Quan trọng nhất là trong tay Hạc trưởng lão có thần khí thánh phẩm! Cho nên Lăng Vạn Kiếm đừng nói tiếp nhận mười lần công kích, cho dù một chiêu cũng không ngăn nổi. Hạc trưởng lão chỉ muốn ức hiếp người, cũng không làm việc theo quy củ. Tuy hắn và Lăng Vạn Kiếm là cùng bối, nhưng chiến lực kém quá xa, giống như đại nhân ức hiếp trẻ nhỏ. Lăng Vạn Kiếm còn chưa muốn chết, một trận chiến với Long Huyết Sát, hắn có tự tin thắng lợi. Cho dù đánh bại cũng không đến mức chết trận. Nhưng đánh với Hạc trưởng lão, đó là hắn phải chết không cần nghi ngờ. Hắn dừng một chút, ngượng ngùng sờ mũi: - Hạc lão, người đức cao vọng trọng, việc này là ân oán giữa ta và Long Huyết Sát, người xen vào cũng không tốt đi! - Có cái gì không tốt? Hạc trưởng lão buông tay nói: - Ngươi đang trách lão nhân không nói quy củ sao? Ức hiếp ngươi phải không? Lăng Vạn Kiếm nhịn không được đáp trả một câu: - Chẳng lẽ không đúng sao? - Đúng! Hạc trưởng lão mịm cười nói: - Hôm nay lão nhân muốn ức hiếp ngươi, không phục sao? Nếu ngươi dám muốn gây sự, thì phải nghĩ đến hậu quả chọ giận Thần Tượng Tông ta. Thần Tượng Tông ta cũng không phải con chó con mèo có thể bị trêu chọc! - Ngươi! Lăng Vạn Kiếm thiếu chút nữa phun máu, Hạc trưởng lão lấy thế áp người. Hắn đánh thì không đánh lại, giảng đạo lý người ta căn bản không muốn phân rõ trái phải với hắn, hoặc là tử chiến, hoặc chỉ có thể cúi đầu. - Ghê thật! Lục Ly ở một bên âm thầm cảm khái, nội tâm lần nữa sinh ra khát vọng mãnh liệt với thực lực tuyệt đối. Không có thực lực, hắn chỉ có thể bị người khác tùy ý nắm thóp, sống chết bị người khác nắm giữ trong tay. Còn có chiến lực tuyệt đối, có thể giống Hạc trưởng lão, muốn giảng đạo lý thì giảng đạo lý, không muốn giảng đạo lý thì có thể dùng uy thế mãnh liệt áp chế người khác, không phục cũng phải chịu đựng! Thần tình Lăng Vạn Kiếm uất nghẹn, cười thảm vài tiếng, khí thế trên người yếu đi, bi phẫn nở nụ cười, chắp tay nói: - Được, được, Hạc lão! Lần này Vạn Kiếm nhận sai rồi, ngươi nói phải làm sao đây? Trên mặt Hạc trưởng lão lộ ra ý cười hiền lành, nhếch miệng nói: - Vậy thì đúng rồi, không có thực lực thì đừng miễn cưỡng, lúc cần cúi đầu thì nên cúi đầu. Lão nhân cũng sẽ không làm khó ngươi, con ngươi phế đi tu vi, người còn lại ngươi tự tay giết, chuyện này sẽ bỏ qua. Lăng Tiêu Các lần này đến năm người, đều là đại năng Thần Giới, thêm vào Nhan Thiên Cương và Lăng Hồng là bảy người. Hiện tại Hạc trưởng lão muốn phế Lăng Hồng, còn phải giết sáu người khác. Nhan Thiên Cương và năm đại năng Thần Giới hơi biến sắc, nhất là năm đại năng Thần Giới, bọn họ chỉ đến hỗ trợ, chưa làm gì đã gặp tai bay vạ gió? Sắc mặt Nhan Thiên Cương càng kém, hắn hao tốn tâm cơ chặn giết Lục Ly, lần này tiêu phí thật lớn, mưu hoa hồi lâu, thất bại trong gang tấc thì thôi, kết cục còn phải chết? Thần Hoàng Giới bị Lục Ly đánh hạ, Thần Hoàng Thành bị Lục Ly cướp đoạt, tử đệ Nhan gia bị tru sát hơn phân nửa, còn lại một ít dư nghiệt hoặc bị thanh trừ, hoặc chỉ có thể kéo dài hơi tàn. Trừ phi hắn thông qua Thời Không Phủ trở về bên ngoài Cửu Giới, Nhan gia là không có hy vọng quật dậy lần nữa. Muốn cưỡi Truyền Tống Trận của Thời Không Phủ trở về, lấy năng lực của hắn, trong mấy ngàn năm tuyệt đối không làm được. Cho nên, nguyện vọng duy nhất của hắn là đánh chết Lục Ly, thay tử đệ Nhan gia đã chết báo thù, lại không nghĩ rằng lần này phải chết ở Tinh Mang Thành? Trong mắt hắn đều là vẻ oán hận, nhìn chằm chằm Lục Ly, rồi lặng lẽ nhìn sang Lăng Vạn Kiếm, hy vọng hắn bảo hộ mình. Nhưng Lăng Vạn Kiếm căn bản không nhìn hắn, con ngươi lóe sáng, cắn răng nói: - Hạc lão, Lăng Hồng là con trai độc nhất của ta, là ký thác duy nhất của ta, hy vọng ngươi giơ cao đánh khẽ! Xoạt xoạt! Nhan Thiên Cương và năm đại năng Thần Giới còn lại hoàn toàn tuyệt vọng. Lăng Vạn Kiếm là muốn bỏ rơi bọn họ, nếu bọn họ còn ở đây, chỉ có thể chết. - Lục Ly, chết! Nhan Thiên Cương tự biết không tránh khỏi cái chết, hắn bi phẫn gầm lên. Thân mình phóng ra, trong tay xuất hiện một thanh trường đao, giống như dã thú lâm vào tuyệt cảnh sắp chết, đột nhiên phóng đến chỗ Lục Ly. - Con kiến! Long Huyết Sát lạnh lùng nhìn Nhan Thiên Cương, búa lớn trong tay tùy ý vung lên. Hắn cũng không phóng thích chiêu thức quá mạnh mẽ, một luồng bạch quang sáng lên. Nhan Thiên Cương căn bản không kịp phản ứng, thân mình đã bị xé thành hai cánh hoa, ngay cả Phẩm Thần Khí trên người cũng bị bổ đôi. Nhan Thiên Cương, chết! Lục Ly chớp chớp mắt, có hơi không dám tin. Địch nhân cuối cùng của hắn ở nhân gian lại bị đánh chết dễ dàng như vậy? Nhớ năm đó, Nhan Thiên Cương ngưng tụ phân thân, bọn họ còn kém chút bó tay không biện pháp, toàn bộ bị giết. Đại năng Thần Giới... a! Nhan Thiên Cương chỉ mạnh hơn chứ không kém hơn Đấu Thiên Đại Đế, Tổ Thần của Nhan gia bị Long Huyết Sát đánh chết dễ dàng như ruồi bọ. Thực lực tuyệt đối! Đôi mắt Lục Ly trở nên nóng rực, nội tâm vô cùng khát vọng với thực lực cường đại. Nội tâm hắn âm thầm hạ quyết tâm, việc này qua đi, hắn giao toàn bộ chuyện luyện khí cho Huyết Linh Nhi, hắn sẽ một lòng nghiên cứu võ đạo, tăng cường chiến lực của mình. - Trốn chạy! Năm đại năng Thần Giới Lăng Tiêu Các liếc mắt lẫn nhau, dường như đồng thời cùng bay trốn đến bốn phương tám hướng. Bọn họ cũng biết, hôm nay mặc kệ Lăng Hồng có bị phế hay không, bọn họ lưu lại hẳn bị chết không thể nghi ngờ. Hiện tại cùng nhau trốn còn có một khả năng sống sót, có lẽ vận khí không tồi có thể chạy ra ngoài. Bọn họ suy nghĩ nhiều rồi. Lạc Thác nháy mắt ra dấu với vài người, Bộ lão và mấy cường giả đều ra tay. Một người tập trung một người, chỉ trong hai nháy mắt, năm đại năng Thần Giới đều bị giết. Công kích của năm cường giả cực kỳ mau, Lục Ly căn bản không thấy rõ gì, năm người đã bị chấn sát, hoặc bị chặt ngang. - Ha hả? Lăng Vạn Kiếm nhìn thấy năm người chết thảm, trên mặt cười thảm. Hắn thấy Hạc trưởng lão không đáp lại gì, thống khổ liếc mắt nhìn Lăng Hồng. Trên mặt Lăng Hồng lộ ra ý cười chua sót, phế đi tu vi có hai biện pháp.
Chương 1842 Không biết xấu hổ (26/40)
Một là chụp võ Thần Đan, để thần lực một thân hóa thành hư vô, hai là chụp võ thần hồn, vậy sẽ biến thành người thực vật, về sau mặc dù có cơ hội ngưng tụ thần hồn lần nữa, nhưng khả năng chết đi phi thường lớn. Chụp vỡ thần đan khiến thần lực toàn thân hóa thành hy vọng, còn có hy vọng trùng tu. Chỉ cần tìm được thần tài cao nhất ngưng tụ thần đan lần nữa, lại tu luyện thần lực, còn có hy vọng khôi phục chiến lực hiện tại. Nhưng! Một khi thần đan nát rồi, tu luyện về sau rất có thể gặp ảnh hưởng. Dù sao không phải thần đan ban đầu, còn có thể tổn thương căn nguyên thân thể. Bịch! Lăng Hồng cắn chặt răng, vỗ mạnh lên bụng mình, so với việc Lăng Vạn Kiếm động thủ, khiến hắn càng thêm thống khổ, Lăng Hồng thà tự mình phế đi thần đan. Phốc! Lăng Hồng phun ra máu tươi, hai chân lảo đảo lui về sau vài bước, cắn răng liếc nhìn Long Huyết Sát, Lục Ly và hạc trưởng lão. - Đi thôi! Hạc trưởng lão cười mỉm, không nhìn ánh mắt của Lăng Hồng, hắn vỗ bả vai của Lạc Hoàng, vừa đi đến Truyền Tống Trận, vừa lẩm bẩm: - Hoàng Nhi, thế giới này tàn khốc hơn con tưởng tượng. Trong thế giới này, con không ức hiếp người, người ta cũng sẽ ức hiếp con. Cho nên về sau con phải cố gắng tu luyện, như vậy mới không bị người khác ức hiếp. Phốc! Nghe câu như vậy, Lăng Hồng ngửa mặt lên trời, ói ra một ngụm máu, té ngã trên mặt đất, lâm vào hôn mê. Lăng Vạn Kiếm càng cười thảm, hắn cười to vài tiếng, ôm thân mình Lăng Hồng bay đi, rất nhanh biến mất ở phương xa, không lưu lại cái gì. Lục Ly nhìn theo phương hướng Lăng Vạn Kiếm rời đi, hắn biết chó cắn người là chó không sủa, Lăng Vạn Kiếm không nói gì, nhất điịnh đã âm thầm hận mình. Sau này nếu có cơ hội, Lăng Vạn Kiếm khẳng định trăm phương ngàn kế đánh chết mình. - Thật đau đầu! Đã chết một Nhan Thiên Cương, thiếu đi một kẻ thù, hiện tại lại thêm một tử địch đại năng Thần Giới. Sau này hắn sợ không dám tùy ý loàm loạn, không muốn đang ngủ lại bị lén bắn chết... - Đi thôi, trở về Thần Tượng Thành! Long Huyết Sát thản nhiên liếc nhìn Lục Ly, chắp tay với đám người Lạc Thách, đi theo đám người Hạc trưởng lão đến Truyền Tống Trận. Lục Ly vội đuổi theo, một đám người tiến vào Truyền Tống Trận. Lạc Thác vội vàng phái người mở Truyền Tống Trận, một luồng bạch quang hiện lên, mọi người đến Thần Tượng Thành. Đám người Ưng trưởng lão, Hạc trưởng lão đi ra, quảng trường Thần Tượng Thành nhất thời có vô số người hành lễ. Vài vị đại nhân vật không muốn phiền phức, trực tiếp bay lên trời, phóng vào nội thành. - Trở về trang viên! Long Huyết Sát liếc mắt nhìn Lục Ly cảnh cáo, cùng đám người Cổ trưởng lão bay đi. Lạc Hoàng không bay đi mà đi song song với Lục Ly. Lục Ly chắp tay với Lạc Hoàng, sau đó muốn ẩn mình đi vào nội thành, ai ngờ Lạc Hoàng lại hành tẩu song song với hắn. - Ta thật tò mò. Lạc Hoàng cũng không nhìn Lục ly, nàng giống như thầm thì, giọng nói nhẹ nhàng, phi thường dễ nghe: - Một đệ tử Thần Khí Các bình thường như ngươi, có tài đức gì có thể khiến nhiều cường giả như vậy mưu hại ngươi, còn có thể khiến nhiều người như vậy giúp ngươi? Ở Vạn Tượng Đấu Pháp, Lạc Hoàng từng gặp Lục Ly, chỉ là tôi tớ của Thiên Huyễn Hàn, là nhân vật tầng thấp nhất trong mắt nàng. Không nghĩ rằng không chỉ kinh động đám người Long Huyết Sát, còn kinh động Ưng trưởng lão, mời gia gia nàng ra mặt. Một đệ tử Thần Khí Các nhỏ nhoi cũng quá có mặt mũi rồi? Lạc Hoàng cảm thấy tò mò cũng thật bình thường, đổi lại là người khác cũng sẽ tỏ ra ngờ vực. Lục Ly không biết trả lời ra sao, trên thực tế hắn cũng không nghĩ rằng Ưng trưởng lão sẽ coi trọng hắn như thế, chính mình ra mặt thì thôi, còn mời cả Hạc trưởng lão. - Tài đức gì? Lục Ly trầm ngâm một lát, ngượng ngùng sờ mũi, quay đầu cười với Lạc Hoàng, lộ ra hàm răng trắng noãn, hắn nhún vai nói: - Có lẽ bởi vì bộ dáng ta có chút đẹp trai? - Phi, không biết xấu hổ! Lạc Hoàng ngắt lời, nghênh ngang bỏ đi. Lục Ly trở về trang viên, đám người Long Huyết Sát đã sớm trở lại, Thiên Huyễn Hàn vui sướng nhìn thấy Lục Ly trở về, bởi vì bọn người Long Huyết Sát ở đây, hắn cũng không nói gì thêm. Sắc mặt Long Huyết Sát hơi âm trầm, ngửa đầu, râu dựng thẳng lên trời. Hắn dùng dư quang liếc mắt nhìn Lục Ly xem xét, hừ lạnh nói: - Lục Ly, ngươi vì sao vô cớ chạy đến Tinh Mang Thành? Lần này là Long Huyết Sát dẫn đội, thiếu chút nữa lại náo loạn chuyện lớn, không cần tính cũng biết giá bồi thường mấy vạn khí nối là giá trên trời. Nếu Lục Ly không phải đệ tử thân truyền của Cổ trưởng lão, lần này còn giúp Thiên Huyễn Hàn chiếm bài danh thứ ba trên Vạn Tượng Đấu Pháp. Long Huyết Sát khẳng định phải thẳng tay trách phạt Lục Ly, thậm chí sẽ không cứu hắn. - Thật có lỗi, Long trưởng lão! Lục Ly thành khẩn giải thích, khom người hành lễ nói: - Ta vẫn còn thiếu kinh nghiệm, bị Lăng Hồng và Nhan Thiên Cương tính kế, lần sau ta sẽ cẩn thận hơn gấp bội, có gì đều sẽ hỏi ý kiến Long trưởng lão. Sắc mặt Long Huyết Sát hơi tốt hơn, Cổ trưởng lão liếc mắt nhìn Long Huyết Sát, giả vờ tức giận nói: - Lục Ly, chuyện lần này chưa tính xong, trở về còn phải bẩm báo các chủ. Lần này công lao của ngươi và Thiên Huyễn Hàn cũng đừng mong được ban thưởng. Nói không chừng các chủ sẽ giận dữ giam các ngươi lại. Chuyện lần này phải nhớ kỹ, nếu có lần sau, không ai sẽ cứu ngươi. - Dạ dạ! Lục Ly khom người liên tục nói: - Cổ trưởng lão giáo huấn đúng, Lục Ly nhất định ghi nhớ trong lòng. Long Huyết Sát phất tay, không muốn nói thêm nữa, để Lục Ly đi xuống. Nhưng lúc này bên ngoài vang lên tiếng bước chân. Thần niệm của đám người Long Huyết Sát lan tỏa ra bên ngoài, toàn bộ đứng lên, chạy ra ngoài. Lục Ly cũng phóng ra thần niệm, tra xét người đến là Ưng trưởng lão. Hắn nhướng mày có dự cảm không tốt, Ưng trưởng lão đến muốn nhận hắn là đồ đệ phải không? Hắn đi ra ngoài nghênh đón, Ưng trưởng lão và Long Huyết Sát vừa nói vừa cười tiến vào, đều không liếc mắt nhìn Lục Ly. Sau khi ngồi ở chủ vị, Ưng trưởng lão nhìn sang Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn, nói: - Hai vị đều là thiếu niên anh tài, thiên tài luyện khí, Huyết Sát, không biết hai vị này có bái sư chưa? Ách...
Chương 1843 Lựa chọn (27/40)
Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão hơi biến sắc, Ưng trưởng lão hôm nay mời Hạc trưởng lão đi cứu viện Lục Ly đã là một phần đại lễ. Giờ phút này, dụng ý tới cửa không cần đoán, khẳng định đến vì Lục Ly. Ưng trưởng lão khẳng định đã điều tra rõ ràng, Lục Ly bên ngoài có bái sư hay không, nếu không hắn cũng sẽ không tới cửa, chuyện cướp đoạt đệ tử người khác, Ưng trưởng lão tuyệt đối không làm. Long Huyết Sát nháy mắt với Lục Ly, sau đó cười nói: - Thiên Huyễn Hàn là ái đồ của Sơn Hác, Lục Ly cũng đi theo Sơn Hác, xem như là nửa đồ đệ của hắn! - Nửa đồ đệ? Ưng trưởng lão cười ảm đạm, ánh mắt liếc nhìn Sơn Hạc, cười nói: - Sơn Hác, Lục Ly này ta cảm thấy không tệ lắm, vừa hay ta thiếu một đệ tử quan môn, nếu không để hắn đi theo ta đi? Ô... Đám người Cổ trưởng lão giật mình, tuy bọn họ đã đoán được dụng ý của Ưng trưởng lão, nhưng không nghĩ tới lại nói trắng ra như vậy. Muốn thu Lục Ly làm đồ đệ trước mặt mọi người, còn là đệ tử quan môn? Hô hấp của Lục Ly trở nên dồn dập, vị Ưng trưởng lão này là Thần Tượng Tông Sư, nếu đi theo hắn, Lục Ly sẽ trở thành đệ tử Thần Tượng Tông. Hơn nữa còn là địa vị không thấp trong Thần Tượng Tông, các loại tài nguyên tu luyện, các loại bảo vật, thân phận địa vị đều sẽ khác trước như trời và đất. Lực ảnh hưởng của một Thần Tượng Tông Sư là ghê gớm, bởi vì rất nhiều cường giả đều cần Thần Tượng Tông Sư định chế binh khí, đều sẽ thiếu nhân tình của Thần Tượng Tông Sư. Lục Ly trở thành đệ tử quan môn của Ưng trưởng lão, thân phận lập tức sánh bằng đệ tử trung tâm các tông môn, không kém lắm địa vị của Thiếu cung chủ Cừu Thiên Quân của Địa Sát Cung. Vô số danh môn tiểu thư khẳng định sẽ yêu thương nhưng nhớ, Lục Ly về sau đi đâu cũng không ai dám động hắn. Cho dù là Lăng Vạn Kiếm cũng không dám động thủ lộ liễu, âm thầm động thủ nếu bị Thần Tượng Tông tìm ra chứng cớ, bộ tộc Lăng Vạn Kiếm phải chết không thể nghi ngờ. Nói cách khác! Lục Ly chỉ cần đáp ứng yêu cầu của Ưng trưởng lão, hắn có thể cá chép hóa rồng, lột xác từ phàm nhân thành thần linh. Tất cả vấn đề khó giải của hắn đều được giải quyết, tìm kiếm Lục Linh không phải việc khó, trở về Đấu Thiên Giới Địa Hoàng Giới càng là việc nhỏ... Hấp dẫn này quá lớn, lớn đến mức Lục Ly không thể khống chế cảm xúc của mình, nội tâm kích động, thân mình hơi run rẩy. Sắc mặt Cổ trưởng lão khổ sở, hắn thật xem Lục Ly là đệ tử mình, thậm chí xem như con mình mà đối đãi... Hiện tại đã có một đại nhân vật muốn cướp đoạt Lục Ly? Chuyện bái sư ở Luyện Khí Giới là vô cùng quan trọng, môn quy đầu tiên của Thần Khí Các là không thể khi sư diệt tổ. Nói cách khác, một đệ tử không thể bái hai người làm sư phụ, với kiêu ngạo của Cổ trưởng lão cũng không cho phép Lục Ly bái hai người làm sư, Ưng trưởng lão lại càng không thể cho phép. Lục Ly là một nhân tài, hắn càng xem càng thích, hơn nữa Lục Ly còn muốn giúp hắn báo thù rửa hận. Nhưng không cần hoài nghi, nếu Lục Ly đi theo Ưng trưởng lão, sẽ trợ giúp hắn nhiều hơn. Đôi mắt Cổ trưởng lão lóe sáng, rất nhanh ra quyết định, hắn miễn cường cười, nhìn thoáng qua Lục Ly toàn thân căng thẳng, nói: - Ưng trưởng lão, việc này ngươi hỏi ta cũng vô dụng, cần hỏi Lục Ly có nguyện ý hay không. Nếu Lục Ly nguyện ý, cá nhân ta cũng không có ý kiến. Cổ trưởng lão cuối cùng vẫn chọn buông tay, nếu hắn nói Lục Ly là đệ tử thân truyền của hắn, Ưng trưởng lão khẳng định sẽ không làm chuyện cướp đoạt đệ tử người khác. Hắn nhường quyền lựa chọn cho Lục Ly, cũng đã gián tiếp buông tay. Nếu Lục Ly muốn bái Ưng trưởng lão làm sư phụ, hắn sẽ thành toàn Lục Ly. Ưng trưởng lão gật gù, mỉm cười nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, ý của ngươi thì sao? Ta không thể cho ngươi quá nhiều cam đoan, chỉ có thể tận lực dạy ngươi luyện khí, tận lực giúp ngươi tăng chiến lực, sáng tạo rất nhiều điều kiện tốt cho ngươi, giúp ngươi tiến bộ. Lời nói của Ưng trưởng lão thật thành khẩn, tuy hắn nói không thể cho Lục Ly nhiều cam đoạn, kỳ thật trong lời nói đã cho Lục Ly rất nhiều cam đoan. Một khi Lục Ly đáp ứng, sẽ một bước lên trời. Thiên Huyễn Hàn cũng trừng lớn mắt, tim không tự chủ đập nhanh lên. Nếu là hắn sẽ không do dự đáp ứng, vị đây là Thần Tượng Tông Sư mà. Hô hấp Lục Ly cũng trở nên dồn dập, hắn cũng không lập tức trả lời, chỉ khom người hành lễ với Ưng trưởng lão, sau đó cúi đầu trầm mặc. Nếu đáp ứng, hắn sẽ một bước lên trời, tất cả vấn đề khó từng gặp đều giải quyết dễ dàng. Đối với hắn, đối với Lục gia, đối mọi người bên cạnh hắn đều là chuyện tốt. Nhưng... đối với Cổ trưởng lão là công bằng sao? Đối với cổ trưởng lão phi thường không công bằng, Cổ trưởng lão đã trút hết hy vọng lên người hắn, hắn lại vô tình ruồng bỏ Cổ trưởng lão, hung hăng đâm hắn một đao. Cổ trưởng lão bởi vì nỗi đau tang tử, vết thương nội tâm còn chưa khỏi hẳn, nếu hắn còn ruồng bỏ Cổ trưởng lão, phỏng chừng hắn sẽ thật đau lòng. Hơn nữa, chuyện này không phù hợp quy tắc làm người của Lục Ly, gặp lợi quên nghĩa không phải tính cách của hắn. Còn nữa, đi theo Ưng trưởng lão, đời này có lẽ vẫn luôn đi con đường luyện khí, cả đời sẽ gắn liền với cái danh luyện khí sư. Hắn lại khát vọng con đường võ giả, trở thành người chí cường. Một bên là tiền đồ huy hoàng, một bên là đạo nghĩa trong lòng! Nội tâm Lục Ly rất rối rắm, dư quang hắn lướt qua Cổ trưởng lão, nhìn sắc mặt hắn hơi ảm đạm, nội tâm chợt đau xót, lập tức hạ quyết định. Trên nhân sinh có đủ loại hấp dẫn, nếu không bảo trì sơ tâm, vậy hắn còn là hắn ban đầu sao? Mất đi nguyên tắc làm người, mất đi tâm võ đại, cho dù hắn được điều kiện hậu đãi, hắn có năng lực đi bao xa? Ánh mắt hắn khôi phục thanh minh, vẻ mặt quyết tuyệt khom người hành lễ, sau khi hành lễ với Ưng trưởng lão, vẻ mặt có lỗi nói: - Thật có lỗi, Ưng trưởng lão, ta thật cảm kích yêu cầu của người... nhưng ta vẫn muốn ở lại Thần Khí Các! Con người khi còn sống còn có rất nhiều lựa chọn, Lục Ly cũng từng lựa chọn rất nhiều.
Chương 1844 Đạo nghĩa (28/40)
Hắn từng cự tuyệt quá nhiều hấp dẫn, từng kháng cự an bài của vận mệnh, từng nhiều lần vào lúc sắp chết, lựa chọn không khuất phục. Có lựa chọn là sai lầm, nhưng Lục Ly cũng không hối hận, giống như hiện giờ. Tuy lựa chọn của hắn có thể là sai lầm, bỏ lỡ cơ hội lần này hắn có thể cần tiêu phí vô số cố gắng, thậm chí cả đời cũng không thể đạt đến độ cao đồ đệ của Ưng trưởng lão, nhưng hắn không hối hận. Bởi vì ruồng bỏ Cổ trưởng lão, lương tâm hắn sẽ bất an, ý niệm trong đầu không thông suốt, cả đời này hắn sẽ sống trong áy náy. Hắn còn trẻ, còn có cơ hội, hắn là hy vọng duy nhất của Cổ trưởng lão. Hắn làm sao nhẫn tâm để lão nhân này thương tâm? Lục Ly vừa nói xong, trên mặt đám người Long Huyết Sát lộ vẻ kinh ngạc, miệng mở to có thể nuốt một quả trứng. Cổ trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt thiếu chút nữa chảy ra lệ nóng. Sắc mặt của Ưng trưởng lão thật bình tĩnh, cũng không quá tức giận, hắn dừng một lúc, hỏi một câu: - Vì sao? Lục Ly ngẩng đầu nhìn thẳng Ưng trưởng lão, thật kiên định nói: - Bởi vì... đạo nghĩa! - Ha ha, hay cho một câu đạo nghĩa, ha ha ha! Ưng trưởng lão vui vẻ đứng dậy, cười lớn nghênh ngang bỏ đi. Bọn người Long Huyết Sát không kịp đưa tiễn, hắn đã đi ra ngoài trang viên. Tuy hắn cười lớn, nhưng không ai đoán được hỉ giận của hắn, có thể tiếng cười này chỉ che giấu nổi giận trong nội tâm hắn... Đám người Long Huyết Sát trầm mặc, không biết nói gì cho phải. Dù sao khuyên Lục Ly rời đi là không đúng, nhưng khuyên Lục Ly ở lại cũng không tốt, bọn họ chỉ có thể trầm mặc. Thiên Huyễn Hàn muốn nói gì, nhưng lại không nói được gì, cơ thịt trên mặt Cổ trưởng lão vặn vẹo, khẽ thở dài nói: - Lục Ly, ngươi hẳn nên nắm lấy cơ hội lần này... Lục Ly đã hoàn toàn không thèm để ý. Cho dù Ưng trưởng lão sẽ giận chó đánh mèo, hắn cũng không có biện pháp: - Ta vẫn cảm thấy Thần Khí Các tốt, các trưởng bối đều thật quan ái ta, Thần Tượng Thành quá lớn, ta ở không quen. - Tiểu tử ngươi... Long Huyết Sát đứng dậy, khẽ thở dài, xoay người tiến vào trong phòng. Mấy trưởng lão còn lại liếc nhau, không biết nói gì cho phải, đều rời đi. - Nghỉ ngơi thôi, nghỉ ngơi thôi! Cổ trưởng lão cảm khái, Ưng trưởng lão đã rời đi, hiện tại nói gì cũng đã không còn ý nghĩa, hắn chỉ có thể phất tay. Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn chắp tay lui ra, sau khi tiến vào phòng, Thiên Huyễn Hàn lập tức mở ra cấm chế, kinh hô: - Ly lão đại, ngươi điên rồi sao? Cơ hội thật tốt, ngươi sao không nắm bắt? Ngươi không biết trở thành đồ đệ của Ưng trưởng lão sẽ trợ giúp ngươi bao nhiêu sao? Ngươi không biết... - Được rồi, đừng nói nữa, ta đều biết! Lục Ly xua tay ngăn Thiên Huyễn Hàn thao thao bất tuyệt, vẻ mặt hắn bình tĩnh nói: - Ta rõ ràng rất nhiều chuyện, đây là lựa chọn của ta, ngươi không cần nhiều lời. Ai... Thiên Huyễn Hàn đáng tiếc thở dài, trong phòng đổi tới đổi lui, thỉnh thoảng thở dài, hận không thể biến đệ tử Ưng trưởng lão muốn chọn vừa rồi là hắn. - Lão Đại, ta thật phục ngươi mà! Sau nửa ngày, Thiên Huyễn Hàn chợt cảm thán, không rối rắm nữa, an tâm nằm xuống. Lục Ly đột nhiên mở miệng: - Tiểu Hàn, ngươi có thư tịch về võ đạo không? Giống như phương hướng tu luyện Thần Cảnh cụ thể. - Lão Đại, ngươi cần thư tịch này làm gì? Thiên Huyễn Hàn trừng mắt, hoài nghi nói: - Ngươi có thiên phú thật biến thái về luyện khí, ngươi hẳn nắm bắt thời gian nghiên cứu luyện khí. Sau khi trở thành Thần Tượng Tông Sư, cho dù là Chí Tôn Thần Giới bình thường cũng không dám động vào ngươi. - Ha ha! Lục Ly lắc đầu cười khổ, hắn chịu đủ ngày tháng bị người khác nắm giữ vận mệnh. Lục Ly chỉ có thể dựa vào bàng môn tả đạo, chỉ có thể nỗ lực, tự thân tu luyện thực lực mới là vương đạo. Thiên Huyễn Hàn trầm ngâm, thần niệm đảo qua không gian, rất nhanh lấy ra một quyển sách cũ, đưa cho Lục Ly: - Đây vốn là thư tịch liên quan tu luyện võ đạo, lão đại ngươi cứ xem đi! Thiên Huyễn Hàn lúc đầu gọi Lục Ly là Ly ca, sau đó thay đổi hai loại xưng hô, hiện tại trực tiếp gọi lão đại, cho thấy trong nội tâm hắn là sùng bái Lục Ly. Hắn có thể đạt bài danh thứ ba ở Vạn Tượng Đấu Pháp, hoàn toàn là công lao của Lục Ly, Lục Ly giúp hắn hãnh diện một lần với Mạnh Phỉ Nhi, bây giờ hắn còn ám sướng không thôi. Lục Ly không để ý đến Thiên Huyễn Hàn, tiếp nhận thư tịch, xem xét. Quyển sách này quả nhiên là tu luyện giảng thuật võ đạo không rõ ràng, cũng không có chỉ đạo kể lại, chỉ thuyết minh phương diện tu luyện về võ đạo. Ước chừng mất hết nửa ngày, Lục Ly trả thư tịch lại cho Thiên Huyễn Hàn, ngồi xếp bằng, tiêu hao tri thức vừa rồi. Tri thức chứa trong quyển sách này rất rộng. Giảng thuật của hệ thống đã đạt đến phương hướng tu luyện sau Thần Cảnh, khiến Lục Ly được hưởng chút lợi. Sau khi đến Thần Cảnh, muốn mạnh hơn cũng có bốn phương hướng! Thứ nhất là luyện thể, người luyện thể sau Thần Cảnh có rất nhiều. Nhưng khả năng thành công rất nhỏ, hơn nữa cần hao phí rất lâu. Nghe nói có một cường giả chuyên chú luyện thể hơn mười vạn năm mới đại thành. Cho dù là Thần Giới Chí Tôn cũng không giết được hắn. Hắn được xưng là phòng ngự mạnh nhất Thần Giới. Đây cũng là thân thể cường đại duy nhất đáng dựa vào, trở thành cường giả Thần Giới Chí Tôn. Thứ hai là chân ý, tìm hiểu chân ý, tu luyện chân ý, đây là phương thức tu luyện thần cảnh phổ biến nhất. Hiểu được cảm ngộ trong thiên địa, sau đó mượn dùng lực thiên địa hình thành thần thông, công kích, phòng ngự cường đại. Trong đám cường giả Thần Giới, tu luyện chân ý nhiều nhất, chân ý có thể tìm hiểu lịch sử của người khác, cũng có thể tự nghĩ ra. Theo thư tịch, hiện tại chân ý đã biết của Thần Giới có mấy vạn loại, có mạnh có yếu. Chân ý còn phân cấp bậc, chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, phẩm, thánh phẩm,... Cấp bậc càng cao, uy lực chân ý càng mạnh, chân ý cấp thấp có thể dung hợp vào chân ý còn lại để thăng cấp, hoặc trực tiếp tìm đến chỗ cao thăng cấp. Loại phương thức tu luyện thứ ba là tu luyện linh hồn. Linh hồn cường giả có không ít ở Thần Giới, hơn nữa linh hồn cường giả khủng bố nhất, giết người cũng vô hình.
Chương 1845 Lạt mềm buộc chặt
Linh hồn cường giả tu luyện phi thường khó, còn khó hơn luyện thể. Nhưng một khi trở thành cường giả tu luyện linh hồn, rất ít người dám châm chọc. Cường giả loại linh hồn đáng sợ nhất, có thể giết hàng ngàn vạn võ giả. Phương thức tu luyện cuối cùng là tu luyện quỷ đạo. Nói cách khác không đi chính đạo, đi là ngõ tắt, bàng quang tả đạo. Giống như luyện chế tà vật lệ quỷ, tỷ như dùng độc, tỷ như lợi dụng các loại bảo vật kỳ dị. Các loại phương thức tu luyện này đều thiên kì bách quái. Tuy không phải chiến lực tự thân, nhưng bọn họ có thể lợi dụng các loại kỳ dị vật, hình thành lực sát thương cường đại. Nghiêm khắc mà nói, Lục Ly hiện tại đã đi trên đường quỷ đạo. Hắn mượn dùng thần thi, mượn dùng chiến lực cường đại của bộ xương khô Chiến Thần. Hắn tự thân chỉ là một thần linh bình thường, lại có thể oanh sát thần linh trên bảng, đây là quỷ đạo. Đương nhiên, cho dù ra sao, chỉ cần có thể giết địch thì đều dễ nói. Nếu Lục Ly có được một bộ xương khô con rối, có thể tùy ý đánh chết Chí Tôn Thần Giới, vậy hắn khẳng định cũng là Chí Tôn Thần Giới. - Đám chiêu thức, ta nên lựa chọn chiêu nào? Lục Ly lâm vào trầm tư thật sâu, loại phương hướng tu luyện này không thể coi thường. Nếu lựa chọn sai lầm, có thể đi những chặng đường oan uổng. Tử Đế tự xưng hắn là thân thể mạnh nhất Tam Trọng Thiên Thần Giới, trong thân thể ẩn chứa một loại phương pháp luyện chế cực mạnh. Thần thi quả thật mạnh thái quá, nếu thân thể Lục Ly đạt đến trình độ của thần thi, vậy chiến lực khẳng định không tồi, ít nhất lực phòng ngự nghịch thiên. Cho nên Lục Ly có thể đi con đường luyện thể, nhưng Lục Ly cảm ngộ Sát Đế Chân Ý, nghe nói Sát Đế Chân Ý là một trong mười đại chân ý Thần Giới, uy lực phi phàm. Nếu Lục Ly có thể luyện Sát Đế Chân Ý đến cảnh giới viên mãn, phỏng chừng chiến lực có thể sánh bằng Chí Tôn Thần Giới. Cho nên Lục Ly cũng có thể đi lên con đường chân ý. Nhưng vừa rồi sau khi Lục Ly nhìn thấy quyển thư tịch này, không có quá nhiều hy vọng đối với việc tìm hiểu Sát Đế Chân Ý đến cảnh giới viên mãn. Bởi vì Sát Đế Chân Ý là chân ý tự sáng tạo! Chân ý tự sáng sạo chỉ có bản thân mới có thể tìm hiểu đến cảnh giới viên mãn. Bởi vì chỉ có hắn mới chính thức hiểu ngụ ý, tầng sâu chân lý của loại chân ý đó. Sáng tạo ra một loại chân ý, cần trải qua rất nhiều việc, phải có rất nhiều cảm xúc, rất nhiều tự vấn. Lục Ly không phải Sát Đế, không trải qua nhân sinh của Sát Đế, không thể lý giải chân đế của Sát Đế Chân Ý, trừ phi hắn vận khí nghịch thiên trải qua chuyện giống như đúc với Sát Đế, có nhân sinh không khác biệt lắm, như vậy mới có thể hoàn toàn hiểu chân đế của Sát Đế Chân Ý. Lục Ly thản luận về linh hồn công kích. Tuy hắn biết chút linh hồn công kích, nhưng không phải cường hạn. Hơn nữa không có danh sư chỉ đạo, muốn có trình độ rất mạnh trên đường linh hồn là rất khó khăn. Quỷ đạo? Con đường này không phải vương đạo, muốn mạnh hơn rất khó. Giống như bộ xương khô Chiến Thần, chiến lực mạnh nhất chỉ mạnh như vậy, Lục Ly làm sao có thể tăng lên uy lực của bộ xương khô Chiến Thần? Lục Ly càng nghĩ, quyết định bắt đầu từ hai việc, thứ nhất là tìm hiểu mật pháp luyện thể trong thần thi, thứ hai là cảm ngộ chân ý. Đương nhiên, hắn lựa chọn không đi tìm hiểu Sát Đế Chân Ý, có thể từ chân khí ở phương diện còn lại tìm hiểu. Tìm hiểu chân ý còn lại cũng không phải chủ ý tệ. Tỷ như Lăng Vạn Kiếm, hắn chỉ cảm ngộ Hỏa Hệ Chân Ý bình thường, nhưng hắn hắn tăng cường Hỏa Hệ Chân Ý đến cảnh giới đại viên mãn, chiến lực của hắn cũng phi thường khủng bố. Xác định phương hướng, Lục ly ngã đầu liền ngủ, trong khoảng thời gian này đã tiêu hao quá nhiều lực tinh thần. Thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, hắn cần nghỉ ngơi đàng hoàng. Vừa tỉnh lại, Thiên Huyễn Hàn đã sớm tỉnh, Cổ trưởng lão truyền lời, ngày mai khởi hành trở về, để Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn chờ trong trang viên, không cần ra ngoài. Vạn Tượng Đấu Pháp không chỉ có đấu pháp mà còn có các loại giao dịch thần tài, là giao lưu của những luyện khí sư cao tuổi. Lục Ly không ngây ngốc trong phòng, hắn đi một chuyến đến trang viên của Lâu Thập Nhị, bái tạ Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, hơn nữa thỉnh cầu hai người tạo cơ hội cho hắn gặp Lục Linh một lần. Bỏ lỡ cuộc gặp mặt lần trước, Lục Ly biết không thời gian ngắn khẳng định không có cơ hội gặp mặt Lục Linh. Hắn lập tức phải về Thần Khí Cốc, phỏng chừng trong thời gian ngắn cũng không ra ngoài được, chỉ có thể dựa vào Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ. Loại chuyện này là chuyện nhỏ, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ tỏ vẻ có cơ hội nhất định hỗ trợ. Dù sao chỉ là gặp mặt Lục Linh một lần, hai người đều có bức họa Lục Linh Lục Ly đưa. Cáo biệt hai người, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi tìm đệ tử Thần Tượng Tông cầu kiến Ưng trưởng lão. Tuy hắn cự tuyệt ý tốt của Ưng trưởng lão, nhưng nội tâm vẫn cảm kích sự coi trọng của Ưng trưởng lão. Lần trước ở Tinh Mang Thành, Ưng trưởng lão mời Hạc trưởng lão giúp hắn, hắn đồng dạng cảm thấy biết ơn, lập tức phải đi. Hắn sao có thể không đến bái kiến, nói lời cảm tạ? Đệ tử Thần Tượng Tông đi vào thông báo. Lục Ly đứng chờ một mình ở hậu viện. Sau đó, một tên đệ đã trở lại, ngữ khí cũng cung kính vài phần, xưng hô cũng thay đổi: - Vị công tử này, Ưng trưởng lão cho mời! Lục Ly khách khí đáp lễ, đi theo đệ tử này đến hậu viện. Hậu viện lớn, bên trong nơi nơi đều là tòa thành trang viên. Nếu không phải đệ tử này dẫn đường, Lục Ly tuyệt đối tìm không thấy trang viên của Ưng trưởng lão. Quẹo bảy tám ngã rẽ, ở bên trong cũng gặp vài cường giả Thần Tượng Tông. Lục Ly lập tức khom người, đợi đại nhân vật đi qua mới tiếp tục đi tiếp. Khi quẹo qua một hoa viên, Lục Ly đột nghiên ngửi được mùi thơm ngát quen thuộc, phát hiện một nữ tử mặc váy lục nhạt ngồi trong hoa viên, đang cúi đầu đọc sách. Giống như nhận thấy có người đến đây, nữ tử ngẩng đầu, đôi mắt hắc bạch phân minh, linh động tú lệ liếc mắt nhìn Lục Ly. - Lạc Hoàng!