hắn muốn làm cái gì? - Ưm, chắc đúng rồi. Diêm Hồng lại lần nữa cảm ứng mấy lần, thu về bí bảo, nói: - Hắn gần đây hóa thân Địa Ngục Sát Thần hủy diệt ba quân đoàn giặc cỏ, hẳn là vì cướp Thần Nguyên Kim. Hắn muốn truyền tống cần nhiều Thần Nguyên Kim, hắn hẳn là muốn đi Phong Bạo Hải Vực. - Ha ha, tự tạo nghiệt, không thể sống! Lão nhân tóc bạc cười nhạt mấy tiếng nói: - Bên kia là địa bàn của chúng ta, tiểu tử này dám đi Phong Bạo Hải Vực, khiến hắn vĩnh viễn ở lại bên kia luôn. Đi, chúng ta mở ra vực môn một đường đuổi theo, có bí bảo của điện chủ, tiểu tử này có thể chạy trốn lên trời sao? - Đúng vậy, đi! Diêm Hồng đứng bật dậy, bất chấp trị thương cho cánh tay, chuẩn bị mở ra vực môn theo dấu, chỉ cần Lục Ly không về Thiên Ma Đảo, cho dù hắn chạy trốn tới góc biển chân trời thì Diêm Hồng quyết truy sát tới cùng, mãi đến khi giết chết Lục Ly mới thôi. ... - Bẩm Tiên Tử! Thiên Ma Đảo, Trần trưởng lão ở trong Thiên Vân Sơn nhận được tin chắc chắn, đi vào thiên điện bẩm báo: - Căn cứ bên Tinh Mộng Đảo truyền đến tin tức, năm ngày trước Lục Ly đã truyền tống rời khỏi, giờ phút này hẳn là sắp ra khu vực biển nam bộ. Thiên Vân Tiên Tử truyền lời ra: - Ừm, ta biết, phái người đưa tin khiến thám báo bên Phong Bạo Hải Vực chú ý tin tức của hắn. - Phong Bạo Hải Vực có năm siêu cấp thế lực, còn có ba đại tông lánh đời, chín tán tu cường đại, bên kia là nơi nổi tiếng giết chóc hỗn loạn. Trần trưởng lão hơi cảm khái một tiếng: - Tiểu tử này tính cách kiệt ngạo bất thuần, đến bên kia phỏng chừng sẽ chọc nhiều rắc rối. - Muốn biến thành cường giả thì phải nghịch thiên mà lên! Giọng nói của Thiên Vân Tiên Tử mơ hồ: - Sóng lớn đào cát, có cường giả nào không một đường giẫm lên xác chết đi lên? Con đường võ đạo như đi ngược dòng nước, không thể lên cao thì chỉ có thể biến thành xác chết làm đá lót chân cho người khác.
Chương 2650 Thiên địa thần dược
Liên tục truyền tống hơn trăm lần, Lục Ly đều không biết giờ phút này đang ở đâu, dù sao một đường truyền tống đi phương bắc là được. Hắn truyền tống hơn một trăm lần, ngừng lại ở thành trì này, tìm một khách điếm nghỉ ngơi. Ở bên này không có người nhận thức hắn, cộng thêm hắn mang mặt nạ, càng sẽ không bại lộ thân phận. Hắn tùy ý tìm một khách điếm, bố trí vài pháp trận, nghỉ ngơi một ngày. Hôm sau tiếp tục truyền tống, hiện tại hắn có hơn hai trăm vạn Thần Nguyên Kim, đủ đi và về, cho nên không lo lắng về chi phí truyền tống, dù truyền tống sai tuyến đường cũng chẳng sao, chỉ cần truyền tống đi phương bắc là được. Lại truyền tống bốn ngày thì Lục Ly tạm dừng, không phải bởi vì mệt mỏi, mà là bởi vì hắn nghe ngóng được một tin tức. Lục Ly đang ở trên một thiên đảo, nơi này thuộc về một siêu cấp thế lực lớn, tên là Thiên Âm Cung. Thiên Âm Cung là một thế lực lớn trung lập, rất lớn, có chi nhánh trên các đảo, những chi nhánh này là các phòng đấu giá. Thiên Âm Cung có phòng đấu giá lớn nhất Nhị Trọng Thiên, mỗi năm đấu giá rất nhiều dị bảo, Lục Ly dừng lại là bởi vì ngày mai thành Thiên Âm sẽ tổ chức một hội đấu giá rất lớn. Lục Ly có một ít Thần Nguyên Kim, nhưng muốn đấu giá được báu vật hàng đầu thì phỏng chừng chút Thần Nguyên Kim đó không đủ. Bởi vì ngày mai sẽ bắt đầu, Lục Ly nghĩ rằng chậm trễ một ngày, trải nghiệm sự đời, nhìn xem báu vật đứng đầu thật sự của Nhị Trọng Thiên là thứ gì? Còn một điều nữa! Lục Ly muốn thử vận may, xem coi có xuất hiện thần vật cường hóa cơ thể, hắn muốn mua một ít sách về thần văn, vậy thì tốc độ tham ngộ thần văn của Huyết Linh Nhi sẽ càng nhanh. “Ưm, Thần Nguyên Kim trên người của ta chắc chắn không đủ!” Lục Ly đảo tròng mắt, tìm được phòng đấu giá trực tiếp đi vào, tìm một quản sự, chuẩn bị bán báu vật. Khoảng thời gian trước Lục Ly giết nhiều người, được đến rất nhiều không gian giới chỉ, bên trong có vô số thần tài cùng các loại báu vật, hắn không cần dùng một ít thần tài, báu vật, không bằng bán đi. Phòng đấu giá cũng thu mua báu vật, nhưng chắc chắn giá thấp hơn đấu giá. Lục Ly cảm thấy không sao cả, hắn có số lượng nhiều, cho phòng đấu giá kiếm lời một chút cũng không sao. - Vị công tử này, có thể lấy ra báu vật của người, ta định giá cho người, công tử chịu giá đó thì chúng ta giao dịch. Quản sự là một người trung niên mặt mày hiền hòa, tuy rằng Lục Ly hơi thở không mạnh nhưng rất khách khí với hắn. Lục Ly nhìn quét thiên điện một cái, lắc đầu nói: - Đến chỗ rộng hơn một chút, tìm thêm vài người đến, thứ ta bán ra khá nhiều. - A... được. Quản sự ngẩn ra, sau đó dẫn Lục Ly đi vào một đại điện bên cạnh, rồi mời mấy vị giám bảo sư đến. Lục Ly thấy người đến đông đủ, lấy ra một đám không gian giới chỉ, đổ hết báu vật ở bên trong ra. Rào rào! Hàng đống thần tài, binh khí, thần thuật, chiến giáp, vật kỳ dị bay ra, rất nhanh liền xếp thành một ngọn núi nhỏ. Lục Ly không ngừng lấy ra nhẫn, đổ báu vật ở bên trong ra, chỉ mấy chục giây đã xếp đầy đại điện. - A... Quản sự ngây người, nhìn Lục Ly với cặp mắt khác, tuy rằng rất nhiều thần tài cùng báu vật đều rất cấp thấp, nhưng bên trong không thiếu hàng hiếm, chủ yếu là... nhiều. Lục Ly phất tay: - Các ngươi xem mấy thứ này trước, lát nữa còn cái khác. Trán quản sự nổi gân xanh, lại lần nữa phái người đi thỉnh mấy giám bảo sư cùng một đám hạ nhân. Đám hạ nhân tách báu vật ra, phân loại, giám bảo sư đi qua định giá. Lục Ly đứng một bên nhìn, quan sát giây lát thì khá vừa lòng. Thiên Âm Cung không phụ sự nổi tiếng của nó, giám bảo sư ra giá phải chăng, không quá hố, hợp lý. Sửa sang hơn một canh giờ, Lục Ly tính sơ, hắn ném ra một đống báu vật giá trị cỡ trăm vạn Thần Nguyên Kim. Xem ra đám giặc cỏ rất giàu, báu vật của chúng coi như đáng giá. - Vị công tử này thấy giá có được không? Chờ định giá tất cả báu vật xong, quản sự khách khí đi tới, nếu bán đi hết thì Lục Ly xem như khách quý của họ. - Được, cứ theo giá các ngươi đưa, bán hết cho các ngươi! Lục Ly nhẹ gật đầu, quản sự cười càng tươi, hắn phái người chia báu vật ra lần lượt mang đi, sau đó hỏi: - Công tử còn có báu vật bán nữa không? Công tử có bao nhiêu chúng ta lấy bấy nhiêu. - Vẫn còn nhiều cỡ đó. Lục Ly ngẫm lại, lại lấy ra thần tài, báu vật, hắn đã điều tra tất cả chiếc nhẫn, cảm giác là dị bảo thì đều lấy đi, còn lại thần tài báu vật cấp thấp có giữ lại cũng vô nghĩa. Lục Ly lấy hết báu vật cấp thấp ra, quản sự mang người tiếp tục định giá, bận rộn hai canh giờ, tất cả báu vật lại bán đi, Lục Ly tổng cộng được đến hơn hai trăm vạn Thần Nguyên Kim. - Lư quản sự, ta muốn mua một ít loại đá này, các ngươi có không? Lục Ly lấy ra một loại tinh thạch, đây là tinh thạch lúc trước bị Huyết Linh Nhi cắn nuốt. Huyết Linh Nhi cực kỳ quan trọng với Lục Ly, hắn muốn mua chút tinh thạch cho nó, xem thử có thể lại tiến hóa hay không. - Đây là Bạch Yêu Thạch! Quản sự nhìn kỹ, đáp: - Chúng ta còn một ít tồn kho, một viên một vạn Thần Nguyên Kim, không biết công tử muốn bao nhiêu? Ưm, công tử là khách quý của chúng ta, giảm hai mươi phần trăm cho công tử. - Một viên một vạn? Lục Ly bĩu môi, giảm hai mươi phần trăm thì cũng là một viên tám nghìn. Huyết Linh Nhi cắn nuốt loại tinh thạch quá đắt, như ăn Thần Nguyên Kim. Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Lấy cho ta năm mươi viên, trừ trong tiền hàng là được. - Được! Vừa mua vừa bán là hai cuộc giao dịch, hiếm khi gặp khách sộp, quản sự rất là hưng phấn, tiếp tục hỏi: - Công tử còn cần cái gì? Ta đều bán cho công tử với giá thấp nhất! - Có sách về thần văn không? Lục Ly hỏi thăm, hắn cần sách thần văn cơ bản, trợ giúp Huyết Linh Nhi tham ngộ. - Cái đó thì nhiều! Quản sự trả lời: - Sách thần văn cấp thấp phỏng chừng có mấy chục vạn quyển, sách thần văn cấp cao có trên vạn quyển. Cấp thấp giá rất rẻ, một quyển một trăm Thần Nguyên Kim, cấp cao thì một quyển một vạn.