Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4126 Bí quá hóa liều
Nếu người vượt ải đi vào, lấy được ba món bảo vật Ung Hoàng Kích rồi truyền tống ra ngoài thì sẽ không sao. Còn nếu tham lam muốn tìm thêm bảo vật, tiến vào hành lang này chính là đi vào cõi chết, vĩnh viễn không thể bước ra ngoài. Nếu dựa vào hắn và Huyết Linh Nhi thì không thể ra ngoài, cách duy nhất chính là để người thủ mộ đưa hắn ra ngoài. Làm sao để người thủ mộ đưa hắn ra ngoài? Lục Ly đã nghĩ đến một cách, đó chính là phá hủy thần văn ở đây, để thần văn trong này loạn hết. Trước khi chết chắc chắn Ung Hoàng đã giao ước với người thủ mộ, chính là không được đụng chạm vào một vài giới hạn, không thể phá vỡ một vài nguyên tắc. Ví dụ như không được làm loạn thần văn ở nơi này, hơn nữa người thủ mộ không thể lợi dụng thần văn giết chết võ giả tiến vào. Những điều này hẳn là giới hạn, bằng không nếu người thủ mộ làm loạn thì vào bao nhiêu người sẽ chết bấy nhiêu người. Đương nhiên... Nếu Huyết Linh Nhi làm loạn thần văn ở đây, vẫn có khả năng người thủ mộ sẽ giết chết hắn và Huyết Linh Nhi, cũng có thể Ung Hoàng chưa chắc đã lập ra quy định này. Tuy nhiên Lục Ly vẫn muốn thử một lần, đây cũng chính là đường ra duy nhất của hắn. Những chuyện này đều chỉ là phán đoán của Lục Ly, có được hay không thì hắn không biết. Hắn hiện giờ không còn đường ra, chỉ có thể mạo hiểm một phen. Trước tiên Lục Ly truyền hết quy luật luật động đã cảm ứng được cho Huyết Linh Nhi, còn Huyết Linh Nhi bắt đầu suy nghĩ nghiên cứu. Lúc trước Huyết Linh Nhi đã biết cách khống chế thần văn bằng luật động, nhưng vẫn chưa từng dùng qua, lần này nàng muốn thử xem sao. ... Giờ khắc này ở trong đại điện rất náo nhiệt, bởi vì Ly tiểu thư đã ra tay! Rốt cuộc Ly tiểu thư vẫn không nhịn được, chuẩn bị đi lấy Ung Hoàng Kích. Binh khí này quá nổi danh, lấy được thần bình này thì uy danh của nàng sẽ vang vọng khắp Thiên Hoang Tinh Vực. Tuy rằng trước nay nàng vẫn rất nổi danh, nhưng đó danh tiếng nhờ dựa vào Hoang tộc. Hiện giờ nàng chuẩn bị tự mình giành lấy danh thơm, muốn chứng minh bản thân một phen. Nàng đi tới đài cao, tất cả Thánh Hoàng đều vây bên dưới đài cao, Thánh Hoàng phía trên đều lui xuống, chờ đợi Ly tiểu thư xử trí Cẩu An thế nào. Ly tiểu thư lên trên rất nhanh, lúc này đã leo tới bậc đá thứ mười ba, còn Cẩu An vẫn ở bậc đá thứ mười bảy chưa dám đi lên. Mấy ngày nay hắn đã đi lên một lần, muốn liều chết xông lên. Kết quả thất bại, suýt nữa hắn đã chết ở trên đó. Lúc này Cẩu An đang chữa thương ở bậc thứ mười bảy. Tuy rằng thương thế đã khôi phục chút ít, có điều trong lòng hắn đã rất tuyệt vọng, không biết nên làm thế nào. Bên dưới là Ly tiểu thư đang nhích lên từng bước, cho dù Cẩu An đang nhắm hai mắt nhưng vẫn cảm nhận rất rõ ràng. Trong lòng hắn đang đấu tranh kịch liệt, do dự xem có nên động thủ với Ly tiểu thư hay không. “Ngao Việt, làm sao bây giờ?” Ngao Khí ở một góc cũng hơi xoắn xuýt, hắn truyền âm cho Ngao Việt nói: “Nếu như Ly tiểu thư lấy được Ung Hoàng Kích thì lần này chúng ta vào đây thành công toi. Phỏng chừng tên nhân tộc rác rưởi đã cao chạy xa bay, lúc trở về biết khai báo với Đỉnh Hoàng thế nào.” “Không cần gấp, cứ chờ xem sao!” Ngao Việt khẽ thở dài, truyền âm nói: “Rất có thể Cẩu An sẽ bí quá hóa liều, cho nên chúng ta vẫn còn có cơ hội. Ta cũng hiểu chút ít về Cẩu An, chỉ cần Cẩu An ra tay thì Ly tiểu thư sẽ không lên được, hiểu không?” “Cẩu An sẽ ra tay? Lá gan hắn cũng hơi lớn đấy?” Ngao Khí hơi khiếp sợ, hắn mở mắt nhìn Cẩu An chằm chằm, chờ đợi thế cuộc chuyển biến. Những Thánh Hoàng còn lại cũng đang chờ đợi, hai Thánh Hoàng của Hoang tộc lại càng căng thẳng hơn, chỉ sợ Ly tiểu thư thiếu mất một sợi lông tơ. Bậc mười lăm, bậc mười sáu! Vào thời khắc này Cẩu An đột nhiên mở mắt, sau đó vung bàn tay lớn, từng đại thủ chưởng cực lớn được ngưng tụ, đập mạnh xuống Ly tiểu thư. Cẩu An bí quá hóa liều rồi! Cẩu An đã nghĩ, nếu Ly tiểu thư lên được đây thì chắc chắn sẽ tìm cách ép hắn xuống, bằng không sao Ly tiểu thư có thể lên được bậc mười tám? Sao có thể lấy được Ung Hoàng Kích. Còn hắn một khi rơi xuống sẽ có khả năng bị cường giả bên dưới phanh thây. Đằng nào cũng chết, hắn đây còn kiêng dè chuyện gì? Cùng lắm chỉ bị Hoang tộc truy sát mà thôi. Chỉ cần hắn lấy được Ung Hoàng Kích, sau đó chạy ra ngoài một cách thuận lợi, hắn sẽ nghĩ cách trốn ra khỏi Thiên Hoang Tinh Vực, đi tới những tinh vực khác. - Thật gan lỳ! Hai Thánh Hoàng của Hoang tộc nhất thời giận tím mặt, một Thánh Hoàng thét lên: - Cẩu An, ngươi dám động thủ với tiểu thư tộc chúng ta, sau này Hoang tộc chúng ta sẽ truy sát ngươi đến chết. Rầm rầm rầm! Ly tiểu thư bị công kích liên tục, không thể ổn định được cơ thể, một chốc đã lăn xuống bậc đá mười lăm. May mắn nàng có phòng ngự mạnh mẽ nên chưa bị thương, chỉ hơi xây xát mặt mũi. - Ha ha ha! Cẩu An ở bên trên cười phá lên, nói rằng: - Hoang tộc các ngươi thật ngang ngược, chỉ các ngươi được phép đánh người khác, lại không cho phép người khác đánh các ngươi? Hôm nay Cẩu An ta sẽ ra tay, dù sao ta cũng bị Thiên Cẩu tộc trục xuất, là một kẻ cô độc, còn sợ cái gì chứ? Ly tiểu thư đúng không? Ta khuyên ngươi không nên tới, bằng không lỡ chết cũng đừng trách ta. Cẩu An đã bất chấp tất cả, hắn không bận tâm điều gì, chỉ cần Ly tiểu thư dám tiến lên, hắn sẽ dám đánh xuống, đánh chết cũng không sao. Bản thân hắn động thủ với Ly tiểu thư chính là khiêu khích Phu Tổ. Hoang tộc sẽ không bỏ qua cho hắn, vậy thì giết chết với không giết chết Ly tiểu thư có gì khác nhau. Ly tiểu thư nổi giận, tóc mai ngổn ngang khiến nàng rất mất mặt. Trong mắt nàng hiện lên sát ý nhàn nhạt, tiếp tục bò lên trên. Trên tay xuất hiện một chiếc gương, còn có một thanh tiểu kiếm màu đỏ. Kiếm này đương nhiên là thánh binh, hơn nữa còn là thánh binh do Phu Tổ tự mình tế luyện. Bề mặt có khắc pháp tắc chân ý, tuy rằng không phải là thánh binh đỉnh cấp, những vẫn không tính là kém.
Chương 4127 Cẩu An chết
Khóe miệng Cẩu An lộ ra nụ cười đùa cợt. Ly tiểu thư khắp người đều là bảo vật thì đã sao, chẳng qua đột phá Thánh Hoàng chưa lâu, hơn nữa không có quá nhiều kinh nghiệm thực chiến, trong mắt hắn không khác gì đám trẻ ranh cầm thần binh, Vụt! Khi Ly tiểu thư lên được bậc đá mười sáu, Cẩu An liền ra tay. Hai tay hắn lóe sáng liên tục, vô số chỉ phong vụt qua hóa thành giao long bay đầy trời, vọt về phía Ly tiểu thư. Ly tiểu thư không kịp ứng phó, trên người nàng trúng rất nhiều chỉ phong, cánh tay đau đớn. Thánh binh màu đỏ cùng gương trong tay cũng không nắm được, một lát đã bị đánh bay ra ngoài. Rầm rầm rầm! Sau đó Cẩu An phóng thích đại thủ ấn, dễ dàng khiến Ly tiểu thư chấn động đến mức lăn xuống dưới... Lần này Ly tiểu thư vẫn chưa bị thương, có điều càng thêm chật vật, sắc mặt nàng càng thêm khó coi. Từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng chịu ấm ức, lần này khiến nàng mất mặt trước nhiều cường giả như vậy, nàng thẹn đến mức đã muốn tự sát. Có điều nàng vẫn rất thông minh, tuy rằng trong lòng tràn ngập sát ý nhưng vẫn chưa lỗ mãng mà lại trở nên trầm tư. Nàng đã không leo lên được thì phải nghĩ cách, bằng không lên lần nào sẽ bị đánh xuống lần ấy. Nàng suy nghĩ trong một nén nhang, lúc này mới trở về bên dưới bậc đá, thu tấm gương cùng thanh tiểu kiếm lại, sau đó chậm rãi bò lên trên. Lần này nàng dừng lại ở bậc đá thứ mười lăm thì bắt đầu thả ra một loại bí thuật. Trên người nàng tỏa ra sương mù nồng đậm màu hồng phấn, sau đó sương mù lan dến, thoáng chốc đã bao phủ mấy bậc đá xung quanh. - Khói độc? Con mắt Cẩu An trở nên lạnh lẽo, cảm ứng một hồi liền thả đại thủ chưởng, định bụng đánh tan đám sương màu hồng phấn kia. Hắn phóng thích vài đại thủ ấn mà không thể đánh tan đám sương này. Có cảm giác thứ kia không phải sương mù, mà là một loại ảo ác? - Ảo cảnh? Cẩu An đột nhiên bừng tỉnh, đây không phải sương mù mà là một loại ảo cảnh. Hắn quét thần niệm tới, quả nhiên phát hiện Ly tiểu thư đã biến mất. Trong lòng hắn căng thẳng, bắn ra từng luồng chỉ phong như những giao long bay lượn bốn phía. Hắn thả chỉ phong không phải để công kích, mà là thăm dò vị trí của Ly tiểu thư. - A... Đám Thánh Hoàng bên dưới đều kinh ngạc, bởi vì lúc này bọn hắn phát hiện từ bậc đá thứ mười bốn đến bậc đá thứ mười tám đã bị sương mù hồng phấn bao phủ. Bọn hắn quét thần niệm tới cũng không thăm dò được, không thể nào nhìn thấu tình hình bên trong. “Nguy rồi!” Ngao Việt lại hô lên. “Cẩu An chắc chắn sẽ thua, đây là một loại bí thuật do Phu Tổ nghĩ ra, gọi là Hốt Luân Thiên Trận. Không ngờ Ly tiểu thư đã tu luyện thành công. Trong thời gian ngắn Cẩu An chắc chắn không thể nào phá được pháp trận này.” “Đây là huyễn trận sao?” Ngao Khí cũng không thèm vào mắt, nói rằng: “Huyễn trận thì lo lắng cái gì? Ly tiểu thư có sức phòng ngự rất mạnh, có điều sức chiến đấu vẫn thua kém chút ít. Nàng lên tới bậc thứ mười bảy thì Cẩu An chắc chắn sẽ cảm ứng được, đến khi ấy ung dung đẩy xuống.” “Ngươi sai rồi!” Ngao Việt lắc đầu nói: “Ngươi nên nhớ một chuyện, nên nhớ thiên phú thần thông của Hoang tộc!” “Ực...” Ngao Khí hơi run rẩy, sau đó vẻ mặt trở nên cay đắng. Thiên phú thần thông của Hoang tộc quả thực rất lợi hại, e rằng Cẩu An không thể chống cự. Ly tiểu thư bên trên đã leo lên bậc thứ mười sáu, tuy rằng phía trên có vô số chỉ phong bay lượn nhưng nàng vẫn không để tâm. Nàng nhanh chóng bò lên trên, bò đến bậc thứ mười bảy, kí hiệu hình thoi ở mi tâm nàng lóe sáng, một luồng ánh sáng vô hình đi vào trong cơ thể Cẩu An. Vào khoảnh khắc này tinh thần Cẩu An bỗng thấy hoảng hốt, tựa như có cảm giác thời gian hỗn loạn, hắn cảm thấy lại trở về tình cảnh ban đầy, một luồng sương mù hồng nhạt phủ tới. Vụt! Tiểu kiếm màu đỏ trong tay Ly tiểu thư bay ra ngoài, ở giữa không trung biến thành một cự long màu lửa, mang theo khí thế chấn thiên gào thét phóng về phía Cẩu An. Cẩu An cảm thấy thời gian loạn lạc trong một hơi thở, đợi đến khi tỉnh lại thì hỏa long kia đã lao vào người hắn. Trong lòng hắn chấn động, muốn phản ứng lại nhưng hỏa long đã đâm vào người hắn. Rầm! Một luồng lực cực lớn truyền tới khiến cơ thể hắn đau đớn, tiếp theo cả người đều bay lên, một lát đã bay xuống bên dưới đài cao. Trong lòng Cẩu An lo lắng, đồng thời cũng cực kỳ kinh hoảng. Bên dưới là một đám Thánh Hoàng, hắn lại như con dê con rơi vào miệng bầy sói. “Thiên phú thần thông của Hoang tộc!” Hắn âm thầm ảo não, vốn tưởng rằng Ly tiểu thư vừa mới đột phá Thánh Hoàng chưa được bao lâu, thiên phú thần thông sẽ không ảnh hưởng tới hắn. Không ngờ rằng vẫn ảnh hướng tới hắn trong một hơi thở, chỉ là một hơi thở nhưng đủ để đoạt mạng. Thiên phú thần thông của Hoang tộc chính là thiên phú thần thông mạnh nhất Thiên Hoang Tinh Vực. Thiên phú thần thông của bọn họ bẩm sinh đã bao quát chân ý thời gian, có thể khiến kẻ địch cảm thấy thời gian hỗn loạn, không nắm bắt được tình hình. Cường giả giao chiến với nhau, chỉ cần thời gian một hơi thở cũng đủ để phân định sinh tử, cho nên Hoang tộc mới mạnh như vậy, mới có thể trở thành bá chủ của Thiên Hoang Tinh Vực. Vụt! Cẩu An còn chưa bay xuống đất, trên người hắn đã sáng lên những vệt sáng chói mắt, tiếp đó khí thế trên người hắn tăng vột, hai tay liên tục vung vẩy kéo theo chỉ phong bay đầy trời, phóng xuống đầu mười mấy Thánh Hoàng như những ánh kiếm. Cẩu An tăng vọt khí thế, đương nhiên lực công kích cũng tăng vọt. Những chỉ phong kia mang theo hơi thở trí mạng, đám Thánh Hoàng vội vã lùi về sau, e sợ sẽ bị bắn trúng. Cơ thể Cẩu An vẽ ra một vòng cung ở ngay giữa không trung, phóng tới tế đàn truyền tống bằng tốc độ nhanh nhất. Nếu không thể lấy được Ung Hoàng Kích thì Cẩu An đương nhiên phải bảo vệ tính mạng, trước tiên cứ chạy đã rồi tính tiếp. - Hắn một bỏ chạy! Đám Thánh Hoàng bên kia lần lượt bừng tỉnh, nhưng tốc độ của Cẩu An quá nhanh, thoáng chốc đã vọt tới bên kia tế đàn. Hắn mau chóng mở tế đàn, vẫn không quên quay đầu cười khinh bỉ: - Ha ha, muốn giết ta? Nằm mơ đi!
Chương 4128 Vịt đã nấu chín
Nét cười của hắn vẫn chưa hoàn toàn nhếch lên hết, đáng tiếc không lâu sau đã đông cứng. Bởi vì hắn phát hiện tế đàn truyền tống ở đây đã bị phong ấn. Thánh Hoàng xung quanh cũng ngẩn người, sau đó cả lũ cười phá lên. Trong mắt đám Thánh Hoàng toàn là vẻ nực cười, một Thánh Hoàng cười nói: - Cẩu An, sao không cười nữa? Cười tiếp đi, ha ha ha ha! - Lão Cẩu! Một Thánh Hoàng khác bật cười nói: - Mau trốn tiếp đi! Mau càn rỡ tiếp đi! Mau công kích tiếp đi! Đừng có ngừng! Vụt vụt vụt! Mười mấy Thánh Hoàng vây chặt lấy Cẩu An. Sắc mặt Cẩu An trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt cũng hiện lên sự sợ hãi. Thiên Cẩu tộc Ác Ma hiểu cách truy tung, cũng am hiểu cách đào tẩu, có điều trong hoàn cảnh thế này thì hắn trốn thế nào? “Truyền tống tế đàn sao lại bị phong ấn? Chẳng lẽ là tên nhân loại cặn bã kia?” Cẩu An nghĩ tới một vấn đề, sau đó thoáng chốc đã bừng tỉnh. Nếu Lục Ly truyền tống từ nơi này ra ngoài thì sao hắn có thời gian để phong ấn tế đàn? Nếu không phải Lục Ly phong ấn thì có nghĩa là phong ấn nơi này vẫn luôn tồn tại, vậy Lục Ly đã đi đâu? “Hành lang?” Cẩu An tỉnh ngộ, cơ thể hắn đột nhiên phóng lên trời, trở nên trong suốt hoàn toàn, hóa thành một luồng thanh phong định bay tới hành lang. Vụt! Trên trời bỗng sáng lên một bức tường không khí màu tím, Cẩu An đâm phải bức tường không khí màu tím này, một Thánh Hoàng cười há há đáp lại: - Còn muốn trốn? Ngươi nằm mơ đi!” Ầm ầm ầm! Toàn bộ đám Thánh Hoàng xung quanh đều hành động, bắt đầu công kích Cẩu An điên cuồng. Tốc độ của Cẩu An rất biến thái, tả xung hữu đột, né tránh không ngừng. Có điều bất luận hắn né tránh thế nào thì Thánh Hoàng ở xung quanh rất nhiều, chẳng bao lâu đã bị đánh trúng. “Ngao Việt, chúng ta làm sao bây giờ?” Ngao Khí cuồng lên, nếu Cẩu An chết thì Thánh Hoàng của Lưỡng Nghi Giới sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối, cơ hội lấy được Ung Hoàng Kích của bọn hắn cơ hồ bằng không. “Còn có thể thế nào?” Ngao Việt bất đắc dĩ thở dài: “Chúng ta là đối thủ của mười mấy Thánh Hoàng sao? Lần này đành chịu, yên lặng chờ xem thế nào, không nên xông vào.” Ầm! Cẩu An bên kia chịu phải mấy chục lần công kích đã hoàn toàn không thể chống cứ, bị một Thánh Hoàng đánh một đòn nghiêm trọng, đầu nổ tung, chết trong nháy mặt. Cẩu An đã chết, tất cả những nhân tố không ổn định cũng đã biến mất, nội tâm Ly tiểu thư bên trên kia bình tĩnh, Ung Hoàng Kích này xem như lấy được rồi. Hai cường giả của Hoang tộc cùng lộ ra vẻ mặt vui mừng, ba bảo vật đều đã lấy được, lần này xem như đã hoàn toàn toàn vẹn rồi. Ly tiểu thư ngược lại không trực tiếp xông lên, nàng ta ngồi xếp bằng, chuẩn bị nghỉ ngơi chữa thương khoảng thời gian ngắn trước, để trạng thái của bản thân đạt tới đỉnh phong, như vậy tiếp tục mới không gặp phải chuyện gì bất trắc. Cẩu An đã chết, thấy đám người Ngao Việt cũng rất thành thật, cho nên Ly tiểu thư không nóng nảy, nhưng bên dưới kia còn có hai cường giả Hoang tộc đang nhìn chằm chằm đây, còn có lật trời được sao? Thời gian nhanh chóng trôi qua, bỗng nhiên trong đại điện xuất hiện dị biến, chấn động kịch liệt, sau đó thần văn trên vách tường bắt đầu nhấp nháy không ngừng, tiếp theo đó không ngờ rằng xuất hiện làn sương dày đặc. - Tình huống gì đây? Một đám Thánh Hoàng kinh hãi, vì sao thần văn vô duyên vô cớ nhấp nháy? Hơn nữa còn xuất hiện sương mù? Làn sương mù này có phải độc không? Mọi người cảm ứng một chút, xác định làn sương mù không có độc rồi mới hơi an tâm đôi chút. - Thật kỳ lạ! Mắt của Ngao Khí hơi lộ vẻ kinh ngạc, tạo nghệ của hắn ở phương diện thần văn rất sâu, khi nãy hắn cảm ứng một chút, phát hiện thần văn trong đại điện này giống như biến động, chỉ hơi di chuyển, sau đó bình an tĩnh lại. Cảm giác này không thích hợp chút nào, thần văn nơi này trông có vẻ rất ổn định, tại sao lại xuất hiện loại tình huống này? Tất cả mọi người trong đại điện khi nãy đều không hề di chuyển, cũng không có ai đụng tới thần văn cả. - Cửa ra này hình như bị phong ấn rồi, chúng ta giải phong ấn trước đi! Một Thánh Hoàng bỗng nhiên hiểu ra, thần văn trong đại điện này cường đại như vậy, đừng để xảy ra vấn đề đấy. Trước tiên nên chuẩn bị tốt đường ra, có thể chạy đi bất cứ lúc nào. Một Thánh Hoàng tinh thông thần văn đi tới, dò xét thử rồi nói: - Thần văn này rất cường đại, chắc hẳn cần thời gian hai ba ngày để phá giải, trong khoảng thời gian hai ba ngày này mọi người tuyệt đối không được đụng chạm bất cứ thần văn gì, ta cảm thấy khi nãy thần văn có chút không bình thường. Tất cả cường giả đều cảm thấy không bình thường, bởi vì thần văn chỉ lóe lên một cái rồi không còn gì nữa, khi nãy không ai đụng tới thần văn, cảm thấy thật sự quỷ dị. Ly tiểu thư đang bế quan, cho nên không biết tình huống bên ngoài xảy ra như thế nào, hai Hoang tộc nguyên lão cũng không đánh thứ nàng ta. Ly tiểu thư đợi chút nữa là đi lên tầng mười tám, nếu như trạng thái không đạt tới đỉnh cao nhất, đợi lát nữa có thể sẽ gặp chuyện bất trắc. Vù! Vù! Giây lát sau, đại điện một lần nữa chấn động, thần văn lại lóe lên, nhưng chỉ trong thoáng chốc đã lại không có bất cứ động tĩnh gì nữa. - Tình huống gì vậy? - Gặp quỷ sao? - Là ai chạm tới thần văn rồi? Một đám Thánh Hoàng xù lông toàn thân, cảm thấy nơi này giống như quỷ nháo, bản thân ở ngay trong mộ địa, thần văn vẫn còn nhấp nháy, đây là một đám Thánh Hoàng đấy, nếu là một đám võ giả nhỏ thì sợ là chân cũng đã bị dọa mềm nhũn rồi. Điều này đương nhiên không phải quỷ nháo, mà nguyên nhân do Huyết Linh Nhi. Lục Ly để Huyết Linh Nhi phóng thích luật động, tùy ý khống chế thần văn trong Ung Hoàng Mộ, không ngờ thật sự thành công. Nàng không hiểu ý những luật động này, cho dù thế nào vẫn tùy ý khống chế, dưới sự khống chế của nó, thần văn rất nhiều nơi cũng bắt đầu phát động, có một số thần văn trong đại điện phóng ra công kích khủng bố khiến cả đại điện đều bị hư hại. - Rầm! Rầm! Rầm! - Vù! Vù! Vù! - Cạch! Cạch!
Chương 4129 Vịt đã nấu chín
Nếu như giờ phút này có ai có thể dò xét được cả Ung Hoàng Mộ thì người đó sẽ phát hiện trong vô số đại điện lúc này, thần văn của vô số nơi đều bị khởi động, hơn nữa còn là loại được phóng thích, một số đồ vật bên trong Ung Hoàng Mộ đều đã bị đánh nát, vô cùng loạn. ""Chủ nhân, đã có rất nhiều thần văn được khởi động rồi, còn muốn tiếp tục không?"" Huyết Linh Nhi làm loạn một hồi, hỏi thăm Lục Ly. Nàng sợ tiếp tục làm loạn nữa, thần văn cả Ung Hoàng Mộ đều sẽ trở nên lộn xộn, đến lúc đó sợ là Ung Hoàng Mộ sẽ sụp đổ, các nàng cũng sẽ chết không có chỗ chôn. Lục Ly ngã ngồi dưới đất, luôn luôn chú ý tới tình huống xung quanh, nếu có chút nào không đúng sẽ lập tức vào bên trong Thánh Sơn. ""Tiếp tục!"" Lục Ly chờ đợi trong giây lát, thấy không có tình huống bất ngờ xảy ra, cắn răng tiếp tục hạ lệnh với Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi tiếp tục khống chế luật động tiếp tục làm loạn thần văn cả Ung Hoàng Mộ, lần này càng có nhiều đại điện loạn hơn, có một số đại điện vậy mà trực tiếp nổ tung... Vù! Vào thời khắc này, một số đạo sóng vô hình lan tới, truyền tới hướng của Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi cảm ứng một chút, lập tức kinh ngạc vui mừng truyền âm cho Lục Ly, nói: ""Chủ nhân, có một đạo ý niệm kỳ lạ từ lòng đất truyền tới, ý của đạo ý niệm là nếu như ta còn tiếp tục làm xằng làm bậy nữa, hắn sẽ giết chúng ta!"" ""Quả nhiên có thủ mộ giả tồn tại, khà khà khà!"" Lục Ly cười ha ha, vô cùng cao hứng. Hắn đứng dậy hưng phấn đi tới đi lui, hắn suy nghĩ một chút, rồi truyền âm nói: ""Huyết Linh Nhi, ngươi truyền ý niệm qua rằng hắn nhất định phải thần phục ta, nếu không ta liền hủy diệt cả cái Ung Hoàng Mộ này."" Lúc này Lục Ly đặc biệt xác nhận một điều, thủ mộ giả kia chắc chắn không dám ra tay giết hắn và Huyết Linh Nhi, nếu không cũng sẽ không truyền ý niệm tới, sẽ trực tiếp ra tay đánh giết bọn họ. Thủ mộ bình thường nếu có quyền hạn kia thì sao có thể nhiều lời với người xông vào mộ được? Càng sẽ không chủ động dâng mình bại lộ như vậy, để người xông vào biết được sự hiện hữu của bản thân. Cho nên Lục Ly xuất ra công phu sư tử ngoạm, nếu như thủ mộ giả kia thần phục thì cả Ung Hoàng Mộ này tương đương với đã nằm trong sự khống chế của hắn, hắn muốn ai chết, thì kẻ đó phải chết. Huyết Linh Nhi rất nhanh truyền tin tới, thủ mộ giả kia từ chối, còn tiếp tục uy hiếp hắn. ""Ha ha ha ha!"" Lục Ly cười ha ha, trong lòng ngày càng an tĩnh hơn, hắn truyền âm nói: ""Ngươi đừng để ý tới hắn, tiếp tục khống chế luật động kích phát thần văn đại loạn, càng loạn càng tốt, nó sẽ cúi đầu thôi!"" ""Rõ!"" Huyết Linh Nhi tiếp tục thông qua luật động khống chế thần văn, nó cụ thể không biết luật thế nào có thể khống chế thần văn làm cái gì, thế nào cũng vẫn làm loạn một trận, làm ra vấn đề rồi nói tiếp. Vù! Vù! Vù! Trong đại điện một lần nữa xảy ra vấn đề, thần văn nhấp nháy, không ngừng có sương mù tuôn ra, còn chấn động kịch liệt, càng quá đáng hơn là hòm quan tài cổ này đều đang rung chuyển, giống như Ung Hoàng muốn leo từ bên trong quan tài ra vậy. - Tiểu thư! Nguyên lão Hoang tộc khẽ biến sắc, bọn họ đã sợ xảy ra chuyện, vội vàng truyền âm cho Ly tiểu thư, nói: - Tiểu thư nhanh tỉnh lại, lấy Ung Hoàng Kích lập tức đi, đại điện này trông có vẻ có thể sẽ gặp phải chuyện bất trắc rồi! - Ngao Khí! Một Thánh Hoàng bỗng nhiên đi tới phía Ngao Khí, chắp tay nói: - Đại điện này có thể sẽ xảy ra vấn đề, tạo nghệ của ngươi ở phương diện thần văn rất mạnh, cùng đi giúp đỡ một chút mở phong ấn này ra đi, như vậy chúng ta có thể đi ra ngoài bất cứ lúc nào, không đến mức xảy ra vấn đề! Ngao Khí nhìn về phía Ngao Việt, hắn khẽ gật đầu, cho dù như thế nào thì đường lui vẫn cần chuẩn bị trước cho thật tốt, xuất hiện bất kỳ vấn đề như vậy, bọn họ ít nhất có thể bảo vệ tính mạng. Ngao Khí rất nhanh đi tới hướng tế đàn, bắt đầu phá giải phong ấn. Bên kia Ly tiểu thư đã tỉnh, sau khi truyền âm một lúc, sắc mặt của nàng hơi thay đổi, ngẫm nghĩ, một lần nữa lấy một cây Thánh Linh Thảo ra luyện hóa. Một canh giờ sau, Ly tiểu thư đứng dậy, nhanh chóng bò tới tầng mười tám, ánh mắt tất cả Thánh Hoàng đều nhìn sang, Ly tiểu thư cắn răng bò lên, một tia sáng trắng lập tức giáng xuống, thân người mềm mại của nàng run lên, sắc mặt hơi trắng bệch. Nhưng nàng không do dự, bò từng bước một về phía trước, vô số cột sáng giáng xuống, dựa vào mặt gương chiến giáp vẫn còn mạnh, Ly tiểu thư thành công bò lên được trên đài cao. ""Tốt!"" Hai Thánh Hoàng Hoang tộc mừng rỡ, trên gương mặt tái nhợt của Ly tiểu thư cũng nở một nụ cười. Mặc dù nàng suy yếu, lần này lại cố chống đỡ không ngất đi, mà là thất tha thất thểu thân người đi tới hướng Ung Hoàng Kích. Vù! Khi Ung Hoàng Kích chỉ còn cách Ly tiểu thư một bước ngắn, một khắc sau sắp cầm được Ung Hoàng Kích trong tay, một cột sáng rực sáng cả đài cao, sau đó Ung Hoàng Kích bỗng nhiên biến mất, biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa... - Biến mất rồi? Ly tiểu thư mở bừng hai mắt, cho rằng bản thân nhìn lầm rồi. Một đám Thánh Hoàng bên dưới cũng mơ hồ mở trừng hai mắt, sau đó đều liếc nhìn nhau một cái, đều đối mặt nhìn nhau. Ung Hoàng Kích này vẫn luôn tốt đẹp, thời gian dài như vậy vẫn luôn đặt ở nơi đó, sau khi Ly tiểu thư đi lên, khi sắp lấy được vậy mà biến mất rồi? Chẳng lẽ Ung Hoàng không định đưa chiến kích của hắn cho người khác, Ung Hoàng cố ý đùa bỡn các nàng sao? Tất cả mọi người không nghĩ ra, Ly tiểu thư thì nhìn quanh tứ phía, sau có có chút nổi giận. Nàng ta trăm cay nghìn đắng đi lên, khi mắt thấy sắp tới tay rồi, con vịt đã chín vậy mà bay mất? Tại sao lại xuất hiện tình huống này? Không ai nghĩ ra được, Ngao Việt và Ngao Khí bên phía phá giải thần văn liếc nhau, Ngao Việt truyền âm hỏi thăm: - Ngao Việt, ngươi cảm thấy thần văn dị thường không? Có thể kiểm tra sâu hơn Ung Hoàng Kích đi đâu không? - Thần văn nơi này vẫn luôn xảy ra dị thường!
Chương 4130 Bay rồi
Ngao Khí lắc đầu, truyền âm nói: - Ta sao có thể cảm nhận được Ung Hoàng Kích đi đâu chứ? Ta cũng không phải thần linh, có thể tính ra được tất cả mọi chuyện. Thần văn nơi này phức tạp huyền diệu như vậy, Ngao Khí nếu như có thể phá giải được, vậy thì Ung Hoàng Kích đã sớm lấy được về tay rồi, cho nên Ngao Việt đã nghĩ nhiều rồi. - Hành lang này là làm cái gì? Rốt cục có người chú ý tới hành lang kia, trước kia vì Ung Hoàng Kích ở đây, cho nên không có ai để ý tới hành lang này, hiện tại Ung Hoàng Kích đột ngột biến mất, đương nhiên có người để ý tới hành lang kia rồi. - Đừng đi vào đó! Một Thánh Hoàng Hoang tộc bỗng nhiên mở miệng nói: - Ta cảm thấy trong hành lang này có nguy hiểm cực lớn, trước đó ta cảm ứng một lượt, có lẽ hành lang này đi vào thì sẽ không thể đi ra được nữa. - À.... Thánh Hoàng kia vốn định đi vào trong thử dò xét, lập tức rụt về, có một số người Hoang tộc có năng lực tránh dữ tìm lành, Hoang tộc nguyên lão kia nếu đã nói như vậy rồi, thì Thánh Hoàng kia sao còn có thể mạo hiểm nữa đây? - Tiểu thư, ngươi xuống trước đi! Một Hoang tộc nguyên lão khác mở miệng nói. Ung Hoàng Kích đã không lấy được thì không lấy được thôi, Hoang tộc cũng không thiếu chút bảo vật ấy, chỉ cần người không xảy ra chuyện gì, còn lại đều là chuyện nhỏ. Ly tiểu thư vòng đi vòng lại hai vòng trên đài cao, sau khi xác định Ung Hoàng Kích biến mất rồi, không biết phải làm thế nào, không nói lời nào mà lạnh mặt ngồi xếp bằng trong góc chữa thương khôi phục. - Một ngày! Ngao Khí bên kia cho ra kết luận chuẩn xác nhất, chỉ cần thời gian một ngày là hắn có thể phá giải phong ấn này, đến lúc đó cả đám cường giả có thể đi ra ngoài rồi. - Ta đi dạo quanh đây chút! Còn có một Thánh Hoàng không kiềm chế được bay vào bên trong hành lang, chớp mắt đã biến mất trong hành lang ấy. Hai Thánh Hoàng còn lại liếc nhau, cũng phóng đi theo hướng hành lang kia. Ung Hoàng Kích biến mất, vậy chắc chắn không phải trong đại điện nơi bọn họ đã đi qua, khẳng định ở trong những đại điện phia sau. Hành lang là con đường duy nhất, nếu như Ung Hoàng Kích ở đại điện phía sau, vậy thì khẳng định là đi từ hành lang vào, nếu không hành lang này tồn tại còn có ý nghĩa gì? Ba Thánh Hoàng phóng đi về phía trước, Thánh Hoàng còn lại có chút dao động, nhiều Thánh Hoàng như vậy cho dù có nguy hiểm thì cũng có thể chống đỡ được, nếu như thật sự nguy hiểm thì có thể rút lui, từ tế đàn này truyền tống ra ngoài. Sự hấp dẫn của Ung Hoàng Kích rất nhanh đã khiến cho hai Thánh Hoàng nữa đi theo, Ngao Việt có chút xao động, hắn và Ngao Khí truyền âm một câu, Ngao Khí ngẫm nghĩ rồi truyền âm nói: “Ngươi đi đi, ta tọa trấn ở đây, bảo vệ đường lui giúp các ngươi, thuận tiện bố trí một chút. Nếu như ngươi đoạt được Ung Hoàng Kích, nhất định phải lui ra ngoài trước tiên, bố trí của ta có thể cho chúng ta chạy khỏi nơi này sớm trước một bước!” “Được!” Ngao Việt lập tức lấy lại tinh thần, rất nhanh phóng vào trong hành. Những nguyên lão Thánh Hoàng còn lại ngồi không yên, tất cả mọi người có tâm lý hùa theo, nếu như không ai dám đi thì những người còn lại đương nhiên sẽ không đi rồi. Có người đầu tiên thì ắt có thứ hai, cường giả còn lại chắc chắn không ngồi yên, bọn họ đều có chút tự tin đối với chính mình, cho rằng thần văn nơi này hẳn không làm khó được bọn họ. Giờ phút này trong hành lang có sương mù, một đám cường giả liên tục không ngừng xông vào, rất nhanh đã bị làn sương mù nuốt mất, các cường giả còn lại đều không ngồi yên, trầm ngâm trong phút chốc, rồi đều phóng vào bên trong. Trong sân lúc này chỉ còn mỗi Ly tiểu thư và hai Hoang tộc nguyên lão, cùng với Ngao Khí còn đang phá giải phong ấn. Ly tiểu thư mở hai mắt ra, mặc dù nàng vẫn còn nhắm mắt chữa thương, nhưng tình huống bên ngoài vẫn chú ý tới. Một đám cường giả di chuyển, hơn nữa còn đi về hướng Ung Hoàng Kích, nàng sao có thể không nghĩ cách được? Nếu như nàng không đi lên lấy Ung Hoàng Kích, không phải thiếu chút nữa nàng đã lấy được Ung Hoàng Kích rồi, thì nàng chắc chắn sẽ không phải nghĩ cách. Hiện giờ trong lòng nàng, Ung Hoàng Kích là của nàng. Đồ của nàng, nếu bị người khác cướp mất, nàng sao có thể ngồi yên được? Nàng chỉ luyện hóa thần dược, vừa mới khôi phục một chút, liền mở to mắt nói: - Đi, chúng ta cũng vào xem! - Tiểu thư! Một Hoang tộc nguyên lão nóng nảy, vội vàng nói: - Ở trong này quá nguy hiểm, chúng ta không thể đi vào, lỡ như bị nhốt ở bên trong, vậy thì sẽ là chuyện lớn đấy. - Có thể xảy ra chuyện gì? Ly tiểu thư có chút bất mãn nói: - Phòng ngự của ta các ngươi cũng không phải không biết, cho dù xảy ra chuyện, ta có thể triệu hoán phân thân của lão tổ tông, có lão tổ tông thì còn sợ cái gì? Nếu như bị nhốt rồi, trong tộc đương nhiên sẽ có cường giả đến giải cứu. Nguyên lão Hoang tộc ngẫm nghĩ, không phản bác lại. Phù Tổ đã cho Ly tiểu thư một ngọc phù, bên trong ngọc phù này có một nhánh thần ấn của Phù Tổ, một khi bóp nát phân thân của Phù Tổ có thể giáng lâm, có Phù Tổ thì có thể xảy ra chuyện gì được? Ly tiểu thư lập tức dẫn theo hai nguyên lão cùng vọt vào, Ly tiểu thư nhìn đoạn hành lang tối đen, dùng giọng điệu vô cùng kiên định nói: - Ung Hoàng Kích bất kể ở đâu, ta đều phải lấy được ngươi! ... Ung Hoàng Kích ở trong hành lang. Hơn nữa còn ở... trong tay Lục Ly! Lục Ly nắm Ung Hoàng Kích trong tay, vẻ mặt vui mừng như điên, yêu thích đến mức vuốt ve không ngừng. Chiến kích này rất dài, dài khoảng chừng hơn một trượng, toàn thân màu đỏ sậm, bên trên còn có rất nhiều đường văn hoa lệ. Chiến kích này vô cùng khí phách, cũng vô cùng hoa lệ, mùi máu trên bề mặt vô cùng nồng, có thể khiến huyết mạch của Lục Ly sôi trào, cái loại cảm giác này giống như cầm thanh chiến kích này rồi có thể chém giết tất cả kẻ địch vậy. Có thể lấy được thanh chiến kích này, đương nhiên nguyên nhân là do thủ mộ giả rồi. Thủ mộ giả rốt cuộc thỏa hiệp, Lục Ly lấy lùi làm tiến nhiều lần, để nó đưa tới đây tất cả bảo vật trong Ung Hoàng Mộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK