Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3116 Lửa đốt quần hùng
- Ong! Càng ngày thần văn bên trong càng sáng, tiếp theo mặt đất chấn động lên, từng đạo sát khí khủng bố tràn ngập mà ra, ngay cả đám người Mục Vạn cảm thấy kinh sợ. - Các ngươi lui ra phía sau một ít! Mục Vạn Vân âm thầm đề phòng, bảo đám người lui về phía sau, hắn dùng thần niệm xuyên thấu vào trong tra xét rõ ràng, người bên trong như lâm đại địch, Tô Thiên Thiềm nhìn gương mặt tái nhợt của Tô Nguyệt Cầm nói: - Nguyệt Cầm, ngươi toàn lực thúc giục Thiên Vũ Kiếm bảo hộ chính mình. Thực lực Tô Nguyệt Cầm thấp nhất ở trong đám người, còn may nàng có Thiên Vũ Kiếm, nếu không xuất hiện nguy hiểm nàng hẳn là người thứ nhất chết đi. Đám người đều tế ra pháp bảo, hoặc để lộ ra chiến giáp cường đại, hoặc là phóng thích thần thông phòng ngự, tất cả dùng thần niệm quét nhìn bốn phía, như lâm đại địch. - Ong! Mặt đất chấn động càng ngày càng lợi hại, đột nhiên từng đầu hỏa long màu đen thổi quét mà lên, lần này cũng không phải là mấy con, mà là mấy chục đến trăm con, hắc sắc hỏa long bay múa đầy trời, nhiệt độ khủng bố tràn ngập khắp nơi, làm mọi người lập tức cảm thấy muốn bốc cháy lên. Tô Nguyệt Cầm sợ tới mức bay lên theo bản năng, Tô Thiên Thiềm lại gầm lên: - Mau xuống đây, ngươi muốn chết sao? Dám bay lên trời, ai cũng phải chết! Tô Nguyệt Cầm sợ tới mức vội vàng bay xuống dưới, những người còn lại dồn dập tản ra, tránh né hoả diễm thoát ra. Rất nhiều địa phương trong sơn cốc đều toát ra hoả diễm, cho nên địa phương mọi người có thể tránh né hơi ít, nếu không phải tốc độ mọi người nhanh, sợ là đều đã bị hoả diễm làm cho bỏng rát. - Huyền… Mục Vạn Vân ở bên ngoài tra xét thấy một màn này, sau lưng có chút lạnh buốt người, rõ ràng thần văn trong sơn cốc đã bị khống chế, những hoả diễm đó là Lục Ly cố tình khống chế. Nếu Lục Ly có thể khống chế một ít hoả diễm thoát ra, vậy sẽ có thể khống chế càng nhiều hoả diễm thoát ra hơn, nếu bên trong sơn cốc đều là loại hoả diễm màu đen này, đoán chừng không mấy người có thể sống sót. - Tê tê! Nghĩ đến đây Mục Vạn Vân hít vào mấy ngụm khí lạnh, nếu người bên trong đều chết hết, vậy đối với toàn bộ La Sát Hải mà nói chính là động đất, sợ là La Phi Yên và lão phủ chủ Địa Ngục Phủ đều sẽ ngồi không yên. Nếu… Hai đại thế lực hoài nghi là Mục gia giở trò quỷ, hoài nghi Mục gia lừa giết nhóm người này, vậy hai đại thế lực có liên hợp lại tấn công Mục gia hay không? Tuy rằng lúc trước hai đại thế lực đại chiến rất nhiều lần, nhưng nếu có cơ hội liên hợp, làm suy yếu một nhà khác mà nói, khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội như thế. Quan trọng nhất là, Mục gia không chết người nào, nếu về sau Mục Doanh Doanh cũng sống sót, việc này sẽ có chút khó nói rõ ràng. Bản thân việc này đã có rất nhiều điểm đáng ngờ, rất có khả năng Huyền Thiên Phù của Lục Ly do Mục Doanh Doanh phá giải. - Người đâu, lập tức mang tình huống nơi này truyền cho lão gia tử! Mục Vạn Vân không dám quyết định, đại sự bực này phải lập tức báo cáo, như vậy mới có thể sớm làm tốt an bài, tránh cho đại sự phát sinh. - Ừm… Mục Vạn Vân thầm có chút hưng phấn, nếu người nơi này đều chết hết, đối với hai đại thế lực mà nói, chính là đả kích vô cùng lớn. Đại trưởng lão và Tô Thiên Thiềm đều là cường giả đỉnh cấp của La Sát Cung Địa Ngục Phủ, bên trong còn có rất nhiều cường giả, cấp bậc như Phùng trưởng lão, phó trưởng lão Chiến Đường. Có thể tới mừng thọ, sẽ là trưởng lão bình thường sao? Tất cả đều là cường giả lừng lẫy của hai đại thế lực, nhóm người này vừa chết, có thể nói hai đại thế lực sẽ đại thương nguyên khí. Bên này giảm bên kia tăng! Ban đầu Mục gia rất mạnh, nếu nhóm người này vừa chết, Mục gia tuyệt đối ngồi yên ổn ở vị trí đệ nhất La Sát Hải, lại cẩn thận kinh doanh mấy trăm đến một ngàn năm, thậm chí Mục gia có khả năng thống nhất La Sát Hải. - Hô hô! Càng ngày bên trong càng nhiều hoả diễm, càng ngày càng nồng đậm, từng con hắc sắc hoả long chui ra chui vào ở bên trong, sơn cốc to như vậy đã biến thành thế giới hỏa diễm, có rất ít địa phương không bị hoả diễm bao trùm. - A! Đã có trưởng lão bị bỏng rát, đau đến mức kêu oa oa, tuy rằng không bị thương nặng, nhưng chỗ nào cũng là hoả diễm, bọn họ sẽ liên tục bị bỏng rát, cuối cùng bị đốt thành than cốc. Thiên Vũ Kiếm của Tô Nguyệt Cầm phóng xuất ra vô số ánh sáng, bảo vệ nàng, trên người nàng còn có một kiện bảo y, nhưng cho dù như thế toàn thân nàng vẫn cảm thấy khô nóng khó chịu, cả người như muốn bốc cháy lên. Trừ bỏ mấy vị trưởng lão cường đại ra, hoặc là có lực phòng ngự đặc biệt cường đại, những người còn lại đều đã bị thương hoặc nhiều hoặc ít, nếu tiếp tục kéo dài nữa tính mạng nhóm người này sẽ khó giữ. Nhóm người này cũng cho rằng như thế, mọi người một bên tránh né, một bên dùng thần niệm quét nhìn khắp nơi, tìm kiếm Lục Ly. Có người còn công kích về phía Long Tượng Tháp biến mất, muốn ép Lục Ly ra. Không cần hoài nghi, nơi này tuyệt đối là do Lục Ly giở trò quỷ, Lục Ly muốn dùng lửa đốt quần hùng! Một người ở trong mắt rất nhiều người chỉ là một tiểu nhân vật, không ngờ hiện tại lại đào một cái hố cho bọn hắn, muốn đốt tất cả bọn họ thành tro. Nếu việc này truyền ra ngoài, toàn bộ La Sát Hải đều sẽ phải oanh động? Việc này cũng sẽ trở thành một trong những chuyện lớn nhất mấy năm nay ở La Sát Hải. Thế nhưng nếu bọn họ không nghĩ biện pháp thoát ra ngoài, bọn họ đều sẽ trở thành nhân vật phản diện chuyện xưa trong miệng mỗi người. Sẽ trở thành đá kê chân để Lục Ly có được vô thượng uy danh, để lại tiếng xấu muôn đời. - A, a! Sau một lát, một trưởng lão có thực lực tương đối thấp của Địa Ngục Phủ, bởi vì bị thương nên không thể né tránh một con hỏa long tập kích, mà toàn thân bị hỏa long bao phủ đi vào. Hắn phát ra một tiếng hét thảm, tiếp theo quay cuồng kêu thảm thiết ở trong hoả diễm, toàn thân đều bốc cháy, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người bị đốt thành tro bụi. - Hít hít!
Chương 3117 Cao bay xa chạy
Trưởng lão Mục gia ở bên ngoài, còn có một ít thám báo đều hít hà một hơi, cảm giác phía sau lưng phát lạnh, mười mấy võ giả bên trong, đều là nhân vật tuyệt đỉnh ở La Sát Hải. Hiện tại đã chết một người, đoán chừng rất nhanh sẽ có người thứ hai, thứ ba, khả năng cuối cùng toàn bộ sẽ chết đi. Nếu nhóm người này đều chết ở bên trong, những thám báo đó sẽ không thể tưởng tượng, toàn bộ La Sát Hải có thể nổ tung hay không? - Đốt, đốt chết toàn bộ là tốt nhất! Mục Vạn Vân lại âm thầm hưng phấn không thôi, nhóm người này bị thiêu chết hết, Mục gia mới có hy vọng trở thành thế lực lớn nhất La Sát Hải. - Chuyện này... Thật ra Mục Doanh Doanh vẫn còn ở bên trong sơn cốc, thế nhưng lại ở trong sơn thể, trong sơn thể này có một cái thông đạo, Long Tượng Tháp thu nhỏ tiến vào trong cái thông đạo này. Mục Doanh Doanh và Lục Ly đều có thể dùng thần niệm tra xét tình huống bên trong sơn cốc, Mục Doanh Doanh nhìn thấy ba vị trưởng lão bị thiêu sống, thì trên mặt lộ ra vẻ không đành lòng, nàng nhìn Lục Ly muốn nói lại thôi. - Có phải hhông đành lòng đúng không? Cảm thấy ta quá tàn nhẫn đúng không? Có phải ngươi nghĩ… Ta ở La Sát Cung được đối đãi tốt, lại quá vô tình với người La Sát Cung đúng không? Lục Ly nhàn nhạt nói, biểu tình trên mặt vô cùng bình tĩnh, hắn nói: - Có lẽ ngươi chưa chân chính tiếp xúc qua sự tàn khốc của thế giới này, có đôi khi hai đại thế lực giao chiến, tử thương mấy trăm mấy vạn người và vô số con dân vô tội. Thế giới này không nói đến đạo nghĩa, chỉ có cá lớn nuốt cá bé, nếu đối đãi địch nhân mà không vô tình, thì sẽ chết rất thảm. Trên quãng đường đi tới này, nếu ta có nửa điểm nhân từ nương tay với địch nhân, giờ phút này cỏ trên mộ phần của ta đã sớm cao bằng đầu người. - Đúng là ta ở La Sát Cung được đối đãi tốt, còn cầm một ít tài nguyên từ chỗ bọn họ! Ta cũng sống tốt ở Địa Ngục Phủ... Lục Ly tiếp tục nói, trong lời nói không mang theo một tia cảm xúc: - Nhưng địch nhân chính là địch nhân, khi ngươi có năng lực thì ngươi đi nói ân và tình. Khi chính ngươi cũng không giữ được mệnh của mình, thì đi nói những chuyện này có ý nghĩa gì chứ? Không giết chết bọn họ, ta sẽ phải chết, giữa từ bi và sinh tồn, ta lựa chọn sinh tồn. Từ lúc Lục Ly không coi mình là người La Sát Cung, đoán chừng La Sát Cung cũng có vài người không coi hắn là người một nhà. Hiện tại hắn và La Sát Cung trở mặt thành thù, vậy ân oán trước kia đều tan biến. Địch nhân chính là địch nhân. Đám người đại trưởng lão muốn giết chết hắn, thì hắn cũng phải nghĩ cách giết chết nhóm người này, mới có thể sống sót. Lúc Lục Ly còn rất nhỏ, Lục Linh đã từng dạy qua hắn, đối đãi địch nhân nhất định phải vô tình, bất cứ sự từ bi nào khi đối đãi địch nhân đều là tàn nhẫn đối với chính mình. Trong sơn cốc đã biến thành biển lửa, tất cả các địa phương đều bị hoả diễm bao trùm, không có địa phương nào có thể dung thân, đám người chỉ có thể tụ tập lại cùng nhau, dựa vào các loại pháp bảo và thần thông kỳ dị chống đỡ hoả diễm. Thiên Vũ Kiếm của Tô Nguyệt Cầm rất cường đại, ánh sáng phóng xuất ra, có thể hoàn toàn ngăn cách hoả diễm xâm lấn. Tô Thiên Thiềm và đại trưởng lão đều có trọng bảo, có thể chống đỡ được. Những người còn lại miễn cưỡng mượn dùng bảo vật của ba người, cộng thêm bảo vật và thần thông bí thuật của chính mình cũng tạm ổn. Nếu không có bảo vật của ba người, sợ là nhóm người này rất khó chống đỡ được. Thế nhưng hoả diễm cuồn cuộn dưới đất không ngừng thoát ra, khiến nội tâm đám người vô cùng tuyệt vọng. Tô Thiên Thiềm, đại trưởng lão, Tô Nguyệt Cầm còn tốt, trên mặt những người còn lại đều là vẻ âm trầm, ánh mắt bọn họ quan sát khắp nơi, nhìn bốn cỗ thi thể bị đốt trọi trên mặt đất, nội tâm đều rất trầm trọng. Mặt Tô Nguyệt Cầm tái nhợt, ban đầu cho rằng có thể rửa mối nhục xưa, lại không nghĩ rằng lần này không chỉ bị khuất nhục, mà ngay cả tính mạng cũng có khả năng không giữ nổi. Lần này có rất nhiều người là thúc bá của nàng, trên mặt đất có một khối thi thể là một vị trưởng bối rẩ thân cận của nàng. Trong lòng nàng toàn là tức giận và một tia hối hận nhàn nhạt, sớm biết như vậy… Nàng đã không đi trêu chọc Lục Ly. Ban đầu Lục Ly vẫn là thống lĩnh Địa Ngục Phủ các nàng, nàng không đi trêu chọc Lục Ly, nói không chừng giờ phút này Lục Ly là một vị đại tướng của Địa Ngục Phủ, về sau cũng sẽ không phát sinh nhiều chuyện như vậy. - Lục Ly, ngươi ra đây! Nghĩ đến đây Tô Nguyệt Cầm liền không nhịn được, nàng khẽ kêu lên: - Có cái gì ngươi nhằm vào một mình ta là được, ngươi thả những người khác ra đi, Tô Nguyệt Cầm ta nguyện để ngươi xử trí. Thanh âm rất lớn, quanh quẩn ở bên trong sơn cốc, nhưng Lục Ly lại không có bất cứ lời đáp lại gì. Lục Ly nghe thấy Tô Nguyệt Cầm nói, khịt mũi coi thường, có lẽ rất nhiều người muốn Tinh Nguyệt Thần Thể, nhưng hắn lại không có chút động tâm. - Lục Ly, ngươi ra đây, ngươi ra đây! Tô Nguyệt Cầm nhìn thấy Lục Ly không có bất luận cứ phản ứng gì, lại gào lên lần nữa, Tô Thiên Thiềm xua tay nói: - Đừng gọi nữa, có ý nghĩa gì đâu? Không cần hy vọng địch nhân sẽ nhân từ nương tay với ngươi, cũng không cần tự đi rước lấy nhục. - Hô hô! Đại trưởng lão phun ra mấy ngụm khí, Lục Ly muốn giết bọn hắn, thật ra hắn cũng không có quá nhiều cảm khái. Tâm Lục Ly vẫn luôn không ở La Sát Cung, Lục Ly muốn chạy trốn, La Sát Cung muốn đuổi giết hắn, đứng ở lập trường của hai bên đều không sai. Hiện tại Lục Ly muốn giết bọn hắn, đây cũng là đạo lý, bọn họ một đám người đuổi giết Lục Ly, Lục Ly phản giết bọn hắn, chuyện này cũng không sai. Hắn có chút thổn thức chính là... không ngờ Lục Ly có thể khống chế thần văn nơi này. Thần văn nơi này vô cùng cường đại, Phí trưởng lão nghiên cứu thần văn cả đời, lại dễ dàng bị Lục Ly phản chế, có thể nghĩ trình độ của Lục Ly ở trên phương diện thần văn như thế nào. Trong lòng Đại trưởng lão có chút oán hận đám người Vũ Ma, nếu không phải đám người Vũ Ma Đàm Long Ninh Ngạo, có lẽ Lục Ly sẽ có hảo cảm đối với La Sát Cung, chậm rãi dung hợp xuống cuối cùng sẽ trở thành một viên đại tướng của La Sát Cung?
Chương 3118 Tự mình xuất động
Hắn lại không biết, Lục Ly căn bản không nghĩ tới chuyện ở lại, thậm chí tâm hắn đều không ở Tam Trọng Thiên, hắn chỉ muốn tới nơi này một chuyến, tìm được Lục Linh hoàn thành nhiệm vụ liền đi. - A… Một vị trưởng lão không chịu được, thân mình hơi run lên, ngã vào bên trong hoả diễm, tiếp theo bắt đầu quay cuồng trên mặt đất, cuối cùng biến thành một khối than cốc. Những người còn lại trơ mắt nhìn hắn chết, trên mặt đều lộ ra vẻ tuyệt vọng, dường như bọn họ thấy được tương lai của bọn họ, sau khi chết cũng không có toàn thây. Lửa càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh, hoả diễm cuồn cuộn, chiếu sáng toàn bộ sơn cốc, cũng chiếu sáng vẻ mặt không của mọi người. Đám người đều có một thân chiến lực cường đại, có thể một quyền đánh vỡ một tòa sơn mạch, nhưng chỉ có thể trơ mắt chờ chết ở đây... Thời gian trôi qua từng chút một, đám trưởng lão không ngừng ngã xuống, Thiên Vũ Kiếm, Tô Thiên Thiềm, đại trưởng lão chỉ có thể bảo vệ chính bọn họ, không cách nào bảo vệ nhiều người hơn. Hoả diễm nơi này là địa tâm chi hỏa, tuy rằng mọi người có thể miễn cưỡng chống đỡ được, nhưng thời gian dài không ai chống đỡ được. - Đáng tiếc… Mục Vạn Vân ở bên ngoài vẫn luôn chú ý, hắn nhìn một lát khẽ lắc đầu. Hắn quan sát cẩn thận, phát hiện những hoả diễm đó có thể thiêu chết tất cả trưởng lão còn lại, nhưng không cách nào thiêu chết Tô Thiên Thiềm, đại trưởng lão cùng Tô Nguyệt Cầm. Cấp bậc hoả diễm nơi này vẫn thấp một chút, Thiên Vũ Kiếm và bảo vật của hai người quá mạnh, dựa vào ba kiện trọng bảo vẫn có thể chống đỡ được những hoả diễm đó. Hoả diễm có nhiều hơn cũng vô dụng, trừ phi có hoả diễm mạnh hơn. - Ồ... Lục Ly cũng phát hiện điểm này, hắn truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi lại truyền âm nói: - Không có hoả diễm mạnh hơn, đây là địa tâm chi hỏa, hoả diễm mạnh nhất chính là những thứ này. - Xem ra không diệt được Tô Nguyệt Cầm và hai trưởng lão khác rồi! Lục Ly khẽ thở dài, truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói: - Chúng ta rời đi, nhóm người này có thể phá vỡ thần văn trong sơn cốc tiếp tục đuổi theo chúng ta sao? - Khó! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Lão giả tinh thông thần văn của bọn họ đã chết, dựa vào bọn họ mà nói rất khó phá vỡ thần văn trong sơn cốc. Trừ phi có người càng mạnh hơn lại đây mạnh mẽ phá trận, hoặc là có cao thủ phá trận. - Vậy là tốt rồi! Lục Ly yên tâm, hắn nói với Mục Doanh Doanh: - Đi thôi, mặc kệ nơi này, chúng ta mau chóng đi ra khỏi Phi Hoả Sơn. Phí trưởng lão đã chết, đại trưởng lão Tô Nguyệt Cầm Tô Thiên Thiềm rất khó phá cấm chế rời khỏi sơn cốc. Coi như đám người La Phi Yên lão phủ chủ lại đây, chờ phá vỡ thần văn đoán chừng cũng phải mười ngày nửa tháng, đến lúc đó đoán chừng hắn đã rời đi Phi Hoả Sơn, cao chạy xa bay. Địa Ngục Thành! Lão phủ chủ và lão gia tử Mục gia đều giống nhau, gần như mấy năm nay mặc kệ mọi chuyện, đã là trạng thái nửa thoái ẩn. Mấy năm nay hắn vẫn luôn ở trong một cái tiểu viện, ngày ngày trồng hoa nuôi cá, cuộc sống trôi qua rất nhàn nhã vui vẻ. Quản sự Địa Ngục Phủ không phải Tô Thiên Thiềm, mà là Tô Thiên Hồng đại ca Tô Thiên Thiềm, trên cơ bản sự tình trong phủ, chỉ cần không phải đại sự Tô Thiên Hồng sẽ không tới tìm lão phủ chủ. Nhưng hôm nay, Tô Thiên Hồng lại vội vàng đi đến, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Lão phủ chủ ngồi ở trên ghế bập bênh hơi mở hai mắt, tuy sắc mặt không có biến hóa, nhưng trong mắt lại lộ ra một tia ngưng trọng. Có thể làm Tô Thiên Hồng vội vàng đi vào, sắc mặt còn khó coi như thế, tự nhiên là đại sự. Hai mắt lão phủ chủ hơi chuyển động, nói: - Bên Mục gia xảy ra chuyện sao? Tô Thiên Hồng gật đầu nói: - Bản mạng ngọc phù của đám người Thiên Vận bị vỡ nát, mười hai người đi, hiện tại chỉ có bản mạng ngọc phù của bốn người là không vỡ. - Đã chết tám người? Lão phủ chủ ngẩn ra tiếp theo hỏi: - Thiên Thiềm và Nguyệt Cầm thì sao? - Bọn họ không có việc gì! Tô Thiên Hồng trả lời, lão phủ chủ nhăn mày lại hỏi: - Chỉ là đi chúc thọ mà thôi, đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại có tám trưởng lão chết đi? - Việc này có quan hệ với Lục Ly, hắn chính là tên phản đồ bắt cóc Nguyệt Cầm lúc trước. Lão phủ chủ cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, Tô Thiên Hồng kiên nhẫn giải thích một lần, bao gồm chuyện Lục Ly làm phản chạy trốn, đi vào Phi Hoả Sơn và chuyện về sau Tô Thiên Thiềm triệu tập Phí trưởng lão đi qua, cũng nói một lần. - Phi Hoả Sơn? Lão phủ chủ trầm ngâm một lát nói: - Tiểu tử kia vẫn chưa có năng lực đối kháng nhiều người như vậy, Tề gia cũng không có dị động? Vậy có lẽ là mượn dùng lực lượng thần văn, xem ra ta phải tự mình đi một chuyến. - Ngài cần gì tự mình xuất động chứ? Tô Thiên Hồng suy nghĩ một chút, nói: - Việc này để đám người Mạnh thúc ra mặt là được, với thân phận của ngài tự mình đi một chuyến, không đáng? - Già rồi cần phải hoạt động nhiều một chút! Lão phủ chủ vẫy tay nói: - Tiểu tử này liên tục làm nhiều chuyện như vậy, ta không tự mình đi gặp hắn, vậy sẽ làm hắn cười Địa Ngục Phủ chúng ta không người. - Được. Tô Thiên Hồng thấy lão phủ chủ đã hạ quyết tâm, cũng không dám khuyên nhiều nữa, hắn nói: - Ta đi an bài người mở vực môn ra trực tiếp đi đến Phi Hoả Sơn, ta sẽ dặn dò thám báo ở đó hội hợp với ngài. Một lát sau, không gian trong Địa Ngục Thành dao động, một cái cánh cửa kim sắc xuất hiện, một lão giả chợt lóe lên rồi nhảy vào bên trong cánh cửa kim sắc. Rất nhiều cường giả trong thành kinh ngạc, sau khi dùng thần niệm nhìn qua phát hiện là lão phủ chủ, thì vẻ mặt càng khiếp sợ hơn. Đã nhiều năm lão phủ chủ không xuất động, lần này đã xảy ra chuyện lớn gì, vậy mà làm phiền lão phủ chủ tự mình ra tay? ... La Sát Đảo. Đường chủ Tình Báo Đường tự mình đến cung điện của La Phi Yên, báo cáo sự tình cho La Phi Yên. La Sát Cung bên này thảm hại hơn, ngoài đại trưởng lão ra, toàn bộ chín trưởng lão còn lại đều bỏ mình.
Chương 3119 Tự mình xuất động
Cũng may lần này các công tử tiểu thư không có đi theo, nếu không đoán chừng lần này cũng chết hết. Thế nhưng, Lục Ly vẫn không đến mức động thủ với đám người Liễu Thiên Thiên Viên Linh Vận. La Sát Cung và Địa Ngục Phủ đại chiến hai lần, hai bên tử thương thảm trọng, số lượng cường giả đã giảm xuống kịch liệt, lần này vừa ra đã chết mất chín, khiến nội tâm tất cả trưởng lão La Sát Cung đều đau buồn sợ hãi không thôi. La Phi Yên đi ra, triệu tập ba vị thái thượng trưởng lão và các trưởng lão còn lại, nàng hạ đạt mệnh lệnh cấp cao nhất, tiếp theo mang theo hai người Vũ Ma mở ra vực môn đi Phi Hoả Sơn. La Phi Yên tự mình xuất động, có thể thấy được nàng có bao nhiêu tức giận. Trong lòng nàng, Lục Ly chỉ là một tiểu nhân vật, nếu không phải nàng Lục Ly đã sớm chết rồi. Đương nhiên, nàng mời chào Lục Ly cũng không phải vì coi trọng hắn, lúc trước đơn giản là vì ghét Địa Ngục Phủ, đồng thời để chèn ép đám người Vũ Ma. Nói cách khác, Lục Ly chỉ là công cụ của nàng. Nàng không có hậu đại, nàng không muốn cấp vị trí Thần Tử Thần Nữ cho những gia tộc đó. Lục Ly chính là một cái công cụ vô cùng tốt, vừa có thể trả thù Địa Ngục Phủ, lại vừa có thể chèn ép đám người Vũ Ma, cớ sao mà không làm? Không nghĩ cái công cụ này tới La Sát Cung lại không thành thật, gây chuyện khắp nơi còn chưa tính, không ngờ lại lặng yên hóa giải Huyền Thiên Phù. Chuyện này làm cho nàng cảm giác chó nhà mình nuôi chạy mất, hiện tại con chó này không chỉ chạy, mà còn cắn người nhà nàng, ngươi bảo nàng không tức giận được sao? Cho nên nàng muốn đích thân đi một chuyến, bắt Lục Ly trở về, sau đó đùa nghịch trước mặt vô số người đóng đinh hắn ở Thanh Phong Vân Sơn Mạch, cho mọi người La Sát Cung biết kết cục phản bội nàng. ... Ngọn lửa vẫn còn toát ra ở bên trong sơn cốc, Lục Ly đi rồi, nhưng thần văn đạo tràng vẫn đang khởi động, mười mấy người đã chết chỉ còn lại ba người. Tô Nguyệt Cầm Tô Thiên Thiềm đại trưởng lão, ba người đều có trọng bảo, dựa vào trọng bảo hộ thân. Đặc biệt là Thiên Vũ Kiếm của Tô Nguyệt Cầm, tuy rằng đứt gãy nhưng lại được nhiều thế hệ phủ chủ Địa Ngục Phủ liên tục chữa trị ôn dưỡng, hiện tại uy lực chỉ ở sau đế binh, thậm chí có phương diện còn mạnh hơn một bậc so với đế binh. Lão phủ chủ thật sự coi Tô Nguyệt Cầm như người nối nghiệp để bồi dưỡng, tuy rằng người nối nghiệp này có đôi khi rất ngốc, nhưng Tinh Nguyệt Thần Thể thật sự rất mạnh. Hắn tin tưởng sau khi Tô Nguyệt Cầm trải qua một chút sự tình, khẳng định có thể dục hỏa trùng sinh, chân chính trở thành tuyệt thế cường giả chống đỡ Địa Ngục Phủ. Đúng là mấy ngày nay Tô Nguyệt Cầm thành thục rất nhiều, nàng cảm giác mình giống như ở địa ngục, bốn phía đều là ngọn lửa, tuy các nàng có dị bảo hộ thể, nhưng thân thể vẫn luôn có cảm giác như bị ném vào trong nước sôi. Thi thể tử thương truyền đến mùi thịt cháy, đó là trưởng bối của nàng, thậm chí rất nhiều người còn như cha mẹ nàng nhìn nàng lớn lên, yêu thương chiều chuộng hết mức. Giờ phút này lại trở thành thi thể, sai… là thi thể không hoàn chỉnh. Thi thể đều bị đốt trọi, nhận không ra ai là ai. Tô Nguyệt Cầm là thiên chi kiêu nữ, từ nhỏ chưa từng gặp qua suy sụp, trong khoảng thời gian này nàng đã trải qua tam đại sự kiện trong cuộc đời. Thứ nhất là thiếu chút nữa bị thần tử đời trước của La Sát Cung làm hỏng thân, lần thứ hai là bị Lục Ly bắt cóc, cộng thêm lần này trơ mắt nhìn trưởng bối chết đi, nguyên nhân tạo thành thảm kịch hôm nay lại là sai lầm năm đó nàng phạm phải. Cho dù là hài tử không hiểu chuyện, thì sau khi liên tiếp trải qua đại sự đều sẽ trưởng thành, ban đầu nàng không ngừng gào rống, muốn Lục Ly nhắm vào nàng mà tới. Ban đầu nàng sợ hãi đến thân mình run rẩy, mặt đẹp trắng bệch. Nhưng giờ phút này lại vẫn trầm mặc không nói, nàng hiểu được ghi tạc tất cả vào trong lòng, trong lòng nàng không có quá nhiều suy nghĩ, chỉ có một ý niệm. Trở nên mạnh, trở thành siêu cấp cường giả! Nàng mất đi vinh quang, Lục Ly cho nàng sỉ nhục, còn có huyết hải thâm thù, nàng phải đích thân đi kết thúc. Bất kể Lục Ly trốn ở chân trời góc biển nào, về sau nàng cũng phải tìm được Lục Ly, xé rách hắn, bắt hết người thân hắn mang về Địa Ngục Đảo, tế những trưởng bối chết đi của nàng. - Lục Ly, ngươi chờ xem, đời này không đánh chết ngươi, ta thề không làm người! Tô Nguyệt Cầm nắm chặt tay đến phát xanh, lẩm bẩm ở trong lòng. Nàng không có ấu trĩ hô lên, mà nói thầm ở trong lòng, hận ý đã chôn sâu vào nội tâm. - Phốc! Giờ phút này Lục Ly đang mang theo Mục Doanh Doanh rời khỏi Phi Hoả Sơn, đột nhiên hắt xì mấy cái, hắn gãi gãi đầu, quay đầu lại nhìn xung quanh vài lần nói thầm: - Ai đang mắng ta sao? - Đoán chừng tất cả mọi người đều đang mắng ngươi? Mục Doanh Doanh trợn mắt nói: - Không mắng ngươi, chẳng lẽ ngươi còn muốn bọn họ nói ngươi tốt sao? Đường phía sau cũng không phải quá dễ đi, dọc theo đường đi vẫn gặp phải rất nhiều tà ma quái thú hỏa hệ, rất nhiều địa phương cũng có thần văn. Thế nhưng vận khí lần này của Lục Ly tốt hơn so với lần trước, không có đi vào tử lộ, tuy trên đường vòng đi vòng lại, nhưng cả đường rất thuận lợi đi về phía trước. Trên đường đi Huyết Linh Nhi còn thay đổi thần văn, phòng ngừa người phía sau đuổi theo, nó bịt kín một ít đường, nếu có truy binh đuổi theo mà nói, chỉ có thể đi đường vòng. Một đường vừa đi vừa nghỉ, sau khi đi được bốn ngày, không ngờ hai người thành công đi ra Phi Hoả Sơn. Nhìn cánh đồng hoang vu nơi xa, Lục Ly và Mục Doanh Doanh đều cảm giác giống như đi dạo trong địa ngục một vòng. Sắc mặt Mục Doanh Doanh có chút tái nhợt, trong mắt toàn là vẻ rối rắm. Mấy ngày gần đây nàng rất bối rối, nhưng vẫn không hạ được quyết tâm. Đi theo Lục Ly, có lẽ sẽ có nhân sinh rộng lớn mạnh mẽ, nhưng nàng cũng mất đi gia tộc và cha mẹ, khả năng đời này sẽ không về được. Ở lại, khả năng nàng sẽ tiếp tục cuộc sống như trước kia, cuối cùng bị gia tộc cưỡng ép, gả cho một người nàng không thích, cả đời cứ chắp vá trôi qua như vậy.
Chương 3120 Ân mỹ nhân
- Làm sao vậy? Lục Ly phát hiện dị trạng của Mục Doanh Doanh liền dò hỏi một tiếng, Mục Doanh Doanh miễn cưỡng cười nói: - Không có gì, chúc mừng Lục công tử, ngươi thoát hiểm rồi. Phía trước chính là Mai Khê Lĩnh, Mai Khê Lĩnh không lớn, nối liền với mấy cái lĩnh khác, nếu Lục Ly chạy trốn, muốn đuổi theo sẽ càng thêm khó khăn. Hơn nữa người phía sau muốn xuyên qua Phi Hoả Sơn khẳng định cần thời gian, như vậy Lục Ly cũng có đủ thời gian thoát đi rồi. - Ừ! Lục Ly chắp tay nói: - Vậy phải tạm biệt rồi, nếu Lục mỗ còn có cơ hội trở về, hơn nữa có năng lực mà nói, Lục mỗ đồng ý giúp ngươi làm một chuyện. Chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của ta, cái gì cũng có thể. Mục Doanh Doanh là võ giả Tứ Kiếp, Lục Ly là Nhị Kiếp đỉnh phong, một người bị vô số thế lực đuổi giết, một người lại là Thần Nữ Mục gia. Nếu để người khác nghe được lời này, sẽ cảm giác vô cùng buồn cười khôi hài, nhưng Mục Doanh Doanh lại cho rằng một chút cũng không buồn cười. Trên người Lục Ly có quá nhiều chỗ kỳ dị thần bí, càng tiếp xúc, càng thấy Lục Ly sâu không lường được. Võ giả Nhị Kiếp có thể dễ dàng đùa chết võ giả Tứ Kiếp, bản thân chuyện này đã là sự tình không thể tưởng tượng. Cho dù Lục Ly đánh chết Tô Thiên Thiềm, đoán chừng Mục Doanh Doanh cũng không thể không tiếp nhận. Lục Ly có vô hạn khả năng, hắn còn muốn đi Phi Hỏa Đại Lục, nếu thật sự có thể bình an đến, hơn nữa thuận lợi trở về mà nói, Mục Doanh Doanh đoán ít nhất chiến lực Lục Ly có thể so sánh với Ngũ Kiếp. Đến lúc đó một mình Lục Ly cũng có khả năng quét ngang toàn bộ La Sát Hải, cho nên cái hứa hẹn này của Lục Ly rất nặng. - Hô hô! Mục Doanh Doanh thở ra một hơi thật dài, đột nhiên vào giờ phút này nàng đưa ra quyết định, nàng không muốn đi theo Lục Ly nữa. Không phải không muốn đi, mà là không muốn liên lụy Lục Ly. Chuyện nhà mình là của nhà mình, dù sao nàng cũng là nữ tử, trừ phi nàng từ bỏ thân phận nữ tử, coi mình trở thành một chiến sĩ, một cỗ máy giết chóc, nếu không nàng vĩnh viễn không lấy được thành tựu quá lớn. Nàng biết mình có một cái nhược điểm trí mạng, đó chính là tâm không đủ tàn nhẫn! Ở bên trong sơn cốc, Mục Doanh Doanh biết rõ Lục Ly thiêu chết mọi người là quyết định chính xác nhất, nhưng nội tâm nàng vẫn có chút không đành lòng. Từ nhỏ nàng lớn lên ở trong sung sướng, không giống như Lục Ly ở ngoài hoang dã, nàng là một đóa hoa đẹp, chưa từng chịu qua mưa rền gió dữ rèn dũa, cho nên vĩnh viễn không có cơ hội trèo lên đỉnh cao. Mục Doanh Doanh cúi người hành lễ thật sâu, nhìn Lục Ly nói: - Lục công tử, lần này đi vạn dặm không hẹn, núi cao đường hiểm, chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, tâm tưởng sự thành. Nếu ngày sau có cơ hội đi ngang qua La Sát Hải mà nói, nhất định phải tới Mục Thần Đảo ngồi chơi. - Nhất định! Lục Ly chắp tay, đang muốn muốn rời đi, Mục Doanh Doanh lại ma xui quỷ khiến thế nào vươn tay kéo Lục Ly, tiếp theo trên gương mặt đẹp lộ ra vẻ đỏ ửng, nhỏ giọng nói: - Lục Ly, có thể ôm ta một cái không? - Hả… Lục Ly hơi kinh ngạc, nội tâm khẽ run lên, nhưng cuối cùng vẫn vươn tay ra ôm Mục Doanh Doanh vào trong ngực. Cái mũi khẽ ngửi mùi hương trên tóc thanh Mục Doanh Doanh, cảm thụ được mỹ nhân trong lòng hơi rung động, cảm giác ôn hương nhuyễn ngọc kia khiến người vô cùng động tâm. Hai người không nói chuyện, cứ ôm chặt nhau như vậy, ước chừng qua một nén nhang thời gian, Mục Doanh Doanh mới nhẹ nhàng từ trong lòng ngực Lục Ly thoát ra. Nàng liếc mắt nhìn Lục Ly một cái thật sâu, chân sau hơi nhún một cái tung người bay lên, bay về phía phương xa. Lục Ly đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, nhìn Mục Doanh Doanh biến thành một điểm đen nhỏ biến mất ở phương xa, hắn không nhịn được thở dài một tiếng, trăm loại tư vị nhảy lên trong lòng. Ân của mỹ nhân khó trả nhất. Đứng đó ngơ ngẩn một lúc lâu, Lục Ly cắn răng tiếp tục bay về phía bắc, hắn không lấy ra Thần Hành Chu, bởi vì hắn không muốn lưu lại dấu vết. Hắn chuẩn bị cứ như vậy chạy đi một đoạn đường, như thế người mấy thế lực lớn muốn truy đuổi hắn, cũng sẽ khó khăn hơn. Hắn đeo một chiếc mặt nạ, thay đổi một bộ quần áo, hơn nữa thay đổi hình thể một chút, mặc chiến giáp, bay về phía một toà thành trì. Xung quanh đây có tiểu thành, rất nhiều người ăn mặc giống như Lục Ly, sau khi Lục Ly lẫn vào đám người, liền biến mất không thấy. Sau khi Lục Ly đi vào thành, hắn lập tức thay đổi trang phục và ngoại hình bên ngoài, liên tục thay đổi mười mấy lần truyền tống đi, mới bắt đầu truyền tống cự ly xa. Trên người hắn vẫn còn một ít thần thạch, đủ để hắn truyền tống hơn một ngàn lần. Cho dù không có thần thạch, hắn cũng còn rất nhiều thần tài, đến lúc đó bán đi một chút, là có thể để hắn truyền tống rất lâu. Hắn một đường truyền tống đi gần như không dừng lại, liên tục truyền tống bốn năm ngày cũng chưa từng nghỉ ngơi, hiện tại hắn không nhớ rõ mình đã truyền tống bao nhiêu lần. Thế nhưng hắn biết, hiện tại hắn đã đi qua ba cái lĩnh, chuẩn bị đi vào cái lĩnh thứ tư, xung quanh có mười mấy lĩnh, muốn đuổi theo được hắn là vô cùng khó khăn. Hắn không có buông lỏng, chuẩn bị truyền tống liên tục, ít nhất phải xài hết thần thạch trên người mình rồi lại nói. Thần thạch của hắn vẫn đủ cho hắn truyền tống mười mấy lĩnh, hắn tin tưởng sau khi hắn dùng hết thần thạch, đám người La Phi Yên tuyệt đối không đuổi kịp hắn. ... - Oanh! Giờ phút này đám người La Phi Yên vẫn còn ở Phi Hoả Sơn, dưới sự liên thủ công kích của nàng và lão phủ chủ Địa Ngục Phủ, lúc này thần văn kia mới bị phá vỡ. Tô Nguyệt Cầm vừa thấy lão phủ chủ đến lập tức khóc lóc nhào vào trong ngực hắn, thế nhưng không giống như trước kia, lần này nàng không có rơi lệ, ngược lại lộ vẻ mặt áy náy. - Được rồi, được rồi! Lão phủ chủ vỗ vỗ bả vai Tô Nguyệt Cầm nói: - Nếu lần này ngươi vẫn chưa ngộ ra điều gì, về sau ta sẽ không quản ngươi nữa, ngươi cứ an tâm tìm một người gả đi. - Ta không gả! Tô Nguyệt Cầm vô cùng kiên định nói: - Không giết chết được Lục Ly, ta tuyệt không lấy chồng, ta đã lập lời thề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK