Miệng môi hắn có chút đắng chát, công tác tình báo làm ăn kiểu gì? Khoan nói hiện tại hắn không người để dùng, dù là trước kia lúc Thời Không Phủ đỉnh thịnh, muốn tìm được Lục Ly cũng không phải chuyện dễ. Năm đó tứ đại thế lực siêu thần tứ xứ truy sát Lục Ly, nhưng sau cùng chẳng phải Lục Ly vẫn tới lui tự nhiên trong Thần Giới? Hắn cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, trầm tư một phen, sau đó chắp tay nói: - Hai vị đại nhân, thuật ẩn độn của Lục Ly cực kỳ lợi hại, muốn tìm được hắn là điều tương đối khó. Hay là chúng ta trực tiếp đánh tới U Yến chi địa, chỉ cần tấn công Yến Vương Thành, Lục Ly tất phải quay về cứu viện. Lời này của Tả Khâu Lộ khiến sắc mặt đám Thần Giới Chí Tôn còn lại không khỏi lúng túng. Thời Không Thành bị diệt, Tả Khâu Lộ chân trần không sợ mang giày, nhưng bọn hắn lại sợ. Vạn nhất Lục Ly đi tấn công gia tộc bọn hắn, ai có thể đỡ được? Một khi Lục Ly phóng thích Hư Không Trùng, đồ thành chỉ là chuyện trong vòng một hai nốt nhạc. Bởi thế điện chủ Sinh Tử Điện vội vàng lên tiếng: - Lục Ly đã chủ động tới Thần Giới, khẳng định là muốn quyết một trận tử chiến với chúng ta, theo ta thấy, chúng ta nên quay lại khai chiến với hắn ở Thần Giới. - Không cần đi U Yến chi địa! Lão giả thượng thần cũng khoát tay nói: - Chúng ta lập tức về lại Thần Giới, chỉ cần khóa chặt hành tung Lục Ly, hắn tất chết không nghi ngờ. - Ừ! Diêm công tử gật đầu nói: - U Yến chi địa là địa bàn Thượng Thanh Cung, hai người chúng ta tiến vào thực ra cũng không thích hợp. Nếu Lục Ly đã chủ động tới Thần Giới, vậy thì đơn giản. Trong lòng Tả Khâu Lộ hơi gấp, vội nói: - Lục Ly có thần thông Phi Độ Hư Không, hơn nữa thuật ẩn độn cũng rất mạnh, muốn tìm được hắn không phải chuyện dễ. - Hừ, đó là các ngươi! Diêm công tử đột ngột đứng bật dậy, ngạo nghễ nói: - Đừng so đám phế vật Thần Giới các ngươi với chúng ta, chúng ta muốn tìm ai là điều quá đơn giản, chỉ cần tìm được hắn, lập tức có thể nhẹ nhàng bóp chết trong nháy mắt! - Biết gì chưa? Thời Không Thành bị diệt rồi! - Có nghe nói qua, mười mấy vạn người trong thành bị diệt, đầu bị gặm sạch, hiện tại thi thể chất đầy khắp thành, bốc mùi hôi thối, cách xa hơn mười dặm đều có thể ngửi được! - Ừ, ta có một vị biểu thúc đi ngang qua bên kia, cũng ngửi thấy. Thời Không Thành vừa mới được tu kiến, rất nhiều người còn đang định dời tới, không ngờ thoáng chốc đã bị hủy đi, biến thành tử thành! - Lục Ly quá ác, không ngờ lại đồ thành, một hơi giết chết mười mấy vạn người. Hiện tại người ở Thần Giới vốn đã không nhiều, hắn cứ giết tiếp thế này, sợ là người Thần Giới đều chết sạch. - Ngươi thì biết cái khỉ gì, nếu không phải Tả Khâu Lộ đi chọc giận Lục đại nhân, Lục đại nhân há sẽ giết người? Vừa mới đánh tan Ác Ma, Tả Khâu Lộ lập tức qua sông đoạn cầu. Nếu không nhờ Lục đại nhân, Thần Giới sớm đã diệt vong, đây là Tả Khâu Lộ tự làm tự chịu. - Đúng, nếu không nhờ Lục đại nhân, chúng ta đều phải chết. Lục đại nhân thiên uy không thể xâm phạm, Tả Khâu Lộ còn tưởng rằng tứ đại thế lực siêu thần vẫn cứ là chúa tể Thần Giới, dám cả gan đi mạo phạm Lục đại nhân, bị đồ thành cũng là đáng đời. - Xuỵt, đừng nói nữa, vạn nhất bị trinh sát tứ đại thế lực siêu thần nghe được, chúng ta đều phải chết! Đây là đàm thoại trong tửu quán ở một thành nhỏ, cũng là nội dung đàm luận chủ yếu trong gần như tất cả thành trì Thần Giới. Mặc dù người Thần Giới còn rất ít, nhưng tin tức động trời như vậy làm sao có thể áp chế được? Rất nhanh liền đã truyền khắp Thần Giới. Có người sợ hãi, có người mắng to, cũng có người vỗ tay bảo hay. Phần lớn người đều kêu hay, hi vọng Lục Ly có thể đại phá tứ đại thế lực siêu thần, bởi vì một khi đại phá, đồng nghĩa với cách cục trước đây bị phá bỏ, đồng nghĩa với vô số cơ hội xuất hiện, đồng nghĩa với những người khác có cơ hội thượng vị. - Bọn hắn dẹp đường hồi phủ? Lục Ly thản nhiên ở lại trong một thành nhỏ, Tây Lai ngồi phía đối diện, gật đầu khẳng định nói: - Đã thăm dò được, bọn hắn đang ngồi truyền tống trận đi về. - Vậy cũng tốt! Lục Ly như trút được gánh nặng, nếu người Hắc Viêm Điện dẫn theo đám Tả Khâu Lộ đi U Yến chi địa, không cần người Hắc Viêm Điện động thủ, chỉ cần Tả Khâu Lộ động thủ, Lăng Thanh Diễn liền không chịu được, đến lúc đó hắn sẽ rất bị động. Hắn đã đưa tin cho đám người Lăng Thanh Diễn, để các nàng ẩn núp đi, đồng thời chuyển dời gia tộc vào bí cảnh. Đợi sự tình lần này giải quyết triệt để hẵng đi ra. Chuyện lần này nên giải quyết thế nào, Lục Ly lại có chút không dám chắc, hắn không e sợ hai tên võ giả Hắc Viêm Điện kia, nhưng nếu giết chết hai người, vậy sẽ dẫn tới võ giả Hắc Viêm Điện càng mạnh hạ giới. Nếu tới một tên Thiên Thần tam kiếp, hắn biết lấy gì ra ngăn? Trong lòng Lục Ly, kết cục lý tưởng nhất chính là giết chết Tả Khâu Lộ, đồng thời đàm phán êm xuôi với người Hắc Viêm Điện. Như vậy hắn vừa có thể trở thành bá chủ Thần Giới, lại vừa không có nỗi lo về sau, hết thảy đều hoàn mỹ. - Đợi bọn hắn về lại Thời Không Thành rồi tính, trước nghĩ cách đàm phán cái đã! Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó khua tay nói: - Ngươi mau chóng cài cắm trinh sát Vũ Thấm điều tới bên này, ta muốn tất cả thành trì Thần Giới đều có trinh sát tiềm phục, ta muốn biết hết thảy thông tin tại Thần Giới. - Yên tâm đi, đại nhân! Tây Lai đứng lên nói: - Hiện giờ Thần Giới đang rất loạn, không ngừng có người đi về từ Ác Ma Hải Vực, Tây Hải Nam Hải, bởi thế cài cắm trinh sát rất dễ dàng, ta sẽ nhanh chóng bố trí xong xuôi. - Ngươi đi đi! Lục Ly khua tay nói: - Đợi lúc bọn Tả Khâu Lộ trở về thì báo ta biết! Tây Lai đi xuống, Lục Ly một mình ngồi xếp bằng trong khách sạn, hắn một bên tu luyện thần lực một bên tự hỏi, nghĩ cách nên làm sao để xử lý êm đẹp chuyện lần này. ... Thời gian trôi đi rất nhanh, thoáng chốc đã qua mấy ngày, bọn Tả Khâu Lộ liên tục truyền tống, quay về lại phụ cận Thời Không Phủ.
Chương 2412 Độc thân dự hội
Thời Không Thành bị hủy, truyền tống trận tự nhiên cũng mất, bọn hắn chỉ có thể bay tới Thời Không Thành. Tiêu tốn hơn nửa ngày, cả đám tới được thành trì, còn chưa đến gần, bên kia đã ập tới mùi hôi thối xộc mũi, khiến người không khỏi buồn nôn. Thành trì bên này xảy ra chuyện lớn như vậy, người chạy đến Thời Không Thành không dám động tới hiện trường, thi thể quá nhiều, bọn hắn dù có muốn vùi lấp cũng không phải chuyện dễ. Đám người Tả Khâu Lộ không đi vào trong thành, chỉ từ xa xa dùng thần niệm quét tới, quét qua một lần, sắc mặt ai nấy đều hết sức khó coi. Khắp nơi trong thành toàn là thi thể, hơn nữa tất cả đều mất đầu, huyết dịch chảy đầy đất, kiến trúc thành bảo bên trong đều bị hủy diệt, trọn cả thành trì biến thành Địa Ngục. Hưu hưu hưu! Bộ hạ bên ngoài Thời Không Phủ được triệu tập về không ít, hơn nghìn người vọt tới bên này, khuỵu gối hành lễ trước mặt đám Tả Khâu Lộ. - Lục Ly đâu? Trong mắt Tả Khâu Lộ hiện đầy sát ý, thanh âm có chút khàn khàn. Một tên trưởng lão Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bẩm báo nói: - Theo như tin báo ngày đó, sau khi đồ thành, Lục Ly lập tức Phi Độ Hư Không rời đi. Ầm! Tả Khâu Lộ vung tay quét qua, đánh bay tên trưởng lão kia, cả giận quát nói: - Ta không hỏi ngươi tình hình hôm đó, ta hỏi ngươi hiện tại Lục Ly đang ở đâu? - Chuyện này ... chúng ta làm sao biết được! Trưởng lão kia ngơ ngác nói, Lục Ly đến vô ảnh đi vô tung, ai biết hắn ở đâu? Đừng nói hiện tại Thời Không Phủ không người, dù có là lúc người nhiều thế mạnh e là cũng không tìm được Lục Ly. - Vậy còn không mau phát động chúng nhân đi tìm? Truyền lệnh của ta, sai tất cả thế lực Thần Giới cùng hỗ trợ tìm kiếm Lục Ly! Tả Khâu Lộ phẫn nộ phất phất tay, sau đó đảo mắt nhìn về phía điện chủ Sinh Tử Điện, các chủ Thiên Cơ Các và thái thượng trưởng lão Thần Tượng Tông, nói: - Ba vị, mời các ngươi cũng truyền tin đi về, triệu tập tất cả mọi người cùng tìm kiếm Lục Ly. - Không cần tìm! Đúng lúc này, nơi xa một tiếng quát khẽ vang lên, tiếp đó một võ giả cấp tốc bay vụt đến, thần niệm chúng nhân quét qua, lại phát hiện chỉ là một tên Thần Linh bình thường. Người kia đối mặt với nguyên một đám đại nhân vật Thần Giới, song vẫn mặt không đổi sắc, khoái tốc bay tới, đến cách chúng nhân chừng trăm dặm mới dừng lại nói: - Tại hạ phụng mệnh đại nhân nhà ta, đặc ý tới truyền lời! - Đại nhân nhà ngươi là ai? Trưởng lão Thời Không Phủ sát khí đằng đằng hỏi. - Lục Ly! Thần Linh kia ngạo nghễ mở miệng nói: - Đại nhân nhà ta nói, năm ngày sau, hắn muốn hội đàm với một vị thượng thần Hắc Viêm Điện trên đỉnh Hắc Phong Sơn, không biết đại nhân Hắc Viêm Điện có gan độc thân dự hội không? - Một vị thượng thần độc thân dự hội? Sắc mặt bọn Tả Khâu Lộ khẽ biến, không lẽ Lục Ly muốn hòa đàm với Hắc Viêm Điện? Nếu hắn nguyện ý gia nhập Hắc Viêm Điện, như vậy hắn rất có khả năng trở thành người phát ngôn của Hắc Viêm Điện tại Thần Giới, Tả Khâu Lộ sẽ bị vô tình ném bỏ. Hai người Hắc Viêm Điện đang trong bộ dạng ngụy trang, tránh miễn người bình thường nhận ra thân phận, cả hai liếc nhau một cái, lão giả thượng thần khẽ gật đầu. Diêm công tử nghĩ nghĩ, sau đó quay sang khẽ gật đầu với Tả Khâu Lộ, Tả Khâu Lộ cắn răng, đành chịu nói: - Quay về nói cho Lục Ly, như hắn sở nguyện. Thần Linh kia nghênh ngang rời đi, đám người Thời Không Phủ nhìn mà không khỏi nghiến răng nghiến lợi, đáng tiếc người này chỉ là sứ giả, còn phải mang tin về cho Lục Ly, ai dám giết hắn? Hai tên thượng thần liếc mắt ra hiệu, Tả Khâu Lộ phất phất tay, để đám thủ hạ thối lui, đợi người đi hết cả, Tả Khâu Lộ mới vội vàng hỏi: - Thượng thần, các ngài thật muốn độc thân đi gặp hắn? - Ngươi đừng nghĩ nhiều! Lão giả thượng thần lạnh giọng nói: - Ta vừa gặp mặt liền lập tức tru sát hắn, sẽ không nói bất kỳ chuyện gì đâu. Chúng ta vốn muốn dùng bí thuật truy tung hắn, không ngờ hắn lại chủ động đưa tới cửa, chúng ta liền không khách khí! - Tốt quá! Tả Khâu Lộ lập tức đại hỉ, không ngừng chắp tay nói: - Vậy hết thảy dựa vào thượng thần, lần này tuyệt đối đừng để Lục Ly chạy mất, thuật ẩn độn của người này mạnh lắm. - Ta nói rồi! Thượng thần Hắc Viêm Điện quát lạnh nói: - Đừng lấy các ngươi ra so sánh với chúng ta, đối với chúng ta mà nói, võ giả Thần Giới đều là sâu kiến, lật tay liền có thể nghiền ép! Hắc Phong Sơn cách Thời Không Thành không xa, nằm ở ngay trong phủ vực phụ cận, nếu truyền tống chỉ cần một canh giờ, Thần Giới Chí Tôn phi hành đi qua cũng chỉ mất khoảng hơn một ngày. Lục Ly hẹn năm ngày sau, hai vị thượng thần đều không vội. Vốn Tả Khâu Lộ định bố trí người đi Hắc Phong Sơn thăm dò một phen, nhưng hai vị thượng thần bảo bọn hắn đừng động. Nếu không dọa cho Lục Ly sợ chạy mất, vậy lại thành vẽ rắn thêm chân. Đối với hai vị thượng thần mà nói, chỉ cần có thể thấy được Lục Ly, bọn hắn tự tin tuyệt đối giết chết đối phương. Không phải bọn hắn cuồng vọng tự đại, mà đây là sự tự tin của cường giả tới từ giới diện cao hơn. Mặc dù chiến lực Lục Ly rất không sai, có thể đánh giết Vưu Tinh cấp bậc Thiên Thần nhị kiếp, nhưng đó là trong trạng thái nuốt vào thần đan. Lục Ly mới đột phá Thần Giới Chí Tôn không lâu, đây là sự thật không cách nào cải biến. Võ giả Nhị trọng thiên có thần thuật và chiến kỹ cường đại mà võ giả Thần Giới không khả năng có được, tương tự như một tên võ giả nhân gian đột phá Thần Cảnh, nhưng so với Thần Linh Thần Giới thì vẫn kém xa. Càng đừng nói hai vị thượng thần này đến đến từ đại thế lực siêu cấp ở Nhị trọng thiên. Bởi thế hai vị thượng thần cho rằng, chỉ cần bất kỳ người nào trong bọn hắn gặp mặt Lục Ly, lập tức liền có thể nhẹ nhàng chém giết. Đã vậy thì cần gì phải vẽ vời thêm chuyện, đi thăm dò Hắc Phong Sơn? Còn về Lục Ly có bố trí mai phục ở Hắc Phong Sơn hay không, điểm này hai vị thượng thần căn bản không cân nhắc tới. Thần Giới vốn không có cường giả nào đáng kể, dù Lục Ly dẫn theo đám người Lăng Thanh Diễn, hoặc là bố trí pháp trận nào đó, đối với bọn hắn mà nói thì cũng không tạo được bất kỳ uy hiếp gì.
Chương 2413 Không phải là sợ các ngươi
Tả Khâu Lộ đành an trí chúng nhân trong một thành nhỏ ngay phụ cận, sau đó triệu tập người đi thu liễm thi thể, xử lý hậu sự. - Lê thúc, năm ngày sau để ta đi cho. Trong một tòa thành bảo ở thành nhỏ, Diêm công tử một bên thản nhiên uống rượu, một bên mở miệng nói. Lão giả thượng thần khẽ nhíu mày, nói: - Vẫn nên để ta đi thì ổn thỏa hơn, trước lúc hạ giới, phụ thân ngươi từng dặn dò ta chiếu cố ngươi. - Ha ha! Diêm công tử khẽ cười nói: - Lê thúc, ngươi đang khinh thường ta, hay là xem trọng tên Lục Ly kia? Nói thế nào ta cũng là Thiên Thần nhị kiếp, hơn nữa, trên người ta còn khoác Thanh Hồng Giáp, đây chính là Hồng Linh Thiên Bảo, ngươi nghĩ Lục Ly có thể phá được ư? - Ừ... Lê thúc ứng một tiếng, lại vẫn không tỏ rõ thái độ. Không phải hắn lo lắng Diêm công tử xảy ra chuyện, mà chỉ sợ Diêm công tử tuổi trẻ không biết xử lý sự tình, nhất thời không cẩn thận sẽ để Lục Ly trốn mất, như thế sẽ kéo theo rất nhiều phiền phức. - Lê thúc! Diêm công tử tiếp tục thuyết phục: - Lần này ta theo tới, phụ thân hi vọng ta rèn luyện một phen. Hiện tại Lục Ly chính là đối thủ cực kỳ tốt, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để hắn chạy trốn. Hơn nữa ngươi cũng có thể ngồi chờ ở gần đó, nếu hắn định chạy, ta lập tức thông báo ngươi. - Được rồi! Cuối cùng Lê thúc cũng đồng ý, gật đầu nói: - Vậy ngươi đi thôi, ta tiềm phục ngay gần đó, vừa thấy tình hình không đúng liền lập tức báo tin cho ta. Ngoài ra, đừng để bị hắn mê hoặc, tìm cơ hội trực tiếp giết chết là xong, Thời Không Phủ đi theo chúng ta nhiều năm, không cần phải thay đổi người phát ngôn ở Thần Giới làm gì. - Được rồi! Diêm công tử đáp ứng, vui vẻ đứng lên nói: - Lê thúc, ngươi nghỉ ngơi trước, ta ra ngoài đi dạo, trong thành hình như có một vị mỹ nữ không sai. Lê Thúc nhướng mày, thần niệm quét qua, thấy được trong thành bảo gần đó có một nữ tử dung mạo tuyệt đẹp, tuổi tác có vẻ còn rất trẻ, hình như là tiểu thư nhà thành chủ. Hắn nghĩ nghĩ rồi khuyên nhủ nói: - Đùa vui thì cũng đường, nhưng đừng làm loạn, xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng không tốt đối với danh dự Hắc Viêm Điện. - Ha ha ha! Diêm công tử cất bước đi ra bên ngoài, vừa đi vừa nói: - Lê thúc đa tâm, bằng vào thân phận địa vị của ta, cần muốn nữ nhân, hơn phân nửa thế lực trên khắp Thần Giới đều sẽ ngoan ngoãn đưa tới cửa, không cần phải cưỡng ép. Diêm công tử đi ra, Lê thúc thu hồi thần niệm, đôi mắt thoáng lấp lánh, lạnh giọng lẩm bẩm nói: - Lục Ly, xin lỗi, đừng trách chúng ta. Muốn trách chỉ trách ngươi sinh không gặp thời, còn đối nghịch với Hắc Viêm Điện. Không giết chết ngươi, Hắc Viêm Điện chúng ta còn làm sao ngẩng đầu gặp người ở Nhị trọng thiên? ... Năm ngày nháy mắt trôi qua. Diêm công tử và Lê thúc sớm một bước đi qua, Tả Khâu Lộ và chín tên Thần Giới Chí Tôn kia cũng tới, chẳng qua trừ Diêm công tử ra, những người còn lại đều tiềm phục trong một thành nhỏ cách đó mười vạn dặm. Khoảng cách mười vạn dặm đối với một đám Thần Giới Chí Tôn mà nói thì chỉ chừng khoảng nửa nén hương, trên người Diêm công tử còn có thần giáp, Lê thúc không lo lắng Lục Ly sẽ giết được hắn. Bởi thế bọn hắn mới tiềm phục ở chỗ này, tránh miễn dẫn lên Lục Ly đề phòng, trước một bước Phi Độ Hư Không thoát đi. Diêm công tử một thân một mình nghênh ngang bay về phía Hắc Phong Sơn, khí thế đẩy lên cực thịnh, tựa hồ sợ người khác không biết hắn tới. Hắn làm vậy thực ra cũng là mang thâm ý, muốn nói cho Lục Ly biết, hắn chỉ đến một mình, mục đích là để đàm phán. Trên đỉnh Hắc Phong Sơn, Lục Ly một mình ngồi bên cạnh bàn đá, bàn đá này là do dùng binh khí gọt ra, hắn còn pha sẵn trà nước, thản nhiên vừa uống vừa chờ đợi. Trọn cả Hắc Phong Sơn chỉ có mình hắn, hắn cũng không bố trí sát trận khốn trận, chẳng qua xuất phát từ lý do ổn thỏa, hắn vẫn bố trí hai truyền tống trận một chiều. Hưu! Sau chừng nửa nén hương, một đạo nhân ảnh bay vụt lên từ dưới chân núi, người kia như Quỷ Hồn cấp tốc đi lên, rất nhanh liền đến sau lưng Lục Ly, chắp tay nói: - Đại nhân, một tên cường giả đang yên ắng đến gần, khoảng một nén hương sau sẽ đến. Trong một thành nhỏ cách mười vạn dặm về phía tây cũng xuất hiện một đám cường giả, hẳn là tên thượng thần còn lại và bọn Tả Khâu Lộ. Lục Ly không bố trí gì, nhưng không có nghĩa là hắn mặc kệ không quản, chí ít hắn phải nắm bắt được thông tin, không đến nỗi bị người gài mà còn không biết. - Mười vạn dặm? Lục Ly khẽ gật đầu, khua tay nói: - Tốt, ngươi lui xuống trước đi, để các huynh đệ xung quanh cũng rút lui! - Rút lui? Tây Lai nhướng mày nói: - Hay là, đợi sự tình xử lý xong hẵng rút? Tầm quan trọng của Lục Ly đối với U Yến chi địa thế nào chắc không cần nói cũng biết, Tây Lai muốn ở lại đây theo dõi thế cục, nếu có tình huống đặc biệt cũng tiện kịp thời thông tri. - Không cần! Lục Ly kiên quyết khoát tay nói: - Một khi tình huống không đúng, ta liền lập tức rút lui, chiến đấu ở cấp bậc này, dù các ngươi phát hiện vấn đề cũng không kịp thông báo. Các ngươi lưu lại còn rất dễ bị bọn Tả Khâu Lộ đánh giết, hiện tại trinh sát Thần Giới còn rất ít, đừng hi sinh vô ích. - Được rồi! Tây Lai lĩnh mệnh lui ra, Lục Ly tiếp tục thản nhiên uống trà, lẳng lặng chờ đợi cường giả Hắc Viêm Điện đi đến. Hưu! Sau một nén hương, chân trời nơi xa vang lên tiếng xé gió, một người lấy tốc độ cực nhanh áp sát tới gần, chớp mắt liền đã tới trên đỉnh Hắc Phong Sơn. Diêm công tử khoác một bộ cẩm bào màu trắng, khí độ phi phàm, thần niệm sớm đã khóa chặt Lục Ly, hắn đã từng nhìn qua chân dung Lục Ly. Chẳng qua hắn không vừa đến đã lập tức trực tiếp động thủ, mà hạ xuống trước mặt Lục Ly, cách khoảng vài trăm mét, trầm giọng hỏi: - Ngươi chính là Lục Ly? Ta là Diêm Chân Hắc Viêm Điện! - Trẻ thật đấy! Lục Ly quét mắt nhìn qua, cảm ứng khí tức người này một phen, sau đó đứng dậy chắp tay nói: - Diêm công tử, có gan tới uống chén trà, trò chuyện chút không!
Chương 2414 Lôi bạo chân ý
Thần niệm Diêm công tử đảo quanh bốn phía, xác định phụ cận không có bất kỳ bố trí nào, lúc này ánh mắt hắn mới tập trung nhìn về phía Lục Ly, nói: - Có gì để nói đâu. Thời Không Phủ là chó do Hắc Viêm Điện chúng ta nuôi, ngươi đánh chó nhà chúng ta, vậy thì phải có giác ngộ chọc giận đến chủ nhân. Đừng nói Hắc Viêm Điện chúng ta không giảng đạo lý, ta cho ngươi cơ hội nói ba câu, nếu trong vòng ba câu vẫn không thể thuyết phục ta, ta đành phải ra tay chém giết ngươi! - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, trong tay hiện ra Hàn Phong chiến đao, quát lạnh nói: - Ta hi vọng ngươi làm rõ điểm này, ta nói chuyện với các ngươi chỉ là vì muốn giảm bớt chút phiền toái, chứ không phải là ta sợ Hắc Viêm Điện các ngươi! Lời này của Lục Ly rất cuồng vọng, lại không dẫn lên Diêm công tử phẫn nộ, ở trong mắt Diêm công tử, Lục Ly chỉ như một con kiến hôi, căn bản không cùng một cấp bậc với bản thân. Một tên tiểu lâu lâu kêu gào với ngươi, chẳng lẽ ngươi còn muốn kêu gào ngược trở lại? Thế chẳng phải càng mất thân phận? Diêm công tử vừa tới lại không lập tức động thủ, mà tự báo gia môn, đồng thời cho Lục Ly cơ hội nói ba câu, đây là do tâm lý kiêu ngạo của hắn đang quấy phá. Ngữ khí tuy không ngạo nghễ, nhưng trong cốt tủy lại đầy vẻ cao cao tại thượng, nhìn Lục Ly như là giun dế. Lục Ly vừa dứt lời, hắn liền khẽ cười một tiếng, mở miệng nói: - Câu đầu tiên, ngươi còn cơ hội nói hai câu nữa! - Thật cuồng! Lục Ly cảm thấy mình bị coi thường, bị miệt thị, song hắn vẫn không nổi giận, trầm mặc một lát, sau đó đi thẳng vào vấn đề: - Thù hận giữa ta và Thời Không Phủ không phải ngày một ngày hai, không dễ để cởi bỏ được, bởi thế Tả Khâu Lộ tất phải chết. Sau khi ta giết Tả Khâu Lộ, các ngươi có thể nâng đỡ thế lực khác thượng vị, ta tuyệt sẽ không can thiệp. Cũng sẽ không nhất thống Thần Giới, ta chỉ mong được an nhàn, thế nào? Ý tứ Lục Ly rất rõ ràng, hắn không tranh đoạt địa bàn và lợi ích với Hắc Viêm Điện, chỉ cần Hắc Viêm Điện vứt bỏ Tả Khâu Lộ, hắn liền sẽ không đối địch cùng Hắc Viêm Điện nữa. - Ha ha! Diêm công tử cười lên một tiếng giễu cợt, như thể nghe được chuyện gì đó rất buồn cười, lần này hắn không nhắc nhở đây là câu nói thứ hai, mà quay sang nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Ngươi tính là cái thá gì? Thật tưởng mình là nhân vật, có tư cách đàm phán với chúng ta? Ở trong mắt chúng ta, ngươi không khác gì con sâu cái kiến. Ngươi đánh chó nhà chúng ta, giờ còn muốn bàn điều kiện? Ngươi cũng xứng? Lời Diêm công tử rất khó nghe, nhưng Lục Ly vẫn không tức giận, Nhị trọng thiên cao hơn Thần Giới một bậc, người bên kia tự nhận mình thượng đẳng, điều này có thể hiểu được. Hắn chỉ biết nhún vai đành chịu, nói: - Vậy tức là không còn gì để nói cả? - Ngươi tưởng ta tới đây là để nói chuyện cùng ngươi? Diêm công tử cười nhạo một tiếng, trực tiếp nói: - Ta tới là để giết ngươi, chó nhà ta tuy vô dụng, nhưng không phải ai cũng có thể bắt nạt, thế nên ... ngươi chết đi. Ông! Một tay Diêm công tử đột nhiên sáng lên, hắn hướng vào trong hư không tung ra một chiêu, miệng quát khẽ: - Gió tới... Cánh tay vừa hất lên, lập tức phong vân như chợt biến sắc, giớ từ khắp bốn phương tám hướng vọt tới bên này, sau đó gào thét lao về phía Lục Ly. Những cơn gió này không trực tiếp thổi đến, mà kéo thành đường cong kỳ dị bay tới Lục Ly. Nháy mắt, Lục Ly cảm thấy toàn thân như bị vô số sợi tơ kéo chặt, khiến hắn không cách nào di động mảy may. - Đây là chân ý gì? Thật là biến thái! Thần sắc Lục Ly bỗng trở nên ngưng trọng, tốc độ ra tay của Diêm công tử quá nhanh, hắn căn bản không kịp phản ứng, Diêm công tử đã lại lần nữa duỗi ra cánh tay, miệng quát khẽ: - Lôi đến! Rầm rầm rầm! Trên chín tầng trời đột nhiên truyền xuống từng hồi sấm vang chớp giật, từng đạo lôi điện thô to gào thét trút xuống, bắn thẳng đến chỗ Diêm công tử. Lục Ly vốn định nhân lúc này phóng thích Hư Không Trùng, nhưng sau khi nhìn thấy lôi điện hắn liền đứng im không nhúc nhích, mắt lạnh nhìn Diêm công tử, tập trung quan sát động tác đối phương. Hai tay Diêm công tử thu lại, cấp tốc biến hóa thủ ấn, những lôi điện kia bị hắn kéo đến trên hai tay, du tẩu vờn quanh, không ngừng áp súc, sau cùng biến thành một lôi cầu cực lớn. - Lôi bạo! Diêm công tử nhẹ nhàng phun ra hai chữ, hai tay vung lên, một quả lôi cầu lớn bằng đầu người gào thét bay tới. Lôi cầu này không lớn, lại mang đến cho Lục Ly cảm giác cực kỳ khủng bố. Vừa rồi chí ít phải có mấy chục đạo lôi điện bay xuống, lại bị áp súc thành một quả lôi cầu nhỏ thế này, nếu lôi cầu tiến vào trong thân thể võ giả, dù nhục thân khủng bố đến đâu chắc cũng bị nổ tung thành từng mảnh nhỏ. Lôi điện có lực xuyên thấu cực mạnh, dù võ giả khoác chiến giáp cường đại, lôi điện cũng vẫn có thể nhẹ nhõm đâm xuyên vào, sau đó phát nổ trong cơ thể võ giả. Sát chiêu này cực kỳ lợi hại, không hổ là cường giả đến từ Nhị trọng thiên, Diêm công tử quả nhiên có vốn liếng để kiêu ngạo. Chẳng qua, nếu là công kích khác, có lẽ Lục Ly sẽ sợ hãi, nhưng duy chỉ có công kích lôi điện là hắn không chút sợ sệt, bởi vì trong cơ thể hắn có tụ lôi đại trận, lôi điện dù mạnh đến đâu cũng đều có thể chuyển hóa thành năng lượng đặc thù. Xuy xuy! Chớp mắt, lôi cầu kia đánh trúng Lục Ly, lôi điện lại không có lập tức phát nổ mà nhẹ nhàng tiến vào trong thân thể Lục Ly. Khóe miệng Diêm công tử nhếch lên ý cười lạnh lùng, mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt Lục Ly, như thể muốn chứng kiến thần tình sợ hãi trước lúc chết của hắn. - A! Nhưng khiến Diêm công tử kinh ngạc chính là, sắc mặt Lục Ly bình tĩnh dị thường, ánh mắt bình thản như nước, tựa hồ không cảm nhận được lôi cầu đang tiến vào trong thân thể mình. Một người dù tố chất tâm lý có mạnh đến đâu, lúc đứng trước nguy cơ sinh tử đều cũng sẽ sợ hãi, đây là bản năng của con người. Dù là lão bất tử sống mấy chục vạn năm cũng không ngoại lệ. Chẳng lẽ Lục Ly thật không sợ chết? Hay là hắn phản ứng chậm mất một nhịp?
Chương 2415 Cửu Tinh Bàn
Một giây sau, Lục Ly nhắm mắt lại, một chuyện khiến Diêm công tử càng thêm kinh hãi xảy ra, Lục Ly nhắm mắt chừng một giây, sau đó lần nữa mở ra, khóe miệng nhếch lên ý cười nhìn Diêm công tử nói: - Diêm công tử, uy lực sát chiêu Nhị trọng thiên các ngươi sao yếu thế? Hay ngươi chỉ là loại phế vật ở Nhị trọng thiên? - Ách! Tròng mắt Diêm công tử đột nhiên co rụt lại, trên mặt hiện đầy vẻ không dám tin tưởng. Ở nhị trọng thiên, Lôi Bạo chân ý này của hắn có thể xếp vào hàng top trăm chân ý hàng đầu. Rất nhiều Thiên Thần nhị kiếp ở Nhị trọng thiên đều e sợ chân ý này của hắn cái, thế mà giờ lại không cách nào tổn thương được Lục Ly dù chỉ một cọng lông? Thậm chí có cảm giác như toàn bộ công kích của hắn đều bị Lục Ly thôn phệ hấp thu. - Lôi đến! Hắn không dám tin tưởng sự thật trước mắt, lần nữa vung tay lên không trung, lập tức vô số lôi điện giữa trời gào thét trút xuống. Lần này hắn ngưng tụ tận một trăm đạo lôi điện, tạo thành hai quả lôi cầu! - Lôi Bạo! Hắn gầm lên, lôi cầu gào thét đánh vào trong thân thể Lục Ly, nhưng chuyện khiến hắn hoảng sợ lần nữa xảy ra. Lôi điện khủng bố sau khi tiến vào thân thể Lục Ly, lại như giọt nước chảy vào trong biển, không kích lên được chút gợn sóng nào. - Công kích của ngươi quá yếu! Chừng hai nhịp thở sau, Lục Ly lần nữa cất tiếng, khóe miệng chứa đầy vẻ châm chọc, khiến Diêm công tử nhìn mà không khỏi sửng sốt. Hắn mở to hai mắt nhìn chằm chằm hai tay mình, trong đầu toàn là chấn kinh, không cách nào nghĩ thông. Sát chiêu cường đại như thế, ở Nhị trọng thiên có thể nhẹ nhàng oanh sát Thiên Thần nhị kiếp bình thường, thế mà giờ lại vô dụng trước một con kiến hôi ở hạ giới? Xoẹt! Diêm công tử sửng sốt, quên đi khống chế làn gió xung quanh, Lục Ly cảm giác trói buộc từ gió yếu bớt, lập tức chấn động thần lực, giãy thoát đi ra. - Sát Đế Quỷ Trảm! Hắn vung lên Hàn Phong chiến đao, bất thần chém tới Diêm công tử, một đạo đao mang kinh thiên sáng lên, đao mang lộn vòng ba lượt giữa không trung, ngay lúc Diêm công tử vừa mới kịp có phản ứng liền trùng trùng phách xuống. Oanh! Một đạo nổ vang trầm muộn, Diêm công tử bị đánh bay đi ra, lần này đến lượt Lục Ly chấn kinh. Bởi vì Diêm công tử trừ bị đánh bay vài dặm ra thì không còn bị bất cứ thương tổn nào khác, thậm chí sắc mặt không hề có dù chỉ một tia biến hóa. - Hồng Linh Thiên Bảo? Mắt Lục Ly nhìn chằm chằm bảo giáp màu xanh trên thân Diêm công tử, vừa rồi trong bảo giáp kia phóng thích ra một đạo khí tức hùng hậu, ngăn cản gần như toàn bộ lực sát thương của Sát Đế Quỷ Trảm. - Đi! Lục Ly rút đi không chút ngập ngừng, mặc dù Lôi Bạo chân ý của Diêm công tử không giết chết được hắn, nhưng đối phương khẳng định còn có sát chiêu khác. Nếu Lục Ly đã không giết chết được đối phương, vậy ở lại đây cũng chẳng ý nghĩa gì. Ông! Hắn vọt vào trong một truyền tống trận, quang mang lấp lánh, thân ảnh hắn cứ thế khoái tốc tan biến khỏi đỉnh Hắc Phong Sơn. Lục Ly đã truyền tống đi, nhưng Diêm công tử mãi vẫn chưa hồi thần lại được. Hắn một mực không nghĩ thông, tại sao công kích cường đại như vậy lại không cách nào tạo thành dù chỉ một tia thương tổn đối với Lục Ly? Điều này hệt như một tên cự hán thành niên cầm Lang Nha Bổng nện lên đầu một đứa trẻ, đứa bé kia lại xoa đầu nói chẳng đau gì cả. Sau khi Lục Ly truyền tống rời đi chừng hơn mười nhịp thở, hắn mới dần hồi thần lại, chẳng qua hắn không cất bước đuổi theo. Nếu Lục Ly đã sớm bố trí truyền tống trận, nghe nói còn có thần thông Phi Độ Hư Không, vậy thì giờ có truy sát cũng chẳng nghĩa lý gì nữa. Hắn bị nện vào trong một ngọn núi lớn, lúc này lại không bay ra, cứ sửng sốt nằm đó suy nghĩ, không biết rốt cục đã xảy ra vấn đề ở đâu? Thanh thế công kích bên này cực lớn, thành nhỏ cách xa mười vạn dặm đều cảm ứng được. Diêm công tử dẫn tới lôi điện, cộng thêm đao mang chói mắt của Lục Ly, không gian ba động cũng lớn, đám người Lê thúc và Tả Khâu Lộ trong thành tự nhiên rất dễ cảm ứng ra được. Hưu! Lê Thúc tức tốc hóa thành một đạo tàn ảnh lao vút về phía Hắc Phong Sơn, nếu đã giao chiến, hắn liền không cố kỵ gì nữa. Định lập tức xông đi qua, nếu Lục Ly chết rồi, vậy liền xong xuôi, nếu còn không chết hắn có thể thuận tay đưa Lục Ly lên tây thiên. - Đi! Đám người Tả Khâu Lộ cũng hưng phấn bay vụt tới, Diêm công tử khai chiến với Lục Ly, thịnh sự như thế bọn hắn há sẽ bỏ lỡ, nếu còn cơ hội bọn hắn có thể bổ thêm một đao. Khoảng cách mười vạn dặm đối với chúng nhân mà nói thì thực sự quá ngắn, chỉ sau mấy chục giây, tất cả mọi người đều đã vọt đến dưới Hắc Phong Sơn, thần niệm chúng nhân đảo quanh bốn phía, rất nhanh ai nấy đều không khỏi ngạc nhiên. Bởi vì bọn hắn không tìm được Lục Ly, chỉ phát hiện Diêm công tử bị nện vào trong lòng núi. Mặc dù nhìn Diêm công tử có vẻ không bị thương, nhưng lúc này nét mặt hắn đầy vẻ thất thần, rõ ràng đã bị đả kích không nhỏ. - Hả? Lê thúc thoáng biến sắc, trên mặt ẩn ẩn có chút tức giận. Bởi vì lúc trước hắn đã từng hai lần tuyên bố, nói đừng cầm phế vật Thần Giới ra so sánh với mình, bọn hắn là tinh anh đến từ Nhị trọng thiên, đối với võ giả Thần Giới mà nói thì là tồn tại cao hơn một cấp. Lại không ngờ, hôm nay Diêm công tử không chỉ có không giết được Lục Ly, ngược lại còn bị đánh cho nhếch nhác thế này. Cảnh đó không chỉ khiến hắn mất mặt, mà ngay cả Hắc Viêm Điện cũng mất sạch mặt mũi. - Hừ! Hắn trùng trùng hừ lạnh một tiếng, Diêm công tử lập tức tỉnh ra. Sắc mặt có vẻ rất mất tự nhiên, lập tức tung người bắn ra từ trong núi, ánh mắt lấp lánh, có chút đắng chát nói: - Lê thúc, tiểu tử kia rất tà môn, Lôi Bạo chân ý của ta vô hiệu với hắn! - Cái gì? Lần này đến lượt Lê thúc sửng sốt, hắn biết rất rõ Lôi Bạo chân ý của Diêm Chân, Thiên Thần nhị kiếp bình thường nếu bị đánh trúng, không chết cũng phải lột da, lại không ngờ chẳng hề hiệu quả đối với Lục Ly.