Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3011 Phi Hồn Nhai
Đáng tiếc... Bọn họ lục soát cả U Ma Sơn cũng không không có thu hoạch gì. Sơn động Lục Ly tiến vào, Hoắc lão tự xuống tra xét, khi trở về... không có thu hoạch gì. - Con U Linh Vương kia đâu rồi? Mấy trưởng lão đều tỏ ra nghi ngờ, nơi này là sào huyệt của U Linh Vương, nếu nó không gặp công kích mạnh mẽ, là không thể nào rời khỏi hang ổ của mình. Chẳng lẽ Lục Ly thật đã đến nơi này, đánh bại U Linh Vương, hoặc dắt nó đi rồi. - Tản ra tìm kiếm đi, thông qua thám báo duy trì liên lạc. Mười ngày sau ở U Ma Sơn tập hợp! Hoắc lão phất tay, mấy trưởng lão tản ra, bắt đầu tìm kiếm, Vân lão không rời đi, mà đến bên cạnh Hoắc lão. Hắn ngờ vực liếc mắt nhìn Hoắc lão, nói: - Hoắc lão, ngươi thật không phát hiện gì? Ừm... Hoắc lão cười thần bí nói: - Thằng nhóc kia vẫn ở dưới nền đất? Bố trí một thần văn không tồi, ẩn tàng hơi thở, hắn cho rằng ta không phát hiện được, ha hả! - Như vậy sao! Con ngươi Vân lão khẽ chuyển, hỏi: - Vậy kế tiếp phải làm gì đây? Chẳng lẽ chúng ta âm thầm thông tri hắn đi chỗ thông đạo kia? Vân lão rất rõ ràng ý tưởng của Hoắc lão, Hoắc lão muốn nhìn bộ dáng chật vật của Tam gia Mạnh gia, muốn Mạnh gia mất hết mặt mũi. Cho nên hắn hy vọng Lục Ly chạy thoát khỏi nơi này, chỉ cần ra bên ngoài, sự tình sẽ không giấu được. Cuối cùng, mặc kệ Lục Ly có rời khỏi Địa Ngục Đảo hay không, mục đích của hắn đã đạt thành. Đương nhiên, nơi này có một điều kiện tiên quyết, không thể bị người khác nhận ra nhược điểm, nếu không Hoắc lão và hắn đều không chống đỡ nổi. - Không vội! Hoắc lão cười tủm tỉm nói: - Đợi lát nữa chúng ta ám hiệu cho hắn, sau đó chúng ta tìm kiếm xung quanh. Nếu ngay cả ý tứ này hắn cũng không hiểu được, vậy chờ người Mạnh gia giết chết hắn đi. Vù! Hào quang trong Không Gian Giới của Hoắc lão chợt lóe lên, bất ngờ xuất hiện một con U Hồn Quái, bàn tay hắn cào mạnh, con U Hồn Quái kia bị hắn bắt trong tay. U Hồn Quái vốn là hồn thể, hiện tại lại như con vịt chết nằm trong tay Hoắc lão, không thể không nói thủ đoạn của Hoắc lão thật cao cường. Hoắc lão đánh ra mấy đại thần lực, từng khe hở bao phủ bên ngoài U Hồn quái, sau đó Hoắc lão đột nhiên ném mạnh, con U Hồn Quái bất ngờ tiến vào nền đất. - Đi đi! Hoắc lão cười, phi thân lên, Vân lão hơi trầm tư, cũng bay theo. Về phần U Hồn Quái kia, rất nhanh xuyên qua mặt đất, sau khi đi mấy vạn lý, chuẩn xác nện mạnh lên một tảng đá trong hầm ngầm. Vù! Tảng đá này là do Thần Sơn biến thành. U Hồn Quái nện lên tảng đá, Thần Sơn tỏa ra quang mang mỏng manh, Lục Ly ở bên trong nhất thời dựng tóc gáy, cả người trở nên căng thẳng. Thần niệm hắn quét ra trong nháy mắt, sau đó vẻ mặt tỏ ra kinh ngạc. Bởi vì bên ngoài có một con U Hồn Quái, U Hồn Quái kia tựa như bị lực lượng đặc thù trói buộc, sau khi va chạm lên Thần Sơn, chợt bay bổng bên ngoài. - Đây là tình huống gì? Lục Ly có hơi mờ mịt, thần niệm của hắn lập tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nhưng không tìm thấy bất kì nhân ảnh nào. Thân mình hắn bay ra khỏi Thần Sơn, nhìn thấy U Hồn Quái trước mắt, lập tức phản ứng. Vù! Hắn phóng ra quỷ ảnh, thoải mái cắn nuốt con U Hồn Quái này, năng lượng U Hồn Cốc cũng chậm rãi tiêu thất. U Hồn Quái này là U Hồn Quái chân thật, không phải ảo giác. - Tình huống gì vậy? Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng thử, gần đây không có bất luận kẻ nào. U Hồn Quái từ đâu xuất hiện. Hắn nghĩ nghĩ, bay ra khỏi hầm ngầm, dạo một vòng gần đây. - Có người đã đến! Hắn phát hiện một vài dấu vết gần đó, rõ ràng từng có người tìm kiếm gần đây. Tảng đá ở cửa hầm ngầm còn bị đánh vỡ, tảng đá này là hắn cố ý đặt ở đây. Có người đã tới, sau đó không thấy người này nữa, chỉ có một con U Hồn Quái va chạm vào Thần Sơn? Trong đầu Lục Ly xoay chuyển thật nhanh, rất nhanh, hắn xác định có người phát hiện hắn, vừa rồi là cảnh báo cho hắn! Lục Ly ở Địa Ngục Đảo cũng không có bạn bè. Vậy ai đang giúp hắn? Có thể phát hiện phía dưới có thần văn, hơn nữa lợi dụng thủ đoạn cường đại cảnh báo hắn, người này khẳng định là tồn tại phi thường cường đại. Rất có thể là một trưởng lão cường đại của U Hồn Cốc, nhưng người này vì sao phải giúp hắn? Hơn nữa... Cho dù cảnh báo với hắn thì có tác dụng gì? Nhắc nhở nơi này của hắn đã bị phát hiện, mau trốn khỏi nơi này sao? U Hồn Giới lớn như vậy, hắn có thể chạy trốn đi đâu? - Không đúng! Cả người Lục Ly đột nhiên run rẩy, hắn nghĩ đến con U Hồn Quái kia! Người này rõ ràng có thể lợi dụng thủ đoạn khác cảnh báo, vì sao phải hao phí lực khí bắt một con U Hồn Quái? - Phi Hồn Nhai! Lục Ly kinh hô, hắn liên tưởng đến truyền thuyết kia của Long thống lĩnh. U Hồn Giới còn có một lối ra, lối ra kia rất có thể ở Phi Hồn Nhai. - Có thể là bẫy không? Lục Ly hơi hoài nghi, rất nhanh phủ nhận ý niệm này. Bằng thủ đoạn vừa rồi của người nọ, nếu muốn động thủ, có lẽ hắn cũng không có cơ hội đào tẩu, thậm chí có thể không phát hiện, Thần Sơn đã bị phong ấn. - Đi thôi! Lục Ly là một người cương quyết, hắn lấy ra bản đồ, nhìn thử, rất nhanh bay đến Phi Hồn Nhai. Vừa bay, hắn vừa suy tư, nội tâm cũng hơi kích động. Hiện tại cũng không qua bao lâu, hẳn là trưởng lão của U Hồn Cốc đã vào đây. Người của Mạnh gia hẳn còn chưa đến. Trưởng lão U Hồn Cốc có người có thù oán với Mạnh gia, hy vọng mình chạy thoát, khiến Mạnh gia khó xử. - Đây là một cơ hội tốt, thừa dịp người của Mạnh gia còn chưa tiến vào hắn phải nhanh chóng tiến vào Phi Hồn Nhai, vậy hắn sẽ có cơ hội thoát khỏi U Hồn Giới. Về phần sau khi chạy ra khỏi U Hồn Giới thì làm gì? Như thế nào mới có thể rời khỏi Địa Ngục Đảo, việc này Lục Ly vẫn chưa nghĩ ra. Bởi vì đối với hắn hiện tại, việc này hơi xa xôi. Trốn không thoát U Hồn Giới, hắn phải chết không thể nghi ngờ. - Thật đáng tiếc! Thần niệm của Lục Ly đảo quanh Thần Sơn.
Chương 3012 Ôm cây đợi thỏ
U Linh Vương cắn nuốt thần đan đan dược của hắn, bắt đầu mọc ra cánh tay và đôi cánh. Nhưng xem tình huống, không đến mười ngày nửa tháng là không mọc ra được, muốn khôi phục chiến lực, ít nhất cần nửa tháng. - Suy nghĩ nhiều rồi! Rất nhanh Lục Ly cười khổ, cho dù U Linh Vương mọc ra lợi trảo và đôi cánh thì sao? Con U Linh Vương này chỉ là U Linh Vương vị thành niên, chiến lực chỉ có thể diệt sát võ giả Tứ Kiếp bình thường, gặp cường giả Mạnh gia vẫn bị đánh chết dễ dàng. - Đi thôi! Lục Ly không muốn nghĩ nhiều nữa, việc người nghe thiên mệnh vậy, có thể chạy thoát hay không phải xem ý trời. Phi Hồn Nhai cách U Ma Sơn cũng không quá xa, đương nhiên cả U Hồn Giới cũng không lớn.Tốc độ Lục Ly bay nhanh nhất, bay một vòng U Hồn Giới, cũng chỉ mất bảy tám ngày. Vấn đề Lục Ly không thể bay lung tung, trưởng lão của U Hồn Cốc đã vào đây rồi. Nếu hắn bay loạn, thật dễ dàng bắt gặp những trưởng lão này. Một khi bị truy tung sẽ có phiền toái lớn. Tứ Kiếp Thiên Thần cũng không phải nói giỡn, đối với Lục Ly, có áp chế về cảnh giới. Tốc độ phi hành của Lục Ly cũng không quá mau, Phi Hồn Nhai ở phía bắc U Ma Sơn, cách hai ngày, dựa theo tốc độ của Lục Ly, ít nhất cần ba ngày. Hắn vừa thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác trở nên biến thái, ẩn mình trong núi rừng. Hắn bay thật thấp, thu hồi hơi thở, giống như một u hồn, như vậy dao động không gian sẽ không quá lớn. Bay nửa ngày, vậy mà không gặp được ai, điều này khiến Lục Ly thật kinh nghi. Các trưởng lão của U Hồn Cốc đâu rồi, đều đi đâu rồi? Còn có quân sĩ thám báo của U Hồn Cốc đâu? Vì sao không nhìn thấy ai. Lại bay một canh giờ, đằng trước rốt cục phát hiện một quân sĩ, có hơn mười ngày, đang tìm kiếm gần đó. Nội tâm Lục Ly ngược lại trầm tĩnh, thoải mái bay né đi, tiếp tục bay về phía trước. - Hy vọng không gặp phải mấy trưởng lão. Nội tâm Lục Ly âm thầm cầu nguyện, chỉ cần không gặp phải trưởng lão, chỉ bằng quân sĩ bình thường là không thể phát hiện hắn. Nếu có thể vô thanh vô tức bay đến Phi Hồn Nhai, ra ngoài Địa Ngục Đảo, vậy chờ người bên này phát hiện, hắn đã cao chạy xa bay. Nửa ngày, một ngày! Khiến Lục Ly kinh hỉ là thời gian dài như vậy, hắn lại không gặp một trưởng lão nào. Quân sĩ gặp rất nhiều, nhưng trưởng lão thì hắn không gặp được ai. - Những trưởng lão này cố ý né tránh? Cố ý để ta chạy thoát sao? Trong đầu Lục Ly hiện ra ý niệm này. Lúc trước có người cố ý cảnh báo, vậy chứng minh có người hy vọng hắn chạy thoát, vả mặt Mạnh gia. Giờ đây, không gặp một vị trưởng lão nào, cũng có thể là người nọ cố ý điều động cả đám trưởng lão rồi. Lục Ly tăng nhanh tốc độ, hy vọng mau chóng đến Phi Hồn Nhai, sau khi bay nửa ngày nữa, cách Phi Hồn Nhai không còn xa lắm, nội tâm Lục Ly cũng trở nên kích động. Nhưng... Vận khí tốt của hắn đã dùng xong hết, hắn cảm ứng được phía trước có khí tức cường đại. Chờ hắn muốn tránh đi, một bóng người nhanh vụt đến, một thần niệm cường đại đảo qua, Lục Ly bị bao vây. - Lục Tứ! Một thanh âm già nua vang lên, Lục Ly khẽ biến sắc, người này hắn quen, là một trưởng lão của U Hồn Cốc, họ Phúc, thực lực còn mạnh hơn Dương trưởng lão, là một nhân vật hận độc. Vù! Phúc trưởng lão bay đến rất nhanh, một lát đã vọt đến trước ngàn dặm. Lục Ly giương cánh chạy trốn thật nhanh, bay vòng đến Phi Hồn Nhai. Vù! Không trung phía sau vang lên tiếng phá không, tiếp theo một luồng bạch quang phóng lên cao. Bạch quang kia nổ nứt giữa trời. Một đóa pháo hoa nở rộ, bạch quang chói mắt chiếu sáng phạm vi ngàn dặm, phỏng chừng ra ngoài mấy vạn lý cũng có thể nhìn thấy. - Tín hiệu của đạn! Phúc trưởng lão phát ra tín hiệu, phỏng chừng quân sĩ phụ cận sẽ lập tức tụ tập đến nơi này. Đồng thời từng tin tức truyền ra, tất cả trưởng lão và quân sĩ đều bao vây đến đây. - Mẹ nó! Sắc mặt Lục Ly hoàn toàn thay đổi, tín hiệu đạn bắn ra như vậy, phỏng chừng rất nahnh bốn phương tám hướng hắn đều là người. Mắt thấy sắp đến Phi Hồn Nhai, đây sắp phải uổng công rồi sao? - Đi thôi! Mặc kệ thế nào, đều phải đánh cược một lần. Hơn nữa, hắn có con tin trong tay, những trưởng lão của U Hồn Cốc nào dám xằng bậy? Hắn chỉ hy vọng người Mạnh gia chưa tiến vào, nhất là Tam gia gia của Mạnh Li không cần tiến vào. Vù vù vù! Một đội quân chen chúc từ bốn phương tám hướng, lần này đội quân khoảng vạn người đều được phái vào đây. Mấy chục người một tổ, không phải vì chiến đấu triền miên với tà ma quái thú, chỉ vì tìm người. Sau khi trưởng lão tiến vào, gần như huyết tẩy cả U Hồn Giới, ngoài vài nơi đầy U Hồn Quái, các tà ma còn lại đều bị diệt sạch. Đơng nhiên, lần này tiến vào, quân sĩ chết thật nghiêm trọng. Đám người Dương trưởng lão lại không chút để ý. Quân sĩ bình thường có nhiều lắm, sau này bổ sung toàn bộ là được. Nếu Mạnh Li chết, vậy đám trưởng lão cũng đừng mong còn sống. - Đi thôi! Lục Ly phóng nhanh như điên, tốc độ đạt cực hạn, sau đó Phúc trưởng lão đuổi theo từ xa, lại không lập tức đuổi theo. Rõ ràng hắn cũng không chắc chắn nháy mắt đánh chết Lục Ly, sợ Lục Ly giết chết Mạnh Li, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Rầm rầm rầm! Đằng trước bay đến một đội quân sĩ, bọn họ cũng không cố kỵ gì, tất cả đều phóng ra công kích, công kích tập trung vào Lục Ly. Một đội người công kích với nhau, uy thế cũng thật kinh thiên, nhưng chiến lực quân sĩ bình thường cũng chỉ mạnh như vậy. Vù! Lục Ly không có tâm tư chiến đấu dây dưa với đám quân sĩ này. Hắn tránh né thật nhanh, có một luồng lưu quang oanh kích lên người hắn, khiến thân thể hắn khẽ run lên, tốc độ hắn không giảm, tiếp tục bay về xa. Rầm rầm rầm! Càng ngày càng nhiều quân sĩ bao vây, Dương trưởng lão đã hạ tử lệnh, phải nghĩ mọi biện pháp bắt được Lục Ly. Chỉ cần bắt được Lục Ly, cứu Mạnh Li, sẽ được công lớn, Dương trưởng lão sẽ có phần thưởng to lớn. Nếu ai cố ý thả Lục Ly chạy thoát, vậy giết chết không tha. Một đội quân sĩ chạy vội đến, gần đó là hơn một ngàn quân sĩ, không ngừng có người vọt đến.
Chương 3013 Nhân tài
Mặc dù tốc độ của Lục Ly rất nahnh, nhưng công kích liên tục, vẫn không tránh khỏi. Cũng may thân thể hắn quá mạnh mẽ, tiếp nhận hơn mười công kích, cũng không bị thương thế nặng nề gì. Bay hơn một giờ, Lục Ly phát hiện Phúc trưởng lão vẫn đuổi theo phía sau. Theo đạo lý, tốc độ của Phúc trưởng lão hẳn phải đuổi kịp hắn rồi. Dù sao chiến lực người này không tồi, nhưng hắn vẫn ở phía xa xa, chỉ không ngừng đuổi theo, điều này khiến Lục Ly hơi buồn bực và nghi ngờ. Nếu Phúc trưởng lão không đuổi theo, Lục Ly sẽ không quản, tiếp tục cấp tốc bay vào Phi Hồn Nhai. Dù sao nếu trưởng lão này công kích hắn, hắn che Mạnh Li ở trước, xem trưởng lão dám công kích hắn? Hắn cách Phi Hồn Nhai không quá xa, lại bay nửa canh giờ, hắn từ xa có thể nhìn thấy một vùng biển, Phi Hồn Nhai ở ngay cạnh vùng biển này. - Tốt lắm! Hắn nhìn xung quanh vài lần, phát hiện Phúc trưởng lão vẫn cách ngàn dặm như trước, nội tâm hắn hơi thả lỏng. Chỉ cần tiến vào Phi Hồn Nhai, vậy hắn sẽ an toàn hơn một chút. Bởi vì hắn không sợ U Hồn Quái bình thường, có nhiều U Hồn Quái hơn nữa đều không thể thương tổn hắn. Nhưng đám trưởng lão này cũng không nhất định không sợ? - Vùng đất kia là Phi Hồn Nhai sao? Lại bay thêm mấy vạn lý, Lục Ly nhìn thấy một vách đá vô biên vô hạn. Trong vách đá có vô số thạch động. Nhìn từ xa, trong thạch động có hắc khí cuồn cuộn, khí tức tà ma có thể cảm ứng từ rất xa, quả nhiên là hang ổ của U Hồn Quái. - Được! Lục Ly mừng rỡ giang cánh, tiếp tục bay về phía bên kia. Nhưng chỉ bay ngàn dặm, sắc mặt hắn lập tức trở nên khó coi. Bởi vì hắn phát hiện Hải Vực gần Phi Hồn Nhai có đứng bảy người, hơi thở đều thật khủng bố cường đại. Có hơi thở hai người khiến hắn cảm thấy hít thở không thông, rõ ràng là hai trưởng lão mạnh nhất U Hồn Cốc. Hắn ban đầu còn kỳ quái, vì sao các trưởng lão còn lại không xuất hiện? Hiện tại xem ra các trưởng lão đã sớm ở đây, ôm cây đợi thỏ. Sau khi Hoắc lão chỉ điểm cho Lục Ly, vẫn bay tới hướng này, sau khi Phúc trưởng lão đưa tin, Hoắc trưởng lão liền triệu tập người đến đây chờ. Hắn âm thầm chỉ điểm cho Lục Ly, cũng không đại biểu chuyện gì hắn cũng không làm, nếu không hắn không thể bàn giao cho Địa Ngục Phủ. Hắn dẫn người đến đây ngăn đón, chỉ muốn bày ra tư thái. Bọn họ làm việc, nhưng kết cục thế nào, cũng không liên quan bọn họ. Chạy không thoát rồi! Sau khi Lục Ly nhìn thấy Hoắc lão, thì biết hắn chạy không thoát. Nếu Lục Ly cứ đi vào bên trong, hắn sẽ chết thật thảm. Hiện tại hắn nên làm không phải trốn mà là đàm phán. Hắn có con tin trong tay, người Mạnh gia còn chưa đến, đám trưởng lão này hẳn là sợ ném chuột vỡ đồ, cho nên tốc độ hắn giảm bớt, chậm rãi bay về phía Phi Hồn Nhai. Hắn vừa động, Hoắc trưởng lão vung tay lên, bảy trưởng lão tản ra, hình thành một vòng tròn bao vây Lục Ly từ xa, sau đó chậm rãi thu nhỏ vòng vây. Vù! Hào quang Thần Sơn của Lục Ly chợt lóe, Mạnh Li xuất hiện bên ngoài, một bàn tay của Lục Ly nắm cổ hắn, mắt lạnh, trầm giọng nói: - Đều không được đến gần, nếu không ta sẽ giết chết Mạnh Li! Bộ dáng Mạnh Li thật thảm, thương thế còn chưa hoàn toàn khôi phục, cả người toàn máu, xiêm y nát bét, tóc tai bù xù, thoạt nhìn so với công tử ca lúc trước là hai người khác nhau. Mạnh Li cũng cảm thấy thật mất mặt, tuy hắn biết cục diện hôm nay là không thể tránh hỏi, sớm đã tâm lý chuẩn bị. Giờ đây vẫn cảm thấy nổi giận, khó chấp nhận. Nhưng hắn có thể làm gì bây giờ, Thần Đan của hắn bị phế, kinh mạch và linh hồn bị Lục Ly phong ấn, hắn muốn chết cũng không thể. - Mạnh công tử! - Lục Tứ, ngươi muốn chết sao, lại dám phế bổ Mạnh công tử? - Lục Tứ, lập tức thả Mạnh công tử ra, ngươi còn có thể có một đường sống, nếu không, cả nhà ngươi đều phải chết! - Lục Tứ, bình tĩnh một chút! Mấy trưởng lão rống to lên, bọn họ có quan hệ không tồi với Mạnh gia, có hai người còn dựa vào Mạnh gia lên chức. Mạnh Li xem như tiểu chủ của bọn họ, nhìn Mạnh Li thảm như vậy, bọn họ đều nổi giận không thôi. - Đều đừng nhúc nhích! Lục Ly lạnh mắt quét nhìn toàn trường, trầm quát: - Ai đến gần một bước, Mạnh Li lập tức chết. Các ngươi đừng nói lời vô dụng nữa, thả hắn ta cũng phải chết, ta cũng không ngốc như vậy. Ta lẻ loi một mình, không thân không thích, ngươi muốn giết cả nhà ta, cứ việc đi. Một đám trưởng lão không dám động, Lục Ly dám phế bỏ Mạnh Li, dám đánh chết Tào thống lĩnh, bắt Long thống lĩnh, chứng minh hắn là một kẻ điên, chuyện gì cũng dám làm. Nếu mọi người đến gần, Mạnh Li khẳng định sẽ chết. Ánh mắt một đám trưởng lão nhìn Hoắc lão, toàn trường chỉ có một mình Hoắc lão có thể đánh chết Lục Ly trong nháy mắt, khiến hắn không có biện pháp đánh chết Mạnh Li. Hoắc lão nở nụ cười, nhìn Lục Ly, nội tâm thật vừa lòng. Tiểu tử này quả thật là một nhân vật, lập tức đoán ra ý tưởng của hắn, đến Phi Hồn Nhai này. Sau khi hắn nhìn thấy Lục Ly thu Mạnh Li vào Thần Sơn, hắn càng vừa lòng. Lục Ly thu Mạnh Li vào, hắn có lý do không động thủ rồi, có thể nói là sợ ném chuột vỡ đồ. Quả nhiên, Lục Ly quát lạnh: - Trong không gian thần khí của ta, có một linh thú, các ngươi đừng nghĩ đến việc giết ta, ta chết rồi, hắn vẫn hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh của ta, đánh chết Mạnh Li! Vù vù! Thần Sơn của Lục Ly sáng lên, sau đó một dòng khí tức hung lệ tràn ra, bao phủ phạm vi ngàn dặm. Đây là khí tức của U Linh Vương, Lục Ly muốn dùng nó kinh sợ mọi người. Ách... Đám người trưởng lão hai mặt nhìn nhau, bọn họ rất nhiều người không cảm ứng ra khí tức của U Linh Vương, nhưng thú uy hung lệ phi thường cường đại, không nói đối chiến với bọn họ, ít nhất diệt sát Mạnh Li là không thành vấn đề. - Con U Linh Vương vị thành niên kia bị hắn thu phục rồi? Hoắc lão và Vân lão liếc nhìn nhau, trong con ngươi hai người đều là vẻ chấn động. Khó trách trong U Ma Sơn cũng không tìm được con U Linh Vương kia, thì ra là bị Lục Ly thu phục rồi. - Nhân tài a!
Chương 3014 Nhân tài
Hoắc lão tỏ ra đáng tiếc thở dài, đánh bại một con U Linh Vương vị thành niên cũng không tính là gì. Nhưng muốn thuần phục một con U Linh Vương thì có một chút khó khăn. Cho dù là bọn họ cũng không thể thuần phục. Nếu Lục Ly có thể thuần phục một con U Linh Vương vị thành niên, có lẽ chờ thực lực nó càng lớn hơn, có thể thuần phục một con U Linh Vương trưởng thành. Nếu có thể thuần phục tất cả U Linh Vương trưởng thành nơi này, vậy sẽ tăng cao chiến lực Địa Ngục Phủ. Đánh bại U Linh Vương không khó, cường giả của Địa Ngục Phủ xuất động đều có thể đánh bại U Linh Vương, nhưng muốn thuần phục lại quá khó khăn. Bởi vì linh trí của U Linh Vương rất cao, chúng nó có tôn nghiêm của chúng nó, không thể tùy tiện thần phục nhân loại. Bình thường sẽ chọn chết trận, cho dù bị bắt cũng sẽ tự sát. Một con U Linh Vương vị thành niên, tuy chiến lực hiện tại không được, nhưng chỉ cần đào tạo mười mấy năm có thể chậm rãi trưởng thành. Nếu có thể tìm được thần dược chúng nó cần, vậy đào tạo lại càng đơn giản. Có lẽ không đến vài năm là có thể trưởng thành. Vậy đây đại biểu cho một Tứ Kiếp hậu kỳ, lại là hạ thủ tuyệt đối trung thành. Một đám trưởng lão trợn tròn mắt, không biết phải làm sao bây giờ. Có lẽ Hoắc lão có năng lực đánh chết Lục Ly, nhưng Lục Ly vừa bị đánh chết, linh thú của hắn sẽ đán chết Mạnh Li trong nháy mắt! Mạnh Li vừa chết, còn chết trước mặt đám trưởng lão, tội này sẽ càng lớn hơn. Cao tầng Địa Ngục Phủ truy cứu, tất cả mọi người đều phải chịu trách nhiệm. Mọi người đều nhìn Hoắc lão, giờ đây không ai dám tự quyết định, nếu quyết định sai, xảy ra chuyện, không ai đảm đương nỗi trách nhiệm này. Hoắc lão đợi một lát, nói: - Lục Tứ, ngươi trốn không thoát, lối ra U Hồn Giới đã bị phong ấn, cường giả của Mạnh gia lập tức đến đây, ngươi có thể chạy đi đâu? Cao tầng của Mạnh gia cũng sẽ không quản Mạnh Li, sẽ trực tiếp đánh chết ngươi. So với Mạnh Li, bọn họ càng để ý tôn nghiêm của Mạnh gia. - Bọn họ đến là chuyện của bọn họ? Lục Ly lạnh lùng nói: - Dù sao nhân mã của Mạnh gia muốn tới đây cũng phải chờ vài ngày. Ta cũng không cần trốn, cứ ở nhai này, thế nào? - Ở trong nhai này? Một đám trưởng lão nhìn nhau, đây là Phi Hồn Nhai, là hang ổ của U Hồn Quái. Theo phủ chủ Địa Ngục Phủ lúc trước nói, nơi này còn có U Hồn Vương, bảo chúng trưởng lão đừng tùy ý đi vào. Mọi người không thèm để ý U Hồn Quái, nhưng tồn tại được phủ chủ xưng là U Hồn Vương, khẳng định cùng cấp bậc U Linh Vương. U Hồn Quái công kích linh hồn, linh hồn của mọi người cũng không tệ, nhưng gặp công kích quá cường đại, khẳng định cũng không ngăn được. Lục Ly lại muốn đợi ở Phi Hồn Nhai? Hắn thật nghĩ mình có thể diệt sát U Hồn Quái, có thể đối phó U Hồn Vương sao? Hơn nữa nơi này không có hơn vạn U Hồn Quái thì cũng có tám ngàn, Lục Ly có thể ngăn nổi sao? Hoắc lão trầm ngâm, ánh mắt nhìn đám trưởng lão, truyền âm nói: - Chư vị nghĩ thế nào? Một đám trưởng lão truyền âm trao đuổi, cuối cùng chỉ có thể để Lục Ly tiến vào Phi Hồn Nhai, không dám ép quá mức, nếu không Lục Ly đánh chết Mạnh Li, tất cả mọi người đều phải chịu trách nhiệm. Tam gia của Mạnh gia đã đến U Hồn Cốc, có lẽ không đến hai ngày có thể đến đây. Mọi người chỉ cần bảo hộ hai ngày, không để Lục Ly chạy thoát, chuyện về sau là chuyện của Tam gia. - Tiểu tử! Hoắc lão trao đổi một lát, quát lạnh: - Ngươi có thể tiến vào Phi Hồn Nhai, nhưng ta khuyên ngươi đừng xâm nhập vào, nơi này nghe nói có U Hồn Vương. Ngươi dám xâm nhập là phải chết không thể nghi ngờ. Nhất là không được đi sơn động lớn nhất kia, nếu thật sự có U Hồn Vương, vậy khẳng định ở trong thạch động lớn kia. - Thạch động lớn nhất? Lục Ly nghe câu như thế, không khỉ không chút sợ hãi, ngược lại nội tâm hơi kích động, ánh mắt nhìn Hoắc lão hơi cảm kích. Đương nhiên, tia cảm kích này chỉ chợt lóe rồi biến mất, cũng không biểu lộ quá nhiều. Trong nháy mắt, hắn liền hiểu được, cảnh báo với hắn đến Phi Hồn Nhai là lão giả này. Giờ đây, âm thầm chỉ đích danh thạch động lớn nhất nơi này. Hoắc lão nhìn thấy ánh mắt của Lục Ly, trong mắt hiện lên ý cười. Xem ra đứa nhỏ này thông minh hơn hắn nghĩ, lập tức đã nhìn thấu. Đương nhiên, thạch động lớn nhất kia quả thật phi thường nguy hiểm. U Hồn Quái nơi đó là nhiều nhất, hơn nữa có U Hồn Vương hay không hắn cũng không biết. Lỡ như có, Lục Ly tuyệt đối hữu tử vô sinh. Đối với Hoắc lão, chết sống của Lục Ly hắn cũng không để ý, cho dù không chết ở trong đó, cũng sẽ bị Tam gia Mạnh gia giết chết. Nếu có thể chạy thoát, vậy chứng minh Lục Ly có bản lĩnh thật sự, cũng có khí vận lớn. Vù! Lục Ly bay nhanh vào trong Phi Hồn Nhai, trưởng lão phía trước nhường đường. Lục Ly chậm rãi tiến vào Phi Hồn Nhai, sương mù đen che trời, thần niệm bị hạn chế, mọi người rất nhanh mất đi thân ảnh của Lục Ly. - Có thể là bẫy hay không? Lúc Lục Ly bay, lo lắng vấn đề này. Hoắc lão cố ý chỉ con đường này, nếu là bẫy, hắn khẳng định hữu tử vô sinh. Bất quá hắn nghĩ, phát hiện hắn không còn đường để đi, chỉ có thể đánh cược mạo hiểm một lần. - Hoắc lão! Sau khi Lục Ly tiến vào, một đám người xông tới, nói năng ồn ào, đều dự đoán Lục Ly có thể đào tẩu hay không, có thể nào chết ở trong đó hay không? - Được rồi! Hoắc lão phất tay áo nói: - Đừng ồn ào nữa, có gì để nói chứ? Các ngươi không để hắn đi vào, Mạnh Li phải chết. Đây là chuyện không có biện pháp, tản ra, vây quanh Phi Hồn Nhai. Chờ Mạnh Tam gia đến xử lý. Nếu hắn chết bên trong, Mạnh Li ngược lại an toàn, hắn khẳng định không có cơ hội hạ lệnh đánh chết Mạnh Li. Mọi người hơi gật đầu, hình như là đạo lý. Nếu Lục Ly chết bên trong, Mạnh Li ngược lại càng an toàn. U Hồn Quái công kích là linh hồn, Lục Ly cũng sẽ không có cơ hội hạ lệnh đánh chết Mạnh Li. Nơi này có một thông đạo nối liền ra bên ngoài, việc này rất nhiều người đều không biết, chỉ có Hoắc lão và Vân lão biết. Một trưởng bối của Hoắc lão từng đi vào, còn đi ngoài thông đạo kia.
Chương 3015 Đường ra
Trưởng bối kia từng nói đến việc này, đừng đi vào, bên trong phi thường nguy hiểm. Hoắc lão để một đám trưởng lão tản ra, vây quanh hết Phi Hồn Nhai. Mặt khác triệu tập quân đội xuống biển, cả Phi Hồn Nhai bị vây kín như nêm cối, Lục Ly muốn lén lút đào tẩu là không thể nào. Chuyện này chỉ là một tư thái, để Tam gia Mạnh gia xem, bao vây hay không bao vây cũng không có ý nghĩa gì. U Hồn Giới này là một cái lồng. Cho dù Lục Ly đào tẩu khỏi Phi Hồn Nhai thì sao? Bày tư thái như vậy, việc còn lại đều sẽ không sao nữa. Nếu Lục Ly có thể đào tẩu từ bên trong, hoặc là chết bên trong, cũng hoặc là bị Tam gia Mạnh gia đánh chết, chuyện này đều không liên quan bọn họ. - Hy vọng tiểu tử này có thể xông ra ngoài! Hoắc lão và Vân lão ở cùng nhau, hai người chậm rãi phi hành, nói là tuần tra bốn phía, kỳ thật hai người đang đi dạo xung quanh, tâm sự cùng nhau. Vân lão cảm khái, Hoắc lão cười nói: - Hắn xông ra ngoài được hay không là chuyện của hắn. Cho dù người này sống sót, cũng không phải người của Địa Ngục Phủ chúng ta. Cho nên ngoài bày ra tuồng kịch cho chúng ta xem, cũng không có ý nghĩa quá lớn gì. - Có thể xem kịch đã không tệ rồi! Vân lão nheo mắt lại, nhếch miệng cười nói: - Thật muốn thấy bộ dáng chật vật của Tam gia Mạnh gia. Cả đời này hắn kiêu ngạo nhất, cho rằng người của Mạnh gia bọn họ là ghê gớm nhất Địa Ngục Phủ, thậm chí còn vượt cả Tô gia. Lần này đệ tử kiệt xuất nhất thế hệ trẻ tuổi của bọn họ bị võ giả Nhị Kiếp bắt làm con tin, còn bị phế bỏ Thần Đan, sau khi việc này truyền ra ngoài, xem hắn còn làm sao ngẩn đầu nhìn người? Ha ha ha! Hoắc lão cười to lên, trong mắt cũng lộ vẻ chờ mong. Tất cả bố cục đều hoàn thành rồi, hiện tại phải xem Lục Ly có phấn đấu hay không. .... Lục Ly đương nhiên không hề thua kém! Sau khi hắn tiến vào trong Phi Hồn Nhai, nơi này cũng không phải vách đá trống trơn, mà là từng tảng lớn kéo dài, ước chừng dài mấy vạn lý. Vách đá nơi này có rất nhiều thạch động, nơi này là nơi tập trung nhiều U Hồn Quái nhất. Sau khi Lục Ly đến gần vách đá, trong một đám thạch động lập tức bay ra vô số U Hồn Quái. Tùy tiện đếm đã đến mấy trăm con. Đây còn là ở bên ngoài nhất. Trong thạch động lớn nhất kia sẽ có bao nhiêu con? Ô ô! Lục Ly thả ra quỷ ảnh, quỷ ảnh lập tức gào thét đi đến như sói đói thấy dê con, trực tiếp vọt đến nơi trung tâm nhất U Hồn Quái. Năng lực của quỷ ảnh hiện tại đã rất mạnh, mỗi lần đều có thể cắn nuốt một con U Hồn Quái, hiệu suất phi thường cao. Long Hồn cũng làm việc, đánh chết từng con U Hồn Quái, chuyển hóa thành năng lượng đặc thù. Những năng lượng này dừng trong đầu, chờ được quỷ ảnh hấp thu. Những năng lượng này sẽ tiêu tán, nhưng Lục Ly cũng không để ý. U Hồn Quái nơi này có nhiều lắm, cũng đủ quỷ ảnh hấp thu. Vù! Lục Ly vọt vào một thạch động, đối với hắn, mấy chục con U Hồn Quái không khác gì mấy trăm mấy ngàn con. Long Hồn đều thoải mái trấn áp. Trong thạch động tối đen, khí tức của U Hồn Quái khiến người ta rất không thoải mái, nhưng Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể đi xuyên qua. Thời gian của hắn không còn nhiều lắm, phải nhanh đi ra ngoài. Nếu không chờ Tam gia Mạnh gia đến đấy, hắn không cửa trốn thoát. Rất nhanh đi xuyên qua, quỷ ảnh cắn nuốt liên tục. Thạch động này rất sâu, nhìn không thấy đáy. Hơn nữa sau khi hành tẩu một đoạn đường, hắn phát hiện xuất hiện lối rẽ, xem ra rất nhiều thạch động nơi này đều tương thông. Lục Ly nhăn mày, hắn muốn đi thạch động lớn nhất. Nếu ở bên trong đi đường vòng, rất có thể sẽ lạc đường. Nếu không tìm thấy thạch động lớn nhất thì sao? Nơi này khắp nơi đều là sương mù đen ngòm, có thể ảnh hưởng tra xét của thần niệm. Lục Ly ngừng trong thạch động, chờ sau khi quỷ ảnh cắn nuốt toàn bộ U Hồn Quái, hắn muốn đi ra thông đạo phía ngoài. Sau đó đi theo vách đá, hắn muốn tìm thạch động lớn nhất. Ô ô ô! Trong vô số thạch động bay ra nhiều U Hồn Quái đến mức đếm không xuể. Lục Ly không để ý đám U Hồn Quái này, vẫn bay theo vách đá. U Hồn Quái càng ngày càng nhiều, quỷ ảnh ngược lại càng ngày càng hưng phấn, đây đều là món ăn của hắn. U Hồn Quái có rất nhiều, nhưng Lục Ly không còn nhiều thời gian để quỷ ảnh cắn nuốt. Bởi vì cắn nuốt cần thời gian, nếu cắn nuốt hết U Hồn Quái nơi này, sợ không đến một hai tháng là không xong. Hiện tại hắn cần nắm chặt thời gian, phải mau chóng tìm ra lối ra, rời khỏi U Hồn Giới, như vậy mới có cơ hội đào tẩu. Nếu không chờ Mạnh lão Tam đến đây, hắn tìm ra lối ra thì còn ý nghĩa gì. - Tốt lắm, tìm được rồi! Sau nửa canh giờ, Lục Ly nhìn thấy một thạch động thật lớn phía xa, thần sắc vui mừng. Thạch động này lớn hơn mấy thạch động lúc trước nhiều lắm, hoàn toàn không phải một cấp bậc. Chiều dài thạch động này đã đến mấy ngàn trượng, Lục Ly là lần đầu nhìn thấy thạch động lớn như vậy. Ô ô... Vô số U Hồn Quái vọt ra, che thiên tế địa. Ít nhất có mấy ngàn con, Lục Ly cười nhạt, lao ra như mũi tên nhọn, hoàn toàn không nhìn thấy U Hồn Quái. Lục Ly bay về trước, quỷ ảnh có hơi đuổi không kịp. Bên ngoài đều là U Hồn Quái, quỷ ảnh muốn cắn nuốt toàn bộ, nhưng Lục Ly không cho nó thời gian, điều này khiến nó muốn phát điên. Lục Ly nhảy vào trong thạch động, bên trong không ngừng có U Hồn Quái vọt ra. Những U Hồn Quái khủng bố này đối với võ giả bình thường, thậm chí trưởng lão đều là vật trí mạng, đối với Lục Ly chỉ như đám dê con, không có uy hiếp gì. Thân mình hắn phóng nhanh như mũi nhọn, mang quỷ ảnh vọt sâu vào trong thạch động. Càng đi vào sâu, thạch động càng hẹp, trong thông đạo toàn bộ là U Hồn Quái, giống như tiến vào ổ kiến. Lục Ly không để ý những U Hồn Quái này, tiếp tục phóng vào trong. Sau khi đi vài dặm, hắn phát hiện bên trong xuất hiện lối rẽ, hơn nữa xuất hiện ba lối. - Ừm, nơi này từng có người đến! Lục Ly liếc mắt nhìn, hai mắt sáng ngời. Hắn ở trong thông đạo nhìn thấy một dấu hiệu thật bí mật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK