Những hư ảnh dị thú này đều đột ngột sinh ra từ hư không, như là từng con Quỷ thú lao ra từ trong U Linh. Tất cả hư ảnh dị thú đều màu đen, bộ dạng dữ tợn đáng sợ, uy áp cũng rất khủng bố, cực kỳ dọa người. Bạch Ngọc Phiến phóng ra từng đạo hào quang, nâng dậy một vòng hộ tráo, che chở cho Tượng Linh Lung. Kỳ Đinh Đông mặc dù tựa lưng vào Tượng Linh Lung, nhưng vẫn có nửa phần thân thể không được hào quang bao phủ, bởi thế vô số dị thú vẫn đang không ngừng xung kích nàng. Trong tay nàng cầm một chuỗi hạt châu màu trắng, mỗi lần dị thú lao tới, hạt châu kia sẽ bay ra, tách thành mười hai hạt châu nhỏ đụng lên đám dị thú. Tuy mỗi lần nàng đều có thể đánh tan dị thú, nhưng lúc đánh tan lại có sóng khí vọt đến, Kỳ Đinh Đông không ngừng bị chấn thương, khóe miệng bắt đầu tràn ra máu tươi, tạm thời có thể không sao, nhưng lâu dần nhất định sẽ xảy ra chuyện. Tượng Linh Lung có thể bằng vào Đế Binh miễn cưỡng ngăn đỡ, nhưng dị thú bốn phía liên miên không ngừng, thúc giục Đế Binh lại phải cần lượng lớn thần lực, không khả năng một mực thúc giục trong thời gian dài, đợi khi thần lực hao hết, Đế Binh cũng thành vật vô dụng. - Cùng lúc tấn công, cường hành phá trận thử xem! Kỳ Thiên Ngữ nhìn một lúc rồi không dám tiếp tục chờ nữa, hắn lấy ra tháp lưu ly bảy mày kia, thôi động sau đó ném về phía xích sắt màu đen. Đám người còn lại cũng dồn dập động thủ, hoặc là phóng thích bảo vật, hoặc là phóng thích thần thông, đánh tới đống xích sắt màu đen. Rầm rầm rầm! Mấy chục người này cơ bản đều là Ngũ Kiếp, đa phần đều có trọng bảo, cả đám đồng loạt ra tay, thanh thế rất ghê người, phương viên trăm dặm đều cảm thấy đè nén, không gian cũng không ngừng chấn động. Ông! Thần liên màu đen phóng ra hắc quang vạn trường, không gian theo đó ba động, chỉ là tâm tình chúng nhân càng lúc càng trầm xuống, bởi vì nhiều người tấn công như vậy, nhưng xích sắt không có dấu hiệu bị đánh tan, cảm giác cứng không gì phá nổi. Trên thực tế! Trước khi ra tay chúng nhân đã không ôm theo hi vọng quá lớn, bởi vì Thần Văn nơi này sớm đã được nghiệm chứng qua, gần như không thể phá vỡ. Đừng nói bọn hắn, dù là cấp Lĩnh Chủ cũng không phá được. - Các ngươi nghĩ cách, ta tiếp tục công kích! Công kích một lát, Kỳ Thiên Ngữ để người Kỳ gia ngừng lại, Tượng Bạch Nha cũng tương tự, để người Tượng gia đi nghĩ cách khác. Riêng hai người bọn hắn thì vẫn tiếp tục công kích, nhìn xem có thể tiêu hao năng lượng Thần Văn không, như thế chí ít có thể giảm bớt lực độ hư ảnh dị thú tấn công. Ông! Lúc Kỳ Thiên Ngữ công kích, đường vân trên vách tường bên trong tháp lưu ly bảy máu không ngừng lấp lánh quang mang, vô số đường vân bắt đầu du tẩu, khiến Lục Ly nhìn mà hoa cả mắt. - A! Lục Ly đang yên tĩnh ngồi xếp bằng bên trong đột nhiên bừng tỉnh, hai mắt mở to liếc nhìn bốn phía, phát hiện những đồ văn kia điên cuồng du tẩu, hắn không khỏi mơ hồ, đồng thời cảm giác bên trong có rất nhiều Khí Linh đang khoái tốc di động. - Cái này... Sát na đó, hắn mơ hồ thấy được những đồ văn kia hợp thành từng ký tự kỳ dị, những ký tự này đều không bình thường, mỗi một tự phù đều mang theo uy năng cường đại mà thần bí khiến Lục Ly không thở nổi, áp lực tự phù mang đến cho hắn thậm chí vượt quá cả Đế Binh. - Ồ? Hắn sửng sốt mất một lúc, lại phát hiện những tự phù kia biến mất, hóa thành đồ văn, hắn mở to hai mắt cố gắng nhìn kỹ, song mãi không cách nào tìm lại cảm giác vừa rồi. Hắn không gấp gáp đi bắt giữ cảm giác kia, mà nhắm mắt ổn định lại tâm thần, đợi trong lòng bình tĩnh mới lần nữa mở mắt nhìn xem. Lần này, hắn ẩn ẩn thấy được những đồ văn kia hợp thành mười một chữ lớn, mỗi ba bức đồ hình lại ghép thành một chữ thần bí, những chữ này khiến người xem choáng váng, huyền diệu không bút nào tả xiết, từ trong đó tán phát ra từng đạo khí tức dày nặng mà cường đại. Mỗi một chữ đều như sao trời, Lục Ly cảm thấy nếu để những chữ kia áp xuống, hắn tất thịt nát xương tan. Lục Ly không dám đi nhìn kỹ, bảo trì trạng thái hiện tại, hoảng hốt mà mê ly, nỗ lực ghi khắc những chữ kia vào sâu trong linh hồn, nhớ kỹ từng nét, nhớ kỹ hình thái nguyên thủy nhất. - Ừm, ta khắc ghi những chữ này vào trong người, vậy liền sẽ vĩnh viễn không tan biến. Sau đó Lục Ly còn nghĩ ra một cách, hắn bắt đầu điều động năng lượng trong huyệt đạo, hệt như lúc trước khắc họa đại đạo chi ngấn, tính ghi khắc những chữ này vào trong thân thể, vào trong xương cốt. Hắn không biết làm vậy có được gì không, có xảy ra chuyện không, hắn chỉ đơn thuần muốn khắc ghi những chữ kỳ dị mà cường đại này, vĩnh viễn không quên được. Rất nhanh hắn liền điều động năng lượng khắc họa trong thân thể, quá trình khắc họa tương đối phí sức, bởi vì hắn phải ghi lại hoàn chỉnh những chữ kia, không được có chút nào sai lầm. Một nén nhang sau, chữ thứ nhất khắc họa ra, Lục Ly so đối một phen, thấy không có gì khác biệt, bèn vội vàng khắc tiếp. Hắn ẩn ẩn có cảm giác, mình đã bắt được chân đế, tìm ra hi vọng học được loại bí thuật cường đại kia của Luân Hồi Đại Đế. Rầm rầm rầm! Bên ngoài Kỳ Thiên Ngữ và Tượng Bạch Nha tiếp tục công kích, những người còn lại thì nghĩ cách phá giải Thần Văn. Có thể đạt tới thực lực này, chúng nhân hoặc nhiều hoặc ít đều có chút hiểu biết đối với Thần Văn, bọn hắn nghĩ đủ mọi cách sau đó tiến hành thử nghiệm, nhìn xem có thể phá giải Thần Văn hay không. Nếu không cách nào phá giải thì khiến cho công kích bên trong yếu bớt một chút cũng được. Thời gian từ từ trôi đi, hai canh giờ sau, chúng nhân thử đủ mọi cách, song không mấy hiệu quả. Kỳ Thiên Ngữ và Tượng Bạch Nha liên tục đánh hai canh giờ, xích sắt màu đen không chỉ không bị phá, cường độ tấn công của dị thú bên trong cũng không thấy yếu bớt. Bên trong, sắc mặt Tượng Linh Lung đã biến thành trắng bệch, mồ hôi chảy dọc trên trán, hiển nhiên đang phải gắng gượng chống đỡ. Kỳ Đinh Đông lại càng thảm hại, máu nơi tràn ra nơi khóe miệng càng lúc càng nhiều, trước ngực nhuộm đỏ thành một mảnh. - Cứ tiếp tục thế này thì không được!
Chương 3492 Thuộc về ta
Kỳ Thiên Ngữ cuống lên, giận dữ hét: - Nhanh nghĩ cách đi, Đinh Đông mà chết, Nhị trưởng lão xé xác chúng ta mất. Nhị trưởng lão yêu thương Kỳ Đinh Đông đến mức nào, người Kỳ gia đều biết rõ, sở dĩ Kỳ Đinh Đông đi vào Loạn Thạch Lĩnh hoàn toàn là bởi vì Kỳ Thiên Ngữ trấn áp Lục Ly, thế nên việc này Kỳ Thiên Ngữ có trách nhiệm nhất định. Nếu Kỳ Đinh Đông chết rồi, khoan nói Nhị trưởng lão có giết Kỳ Thiên Ngữ hay không, chí ít cũng sẽ khiến hắn không được yên. Đám người còn lại ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, ai cũng không tìm được cách gì hay, Thần Văn do Đạo Thiên lão tổ bố trí, bằng vào bọn hắn làm sao có thể phá giải được? Gọi trưởng bối bọn hắn tới cũng chưa chắc phá giải được nữa là. - Dừng lại, đừng công kích nữa! Bên trong, Tượng Linh Lung đột nhiên khẽ kêu, nói: - Kỳ Thiên Ngữ, lập tức phóng thích Lục Sát Thần, tạo nghệ Thần Văn của hắn rất sâu, giờ chỉ có hắn mới có thể giải cứu chúng ta. - Lục Sát Thần? Kỳ Thiên Ngữ hơi ngớ, sau đó theo bản năng đề cao giới bị, Lục Ly mới là Tứ Kiếp sơ kỳ, lại trẻ như vậy, bằng chừng ấy tuổi thì có tạo nghệ Thần Văn mẹ gì? Chẳng lẽ đây là một cái bẫy, hai người Tượng Linh Lung có thể phá giải Thần Văn nơi đây, giờ giả bộ thế này là nhằm tạo ra giả tượng đang gặp nguy hiểm, mục đích thực sự là muốn cứu Lục Ly? Nghĩ tới đây, Kỳ Thiên Ngữ lập tức khó chịu trong lòng, thậm chí không nghĩ gì khác được nữa mà chỉ lạnh lùng đáp: - Đừng nghĩ, hắn đã bị tháp lưu ly bảy màu luyện chết, giờ đã biến thành cặn bã, không cứu được các ngươi nữa đâu. - Bị luyện chết? Nghe được câu này, sắc mặt Tượng Linh Lung tức thì trầm xuống, trong lòng nàng bây giờ người duy nhất có thể cứu được mình chỉ có Lục Ly. Năm đó ở trong tiểu thế giới kỳ dị kia, Lục Ly từng chứng tỏ được tạo nghệ Thần Văn vô cùng lợi hại, Thần Văn do Hàn Sơn Cư Sĩ bố trí đều nhẹ nhàng phá mở, đến sau Thần Văn đạo trường do hắn bố trí ra cũng rất cường đại. Dựa vào bọn Kỳ Thiên Ngữ? Tượng Linh Lung căn bản không nghĩ đến khả năng này, vừa rồi bọn hắn đánh suốt hai canh giờ, nhưng Thần Văn ở đây vẫn chẳng có bất kỳ biến hóa nào, điều này chứng tỏ chỉ dựa vào man lực thì không phá được, nàng cũng thúc giục Bạch Ngọc Phiến, kết quả không vẫn không hiệu quả. Còn về dựa vào kỹ xảo đi phá Thần Văn, không phải Tượng Linh Lung xem nhẹ đám công tử này, bọn hắn thì biết gì về Thần Văn? - Lục Sát Thần chết rồi? Linh Lung, chúng ta nên làm sao đây? Tâm cảnh Kỳ Đinh Đông rõ ràng không được trầm ổn như Tượng Linh Lung, lập tức hoảng lên, thất kinh nói: - Hai chúng ta sẽ chết ở đây ư? Ta không muốn chết, Linh Lung, ta còn chưa một lần yêu đương, sao có thể chết được? Tượng Linh Lung nghẹn lời, đến cái lúc nào rồi, nha đầu này còn nghĩ đâu đâu? Nàng trầm ngâm một lát sau đó nói: - Hết cách rồi, hiện tại lối ra chắc đã bị phong ấn, người bên ngoài không vào được, chúng ta đành phải tận lực chống đỡ thôi. Mong là bọn hắn có thể mèo mù đụng chuột chết, vừa khéo phá mở được Thần Văn. Đinh Đông, đừng từ bỏ, chúng ta phải kiên trì đến thời khắc sau cùng. - Được rồi! Kỳ Đinh Đông lau đi máu tươi nơi khóe miệng, lộ ra một ý cười thê mỹ, ánh mắt có chút hoảng hốt, lẩm bẩm nói: - Nếu lúc này có bạch mã vương tử từ trời giáng xuống, cứu ta ra từ trong khổ nạn, ta nhất định gả cho hắn, sinh con cho hắn. Tượng Linh Lung triệt để nghẹn lời, nha đầu này quá ngây thơ, cả ngày toàn nghĩ đâu đâu, nàng tưởng đây là thế giới truyện cổ tích chức? Nào có nhiều cố sự anh hùng cứu mỹ nữ vậy được? Lại nói, nơi đây bị phong bế, bên trong chỉ có những người này, đào đâu ra anh hùng? Dù có anh hùng hàng lâm, Kỳ Đinh Đông còn hi vọng là công tử trẻ tuổi? Người trẻ tuổi sao hiểu được Thần Văn? Phía ngoài bọn Kỳ Thiên Ngữ gấp như con kiến trên chảo lửa, nhưng chẳng biết phải làm gì, chỉ có hai người tiếp tục liều mệnh công kích, những người còn lại thì vẫn đang nghĩ cách phá giải Thần Văn. Thời gian khoái tốc trôi đi, chớp mắt lại qua hai canh giờ, bên trong Lục Ly còn đang khắc họa mười một ký tự thần bí, lúc này đã khắc được năm tự phù. Khắc họa rất thuận lợi, tuy tương đối tốn thời gian, nhưng quả thực có thể khắc vào được. Người bên ngoài vẫn không có bất cứ tiến triển nào, rất nhiều người đã từ bỏ, chỉ là ngoài mặt thì vẫn giả bộ nghĩ cách phá giải Thần Văn. Bọn hắn làm gì biết Thần Văn, chỉ hiểu được chút da lông mà thôi, muốn phá giải Thần Văn của Đạo Thiên lão tổ, nói dễ vậy sao? Trong lòng Kỳ Thiên Ngữ và Tượng Bạch Nha đã tuyệt vọng, lúc này Kỳ Thiên Ngữ mới hiểu đây không phải khổ nhục kế của Tượng Linh Lung, mà quả thật đã xảy ra chuyện. Bởi vì hiện tại Kỳ Đinh Đông đã bị thương rất nặng, sắp chết đến nơi, bộ dạng đó tuyệt đối không phải thứ có thể ngụy trang ra được. Tượng Bạch Nha càng gấp, bởi vì Tượng Linh Lung là em gái ruột duy nhất của hắn, cũng là em gái mà hắn thương yêu nhất. Nếu Tượng Linh Lung chết rồi, hắn sợ rằng mình sẽ điên mất. Thậm chí lúc này hắn cũng đã điên rồi, toàn lực oanh lên đống xiềng xích màu đen kia, đủ loại công kích luân phiên phóng thích, trong mắt toàn là hồng quang, hệt như một con dã thú bị thương. Phốc! Lại hai canh giờ đi qua, Tượng Linh Lung há mồm phun ra một búng máu tươi, nét mặt như bệnh nhân mắt trọng bệnh, hào quang Bạch Ngọc Phiến tán phát ra rõ ràng ảm đạm đi nhiều. Phốc! Cùng lúc, bởi vì hào quang Bạch Ngọc Phiến ảm đạm, phía bên kia Kỳ Đinh Đông bị công kích hai lần, thoáng chốc khiến cho thương thế càng nặng, nếu không nhờ Tượng Linh Lung phản ứng đủ nhanh, e rằng đã bị đánh bay đi. - Vương tử của ta đâu? Thần chí Kỳ Đinh Đông đã có chút không rõ, nàng theo bản năng phóng thích bảo vật ngăn trở hư ảnh dị thú quanh bốn phía ùa tới, miệng không ngừng lẩm bẩm: - Tộc Vương nói ta là người rất có phúc khí, ta không thể chết đi dễ dàng vậy được, nhất định sẽ có anh hùng cưỡi ngựa trắng từ trời giáng xuống, cứu ta đi ra. Anh hùng của ta, ngươi mau tới đây, Đinh Đông của ngươi sắp chết rồi... - Nha đầu ngốc!
Chương 3493 Thuộc về ta
Tượng Linh Lung thì thào, im ắng lắc lắc đầu, nàng là người rất lý tính, trước nay chưa từng tin tưởng mấy thứ kia. Nàng cũng một mực rất độc lập, rất nỗ lực, nàng không muốn dựa vào bất kỳ nam nhân nào, chỉ muốn dựa chính mình. Chỉ là lúc này, căn tính yếu nhược trời sinh của nữ nhân phát tác, trong lòng nàng thật ra cũng khát vọng có một nam tử khôi ngô cường đại từ trời giáng xuống cứu mình đi ra. Kỳ thực trong lòng mỗi nữ nhân đều có anh hùng tình kết, đó là di chứng của việc từ nhỏ nghe nhiều cố sự mỹ nữ anh hùng. Rầm rầm rầm! Trên đầu, tháp lưu ly bảy màu vẫn một mực oanh kích, thần uy Đế Binh vô cùng khủng bố, phóng ra quang mang vạn trượng lóa mắt mê ly, chiếu rọi xuống, khiến cảnh tượng phía dưới trở nên huyễn lệ dị thường, đồng thời cũng khiến tinh thần nàng thêm phần hoảng hốt. - A... Lát sau, nàng ồ lên kinh ngạc, vẻ hoảng hốt trong mắt càng đậm. Bởi vì nàng thấy được tòa tháp lưu ly bảy màu kia hình như đang xoay tròn, cũng không còn oanh kích đống xiềng xích màu đen, mà như là đang khiêu vũ. Nếu Kỳ Thiên Ngữ không điên mất, sao lại khống chế tháp lưu ly bảy màu khiêu vũ giữa trời? Giờ là lúc nào rồi, sao hắn còn có thể làm như vậy? Bởi thế tinh thần Tượng Linh Lung càng thêm hoảng hốt, hoài nghi mình xuất hiện ảo giác, chẳng lẽ sắp phải chết thật rồi? - Linh Lung! Lúc này Kỳ Đinh Đông đột nhiên lên tiếng, nàng cũng ngơ ngác nhìn lên đỉnh đầu nói: - Sao tòa tháp kia lại khiêu vũ trên đó? Có phải Kỳ Thiên Ngữ điên rồi không? Hay là ta xuất hiện ảo giác? - Ách? Tượng Linh Lung hơi ngớ, ánh mắt bất thần tỉnh táo lại, thứ nàng nhìn thấy không phải ảo giác, Kỳ Đinh Đông cũng nhìn thấy, chứng tỏ tháp lưu ly bảy màu kia quả thực đang khiêu vũ trên đó. Nàng nhìn lại mấy lượt, đột nhiên đảo mắt về phía Kỳ Thiên Ngữ, phát hiện nét mặt đối phương cũng như gặp phải quỷ. Lúc này trong lòng Kỳ Thiên Ngữ còn chấn động hơn cả hai người Tượng Linh Lung, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện linh hệ tinh thần giữa mình và tháp lưu ly bảy màu đang không ngừng giảm yếu, giờ hắn đã không còn khống chế được nữa. - Chuyện gì vậy? Hai mắt hắn trợn trừng, đây là Đế Binh được hắn luyện hóa, làm sao có thể mất đi khống chế? Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì? Chẳng lẽ Đế Binh gặp chuyện? Hay là quanh đây tiềm phục một tên cấp Đế, chính đang cường hành luyện hóa Đế Binh của hắn? Kỳ Thiên Ngữ nghĩ không thông, chỉ có thể thông qua liên hệ tinh thần, cực lực khống chế tháp lưu ly bảy màu, ý đồ điều khiển tòa tháp này bay trở về. Đùa gì vậy? Đây chính là Đế Binh, là binh khí Tộc Vương bọn hắn từng sử dụng qua năm xưa, nếu mất đi, đoán chừng hắn sẽ bị phụ thân và gia gia quất chết mất... - Cái này! Đám người còn lại cũng chú ý đến cảnh này, bởi vì tháp lưu ly bảy màu không ngừng bay tới bay lui, kéo ra đủ loại đường cong, muốn không dẫn người chú ý cũng khó. Chúng nhân đều nhìn về phía Kỳ Thiên Ngữ, thấy vẻ mặt thất thần của Kỳ Thiên Ngữ, ai nấy không khỏi kinh nghi, không biết đã xảy ra chuyện gì. Ông! Rất nhanh, tất cả mọi người liền biết đã xảy ra chuyện gì. Bởi vì tháp lưu ly bảy màu đột nhiên ngừng lại giữa trời, sau đó lóe lên quang mang, một người xuất hiện bên ngoài tháp, tháp này cũng theo đó khoái tốc thu nhỏ, bay vào trong lòng bàn tay hắn. Người kia quét mắt nhìn bốn phía một lượt, sau cùng dừng ở trên mặt tràn đầy chấn kinh của Kỳ Thiên Ngữ, cười tủm tỉm nói: - Thiên Ngữ công tử, ngại quá, hình như ta rất có duyên với tháp lưu ly bảy màu này của ngươi, sau này nó sẽ thuộc về ta! - Lục Sát Thần, làm sao có thể? Kỳ Thiên Ngữ kinh hô, không chỉ là hắn, toàn trường đều thất kinh, tưởng là nhìn thấy ảo giác. Thậm chí rất nhiều người đã quên mất sự tồn tại của người này. Bị Đế binh trấn áp, không chết thì cũng thôi, đằng này còn có thể luyện hóa ngược Đế Binh, đây là chuyện hoang đường gì vậy? Thần Binh một khi được luyện hóa, trước khi xóa đi tinh thần ấn ký, muốn luyện hóa ngược là điều rất khó. Càng đừng nói Đế Binh này là tháp lưu ly bảy màu, là một trong những bảo vật đỉnh cấp nhất, vô cùng có linh tính, muốn cường hành luyện hóa gần như là điều không thể. Ngoài ra rất nhiều người cũng không khỏi rất bội phục đảm lượng của Lục Ly, Đế Binh mà cũng dám đoạt? Nguyên chủ nhân Đế Binh lại vẫn còn sống, thậm chí còn là một trong những cấp Đế mạnh nhất tại Tam trọng thiên, một khi chọc giận Luân Hồi Đại Đế, Lục Ly dù có chạy đến chơi trời góc bể cũng khó tránh khỏi con đường chết. - Sao hắn làm được? Chứng kiến cảnh này, chúng nhân vô cùng ngạc nhiên, đa phần người ở đây đều biết về tháp lưu ly bảy màu, Đế Binh này rất bá đạo, tuy Kỳ Thiên Ngữ không thể toàn lực thúc giục, không thể hoàn toàn phóng thích Đế uy, nhưng cũng vẫn rất khủng bố. Lĩnh Chủ bình thường bị trấn áp đều khó thoát khỏi kết cục bị luyện chết. Lục Ly bị trấn áp hơn hai năm, không chỉ không bị luyện chết, ngược lại luyện hóa luôn Đế Binh. Chuyện này đừng nói chúng nhân tại trường, e là truyền đi ra đều không mấy ai dám tin. - Lục Sát Thần, ngươi dám? Kỳ Thiên Ngữ phẫn nộ gầm lên, tung mình tóe bắn về phía Lục Ly, Đế Binh bị đoạt, hắn vô cùng mất mặt, danh tiếng gia tộc ở Hàn Triều Hải Vực cũng sẽ bị ảnh hưởng. Về sau đây chính là sỉ nhục cả đời của hắn, sẽ là tâm ma của hắn, khiến hắn khó mà tiến bộ thêm được. Bởi thế hắn gần như không chút cân nhắc, gầm gào lao lên, lúc này hắn thậm chí đã không quản Kỳ Đinh Đông, trong đầu chỉ có một ý niệm, đó chính là đoạt lại Đế Binh, giết chết Lục Ly. Hắc hắc! Lục Ly cười cười, thần lực quán chú, tháp lưu ly bảy màu trong tay bất thần sáng lên quang mang vạn trượng, sau đó bay ra, đón gió biến lớn, trấn áp về phía Kỳ Thiên Ngữ. - Ta chịu tội trong này mấy năm, ngươi cũng vào đây chịu tội mấy năm đi. Lục Ly cười nói, bên kia phần đáy tháp lưu ly bảy mày hiện ra một cánh cửa, tiếp đó hấp lực cường đại truyền ra, cả người Kỳ Thiên Ngữ bị hút vào. Tháp lưu ly bảy màu xoay tròn vài vòng, sau đó khoái tốc thu nhỏ, bay về lại trong tay Lục Ly. - Ách...
Chương 3494 Ngươi sẽ lấy ta ư?
Toàn trường chấn kinh, không ngờ Kỳ Thiên Ngữ lại bị Đế Binh của chính mình trấn áp. Đây chắc là chuyện cười lớn nhất trong vạn năm gần đây ở Tam trọng thiên. Không quản sau cùng kết cục Lục Ly thế nào, Kỳ Thiên Ngữ e rằng đã phế, chí ít sỉ nhục này sẽ khiến hắn cả đời không ngóc đầu lên được, khó mà gượng dậy nổi, về sau rất có thể không cách nào đột phá Lĩnh Chủ. - Hắn không chết? Phía dưới, Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông cũng sửng sốt, lúc này hai người đều nghi hoặc, liệu điều mình đang nhìn thấy có phải ảo giác? Chẳng phải Kỳ Thiên Ngữ đã nói Lục Ly bị luyện chết rồi ư? Sao lại còn sống? Còn sống cũng được, lại đi ra từ trong tháp lưu ly bảy màu, sau đó luyện hóa ngược, trấn áp luôn cả Kỳ Thiên Ngữ? Cảnh này mang đến cảm giác quá không chân thật, như là cố sự mộng ảo, nhất là đối với Kỳ Đinh Đông, nàng không ngừng thì thào: - Sao Lục Sát Thần lại xuất hiện? Chẳng lẽ hắn là hoàng tử trong mộng của ta, hắn có thể giải cứu ta ra ngoài? - Thiên Ngữ công tử! - Thiên Ngữ ca! - Lục Sát Thần, thả Thiên Ngữ ca ra, nếu không ta liều mạng với ngươi! - Lục Sát Thần, ngươi dám luyện hóa tháp lưu ly bảy màu, còn trấn áp Thiên Ngữ ca, trên trời dưới đất này, không ai có thể cứu ngươi! - Đúng vậy, nếu Tộc Vương biết được việc này, toàn tộc Lục Sát Thần ngươi đều khó thoát khỏi cái chết! Lúc này đám người Kỳ gia mới kịp hồi thần, dồn dập kêu gào, rất nhiều người còn phóng đến chỗ Lục Ly, ý đồ giải cứu Kỳ Thiên Ngữ. Vạn nhất Kỳ Thiên Ngữ bị giết, bọn hắn lại không có bất kỳ hành động nào, đi về làm sao ăn nói với gia tộc. - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, quét mắt nhìn quần hùng một lượt, nói: - Đừng loạn lên thế, ai dám động thủ, có tin ta để các ngươi vào làm bạn với công tử của các ngươi không? Có chuyện gì từ từ nói, nếu ai động thủ, đừng trách ta không lưu tình. Chúng nhân không dám động, không phải bọn hắn sợ xảy ra chuyện, mà là sợ bức gấp Lục Ly luyện chết Kỳ Thiên Ngữ. Hơn nữa Kỳ Thiên Ngữ đều bị trấn áp nhẹ nhàng, bọn hắn đi qua tất cũng sẽ bị trấn áp, người tại trường có ai ngăn được uy năng Đế Binh? Ngoài ra còn một điểm nữa, nghe ngữ khí Lục Ly thì có vẻ hiện tại hắn sẽ không giết Kỳ Thiên Ngữ, chúng nhân nghe vậy liền thoáng yên tâm. - Trước đừng náo! Bên kia Tượng Bạch Nha cũng hồi thần, chắp tay nói: - Lục công tử, giờ Linh Lung và Đinh Đông tiểu thư đang gặp nguy hiểm, không biết ngươi có cách nào giải cứu các nàng không? - À? Thực ra vừa rồi Lục Ly cũng đã chú ý tới tình cảnh của Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông, chẳng qua hắn không quá để tâm, tưởng là hai người không gặp chuyện lớn. Giờ liếc mắt nhìn lại, lập tức không khỏi nhíu mày, tình hình hai người rất nguy cấp, nhất là Kỳ Đinh Đông, đoán chừng có thể chết đi bất cứ lúc nào. - Nơi này là chỗ nào? Cách Vấn Đạo Cốc bao xa... Lục Ly hỏi dò, Tượng Bạch Nha vội vàng đáp: - Nơi này là Loạn Thạch Lĩnh, cách Vấn Đạo Cốc không xa, đi chừng nửa canh giờ liền có thể đến nơi. - Tốt! Thân hình Lục Ly lướt đến như cuồng long, đồng thời vận dụng Long Ngâm thần kỹ trầm hống: - Linh Lung, Đinh Đông, cố kiên trì một canh giờ, ta lập tức trở về, sẽ cứu các ngươi sau, tin tưởng ta! Huyết Linh Nhi còn đang ở Vấn Đạo Cốc, Lục Ly tin tưởng lấy tham ngộ của Huyết Linh Nhi về Thần Văn ở đây trong hơn hai năm qua, tiến bộ hẳn sẽ rất nhanh, khoan nói hoàn toàn phá mở Thần Văn nơi này, chí ít giải cứu hai người sẽ không là việc khó. Lục Ly ẩn ẩn cảm ứng được vị trí Huyết Linh Nhi, cứ thế khoái tốc bay đi, đồng thời không ngừng kêu gọi trong lòng, hi vọng nó chủ động dựa sát về hướng mình. - Không phải là mơ? Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông bị Long Ngâm thần kỹ của Lục Ly chấn cho cả người run lên, hai người tức thì tỉnh táo, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt cả hai đều lộ ra hỉ sắc. Người vừa rồi đúng thật là Lục Ly? Vậy chẳng phải hai người còn có hi vọng sống tiếp? Ông! Tượng Linh Lung liều mạng thúc giục Bạch Ngọc Phiến, Kỳ Đinh Đông cũng nỗ lực kiên trì, điều khiển hạt châu đánh tới dị thú quanh bốn phương tám hướng. Chỉ sau không đến nửa canh giờ Lục Ly đã quay trở lại, vừa quay về liền khoanh chân ngồi xếp bằng ngay bên cạnh, nhìn từ bề ngoài thì có vẻ như đang phá giải Thần Văn, thật ra là Huyết Linh Nhi chui xuống lòng đất, để nó đi phá giải Thần Văn. Huyết Linh Nhi không dám chắc có thể phá giải, nhưng hai năm này quả thật nó đã tiến bộ rất nhanh, tuy chưa hiểu rõ Thần Văn bên này, nhưng Thần Văn ở Vấn Đạo Cốc thì đã mò thấu, thậm chí có Thần Văn đã có thể phá giải. Vô số ánh mắt nhìn về phía Lục Ly, Tượng Bạch Nha đứng hộ vệ bên cạnh Lục Ly, phòng ngừa có người tấn công. Lúc này, bất kỳ kẻ nào, bất cứ chuyện gì đều không quan trọng bằng em gái ruột hắn, giờ ai dám tấn công Lục Ly, hắn sẽ ngay lập tức trở mặt. - Ách... Chúng nhân quan sát Lục Ly hồi lâu, lại phát hiện Lục Ly chẳng làm gì cả, cứ thế ngồi xếp bằng bên cạnh Thần Văn. Ngồi xếp bằng liền có thể phá giải Thần Văn? Thế mà cũng được? Ông! Lại hai nén hương qua đi, xích sắt giữa trời đột nhiên lấp lánh quang mang, sau đó đột ngột tan biến, đám dị thú chui ra từ trong hư không cũng tan biến vô tung vô ảnh. Lúc này Lục Ly cuối cùng cũng động, tung mình vót lên, hai tay thò ra bắt lấy Kỳ Đinh Đông và Tượng Linh Lung mang ra ngoài. - Ta còn chưa chết? Kỳ Đinh Đông nhìn chằm chằm vào Lục Ly, cảm giác như đang nằm mơ, thì thào nói: - Lục Sát Thần, là ngươi đã cứu ta? Ta muốn gả cho ngươi, ngươi là chân mệnh thiên tử của ta, ta gả cho ngươi, ngươi lấy ta không? - Cái gì? Lục Ly lúng túng chớp chớp mắt, không biết nên trả lời thế nào. Cũng may rất nhanh Kỳ Đinh Đông đã ngất đi, khiến Lục Ly thở phào một hơi. Huyết Sát Hoàng suy đoán rất chính xác, chỉ cần tham ngộ pháp tắc lạc ấn Luân Hồi Đại Đế lưu lại liền có thể khống chế Đế Binh này, then chốt của Đế Binh nằm ngay ở pháp tắc lạc ấn.
Chương 3495 Cả người run lên
Thực ra Lục Ly vẫn chưa hoàn toàn lĩnh hội pháp tắc lạc ấn kia, chẳng qua sau khi hắn ghi khắc toàn bộ mười một chữ kia vào trong thân thể, giữa hắn và pháp tắc lạc ấn hình thành cộng hưởng, từ đó có được liên hệ tinh thần. Pháp tắc lạc ấn này như là Khí Hồn của Đế Binh, là hạch tâm của toàn bộ Đế Binh. Chuyện tiếp sau liền đơn giản, Lục Ly có liên hệ tinh thần với Đế Binh, tự nhiên có thể khống chế Đế Binh, đi ra chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Sự tình sau đó tất cả mọi người đều biết, điều khiến Lục Ly kinh dị chính là câu nói sau khi vừa ra ngoài của Kỳ Đinh Đông, hắn nhớ Kỳ Đinh Đông đâu có ý gì với mình, thậm chí chuyện giữa hai người còn thanh bạch hơn cả chuyện giữa hắn với Tượng Linh Lung. Lại không ngờ vừa đi ra Kỳ Đinh Đông đã nói như thế, hắn không khỏi hoài nghi, liệu có phải nàng đang nói mê? Tượng Linh Lung lại không ngất đi mà chỉ bị thương, hưu dưỡng nửa canh giờ liền hồi thần lại, giải thích một phen chuyện đã xảy ra. Hai người vốn tới đây để tham ngộ đạo ngấn, nhưng mà Kỳ Đinh Đông lĩnh hội sai rồi. Lúc tham ngộ, Kỳ Đinh Đông phát hiện có một đạo ngấn lĩnh hội rất thuận lợi, đáng tiếc đó lại là cạm bẫy. Đấy không phải đạo ngấn, mà là cơ quan phát động Thần Văn ở đây, bất kỳ người nào nếu đi lĩnh hội đều sẽ bị cuốn vào, cuối cùng xúc động cơ quan, dẫn phát Thần Văn. Tình huống này ngay chính Tượng Linh Lung đều không liệu đến, đợi khi nàng kịp có phản ứng, Thần Văn đạo trường đã bóc mở, các nàng không thể trốn đi đâu được, đành phải phát tín hiệu cầu viện. - Lục công tử! Sắc mặt Tượng Linh Lung khôi phục phần nào vẻ hồng thuận, song vẫn tương đối trắng bệch, nàng đứng dậy đi tới, cúi người hành lễ nói: - Ngươi lại cứu ta lần nữa, Linh Lung thiếu nợ ngươi nhiều lắm. Ánh mắt Tượng Linh Lung nhìn Lục Ly không giấu được vẻ phức tạp, có cảm kích, có khâm phục, có hiếu kì, xen lẫn với đó còn mang theo một tia cảm tình nhàn nhạt. Nàng không phải người cảm tính, chỉ là Lục Ly mấy lần cứu nàng, chuyện lúc dưới huyết đầm nàng không quá rõ ràng, đến sau được mang đi ra chỉ bất giác có chút cảm xúc. Lần này lại mang đến cảm xúc tương đối sâu, nhất là câu sau cùng của Kỳ Đinh Đông, không khỏi kích lên chỗ mềm mại trong tâm hồn nữ nhân. Nàng đã tuyệt vọng, thậm chí sẵn sàng chuẩn bị đối diện với tử vong, đó là khoảnh khắc nội tâm nàng yếu ớt nhất. Chính khi ấy, Lục Ly từ trời giáng xuống, cứu nàng ra từ trong nước sôi lửa bỏng, đổi thành bất kỳ nữ tử nào cũng sẽ lòng mang cảm kích, từ đó nảy sinh cảm tình. Lục Ly nhìn Tượng Linh Lung một lúc, cười cười nói: - Linh Lung, giữa chúng ta còn nói chuyện ân nghĩa làm gì? Ừm... Không phải chúng ta là bằng hữu ư? Bằng hữu với nhau trợ giúp là điều nên làm mà? Lục Ly nói đến một nửa mới phát hiện xung quanh có rất nhiều người, bởi thế bèn vội bổ sung thêm. Tượng Linh Lung tránh mắt đi, không dám tiếp tục đối mặt với Lục Ly, nàng cúi đầu trầm ngâm hồi lâu, sau đó bất ngờ truyền âm nói: - Lục công tử, tốt nhất ngươi vẫn nên thả Kỳ Thiên Ngữ ra đi, ngoài ra cũng đừng chiếm dụng Đế Binh này, bằng không người Kỳ gia sẽ tới làm phiền, đợi khi rời khỏi đây sẽ lập tức bị bắt lại. Hơn nữa, Đế Binh này vốn là của Luân Hồi Đại Đế, nếu để Luân Hồi Đại Đế cảm ứng được, hậu quả khó mà tưởng tượng. Lục Ly cười cười truyền âm nói: - Việc này ta tự có chủ trương, ngươi đừng quan tâm, yên tâm đi, không sao đâu. Lục Ly khống chế Đế Binh, lại không phóng thích loại năng lượng màu xám kia, đồng thời hắn cũng đang một mực yên ắng quan sát Kỳ Thiên Ngữ, thấy được đối phương không sao. Chiến giáp trên người Kỳ Thiên Ngữ quá mạnh, chỉ bị hỏa diễm thiêu đốt, chịu chút tội chứ chưa đến nỗi chết đi. Lục Ly tính thế này, dù sao cũng còn nửa năm, trong thời gian đó hắn sẽ trấn áp Kỳ Thiên Ngữ. Đợi khi ra ngoài liền phóng thích Kỳ Thiên Ngữ, việc này vốn không phải lỗi của hắn, hắn còn lần nữa cứu mạng Kỳ Đinh Đông, nếu Kỳ gia bởi vì chuyện này mà tìm hắn gây sự, hắn cũng nhận. Chẳng qua Kỳ gia có thể trở thành đệ nhất gia tộc Hàn Triều Hải Vực, chắc không đến mức không nói lý lẽ, không phân biệt phải trái đúng sai như vậy. Bọn hắn cũng cần mặt mũi, còn về Đế Binh, hắn sẽ không dễ dàng giao ra, nếu Kỳ gia cường hành yêu cầu, vậy liền trả cho bọn hắn thôi, rốt cuộc hắn còn cần Kỳ gia đưa về lại Tử Dương Đại Lục. Sa sa sa! Đúng lúc này, một tên công tử Kỳ gia đi tới, chắp tay nói: - Lục Sát Thần, thực ra tiền căn hậu quả của việc lần này chúng ta đều rõ, chúng ta chỉ hi vọng ngươi đừng chém giết Thiên Ngữ ca, việc này chúng ta cũng sẽ công bằng báo lại cho gia tộc. Lục Ly thoáng kinh ngạc, thái độ công tử Kỳ gia này chuyển biến rất lớn, không ngờ còn muốn giúp hắn báo cáo công bằng, hắn gật đầu nói: - Yên tâm đi, ta tự có chừng mực, sau khi rời khỏi đây liền sẽ thả hắn. - Vậy đa tạ Lục Sát Thần! Công tử Kỳ gia kia chắp tay lui về, sau đó dẫn theo người Kỳ gia rời đi. Kỳ Đinh Đông lại không được mang đi, Tượng Linh Lung đang chiếu cố nàng, người Kỳ gia không việc gì phải lo. Thực ra thái độ người Kỳ gia chuyển biến nhanh như vậy không phải là vì bọn hắn sợ, mà là bọn hắn nghĩ thông một chuyện, Kỳ Thiên Ngữ xong rồi. Sau khi trải qua chuyện lần này, sẽ rất lâu nữa Kỳ Thiên Ngữ mới có thể ngóc đầu lên được, thậm chí nhiều khả năng cúi mặt cả đời, cuối cùng bị gia tộc triệt để vứt bỏ. Lấy hiểu biết của bọn hắn đối với tâm tính Kỳ Thiên Ngữ, khả năng này rất cao. Đương nhiên cũng có khả năng Kỳ Thiên Ngữ sa sút mấy năm, sau đó lần nữa nỗ lực vùng dậy, Niết Bàn trùng sinh. Nếu Kỳ Thiên Ngữ phế, người được lợi cuối cùng sẽ là ai? Khẳng định là bọn hắn! Đệ nhất công tử Kỳ gia phế, nếu gia tộc xác định không cứu nổi, nhất định sẽ chuyển sang bồi dưỡng người mới, như vậy bọn hắn đều có cơ hội. Được lượng lớn tài nguyên gia tộc đắp lên, bọn hắn tin tưởng bản thân chưa hẳn không đạt tới cảnh giới Kỳ Thiên Ngữ bây giờ