- Yên tâm đi, Lục Hoàng! Ba tên Thánh Hoàng vỗ ngực nói: - Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, nếu chết sạch, chúng ta cũng sẽ lên! - Xin nhờ, chư vị! Lục Ly khom người, Lạp đại nhân và bốn tên cường giả cũng khom người, trong mắt Lạp đại nhân lóng lánh nước mắt, nức nở nói: - Các ngươi không phải lo nghĩ cho người nhà tộc nhân người nhà, chỉ cần bản tọa còn sống, nhất định sẽ không khiến bọn họ phải chịu nửa điểm ủy khuất. Tên tuổi các ngươi cũng sẽ vĩnh viễn được lưu lại trong lịch sử Vô Tẫn Thần Khư, để cho con cháu đời đời vái tế. Mấy ngàn võ giả đều nhếch môi cười, tuy có võ giả bởi vì sợ hãi mà thân thể không ngừng run rẩy, nhưng ánh mắt lại vẫn sáng ngời lấp lánh. Vì con dân Vô Tẫn Thần Khư mà chết, bọn hắn hiểu được thời khắc này chính là thời khắc vinh quang nhất trong cuộc đời. - Xuất phát! Lục Ly vung tay lên, ba nhóm đội ngũ lần lượt xuất phát, Lục Ly dẫn theo bọn Lạp đại nhân tiềm hành về phía đám người Tứ trưởng lão. Chỉ sau nửa ngày liền đã đến nơi, bọn hắn không áp sát lại gần, mà ẩn nấp phía xa xa. Ầm ầm ầm ầm! Bên kia bọn Tứ trưởng lão còn đang oanh kích không gian bích lũy, đoán chừng muốn hoàn toàn mở ra chí ít phải mất một hai tháng, bởi thế Lục Ly và Lạp đại nhân không việc gì phải vội. Bọn hắn chỉ có chút lo lắng, không biết liệu ba nhóm đội ngũ kia có thể dẫn dụ hung thú chi vương tới đúng giờ hay không. Nếu không thể mang đến, hoặc là thời gian có chênh lệch, vậy liền sẽ tương đối phiền hà, chí ít hành động sẽ không được quá viên mãn. Ba con hung thú chi vương đồng thời xung kích, tuyệt đối sẽ khiến bọn Tứ trưởng lão một phen luống cuống tay chân, nếu bọn hắn ngừng oanh kích không gian bích lũy, vậy công sức trước đó liền mất hết. Còn nếu tiếp tục oanh kích, ba con hung thú chi vương sẽ nhân cơ hội gây rối, một khi bọn hắn và hung thú chi vương khai chiến, đám người Lạp đại nhân ra mặt tấn công, Lục Ly ở bên đánh lén, mọi chuyện sẽ trở nên hết sức nhẹ nhàng. Thời gian dần trôi, Lục Ly vẫn bình chân như vại, trên mặt không chút tình tự ba động. Bọn Lạp đại nhân lại sốt ruột không thôi, thần niệm thỉnh thoảng quét đi ra. Nếu một nhóm hoặc hai nhóm tới trước thời gian chỉ định, vậy thì nên xử lý thế nào? Tiếp tục dẫn hung thú chi vương vòng quanh, hay là trực tiếp mang đi qua? Vô luận thế nào, đấy đều không phải chuyện tốt. Cứ thế, một ngày, hai ngày, ba ngày trôi qua! Bọn Lạp đại nhân rốt cục không ngồi yên được nữa, lần lượt chia nhau ra ngoài dò xét tình hình, nửa canh giờ sau Lạp đại nhân trước một bước đi về, thần sắc phấn chấn nói: - Lục Ly, hai con hung thú chi vương đã tới, thời gian gần như tương đồng, một con khác khả năng sẽ đến chậm nửa canh giờ. - Không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, ba đội ngũ khác nhau, tới từ ba nơi khác nhau, lại còn là dẫn dụ ba con hung thú chi vương khác nhau, thế mà thời gian chỉ chênh lệch có nửa canh giờ. Đây đã là một lần hành động tương đối hoàn mỹ, hắn không chút ngập ngừng, lập tức hạ lệnh nói: - Các ngươi để bọn hắn tiếp dẫn hai con hung thú thẳng tới bên kia, ngoài ra các ngươi cũng tiềm phục đi, ta tiềm ẩn qua đó trước. Khi nào bóp nát ngọc phù, các ngươi lập tức giết ra. Nhớ chú ý một điểm, đừng nghĩ tới chuyện kích giết đám cường giả kia, nhiệm vụ của các ngươi chỉ là tận lực chia tách bọn hắn, cuốn lấy bọn hắn. Chỉ cần phân hoá thành công, ta liền có thể nhẹ nhàng giết chết được. - Đã biết! Lạp đại nhân khẽ gật đầu, thần sắc vô cùng kích động, tức tốc dẫn theo mấy tên cường giả rời đi, Lục Ly cũng phóng thích Vô Ngân Đạo, yên ắng tiềm hành về phía bọn Tứ trưởng lão. Phía Tứ trưởng lão đang có bốn tên cường giả oanh kích bích lũy, sáu cường giả còn lại thì ngồi xếp bằng ở bên cạnh. Xung quanh được bố trí một ít Thần Văn, toàn bộ những Thần Văn này đều là Thần Văn cảnh báo, được bố trí vô cùng kín đáo, mục đích chính là để phòng ngừa Lục Ly vô thanh vô tức đánh lén tới. Ở phương diện Thần Văn Lục Ly không quá mạnh, nhưng Huyết Linh Nhi lại vô cùng cường đại, Huyết Linh Nhi có thể truyền thâu tri thức phương diện Thần Văn cho Lục Ly. Hắn không cần lĩnh hội tri thức bố trí Thần Văn, chỉ cần hiểu rõ làm sao để xử lý Thần Văn là được. Bởi thế năng lực đánh giá Thần Văn của Lục Ly vô cùng cường hoành, những Thần Văn cấp thấp này hắn chỉ cần nhìn qua một lượt liền có thể xem thấu. Hắn không áp sát tới quá gần, đến một đỉnh núi cách chừng mấy trăm dặm liền ngừng lại, sau đó im ắng chờ đợi. Một khi ba con hung thú chi vương ác chiến với bọn Tứ trưởng lão, hắn sẽ không lập tức nhúng tay ngay, mà đợi chiến đấu bước vào giai đoạn thực sự ác liệt, khi đó hắn mới sẽ đi ra “điều đình”. Ngao! Chưa tới nửa giờ sau, mặt đông truyền tới tiếng rống kinh thiên, tiếp sau đó một luồng khí tức khủng bố tràn ngập đến, đánh thức bọn Tứ trưởng lão. Tứ trưởng lão và đám cường giả lập tức đứng dậy, thần sắc tràn đầy giới bị, đồng loạt nhìn về hướng đông. Ngao! Lại một tiếng rống kinh thiên, tiếp sau một đạo hắc ảnh khoái tốc bay tới bên này, sau lưng hắc ảnh cùng theo một con siêu cấp cự thú cao tới ngàn trượng. Bọn Tứ trưởng lão đảo mắt quét qua, trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm chẳng lành. Bọn hắn đều biết con hung thú này, chính là con hung thú chi vương ở sơn mạch phía đông. Rõ ràng con mãnh thú chi vương kia cách bên đây cả ngàn vạn dặm, không ngờ lại xuất hiện ở chỗ này. Dường như nó đang đuổi giết một tên võ giả, nhưng võ giả này chỉ có cảnh giới Lục Kiếp, làm sao có thể sống nổi trên quãng đường dài đến vậy? Hô hô! Cự thú há mồm phun ra một đạo khí lưu màu xám, võ giả kia lập tức bị khí lưu bao phủ, tiếp đó phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả người trực tiếp hóa thành xương trắng, nháy mắt liền chết đi. Rầm rầm rầm! Đúng lúc này, từ trong ngọn núi cạnh đó đột nhiên lần nữa toát ra một tên võ giả, liên tục phóng thích ba lượt công kích về phía cự thú, sau đó quay đầu lao thẳng về phía đám người Tứ trưởng lão. Nếu đến lúc này mà bọn Tứ trưởng lão còn không hiểu ra, vậy thì quá ngu. - Hậu thủ của Lục Ly tới rồi!
Chương 4782 Thua
Tứ trưởng lão thì thào một tiếng, thần sắc như lâm đại địch. Mặc dù chỉ tới một con hung thú chi vương, nhưng hắn tin tưởng, bố trí tiếp sau đó của Lục Ly sẽ ùn ùn kéo tới, chiến đấu can hệ tới sinh tử bọn hắn sắp bắt đầu. Thu thu! Chân trời phía tây vang lên tiếng chim hót chói tai, tiếp sau đó, một con bằng điểu như siêu cấp chiến thuyền khoái tốc bay vút tới, ở trước mặt nó cũng có một đạo hắc ảnh. Hắc ảnh kia là võ giả Lục Kiếp, trong mắt hiện đầy điên cuồng và khoái ý, bằng điểu phun ra hỏa diễm màu lam, hắn lại không tránh không né, thậm chí còn bật cười ha hả, hét lên: - Nhãi ranh Tê Viên tộc và ba tộc, những tàn của các ngươi đến rồi! Hô hô! Võ giả kia bị hỏa diễm nuốt trọn, ánh mắt lạnh lùng của bằng điểu khóa chặt đám người Tứ trưởng lão, hai cánh giang rộng khoái tốc lướt đến bên này, còn chưa tới gần, khí tức huyết sát kinh thiên đã tràn ngập đến, khiến bọn Tứ trưởng lão đè nén không thở nổi... … Bố cục của Lục Ly rất thành công, hai con hung thú chi vương đi đến chiến trường gần như cùng lúc, đồng thời trực tiếp gia nhập chiến đấu. Tứ trưởng lão không trốn, nếu Lục Ly đã sớm bố cục, hắn có muốn trốn cũng trốn không thoát. Dù lần này có thể chạy thoát, nhưng còn lần sau, lần sau nữa? Mà một khi thoát được, tốc độ mười người bọn hắn lại có nhanh có chậm, đội ngũ tất sẽ kéo dài, cường giả rớt lại sẽ phải gánh chịu Lục Ly tập kích, khi ấy đoán chừng sẽ có quá nửa chết đi. Đợi khi chết đi quá nửa, bọn hắn chạy thoát hay không chạy thoát cũng chẳng có gì khác biệt cả, kết cục sau cùng đều là tử vong. Bởi thế chỉ sau thoáng chốc trầm tư, Tứ trưởng lão lập tức quyết định tử chiến. Hắn muốn thử xem liệu có thể tìm ra cơ hội chém giết Lục Ly hay không, chỉ cần giết chết Lục Ly, hết thảy liền không thành vấn đề. Nhiệm vụ lần này cũng hoàn thành viên mãn, đồng tộc chết đi được nhắm mắt, hắn quay về cũng có cái để ăn nói với cấp trên. - Đừng đánh! Hắn quát khẽ một tiếng, mấy tên cường giả đang oanh kích không gian bích lũy vội vàng ngừng lại, một cường giả hỏi: - Dừng lại, thế chẳng phải công sức trước đó đều vứt hết? - Vứt hết? Tứ trưởng lão cười xuy một tiếng, nói: - Ngươi mà cứ tiếp tục đánh, lát nữa cả đám chúng ta đều sẽ biến thành thi thể, có oanh phá thì cũng ích gì? Dứt lời, Tứ trưởng lão xung thiên mà lên, lao vút về phía bằng điểu khổng lồ, hắn dặn dò năm tên trưởng lão: - Các ngươi đừng động, tập trung theo dõi thế cục bốn phía, những người còn lại tấn công hung thú. Chú ý, đừng tách xa nhau quá ngàn dặm. Hiện tại Tứ trưởng lão là chủ tâm cốt của toàn bộ đám cường giả, mấy tên cường giả còn lại đều không biết phải làm gì, chỉ đành mù quáng nghe theo lệnh Tứ trưởng lão. Lập tức hai tên cường giả nhắm thẳng tới cự thú, một cường giả đi theo trợ giúp Tứ trưởng lão, sáu cường giả còn lại thì đứng im không nhúc nhích, tập trung theo dõi thế cục bốn phía, tìm kiếm tung tích Lục Ly. Hai con hung thú này đều rất mạnh, nhất là khả năng phòng ngự cực kỳ biến thái, hai tên chí cường giả xông đến, mặc dù thoáng chốc liền đã áp chế hai con hung thú chi vương. Nhưng muốn đánh giết hai con hung thú chi vương này thì e rằng tương đối khó, phải cần không ít thời gian. Bọn Tứ trưởng lão lại không gấp, thậm chí Tứ trưởng lão còn không vội đi đánh giết hung thú. Bọn hắn giả bộ tập trung chú ý lên hung thú, thực ra lại đang một mực thăm dò bốn phía, tìm kiếm Lục Ly. Sách lược Tứ trưởng lão rất chính xác, bởi vì chỉ cần đánh chết Lục Ly, hết thảy còn lại đều không thành vấn đề. Tại sao Lục Ly phải bố ra bẫy rập thế này? Chẳng qua là bởi vì hắn không có thực lực tuyệt đối đủ sức chính diện áp chế bên này. Nói cách khác, một khi chính diện tác chiến, hắn sẽ rất dễ bị bọn Tứ trưởng lão đánh chết. Thế nên mới phải bố cục, mới phải mượn nhờ ngoại lực. Điểm khủng bố nhất của Lục Ly chính là thuật tiềm ẩn biến thái, chỉ cần khiến hắn hiển lộ thân hình, vậy liền không đáng sợ. Tứ trưởng lão liên hợp hai tên trưởng lão cùng lúc công kích, hắn tự tin tuyệt đối có thể miểu sát Lục Ly, bởi thế nên mới không vội đi giết hai con hung thú kia, giết hung thú rồi thì còn làm sao dẫn dụ Lục Ly đi ra được nữa? Thời gian dần trôi, khiến bọn Tứ trưởng lão kinh nghi chính là, Lục Ly một mực chưa từng xuất hiện, sau nửa canh giờ, hai con hung thú chi vương đã chồng chất vết thương, lại mãi vẫn chưa thấy Lục Ly động thủ... Tứ trưởng lão mơ hồ, chẳng lẽ Lục Ly không ở đây? Nếu cục diện này là do Lục Ly bố trí, vì sao hắn còn chưa xuất động? Đợi khi hai con hung thú chết rồi, Lục Ly liền mất đi trợ lực. Nửa canh giờ qua đi, mặt bắc lại có một tên võ giả vọt tới, mới lao đến một nửa, hắn chợt dừng lại, sau đó thân hình trực tiếp rơi rụng xuống đất. Thần niệm bọn Tứ trưởng lão quét qua, phát hiện linh hồn người này đã sụp đổ. Mặt bắc, một con quái vật đen thui bay tới, nó hình thể không lớn, chỉ có một con mắt, trong mắt lấp lánh lam quang, nhìn có vẻ vô cùng khủng bố. Tròng mắt Tứ trưởng lão thoáng khẽ co rụt lại, đây là con hung thú chi vương thứ ba, còn là Hồn thú hệ linh hồn, đây mới là loại hung thú khủng khiếp nhất. Trong lòng hắn có chút căng thẳng, Hồn thú xuất động, liệu Lục Ly cũng sẽ xuất động không? Tiếp sau sẽ là trận chiến then chốt, sống hay chết đều dựa hết vào trận chiến này. Hắn lập tức hạ lệnh: - Huyết Bằng Vương, ba người các ngươi đi ngăn đỡ Hồn thú kia, nếu có thể đánh giết được thì cứ giết! Trong sáu tên cường giả còn lại, ba tên đi ra nghênh chiến Hồn thú, ba người khác đứng cạnh lược trận, một khi Lục Ly đi ra, ba người này có thể cầm cự một lúc, bọn hắn sẽ lập tức rút thân quay đầu đánh giết Lục Ly. Chẳng qua làm vậy cũng tương đối nguy hiểm, hắn truyền âm cho mấy cường giả còn lại, nói: - Tăng nhanh tốc độ, giết hai con hung thú này, không thể dây dưa thêm được nữa.
Chương 4783 Thua (2)
Lúc này Tứ trưởng lão có chút hối hận, sớm biết có con hung thú chi vương thứ ba này, hẳn nên sớm giết hai con hung thú chi vương kia trước mới đúng. Hắn vốn tưởng rằng chỉ có hai con hung thú chi vương, con thứ ba hẳn khó mà dẫn dụ được, bằng không sớm đã tới rồi. Lại không ngờ con thứ ba cũng tới, chỉ là chậm mất nửa canh giờ. - Giết! Đúng lúc này, từ hướng tây, bốn đạo nhân ảnh xông giết tới. Cầm đầu chính là Lạp đại nhân, bên cạnh là mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, bên này có tư liệu về hai người trong đó, còn một lão ma hẳn là đến sau mới gia nhập. Sát chiêu thứ hai đã được tung ra, bản thân Lục Ly chắc đang tiềm phục quanh đây! Tứ trưởng lão biết giờ là thời khắc quan trọng nhất, Lục Ly đã sắp hiện thân, có thể đánh giết Lục Ly hay không đều phải xem một khắc này. Hắn truyền âm để ba tên cường giả lược trận đi ngăn đỡ đám người Lạp đại nhân, riêng hắn thì một bên liều mạng công kích con hung thú sắp chết trước mắt, một bên tập trung cảm ứng tình hình chung quanh, tìm kiếm tung tích Lục Ly. Đồng thời hắn truyền tin cho cường giả đang khai chiến với hung thú gần đó, để bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng, nếu Lục Ly hiện thân, vậy liền đừng quản hung thú. Chỉ cần bọn hắn hợp lực một kích đánh giết Lục Ly, cán cân thắng lợi lập tức sẽ nghiêng về bên này. - Mặt đông! Đột nhiên, trong lòng Tứ trưởng lão khẽ động, phát hiện mặt đông có một đạo bóng người như quỷ ảnh tiềm đến, hắn lập tức không đi quản bằng điểu, rống giận quát: - Lục Ly, chết đi! Hắn như lợi kiếm bay vút tới, ngoài ra còn có ba tên cường giả cũng vứt bỏ công kích hung thú, xông giết về phía bóng người kia. Bóng người kia như là hư ảnh, tuy rất kín đáo, song vẫn bị chúng cường giả phát hiện. Rầm rầm rầm! Bốn tên cường giả phóng thích công kích mạnh nhất về phía cái bóng kia, một ngọn núi bị oanh nát, hư ảnh theo đó tan biến vô ảnh vô tung, tựa hồ đã bị nện thành phấn vụn. - Cái này... Bọn Tứ trưởng lão thoáng sửng sốt, bởi vì bọn hắn cảm thấy hư ảnh kia không giống Lục Ly, chỉ là một hư ảnh chứ không phải chân thân. Nếu chân thân bị đánh nát, tại sao chẳng thấy một giọt tiên huyết nào cả? - A... - Tứ trưởng lão cứu ta! - Lục Ly ở chỗ này! Đột nhiên một tiếng kêu thảm kèm với đó là hai tiếng rống phẫn nộ vang lên, bọn Tứ trưởng lão lập tức hồi thần quay đầu, lại phát hiện ba tên cường giả đi tấn công đám người Lạp đại nhân đều đã trúng chiêu, một tên trực tiếp chết đi, nhục thân hai tên còn lại chính đang bị ăn mòn với tốc độ khủng khiếp, mắt thấy khó mà sống được. Lúc này thân hình “Lạp đại nhân” chợt lóe, tan biến giữa trời, rất rõ ràng Lạp đại nhân này là do Lục Ly giả mạo. Ầm! Đầu bên kia, tên chí cường giả đi công kích Hồn thú đột nhiên ầm vang nện xuống, hai mắt trắng dã, linh hồn chết lặng. Rõ ràng đã trúng phải thần thông thiên phú của Hồn thú, dù không chết, linh hồn đoán chừng cũng trọng thương. Vừa đối mặt, bọn hắn liền đã mất đi bốn tên cường giả, khóe miệng Tứ trưởng lão nhếch lên vẻ đắng chát. Lục Ly cờ cao một bậc, trận chiến này... hắn thua! … Lục Ly vốn tính để bọn Lạp đại nhân ra tay, sau đó hắn sẽ đánh lén từ trong bóng tối. Nhưng đến sau hắn phát hiện Tứ trưởng lão ngấm ngầm đề phòng, một mực tìm kiếm tung tích hắn. Thế là hắn thay đổi sách lược, ngụy trang thành Lạp đại nhân, để Lạp đại nhân ẩn núp phía xa xa phóng thích ra một hư ảnh, ngụy trang thành hắn. Hiệu quả vô cùng tốt! Trong đầu bọn Tứ trưởng lão có sẵn ý niệm trước nhập làm chủ, tưởng đám người Lạp đại nhân xuất hiện là để hấp dẫn chú ý, mục đích thực sự là tranh thủ cơ hội cho Lục Ly ra tay đánh lén. Bọn hắn vạn vạn không ngờ rằng, Lạp đại nhân kia là do Lục Ly ngụy trang, bên này mới thật sự là sát chiêu. Thật thật giả giả, hư hư thực thực! Lục Ly vận dụng thuật ám sát tới đỉnh cao, nhẹ nhàng diệt sát ba tên chí cường giả, Hồn Thú Vương cũng rất lợi hại, hỗ trợ đả thương nặng một tên cường giả khác, đến lúc này chiến cuộc đã đảo hẳn sang một bên. Sau khi tiềm ẩn, Lục Ly truyền tin cho ba tên chí cường giả cùng lúc xuất động với mình, để bọn hắn tùy cơ ứng biến, tuyệt đối không được làm bừa, yêu cầu trước nhất là giữ mạng, đồng thời lấy quấy nhiễu làm chủ. Không cầu bọn hắn đánh giết địch nhân, chỉ cầu bọn hắn dây dưa cầm chân kẻ địch là được. Đầu bên kia hắn cũng truyền tin cho Lạp đại nhân, để Lạp đại nhân tùy nghi hành động, cuốn lấy địch nhân, sáng tạo cơ hội cho hắn. Đám cường giả Tê Viên tộc và ba tộc còn lại đều khổ không thể tả, bọn hắn bị ba con Thú Vương cuốn lấy. Nhất là hai con Thú Vương đã trọng thương, lúc này chính đang phát nộ, điên cuồng mãnh công, bọn hắn muốn trốn đều không được, đành phải một bên liều mạng công kích hung thú, một bên đề phòng Lục Ly ám toán. Rất nhanh, Lục Ly tiếp tục động thủ, xuất hiện sau lưng một tên cường giả, phóng thích hỏa diễm. Nháy mắt, cường giả kia bị hỏa diễm thôn phệ, ám toán xong, Lục Ly tiềm ẩn thân mình, tức tốc rời đi. Bị hỏa diễm thôn phệ, dù không chết cũng sẽ trọng thương, bởi thế căn bản không cần đi quản. - Trốn! Tứ trưởng lão vốn muốn tìm cơ hội tập kích Lục Ly, nhưng Lục Ly lóe lên một cái rồi biến mất, căn bản không cho hắn cơ hội. Hắn biết đại thế đã mất, còn không trốn liền sẽ chết sạch ở chỗ này. Hắn một bên đào tẩu, một bên truyền âm nói: - Xung quanh lãnh địa ba con hung thú chi vương này chắc có lối ra, các ngươi tách ra đào mạng, nếu có thể thoát được thì lập tức triệt thoái khỏi Vô Tẫn Thần Khư, đi bẩm báo Tộc Vương, mời Tộc Vương ra tay. Tứ trưởng lão hóa thành một đạo lưu quang bay đi mất, tốc độ phản ứng của hắn cực nhanh, đám cường giả còn lại muốn trốn song không được may mắn như thế, mấy người Lạp đại nhân dồn dập ra tay cầm chân, cộng thêm hung thú chi vương công kích, bọn hắn làm sao đào tẩu cho được? Lục Ly liên tục xuất thủ, lại đánh chết hai tên chí cường giả, tiện tay thiêu chết luôn hai con hung thú chi vương. Hai con hung thú chi vương kia vốn đã trọng thương, giờ chính đang nổi điên, công kích luôn cả đám người Lạp đại nhân, Lục Ly đành phải ra tay đánh giết chúng.
Chương 4784 Quỳ xuống dập đầu
Trước đó đã chết bốn tên, giờ lại chết ba tên, trừ Tứ trưởng lão đã đào tẩu ra thì chỉ còn sót lại hai tên cường giả, Lục Ly không quản hai người này, thả ra mấy giọt Hủy Diệt Thần Dịch giết chết Hồn Thú Vương, sau đó tiềm hành rời đi, lao thẳng đến chỗ lối vào. Tứ trưởng lão chính đang trốn về hướng này, mặc dù lối vào được phong ấn bằng Thần Văn do Huyết Linh Nhi kiến tạo, nhưng Lục Ly sợ Thần Văn không ngăn được Tứ trưởng lão. Bởi thế hắn giao chuyện xử lý hai tên chí cường giả sau cùng cho đám người Lạp đại nhân, bọn hắn lấy bốn đánh hai, nếu còn không giết được, vậy thì quá vô dụng. Lục Ly lấy tốc độ nhanh nhất lao tới lối vào, tốc độ hắn vượt qua cả cường giả tiệm cận đại viên mãn bình thường. Chẳng qua so với Tứ trưởng lão thì vẫn chậm thua một chút, đợi khi hắn đến lối vào, Tứ trưởng lão chính đang mãnh công Thần Văn phong ấn. - May thật, còn kịp! Thấy Thần Văn vẫn chưa bị oanh phá, Lục Ly nhếch môi cười một tiếng, tung người bay đến bên kia, trong tay sáng lên, Cung Hoàng Đỉnh xuất hiện. Đỉnh lao tới, khoái tốc đón gió biến lớn, trên đỉnh lấp lánh hào quang vạn trượng, từng đạo quang mang rủ xuống, nhẹ nhàng trấn áp Tứ trưởng lão. Vừa thấy Cung Hoàng Đỉnh hiện ra, Tứ trưởng lão liền biết mình đi đứt. Hắn không giãy dụa, ngược lại trên mặt lộ ra thần thái như trút được gánh nặng, đoạn thời gian này hắn phải gánh chịu áp lực quá lớn, giờ rốt cục sắp chết, trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhàng. Thân hình Lục Ly từ từ hiện ra, hắn rất cẩn thận, không áp sát quá gần mà đứng cách Tứ trưởng lão tận ngàn trượng. Cũng không tấn công mà chỉ lạnh giọng nói: - Các hạ đảm nhiệm chức vị gì ở Tê Viên tộc? Tứ trưởng lão đứng im không thể động, nói chuyện cũng khốn khó, chỉ có thể truyền âm nói: - Muốn đánh cứ đánh, muốn giết cứ giết, Lục Ly, ngươi cũng tính là nhân vật, đừng làm nhục lão phu. - Ta không có ý nhục nhã ngươi! Lục Ly lạnh lùng nói: - Các hạ hẳn là trưởng lão dẫn đội của Tê Viên tộc lần này. Nếu ta đoán không sai, xếp hạng của ngươi trong hàng ngũ trưởng lão Tề Viên tộc chắc phải rất cao. Tứ trưởng lão thấy Lục Ly không giống như muốn nhục nhã mình, bèn truyền âm đáp: - Lão phu xếp hạng thứ tư, Lục Ly, cho ta được chết thống khoái đi. - Ta không định giết ngươi! Câu nói tiếp sau đó của Lục Ly lại khiến Tứ trưởng lão hơi ngớ, Lục Ly nói: - Thậm chí ta cũng không có ý định giết đám cường giả Tê Viên tộc ở bên ngoài. Đương nhiên, cường giả ba tộc tất phải chết sạch. Trước đó ta đã nói rồi, ta không có ý đối địch với Tê Viên tộc các ngươi, Thiên Đế Tông Vô Tẫn Thần Khư có ân với ta, ta chỉ đang thủ hộ Vô Tẫn Thần Khư mà thôi. Các ngươi lại cứ nhất định phải muốn tấn công, ta đành chỉ có thể nghênh chiến. Chỉ cần ngươi đáp ứng một điều kiện, ta liền thả các ngươi đi về. - Hả? Tròng mắt Tứ trưởng lão khẽ đảo, trong lòng chợt động, ai cũng không muốn chết, nếu có thể còn sống đi về, vậy hắn tự nhiên cầu còn không được. Điều kiện? Chỉ cần không quá phận liền có thể tạm thời đáp ứng, trước còn sống đi về cái đã, sau đó lại thỉnh Tộc Vương xuất động chém giết Lục Ly là được. Hắn trầm mặc một lát rồi truyền âm hỏi: - Điều kiện gì, ngươi nói! Lục Ly hờ hững nói: - Ta muốn ngươi quỳ xuống đất, dập đầu nhận lầm với ta, đồng thời phát thệ sau này không được tiếp tục đối địch với ta, bằng không Tê Viên tộc các ngươi tất bị vạn tộc liên thủ công kích mà vong! - Nằm mơ! Tứ trưởng lão bỗng dưng phát nộ, quả nhiên Lục Ly muốn làm nhục hắn chứ căn bản không có ý định buông tha. Hắn cả giận nói: - Lục Ly, ngươi tưởng lão phu là trẻ nít ba tuổi chắc? Lão phu quỳ với ngươi, sau đó ngươi lại giết chết lão phu lão phu, đúng thật chưa thấy ai mặt dày vô sỉ như ngươi! - Lục Ly ta nhất ngôn cửu đỉnh, nói được thì làm được! Lục Ly nghiêm mặt nói: - Ta có thể lập Chủ Thần huyết thệ, chỉ cần ngươi làm theo lời ta nói, nếu ta không thả các ngươi đi về, tất sẽ bị vạn lôi oanh sát mà chết. - Ách... Tứ trưởng lão hơi ngớ, Lục Ly nghiêm túc ư? Quỳ xuống dập đầu xin lỗi, điều này cố nhiên rất sỉ nhục, nhưng ở đây không có người ngoài, quỳ xuống dập đầu không tính là gì. Mặc dù sẽ có ảnh hưởng đối với tâm cảnh hắn, nhưng chính bản thân hắn đều rõ ràng, đời này sợ rằng khó còn cơ hội đột phá. Sắc mặt hắn biến ảo bất định, cuối cùng cắn răng nói: - Được thôi, Lục Ly ngươi lập Chủ Thần huyết thệ trước, sau đó lão phu liền quỳ xuống dập đầu! Lục Ly không chút do dự, lập xuống Chủ Thần huyết thệ, thu hồi Cung Hoàng Đỉnh, giơ lên chắn ở trước mặt, như vậy nếu Tứ trưởng lão tấn công, hắn liền có thể dùng Cung Hoàng Đỉnh ngăn trở, lập tức tiềm ẩn, sau đó ra tay đánh chết Tứ trưởng lão. Tứ trưởng lão cũng nghĩ qua tấn công Lục Ly, nhưng sau khi nhìn thấy Cung Hoàng Đỉnh, hắn từ bỏ ý định, cắn răng, khuỵu gối quỳ xuống dập đầu với Lục Ly, đồng thời dựa theo lời Lục Ly nói lại một lần. - Rất tốt! Lục Ly lạnh giọng nói: - Ngươi cút đi, sau này nếu Tê Viên tộc các ngươi còn dám đối địch với ta, ta liền diệt luôn các ngươi! … Hư không bên ngoài Vô Tẫn Thần Khư, mấy tên chí cường giả đứng sừng sững, bọn hắn đưa mắt nhìn từng đội từng đội quân sĩ nối gót nhau tan biến ở phương xa. Tình tự ai nấy đều có chút phức tạp, chỉ có một người trẻ tuổi khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt, có vẻ rất mãn ý. - Lục Hoàng, ta có chút nghi hoặc... Đợi đại quân đi xa, một tên chí cường giả rốt cục nhịn hết nổi, cất tiếng hỏi nói: - Rõ ràng chúng ta có thể lưu lại bọn hắn, tại sao còn phải thả đi? Câu nói này thực ra mấy cường giả ở đây đều muốn hỏi, nhưng Lạp đại nhân áp chế bọn hắn. Lạp đại nhân hoàn toàn tín nhiệm Lục Ly, Lục Ly làm ra bất kỳ quyết định nào hắn cũng đều kiên quyết ủng hộ, không có nửa lời chất vấn, hắn tin tưởng Lục Ly có lý do của riêng mình.
Chương 4785 Chủ động tấn công
Lần này Lục Ly không tiếc mạng sống, đơn thuần tới để giúp đỡ. Vì Vô Tẫn Thần Khư mà nhiều lần mạo hiểm, không cầu bất cứ hồi báo nào. Không nhờ Lục Ly, giờ con dân Vô Tẫn Thần Khư chắc vẫn đang lầm than, bọn hắn đoán chừng cũng bị ba tộc tiêu diệt, hắn làm sao còn dám chất vấn Lục Ly? Lục Ly cười tủm tỉm quét mắt nhìn chúng cường giả một lượt rồi nói: - Nếu lưu lại tất cả bọn hắn, vậy nhất định là không có vấn đề. Hơn nữa chúng ta cũng sẽ không tổn thất quá mất, rốt cuộc số cường giả còn lại đã không nhiều. Nhưng các ngươi có từng nghĩ qua một vấn đề, sau khi chém giết bọn hắn xong thì sẽ thế nào? - Sau này... Nguyên một đám cường giả ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt chất đầy vẻ mê mang, chỉ Lạp đại nhân là như có điều suy nghĩ. Lục Ly không nói tiếp mà để chúng cường giả ngẫm nghĩ, lát sau, một tên cường giả cất tiếng nói: - Sau khi chém giết bọn hắn, chúng ta liền không còn địch nhân, có thể diệt sạch võ giả ba tộc còn sót lại trong Vô Tẫn Thần Khư, đồng thời thanh tiễu phản tặc, để Vô Tẫn Thần Khư nghỉ ngơi dưỡng sức. - Ngươi thấy chỉ có mỗi Vô Tẫn Thần Khư! Lục Ly khoát tay nói: - Lần này ba tộc bị đánh tàn, nhưng Tê Viên tộc thì chưa bị đánh tàn. Tê Viên tộc có một cường giả đại viên mãn, ngoài ra còn có mười mấy cường giả tiệm cận đại viên mãn khác, lần này chúng ta giết nhiều trưởng lão Tê Viên tộc như vậy, bọn hắn há sẽ chịu để yên? - Vấn đề là! Lão Chu nhíu mày hỏi: - Chúng ta có giết trưởng lão Tê Viên tộc hay không, Tê Viên tộc cũng sẽ không chịu để yên. Lần này để cho đám trưởng lão kia đi về, khác gì thả cọp về núi, đến lúc đó lực lượng địch quân chẳng phải sẽ càng mạnh? Nghi vấn của lão Chu cũng là nghi vấn chung của đám người tại trường, ngay cả Lạp đại nhân đều nghĩ không thông. Lần này Tê Viên tộc xuất động hơn hai mươi tên trưởng lão, lại chỉ có sáu người sống sót đi về, mười bốn tên còn lại đều bị chém giết. Nghe nói Tê Viên tộc là đại tộc ở Thiên Vũ Tinh Vực, chịu thiệt lớn như vậy, bọn hắn há sẽ bỏ qua? Không lẽ Lục Ly ngây thơ tưởng rằng, thả sáu tên trưởng lão này đi về, Tê Viên tộc sẽ mang ơn, gạt bỏ hiềm khích lúc trước, bắt tay giảng hòa với chúng nhân. - Khi nãy ta đã nói rồi, Tê Viên tộc còn có rất nhiều cường giả tiệm cận đại viên mãn, tổng cộng ước chừng mười mấy người! Lục Ly giải thích nói: - Nếu đã có nhiều cường giả như vậy, thêm hay bớt sáu tên này thực ra không khác gì nhau. Ta thả bọn hắn đi về, mục đích chính là nhằm đối phó Tê Viên tộc. Ta căn bản không hi vọng hão huyền rằng bọn hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta, bởi thế ta cho các ngươi thời gian ba tháng để an bài xong xuôi sự tình ở đây, sau đó các ngươi lưu lại một người tọa trấn, những người còn lại theo ta đi Thiên Vũ Tinh Vực, đi khai chiến với Tê Viên tộc! - Hả? Bọn Lạp đại nhân quá đỗi chấn kinh, vừa rồi bọn hắn còn đang lo lắng Tê Viên tộc đánh tới thì phải làm sao? Lại không ngờ Lục Ly muốn chủ động xuất kích, đánh thẳng tới Thiên Vũ Tinh Vực. Đó chính là Thiên Vũ Tinh Vực, là nơi mà đám nhà quê bọn hắn có thể tùy tiện tới được ư? Ở đấy cường giả như mây, cường giả tiệm cận đại viên mãn nhiều không kể xiết, mấy người bọn hắn đi Thiên Vũ Tinh Vực thì có thể lật ra được hoa sóng gì? - Được, ta đi! Lạp đại nhân không ngập ngừng quá lâu, lập tức ứng tiếng nói: - Lục Hoàng, ngươi nói thế nào, chúng ta liền làm thế đó, dù phải chết ở Thiên Vũ Tinh Vực, ta cũng không oán không hối. - Không nghiêm trọng vậy đâu! Lục Ly cười tủm tỉm nói: - Năm đó một mình ta đi Thiên Cương Tinh Vực, đối chiến với một siêu cấp đại tộc, siêu cấp đại tộc kia còn mạnh hơn cả Tê Viên tộc, có tận hai tên cường giả đại viên mãn. Nhưng sau cùng đại tộc kia vẫn bị ta đánh phục, chủ động nghị hòa. Giờ chắc đang phải nghỉ ngơi dưỡng sức, vài vạn năm mới có thể khôi phục lại được. Các ngươi đi lần này cũng không phải chủ lực, chỉ cần giúp ta thăm dò tin tức thôi, thế nên không cần quá căng thẳng làm gì. Hòa bình không phải dựa vào nói mà được, phải dựa vào đánh mới được! Trước nay Lục Ly vẫn luôn tán đồng quan điểm này, muốn Vô Tẫn Thần Khư thực sự an toàn, vậy chỉ có thể đánh phục Tê Viên tộc. Hắn thả bọn Tứ trưởng lão Bát trưởng lão đi về, mục đích không phải vì hòa bình, mà là để chuẩn bị cho chiến đấu tiếp sau đó. Đây là một phần trong sách lược của hắn, nói cách khác, thả bọn Tứ trưởng lão đi về chỉ là bước bố cục khởi đầu. Lục Ly không giải thích tại sao lại bố cục như thế, bọn Lạp đại nhân rất biết điều, cũng không tiếp tục hỏi nhiều. Lục Ly chỉ cho bọn hắn thời gian ba tháng, bọn hắn lập tức quay về Vô Tẫn Thần Khư, bắt đầu tiến hành an bài. Thời gian ba tháng quá ngắn, dù muốn toàn tốc bay một vòng Vô Tẫn Thần Khư đều khó, cũng may cường giả và chủ lực ba tộc đều triệt thoái, chỉ còn sót lại một ít vỡ binh, không đủ hình thành uy hiếp quá lớn. Lạp đại nhân triệu tập tất cả cường giả, mở mấy ngày hội nghị, định ra rất nhiều quyết sách. Đầu tiên Lạp đại nhân xác định chuyện hắn sẽ cùng theo Lục Ly đi Thiên Vũ Tinh Vực, nếu hắn đã muốn đi, vậy Vô Tẫn Thần Khư cần có một cường giả ở lại trấn thủ. Cuối cùng quyết định để lão tổ Thiên Đế Tông tọa trấn, tất cả cường giả còn lại đều cùng theo Lục Ly đi Thiên Vũ Tinh Vực. Không phải cường giả Thiên Đế Tông liền không cách nào có được uy vọng tuyệt đối để chưởng khống toàn cục, nếu Lạp đại nhân đã không ở lại, vậy chỉ có lão tổ Thiên Đế Tông là đủ tư cách. Quyết sách thứ hai mà bọn hắn định ra chính là thanh tiễu sạch sẽ Nữ Thánh Tông và các thế lực tông phái đầu hàng còn sót lại, không được để chừa một ai. Đây đều là nhân tố không ổn định, không chém tận giết tuyệt, sớm muộn sẽ hỏng việc. Sau đại loạn mới có đại trị, tất cả những nhân tố không ổn định này đều phải quét sạch. Võ giả và cường giả Vô Tẫn Thần Khư đã chết đủ nhiều, có chết thêm một ít cũng không sao.