Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2841 Danh khí rất lớn
Sa sa sa! Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Phủ Ma đi đến, thấy Lục Ly chính đang phóng thích công kích, mắt hắn sáng rực lên: - Lục Ly, ngươi ngưng tạo thần đan xong rồi? Thấy là Phủ Ma, Lục Ly vội vàng hành lễ, trả lời: - Trước mắt không có vấn đề, Phủ Ma đại nhân giúp ta nhìn xem. - Được! Phủ Ma đi tới, bắt lấy tay Lục Ly, quán chú một tia thần lực tiến vào trong thân thể Lục Ly, sau đó du tẩu một phen trong thần đan. - Ách? Trên mặt hắn xuất hiện dị sắc, Lục Ly hơi ngớ, vội hỏi: - Sao thế? Phủ Ma đại nhân, thần đan này của ta có vấn đề? - Không có! Dị sắc trong mắt Phủ Ma càng đậm, kinh nghi nói: - Thần đan này của ngươi dung hợp rất hoàn mỹ, còn lớn hơn nhiều trước kia, sao ngươi làm được? Đúng rồi, ta cảm thấy trong thân thể ngươi có một ít thần văn kỳ dị, đây là do chính ngươi khắc họa? Lục Ly tự nhiên không tiện tiết lộ về đại đạo chi ngấn, hắn khẽ cười gật đầu nói: - Đúng vậy, ta có chút nghiên cứu đối với Thần Văn, bởi thế mới bố trí mấy đạo trong thân thể, chính bởi vì những Thần Văn này mà thần đan mới có thể dung hợp hoàn mỹ. - Không sai! Phủ Ma gật đầu nói: - Lần này ngươi tính là nhân họa đắc phúc, thần đan mới có thể bù đắp trăm năm tu luyện. Ngươi thử lần nữa phóng thích công kích, ta dùng thần niệm thăm dò thần lực ba động xem sao. Lục Ly phóng thích mấy lượt công kích, trong Diễn Võ Điện có Thần Văn, sẽ không bị oanh phá. Lục Ly liên tục thả ra mấy lượt công kích, Phủ Ma cảm ứng một phen, gật đầu nói: - Thần lực ba động rất ổn định, chúc mừng ngươi Lục Ly! - Tốt quá! Lục Ly đại hỉ, thần đan ổn định, đồng nghĩa với hắn có thể về lại Thần Giới, nhiều năm qua đi vậy rồi, không biết bây giờ Thần Giới thế nào? Gần đây Thần Giới rất không bình tĩnh. Sau khi Lục Ly đi mấy năm, Thần Giới một mực an bình, Ác Ma tứ ngược khiến Thần Giới nguyên khí đại thương, cộng thêm Lục Ly giết một nhóm người, số lượng võ giả và cường giả Thần Giới đã ít đi rất nhiều. Trước khi đi Lục Ly lưu cho Lăng Thanh Diễn một ít Thần khí cường đại, các đại thế lực Thần Giới đều không dám đi trêu chọc U Yến chi địa, hai bên cứ thế bình an vô sự. Chỉ là một năm trở lại đây, Thần Giới không còn bình tĩnh nữa, không biết vì sao mà gần đây ba đại thế lực Thần Giới bỗng đột nhiên rất rêu rao. Hơn nữa cũng xuất hiện rất nhiều cường giả thế hệ trẻ, còn hiện ra mấy nhân vật cấp bậc yêu nghiệt, chiến lực cực mạnh. Thực ra Lục Ly đi Nhị trọng thiên chưa quá lâu, còn không đến mười năm. Vốn bọn Lăng Thanh Diễn Bàn Vũ Thấm tưởng rằng, Thần Giới chí ít sẽ có trăm năm yên bình, lại không ngờ chỉ sau thời gian ngắn đã xuất hiện dị biến. - Hẳn là có cường giả thượng giới hàng lâm! Trong Yến Vương Thành, Bàn Vũ Thấm tay bưng chén trà, sắc mặt có chút khó coi. Mấy năm qua đi, vẻ ngoài của nàng và Lăng Thanh Diễn vẫn không có bất kỳ thay đổi nào, hai người vẫn mỹ lệ như năm đó. Lăng Thanh Diễn ôm một con Linh thú, nhíu mày, khẽ lắc đầu nói: - Hẳn không phải là cường giả Nhị trọng thiên, bằng không sớm đã giết tới rồi. Mấy năm nay Thượng Thanh Cung một mực không liên hệ với chúng ta, hẳn là đã xảy ra vấn đề. Nếu Thượng Thanh Cung xảy ra vấn đề, cường giả Nhị trọng thiên lại sẽ có gì cố kỵ? - Không phải cường giả Nhị trọng thiên hạ giới, vậy tại sao lại xuất hiện tình huống này? Bàn Vũ Thấm không nghĩ thông, trừ Thần Tượng Tông ra, số lượng cường giả ba đại thế lực còn lại rõ ràng tăng mạnh, thậm chí có mấy người trẻ tuổi chiến lực bỗng chợt tăng vọt, gần đây một mực la hét kêu gào ở giao giới U Yến chi địa và Thần Giới. - Nếu thực sự không được, ta đi Thần Giới một chuyến! Trong mắt Lăng Thanh Diễn chớp qua một tia lệ mang, Lục Ly lưu lại cho nàng thần giáp Hồng Linh Thiên Bảo và Thần khí, bằng vào chiến lực nàng, chỉ cần không có cường giả Nhị trọng thiên, quét ngang toàn bộ Thần Giới đều không thành vấn đề. - Báo... Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng truyền báo có vẻ lo lắng, khiến nội tâm hai người bỗng chợt trầm xuống. Một tên thống lĩnh khoái tốc đi tới, quỳ gối xuống đất quát khẽ nói: - Bẩm Yến Vương Bàn Vương, phía Dao Vương Thành có đánh nhau, Sương phu nhân Linh phu nhân khai chiến với thiếu phủ chủ Thời Không Phủ, hai người đều bị đánh trọng thương. - Cái gì? Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm đều đứng bật dậy, trong mắt Lăng Thanh Diễn hiện đầy sát khí, Bàn Vũ Thấm còn tính bình tĩnh, vội hỏi dò: - Mấy người Sương phu nhân chẳng phải đang ở Bàn Vương Thành ư? Sao lại đi Dao Vương Thành? Sương phu nhân là Bạch Hạ Sương, Linh phu nhân là Khương Khinh Linh, đều là thê tử Lục Ly, toàn tộc Lục Ly đều ở trong Bàn Vương Thành, sao lại tự dưng tới Dao Vương Thành? - Là Lục An công tử! Thống lĩnh giải thích nói: - Ở mặt nam, Tả Khâu Khuê không ngừng nhục mạ Lục Ly đại nhân, Lục An công tử tức quá nên tới đó, hai vị phu nhân vội đuổi theo, cuối cùng đối mặt với Tả Khâu Khuê. Nếu không phải mấy vị trưởng lão tới nhanh, e là các nàng đã chết ở bên kia... Lục An là con nuôi Lục Ly, trẻ tuổi nóng tính, có người nhục mạ Lục Ly tự nhiên nhịn không được. Khương Khinh Linh và Bạch Hạ Sương lo lắng Lục An mới đi tìm hắn, chuyện này hoàn toàn có thể hiểu được. - Tốt, tốt lắm! Lăng Thanh Diễn không đè nén được nộ khí, đảo mắt nhìn sang Bàn Vũ Thấm nói: - Vũ Thấm, ngươi tọa trấn Yến Vương Thành, thống trù toàn cục, ta đi Thần Giới một chuyến, không mang đầu Tả Khâu Khuê về đây, Thời Không Phủ thật tưởng Lăng Thanh Diễn ta là ăn chay chắc. - Được rồi, tỷ tỷ chú ý cẩn thận! ... Bàn Vũ Thấm thấy khuyên không nổi Lăng Thanh Diễn, đành bất đắc dĩ thở dài, nàng lập tức điều động lượng lớn trinh sát hành động, giám sát toàn bộ Thần Giới. Lăng Thanh Diễn bay đi ra, một đường hướng thẳng về phía nam, sắc mặt Bàn Vũ Thấm lại dần trở nên ngưng trọng, nàng cứ cảm thấy có âm mưu nào đó, lần này Lăng Thanh Diễn đi có lẽ sẽ xảy ra đại sự. Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm đoán không sai, Thượng Thanh Cung quả thực xảy ra vấn đề, bốn năm trước cung chủ Thượng Thanh Cung tiến vào thám hiểm một tuyệt địa, lại ngoài ý vẫn lạc.
Chương 2842 Danh khí rất lớn
Cùng vẫn lạc với cung chủ Thượng Thanh Cung còn có hai tên Thái Thượng trưởng lão, Thượng Thanh Cung bỗng chốc đại thương nguyên khí. Bốn năm trước liền phong đảo, nội bất xuất ngoại bất nhập, vô số trưởng lão và con em thiên tài Thượng Thanh Cung đều bế quan, nếu không xuất hiện mấy tên cường giả có thể nâng dậy Thượng Thanh Cung, lần phong ấn này chắc sẽ không mở ra. Ngay hôm nay, bên ngoài Thượng Thanh Đảo tới một chiếc chiến thuyền, trên chiến thuyền đứng mấy người, là hai thanh niên và bốn lão giả. Bốn lão giả này đều có cảnh giới Tam Kiếp, chẳng qua chỉ là Tam Kiếp tiền kỳ, đứng ở sau lưng hai thanh niên, bộ dạng như là hộ vệ. - Ồ? Thanh niên tóc trắng nhìn thấy mấy hòn đảo trước mặt đều bóc mở hộ tráo, bao trùm khắp cả một khu vực rộng lớn liền không nhịn được thấp giọng nỉ non: - Chuyện gì thế này? Đứng bên cạnh thanh niên tóc trắng là một thanh niên nét mặt bình thường, trên mặt hắn mang theo ý cười thản nhiên, khiến người cảm thấy rất thân thiết, hắn cười giải thích nói: - Bốn năm trước Thượng Thanh Cung xảy ra kịch biến, một mực phong đảo, Thiên Tài Chiến đều không phái người tham gia. - Vậy ta có thể tiến vào được không? Thanh niên tóc trắng nhíu mày, trên mặt xuất hiện vẻ lo lắng. - Nếu là người khác thì chắc chắn không được! Thanh niên rất có thân hòa lực cười cười, nói: - Nhưng Lục Ly ngươi tới, vậy thì không vấn đề, đừng nói Thượng Thanh Cung gặp kịch biến, dù là ở thời kỳ toàn thịnh, lúc này đều không dám trêu chọc tới ngươi. - Vậy là được! Thanh niên tóc trắng chính là Lục Ly, thanh niên bên cạnh là Cam Lâm, bốn tên Thiên Thần Tam Kiếp sau lưng là thuộc hạ Phủ Ma, được phái đi theo bảo hộ hai người. Đương nhiên, lấy chiến lực và uy danh hiện tại của Lục Ly, bốn người này thật ra chỉ là bài biện, có cho các đại thế lực mấy trăm lá gan, bọn hắn cũng không dám ám sát Lục Ly. Phải biết, y quan trủng của Vân Xuy Tuyết còn mới được dựng lên không lâu. - Tề thúc! Cam Lâm nhìn sang một tên lão giả, lão giả lập tức bay ra chiến thuyền, tới bên cạnh hộ tráo, sau đó đưa tay vỗ nhẹ, trên hộ tráo kia lập tức nổi lên gợn sóng. - Thượng Thanh Cung đã phong đảo, không tiếp kiến khách lạ, mời chư vị về đi! Một tiếng nói già nua đột ngột vang lên, Tề lão lại không thối lui mà quát khẽ: - Tại hạ là Tề Du dưới trướng Thiên Ma Đảo Phủ Ma, Cam Lâm công tử và Lục Ly công tử nhà ta tới đây bái phỏng tân cung chủ Thượng Thanh Cung, ngoài ra Lục Ly công tử còn muốn mượn đường về lại Thần Giới. - Người Thiên Ma Đảo? Giọng lão giả kia tiếp tục truyền ra, chỉ là lần này thoáng có chút ngưng trọng, sau đó vừa kinh vừa sợ hô lên: - Lục Ly công tử tới? Tề Du khẽ gật đầu, quang tráo chợt khẽ ba động, tiếp lấy hiện ra một khe hở, năm tên lão giả bay vút ra, ánh mắt cả đám đồng loạt khóa chặt Lục Ly. - Ha ha, Lục Ly, giờ danh khí ngươi lớn thật đấy! Cam Lâm nhếch môi khẽ cười, truyền âm nói. Hắn không lạ khi thấy Thượng Thanh Cung biết Lục Ly, tuy phong đảo, song Thượng Thanh Cung nhất định vẫn theo dõi tình hình bên ngoài. Bằng không nếu mấy đại thế lực liên thủ tấn công thì sao? Như vậy bọn hắn chết lúc nào đều không biết. Năm tên lão giả bay vụt đến, đứng thành hàng trước mặt mấy người Lục Ly, một tên lão giả tóc đỏ bước ra chắp tay nói: - Năm người chúng ta là trưởng lão Thượng Thanh Cung, lão hủ Lâm Trường Hoành, gặp qua Lục công tử Cam công tử và chư vị đạo hữu. Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, nhớ lúc trước hắn từ Thần Giới đến Nhị trọng thiên, thiếu chút bị một tên thống lĩnh Thượng Thanh Cung. Lại nhìn tình cảnh lúc này, khóe miệng hắn lộ ra bất giác lộ ra ý cười mỉa mai nhàn nhạt. Thế giới này chính là hiện thực như thế, ngươi không có thực lực liền chỉ thành là thịt cá trên thớt của người khác. Nhưng một khi ngươi có được thực lực và uy danh cường thịnh, người trước kia ngươi cho rằng là đại nhân vật cũng sẽ cúi đầu quỳ gối trước mặt ngươi. Đương nhiên, hắn rất rõ ràng trưởng lão Thượng Thanh Cung kính mình, phần nhiều là xuất phát từ Đại Ma Vương. Thượng Thanh Cung chết mất cung chủ và hai vị Thái Thượng trưởng lão, song khẳng định vẫn còn lão bất tử tồn tại, không cần phải sợ hắn diệt đi Thượng Thanh Cung. Hắn cũng lười so đo, trực tiếp khua tay nói: - Lục mỗ muốn về lại Thần Giới một chuyến, làm phiền chư vị mở ra tế đàn truyền tống. Đám người Lục Ly tới trong Thượng Thanh Đảo, hòn đảo lớn nhất mà Thượng Thanh Cung chiếm cứ, muốn truyền tống về Thần Giới thì cần phải đi Thượng Long Đảo. Nhưng Thượng Long Đảo bị phong bế, muốn mở ra cần cung chủ Thượng Thanh Cung đích thân hạ lệnh, bởi thế Lục Ly và bọn Cam Lâm đành phải tới Thượng Thanh Đảo trước. Ý muốn Lục Ly là trực tiếp đi Thượng Long Đảo, hắn chỉ muốn đi về nhanh nhất có thể. Chẳng qua đã tới Thượng Thanh Đảo, vừa nãy Cam Lâm cũng đã nói muốn bái kiến tân cung chủ Thượng Thanh Cung, lúc này tự nhiên không tiện lập tức rời đi. Cả đám tiến vào trong đảo, từ thành trì phía dưới trực tiếp truyền tống đi Thượng Thanh Thành, tới bái kiến tân cung chủ Thượng Thanh Cung Lâm Lãng Thiên. Lâm Lãng Thiên là đệ đệ tiền nhiệm cung chủ, chiến lực Tam Kiếp đỉnh phong, song chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong bình thường, chiến lực không phải quá mạnh, hẳn là miễn cưỡng có thể sánh với Phủ Ma. Cung điện Thượng Thanh Cung rất xa hoa và uy nghi, rốt cuộc Thượng Thanh Cung cũng là đại thế lực lâu đời tồn tại mấy chục vạn năm, tuy gặp kịch biến, song để uẩn còn đó, mấy người Cam Lâm và Lục Ly tuyệt đối không dám khinh thường. Mấy tên trưởng lão dẫn bọn Lục Ly trực tiếp tiến vào trong một tòa cung điện xa hoa, Lâm Lãng Thiên hẳn đã sớm được đến bẩm báo, lúc này chính đang chờ sẵn trong cung điện. - Ách? Vừa tiến vào, Lục Ly không lập tức nhìn Lâm Lãng Thiên, mà nhìn nữ tử đứng bên cạnh Lâm Lãng Thiên. Nữ tử kia rất xinh đẹp, mỹ lệ cao nhã, khí chất thiên lãnh, giống như băng sơn nữ thần. Người này Lục Ly biết, chính là Thần Nữ Thượng Thanh Cung Mạn tiểu thư. Năm đó Mạn tiểu thư còn hạ giới, muốn Lục Ly gia nhập Thượng Thanh Cung, chẳng qua bị Lục Ly cự tuyệt, sau cùng Lục Ly còn đắc tội nàng. - Là ngươi?
Chương 2843 Một tát
Mạn tiểu thư tựa hồ không biết gì về tình hình Lục Ly, sau khi thấy Lục Ly đi vào, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc, sau đó nghi hoặc nhìn sang Lâm Lãng Thiên, chỉ vào Lục Ly hỏi: - Phụ thân, hôm nay ngươi triệu kiến người này? - Hỗn xược! Lâm Lãng Thiên có chút bất mãn nhìn Mạn tiểu thư, nói: - Vi phụ không dạy ngươi đạo đãi khách? Hai vị này là quý khách của Thượng Thanh Cung chúng ta. - Quý khách? Nét mặt Mạn tiểu thư không giấu được vẻ ngạc nhiên, tay vẫn chỉ vào Lục Ly nói: - Người này đến từ Thần Giới, là đứa nhà quê vị diện cấp thấp, sao lại thành quý khách? - ... Lời này của Mạn tiểu thư khiến trọn cả đại điện chết lặng, lúc này trong đại điện không chỉ có mỗi một mình Lâm Lãng Thiên, mà còn mười tên trưởng lão Thượng Thanh Cung. Mạn tiểu thư không hiểu rõ về chuyện bên ngoài, nhưng đám trưởng lão bọn hắn há lại không biết? Sắc mặt rất nhiều trưởng lão thoáng trở nên khó coi, Đại Ma Vương lập xuống quy củ, ngàn tuổi trở lên không thể tấn công Lục Ly. Nếu chọc giận Lục Ly, khiến hắn đại khai sát giới trong Thượng Thanh Cung, ai có thể ngăn được? Phải biết Vân Khai Nguyệt đều chết dưới tay Lục Ly, trong khi chiến lực Vân Khai Nguyệt được ngoại giới nhận định là tương đương với Tam Kiếp đỉnh phong bình thường... Ba! Lâm Lãng Thiên phản ứng cực nhanh, đứng lên vung tay tát mạnh, mắt nhìn chằm chằm Mạn tiểu thư quát: - Hỗn xược, mấy năm nay vi phụ dạy ngươi thế nào? Còn không mau xin lỗi Lục Ly công tử! - A! Mạn tiểu thư bị cái tát này đánh cho ngẩn người, mặc dù Lâm Lãng Thiên ra tay không quá nặng, nhưng vẫn khiến mặt nàng tê dại. Nàng khó mà tin tưởng nhìn Lâm Lãng Thiên, tựa hồ không hiểu vì sao phụ thân một mực yêu thương mình lại vì Lục Ly mà đánh nàng. Lâm Lãng Thiên thấy Mạn tiểu thư không có bất kỳ hành động nào, lập tức cuống lên, thần sắc nghiêm lệ dị thường, phẫn nộ quát: - Còn không mau xin lỗi, có phải muốn ta trục xuất ngươi khỏi Lâm gia? Có lẽ thần sắc Lâm Lãng Thiên thực sự quá khó coi, Mạn tiểu thư rốt cục hồi thần lại. Hai mắt chuyển hồng, nhìn sang Lục Ly nói: - Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi... Mạn tiểu thư quả thực bị đánh mộng, đến mức không biết phải nói gì, chỉ biết không ngừng xin lỗi. Lục Ly nhìn gương mặt sưng đỏ và thần sắc ủy khuất kia của nàng, trong lòng lại không có nửa điểm thương tiếc. Đương nhiên, việc này hắn cũng không để ở trong lòng, nàng chỉ là đứa trẻ bị chiều hư mà thôi, so đo với người như thế chẳng phải quá ấu trĩ? Hắn khoát tay nói: - Lâm cung chủ, không cần phải thế, trước kia Mạn tiểu thư có chút hiểu lầm với ta, không tính là đại sự gì cả. Lâm Lãng Thiên nghe được lời này của Lục Ly, nét mặt không khỏi lúng túng, gật đầu nói: - Bản tọa quản giáo không nghiêm, khiến Lục công tử chê cười. Tiểu Mạn, còn không đi xuống... Ô ô ô! Mạn tiểu thư ôm mặt khóc chạy ra ngoài, tới cửa cung điện nàng vẫn không quay đầu nhìn Lục Ly lấy một lần. Đến tận lúc này nàng vẫn không hiểu nổi, tại sao phụ thân nàng phải khách khí với cái đứa nhà quê Thần Giới này như thế, thậm chí có thể nói là còn có chút kính sợ. Mạn tiểu thư có ấn tượng rất sâu đối với Lục Ly, năm đó nếu không phải có người khuyên can, thậm chí nàng đã giết chết Lục Ly. Chuyện Lục Ly đến Thần Giới nàng cũng nghe nói qua, chỉ là đến sau bởi vì bế quan, Thượng Thanh Cung lại phong đảo, bởi thế không quá rõ về tình hình bên ngoài. Mặc dù nàng là Thần Nữ Thượng Thanh Cung, nhưng các trưởng lão đều biết thực ra nàng chỉ là một đứa trẻ, càng sẽ không đi bàn luận đại sự với nàng. Nàng đi ra, lại không về chỗ mình ở mà tìm tới một tên thống lĩnh gần đó, hỏi dò: - Tên Lục công tử kia là người Thần Giới? - Đúng rồi! Tên thống lĩnh này tính là nắm bắt tin tức linh thông, gật đầu đáp: - Năm đó hắn đến Nhị trọng thiên còn truyền tống lên từ Thượng Long Đảo, khi ấy thiếu chút bị Lâm Phi thống lĩnh giết, mấy năm không thấy, chẳng ngờ đã trưởng thành đến trình độ như thế. - Trình độ gì? Mạn tiểu thư thoáng nghi hoặc hỏi: - Hắn không phải chỉ có cảnh giới Nhị Kiếp thôi sao? Có thể lợi hại được đến đâu? Chẳng qua người đi cùng hắn lại rất mạnh, đều là Thiên Thần Tam Kiếp. - Nhị Kiếp? Thống lĩnh bĩu môi nói: - Ngươi biết Long Thí Thiên và Vân Khai Nguyệt không? - Biết chứ! Mạn tiểu thư khẽ gật đầu, trong mắt còn lộ ra một tia mê say, nói: - Long Thí Thiên xuất thân là đệ tử Long gia, Vân Khai Nguyệt lại càng lợi hại, Thần Tử Thánh Nguyên Điện, nghe nói mấy năm trước đã đột phá cảnh giới Tam Kiếp. Ta còn từng gặp qua hắn, phong thần tuyệt thế, là người vô cùng có mị lực, tương lai đoán chừng sẽ trở thành điện chủ Thánh Nguyên Điện. - Điện chủ, ha ha! Thống lĩnh cười lạnh nói: - Hắn không thành được điện chủ, hắn chết, Long Thí Thiên cũng chết, còn nữa, phụ thân Vân Khai Nguyệt, Vân Xuy Tuyết cũng đã chết. - Cái gì? Nét mặt Mạn tiểu thư tràn đầy chấn kinh, lắc đầu nói: - Không thể nào, Long Thí Thiên và Vân Khai Nguyệt còn có khả năng bị giết, chứ Vân Xuy Tuyết sao có thể bị giết được? Đấy chính là điện chủ Thánh Nguyên Điện. Thống lĩnh chép miệng, nói: - Long Thí Thiên và Vân Khai Nguyệt đều chết vì vị bên trong kia! - Cái gì? Mạn tiểu thư tưởng mình nghe lầm, chớp chớp tròng mắt hỏi lại: - Ngươi không đùa ta đấy chứ? Bằng hắn mà có thể giết được Vân Khai Nguyệt? Không thể nào! - Thiên chân vạn xác, nếu không ngươi nói xem, tại sao cung chủ lại khách khí với hắn như thế? Thống lĩnh thấp giọng giải thích cho Mạn tiểu thư, nói gần nửa canh giờ, Mạn tiểu thư lại cảm giác như nghe thiên thư. Mấy năm trước còn là đứa nhà quê, con sâu cái kiến ở Thần Giới, nàng chỉ cần tiện tay liền có thể bóp chết, tới Nhị trọng thiên mấy năm, không ngờ đã có thể chém giết công tử đỉnh cấp tại Nhị trọng thiên, còn có quan hệ với nhiều đại nhân vật như vậy? Đây không phải chuyện hoang đường thì là gì? - Đứa nhà quê kia có thể chém giết cường giả tương đương Tam Kiếp đỉnh phong? Thiên tư Mạn tiểu thư đã tính là rất không sai, còn có được tài nguyên đỉnh cấp, nhưng đến tận bây giờ nàng vẫn chưa đột phá cảnh giới Tam Kiếp. Nàng sờ lên khuôn mặt sưng đỏ, khóe miệng nhếch lên ý cười tự giễu, cát tát này đúng là bị đánh không oan.
Chương 2844 Không còn quản lý
Ngồi trong Thượng Thanh Cung nửa canh giờ, Lục Ly và bọn Cam Lâm cáo từ. Lâm Lãng Thiên rất khách khí, phái một tên trưởng lão đích thân đưa bọn hắn hạ giới, đồng thời cam đoan với Lục Ly, sau này U Yến chi địa sẽ không còn quy thuộc Thượng Thanh cung, đồng thời phái đại sự pháp trận tới Thiên Ma Đảo dựng truyền tống trận, để Thiên Ma Đảo có thể trực tiếp truyền tống đến Thần Giới. Nói cách khác, Thượng Thanh Cung chắp tay nhường địa bàn U Yến chi địa cho Lục Ly. Một nơi bàn hạ giới, đối với Thượng Thanh Cung mà nói thì không tính là gì. Vốn Thượng Thanh Cung muốn mượn tay người U Yến chi địa đi chiếm giữ toàn bộ Thần Giới, nhưng qua nhiều năm vậy rồi, lại vẫn một mực không cách nào đạt thành, U Yến chi địa đối với Thượng Thanh Cung mà nói thì đã thành nơi có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Đến Thượng Long Đảo, trấn thủ bên này vẫn là tên Lâm thống lĩnh khi trước. Lâm thống lĩnh hẳn đã sớm được đến tin tức, dẫn người chờ sẵn bên ngoài truyền tống trận. Đợi đám người Lục Ly đi tới, hắn lập tức quỳ xuống đất nghênh đón, thái độ vô cùng cung kính. - Lục công tử! Ngước mắt nhìn Lục Ly, Lâm thống lĩnh tự cho mình một tát, thần sắc hổ thẹn nói: - Năm đó ta có mắt không tròng, mạo phạm Lục công tử, mời ngài trọng phạt. - Đứng lên đi, an bài chúng ta truyền tống đi Thần Giới! Lục Ly một lòng muốn đi về, sau khi Lâm Lãng Thiên tát Mạn tiểu thư, oán khí của hắn đối với Thượng Thanh Cung đã biến mất, lúc này tự nhiên lười nhác so đo với một tên thống lĩnh cỏn con. Tam trưởng lão Thượng Thanh Cung cùng theo đám người Lục Ly tiến vào trong tế đàn truyền tống, Lâm thống lĩnh bố trí người mở ra tế đàn, một đạo bạch quang chớp lên, chúng nhân theo đó tan biến. - Chẳng qua lời này ngươi nói sai rồi, ngươi phải nói... Để xem Lục mỗ có thể hủy diệt Hắc Viêm Điện trong bao nhiêu năm! Lâm thống lĩnh nhớ lại lời Lục Ly nói năm xưa khi đến Thượng Long Đảo, trên mặt lộ ra vẻ đắng chát. Năm đó lúc Lục Ly nói lời này, tất cả mọi người đều cho rằng hắn đang đánh rắm, khẩu xuất cuồng ngôn. Giờ mới qua bao nhiêu năm, tuy Lục Ly còn chưa hủy diệt Hắc Viêm Điện, nhưng dù hắn có đứng ở cửa chính Hắc Viêm Điện, đoán chừng cũng không ai dám giết. Hơn nữa Lục Ly có thể đánh chết Vân Khai Nguyệt, trừ một ít cường giả đỉnh cấp Hắc Viêm Điện ra, liệu còn ai có thể là đối thủ của Lục Ly? Lục Ly mới đến Nhị trọng thiên chưa tới mười năm, đợi sau mấy chục trên trăm năm, Lục Ly muốn hủy diệt Hắc Viêm Điện còn khó nữa ư? - Không ngờ Thần Giới cỏn con lại sinh ra một đại nhân vật như thế. Lâm thống lĩnh khẽ thở dài, thầm nhủ sau này không thể khinh thường người tuổi trẻ. Bởi vì người trẻ tuổi có vô hạn khả năng, ai cũng không biết tiếp sau sẽ xảy ra nghịch chuyển thế nào. Thần Giới chỉ là một giới diện nhỏ ở Nhất trọng thiên, từ Thượng Long Đảo truyền tống cần mất thời gian nhất định, Lục Ly cảm thấy truyền tống suốt hai ba ngày, cuối cùng mới đứng ở trên mặt đất. Bởi vì đám người Lục Ly hàng lâm, toàn bộ Yến Vương Thành bỗng trở nên náo nhiệt dị thường. Truyền tống trận đã sáng lên suốt hai ba ngày, quan trọng nhất chính là truyền tống trận sáng lên kia nối thông với thượng giới. Lăng Thanh Diễn không ở đây, Bàn Vũ Thấm thống trù toàn cục, ngoài ra Bắc Vương và Đông Vương cũng ở đây. Chúng nhân thấy truyền tống trận phát sáng, ai nấy đều đại hỉ, đã mấy năm Thượng Thanh Cung không phái người hạ giới, giữa thời khắc then chốt lại phái người hạ giới, đây chính là chuyện tốt. Tất cả cường giả trong thành đều đến, cùng nhau đứng chờ bên ngoài thành bảo, đợi mấy đạo nhân ảnh thoáng hiện trong truyền tống trận, cảm nhận được khí tức cường đại của những người kia, chúng nhân vội kinh hãi quỳ trên mặt đất. - Tham kiến chư vị đại nhân! Bàn Vũ Thấm dẫn đầu quát khẽ, đầu không dám ngẩng lên, cũng không dám dùng thần niệm thăm dò. Đây chính là đại nhân vật Thượng Thanh Cung, nếu lỡ có mạo phạm thì rắc rối to. - Vũ Thấm! Một tiếng kêu mang theo vẻ kích động khó mà che giấu vang lên, Bàn Vũ Thấm nghe được tiếng kêu này, cả người khẽ run lên, bất giác ngẩng đầu. Đợi khi nhìn thấy thân ảnh chỉ xuất hiện trong mộng đứng ngay trước mặt, nàng lập tức nước mắt như mưa, song không lập tức đứng lên mà đảo mắt nhìn sang mấy vị lão giả còn lại. Bởi vì nàng cảm thấy khí tức những người này mạnh hơn Lục Ly nhiều, nhất là có người còn mang theo lệnh bài Thượng Thanh Cung. - Còn quỳ làm gì? Tất cả đứng lên! Lục Ly bước nhanh tới, dìu Bàn Vũ Thấm đứng dậy, kẻ sau thoáng ngập ngừng nhìn qua trưởng lão Thượng Thanh Cung, nhẹ giọng nói: - Lục lang, nhiều như vậy đại nhân còn ở đây? - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, khoát tay nói: - Không sao, đều là người mình! - Người mình? Bàn Vũ Thấm kinh ngạc, khí tức Lục Ly tuy có vẻ rất mạnh, nhưng so với những lão giả kia thì vẫn chênh lệch rất xa. Hơn nữa có người rõ ràng còn là trưởng lão Thượng Thanh Cung, chẳng lẽ hắn gia nhập Thượng Thanh Cung? - Đứng dậy cả đi! Cam Lâm dẫn người đi ra truyền tống trận, nét mặt hiền hòa, cười nói: - Đã là người của Lục huynh, vậy tự nhiên đều là người mình, không cần giữ lễ. - Không sai không sai! Tam trưởng lão Thượng Thanh Cung cũng tươi cười gật đầu nói: - Đều là người mình, đừng khách khí làm gì, sau này người nhà tộc nhân của Lục công tử cũng là bằng hữu Thượng Thanh Cung! - Bằng hữu? Trong mắt bọn Bắc Vương Đông Vương toàn là vẻ chấn kinh, Thượng Thanh Cung trước nay luôn là chủ tử của bọn hắn, bọn hắn chỉ là nô tài, từ khi nào mà Thượng Thanh Cung lại dễ nói chuyện như vậy? Bằng hữu? Đấy chính là quan hệ bình đẳng. Tỉ như bọn hắn... liệu có nhận là bằng hữu với người nhân gian? - Lục công tử? Mắt Bàn Vũ Thấm khẽ sáng lên, nàng tâm tư thông tuệ, vừa nghe liền nhận ra vấn đề, xem ra mấy năm nay ở Nhị trọng thiên, Lục Ly lăn lộn không sai, ngay cả Thượng Thanh Cung đều không thể không nể mặt... - Bỉ nhân là Tam trưởng lão Thượng Thanh Cung, Lâm Song Kỳ! Tam trưởng lão mở miệng nói tiếp: - Trước lúc hạ giới, cung chủ đã đích thân trao đổi một phen với Lục công tử, sau này Thượng Thanh Cung sẽ không quản lý U Yến chi địa nữa.
Chương 2845 Bát Nhã thành thần
- Không quản lý? Là ý gì? Bàn Vũ Thấm Đông Vương Bắc Vương biến sắc, hiện tại thế cục Thần Giới chính đang biến hóa khó lường, các nàng rất cần Thượng Thanh Cung chống đỡ, lúc này Thượng Thanh Cung lại bỏ gánh, vậy không phải muốn mạng các nàng ư? Không có Thượng Thanh Cung che chở, đại thế lực sau lưng tứ đại thế lực siêu thần há sẽ để yên. - Đại nhân, ngài không thể làm vậy được! Đông Vương lập tức cuống lên, vội khom lưng nói: - Thượng Thanh Cung không quản chúng ta, chúng ta liền xong rồi. - Đùa gì vậy? Tam trưởng lão bật cười ha hả nói: - Có Lục công tử ở đây, đừng nói mấy tiểu thế lực Thần Giới kia, dù là đại thế lực Nhị trọng thiên cũng không dám đắc tội các ngươi. Lục công tử, sự tình đã nói rõ ràng, lão hủ cáo lui trước. - Được rồi! Lục Ly tùy ý chắp tay nói: - Làm phiền Tam trưởng lão! Tam trưởng lão lại bước vào truyền tống trận, tự mình mở ra tế đàn truyền tống rời đi. Đợi Tam trưởng lão đi rồi, Lục Ly quét mắt nhìn mấy người Bàn Vũ Thấm, thấy các nàng vẫn chưa hết lo lắng bèn cười ha hả nói: - Làm sao? Không có Thượng Thanh Cung che chở, các ngươi sợ ta thủ không được U Yến chi địa? Đúng rồi, người nhà tộc nhân ta đều ở U Yến chi địa cả chứ? Còn nữa, Lăng Thanh Diễn đâu, sao không thấy nàng? - Đều ở đây, đều đang ở trong Bàn Vương Thành! Bàn Vũ Thấm giải thích nói: - Người nhà tộc nhân ngươi đều ở đây không thiếu ai cả, chỉ là gần đây xảy ra chút chuyện, hai vị phu nhân bị thương, giờ Thanh Diễn tỷ tỷ đang đi Thần Giới, lấy lại công đạo giúp hai vị phu nhân. - Cái gì? Nét mặt Lục Ly chợt biến, trên thân tràn ra sát khí khủng bố, như là hung thú nhe ra răng nanh. Khí thế như mây đen áp đỉnh đó trấn cho bọn Đông Vương Bắc Vương hai đầu gối mềm nhũn, lập tức sợ hãi quỳ xuống. - Lục lang, ngươi đừng gấp! Bàn Vũ Thấm vội vàng kéo tay Lục Ly, khuyên can nói: - Gần đây Thần Giới có chút quỷ dị, ta hoài nghi có người thượng giới hàng lâm, bởi thế tốt nhất vẫn nên điều tra rõ ràng rồi hẵng động thủ cũng không muộn. - Thượng giới? Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, khóe miệng lộ ra hàn ý nói: - Vô luận là ai dám đến Thần Giới làm loạn, ta đều sẽ khiến hắn chết không chỗ chôn. Bàn Vương Thành! Thành trì này đến sau được khuếch kiến một phen, chuyên môn tu kiến mấy ngàn tòa trang viên ở thành bắc, xung quanh còn có quân đội tuần tra, vùng này là cấm khu ở Bàn Vương Thành, bất kỳ người nào đều không thể tiến vào. Đương nhiên, cũng không mấy người sẽ đến đây gây chuyện, thỉnh thoảng có người tạt qua phụ cận đều sẽ mang theo sùng kính ngước nhìn một cái. Người Bàn Vương Thành đều biết, cư trú ở đây là người Lục gia, là tộc nhân của Thần cứu thế Thần Giới, Lục Ly đại nhân. Yến Vương tiếp người Lục gia đến, vốn là muốn bố trí ở trong Yến Vương Thành. Chỉ là Yến Vương Thành cường giả nhiều lắm, Yến Vương lại quá mỹ diễm, mấy người Khương Khinh Linh cứ cảm thấy Lăng Thanh Diễn nhất định có quan hệ với Lục Ly. Cộng thêm phong thanh về Yến Vương trước nay luôn một mực không quá tốt, nghe đồn từng chém giết mấy vạn tộc nhân nhà mình... Vậy nên các nàng mới đề ra cư trú ở Bàn Vương Thành. Bàn Vũ Thấm khí chất dịu dàng cao nhã, Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương rõ ràng ưa thích nàng hơn một chút, ở chỗ này cũng không có quá nhiều cường giả, các nàng không đến nỗi cảm thấy quá mức đè nén. Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm tự nhiên tôn trọng ý kiến ba vị chính bài phu nhân của Lục Ly, thế là khoách kiến Bàn Vương Thành, đặc ý mở ra một khối địa bàn cho Lục gia. Đồng thời cung cấp lượng lớn linh dược và bí tịch, để các nàng nhanh chóng phát triển. Lục gia phát triển rất nhanh, qua mười năm, số người đột phá Thần Cảnh đã lên tới gần trăm, ba người Khương Khinh Linh, trưởng lão chấp pháp, lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Bàn Nhược, Dạ La, Lục Phi Tuyết, Minh Vũ... vân vân... đều đột phá Thần Cảnh. Ở Thần Giới, Thần Cảnh là cảnh giới thấp nhất, có lượng lớn tài nguyên và công pháp vô thượng, chỉ cần thiên tư không phải quá kém đều có thể nhẹ nhàng đột phá. Chiếu theo tốc độ này, đoán chừng không đến mấy chục năm, số người Lục gia đột phá Thần Cảnh sẽ lên tới hơn nghìn. Hiện tại Lục gia không chỉ đơn thuần là họ Lục, Dạ gia, Khương gia, Khổng gia đều tính là gia tộc phụ dung Lục gia. Bởi thế lúc này con em Lục gia ở Thần giới có rất nhiều, tổng cộng phải đến hơn năm, sáu ngàn người, ngoài ra còn có một ít lưu lại Địa Hoàng Giới, nếu dẫn hết toàn bộ đoán chừng phải mấy vạn người. Mấy ngày gần đây, bầu không khí tại Lục gia ngưng trọng dị thường, đám công tử ca vốn thường xuyên ra ngoài du ngoạn, thời gian này đều cũng không dám ra cửa, thành thành thật thật tu luyện tại nhà. Bởi vì hai vị chủ mẫu Lục gia bị thương, tuy thương thế không tính đặc biệt nghiêm trọng, nhưng lúc mang về phải nằm cáng. Việc này khiến con em Lục gia tức giận vô cùng, nhưng rốt cuộc người Lục gia đến Thần Giới chưa lâu, tại Thần Giới, chiến lực tính là lót đáy. Bởi thế mặc dù bọn hắn có địa vị rất cao, lại không có thực lực đi báo thù. Bên ngoài một tòa lầu các xa hoa tại Lục gia, một nam thiếu niên quật cường quỳ gối. Hắn đã quỳ ở đây suốt mấy ngày, rất nhiều người khuyên nhủ qua, song hắn vẫn cố chấp quỳ ở kia. - Ai! Trong lầu các truyền ra tiếng thở dài, tiếp đó một nữ tử tuyệt mỹ đi ra, nàng nhìn thiếu niên nói: - Lục An, ngươi đã biết sai rồi thì đi về tập trung tu luyện đi. Thương thế hai vị mẫu thân đã khôi phục nhiều, ngươi không cần lo lắng. - Không! Thiếu niên quật cường tiếp tục quỳ, mắt đỏ hồng nói: - Là hài nhi lỗ mãng, liên lụy khiến mẫu thân chịu tội, hai vị mẫu thân không khỏi hẳn, hài nhi một mực quỳ ở đây. - Chẳng lẽ lời của ta ngươi cũng không nghe? Trên mặt nữ tử tuyệt mỹ hiện lên vẻ tức giận, đang định quở trách mấy câu. Đột nhiên nơi xa bay tới mấy đạo nhân ảnh, một đạo thần niệm cường đại khuếch tán tới, thoáng chốc liền khóa chặt nàng. - Hừ... Vẻ tức giận trên mặt nữ tử tuyệt mỹ càng đậm, nơi này chính là cấm địa, ai dám phi hành trong trang viên Lục gia? Còn vô lễ dùng thần niệm thăm dò nàng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK