Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3021 Bốn con đường
Đây còn không phải thám báo bình thường mà là thám báo tinh anh. Số lượng thám báo không phải mấy chục mấy trăm, ít nhất mấy ngàn. Đây cũng là nguyên nhân Lục Ly cảm giác như đi mất vài ngày. Tô Ninh Hoàng Tuyền Thành khẳng định không thể điều động những thám báo này, xuất động của những thám báo này khẳng định do một đại nhân vật hạ lệnh. Hết thảy đều thật rõ ràng, đại nhân vật của Mạnh gia động thủ rồi, muốn lùng bắt Lục Ly. Phía trước Lục Ly là phía bắc, hắn bố trí nghi trận, nhưng người này rõ ràng không mắc mưu. Hoàng Tuyền Thành ở ngay bờ biển, Lục Ly không ra biển, mà bay về phía bắc, hắn điên rồi sao? Cao tầng của Mạnh gia rất rõ ràng, Lục Ly muốn chạy thoát, chỉ có ra biển rộng, hắn mới có đường sống. Cho nên thám báo đều triệu tập đến nơi này, khiến con đường phía trước Lục Ly đi càng thêm gian nan. Có gian nan hơn cũng phải đi! Không ra khỏi biển, ở Địa Ngục Đảo, sớm hay muộn cũng sẽ bị phát hiện, ra biển mới là nơi biển rộng để cá lặn, trời cao để chim bay. Lục Ly toàn lục thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống gần đó, một khi có thám báo đến gần, hắn sẽ lập tức vòng qua. Sau khi đi thêm nửa ngày, thương thế của Lục Ly đã tốt lắm rồi, đương nhiên muốn thương thế khỏi hẳn, có lẽ còn cần một ngày, vết sẹo trên mặt hắn cũng đã hoàn toàn biến mất. Cảm giác thám báo càng lúc càng nhiều, nội tâm của Lục Ly càng ngày càng trầm trọng, Mạnh gia đã triệu tập bao nhiêu người? Vì sao cảm thấy vô cùng vô tận. Sau khi đi thêm nửa ngày, Lục Ly ngừng lại, cách bờ biển không xa, phỏng chừng tốc độ phi hành cao nhất chỉ cần mấy canh giờ, nhưng Lục Ly hiện giờ động cũng không dám động. Bởi vì phía trước, khắp núi đồi đều là người, không chỉ có thám báo, còn có võ giả, thậm chí còn có người của chủng tộc đặc thù. Thật rõ ràng, đằng trước đã bố trí một phòng tuyến, phía trên bầu trời cũng an bài người, muốn lén đi qua thật phi thường khó khăn. Lục Ly trầm ngâm, sau một lát, hắn suy xét rõ ràng, trước mặt hắn chỉ có bốn con đường. Thứ nhất tiếp tục tiềm hành, nhưng khả năng bị phát hiện là rất lớn, nơi nơi đều là người, khẳng định sẽ có phương pháp phân rõ đặc thù, hắn muốn lén lút trà trộn qua, khó khăn không phải lớn bình thường. Thứ hai là thả ra U Linh Vương, để nó ôm hắn tiến vào. Tốc độ phi hành của U Linh Vương khi cao nhất, có lẽ khoảng nửa ngày đã có thể lao ra biển. Chỉ cần tiến vào trong biển, hắn sẽ có cơ hội đào tẩu. Con đường thứ ba là lui về, tìm một nơi ẩn núp, chờ trận sóng gió qua đi, hắn suy nghĩ biện pháp chạy ra khỏi Địa Ngục Đảo. Con đường thứ tư chính là bắt Mạnh Li làm con tin, để Mạnh Li mở đường, xem người của Mạnh gia có cố kỵ Mạnh Li hay không. Như vậy cũng có phiêu lưu, lỡ như người của Mạnh gia không thèm để ý sống chết của Mạnh Li, chỉ muốn hắn chết thì sao? Lỡ như cường giả Mạnh gia nháy mắt trấn áp hắn thì sao? Kỳ thật còn có một biện pháp, trên người Lục Ly có chí bảo, Thần Hành Thuyền! Thần Hành Thuyền này không có nhiều ở cả Tam Trọng Thiên, Lục Ly dự đoán phủ chủ Địa Ngục Phủ cũng không nhất định có. Tốc độ của Thần Hành Thuyền chỉ chậm hơn truyền tống một chút, nếu cưỡi Thần Hành Thuyền, có lẽ nhiều hơn một giờ đã có thể lao ra. Vấn đề là Thần Hành Thuyền rất trân quý! Một khi bại lộ, có lẽ cường giả của Địa Ngục Phủ đều sẽ xuất động. Nếu tin tức lọt ra ngoài, sợ cường giả của La Sát Cung đều sẽ xuất động truy sát hắn. Đến lúc đó, hắn có chín cái mạng cũng không đủ chết. Cho nên Lục Ly càng nghĩ, quyết định ẩn mình, trước lui về, tránh một trận sóng gió rồi nói sau. Hắn nghĩ thông suốt một viện, cao tầng Địa Ngục Phủ hẳn sẽ không để ý, đuổi giết hắn chỉ có cường giả của Mạnh gia. Nghĩa là... Lần lùng bắt này không có nhiều khả năng có cường giả cấp bậc trưởng lão Tứ Kiếp, nhiều nhất chỉ có vài cường giả Mạnh gia xuất động. Những cường giả này không thể tự mình tham gia lùng bắt, chỉ có thể phái thám báo xuất động. Thám báo lùng bắt mình, Lục Ly vẫn có chút tin tưởng. Địa Ngục Phủ không hiểu biết lắm về tình huống của hắn, muốn bắt mình vẫn hơi khó khăn. Lục Ly chậm rãi lui về sau, đi tiếp thật gian nan, lui về sau cũng thật gian nan, nhất là dưới tình huống hắn đã hao phí quá nhiều tinh lực. Hắn muốn lui về phía tây nam, hắn muốn lui về một tòa thành gần Hoàng Tuyền Thành, Hoàng Long Thành. Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất! Tại bất kỳ địa phương hoang dã nào đều không an toàn, ở trong thành, ngư long hỗn tạp, ngược lại càng dễ dàng ẩn núp. Chỉ cần trốn mấy tháng, người của Mạnh gia khẳng định sẽ nghĩ hắn ra biển rồi. Đến lúc đó ra biển lùng bắt, hắn sẽ an toàn. Lục Ly toàn lực bỏ chạy, hao phí lượng lớn tinh lực, hai ngày sau, hắn rốt cục đến thành nhỏ kia, nhưng không mạo muội vào thành mà di chuyển xung quanh. Hắn cần một thân phận, cần lệnh bài thân phận, như vậy vào thành mới không khiến người chú ý. Hắn bay vòng mấy vòng xung quanh, tìm được một thám báo. Bắt thám báo này thật đơn giản với hắn. Hắn vọt qua trong nháy mắt, nắm cổ người này, sau đó mang vào trong Thần Sơn. Sự tình về sau sẽ càng đơn giản, Hư Không Trùng xuất động, thám báo gì cũng được chiêu gọi... Người nọ là một thám báo của Hoàng Tuyền Thành, thám báo tầng dưới chót nhất, một nhân vật nhỏ không nổi bật. Người như thế là ngụy trang tốt nhất, ngây ngốc trong thành cũng sẽ không ai để ý. Lục Ly thay y bào của người này, còn ngụy trang một chút, giả dạng giống bảy tám phần , mới nghênh ngang tiến vào Hoàng Long Thành. Cửa thành có quân đội bảo hộ, ra vào đều phải có người kiểm tra. Lục Ly đi đến cửa thành, thái độ hơi khiêm tốn, dù sao hắn chỉ là thám báo cấp thấp nhất, nơi này có một thống lĩnh. Hắn giơ lên lệnh bài, các quân sĩ không điều tra, phất tay để Lục Ly đi vào. Gần đây, khắp nơi đều là thám báo, ra ra vào vào, các quân sĩ đã quen rồi. Lục Ly mới vừa chuẩn bị vào thành, xa xa chợt truyền đến tiếng phá không, một chiến thuyền phá không đến, trong nháy mắt đi ra khỏi thành trì. - Chiến thuyền?
Chương 3022 Kế hoạch điên cuồng
Lục Ly rụt lui thân mình, hắn có thể cảm nhận trong chiến thuyền có cường giả. Hẳn là tồn tại cường giả Tứ Kiếp. Trên chiến thuyền có rất nhiều quân sĩ, không cần phải nói, đây là chiến thuyền của đại nhân vật. Từng luồng thần niệm quét xuống, quét vào trong thành, Lục Ly không dám tìm hiểu thần niệm, cung kính đứng thẳng, âm thầm cầu nguyện ngàn vạn lần đừng có người quen. Hửm? Đột nhiên, Lục Ly biến sắc, bởi vì hắn cảm giác một thần niệm quen thuộc tập trung vào hắn rất nhiều lần, là thần nữ của Địa Ngục Phủ, Tô Nguyệt Cầm! - Lục Tứ! Một tiếng kêu vang lên, trong chiến thuyền, một thân ảnh tịnh lệ đi ra, vô số quân sĩ bay ra, Tô Nguyệt Cầm nhìn thẳng vào Lục Ly, cười ha hả: - Đạp phá thiết hài sao, toàn bộ đều uổng công rồi. Mạnh gia gia triệu tập nhiều người như vậy không tìm thấy ngươi, không ngờ ra Tô Nguyệt Cầm ta lại tìm được rồi! Tô Nguyệt Cầm có thể xuất hiện ở đây, không phải đến du ngoạn mà đến tìm Lục Ly báo thù. Nàng và Mạnh Li có thể nói là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, Mạnh Li là bạn nàng, cũng là người theo đuổi nàng, quan hệ rất phức tạp. Chuyện Mạnh Li đi U Hồn Cốc nàng cũng biết, nàng hiểu Mạnh Li muốn giúp nàng trút giận, hiện tại Mạnh Li xảy ra chuyện, nàng làm sao có thể mặc kệ. Lục Ly này là người nàng hận muốn chết. Lúc trước mượn đao giết người, đưa hắn đến U Hồn Cốc, giết chết hắn, lại không nghĩ rằng Lục Ly sống thật an nhàn, Mạnh Li đi trút giận thay nàng, trong lòng nàng rất vui vẻ. Sau khi chuyện Mạnh Li gặp chuyện không may truyền ra ngoài, nàng không thể an vị được, một tên lang thang như Lục Ly lại dám bắt Mạnh Li làm con tin? Việc này bắt nguồn từ nàng, nàng tự nhiên muốn chấm dứt chuyện này. Cho nên nàng dẫn người truyền tống đến Hoàng Tuyền Thành, sau đó cưỡi chiến thuyền đến nơi này. Đi ngang qua một thành nhỏ, một trưởng lão vốn định đáp xuống tìm hiểu ít tin tức, thành trì này nhiều người, tự nhiên phải dùng thần niệm nhìn quét toàn cảnh. Tô Nguyệt Cầm dò xét thử, không nghĩ tới tìm thấy Lục Ly. Đối với Lục Ly, nàng có ấn tượng khắc sâu. Cho nên tuy Lục Ly dịch dung, nàng vẫn thoải mái tra xét ra khí tức của Lục Ly, xác định được thân phận của hắn. Nàng có phải thần thể Tinh Nguyệt hay không, chính nàng cũng không thể xác định. Nhưng nàng biết mình có chỗ khác với người khác, giống như tra xét người, sau khi nàng liếc mắt nhìn, vô luận người này ngụy trang thế nào, nàng đều có thể dễ dàng nhận ra. Vù vù vù! Trên chiến thuyền có trên trăm quân sĩ, còn có hai trưởng lão Tứ Kiếp. Tuy Mạnh lão Tam ở gần đây, nhưng Tô gia vẫn lo lắng thần nữ đơn độc hành tẩu, cho nên phái theo hai trưởng lão đi theo bảo hộ. Tất cả quân sĩ bùng nổ, đôi mắt hai trưởng lão lạnh xuống, một đội quân sĩ bên người Lục Ly bị dọa. Cả thế giới đều đang tìm hắn, lại không ngờ Lục Ly đang ở ngay bên cạnh, vừa rồi thiếu chút nữa thả hắn vào trong thành rồi! - Tiến lên! Bên người Lục Ly có một thống lĩnh phản ứng rất nhanh, đại đao trong tay phóng ra như tia chớp, đánh xuống đầu Lục Ly. Hắn thiếu chút nữa tạo thành đại họa, giờ đây thần nữ ở đây, không liều mạng trợ giúp, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ầm! Lục Ly nâng nắm đấm, một quyền đấm ra, lực lượng khủng bố đánh bay chiến đao của thống lĩnh. Nắm đấm của hắn đấm về trước, một quyền nện lên ngực thống lĩnh. Ầm! Thống lĩnh này bay lên, ngực xuất hiện một lỗ máu, nội tạng xương cốt đều bị chấn vỡ, mắt thấy không sống nổi. Một quyền oanh sát thống lĩnh Tam Kiếp hậu kỳ, sắc mặt Lục Ly không chút vui mừng, ngược lại trong con ngươi đều là vẻ ngưng trọng. Vô số ý niệm hiện lên trong đầu hắn, phân tích đủ loại tình huống, nghĩ mọi biện pháp. Hàng tung bị phát hiện, muốn trốn khẳng định không thể, có lẽ vô số cường giả rất nhanh chen chúc đến nơi này, hắn muốn ẩn độn là đang nằm mơ. Nếu không thể ẩn độn, vậy chỉ còn một đường, đó là phải trốn! Chạy ra khỏi Địa Ngục Đảo! Trốn có hai loại biện pháp, thứ nhất là dựa vào U Linh Vương bỏ trốn, thứ hai là dựa vào Thần Hành Thuyền bỏ trốn. Hai loại biện pháp, có lợi hại riêng. Cách thứ nhất sẽ bị cường giả Mạnh gia chặn lại, cách thứ hai dễ dàng trở thành chuột chạy qua đường, cả La Sát Hải sẽ bắt đầu đuổi giết hắn. Hai loại biện pháp cũng không dễ làm, nội tâm Lục Ly rất rối rắm. Hắn đang rối rắm, Tô Nguyệt Cầm và hai trưởng lão trên không cũng không rối rắm, ba người hóa thành ba luồng bạch quang, bay vụt đến, muốn liên thủ, trực tiếp chấn sát Lục Ly. Hai trưởng lão đều là trưởng lão bình thường, nhưng trong mắt hai người, Lục Ly chỉ là con kiến, tùy thời có thể bóp chết. Đừng nói Nhị Kiếp, cho dù là Tam Kiếp đỉnh phong, bọn họ muốn bóp chết cũng thật đơn giản. Về phần... U Linh Vương? Hai trưởng lão có hơi không chắc chắn, cho rằng Lục Ly đã đạt đến một ảo ảnh hư cảnh? Một võ giả Nhị Kiếp sao có thể thu phục một con U Linh Vương? Có phải nói giỡn quá mức rồi không? Lục Ly thấy Tô Nguyệt Cầm vọt đến, giữa đất đèn hỏa hoa, nội tâm hắn đột nhiên làm ra quyết định điên cuồng. Hắn chặn đánh hai trưởng lão, bắt Tô Nguyệt Cầm. Bắt Mạnh Li làm con tin, xem ra ý nghĩa không quá lớn, Tô Nguyệt Cầm lại bất đồng, vì đây là thần nữ. Đây là thân thể Tinh Nguyệt trong truyền thuyết, đối với Địa Ngục Phủ là rất quan trọng. Nếu bắt Tô Nguyệt Cầm, hắn tin tưởng cường giả Mạnh gia trước mặt cũng không dám động, đến lúc đó hắn có thể nghênh ngang bay ra khỏi Địa Ngục Đảo. Sau khi quyết định, Lục Ly lập tức hành động. Thân mình hắn vừa chuyển, bắt mấy quân sĩ, ném lên trời cao, ngăn trở vài người đến gần. Sau khi ném ra vài người, chân hắn đạp tiêu dao, chạy bất chấp. Không sai, hắn chạy, hắn không lập tức động thủ, bởi vì Tô Nguyệt Cầm và hai trưởng lão đều là Tứ Kiếp Thiên Thần, không may hắn có thể bị chấn sát. Hắn tự nhiên không phóng đến đó, đó là tìm đường chết. Hắn phóng vào trong thành, thành trì của Địa Ngục Phủ này đều là con dân của bọn họ. Lục Ly không chỗ cố kỵ, Tô Nguyệt Cầm và hai trưởng lão dù sao cũng không thể giết lung tung trong thành? Chỉ cần ba người bó chân chịu trói, hắn có thể thực hiện mưu đồ.
Chương 3023 Kế hoạch điên cuồng
Hắn vọt ra, trực tiếp đi phủ thành chủ, người bên kia nhiều nhất, quân sĩ trong phủ thành chủ đến ngàn người. Vù! Hai trưởng lão và Tô Nguyệt Cầm lập tức đuổi theo, ba người nhìn thấy Lục Ly nhảy vào phủ thành chủ, nhất thời giận dữ. Nhưng vẻ mặt hai trưởng lão tỏ ra khinh miệt, Lục Ly nghĩ rằng trốn vào đám người thì bọn họ không thể giết hắn sao? Thân hình hắn chợt lóe lên, nhảy vào phủ thành chủ, một trưởng lão rống lên: - Toàn bộ người tản ra! Một vài quân sĩ ngộ sát thì ngộ sát thôi, hai trưởng lão cũng không để ý. Hơn nữa bọn họ cũng không tính toán đánh công kích từ xa, chỉ cần giết Lục Ly cận thận, muốn đánh chết hắn rất đơn giản. Phù phù phù! Các quân sĩ của phủ thành chủ vẫn nhận ra ngọc phù trên người trưởng lão, vô số người lập tức bay khắp bốn phương tám hướng. Tô Nguyệt Cầm vốn định lao xuống, nhưng nhiều người sẽ loạn, nàng nghĩ nghĩ, liền bay bổng giữa không trung, nắm trong tay toàn cục, xem Lục Ly chạy trốn đến nơi nào? - Tốt lắm! Lục Ly nhìn thấy Tô Nguyệt Cầm không đáp xuống, nhất thời mừng rỡ, hai trưởng lão hắn sẽ diệt sát dễ dàng hơn nhiều. Trong tay Tô Nguyệt Cầm là một mảnh vỡ Thánh Binh, uy lực thứ đó quá mạnh, Lục Ly cũng không dám gây sự với nàng trước. Hắn vọt vào trong một tòa thành, hai trưởng lão cũng vọt vào. Một người trong tay cầm trường thương, người khác chỉ dùng lợi trảo, tốc độ hai người như quỷ hồn, gần như đồng thời tiến công. - Tới hay lắm! Nội tâm Lục Ly cười lạnh, trên mặt lại tỏ ra kinh hãi, hào quang Thần Sơn trong tay chợt lóe, một người xuất hiện trong tay hắn, hắn nắm cổ người này, chắn trước trường thương đâm từ bên trái. Đồng thời hào quang Thần Sơn chợt lóe, một bóng đen xuất hiện, giết về phía trưởng lão bên phải. Bóng đen kia vừa xuất hiện, một dòng khí tức cực kỳ khủng bố tràn ngập toàn thành. - Cái này... Vô số quân sĩ bay lên, run rẩy cả người, trong mắt đều là vẻ kinh hãi, loại kinh hãi theo bản năng khi nhân loại nhìn thấy sinh vật cường đại. - Li công tử? Trưởng lão đâm trường thương bên trái, hắn nhìn thấy Lục Ly mang theo một người đánh tới, sau khi thấy rõ người này là ai, nhất thời sợ tới mức trường thương run lên. Hắn chỉ là một trưởng lão bình thường, thân phận địa vị kém rất xa Mạnh Li, đây là người đệ nhất thế hệ trẻ tuổi Mạnh gia. Trưởng lão khác nhất lập tức bị dọa thảm. Hắn chưa từng gặp qua U Linh Vương, càng chưa từng gặp U Linh Vương nhỏ như vậy, hắn cũng không biết con U Linh Vương này chỉ là biến nhỏ lại thôi. Mặc kệ là nhỏ hay lớn, khí tức của con U Linh Vương này khiến hắn sợ hãi, hắn cảm giác giống như đối mặt với một Tứ Kiếp hậu kỳ, thậm chí như cường giả Tứ Kiếp. Nội tâm hắn chần chờ, nhưng U Linh Vương không có chần chờ. Nó nhận được mệnh lệnh của Lục Ly, phải đánh chết lão giả trước mắt này. Đối với nó, cào nhân loại trước mắt thành thịt nát là nhiệm vụ của hắn, còn là một nhiệm vụ thật nhẹ nhàng. Con U Linh Vương này còn chưa trưởng thành, chiến lực vốn chỉ có thể sánh bằng Tứ Kiếp sơ kỳ, giao thủ với Phùng Bưu còn để hắn chạy thoát, có thể thấy được chiến lực con U Linh Vương này không phải quá mạnh mẽ. Nhưng sau khi ở trong u tuyền, U Linh Vương cắn nuốt không ít nước u tuyền, chiến lực thăng cấp, khí tức hiện tại mạnh hơn trước rất nhiều. Hình thể cũng lớn hơn gấp đôi, chiến lực hẳn có thể sánh bằng Tứ Kiếp trung kỳ. Trưởng lão trước mắt này chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, còn bị khí thế của U Linh Vương chấn động, nội tâm thất thế, tốc độ phản ứng tự nhiên giảm mạnh. Khoảng cách gần như thế, kết cục có thể nghĩ ra. Xẹt! Thân hình U Linh Vương chợt lóe, đến bên người trưởng lão này. Trưởng lão này rốt cục phản ứng lại. Hắn biết chạy không thoát, trên tay sáng lên hào quang màu lam, một bộ quyền xuất hiện trên cánh tay hắn, hắn liên tục đấm lên ngục U Linh Vương. Xẹt xẹt! Một tiếng phá không vang lên, hai móng vuốt của U Linh Vương cào đến nhanh như tia chớp, cào lên hai cánh tay trưởng lão này, trên móng vuốt nó lấp lánh hắc quang, tỏa ra hàn quang khiến người khác hoảng sợ. Thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên, hai cánh tay trưởng lão này nháy mắt biến thành sương máu, sau đó móng vuốt thần tốc cào lên đầu trưởng lão này. A! Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thanh âm phi thường thê lương và thống khổ, truyền khắp toàn thành, vô số thần niệm đảo qua, nhìn thấy đầu trưởng lão bị nắm vỡ, ngực cũng bị cào thành một lỗ máu, nháy mắt bị giết. Ách... Lực chú ý của trưởng lão khác đặt lên người Mạnh Li, sau khi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, hắn lập tức ngẩng đầu lên nhìn, hắn nhìn thấy trưởng lão còn bị giết ngay tức thì, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi. Vù! Quỷ châu của Lục Ly sáng ngời, quỷ ảnh gào thét phóng ra, ngay lập tức bao phủ trưởng lão này. Cả người trưởng lão này lạnh lẽo, cảm giác có một tồn tại tà dị tiến vào trong linh hồn hắn. Trong linh hồn hắn có yêu hồn, tất cả trưởng lão đều có yêu hồn, đây đều do Địa Ngục Phủ ban cho. Vấn đề là hắn cũng không được Địa Ngục Phủ coi trọng, chiến lực thân mình hắn cũng không quá mạnh, cấp yêu hồn rất thấp, chỉ có tứ phẩm. Quỷ ảnh cắn nuốt nhiều u tuyền như vậy, thực lực tăng cao, yêu hồn kia hắn có thể chống lại, có thể chống lại tự nhiên sẽ ảnh hưởng linh hồn của trưởng lão này. Xoẹt! U Linh Vương vọt qua, linh hồn trưởng lão kia đã bị ảnh hưởng, không thể phản ứng lại. Móng vuốt của U Linh Vương cào lên ngực người này, sau đó đi vòng quanh, đầu người này bay lên, lại một trưởng lão bị giết. Ưm! Trong thành vang lên vô số thanh âm hít khí lạnh. Hai đại trưởng lão, hai cường giả Tứ Kiếp, trong lòng vô số người trong thành, đó đều là tồn tại mạnh mẽ đến cực điểm, hiện tại cả hai lại bị Lục Ly giết nhanh như vậy? Khiếp sợ, ngờ vực, sợ hãi, bối rối... Vô số cảm xúc tràn ngập trong lòng dân chúng trong thành, hai trưởng lão đều không chống đỡ nổi, ai có thể chống lại quái thú này? Nếu quái thú này hoành hành chém giết trong thành, Hoàng Long Thành có phải rất nhanh sẽ biến thành một tòa tử thành. - Hắn sao có thể thuần phục U Linh Vương?
Chương 3024 Mắt chó của ngươi mù rồi sao
Trong mắt Tô Nguyệt Cầm đều là vẻ không dám tin, trong mắt nàng, Lục Ly chỉ là một nhân vật nhỏ, một con kiến, nhiều nhất chỉ là một con kiến có cá tính thôi. Đối với thần nữ cao cao tại thượng, thống lĩnh Địa Ngục Phủ đích xác không tính là gì, nàng chỉ cần mệnh lệnh, muốn hắn sống hắn phải sống, muốn hắn chết hắn phải chết. Không nghĩ rằng con kiến này dám cãi lại trời, dễ dàng diệt sát hai trưởng lão bảo hộ nàng, nàng làm sao tin nổi? Nhất là U Linh Vương, cho dù là người chí cường của Địa Ngục Phủ cũng không thể thần phục U Linh Vương, Lục Ly dựa vào cái gì có thể thuần phục? Vù vù vù! Nàng ngây ngẩn cả người, mấy trăm hộ vệ đi theo nàng cũng sững sờ, hai trưởng lão đều chết rồi, bọn họ đều sợ hãi. Không phải sợ bọn họ bị giết, mà sợ Tô Nguyệt Cầm gặp chuyện không may. Mấy trăm hộ vệ bay lại đây, bao quanh Tô Nguyệt Cầm, một lão bà kéo tay Tô Nguyệt Cầm, nói: - Thần nữ, đi mau! Một thân Tô Nguyệt Cầm đều là bảo vật, còn có mảnh vỡ Thánh Binh, nhưng chiến lực không khác gì võ giả Tứ Kiếp bình thường. Cho dù có thể mạnh hơn hai trưởng lão kia một chút, nhưng thân phận nàng cao quý, không thể mạo hiểm. Nếu Tô Nguyệt Cầm xảy ra chuyện gì, toàn bộ người nhà người ở đây đều phải chết. Tô Nguyệt Cầm còn đang ngẩn người, nội tâm hơi chần chờ, không biết có nên động thủ hay không. Động thủ với võ giả nàng không sợ, nhưng động thủ với U Linh Vương, nàng hơi sợ hãi. Mặt khác còn có quỷ ảnh, nữ tử luôn sợ hãi tà ma. Bị lão bà nhắc nhở, Tô Nguyệt Cầm theo bản năng bay về phía xa xa, Lục Ly phía dưới làm sao có thể trơ mắt nhìn Tô Nguyệt Cầm đào tẩu? Hắn thu lấy Không Gian Giới của hai trưởng lão, sau khi thu hồi quỷ ảnh, thân mình xông lên vai U Linh Vương. Thân thể U Linh Vương rất nhanh lớn lên, giang đôi cánh sau lưng, giống như mũi tên nhọn đuổi theo phương hướng Tô Nguyệt Cầm đào tẩu. Tô Nguyệt Cầm đào tẩu về nơi hoang dã, ngược lại khiến Lục Ly âm thầm vui vẻ. Nơi hoang dã không người, hắn có thể đánh chết toàn bộ hộ vệ của Tô Nguyệt Cầm, sau đó...vận dụng thần thiết! Tô Nguyệt Cầm cầm mảnh vỡ Thánh Binh, Lục Ly muốn chống lại, chỉ có thể lấy mảnh vỡ Thánh Binh chống đỡ. Nếu có quá nhiều người, sẽ dễ dàng bại lộ. Đây là bảo vật hậu thủ của hắn, không thể để bại lộ. - Ngăn lại hắn! Lão bà nhìn thấy Lục Ly điên cuồng đuổi theo, lập tức rống lớn với hộ vệ gần đó. Bà biết rõ những hộ vệ này không thể ngăn cản Lục Ly, chỉ có thể kéo dài thời gian, để Tô Nguyệt Cầm dễ dàng đào tẩu. - Giết! Một trăm hộ vệ vọt đi, trong mắt bọn họ đều lộ ra tử chí. Bọn họ không phải đối thủ của Lục Ly, xông lên chỉ chịu chết mà thôi. Nhưng bọn họ không thể không chịu chết, nếu Tô Nguyệt Cầm đã chết, không chỉ có bọn họ phải chết, người nhà của bọn họ cũng phải chết. Hừ hừ! Lục Ly cười lạnh vài tiếng, một đám binh tôm tướng cá, đối với hắn chỉ làm chậm trễ thời gian một chút mà thôi. Hắn phóng ra quỷ ảnh, đồng thời để U Linh Vương vọt lên, chính hắn cũng vọt lên. A! Bang bang bang! Rầm rầm rầm! Nơi quỷ ảnh đi qua, một đám quân sĩ đều kêu lên thảm thiết, ngã quỵ xuống. Lục Ly và U Linh Vương giết người cũng phi thường cuồng bạo, Lục Ly đấm ra một quyền, U Linh Vương cào ra một trảo. Ba bốn trăm quân sĩ, chỉ mười hơi thở, toàn bộ đã biến thành thi thể. Lục Ly xông lên lưng U Linh Vương, tiếp tục đuổi theo phương hướng Tô Nguyệt Cầm bỏ chạy. Tốc độ của Tô Nguyệt Cầm không tồi, nhưng chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, so với tốc độ của U Linh Vương như đệ tử gặp sư phụ, U Linh Vương có sở trường là tốc độ. Chỉ sau nửa nén hương, Lục Ly đã đuổi kịp Tô Nguyệt Cầm và lão bà kia. Lão bà kia là Tam Kiếp đỉnh phong, nàng thấy Lục Ly đuổi kịp, rống lớn: - Thần nữ đi mau đi, ta sẽ ngăn cản cẩu tặc này! Nàng hóa thành bạch quang phóng đến chỗ Lục Ly, khí thế cuồng bạo khiến nàng trông giống một con hỏa phương. Tô Nguyệt Cầm còn không đào tẩu, nàng trơ mắt nhìn thân mình U Linh Vương lóe lên, lão bà kia nháy mắt biến thành sương máu, căn bản không phải địch thủ. Tô Nguyệt Cầm không chạy thoát, nàng biết tốc độ của mình là trốn không thoát, nếu trốn không thoát, chỉ có thể tử chiến. Trong tay nàng xuất hiện Thiên Vũ Kiếm, lạnh mắt nhìn Lục Ly. Nàng mang theo hận ý, mở miệng nói: - Lục Tứ, năm đó ta tha ngươi một mạng, lại không nghĩ rằng ngươi lấy oán trả ơn. Lần này ngươi muốn giết ta, bản thần nữ chỉ có thể tru sát ngươi. Ha ha ha! Lục Ly ngửa mặt lên trời, cười ha hả, lắc đầu thở dài: - Tô Nguyệt Cầm, ta đã từng thấy da mặt dày, lại chưa thấy mặt dày như ngươi. Nếu không phải nhờ Lục Tứ ta, ngươi giờ phút này vẫn ở trong tay Hạ lão ma kia, thân thể được chiều chuộng kia của ngươi mỗi ngày sẽ bị Hạ lão ma chơi đùa rồi, ai lấy oán trả ơn hả? Mắt chó của ngươi mù rồi sao! Đứng ở vị trí nào sẽ theo vị trí đó tự hỏi vấn đề. Đứng ở góc độ của Tô Nguyệt Cầm, Lục Ly chỉ là một tiểu binh của Địa Ngục Phủ, không chỉ lâm trận bỏ chạy, còn cãi lại mệnh lệnh, thậm chí mưu đồ gây rối. Cho nên tuy thoạt nhìn Lục Ly đã cứu nàng một mạng, ngược lại về sau Lục Ly bừa bãi như thế khiến nàng tức giận. Cho nên, nàng mới điều Lục Ly đi U Hồn Cốc, muốn Lục Ly chết trong U Hồn Giới. Nàng tự nhận đã thật nhân từ với Lục Ly. Nàng không phái người âm thầm đánh chết Lục Ly, cũng không dặn dò đám người Dương trưởng lão âm thầm giết chết Lục Ly. Cho nên nàng mới có thể nói, nàng đã tha cho Lục Ly một mạng, mới có thể nói Lục Ly lấy oán trả ơn. Đứng ở góc độ của Lục Ly, Tô Nguyệt Cầm thật là lấy oán trả ơn. Không sai, hắn quả thật đã kháng mệnh, muốn đoạt bảo vật của Tô Nguyệt Cầm, nhưng chưa từng nghĩ đến việc giết Tô Nguyệt Cầm. Hắn cơ duyên xảo hợp cứu Tô Nguyệt Cầm một mạng, đây là sự thật không thể thay đổi. Tô Nguyệt Cầm lấy oán trả ơn, hãm hại hắn không nói, Mạnh Li còn muốn giết hắn. Hắn chỉ là một nhân vật nhỏ, nên phải ngoan ngoãn chịu chết sao? Hắn không thể phản kháng sao? Đại nhân vật muốn hắn chết, hắn phải vươn cổ nhận lấy cái chết sao?
Chương 3025 Vương bài trong tay
Không có đạo lý này! Hắn cũng không muốn giảng đạo lý với Tô Nguyệt Cầm, giải quyết xong Tô Nguyệt Cầm hắn mới có thể sống sót. Nếu không chờ đợi hắn chỉ có tử vong, cường giả của Mạnh gia rất nhanh sẽ đến đây. Vù! Hắn khống chế U Linh Vương, phóng nhanh đến, khống chế quỷ ảnh bay theo hướng này. Hắn lấy ra Thiên Biến Đỉnh, phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, lợi dụng uy lực thiên địa trấn áp hắn. Một mặt khác, Lục Ly còn phóng ra Hư Không Trùng, khắp nơi toàn Hư Không Trùng. Nử tử nào cũng sẽ sợ trùng, những con trùng này không thương tổn được nàng, nhưng có thể ảnh hưởng đến nàng. Lục Ly cường công vài lần, Tô Nguyệt Cầm cảm thấy hơi áp lực, nhất là quỷ ảnh và con trùng này, thoạt nhìn phi thường ghê tởm. Tô Nguyệt Cầm sợ tới mức sắc mặt tái nhợt. Váy áo nàng sáng lên một luồng bạch quang, nàng vẫn mặc kiện váy dài màu trắng nhạt, đó là một kiện bảo vật phòng ngự, năm đó dựa vào bảo vật này ngăn chặn được nhiều lần tiến công của Hạ lão ma. Xoẹt xoẹt! Sát Đế Quỷ Trảm phóng ra, uy lực thiên địa trấn áp, hạn chế tốc độ của Tô Nguyệt Cầm. Quỷ ảnh và U Linh Vương tiến công một trái một phải, cộng thêm đám trùng ùn ùn kéo đến, khiến Tô Nguyệt Cầm có hơi luống cuống. Tô Nguyệt Cầm cũng không hoàn toàn là bình hoa di động, nàng không chút do dự, trực tiếp vận dụng Thiên Vũ Kiếm. Hai trưởng lão đều chết dưới tay U Linh Vương, nếu bị U Linh Vương tiến đến gần, nàng tin bằng vào lực phòng ngự của mình là không ngăn được. Thiên Vũ Kiếm sáng lên từng ánh sáng mờ, một luồng thần uy mênh mông tràn ngập, khiến không gian phụ cận đều nổi lên sóng gió. Thiên Vũ Kiếm rõ ràng cường đại hơn thần thiết của Lục Ly. Thanh kiếm này là một thanh đoạn kiếm, sau đó được phủ chủ Địa Ngục Phủ các đời ôn dưỡng tế luyện. Tuy binh khí này vẫn kém hơn Đế Binh nhưng uy lực vẫn phi thường khủng bố. Vù vù! Một luồng ánh sáng mờ bay ra, rất nhanh tỏa sáng, bắn thẳng đến U Linh Vương. Đối với nàng, uy hiếp của U Linh Vương lớn nhất, quỷ ảnh và Lục Ly, nàng ngược lại không sợ. Thân là thần nữ, trong linh hồn nàng tự nhiên có yêu hồn bảo hộ, còn là yêu hồn phi thường cao cấp, lục phẩm. Nàng tin tưởng, nếu yêu hồn có thể chống lại quỷ ảnh, về phần chiến lực của Lục Ly, Tô Nguyệt Cầm căn bản không để tâm, một võ giả Nhị Kiếp còn có thể lật tung trời sao? Sát Đế Quỷ Trảm của Lục Ly bổ lên thân thể hắn, còn không kịp mang đến thương tổn gì cho nàng. Xoẹt xoẹt! Một ánh mờ vụt ra, tốc độ quá nhanh, U Linh Vương lại cách quá gần, căn bản không thể tránh đi, chỉ có thể di động gần đó. Ánh mắt U Linh Vương lộ ra vẻ kinh hãi, khí tức của mảnh vỡ Thánh Binh này nó vừa cảm ứng đã thấy sợ hãi, phải biết rằng, Lục Ly trước kia dùng mảnh vỡ Thánh Binh thiếu chút nữa đập chết nó. Cho nên khi nó phát hiện mảnh vỡ Thánh Binh được thúc giục, lập tức di động thân thể, tránh được một bộ phận hà quang, nhưng vẫn có một ít hà quang đánh lên vai trái nó. Cánh tay trái của nó bị giảo nát, vai trái cũng bị chém nát, nó phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thống khổ không chịu nổi. Ô ô... Quỷ ảnh bay qua hướng khác, hóa thành một bóng đen vọt vào thân thể Tô Nguyệt Cầm. Tô Nguyệt Cầm cảm giác cả người lạnh run, một khí tức tà dị tràn ngập toàn thân nàng, khiến nàng phi thường không thoải mái, cả người đều nổi da gà, tóc gáy dựng đứng. Loại khí tức không thoải mái này đạt đến cực điểm. Tô Nguyệt Cầm cảm thấy mình bị vứt vào đầm nước thối, loại cảm giác này khiến nàng thiếu chút nữa sụp đổ. Quỷ ảnh điên cuồng chui vào trong linh hồn của Tô Nguyệt Cầm, bắt đầu xâm lấn linh hồn nàng. Yêu hồn trong linh hồn nàng vọt ra, khiến Tô Nguyệt Cầm khiếp sợ là yêu hồn của nàng lại chiến đấu với quỷ ảnh bất phân thắng bại, chỉ có thể miễn cưỡng chống lại. Điều này khiến Tô Nguyệt Cầm trở nên luống xuống. Nếu yêu hồn không chống lại nổi yêu hồn, vậy linh hồn nàng sẽ hỏng mất, nàng rơi vào vạn kiếp bất phục. Trong khoảng thời gian ngắn, nàng ngây ngẩn cả người, không biết làm sao. Không thể không nói, tuy toàn thân Tô Nguyệt Cầm toàn là bảo vật, cảnh giới cũng xem như không tồi, chiến lực cũng đặc biệt cao. Nhưng dù sao vẫn là một thần nữ, không tham gia quá nhiều chém giết đẫm máu, càng không thể thường xuyên trải qua quyết đấu sinh tử. Năng lực thực chiến của nàng tự nhiên vẫn còn khiếm khuyết, thời khắc này, nàng lại ngây người một khắc, cường giả đang giao chiến, chỉ một khắc đã đủ trí mạng. Lục Ly còn là người đầy kinh nghiệm, cả đời gần như xông pha trong chém giết, cơ hội tốt như thế sao có thể bỏ qua? Thân mình hắn chợt lóe, lập tức cuồng bạo vọt lên, trong tay xuất hiện thần thiết, tỏa ra hắc quang vạn trượng, hung hăng chém lên cánh tay của Tô Nguyệt Cầm. Hắn biết nếu thần thiết này chém lên đầu Tô Nguyệt Cầm, sợ là Tô Nguyệt Cầm sẽ biến thành một thi thể không đầu. Hắn muốn bắt sống Tô Nguyệt Cầm, tự nhiên chém lên hai tay nàng. Cảm nhận được thần uy vô cùng, Tô Nguyệt Cầm rốt cục phản ứng lại, nhưng trong mắt nàng chợt hiện lên vẻ kinh nghi. Lục Ly cầm trong tay lại là mảnh vỡ Thánh Binh? Một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ lại có mảnh vỡ Thánh Binh? Thần thiết đập đến, trong đầu Tô Nguyệt Cầm lại còn nghĩ Lục Ly vì sao có mảnh vỡ Thánh Binh? Chờ nàng hoàn toàn phản ứng lại, thần thiết của Lục Ly đã quét qua. - A... Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, giọng nói của Tô Nguyệt Cầm rất êm tai, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng thật êm tai. Hai cánh tay của Tô Nguyệt Cầm bị chém nát, hai cánh tay ngọc vung vẫy giữa không trung, máu tươi nhiễm đỏ cả bầu trời cao. Ầm! Lục Ly cũng không phải người thương hoa tiếc ngọc, hắn thu về thần thiết, nắm cổ Tô Nguyệt Cầm, tay còn lại đấm vào bụng Tô Nguyệt Cầm. Rầm rầm rầm! Lục Ly đấm từng quyền lên bụng Tô Nguyệt Cầm, váy dài sáng chói quang mang, nhiễm máu đỏ tươi, bảo vệ thân thể nàng. Vấn đề là bảo vật cường thịnh thế nào thì có thể mạnh đến đâu chứ? Cũng không phải Đế Binh, lực lượng nắm đấm của Lục Ly rất lớn, một quyền rồi một quyền, không ngừng có lực lượng cường đại truyền vào. Một đôi tay của Tô Nguyệt Cầm bị giảo nát, giờ đây Tô Nguyệt Cầm còn bị đấm tục vào bụng, máu tươi không ngừng phun ra, sắc mắt tái nhợt vô cùng. Trên mặt nàng đều là vẻ thống khổ, thân thể lạnh run vì sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK