Bảy, tám canh giờ sau, Lê Hành tỉnh lại, vết thương đã lành nhiều. Mấy công tử ca cho Lê Hành ăn nhiều đan dược, cộng thêm cơ thể của Lê Hành rất mạnh, tự mình khôi phục rất nhanh. Giờ phút này vẫn là đêm tối, Lê Hành mở mắt ra, có một chút thất thần, hắn ngây ra giây lát, nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc, hắn nhớ lại cảnh trước khi hôn mê, liếc hướng Lục Ly ở gần đó, ngơ ngẩn hỏi: - Là Lục Ly cứu ta? Một công tử họ Thường gật đầu, nói: - Đúng vậy, Tuần Tra Sử đi vào Ngạc Dạ mang ngươi ra. Sắc mặt Lê Hành thay đổi mấy lần, cuối cùng đứng lên đi tới chỗ Lục Ly, theo sau khom người vái: - Cảm tạ ơn cứu mạng của Tuần Tra Sử! Lục Ly mở mắt ra, nhìn Lê Hành nói: - Đúng như ngươi đã nói, ân oán của chúng ta là ân oán nội bộ, còn ở đây chúng ta là một đoàn thể, chúng ta đều đến từ Tử Thần, ở đây chúng ta phải chăm sóc lẫn nhau! Lê Hành gật đầu, theo sau xoay người ngồi xếp bằng chữa thương. Lục Ly cũng khép mắt lại tu luyện, mọi người tự tu luyện, chờ đêm tối qua đi. Phương đông xuất hiện một chút tia sáng, đêm đã qua. Vết thương của Lê Hành gần như lành hẳn, mọi người tiếp tục tiến lên. Lần này bầu không khí yên lặng nhiều, sự khủng bố của Ngạc Dạ khiến bọn họ cảm thụ được Tiên Vực nguy hiểm. Bọn họ tràn ngập kích tình và ảo tưởng về Tiên Vực, hiện tại đều bình tĩnh lại. Tiên Vực không phải trò chơi con nít, nơi này rất nguy hiểm, sơ sẩy một cái bọn họ đều sẽ bỏ mạng. Tiếp tục tiến lên, nửa ngày sau bọn họ lại lần nữa gặp một chiếc chiến thuyền, cũng bay về phía đông. Lục Ly đã đoán trước được, sớm tiềm ẩn nên không bị phát hiện. Mọi người cực kỳ tin tưởng cảm giác lực của Lục Ly, hiện tại cơ hồ sau khi Lục Ly hạ lệnh bọn họ không chút do dự chấp hành. Không phải vì Lục Ly là Tuần Tra Sử, mà là yêu quý mạng nhỏ của mình. Lại lần nữa tiến lên một ngày rưỡi, đằng trước biến thành khu vực đồi núi, nhóm Lục Ly rốt cuộc phát hiện ra một ít tiểu dã thú, tiểu dã thú ở đây khiến bọn họ hết hồn. Bọn họ nhìn thấy một con động vật giống linh dương, dã thú bị bọn họ dọa sợ nhanh chóng bỏ chạy, tốc độ nhanh đến mức mọi người trố mắt líu lưỡi. Một con tiểu dã thú vậy mà tốc độ có thể so sánh cấp Đế. Sau đó bọn họ thường xuyên có thể trông thấy một ít tiểu dã thú ăn cỏ, tốc độ đều cực kỳ khủng bố, bên này cũng có thể phát hiện một ít thần dược, nhưng cấp bậc không cao, có lẽ đây là nguyên nhân vì sao không có ai hái. Nếu như ở Thiên Loạn Tinh Vực, e rằng thần dược đã bị hái hết sạch. Đi mấy chục vạn dặm, đằng trước xuất hiện một tiểu hồ bạc, trong hồ tiên khí mông lung, hồ nước này phỏng chừng cũng là một loại thần dịch, tỏa mùi hương nhàn nhạt. - Ôi! Loan Tịch, Mạc Thiên Thiên, Ly tiểu thư mắt sáng rực. Lâu rồi không tắm, hiếm khi gặp tiểu hồ trong vắt như vậy, đối với những nữ nhân thích đẹp như bọn họ thì tuyệt đối là cơ hội không thể bỏ qua. Ba tiểu thư thương nghị với nhau, Mạc Thiên Thiên lấy ra một món báu vật có thể che chắn thần niệm, theo sau bọn họ khiến nhóm Lục Ly đứng canh chừng cách vạn dặm. Nhóm Lục Ly tuy rằng rất bất đắc dĩ, nhưng thân là một quý ông, không tiện từ chối yêu cầu của thục nữ. Bảy quý ông đi một hướng khác nhau, đứng canh cách vạn dặm. Mạc Thiên Thiên lấy ra một món báu vật bao phủ nguyên cái hồ nhỏ, theo sau ba nữ nhân vui vẻ xuống hồ tắm. - A! Mới vừa cởi đồ xuống hồ, Mạc Thiên Thiên giật mình kêu lên, nàng thân thể trần truồng xông lên giữa không trung, trầm giọng quát: - Đáy hồ có quái vật, trốn! Loan Tịch và Ly tiểu thư cũng cởi đồ, lập tức cực kỳ kinh hoàng bay lên cao. Thần niệm của ba người quét xuống, phát hiện đáy hồ xuất hiện một cái lỗ to, đáy lỗ chui ra một con cự mãng, có chút giống như giao long, luồng hơi thở lạnh lẽo bao phủ ba người, trong linh hồn bọn họ xuất hiện cảm giác nguy cơ trí mạng. Rào rào! Trong hồ đột nhiên bốc lên hơi lạnh buốt giá, những luồng hơi lạnh lan tràn lên, trước khi ba người Mạc Thiên Thiên phản ứng lại thì không gian phạm vi nghìn dặm tiểu hồ bị đóng băng. Ba người Mạc Thiên Thiên cũng bị đông lại, nhưng không hoàn toàn bị đóng băng, chẳng qua tốc độ bị ảnh hưởng nặng. Các nàng không kịp lấy áo ra mặc, vội vàng lấy ra binh khí và báu vật nghênh chiến. Mạc Thiên Thiên cũng bóp nát ngọc phù, thỉnh cầu chi viện. Con mãng xà lớn bên dưới khiến nàng cảm giác được nguy cơ trí mạng, giờ phút này bọn họ còn bị đông lại, tốc độ giảm đi, e rằng rất khó chống cự. Oong! Chiến giáp hiện ra trên người ba nàng, như vậy cũng tránh cho trần truồng, không một người chạy trốn, đều thúc đẩy báu vật và binh khí đánh mạnh về phía cự mãng. Bùm bùm bùm! Công kích của ba người lần lượt đánh trúng cự mãng, ba người công kích không không yếu, nhưng chỉ đánh rớt mấy miếng vảy của nó. Đuôi cự mãng đột nhiên quất qua, cái đuôi này giống một cây roi sắt thép mang theo hơi lạnh buốt giá quất mạnh về phía Mạc Thiên Thiên. Nàng vốn có thể tránh đi, nhưng tốc độ bị giảm, thế là bị nặng nề đánh bay, người ở giữa không trung máu phun như suối. Mạc Thiên Thiên giật mình kêu lên: - Tiên thú! Cự mãng này tuyệt đối là tiên thú, lực lượng một kích này miễn cưỡng có thể so sánh cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nếu không phải tiên thú thì sao có lực lượng cường đại như vậy được? Oong! Ly tiểu thư vận dụng thần thông của Hoang tộc, thời gian trong nháy mắt trở nên chậm lại, nhưng cái sừng trên đầu cự mãng phát sáng, nó gầm lên, sóng âm khuếch tán, pháp tắc thời gian vô hiệu, cái đuôi của cự mãng quất mạnh tới, Ly tiểu thư cũng máu phun như suối bay ra ngoài. Vèo! Loan Tịch định bay đi trốn nhưng cái đuôi lại lần nữa tựa như tia chớp quất tới, lần này không quất bay Loan Tịch mà biến mềm nhũn quấn lấy thân thể của nàng, sau đó nó mở mồm máu to táp hướng nàng. Loan Tịch cảm giác từ trong cái đuôi truyền đến năng lượng kỳ lạ, khiến nàng toàn thân đều không cách nào động đậy, nàng sợ tới mức tái mặt. Loan Tịch nhìn mồm máu to, ngửi mùi tanh hôi, nàng hoảng loạn hô lớn: - Cứu mạng!
Chương 4442 Tiên Cung
Vèo! Một bóng dáng như luồng sáng lấp lánh bay tới, toàn thân phủ vảy rồng màu xám, sau lưng có Long Dực, trên đầu có sừng rồng, sau mông còn có đuôi rồng, khí huyết kinh thiên. Trong con ngươi màu bạc như hàn băng vạn năm, chưa đến gần đã rống to: - Nghiệt súc, buông nữ hài kia ra! Oong! Trong mắt Lục Ly bắn ra tia sáng vàng, thả ra Linh Trận thuật, nhưng dường như không có hiệu quả gì lớn với cự mãng này? Cự mãng hơi ngây ra, con ngươi lóe tia sáng đỏ đột nhiên chuyển hướng Lục Ly, nó dường như cảm thụ được nguy hiểm, cái đuôi quẫy ném bay Loan Tịch, đuôi to quét hướng Lục Ly. Lục Ly hiên ngang không sợ, vung trảo chộp hướng cái đuôi sắt thép của cự mãng, trên tay hắn sáng lên ánh sáng màu đen, đó là năng lượng kỳ dị trong thân thể, đồng thời hắn còn tụ Hủy Diệt Thần Dịch chộp mạnh vào đuôi của cự mãng. Bùm! Vang tiếng va chạm nặng nề, Lục Ly lướt ngang mấy trăm dặm, nhưng đuôi của cự mãng cũng nát bấy, máu thịt trên đuôi nhanh chóng bị ăn mòn, từng đợt khói đen bốc lên, cự mãng đau đến mức gào thét không thôi, thân thể ở giữa không trung vặn vẹo, nổi giận lại tấn công Lục Ly. Chợt vang một tiếng rống rung trời: - Nghiệt súc! Lê gia gia của ngươi đến đây! Lê Hành mặc chiến giáp hoàng kim, cầm trường kiếm màu vàng cuồng bạo vọt tới, ánh sáng vàng chói mắt như mặt trời, rất là oách. Xoẹt! Trường kiếm của Lê Hành biến lớn, đột nhiên vung, trường kiếm lóe tia sáng bảy màu, mang theo khí thế bá khí vô song chém mạnh vào cổ cự mãng. - Gri gri! Cự mãng phát ra tiếng hú quái dị, sừng trên đầu lại phát sáng, sau đó nó há miệng rộng nhanh chóng phun ra một dòng khí màu xám thoáng chốc bao phủ Lê Hành vào trong. Bùm! Ánh kiếm bảy màu chém mạnh vào cổ cự mãng, sức chiến đấu của Lê Hành rất hung tàn, vảy trên cổ rơi lả tả, bị chém ra một vết máu sâu, nhưng đầu của cự mãng không bị chém đứt. - A! - Lê thiếu gia cẩn thận! - Nhanh cứu Lê thiếu gia! Mấy công tử giật mình kêu lên, bởi vì Lê Hành bị dòng khí màu xám bao phủ, biến thành tượng băng, thân thể hoàn toàn không động đậy được, cự mãng thì há mồm máu to muốn nuốt chửng Lê Hành. Oong! Vào thời khắc, không gian bên người cự mãng khuếch tán sóng gợn, Lục Ly lặng lẽ âm thầm lẻn tới gần, hai trảo bấu mạnh vào vết thương trên cổ cự mãng đã bị Lê Hành xẻ ra. Hai tay không ngừng khuấy động, máu thịt văng tung tóe, chớp mắt xé rách cổ cự mãng, cái đầu rớt mạnh xuống, thân thể còn vặn vẹo trong không trung. Cả người Lục Ly bị máu tươi nhuộm đỏ, thân thể của hắn không dừng lại, bay vọt lên phá vỡ khối băng bao bọc Lê Hành, sau đó ném Lê Hành đã bị đông lạnh tê dại văng ra. Lục Ly ở trong không trung xoay người bay hướng thân thể cự mãng, bởi vì thân thể cự mãng chưa chết hoàn toàn, dường như có một cái đầu mới sắp mọc ra. Bùm bùm bùm! Móng vuốt bén của Lục Ly liên tục vung, máu thịt bay đầy trời, giữa không trung bị máu tươi nhuộm đỏ, chỉ giây lát, thân thể cự mãng đã bị Lục Ly tươi sống xé rách, trong tay hắn cầm một Kim Đan to cỡ đầu người, thứ này hẳn là Nguyên Đan của tiên thú, đáng giá nhiều tiền. Mọi người nhìn Lục Ly đứng sừng sững giữa không trung, nhìn vảy giáp bị máu tươi nhuộm đỏ của hắn, nhìn móng vuốt rồng còn nhỏ máu tí tách, đôi mắt không mang chút tình cảm loài người, trong lòng cả đám hơi sợ. Sát thần! Lục Ly vào thời khắc này cho bọn họ cảm giác giống như là một vị sát thần, nếu bọn họ dám đánh với hắn thì kết cục sẽ như con cự mãng này, bị xé thành thịt nát. Vèo! Lục Ly lao vào trong hồ, bơi nhanh rửa sạch máu trên người, theo sau lắc người đi vào Thần Khí không gian. Chờ giây lát, Lục Ly đổi bộ đồ sạch sẽ, biến trở về bộ dạng cũ đi ra. Lục Ly nhìn Lê Hành sắc mặt nhợt nhạt, nói: - Chúng ta phải lập tức rời đi, máu của tiên thú này có lẽ sẽ kinh động tiên thú hoặc cường giả ở lân cận. - Đi! Vũ Dương phất tay, mọi người nhanh chóng tiến lên, đi hơn một canh giờ bọn họ lại gặp được một tiểu hồ, nhưng lần này nhóm Mạc Thiên Thiên không đòi tắm nữa. Lần này mọi người càng thêm trầm mặc, Lê Hành cũng không nói lời nào, một đám người nhanh chóng tiến lên, cơ hồ không ngừng nghỉ. Trên đường đi bọn họ thường xuyên gặp phải chiến thuyền, Lục Ly phán đoán có lẽ đúng, bên này có một tòa thành trì, nếu không đúng thì không thể nào có nhiều chiến thuyền như vậy bay ra. Quả nhiên! Lại tiến lên bốn, năm ngày, đằng trước xuất hiện một dãy sơn mạch to lớn, trên đỉnh sơn mạch cao nhất có một thành trì to lớn, thành trì này xếp từng tầng, từ phía dưới có thể nhìn thấy toàn cảnh thành trì. - Tiên Cung! Mắt Lục Ly trở nên mê ly, lúc ở bên ngoài ba tinh vực hắn từng nhìn thấy ảo giác, đó là từng mảnh Tiên Cung, cảnh tượng đó giống hệt kiến trúc trong thành trì này. Đây là một tòa tiên thành, trong thành đầy các loại cung điện tuyệt đẹp, các tòa Tiên Cung. Giờ phút này trong thành trì tràn ngập sương mù màu trắng mông lung, thoạt nhìn càng đẹp hơn, lộng lẫy mê ly. Rất rõ ràng! Đây là một tòa tiểu thành, thành trì này tuy rằng to cỡ chủ thành của Thiên Loạn Tinh Vực, nhưng tư liệu ghi đây là một tòa tiểu thành trong Tiên Vực. Tuy rằng nhìn thấy thành trì, nhưng đám người càng căng thẳng hơn, bởi vì kế tiếp ai cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Mọi người ngừng lại, đứng nhìn khoảng một nén hương. Lục Ly quay sang nhìn ba người Mạc Thiên Thiên, nói: - Các ngươi hãy dịch dung, thay đổi hình thể một chút, nếu không thì ta sợ mấy người vào thành sẽ bị một số cường giả háo sắc theo dõi. Mặt Ly tiểu thư, Loan Tịch ửng đỏ, bọn họ không cố cãi lại, bởi vì Lục Ly nói sự thực. Trong Thiên Loạn Tinh Vực, không có võ giả dám xằng bậy, nhưng ở đây, tùy tiện một lão ma đều có thể làm thịt bọn họ, cho nên phải hết sức cẩn thận. Thân thể Mạc Thiên Thiên mấp máy, dáng người hoàn mỹ trở nên bình thường, vừa gầy vừa dẹp, mặt cũng trở nên già nua, từ siêu cấp đại mỹ nhân biến thành một phụ nữ trung niên bình thường. Loan Tịch và Ly tiểu thư cũng bắt đầu dịch dung, Tử Thần có thuật dịch dung, những cái này là kiến thức cơ bản, nhưng Lục Ly bởi vì có được Thần Dịch thuật cường đại cho nên căn bản không cần học tập.
Chương 4443 Phó thống lĩnh
Loan Tịch và Ly tiểu thư trở nên bình thường. Ly tiểu thư biến thành phụ nữ vạm vỡ, tuy rằng mặt còn hơi xinh nhưng phỏng chừng không hấp dẫn được nam nhân. - Đi! Lục Ly vung tay lên, mười võ giả lao nhanh đến tòa thành, đi đến dưới núi, phát hiện có một đường cái thẳng tắp nối với thành trì ở bên trên, thềm đá ngọc trắng tinh, thoạt trông phi thường hoa lệ, cảm giác bước lên thềm đá ngọc này có thể lên thẳng Thiên Đình. Dưới thang đá võ giả thủ vệ, mỗi bên trái phải đứng một người, thực lực không mạnh, chỉ cỡ cấp Đế, mặc chiến giáp màu đen, eo giắt trường kiếm, khuôn mặt lạnh lùng mà lại cao ngạo. Vào thành cần có lệnh bài Tiên Vực! Đoàn người biết điều này, lệnh bài Tiên Vực mua bằng Thiên Thạch, nhóm Lục Ly không thiếu Thiên Thạch. Vũ Dương đi lên giao thiệp, tiêu phí trăm ức Thiên Thạch mua mười tấm lệnh bài Tiên Vực, bọn họ thành công đi vào trong thành trì. Xinh đẹp, hoa lệ, hùng vĩ! Đây là cảm giác đầu tiên sau khi nhóm Lục Ly đi vào thành. Nhóm Ly tiểu thư trong mắt lộ tia say mê, nếu có thể ở mãi trong thành trì như vậy sẽ rất tuyệt vời, giống ở cảnh tiên vậy. Trong thành không có nhiều võ giả, không giống ở Thiên Loạn Tinh Vực có võ giả đầy đường, phỏng chừng nhiều võ giả ở trong cung điện tu luyện. Nhóm Lục Ly không dám vận dụng thần niệm tra xét, họ nhìn quét một phen, phát hiện trong thành có mấy chục vạn tòa cung điện lớn nhỏ. Nhóm Lục Ly tuy đi vào nhưng có chút mờ mịt, không biết kế tiếp nên làm gì. Bọn họ đi dạo trên phố, tìm được một tửu lâu. Có hàng trăm võ giả ngồi trong tửu lâu, nhóm Lục Ly bước vào, yêu cầu một phòng riêng, tiếp đó Vũ Dương đi tìm hiểu tin tức. Mất một canh giờ, Vũ Dương trở về, đã tìm hiểu rõ ràng, thành trì này là do một thế lực tên Thiên Hà Hội khống chế, trong thành còn có hai thế lực lớn, nhưng so sánh với Thiên Hà Hội thì kém rất nhiều. Diễn Vũ Điện, Vấn Tiên Cung! Đây là tên của hai thế lực lớn khác, võ giả trong thành cơ bản đều thuộc ba thế lực lớn này, đương nhiên còn một số võ giả cường đại ở một mình. Các tiền bối của Tử Thần nói cho bọn họ, đi tới Tiên Vực phải trước tiên gia nhập một thế lực, quen thuộc tình huống của Tiên Vực rồi tùy tình huống phát triển. Ban đầu tốt nhất không cần gia nhập thế lực lớn, bởi vì không dễ dàng thoát khỏi, đến lúc đó muốn rời đi sẽ có phiền phức. Cho nên Diễn Vũ Điện và Vấn Tiên Cung là mục tiêu của bọn họ, trùm của hai thế lực này đều có ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng chỉ có ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Thiên Hà Hội thì có mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Mọi người bắt đầu thương nghị nên gia nhập Diễn Vũ Điện hay Vấn Tiên Cung. Hai thế lực đều có thực lực ngang nhau, còn đối địch với nhau, chỉ có thể gia nhập một trong hai thế lực. Cuối cùng mọi người bỏ phiếu quyết định, mười người có bảy người lựa chọn Vấn Tiên Cung, nguyên nhân là vì tên của thế lực này nghe hay hơn Diễn Vũ Điện. Vốn có một công tử nói hay là chia nhau gia nhập hai thế lực khác nhau, bị Lục Ly và Vũ Dương ngăn cản. Ôm đoàn mới có thể sưởi ấm, mạnh ai nấy gia nhập thế lực khác nhau, còn là thế lực đối địch, một khi xảy ra chuyện gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng bọn chết. Nếu đã quyết định, vậy không có gì để nói, một đám người ăn một bữa no nê rồi kéo nhau rầm rộ đi hướng Vấn Tiên Cung. Rất dễ tìm chủ điện của Vấn Tiên Cung, là một cung điện cực kỳ lớn. - Đứng lại! Một đội quân sĩ đứng ngoài đại điện, mang đội là hai Thánh Hoàng, tuy rằng là Thánh Hoàng sơ kỳ, nhưng để Thánh Hoàng trông cửa, quá xa xỉ. Vẫn là Vũ Dương đi lên giao thiệp, nghe nói đoàn người đến gia nhập Vấn Tiên Cung thì thái độ của đội quân sĩ tốt hơn nhiều. Một Thánh Hoàng mang theo nhóm Lục Ly đi hướng bên trong, cung điện phi thường khí phái, có thể nói là tường vàng dát ngọc. Đương nhiên, bọn họ không vào đại điện mà rẽ vào thiên điện bên cạnh. Bên trong có một cái bàn to lớn, một lão nhân mặc áo vàng, tóc màu vàng giống như một con sư tử ngồi sau bàn. Thánh Hoàng khom người bẩm báo: - Tấn đại nhân, mấy vị này đến gia nhập Vấn Tiên Cung chúng ta! Tấn đại nhân ngước đầu lên, quét mắt nhóm Lục Ly một cái, mắt lóe tia sáng khác lạ, đặc biệt khi nhìn Lê Hành và Mạc Thiên Thiên, cảm giác như nhìn thấy bảo bối. Tấn đại nhân phất tay, Thánh Hoàng lui xuống. Tấn đại nhân đứng lên, cười híp mắt nói: - Mấy vị mới đến Tiên Vực đúng không? Từ tám tinh vực vào? Lê Hành gật đầu nói: - Thưa Tấn đại nhân, chúng ta mới đi vào Tiên Vực, chúng ta đến từ Thiên Loạn Tinh Vực. - Thiên Loạn Tinh Vực à! Tấn đại nhân gật đầu nói: - Nghe nói Thiên Loạn Tinh Vực loạn nhất trong tám tinh vực? Bên kia quả nhiên ra thiên tài, chư vị xem như thiên tài trẻ tuổi, Vấn Tiên Cung hoan nghênh các ngươi gia nhập. Ta cũng bảo chứng với các ngươi, ở Vấn Tiên Cung các ngươi sẽ nhận được đãi ngộ đúng với thực lực của các ngươi, ở Vấn Tiên Cung các ngươi sẽ được phát triển rất lớn, có thể trở thành tầng cao nhất của Vấn Tiên Cung, cùng Vấn Tiên Cung trưởng thành, cùng nhau lớn mạnh. Sức chiến đấu của Tấn đại nhân rất mạnh, hẳn là mạnh hơn Lê Hành một chút, nhưng thái độ cực kỳ thân thiện hiền hòa, thậm chí tốt quá mức. Đương nhiên, đổi làm bất cứ một tiểu thế lực nào thấy nhóm Lê Hành đều sẽ mừng rỡ như điên. Lê Hành là Thánh Hoàng hậu kỳ, Mạc Thiên Thiên là Thánh Hoàng hậu kỳ, nhóm Vũ Dương là Thánh Hoàng tiền kỳ và trung kỳ, chỉ có cảnh giới của Lục Ly còn ở cấp Đế. Những điều này không trọng yếu, quan trọng là bọn họ rất nhỏ tuổi, có không gian trưởng thành cực kỳ lớn, cho bọn họ thời gian mấy trăm năm có lẽ sẽ sinh ra hai, ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đến lúc đó sẽ chân chính kéo Vấn Tiên Cung bay lên.
Chương 4444 Phó thống lĩnh (2)
Tấn đại nhân rất rõ ràng, đa số cường giả của tám tinh vực tới nơi này rèn luyện, một khi đột phá có lẽ sẽ quay về. Nhưng Tấn đại nhân không cần, bởi vì đám cường giả này ngày nào còn ở đây thì ngày đó còn góp sức cho Vấn Tiên Cung, không chừng bọn họ cảm thấy cảm giác tốt rồi ở lại luôn thì sao? Nhiều thiên tài của tám tinh vực cuối cùng đều ở lại Tiên Vực, trở thành Bá Chủ một phương của Tiên Vực. Thái độ thân thiện của Tấn đại nhân khiến Lê Hành có chút lâng lâng, hắn xua tay nói: - Tấn đại nhân khách khí, chúng ta mới đến, còn cần đại nhân chỉ dạy giúp đỡ nhiều cho. Có trở thành cao tầng hay không thì không trọng yếu, quan trọng là có thể kết giao một đám bằng hữu tốt, đúng không nào? Tấn đại nhân không phật lòng trước vẻ kiêu ngạo của Lê thiếu gia, cười híp mắt hỏi: - Mấy vị xác định muốn gia nhập Vấn Tiên Cung chúng ta? Gần đây cung chủ bận bế quan, ta sẽ mang các ngươi đi gặp nhị cung chủ của chúng ta. Lê Hành không hỏi ý kiến của nhóm Lục Ly, trực tiếp trả lời, như thể hắn là thủ lĩnh của đoàn người: - Xác định! Lục Ly không nói gì, lóe tia sáng, cứ cảm giác Tấn đại nhân này tốt hơi quá mức. Lục Ly không nói chuyện, đám người đi theo Tấn đại nhân ra đại điện này, đi hướng một cung điện phía sau, rẽ mấy vòng thì đến một cung điện nhỏ hơn nhưng rất tinh xảo hoa lệ. Tấn đại nhân đi vào trước, chờ giây lát mới đi ra khiến mọi người đi vào, bên trong có một đại điện, một nam nhân đeo mặt nạ mãnh thú ngồi ở bên trong. Không biết nam nhân này thuộc chủng tộc gì, hình thể khổng lồ, giống như một con cự thú hình người, ngồi ở nơi đó không giận mà uy, khí huyết kinh người. Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn! Lục Ly lập tức nhìn thấu, võ giả khác cũng cảm ứng ra, tập thể khuôn mặt nghiêm túc. Cường giả là đáng giá tôn kính, không chỉ riêng là tôn kính cường giả, càng là tôn kính võ đạo. Mọi người khom người vái chào, nhị cung chủ có đôi mắt màu lam, lực lượng khiếp hồn người, dường như có thể nhìn thoáng qua xem thấu lòng người và mọi bí mật của họ. Nhị cung chủ không nói chuyện, luôn nhìn bọn họ, xem thời gian nửa nén hương mới nói: - Tên! Giọng của nhị cung chủ rất trầm thấp, có ma lực vô hình, khiến mọi người không cách nào kháng cự. - Thưa đại nhân, ta tên Lê Hành! Lê Hành bước ra khỏi đám người, trả lời trước hết, những người khác cũng lần lượt đứng ra báo tên. Lục Ly bước lên cuối cùng, nói ra tên của chính mình. Nhị cung chủ nhẹ gật đầu, theo sau ra lệnh cho Tấn đại nhân: - Lão Tấn, sắp xếp bọn họ vào chiến đội thứ năm, Lê Hành và Lục Ly làm phó thống lĩnh chiến đội thứ năm, những người khác làm đội viên. Cho hai người đãi ngộ bát giai, những người khác cho đãi ngộ bảy giai, nói cho bọn họ biết tình huống trong cung và cung quy. Tấn đại nhân có chút kinh ngạc, Lê Hành được nhâm mệnh làm phó thống lĩnh không khó hiểu, Lục Ly chỉ là cấp Đế mà được nhâm mệnh phó thống lĩnh? Còn cùng hưởng thụ đãi ngộ bát giai? Chẳng lẽ Lục Ly có chỗ nào kỳ lạ? Nhóm Vũ Dương không quá bất ngờ, nhưng càng khâm phục ánh mắt của nhị cung chủ. Nhị cung chủ cũng không giải thích, nhìn mọi người nói: - Gia nhập Vấn Tiên Cung thì tất cả là người một nhà, có cái gì không hiểu, hoặc là có cần gì hãy đi tìm lão Tấn, hy vọng các ngươi có thể vui vẻ sinh hoạt và trưởng thành trong Tiên Vực. Nhóm Lục Ly lục tục vái chào: - Đa tạ nhị cung chủ! Tấn đại nhân mang theo mọi người đi ra ngoài, đi vào một cung điện lớn ở phía sau. Tấn đại nhân chỉ hướng đại cung điện nói: - Nơi này có mười mấy căn phòng, mỗi người ở một phòng, lát nữa sẽ có thị nữ đến đưa chiến bào, huy chương, tất cả đồ dùng. Còn có cung quy, thị nữ sẽ giải thích tình huống của Vấn Tiên Cung chúng ta cho các ngươi, và tình huống của Thiên Hà Thành. Các ngươi ở trong thành ba tháng, quen thuộc tình huống trong thành rồi sẽ phân phối các ngươi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Cộp cộp cộp! Mười thị nữ đi vào, đến sau lưng mỗi người nhóm Lục Ly, đứng nghiêm chỉnh. Đám thị nữ đều thuộc một chủng tộc, giống như miêu nữ, thực lực không cao, chỉ có Ngũ Kiếp, tính cách thoạt trông phi thường ngoan ngoãn nghe lời. Thị nữ cất lên tiếng nói mềm nhẹ: - Chủ nhân, thỉnh đi theo ta! Thị nữ chỉ dẫn Lục Ly đi hướng một gian phòng, nhan sắc, tư thái đều thuộc hàng đứng đầu, mặc đồ mỏng manh dụ người phạm tội. Những thị nữ này không chỉ riêng là tới hầu hạ bọn họ, còn là hướng dẫn viên sinh hoạt của bọn họ, trợ giúp bọn họ quen thuộc Thiên Hà Thành, hiểu rõ mọi tình huống của Vấn Tiên Cung. Đương nhiên, những thị nữ xinh đẹp này cũng có thể phục vụ đặc biệt, chỉ cần chủ nhân có nhu cầu thì bọn họ thỏa mãn hết. Không chỉ riêng là thị nữ, chủng tộc này còn có thị nam, cũng cực kỳ điển trai, tính tình dịu dàng, kỹ thuật tỉ mỉ, chuyên phục vụ cho võ giả nữ, đương nhiên, cũng có thể phục vụ cho võ giả nam. Từ những thị nữ này, đoàn người hiểu rõ rất nhiều tình báo, có hiểu biết trực quan về Thiên Hà Thành và Vấn Tiên Cung. Thiên Hà Thành không quá loạn, bởi vì Thiên Hà Hội quá mạnh, đặt ra luật pháp nghiêm ngặt, nếu xúc phạm thì bất cứ người nào đều phải chết. Vấn Tiên Cung và Diễn Vũ Điện luôn là quan hệ đối địch, nhưng nếu gặp phải ngoại địch thì sẽ đoàn kết cùng nhau. Gần đây còn có ngoại địa xâm nhập, bên cạnh có mấy thế lực liên hợp lại đánh với Thiên Hà Thành. Thiên Hà Hội, Diễn Vũ Điện, Vấn Tiên Cung đã chết nhiều võ giả, cho nên nhóm Lục Ly đến khiến Vấn Tiên Cung rất là hân hoan, đây là một nhóm lính mới mạnh mẽ, còn có tiềm lực vô hạn. Vấn Tiên Cung có chế độ đẳng cấp, cao nhất là thập giai, đó là nhóm cung chủ, nhị cung chủ, Lục Ly và Lê Hành được đãi ngộ bát giai đã rất cao, nếu lập một ít công lao sẽ được hưởng đãi ngộ cửu giai, đó là cao tầng của Vấn Tiên Cung. Ba tháng sau nhóm Lục Ly phải đi chấp hành nhiệm vụ, đến lúc đó họ sẽ đi một chỗ tài nguyên bảo địa quan trọng ở mạn bắc, bên kia cũng là tiền tuyến chiến tranh, tranh đoạt cực kỳ kịch liệt.
Chương 4445 Tình huống không quá tốt
Vấn Tiên Cung không có nhiều võ giả, chỉ hơn năm nghìn võ giả, thấp nhất đều là cấp Đế, năm, sáu trăm Thánh Hoàng. Có mười chiến đội, võ giả trong chiến đội đều chấp hành nhiệm vụ chiến đấu. Một chiến đội gồm ba trăm vị, nhóm Lục Ly có thể đảm nhiệm phó thống lĩnh đã xem như nhị cung chủ phi thường xem trọng. Dù sao mới đến liền lên vị trí cao. Đương nhiên, nhị cung chủ biết rõ sức chiến đấu của Lê Hành và Lục Ly. Cảnh giới của Lê Hành quá cao, với Lục Ly thì nhị cung chủ cảm thụ sát ý cực kỳ đậm, chỉ có giết trăm vạn cường giả mới tự nhiên toát ra khí thế đó. Vấn Tiên Cung rất nhiều tài nguyên, những tài nguyên này trong Thiên Loạn Tinh Vực không có, chỉ riêng mình Tiên Vực có. Nhóm Lục Ly được lĩnh một ít, một tiểu thế lực của Tiên Vực phát cho thần dược mà còn cấp cao hơn Tử Thần chút ít. Gần đây bởi vì khai chiến, trong thành tiêu điều rất nhiều, hơn nữa Thiên Hà Hội ra lệnh không được đánh nhau trong thành. Cho nên trong thành là rất an toàn, nơi này có một số chỗ tu luyện kỳ dị, thí dụ như phòng luyện tập, thí dụ như Đạo Ấn Chi Địa, thí dụ như chỗ tu luyện đặc biệt Thiên Địa Chi Kính vân vân, Thiên Loạn Tinh Vực không có những bảo địa như thế. Thời gian tiếp theo, nhóm Lục Ly đi dạo trong thành, bởi vì có lệnh bài của Vấn Tiên Cung, rất nhiều chỗ miễn phí mở ra. Trong thành cũng có rất nhiều võ giả Vấn Tiên Cung, Vũ Dương rất giỏi xã giao, hắn không tu luyện mà là không ngừng đi kết bạn. Bởi vì trên người có nhiều Thiên Thạch, Vũ Dương ra tay rộng rãi, còn có sức chiến đấu của Thánh Hoàng trung kỳ, chỉ qua nửa tháng, Vũ Dương đã quen nhiều bằng hữu, tìm hiểu rất nhiều tình báo. Tình huống của Vấn Tiên Cung không được tốt, thậm chí tình huống của Thiên Hà Thành không quá tốt. Bởi vì bọn họ đối diện kẻ địch là năm thế lực lớn liên hợp lại, hiện tại đang đánh thăm dò, một khi bùng nổ đại quyết chiến có lẽ sẽ không chịu nổi. Đến lúc đó Thiên Hà Thành đổi chủ, bọn họ hoặc là đầu hàng, hoặc là chỉ có thể chạy trốn. Nhưng xem tình huống thì trong thời gian ngắn chiến sự chưa đến mức đại quyết chiến, bởi vì trong khu vực của liên minh năm thế lực lớn xảy ra chút chuyện, nếu không giải quyết xong thì bọn họ không chủ động tấn công bên này. Có khi nội bộ của bọn họ phát sinh hỗn loạn lớn, đến lúc đó là bên này thắng. Thiên Hà Hội cũng đang tìm kiếm liên minh, cùng nhau kháng địch. Ba tháng không đủ để xảy ra chuyện gì, Lục Ly có chút hiểu biết trực quan về Tiên Vực. Cho bọn họ cảm giác đầu tiên là cường giả của Tiên Vực rất nhiều, Thánh Hoàng ở đây cực kỳ không đáng tiền, cơ hồ đầy khắp nơi. Thứ hai là nơi này có quá nhiều báu vật và nơi kỳ dị mà bên ngoài không có. Nhóm Lục Ly nghe đồn vô số truyền thuyết, nghe đây một số võ giả nho nhỏ đi vào mấy chỗ kỳ dị, bị nhốt mấy trăm năm, nghìn năm ở bên trong, chỉ cần sống đi ra, sức chiến đấu đều sẽ tăng mạnh. Truyền kỳ nhất là chủ của Bạc Thành, một đại thành của Nam Cảnh, ba nghìn năm trước hắn ta là võ giả đỉnh phong bị kẻ thù truy sát đến mức lên trời xuống đất, bị rượt trốn vào một tuyệt địa, rồi bị nhốt trong đó khốn hai nghìn năm trăm năm, sau khi đi ra trực tiếp đột phá cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Hơn nữa sức chiến đấu của hắn còn có thể quét ngang rất nhiều cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, trực tiếp giết trở về Bạc Thành, giết mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, áp đảo cường giả khác trong thành, trở thành chủ mới của Bạc Thành. Hai nghìn năm trăm năm! Có lẽ thời gian này rất dài, nhưng đối với võ giả Thánh Hoàng thì rất ngắn, đừng nói hai nghìn năm trăm năm, nếu như có thể trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, dù bọn họ tiêu phí hai vạn năm nghìn năm đều cảm thấy đáng giá. Cảm thụ thứ ba là Tiên Vực thật sự rất nguy hiểm! Đặc biệt là dã ngoại, hoặc là một ít hiểm địa, bảo địa, rất nhiều chỗ đều ẩn nấp mãnh thú cường đại, ẩn nấp lão ma tuyệt thế, ẩn nấp nguy hiểm chưa biết. Nếu ngươi đi lung tung, cắm đầu tiến lên thì ngươi tuyệt đối sống không qua một năm. Còn một điều khác! Tiên Vực có một ít tộc quần địa phương, bọn họ sinh hoạt trong núi lớn, đầm lớn, đều lánh đời tiềm tu, bọn họ phi thường oán hận người từ ngoài đến. Bởi vì Tiên Vực vốn là quê nhà của bọn họ, hiện tại bị người từ ngoài đến bá chiếm. Trừ số ít thành trì và khu vực ra, đa số chỗ Tiên Vực bị người từ ngoài đến bá chiếm thống trị. Người từ ngoài đến cướp đoạt quê nhà của bọn họ, bá chiếm tài nguyên bảo địa của bọn họ, giết chết tộc nhân của bọn họ. Cho nên nếu bị những tộc quần đó phát hiện người từ ngoài đến, nếu có thể giết chết thì bọn họ sẽ tìm đủ mọi cách giết. Tiên Vực có chín Cảnh Vương, trừ Cảnh Vương thứ nhất ra, còn lại đều là người từ ngoài đến. Năm đó tứ, ngũ Trọng Thiên sụp đổ, đa số cường giả đều trốn xuống dưới, mà trong đó hơn ba mươi phần trăm đi vào Tiên Vực. Ba mươi phần trăm cường giả này rất nhanh chiếm cứ toàn bộ Tiên Vực, thành người thống trị của Tiên Vực, năm đó Tiên Vực có vô số cường tộc, nhưng đa số cường tộc đều bị tàn sát sạch sẽ, chỉ có một số ít dư nghiệt trốn vào núi lớn, đầm lớn ẩn náu. Những dư nghiệt này cực kỳ căm thù người từ ngoài đến, bọn họ ngụy trang, nếu bọn họ không nói, ai cũng không biết bọn họ là dân địa phương Tiên Vực. Nếu bọn họ phát hiện võ giả đi một mình, hơn nữa thực lực không mạnh, có thể đánh chết thì bọn họ tuyệt đối sẽ chặt đứt đầu của ngươi. - Đau đầu... Lục Ly cầm một tấm bản đồ Nam Cảnh, trên bản đồ vẽ một đống vòng tròn rậm rạp, nhìn bản đồ như cái rổ, cơ hồ không có chỗ nào không vẽ vòng tròn đỏ. Đây là bản đồ Vũ Dương mua về, những nơi vẽ vòng tròn đỏ đại biểu có nguy hiểm, không thể dễ dàng đi vào. Nếu gặp phải nơi vẽ vòng tròn thì cố gắng hết sức tránh đi. Đây còn là Nam Cảnh khá an toàn, nếu như ở Đông Cảnh thì nguy hiểm đến cỡ nào nữa? Phải chăng không có một chỗ an toàn? Lục Ly phải băng qua hơn một nửa Đông Cảnh mới đến Thần Khải Thành được, hắn có thể sống tới khi tìm được Lục Tiểu Bạch không?