Tinh Hoàng phất tay áo, bọn họ đi lên U Linh Thuyền, một đường bay đến phía bắc. Phi hành mấy tháng, bọn họ đến gần Ám Giới, lực vạn vật của hắn đến từ hấp thu năng lượng biến hóa của Ám Giới. Hắn không vội vã đi Tứ Trọng Thiên mà tiến vào Ám Giới, trong pháp giới có rất nhiều năng lượng, hắn chuẩn bị chuyển hóa toàn bộ thành lực vạn vật. EBOOK truyện được phát hành bởi website: bookstore.vip Hắn đi đến Vạn Vô Bí Cảnh, hấp thu rất nhiều Vạn Vô Thần Khí. Sau đó đi đến Dương Xuân Giới bên cạnh, cuối cùng mới đi Ám Giới. Ở cạnh đó gây áp lực hơn một năm, năng lượng trong pháp giới của Lục Ly toàn bộ chuyển hóa thành lực vạn vật. - Đi, đi Tứ Trọng Thiên! Lục Ly vung bàn tay to lên, U Linh Thuyền bay đi rất nhanh. Tinh Hoàng dặn dò: - Lục Ly, năm đó Tứ Trọng Thiên đến hư không cũng sụp đổ, cho nên có rất nhiều năng lượng kỳ dị, còn có rất nhiều nơi nguy hiểm, đi đến bên kia, ngươi không cần thể hiện, cứ đi theo ta. Ta biết rất nhiều nơi có dấu vết của Chủ Thần, nơi nào có cung điện Chủ Thần vỡ nát. - Đi! Lục Ly gật đầu, nếu Tinh Hoàng rõ ràng như vậy, vậy không còn gì tốt hơn, miễn cho loạn chuyển xung quanh, lãng phí thời gian. Trong hư không, một chiến thuyền rất nhanh phá không phi hành. Chiến thuyền không phải phi hành thẳng tắp, mà không ngừng vòng đi vòng lại, bởi vì bốn phía không ngừng có phế thạch hư không, lớn nhỏ bất đồng, nơi nơi đều như vậy. Rất nhiều nơi đều có lốc xoáy không gian thật lớn, còn có hắc động không gian không đếm xuể. Nếu nói hư không Tam Trọng Thiên là một màn bức họa xinh đep, hư không Tứ Trọng Thiên là bối cảnh vỡ nát. Lục Ly đến một nơi này, không hề nhìn thấy giới diện hoàn hảo nào, nơi nơi đều là phế thạch hư không, lốc xoáy không gian, hắc động không gian, loạn lưu không gian, còn có gió nóng, sương mù đen,… Căn cứ theo Tinh Hoàng giải thích, đại chiến Chủ Thần năm đó, không chỉ có giới diện này nổ nát, hư không này cũng nổ nát, dẫn phát không gian sụp đổ. Hư không Tứ Trọng Thiên đều sụp đổ, cho nên nơi này đã không còn giới diện hoàn hảo, cũng không có sinh linh gì. Những phế thạch hư không này kỳ thật là kết quả lưu lại sau khi giới diện bị đánh nát. Tứ Trọng Thiên rất to lớn, Tinh Hoàng nói, tùy tiện một giới diện nơi này đều lớn hơn Tiên Vực nhiều, giới diện lớn nhất lớn cỡ một trăm Tiên Vực, đáng tiếc toàn bộ sụp đổ. Lục Ly vòng vo ở đây một tháng, cảm giác linh khí hư không không còn gì, nơi nơi đều là vùng hoang vu, vỡ nát tung tóe. Nơi này quả thật nguy hiểm, có rất nhiều năng lượng kỳ dị thổi quét đến, có một vài nơi từ xa nhìn lại đều cảm thấy khủng bố. Tuy Lục Ly có lực vạn vật, nhưng không dám mạo muội, hắn cũng không phải là Chủ Thần, không nơi nào dám đi. Tinh Hoàng đến đây không phải một lần, Tinh Hoàng nói lúc trước hắn cũng đến tìm cơ duyên, đi rất nhiều nơi thám hiểm, đi rất nhiều giới diện của Tứ Trọng Thiên. Hắn biết nơi nào không thể đi, nơi nào có thể đi, nơi nào không thể ở lâu. Những nơi này đại ma vương đều không quen thuộc bằng hắn, trong những năm tháng dài lâu, hắn ở Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên ít nhất hơn mười vạn năm, có thể không quen thuộc sao? - Đằng trước có di tích chiến trường Chủ Thần! Lại đi hơn mười ngày, Tinh Hoàng mở miệng nói. Lục Ly mở to mắt, trong con ngươi hiện lên ánh sáng. Địa phương đại chiến Chủ Thần, nghe ngữ khí của Tinh Hoàng, dấu vết chiến đấu khẳng định còn rõ ràng, có lẽ hắn có thể có tìm hiểu không tồi. Sau khi bay hai ngày, Lục Ly thấy hai khối phế thạch thật lớn, hai cự thạch này ban đầu hẳn cùng một khối. Bởi vì hai khối cự thạch còn một chỗ nối tiếp, kích cỡ hai khối thạch cũng tương đối, nơi nối tiếp quá nhỏ, cho nên cảm giác như hai khối. Thần niệm Lục Ly quét qua, tùy tiện quét vài lần, nội tâm nhất thời rung động, bởi vì hắn cảm nhận được rất nhiều dấu vết chiến đấu của phế thạch hư không trên hai khối thạch này. Còn có một vài nơi có chưởng ấn rõ ràng, mơ hồ còn có thể cảm thụ đạo vận cường đại. - Nơi này không có nguy hiểm, ngươi có thể tùy tiện tìm hiểu! Tinh Hoàng vung tay lên, Lục Ly rốt cuộc ngồi không yên, thân thể chợt lóe lên, rơi lên phế thạch hư không. Đầu tiên dạo một vòng bên trong, phải làm rõ tình trạng nơi này. Đây rõ ràng sau khi một giới diện sụp đổ, diễn hóa nhiều năm, biến thành phế thạch hư không. Phía trên có dấu vết công kích rất rõ ràng. - Khủng bố! Lục Ly thấy một chưởng ấn rõ ràng, một chưởng ấn thật lớn, có lẽ lớn khoảng ngàn dặm. Đây rõ ràng là đánh từ khoảng không rất xa, còn không biết cách bao xa. Giới diện này sụp đổ, chủ yếu do chưởng ấn này, Lục Ly còn có thể cảm nhận dư chấn trên chưởng ấn này. Lục Ly tưởng tượng ra một hình ảnh, hai Chủ Thần khai chiến trên hư không, một Chủ Thần tùy tiện đánh ra một chưởng, bị Chủ Thần còn lại tránh đi. Chưởng ấn gào thét ra, chưởng lên giới diện. Giới diện này trực tiếp bạo liệt, chưởng ấn không vỡ tan mà tiếp tục bay đi, liên tục đập nát mấy giới diện, cuối cùng khi năng lượng chưởng ấn tiêu tán, đập nát giới diện này, nhưng không có bạo liệt, cho nên để lại chưởng ấn rõ ràng. - Đáng sợ! Lục Ly âm thầm kinh hãi, uy năng Chủ Thần này khủng bố quá rồi? Lực thế giới lại cường đại như vậy? Lực vạn vật cũng rất cường đại, nếu Lục Ly ngưng tụ lượng lớn lực vạn vật, cũng có thể đập vỡ giới diện của Thiên Cương Tinh Vực, nhưng so với công kích của Chủ Thần, chênh lệch vẫn quá lớn. Lục Ly đi tới đi lui ở phế thạch hư không. Hắn phát hiện nơi này còn có công kích của Chủ Thần còn lại, hẳn là dư âm, có chút ảnh hưởng, cho nên để lại ít dấu vết. Lục Ly vòng vo mấy lần, cuối cùng ngồi xếp bằng cạnh chưởng ấn này, bắt đầu tĩnh tâm tìm hiểu. Tinh Hoàng cũng không đến đây, ngồi xếp bằng trên U Linh Thuyền. Nơi này hắn tìm hiểu vài lần, ngoài chiến lực tăng lên, không có trợ giúp gì với việc đột phá Chủ Thần. Hắn cũng rõ ràng đời này không thể nào đột phá, nội tâm hắn đã sớm bỏ cuộc, cho nên không cần phải… tiếp tục tìm hiểu.
Chương 5102 Mạng lưới tình báo
Lục Ly không quản nhiều như vậy, một lòng tìm hiểu. Việc gì cũng không quan trọng bằng hắn đột phá Chủ Thần. Hiện tại đệ tử Lục Minh và Tử Thần đều tiến vào Viêm Hậu Giới. Hắn đã hoàn toàn yên tâm, đại bộ phận con dân Trung Vươn Giới đều ẩn núp trong các giới Nhị Trọng Thiên, Lục Ly cũng không quản. Nếu Cảnh Vương Trung Cảnh thật phát rồ giết Trung Vương Giới, hắn cũng không có biện pháp. Lục Ly bế quan suốt sáu năm, hắn tìm hiểu, nhưng cảm giác có hơi loạn, cũng không thể trợ giúp hắn đột phá Chủ Thần. Sau khi hắn xuất quan, lợi dụng thiên nhãn tra xét, phát hiện Cảnh Vương Trung Cảnh cũng rất thành thật, Tiên Vực và tám đại Tinh Vực vẫn còn bình ổn, hắn để Tinh Hoàng mang đi chỗ tiếp theo. Cảnh Vương Trung Cảnh ngoài mặt thật thành thật, các nơi vẫn đang nghị luận trận chiến ở Thiên Cương Giới. Hắn hoàn toàn không đáng để ý, còn ra lệnh hạ thủ không được có động tác gì, mặc kệ người ngoài nói thế nào. Cảnh Vương Trung Cảnh thời gian này bắt đầu bố trí, việc này hắn tự mình hỏi, mỗi một bước đều tự mình chỉ đạo. Tuyết tiểu thư là người tổng phụ trách nơi này, triệu tập ba mươi trưởng lão tự mình chủ trì việc này. Bọn họ bí mật triệu tập một đám cường giả sắp đại viên mãn của trung Cảnh, bọn họ khống chế những cường giả sắp đại viên mãn, sau đó để đám cường giả phân tán đi khống chế một đám Thánh Hoàng, một đám Thánh Hoàng phân tán khống chế một đám Đế Cấp. Đây không phải quan hệ cấp cao thấp mà là trực tiếp khống chế linh hồn, như vậy có thể bảo đảm hoàn toàn giữ bí mật, không có khả năng làm phản. Khống chế theo từng tầng, bố cục sáu năm đã bước đầu hoàn thành, mỗi một Thánh Hoàng phụ trách một khu vực, mạng lưới tình báo bắt đầu dựng lên. Chỉ là mạng lưới tình báo mà thôi, hơn nữa không cần dựng quá phức tạp, giống như một giới diện Thiên Loạn Tinh Vực chỉ cần an trí một thám báo là được. Sau này lại thêm một hai thám báo, lại thu mua thêm ít thám báo và nội gian, lấy thực lực và tài lực của Trung Cảnh, loại bố trí này thật đơn giản. Năm mươi năm! Cảnh Vương Trung Cảnh hạ tử lệnh, trong năm mươi năm phải bao trùm thành công mạng lưới tình báo tất cả giới diện. Đây là bước đầu tiên, bước thứ hai, mạng lưới tình báo bắt đầu xâm nhập sâu. Người tình báo phải xuyên thấu vào trong thế lực lớn các giới diện, nhờ vào mạng lưới tình báo của những thế lực lớn này, đến lúc cả đại thế giới có thể hoàn toàn nắm trong tay Cảnh Vương Trung Cảnh, gió thổi cỏ lay gì Cảnh Vương Trung Cảnh đều có thể biết được rất nhanh. Không cần năm mươi năm, chỉ gần bốn mươi năm, mạng lưới tình báo của Cảnh Vương Trung Cảnh đã lan rộng, còn lan rộng vô thanh vô tức. Việc này Tiên Vực đều không có tin đồn gì. Tám đại Tinh Vực có chút phát hiện, dù sao bí mật triệu tập không ít võ giả ở tám đại Tinh Vực. Nhưng bọn họ đoán Tiên Vực có đại tộc đang bí mật làm việc, cụ thể làm gì bọn họ cũng không biết, không dám đi tra xét. Cộng thêm sau khi mạng lưới tình báo xây dựng thành công, Cảnh Vương Trung Cảnh gần như không có vận dụng gì, chỉ để võ giả mạng lưới tình báo này ẩn núp, còn lợi dụng tài nguyên của Cảnh Vương Trung Cảnh, ẩn núp càng ngày càng sâu, càng ngày càng khó nhận ra vấn đề. Mạng lưới tình báo này chủ yếu là theo dõi tình huống, cũng không phải vì đối phó thế lực bên dưới, cũng không vì phá hư cái gì. Cho nên chỉ cần qua một thời gian, võ giả tổ chức tình báo ẩn núp càng sâu, đến lúc đó, sẽ không ai có thể phát hiện bọn họ. Cảnh Vương trung Cảnh rất vừa lòng năng lực làm việc của Tuyết tiểu thư, nếu bước đầu đã xây dựng thành công, sau đó hắn cũng không muốn quản nhiều, toàn quyền giao cho Tuyết tiểu thư quản lý. Dù sao Hình Đế xuất quan còn ba trăm năm mươi năm, cũng không cần quá sốt ruột. Hơn ba trăm năm sau, với năng lực của Tuyết tiểu thư, mạng lưới tình báo này tiếp tục hoạt động, sợ là công tử một đại gia tộc sinh con nặng bao nhiêu, Tuyết tiểu thư cũng có thể dễ dàng biết được. Cảnh Vương Trung Cảnh tiếp tục sống qua ngày ở Thanh Hồ, tất cả mọi chuyện đều giao cho Tuyết tiểu thư. Thực lực của vị Tuyết tiểu thư này có lẽ không thể đột phá đại viên mãn, nhưng năng lực làm việc là đỉnh cao, Cảnh Vương Trung Cảnh hoàn toàn ủy quyền cho nàng, sự vụ cả Trung Cảnh đều là nàng quản lý. Các nơi Tiên Vực dần bình ổn lại, Bắc Cảnh và Nam Cảnh rối loạn một trận, nhưng rất nhanh bình ổn lại. Có hai đại viên mãn lên chức, Nam Cảnh vẫn là đại viên mãn của Nguyệt gia, bởi vì chuyện của Lục Ly cùng Cảnh Vương Trung Cảnh, Tiên Vực hiện tại đã không có rối loạn. Rất nhiều đại tộc đều bảo trì ẩn mình, bọn họ biết đại chiến chân chính rất nhanh sẽ bạo phát, trong khoảng thời gian này càng ẩn mình càng tốt, nếu không đến lúc đó không chừng sẽ tộc phá nhân vong. Rất nhiều đại tộc bắt đầu triệu tập võ giả tinh anh, phân tán đi ẩn núp trong một vài bí cảnh, hơn nữa thật sự phân tán, còn phân tán đi vào trong một vài bí cảnh Nhị Trọng Thiên. Có tộc đàn thậm chí phái quân đội đi Nhất Trọng Thiên tìm hiểu rõ các giới diện… Bọn họ đoán đại chiến sau mấy trăm năm nữa sẽ bùng nổ, còn là đại chiến Chủ Thần siêu cấp khủng bố. Đến lúc đó, nếu giống hai lần đại chiến Chủ Thần lúc trước, vậy xong đời rồi. Tiên Vực có lẽ bị nổ tung, tám đại Tinh Vực có thể bị phế bỏ, nếu nghiêm trọng hơn, cả Tam Trọng Thiên đều có thể hư không sụp đổ, biến thành tử địa. Cho nên linh khí giới diện bí cảnh của Nhị Trọng Thiên, Nhất Trọng Thiên rất yếu, bọn họ vẫn tiễn tinh anh của bản tộc đi qua. Tu luyện chậm một chút cũng không sao, ẩn núp mấy trăm năm cũng không quan hệ, quan trọng nhất là sống sót trong đại chiến mấy trăm năm sau. Đây là đại chiến Chủ Thần cuối cùng, sau hai lần đại chiến Chủ Thần trước, Chủ Thần đã không còn nhiều. Lần này hẳn có thể hoàn toàn phân thắng bại, đóng đô thiên hạ. Sau đại chiến lần này, mạch Chủ Thần nào lấy được toàn thắng, mạch Chủ Thần khác sẽ chết tuyệt, đến lúc đó cũng sẽ không còn tồn tại tranh đấu giữa Chủ Thần, cả đại thế giới cũng sẽ hoàn toàn bình ổn lại.
Chương 5103 Mạng lưới tình báo (2)
Cho nên ẩn mình một chút, trong khoảng thời gian này bảo tồn thực lực, vượt qua kiếp nạn mới là vương đạo. Hiện tại tranh giành địa bàn, trở thành Cảnh Vương có ích lợi gì? Đến lúc đó xảy ra đại chiến, Cảnh Vương sẽ là vật hi sinh. Chẳng lẽ Chủ Thần gọi ngươi xuất chiến, ngươi dám không hành động? Chủ Thần đối diện thắng rồi, những Cảnh Vương này khó tránh khỏi cái chết. Tám đại Tinh Vực cũng thật ẩn mình, không chỉ ẩn mình, bọn họ còn thật sợ hãi. Đại tộc của tám đại Tinh Vực không hiểu biết nhiều lắm, bọn họ chỉ biết Lục Ly thắng, bọn họ lại đứng về phe Cảnh Vương Trung Cảnh. Tuy vài thập niên trôi qua, bọn họ không thấy Lục Ly đến thanh toán, nhưng bọn họ vẫn thật lo lắng, sợ ngày nào đó Lục Ly từ trên trời giáng xuống, chém tận giết tuyệt bọn họ. Bọn họ đồng dạng bắt đầu bố trí đường lui, ẩn núp triệu tập lượng lớn võ giả, lượng lớn tài nguyên cũng bị điều đi, như vậy ít nhất có thể cam đoan xảy ra chuyện, tộc đàn bọn họ còn có cơ hội quật khởi lần nữa, không đến mức toàn tộc bị giết. ….... Lục Ly còn ở Tứ Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên quá lớn, có quá nhiều dấu vết chiến đấu Chủ Thần, còn có rất nhiều cung điện của Chủ Thần, hoặc là nói biệt viện của Chủ Thần, nơi bọn họ từng sống. Việc này đối với võ giả bình thường là tuyệt mật, đối với đại ma vương cũng là bí mật. Đại ma vương năm năm đó nói cho Tinh Hoàng biết, Tinh Hoàng hiện tại mang Lục Ly du đãng xung quanh, tìm hiểu. Vài thập niên, Lục Ly chưa từng trở về, vẫn ở bên trong. Hắn đã đi rất nhiều nơi, quan sát mấy chục chiến trường, đi hơn mười cung điện Chủ Thần sinh sống, mỗi một nơi đều tìm hiểu vì năm, vài thập niên cứ thế trôi qua. Bởi vì có thiên nhãn, Lục Ly nắm rõ tình huống Tam Trọng Thiên như lòng bàn tay. Có thể tra xét dễ dàng Viêm Hậu Giới, ngẫu nhiên còn trao đổi truyền âm với đám thê thiếp, để các nàng yên tâm. Thiên nhãn này quả là thứ tốt, có thể tra xét cả đại thế giới, chỉ cần biết vị trí cụ thể, còn lại đều không thành vấn đề. Ngây người ở Tứ Trọng Thiên vài thập niên, Lục Ly cũng không có thu hoạch quá lớn, vẫn tìm hiểu như trước. Chỉ là càng hiểu nhiều, hắn càng cảm thấy hỗn loạn, cảm thấy cách cánh cửa kia càng xa. Hắn không biết xử lý thế nào, đại ma vương cũng không biết làm sao tu luyện đến Chủ Thần, hết thảy đều chỉ dựa vào hắn tự tìm hiểu. Lúc trước hắn tìm hiểu mấy trăm năm, mơ hồ cảm giác được một cánh cửa, nhưng trong đầu hắn đủ kiến thức lung tung, cảm giác có ngàn vạn con đường, giống như một mê cung. Biết cánh cửa kia nhưng không tìm thấy con đường đi cánh cửa kia. Hiện tại ở Tứ Trọng Thiên tìm hiểu vài thập niên, hắn cảm giác cánh cửa kia càng ngày càng rõ ràng. Nhưng… hắn lại cảm giác rời cánh cửa kia càng ngày càng xa, mê cung càng ngày càng nhiều, giống như vĩnh viễn không thể đi đến cánh cửa kia, vĩnh viễn không thể đẩy ra, không thể ra ngoài. - Dừng lại? Lục Ly thật sợ hãi tiếp tục tìm hiểu như vậy, sẽ càng ngày càng loạn, thần kinh hắn có thể hỗn loạn. Nhưng nếu dừng lại, hắn có thể làm gì? Hơn bốn trăm năm sắp trôi qua, đến lúc đó hắn nên làm gì? Thời gian dần trôi qua, áp lực trên vai hắn càng lúc càng tốt. Tinh thần hắn hiện tại sắp tan vỡ, hắn sợ tiếp tục như vậy, hắn không thể đột phá Chủ Thần mà còn biến thành kẻ điên. - Đi thôi! Trầm tư nửa ngày, Lục Ly quyết định tiếp tục tìm hiểu, mê man suy nghĩ càng dễ xảy ra vấn đề. Mặc kệ có đột phá hay không, hắn vẫn phải tìm hiểu con đường đi, dù sao vẫn sẽ có hy vọng, chờ đợi không có ý nghĩa gì, còn dễ dàng khiến áp lực tinh thần càng lúc càng lớn. - Đi Ngũ Trọng Thiên! Lục Ly nói với Tinh Hoàng, chỗ cần xem ở Tứ Trọng Thiên cũng đã xem hết rồi, tìm hiểu lặp đi lặp lại cũng không có nhiều tác dụng lắm, còn không bằng đi Ngũ Trọng Thiên, Lục Trong Thiên xem thử. Thất Trọng Thiên không thể đi, Đại Ma Vương từng dặn dò, nơi đó rất nguy hiểm, Lục Ly đi sẽ phải chết không thể nghi ngờ. - Đi thôi! Tinh Hoàng vung tay, U Linh Thuyền phá không rời đi. Nội tâm hắn cũng rất trầm trọng. Tiếp tục như vậy, Lục Ly đột phá Chủ Thần có hơi khó khăn. Nếu Hình Đế xuất quan trước khi Lục Ly đột phá, đến lúc đó cũng không còn ý nghĩa gì, chiến lực của Lục Ly cũng không mạnh hơn bao nhiêu, một Chủ Thần đột phá ít nhất cũng phải vài thập niên mới thích ứng được, bằng không làm sao phát huy thực lực chân chính của Chủ Thần. Thế giới của Ngũ Trọng Thiên, nhỏ hơn Tứ Trọng Thiên một chút, nhưng giới diện nơi này lớn hơn, đương nhiên cũng không có giới diện nào hoàn hảo, toàn bộ giới diện đều dập nát, nơi nơi đều là phế thạch hư không. Có phế thạch hư không còn lớn hơn tiểu giới diện bình thường, giống như một tòa cự sơn. Lần đầu tiên đại chiến Chủ Thần là giáng xuống ở Thất Trọng Thiên và Lục Trọng Thiên, đánh sụp đổ cả Thất Trọng Thiên và Lục Trọng Thiên. Lần đại chiến Chủ Thần thứ hai đánh sụp Ngũ Trọng Thiên và Tứ Trọng Thiên. Bằng không trong Tứ Trọng Thiên sẽ không có nhiều dấu vết Chủ Thần để lại như vậy. Ban đầu Chủ Thần đều ở Thất Trọng Thiên, Thất Trọng Thiên không cho phép võ giả bình thường đi vào. Ở Ngũ Trọng Thiên, Lục Ly ngây người suốt tám mươi năm. Hắn thăm dò rất nhiều nơi, hiểu rất nhiều kiến thức, nhưng vẫn không đi ra khỏi cánh cửa kia. Thời gian chỉ còn hơn hai trăm năm, nội tâm hắn thật sốt ruột, cũng càng cảm thấy khó đi ra khỏi cánh cửa kia, hình thành một vòng tuần hoàn ác tính. Hắn không quay về Viêm Hậu Giới, không có mặt mũi gặp đại ma vương. Trong Viêm Hậu Giới thật bình ổn, Bán Nguyệt Đại Lục cũng không có võ giả dám xằng bậy. Bán Nguyệt Thành xây dựng thêm, tất cả võ giả đều chỉ có thể ở tại Bán Nguyệt Thành. Nếu ra ngoài chỉ có thể được lệnh bài trưởng lão, nếu không không được rời khỏi phạm vi trăm dặm. Nếu ai dám rời đi một mình, một khi phát hiện, giết không tha. Hết thảy đều tốt rồi, duy nhất khiến Vẫn đại nhân, Lục Linh lo lắng là Tiểu Bạch vẫn chưa xuất quan. Tiểu Bạch đi vào mấy trăm năm rồi, nơi đó thời gian gấp trăm vạn lần bên ngoài, nói cách thời gian tu luyện của Tiểu Bạch đã đạt đến mấy trăm vạn năm. Tiểu Bạch lúc trước sắp đột phá đại viên mãn, bế quan chỉ cần mấy trăm năm.
Chương 5104 Đi Thất Trọng Thiên
Đương nhiên, mấy trăm vạn năm nơi này cũng không phải mấy trăm vạn năm thật, nếu không Tiểu Bạch đã chết già rồi. Chỉ là so với bên ngoài, thời gian tu luyện có thể vượt qua mấy trăm vạn năm. Trên thực tế, tự nhiên không có khả năng trôi qua mấy trăm vạn năm. Tu luyện trong bí cảnh này có lợi cũng có hại. Ưu đãi là thời gian tu luyện cảm giác trải qua thật lâu, như vậy dễ dàng tìm hiểu được nhiều. Nhược điểm là tu luyện lâu rồi, cả người sẽ bị nghiện, tinh thần mệt mỏi, tốc độ tìm hiểu giảm xuống, thậm chí khiến tinh thần thác loạn. Lần trước đại ma vương từng hỏi Lục Ly có cần tiến vào bí cảnh tìm hiểu không, Lục Ly quyết đoán cự tuyệt. Hiện tại trạng thái tinh thần của hắn kém như vậy, tiến vào trong bí cảnh này, thật dễ dàng tinh thần thác loạn, cuối cùng đừng nói đột phá Chủ Thần, sợ là gây áp lực thêm vài thập niện bên trong, sẽ biến thành tên điên. Chuyện này Lục Ly cũng rất kỳ quái, cũng hơi lo lắng, Huyết Hoàng mỗi một khoảng thời gian sẽ vào xem một lần, phát hiện Tiểu Bạch cũng không có khác thường gì. Thân thể tốt lắm, trên người không có khí tức cường đại, thoạt nhìn không giống đột phá đại viên mãn? Bế quan lâu như vậy, lại không đột phá đại viên mãn? Lục Ly cũng không biết Tiểu Bạch rốt cuộc làm sao rồi, hắn cũng không có tâm tư quản nhiều, chỉ cần thân thể Tiểu Bạch không xảy ra vấn đề là được rồi, còn lại đều là việc nhỏ. Tiểu Bạch bế quan cũng là chuyện tốt, miễn dính vào Bán Nguyệt Đại Lục, đến lúc đó không chịu ngồi yên, gây chuyện xung quanh, chọc giận đại ma vương. Tử Hề đã trở lại, còn về Bán Nguyệt Đại Lục. Nàng cũng không lộ ra hơi thở Chủ Thần, tính cách cũng không thay đổi nhiều, cả ngày ở cùng một chỗ với bọn An Lộ Nhi, Bạch Hạ Sương, nhìn thế nào cũng không giống một Chủ Thần. Nhưng nhớ tới đại ma vương năm đó, Lục Ly cũng không phát hiện đại ma vương là Chủ Thần, Chủ Thần cố ý giấu diếm, không khác gì võ giả bình thường. - Đi Lục Trọng Thiên đi! Sau khi Lục Ly tìm hiểu vài năm ở một nơi, nói với Tinh Hoàng. Tinh Hoàng mặt ngoài không có biểu tình gì, nội tâm lại cực kỳ thất vọng. Lục Ly ở Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên đợi hơn trăm năm, lại không có đột phá cực hạn gì, đi Lục Trọng Thiên có thể đột phá sao? Lục Trọng Thiên là một nơi cuối cùng, Thất Trọng Thiên không thể đi. Nếu Lục Trọng Thiên còn không có biện pháp đột phá, Lục Ly trong thời gian ngắn không thể đột phá được. Đến lúc đó, đại ma vương chỉ có thể mang theo Tử Hề và Già La Chủ Thần nghênh chiến. Chiến lực của Tử Hề và Già La Chủ Thần có thể mạnh bao nhiêu? Tinh Hoàng cũng không có hy vọng quá lớn. Tinh Hoàng ký thác kỳ vọng rất cao lên Lục Ly. Bởi vì Lục Ly luôn sáng tạo kỳ tích không ngờ, từ phàm nhân giết đến Thần Giới, giết đến Nhị Trọng Thiên, cuối cùng giết lên Tam Trọng Thiên. Đường đi của Lục Ly thật nhấp nhô, nhưng thực lực không ngừng thăng cấp. Đây không chỉ nói cảnh giới, mà là chiến lực chân chính. Lục Ly có chiến tích phi thường bưu hãn, đi đến đâu cũng có thể huyên náo long trời lở đất, cuối cùng có thể đứng vững tuyệt đỉnh, đây là một loại năng lực. Thực lực đại ma vương rất mạnh, nhưng chiến đấu đại ma vương trải qua còn không bằng Lục Ly. Tuy thoạt nhìn đại ma vương chiến đấu vô số trận, nhưng nàng chiến đấu với đồng cấp thật không bao nhiêu, cũng vẫn là bại nhiều thắng ít. Chủ Thần đi khai chiến võ giả bình thường, vô luạn đánh bao nhiêu trận, cũng không giúp chiến lực đại ma vương tăng lên bao nhiêu. Đại ma vương năm đó hóa thân ngàn vạn lần, ngụy trang rất nhiều thân phận, áp chế thực lực, đi khắp nơi, kỳ thật là ma luyện chiến lực. Đáng tiếc thu hoạch ít ỏi, không thể khai chiến đồng cấp, không trải qua nguy cơ sinh tử, không có bước lên con đường sinh tử, rất nhiều thứ vẫn không thể tìm hiểu. Mong đợi của Tinh Hoàng đều đặt lên người Lục Ly, bởi vì Lục Ly là một người sáng tạo kỳ tích phi thường. Nếu Lục Ly đột phá Chủ Thần, vậy bọn họ còn có hy vọng thắng. Nếu đột phá không được, vậy giãy dụa thế nào cũng vô dụng. Đại ma vương cuối cùng khẳng định phải chết, Già La Chủ Thần và Thiên Dạ Chủ Thần cũng không thoát khỏi… - Đi thôi! Tinh Hoàng không nói gì thêm, mang theo Lục Ly cưỡi U Linh Thuyền đi đến biên giới Ngũ Trọng Thiên và Lục Trọng Thiên, tìm kiếm lỗ hổng ra vào, tiến vào Lục Trọng Thiên. Phía trước vốn muốn từ Ngũ Trọng Thiên tiến vào Lục Trọng Thiên là rất khó, hiện tại không tồn tại vấn đề này. Ngũ Trọng Thiên và Lục Trọng Thiên đều sụp đổ rồi, rất nhiều giới bích đã bị phá hư, cửa ra vào ngược lại có rất nhiều. - Hả? Sau khi tiến vào Lục Trọng Thiên, Lục Ly nhìn quét qua, có chút kinh nghi hỏi: - Giới diện Lục Trọng Thiên không có sụp đổ? Lục Ly từ xa nhìn thấy một vùng đại lục thật lớn, đông nghìn nghịt, nhìn không thấy biên giới, đại lục lớn như thế, như thế nào có thể là hư không phế thạch? Tinh Hoàng cười khổ: - Sụp đổ, cả Lục Trọng Thiên chỉ có mấy đại giới diện, mỗi một giới diện đều chỉ lớn cỡ một ngàn Tiên Vực, nhưng cũng không có bất đồng giới diện phía dưới. Mấy giới diện này bị bổ thành hai cánh hoa, có chia làm ba, làm bốn, cũng không hoàn toàn vỡ nát. Nhưng bởi vì giới diện này bị nổ nát cho nên giới bích bên ngoài nơi này bị hủy, thiên nhiên thần trận bên trong bị phá hư, tự nhiên không thể tụ tập linh khí thiên địa, cho nên đều biến thành phế giới. - Xem thử! Lục Ly vung tay, chiến thuyền rất nhanh phá không, xẹt qua đại lục thật lớn, thần niệm Lục Ly nhìn quét xung quanh, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc… Rất nhiều nơi đều có phế tích, hủy cả một vùng, che thiên cải địa, nhìn không thấy đầu cuối. Trong phế tích có thể nhìn thấy hài cốt lòe lòe kim quang, có thể thấy được xung quanh. Từng đống tường đổ này có thể nhìn thấy phồn hoa và rầm rộ năm đó, giới diện này năm đó có lẽ tu sĩ cường đại đếm không xuể? Tùy tiện triệu tập một đám quân đội đều hơn trăm triệu? Hơn nữa có lẽ đều là Đế Cấp Thánh Hoàng. Thê lương, tịch tiêu, thương hải tang điền. Lục Ly đứng trên sàn tàu, kinh ngạc nhìn phía dưới, trong đầu hắn hiện lên một ý niệm. Giới diện Lục Trọng Thiên mênh mông như vậy, Thất Trọng Thiên nghe nói chỉ có một chủ giới diện, giới diện kia bao la hùng vĩ cỡ nào? - Đi Thất Trọng Thiên xem thử?
Chương 5105 Không còn thành đô nào
Nội tâm Lục Ly đột nhiên khẽ động, Thất Trọng Thiên là nơi Chủ Thần sinh ra, rất nhiều Chủ Thần sinh ra từ Thất Trọng Thiên. Có lẽ… hắn ở Thất Trọng Thiên có thể hiểu được ít đồ vật ,có thể chứng đạo thành Chủ Thần? Ý niệm này ở trong đầu Lục Ly khó có thể ngăn chặn, hắn thậm chí không muốn xem Lục Trọng Thiên nữa. Thất Trọng Thiên mới là nơi của Chủ Thần, nơi đó mới là trung tâm, nơi đó dựng dục ra rất nhiều Chủ Thần. Nếu nơi đó có thể dựng dục ra Chủ Thần, nơi đó khẳng định có rất nhiều địa phương thần kỳ, đi vào đó xem mấy tháng hiệu quả lớn hơn nhiều ở Lục Trọng Thiên xem mấy vạn năm. Lục Ly nghĩ nghĩ, vẫn không nhịn được, nói: - Tinh Hoàng, ta, muốn đi Thất Trọng Thiên xem thử! - Thất Trọng Thiên! Tinh Hoàng nhíu mày, âm thanh lạnh lùng nói: - Ngươi điên rồi? Nơi đó ai đi cũng chết, thậm chí đại nhân đi vào cũng sẽ gặp nguy hiểm, ngươi muốn tìm chết? Lục Ly biết Thất Trọng Thiên rất nguy hiểm, nếu không đại ma vương cũng sẽ không nghiêm túc dặn dò hắn, hắn chần chờ một chút, nói: - Ta có một loại cảm giác, có lẽ đi Thất Trọng Thiên, ta có tỷ lệ lớn đột phá Chủ Thần. - Đột phá cái rắm! Tinh Hoàng trừng mắt: - Đi vào ngươi sẽ chết, còn đột phá Chủ Thần gì? Ngươi nghĩ cũng không được nghĩ, ta sẽ không mang ngươi đi. Cửa ra vào của Thất Trọng Thiên hiện tại chỉ có một, ta sẽ không mang ngươi đi, ngươi tìm kiếm một ngàn năm cũng không tìm ra, nếu ngươi không tin, có thể tự mình tìm! Lời này chỉ Tinh Hoàng dám nói, nếu Huyết Hoàng ở đây, Huyết Hoàng khẳng định không dám nói. Tinh Hoàng vừa nói như vậy, Lục Ly cũng không có cách. Tinh Hoàng không mang hắn đi, hắn không đi được Thất Trọng Thiên. Hắn chần chờ một chút, thanh trừ ý niệm này trong đầu. Tính Hoàng nói đi Thất Trọng Thiên, hắn sẽ lập tức chết, người đã chết làm sao có thể đột phá Chủ Thần? - Quên đi, hiện tại tìm hiểu một thời gian ở Lục Trọng Thiên thôi. Lục Ly áp chế ý niệm trong đầu, hắn đi theo Tinh Hoàng đi xuống đại lục bên dưới. Hắn đầu tiên đi một tòa di tích. Tất cả kiến trúc tòa thành này đều sụp đổ, nhưng đại khái vẫn có thể nhận ra. Hình thức ban đầu của kiến trúc này, có thể suy tính ra nguyên hình của tòa cự thành này. Đổi tới đổi lui trong thành, Lục Ly ở ngoài thành tìm được một ngọn núi. Ngọn núi này cũng sụp đổ, Lục Ly ở trong phế tích tìm được một cung điện tàn phá. Cung điện này từng là một hành cung của Chủ Thần. Lục Ly không hề hành động gì, an vị ngồi tìm hiểu trong một đống phế tích. Ngồi xếp bằng ở đây nhiều năm, Lục Ly và Tinh Hoàng rời khỏi, tiếp tục đi tìm dấu vết Chủ Thần từng chiến đấu, tìm kiếm hành cung Chủ Thần từng ở lại. Nơi này tổng cộng mấy đại giới diện, đều bị đánh nát, cho nên so với Tứ Trọng Thiên Ngũ Trọng Thiên, nơi này dễ kiếm hơn nhiều. Tìm hiểu nhiều hơn dấu vết chiến đấu và hành cung của Chủ Thần ở. Năm đó tuy một đại bộ phận Chủ Thần ở Thất Trọng Thiên, nhưng ngẫu nhiên cũng ở Lục Trọng Thiên. Các nàng ở trong hành cung, tự nhiên sẽ lưu lại vài vật, dấu vết chỉ có thể hiểu mà không diễn đạt thành lời. Những dấu vết này đối với võ giả bình thường không có tác dụng gì, cũng hữu dụng với Lục Ly. Bởi vì Lục Ly cách Chủ Thần cũng không xa, đã cảm giác được một cánh cửa, chỉ là không tìm thấy đường thôi. Trở thành Chủ Thần, mấu chốt của lực thế giới, chỉ cần dựng dục ra lực thế giới, đó sẽ là Chủ Thần. Lục Ly dung hợp rất nhiều năng lượng, pháp giới không có biện pháp dựng dục luật thế giới. Như vậy Lục Ly chỉ còn con đường thứ hai, làm tiểu thế giới dị biến, biến thành pháp giới Chủ Thần, như vậy sẽ có khả năng dựng dục lực thế giới. Sao có thể làm tiểu thế giới dị biến? Đây là một vấn đề, biến hóa của tiểu thế giới này, Lục Ly không có biện pháp chủ động nắm trong tay, trước kia đều là tự dị biến, căn bản không phải Lục Ly có thể chủ đạo. Cho nên Lục ly mới cảm giác không có biện pháp, chỉ có thể tìm hiểu nơi nơi, nhìn xem nơi nơi một chút. Lục Trọng Thiên này tuy chỉ có mấy giới diện, nhưng dấu vết chiến đấu ở mấy giới diện rất nhiều, nơi Chủ Thần ở cũng rất nhiều. Cho nên Lục Ly ở đây lâu hơn một chút. Hắn tìm hiểu suốt một trăm hai mươi năm ở Lục Trọng Thiên. Một trăm hai mươi năm qua đi, cách Hình Đế xuất quan còn hơn một trăm năm. Hơn nữa Hình Đế nói một ngàn năm xuất quan, ai biết có đi ra trước thời hạn không? Lỡ như hắn trước thời hạn hơn trăm năm đã xuất quan thì sao? Nói cách khác, từ giờ trở đi, Hình Đế tùy thời đều có thể xuất quan, nhưng… Lục Ly vẫn không thể đột phá Chủ Thần! Lục Ly có xu thế tẩu hỏa nhập ma, mấy năm nay hắn vẫn mang áp lực càng lúc càng lớn. Nội tâm cũng càng ngày càng áp lực, đã sắp đến cực hạn sụp đổ. Hắn còn mạnh mẽ bức ép mình tỉnh táo lại, tìm hiểu dấu vết chiến đấu của Chủ Thần lưu lại, dưới tuần hoàn ác tính, tâm ma của hắn càng ngày càng nặng, tinh thần đã sắp sụp đổ. Vù vù! Trong một đống huyệt động phế tích, Lục Ly thở phào một hơi, lắc đầu ngừng tìm hiểu. Hắn không chút hình tượng, trực tiếp ngã nhào trong trung tâm phế tích. Tinh thần hắn thật sự mệt mỏi, trong đầu hắn cảm giác như lò luyện lớn. Các loại ý niệm tràn ngập trong đầu, hắn lăn qua lăn lại vẫn không ngủ được. Dằn vặt mấy ngày mấy đêm, Lục Ly mới nặng nề ngủ, đang ngủ, hắn cũng không an phận, cau mày, trằn trọc. Không khí Tiên Vực gần đây hơi quỷ dị, cao tầng đều biết một vài tin tức, biết Hình Đế tùy thời có thể xuất quan. Một khi Hình Đế xuất quan, đó là đại chiến Chủ Thần lần thứ ba bùng nổ. Hai lần đại chiến trước, khiến Thất Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên bị hủy diệt. Lần này đại chiến Chủ Thần có thể nào diệt luôn tám đại tinh Vực và Tiên Vực? Nếu Tiên Vực và tám đại Tinh Vực bị hủy, bọn họ cũng chỉ có thể chạy đến Nhị Trọng Thiên. Linh khí tất cả giới diện Nhị Trọng Thiên phi thường loãng. Võ giả nơi này đi Nhị Trọng Thiên đều sẽ khó sống, tài nguyên ít đi, linh khí loãng đi, muốn sinh ra cường giả càng khó, đến lúc đó đừng nói đại viên mãn, Thánh Hoàng có thể tạo ra hay không cũng là vấn đề.