Viêm Hậu căn bản không có phản ứng, nói như vậy, Hình Đế đã nói không biết bao nhiêu lần rồi. Viêm Hậu thậm chí cũng lười mắng hắn. Băng Hậu gián tiếp chết trong tay Hình Đế, nhiều Chủ Thần như vậy chết vì Hình Đế. Thế giới ngoài Tứ Trọng Thiên bởi vì Hình Đế mà sụp đổ, hàng tỉ vạn sinh linh bị Hình Đế hại chết, thử hỏi Viêm Hậu làm sao thần phục dưới tay ma đầu này? Viêm Hậu không để ý, tiếp tục chạy trốn, đồng thời nghĩ biện pháp đánh chết Vô Nhai Tử. Chỉ cần có thể giết chết Vô Nhai Tử, vậy cho dù nàng chết trận cũng không sao. Phản bội của Vô Nhai Tử, cái chết của Già La, khiến Viêm Hậu hận hắn thấu xương. Nàng hiện tại không hy vọng đánh chết Hình Đế, thầm nghĩ đánh chết Vô Nhai Tử, báo thù thay Già La. Rầm rầm rầm! Trên hư không Ngũ Trọng Thiên, rất nhanh trình diễn hình ảnh giống ở Lục Trọng Thiên. Từng vùng phế giới bị nổ nát, từng hư không nổ tung, lưu quang cấp tốc xuyên qua, hai trốn, ba truy. Nơi các nàng đi qua, hư không sụp đổ, phế thạch phế giới chấn động, có thể nói là kinh thiên động địa. ...... Đại chiến bên này thật náo nhiệt, dưới vực sâu Thất Trọng Thiên vẫn phi thường an tĩnh như trước, thậm chí an tĩnh đến đáng sợ, âm thanh gì cũng không có. Hình cầu Hỗn Nguyên Khí kia biến mất, linh hồn Lục Ly vẫn còn ở trong Hỗn Nguyên Khí. Hắn vẫn luôn tìm hiểu trong thời gian này, vẫn luôn tìm hiểu, bởi vì hắn phát hiện thế giới này bất đồng. Sau khi hắn đánh xuống ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân, cả thế giới thay đổi, cảm giác có hơi thở bất đồng xuất hiện. Sau đó, linh khí thiên địa bên trong bắt đầu trở nên nồng đậm, quan trọng nhất là... hắn cảm giác có liên hệ với thế giới này. Nghĩa là, thế giới này hắn cảm thấy biến thành pháp giới thứ hai, pháp giới của hắn sụp đổ, hiện tại lại xuất hiện pháp giới nữa? Nhưng pháp giới này cảm thấy bất đồng với pháp giới lúc trước. Pháp giới này cảm giác không quá lớn, hiện tại đã lớn cỡ Thất Trọng Thiên, còn biến lớn lên với tốc độ phi thường khủng bố, khuếch trương không ngừng. Thế giới này không giống pháp giới lúc trước, có thiên có địa, có sơn có thạch, thế giới này chỉ có một không gian thật lớn, sau đó không có gì bên trong. Lục Ly vẫn luôn tìm hiểu trong thời gian này, hắn mơ hồ cảm thấy gì đó, nhưng không thể tìm hiểu thấu triệt. Sau khi hắn hòa làm một thể với thế giới này, hắn cảm nhận thế giới này truyền lại cho hắn tin tức khó hiểu. Trong khoảng thời gian này, hắn tìm hiểu tin tức trong thần dịch. Hắn còn phát hiện một vấn đề, thế giới này lớn như vậy, hắn lại có thể nháy mắt nắm bắt tất cả tình huống trong thế giới. Thần niệm của hắn không mạnh như vậy, chỉ có thể tra xét tình huống phạm vi mấy vạn dặm, còn thế giới này không biết mấy trăm triệu dặm... - Sợ là Chủ Thần cũng không có pháp giới lớn như vậy? Viêm Hậu Giới là pháp giới của Viêm Hậu, tuyệt đối không lớn như vậy! Lục Ly kinh nghi không thôi, hiện tại thế giới này còn lớn hơn Viêm Hậu Giới, còn liên tục lớn lên. Ai biết cuối cùng sẽ lớn bao nhiêu? Đến lúc đó có thể lớn bằng cả đại thế giới? Sẽ không phải cũng xuất hiện mấy trọng thiên, xuất hiện hàng ngàn tỷ giới diện? Ách... Nghĩ đến đây, nội tâm Lục Ly đột nhiên chấn động, thần niệm hắn quét ra, cả thế giới nháy mắt hiện lên trong đầu hắn. Hắn nhìn quét qua một lần, nội tâm càng thêm kinh nghi bất định. Không gian này nếu tiếp tục lớn lên, sau mấy ngàn mấy vạn mấy trăm vạn năm, có thể lớn cỡ đại thế giới. - Đây không phải pháp giới? Mà là đại thế giới? Lục Ly kinh nghi bất định, tình huống này chưa phát sinh ở trên lịch sử, hắn cũng không thể phán định. Thần niệm của hắn quét tới quét lui, đột nhiên dừng lại. Thần niệm hắn tập trung vào trung tâm cả thế giới, hắn đột nhiên phát hiện năng lượng kỳ lạ ở trung tâm thế giới này? - Đây là... lực thế giới? Lục Ly lại tra xét, linh hồn lại chấn động, hắn phát hiện một kết tinh cỡ hạt gạo ở trung tâm thế giới, lúc trước rõ ràng tra xét nhưng không phát hiện. Thần niệm hắn tập trung vào kết tinh kia, phát hiện bên trong ẩn chứa uy năng khủng bố, uy năng kia cùng loại với lực thế giới, mạnh mẽ đến cực điểm. - Linh khí của thế giới này đều đang lặng lẽ hội tụ ở trung tâm? Là lực thế giới linh khí hội tụ? Ta có lực thế giới, đó không phải đại biểu... ta trở thành Chủ Thần rồi? - Không đúng a, trở thành Chủ Thần, thiên địa không phải sẽ có dị tượng sao? Vì sao ta không có dị tượng? Đây rốt cuộc có phải lực thế giới hay không, cảm giác lại không giống? - Ưm... lực lượng kỳ dị này, tốc độ ngưng tụ thật nhanh, thế giới này không ngừng lớn lên, giống như tốc độ linh khí sinh ra cũng đang nhanh lên? Có lẽ không bao lâu nữa, tốc độ sinh ra lực lượng kỳ dị này sẽ càng lúc càng nhanh? Lục Ly càng xem càng không hiểu, nhưng hắn biết, thế giới này tuyệt đối không giống pháp giới bình thường, không giống pháp giới Chủ Thần. Nếu hắn có thể phá giải bí mật thế giới này, có lẽ hắn sẽ trở thành Chủ Thần, thậm chí thoát khỏi nơi này? Lục Ly càng nghĩ càng thấy kích động, hắn bắt đầu gấp rút tham ngộ, hắn cảm thấy thế giới này khác hoàn toàn so với pháp giới. Pháp giới chỉ mang đến cảm giác hòa cùng một thể với hắn, đồng thời có thể tùy ý ra vào, còn có thể dung luyện rất nhiều năng lượng kỳ dị. Nhưng thế giới này lại không giống thế, thế giới này mang đến cho hắn một cảm giác rất vi diệu. - Dường như ta có thể khống chế hoàn toàn thế giới này? Dường như chỉ cần một ý niệm cũng có thể khiến thế giới này sụp đổ? Khiến thời gian ngừng lại? Khiến lôi điện bên trong biến mất? Vào thời khắc này Lục Ly đột nhiên có cảm giác đây chính là thông điệp mà thế giới này truyền đến. Trong lòng hắn hơi dao động, hắn vốn là người có gan làm liều, vừa nghĩ đến đã bắt tay vào thử nghiệm. Hắn hơi động ý niệm khóa chặt một vùng không gian, một ý niệm không tên vụt qua, sau đó toàn bộ thế giới này đều rung lắc dữ dội, mảng không gian mà Lục Ly khóa chặt kia lại bắt đầu đổ nát từng mảng. - Chậc, dừng lại! Lục Ly vội vàng thả một luồng ý niệm, nếu như không gian bị sụp đổ thì sợ rằng toàn bộ thế giới này cũng biến mất, đến khi ấy ngộ nhỡ thế giới này nổ tung thì sao? Linh hồn hắn cũng sẽ bị diệt.
Chương 5137 Thoát vây
Ý niệm của hắn truyền đến, không gian bên kia liền ngừng chấn động, toàn bộ linh khí của thế giới đều tuôn đến bên kia, không gian bắt đầu khôi phục... - Quả nhiên là thế! Lục Ly chấn động mạnh trong lòng, hắn có thể khống chế toàn bộ thế giới trong lòng bàn tay, ngoài ra hắn còn là Thế Giới Chi Lực? Có phải rất có khả năng hắn đã đột phá Chủ Thần? - Không đúng! Lục Ly nhớ đến một chuyện khác, muốn trở thành Chủ Thần thì phải có Chủ Thần mệnh cách. Hắn lại không có Chủ Thần mệnh cách. Cũng không đúng... Hắn đã không còn thân thể, đương nhiên không có Chủ Thần mệnh cách, như thế gọi là Chủ Thần gì chứ? - Ở thế giới này có lẽ ta là Chủ Thần duy nhất, là Chủ Thần mạnh mẽ nhất, ta có thể khống chế sống chết của tất cả sinh linh tiến vào đây. Còn sống chết của sinh linh được sinh ra ở đây chỉ nằm trong một ý niệm của ta. Lục Ly im lặng nghĩ, hắn tiếp tục trầm ngâm thôi diễn, sau ba canh giờ linh hồn hắn hơi động đậy, nếu hắn đã hoàn toàn khống chế được thế giới này, vậy hắn có thể ngưng tụ thành một bộ thân thể không? Có điều không có Thiên Địa Thần Quả thì ngưng tụ thân thể thế nào? - Thế Giới Chi Lực? Kỳ dị thần tinh? Thần niệm Lục Ly nhắm vào viên thần tinh không ngừng lớn lên ở giữa thế giới này, thứ đồ này có vẻ rất giống Thế Giới Chi Lực ngưng tụ thành? Chẳng lẽ là Thế Giới Chi Lực ngưng tụ với nồng độ cao? Tinh thể này không ngừng hấp thụ thiên địa linh khí, hiện giờ đã lớn bằng đầu ngón tay. - Đợi nó lớn thêm chút nữa xem sao? Bởi vì toàn bộ thế giới không ngừng lớn lên, cho nên linh khí sinh ra cũng càng nhanh, theo đó thần tinh này hấp thụ linh khí với tốc độ cũng càng nhanh, tốc độ lớn lên đương nhiên được gia tăng. Lục Ly tính toán một hồi, đợi thần tinh này lớn bằng một người trưởng thành thì phỏng chừng chỉ cần hơn một ngày. Tốc độ này xem ra cũng rất nhanh, kỳ thực với toàn bộ đại thế giới mà nói, thần tinh này chỉ như muối bỏ biển, nhỏ bé như một hạt bụi lơ lửng giữa không trung. Lục Ly kiên trì đợi, đồng thời hắn cũng bắt đầu thôi diễn các loại khả năng. Hơn một ngày sau Lục Ly cảm giác thần tinh chắc hẳn đã lớn hơn người rất nhiều, hắn bắt đầu thử nghiệm. Đầu tiên hắn khống chế thần sự chuyển động của thần tinh này. Hắn hơi động ý niệm, thần tinh liền di động, Lục Ly mừng rỡ trong lòng, bắt đầu khống chế cải tạo thần tinh, nặn đắp dựa theo bề ngoài cơ thể. Lúc trước hắn đã từng ngưng tố thân thể một lần, bởi vậy nên lần này ngưng tố rất dễ dàng. Thần tinh này mang hình thái nửa lỏng nửa rắn, bởi vậy không biết ngưng tụ thành thân thể có dùng được hay không? Mặc kệ có dùng được hay không Lục Ly đều phải thử nghiệm, dù sao hiện giờ hắn không còn cách nào khác, không có thân thể thì hắn sớm muộn cũng chết. Mất hơn nửa ngày thời gian, thân thể đã được ngưng tụ, thân thể này hoàn toàn mô phỏng theo thân thể lúc trước của hắn, không sai lệch một phân. Lục Ly cảm ứng một hồi, trong lòng ngạc nhiên lẫn ngờ vực: - Đây không phải là Thế Giới Chi Lực chứ? Không phải Thế Giới Chi Lực ở trạng thái lỏng? Thân thể này này ngưng tố có cảm giác rất chân thực? Đây rốt cuộc là năng lượng gì? Trong lòng Lục Ly vô cùng ngờ vực, càng không biết thân thể này có thể dùng được hay không, hắn do dự một lúc vẫn quyết định thử xem, dù sao linh hồn ở trong thần dịch trắng hay ở trong thế giới này cũng giống nhau. Năng lượng này do thế giới sinh ra, bởi vậy nên không thể tổn thương đến linh hồn hắn? Hắn khống chế thân thể bay đến, sau đó linh hồn lóe sáng tiến vào trong đầu thân thể. Hắn có hơi nghẹn lời, thân thể này vẫn chưa thành lập liên hệ linh hồn, hay nói cách khác thân thể này không thể sống được, cũng không thể dung hợp với linh hồn. - Chẳng lẽ cần phải bố trí Đại Đạo Chi Ngân? Hoặc cũng có thể ngưng tụ thân thể vẫn vô dụng? Linh hồn Lục Ly ở bên trong cảm ứng một phen, cuối cùng vẫn quyết định thử một lần, hồn lực hắn không quá nhiều, có điều thân thể này khá nhỏ, bố trí một Đại Đạo Chi Ngân nhỏ cũng không thành vấn đề. Hắn mau chóng bố trí bên trong thân thể, bố trí một Đại Đạo Chi Ngân nhỏ không tốn quá nhiều thời gian, chỉ trong nửa canh giờ đã bố trí được hơn một nghìn dãy. Sau ba canh giờ, hơn ba nghìn dãy Đại Đạo Chi Ngân đã được bố trí xong, khi bố trí xong dãy cuối cùng, toàn bộ linh hồn Lục Ly bao gồm cả thân thể kia đều rung lắc dữ dội. Con ngươi thân thể mở ra, bên trong lóng lánh thứ ánh sáng kích động. Vào lúc này hắn cảm thấy như đã sống lại, cảm giác đã có mối liên hệ tinh thần với thân thể, hắn đã trở thành một người đang sống sờ sờ. - Aaaaaa! Lục Ly ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng, âm thanh vang vọng bên trong toàn bộ thế giới, lệ khí cùng nội tâm ngột ngạt trong nhiều năm qua đều được giải phóng trong tiếng thét này. Niềm vui sướng khởi tử hoàn sinh tràn ngập bên trong linh hồn Lục Ly, cảm giác này vô cùng đẹp đẽ. - Lại vượt qua một kiếp nạn nữa, Thất Kiếp Thiên Sát, ta đã vượt qua toàn bộ thất kiếp rồi chứ? Trong đầu Lục Ly đột nhiên hiện lên một ý niệm kỳ quái, hắn khởi động thân thể một lượt, sau đó đưa tay sờ lên thân thể nở nụ cười khổ. Thân thể này không giống như những thân thể bình thường, là do một loại thần tinh kỳ dị vừa ở trạng thái lỏng lại vừa ở trạng thái rắn tạo thành, cảm giác rất kỳ quái cùng đặc biệt. - Không quản được nhiều như vậy! Lục Ly khoát tay, chỉ cần sống sót, những thứ khác không quan trọng, cùng lắm sau này hắn tìm một thiên tài địa bảo khác ngưng tố một thân thể mới là được. Ánh mắt hắn vọng ra bên ngoài, trong mắt hiện lên một tia hi vọng, không biết hắn có thể tùy ý ra ngoài hay không, nếu như không thể hắn sẽ bị vây chết trong đây. Hắn hơi động tâm niệm truyền đến một luồng ý niệm giống như trong pháp giới lúc trước. Ý niệm này vừa đi ra, cơ thể hắn đã lóe sáng xuất hiện ở một vực sâu bên ngoài. Hắn nhìn thấy vực sâu nhất thời mừng rỡ, hắn cuối cùng cũng ra được ngoài, cuối cùng đã thoát khỏi vây
Chương 5138 Thần Chủ mới
Hắn quét thần niệm một lượt mới phát hiện toàn bộ thần dịch đã biến mất, Lục Ly hơi nhướng mày, liếc vào trong cơ thể, phát hiện trong cơ thể đã xuất hiện một viên thần đan, thế giới cực lớn kia vẫn còn ở trong thần đan này, hắn nhất thời yên tâm không ít. - Hả? Cùng lúc đó, khi Lục Ly xuất hiện trong vực sâu, Viêm Hậu đang chạy trốn ở Ngũ Trọng Thiên đột nhiên cảm thấy sâu trong linh hồn hơi rung động. Hơi thở linh hồn của Lục Ly lúc trước đã hoàn toàn biến mất, hiện giờ lại xuất hiện, Viêm Hậu từng lưu lại một đạo pháp ấn ở bên trong linh hồn Lục Ly, có thể cảm ứng rõ ràng sự tồn tại của hắn. Tử Hề khẽ cau mày, phóng thích ra vài luồng công kích ngăn cản truy binh phía sau, nàng ngẩng đầu lên nhìn Viêm Hậu nói: - Viêm tỷ, Lục ca ca đã chết? - Ngươi chưa cần quản vội! Viêm Hậu không có thời gian giải thích thêm, con người nàng đảo vài vòng, bên trong linh hồn sáng lên từng luồng kim quang, nàng vận dụng bí pháp, phía bên Lục Ly vang lên tiếng truyền âm: - Lục Ly, ngươi còn đang ở trong Thất Trọng Thiên? Trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên một giọng nói khiến hắn giật nảy mình, sau khi nghe rõ là âm thanh của Viêm Hậu, hắn vội vàng khom người đáp lại. - Đúng, đại nhân, ta vẫn còn ở Thất Trọng Thiên! Ngài cũng tới Thất Trọng Thiên sao? - Không phải! Viêm Hậu bên này gấp rút bay trốn, đồng thời vận dụng đại thần thông truyền âm nói: - Lục Ly, ta không còn nhiều thời gian, người đừng nhiều lời mà cố nghe cho rõ. Đại chiến Chủ Thần đã bắt đầu, Già La đã chết trận, chúng ta e rằng cũng sẽ bỏ mạng. Ngươi đừng có ngu ngốc đến đây làm vật hi sinh vô nghĩa, chúng ta sẽ chết đã đám. Dường như Hình Đế không quá để ý đến ngươi, ngươi tìm một chỗ chăm chỉ tiềm tu. Viêm Hậu truyền âm đến nói rất nhiều lời, về sau Lục Ly không nghe lọt câu nào, trong đầu chỉ dừng lại ở một câu các nàng sẽ bị giết chết. Hắn phóng thẳng ra bên ngoài theo bản năng, một lần phóng đi này khiến hắn bị dọa run người, trong một cái chớp mắt hắn đã xông vào trong hư không, hơn nữa không biết đã đã xông được bao xa, bằng mắt của hắn cũng nhìn thấy rõ ràng đống phế tích bên dưới Hỗn Nguyên Giới! - Chuyện này... Tốc độ! Viêm Hậu vẫn đang truyền âm dặn dò nhưng Lục Ly hoàn toàn không để ý, trong mắt hắn tràn đầy vẻ chấn động. Hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện- hắn hiện giờ không có bất kỳ nguyên lực nào, hay nói cách khác chỉ dựa vào tốc độ của thân thể, trong một hồi hắn có thể ngang qua ức vạn dặm hư không? Chuyện này... có thật không phải nằm mơ không? Lời truyền âm dặn dò của Viêm Hậu vẫn văng vẳng trong đầu, chứng minh Lục Ly không nằm mơ. Hắn hơi sửng sốt, sau đó cơ thể lóe sáng, lần này hắn không khống chế tốt liền đâm trúng đống phế tích bên trong Hỗn Nguyên Giới, khiến mặt đất bị va chạm thành một hố sâu. Rầm! Lục Ly đâm xuống lòng đất lập tức cuộn người lại, hắn dừng lại một lát, sau đó cơ thể lại lóe sáng bay ra ngoài hư không ức vạn dặm. Lần này hắn nhìn chằm chằm vào Hỗn Nguyên Giới bên dưới, trông thấy phế tích Hỗn Nguyên Giới dần nhỏ đi, cuối cùng biến mất trong tầm mắt. - Tốc độ này... Lục Ly cũng bị chính mình dọa sợ, hắn đưa tay sờ lên thân thể kỳ dị, trong mắt toàn vẻ ngạc nhiên lẫn nghi ngờ. Bên trong thân thể này hắn không có một tia nguyên lực, vậy thì đây hoàn toàn dựa vào tốc độ của thân thể. Tốc độ này sợ rằng còn nhanh hơn cả Viêm Hậu? Chẳng lẽ hắn thực sự đột phá Chủ Thần? - Không đúng! Vẫn chưa đột phá! Lục Ly lắc đầu, hắn còn không có Chủ Thần mệnh cách, lấy đâu ra đột phá Chủ Thần. Mặt khác nếu đột phá Chủ Thần thì thiên địa sẽ có dị biến, hắn cảm thấy bản thân không thể đột phá Chủ Thần. Lục Ly hồ nghi nhìn lên cánh tay mình, suy nghĩ xong liền đánh vào hư không một quyền. Xẹt xẹt! Vừa đánh ra một quyền, toàn bộ lực thiên địa từ bốn phương tám hướng đột nhiên bị tác động, sau đó Lục Ly phát hiện bầu trời phía trước rung động kịch liệt. Không những rung động mà còn đổ nát từng mảnh, Lục Ly giật mình cơ thể mau chóng lùi về sau, chỉ sợ sẽ bị lực không gian vặn vẹo cắn chết. Rầm rập rầm rập! Không gian nơi Lục Ly vừa đánh đang đổ nát từng mảng lan về phía trước, sụp đổ mất mấy vạn dặm mới ngừng lại. Lục Ly quét thần niệm qua không khỏi giật mình, rốt cuộc thân thể này đã xảy ra chuyện gì? Sao lại có sức mạnh khủng bố như vậy? Nếu cú đấm này nện ở giữa giới diện thì e rằng nguyên một giới cũng dễ dàng bị phá nát? Vừa nãy hắn còn lập tức thu tay về, nếu như toàn lực đánh ra thì có thể khiến không gian đổ nát mấy trăm vạn dặm không? - Lục Ly, ngươi có nghe ta nói không? Viêm Hậu bên kia lại truyền âm đến khiến Lục Ly bừng tỉnh, Lục Ly vội vàng đáp lại trong linh hồn: - Đại nhân, ta đang nghe, các người đang ở đâu? - Ngươi chớ xen vào chuyện chúng ta đang ở đâu! Viêm Hậu thấy hơi bực mình, vội vàng truyền âm tiếp. - Chuyện vừa nãy ta dặn dò ngươi, ngươi đã nhớ kỹ chưa? Lục Ly nhớ được cái lông, hắn cũng không nhớ lại mà tiếp tục truyền âm hỏi: - Đại nhân, các người đang ở đâu? Mau nói cho ta biết! - Ngươi định làm gì? Viêm Hậu đã bắt đầu nổi giận, bản thân nàng đang rơi vào hoàn cảnh vô cùng cấp bách, đã phân tâm bàn giao cho Lục Ly, nói được nửa ngày mới phát hiện Lục Ly không lọt tai được câu nào? Lục Ly phát hiện Viêm Hậu lại tiếp tục cằn nhằn truyền âm đến, nội tâm hắn hơi động, không nghe lời Viêm Hậu truyền đến mà nhắm mắt đứng trong hư không. Vào lúc này hắn có một cảm giác, có lẽ hắn có thể thông qua truyền âm, thông qua mối liên hệ cảm ứng với Viêm Hậu mà tìm được sự tồn tại của nàng? Hắn nhắm mắt tĩnh tâm cảm ứng, hắn cảm thấy toàn bộ thiên địa đang có một sức mạnh vô hình, hắn dường như có thể mượn nhờ loại sức mạnh vô hình này? Đó là một cảm giác hết sức vi diệu, không nói rõ được cũng không miêu tả được, trong nháy mắt hắn có cảm giác bản thân có thể hòa cùng một thể với toàn bộ thế giới này.
Chương 5139 Thần Chủ mới (2)
Đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh, Viêm Hậu kéo Tử Hề bay trốn, mặt sau có ba Chủ Thần đang rượt đuổi, ba Chủ Thần này không ngừng phóng thích công kích, phế thạch hư không ở gần đó đều bị nổ tung từng mảng, còn có mấy phế giới bị dư âm của luồng công kích đánh nổ. - Đại nhân, Tử Hề. Lục Ly cảm thấy cảnh này vô cùng chân thực, giống như hắn đang chứng kiến tận mắt. Cùng lúc đó Viêm Hậu cũng hơi run rẩy, ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Nàng lúc này cảm thấy trong thiên địa đang có một cặp mặt đang quan sát các nàng, hơn nữa đôi mắt này tựa hồ mang đến cho các nàng cảm giác vô cùng quen thuộc. - Lục ca ca? Tử Hề tu luyện linh hồn, nàng cảm nhận được một luồng hơi thở quen thuộc, chính là Lục Ly. Nàng vô cùng ngạc nhiên, thần niệm quét tới nhưng không phát hiện ra điều gì. Tử Hề và Viêm Hậu đều đưa mắt nhìn nhau, hai nàng trợn mắt há miệng. Nếu như chỉ có một người cảm ứng được thì có khả năng là nàng cảm ứng nhầm, nhưng hiện giờ hai nàng đều có cảm ứng. Giống như... Lục Ly đang ẩn nấp ở gần đó, đang tỉ mỉ quan sát các nàng. Vụt! Mà đúng lúc này linh khí thiên địa từ bốn phương tám hướng đột nhiên quy tụ, tiếp đó trong hư không xuất hiện từng đám tường vân phiêu đãng, một luồng hơi thở mênh mông vô biên tràn ngập khắp hư không khiến cho đám người Hình Đế đang truy sát phải ngẩn người, các nàng Viêm Hậu cũng ngẩn người. Hư không phía bên Lục Ly cũng xuất hiện tường vân, không chỉ có chỗ Lục Ly mà rất nhiều Đại Viên Mãn của Ngũ Trọng Thiên cũng ngây người, Tiên Vực cùng tám đại tinh vực, ức vạn giới diện khác cũng chấn động. Trong thiên địa xuất hiện cảnh tượng kỳ dị bực này có ngụ ý rất rõ ràng, đây là... có Chủ Thần đột phá. - Hửm? Lục Ly chớp mắt một cái, nhìn tường vân ở trên hư không, nội tâm hắn kích động không thôi, lẽ nào hắn đã đột phá Chủ Thần? Thiên địa muốn ban tặng hắn Chủ Thần mệnh cách? Viêm Hậu cùng Tử Hề lại liếc mắt nhìn nhau, Tử Hề lẩm nhẩm: - Đây là... Lục ca ca đột phá? - Lục ca ca? Lời của Tử Hề đã bị đám Hình Đế nghe thấy, người mà Tử Hề gọi là Lục ca ca chỉ có một mà thôi, nhưng đám Diệu Đế không bận tâm, người nào người nấy đều là Chủ Thần vừa mới đột phá, có gì đáng uy hiếp? Viêm Hậu bên kia lại nhíu mày, khẽ lắc đầu, sau đó tròng mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc, nàng truyền âm cho Tử Hề: - Không phải Lục Ly đột phá, mà là... Tiểu Bạch! - Hả? Tử Hề có hơi ngẩn ngơ chớp mắt, Tiểu Bạch đã đột phá Chủ Thần sao? Chuyện này giống như nghe được thiên thư vậy. Chẳng lẽ Tiểu Bạch có một lão tổ trước là Chủ Thần, sau đó hắn kế thừa truyền thừa của tổ tiên? Vấn đề này Viêm Hậu cũng không rõ ràng, Tiểu Bạch ở bên trong bí cảnh của Viêm Hậu Giới nên nàng mới nhận ra được. Lúc này ở trong cửa vào bí cảnh của Viêm Hậu Giới có một bóng người đang bắn ra ngoài, hắn vừa bắn ra liền ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười vang khắp toàn bộ Viêm Hậu Giới. - Lão đại, lão đại! Cười to vài tiếng, hắn trợn mắt không kiêng dè rống lên: - Ta đột phá Chủ Thần rồi, lão đại, ha ha ha ha! Âm thanh của Tiểu Bạch truyền khắp Viêm Hậu Giới. Phía bên Bán Nguyệt Đại Lục có vô số võ giả kinh ngạc, đám người Vẫn đại nhân, Lục Linh, Doãn Thanh Ti cũng phóng ra ngoài. Vẫn đại nhân kích động cả người đều run rẩy, nếu không phải Lục Ly đã ra tử lệnh thì hắn hận không thể bay ra ngoài tìm kiếm Tiểu Bạch. Vụt! Đột nhiên không gian rung động, mới qua một hồi Tiểu Bạch đã xuất hiện ở phía trên Bán Nguyệt Thành, Tiểu Bạch quét mặt nhìn một lượt, nghi hoặc hỏi: - Lão đại đâu? Lão đại ở đâu rồi? Viêm Hậu biết rất rõ tình hình bên trong Viêm Hậu Giới, trong lòng nàng cũng chần chờ, Tiểu Bạch là Thôn Thiên Thú, khi đột phá Chủ Thần thì sức chiến đấu mạnh mẽ cỡ nào? Có thể phóng thích thần kỹ Thôn Thiên tiêu diệt Chủ Thần? Trong lòng nàng có chút do dự không yên, chủ yếu là vì Tiểu Bạch vừa mới đột phá, ngộ nhỡ thần kỹ Thôn Thiên vô dùng thì Tiểu Bạch rất có thể sẽ bị giết. - Cứ thử xem! Viêm Hậu nghĩ xong liền truyền âm cho Tiểu Bạch. Tiểu Bạch vừa nghe thấy Viêm Hậu cùng Tử Hề gặp nguy hiểm thì cũng gấp gáp. Một luồng sáng lóe lên, Tiểu Bạch đã xuất hiện bên trong hư không Ngũ Trọng Thiên. Tiểu Bạch nhìn thấy Viêm Hậu cùng Tử Hề máu me đầy người, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào ba người Hình Đế đáng đứng phía xa, trong mắt ánh cuồn cuộn sát khí, gầm thét lên: - Viêm Hậu, Tử Hề, các ngươi lùi sang một bên. Ba tên này giờ mình tiểu gia đây cũng tru diệt được! - Tiểu Bạch, là Tiểu Bạch đột phá Chủ Thần? Lục Ly bên kia cảm nhận được tình hình phía bên Viêm Hậu, đương nhiên cũng biết được Tiểu Bạch xông ra. Trong lòng hắn nhất thời gấp gáp, không quản chuyện gì hóa thành một luồng sáng xông đến lối vào của Lục- Thất Trọng Thiên. Hắn nhận biết được tình hình bên kia của Viêm Hậu, vừa nhìn đã biết là ở Tứ Ngũ Lục Trọng Thiên, còn Thất Trọng Thiên thì không có khả năng, bên đó không có dấu vết chiến đấu. Tốc độ của hắn quá nhanh, nháy mắt đã bay qua hơn ức dặm, có điều hắn vẫn cách cửa vào của Lục- Thất Trọng Thiên một đoạn thời gian, năm đó phải hao tốn mất nửa tháng mới đến được bên này. Hắn ước lượng, với tốc độ hiện giờ của hắn muốn đi Lục Trọng Thiên thì phỏng chừng mất chưa đến nửa canh giờ. - Viêm Hậu, Tiểu Bạch, Tử Hề! Các nàng nhất định phải trụ vững! Lục Ly thầm gào thét trong lòng, phía xa có một vệt ánh sáng lao tới, lúc trước thân thể hắn đã bị thứ này hủy diệt, không biết thân thể hiện giờ có chống đỡ được không? Có điều nghĩ đến tốc độ của hắn, luồng ánh sáng này hắn có thể chống chọi dễ dàng. Luồng sáng này có tốc độ cực nhanh, có điều so với hắn vẫn chưa đáng kể. - Ừm... Thử xem sức phòng ngự? Trong lòng hơi dao động, thân thể này có tốc độ kinh khủng như vậy, lực công kích cũng rất đáng sợ, chỉ là không biết lực phòng ngự thế nào? Hơn nữa thế giới bên kia có nắm giữ lực hút mạnh mẽ không? Ngộ nhỡ hút luồng sức mạnh này vào trong thì sao? Tia lửa lóe lên nhưng cơ thể Lục Ly không bị bắn ra, trái lại còn bay thẳng bên trên luồng ánh sáng này.
Chương 5140 Tiểu Bạch ra tay
Vụt vụt! Luồng sáng do năng lượng kỳ dị biến thành bắn đi, Lục Ly bay sát bên cạnh, hắn duỗi tay thử nghiệm, sau khi cánh tay chạm vào luồng ánh sáng, trong lòng mừng rỡ. Năng lượng mạnh mẽ chạm vào tay nhưng cơ thể hắn chỉ hơi run rẩy, cánh tay kia không bị tổn thương, trái lại năng lượng kia bị phân tán. - Thật mạnh! Lúc trước Lục Ly đã từng gặp phải năng lượng này, đây là một năng lượng vô cùng bá đạo. Hắn trượt người qua, vọt vào trong luồng sáng, vô số năng lượng xông đến nhưng không thể tổn thương đến Lục Ly. Năng lượng đánh vào người hắn như đánh vào khối hàn thiết ức vạn năm, sau đó bị bắn sang hai bên. - Hay! Lục Ly hoàn toàn yên tâm, thân thể này mạnh hơn lúc trước rất nhiều, cụ thể mạnh hơn bao nhiêu thì hắn không chắc, bởi lẽ hắn không thể kiểm tra. Mặt hắn lộ ra vẻ kích động, đồng thời cũng là vô cùng nghi hoặc. Với bất kỳ võ giả nào, sức chiến đấu đều biểu hiện qua ba phương diện- công kích, phòng ngự, tốc độ. Bất kỳ thần thông nào đều quy nạp ba phương diện này, chỉ cần người mạnh ở một phương diện thì ngươi chính là cường giả. Nếu cả ba phương diện đều rất mạnh thì chính là siêu cường giả. Với bất kỳ thần thông nào, không nói đến mượn lực thiên địa hoặc mượn bất kỳ sức mạnh nào hay dùng độc, công kích linh hồn,.. chỉ cần phòng ngự của ngươi đủ mạnh thì vẫn có thể chống đỡ, là vô địch. Hơn nữa nếu công kích của người đủ sắc bén thì ai quan tâm ngươi dùng cách gì? Chỉ cần khiến kẻ địch e ngại, tốc độ đương nhiên không quan trọng, chỉ cần tốc độ đủ nhanh thì không kẻ nào công kích được ngươi... Điều khiến Lục Ly ngờ vực chính là rốt cuộc thần tinh ở thế giới bên trong cơ thể hắn là thứ gì? Ban đầu hắn còn tưởng là Thế Giới Chi Lực, về sau cảm thấy không phải. Thứ này tồn tại ở dạng nửa lỏng nửa rắn, khác biệt với Thế Giới Chi Lực. Trong này còn ẩn chứa nguồn năng lượng khiến hắn cảm thấy mạnh mẽ hơn Thế Giới Chi Lực. - Năng lượng... Đang phi hành Lục Ly đột nhiên nhớ đến một chuyện. Lúc trước hắn công kích đều nhờ vào thân thể và man lực. Bên trong thân thể này lại ấn giấu sức mạnh kinh khủng, nếu đánh ra sức mạnh này thì lực công kích sẽ khủng bố mức nào? Lục Ly không thể tính hết được. Hiện giờ hắn cũng không có thời gian thử nghiệm, mạng người quan trọng, hắn buộc phải bay bằng tốc độ nhanh nhất. ... Bên kia vừa bắt đầu chiến đấu, Tiểu Bạch lại giống một con nghé mới sinh, phóng thẳng đến phía Hình Đế. Viêm Hậu cùng Tử Hề giật mình, vội vàng phóng theo, bằng không sợ rằng Tiểu Bạch chết lúc nào không biết. Tiểu Bạch không có khái niệm gì về Chủ Thần, tính cách hắn vẫn đơn thuần như trước, cảm thấy Thôn Thiên Thú là tiên thú mạnh nhất trên đời, có thể đánh bay những kẻ cùng cấp. Hắn đã đột phá Chủ Thần, còn sợ đám Chủ Thần khác sao? Trong tay hắn xuất hiện chiến đao, đây là chí tôn thần binh năm đó Đông Cảnh Chi Vương để lại cho hắn. Tiểu Bạch điều tập Thế Giới Chi Lực bổ xuống Hình Đế. - Ha ha! Hình Đế thấy cảnh này không nhịn được bật cười, con tiểu Thôn Thiên Thú này quả là ngông cuồng tự đại. Vừa mới đột phá Chủ Thần đã tưởng bản thân là đệ nhất thiên hạ? Đối mặt với ba Chủ Thần bọn hắn còn dám ngang tàng thả công kích như vậy? Vụt! Hình Đế hóa thành hư ảnh, trong nháy mặt xuất hiện bên cạnh Tiểu Bạch, giữa hai tay hắn xuất hiện khói đen, từng dây leo màu đen hiện lên, bắn đến. Tiểu Bạch căn bản phản ứng không kịp, bị dây leo trói chặt. - Ha ha! Hình Đế bật cười, trong tay xuất hiện sát khí cùng Thế Giới Chi Lực, hắn định ngưng tụ một chưởng đánh chết Tiểu Bạch. Cũng may Viêm Hậu cùng Tử Hề vọt đến, một biển lửa phủ đến bao quanh ức vạn dặm. Viêm Hậu vị thương rất nghiêm trọng, lúc này vì Tiểu Bạch mà không do dự thả ra Hỏa Nguyên Thiên Trận. Hình Đế thấy vậy thu tay lại, công kích về phía Viêm Hậu. - Khà khà! Diệu Đế nhắm vào Tử Hề đứng sau Viêm Hậu, Vô Nhai Tử lại phóng về phía Tiểu Bạch đang bị hắc khí quấn quanh. Ba địch ba, phía bên Hình Đế chiếm được ưu thế, Viên Hậu không chạy trốn nữa, không bằng dừng lại ở nơi này. Rầm rầm rầm! Cuộc chiến bùng nổ, Tiểu Bạch bị Vô Nhai Tử bổ một đao bay ra ngoài, hắn bị dây leo quấn chặt không thể di động, chỉ có thể chống đỡ một đao kia. Sức chiến đấu của Vô Nhai Tử không quá mạnh, nhưng dù sao cũng là lão quái vật sống được nhiều năm, một đao kia đánh bay Tiểu Bạch. - Tiểu Bạch! Viêm Hậu lo lắng trong lòng, vội vàng triệu tập hỏa vân chặn lại truy sát của Vô Nhai Tử. Nàng nhìn lướt qua thấy Chủ Thần mệnh cách của Tiểu Bạch bị nứt, một đao đã bị trọng thương... Tử Hề cảm thấy nghẹn lời, may mắn thân thể của Tiểu Bạch rất mạnh, sức phòng ngự của Thôn Thiên Thú rất biến thái, đột phá Chủ Thần trải qua lễ rửa tội của Thế Giới Chi Lực, thân thể càng trở nên mạnh mẽ hơn. Con tiểu Thôn Thiên Thú vừa mới đột phá Chủ Thần này mới ra tay đã suýt bị đánh tan Chủ Thần mệnh cách. - Ha ha ha! Hình Đế cùng Diệu Đế cười ha hả, vẻ mặt bỡn cợt, Tiểu Bạch bên kia cơ thể khôi phục nhanh chóng, sắc mặt trắng xám, khóe miệng còn rỉ máu tươi. Hắn giận tím mắt, điều hắn bận tâm không phải mình bị thương, mà là mất hết mặt mũi, vừa nãy hắn còn nói lấy một địch ba. Hắn mau chóng phóng về phía Vô Nhai Tử, ở giữ không trung biến về bản thể, sau đó trên đầu xuất hiện một hư ảnh. Bên trong hư ảnh này lấp lánh ánh sáng của Thế Giới Chi Lực, một luồng hơi thở cuồn cuộn ngột ngạt từ hư ảnh tỏa ra ngoài, bụng hư ảnh bành trướng, sau đó phun ra một luồng khí lưu, lúc sau đã bao phủ lấy Vô Nhai Tử. Vô Nhai Tử tiềm ẩn đã nhiều năm, hoàn toàn không biết về Thôn Thiên Thú, trong lòng hắn nghĩ một kẻ vừa mới đột phá tiểu Chủ Thần có gì đáng sợ? Đến khi luồng khí lưu kia bao phủ lấy hắn, hắn mới bừng tỉnh, cảm nhận sâu trong linh hồn truyền đến hơi thở trí mạng, lập tức hét lên: “Hình Đế, Diệu Đế, mau chóng cứu ta!” Hư ảnh mà Tiểu Bạch thả ra càng lớn, mở rộng ra xung quanh nghìn dặm, bên trong hư ảnh này tỏa ra một luồng hơi thở khiến người khác run sợ. Sau khi hư ảnh xuất hiện, sắc mặt Hình Đế vô cùng nghiêm trọng, Diệu Đế hơi tái mắt, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.