Nơi này có khả năng vô hạn, kỳ ngộ vô hạn thì đường nhiên cũng có nguy hiểm vô hạn. Lục Ly không quan tâm đến bảo vật hay kỳ ngộ, hắn chỉ chú ý đến an toàn. Hắn hiện giờ đang phiền toái một đống lớn, vẫn luôn trên đường chạy trốn, cần ổn định tu luyện thêm ít thời gian nữa. Hắn nhắm mục tiêu vào một nơi gọi là Thanh Hổ Giới, nơi đó gần đầy là một giới diện hỗn loạn, chỉ là không có quá nhiều Thánh Hoàng, Thánh Hoàng cường đại tựa hồ không có, nơi đó chính là thiên đường của Đế Cấp. Những nơi như thế mới thích hợp để Lục Ly tiềm tu. Nếu địa phương quá mức yên tĩnh, tỷ như loại tiểu tộc này khống chế giới diện, vậy thì ngộ nhỡ Hoang tộc truy sát đến đây Lục Ly cũng không hay biết. Nếu như đến giới diện của đại tộc, lại rất dễ bị thám báo của đại tộc điều tra ra, đến khi ấy sẽ chọc phải phiền phức lớn. Lục Ly đến Thiên Loạn Tinh Vực không phải để tìm phiền phức, mà là tiềm tu. Cho nên Thanh Hổ Giới này tương đối phù hợp với hắn, hắn có thể tới nơi đó tìm một chỗ tu luyện, còn có thể thu mua một vài võ giả giúp hắn thăm dò tình hình, không đến mức Hoang tộc tiến vào mà hắn vẫn chưa hay biết. Quyết định xong, Lục Ly giết chết Hùng tộc này, thi thể bị luyện thành bột phấn, sau đó hắn rời khỏi giới diện này, bay tới Thanh Hổ Giới. Thanh Hổ Giới cách nơi này không xa, nếu Thánh Sơn dùng hết tốc lực phi hành, chỉ mất bảy tám ngày là đến. Lục Ly đương nhiên không dám phi hành bằng hết tốc lực, ở hư không bên này có rất nhiều chiến thuyền, còn có không ít võ giả phi hành trong hư không, hắn không muốn bị bại lộ. Nếu không muốn bại lộ thì phải biết điều hơn, cho nên Lục Ly giảm bớt tốc độ, thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng rung động không gian xung quanh, bay thẳng một đường tới Thanh Hổ Giới. Trên đường quả nhiên có rất nhiều chiến thuyền, võ giả tán tu cũng rất nhiều, thỉnh thoảng lại gặp phải một người. Lục Ly phi hành theo đường thẳng, gặp phải chiến thuyền hoặc võ giả thì hắn sẽ dừng lại, phóng thích Thần Ẩn Thuật, chờ chiến thuyền hoặc võ giả đi qua mới tiếp tục lên đường. Cứ như vậy, Lục Ly lặng lẽ bay đi, tốn mất ròng rã nửa tháng mới đến được Thanh Hổ Giới. Giới diện này rất náo nhiệt, Lục Ly nhìn thấy các võ giả ra vào không ngớt, hắn còn cảm ứng được một Thánh Hoàng tiến vào trong Thanh Hổ Giới. Vụt! Lục Ly thay đổi ngoại hình và hơi thở, bắt được bề ngoài của một chủng tộc gặp được ở giữa đường, cả người đều có vảy màu trắng, hình như là một Ngư nhân. Khi đã tiến vào trong giới diện này, hắn phát hiện bên trong đại sơn phía dưới có một đám võ giả, hơn nữa còn mở một đạo phủ ngay trong núi, còn bố trí rất nhiều thần văn. Chưa rõ tình hình nên Lục Ly không dám quầy rấy đám võ giả bên này, hắn đi bộ ở gần đó, tìm kiếm thành trì. Trong thành chắc chắn có nhiều nhất là võ giả, cũng là nơi ẩn nấp tốt nhất. Tiêu tốn nửa ngày thời gian, Lục Ly đã đến được một tòa tiểu thành. Tiểu thành này lại do một Đế Cấp đỉnh phong khống chế, muốn vào thành phải nộp một nghìn Thiên Thạch. Một nghìn Thiên Thạch để được sống trong đó một tháng, hết hạn thì phải nộp thêm Thiên Thạch nữa. “Chỗ này quả nhiên loạn...” Lục Ly mím môi, một Đế Cấp đỉnh phong đã dám loạn thu Thiên Thạch? Nên biết rằng Huyền Vũ Thành đi vào một ngày chỉ mất mười Thiên Thạch, giá cả nơi này có vẻ không khác nhiều so với Huyền Vũ Thành. Trong thành có muôn hình vạn dạng chủng tộc, Ngư Nhân tộc mà Lục Ly biến thành rất thường gặp. Hắn ngụy trang thành Lĩnh Chủ sơ kỳ, thực lực cỡ này cũng không quá nổi bật, gần như không có chủng tộc nào để ý đến hắn. Lục Ly vào trong thành tìm hiểu tin tức một hồi, sau khi biết tình hình trong thành, trong lòng hắn đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, chính là... Khống chế thành trì này! Muốn khống chế thành trì này thì phải khống chế thành chủ. Hắn khống chế tòa thành này không phải vì muốn kiếm Thiên Thạch, mà vì muốn thu phục một đám thủ hạ. Có đám thủ hạ này lập tức sẽ giám sát được Thanh Hổ Giới, hắn có thể an nhàn tu luyện. Hắn sợ nhất chính là cường giả Hoang tộc đột nhiên ẩn nấp lẻn vào, một khi để đám cường giả Hoang tộc lại gần, hắn có mười cái mạng cũng không đủ dùng. Khống chế được một đám thủ hạ cũng đồng nghĩa hắn có thêm vô số tai mắt. ""Thôi rồi..."" Sau khi dò la được chút tình báo, Lục Ly liền phủ quyết ý kiến đó. Cấp Đế này rất dễ thu phục, nhưng đằng sau cấp Đế này có một đám đại Phật, thu phục được cấp Đế này, thì chính là muốn đối đầu trở thành kẻ địch với Thánh Hoàng Lão Ma mạnh mẽ sau lưng hắn rồi. Suy cho cùng, kỳ thực cấp Đế này chính là con rối của thánh hoàng đó, không thì chỉ dựa vào một cấp Đế đỉnh phong sao có thể khống chế được cả tòa thành trì này? Còn dám thu phí vào thành đắt như vậy? Cho nên, thu phục được cấp Đế đỉnh phong này chắc chắn sẽ lôi được thánh hoàng đứng đằng sau ra, Lục Ly vốn không sợ tên thánh hoàng này, nhưng với chiến lực hiện giờ của hắn muốn thu phục một thánh hoàng thì vẫn còn hơi khó, lỡ như tên thánh hoàng này rất mạnh, thế thì hắn chết thảm rồi. Hắn dò thám thông tin trong thành, sau khi xác nhận nhiều lần, hắn định thâu tóm một động tiên ở phía bắc tòa thành đó. Nhưng bên đó đã bị một đám người thâu tóm rồi, xưng hiệu là thập tam huynh đệ, là mười ba cấp Đế, ngoại hiệu của tên lão đại là Thí Thiên Đế, là một tên cấp Đế đỉnh phong rất mạnh. Động tiên này được gọi Tần Vân Sơn, nơi đó còn sản sinh một loại thần dược cực phẩm, mười ba người bọn Sát Thiên Đế đã bá chiếm Tần Vân Sơn này mấy trăm năm rồi, bên đó cũng bố trí rất nhiều trận pháp thần văn mạnh mẽ. Mấy trăm năm nay không phải không có cường giả cướp đoạt Tần Vân Sơn, mà là tất cả đều bị đánh co giò bỏ chạy, Thanh Vân Sơn vẫn luôn nằm trong tay mười ba huynh đệ này. ""Mười ba cấp Đế!"" Lục Ly mím môi, đúng lúc hắn đang cần một số tùy tùng, nếu có thể thu phục mười ba huynh đệ này, thế thì dễ dàng bố trí một số tai mắt, hắn có thể an tâm ở lại Tần Vân Sơn mấy mươi năm
Chương 4157 Tần Vân Sơn
Tần Vân Sơn cách đó không xa lắm, Lục Ly cũng không xuyên qua thánh sơn, mà chầm chậm bay về phía Tần Vân Sơn, nếu gặp phải những võ giả khác trên đường, hắn sẽ thi triển thần ẩn thuật giấu đi, không cho kẻ địch có cơ hội phát hiện ra tung tích của mình. Một ngày sau, Lục Ly đứng ở dưới chân Tần Vân Sơn, ngọn núi này quả nhiên không tồi, rất dốc, nửa ngọn núi bị mây mù bao phủ. Thoáng chút cảm giác nguy hiểm, ngọn núi giống như một con thú khổng lồ cố thủ ở đây, trông thật huyền bí và bí ẩn. ""Bố trí thần văn cũng được đấy!"" Mặc dù năng lực phá giải và bố trí thần văn của Lục Ly có hạn, nhưng mắt nhìn của hắn vẫn rất tốt, chỉ nhìn vài cái liền gật đầu. Huyết Linh Nhi đã sớm lẻn vào lòng đất đi do thám thần văn. Lục Ly đứng dưới chân núi một canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: ""Chủ nhân, thần văn ở đây không tệ, bố trí rất nhiều, có tụ linh, có khốn trận, có sát trận, còn có thần văn tăng chiến lực, cái này tương đối hiếm. Nhưng bây giờ đều bị ta phá giải hết rồi, ta có thể khống chế tất cả thần văn, chủ nhân có thể mặc sức lên núi."" ""Được!"" Lục Ly chậm rãi men theo con đường nhỏ đi lên núi, hắn giấu hoàn toàn khí tức, trông giống như một người bình thường, ung dung đi lên trên đỉnh núi. Chẳng mấy chốc đã đi tới giữa sườn núi, bên này có sương mù trắng xóa, đương nhiên cũng có thần văn rồi. Lục Ly cũng có thể phát hiện ra thần văn, nhưng Huyết Linh Nhi nói đã phá giải rồi, đương nhiên Lục Ly cũng không lo lắng để tâm nữa, tiếp tục đi lên núi. Đỉnh núi rất bằng phẳng, ở đây có xây dựng mười ba tòa thành bảo, những tòa thành này không phải được xây dựng ngẫu nhiên mà được sắp xếp theo một trận hình kỳ lạ. Lúc này ở tòa thành gần đường núi nhất có một người đàn ông vạm vỡ to lớn, người đàn ông này đang nằm trên một chiếc ghế đan mây. Hai bên là bốn nữ tử xinh đẹp, trên người khoác chiếc váy gạc mỏng toanh, phía trước còn có mười mấy nữ tử đang lả lướt nhảy múa. Nam nhân to lớn đó liếc mắt một cái, tướng mạo bên ngoài trông giống nhân tộc, nhưng xương trán đặc biệt nhô ra, mũi cũng khá lớn, trên đầu còn có một cái sừng. Một tay của hắn ôm chặt một nữ tử, tay còn lại bưng một chén không biết là loại rượu ngon nào uống một cách mãn nguyện. ""Ừ."" Đột nhiên lông mày của hắn khẽ nhăn lại, sau đó đột nhiên mở to mắt, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, một nữ tử bên cạnh vội vàng hỏi: ""Tứ Gia, sao vậy?"" ""Câm miệng!"" Nam tử vạm vỡ được gọi là Tứ Gia đó tát cho nữ tử kia một cái văng đi xa, cả người hắn lao ra, đứng trước thành bảo. Hắn nhìn chằm chằm Lục Ly đang đi tới, ánh mắt trầm ngưng, giọng trầm thấp hỏi: ""Các hạ là ai? Sao ngươi lên đây được?"" Vù vù vù. Ba cấp Đế từ bên trong ba tòa thành bảo bay ra, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lục Ly. Bọn họ bố trí ở đây rất nhiều thần văn rất mạnh, cho dù Lục Ly phá giải được thần văn, thần văn cũng sẽ có phản ứng nhỉ? Nhưng bây giờ thần văn lại chẳng có dấu vết bị phá giải, còn Lục Ly thì thần không biết quỷ không hay đi lên đây. Một điểm khác nữa là khí tức trên người Lục Ly xem ra chỉ mới là Lục kiếp sơ kỳ, nhưng sắc mặt nhìn mấy cấp Đế như bọn hắn lại vô cùng điềm tĩnh, hơn nữa còn đang tiến từng bước về phía bọn hắn. Điều này có nghĩa gì? Nếu Lục Ly không phải muốn chết, thì chắc chắn hắn là một cường giả siêu cấp! Vù vù vù. Từng cấp Đế bên trong thành bảo khác đều lần lượt bay ra, mười ba cấp Đế đều đã tề tựu đủ, Lục Ly dừng lại, ánh mắt nhìn về phía cường giả cấp Đế đỉnh phong mạnh nhất, trong lòng hắn chỉ có cấp Đế này mới có sức uy hiếp, những cấp Đế khác đối với hắn mà nói chẳng có chút áp lực nào. Trong tay hắn xuất hiện một cái Ung Hoàng Kích, cây chiến kích đã luyện hóa này hắn vẫn chưa dùng đến. Lần này hắn sẽ thử xem uy lực của nó, hắn cất giọng nói: - Sao ta lên đây được? Đương nhiên là đi bộ lên rồi! Còn về ta là ai, các ngươi không cần biết, các ngươi chỉ cần biết từ này về sau, ta chính là chủ nhân của các ngươi. - Chủ nhân? Mấy cấp Đế đó bỗng chốc tức giận, ai ai cũng lấy binh khí ra, sát khí trên người cuồn cuộn trào dâng, mấy cấp Đế lặng lẽ di chuyển, bao vây Lục Ly lại bên trong. Lục Ly hoàn toàn không quan tâm, nếu hắn không nắm chắc mười phần, hắn nhất định sẽ không tới đây. Đã tới rồi, thế còn gì phải sợ nữa? Hắn chuẩn bị sử dụng một giọt Tử Thần Dịch để đánh bại đám người này, sau đó ép bọn họ thần phục. Đám cấp Đế này không vội ra tay, cấp Đế đỉnh phong mạnh nhất đang nhìn Lục Ly nói: - Rốt cuộc các hạ là ai, ta nhớ chúng ta không oán không thù. Sao ngươi lại muốn khiêu khích Thập Tam Hổ Tần Vân bọn ta? - Quả thật không oán không thù! Lục Ly điềm tĩnh nói: - Chỉ là ta để ý Tần Vân Sơn này, còn để ý các ngươi nữa, ta đang thiếu mấy nô bộc! Nếu các ngươi giao Tần Vân Sơn lại cho ta, đồng thời chịu theo ta mười năm, ta sẽ tha mạng cho các ngươi. - To gan lắm! Một cấp Đế hậu kỳ tức giận quát: - Ngươi muốn chết, bọn ta cho ngươi toại nguyện, muốn bọn ta trở thành nô bộc của người à, nằm mơ sao. Uỳnh! Lục Ly cũng chẳng thèm nhiều lời, trực tiếp phóng ra Thần Long Biến, thân thể dày đặc vảy rồng, đuôi rồng và cánh rồng hiện lên, khí tức toàn thân bắt đầu cuồn cuộn, khí huyết có thể còn hơn cả cấp Đế đỉnh phong đó nữa. Uỳnh! Sau đó hắn lại luyện hóa Tử Thần Dịch, khí huyết và khí thế lần này lại tăng lên gấp trăm lần, đạt đến cấp Thánh. Mắt hắn lóe lên lạnh lùng, quát: - Thần phục ta, hoặc là chết, các ngươi tự chọn đi! Vù vù. Sắc mặt đám cấp Đế đó thay đổi, nếu Lục Ly là cấp Đế đỉnh phong , bọn họ đều chắc chắn sẽ giết được Lục Ly. Nhưng nếu Lục Ly là cấp Thánh, thế thì trận chiến này không còn ý nghĩa gì nữa. Khoảng cách giữa các cảnh giới giốg như lãnh trời căn bản không thể vượt qua, tên cấp Đế đỉnh phong đó nghiến răng quát lên một câu: - Lão tam khởi động thần văn, liều một phen, cho dù chết bọn ta cũng không làm nô lệ.
Chương 4158 Vừa đấm vừa xoa
- Khởi trận! Sau đó, một cấp Đế tỏa ra hào quang sáng chói, từng tia sáng trắng lóe lên, sương khí trên Tần Vân Sơn bắt đầu cuộn tràn, ngưng tụ thành từng con bạch long bay về phía mọi người. Đây là một trận pháp thần văn rất mạnh ở Tần Vân Sơn, trải qua hơn mười năm cấp Đế đỉnh phong , đã tiêu hao vô số thiên tài địa bảo mới bố trí thành công. Trong đại trận, những cấp Đế này đều sẽ được thăng bậc, cấp Đế đỉnh phong đó có thể có được chiến lực hơn cả Thánh Hoàng, cho nên cấp Đế đỉnh phong mới dám liều một phen, không thì hắn đã sớm bỏ chạy khi phải đối diện với thánh hoàng rồi. Vù vù vù. Từng con bạch long do sương mù ngưng tụ thành gầm thét lao tới chỗ của từng vị cấp Đế, nhưng bay được một nửa đại trận đột nhiên lóe lên, những con bạch đều chuyển hướng bay về phía Lục Ly. - Cái gì? - Sao có thể như thế được?"" - Đã xảy ra chuyện gì thế? - Không thể nào! Sắc mặt mười ba cấp Đế đó đột biến, giống như gặp phải ma, những luồng khí trắng đó đều chui vào trong người Lục Ly, khí thế của Lục Ly lại một lần nữa tăng mạnh gấp mấy lần. Lúc này, Lục Ly cũng hành động rồi, chiến kích trong tay hắn cũng được bơm đầy nguyên lực, quét mạnh về phía trước, một tia sáng chói lọi lóe lên, chính giây phút này không gian chấn động mãnh liệt, thời gian dường như cũng dừng lại. - Ưm… Bốn cấp Đế phía trước theo bản năng muốn tránh đi, nhưng lúc này bọn họ cảm giác được thân thể hoàn toàn không thể động đậy, hoặc là trong lúc thời gian dừng lại này, bọn họ không thể tránh được, chỉ có thể trơ mắt nhìn luồng sáng trắng đó xông tới. Ầm. Bốn cấp Đế bị đao mang sáng lóa đó bổ trúng, sau đó thì giống như giấy hồ, cả người bị chẻ ngang hông, nếu một kích này bổ vào đầu bọn họ, bốn cấp Đế này sẽ chết ngay tức khắc. Vù. Thân thể Lục Ly lóe lên, lướt ngang không trung, xuất hiện ở phía bên kia, chiến kích lại vung lên, bốn cấp Đế đó chợt bừng tỉnh nhao nhao tránh đi. Nhưng khi chiến kích vung ra, bọn họ đều cảm thấy thời không hỗn loạn, một tia sáng trắng lóe lên, đao mang liền bổ tới, bọn họ cũng bị chém ngang hông. - Đại nhân! Cấp Đế đỉnh phong đang định ra tay, nhưng lúc này hắn đột nhiên quỳ xuống, dập đầu nói: - Đại nhân, bọn ta phục rồi, xin đại nhân tha cho bọn ta một mạng! Lục Ly quá mạnh, cấp Đế đỉnh phong này không phải kẻ ngốc, biết cho dù bọn họ có đấu tranh thì cũng không phải là đối thủ của Lục Ly. Chỉ mới xuất hai chiêu, mà đã làm tám huynh đệ của hắn bị thương nặng, cái này là Lục Ly vẫn còn thủ hạ lưu tình rồi, nếu không thì tám cấp Đế kia cũng đã mất mạng. Lục Ly cất chiến kích vào, sau đó lấy Thánh Sơn ra, hắn lập tức tiến vào trong. Ngay lúc Thánh Sơn xuất hiện một luồng khí tức mạnh mẽ khác cũng ập tới, đó chính là khí tức của Ly tiểu thư. Giọng nói lạnh lùng của Lục Ly truyền đến: - Các ngươi cứ trị thương trước đi, ta ở chỗ các ngươi không lâu đâu, có lẽ mười năm sau sẽ đi. Chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn nghe lời, sau này Tần Vân Sơn sẽ trả lại cho các ngươi. Lục Ly nói xong cũng chẳng nói thêm nữa, hắn sử dụng Tử Thần Dịch nên cơ thể rất yếu ớt, cần tĩnh dưỡng mấy ngày. Hắn không thể để những cấp Đế này nhìn thấy, nếu không sao có thể ngoan ngoãn nghe lời hắn. - Vẫn còn một thánh hoàng? Cấp Đế đỉnh phong sửng sốt, tuy không biết tại sao Lục Ly lại vào trong không gian thần khí, nhưng hắn đã nghiêm túc gọi những cấp Đế khác đi chăm sóc những người bị thương. Lời nói của Lục Ly khiến nội tâm hắn không còn cự tuyệt nữa, Lục Ly không để bọn hắn trở thành hồn nô, cũng không khống chế bọn hắn, hơn nữa còn nói là chỉ ở đây mười năm, như thế cũng dễ chấp nhận. Lục Ly nghỉ ngơi được năm ngày thì xuất hiện lại, lần này khí tức trên người hắn đã hoàn toàn biến mất, không còn là Lục kiếp nữa. Điều này càng làm cho cấp Đế đỉnh phong thêm sợ hãi, hắn hoàn toàn không cảm nhận được cảnh giới của Lục Ly, điều này chứng tỏ gì? Chứng tỏ Lục Ly thâm sâu khó lường, chắc chắn là Thánh Hoàng không nghi ngờ gì nữa, mà còn là một Thánh Hoàng rất mạnh mẽ. Tám Thánh Hoàng bị thương nặng vẫn còn đang trị thương, Lục Ly đi thẳng đến thành bảo lớn nhất, hắn ngồi vào vị trí chủ vị, vung tay nói: - Ngồi xuống hết đi, không cần phải giữ kẽ gì cả, ta đã nói chỉ mượn chỗ các ngươi một thời gian thôi mà, ta cũng không bảo các ngươi làm chuyện gì quá đáng cả. Cấp Đế đỉnh phong và bốn cấp Đế khác không dám ngồi, cấp Đế đỉnh phong cúi người nói: - Có đại nhân ở đây, đâu có chỗ cho huynh đệ ta ngồi. Nếu đại nhân có gì chưa hài lòng thì cứ căn dặn. - Ngươi tên là gì? Lục Ly nhàn nhạt hỏi. Cấp Đế đỉnh phong vội đáp: - Bẩm đại nhân, ta tên Quan Dương, đây là lão nhị nhà ta, Quan Hợp, đây là lão thất Quan Cốc, đây là… Cấp Đế đỉnh phong lần lượt giới thiệu từng người, Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Thật sự không dám giấu, bổn tọa đến chỗ các ngươi là để trốn tránh một kẻ thù vô cùng mạnh, kẻ thù đó của ta là người đã vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Cho nên nếu bị hắn truy đuổi đến chỗ các ngươi, ta chết hay không thì không biết, còn các ngươi thì chết chắc rồi. - Vô hạn đến gần Đại Viên Mãn? Sắc mặt đám người Quan Dương thay đổi rõ rệt, cấp Đế thì sẽ không nói kiểu đó, chỉ có Thánh Hoàng mới có thể nói kiểu đó thôi. Kẻ thù của Lục Ly mạnh như thế, sớm muộn cũng sẽ tìm được nơi này, đến lúc đó biết bọn họ a tòng với Lục Ly, bọn họ còn có thể sống được sao? - Các ngươi cũng không cần phải lo lắng! Lục Ly xua tay, sau đó cả người lóe lên, thân thể biến hóa mau chóng, biến thành ngoại hình giống như đám người Quan Dương, giống Quan Dương y như đúc. Hơn nữa khí tức và cảnh giới cũng đều giống nhau, nếu không phải Quan Dương đang ở đây, thì e rằng mấy huynh đệ kia cũng sẽ nhận lầm. - Ha ha! Lục Ly mỉm cười rồi lại biển sang một hình dạng khác, là bộ dạng của Hùng tộc, hắn nói: - Lần này các ngươi yên tâm rồi chứ? Kẻ thù đó muốn truy tìm tung tích của ta rất là khó. Mười năm ta sẽ đổi một nơi khác, ta đã lẩn trốn mấy trăm năm rồi, hắn vẫn chưa tìm được ta, cho nên chỉ cần các ngươi giúp ta, hắn sẽ không tìm được ta.
Chương 4159 Luyện hóa Thiên Tủy Đan
- Đúng là thần kỳ. Đám cấp Đế Quan Dương trong lòng đều nơm nớp lo lắng, lúc này cũng đã yên tâm đi nhiều. Quan Dương chắp tay nói: - Xin hỏi đại nhân cần bọn ta làm những việc gì? - Rất đơn giản! Trên tay Lục Ly xuất hiện một bức họa tượng, đó là của Hoang tộc, Lục Ly nói: - Các ngươi mua chuộc một số lính trinh sát, giám sát cả Thanh Hổ Giới này, nếu phát hiện có cường giả của tộc này vào trong thì lập tức báo cáo lên đây. - Cái này thì dễ! Quan Dương gật đầu, chiếc nhẫn của Lục Ly sáng lên, vô số thần dược xuất hiện bên ngoài, ít nhất có hơn trăm vạn cây. Những thần dược này đều là thần dược trong Ung Hoàng Kích, có giá trị liên thành. - Đại nhân, ngươi đây là? Ánh mắt đám người Quan Dương bắt đầu nóng rực, số thần dược này bọn họ rất khó thu hoạch được, cần tốn rất nhiều thời gian, thậm chí là phải mạo hiểm. - Những thứ này là cho các ngươi! Lục Ly nhẹ nhàng nói: - Các ngươi phải mua chuộc trinh sát, cần có thiên thạch, các ngươi đi bán đổi lấy tiền cũng đủ rồi. Làm xong việc, mười năm sau trước khi ta rời khỏi đây sẽ cho các ngươi một ít. - Đa tạ đại nhân! Đám người Quan Dương lập tức mừng rỡ, bái tạ liên hồi. Bọn họ cứ tưởng Lục Ly muốn cướp đoạt Tần Vân Sơn, muốn bọn họ đầu hàng khuất phục làm nô lệ, nào ngờ Lục Ly không những không làm vậy, ngược lại còn ban tặng cho bọn họ nhiều thần dược như thế, đúng là quá trái ngược rồi, khiến bọn họ cứ cảm như từ địa ngục bay thẳng đến thiên đường. - Đi đi! Lục Ly hài lòng vẫy vẫy tay, vừa đấm vừa xoa mới là chiêu cải quản tốt cấp dưới. Có mười ba cấp Đế này quan sát giúp hắn, hắn có thể an tâm ở đây tu luyện ẩn dật mười năm rồi. Những chuyện mà Lục Ly lo lắng vốn không xảy ra, cường giả Hoang tộc chưa từng xuất hiện, đám người Quan Dương tốn thời gian nửa năm, mua chuộc mấy ngàn người, ở mỗi thành trì đều có ám tiêu. Một là kiểm tra xem có cường giả Hoang tộc qua đây không, ngoài ra còn giám sát cả Thanh Hổ Giới này, một khi có chuyện lớn xảy ra thì sẽ lập tức báo cáo về. Lục Ly bố trí lại một lượt cả Tần Vân Sơn này, đương nhiên chủ yếu là do Huyết Linh Nhi làm, thần văn ở đây cũng được tăng cường thêm mấy cái, còn là loại thần văn vô cùng lợi hại, chủ yếu là các thần văn ngăn cản khí tức, phòng ngự. Ngoài ra Lục Ly còn đào một thông đạo dưới chân núi, dẫn xuống đất ngầm, đồng thời bố trí luôn mấy cái thần văn, để bất cứ lúc nào cũng trong thế sẵn sàng đào tẩu. Lỡ như thần văn bên trên bị người ta động vào, thì hắn sẽ lập tức chạy thoát. Trong nửa năm trời yên biển lặng, nhưng Thanh Hổ Giới rất là náo nhiệt, thỉnh thoải có Lão Ma trước đây chiến đấu, có di tích bị phát hiện, có bảo vật hiện thế, v.v Lục Ly không có hứng thú những thứ này, thánh binh đẳng cấp hắn đều có cả rồi, trong tay còn có một cây Ung Hoàng Kích, uy lực vô biên. Chân ý của hắn không mạnh, có thần binh lợi khí cảm giác cũng chẳng có ý nghĩa gì mấy, cây Ung Hoàng Kích này cũng không tệ, nó có năng lực về không gian và thời gian, tám cấp Đế trước đây cũng nhìn thấy uy lực tấn công của nó rồi. Lục Ly dường như không tu luyện, mà đang sắp xếp lại những thu hoạch trong khoảng thời gian gần đây, đồng thời xem thử con đường tiếp theo nên đi như thế nào. Không những con đường hắn phải đi, mà còn con đường tu luyện nữa. Vẫn còn một giọt Tử Thần Dịch, chất lỏng kịch độc còn hai giọt, những thứ này đều là dùng để bảo toàn tính mạng, không phải chiến lực mà hắn có thể sở hữu dài lâu. Năng lượng Thiên Trì đang phục hồi, nhưng muốn hồi phục toàn bộ ít nhất phải đợi mất trăm năm. Cho dù hồi phục toàn bộ cũng chỉ có thể ngưng luyện ra ba, bốn giọt Tử Thần Dịch, nhiêu đây cũng chẳng nhằm nhò gì. Cho nên, nói đến cùng thần dược được luyện thành từ pháp giới chỉ có thể hỗ trợ, hắn phải nghĩ cách nâng cao chiến lực của bản thân, như thế mới có thể không bị người ta truy đuổi giống như một con chó hoang chạy lang thang khắp nơi. - Đúng rồi, Thiên Tủy Đan! Lục Ly nghĩ đến một loại đan dược, năm đó Ly tiểu thư rất muốn có loại đan dược này, sau khi đưa ra một cái giá trên trời nhưng Lục Ly không bán, bây giờ ngay lúc không có việc gì, có thể đem đan dược này ra luyện hóa. Đồng thời lúc luyện hóa đan dược, hắn có thể tu luyện Thần Hành Thuật, đây cũng là bí thuật bảo mật. Lục Ly đưa mắt nhìn về phía Ly tiểu thư đang ở dưới đáy Thiên Trì, đại tiểu thư nũng nịu này đúng là an nhàn, ung dung thong thả tu luyện ở dưới Thiên Trì, chẳng lộ vẻ lo lắng. Lục Ly nhìn lướt qua thân thể mỹ miều nhanh nhẹn của Ly tiểu thư, trong mắt hiện lên một tia nóng rực như thiêu. Đây chính là tiểu thư đẳng cấp của Hoang tộc, Hoang tộc không gả cho người ngoài, nếu hắn hãm hại Ly tiểu thư này, e rằng sẽ sát thương cho vô số nam tử của Vô Hoang Tinh Vực này. Nghĩ một hồi, cuối cùng Lục Ly vẫn cố dằn lại cơn nổi loạn trong lòng, Tử Thần Dịch chỉ còn một giọt, hắn không nỡ lãng phí. Ngoài ra đây còn là hậu bối mà Phù Tổ rất thích, toàn thân là bảo vật, lỡ như đang ẩn giấu thủ đoạn gì thì sao? Chẳng hạn như nàng triệu hồi phân thần của Phù Tổ tới thì sao? Đến lúc đó sao hắn có thể đỡ nỗi? Tội gì, Tần Vân Sơn có rất nhiều thị nữ xinh đẹp, nếu Lục Ly muốn chơi, vẫy tay một cái là tới ngay. Đâu đáng phải đi mạo hiểm, Lục Ly nghĩ, quay về có cơ hội sẽ thả Đại Phật kia ra, để hắn bên cạnh cũng là một quả bom hẹn giờ, không cẩn thận có thể sẽ bị nổ chết. Lục Ly truyền ngôn xuống: “Ly tiểu thư!” Ly tiểu thư mở to đôi mắt xinh đẹp, ngẩng đầu lên nhìn Lục Ly đang đứng trên hồ, truyền âm: “Lại sao nữa?” “Thiên Tủy Đan luyện chế như thế nào?” Lục Ly không hiểu biết nhiều về Thiên Tủy Đan này, lỡ đan dược này không thể luyện hóa trực tiếp thì sao? Cho nên vẫn phải hỏi rõ mới được. “Luyện hóa trực tiếp là được rồi!” Ly tiểu thư lạnh lùng đáp lại, nàng hơi sững sờ dường như nghĩ ra gì đó, nói: - Thiên Tủy Đan dược tính rất mạnh, tốt nhất ngươi nên luyện hóa một số thần dược có thuộc tính âm hàn trước để trung hòa, tránh để không chịu nỗi mà thân thể bị thiêu đốt.
Chương 4160 Luyện hóa Thiên Tủy Đan
- Hiểu rồi, ngươi tiếp tục tu luyện đi! Lục Ly xua tay nói - Tu luyện cho nghiêm túc, qua khoảng thời gian này ta sẽ thả ngươi ra, đừng có mà làm trò ngu ngốc, người chịu thiệt chính là ngươi. - Ngươi sẽ thả ta đi sao? Ly tiểu thư hai mắt sáng lên, đứng dậy truyền âm: “Quân tử nhất ngôn, ngươi đừng có mà nói lời không giữ lời.” “Ta không phải quân tử!” Lục Ly xoay người rời đi, để lại một câu: ""Nhưng ta nói lời sẽ giữ lời, đương nhiên… trước tiên là ngươi phải ngoan ngoãn nghe ta đã."" Lục Ly quay lại thần thụ ngồi xếp bằng, hăn lấy Thiên Tủy Đan ra đặt sang một bên, sau đó thần niệm lướt xem thần dược trong nhẫn không gian, tìm kiếm đan dược có thuộc tính âm hàn. Không lâu sau hắn tìm được một cây thần dược, loại thần dược này có được trong Ung Hoàng Mộ, không gian gần thần dược đều đóng băng, rõ ràng là một cây thần dược có thuộc tính âm hàn rất mạnh. Lục Ly lấy thần dược đó ra để luyện hóa, vừa luyện hóa xong thì bỗng dưng hắn cảm thấy toàn thân như rơi vào trong băng lạnh, máu hắn như muốn đóng băng lại, hắn vội lấy Thiên Tủy Đan ra bắt đầu luyện hóa. Ù. Dương như có một ngọn lửa xuyên vào trong cơ thể Lục Ly, toàn thân Lục Ly trở nên cực kỳ nóng, nếu không phải trước đó có thần dược trung hòa, e là lúc này đã không chịu đựng nỗi. Cơ thể của Lục Ly rất mạnh, kỳ thực không cần dùng loại thần dược này để kháng lại, nhưng chắc chắn sẽ thấy rất khó chịu. Có thần dược thuộc tính âm hàn, Lục Ly sẽ dễ dàng chống lại, cảm thấy hài lòng hơn. Thiên Tủy Đan quả thực rất mạnh, Lục Ly cảm giác thể chất của mình tăng nhanh, cảm giác này đã lâu rồi chưa từng có. Bây giờ cơ thể hắn mạnh như thế, muốn tăng nhanh hơn là rất khó khăn, thần dược thông thường hắn luyện hóa cũng chẳng có cảm giác này. Đan dược này luyện hóa rất chậm, dự là luyện hóa xong cần phải mất ít nhất một tháng, Lục Ly không gấp, bắt đầu ngồi lại tìm hiểu tu luyện Thần Hành Thuật. Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, Thiên Tủy Đan cũng đã luyện hóa xong, Lục Ly cảm thấy cơ thể mình thăng cấp lên rất nhiều. Trước đây cơ thể hắn tương đương cấp Đế hậu kỳ, bây giờ chắc có thể tương đương với cấp Đế đỉnh phong rôi. Nếu giải phóng Thần Long Biến Bác Long Thuật, chắc có thể tương đương với cấp Thánh sơ kỳ. Nếu luyện hóa Tử Thần Dịch thì có thể là cấp Thánh trung kỳ rồi. - Không tệ! Lục Ly gật đầu, một viên Thiên Tủy Đan lại có thể thăng cấp nhiều như thế? Nếu có thể luyện hóa thêm một chút, có phải cơ thể sẽ tăng cấp rất nhanh không? Lục Ly truyền âm cho Ly tiểu thư, người đó rất là phiền não, nàng đang trong quá trình tu luyện, nhưng lại bị Lục Ly làm phiền hết lần này tới lần khác không bực sao được? Nhưng nàng cũng rất biết thức thời, không dám nói gì, nghiêm túc trả lời câu hỏi của Lục Ly. Điều khiến Lục Ly thất vọng là Thiên Tủy Đan này đã thất truyền rất nhiều năm, chí ít Thiên Hoang Tinh Vực không có loại này. Thiên Loạn Tinh Vực có hay không thì từ lâu đã không còn biết đến nữa, hiệu quả luyện hóa viên Thiên Tủy Đan đầu tiên là tốt nhất, những viên tiếp theo hiệu quả không ngừng giảm xuống, kỳ thực không chỉ có Thiên Tủy Đan, mà bất cứ thần dược thần đan nào cũng vậy, mới đầu thì hiệu quả luyện hóa là tốt nhất, sau đó hiệu quả giảm đi đáng kể. “Thực ra…” Ly tiểu thư trầm ngâm một hồi rồi nói: “Luyện thể không vốn không phải là con đường tốt, đặc biệt ngươi còn là nhân tộc, không có thiên phú, cho nên luyện thể sẽ đặc biệt gian nan. Nếu ngươi thật sự muốn luyện hóa, ta kiến nghị ngươi thà đi vào những nơi đáng sợ ghê rợn mượn thiên địa chi lực luyện thể còn hơn là đi tìm kiếm thần dược.” Lục Ly khẽ gật đầu, Ly tiểu thư không có gạt hắn đi vào những nơi nguy hiểm, nàng nói đều rất có lý. Thiên địa thần dược đẳng cấp nhiều như thế, một khi xuất hiện cơ hội đều bi các phương thế lực tranh đoạt, Lục Ly không có thiên thạch cũng không có thực lực, dựa vào đâu mà cạnh tranh với các thế lực lớn đó chứ? Trong thiên địa này có một số địa hình kỳ lạ, trong những địa hình này có rất nhiều năng lượng khủng khiếp do thiên địa chi lực ngưng tụ mà thành. Phổ biến nhất chính là hỏa diệm, chính là nói trong tam trọng thiên này có rất nhiều nơi có hỏa diệm, chẳng hạn như Chúc Viêm Đảo. Có những nơi có lốc xoáy rất khủng khiếp, có những nói thì có sấm sét, có những nơi thì có hỏa diệm, có những nơi có hàn băng, còn một số nơi có năng lực hắc ám rất mạnh mẽ nữa… Bất kể là năng lượng nào cũng đều gây tổn thương cho võ giả. Gây hại đồng thời cũng sẽ giúp võ giả kích hoạt tiềm năng vô hạn, cơ thể có thể thăng cấp rất nhanh, trước tiên là ngươi có thể chịu đựng được uy năng khủng khiếp của nó. Thiên địa thần dược quý rất hiếm có, chẳng hạn như một số thần dược phải cần mấy ngàn năm mấy vạn năm mới có thể trưởng thành. Một số thần dược còn chưa trưởng thành đã bị con người hái đi, võ giả nhiều như thế, lượng thần dược cần rất là lớn, thần dược cao cấp đều sẽ bị chí cường giả, hoặc các đại thế lực độc chiếm. Ngoài ra, thần dược đều có tính kháng, giống như võ giả đi luyện thể, thân thể sẽ tự động điều chỉnh. Thân dược luyện hóa càng nhiều, thân thể của võ giả đương nhiên sẽ sản sinh tính kháng. Thần dược thông thường dù Lục Ly có luyện hóa nhiều hơn đi nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì, kiến nghị đó của Ly tiểu thư là đúng. Nếu Lục Ly muốn đi con đường từ nhục thân trở thành thánh, thế thì phải đi đến những nơi nguy hiểm hơn để tu luyện, dựa vào thiên địa chi lực mà tôi thể. “Để đám người Quan Dương đi thu thập một số tư liệu đi.” Lục Ly lắc đầu, tiếp tục bế quan tìm hiểu Thần Hành Thuật, đồng thời hắn cũng lấy một số thần dược luyện thể ra, còn có một số thần dược bổ dưỡng linh hồn. Có ít còn hơn không có, luyện hóa một số thần dược vẫn tốt. Tốc độ tu luyện dưới thần thụ quá nhanh, Thần Hành Thuật cũng không phải là quá khó, chỉ là một loại bí thuật làm tiêu hao nguyên khí của võ giả, trong thời gian ngắn nâng cao năng lực của võ giả.