Khói đen quá nguy hiểm, Lục Ly vừa tới gần đã cảm nhận được nguy cơ trí mạng. Loại nguy cơ này không phải đánh lừa hắn, Lục Ly đã bôn ba nhiều năm trên bước đường sinh tử, chắc chắn không cảm giác nhầm. - Không lên được! Lục Ly lại thử một lần nữa, chỉ đi được năm trăm trượng cơ thể đã không thể cử động. Hắn không muốn tiếp tục uổng phí sức lực, lập tức truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói: - Huyết Linh Nhi, ngọn núi này có thần văn mạnh mẽ, sức mạnh to lớn trấn áp ta không thể nào lên núi. Ngươi tra xét giúp ta một hồi, thử xem có cách nào để ta lên núi! - Được! Huyết Linh Nhi thăm dò thần văn, Lục Ly ngồi khoanh chân ở tại chỗ chờ đợi kết quả Huyết Linh Nhi thăm dò. Đồng thời hắn cảm ứng xung quanh, ngộ nhỡ có người truyền tống đến hắn chỉ có thể ứng chiến. “Đúng rồi, thử xem có thể luyện hóa bí bảo của Diêm công tử hay không!” Lục Ly nhớ tới chiếc tiểu ấn kia, đó là một bí bảo trên mặt có rất nhiều thần văn kỳ dị, chắc chắn là chí bảo. Lục Ly lấy tiểu ấn ra quan sát, tiểu ấn này rất đẹp, bề mặt có khắc một con hung thú kỵ dị, không biết được tạo thành từ kim loại gì, cầm trong tay cảm thấy mát rượi như là ngọc Dương Chi. Vụt! Lục Ly phóng thích thần lực bao phủ lên tiểu ấn này, kết quả phủ lên hơn nửa canh giờ tiểu ấn vẫn không có bất kỳ phản ứng. Hắn cau chân mày, xem ra tiểu ấn này cần phải phá giải thần văn bên trong, nếu không phá giải thần văn thì phỏng chừng cũng không thể sử dụng giống như hạt châu đoạt từ chỗ Quỷ Sát. Huyết Linh Nhi hiện giờ đang thăm dò thần văn, Lục Ly không thể gọi nó ra phá giải, chỉ đành im lặng chờ đợi. Hắn không để Huyết Linh Nhi bố trí Thần Văn Đạo Tràng, nếu lên được tới nơi thì vạn sự đại cát, còn nếu như xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, hắn vẫn còn quân bài tẩy. Y tiểu thư cho hắn một viên Bạo Nguyên Đan, một khi sử dụng đan dược này, phỏng chừng chống lại Tam Kiếp Thiên Thần cũng không khó gì. Thời gian mau chóng trôi qua vẫn không có người truyền tống vào đây. Đợi hơn một canh giờ, trong lòng Lục Ly hơi thở phào một tiếng. Xem ra trong thời gian ngắn đám công tử tiểu thư kia sẽ không đến được, bọn hắn còn phải đón toàn bộ người vào trong tiểu đảo mới có thể đi vào. Lúc này Huyết Linh Nhi truyền âm đến: - Chủ nhân, ta không phá được thần văn ở đây, thần văn quá mức phức tạp, không có lấy nửa tia hi vọng có thể phá giải! - Ạch… Lục Ly hơi kinh ngạc, sau đó không hề do dự đã ra lệnh: - Vậy lập tức bố trí một Thần Văn Đạo Tràng, không cần bày quá lớn, bao phủ quanh chúng ta nghìn trượng là được! Huyết Linh Nhi không phá giải được thần văn, Lục Ly sẽ không đi được, hắn chỉ có thể bảo vệ bản thân mình trước, sau đó chậm rãi nghĩ cách phá giải hoặc là chờ đám Tần công tử đi vào, mọi người cùng nhau nghĩ cách. Trong núi đá toàn là thần văn, Huyết Linh Nhi bố trí dựa theo hòn đảo vừa nãy, chỉ tốn mất thời gian ba nén nhang đã giúp Lục Ly xây dựng một Thần Văn Đạo Tràng. Lục Ly còn để Huyết Linh Nhi khởi động một hồi, Thần Văn Đạo Tràng này vừa xuất hiện, thần lực của hắn đã bị áp chế giống hệt như vừa nãy, hắn không thể vận dụng được dù chỉ một tia thần lực. Hắn đi lượn xung quanh một vòng, phạm vi bao phủ của thần văn do Huyết Linh Nhi bố trí chỉ ở trong chu vi một nghìn trượng, khi ra khỏi phạm vi bao phủ ở phía tây núi đã sẽ không còn chịu ảnh hưởng. - Tốt lắm! Cự ly nghìn trượng đủ để Lục Ly hoạt động ở bên trong, ngộ nhỡ có người tấn công từ xa, hắn vẫn có thể né tránh dễ dàng. Lục Ly suy nghĩ một lát rồi ném tiểu ấn vào trong ngọn thần sơn, để Huyết Linh Nhi thăm dò còn hắn thì đi vòng quanh phụ cận, tìm xem có cách phá giải hay không. Thần văn của núi đá này quá mạnh mẽ, Huyết Linh Nhi còn không có bất kỳ biện pháp nào, hắn chỉ đành tự mình nghĩ cách. Cơ thể hắn rất mạnh mẽ, có thể chịu đựng sức ép rất lớn của trọng lực, thế mà giờ chỉ lên được năm trăm trượng. Hắn tin chắc nếu như đám Tần công tử không có biện pháp đặc biệt thì bọn họ cũng chỉ đi được khoảng năm trăm trượng mà thôi. “Dùng thần sơn thử xem sao?” Lục Ly lấy thần sơn ra, cơ thể lóe sáng chui vào trong. Thần sơn là một món bí bảo, nhưng mà vẫn không hoàn chỉnh. Có điều dù không hoàn chỉnh nhưng thần văn bên trong chắc chắn vô cùng mạnh mẽ, nói không chừng có thể chống được sức ép. Vèo! Thần sơn chậm rãi bay lên cao, Lục Ly không dám bay quá nhanh, hắn sợ ngộ nhỡ gặp phải sức ép cường đại đánh vỡ thần sơn. Càng bay lên cao tốc độ của thần sơn càng chậm dần, Tiểu Lục truyền đến một ý niệm, thần sơn bị một luồng sức mạnh thần bí trấn áp. Năm trăm trượng! Tốc độ của thần sơn vẫn chưa giảm bớt nhiều lắm, trong lòng Lục Ly hơi dấy lên một tia hi vọng, nói không chừng thần sơn có thể bay qua. Một nghìn trượng! Tốc độ thần sơn trở nên chậm chạp, nội tâm Lục Ly cũng chùng xuống, có vẻ thần sơn chỉ có thể bay được hai, ba nghìn trượng đã gọi là nghịch thiên. Quả nhiên khi bay được hơn hai nghìn trượng, Tiểu Lục truyền đến một luồng ý niệm- Sức ép mà thần sơn gặp phải quá lớn, không dám tiếp tục bay lên trên, bằng không sẽ bị nổ tung. - Ngọn núi này cao vạn trượng, thần sơn còn chưa bay được một nửa! Lục Ly để thần sơn bay xuống, trong lòng nghĩ- xem ra dùng bí bảo vẫn có thể đứng vững trước sức ép lực trường của núi đá này. Có điều hiện giờ thấy tình huống này, dù đám Tần công tử có sử dụng bí bảo để chống lại thì phỏng chừng cũng không lên được, chớ nói chi còn mang theo một đám người tới. “Sao có thể là tử lộ?” Trước đây tiền bối đại gia tộc Tiên Cung chắc chắn từng đi vào, bằng không sẽ không thể yên tâm để con em mình đi vào, nơi này chắc hẳn phải có sinh lộ. Lục Ly lui xuống rồi xông thẳng vào bên trong “Phong Thần Đạo Tràng”. Cái tên này là do Lục Ly tự nghĩ ra, ý nghĩa đương nhiên là chỉ đạo tràng phong ấn thần lực. Hắn vọt ra từ bên trong ngọn thần sơn, ánh mắt liếc nhìn khói đen cuồn cuộn phía dưới, kinh ngạc cùng nghi ngờ lẩm bẩm: “Lẽ nào sinh lộ ở phía dưới?”
Chương 2682 Lực trường thần bí
Lúc trước Lục Ly từng xông pha rất nhiều hiểm địa, bình thường rất nhiều nơi có sinh lộ ẩn chứa bên trong tử lộ. Có điều lúc này Lục Ly không dám thử nghiệm, hắn im lặng ngồi khoanh chân chờ đợi kết quả thăm dò của Huyết Linh Nhi. - Chủ nhân! Sau gần nửa canh giờ Huyết Linh Nhi truyền âm đến: - Tiểu ấn này và hạt châu lúc trước rất giống nhau, có điều thần văn bên trong càng thêm phức tạp, muốn khống chế được tiểu ấn này cần phải nắm giữ thủ pháp khống chế đặc biệt, kích động thần văn bên trong mới có thể điều động như một cánh tay. - Ừm! Lục Ly sớm đã nghĩ đến, hắn gật đầu dò hỏi: - Cần thời gian bao lâu mới phá giải được? - Ít nhất một tháng trở lên! Truyền âm của Huyết Linh Nhi cũng không khiến Lục Ly bất ngờ, Huyết Linh Nhi vẫn chưa hiểu biết sâu rộng về thần văn, cần phải có thời gian để tìm hiểu. - Tốt, ngươi chưa cần để ý đến hạt châu kia, giúp ta phá giải thần văn của tiểu ấn trước đã. Lục Ly ra lệnh, tiểu ấn này là bí bảo, ẩn chứa thần thông kỳ dị, phá giải tiểu ấn này trước sẽ giúp ích rất nhiều cho Lục Ly khi rời khỏi Tiên Cung. Huyết Linh Nhi chuyên tâm phá giải thần văn, Lục Ly lại hơi bối rối, hắn rất muốn luyện hóa giọt máu tiên thú kia. Nếu có thể luyện hóa, cơ thể hắn chắc chắn nâng cao lên rất nhiều. Nhưng giọt máu này mạnh mẽ như vậy, ai biết được có xuất hiện chuyện ngoài ý muốn hay không? Đám người Phó công tử có thể đến vào bất cứ lúc nào, ngộ nhỡ hắn hôn mê, rất có thể sẽ giết chết hắn. “Kệ, ra ngoài rồi luyện hóa!” Lục Ly dằn suy nghĩ trong đầu xuống, trước đây khi ở Đấu Thiên Giới hắn có luyện hóa mấy giọt máu làm thức tỉnh huyết mạch thần kỹ, sau đó thì hôn mê. Máu tiên thú quá mạnh mẽ, phỏng chừng rất có thể hắn cũng sẽ hôn mê. Trên người hắn có rất nhiều thiên địa thần dược, chỉ là hắn không biết được thuộc tính nên không dám luyện hóa bừa bãi, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì vạn kiếp bất phục. Hắn chỉ đành ngồi khoanh chân chờ đợi đám người Tần công tử chạy đến, để xem bọn hắn có cách gì ra ngoài hay không. Thời gian chầm chậm trôi qua. Bốn ngày sau, ở phía nam đỉnh núi đá lấp lánh từng luồng ánh sáng, tiếp đó từng người từng người xuất hiện, thoáng chốc phía nam trở nên ồn ào nhốn nháo. Lục Ly đang tu luyện thì mở mắt, mấy trăm người này đã đến. - Tên đó đang ở đây! Chỉ trong chốc lát đã có người phát hiện ra hắn. Người này lẻn đến phía hắn, phỏng chừng đang muốn tìm kiếm bảo vật, tiếng kinh hô của hắn khiến rất nhiều người chú ý. Sau đó vang lên rất nhiều tiếng xé gió, từng luồng thần niệm quét tới. - Ạch… Đám Tần công tử phát hiện Lục Ly đang ngồi xếp bằng đều hơi ngạc nhiên. Trong số bọn hắn có người ngước nhìn đỉnh núi bằng vẻ nghiêm túc. Lục Ly ngồi xếp bằng ở đây có lẽ vì không lên được, vậy bọn hắn có thể lên được hay chăng? Còn có người thầm vui mừng. Lục Ly chưa lên được có nghĩa là bảo vật chưa bị lấy mất, bọn hắn vẫn còn có cơ hội. Lại có rất nhiều người trên mặt lộ ra sát cơ, nơi này trống trải như vậy mà Lục Ly chỉ có một mình, mọi người có thể vây giết hắn hay không? Sát cơ trong đáy mắt đám người Phó công tử là nồng đậm nhất. Trên người bọn hắn đều có linh dược đỉnh cấp, chỉ qua mấy ngày đã khôi phục hoàn toàn, trên mặt không còn vẻ trắng xám. Ba người nhìn Lục Ly, ánh mắt như sắp phun ra lửa, cả ba đều kích động muốn xông ngay đến chém chết Lục Ly thành từng mảnh. - Núi này… không lên được! Sớm đã có người phóng lên trên đỉnh núi hòng chiếm lấy tàng bảo, cuối cùng phát hiện lên đến hơn ba trăm trượng thì không nhích thêm được nữa. Đám Tần công tử liếc mắt về hướng đó, còn có người không tin liền phóng lên đỉnh núi, có điều lên được hơn ba trăm trượng cũng không thể nhúc nhích. - Ta đi thử xem sao! Một công tử Tam Kiếp đỉnh cấp vọt tới, tốc độ của hắn rất nhanh, chớp mặt đã vọt quá ba trăm trượng, có điều tốc độ sụt giảm rõ rệt. Hắn tiếp tục tiến lên, đi được năm trăm trượng rốt cuộc không thể nhích được thêm. Có điều trong tay hắn xuất hiện một khối thép màu đen, khối thép này bay lên đỉnh đầu hắn tỏa ra từng luồng ánh sáng, còn có một luồng khí rủ xuống bao phủ lấy người hắn. - Hây! Hắn gầm lên một tiếng, tốc độ lại tăng vọt, xông một phát lên được một nghìn trượng tốc độ lại giảm xuống. Mồ hôi trên người hắn ròng ròng như mưa, huyết quản khắp người phát bạo, lưng cong xuống như vừa đi vừa cõng một ngọn núi lớn. Lại tiến lên được năm sáu trăm trượng, hắn thét một tiếng, xoay người vọt xuống bên dưới. Xuống núi lại dễ dàng, trong chớp mắt hắn đã đến nơi, thở phì phò từng hơi, nửa ngày sau mới lên tiếng: - Trên núi có lực trường thần bí, thật đáng sợ, ta… không lên được!” - Ạch… Đám người Tần công tử liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt càng thêm nghiêm trọng, sức chiến đấu của người này không kém hơn bọn hắn là bao. Nếu hắn chỉ có thể lên được hai nghìn trượng, vậy Tần công tử cùng lắm cũng chỉ lên được ba, bốn nghìn trượng. Núi này cao vạn trượng mọi người làm sao lên được? Cho dù mấy công tử, tiểu thư đỉnh cấp có thể lên được thì những người còn lại phải làm sao? Chẳng lẽ bị nhốt ở đây đến vạn năm? Giờ khắc này mọi người đều hiểu vì sao Lục Ly lại ngồi khoanh chân ở đây mà không rời đi. Liên tục có người đến thử nghiệm, có người đi khắp xung quanh tìm lối thoát, thậm chí còn có người còn tới gần phía khói đen cố gắng thăm dò. Mấy người Phó công tử, Bộ công tử và Lý công tử đều bước tới, bọn hắn giả bộ như đang thăm dò xung quanh, thế nhưng kỳ thực đã lặng lẽ truyền âm nên giết Lục Ly thế nào. Lục Ly ngồi khoanh chân ở một bên, cơ hồ không có bất kỳ sự chuẩn bị, có lẽ nếu mọi người vây lại sẽ giết được hắn một cách dễ dàng. Có điều cái chết của Diêm công tử khiến bọn hắn không dám làm bừa. Lục Ly thực sự dám giết người, nếu tỉnh cảnh trên đảo lại tái diễn thêm lần nữa, phỏng chừng Lục Ly tuyệt đối sẽ không nương tay mà vô tình giết chết tất cả. Đằng nào cũng đã đắc tội với một Hắc Viêm Điện, đắc tội thêm vài đại thế lực khác thì có sao? Chung quy vẫn là đắc tội.
Chương 2683 Một mình nghênh đón
Mấy công tử đều hiểu rất rõ điều này, bởi vậy không ai xông đến ngay mà vừa bước đi vừa bí mật truyền âm bàn bạc nhau. Đi được hai vòng mấy người này đã bàn bạc xong, bọn hắn chuẩn bị cổ vũ vài người ra thăm dò, nếu có cơ hội bọn hắn sẽ ra tay. Bọn hắn đều là nhân kiệt của các đại thế lực ở Hải Vực Phong Bạo, rất có tầm ảnh hưởng. Bình thường có rất nhiều công tử từ các gia tộc bình thường đi theo bọn hắn làm tùy tùng. Triệu tập mười mấy người cổ xúy một phen, cuối cùng có chín người đồng ý lát nữa sẽ công kích Lục Ly. Bọn hắn cam đoan đợi đến khi chín người cùng ra tay sẽ lập tức tiếp ứng, linh dược cướp được trên người Lục Ly sẽ chia cho mỗi người một cây, đồng thời sau này sẽ lợi dụng tầm ảnh hưởng của gia tộc để giúp bọn họ có chỗ đứng trong gia tộc. Thần dược không đáng nhắc tới, lời bảo đảm phía sau mới khiến rất nhiều người dao động. Có Phó công tử chống lưng, sau này địa vị trong gia tộc của bọn họ như mặt trời giữa ban trưa, có thể chiếm được rất nhiều tài nguyên của gia tộc, sau này còn có cơ hội được làm gia chủ. Cả đám bí mật bàn bạc một phen, từng người tản ra tiếp tục giả bộ tìm kiếm manh mối, đồng thời Phó công tử còn sai bọn hắn giả bộ xông lên đỉnh núi, khi lên được hai, ba nghìn trượng đều vòng xuống dưới. Mấy người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư cũng thử một phen, nhìn thấy hành động của đám Phó công tử, các nàng cũng đoán ra được đôi chút. Quỳnh tiểu thư khẽ nhíu mày, muốn nói nhưng lại thôi. Tần công tử khẽ mỉm cười với nàng, ánh mắt tìm đến Lục Ly ở bên kia, môi khẽ mấp máy truyền âm qua: “Này vị bằng hữu, lát nữa nhớ cẩn thận chút!” Hắn không nói gì thêm, ý tứ rất rõ ràng. Lục Ly liếc nhìn hắn và Quỳnh tiểu thư, khẽ sờ cằm, sau đó vẫn tiếp tục ngồi khoanh chân, tâm trạng không có chút dao động. Hắn ngồi ở bên trong “Phong Thần Đạo Tràng”, nếu bên ngoài công kích hắn vẫn có thể né tránh dễ dàng, nếu dám tiến vào trong thì hắn càng không sợ, tới một người sẽ giết một người. Chín người kia đi theo một nhóm người đến bên này, chín người tản ra nhưng không tới gần Lục Ly, mà tiến lên từ mấy phương hướng khác nhau, tiếp tục giả bộ tìm tòi. Đám Phó cung tử, Bộ công tử cũng đi tới từ xa, có điều tốc độ rất chậm. - Giết! Chín người dừng lại, sau đó có một người thét lên một tiếng, cả đám di chuyển cùng lúc, từ xung quanh vọt tới, trong nháy mắt đã áp sát Lục Ly. Từng người một đều lấy ra binh khí hòng tiêu diệt hắn. Trong chín người này không có lấy một Tam Kiếp chiến thần, chỉ có sáu Nhị Kiếp đỉnh phong, còn lại đều là võ giả Nhị Kiếp. Vào lúc chín người ra tay Lục Ly đã cảm ứng được, tuy lúc này hắn đang nhắm mắt ngồi khoanh chân nhưng vẫn thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình hình bốn phía. Chín người đã vọt tới gần nhưng hắn vẫn chưa có bất kỳ động tác gì, tiếp tục ngồi xếp bằng giống như lão tăng đang nhập định. Vào lúc này mặt đất dưới người hắn đã bắt đầu rục rịch, tiếp theo Hư Không Trùng bắn ra bay đầy trời. Rầm rầm rầm! Tốc độ của chín người đều rất nhanh, trong nháy mắt đã xông đến, công kích của bọn hắn đều đánh trúng Lục Ly cùng một lúc. Chín âm thanh nặng nề vang lên, cơ thể Lục Ly vẫn chưa di chuyển một phân, công kích của bọn hắn giống như đánh vào một khối thiên thạch vạn năm, không hề khiến Lục Ly chịu bất kỳ thương tổn, chỉ để lại trên người hắn vài vết tích. Vù! Hư Không Trùng phủ kín trời ào ào bay đến, một lúc đã bao phủ kín chín người. Khi cảm nhận được rất nhiều côn trùng chui vào sâu trong cơ thể, sắc mặt chín người trắng bệch. Bọn hắn nhìn về phía mấy người Phó công tử, thấy bọn họ không có bất kỳ cử động gì, trong nháy mắt cả chín người bỗng cảm thấy tuyệt vọng, giống như bị người khác bán đứng, nội tâm rơi xuống vực sâu vạn trượng. - A! Hư Không Trùng bắt đầu gặm cắn. chín người đau đớn lăn lộn dưới đất, Lục Ly vẫn không mở mắt, âm thầm ra lệnh cho Hư Không Trùng: “Gặm hết cánh tay bọn hắn!” Hư Không Trùng tràn vào trong cánh tay của chín người, bằng mắt thường cũng có thể trông thấy hai cánh tay bọn hắn đang biến thành xương trắng, có người đau đớn giãy dụa trên nền đất, xương cẳng tay cũng long ra... Hít hít! Cả đám hít vào một hơi, người ở xung quanh đều bị chấn động, tất cả tụ tập đến phía này. Nhìn thấy cánh tay chín người đều biến thành xương trắng, vô số người mặt tái ngắt, một vài tiểu thư không đành lòng nhìn tiếp đã quay mặt sang hướng khác. Gặm hết cánh tay, Hư Không Trùng không thấy Lục Ly ra lệnh nên dừng lại, có ba người hoảng loạn bò tới phía Phó công tử định chạy trốn. - Kẻ nào dám động đậy sẽ biến thành hài cốt! Lục Ly không mở mắt, mỗi khẽ mấp máy nói ra một câu. Giọng nói của hắn như âm thanh của sứ giả đến từ địa ngục khiến ba người kia run rẩy, tất cả đều không dám bỏ chạy. - Đừng có la hét, còn để ta nghe thấy âm thành thảm thiết thì các ngươi sẽ vĩnh viễn không thể phát ra âm thanh nào nữa! Lục Ly lại mở miệng, toàn bộ mấy người đang kêu la thảm thiết đều ngậm miệng. Khuôn mặt bọn hắn vặn vẹo, mồ hôi chảy xuống như mưa, cơ thể run lẩy bẩy, có người ngồi thụp xuống, hai cánh tay chỉ còn xương trắng buông thõng xuống, máu tươi còn đang chảy ra ròng ròng, nhìn trông vô cùng thê thảm và khủng bố. Ánh mắt rất nhiều người lộ ra vẻ đau thương, chín người này đều là công tử của Hải Vực Phong Bạo, trước đây thường cùng nhau uống rượu tán gẫu. Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của bọn họ, nội tâm ai nấy đều không đành lòng, tất cả dấy lên một mối thù chung. Ngay cả Tần công tử và Quỳnh tiểu thư đều không đành lòng, Quỳnh tiểu thư xoay mặt sang hướng khác, Tần công tử há miệng mấy lần, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì. Đám người Phó công tử đứng chung một chỗ vẻ mặt u ám, trong mắt nồng đậm sát khí, nhưng vừa nãy bọn hắn đã không động thủ, giờ khắc này lại càng không động thủ. Thật ra bọn hắn định chờ chín người này đánh Lục Ly bị thương hoặc giữ chân Lục Ly mới ra tay đánh lén. Nhưng chín người này xông lên lại không làm Lục Ly chịu bất kỳ tổn thương gì, hơn nữa còn bị thương nặng trong nháy mắt, thủ đoạn tàn nhẫn của Lục Ly đã trấn áp mọi người.
Chương 2684 Nhân kiệt
- Có phải các ngươi cảm thấy ta quá tàn nhẫn hay không? Ánh mắt Lục Ly lộ ra vẻ bỡn cợt, hắn liếc nhìn mấy trăm người, dừng lại một lát mới nói: - Nếu như ta không có chút thủ đoạn tự vệ thì giờ khắc này chắc hẳn đã trở thành một đống thịt nát? Chẳng lẽ ta buộc phải chết, chín người này chủ động công kích ta còn ta thì không được phản kích? Gầm trời cuối đất cũng không có đạo lý như vậy đâu. Chỉ mất cánh tay mà thôi, trên người có linh dược thì sẽ mọc lại. Mọi người đều là võ giả, trên con đường võ đạo mà nếu cả sinh tử đều không dám đối mặt, thử hỏi tương lai các ngươi còn làm nên thành tựu gì? Mọi người đều trầm mặc không đáp lại, Lục Ly nói rất có lý, thế nhưng bọn họ đều quen bênh vực người nhà. Một mình Lục Ly độc chiếm mười lăm cây linh dược, giết chết Diêm công tử khiến nhiều người căm phẫn. Cho nên bọn hắn không thèm nghe theo lý lẽ, Lục Ly nói gì đi nữa bọn hắn cũng cho là sai. - Phó công tử, Bộ công tử, Lý công tử! Lục Ly liếc nhìn ba người này, lạnh lùng nói: - Ba người các ngươi muốn giết ta thì cứ xông lên, sao phải mượn đao giết người? Ta đây không có Thần Văn Đạo Tràng, thần lực của các ngươi sẽ không bị áp chế. Các ngươi đến hết đây, một mình ta đánh với ba người các ngươi. Ngoài ra còn có ai muốn lấy mạng ta không? Các ngươi cứ việc xông lên, một mình ta nghênh đón! Lục Ly đứng dậy, hai chắp sau lưng, áo bào xanh hơi tung bay, khí thế xuất trần. Chín người nằm một bên máu tươi chảy ròng ròng tạo thành chênh lệch quá lớn, càng khiến hắn trở nên cao thâm khó lường. Lục Ly quá ngông cuồng, một mình tuyên chiến với mấy trăm người. Chuyện này khiến một vài người nóng mắt, suýt chút nữa xông lên. Có điều bọn hắn nhìn sang đám người Phó công tử, Lý công tử, Bộ công tử thấy không ai có ý xuất thủ, thế nên mới tỉnh táo lại. Lục Ly vừa mới nói hết sức rõ ràng, đám Phó công tử muốn giết chết hắn còn không dám ra tay, chỉ xúi giục chín người kia động thủ. Hiện giờ chín người kia thê thảm như vậy, bọn hắn vẫn không có ý định ra tay giải cứu... Chín người này chính là bài học nhãn tiền, bọn hắn sao còn ngu ngốc như vậy? Sao có thể làm thanh đao miễn phí cho đám Phó công tử? Vừa nãy chín người liên thủ công kích còn chưa phá được phòng ngự của Lục Ly, bọn hắn xông lên thì có thể làm được gì? Nhị Kiếp Thiên Thần còn không làm gì được Lục Ly, chỉ đành gửi gắm hi vọng vào đám Phó công tử. Bọn họ là Tam Kiếp Thiên Thần nắm giữ bí bảo cường đại, nếu bọn họ liên thủ sẽ có cơ hội giết chết Lục Ly. Trong lòng đám Phó công tử cũng nghĩ như vậy! Nhưng bọn hắn không dám hành động, Lục Ly nói không có Thần Văn Đạo Tràng thì bọn hắn lại càng không dám hành động. Chứng kiến thủ đoạn tàn nhẫn của Lục Ly, bọn hắn tin chắc rằng nếu không giết chết được Lục Ly, kết cục chờ đợi bọn hắn sẽ vô cùng tàn khốc. Đám công tử trong các đại gia tộc đều khôn ngoan, biết cách nhẫn nhịn, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Sau khi ra ngoài bọn hắn có thể tùy ý phái cường giả gia tộc đi truy sát Lục Ly, khiến hắn tan xương nát thịt. Hiện giờ không đáng lấy bản thân ra tốt thí. Xung quanh đều im lặng, đám người Phó công tử vẫn bất động, những người còn lại cũng không dám rục rịch. Chín người ngã trên đất vẫn đang chảy máu, đau đớn khiến bọn hắn suýt ngất, bọn hắn vẫn chưa được lên tiếng đành cắn răng nín nhịn, tình cảnh này quỷ dị đến lạ thường. - Nếu không có gan ra tay thì sau này cũng đừng nên giở trò mờ ám, còn có lần sau, ta sẽ giết chết mà không cần luận tội! Lục Ly lạnh lùng liếc nhìn cả đám, sau đó Hư Không Trùng trong cơ thể chín người bay ra, chui xuống dưới nền đất, Lục Ly phẩy tay áo hất bay chín người này ra ngoài, hắn thét lên: - Chín người các ngươi nghe đây, nhiều khi phải động não chút, đừng dễ dàng để người khác lợi dụng. Có những lúc chiếc bánh mà người khác vẽ cho các người hết sức tốt đẹp, nhưng cần nhìn xem các ngươi có mạng để ăn hay không, mặt khác tự hỏi xem bánh này có thật sự là bánh hay không! Chín người ngã lăn ra đất, có người gãy nát xương tay, kêu la thảm thiết không ngừng. Người xung quanh vội vàng chạy tới dìu bọn hắn đứng lên, đưa linh dược chữa trị vết thương. Có một người ngồi khoanh chân đứng dậy, nhìn Lục Ly bằng con mắt oán độc, hận không thể nuốt sống thịt Lục Ly, Lục Ly cảm nhận được ánh nhìn này, hắn lạnh lùng nói: - Tiểu tử, ta rất không thích ánh nhìn của ngươi, quay đầu sang hướng khác. Người kia trông thấy ánh mắt lạnh như băng của Lục Ly, trong lòng sợ hãi, quay đầu đi theo bản năng. Sau đó hắn thấy rất nhiều người đang nhìn mình, vừa xấu hổ vừa giận dữ, hắn ta đỏ mắt quát lớn: - Tôn tử, ngươi biết điều thì đừng ra ngoài, nếu ra ngoài ta sẽ phái người băm ngươi thành nghìn mảnh. - Thật sao? Lục Ly khẽ nhíu mày, sau đó ra lệnh với Hư Không Trùng: - Gặm chết kẻ này cho ta! Mấy chục con Hư Không Trùng từ dưới đất bay đi, trong nháy mắt đã bay tới dưới chân kẻ này, sau đó phóng lên, xông thẳng vào linh hồn hắn. Cùng với tiếng hét thảm thiết vang lên, linh hồn hắn đã bị gặm nhấm, hắn phun ra một ngụm máu tươi rồi ngã xuống đất chết. Lục Ly để Hư Không Trùng trở về từ dưới lòng đất, hắn nhìn vô số ánh mắt ngạc nhiên của người xung quanh nói: - Ta ghét nhất bị người khác uy hiếp, nếu hắn muốn giết ta thì ta sẽ tiễn đưa hắn trước. Lục Ly lại giống như một con dã thú đang nhe răng nanh, trong chớp mắt đã giết chết một người. Bởi vì nơi này áp chế thần niệm nên không ai hay biết người kia bị giết như thế nào, cảm giác giống như Lục Ly liếc mắt thì người kia đã gục xuống chết. Rất nhiều người cảm thấy lạnh sống lưng, Nhất Kiếp Thiên Thần này quá đáng sợ, không những đao thương bất nhập mà còn có rất nhiều thủ đoạn quỷ dị khủng bố. - Tự tạo nghiệp, không thể sống! Lần này Tần công tử không còn bất kỳ sự đồng tình, khẽ lẩm nhẩm một câu. Lục Ly đã thả cho bọn hắn một con sinh lộ, kẻ này còn không hiểu thời thế, đổi lại nếu là hắn thì hắn cũng sẽ ra tay giết chết.
Chương 2685 Nhân kiệt
Lục Ly đứng ngạo nghễ, quét qua đám người một lượt, lạnh lùng nói: - Ta không muốn gây chuyện, còn nếu ai chọc ta thì tự gánh lấy hậu quả. Dứt lời, Lục Ly ngồi khoanh chân tại chỗ, không nhìn mấy trăm người nữa. Xung quanh hắn vẫn còn máu tươi, mặt nạ đồng xanh lạnh như băng trông vô cùng quỷ dị. Kẻ thù sống còn đang ngồi xếp bằng ở cách đó không xa, thế nhưng đám Phó công tử không dám hành động. Bọn hắn cảm thấy hơi nóng mặt, giống như bị hạ nhục một cách âm thầm, xung quanh có mấy trăm người, phần lớn đều là công tử tiểu thư của Hải Vực Phong Bạo, chuyện này khiến bọn hắn mất hết mặt mũi, thế nhưng giận mà không dám lên tiếng. - Thôi nào, mọi người bình tĩnh đừng nóng giận. Một lát sau, Tần công tử mới lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía đỉnh núi nói: - Không bằng cứ nghĩ cách lên trên đó trước, nếu không lên được thì chúng ta sẽ bị vây khốn đến vạn năm. Tranh đấu nhau thì có ý nghĩa gì, trước hết nên cùng nhau nghĩ cách ra ngoài đã. Tần công tử đã chuyển đề tài thành công, cũng là để đám người này có một con đường lui. Sau đó không ai còn để ý Lục Ly bên kia, cả đám tụ tập bàn bạc cách lên trên. Như vậy kỳ thực là để mọi người không còn lúng túng, đồng thời che giấu sự phẫn nộ cùng uất ức trong lòng bọn họ. Đám Phó công tử dẫn theo một nhóm người đi tới mặt khác của ngọn núi. Nhìn thấy Lục Ly bọn hắn sẽ không áp chế được lửa giận trong lòng, ở lại chỗ này chỉ thấy thêm khuất nhục, không bằng đi cho khuất mắt. Dần dần phần lớn mọi người đều đi về phía khác, xung quanh đây chỉ còn lại đám Tần công tử, Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư, bọn họ cũng đang tập trung bàn bạc. Lục Ly ngồi khoanh chân im lặng lắng nghe các nàng trò chuyện, để xem các nàng có cách đi lên hay không. Quỳnh tiểu thư lên tiếng: - Thần Văn Đạo Tràng này rất mạnh, có điều một lão tổ nhà ta trước kia từng đến đây đã nói, mỗi tầng bên trong Tiên Cung đều có sinh lộ, còn cụ thể sinh lộ ở đâu thì bảo ta tự mình đi tìm. - Đúng! Mộc tiểu thư gật đầu khẽ nói: - Một thúc tổ nhà ta cũng nói nơi này không phải toàn là tử lộ, nhưng hắn không chịu nói cho ta sinh lộ ở đâu, bảo ta tự đi tìm. Tần công tử gật đầu nói: - Các tiền bối đang muốn chúng ta tự mình rèn luyện, nếu chuyện gì cũng lo liệu cho chúng ta thì chúng ta vào đây còn có ý nghĩa gì, chúng ta cần phải tự mình tìm kiếm sinh lộ. Nếu ta đoán không nhầm thì sinh lộ sẽ ở... phía dưới! - Phía dưới? Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư cùng ba người bên cạnh đều hơi tái mặt, phía dưới cuồn cuộn khói đen, khi tới gần có thể nhận thấy nguy cơ trí mạng, nơi đó chắc chắn có sinh lộ? - Tìm đường sống trong cõi chết! Tần công tử khẽ vuốt cằm: - Tiên Cung này có lai lịch rất lớn, vạn năm xuất hiện một lần. Nghe nói chủ nhân Tiên Cung này là cường giả tuyệt thế ở Tam Trọng Thiên. Hắn thiết kế thần văn không cho thế hệ trước tiến vào, chính là hi vọng thế hệ trẻ tuổi đi vào rèn luyện để càng trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu chúng ta không có quyết tâm quyết tử, không dám đi vào tử lộ thì sao có thể bước tới sinh lộ? Ta đi trước thử xem, các nàng ở đây quan sát tình hình. Trong tay Tần công tử xuất hiện một tòa tháp lớn, chậm rãi đi xuống phía dưới, đám người Quỳnh tiểu thư lo lắng nhìn theo hắn. Lúc này Lục Ly mở mắt nhìn Tần công tử, ánh mắt mang theo sự tán đồng. Có lẽ ở ải này sinh lộ ẩn bên trong tử lộ! “Người này là một nhân kiệt!” Lục Ly nhìn theo bóng lưng vững chãi, bước chân trầm ổn của Tần công tử, khẽ vuốt cằm. Người trẻ tuổi tinh anh do đại tộc lánh đời bồi dưỡng nên quả nhiên không tầm thường. Nếu người này không chết thì chắc chắn sẽ trở thành cường giả một đời của Nhị Trọng Thiên. Hành động của Tần công tử thu hút sự chú ý của rất nhiều người, phía xa có người để ý đến bên này thấy Tần công tử đi xuống phía dưới, rất nhiều người đồng loạt liếc nhìn, còn có người chạy vội đến xem. Tần công tử không nhìn mọi người, đến cạnh đám khói đen hắn khống chế tháp lớn chậm rãi bay xuống phía dưới. Trên tòa tháp này có thần văn lưu chuyển, lóng lánh những kí tự thần bí, tỏa ra từng luồng ánh sáng cùng với hơi thở dọa người, đây chính là một món bí bảo cường đại. Tòa tháp rơi vào trong khói đen, ánh sáng rẽ đám khói đen ra mấy trượng. Trông thấy cảnh này ánh mắt mọi người đều lấp lánh tia hi vọng, có lẽ đi xuống có thể tìm được lối ra? Lúc này Tần công tử quay đầu liếc nhìn Quỳnh tiểu thư, hắn khẽ mỉm cười: - Ngọc Quỳnh, nếu lần này ta chết, kiếp sau vẫn sẽ theo đuổi nàng. Dứt lời Tần công tử dứt khoát đi xuống phía dưới, Quỳnh tiểu thư vẫn thản nhiên như thường, chỉ từ tốn nói: - Tần công tử cẩn thận chút. Tần công tử đi vào trong khói đen, bởi có ánh sáng từ tòa tháp lớn bao phủ, hắn không có bất kỳ thương tổn. Hắn tiếp tục đi xuống phía dưới, tòa tháp lớn vẫn luôn rẽ khói đen ra chu vi mấy trượng để Tần công tử đi thẳng xuống. Thoáng chốc Tần công tử đã đi xuống mười trượng, nơi hắn đi qua khói đen chậm rãi tụ lại, hắn dần biến mất bên trong tầm mắt mọi người. - Tần công tử quả là nam tử kỳ tài đương thời. Mộc tiểu thư cảm khái nói một câu, sau đó khẽ nói với Quỳnh tiểu thư: - Quỳnh tỷ tỷ, nam tử kỳ tài còn yêu ngươi cuồng nhiệt như vậy, ngươi không động lòng chút nào sao? - Ngươi động lòng? Quỳnh tiểu thư quay đầu nhìn Mộc tiểu thư, khẽ nói: - Ngươi động lòng thì có thể theo đuổi, nam tử có quyền theo đuổi nữ tử thì nữ tử cũng vậy. Tần công tử quả thật rất tốt, đã làm rất nhiều chuyện vì ta nhưng chuyện tình cảm rất khó nói. Ta có hảo cảm với hắn, thế nhưng lại không có cảm giác động lòng, hắn... không phải chân mệnh thiên tử của ta. Âm thanh trò chuyện của hai người vô cùng nhỏ, có điều lúc này Lục Ly đang thôi động Đại Đạo Chi Ngân, mơ hồ có thể nghe thấy hết, hắn bĩu môi âm thầm tiếc thay cho Tần công tử. Làm nhiều chuyện vì Quỳnh tiểu thư như vậy, đáng tiếc Quỳnh tiểu thư không có cảm giác với hắn, cốt chuyện này có lẽ đã trở thành niềm đáng tiếc thiên cổ rồi. - Ta và ngươi không giống nhau!