Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2861 Phượng Hoàng và gà
Lúc trọn cả Thần Giới tưởng rằng sẽ lại có một trường đại chiến bạo phát, cửa lớn Thần Tượng Thành mở ra, tiếp đó Lạc Hoàng dẫn theo nguyên một đám trưởng lão đầu hàng! Hoa! Tin tức như hoa tuyết truyền khắp Thần Giới, phủ chủ mấy nơi phủ vực còn lại triệt để tuyệt vọng, toàn bộ ra thành đầu hàng, thậm chí không đợi đại quân kéo tới. Lục Ly nhất thống Thần Giới đã thành định cục, chiếu theo tốc độ này, đoán chừng cùng lắm một hai tháng, toàn bộ Thần Giới sẽ thành họ Lục. Trăm vạn năm, cách cục Thần Giới rốt cục cũng biến, một cường giả nghịch thiên hoành không xuất thế, quét ngang tứ đại thế lực siêu thần, nhất thống Thần Giới. Chẳng qua khiến rất nhiều người hiếu kì chính là, từ sau khi đại quân xuất chinh, Lục Ly một mực chưa từng lộ diện, dù là đại sự như Thần Tượng Tông đầu hàng, Lục Ly cũng không xuất hiện, điều này khiến Lạc Hoàng ngày đó không khỏi có chút thất vọng... Lục Ly vẫn ở trong thiên kiếp, hắn vẫn đang tìm, toàn bộ cao không Thần Giới đều bị hắn tìm khắp, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Tiểu Bạch. Trong lòng hắn nặng trĩu, rất có thể Tiểu Bạch lại mất tích. Năm đó tiểu thú này từng mất tích mấy lần, mặc dù mỗi lần đều tìm về được, nhưng lần này lại khác. Bởi vì Thần Giới chỉ lớn chừng đó, lại nhiều năm vậy rồi, Tiểu Bạch cường đại như thế, lợi hại như thế, chỉ cần lộ diện liền sẽ có tin tức, không khả năng bặt vô âm tín được. Hắn không từ bỏ, tiếp tục tìm kiếm không ngừng! Lại một tháng qua đi, hơn phân nửa phủ vực Thần Giới hoặc bị công hãm hoặc là đầu hàng, trên vô số thành trì tung bay đại kỳ học Lục, Lục Ly nhất thống Thần Giới đã là điều không thể nghịch chuyển. Hôm nay Lục Ly đi xuống, không trung đã bị hắn lục khắp, song vẫn không thấy Tiểu Bạch đâu. Lục Ly trực tiếp đến Thần Giới, tìm gặp Lăng Thanh Diễn, sau đó hạ lệnh, để người Thần Giới và U Yến chi địa cùng tìm kiếm Tiểu Bạch, tìm được sẽ có trọng thưởng! Từ sau khi đại quân xuất chinh, đây là lần đầu tiên Lục Ly lộ diện, cũng là lần đầu tiên hạ lệnh, lại yêu cầu tìm kiếm một con linh thú? Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Lục Ly đã không để Thần Giới vào trong mắt, với hắn mà nói, nhất thống Thần Giới căn bản chỉ là việc nhỏ, hắn cũng không quá để ý đến Thần giới, thậm chí còn không quan trọng bằng linh thú kia. Sau ngày Lục Ly hạ lệnh, mấy trăm phủ vực còn lại cũng tuyên bố đầu hàng. Lục Ly lộ diện mang đến uy hiếp quá lớn, những người kia vốn cònđịnh vùng vẫy giãy chết một phen, nhưng thấy Lục Ly vừa đi ra liền từ bỏ kháng cự. Trọn cả Thần Giới lần nữa náo nhiệt, vô số võ giả đi vào núi sâu hoang mạc, tứ xứ tìm kiếm Tiểu Bạch. Lục Ly chính là người sắp trở thành Đại Đế Thần Giới, nếu ai có thể giúp hắn tìm ra Tiểu Bạch, một vị trí phủ chủ hẳn là chạy không được... Thời gian lại đi qua hơn một tháng, Thần Giới cuối cùng cũng được nhất thống, thủ lĩnh tất cả đại thế lực hội tụ về U Yến chi địa, cùng nhau chứng kiến một đế quốc mới ra đời. Thần Vũ đế quốc! Cái tên này là Lục Ly tùy ý đặt, nếu đã do Lục Ly đặt, những người khác tự nhiên không có dị nghị. Chẳng qua khiến toàn Thần Giới chấn kinh chính là, Đại Đế của Thần Vũ đế quốc lại không phải Lục Ly, mà là Lăng Thanh Diễn! Rất nhiều người Thần Giới nghĩ không thông, Lục Ly không làm Đại Đế, vậy nhất thống Thần Giới rốt cục có ý nghĩa gì? Trên thực tế... Lục Ly cũng cảm thấy nhất thống Thần Giới không có ý nghĩa quá lớn. Bởi vì hắn chuẩn bị mang người Lục gia đến Thiên Vân Sơn, Thần Giới này không có mấy thiên tài địa bảo. Về phần nhân tài trữ bị, hắn không có ý định kiến tạo một đại thế lực lớn xưng bá Nhị trọng thiên, cần trữ bị nhân tài làm cái gì? Sở dĩ nhất thống Thần Giới là vì không muốn lần nữa dẫn phát chuyện như lần trước, đồng thời cũng tính ra là cho Lăng Thanh Diễn Bàn Vũ Thấm một công đạo. Thần Giới đã không có cường giả, thống nhất là điều vô cùng đơn giản. Còn về vị trí Đại Đế, nếu Lục Ly không đi Nhị trọng thiên, không chừng sẽ có chút hứng thú. Nhưng đi Nhị trọng thiên rồi, hắn ngồi lên vị trí Đại Đế Thần Giới thì có khác gì Sơn Đại Vương chiếm núi làm vua đâu? Thế giới này nói đến cùng vẫn là dựa vào thực lực, nếu không có thực lực, ngươi có tự phong làm Đại Đế Tam trọng thiên cũng chẳng nghĩa lý gì. Còn nếu có được thực lực tuyệt đối, dù không mang trên mình bất kỳ thân phận nào, Đại Đế Tam trọng thiên gặp ngươi đều phải khách khí Lăng Thanh Diễn không định đi Nhị trọng thiên, chí ít trong thời gian ngắn nàng không muốn đi, Lục Ly sau khi trưng cầu ý kiến liền giao lại vị trí Đại Đế cho nàng. Ngoài ra, Lăng Thanh Diễn không phải nữ nhân của hắn, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra quan hệ giữa hắn và Lăng Thanh Diễn không cạn, nếu nói không len lén có một chân, đến cả Bạch Hạ Sương đều không tin. Cũng may Khương Khinh Linh Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết không để ý chuyện này, chỉ cần Lục Ly vẫn yêu các nàng, nhớ tới các nàng là được. Đương nhiên, nếu nói ba người không có chút khúc mắc, đó là không thể. Lục Ly rất khổ não, nguồn gốc khổ não tự nhiên là đến từ Tiểu Bạch, Thần Giới có nhiều người như vậy, tứ xứ tìm kiếm, gần như lật tung thiên sơn vạn thủy, lại vẫn không tìm ra Tiểu Bạch. Thậm chí, mấy năm này không có bất kỳ người nào gặp qua Tiểu Bạch cả. - Chẳng lẽ là cường giả kia? Lục Ly nhớ tới một chuyện, Tiểu Bạch từng bị một cường giả mang đến U Yến chi địa. Hẳn là Tiểu Bạch lại bị cường giả bí ẩn kia mang đi? Chỉ là có thể mang đi đâu? Ở Nhị trọng thiên đâu có từng nghe nói qua về tin tức Tiểu Bạch? - Đi Ngân Long Sơn một chuyến xem sao! Lục Ly lại nhớ tới một chuyện, năm đó hắn đi Ngân Long Sơn, lão giả trên đó truyền âm nói đợi đạt tới Thần Giới Chí Tôn liền có thể lên Ngân Long Sơn. Giờ đây thực lực hắn mạnh như vậy, liệu đã có thể lên Ngân Long Sơn? Chuyện liên quan giữa Ngân Long Sơn và Lục Linh, Lục Ly đặc biệt để ý. Sau khi dặn dò vài câu với mấy người Khương Khinh Linh, Lục Ly đi ra trang viên, một đường Phi Độ Hư Không mà đi. Chỉ tiêu tốn hơn một ngày đã đến được Ngân Long Sơn.
Chương 2862 Phượng Hoàng và gà
Ngọn núi này rất thần kỳ, người Ngân Long Sơn cũng rất kỳ quái, thường thường không mấy khi xuất thế, cũng không hỏi chuyện Thần Giới, chỉ thỉnh thoảng mới có đệ tử tuổi trẻ đi ra rèn luyện. Dù đến sau Ác Ma xâm lấn, tứ ngược khắp Thần Giới, giết chết ức vạn Nhân tộc, người Ngân Long Sơn vẫn chưa từng xuất hiện, chẳng qua Ác ma cũng không tấn công nơi này. Nhìn lên núi cao nhập mây, nhìn sơn đạo uốn lượn mà lên như một con Cự Long, Lục Ly dứt khoát đi lên. Vừa đạp bước lên sơn đạo, trọng lực quả nhiên xuất hiện, chẳng qua đối với Lục Ly bây giờ mà nói thì chẳng có chút áp lực nào. Hắn nhẹ nhàng nhảy mỗi bước mười bậc đi lên, chỉ sau nửa nén hương đã đến đỉnh núi. Trên đỉnh núi mây mù vờn quanh, trên đó có thể thấy được từng tòa cung điện, chỉ là những cung điện này rất quạnh quẽ, thần niệm hắn quét tới, lại không phát hiện người nào. - Cuối cùng ngươi cũng đến! Một giọng nói già nua vang lên khiến tinh thần Lục Ly khẽ chấn, thần niệm hắn lập tức quét tới một tòa thành bảo, tòa thành bảo kia có Thần Văn rất kín đáo, vừa rồi hắn không thăm dò ra được. Hắn đi tới bên ngoài thành bảo, khom lưng nói: - Vãn bối diện kiến tiền bối! - Vào đi! Cửa lớn tự động mở ra, Lục Ly thoáng ngừng một lát rồi đi vào, cung điện này không lớn, bên trong có một lão giả tóc màu đỏ lửa, tóc lão giả rủ xuống đất, mí mắt da mặt cũng đều rủ xuống, bộ dạng nhìn có vẻ vô cùng già nua. - Hả... Lục Ly thông qua đại đạo chi ngấn cảm ứng một phen, phát hiện mình không cách nào cảm ứng được khí tức lão giả, cũng không cách nào phán đoán cảnh giới đối phương. Hắn không khỏi ngấm ngầm kinh hãi, lão giả này sâu không lường được, thực lực nhất định rất mạnh. Lục Ly lần nữa khom lưng hành lễ, thấy lão giả không có ý lên tiếng, hắn trầm giọng nói: - Vãn bối đến đây cầu kiến Lục Linh tiểu thư! - Tiểu thư về lại trong tộc rồi! Lão giả không mở mắt mà thở dài một hơi rồi nói: - Nếu là bảy, tám năm trước ngươi tới đây, có lẽ sẽ gặp được. Nhưng trong tộc có chút chuyện, tiểu thư bị khẩn cấp triệu hồi. - Trở về từ bảy, tám năm trước? Trên mặt Lục Ly hiện rõ vẻ thất vọng, bảy, tám năm trước hắn đúng là cũng từng muốn tới. Vấn đề là hắn không có thời gian lẫn cơ hội, trước là Ác Ma khai chiến, vừa đuổi đi Ác Ma, bọn Tả Khâu Lộ lại làm mưa làm gió, đến sau người Hắc Viêm Điện hạ giới, hắn bị ép phải đi Nhị trọng thiên... Chẳng qua nếu lão giả này đã nguyện ý gặp hắn, còn nguyện ý kể chút chuyện, trong lòng Lục Ly bất giác bùng lên một tia hi vọng, gấp gáp hỏi: - Tiền bối, Lục Linh tiểu thư là tộc nhân Nghịch Long Cốc ở Tam trọng thiên? Nếu xác định được điểm này, vậy Lục Linh chính là tỷ tỷ hắn không sai được. Quay đầu hắn sẽ đi Nghịch Long Cốc, vừa khéo cũng để giúp Đại Ma Vương đổi một tông Cổ Quyển. - Phải, lại không phải! Câu trả lời của lão giả tóc đỏ lại khiến Lục Ly rất nghi hoặc, cái gì vậy? Lúc này lão giả chợt mở mắt nhìn Lục Ly, trầm mặc một lát rồi nói tiếp: - Lục Ly, mấy năm nay thực lực ngươi tiến bộ không sai, nhưng nói cho cùng tiểu thư nhà ta và ngươi là người của hai thế giới, tốt nhất ngươi vẫn nên quên nàng đi. Bằng không không chỉ hại ngươi, cũng hại đến nàng! - Ách? Nét mặt Lục Ly không giấu được vẻ kinh ngạc, không ngờ lão giả lại nói thế, hơn nữa bên trong ngôn từ còn để lộ ra tin tức vô cùng quan trọng. Lục Linh này chính là tỷ tỷ hắn, Lục Linh đến từ gia tộc vô cùng cường đại, gia tộc Lục Linh không hi vọng Lục Ly dây dưa với nàng! Từ trong lời lão giả Lục Ly được đến tin tức, gia tộc Lục Linh cường đại vượt xa hắn tưởng tượng, với hắn mà nói thì như người ở hai thế giới! Chẳng qua Lục Ly vẫn có chút nghi hoặc, trên mặt lộ ra một tia bất bình, nói: - Lời này của tiền bối ta không dám nghe, Lục Linh là tỷ tỷ ta, ta tìm tỷ tỷ, tại sao lại hại mình, còn sẽ hại nàng? Ta biết tỷ tỷ đến từ đại thế lực, ta lại không muốn leo lên gia tộc các ngươi, chỉ muốn gặp nàng một phen, nếu nàng sống tốt, ta đương nhiên sẽ không phá hoại cuộc sống của nàng. - Ngươi vẫn không hiểu? Lão giả tóc đỏ nhìn Lục Ly, nhíu mày trầm tư một lát, sau đó giải thích nói: - Nói thế này đi, có một con Phượng Hoàng, bởi vì ngoài ý mà từ nhỏ lớn lên trong ổ gà, đến một ngày nàng thức tỉnh, được mang về tộc đàn. Giờ bằng hữu mà nàng tiếp xúc đều là Phượng Hoàng Chân Long Kỳ Lân. Ngươi cảm thấy... Nếu chuyện nàng từ nhỏ đã lớn lên trong ổ gà bị truyền ra, đối với nàng sẽ thế nào? Nếu gà con trong ổ thỉnh thoảng lại đi tìm nàng đùa, ngươi cảm thấy... gia tộc Phượng Hoàng có vui vẻ gì không? - Ha ha! Ví von của lão giả tóc đỏ rất sinh động, cũng rất châm chọc. Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười tự giễu, xem ra vô luận hắn nỗ lực thế nào, trở nên cường đại đến đâu, thì ở trong mắt gia tộc Lục Linh, hắn vẫn chỉ là kiến hôi mà thôi! Lục Ly biết gia tộc Lục Linh rất cường đại, đại tộc viễn cổ tại Tam trọng thiên, tự nhiên phải vô cùng lợi hại. Nhưng đại tộc thì đã sao? Chẳng lẽ con em nhà mình kết giao bằng hữu với người nào cũng đều muốn quản? Chẳng lẽ Lục Linh có người đệ đệ như mình là chuyện vô cùng mất mặt? Lục Ly biết chênh lệch giữa mình và đệ tử thiên tài Tam trọng thiên, nhưng hắn tự tin nếu cầm đệ tử đại gia tộc Tam trọng thiên đặt ở Đấu Thiên Giới, cùng cạnh tranh công bằng, hắn sẽ không thua những người kia. Cố sự giữa Phượng Hoàng và rất châm chọc, nhưng lão giả này khả năng đã nghĩ nhiều. Hắn sẽ không một mực quấn lấy Lục Linh, càng sẽ không đi leo lên gia tộc Lục Linh, hắn chỉ muốn gặp nàng một lần, nhìn xem nàng có sống tốt không mà thôi. Trong đầu hắn bất giác hiện ra cảnh tượng lúc còn bé, Lục Linh và hắn sống nương tựa vào nhau, vì chiếu cố hắn mà nàng chịu bao nhiêu khổ sở. Hắn nhớ tới bộ dạng Lục Linh lúc bò lên hậu sơn, cả người đầy máu. Nhớ cảnh hắn đi kéo quan tài, Lục Linh đội tuyết đứng bên ngoài bộ lạc chờ hắn trở về, nhớ cảnh Lục Linh vì cứu hắn mà tự thiêu, thân thể bùng lên hỏa diễm hừng
Chương 2863 Nghịch Long Linh
Bịch! Hắn trùng trùng quỳ xuống, hắn không phải người thích quỳ với người khác, song lần này hắn lại quỳ rất dứt khoát. Khom lưng làm lễ, vái ba vái nói: - Tiền bối, ta sẽ không đi quấn lấy tỷ tỷ, sẽ không leo lên gia tộc các ngươi, càng sẽ không mang đến phiền toái cho tỷ tỷ, ta chỉ muốn gặp nàng một lần, dù là len lén gặp mặt cũng được. - Ai... Lão giả tóc đỏ thở dài, lại không lập tức trả lời Lục Ly ngay, mà nhíu mày nhắm mắt sa vào trầm tư, mãi qua nửa nén hương sau, hắn mới khua tay nói: - Ngươi trở về đi, việc này ta không giúp ngươi được. Nếu muốn gặp nàng, chính ngươi đi Tam trọng thiên, tên nàng bây giờ là Nghịch Long Linh! - Nghịch Long Linh? Lục Ly thoáng sửng sốt, sau đó trong mắt lóe lên tinh mang, xem ra Lục Linh đích thật là người Nghịch Long Cốc, chỉ không nghĩ tới đại tộc viễn cổ này lại là họ Nghịch Long. - Ngươi phải nhớ kỹ mấy điểm! Lão giả tóc đỏ trầm giọng dặn dò: - Ký ức tiểu thư đã bị phong ấn, vậy nên nàng không biết ngươi, ngươi không thể mạo muội đến nhận nhau với nàng. Bằng không một khi ảnh hưởng tới tiểu thư tu luyện, Hình Phạt Đường tộc ta tất sẽ tìm tới ngươi, đến lúc đó dù tiểu thư có ở bên cạnh ngươi cũng tất chết không nghi ngờ. Điểm này ngươi không cần hoài nghi, tộc quy tộc ta đặc biệt sâm nghiêm. - Điểm thứ hai, không được truyền ra chuyện trước đây của tiểu thư, một khi bị người tộc ta nghe ngóng được, ngươi cũng tất chết không nghi ngờ, thậm chí Lục gia các ngươi cũng đi đứt. Điểm thứ ba, đừng đi dây dưa tiểu thư, như thế đối với ngươi có trăm hại mà không một lợi. Dứt lời, lão giả tóc đỏ phất tay, Lục Ly cảm thấy một luồng khí tức khủng bố tràn ra từ trên người lão giả, tiếp đó trước mắt hắn hoa lên, thoáng chốc đã xuất hiện dưới chân núi Ngân Long Sơn. - Chậc chậc... Tuy biết lão giả này rất mạnh, lại không ngờ sẽ mạnh tới trình độ này, nháy mắt vừa rồi Lục Ly cảm giác như đang đối mặt Vân Xuy Tuyết. Hơn nữa lão giả vừa vung tay lên, hắn liền bị thuấn di đi xuống, đây là thần thông nghịch thiên cỡ nào? Lão giả lộ ra chiêu này, rõ ràng là có ý cảnh cáo. Một cường giả tọa trấn ở Thần Giới, địa vị tại Nghịch Long Cốc có thể cao được đến đâu? Nếu là thân phận trưởng lão, làm gì có chuyện Lục Linh rời đi rồi mà hắn vẫn ở lại đây? Nói cách khác, lão giả này rất có thể chỉ là một tộc nhân bình thường tại Nghịch Long Cốc. Một tộc nhân bình thường lại đã có được chiến lực Tứ Kiếp, như vậy tính ra thực lực chỉnh thể Nghịch Long Cốc sẽ khủng bố đến đâu? - Phượng Hoàng và gà? Khóe miệng Lục Ly lần nữa nhếch lên một tia giễu cợt, hắn và người Nghịch Long Cốc quả nhiên không cùng một thế giới, Nhị trọng thiên chỉ là cái giếng, Tam trọng thiên mới thật sự là Đại Thế Giới. - Tứ trọng thiên Ngũ trọng thiên sụp đổ, toàn bộ cường giả đều chuyển dời đến Tam trọng thiên! Lục Ly nhớ tới lời đồn thổi nghe được trước đó, sắc mặt bất giác càng thêm ngưng trọng. Tam trọng thiên hẳn là trung tâm của toàn bộ Đại Thế Giới, tất cả cường giả đỉnh cấp đều hội tụ ở Tam trọng thiên, nơi đó mới thật sự là thiên đường của cường giả. Hắn đứng lên lại chưa rời đi, mà cứ thế ngây ngốc ngẩn người. Chuyến đi Ngân Long Sơn lần này tuy không đạt được mục đích, còn bị đả kích, nhưng hắn vẫn thu được rất nhiều tin tức hữu dụng. Muốn gặp Lục Linh, vậy phải đi Tam trọng thiên! Gia tộc Lục Linh vô cùng cường đại, cường đại vượt xa ngoài sức tưởng tượng của hắn, hơn nữa tộc quy đặc biệt sâm nghiêm. Bởi thế dù đi Tam trọng thiên, có cơ hội nhìn thấy Lục Linh, hắn cũng chỉ có thể từ xa xa đứng nhìn, không thể trò chuyện với nàng, càng không thể nhận nhau. - Có thể gặp mặt, biết được nàng vẫn sống tốt, vậy là đủ rồi.” Lục Ly khẽ gật đầu, nếu hiện tại hắn và Lục Linh là người của hai thế giới, như vậy chỉ cần nàng sống tốt, vậy không nhất thiết phải đánh vỡ cuộc sống yên tĩnh của nàng. Đương nhiên, nếu Lục Linh sống không tốt, vậy hắn dù liều chết cũng phải mang nàng đi, dù toàn bộ tộc nhân Nghịch Long Cốc có ngăn cản hắn cũng phải giết ra một con đường máu. - Đi về thôi! Ở lại Ngân Long Sơn đã không ý nghĩa, Lục Ly Phi Độ Hư Không rời đi, về lại Bàn Vương Thành, Lục Ly nhốt mình trong phòng, tâm tình có chút trầm thấp. - Tam Kiếp đỉnh phong! Đại Ma Vương nói qua, tổng hợp chiến lực không đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong, tới Tam trọng thiên, khả năng chết đi sẽ rất lớn. Bây giờ cảnh giới hắn mới là Nhị Kiếp, được cái nhục thân cường đại, tổng hợp chiến lực đã tương đương cường giả Tam Kiếp. Nếu tính luôn Hỗn Độn chi khí và Thần Thiết, như vậy chiến lực miễn cưỡng có thể sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong. Nhưng Hỗn Độn chi khí đã còn không nhiều, dùng hết là thôi, Thần Thiết mỗi lần chỉ có thể dùng một lần, mặc kệ thần đan hắn biến lớn, mỗi lần sử dụng đều sẽ nhẹ nhàng hút sạch thần lực. Bởi thế Hỗn Độn chi khí và Thần Thiết không thể tính vào chiến lực thường quy, ngoài ra còn có Hư Không Trùng và Cổ Vương... - Đúng rồi, Hư Không Trùng! Thần niệm Lục Ly thăm dò trong người, trên mặt thoáng lộ ra hỉ sắc. Quả nhiên Hư Không Trùng lại tiến hóa, toàn bộ biến thành màu xám đen, tương tự như Cổ Vương, chỉ là ngoại hình có chút khác biệt. - Không biết sau khi tiến hóa Hư Không Trùng sẽ mạnh đến đâu? Lục Ly nhíu mày, hung thú võ giả Thần Giới đều quá yếu, căn bản không cách nào trắc thí ra độ mạnh yếu của Hư Không Trùng. Thực lực Cổ Vương cũng không thể trắc thí ra được, chỉ có thể về lại Nhị trọng thiên mới xác định được. - Vẫn nên tiếp tục tu luyện nhục thân thôi! Lục Ly nghĩ thông phương hướng, trước mắt cần luyện hóa toàn bộ số Thần tủy còn lại, thuật luyện cốt cũng cần tiếp tục tu luyện, ngoài ra có thể tới Nhị trọng thiên tìm kiếm một ít thần vật luyện thể. Đồng thời cũng phải vào Hỗn Độn bí cảnh một phen, chỉ là không biết xảy ra chuyện lần trước, hắn còn có cơ hội tiến vào Hỗn Độn bí cảnh hay không? Kẹt kẹt! Cửa phòng đẩy ra, Khương Khinh Linh đi đến, thấy Lục Ly ngồi xếp bằng trên giường, hai hàng lông mày nhíu chặt, nàng đi tới đưa tay xoa bóp bả vai cho Lục Ly. - Khinh Linh!
Chương 2864 Ngủ đi mà mơ
Lục Ly thu hồi tâm tư, ôm Khương Khinh Linh vào trong ngực, đối với ba vị thê tử hắn đều rất áy náy, mỉm cười hỏi: - Có chuyện gì à? - Ừm... ! Khương Khinh Linh khẽ gật đầu, mang theo ý cười hỏi: - Thần Giới đã được bình định, chuyện tìm kiếm Tiểu Bạch không cần phải gấp, nhiều người như vậy đang tìm, hẳn sẽ sớm có tin tức thôi. Phu quân, gần đây vô sự, ngươi xem có phải nên xử lý chuyện Hi Nhi Bàn Nhược Vũ Thấm một lần luôn không? - Hả? Lục Ly kinh ngạc, Hi Nhi và Bàn Nhược thì hắn có thể hiểu được, sao Bàn Vũ Thấm lại cũng tính ở trong, hắn nghe mà không khỏi mơ hồ. - Ha ha! Khương Khinh Linh khẽ cười nói: - Phu quân không cần giấu ta, tình ý của Thấm tiểu thư với phu quân, đừng nói chúng ta, dù là người qua đường đều có thể nhìn thấy được. Chúng ta ngồi lại tính toán một phen, chọn ngày lành tháng tốt gần nhất, cùng lúc cưới ba người các nàng vào cửa, làm thiếp cho phu quân. - Thiếp? Trong lòng Lục Ly khẽ động, hiện tại hắn có ba thê, lại cưới ba thiếp, nếu tính luôn Lăng Thanh Diễn, vậy chẳng phải vừa khéo tam thê tứ thiếp? Trì Hi Nhi sớm đã là nữ nhân của hắn, cưới vào cửa chỉ còn là hình thức, Bàn Nhược chờ đợi hắn nhiều năm, đoán chừng nghe được tin tức này cũng sẽ rất cao hứng. Về phần Bàn Vũ Thấm, Lục Ly lại có chút đau đầu. Dù sao cũng là thiếp! Thân phận như thế tương đối lúng túng, tuy nói thê không bằng thiếp, thiếp không bằng... nhưng dù sao thân phận cũng thấp hơn thê một bậc, Bàn Vũ Thấm liệu có bất mãn? Liệu có khó chịu? Hậu cung mà loạn lên, Lục Ly sẽ vô cùng đau đầu. Lục Ly đã từng đáp ứng ba người Khương Khinh Linh, rằng vĩnh viễn chỉ có ba người các nàng là chính thê, bởi thế trừ phi Lục Ly làm trái lời hứa, bằng không Bàn Vũ Thấm, thậm chí là Lăng Thanh Diễn có cưới về cũng chỉ có thể làm thiếp. - Phía Hi Nhi và Bàn Nhược chúng ta sẽ xử lý, phía Thấm tiểu thư ngươi đi nói. Khương Khinh Linh tựa hồ đoán được suy nghĩ trong lòng Lục Ly, khẽ cười bổ sung: - Phu quân, chẳng lẽ quên năm đó rồi? Rất rõ ràng Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương cùng chung một chiến tuyến, điều này Lục Ly có thể hiểu được. Ba người đều tới từ nhân gian, muốn thân phận không thân phận, muốn thực lực không thực lực, nếu không giữ lấy thân phận chính thê, về sau e rằng sẽ bị những nữ nhân khác của Lục Ly chế áp. Ba người tính là xem thấu tính cách Lục Ly, đi đến đâu cũng chọc một thân nợ tình, cộng thêm con người Lục Ly thường dễ mềm lòng với nữ nhân, sợ là đến sau tỷ muội còn sẽ tăng nhiều. Đã vậy các nàng định ra quy củ ngay từ bây giờ, bằng không sau này Lục gia sẽ không có chỗ cho các nàng dung thân. Tỷ như... Bàn Vũ Thấm! Vị này chính là Bàn Vương, phía sau chưởng khống nguyên một gia tộc cường đại, sau khi Thần Giới nhất thống, địa vị của nàng ở Thần Giới sẽ rất cao, nhân lực tài nguyên nắm trong tay sẽ rất nhiều. Ba người Khương Khinh Linh đến từ nhân gian, Lục gia Khương gia Bạch gia đều không có cường giả, càng đừng nói tới lực ảnh hưởng. Ba người Khương Khinh Linh rất đại độ, song không có nghĩa là không có cách nghĩ, điều này Lục Ly hiểu được, đồng thời cũng cảm thấy áy náy với các nàng. Hắn nghĩ nghĩ rồi vỗ vai Khương Khinh Linh nói: - Hết thảy cứ theo ngươi nói, ta đi tìm Vũ Thấm! Lục Ly ra khỏi phòng, chuyển mấy vòng, đi tới một tòa thành bảo. Bên trong thành bảo, Bàn Vũ Thấm đang trò chuyện với mấy người khác, là chuyện của Thần Giới, Bàn Vũ Thấm chưởng quản tình báo, sự vụ tự nhiên tương đối nhiều. - Các ngươi lui xuống đi! Thấy Lục Ly tiến vào, Bàn Vũ Thấm đứng dậy, Lục Ly quét mắt nhìn nàng một lượt. Mặc dù đã qua nhiều năm vậy rồi, nhưng so với lần đầu tiên gặp mặt thì Bàn Vũ Thấm vẫn không có khác biệt quá lớn, ngược lại càng thêm thành thục, càng có vận vị nữ nhân. - Sao nhìn ta mãi thế? Thấy Lục Ly chằm chằm nhìn mình, trên mặt Bàn Vũ Thấm lộ ra hai đóa hồng vân, rót cho Lục Ly một chén trà, đưa tới, nói: - Ngươi tìm ta có việc gì à? Chuyện Tiểu Bạch không gấp được, ta đã tăng thêm nhân thủ, tới trong các đại tuyệt địa thăm dò. - Không phải chuyện Tiểu Bạch! Lục Ly nhấp một ngụm nước trà, ánh mắt sáng ngời có thần nhìn nàng nói: - Giờ chúng ta bàn chuyện của ngươi! - Chuyện của ta? Bàn Vũ Thấm hơi ngớ, sau đó mặt thoáng đỏ lên, hai tai cũng đỏ ửng. Bình thường nàng Thái Sơn áp đỉnh đều mặt không đổi sắc, lúc này lại có chút ngượng ngùng, cúi đầu một lúc mới lấy hết dũng khí nói: - Chuyện gì của ta? - Ta muốn cưới ngươi về nhà! Lục Ly nói thẳng: - Chỉ là năm đó ta từng đáp ứng Khinh Linh Thu Tuyết chỉ lấy ba chính thê, thế nên đành phải ủy khuất ngươi! - Ai nói muốn gả cho ngươi? Bàn Vũ Thấm trừng nhìn Lục Ly một cái rồi nói: - Ngươi còn muốn cưới ta làm thiếp? Ngủ đi mà mơ! - Ách? Lục Ly không khỏi đau đầu, Bàn Vũ Thấm quả nhiên không chịu, nhưng nếu hắn nhất định phải cho nàng thân phận chính thê, sợ là ba người Khương Khinh Linh sẽ không đồng ý, sau này e rằng hậu cung nổi lửa mất. - Ha ha! Thấy Lục Ly mặt ủ mày chau, trong mắt Bàn Vũ Thấm chớp qua ý cười nhàn nhạt, sau đó nghiêm mặt nói: - Lục đại nhân của ta, nếu không còn chuyện gì khác, ta phải xử lý công vụ. - Vũ Thấm! Lục Ly thở dài, đang định nói thêm gì đó, cuối cùng lại vẫn không thốt lên được, lắc đầu thở dài đi ra bên ngoài. Trong mắt Bàn Vũ Thấm lóe lên một tia giảo hoạt, nói: - Lục đại nhân, việc này mà, cũng không phải không thể thương lượng. Nếu tối nay ngươi không qua đêm trong phòng ba vị thê tử, tới đây tìm ta, thiếp thân có thể bàn lại. - Được rồi! Lục Ly dứt khoát gật đầu, đoạn thời gian này hắn bồi mấy người Khương Khinh Linh đã lâu, một đêm không bồi chắc các nàng cũng không giận lâu. Sau khi trở về Lục Ly liền bế quan, cũng không đi trao đổi với Khương Khinh Linh. Chờ đến nửa đêm, hắn tung người đi ra, đến thành bảo Bàn Vũ Thấm cư trú. Bàn Vũ Thấm không ở đại điện mà ở thiền điện bên cạnh, Lục Ly mới vừa tiến vào thiền điện, một đạo lưu quang bay tới, cấm chế thiền điện đóng lại, Lục Ly nhìn lướt qua, ánh mắt lập tức sáng lên.
Chương 2865 Chủ nhân Thiên Vân Sơn
Trong thiền điện rõ ràng được bố trí một phen, nơi góc có một phòng tắm rất lớn, lúc này trong bồn tắm chính đang bốc lên hơi nóng, còn có cả cánh hoa. Chính giữa đặt một chiếc giường, mặt trên được quấn quanh bởi lụa mỏng màu phấn hồng, một nữ tử nằm nghiêng ở đó, có thể thấp thoáng thấy được vóc dáng yểu điệu của nàng. - Lục Ly! Tiếng nói đầy nhu tình của Bàn Vũ Thấm vang lên: - Vào đi! Lục Ly thoáng có chút căng thẳng, đi đến bên giường nhẹ nhàng vén lụa mỏng lên, thấy được gương mặt mỹ diễm bên trong. Bàn Vũ Thấm rõ ràng trang điểm một phen, vốn đã là nữ tử tuyệt mỹ, giờ đây lại càng thêm phần diễm lệ. Môi Bàn Vũ Thấm đỏ như lửa, mặt đỏ ửng ngượng ngùng, nàng nhẹ giọng nói: - Lục lang, ta không muốn danh phận. Ta cũng không thể gả cho ngươi, Bàn Vương không thể lấy chồng, chỉ cần có thể trở thành nữ nhân của ngươi, chỉ cần trong lòng ngươi có ta, vậy là đủ rồi. Bàn Vũ Thấm chọn con đường như Lăng Thanh Diễn, trở thành tình nhân ngầm của Lục Ly, nàng là Bàn Vương, Lăng Thanh Diễn là Yến Vương, các nàng đều là người kiêu ngạo. Đối với các nàng mà nói, có hay không có danh phận không quan trọng, quan trọng là có thể được đến trái tim Lục Ly hay không. Lục Ly không động, trên mặt lộ ra một tia hổ thẹn, lắc đầu nói: - Lục mỗ có tài đức gì... Bàn Vũ Thấm đột nhiên khom lưng quỳ gối trên giường, một tay ôm lấy Lục Ly, tay kia đặt lên miệng Lục Ly, nhẹ giọng nói: - Đêm nay chúng ta không nhắc đến chuyện không vui, để thiếp thân trải qua một đêm đẹp nhất, được không? - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó cũng khom lưng ôm lấy Bàn Vũ Thấm, ôn nhu nói: - Vậy để phu quân giúp ngươi tắm rửa trước. - A... Cả người Bàn Vũ Thấm thoáng mềm nhũn, hai tay dùng sức nắm lấy Lục Ly, thẹn thùng nói: - Lục Lang, thiếp thân đã tắm qua. Thiếp thân, thiếp thân không tắm nữa! - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, nói: - Hoặc là ta giúp ngươi tắm, hoặc là ngươi giúp ta tắm, chính ngươi chọn đi! Hưu! Lục Ly tung mình bay vụt lên, rơi vào trong bồn, bọt nước văng tóe khắp nơi, áo bào Bàn Vũ Thấm bỗng chốc ướt nhẹp, càng tôn lên dáng hình nóng bỏng, mái tóc dán trên mặt, nhìn càng thêm quyến rũ mấy phần. Bàn Vũ Thấm thấy Lục Ly nhìn mình chằm chằm như sói đói, xấu hổ đến độ nhắm tịt mắt lại, tay run run giúp Lục Ly cởi áo bào ra, nói: - Vậy để thiếp thân tắm giúp phu quân... Soạt, soạt... Lát sau, sóng nước tuôn trào, rất có tiết tấu dập dờn trên mặt bồn, tấu vang khúc nhạc mỹ diệu... Mới nạp hai vị mỹ thiếp, nhiều thêm một tình nhân, không cần lo lắng bị người truy sát, không cần lo lắng có người mưu hại thân nhân. Ngày ngày ở cùng thân nhân, thỉnh thoảng lại chỉ điểm hậu bối trong tộc. Nếu không phải vẫn chưa tìm được Tiểu Bạch, cũng không biết tình hình Lục Linh, cuộc sống như vậy khẳng định là vô cùng hoàn mỹ, cũng là cuộc sống mà Lục Ly vẫn luôn một mực hướng tới. Cam Lâm lần nữa hạ giới, dẫn theo một đám người, bắt đầu tu kiến tế đàn truyền tống, trực tiếp nối thông với Thiên Vân Sơn. Rất nhiều người Lục gia vốn có chút kháng cự với chuyện đi Nhị trọng thiên, rốt cuộc bọn hắn mới vừa ổn định ở Thần Giới, giờ lại phải tới một nơi mới. Nhưng nghe nói ở Nhị trọng thiên đa phần đều có thể nhẹ nhàng thành Thần, những người kia liền không quá mức dị nghị nữa. Gần đây Trì Hi Nhi mở rộng lên nhiều, chỉ cần Lục Ly trở về, trên mặt nàng liền dập dờn ý cười tươi tắn. Bàn Nhược từ một tiểu ni cô xinh xắn biến thành nữ nhân thành thục yêu kiều, vốn trong lòng Lục Ly có chút khúc mắc, nhưng sau vài đêm ở lại trong phòng Bàn Nhược, quan niệm hắn cũng theo đó chuyển biến. Tiểu ni cô biến thành đại mỹ nhân, thật sự rất đẹp, thật sự rất lớn... Lạc Hoàng đến Yến Vương Thành, muốn cầu kiến Lục Ly một phen, nhưng sau cùng Lục Ly vẫn không gặp nàng, Lạc Hoàng và hắn có chút sâu xa, song chút sâu xa ấy đã bị Thần Tượng Tông phá hoại. Nếu không phải tiền nhiệm tông chủ chết rồi, lúc này Thần Tượng Tông cũng đã sớm bị Lục Ly tiêu diệt. Nhân số đi Nhị trọng thiên đã được xác định, đại bộ phận Lục gia đều đi, một ít con cháu ưu tú của Lăng gia Bàn gia cũng đi. Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm lại không đi, hai người đã kiên trì không vào cửa Lục gia, tự nhiên là người rất kiêu ngạo, dù sao cũng có tế đàn truyền tống, Lục Ly thỉnh thoảng đi về một chuyến chẳng phải là xong? Có lẽ, đợi lúc nào hai người chán ở Thần Giới rồi sẽ tới Nhị trọng thiên xông pha một phen. Ba tháng sau! Thần Giới triệt để bình định, Lục Ly bắt đầu dẫn người truyền tống, đương nhiên vẫn có một ít trẻ nhỏ ở lại Thần Giới, linh hồn quá yếu, cường hành truyền tống sẽ khiến linh hồn bọn hắn sụp đổ. Ông! Đỉnh Thiên Vân Sơn, tế đàn truyền tống sáng lên, tiếp sau nhóm người đầu tiên truyền tống đi ra, Lục Ly dẫn theo mấy chục người xuất hiện trên đỉnh Thiên Vân Sơn. Trần trưởng lão sớm đã dẫn theo chúng nhân chờ đợi từ lâu, vừa thấy đám người Lục Ly đi ra, lập tức dẫn người quỳ xuống hành lễ: - Gặp qua Lục đại nhân, gặp qua chư vị đại nhân! Nguyên một phiến người quỳ rạp bên ngoài tế đàn truyền tống, Lê thúc chính ở trong đó, ngoài ra còn có rất nhiều cường giả thực lực tương đối tại Thiên Vân Sơn. Mấy người Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng cảm ứng một phen, phát hiện thực lực vài trăm người quỳ trước mặt đều sâu không lường được, khí tức cường đại như rồng như hổ, ai nấy đều không khỏi ngấm ngầm kinh hãi. - Đứng lên cả đi, trừ Trần trưởng lão lưu lại, tất cả giải tán. Lục Ly tùy ý phất phất tay, chúng nhân lần nữa hành lễ rồi lui xuống, rất nhiều người nhìn Lục Ly, trong mắt đầy vẻ thổn thức. Mấy năm trước Lục Ly tới Thiên Vân Sơn, không ít người ở đây còn từng cười nhạo hắn, nhất là lúc Lục Ly đi xông Trấn Yêu Tháp, một vài người còn đặt cược Lục Ly sống không quá năm ba ngày. Không đến mười năm, đảo mắt Lục Ly đã thành chủ nhân Thiên Vân Sơn, làm thủ lĩnh của bọn hắn, điều này khiến chúng nhân không khỏi cảm khái. Quan trọng nhất chính là, Lục Ly làm thủ lĩnh bọn hắn cũng nhận... nhưng Lục Ly lại đánh chết Long Thí Thiên, Vân Khai Nguyệt, Vân Chiến Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK