Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2571 Không cần người sống
- Quả nhiên cảm giác không sai! Nội tâm Lục Ly lại chấn động, cũng không phải bởi vì có người theo dõi hắn mà năng lực kỳ dị của Đại Đạo Chi Ngân lại khiến năng lực cảm giác của hắn tăng lên không ít. Ngay cả mấy ngàn lí có cường giả theo dõi hắn cũng có thể cảm giác. - Là ai theo dõi ta! Lục Ly không nghĩ ra, đám người Cung Tự Tại đã bị giết chết, hai Nhị Kiếp đỉnh phong còn lại cho bọn họ trăm lá gan cũng không dám đến? Chẳng lẽ là người của Vu Phi Tường? - Tăng nhanh tốc độ đi! Lục Ly và Lê thúc phất tay, giờ đây, hắn đang ở trung gian Tích Lôi Sơn và Thiên Vân Sơn. Chỉ có thể kiên trì chạy về trước. Khi hắn chạy, vẫn nhắm mắt lại cảm ứng, bốn phía có dao động gì, hắn cảm ứng được đầu tiên. - Phía trước không thích hợp! Sau khi chạy trốn hai canh giờ, Lục Ly ngừng cước bộ, hắn chỉ phía trước, nói: - Ta cảm thấy phía trước giống như có một con thú mở to miệng, đang chờ chúng ta xông vào. Phía trước… có người mai phục chúng ta! - Có người mai phục! Trong mắt Lê thúc lóng lánh hàn quang, tuyệt đối tin tưởng phán đoán của Lục Ly. Phía sau có người theo dõi, phía trước có người mai phục, thuyết minh có người đang ám sát bọn họ. - Chủ nhân làm sao đây? Hiện tại Lục Ly mạnh hơn hắn, chiến lực của Lê thúc hoàn toàn không đủ, hắn chỉ có thể hỏi ý kiến của Lục Ly. Lục Ly vung tay lên nói: - Ngươi tiến vào Thần Sơn đi, để ta xử lý! Chiến lực của Lê thúc quá thấp, Lục Ly không cần hắn hỗ trợ, đi theo ngược lại là trói buộc. Lục Ly lấy ra Thần Sơn, thu Lê thúc vào. Sau đó hai chân đạp mạnh, núi nhỏ phía dưới văng tung tóe, Lục Ly cấp tốc phóng sang trái. Hắn thay đổi phương hướng, tốc độ cũng tăng lên nhiều. Hắn chỉ muốn quấy rầy bố trí của địch nhân. Chỉ cần làm đối phương hỗn loạn, hắn mới có cơ hội. Hắn tin tưởng, hiện tại, người dám ám sát hắn, tuyệt đối không phải Nhị Kiếp Thiên thần bình thường, địch nhân ít nhất là Nhị Kiếp đỉnh phong lợi hại, thậm chí là Tam Kiếp Thiên Thần. - Hy vọng không xuất hiện Tam Kiếp Thiên Thần! Nội tâm Lục Ly âm thầm cầu nguyện, nhưng Tam Kiếp Thiên Thần khá ít, ở Thiên Ma Đảo chỉ có trưởng lão cường đại của ngũ đại Linh Sơn và một vài chủ Linh Sơn mới là Tam Kiếp Thiên Thần. Tam Kiếp Thiên Thần cả Thiên Ma Đảo không vượt quá năm mươi. Tất cả Tam Kiếp Thiên Thần đều là cường giả nổi danh Thiên Ma Đảo, các nàng muốn ra tay với Lục Ly cũng phải suy xét hậu quả. Suy xét đắc tội Thiên Vân Tiên Tử, đắc tội Đại Ma Vương, có đáng giá không. Càng là đại nhân, ra tay sẽ càng thận trọng. Tốc độ Lục Ly đạt đến cực hạn, chênh lệnh Nhị Kiếp đỉnh phong không lớn. Thân thể tăng lên, tốc độ cũng tăng lên nhiều. Cho nên sau khi hắn chạy như điên, thám báo phía sau nhất thời nóng nảy. Lục Ly cải biến phương hướng, kế hoạch từ trước của Hồ trọc đầu bị quấy rối. Vù! Hắn đột nhiên đánh ra thần lực giữa trời cao. Thần lực kia giống như pháo hoa, bắn thẳng lên trời cao, nở rộ giữa không trung, khiến mọi người trong phạm vi ngàn dặm có thể nhìn thấy. Tốc độ hắn thăng cấp, đuổi sát Lục Ly. Trong một tòa sơn mạch cách nơi này mấy ngàn lý, đám người Hồ trọc đầu còn đang chờ Lục Ly chui đầu vào lưới. Sau khi thần lực nở rộ, sắc mặt năm người đại biến. Đây là tín hiệu người của bọn họ phát ra, ý tứ thật rõ ràng… Lục Ly đã chạy thoát! - Đuổi theo! Bố trí của mọi người trở nên vô dụng, đám người Hồ trọc đầu tự nhiên sẽ không chờ ở đây, một đám người rất nhanh phóng thích theo tín hiệu hướng đi của Lục Ly. Tốc độ Nhị Kiếp đỉnh phong rất nhanh, trong khoảng cách mấy ngàn lý chỉ cần mấy hơi thở đã có thể chạy tới. - Bên này, đuổi theo! Bọn họ tìm được dấu hiệu thám báo lưu lại, thay đổi phương hướng, chạy như điên. Tốc độ của bọn họ thật biến thái, tốc độ Hồ trọc đầu nhanh nhất, nhanh hơn Nhị Kiếp đỉnh phong mấy bậc. Tốc độ nhanh như vậy, mọi người còn chạy như điên, chỉ nửa canh giờ đã đi được ngàn dặm. Nhiều cường giả chạy như điên như vậy, dọa sợ đám võ giả ẩn núp phụ cận. Thấy nhóm người chạy đến như điên, đám võ giả ẩn núp phụ cận đều nổi lên tâm tư xem náo nhiệt, quan sát từ xa. Lỡ như cường giả khai chiến, song phương đều chết trận thì sao? Bọn họ vừa may có thể phát tài. Sau một canh giờ! Lục Ly ngừng lại, hắn bị ba người bao vây, hai thám báo và Hồ trọc đầu có tốc độ nhanh nhất, tốn một canh giờ đã đuổi kịp Lục Ly, thành công chặn đường. Nếu đã chạy không thoát, Lục Ly không chạy nữa, ba Nhị Kiếp đỉnh phong đuổi kịp, hắn cũng không sợ hãi. Hắn chạy lâu như vậy, chỉ đuổi đến ba Nhị Kiếp đỉnh phong, xem ra cũng không có Tam Kiếp Thiên Thần muốn giết hắn. - Ba vị! Sắc mặt Lục Ly bình tĩnh, lạnh giọng nói: - Chúng ta cũng không quen biết? Các ngươi vì sao muốn đuổi giết ta, cho dù chết cũng phải để ta chết rõ ràng chứ! - Tiểu mĩ nam, ngươi cũng thật biết trốn! Hồ trọc đầu sờ cái đầu bóng lưỡng đều là hình xăm của hắn, ánh mắt đảo khắp người Lục Ly, khiến Lục Ly nổi hết da gà. Hồ trọc đầu vươn đầu lưỡi, liếm khóe môi, nói: - Chúng ta không đuổi giết ngươi, chỉ là thấy ngươi tuấn tú như thế, muốn kết giao bằng hữu với ngươi, cùng nhau chơi đùa! - Cút! Lục Ly cảm giác dạ dày quay cuồng một trận, tức giận nói: - Trở về chơi với cha ngươi đi, không nhường đường, vậy chỉ có đường chết! Ha ha ha! Hồ trọc đầu không hề tức giận, ngược lại ánh mắt sáng lên hào quang kỳ dị, nhếch miệng cười nói: - Có cá tính, ngựa hoang nhỏ như ngươi chọc gia yêu thích. Sau này phải dạy dỗ ngươi một phen, để ngươi hiểu được đi theo Trọc gia là hạnh phúc cỡ nào. “Phụt!” Lục Ly rốt cuộc không nhịn nổi, phun ra một ngụm nước miếng, thân mình cuồng bạo bay đi, nhưng không có phóng đến Hồ trọc đầu mà giết về phía một Nhị Kiếp đỉnh phong đứng bên trái. Hắn có thể cảm ứng được ba tên Hồ trọc đầu mạnh nhất, muốn giết tự nhiên phải giết yếu trước. - Giết! Hai người Hồ trọc đầu bay như điên đến chỗ Lục Ly. Ba người đồng thời ra tay từ ba phương hướng, chuẩn bị trực tiếp đả thương Lục Ly hoặc đánh chết Lục Ly. Ba người đều không lấy ra binh khí, xem ra muốn thử có thể bắt Lục Ly trước được không?
Chương 2572 Tà thuật
Hai thám báo này rất rõ ràng ham mê của Hồ trọc đầu, dù sao rơi vào trong tay Hồ trọc đầu, đến lúc đó muốn giết vẫn phải đưa cho Diêm Hồng, cũng không có vấn đề gì. Lục Ly không thả ra Hư Không Trùng, hắn nhìn thám báo phía trước hóa chưởng thành trảo, nội tâm nhất thời vui nở hoa. Người này muốn bắt hắn? Thật đúng là suy nghĩ viễn vông. Xuy! Cách Lục Ly mười trượng, trong tay áo người nọ chợt phóng ra sợi đằng xanh biếc, giống như độc xà cuốn lấy thắt lưng của Lục Ly. Lục Ly không hề sợ hãi, nắm đấm vung mạnh lên móng vuốt người nọ. Rắc rắc rắc! Tiếng xương cốt gãy vang lên, toàn bộ xương cốt bàn tay của Nhị Kiếp đỉnh phong bị Lục Ly đánh vỡ nát. Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thân mình hắn bay ra ngoài, sợi đằng xanh biếc kia lại mang theo Lục Ly cùng bay về trước. Vù vù! Phía sau truyền đến tiếng phá không, công kích Hồ trọc đầu và một cường giả tiến tới, Lục Ly hoàn toàn không để ý, thân mình hạ xuống thật mạnh, tốc độ tăng nhanh, đuổi theo phía trước người nọ. - Chết! Một bàn tay khác của người nọ phóng ra gai độc, hung hăng đâm tới Lục Ly. Nhưng Lục Ly vẫn không nhìn, nắm đấm hướng tới đầu người này. Keng! Bịch! Gai độc đâm vào ngực Lục Ly, truyền đến thanh âm kim thiết chạm nhau, lại không đâm vào được chút nào. Lục Ly vận dụng bí thuật toái linh do bí thuật linh bạo và bí thuật dung hợp thành, một quyền đấm nổ đầu người này. - Bí thuật toái linh thật mạnh, ít nhất mạnh hơn lực lượng của ta mấy lần! Lục Ly mừng rỡ, hai bí thuật dung hợp, khiến biên độ lực lượng của hắn lớn hơn mấy lần, lực công kích tiêu thăng, một quyền đập chết Nhị Kiếp đỉnh phong. Bịch! Bịch! Đồng thời, Hồ trọc đầu cùng người khác công kích tới, tay Hồ trọc đầu sáng rực, đánh lên lưng Lục Ly, một người khác lấy ra binh khí, bổ lên chân trái Lục Ly. Lục Ly bị đánh bay, nhưng ngoài xiêm y bạo liệt, phía sau lưng Lục Ly không có thương thế gì, chỉ có chưởng ấn mờ mờ. Mặt khác, một người bổ chiến đao lên đùi Lục Ly, cũng chỉ lưu lại một vết máu mờ nhạt. Ách! Mặc dù đã tính toán chiến lực Lục Ly nhưng tình cảnh giờ đây vẫn vượt ra ngoài dự liệu của hai người Hồ trọc đầu. Hai người nhìn thấy đồng bọn bạo liệt, trên mặt cũng không có bi phẫn, ngược lại chỉ có kinh hãi và ngưng trọng. Vốn bọn họ cho rằng bảng giá Diêm Hồng ra đã đủ cao, chỉ đánh chết một đứa nhỏ mà thôi. Hiện tại xem ra bảng giá này quá không đủ. Một chiêu của Lục Ly đã giết một đồng bọn của bọn họ ngay tức khắc, khiến nội tâm hai người Hồ trọc đầu không còn tự tin. - Giết, không để người sống, đừng lưu tình! Hồ trọc đầu nổi giận gầm lên, trong tay xuất hiện loan đao có móc, cùng lúc đó, xa xa truyền đến ba tiếng phá không, ba đồng bọn khác của bọn họ đuổi tới. - Ta cũng không định cho các ngươi sống! Lục Ly lạnh như băng đáp lại, hắn không lùi mà tiến tới, chuẩn bị trước khi ba người kia đến lại giết thêm một người. - Đầu trọc kia là ai thế? Sao ngoại hình ghê tởm như vậy? - Mặc áo choàng đỏ thẫm, bộ dáng nam không ra nam nữ không ra nữ, mấu chốt lại còn xấu! - Bọn họ vậy mà dám vây sát Lục Ly? Lá gan thật lớn, trước đó không lâu, Lục Ly đã đánh chết mấy tên Nhị Kiếp đỉnh phong. - Hừ, đều im lại đi, đầu trọc kia là Hồ trọc đầu, nếu hắn nghe thấy lời các ngươi nói, toàn bộ các ngươi đều phải chết! - Cái gì? Là Hồ trọc đầu? Đúng rồi, đúng rồi, Hồ trọc đầu trong truyền thuyết là ngoại hình này… - Lục Ly lần này xong rồi, Hồ trọc đầu là ma đầu nổi danh ở Thiên Ma Đảo, chiến lực có thể sánh ngang với Tam Kiếp Thiên Thần bình thường! - Sự tình lần này xem ra phải náo loạn lớn rồi, nếu Lục Ly chết, Thiên Vân Tiên Tử sẽ giận dữ. Nghe nói Lục Ly là nam sủng của Thiên Vân Tiên Tử. ... Lục Ly ở gần đó ngàn dặm, võ giả ẩn núp gần đó bị kinh động, chỉ có thể ở xa dùng thần niệm tra xét. Bọn họ chờ mong Lục Ly và Hồ trọc đầu chạm mặt, mong hai người chết hết, để bọn họ phát tài. - Giết! Lục Ly bạo rống xông ra ngoài, tổng cộng tu luyện vài năm ở Tích Lôi Sơn, hấp thu nhiều Hồng Mông Khí như vậy, cộng thêm có thể vận dụng năng lượng phòng ngự trong huyệt đạo, phòng ngự hiện tại của thân thể Lục Ly đã phi thường khủng bố. Chỉ cần không gặp Tam Kiếp Thiên Thần, Lục Ly không hề sợ hãi nữa. Cho nên, tuy lại có ba Nhị Kiếp đỉnh phong đi tới, Lục Ly cũng không chút để ý, phóng ra như mãnh hổ, mục tiêu tập trung lên Nhị Kiếp đỉnh phong bên cạnh Hồ trọc đầu. Khí tức người này không khác lắm với người vừa bị hắn giết, chỉ cần hắn đấm trúng đầu người này thì có thể giết chết tức thì. Xuy! Nhưng tốc độ người này rất nhanh, căn bản không định cứng đối cứng với hắn, khi Lục Ly tới gần, thân mình dịch chuyển, nhẹ nhàng bay sang bên cạnh, đồng thời chiến đao của hắn đảo qua, muốn chém lên hai chân Lục Ly. Lục Ly căn bản không để ý đến chiến đao của hắn, ánh mắt nhìn sang phía khác, bởi vì loan đoan có móc của Hồ trọc đầu đang bổ tới. Chuôi đao này không giống Hồng Linh Thiên Bảo bình thường, Lục Ly cảm giác khí tức của chuôi đao này mạnh hơn rất nhiều, phía trên tỏa ra hơi thở âm tà, hẳn là tế luyện vật tà dị gì đó. Vù vù! Loan đao bổ tới, mang theo luồng kình phong, trong nháy mắt xuất hiện nhiều ảo giác trước mặt Lục Ly. Hắn nhìn thấy vô số quỷ quái gương nanh múa vuốt, vọt đến chỗ hắn. Bịch! Lục Ly không có tri giác gì, thân thể bị đánh bay đi. Tầm mắt của hắn trở nên thanh minh, vừa nhìn thấy rõ vật trước ngực, thần tình ngạc nhiên, bởi vì trước ngực hắn lại xuất hiện một dấu đao ngân thật sâu! - Lực công kích của lão già dê này thật rất mạnh! Lục Ly âm thầm kinh hãi, ánh mắt nhìn lại loan đao có móc kia. Hắn rất nhanh tập trung lên từng văn lộ kỳ dị trên loan đoan, hắn nhịn không được, kinh nghi nói: - Đao này của ngươi là tự mình tế luyện sao? - Ha ha ha! Hồ trọc đầu vừa chạy vừa cười to: - Tiểu mĩ nam, ngươi cũng có nhãn lực đó. Trọc gia năm đó đi náo loạn Tam Trọng Thiên, ở một nơi cấm địa học được một loại cổ pháp, có thể tế luyện thiên đạo thần văn trên Hồng Linh Thiên Bảo, giúp uy lực binh khí tăng lên. Thế nào, động tâm rồi chứ? Đi theo Trọc gia, ta truyền thụ cổ pháp này cho ngươi.
Chương 2573 Tà thuật
Ọe! Nhìn thấy ánh mắt tà ác của Hồ trọc đầu, Lục Ly liền cảm giác ghê tởm, ba nhân ảnh vọt tới từ xa, con ngươi Lục Ly vừa chuyển, phóng đến chỗ Hồ trọc đầu. Khi đến gần Hồ trọc đầu, trong thần sơn lóng lánh hào quang, Hư Không Trùng hoàng kim vô tận gào thét ra ngoài, bao phủ hết thân thể Hồ trọc đầu. Vù! Đồng thời, Lục Ly uốn éo thân mình, bay đến bên trái Hồ trọc đầu. Loan đao của Hồ trọc đầu quét ngang qua, trước mắt Lục Ly xuất hiện vô số lệ quỷ, sau lưng hắn bị bổ một đao thật mạnh, thân thể bị đập bay. - Bắt hắn, đừng giết chết! Thanh âm của Hồ trọc đầu vang lên, Lục Ly bừng tỉnh. Hắn nhìn thấy ba người vọt đến, ba người luân phiên thay đổi binh khí bổ lên ba chỗ trên người hắn, lại không bổ đến bộ vị trọng yếu. Thấy cảnh tượng như vậy, trên mặt hắn lộ ra ý cười mãnh liệt. Vừa rồi hắn vặn vẹo thân thể, hy vọng Hồ trọc đầu bổ đến chỗ hắn. Hắn thả ra Hư Không Trùng hoàng kim, cũng là muốn tạm thời kéo dài thời gian của Hồ trọc đầu, để mình giết chết ba người này. Tiến lên! Lục Ly vỗ lên mặt đất, căn bản không để ý binh khí của ba người kia đánh xuống, bá đạo vượt đến trước hai người. Hai người kia căn bản không dự đoán được Lục Ly sẽ hung hãn như thế, lại không thèm để tâm chiến đao hai người đánh xuống. Ánh mắt hai người lộ vẻ ngoan độc, chiến đao một người liên tục run lên, phóng ra một loại bí thuật tăng cường lực lượng lên vài lần, đánh đến Lục Ly. Đao phong người khác cũng sáng lên, phun ra sóng lửa cuồn cuộn, muốn xé nát Lục Ly. Bang bang bang! A, a! Một tiếng nổ vang nặng nề vọng ra, cùng hai tiếng kêu thảm thiết, hai người đồng thời bay tứ tung ra ngoài. Trên ngực hai người huyết nhục mơ hồ, chiến giáp đều bị đánh nát, xương sườn trước ngực vỡ vụn, nội tạng sớm bị chấn nát. Ầm! Còn có công kích một người bổ lên người Lục Ly. Trường kiếm của hắn bị búng ngược đi, hắn quay đầu liếc mắt nhìn hai người bị đánh bay ra ngoài, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ. Lục Ly vậy mà chỉ cần một chiêu đã đả thương nặng hai người. - Tiếp tục! Lục Ly không để ý người này, thân mình phóng đi, phóng đến chỗ hai người bị đánh bay. Hồ trọc đầu vốn muốn chấn sát toàn bộ Hư Không Trùng tiến vào cơ thể, thấy cảnh tượng như vậy, hắn giận tím mặt, cuồng bạo vọt tới, hét lớn: - Tiểu tặc, sao ngươi dám? Rầm rầm! Trả lời hắn là hai thiết quyền của Lục Ly. Hai võ giả kia bị thương nặng, tốc độ giảm đi. Hai người phóng ra hai loại thần thông, muốn đánh lui Lục Ly. Lục Ly vẫn không thèm để ý. Trực tiếp đấm chết hai người. - Ưm, lực phòng ngự này! Hồ trọc đầu và hai võ giả khác đều hít khí lạnh, vừa rồi mọi người công kích nhiều như vậy, trên người Lục Ly chỉ có hai vết thương. Hơn nữa đều là vết thương trên da thịt, không có thương tổn xương cốt và nội tạng. Thân thể hắn mạnh như thế, thương thế còn đang phục hồi rất nhanh như cũ, phỏng chừng không đến mấy nén hương, miệng vết thương sẽ khép lại. - Thân thể thật mạnh, Trọc gia ta thích! Hồ trọc đầu vươn đầu lưỡi đỏ tươi, Lục Ly nhìn thấy mà buồn nôn. Hồ trọc đầu nháy mắt ra dấu với hai người còn lại, hai ngươi kia lần lượt xông tới trái phải, hình thành thế vây sát Lục Ly với Hồ trọc đầu. - Giết! Hồ trọc đầu vọt đến đầu tiên, trong cơ thể hắn xông ra mấy vạn Hư Không Trùng, lại không tạo thành ảnh hưởng quá lớn với hắn. Lục Ly cảm ứng thử, phát hiện tất cả Hư Không Trùng đều bị hắn dùng một loại năng lượng kỳ lạ trấn áp. Phù! Hai người vọt đến trái phải, quyền bộ của Lục Ly đối đầu với loan đao của Hồ trọc đầu, muốn ngăn trở công kích của người này trước, rồi mới phóng ra một ít Hư Không Trùng, sau đó thừa cơ giết chết hai người còn lại. Chờ sau khi Hồ trọc đầu chỉ còn lại một người, hắn sẽ chậm rãi chém giết. - Động thủ! Hồ trọc đầu bạo rống, loan đao của hắn gào thét, hào quang thần văn kỳ dị trên đạo sáng lên, trước mắt Lục Ly xuất hiện rất nhiều yêu ma quỷ quái. Cùng lúc đó, hai người cũng ra tay, nhưng hai người không vận dụng binh khí mà lấy ra vật kỳ dị. Trong tay áo một người xuất hiện một con rết đỏ như máu, con rết kia lập tức chui vào trong mũi Lục Ly, biến mất không thấy. Một người khác lấy ra một cái lọ, trong lọ có chất lỏng xanh biếc. Hắn vung nước này lên đầu Lục Ly, trước mắt Lục Ly chỉ toàn là ảo giác, không thể tránh né chất lỏng xanh biếc này… Từ xưa có chính có tà, có người đi con đường đường đường chính chính, tăng chiến lực từ từ. Có người tìm ngõ tắt, chỉ cần có thể mạnh lên, giết chết địch nhân thì không cố kỵ gì cả, đây là tà thuật. Không thể nghi ngờ, ba người Hồ trọc đầu đều vận dụng tà thuật. Đây là kỹ xảo của bọn họ, bởi vì không thông thường, cho nên người bình thường căn bản không biết phòng bị thế nào. Sau khi trúng chiêu sẽ bị bọn họ vô tình giết chết. Ở Nhị Trọng Thiên không quan trọng chính đạo tà đạo, chỉ cần có thể giết địch đều là thần thông. Đương nhiên nếu sử dụng thần thông ác độc tà dị quá mức, gây họa nhiều người vô tội, rất nhiều cường giả tự nhiên sẽ không ngồi yên mặc kệ. Con rết sau khi chui vào mũi Lục Ly, trực tiếp nhảy vào óc Lục Ly, giống như tia chớp, phóng thẳng đến linh hồn Lục Ly. Con rết này là một loại trùng cổ ác độc, gọi là Phệ Hồn Ngô, chuyên cắn nuốt linh hồn của sinh linh. Công kích linh hồn bình thường đều là hư thể, năng lượng kỳ dị vô thanh vô tức tiến vào linh hồn võ giả, phá hủy hoặc hủy diệt linh hồn đối phương. Con rết này lại là thực thể, trực tiếp đi vào gặm cắn linh thể đối phương. Chất lỏng xanh biếc có tính ăn mòn cường đại, ăn mòn thân thể võ giả, rót vào từng lỗ chân lông trên người võ giả, rất nhanh tiến vào kinh mạch Lục Ly. Bắt đầu nhanh chóng ăn mòn thần lực trong cơ thể Lục Ly, đồng thời khiến thần lực của Lục Ly nhiễu loạn. Thần lực là nguồn lực lượng của võ giả, một khi thần lực bị ăn mòn, bị nhiễu loạn, thần thông cường thịnh thế nào cũng không thể sử dụng. Đây là thủ đoạn thần thông của mấy người Hồ trọc đầu. Còn có ba người kia kỳ thật cũng có thủ đoạn ác độc, đáng tiếc, ba người này đã bị Lục Ly giết chết.
Chương 2574 Thù này tất báo
Hửm? Lục Ly rất nhanh thức tỉnh, hắn cảm nhận được nguy cơ, thần niệm hắn đảo nhanh qua cơ thể, sau đó không quan tâm nữa, đấm một quyền đến cường giả phóng con rết vào người hắn. Thần lực quả thật là nguồn lực lượng, thần lực của Lục Ly cũng bị nhiễu loạn. Nhưng công kích của hắn căn bản không cần thần lực, hắn đấm ra một quyền, bảy trăm hai mươi huyệt đạo dao động, năng lượng mênh mông tràn ra nắm đấm hắn, sau đó truyền lên thân thể người phóng ra con rết. Bí thuật toái linh! Từng tầng lực lượng tiến vào cơ thể đối phương, không ngừng bạo liệt. Lục phủ ngũ tạng người này nháy mắt nổ nứt, nắm đấm của Lục Ly thoải mái xuyên thủng ngực người này, sau đó lực lượng bành trướng, khiến thân thể người này nổ thành thịt nát. - Cái này! Thần tình Hồ trọc đầu và một võ giả còn lại hoảng sợ. Trong tình huống thần lực nhiễu loạn, Lục Ly còn có thể công kích? Hơn nữa một chiêu giết ngay một đồng bọn của bọn họ. Này cũng không nói, con rết kia cắn nuốt rất nhiều linh hồn của cường giả, linh hồn của Lục Ly không bị cắn nuốt sao? Cho dù không cắn nuốt, linh hồn của hắn cũng không bị thương sao? Một khi bị thương, sao hắn còn mặt không đổi sắc công kích như vậy? Vù! Trong linh hồn Lục Ly, hào quang Long Hồn tỏa ra vạn trượng. Con rết tiến vào thân thể, Lục Ly căn bản không có biện pháp gì, chỉ có thể chờ mong vào Long Hồn. Long Hồn quả nhiên không làm Lục Ly thất vọng, chắn con rết kia bên ngoài linh hồn, đồng thời ngân quang bao phủ con rết, khiến con rết không ngừng quay cuồng, thân thể tan rã rất nhanh. - Tiến lên! Hổ trọc đầu vung loan đao, lần nữa bổ lên cổ Lục Ly, lần này móc câu trên loan đao sáng lên, hung ác móc lên cổ Lục Ly. Trước mắt Lục Ly xuất hiện ảo giác, còn có một võ giả cắn răng luân chuyển chiến đao, quất mạnh lên đầu Lục Ly. Trên chiến đao của hắn cũng có thần văn ngưng tụ, nhưng không phức tạp như loan đao của Hồ trọc đầu. Khi hắn vung chiến đao, cảm giác chuôi chiến đao này không phải một cây đao mà là một ngọn núi. Keng keng! Loan đao của Hồ trọc đầu xẹt qua cổ Lục Ly, cảm giác như hàn thiết xẹt qua, chỉ kém có hỏa hoa sáng lên. Móc câu sắc bén của hắn đâm lên da của Lục Ly, cũng vẫn không dễ dàng chém đứt đầu đối phương. Bịch! Chiến đao mang lực vạn quân bổ lên đầu Lục Ly, chỉ khiến đầu Lục Ly hơi run, không có dấu hiệu bị đập vỡ, ngược lại chiến đao bị bắn ngược ra. - Thân thể tiểu tử này là thần thiết vạn năm đúc thành sao? - Thật là công kích khủng khiếp, thân thể thật cường đại, Lục Ly muốn phát triển theo đường thần thể vô thượng sao? - Trời ơi, thân thể vô thượng sao? Mấy trăm năm nay, Nhị Tam Trọng Thiên cũng chỉ xuất hiện mấy thần thể vô thượng, mỗi một người đều hoành hành một phương, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. - Sợ là sẽ xuất hiện Tử Đế thứ hai rồi! Phía xa, một võ giả âm thần ẩn núp âm thầm líu lưỡi. Công kích của đám người Hồ trọc đầu khiến bọn họ kinh hãi, thân thể cường đại của Lục Ly khiến bọn họ hoảng sợ, đại chiến phấn khích như thế khiến bọn họ hô to đã nghiền. Ầm! Sau khi Lục Ly tỉnh táo lại, một quyền đấm lên người bên cạnh Hồ trọc đầu, không có trì hoãn gì, đầu người này bạo liệt, lực phòng ngự của hắn căn bản không ngăn cản được lực lượng cuồng bạo của Lục Ly. Sáu người Hồ trọc đầu tung hoành Thiên Ma Đảo vạn năm, giết không biết bao nhiêu người, bao nhiêu người và tiểu thế lực đều phải nhịn nhục hắn. Lại không nghĩ đến, lần này gặp Lục Ly, sáu người chỉ còn lại một người. Vù! Lục Ly giết xong một người, lập tức cuồng bạo vọt tới. Thân mình Hồ trọc đầu chớp động, tốc độ phi thường nhanh, tránh lấy Lục Ly, sau đó loan đao vũ động, trước mắt Lục Ly bị ảo mộng che mắt. Keng keng keng! Hồ trọc đầu không ngừng múa may loan đao, lần lượt bỏ lên người Lục Ly. Sau khi Lục Ly tỉnh táo lại, hắn lập tức kích phát thần văn trên loan đao, khiến Lục Ly lặng lẽ rơi vào ảo giác. Loại thần văn này phi thường kỳ dị, công kích linh hồn bình thường căn bản không thể ảnh hưởng Lục Ly, nhưng mỗi lần kích phát thần văn sẽ khiến Lục Ly tĩnh lặng trong ảo giác, không có gì kỳ lạ. Trong mắt Hồ trọc đầu sáng lên hung quang, quang hoa hình xăm trên đỉnh đầu sáng chói, hắn không ngừng chém ra loan đao, bổ lên người Lục Ly. Đáng tiếc, ngoài lưu lại một vết máu, loan đao của hắn rất khó cắt sâu vào cơ thể Lục Ly, đừng nói đến chặt đứt xương cốt. Hồ trọc đầu chau mày, hắn rất khó giết chết Lục Ly, năng lực tự lành của Lục Ly quá mạnh mẽ. Vết thương hắn vừa tạo cho Lục Ly giờ đã khỏi hẳn, nếu vĩnh viễn như vậy sẽ không thể giết chết Lục Ly. Lục Ly âm thầm kêu khổ, thần văn trên chiến đao Hồ trọc đầu rất kỳ dị, mỗi lần hắn đều bị ảo giác làm ngây người, tốc độ Hồ trọc đầu rất nhanh, tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp. - Hư Không Trùng! Hắn lấy ra Thần Sơn, bắt đầu phóng Hư Không Trùng cuồn cuộn không ngừng. Hắn không tin, Hồ trọc đầu có thể áp chế mấy vạn Hư Không Trùng, hắn có thể áp chế mấy trăm vạn Hư Không Trùng sao? Một khi Hồ trọc đầu áp chế không được, thì đó là ngày chết của hắn. Quả nhiên! Sau khi Lục Ly thả ra một đám Hư Không Trùng, Hồ trọc đầu biến sắc liên tục. Hư Không Trùng vừa rồi hắn có thể áp chế, nhưng số lượng quá nhiều, cũng sẽ phi thường phiền toái. Nếu tạo cơ hội cho Lục Ly thở dốc, đến lúc đó hắn sẽ bị mấy quyền của Lục Ly oanh sát. Vù! Hồ trọc đầu phi thường quyết đoán, trong mắt hắn chợt lóe sáng, hồng quang bên ngoài thân thể lóng lánh, sau đó hóa thành một sợi tơ hồng, thổi về phương xa, tốc độ nhanh hơn Lục Ly vài lần. - Lục Ly, ngươi giết năm huynh đệ ta, thù này tất báo, ngày sau ta sẽ khiến ngươi thịt nát xương tan! Tiếng rống giận dữ của Hồ trọc đầu truyền đến từ phương xa, Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện Hồ trọc đầu đã biến mất nơi cuối chân trời. Hắn vốn định đuổi giết, nhưng sau đó nghĩ lại, tốc độ của mình cũng không đuổi không kịp, có thể ngại ngùng từ bỏ. Bất ngờ gặp mấy người tập kích, ngay cả ai phái tới cũng không biết. Ngay từ đầu, Lục Ly còn muốn bắt sống người hỏi thử. Nhưng Hồ trọc đầu đã bỏ chạy, người còn lại đều chết hết, hắn cũng không hỏi được gì.
Chương 2575 Hư Không Trùng ám kim
Hồ trọc đầu biết tên mình, vậy khẳng định là có chuẩn bị, là chuyên môn đột kích giết hắn. - Đúng rồi! Hắn vừa rồi mơ hồ nghe thấy phụ cận có người nghị luận, khuếch tán thần niệm ra, tìm kiếm gần đó, phát hiện trong sơn động phía đông có ẩn núp bảy tám võ giả, nơi còn lại cũng có võ giả ẩn núp. Phù phù phù! Bảy tám võ giả kia phát hiện thần niệm của Lục Ly, lập tức hoảng sợ bỏ chạy, chạy trốn ra xa. Nhưng chiến lực nhóm người này cũng không mạnh, tốc độ đương nhiên không nhanh, vừa trốn, Lục Ly đã phóng nhanh đến, kéo gần khoảng cách song phương. - Nếu ai dám trốn, cho dù truy sát hàng tỉ lý cũng phải đánh chết hắn, đừng nghi ngờ quyết tâm của ta! Thanh âm Lục Ly lạnh như băng vang lên, bảy tám người phát lạnh cả người, cảm thụ tốc độ của Lục Ly, không dám chạy trốn. Tám người quay đầu chạy về phía Lục Ly, quỳ rạp trên mặt đất. - Lục đại nhân, chúng ta chỉ tiềm tu ở phụ cận, nghe được động tĩnh nên đến xem chiến cuộc, chúng ta cũng không có ác ý gì. - Đúng vậy, Lục công tử, chúng ta chỉ lại đây xem thử. Công tử người đại nhân đại lượng, thả chúng ta một con đường sống được không? - Công tử tha mạng, tha mạng! Tám người quỳ trên mặt đất, liên tục cầu xin Lục Ly tha thứ. Lục Ly nhìn đám người này không giống cùng bọn với đám Hồ trọc đầu, lạnh giọng nói: - Đều câm miệng lại! Ta hỏi một câu, các ngươi trả lời một câu, nếu ta không hài lòng, toàn bộ các ngươi đều phải chết. Một đám lập tức câm như hến, Lục Ly chỉ vào thi thể phía xa, nói: - Mấy người này, các ngươi có biết thân phận của họ không? - Biết biết! Một người gật đầu như gà bổ thóc, nói: - Mấy người này là Thiên Ma Lục Sát nổi danh khắp Thiên Ma Đảo! - Thiên Ma Lục Sát? Lục Ly nhíu mày: - Nói rõ thử xem! Người nọ nghĩ rồi nói: - Đầu trọc kia rất nổi danh ở Thiên Ma Đảo, gọi là Hồ trọc đầu, thành danh vạn năm trước, hắn từng mang theo một đại quân giặc cỏ, hơn bốn trăm người, xâm lược xung quanh, ức hiếp người yếu. Sau đó, đại quân này chọc giận thế lực lớn, bị diệt sát, Hồ trọc đầu mất tích, không rõ sinh tử. Ba ngàn năm trước, Hồ trọc đầu này lại xuất hiện, lần này chỉ mang theo sáu mươi người, đồng dạng chặn giết khắp nơi. Thủ đoạn của bọn họ thật ác độc, lần này không nhằm vào thế lực lớn, chuyên cướp bóc tán tu, cả Thiên Ma Đảo, rất nhiều tán tu đều bị bọn họ cướp bóc. Nhưng sau đó Hồ trọc đầu gặp phải tán tu cường đại, sáu mươi người bên cạnh hắn đều bị giết chết, chỉ còn lại mình hắn thoát chết! - Hồ trọc đầu lại biến mất lần nữa, gần ba mươi năm trước mới xuất hiện. Lần này chỉ dẫn năm người, chính là năm người bị công tử đánh chết. Bọn họ tội ác chồng chất, Hồ trọc đầu thích nhất tiểu sinh anh tuấn, mấy người khác đều có ham mê biến thái. Võ giả Thiên Ma Đảo nghe đến danh hào của bọn họ đều phát sợ. Hôm nay Lục công tử thi triển thần uy, sự tích anh hùng của người nếu truyền ra, vô số người sẽ cảm ơn Lục công tử, lập trường sinh bài cho người… - Được rồi! Lời a dua nịnh nọt về sau Lục Ly không muốn nghe, hắn trầm ngâm. Xem ra mấy người Hồ trọc đầu này không có quan hệ gì với Thiên Lượng Sơn. Vu Phi Tường không thể nào mời mấy người này đến phục kích hắn. Phỏng chừng giá cả bọn họ yêu cầu, Vu Phi Tường không trả nổi. Nếu là đại nhân vật của Thiên Lượng Sơn, vậy khẳng định sẽ không tự mình xuất động, cũng sẽ không tiếp xúc với đám ác danh như Hồ trọc đầu. - Diêm Hồng! Lục Ly suy tính một phen, phát hiện đám người Hồ trọc đầu có khả năng lớn là Diêm Hồng mời đến. Hắn phất tay đuổi đi mấy người này, sau đó hắn trở về, thu vào không gian giới và binh khí của mấy người kia. - Đi! Lục Ly nuốt xuống một viên đan dược chữa thương, rất nhanh đi Thiên Linh Sơn, vừa đi vừa nhìn trời cao, nhíu mày, trở nên trầm tư. Lúc hắn mới tiến vào Nhị Trọng Thiên, Lê thúc từng nói, không thể bay lên trời cao, cũng không thể vượt hư không. Nếu không sẽ bị không gian hỗn độn trên trời cao đánh chết. Vừa rồi, Hồ trọc đầu đào tẩu, nếu hắn có thể dùng vượt hư không, có lẽ sẽ đuổi kịp. - Hửm… Nội tâm Lục Ly vừa động, chiến lực của hắn lúc trước không được, hiện tại lực phòng ngự có thể sánh bằng Tam Kiếp Thiên Thần. Theo lý thuyết, hẳn có thể chống lại không gian hỗn độn? Nói cách khác, hắn có thể bay vượt hư không? Nếu có thể bay vượt hư không, vậy hắn chỉ có thêm thủ đoạn chạy trối chết. Một khi tình huống không đúng, có thể lập tức đào tẩu, sẽ không phải liều mạng như vừa rồi. Ầm! Lục Ly phóng ra Lê thúc, Lê thúc rừa ra lập tức khẩn trương nhìn quét qua, sau đó dò hỏi: - Chủ nhân, tình huống thế nào rồi? - Hồ trọc đầu này ngươi từng nghe thấy chưa? Lục Ly hỏi thử, mí mắt Lê thúc lập tức nhảy dựng, kinh hô: - Hồ trọc đầu? Người vừa rồi mai phục ngươi là Hồ trọc đầu sao? Hiện tại người đâu rồi? - Hồ trọc đầu chạy rồi, năm người bên cạnh hắn đều bị ta giết rồi! Lục Ly không chút biểu cảm trả lời. Ưm… Lê thúc hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Lục Ly như nhìn quái vật. Hơn nửa ngày hắn mới hồi phục lại tinh thần, nói: - Chủ nhân, hiện tại chiến lực của ngươi hẳn là vượt qua Nhị Kiếp đỉnh phong, miễn cưỡng có thể sánh bằng Tam Kiếp Thiên Thần. Lục Ly không thèm để ý, ngược lại hỏi một vấn đề: - Ta có thể vượt hư không không? - Chuyện này… Lê thúc cũng không tự tin, hắn trầm ngâm một lát, hỏi: - Tốt nhất vẫn không nên mạo hiểm, dù sao không gian hỗn độn ở Nhị Trọng Thiên thật khủng bố, lỡ như ngươi không chịu nổi, sẽ bị chém chết, hoặc có thể bị hút vào không gian hỗn độn, bị mang đến thế giới kỳ dị hay bí cảnh kỳ quái, có lẽ cả đời đều không ra ngoài được. - Ừm, được rồi! Lục Ly hơi gật đầu, Lê thúc sống ở Hắc Viêm Điện nhiều năm như vậy, kiến thức rộng rãi, lời hắn nói khẳng định sẽ không sai. Không đến vạn bất đắc dĩ, vẫn không nên vượt hư không. Đi trên đường, mất hết một ngày, Lục Ly và Lê thúc trở về Thiên Vân Sơn. Lục Ly để Lê thúc đi Lục Nguyệt Phong, hắn lập tức bay lên Thiên Vân Phong. Thống lĩnh thủ vệ mang hắn lên đỉnh núi, Lục Ly tìm Trần trưởng lão, sau đó hai người xuống núi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK