Tứ nguyên lão Hổ Tộc phía sau thật khẳng định nói, Nam Cực Tiên Ông gật đầu nói: - Đúng vậy, giờ đây hắn đang dùng Lôi Ngu Thú. Lôi Ngu Thú này còn chưa trưởng thành, tốc độ cũng không quá biến thái, vẫn kém chúng ta một chút. - Tốt lắm! Tộc vương Hồng Tộc rất phấn chấn, thân thể Lục Ly thật suy yếu, hẳn không có biện pháp tiếp tục phóng thích Thần Hành Thuật biến thái kia? Bọn họ nhiều nhất tốn nửa ngày là có thể đuổi theo Lục Ly. Sau nửa ngày sẽ là tận thế của Lục Ly. - Không thích hợp! Nam Cực Tiên Ông đột nhiên nhớ đến cái gì, hắn sửng sốt một lát, lấy ra tấm bản đồ, nhìn quét vài lần, đôi mắt hơi co rụt lại, nói: - Tiểu tử này rất có thể muốn đi Hủy Diệt Giới! - Hủy Diệt Giới? Bốn cường giả khẽ biến sắc, bọn họ cũng lấy ra bản đồ, lật xem thử, tính toán một chút, phát hiện lộ tuyến Lục Ly đang chạy là thẳng tắp? Hơn nữa quả thật đang bay đến Hủy Diệt Giới. Trong Hủy Diệt Giới có cái gì, bọn họ rõ ràng nhất. Bởi vì bọn họ đều phái cường giả trong tộc đi vào, kết quả không có ai ra ngoài. Lục Ly đi thẳng đến Hủy Diệt Giới là muốn làm gì? Dụng ý thập phần rõ ràng, hắn muốn đi Hủy Diệt Chi Nhãn, mượn dùng Hủy Diệt Chi Nhãn ngăn cản đuổi giết của bọn họ. Nếu Lục Ly thật sự tiến vào Hủy Diệt Chi Nhãn, bọn họ sợ thật sự không dám đuổi giết. Đương nhiên, bọn họ không nghĩ Lục Ly tiến vào Hủy Diệt Chi Nhãn còn có thể sống sót. Nhưng không bắt được Lục Ly, không hành hạ được Lục Ly hay chỉ bắt được thi thể của hắn, đối với Hồng Tộc vẫn không thể vãn hồi lại danh dự. Nếu có thể bắt sống Lục Ly, đó là kết quả tốt nhất, thật sự không được, mang thi thể hắn trở về cũng được. Không lấy được cái gì, vậy làm sao chứng minh Hồng Tộc đánh chết Lục Ly, lấy lại danh dự? Thiên Loạn Tinh Vực chỉ hoài nghi Lục Ly đã lẩn trốn, tiềm tàng ở nơi nào đó. - Không được! Ánh mắt tộc vương Hồng Tộc sáng lên tia hận độc, hắn trầm quát: - Phải chặn đứng hắn, không thể để hắn tiến vào Hủy Diệt Chi Giới! - Ta đi phía trước! Tứ nguyên lão Hổ Tộc mở miệng nói: - Ta vận dụng bí thuật tăng tốc, trước đi Hủy Diệt Giới, các ngươi tiếp tục truy tung. Nếu hắn đi Hủy Diệt Giới, ta cam đoan bắt được hắn. - Đa tạ đại nhân! Tộc vương Hồng Tộc khom người bái tạ, trên chân Tứ nguyên lão Hổ Tộc sáng lên tử quang, sau đó tốc độ tăng nhanh, tăng lên ít nhất ba lần, rất nhanh biến mất ở xa xa. Có Tứ nguyên lão Hổ Tộc chặn đường, tộc vương Hồng Tộc yên tâm, nhưng đều tăng tốc độ một chút, đuổi theo nhanh hơn. Lục Ly cách Hủy Diệt Giới càng lúc càng gần, nội tâm không hề ân tâm, ngược lại càng thêm bất ổn và khẩn trương. Đây là tuyệt địa, Thánh Hoàng đi vào hẳn phải chết càng đừng nói hắn còn không phải Thánh Hoàng. Tuy có bảo vật của Nhung Hoàng cho hắn, nhưng ai cam đoan bảo vật này có thể chịu đựng nổi? Hơn nữa bảo vật này có thể chống đỡ bao lâu. Sau nửa ngày, Lục Ly thấy được phía trước có một giới diện thật lớn, giới diện này quả thật là Hủy Diệt Giới đánh dấu trên bản đồ. Hửm? Lục Ly đang chuẩn bị bay thẳng vào, đột nhiên có cảm giác bất an khó hiểu, giống như phía trước ẩn núp nguy hiểm thật lớn? Tuy hắn còn chưa cảm nhận được nguy hiểm đang ở đâu? Nhưng trực giác theo bản năng này khiến hắn nổi da gà, đây có lẽ là do hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực nhạy cảm tăng lên mấy chục lần. Vù! Hắn không do dự gì, thu hồi Lôi Ngu Thú, sau đó phóng ra Thần Hành Thuật, hóa thành lưu quang vòng qua bên trái Hủy Diệt Giới. Vù! Trong phế thạch ngoài Hủy Diệt Giới, một thân ảnh bắn ra, một tiếng hô vang lên: - Lục Ly, ngươi trốn không thoát đâu, bên kia chúng ta cũng có cường giả. Lục Ly tỏ ra mắt điếc tai ngơ, tốc độ nhanh hơn cường giả Hổ Tộc phía sau, hắn vòng qua Hủy Diệt Giới, bay rất nhanh, sau đó tìm được một chỗ không gian đơn sơ, hắn lập tức vọt vào, sau đó thần niệm nhìn quét xung quanh. Phía tây! Lục Ly cảm giác phía tây có dao động không gian rất lớn. Linh khí thiên địa bên kia đang dao động, hắn không chút do dự, rất nhanh bay sang đó. Sau nửa nén hương, hắn nhìn thấy Hủy Diệt Chi Nhãn, nội tâm cũng rung động. Điêu luyện sắc sảo, kỳ quan thiên địa! Đây là hai từ Lục Ly có thể nghĩ đến, hai từ này vẫn không thể biểu đạt được rung động trong nội tâm Lục Ly. Đây thật là hình ảnh huyễn lệ nhất hắn từng thấy! Phía trước có một vùng bình nguyên, trung tâm bình nguyên này có một hố sâu thật lớn. Đường kính hố sâu này kéo dài đến ngàn dặm. Từ trên cao nhìn xuống, ngoại hình như một con mắt thật lớn. Càng thần kỳ chính là, trung tâm hố sâu kia thật đúng là có con ngươi thật lớn. Trong hố sâu này có một dòng khí thật lớn. Dòng khí kia chậm rãi di động, ngưng tụ thành một hình cầu, thoạt nhìn như một đôi mắt thật lớn. Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là đôi mắt kia tạo ra cảm giác thật kỳ dị, giống như một con mắt sống, có lực lượng thần bí thấu triệt lòng người. Thần Chi Nhãn! Đây là cảm giác đầu tiên của Lục Ly khi nhìn từ trên xuống, giống như Hủy Diệt Chi Nhãn này là một thân thể thần linh, là con mắt của thần linh! Uy nghiêm, thần bí, kinh sợ lòng người, nguy hiểm, đáng sợ! Đây là cảm xúc Hủy Diệt Chi Nhãn tạo ra cho hắn, trong lòng hắn trào ra một ý niệm, đó là phải rời khỏi nơi này, rời đi càng xa càng tốt. Nếu không hắn sẽ bị con mắt này ăn tươi nuốt sống, sẽ tan xương nát thịt. Ha ha ha! Phía sau vang lên tiếng cười to, Tứ nguyên lão Hổ Tộc từ phía sau đuổi theo, hắn cười to nói: - Ngươi nhảy vào đi, sao không dám nhảy hả? Ngươi không phải từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây sao? Nếu đến đây rồi vì sao không dám nhảy? Ngươi là một tên hèn nhát a. Vù vù! Lục Ly hít sâu một hơi, sau đó thân mình lóe lên, phóng vào Hủy Diệt Chi Nhãn. Trước khi vọt vào Hủy Diệt Chi Nhãn, trong tay hắn xuất hiện hạt châu Nhung Hoàng đưa, thúc giục một năng lượng trong bảo châu, ngoài cơ thể Lục Ly xuất hiện một thân chiến giáp màu lam. Vù!
Chương 4372 Kiếp thứ năm
Nháy mắt Lục Ly đã vọt vào Hủy Diệt Chi Nhãn, biến mất trong tầm mắt của Tứ nguyên lão Hổ Tộc. Đôi mắt Tứ nguyên lão Hổ Tộc lạnh lùng, thầm mắng một tiếng, nhưng hắn cũng không dám tiến vào nơi này, chỉ vì một Lục Ly, để lại mạng bên trong thật không đáng giá. Sau một canh giờ, tộc vương và mấy cường giả còn lại chạy đến đây, khi bọn họ nhìn thấy Tứ nguyên lão Hổ Tộc đứng bên ngoài Hủy Diệt Chi Nhãn, ngoài Nam Cực Tiên Ông, sắc mặt bọn họ đều trầm xuống. Cuối cùng, Lục Ly vẫn trốn vào Hủy Diệt Chi Nhãn. Tứ nguyên lão của Hổ Tộc đến trước thời gian vẫn không ngăn cản được hắn. Đương nhiên tộc trưởng Hồng Tộc cũng không dám trách cứ Tứ nguyên lão, thậm chí cũng không dám hỏi nhiều. - Hắn cảm ứng được tồn tại của ta trước! Tứ nguyên lão giải thích nói: - Sau đó vận dụng bí thuật, trốn ngay vào Hủy Diệt Chi Nhãn! Tộc vương Hồng Tộc gật đầu, ánh mắt nhìn Nam Cực Tiên Ông, hắn chắp tay nói: - Tiên ông, Lục Ly… hắn chết rồi sao? - Không có! Nam Cực Tiên Ông thật khẳng định nói: - Tiểu tử này còn sống, tuy khí tức sinh mệnh thật mỏng manh, nhưng hẳn đã vận dụng bí thuật. Khí tức sinh mệnh mỏng manh như thế, nói rõ trên người hắn có bảo vật, chống đỡ công kích của lực hủy diệt. - Tiếp theo phải làm gì bây giờ? Đại nguyên lão Hồng tộc hơi rối rắm, hắn cũng không dám đi vào. Nếu Lục Ly có thể sống, hơn nữa lén chuồn ra ngoài, vậy bọn họ kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ. Con mắt tộc vương Hồng Tộc lóe sáng, ánh mắt nhìn sang Nam Cực Tiên Tông, chắp tay nói: - Tiên ông, có thể thỉnh cầu người ở đây trấn thủ một thời gian không? Chỉ cần xác định Lục Ly đã chết là được. Đương nhiên, người ở đây trấn thủ một năm, ta sẽ trả trăm tỷ thiên thạch cho người, người thấy thế nào? Một năm trăm tỷ, mười năm là ngàn tỷ, Hồng Tộc thật hào phóng. Nếu Lục Ly ở trong đó ngây ngốc ngàn năm, vậy Hồng Tộc sợ là cũng không đủ trả tiền rồi? Nam Cực Tiên Ông trầm mặc, ước chừng trầm ngâm một nén nhang, hắn mới nói: - Lão hủ chỉ có thể trấn thủ ở đây mười năm. Nếu sau mười năm Lục Ly vẫn chưa chết, lão hủ cũng sẽ không quản nữa. Nam Cực Tiên Ông cũng không phải tiểu võ giả bình thường, mà là cường giả sắp đạt đại viên mãn. Lần này nếu không phải Tứ nguyên lão Hổ Tộc cho hắn thần tài hắn phi thường muốn, hắn mới sẽ không xuất động. Hắn không phải lẻ loi một mình mà có một thế lực. Nếu hắn không trở về thời gian dài, thế lực hắn xảy ra vấn đề thì sao? Cho nên mười năm đã là cực hạn. Tộc vương Hồng Tộc hơi vuốt cằm, nói: - Được, vậy làm phiền tiên ông rồi. Đại nguyên lão tộc ta ở đây với người, có cần gì có thể đề cập với hắn. Ta hy vọng nếu trong mười năm này Lục Ly đi ra, người có thể giúp ta bắt hắn. - Chuyện này không cần nói nhiều nữa! Sắc mặt Nam Cực Tiên Ông không kiên nhẫn, nói một câu, sau đó ngồi xếp bằng dưới ngọn núi nhỏ ngay bên cạnh, cũng không phản ứng đám cường giả nữa. Tộc vương Hồng Tộc dặn dò Đại nguyên lão một phen, sau đó quan sát mấy canh giờ gần đó, mang theo cường giả Hổ Tộc rời khỏi. Bọn họ ở đây cũng không có ý nghĩa gì, Nam Cực Tiên Ông và Đại trưởng lão ở đây đã đủ rồi. Nếu Lục Ly đi ra, Nam Cực Tiên Ông và Đại nguyên lão dễ dàng đánh chết hắn. Nếu Lục Ly không đi ra, cũng không có biện pháp, dù sao mạng của bọn họ tương đối đáng giá, không thể nào đi vào chôn cùng Lục Ly. Đương nhiên, trong lòng tộc vương Hồng Tộc và nguyên lão Hổ Tộc, Lục Ly hẳn đã chết không thể nghi ngờ. Đây là Hủy Diệt Chi Nhãn, Thánh Hoàng đi vào đều phải chết không thể nghi ngờ, Lục Ly chỉ là Đế Cấp. Cho dù Lục Ly có ít năng lực quỷ dị thì sao? Trước lực lượng tuyệt đối khủng bố, kĩ xảo quỷ mị gì cũng vô dụng. Ba cường giả đi rồi. Nam Cực Tiên Ông ngồi xếp bằng dưới núi nhỏ. Đại nguyên lão quan sát xung quanh Hủy Diệt Chi Nhãn. Hủy Diệt Chi Nhãn này chỉ cần không đi vào, bên ngoài vẫn phi thường an toàn. Quan sát hai ngày, bên trong không có động tĩnh gì, hắn cũng không thấy xuất hiện vấn đề gì. Hắn chỉ có thể ngượng ngùng trở lại gần Nam Cực Tiên Ông, ngồi xếp bằng tu luyện. Dù sao có tình huống gì, Nam Cực Tiên Ông khẳng định sẽ phát hiện trước tiên. Ba ngày, bốn ngày… sáu ngày! Tuy Nam Cực Tiên Ông thoạt nhìn đang bế quan, nhưng vẫn luôn chú ý Hủy Diệt Chi Nhãn, đôi mắt hắn hơi mở ra, lộ ra vẻ kinh ngạc. Dựa theo lẽ thường, cho dù Lục Ly có bảo vật, nhưng dưới lực hủy diệt cường đại như thế, bảo vật của Lục Ly đã sớm bị phá vỡ rồi. Đến sáu ngày, Lục Ly vậy mà còn chưa chết? Chẳng lẽ hắn có được năng lực chống lại lực hủy diệt? Nếu không một Đế Cấp, sau có thể ở bên trong lâu như vậy, quả thật không thể giải thích. Thần Dịch Thuật và Thần Hành Thuật của Lục Ly, Nam Cực Tiên Ông rất bội phục. Hắn tin tưởng cả Thiên Loan Tinh Vực này, ngoài hắn không có võ giả nào có thể truy tung hắn. Đương nhiên… cường giả đại viên mãn không tính! Đại viên mãn! Ba từ này có thể đại biểu rất nhiều, đó là trình độ gần như hoàn mỹ, đó là nhận được tán thành chân chính của thiên địa, sẽ có được rất nhiều năng lực không thể tưởng tượng. Đại viên mãn là tồn tại vô địch, điểm này là thường thức tám đại tinh vực công nhận. Đại viên mãn không gì không làm được, chưa bao giờ nghe nói cường giả đại viên mãn bị giết, chỉ có sống thọ hoặc quy tiên mà thôi. Cường giả đại viên mãn là tồn tại siêu nhiên, không để ý việc vặt vãnh. Cho dù Lục Ly đi công kích tộc đàn của cường giả đại viên mãn, bọn họ cũng sẽ không ra tay. Trừ phi liên quan đến sinh tử tồn vong của tộc đàn, nếu không bọn họ khinh thường đối phó võ giả không cùng cấp bậc. Tuy Lục Ly có một vài thần thông quỷ mị, nhưng dù sao vẫn là Đế Cấp, đây là điểm yếu, trừ phi hắn có một kiện chí bảo phi thường mạnh mẽ, nếu không không thể nào sống lâu như vậy ở trong. - Ừm, đợt thời gian nữa, nếu người có thể sống trên mười năm, vậy lão hủ xem như phục ngươi! Nam Cực Tiên Ông lắc đầu, nhắm mắt, không để tâm nữa, dù sao nếu Lục Ly đi ra, hắn có thể cảm giác ngay.
Chương 4373 Khí tức tử vong
Trong Hủy Diệt Giới an tĩnh lại, chỉ còn lại một khối không khí như “đôi mắt” trong Hủy Diệt Chi Nhãn chạm rãi chuyển động, tản ra khí tức thần bí lại quỷ dị. ………. Nam Cực Tiên Ông và Đại nguyên lão Hồng Tộc không biết chuyện tình, trong một tòa núi nhỏ của Hủy Diệt Chi Nhãn, giờ đây đứng hai người, một lão giả tiên phong đạo cốt, trong tay cầm quạt hương bồ. Một người là lão nhân thấp bé, đầu bạc trắng. Hai người thoạt nhìn cũng không có khí tức cường đại, hơn nữa đứng trên núi nhỏ, nhưng Nam Cực Tiên Ông và Đại nguyên lão bên cạnh không hề nhận ra. Nếu Nam Cực Tiên và Đại nguyên lão Hồng Tộc biết nơi này có hai người, khẳng định sợ tới mức nhảy dựng, sau đó quỳ xuống. Hai người đứng trên núi nhỏ, đều nhìn Hủy Diệt Chi Nhãn. Lão giả tiên phong đạo cốt tỏ ra bình tĩnh, khóe miệng có tươi cười nhàn nhạt, người còn lại hơi sốt ruột. - Tinh Hoàng! Lão giả râu tóc trắng bệch mở miệng hỏi: - Lục Ly chỉ có Đế Cấp, tiến vào tuyệt địa này, tuy Tử Thần ban cho hắn một kiện bảo vật, sợ là không chịu nổi mấy ngày? Người còn không ra tay? Lão giả tiên phong đạo cốt lắc quạt hương bồ, cười tủm tỉm nói: - Vì sao phải ra tay? Lão giả râu tóc trắng, đảo cặp mắt trắng dã: - Tinh Hoàng, không ra tay, ngươi vội vã đuổi tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ đến xem Lục Ly chết hay sao? Hay cố ý đến tiễn hắn một đoạn? - Cũng không phải, cũng không phải! Lão giả tiên phong đạo cốt lắc đầu nói: - Ta chạy đến đây không phải đến xem hắn chết mà xem hắn nghịch chuyển thế nào. Thất Kiếp Thiên Sát hẳn là kiếp thứ năm lần này. Nếu lần này vượt qua, chiến lực của hắn sẽ tiêu thăng, nhưng sẽ biến hóa. Mấy năm nay chúng ta tìm được bảy trăm bảy mươi bảy thân thể Thất Giới Thiên Sát, tiểu tử này không vượt qua nhiều kiếp nạn nhất, nhưng lại là kì quái nhất, cho nên ta thật tò mò, lần này hắn có thể nghịch biến thế nào? Trong Hủy Diệt Chi Nhãn là một thế giới thần kỳ, nơi này không giống một hố sâu, càng giống như một thế giới độc lập. Nơi này rất xinh đẹp, thậm chí có thể nói là phi thường huyến lệ mê li. Nơi này cũng không hôn ám, bởi vì bên trong có vô số dòng khí bảy màu lưu chuyển bên trong, giống như từng luồng lưu tinh thổi qua, cũng như một đám đom đóm bay múa bên trong, phi thường xinh đẹp hoa lệ. Vù vù! Mấy vạn không khí bảy màu kéo theo cái đuôi thật dài, chạy nhảy bên trong, chiếu sáng cả không gian nơi này. Nơi này phi thường quỷ dị, bởi vì linh khí thiên địa phi thường nồng đậm, đến mức độ đáng sợ. Lúc trước Lục Ly đã phát hiện, linh khí thiên địa cả Hủy Diệt Giới này đều vọt đến nơi này. Có lẽ đang không ngừng hấp thu linh khí thiên địa, cho nên linh khí mới nồng đậm đến mức độ đáng sợ. Trong không gian có rất nhiều hài cốt, tùy tiện đếm, có đến mấy vạn, rất nhiều hài cốt tỏa ra quang mang kim hoàng sắc, rõ ràng là cường giả siêu cấp. Có thể thấy được chỗ khủng bố của nơi này, trên rất nhiều hài cốt đều có con trùng nhỏ màu đen leo lên, thoạt nhìn hơi âm trầm khủng bố. Giữa đám hài cốt này, có một nhân ảnh trôi nổi lên trên. Bề ngoài nhân ảnh này giống như có lam quang nhàn nhạt, như là một kiện chiến giáp. Nhưng ánh sáng của chiến giáp màu lam này thật mỏng manh, thoạt nhìn tùy thời có thể biến mất. Hơi thở của người kia thật mỏng manh, khó có thể cảm nhận, giống như tùy thời có hể chết đi. Thân mình hắn không ngừng bị dòng khí bảy màu xoay chuyển, giống như cành cây di chuyển trong biển, thỉnh thoảng dao động cao thấp trái phải. Lục Ly còn chưa chết, thậm chí còn không hôn mê, ý thức của hắn vẫn thật thanh tỉnh, hắn chỉ là thật suy yếu, suy yếu đến ngón tay cũng không thể động đậy. Hắn vận dụng hai lần Thần Hành Thuật, tiêu hao lượng lớn căn nguyên. Đây không chỉ có riêng là nguyên lực sinh mệnh mà là căn nguyên căn bản nhất trong nhân thể. Lục Ly không chỉ có thân thể, còn có linh hồn đều vô cùng suy yếu, suy yếu đến cực hạn, đời này hắn chưa bao giờ suy yếu như thế. Hắn có thể cảm thụ được, năng lượng kiện bảo vật Nhung Hoàng cho hắn đã tiêu hao gần hết, nhiều nhất còn một hai ngày sẽ mất đi hiệu lực. Dòng khí bảy màu hoa mỹ gần đó không ngừng xông kích hắn, mỗi lần xông kích đều khiến năng lượng chiến giáp của hắn tổn thất lớn. Hắn biết giờ đây phi thường nguy hiểm, nhưng hắn có thể làm gì, hiện tại đến ngón tay hắn cũng không thể động đậy. Cho dù muốn lấy ít thần dược luyện hóa cũng không được. Thần niệm của hắn quét nhìn bốn phía, thấy vô số hài cốt trôi nổi xung quanh, cảm giác đây như là tương lai của hắn. Có lẽ qua vài ngày nữa, hắn cũng sẽ biến thành một khối hài cốt, vĩnh viễn trôi nổi ở đây? - Phải nghĩ biện pháp tự cứu! Lục Ly cố gắng thúc giục lốc xoáy trong pháp giới, muốn hấp thu lực hủy diệt bên ngoài. Nhưng bởi vì tồn tại của chiến giáp màu lam, lực hủy diệt không thể tiến vào cơ thể, cho nên hắn không thể hấp thu lực hủy diệt. Hắn không thể xác định có thể hấp thu lực hủy diệt hay không, chỉ có thể chờ đợi chiến giáp màu lam biến mất, nhưng lỡ như khi chiến giáp màu lam biến mất, lực hủy diệt lập tức hủy diệt thân thể hắn thì sao? Lỡ như hắn không thể hấp thu thì sao? Hết thảy đều có khả năng, Lục Ly chỉ có thể chờ quyết định của trời cao. Thời gian rất nhanh trôi qua một ngày rưỡi, chiến giáp màu lam trên người hắn rốt cục biến mất. Bốn phía lập tức có dòng khí lực hủy diệt lưu chuyển đến. Giờ đây, tinh thần của Lục Ly cũng căng thẳng đến cực hạn. Hắn cực lực thúc giục lốc xoáy trong pháp giới, lốc xoáy kia điên cuồng xoay tròn, thời điểm lực hủy diệt xông kích vào thân thể hắn, trong pháp giới truyền ra từng hấp lực cường đại. Lực hủy diệt này nháy mắt bị hút vào trong pháp giới. Cho dù nháy mắt bị hút vào, nhưng lực hủy diệt này không giống nọc độc, nọc độc vào cơ thể Lục Ly đều không có vấn đề quá lớn, chỉ cần hút toàn bộ vào pháp giới thì không sao. Thân thể Lục Ly cường đại, nọc độc bình thường cũng không thể tạo thương tổn quá lớn với hắn. Nhưng lực hủy diệt này bất đồng!
Chương 4374 Khí tức tử vong (2)
Đây là căn nguyên hủy diệt, có uy lực khiến người ta sợ hãi. Nếu không nhiều cường giả như vậy tiến vào, phần lớn đều chết, chỉ thoát một cường giả sắp đạt đại viên mãn, khi ra ngoài không bao lâu còn phát điên… A! Trong linh hồn Lục Ly phát ra tiếng rống to, hắn rất muốn rống ra miệng, nhưng khí lực rống lên cũng không có. Lực hủy diệt từ bên ngoài tiến vào pháp giới, xuyên qua cơ thể hắn, bụng và sau lưng hắn bị cắn nát, xuất hiện hai lỗ máu. Đây không chỉ huyết nhục bị phá hủy, còn có xương cốt, cốt tủy toàn bộ bị hủy, trong bụng hắn chỉ còn lại một cái động lớn, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn đáng sợ. Mà khi lực hủy diệt vọt vào, lỗ máu trên bụng hắn càng lúc càng lớn. Nếu không nghĩ biện pháp, ngực của Lục Ly rất nhanh sẽ biến mất, sau đó là hai chân, cổ, cuối cùng là đầu. Thân thể hắn cuối cùng chỉ còn lại thần đan… Lục Ly phi thường sốt ruột, vấn đề là thân thể hắn hiện tại không thể động đậy, hắn có thể làm gì? Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn lỗ máu kia không ngừng lớn lên. Hắn vừa chịu đựng đau đớn, vừa hưởng thụ cảm giác chờ đợi tử vong đến gần. Loại tư vị này quá khó tiếp nhận, loại cảm giác vô lực và tuyệt vọng này khiến hắn muốn sụp đổ. Lục Ly buộc mình tỉnh táo lại, cấp bách sẽ không giải quyết được vấn đề gì, chỉ khiến hắn chết nhanh hơn. Trong đầu hắn nghĩ đủ trăm ý niệm, nghĩ đủ loại biện pháp. - Có rồi! Nội tâm hắn chợt run lên, nghĩ đến một biện pháp, hút toàn bộ linh hồn vào Phệ Hồn Châu, bảo vệ linh hồn bất diệt, còn nghĩ biện pháp tạo ra thân thể lần nữa. - Không đúng… Lục Ly rất nhanh phủ quyết ý tưởng này, muốn tạo ra thân thể cần thần vật cường đại, ít nhất cần thần tài cao nhất, nếu trễ một chút, thân thể hắn và không gian thần khí Không Gian Giới đều sẽ bị hủy diệt. Hắn không có thần tài cao nhất ngưng tạo thân thể? Hơn nữa Phệ Hồn Tộc cũng có thể không chịu nổi lực hủy diệt này, đến lúc đó vẫn hồn phi phách tán. - Vậy chỉ còn một biện pháp! Lục Ly nghĩ nghĩ, phát hiện chỉ còn một biện pháp, đó là hiện tại bắt đầu không ngừng tạo thân thể, không ngừng hủy diệt, không ngừng sống lại, như vậy mới có hy vọng sống sót. Nhưng lấy cái gì ngưng tạo thân thể? Hiện tại ngón tay hắn cũng không thể động đậy, cho dù trong Không Gian Giới có thần tài cao nhất, hắn cũng không có biện pháp dùng. Muốn ngưng tạo thân thể lần nữa, ít nhất cần phải có năng lượng cường đại? Nếu nơi này có năng lượng lôi điện thì dễ nói, nơi này chỉ có lực hủy diệt. Trong pháp giới có chút năng lượng, đáng tiếc chỉ là Tử Thần Dịch và Kịch Độc Chi Dịch, không thể ngưng tạo thân thể. Nghĩ tới nghĩ lui, hắn phát hiện lại đi vào ngõ cụt. Lực hủy diệt không ngừng vọt dến, lỗ máu chỗ bụng Lục Ly càng ngày càng lớn. Hắn cảm giác nguyên lực sinh mệnh của mình đang không ngừng xói mòn, thân thể vốn rất suy yếu, hiện tại càng ngày càng suy yếu. Hắn nghe thấy khí tức tử vong! ……….. - Tinh Hoàng! Bên ngoài Hủy Diệt Chi Nhãn, Huyết Hoàng cảm ứng tình huống của Lục Ly, sắc mặt càng thêm cấp bách, hắn không nhịn được nói: - Nếu người không động thủ, Lục Ly sẽ hoàn toàn chết đi. Dưới tình huống này, hắn căn bản vô năng vô lực. - Vậy đó cũng là mạng của hắn! Khuôn mặt Tinh Hoàng bình tĩnh, lắc đầu nói: - Thân thể Thất Giới Thiên Sát, hoặc là một bước lên trời, hoặc là hoàn toàn trầm luân. Mấy năm nay chúng ta tìm kiếm thân thể Thất Giới Thiên Sát, đã chết hơn phân nửa, ngươi có từng gặp ta cứu ai chưa? Hết thảy đều là số mệnh của bọn họ. Có lẽ Hủy Diệt Chi Nhãn là nơi táng thân của Lục Ly! Một canh giờ, hai canh giờ, Lục Ly không chỉ mất phần bụng, phần ngực cũng không còn. Thân hình hắn chia làm ba phần, nửa người trên và nửa người dưới, cùng thần đan. Lục Ly đã hoàn toàn không biết cảm giác đau, nội tâm hắn đã trở nên u ám, bởi vì hắn không có biện pháp gì ngăn cản lực hủy diệt tạo thương tổn với hắn. Hai tay còn lại của hắn, không gian giới trên tay vẫn còn, trong không gian giới rất nhiều thần dược đỉnh cấp, nhưng đây có ích lợi gì? Hắn suy yếu không thể động đậy, hiện tại duy nhất có thể động là linh hồn. Hắn trơ mắt nhìn phần bụng bị nát bét, sau đó nhìn hai chân nát bét, nội tâm hắn tĩnh mịch, lần này quá nguy nan, không phải dựa vào liều mạng cố gắng là có thể vượt qua. Giống như phàm nhân gặp tuyết lỡ, mặc kệ cố gắng thế nào, giãy dụa thế nào, đối mặt với uy lực thiên địa này căn bản không thể kháng cự, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết. Lục Ly giờ đây có cảm giác chờ chết! Thân thể là căn, linh hồn là bản, lực lượng là nguyên. Đã không còn thân thể, hoặc đã không còn linh hồn, võ giả cuối cùng chỉ có thể chết, không có gì ngoài ý muốn. Hiện tại thân thể Lục Ly sắp bị hủy diệt, linh hồn có lẽ cũng không giữ được, vậy xem như chủ thần đến đây, cũng không thể cứu dược hắn. - Còn có biện pháp gì? Còn có biện pháp gì? Lục Ly tự hỏi lặp đi lặp lại, thân thể hắn không thể động đậy, cho nên không có biện pháp bảo vệ, vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp bảo vệ linh hồn. Linh hồn bất diệt, vậy còn có một đường sinh cơ, có lẽ có cơ hội tạo lại thân thể. Cho dù không thể tạo lại thân thể, ít nhất hắn còn có tàn hồn, tuy đã là cô hồn dã quỷ, nhưng ít nhất vẫn còn ý thức, không tính là hoàn toàn tử vong. Linh hồn bảo tồn thế nào? Lục Ly có thể hút linh hồn vào Phệ Hồn Châu, nhưng lỡ như Phệ Hồn Châu không ngăn được lực hủy diệt thì sao? Cho nên Lục Ly rất rối rắm, lỡ như Phệ Hồn Châu không ngăn được, vậy hắn sẽ hồn phi phách tán. - Trước thả ra Lôi Ngu Thú? Sống hay chết phải xem vận khí của nó? Lục Ly hạ mệnh mệnh với Lôi Ngu Thú, sau đó để Huyết Linh Nhi phá vỡ thần văn trong Thiên Ly Châu. Lôi Ngu Thú phóng ra, hình thể trở nên nhỏ nhất, Lục Ly để nó chạy trối chết, cố gắng tránh đi lực hủy diệt này. Ngao! Sau khi Lôi Ngu Thú đi ra, ngửa mặt lên trời rít gào, sau đó bay ra xa, rất nhanh tránh né lực hủy diệt này, rất nhanh biến mất ở phương xa.
Chương 4375 Thân thể hủy diệt
- Huyết Linh Nhi, ngươi cũng tiến vào trong pháp giới đi! Trước khi linh hồn ta bị hủy diệt, ta sẽ giải trừ liên hệ tinh thần với ngươi! Lục Ly truyền lại một câu, Huyết Linh Nhi cũng tiến vào pháp giới, tuy nội tâm nàng rất sốt ruột, nhưng mệnh lệnh của Lục Ly nàng không dám vi phạm. Thời gian trôi qua nửa ngày, Lục Ly đã không còn rối rắm nữa. Bởi vì toàn thân hắn chỉ còn lại cái đầu, còn có thần đan. Nếu không hút linh hồn vào Phệ Hồn Đan, vậy linh hồn hắn rất nhanh sẽ hao mòn. Hắn chỉ có thể hạ quyết tâm, thúc giục Phệ Hồn Châu, sau đó ba hồn sáu phách tiến hết vào trong Phệ Hồn Châu. Vù! Hắn thúc giục Phệ Hồn Châu bay ra khỏi đầu, hạt châu này có thể là chí bảo linh hồn, có thể sử dụng hồn lực thúc giục. Hồn lực của Lục Ly cũng hút hết vào trong Phệ Hồn Châu, nếu không hắn cũng không có biện pháp thúc giục Phệ Hồn Châu. Phệ Hồn Châu này là Thánh Binh cao nhất, lực phòng ngự hẳn không quá kém? Nếu có thể chịu đựng lực hủy diệt này, ít nhất hắn có thể bảo hộ linh hồn, còn có đường sinh cơ. Hắn thúc giục Phệ Hồn Châu bay ra ngoài, đến gần thần đan, muốn thử nghiệm thử lực hủy diệt có thể hủy diệt Phệ Hồn Châu không. Lực hủy diệt gần thần đan yếu đi rất nhiều, như vậy Phệ Hồn Châu sẽ an toàn hơn một chút. Giờ đây, lực hủy diệt bay đến nơi này, phần lớn lực hủy diệt đều bị pháp giới trong thần đan hấp thu. Bên ngoài chỉ còn ít lực hủy diệt, nếu không thân thể Lục Ly đã sớm bị hủy đi. Xong rồi! Khi Phệ Hồn Châu đến gần thần đan, Lục Ly phát hiện Phệ Hồn Chân sáng lên quang mang chói mắt, tiếp theo, thật rõ ràng hào quang bắt đầu ảm đạm, nếu lại bị công kích, Phệ Hồn Châu này khẳng định nổ tung. Hình thần câu diệt! Trong linh hồn Lục Ly toàn là chua sót, không ngờ Lục Ly lại có ngày này, hình thần câu diệt, ngoài thần đan, sợ là hắn không còn lại cái gì. Cũng không biết khi hắn chết hoàn toàn, pháp giới trong thần đan này có thể tiếp tục hấp thu không? Pháp giới này hấp thu nhiều lực hủy diệt như vậy, có thể dị biến hay không? Có thể biến thành thế giới siêu cấp lớn hay không? Cuối cùng có thể biến thành một bảo địa vô tận như bảo địa gần Nghịch Long Tộc không? - Đáng tiếc pháp giới này! Lục Ly thở dài trong linh hồn, pháp giới này thật kỳ dị, hắn vẫn còn chưa nghiên cứu xong. Lại không ngờ rằng hắn sắp chết rồi, pháp giới này vĩnh viễn dừng ở đây, thẳng đến khi Hủy Diệt Chi Nhãn này bị người phá giải, hoặc có cường giả đại viên mãn tiến vào nơi này. - Không đúng… Lúc này Lục Ly đột nhiên nhớ tới một sự kiện, Phệ Hồn Châu có thể biến thành hư thể trong thời gian ngắn ngủi, lúc trước Phệ Hồn Châu có thể dễ dàng tiến vào trong đầu, vừa rồi có thể chạy ra khỏi đầu. Một khi đã như vậy, Phệ Hồn Châu cũng có thể tiến vào thần đan, tiến vào trong pháp giới. Chỉ cần tiến vào pháp giới, vậy linh hồn hắn sẽ hoàn toàn an toàn. Thừa dịp Phệ Hồn Châu không chưa bị hủy đi, Lục Ly lập tức khống chế Phệ Hồn Châu bay vào thần đan, Phệ Hồn Châu thoải mái tiến vào thần đan, sau đó hào quang lóe lên, tiến vào trong pháp giới. - Hay lắm! Sau khi Lục Ly tiến vào trong pháp giới, nhất thời như trút được gánh nặng, ít nhất linh hồn hắn trong thời gian ngắn vẫn sẽ được bảo tồn. Tuy linh hồn bảo tồn tại đây, có thể vĩnh viễn ở trong, không thể ra ngoài, nhưng ít ra hiện tại sẽ không bị tiêu diệt. Hắn khống chế Phệ Hồn Châu dạo một vòng trong pháp giới, nơi này rất nhiều lực hủy diệt bị hấp thu vào, ngưng tụ thành một đoàn. Chỉ cần không đến gần lực hủy diệt, còn có Kịch Độc Chi Dịch, linh hồn sẽ không bị tổn thương. - Kế tiếp ta nên làm gì? Nội tâm Lục Ly rất mê mang. Đầu của hắn giờ đây muốn vỡ vụn. Nói cách khác, thân thể hắn ngoài thần đan, không còn lại gì. Không gian thần khí Không Gian Giới của hắn hẳn đã không còn, tân tân khổ khổ tu luyện thân thể nhiều năm như vậy, giờ đây đều bị tiêu hủy… - Công dã tràng rồi! Nội tâm Lục Ly rất bi thương. Cả con đường này hắn đã đi phi thường vất vả mới đến bước này, cuối cùng lại rơi vào tình cảnh tuyệt vọng này. Nội tâm hắn hơi công cam lòng, chủ yếu vẫn chưa dàn xếp xong Lục gia. Nếu Lục gia đã dàn xếp xong, vậy hắn không còn bao nhiêu tiếc nuối. Nhung Hoàng nói, chỉ cần hắn không chết, Tử Thần đều sẽ bảo hộ Lục gia. Nhưng nếu hắn chết, sẽ không đặc biệt chiếu cố Lục gia nữa. Lục gia cũng không có cường giả gì, muốn quật dậy gian nan thế nào? Tử Thần có lẽ sẽ quản Lục gia vài thập niên vài trăm năm, nhưng hơn mấy trăm năm mấy ngàn năm sau, ai sẽ còn nhớ đến Lục Ly? Lục gia nói không chừng bởi vì chọc giận công tử nào sẽ bị giết chết. Nếu Lục Linh thông minh, sẽ để Vũ Dương tiễn các nàng trở về Trung Vương Giới, chỉ cần Xích Long Tộc không tìm đến Trung Vương Giới, ít nhất có hy vọng tiếp tục sinh tồn. - Ai, không quản được nhiều như vậy nữa! Nội tâm Lục Ly khẽ thở dài, hắn hiện tại chỉ còn hồn thể, nhưng lại không có biện pháp rời đi pháp giới, hắn chỉ có thể chờ ở đây hao hết hồn lực, cuối cùng hồn phi phách tán… Hả? Sau khi linh hồn Lục Ly tiến vào pháp giới, Tinh Hoàng và Huyết Hoàng ở bên ngoài đều phát hiện. Huyết Hoàng lập tức lộ vẻ kinh nghi, trong con ngươi của Tinh Hoàng cũng sáng lên quang mang kỳ lạ, chau mày, giống như có chút nghĩ không thông. Huyết Hoàng quan sát một lát, ngưng thanh hỏi: - Tinh Hoàng, đây là tình huống gì? Linh hồn lại tiến vào trong pháp giới? Pháp giới này của hắn cũng thật thần kỳ, lại có thể hấp thu lực hủy diệt? Tinh Hoàng, ngươi có thể cảm ứng tình huống trong pháp giới không? - Không cảm ứng được! Tinh Hoàng lắc đầu nói: - Pháp giới này của hắn thật quỷ dị, năm đó hình thành cũng rất kỳ lạ. Một võ giả Ngũ Kiếp trực tiếp ngưng tạo ra pháp giới, đây là một quái thai. - Linh hồn hắn có thể tồn tại bao lâu trong pháp giới? Huyết Hoàng vội vàng hỏi: - Hắn còn có cơ hội tạo ra thân thể sao? Ta nhớ rỡ nếu linh hồn tồn tại bên ngoài quá lâu, căn nguyên linh hồn sẽ tiêu tán. Đến lúc đó ba đại chủ hồn sẽ biến mất, chỉ còn lại bảy phách, đó là tàn hồn phải không? Khi đó vĩnh viễn không thể khôi phục lại. - Đúng vậy!