Tòa thành trì kia từng cho hắn rất nhiều hồi ức tồi tệ, cho nên hắn đặt tên là thành Thần Châu, đại biểu con dân Đại địa Thần Châu ngạo nghễ ở Địa Hoàng Giới. - Thần Châu hay! - Điện chủ uy vũ, thành Thần Châu rất hay! - Tuyệt vời, chúng ta là con dân của Đại địa Thần Châu, nơi này là thành Thần Châu, Ly thiếu gia nhắc nhở chúng ta đừng quên gốc, vĩnh viễn ghi nhớ quê hương. Điện chủ suy nghĩ sâu xa, khiến người bội phục... Nhiều người hùa theo, nói hay hơn hát. Phỏng chừng Lục Ly đặt tên là thành máu chó thì cũng sẽ được nhiều người phụ họa khen tên hay. - Gia gia, mọi người hãy dẫn người dàn xếp, có bất cứ chuyện gì thì tìm Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên. Lục Ly phất tay, Lục Chính Dương, Chấp Pháp Trưởng Lão, Khương Thiên Thuận vội mang người bay xuống, dàn xếp. Lục Ly thì cùng Lục Nhân Hoàng, Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương vào thành Thần Châu. Đi vào thành trì, Lục Ly nhìn tòa thành trống rỗng, nhíu mày hỏi: - Phụ thân, thành trì này không thể biến nhỏ một ít sao? Lục Ly định dùng thành trì Thần này như chỗ ở ổn định của Lục gia, không cho phép người của gia tộc khác vào đây ở. Như vậy có thể bảo đảm an toàn tuyệt đối của thành trì Thần. Không đến mức xuất hiện nội gian liên hợp trong ngoài, câu kết phá vỡ thành trì Thần. - Có thể! Lục Nhân Hoàng gật đầu nói: - Thành trì rút nhỏ nhất cỡ một dặm, lớn nhất có thể biến thành trăm dặm. - Vậy hãy thu nó nhỏ lại. Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Rút nhỏ còn cỡ ba dặm đi, lát nữa xây một ít thành bảo trang viên trong thành, cho tất cả con cháu Lục gia dọn vào. Ưm, đừng để thành trì Thần lơ lửng không trung, phía bắc thành có một ngọn núi lớn, đặt ở đó đi, về sau không có việc gì thì đừng di động. - Được! Lục Nhân Hoàng cũng cảm thấy treo lơ lửng hơi rêu rao, Lục gia hiện tại chủ yếu là không gây chú ý, ưu tiên phát triển. Lục gia có ít thành viên, muốn phát triển thành gia tộc lớn như Trần gia, Hỏa gia cần ít nhất mấy trăm năm. Lục Nhân Hoàng vươn thần niệm ra ngoài, phát hiện ngọn núi ở mạn bắc thật sự không tệ, cách thành Thần Châu không xa, chưa đầy mười mấy dặm, cường giả có thể chớp mắt đến nơi. Trên núi cheo leo, cây xanh um tùm, núi có dòng sông chảy, có núi có nước có thành, thích hợp ở lâu dài. Oong! Thành trì Thần chậm rãi di động hướng bên kia, đến trên ngọn núi, Lục Nhân Hoàng bay ra ngoài, lấy ra một thanh chiến đao chém về phía đỉnh núi. Một luồng đao phong hẹp dài sắc bén chém ra, đao phong gọt phẳng đỉnh núi. Lục Nhân Hoàng khống chế thành trì Thần chậm rãi biến nhỏ, cuối cùng biến thành phạm vi ba dặm, vừa khớp đặt trên đỉnh núi. Đương nhiên, nhiều hoa cỏ cây cối xung quanh bị hủy, sông phía dưới cũng bị chặn, khiến phong cảnh xinh đẹp ban đầu trở nên khó coi. Nhưng mấy cái này là việc nhỏ, chốc nữa tìm vài người đến bảo vệ, sửa chữa là được. - Khá lắm, khá lắm! Lục Ly mang theo nhóm người Khương Khởi Linh bay ra. Bạch Hạ Sương quét mắt một phen, lập tức hân hoan vỗ tay nói: - Chỗ này thật tốt, phu quân, về sau chúng ta ở lại đây hả? Lục Ly nhẹ gật đầu, Khương Khởi Linh cùng Bạch Thu Tuyết mắt lộ tia buồn. Nơi này về sau quả thực là chỗ bọn họ ở, nhưng không phải nơi Lục Ly ở. Phỏng chừng không bao lâu sau, Lục Ly sẽ rời xa bọn họ, một người lẻ loi một mình đi lang bạt Thần Giới. Lục Ly chú ý vẻ mặt của hai người, mím môi không nói gì thêm, trầm tư giây lát nói: - Phụ thân, nơi này giao cho các người, nhi cùng Khởi Linh, Thu Tuyết, Sương Nhi đi dạo. Có vấn đề gì hãy tìm Lung đạo nhân, Hỏa lão quái cùng Trần Vô Tiên. Nhi để lại một ít Tử Thể của Hòa Nguyệt trong thành trì Thần, có việc thì gửi tin cho nhi. Lục Ly luôn không thích quản việc vặt, dù sao hiện tại cục diện của Địa Hoàng Giới rất ổn định, Cửu Giới không ai dám trêu chọc hắn cùng Lục gia, hắn không muốn đi quản việc khác. Thật ra thế cục của Ma Hoàng Giới và ngũ tiểu giới diện cực kỳ không ổn định. Hỏa gia rời khỏi Linh Tuyền Giới, bên kia ắt sẽ dẫn tới đại gia tộc tranh đoạt. Ma Hoàng Giới không còn Trần gia, Hóa Thần của gia tộc ban đầu bá chiếm Ma Hoàng Giới bị Nhan Thiên Cương giết khá nhiều, hiện tại kiệt sức cố bá chiếm Ma Hoàng Giới, phỏng chừng sẽ náo động một lúc. Lục Ly không muốn quan tâm mấy chuyện này, hắn ngẫm nghĩ, gọi Hỏa lão quái đến truyền lời ra ngoài: Hắn chỉ cần Địa Hoàng Giới, mặc kệ việc khác, chỉ cần không trêu chọc hắn cùng Lục gia, hắn sẽ không nhúng tay việc của mấy giới diện khác. Nếu chọc vào hắn thì tự gánh lấy hậu quả. Phỏng chừng lời của Lục Ly lan ra ngoài thì mấy giới diện khác sẽ nhanh chóng dâng lên mạch nước ngầm, trong thời gian ngắn không có gia tộc dám quá rêu rao, thời gian lâu tuyệt đối sẽ lại nổi lên khói lửa. Lục Ly có năng lực quét ngang Cửu Giới, thậm chí thống nhất Cửu Giới, nhưng đánh hạ địa bàn lớn như vậy rồi giao ai giữ? Ai quản lý? Lòng người không đủ, rắn nuốt voi! Lòng tham sẽ hại chết người, nếu hắn đánh hạ Cửu Giới, trừ phi hắn không phi thăng, ở Cửu Giới trấn thủ mấy nghìn năm, nếu không sẽ đẩy Lục gia vào vực sâu vạn kiếp bất phục. Hắn có thể không phi thăng sao? Không nói việc Lục Linh, cho dù là bản thân hắn cũng khát vọng đi Thần Giới lang bạt, đi Thần Giới tranh bá. Võ giả vĩnh viễn không thể dừng lại bước chân, mãi mãi đuôi theo lực lượng mạnh nhất, vĩnh viễn khát vọng đứng trên đỉnh. Một người nếu không có dã tâm, đời này chỉ có thể sống trong tầm thường, chết trong bình phàm. Từ khi Lục Ly đi ra Địch Long bộ lạc thì chưa từng ngừng bước chân đuổi theo lực lượng. Hôm nay hắn có thể đứng ở độ cao này toàn dựa vào một người một đao giết lên. Nhiều năm như vậy, hắn thói quen sinh hoạt như vậy, nếu khiến hắn cứ như thế không tiếp tục tiến bộ, cả đời sống trong bình yên, suy nghĩ về sau còn có mấy nghìn năm, Lục Ly không biết chính mình có khi nào nổi điên. - Đi thôi. Trầm tư giây lát, Lục Ly cười với ba người Khương Khởi Linh, hắn quyết định ở cùng ba người một, hai tháng rồi mới đi Phong Ngục bế quan trùng kích Thần cảnh.
Chương 1657 Thủ đoạn thiết huyết
Lần trước trong Phong Ngục, Lục Ly ở khe núi bị xúc động. Nếu lần đó không bị đánh gãy, tu luyện không ngừng nghỉ thì phỏng chừng giờ phút này Lục Ly đã đột phá Thần cảnh. Lần này hắn đi Phong Ngục là định một hơi trùng kích thành công, không đột phá Thần cảnh tuyệt đối không xuất quan. Lục Ly cùng Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương đi dạo trong Địa Hoàng Giới một tháng. Lục gia dần đứng vững gót chân ở Lục gia. Có nhóm người Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên giúp đỡ, muốn có trục trặc gì cũng khó. Lục Nhân Hoàng vốn không muốn xen vào việc vắt gia tộc, nhưng hiện tại hắn là người mạnh nhất Lục gia trừ Lục Ly ra. Trong tình huống Lục Ly không quản việc, nếu Lục Nhân Hoàng không ra tay thì không trấn được trường hợp, cũng sẽ khiến người xem nhẹ Lục gia. Lục gia vừa đến, các đại gia tộc Địa Hoàng Giới lập tức biểu thị dựa vào, muốn răm rắp nghe theo Lục gia. Có tộc trưởng hai gia tộc không đến đây ngay, bị Lung đạo nhân tự mình đi qua diệt tộc vương của gia tộc bọn họ, thoáng chốc kinh sợ tất cả gia tộc Địa Hoàng Giới. Tuy rằng rất nhiều gia tộc biểu thị dựa vào, đầu thành, nhưng Lục Nhân Hoàng cùng Chấp Pháp Trưởng Lão không có lập tức tiếp thụ. Bởi vì... những gia tộc này chiếm cứ rất nhiều động tiên bảo địa, bảo địa mà Hạo gia, Quân gia để lại đều bị các đại gia tộc chia chác. Địa Hoàng Giới hiện tại mặt ngoài là Lục gia làm chủ quyết định, nhưng hơn tám phần động tiên tài nguyên bảo địa đều bị các đại gia tộc chiếm cứ. Không thể nắm giữ đa số tài nguyên bảo địa, Lục gia chiếm cứ Địa Hoàng Giới có tác dụng gì? Lấy cái gì lôi kéo gia tộc và cường giả đầu nhập vào Lục gia, lấy cái gì trấn an các đại gia tộc Đấu Thiên Giới đi theo đến đây? Cho nên, tuy các đại gia tộc Địa Hoàng Giới hạ thấp tư thái, liên tục biểu minh đi theo Lục gia, Lục gia chỉ đâu đi đó, nhưng đám người Lục Nhân Hoàng, Chấp Pháp Trưởng Lão không để ý. Chấp Pháp Trưởng Lão phái người bắt đầu bí mật điều tra, động tiên tài nguyên bảo địa ban đầu thuộc về Quân gia, Hạo gia gồm những thứ gì? Các đại gia tộc nhất định phải phun ra. Ai dám lén nuốt vào thì bọn họ sẽ nâng lên đồ đao một đường giết qua. Địa Hoàng Giới không có quá nhiều cường giả, gia tộc có Hóa Thần thì chỉ được mười mấy gia tộc, hơn nữa những Hóa Thần này không quá mạnh. Đừng nói Lục Ly khiến Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên hỗ trợ trấn thủ thành Thần Châu, chỉ bằng vào sức chiến đấu của một mình Lục Nhân Hoàng đều đủ trấn áp toàn bộ Địa Hoàng Giới. Sau khi tìm hiểu rõ ràng tình huống sau, Lục Nhân Hoàng truyền ra thông báo, khiến các gia tộc dâng ra tất cả động tiên tài nguyên bảo địa của Quân gia, Hạo gia mà họ đã lén chiếm cứ, nếu không nộp lên thì tự gánh lấy hậu quả. Tin tức truyền ra, tất cả gia tộc Địa Hoàng Giới xôn xao. Sau khi Hạo gia bị diệt, nhiều gia tộc lén chiếm cứ một số động tiên. Về sau Quân gia rút lui, bọn họ tự nhiên không thể trơ mắt nhìn bảo địa phủ bộ, đều chiếm cứ. Thịt mỡ đã ăn vào giờ bắt bọn họ phun ra? Điều này khó chịu còn hơn giết bọn họ. Các đại gia tộc bí mật thương nghị một phen, đều quyết định giao ra chút ít động tiên tài nguyên bảo địa, tuyệt đối không nhả ra số lượng lớn. Bọn họ không tin, Lục gia mới đến, căn cơ chưa ổn mà dám đại khai sát giới. Đắc tội tất cả thế lực gia tộc Địa Hoàng Giới, về sau Lục gia sẽ nửa bước khó đi, Lục gia không thể nào giết hết con dân Địa Hoàng Giới đúng không? Đương nhiên, cũng có một ít gia tộc nhát gan lập tức dâng lên động tiên tài nguyên bảo địa đã chiếm cứ, hơn nữa chân thành nhận tội, thỉnh cầu Lục gia ân xá. Khi Lục Ly mang theo Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương trở về cũng là ngày cuối cùng Lục gia đưa ra. Các đại gia tộc chỉ nộp lên ba phần động tiên tài nguyên bảo địa, còn có rất nhiều động tiên tài nguyên bảo địa nổi tiếng thì bọn họ cắn răng tiếp tục bá chiếm. - Lung đạo nhân! Lục gia đang đang mở họp, thương nghị có muốn ra tay, Lục Ly nghe xong không hỏi ý kiến của mọi người, ra lệnh cho Lung đạo nhân: - Ngươi truyền lời ra ngoài, cứ nói là ta nói, trong vòng một ngày không dâng ra bá động tiên và bảo địa bá chiếm thì gánh lấy hậu quả. Một ngày sau, thống kê gia tộc không nộp lên, ngươi mang người đi diệt sạch những gia tộc này. Lục Ly một câu nói trực tiếp quyết định cuộc họp Lục gia, hơn nữa thủ đoạn cực kỳ bá đạo cùng tàn nhẫn. Một ngày quá ngắn ngủi, không cho những gia tộc kia thời gian suy xét và giảm xóc. Lục Chính Dương và Ngũ Thái Công hơi cau mày, có chút lo lắng nói: - Lục Ly, ngươi làm vậy có phải hơi lỗ mãng không? Ngươi một đường giết qua, sẽ cho con dân Địa Hoàng Giới hình tượng bạo ngược, không được lòng người. Không có lòng dân thì chúng ta sẽ khó khăn hoàn toàn đứng vững gót chân trong Địa Hoàng Giới. - Ha ha! Lục Ly vẫy tay, khiến Lung đạo nhân đi chấp hành mệnh lệnh của hắn, hắn khẽ mỉm cười giải thích: - Gia gia, chúng ta hiện tại là tranh đoạt ích lợi với gia tộc của Địa Hoàng Giới, cướp thịt bên miệng bọn họ, dù làm kiểu gì thì cuối cùng đều sẽ khiến bọn họ bất mãn. - Hạo gia, Quân gia tuy đã mất đi, bỏ chạy, nhưng cách cục Địa Hoàng Giới ổn định, khuyên ngọt nhạt không nghe, muốn hoàn toàn thu phục lòng người là cực kỳ khó khăn, không bỏ ra mấy chục, trên trăm năm rất khó làm được. Đã như vậy... thì trực tiếp quấy loạn cách cục của Địa Hoàng Giới, rửa sạch đổi mới, biến Địa Hoàng Giới thành một tờ giấy trắng, về sau các ngươi muốn bố cục, thu xếp như thế nào đều được. Lục Nhân Hoàng suy nghĩ một hồi, gật đầu nói: - Phụ thân, Lục Ly nói đúng, những gia tộc này không nghe hiệu lệnh, bằng mặt không bằng lòng, để lại là tai họa. Một ngày sau ta cùng Lung đạo nhân tự mình ra tay, san bằng thế lực Địa Hoàng Giới nào không phục. Lục Ly suy nghĩ một hồi bổ sung thêm: - Khiến Trần Vô Tiên cùng Hỏa lão quái cũng đi theo xuất chiến, không động thì thôi, đã động phải lấy thế sét đánh không kịp bưng tai một đường quét qua, huyết tẩy các đại gia tộc Địa Hoàng Giới một lần.
Chương 1658 Chân Không Hư Vọng
Lời nói của Lục Ly rất nhanh truyền ra, vô số gia tộc của Địa Hoàng Giới khủng hoảng không thôi. Dù sao lần này là Lục Ly truyền lời, là tối hậu thư, nếu còn không biết thời thế, rất có thể sẽ bị huyết tẩy. Nhưng Lục Ly cho thời gian quá ngắn. Trong một ngày, rất nhiều gia tộc triệu tập trưởng lão thương nghị, lại đưa tin đến gia tộc khác báo cho nhau. Còn chưa thảo luận ra kết quả, chưa cho ra đối sách, chưa có quyết định thì thời gian đã qua đi. Có mấy gia tộc sợ, lập tức dâng ra tất cả động tiên cùng tài nguyên bảo địa mình chiếm cứ, hơn nữa trịnh trọng nhận tội, mặc Lục gia xử trí. Một ngày thời gian trôi qua đi, Lung đạo nhân, Trần Vô Tiên, Hỏa lão quái thống kê gia tộc âm thầm xâm chiếm bảo địa, liệt kê danh sách xong bắt đầu hành động. Lung đạo nhân cùng Lục Nhân Hoàng một tổ, Hỏa lão quái cùng Trần Vô Tiên một tổ, mang theo mấy Hóa Thần truyền tống đi. Vừa truyền tống qua, không nghe gia tộc ở đó giải thích, trực tiếp giết, giết hết tộc trưởng, trưởng lão của hai gia tộc, võ giả nào vượt qua Nhân Hoàng cảnh đều đánh chết. Tin tức nháy mắt truyền ra, gia tộc còn lại sợ ngu người, lập tức đưa tin đi thành Thần Châu, biểu thị dâng ra toàn bộ bảo địa, thậm chí dâng lên một số bảo địa ban đầu của gia tộc mình. Lục gia không đáp lại. Đám người Lục Nhân Hoàng, Hỏa lão quái tiếp tục truyền tống đi qua, một đường huyết tẩy, toàn bộ Địa Hoàng Giới dấy lên gió tanh mưa máu. Lục gia không tiếp thụ đầu thành, những đại gia tộc còn lại đành liều mình đánh. Đương nhiên còn có gia tộc bắt đầu chạy trốn, lẻn vào trong tiểu thế giới, chuẩn bị nằm gai nếm mật, đợi gia tộc trở nên cường đại sẽ ngóc đầu trở lại. Lục Ly trấn giữ thành Thần Châu nửa tháng, tất cả gia tộc trên danh sách hoặc là bị hủy diệt, hoặc là chạy trốn. Đa số thế lực Địa Hoàng Giới sắp xếp lại, đa số động tiên cùng bảo địa đều bị Lục gia khống chế. - Tốt lắm! Chờ Lục Nhân Hoàng trở về, Lục Ly cùng mọi người thương nghị một phen, từ biệt Bạch Thu Tuyết, Khương Khởi Linh, Bạch Hạ Sương. Hắn một người truyền tống đi lối vào Hỗn Độn Luyện Ngục, sau đó nhanh chóng bay hướng lối vào Băng Ngục, cuối cùng đến Phong Ngục, bắt đầu bế quan tu luyện trùng kích Thần cảnh. Trong khe núi Phong Ngục, Lục Ly một lần nữa đứng ở đây, lần trước hắn có chút xúc động tại chỗ này. Hắn khép mắt lại, không khống chế thân thể, mặc cho gió lớn thổi hắn lăn lộn giữa không trung. Nơi này gió quá lớn, Lục Ly cùng gió cát bị cuốn lên trời, dần hòa vào gió cát, biến thành một hạt cát khá to. Bùm! Thân thể Lục Ly bị thổi ra khe núi, rớt mạnh xuống cánh đồng hoang, toàn thân đều là gió cát, áo dính đầy hạt cát, toàn thân biến thành người cát. Vèo! Lục Ly bay lên, đi đầu bên kia khe núi. Theo sau lại biến thành một hạt cát lớn bị thổi từ đầu này sang đầu kia khe núi, cuối cùng rớt xuống đồng hoang. Một lần, hai lần, mười lần, năm mươi lần! Đến lần thứ sáu mươi bảy thứ bị rớt xuống thì Lục Ly không bay đi nữa, mà ngồi xếp bằng tại chỗ. Xúc động mơ hồ trong lòng hắn càng rõ ràng, hắn đã chạm được một chút cơ hội dung hợp. “Lý do hạt cát có thể gắn vào nhau là vì gió, sức gió cao thúc đẩy hạt cát bị xoắn nát, cuối cùng gắn vào nhau. Giống như thế cục của Địa Hoàng Giới, không phá thì không xây được, khuấy động tạo lại cục diện ổn định mới có thể hoàn toàn dung hợp vào nhau!” Lục Ly cầm một nắm cát, hơi bóp mạnh vào khiến nắm cát thành phấn. Nắm cát này kết hợp từ nhiều hạt cát, hạt cát bay lên cao bị sức gió mạnh nghiền mịn, cuối cùng hợp thành một nắm cát lớn. Vào lúc này, Lục Ly đã có phương hướng rõ ràng, lý do mười hai chân ý của hắn không cách nào dung hợp, là bởi vì đã cảm ngộ hết mười hai áo nghĩa, đều đã thành hình. Mười hai áo nghĩa giống như nhiều gia tộc Địa Hoàng Giới, muốn hoàn toàn khống chế cục diện Địa Hoàng Giới thì phải hủy diệt các gia tộc này, phá vỡ cách cục, tẩy bài một lần nữa mới là cách tốt nhất. Mười hai áo nghĩa giống như mười hai sợi dây thừng, dây thừng dài ngắn thô mỏng khác nhau, muốn bện vào nhau thì phải tách rời chúng nó trước, chia thành từng luồng mỏng, rồi mới bện lại, cuối cùng thành sợi dây thừng thô to hoàn chỉnh. “Sức gió là nguồn cắt, là căn bản của chân ý phong hệ. Đấu Thiên Đại Đế nói muốn cảm ngộ căn nguyên chân ý thì quan trọng nhất là nguyên và chân. Ta đã hiểu chữ nguyên, nhưng nên hiểu sao về chân?” Trong đầu có nghi hoặc, suy nghĩ một hồi không nghĩ ra, hắn mặc kệ luôn. Đánh tan phân giải, dung hợp mười hai áo nghĩa trước đã. Vù vù! Cuồng phong tàn phá, đầy trời gió cát cuốn sạch mà đến, vô số gió cát rơi xuống người Lục Ly, từ từ phủ lên hắn, cuối cùng biến thành người cát. Thời gian trôi nhanh như nước chảy, tu luyện không có tháng năm. Một tháng sau, mười hai áo nghĩa đã có dấu hiệu dung hợp bước đầu. Mọi việc khó ở bước đầu, chỉ cần tìm đúng hướng thì đoạn sau có thể xuôi chèo mát mái, dung hợp liền mạch. Ba tháng sau, mười hai áo nghĩa thành công dung hợp bước đầu. Lục Ly yên lòng, hắn phỏng chừng lâu nhất thêm một, hai tháng thì mười hai áo nghĩa sẽ hoàn toàn dung hợp. Hắn cảm ngộ thành công căn nguyên chân ý thì có thể đột phá Thần cảnh. Nhưng mà... Lại qua hai tháng, Lục Ly kinh ngạc mở mắt ra, vẻ mặt không dám tin tưởng! Vừa rồi hắn đã hoàn toàn dung hợp mười hai áo nghĩa, cảm ngộ căn nguyên chân ý của phong hệ, nhưng hắn không có chút cảm giác đột phá nào, không có vẻ gì là sắp thăng cấp Thần cảnh. Cảm ngộ căn nguyên chân ý, lại không cách nào đột phá Thần cảnh? Rốt cuộc chỗ nào có vấn đề? Trong mắt Lục Ly lộ ra một chút khủng hoảng cùng mê mang, từ chỗ Lung đạo nhân, Trần Vô Tiên, Hỏa lão quái, hắn biết chút ít về đột phá Thần cảnh, nên mới hoảng loạn như vậy. Trong lịch sử Cửu Giới, nếu có người đột phá Thần cảnh, thiên địa trong giới diện xung quanh sẽ xuất hiện dị tượng, Thiên Địa Huyền Khí sẽ có dao động không tầm thường. Bởi vì đột phá Thần cảnh xem như là chân chính nghịch thiên, sẽ xúc động rất lớn đến thiên địa, pháp tắc thiên địa cũng sẽ làm ra phản ứng. Hơn nữa, sau khi đột phá Thần cảnh, thiên địa sẽ ban cho một loại lực lượng đặc biệt, giúp võ giả cải tạo thân thể, ngưng tụ thần thể, đúc thần hồn!
Chương 1659 Chân Không Hư Vọng
Nhưng Lục Ly cảm ngộ căn nguyên chân ý, thiên địa không có bất cứ dị động, thiên địa không có ban cho hắn bất cứ năng lượng, không có giúp hắn cải tạo thân thể, đúc thần hồn. Ban đầu Lục Ly cho rằng hắn lấy được Chân Ý Đồ của Hằng Đế thì đột phá Thần cảnh là chuyện ván đã đóng thuyền. Không chỉ riêng là hắn, Cửu Giới cơ hồ đa số người đều cảm thấy hắn đột phá Thần cảnh rất nhẹ nhàng, dù sao hơn ba mươi tuổi mà sức chiến đấu kinh thiên như vậy, còn được truyền thừa của Hằng Đế, đột phá Thần cảnh quá dễ. Bây giờ Lục Ly cảm giác dường như ông trời đùa cợt hắn. Cảm ngộ căn nguyên chân ý tương đương đột phá Thần cảnh, thiên địa lại không có bất cứ dị động, chẳng lẽ hắn đời này không cách nào đột phá? “Không đúng, nhất định là nơi nào xảy ra vấn đề!” Lục Ly đứng bật dậy, Huyền Lực trên người chấn động, gió cát bám trên thân thể bị đánh tan. Ánh mắt của hắn như điện nhìn hướng chân trời xa, trầm ngâm một nén nhang thời gian, lòng hắn máy động. “Căn nguyên chân ý, vạn vật có nguyên, chân không hư vọng, trọng điểm nằm ở hai chữ nguyên và chân!” Lục Ly nhớ lại câu nói Đấu Thiên Đại Đế để lại, hắn đột nhiên có loại hiểu ra, bây giờ hắn chỉ hiểu chữ ‘nguyên’, mù tịt chữ ‘chân’, rất có thể vấn đề nằm ở đây. - Chân không hư vọng, thật giả khó đoán, hư vọng vô biên. Lục Ly thì thào mấy tiếng, chẳng lẽ hắn cảm ngộ căn nguyên chân ý là biểu hiện giả dối, thật ra hắn còn chưa hoàn toàn cảm ngộ, hiện tại hết thảy đều là hư vọng? Những gì hắn cảm giác đều là giả dối, hắn cũng không có chạm đến chân lý của căn nguyên chân ý? - Cái gì là thật? Cái gì là giả? Nếu áo nghĩa ta cảm ngộ đều là giả, vậy trên đời này còn có cái gì là thật? Lục Ly mê mang, hắn chậm rãi di động bước chân đi loanh quanh. Tuy rằng vừa rồi hắn đánh tan gió cát, nhưng đầu tóc, vạt áo vẫn dơ bẩn. Cộng thêm mấy tháng không cạo râu, hắn thoạt trông giống như một kẻ lang thang suy sút, một tên điên bị khùng. Đi rồi ngừng, thỉnh thoảng lẩm bẩm như kẻ điên, Lục Ly thỉnh thoảng tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, nếu bị đám người Khương Khởi Linh nhìn thấy đều sẽ không nhận ra là Lục Ly Năm ngày, mười ngày! Lục Ly cảm giác chính mình đều có chút tinh thần thất thường, hắn nhìn thế giới trước mắt đều cảm giác thật giả khó phân, không rõ đang trong mơ hay ở hiện thực. Chính mình vất vả khổ cực cảm ngộ áo nghĩa, chính mình rõ ràng cảm giác đã cảm ngộ căn nguyên chân ý cũng là giả? Giờ đây mọi thứ trên đời ở trong mắt Lục Ly cảm giác giống như giả. Nửa tháng sau, Lục Ly đi tới chân một ngọn núi nhỏ, bản thân hắn đều không biết đi đến chỗ nào, đầu óc mơ hồ. Lục Ly đột nhiên dừng lại bước chân dưới chân ngọn núi nhỏ, bởi vì hắn hiện một cọng cỏ mọc dưới một tảng đá. Phong Ngục khắp nơi đều là sa mạc, nơi này cơ hồ không có thực vật, hiếm khi thấy một cọng cỏ xanh, cọng cỏ xanh này chịu đựng sức nặng của tảng đá, từ từ mọc cao. Lục Ly nhìn cọng cỏ giây lát, lại nhìn bãi sa mạc ở phương xa, thế giới hoang vắng cùng tiêu sắt, cọng cỏ nơi đây như chút sắc sách trong vạn hoa, cho người cảm giác rộng mở sáng sủa, trước mắt sáng ngời. - Chân chân giả giả, hư hư thực thực trong thật có giả, trong giả có thật? Đôi mắt mờ mịt của Lục Ly bỗng trở nên trong suốt, đặc biệt kiên định. Hắn ngây ra giây lát, trên mặt lộ nét tươi sáng, ngửa mặt lên trời cười to: - Ha ha ha! Ông trời, xem ra ngươi là cố ý, cố ý chặn lại ở bước cuối cùng, khiến người thật giả khó phân, khiến người mê hoặc, khiến người rơi vào tự mình hoài nghi, do đó vĩnh viễn không cách nào bước ra bước cuối cùng! Ta đã tham ngộ căn nguyên chân ý, tại sao ngươi còn chưa giáng Thần Lực xuống, trợ ta tạo ra thần thể, ngưng tụ thần hồn? Ầm ầm ầm! Lục Ly vừa dứt lời, thiên địa nháy mắt biến sắc, bốn phương mây cuốn, Cửu Giới chấn động! Ông trời cho người đột phá Thần cảnh vòng thử thách cuối cùng là thử thách tâm lý, một người không có lòng kiên định, không có sức mạnh ý chí mạnh mẽ thì pháp tắc thiên địa sẽ không tán thành người đó. Không nhìn thấu thật giả hư vong, không có trái tim nghịch thiên nghênh khó mà lên, cho dù thành Thần Linh thì về sau cũng sẽ dễ dàng bỏ mạng. Nguyên và chân, hai chữ này quả thực là mấu chốt, không cách nào cảm ngộ hai chữ đó thì Lục Ly tuyệt đối không thể nào đột phá Thần cảnh, hiện tại hết thảy đều nước chảy thành sông. Ầm ầm ầm! Trên chín tầng trời vang tiếng sấm nổ, Thiên Địa Huyền Khí trong Phong Ngục đều tụ tập về bên này, lôi đình lấp lánh trên trời cao, nhưng không có lập tức đánh xuống. Lục Ly ngạo nhiên ngẩng đầu nhìn chăm chú, trên trời có lôi đình năm màu. Trong lòng hắn bỗng nhiên có loại hiểu ra, xem ra lôi đình này là từ Lôi Ngục giáng xuống. Lôi đình giáng xuống không phải khiến hắn vượt qua lôi kiếp, mà là giúp hắn ngưng tụ đúc thần thể. Thân thể của hắn trải qua lôi đình rèn luyện, ngưng tụ thần thể xong thì xông Lôi Ngục sẽ rất dễ dàng, có thể không phải khiến hắn vượt qua lôi kiếp, mà là giúp hắn ngưng tụ đúc thần thể. Thân thể của hắn trải qua lôi đình rèn luyện, ngưng tụ thần thể lôi đình. Xoẹt xoẹt xoẹt! Vô số Thiên Địa Huyền Khí tụ tập bên trên đầu Lục Ly, càng lúc càng dày đặc, nếu là người bình thường chắc chắn sẽ bị dọa sợ. Nhiều Thiên Địa Huyền Khí như vậy, lỡ bùng nổ thì không gian bốn phía sẽ bị xé rách, tất cả sinh linh đều sẽ bị xé nát. Vẻ mặt Lục Ly ung dung, đứng yên tại chỗ yên lặng chờ đợi, chờ đợi thân thể cùng linh hồn lột xác, chờ đợi bước ra bước cuối cùng. Bùm! Lôi đình trên bầu trời rốt cuộc động, trước tiên là một tia chớp màu bạc đánh xuống, thẳng hướng Lục Ly. Lục Ly không có tránh né, thậm chí không thả ra thần giáp và Long Khải, đứng im mặc cho lôi đình đánh. - Quả nhiên! Lôi điện đi vào trong người, Lục Ly lập tức phát hiện khác biệt. Lôi đình này khác hẳn với lôi đình bình thường, bên trong ẩn chứa một loại năng lượng rất đặc biệt. Những năng lượng này sau khi đi vào thân thể của hắn thì cơ thể biến mạnh với tốc độ mắt thường có thể thấy, hơn nữa linh hồn cũng bị ngưng tụ, bắt đầu chậm rãi lột xác.
Chương 1660 Thành Thần
Đùng! Lại một lôi đình đánh xuống, Lục Ly đơn giản khép mắt lại, nội thị thân thể, chờ đợi thân thể chậm rãi lột xác biến mạnh, chờ đợi thần hồn ngưng tụ. Khi Phong Ngục đột nhiên sinh ra dị biến thì nguyên Hỗn Độn Luyện Ngục dao động không gian kịch liệt. Hồn Ngục, Huyết Hoàng và Tinh Hoàng ở trong rừng đá lập tức bị kinh động. Hai người đang chơi cờ trong nhà gỗ. Tinh Hoàng mới cầm lấy một con cờ, chưa đặt xuống thì mỉm cười nói: - Huyết Hoàng, lần này ta lại thắng. Huyết Hoàng có chút ngạc nhiên ngước nhìn trời cao, theo sau vẻ mặt hâm mộ nói: - Người so với người tức chết người, ta sống hai nghìn năm, nỗ lực hơn hai nghìn năm, lại không bằng người ta tu luyện mấy chục năm. - Ha ha! Tinh Hoàng cười bí hiểm nói: - Thật ra hết thảy đều là số phận định sẵn, Lục Ly vốn đã định sẵn bình phàm, nhưng bởi vì Lục Linh đến, bởi vì con ngân long đến thay đổi cuộc đời của hắn. Không có con ngân long kia thì hắn không thể nhận truyền thừa của Hằng Đế, không cách nào đi đến tình trạng như hôm nay. - Tất cả đều là số phận! Huyết Hoàng cảm khái một tiếng, trong mắt có chút cô đơn, ngước nhìn không gian chấn động trên trời, nói: - Cả đời ta rất cố gắng, cũng có cơ duyên, tiếc rằng số phận định sẵn không có biện pháp bước ra bước cuối cùng, không cách nào đi Thần Giới rộng lớn vô biên lang bạt, chết trong tiếc nuối. Tinh Hoàng đặt quân cờ vào một điểm, theo sau thần bí nói: - Thật ra cũng chưa chắc! - Hả? Ánh mắt của Tinh Hoàng trở nên đặc biệt sắc bén, trên mặt tràn ngập kích động, hít thở dồn dập, khẩn trương nhìn Tinh Hoàng hỏi: - Tinh Hoàng, ý của ngươi là sao? Chẳng lẽ số phận của ta có thể đảo ngược? Tinh Hoàng vuốt nhẹ râu dài nói: - Lục Linh đến thay đổi vận mệnh của rất nhiều người, có lẽ cũng sẽ thay đổi vận mệnh của ngươi. Đây là thiên cơ, ta không tiện lộ ra, về sau ngươi liền biết! Hộc hộc! Huyết Hoàng hít một hơi thật sâu, lại thở hắt ra, sắc mặt đã khôi phục bình tĩnh, nhưng trong con ngươi vẫn tràn ngập hưng phấn. Tinh Hoàng chưa bao giờ nói chuyện không nắm chắc, vậy là hắn còn có cơ hội? Không chỉ mình Huyết Hoàng, Tinh Hoàng, nhiều lão quái tiềm ẩn trong Băng Ngục, Phong Ngục, Ám Ngục, Hồn Ngục bị kinh động. Không gian chấn động quá rõ ràng, Thiên Địa Huyền Khí dao động quá lớn, bọn họ không thể nào không biết. Rất nhiều người ban đầu hơi kinh ngạc mơ hồ, theo sau vẻ mặt hâm mộ cùng đố kỵ. Nhiều người trong số họ kẹt ở bước cuối cùng, rất nhiều người đều tiềm tu hơn mấy trăm năm, nghìn năm, bọn họ vô số lần ảo tưởng bước ra bước cuối cùng, nhưng mãi không cách nào bước ra. Bao nhiêu năm rồi, rốt cuộc có người lại lần nữa thành Thần, đây là sự khích lệ đối với nhiều người, cũng là đả kích, muôn vàn cảm xúc dâng lên trong lòng. Các lão quái tiềm tu trong Phong Ngục lập tức bay tới chỗ Lục Ly, muốn thấy tận mắt cảnh tráng lệ thành Thần, cũng muốn mượn cơ hội quan sát một phen, có lẽ sẽ giúp mình có xúc động tu luyện. Cửu Giới cũng chấn động, giới diện xung quanh đều có không gian chấn động nhẹ, ban đầu vô số cường giả hoang mang, nhưng cũng rất nhanh tỉnh ngộ lại. - Thành công! Lung đạo nhân là linh thú của Lục Ly, lập tức cảm ứng được, nhanh chóng bay ra báo cho nhóm người Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương, Chấp Pháp Trưởng Lão biết tin. Lung đạo nhân mặt tràn đầy vui sướng, Lục Ly đột phá, đại biểu hắn có thể đi Thần Giới. Thực lực của hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục, Cửu Giới không có linh tài mà hắn cần, vẫn luôn không thể khôi phục, cho nên hắn đi lang bạt Lôi Ngục thì chết chắc. Hiện tại Lục Ly đột phá, Lung đạo nhân là linh thú của Lục Ly tự nhiên có thể đi theo đến Thần Giới, sau đó nghĩ biện pháp về Ma Vực, vậy dù hắn có chết cũng có thể nhắm mắt. - Thành công cái gì? Đám người Lục Nhân Hoàng đang mở họp nghiên cứ sự vụ Địa Hoàng Giới, Lung đạo nhân xông tới nói một câu không hiểu ra sao, đám người đều có chút mơ hồ. Chấp Pháp Trưởng Lão phản ứng nhanh nhất, đứng bật dậy, môi khép mở mấy lần hỏi: - Ý ngươi là Lục Ly đột phá? - Đại nhân đột phá bước cuối cùng! Lung đạo nhân còn chưa đáp lời, Trần Vô Tiên, Hỏa lão quái từ bên ngoài đi vào, Hỏa lão quái khẳng định nói. Bọn họ cảm ứng được không gian lạ thường, suy đoán ra tình huống cụ thể. - Tốt! Đám người Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng mừng rỡ, tuy rằng bọn họ cũng đều biết xác suất Lục Ly đột phá Thần cảnh đến tám, chín phần, nhưng loại sự tình này ai cũng không có nắm chắc tuyệt đối. Tin tức thoáng chốc loan truyền, nguyên thành Thần Châu, Đấu Thiên Giới kể từ khi Đấu Thiên Đại Đế phi thăng thành Thần, hiện tại rốt cuộc xuất hiện người thứ hai. Hơn nữa Lục Ly thành Thần sớm hơn Đấu Thiên Đại Đế, sớm hơn ba mươi năm. Tộc nhân Lục gia mừng rỡ, đương nhiên cũng có người lo lắng không thôi, Lục Ly thành Thần nghĩa là sắp sửa rời khỏi. Lục gia mới vừa chiếm cứ Địa Hoàng Giới, còn chưa hoàn toàn đứng vững gót chân, Lục Ly rời đi khó tránh khiến người lòng người hoảng sợ. Trong một trang viên xây đẹp mới xây ở phía bắc thành trì Thần, ba người Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương nhận được tin thì im lặng nhìn nhau. Lục Ly thành Thần, cũng có nghĩa là phu quân sắp chia ly với bọn họ. Trong lịch sử, Thần Linh lên Thần Giới không có ai trở về, người duy nhất quay về là Hằng Đế, nhưng không lâu sau bỏ mạng. Lần này chia ly có lẽ là vĩnh viễn! Ầm ầm ầm! Trên chín tầng trời Phong Ngục tiếng sấm nổ vang, mỗi qua nửa nén hương thời gian sẽ có một lôi đình đánh xuống, đánh trúng Lục Ly đứng ở phía dưới. Lục Ly đã bị đánh một ngày một đêm, phía trước đều là lôi điện màu bạc, về sau biến thành lôi điện màu trắng, bây giờ toàn là lôi điện màu vàng. Tất cả lôi điện đều không tạo thành tổn thương gì cho Lục Ly, ngược lại không ngừng cải tạo thân thể của hắn, từng bước khiến thân thể biến mạnh, còn đang ngưng tụ đúc linh hồn của hắn. Đánh một ngày một đêm, Lục Ly phát hiện thân thể tăng cường ít nhất gấp bốn, năm lần. Lôi điện bây giờ là màu tím, còn lôi điện màu vàng và đen chưa đánh xuống, phỏng chừng chờ tất cả lôi điện đánh xuống thì thân thể của hắn mạnh ít nhất gấp hai mươi lần!