Có thể khiến người buông xuống đề phòng, thậm chí quên nàng là một đại mỹ nhân, thoải mái trò chuyện tán gẫu. Loại cảm giác đó không liên quan gì đến tình yêu nam nữ, mà càng giống như là anh hùng tôn trọng lẫn nhau, hoặc là... ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Nhìn từ góc độ bên phía Bàn Vũ Thấm, mới đầu phần nhiều chỉ là hiếu kỳ về Lục Ly. Bởi vì tư liệu về Lục Ly tư liệu nàng rất rõ ràng, một võ giả thiên tài phi thăng chưa đến mười năm, bỗng chốc vang danh khắp thiên hạ, trọng yếu nhất chính là hắn dám đối đầu với Thần Tượng Tông, đây là chuyện mà rất nhiều người bao gồm cả Bàn Vương dám nghĩ nhưng không dám làm. Lục Ly lại làm, còn làm rất tuyệt, hung hăng đánh mặt Thần Tượng Tông, đồng thời tiêu sái phất tay rời đi, tiềm nhập vào U Yến chi địa. Tứ đại thế lực siêu thần là tử địch của Cửu Đại Thần Vương, cũng là tử địch của vô số võ giả U Yến chi địa. Rất nhiều người và gia tộc đều bởi vì bị tứ đại thế lực siêu thần làm cho không cách nào an thân ở Thần Giới mới phải trốn vào U Yến chi địa, rất nhiều người có nằm mơ cũng muốn giết về Thần Giới, tiêu diệt tứ đại thế lực siêu thần. Đương nhiên, đấy chẳng qua là nghĩ nghĩ trong đầu mà thôi, ai cũng không có thực lực như thế, cũng không có gan để làm chuyện như thế. Lục Ly làm thay rất nhiều người chuyện bọn họ không dám làm, nếu Lục Ly lộ ra thân phận, lập tức sẽ thành danh nhân ở U Yến chi địa, sẽ trở thành thượng khách của Cửu Đại Thần Vương. Chính bởi vì uy danh Lục Ly, Bàn Vũ Thấm mới đặt hắn ở địa vị ngang hàng, thậm chí cảm thấy Lục Ly còn lợi hại hơn mình nhiều Thế nên vừa rồi nàng mới mở miệng yêu cầu Diệp Khai chiết khấu ba mươi phần trăm, nếu không phải sợ Lục Ly hiểu lầm, thậm chí nàng sẽ còn tự tiện làm chủ, trực tiếp đưa cho Lục Ly. Đương nhiên, Lục Ly vì cứu một sủng vật, không tiếc tiêu tốn mấy ức thần nguyên, điều này cũng khiến Bàn Vũ Thấm ngấm ngầm bội phục. Nàng gặp nhiều loại người lãnh huyết vô tình, hết thảy chỉ nhắm đến lợi ích, người như Lục Ly quả thực rất hiếm thấy. Sùng kính, hiếu kì, bội phục, cộng thêm mị lực của chính bản thân Lục Ly, tất cả khiến cho Bàn Vũ Thấm buông lỏng đề phòng với hắn, tự nhiên sinh ra cảm giác thân cận. Hoặc cũng có thể là bởi khí tức sinh mệnh Lục Ly rất trẻ, khiến Bàn Vũ Thấm không quá mức câu thúc, cho nên mới có đoạn đối thoại vừa rồi... Hai người nhìn nhau khẽ cười, sau đó không ai nói chuyện, khăng khăng cả hai đều không cảm thấy ngượng ngùng. Ngược lại có cảm giác chỉ nhìn vào ánh mắt liền có thể hiểu được đối phương muốn nói gì. Trạng thái này rất kỳ diệu, hai người đều không muốn đi đánh vỡ nó, cứ thế ngồi yên lặng thật lâu. Ông! Thẳng đến khi cấm chế gian phòng bị xúc động, Bàn Vũ Thấm mới như có tật giật mình, lập tức đeo lại khăn che mặt, sau đó đứng lên đóng lại cấm chế. Lúc tới cửa nàng dừng lại, lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Lục Ly nói: - Lục công tử, đây là lệnh bài của ta, ngươi luyện hóa sau đó yên ắng truyền tâm niệm vào trong liền có thể đưa tin với ta. Có bất kỳ chuyện gì cần Vũ Thấm hỗ trợ, cứ việc mở miệng. Lục Ly cầm lấy tấm lệnh bài xinh xắn, lại cảm thấy phân lượng rất nặng. Một người mới vừa gặp mặt, nói chưa được mấy câu, còn là tiểu thư đại gia tộc, không ngờ lại tín nhiệm hắn như thế, điều này khiến hắn không khỏi cảm động. - Giữa bằng hữu với nhau không cần nói lời cảm ơn! Lục Ly tiếp lấy lệnh bài, sau đó chân thành nhìn vào mắt Bàn Vũ Thấm, nói: - Sau này Bàn tiểu thư có chuyện gì cứ việc đưa tin cho ta, chỉ cần Lục mỗ có thể làm được, tuyệt không hai lời! Bàn Vũ Thấm khẽ gật đầu, vì cứu trị một con linh sủng, Lục Ly có thể lấy ra năm ức thần nguyên, đủ thấy hắn là người chí tình chí nghĩa, lời hắn nói ra tuyệt không phải làm bộ. Mở ra cấm chế, Diệp Khai đứng ở bên ngoài, hắn chắp tay nói: - Thấm tiểu thư, Lục công tử, linh sủng kia đang được cứu trị, Điền lão nói không bao lâu nữa liền có thể tỉnh lại! - Ừ! Ánh mắt Lục Ly khẽ sáng lên, đeo lại mặt nạ, kích động đi ra ngoài. Hắn quét mắt nhìn tới, thấy lão giả lông mày trắng vừa mới cho Tiểu Bạch ăn vào một gốc linh dược, sau đó trong tay sáng lên hào quang màu xanh lục, tựa hồ đang giúp Tiểu Bạch luyện hóa dược lực. Lục Ly không thấy được cảnh cho ăn linh dược, cũng không biết là đã cho ăn loại linh dược gì. Đương nhiên, dù không phải Băng Linh Thảo mà chỉ là linh dược bình thường, Lục Ly cũng nhận, chỉ cần cứu sống được Tiểu Bạch, những chuyện còn lại hắn đều không để ý. Lục Ly khẩn trương đứng đợi ở bên, Bàn Vũ Thấm cũng lẳng lặng chờ đợi, chừng nửa canh giờ sau, thân thể Tiểu Bạch đột nhiên khẽ động, sau đó chậm rãi mở mắt ra. - Tiểu Bạch! Lục Ly kích động lên lên, nghe được tiếng Lục Linh, mắt Tiểu Bạch mở ra, tung người bắn lên, nhảy vọt vào trong ngực Lục Ly. - Ha ha ha ha! Nhìn Tiểu Bạch kích động liếm lát khắp người mình, Lục Ly bật cười ha hả, trong mắt ẩn ẩn lấp lánh hơi nước. Tiểu Bạch là đồng bạn lớn lên từ nhỏ với hắn, nhiều lần cứu mạng hắn, trong lòng hắn Tiểu Bạch tựa như em ruột. Lúc này em trai ruột thịt của mình sau nhiều năm ngủ say rốt cục tỉnh cũng lại, hắn sao có thể không kích động cho được? Diệp Khai đứng nhìn Lục Ly và Tiểu Bạch thân mật một lúc, sau đó lấy ra một chiếc giới chỉ đưa qua nói: - Lục công tử, đây là linh tài ngươi muốn mua, tất cả đều ở bên trong, ngươi kiểm tra lại xem. Lục Ly khẽ gật đầu, tiếp lấy giới chỉ, thần niệm quét qua, xác định số lượng không sai liền dò hỏi nói: - Chỗ này tổng là bao nhiêu thần nguyên? Diệp Khai đảo mắt nhìn sang Bàn Vũ Thấm một cái, mỉm cười nói: - Lục công tử, tổng cộng hai ức thần nguyên. - Hai ức? Lục Ly hơi ngớ, trước kia một phần vật liệu cần sáu bảy ngàn vạn thần nguyên, năm phần tính ra phải hơn ba ức, giờ lại chỉ lấy hai ức, mức chiết khấu này không thấp hơn vừa nãy là bao. Hắn quay sang nhìn Bàn Vũ Thấm một cái, trong mắt kẻ sau mang theo ý cười nhàn nhạt, lại không nói gì.
Chương 1967 Phá Thiên Cung
Lục Ly cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy ra thần nguyên giao cho Diệp Khai, sau đó chắp tay nói: - Thấm tiểu thư, Diệp quản sự, ngày tháng còn dài, sau này còn gặp lại, Lục mỗ có việc đi trước một bước. Bàn Vũ Thấm không giữ lại, chỉ khẽ gật đầu nói: - Lục công tử, sau này có thời gian nhất định phải tới chơi, ngươi cứ trực tiếp tìm Diệp Khai là được, hắn sẽ mang ngươi tới gặp ta. - Được! Lục Ly chỉ đáp một chữ, sau đó lần nữa chắp tay, quay người đi theo thị nữ ra bên ngoài. Diệp Khai không đưa tiễn Lục Ly, hắn để đám người Điền lão đi xuống, lúc này mới cất tiếng dò hỏi: - Thấm tiểu thư, sao ngài coi trọng người này như thế, chẳng lẽ hắn thật chính là vị kia? - Tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài tin tức về hắn! Ngữ khí Bàn Vũ Thấm kiên định dị thường, hạ lệnh nói: - Dù là phía gia tộc cũng không thể báo cáo, ngươi đừng hỏi nhiều, dặn Điền lão và tất cả mọi người, tin tức về người này là tuyệt mật, bất kỳ ai dám cả gan tiết ra ngoài, giết không cần luận! - Vâng! Diệp Khai vội vàng lĩnh mệnh đi xuống, Bàn Vũ Thấm một mình đứng đó, ánh mắt lộ ra ý cười nhàn nhạt, khẽ thì thào: - Yêu nghiệt Thần Giới chạy tới U Yến chi địa, liệu có thể quấy đục đầm nước đọng U Yến chi địa này không? Liệu có thể cũng náo cho U Yến chi địa trời long đất lở không? Thật đáng để mong đợi... Lục Ly mang Tiểu Bạch về lại thành bảo, chơi đùa với Tiểu Bạch suốt gần nửa canh giờ, sau đó còn lấy ra nguyên một đống thần tài, hỏi Tiểu Bạch: - Tiểu Bạch, ngươi thích thần tài nào, thấy ngon cứ việc ăn hết mình! Đồ ăn của Tiểu Bạch tương đối đặc thù, trước kia thì ăn Hồn Tinh, còn hấp thu lôi điện, bởi thế Lục Ly cũng không biết nó muốn ăn thứ gì, bèn dứt khoát lấy ra rất nhiều thần tài, mặc Tiểu Bạch tuỳ ý lựa chọn. Hí hí... Tiểu Bạch vui sướng nhảy dựng lên, sau đó nhào vào trong đống thần tài, trái nhìn phải ngửi, móng vuốt nhỏ lật qua lật lại, rất nhiều thần tài nó đều không có hứng thú, trực tiếp ném sang một bên. Hí hí! Tiểu Bạch đột nhiên tìm đến một loại tinh thạch màu trắng, miệng nhỏ gặm mấy cái, lập tức hưng phấn kêu lên, sau vài ngụm liền nuốt chửng viên tinh thạch kia. - Vân Thủy Tinh! Lục Ly nhận ra loại thần tài này, đây là một loại tinh thạch không tính trân quý, cũng không tính phổ thông. Một viên tinh thạch có giá ước chừng mười thần nguyên, nếu mỗi ngày Tiểu Bạch ăn trăm viên, vậy chính là hơn ngàn thần nguyên... - Ăn đi! Lục Ly dọn toàn bộ Vân Thủy Tinh sang một bên, kiểm đếm một phen, thấy có chừng hơn ngàn viên, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Tiểu Bạch, ngươi thích ăn loại đá này? Ánh mắt Tiểu Bạch đảo qua đống thần tài một lượt, còn bới ra, cuối cùng móng vuốt vẫn ôm chặt Vân Thủy Tinh không thả. - Vậy được, ngươi cứ ăn thoải mái! Lục Ly vung tay lên, hắn đi ra ngoài nhờ thị nữ đi mua ba vạn viên Vân Thủy Tinh, mấy chục vạn thần nguyên đối với Lục Ly mà nói thì không tính là gì, chỉ cần Tiểu Bạch vui, dù nó có ăn mấy trăm vạn thần nguyên mí mắt Lục Ly cũng không nháy lấy một lần. Thị nữ ra ngoài cầu vấn Diệp Khai, Diệp Khai rất sảng khoái trực tiếp đưa cho Lục Ly ba vạn viên Vân Thủy Tinh, thứ này không mấy đáng tiền, xem như là bán mặt mũi cho Lục Ly. Chỉ với hai câu Bàn Vũ Thấm đã chiết khấu cho Lục Ly mấy ức thần nguyên, vài chục vạn thần nguyên thì đã tính là gì? Làm xong hết thảy, Lục Ly đi tìm Nguyên Thường Thường, nói tùy thời có thể lên đường, vật liệu hắn đã chuẩn bị xong. Nguyên Thường Thường sợ đêm dài lắm mộng, lập tức quyết định đi ngay, rốt cuộc sớm kiến tạo xong Vạn Long Tỏa Khung đại trận ngày nào thì Phá Thiên Cốc càng thêm an toàn ngày đó, tổng bộ Phá Thiên Cung nằm ngay trong Phá Thiên Cốc. Bốn người đi ra thành trì, ngồi Phi Loan chiến xa một đường đi tới, Lục Ly vừa lên Phi Loan liền tiến vào trong khoang thuyền, còn mở ra cấm chế. Chơi đùa một trận với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch ăn xong trên trăm viên Vân Thủy Tinh liền ngủ say. Nó mới vừa tỉnh lại, thân thể còn khá là suy nhược, giờ nuốt chửng nhiều năng lượng như vậy, tự nhiên cần có thời gian để tiêu hóa. Từ đây tới Phá Thiên Cung cần thêm bảy tám ngày, đấy còn là trong hình huống ngồi Phi Loan, đủ thấy Phá Thiên Cung cách Bàn Vương Thành xa cỡ nào. Lục Ly tiếp tục bế quan tu luyện, lĩnh hội sát chiêu Không Gian Giảo, đồng thời tu luyện thần lực và đề thăng linh hồn. Tốc độ tu luyện thần lực tương đối chậm, linh hồn lại tăng trưởng rất nhanh, bởi vì lúc này đan dược hắn dùng là đan dược đỉnh cấp của Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Bế quan không thời gian, bảy tám ngày trôi qua chỉ như một cái chớp mắt, bên ngoài Nguyên Thường Thường đã xúc động cấm chế, Lục Ly bất đắc dĩ đứng dậy đi ra. Phi Loan đi đến bên ngoài một sơn cốc cực lớn, sơn cốc này lớn hơn xa Thần Khí Cốc, ba mặt sừng sững ba ngọn núi cao nhập mây. Chính diện sơn cốc là một bức tường thành cao tới ngàn trượng, trọn cả sơn cốc rộng chừng ngàn dặm, từ xa xa nhìn lại thấy toàn là thành bảo lầu các và trang viên, ngoài ra còn có rất nhiều đại thụ che trời, phong cảnh tươi đẹp dị thường. Phá Thiên Cung! Ba chữ lớn trên cửa thành lấp lánh kim quang, trên tường thành đứng thẳng từng hàng quân sĩ y giáp sáng bóng, từng chi tiết nhỏ đều biểu hiện rõ sự cường đại của Phá Thiên Cung. Két két . Cửa thành mở rộng, một lão giả râu dài áo hoa dẫn theo một đám người đi ra, hai hàng quân sĩ ngoài cửa thành lập tức khuỵu gối quỳ xuống quát khẽ nói: - Gặp qua phó cung chủ, gặp qua chư vị trưởng lão! Lúc này Lục Ly và đám người Nguyên Thường Thường mới nhảy xuống Phi Loan, hắn nhìn lướt qua lão giả râu dài áo hoa, trong lòng khẽ chấn động. Phá Thiên Cung rất biết lôi kéo nhân tâm, đích thân phó cung chủ đi ra nghênh đón, vị này vừa nhìn liền biết là cường giả Siêu Cấp Đại Năng, hơn nữa còn dẫn theo mười mấy vị trưởng lão, tính là cấp đủ mặt mũi cho Lục Ly. Nguyên Thường Thường dẫn mấy người Lục Ly bước đến nghênh đón tiếp, từ đằng xa Nguyên Thường Thường đã nở nụ cười, tiến lại cung kính nói: - Thường Thường gặp qua Lộ cung chủ, gặp qua chư vị trưởng lão.
Chương 1968 Phá Thiên Cung
Hai vị trưởng lão bên người Lục Ly cũng khom lưng hành lễ, lúc này Nguyên Thường Thường mới giới thiệu nói: - Lục điện chủ, vị này là phó cung chủ Phá Thiên Cung chúng ta, Lộ Trường Hà, Lộ cung chủ, vị này chính là điện chủ Đồ Thần Điện, Lục Lẫm. - Thường Thường vất vả! Lộ Trường Hà khẽ gật đầu, cười nhìn sang Lục Ly. Người ta đã nể mặt, Lục Ly tự nhiên cũng rất biết làm người, khách khí chắp tay nói: - Lục Lẫm gặp qua Lộ cung chủ! - Ha ha ha! Lộ Trường Hà bật cười ha hả, khẽ vuốt râu dài nói: - Lục điện chủ khí tức sinh mệnh trẻ như vậy, không ngờ đã là điện chủ, đúng là tuổi trẻ tài cao, hậu sinh khả uý! Thái độ Lộ Trường Hà không sai, đám trưởng lão sau lưng hắn lại có chút bất mãn, bởi vì Lục Ly đeo mặt nạ Ngân Hồ, hơn nữa còn không hành lễ với bọn hắn. Sắc mặt mấy người này đều chuyển vẻ âm trầm, chỉ là có Lộ Trường Hà ở đây, ai cũng không dám nói gì. Lộ Trường Hà không để ý chi tiết nhỏ kia, chủ động đi tới kéo tay Lục Ly nói: - Lục điện chủ, mời! Cung chủ chúng ta đang chờ, còn đặc ý thiết yến chiêu đãi ngươi. - Đa tạ thịnh tình! Lục Ly không ti không cang đáp một câu, đối với đám lão gia hỏa này hắn không khỏi dè chừng. Thủ đoạn lôi kéo rõ ràng như vậy đều dùng, xem ra Phá Thiên Cung thực sự coi trọng năng lực bày trận, muốn kéo hắn nhập bọn cho bằng được... Lục Ly chỉ là điện chủ một thế lực trung phẩm, chiến lực có ghê đến mấy, có thể chém giết một ít Đại Năng Thần Giới. Nhưng đặt ở trong mắt Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thì vẫn chẳng đáng là gì, khẽ lật tay một cái liền có thể nhẹ nhàng trấn áp. Trừ phi Phá Thiên Cung biết thân phận thực của hắn, bằng không sao có thể phái một tên phó cung chủ đi ra nghênh tiếp. Như vậy chỉ có thể giải thích, Phá Thiên Cung muốn mời chào hắn, muốn hắn gia nhập Phá Thiên Cung. Nếu là trước đây, có lẽ Lục Ly sẽ cân nhắc gia nhập đại thế lực nào đó, nhưng giờ hắn đã đứt đi ý nghĩ này. Ở Đồ Thần Điện hắn có cảm giác như ở nhà, không khả năng vứt bỏ chạy đi gia nhập thế lực khác được. Lại nói! Dù Lục Ly muốn gia nhập đại thế lực thì cũng sẽ không gia nhập loại thế lực cấp bậc như Phá Thiên Cung, mặt trên còn có thế lực siêu phẩm, trên nữa còn có thế lực Cửu Đại Thần Vương, sao hắn lại có thể hạ mình gia nhập Phá Thiên Cung cho được? Bởi thế thái độ hắn không tính quá tốt, cũng không tính quá kém, càng không muốn đắc tội Phá Thiên Cung. Đương nhiên, nếu Phá Thiên Cung muốn làm loạn, hắn không ngại dùng ra mấy viên Lôi Thần Nộ, san bằng Phá Thiên Cung thành bình địa. Phá Thiên Cung quả nhiên rất lớn, võ giả bên trong rất nhiều, Lục Ly vừa tiến vào, lập tức phát hiện có rất nhiều thần niệm đang vô thanh vô tức thăm dò qua, đồng thời cũng có không ít người lặng lẽ rình coi, trong mắt hiện đầy vẻ hiếu kì và nghi hoặc. Lục Ly rốt cuộc là ai? Sao phải khiến Lộ Trường Hà đích thân đi ra nghênh đón? Qua bảy tám ngã rẽ, đi vào sâu trong thung lũng, cuối cùng đến bên ngoài một tòa cung điện bằng bạch ngọc lộng lẫy, phía ngoài là từng hàng quân sĩ và thị nữ đứng thẳng trang nghiêm, rất là khí phái. Lộ Trường Hà dẫn Lục Ly tiến vào trong cung điện, Lục Ly liếc mắt liền thấy được một nữ tử ngồi trên Hàn Băng Vương Tọa, điều khiến hắn kinh nghi không phải cung chủ Phá Thiên Cung là nữ tử, mà là nữ tử này đặc biệt giống Nguyên Thường Thường, như thể đúc ra từ một khuôn, chỉ là khí tức sinh mệnh có vẻ trẻ hơn Nguyên Thường Thường rất nhiều. - Lục điện chủ không cần suy đoán lung tung! Cung chủ Phá Thiên Cung nhàn nhạt mở miệng nói: - Ta tên Nguyên Ngọc Ngọc, Thường Thường là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với ta. Chỉ một câu đơn giản của Nguyên Ngọc Ngọc, lại mang đến cho Lục Ly rất nhiều tin tức. Nguyên Ngọc Ngọc và Nguyên Thường Thường là tỷ muội cùng cha khác mẹ, xem ra quan hệ giữa hai tỷ muội không phải quá tốt. Thực lực Nguyên Ngọc Ngọc rất mạnh, đạt tới cấp độ Siêu Cấp Đại Năng, nhưng cảm giác vẫn kém Lộ Trường Hà một chút, bởi thế Nguyên Ngọc Ngọc có thể ngồi lên vị trí này, hoặc là cha nàng truyền vị cho, hoặc là nàng có thủ đoạn rất đặc biệt. Bất luận thế nào! Một nữ tử có thể ngồi lên vị trí cung chủ đại thế lực, còn ngồi được rất ổn, trong này tỏ rõ rất nhiều vấn đề, Nguyên Ngọc Ngọc tuyệt đối không đơn giản. Lục Ly khách khí chắp tay nói: - Lục Lẫm gặp qua Nguyên cung chủ. - Lục điện chủ không cần đa lễ! Nguyên Ngọc Ngọc phất tay, chỉ vào hoàng kim đài hàng đầu bên trái, nói: - Mời Lục công tử ngồi, ngươi có thể không ngại cực khổ, vạn dặm xa xôi đến Phá Thiên Cung, chúng ta cảm thấy rất vinh hạnh, mời ngồi. Từ đầu tới cuối Nguyên Ngọc Ngọc chưa hề đứng lên lấy một lần, mặc dù nói chuyện mang theo ý cười, nhưng uy thế của cung chủ đại thế lực vẫn rất thịnh. Khiến Lục Ly cảm giác được thiện ý và nhiệt tình của nàng, lại không dám có chút nào khinh thường. - Nữ nhân này quả nhiên là nhân vật lợi hại! Trong lòng Lục Ly âm thầm nghĩ, đi đến hoàng kim đài, khoanh chân ngồi xếp bằng. Lộ Trường Hà ngồi ở vị trí đầu bên phải, Nguyên Thường Thường thì ngồi ở dưới sát Lục Ly, đám trưởng lão chia nhau ngồi xuống mặt sau, một đội vũ nữ nối đuôi nhau tiến vào, bắt đầu nhẹ nhàng nhảy múa trong đại điện. Bên người Lục Ly quỳ một thị nữ, thực lực có vẻ không sai, tất cả những vũ nữ này cũng đều là Thần Linh, ăn mặc rất nóng bỏng, có thể thấy được yếm màu phấn hồng đằng sau lớp lụa mỏng, rất là mê người .. - Lục điện chủ, ta kính ngươi! Nguyên Ngọc Ngọc ngồi ở xa xa nâng chén lên, những người còn lại đều đứng dậy, Lục Ly cũng đành phải đứng dậy, bưng rượu khách khí nhấp một ngụm. Đến sau không ngừng có người mời rượu, Lục Ly ai đến cũng không cự tuyệt, hắn lại không sợ uống say, càng không sợ người Phá Thiên Cung làm loạn. Trước khi Vạn Long Tỏa Khung đại trận được bố trí thành công, Nguyên Ngọc Ngọc đầu óc có vấn đề mới sẽ động thủ, huống hồ hiện tại Nguyên Ngọc Ngọc có vẻ còn rất muốn mời chào hắn. Mười mấy tên trưởng lão, mỗi người một chén, mười mấy chén xuống bụng. Nguyên Thường Thường ở bên cạnh càng là không ngừng mời rượu, trong mắt toàn là mị ý, bộ dạng như thể hận không ăn luôn Lục Ly được vậy.
Chương 1969 Tiễn hắn quy thiên
Bên kia Nguyên Ngọc Ngọc lại dè dặt hơn nhiều, nàng ngồi trên Hàn Băng Vương Tọa, dưới ánh nến chiếu rọi, da thịt trắng như băng tuyết, có vẻ rất là cao ngạo lạnh lùng, khiến người bất giác bị kích lên dục vọng chinh phục. Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thủ lĩnh thế lực thượng phẩm, khí tức sinh mệnh còn rất trẻ, tướng mạo vóc dáng đều không thể chê ... Bất luận từ phương diện nào, Nguyên Ngọc Ngọc đều có thể dẫn lên dục vọng chinh phục trong đầu nam nhân. Ngẫm lại mà xem, một Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, một cung chủ thế lực thượng phẩm, lại yêu kiều rên rỉ dưới thân mình, chỉ cần là nam nhân đều sẽ có được khoái cảm mãnh liệt. Lục Ly cũng có, hơn nữa ánh mắt hắn còn không chút kiêng dè, thỉnh thoảng lại quét nhìn về phía Nguyên Ngọc Ngọc một lượt. Nguyên Ngọc Ngọc có thể phát giác được ánh mắt Lục Ly, chẳng qua thần sắc nàng một mực bình thản như nước, không tức giận, cũng không thấy thân cận, về mặt lễ số hoàn toàn không vấn đề. Lục Ly cố ý làm vậy! Hắn không phải ngạ trung sắc quỷ, cũng không phải gan lớn bằng trời, tưởng muốn chinh phục Nguyên Ngọc Ngọc. Thực ra hắn làm thế chỉ là đang tự vệ, hoặc nói cách khác là đang cố mang đến giả tượng cho Nguyên Ngọc Ngọc, rằng hắn có thể mời chào, có khả năng gia nhập Phá Thiên Cung. Một khi Nguyên Ngọc Ngọc có ý nghĩ như thế, hắn liền sẽ an toàn, trước khi còn chưa triệt để cự tuyệt gia nhập Phá Thiên Cung, hắn đều sẽ được an toàn. Hắn có Phi Độ Hư Không, có Lôi Thần Nộ, nhưng Phá Thiên Cung có hai tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, vạn nhất bị đánh lén, hắn có thể bị miểu sát trong nháy mắt. Trước đó trên đường hắn đã từng nghĩ qua vấn đề này, kiếm thần nguyên dễ dàng, nhưng cũng phải có mạng để tiêu mới được. Bởi thế trên đường đi hắn mới cố ý phóng thích thiện ý với Nguyên Thường Thường, biểu thị có thể cân nhắc gia nhập Phá Thiên Cung, giờ lại lần nữa phóng thích ý vị tương tự, Nguyên Ngọc Ngọc tất sẽ nghĩ cách mời chào hắn, chứ không phải nghĩ cách làm sao giết chết hắn. - Được rồi, Lục điện chủ đi đường vất vả, tỷ tỷ dẫn Lục điện chủ nghỉ ngơi trước đi, cứ chơi đùa trong Phá Thiên Cốc mấy ngày, sau đó lại bày trận cũng không muộn. Cơm no rượu say, Nguyên Ngọc Ngọc đứng dậy rời đi, trước khi đi còn quét mắt nhìn Lục Ly một cái, khóe miệng khẽ nhếch lên, khóe mắt mang theo tia ý xuân nhàn nhạt, khiến Lục Ly nhìn mà trong lòng không khỏi rung động. - Hai tỷ muội này quả nhiên đều chẳng phải hạng tốt lành gì. Lục Ly tự nhủ trong lòng, Nguyên Ngọc Ngọc đang trêu chọc hắn, cho hắn cảm giác cơ hội đến tay, lại rất khó bắt được. Đây là thủ đoạn mà rất nhiều nữ nhân thường dùng, không xa không gần, bình thường nhìn như cao ngạo lạnh lùng, đột nhiên lại trêu chọc ngươi một cái, khiến trong lòng ngươi ngứa ngáy khó chịu. Nhưng khi ngươi muốn đến gần nàng, đẩy quan hệ tiến thêm một bước, nàng lại như hồ điệp bay đi, không cho ngươi bất cứ cơ hội nào. Nguyên Thường Thường dẫn Lục Ly tiến vào trong một thiền điện phía sau cung điện, thiền điện này rất trang nhã, hoàn cảnh cũng tốt. Trong góc đốt một loại hương liệu kỳ lạ, khiến trọn cả gian phòng tràn ngập trong mùi hương thơm ngát. - Lục điện chủ, có cần tắm rửa không? Nô gia có thể kỳ lưng giúp ngươi. Bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng khoác lên vai Lục Ly, thân thể mềm mại nóng bỏng dán sát lại, tiếng nói của Nguyên Thường Thường khe khẽ vang lên bên tai Lục Ly, hơi thở phả lên cổ Lục Ly, rất là chọc người. Lục Ly không phải đồng nam chưa từng trải qua nhân sự, trong lòng hắn không bị kích lên nửa điểm gợn sóng, khẽ lách người sang bên cạnh, quay đầu mỉm cười nói: - Trên đường đi Nguyên trưởng lão cũng vất vả rồi, tốt nhất nên sớm nghỉ ngơi. Tối nay được Ngọc Ngọc cung chủ kính rượu nhiều qua, giờ đầu óc ta cứ mơ mơ màng màng, có chuyện gì trời sáng lại nói. Lục Ly nói chuyện rất có kỹ xảo, gián tiếp tỏ ý hắn không vừa mắt với Nguyên Thường Thường, chỉ hi vọng Nguyên Ngọc Ngọc đến bồi cùng. Đồng thời gián tiếp đưa ra điều kiện, muốn mời chào ta, bằng Nguyên Thường Thường ngươi thì còn chưa đủ, để Nguyên Ngọc Ngọc tới đây, vấn đề liền không lớn... Thân là chủ nhân một cung, há có thể dễ dàng bồi người đi ngủ? Huống hồ Lục Ly còn chỉ có chiến lực tương đương Đại Năng Thần Giới. Lại nói, nếu Lục Ly được chiêu mộ, hắn sẽ là thủ hạ của Nguyên Ngọc Ngọc, cung chủ bồi thủ hạ đi ngủ, như vậy uy tín nàng biết để vào đâu? Bởi thế Lục Ly đoán định Nguyên Ngọc Ngọc sẽ không dễ dàng cứ vậy hiến thân, vậy là hắn sẽ có đủ thời gian để câu kéo. Đợi bố trí xong Vạn Long Tỏa Khung đại trận, lấy được số thần nguyên còn lại, hắn liền sẽ lập tức cao chạy xa bay .. - Được rồi , Lục điện chủ nghỉ ngơi sớm đi! Nét mặt Nguyên Thường Thường có chút mất tự nhiên, lạnh lùng nói một câu, sau đó quay người rời đi. Lục Ly cự tuyệt nàng là điều bình thường, nhưng lại nâng lên Nguyên Ngọc Ngọc, tự nhiên không khỏi khiến nàng bất mãn. - Ha ha! Lục Ly không tắm rửa mà vận chuyển thần lực giải rượu, sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng nhập định trên giường. Bên kia Nguyên Thường Thường đi ra, chuyển mấy vòng sau đó tiến vào trong một tòa thành bảo, Nguyên Ngọc Ngọc đang yên ắng ngồi đó, thấy Nguyên Thường Thường đi vào, lập tức nhíu mày hỏi: - Không đắc thủ? Nguyên Thường Thường khẽ lắc đầu, có chút chua chát thở dài: - Ánh mắt tiểu tử này cao lắm, ngại mắt tàn hoa bại liễu như ta... Nói xong Nguyên Thường Thường đảo mắt nhìn sang Nguyên Ngọc Ngọc, kẻ sau lập tức hiểu ý, sắc mặt chuyển lạnh, hừ nói: - Lại dám đánh chủ ý lên đầu bản cung chủ? Hừ... đợi hắn bố trí xong Vạn Long Tỏa Khung đại trận, nếu còn không thức thời, vậy liền tiễn hắn quy thiên! Ngày thứ hai Lục Ly không vội vã bày trận mà cùng Nguyên Thường Thường và mấy tên trưởng lão dạo chơi quanh Phá Thiên Cốc. Muốn bày trận, đầu tiên phải xem xét kỹ địa hình, tìm nơi thích hợp để an trí các loại trận thạch, tính toán chi tiết từng trận văn. Lần trước ở Côn Luân Sơn hắn từng một lần bố trí thất bại Vạn Long Tỏa Khung đại trận, một lần thất bại chính là mấy ngàn vạn thần nguyên, Lục Ly thực sự không dám chủ quan. Ghi ghi chép chép, dạo chỗ này ghé chỗ kia, Lục Ly dần thăm dò đại khái tình hình bên trong Phá Thiên Cung, Phá Thiên Cung có chừng mấy vạn võ giả.
Chương 1970 Chờ ca trở về
- Năm mươi người... Ánh mắt Triệu Hỉ và Trần Nhạc khẽ sáng lên, top năm mươi ở U Yến chi địa hình như đều là Thần Giới Chí Tôn? Lục Ly nói như vậy chẳng phải ý là, hắn có thể đương cự với Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới? Chẳng qua nghĩ đến Nhạc Thần Sơn cũng là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, lại bị Lục Ly nhẹ nhàng đánh lui, hai người liền cũng thoải mái trong lòng, đối với Lục Ly lại càng thêm lòng tin. - Ừm, ca, ngươi nhất định không được ném bỏ ta! Trì Hi Nhi ngước mắt lên, vẻ mặt đáng thương nhìn Lục Ly nói: - Nếu ca không cần ta nữa, vậy Hi Nhi cũng không sống được. - Cần, cần chứ! Trái tim Lục Ly như mềm ra, ôm chặt lấy Trì Hi Nhi nói: - Ngươi vĩnh viễn là muội muội của ta, cả đời đều như vậy, ta sẽ không vứt bỏ ngươi, yên tâm, chờ ca trở về. Trải qua nhiều chuyện như vậy rồi, Lục Ly tự cho là tim mình đủ cứng. Nhưng nhìn thấy gương mặt đáng yêu ngập tràn nước mắt kia của Trì Hi Nhi, tim hắn không thể nào cứng nổi. Mỗi nam nhân không quản thiết huyết vô tình đến đâu, trong lòng vẫn luôn có một nơi nào đó là mềm mại, Trì Hi Nhi chính là nơi khiến Lục Ly mềm mại như thế. Trấn an Trì Hi Nhi xong, Lục Ly lại dặn dò rất nhiều chuyện, đồng thời lưu lại một chiếc ngọc phù cho Trì Hi Nhi. Nếu gặp phải tình thế vạn bất đắc dĩ, bóp nát ngọc phù, Lục Ly sẽ cấp tốc trở về. Bố trí xong hết thảy, Lục Ly cùng ba tên trưởng lão Phá Thiên Cung xuất phát. Đường trưởng lão cũng đi, hắn ở lại chỗ này đã chẳng nghĩa lý gì, hắn muốn chờ xem liệu sau khi bố trí xong đại trận lần này, Lục Ly còn có thể sống sót đi về không? Nếu sống sót thì hẵng bàn tiếp. Phất tay, Lục Ly bước lên một chiếc chiến xa kỳ dị. Nhìn từ bên ngoài, chiến xa này càng giống như là phi thuyền, có mấy phiến cánh sắt, tốc độ rất nhanh, miễn cưỡng sánh ngang tốc độ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. - Đây là Phi Loan chiến xa! Nguyên trưởng lão đứng song song với Lục Ly ở phía đầu chiến xa, giải thích nói: - Nó là một loại công cụ phi hành giá cả rất đắt đỏ, mặt trước có tiêu ký của Phá Thiên Cung chúng ta, đa phần đại lão U Yến chi địa sẽ cho Phá Thiên Cung chút mặt mũi. Nếu không ngồi trên Phi Loan chiến xa kiểu này sẽ rất dễ bị người tấn công phá huỷ. - Ừm! Lục Ly khẽ gật đầu, Phi Loan chiến xa này rất không sai, nhanh hơn Hư Không Thú nhiều, sau này có thể kiếm một chiếc để di chuyển. Đương nhiên đúng như Nguyên trưởng lão nhắc nhở, trừ phi là Phi Loan chiến xa của đại thế lực, bằng không Phi Loan chiến xa bình thường mà dám phi hành trắng trợn thế này, rất có thể sẽ bị một ít lão quái ẩn cư trực tiếp phá tan. Hiện tại Phi Loan đang bay thẳng tới Bàn Vương Thành, Lục Ly cần mua sắm vật liệu. Hắn đứng bên lan can, trong lòng có chút lo lắng, vạn nhất Bàn Vương Thành có gian tế Thần Tượng Tông, phát hiện ra thân phận hắn, sau đó tiêu tốn rất nhiều thần nguyên mời được đại lão cỡ trưởng lão Bàn Vương Phủ trực tiếp đánh giết thì sao? - Nhất định phải ẩn tàng thân phận! Lục Ly nghĩ nghĩ, đảo mắt nhìn sang Nguyên trưởng lão hỏi: - Nguyên trưởng lão, ngươi có bảo vật kiểu như mặt nạ có thể che giấu khí tức, khiến người khác không nhận ra không? - Mặt nạ? Nguyên trưởng lão nhíu mày trầm tư một lúc rồi nói: - Ta có, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bình thường hẳn là không thể nhận ra ngươi, chỉ là bảo vật này... Lục Ly cười cười khoát tay nói: - Nguyên trưởng lão, mong ngài nhường cho, bao nhiêu thần nguyên ta cũng mua! - Thứ này cũng không phải đặc biệt trân quý gì! Nguyên trưởng lão cười cười, sau đó nhích người lại gần, song phong cao ngất khẽ chạm lên cánh tay Lục Ly, cười tủm tỉm nói: - Nếu Lục điện chủ nguyện ý đến Phá Thiên Cung chúng ta, đừng nói một chiếc mặt nạ, một trăm chiếc ta đều có thể cho ngươi. - Ha ha! Lục Ly khẽ cười, lại không trực tiếp cự tuyệt mà nói: - Cái đó đợi ta tới Phá Thiên Cung xem thế nào rồi tính, Đồ Thần Điện chúng ta cũng rất không sai. - Được rồi! Mặt Nguyên trưởng lão thoáng ửng hồng, cười hì hì lấy ra một chiếc mặt nạ màu bạc từ trong không gian giới chỉ, đưa cho Lục Ly nói: - Mặt nạ Ngân Hồ này tặng cho Lục điện chủ, hi vọng Lục điện chủ suy nghĩ thật kỹ đề nghị của ta. Ngươi mà tới Phá Thiên Cung, nhất định có thể được đến càng nhiều, điều kiện gì cũng có thể thương lượng... Lúc đưa mặt nạ qua, ngực Nguyên trưởng lão lại “không cẩn thận” đụng chạm Lục Ly một cái, trong đôi mị nhãn tràn đầy ý xuân và vẻ khiêu gợi, khiến Lục Ly nhìn mà trong lòng không khỏi rung động, thầm mắng một tiếng hồ ly tinh. Trong Phi Loan chiến xa có tận mấy buồng riêng, mỗi người một phòng. Lục Ly tin tưởng nếu mình nguyện ý, tùy thời có thể mang hồ ly tinh vào trong phòng mây mưa. Từ sau khi tới Thần Giới, Lục Ly chưa từng hoan du qua với nữ tử lần nào, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ tùy tiện lên giường với người lạ. Quả thật Nguyên trưởng lão này là một nữ nhân rất mê người, tướng mạo vóc dáng khí chất đều thuộc hàng đỉnh cấp, hơn nữa còn là một tên Đại Năng Thần Giới. Lục Ly thậm chí còn chưa phải là Đại Năng Thần Giới, có thể đặt một nữ tử Đại Năng Thần Giới ở dưới thân cũng là một loại cảm giác thành tựu. Có điều Lục Ly cảm thấy * vốn là một chuyện rất đơn giản, đó là tình cảm thăng hoa. Nếu trong đó hỗn tạp các loại giao dịch lợi ích, vậy liền biến chất. Nguyên trưởng lão câu dẫn hắn rõ ràng là muốn thay mặt Phá Thiên Cung mời chào, hôm nay vì mời chào hắn, Nguyên trưởng lão có thể hiến thân, ngày mai nàng liền cũng có thể vì chuyện tương tự mà hiến thân. Nữ tử như thế, Lục Ly không muốn dính vào, hắn cảm thấy trong lòng không thoải mái. Mặc dù trong lòng đã đoạn tuyệt ý nghĩ này, nhưng ngoài mặt Lục Ly vẫn mỉm cười liếc qua hai ngọn song phong cao ngất, sau đó tay còn khẽ vuốt một cái, cười nói: - Tới Phá Thiên Cung rồi hẵng tính, ta về trước bế quan, đến Bàn Vương Thành lại báo cho ta. Lục Ly cầm lấy mặt nạ Ngân Hồ đi vào buồng nhỏ trên tàu, mở ra cấm chế, sau đó bắt đầu luyện hóa mặt nạ Ngân Hồ. Mặt nạ này là Thần khí thượng phẩm, thủ pháp luyện chế không sai, hẳn là sẽ có chút tác dụng. Lời editor: Ôi thần linh ơi, hôm qua muội quên mất hẹn giờ đăng truyện, hôm nay sẽ đăng bù phần hôm qua luôn nha các đại thần ơi!!!