- Đừng! Lão Sơn Thúc hét to một tiếng, đáng tiếc đã muộn rồi, người kia mới trượt đi mấy thước thì thân thể đột nhiên nổ tung, trực tiếp bị nghiền thành sương mù máu. - Thần Văn Đạo Tràng có sinh lộ, nhưng sinh lộ không ngừng thay đổi, chư vị không hiểu thần văn, đừng lỗ mãng xông vào! Lời nói của Ngốc Đầu Hồ vang lên, khiến đám người Vu Phi Tường không rét mà run, may mắn bọn họ đều không xung động, nếu không thì sẽ giống như người kia, biến thành huyết vụ. - Ngốc Đầu Hồ, ngươi nghiên cứu về thần văn sâu lắm mà? Vu Phi Tường quay đầu nhìn Ngốc Đầu Hồ ở phía sau, hét to: - Ngươi nhanh đi vào giết Lục Ly, hiện tại hắn bị thương, dễ giết nhất! - Ta nghiên cứu không sâu... Ngốc Đầu Hồ vuốt đầu trọc yêu diễm, liếc qua Ly Hỏa Đạo Nhân, nói: - Nếu bàn về nghiên cứu thần văn sâu nhất thì phải là Ly Hỏa Đạo Nhân. Hắn ở Yêu Ma Sơn mười vạn năm, nghiên cứu vô số thần văn, ta nghĩ như hắn đi vào chắc dễ như chơi. - Ta... Ly Hỏa Đạo Nhân lộ vẻ mặt lúng túng, lắp bắp nói: - Khoảng thời gian trước ta bị mất hết báu vật, không có dụng cụ phá vỡ thần văn, thần văn ở đây rất khó khăn, không có dụng cụ thì khó mà phá vỡ. - Phế vật! Vu Phi Tường còn chưa kịp mắng, Lục Ly ở bên trong giành mắng trước, hắn lạnh lùng quát: - Một đám phế vật, không một người dám tiến vào. Nếu không dám đến giết ta thì xéo đi! - Hừ! Lão Sơn Thúc nặng nề hừ mũi nói: - Tiểu tử, ngươi thật sự cho rằng chúng ta không làm gì được ngươi? Xem lão phu làm sao đi vào nghiền xương ngươi thành tro! Ngân đỉnh hiện ra trong tay Lão Sơn Thúc, mắt hắn lóe tia sáng vàng, không ngờ biến thành màu vàng sậm, ánh mắt quét qua các tảng đá bốn phía, giây lát sau, hắn ném ngân đỉnh về phía tảng đá bên trái. Bùm! Ngân đỉnh chớp mắt bay đến chỗ tảng đá, đập mạnh một cái, tảng đá rung lắc, tuy không nổ tung nhưng thần văn bên trên hơi tối xuống. - Cái đỉnh kia... Mắt Ngốc Đầu Hồ, Ly Hỏa Lão Đạo lóe tia sáng tham lam, vẻ mặt rung động nhìn chăm chú vào ngân đỉnh. Ly Hỏa Lão Đạo không kiềm được thì thào: - Chẳng lẽ đỉnh kia đúc từ Ngân Tinh Thiết? - Nhà ngươi có chút kiến thức! Lão Sơn Thúc nhìn thoáng qua Ly Hỏa Lão Đạo rồi lại tập trung vào những tảng đá khác. Lục Ly cảm giác được nguy cơ, ngân đỉnh đụng đá to làm thần văn tối xuống, hiển nhiên bị áp chế, nếu công kích thêm mấy lần thì thần văn bên này sẽ mất đi hiệu lực, đến lúc đó Lão Sơn Thúc có thể dễ dàng tiến vào đánh chết hắn. “Đi!” Lục Ly bất chấp tình trạng vết thương, đành phải tiếp tục vào sâu bên trong. Lục Ly khép mắt lại, tiếp tục câu động Đại Đạo Chi Ngân, khiến cảm giác lực của mình trở nên nhạy bén gấp mấy chục lần, tìm sinh lộ mà đi. “Bên này!” Tim Lục Ly bỗng rung lên, hắn phát hiện một con đường sống, thân thể của hắn bay vọt lên, đụng vào một tảng đá lớn ở mé trái phía trước. Đùng! Đầu Lục Ly đụng vào tảng đá phát ra tiếng nổ lớn, thần văn trên tảng đá lấp lánh, một luồng sức mạnh cường đại truyền đến, Lục Ly bị chấn văng ra, lăn lông lốc dưới đất. - Như vậy cũng được? Đám người Vu Phi Tường trợn mắt há hốc mồm. Lục Ly lăn một vòng lại cứng rắn tiến lên ba mươi mấy thước, bốn phía thần văn dao động, khắp nơi đều là sát khí, nhưng hắn lại an nhiên vô sự. Một người không kiềm được cảm thán: - Vận may quá nghịch thiên. Lão Sơn Thúc thì khẳng định: - Đây không phải vận may, một lần là may mắn, hai lần thì chắc chắn không phải. Hắn hoặc là nghiên cứu về thần văn, hoặc là... trên người có dị bảo! - Dị bảo! Đi vào giết hắn, giết hắn! Một đám người ánh mắt lộ ra tia nhìn như sói, dị bảo có thể phá thần văn thì cao quý cỡ nào? Nếu được đến báu vật này thì có thể đi vào nhiều bảo địa trong Yêu Ma Sơn. Bùm! Ngân đỉnh nhiều lần đụng vào tảng đá, mỗi lần va chạm là thần văn trên tảng đá sẽ bớt tỏa sáng. Đỉnh kia có năng lực thần kỳ, có thể áp chế lực lượng của thần văn, hoặc là tạm thời khiến thần văn yếu bớt uy lực. Lão Sơn Thúc đuổi theo vào, nhưng không cho đám người Vu Phi Tường cùng vào, hắn chỉ mang theo bốn người, hai người là Nhị Kiếp đỉnh phong, hai người khác là Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Đạo Nhân. Ý đồ của Lão Sơn Thúc cực kỳ rõ ràng! Hắn muốn giết chết Lục Ly, tiện thể giải quyết luôn Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Đạo Nhân, vậy thì sẽ không lộ ra ngoài bất kỳ tin tức gì. Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Đạo Nhân không muốn vào, nhưng bị sát khí của Lão Sơn Thúc khóa chặt, nếu hai người dám chuồn đi e rằng sẽ bị Lão Sơn Thúc đánh chết. Năm người tốc độ rất nhanh, thoáng chốc lướt qua hơn mười thước, vượt qua năm tảng đá to. Nhưng Lục Ly nhích người, kỳ lạ là hắn vọt thẳng lên trời rồi rơi xéo xuống, sau đó lăn một vòng dưới đất, như mũi tên nhọn ở giữa không trung xoay tròn, nửa đường chuyển hướng, cuối cùng lăn xuống đất, thoáng chốc đi qua gần trăm thước. “Tuyệt đối có dị bảo có thể cảm ứng được sinh lộ trong Thần Văn Đạo Tràng!” Mắt Lão Sơn Thúc sáng rực. Lục Ly một đường trốn sâu vào trong, nhưng Lão Sơn Thúc không lo lắng chút nào, bởi vì càng vào sâu thì càng khủng bố, Lục Ly trốn không được bao xa, cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn bị hắn giết chết. “Nhanh quá!” Lục Ly sắc mặt có chút khó coi, tốc độ của đám người Lão Sơn Thúc rất nhanh, tiếp tục như vậy không phải biện pháp. Càng vào trong Thần Văn Đạo Tràng thì càng khủng bố, bản thân Lão Sơn Thúc cũng không thể đến khu vực chính giữa, việc này chứng minh bên kia chắc chắn vô cùng khủng bố, bản thân Lục Ly cũng có thể thấy trận văn tảng đá ở khu vực chính giữa càng rậm rạp. Đầu óc Lục Ly vận chuyển nhanh, nghĩ cách phá cục. Một lát sau, Lục Ly suy nghĩ rõ ràng, hiện tại hắn có hai con đường để đi. Đầu tiên là từ bên cạnh đi, trực tiếp đến rìa núi to, sau đó lao xuống núi chạy trốn hoặc là phi độ hư không bỏ trốn. Nhưng hắn một khi thay đổi phương hướng, đám người Vu Phi Tường chắc chắn sẽ lao qua chặn lại. Chạy trốn thì còn có xác suất cao, phi độ hư không thì hoàn toàn bằng không, Vu Phi Tường sẽ tìm cách bám chân Lục Ly.
Chương 2597 Cá chết lưới rách
Nếu bị bám giữ, chờ nhóm người Lão Sơn Thúc đuổi theo, cuối cùng Lục Ly vẫn chỉ là một con đường chết. Hắn muốn đánh chết đám người Vu Phi Tường trong thời gian ngắn ngủi thì rất khó khăn, dù sao có một vài người là Nhị Kiếp đỉnh phong. Nghĩ biện pháp hố chết nhóm người Lão Sơn Thúc cũng là một cách. Muốn giết chết mấy người này thì không thể dựa vào Hư Không Trùng màu vàng sậm, phải nhờ cậy lực lượng thần văn nơi đây. Lục Ly có Huyết Tiên Đằng, Huyết Tiên Đằng có một loại thiên phú thần thông, có thể khống chế cấm chế, có thể lặng lẽ thay đổi cấm chế. Với mức độ hiểu rõ thần văn của Huyết Linh Nhi thì gần như không thể khống chế Thần Văn Đạo Tràng, vậy chỉ còn một cách. Nghĩ biện pháp khiến Huyết Linh Nhi thay đổi thần văn bên chỗ Lão Sơn Thúc, dẫn phát Thần Văn Đạo Tràng nổ tung, hoặc là thả ra công kích mạnh hơn nữa, nghiền nát đám người Lão Sơn Thúc. “Thử xem!” Lục Ly quyết định chú ý, hắn cùng Huyết Linh Nhi truyền âm một lúc. Huyết Linh Nhi trầm ngâm giây lát nói: “Để ta thử, nhưng chưa chắc thành công, nếu cho ta thời gian nửa năm thì có lẽ ta có thể khống chế một phần thần văn.” Huyết Linh Nhi hóa thành một luồng sáng đỏ từ dưới chân Lục Ly chui vào lòng đất, lần này là toàn bộ hư thể đều đi ra ngoài, bởi vì hắn sắp di chyển. Huyết Linh Nhi nấp vào lòng đất dù sao an toàn hơn, bởi vì lòng đất đều là thần văn, nhóm người Lão Sơn Thúc muốn công kích nó đều không được. Lục Ly tiếp tục tiến lên, vẫn như cũ hướng tới thạch miếu, đến bây giờ hắn còn có thể cảm thụ được sinh lộ tồn tại, nếu hắn cảm giác đằng trước không có sinh lộ thì chỉ có thể chuyển hướng. Huyết Tiên Đằng ẩn nấp đi lòng đất, Lão Sơn Thúc dường như có điều phát hiện, ánh mắt nhìn xuống, bước chân cũng ngừng lại. Ngốc Đầu Hồ cũng cảm ứng được, hai Nhị Kiếp Thiên Thần khác thì không phát hiện, ngạc nhiên nghi ngờ hỏi thăm: - Lão Sơn Thúc, làm sao vậy? - Lòng đất có thứ gì, là tiểu tử này thả ra! Lão Sơn Thúc giải thích một câu, lòng đất có thần văn, thần niệm của mọi người không tra xét được, vì Lão Sơn Thúc trực tiếp khóa chặt nên mới phát hiện khác lạ. Hai Nhị Kiếp đỉnh phong hơi giật nảy mình, là cái gì mà có thể chui xuống dưới thần văn? Lòng đất này có thần văn, cực kỳ khó phá vỡ, trừ phi là hư thể. - Chẳng lẽ là loại sâu kia? Một Nhị Kiếp đỉnh phong ngạc nhiên nghi ngờ hỏi, theo sau lập tức tỉnh ngộ, Lão Sơn Thúc không e ngại Hư Không Trùng màu vàng sậm, nếu như là con sâu thì Lão Sơn Thúc sẽ không quan tâm, xem ra là thứ kỳ dị khác. - Mặc kệ nó! Lão Sơn Thúc phất tay, mặc kệ bất cứ thứ gì, đi lòng đất cũng vô dụng. Thần văn trong lòng đất rất cứng rắn, tuyệt đối không phá mở được. Nếu đi tập kích bọn họ, hắn tùy tay có thể trấn áp. Lão Sơn Thúc khống chế ngân đỉnh tiếp tục công kích, mỗi lần công kích tảng đá thì thần văn trên đó sẽ tối xuống, cho bọn họ một sinh lộ tiến lên. Nhưng ngân đỉnh không phải tùy ý công kích, Lão Sơn Thúc nhất định phải tìm được đường nối thần văn Thạch Phong Sơn, tìm được chỗ yếu nhất mới có thể công kích. Để tìm ra sẽ cần thời gian, nếu không thì giờ phút này bọn họ đã sớm đuổi theo kịp Lục Ly. Bên ngoài, đám người Vu Phi Tường nhìn chằm chằm chờ đợi Lục Ly bị thần văn nghiền nát, hoặc là bị nhóm người Lão Sơn Thúc truy sát đánh chết. Lúc trước Lục Ly làm nhóm người Vu Phi Tường mất mặt, bây giờ lại giết nhiều người Thiên Lượng Sơn, không giết chết Lục Ly thì Vu Phi Tường không có mặt mũi trở về Thiên Lượng Sơn. Sau một nén nhang, Lục Ly đã lướt qua hơn một trăm trượng, nhóm người Lão Sơn Thúc giờ phút này cách hắn khoảng sáu mươi trượng, tốc độ tiến lên của Lục Ly khá nhanh. Nhưng Lục Ly có hai lần xảy ra chuyện, một lần bị dao động của thần văn gọt rớt nửa bên thịt đùi một chân, lần thứ hai bị cạo da đầu, bây giờ trên đầu hắn nhô ra một cục, suýt bị mất đầu. Tuy rằng Lục Ly có được Đại Đạo Chi Ngân có thể cảm ứng được sinh lộ ở đâu, nhưng Thần Văn Đạo Tràng quá khủng bố, Lục Ly thì thân thể lớn như vậy, không phải con sâu nho nhỏ, không cách nào bay qua, chỉ bị chút thương thế này xem như đáng quý. Lục Ly hiện cách thạch miếu chỉ cỡ hơn một trăm trượng, hắn ngừng bước chân, lộ biểu cảm nghiêm túc. Lục Ly cảm giác phía trước đều là đường chết, còn đường sống duy nhất thì e rằng không cách nào nháy mắt lao qua. Lục Ly buộc phải lao đi bên trái, hắn không dám đi thẳng tới thạch miếu, dự định đi đường vòng, chờ tin của Huyết Linh Nhi. - Hắn đi bên kia, chúng ta đi đằng trước chặn đường! Lục Ly vừa chuyển hướng, đám người Vu Phi Tường liền di chuyển theo. Bên dưới có rất nhiều Yêu Ma, nhưng đều bị Vu Phi Tường lấy ra một món báu vật áp chế, căn bản không dám tới gần. Lại lần nữa qua thời gian một nén hương, Lục Ly tiến lên mấy chục trượng về bên trái, rốt cuộc nghe Huyết Linh Nhi truyền âm: “Chủ nhân, ta có nhất định nắm chắc khiến thần văn đổi trận. Nhưng... sau khi đổi trận thì ta không biết thần văn cụ thể sẽ biến thành cái gì. Ta sợ lỡ như biến thành tử trận khủng bố, chủ nhân bên trong cũng sẽ chịu liên lụy.” Hiện tại Thần Văn Đạo Tràng chỉ là bị động phòng ngự, nếu có người xúc động thì sẽ phản kích. Nếu sau khi đổi trận có lẽ sẽ biến thành chủ động công kích, đến lúc đó có thể sẽ biến thành tử trận, tất cả sinh linh ở bên trong đều sẽ bị nghiền nát. Huyết Linh Nhi dù sao không hiểu rõ về thần văn, chỉ nghiên cứu thời gian đã có cơ hội khiến thần văn đổi trận đã là đáng quý, đây còn là nhờ Huyết Linh Nhi có thiên phú về mặt này. Thần Văn Đạo Tràng nguyên đỉnh Ưng Chủy Sơn hẳn là một tổng thể, một chỗ đổi trận có lẽ sẽ dẫn đến tất cả thần văn đều thay đổi, đến lúc đó Lục Ly ở trong Thần Văn Đạo Tràng không chừng sẽ bị nháy mắt nghiền thành huyết vụ. Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, không hành động lỗ mãng, tuy bình thường hắn thích đánh cuộc, cơ hồ đều cược thắng, nhưng đó là vì không còn cách nào khác, hoặc là có xác suất nhất định thắng cược. Tình huống lần này không rõ, thần văn sửa đổi, xác suất hắn bị liên lụy cao đến tám phần, hắn chắc chắn sẽ không xung động như vậy, không ai lấy tính mệnh của chính mình ra làm trò đùa.
Chương 2598 Phát động
Lục Ly và Huyết Linh Nhi truyền âm mấy câu, xoay người nhìn Lão Sơn Thúc cách chưa đầy trăm trượng, mở miệng nói: - Lão nhân, đừng tới gần thêm nữa, dồn ép quá đáng là đại gia sẽ cá chết lưới rách! Lão Sơn Thúc ngừng lại, nhìn Lục Ly, cười khẩy nói: - Cá chết lưới rách? Ngươi xác định có năng lực này? - Ha ha! Một Nhị Kiếp đỉnh phong ở bên cạnh cười phá lên, đùa cợt nói: - Lão Sơn Thúc, tiểu tử này đã cùng đường hết chiêu trò rồi. Kệ hắn đi, xem hắn còn có thể trốn đi đâu? - Ta tự nhiên có năng lực này! Lục Ly lạnh lùng nói: - Ép ta quá thì ta có thể sửa đổi thần văn chỗ này, biến nơi này hoàn toàn thành đất chết, đến lúc đó mọi người đều cùng chết. Sau khi nói xong, Lục Ly trong tay sáng lên, điên cuồng đánh ra Thần Lực hướng bốn phía. Khi Lục Ly đánh ra từng luồng Thần Lực, thần văn ở nhiều nơi sáng lên, từng đợt sát khí trí mạng lan tràn, giống như một vị Tiên Linh viễn cổ bị đánh thức từ giấc ngủ say, hơi thở nặng nề tới cực điểm bao phủ tất cả mọi người. - Ô... Nhóm người Lão Sơn Thúc tập thể rung động, giây phút này bọn họ cảm giác được dường như thần văn sắp sống lại. Lúc trước thần văn là vật chết, chỉ có thể bị động phản kích, giờ phút này biến thành vật sống, muốn chủ động công kích. Bị động cùng chủ động, đó là hai loại tình huống hoàn toàn khác nhau. Nếu thần văn ở đây bị kích hoạt, tất cả người ở bên trong không ai chạy được, toàn bộ sẽ bị thần văn xoắn nát. Thần văn do đại đệ tử của Lão Yêu Ma ngày xưa bày ra, đừng nói là bọn họ, dù là Tam Kiếp Thiên Thần cường đại cũng không chịu nổi. - Lục Ly, ngươi điên rồi sao? Dừng tay! Ngốc Đầu Hồ lớn tiếng hét, khuôn mặt tràn ngập sợ hãi, Ly Hỏa Đạo Nhân cũng là như vậy. Hai người nghiên cứu thần văn nhiều năm, rất rành về thần văn. Tuy rằng hai người không biết Lục Ly làm như thế nào, nhưng họ xác định thần văn ở đây rất nhiều sẽ toàn bộ bị kích hoạt, đến lúc đó là ngày tàn của mọi người. Đương nhiên tất cả điều này không phải Lục Ly làm được, hắn chỉ phối hợp diễn kịch thôi, là Huyết Linh Nhi xúc động thần văn. Vừa rồi Lục Ly truyền âm bàn bạc với Huyết Linh Nhi, không phải muốn thật sự đổi trận, chỉ hù dọa mọi người thôi. - Hừ! Lục Ly hừ mạnh, thu tay về, lạnh lẽo âm trầm nhìn mọi người nói: - Hoặc là cùng chết, hoặc là các ngươi rút đi, tự chọn đi. Lão Sơn Thúc con ngươi lấp lóe tia ngạc nhiên nghi ngờ, hắn có nghiên cứu đôi chút về thần văn, hắn căn bản không tin Lục Ly tùy tiện đánh ra một ít Thần Lực liền có thể xúc động kích hoạt thần văn. Lão Sơn Thúc không trả lời ngay, mà là trầm tư, nhớ lại hình ảnh vừa rồi Lục Ly đánh ra thần lực. Lão Sơn Thúc thì thào: - Vô lý quá! Lục Ly vừa rồi đánh ra Thần Lực đều là rất tùy ý, khi Thần Lực đánh trúng tảng đá, thoạt nhìn thần văn lập tức sáng lên, nhưng cảm giác không phải bị Thần Lực của Lục Ly kích phát. Thần văn ở đây rất cường đại, nếu tùy tiện đánh ra một ít Thần Lực liền có thể kích phát thì thần văn chỗ này không phải thần văn thật sự. “Lòng đất!” Lão Sơn Thúc chợt nhớ ra lúc nãy có thứ gì chui vào lòng đất, trong mắt của hắn vụt qua một chút hiểu ra, xem ra là ‘thứ’ trong lòng đất xúc động thần văn, Lục Ly chỉ đang cố làm ra vẻ, căn bản không có năng lực kích phát thần văn. Hơi thở sinh mệnh của Lục Ly quá trẻ, hơn nữa cảnh giới cũng quá thấp, phía trước hẳn là không tiếp xúc thần văn, làm sao có thể dễ dàng kích phát thần văn? Đây là thần văn do đại đệ tử của Yêu Ma Vương năm xưa bố trí! Lão Sơn Thúc trong lòng nắm chắc, xem ra Lục Ly có được một Mị Linh kỳ dị, có thể kích phát thần văn cố ý hù dọa bọn họ thôi. Lão Sơn Thúc lạnh lùng cười nói: - Lục Ly, đừng cố làm ra vẻ, ta đã nhìn thấu kỹ xảo của ngươi. Nếu ngươi không phục, mặc dù kích phát thần văn, lão hủ chờ cùng ngươi cùng chết. - A? Ngốc Đầu Hồ cùng Ly Hỏa Đạo Nhân hơi ngẩn ra, hai người nhìn nhau một cái, cũng có chút hoài nghi. Đặc biệt là Ngốc Đầu Hồ biết chút ít về Lục Ly. Lục Ly mới đi vào Nhị Trọng Thiên không bao lâu, vừa đến đã bị Diêm Hồng truy sát trực tiếp vào Thiên Ma Đảo, quả thực không có cơ hội tiếp xúc thần văn. Hắn cùng Lục Ly lần đầu tiên giao thủ thì Lục Ly hoàn toàn không biết thần văn trên binh khí của hắn, xem ra Lục Ly đúng là đang hư trương thanh thế. - Tiếp tục truy sát! Lão Sơn Thúc vung mạnh tay, hoàn toàn không nhìn Lục Ly, ném ngân đỉnh đụng vào một tòa núi đá, thần văn trên đá tối xuống, mọi người nhanh chóng tiến lên. Lục Ly sắc mặt trở nên âm trầm. Đám người Lão Sơn Thúc không tin hắn có thể thay đổi trận văn, hắn không còn đường để đi, hoặc là khiến Huyết Linh Nhi kích phát thần văn, hoặc là chỉ có thể cưỡng bức phi độ hư không. “Thử xem!” Lục Ly biết rõ phi độ hư không ở chỗ này sẽ tăng tính nguy hiểm lên mảng lớn, nhưng không thể nào ngồi chờ chết đúng không? Lỡ như có thể phi độ hư không rời đi thì sao? Lục Ly cắn răng vẽ trận trong không khí, hắn vẽ trận rất dễ dàng, dễ dàng vẽ xong, một cánh cửa nhỏ màu vàng xuất hiện ở giữa không trung. Đám người Lão Sơn Thúc ở bên kia bị kinh động, một Nhị Kiếp Thiên Thần quát to: - Nguy rồi, hắn muốn trốn! Vực môn màu vàng rất kỳ lạ, nó rõ ràng là liên tiếp hư không, nếu Lục Ly chui vào vực môn thì có thể xuyên qua hư không trốn mất biệt. Oong! Vào thời khắc này, thần văn dưới lòng đất tự động sáng lên, tiếp đó một lực tràng vô hình xuất hiện, vực môn trong không gian bị cưỡng bức trấn áp, trực tiếp sụp đổ. - Ha ha! Ngốc Đầu Hồ đùa cợt nói: - Ngươi còn muốn xuyên qua hư không? Thần văn ở đây lợi hại như vậy, đừng nói xuyên qua hư không, cho dù bay lên cao đều sẽ bị trấn áp. Lục Ly không bỏ cuộc, lại lần nữa ở giữa hư không vẽ trận, lần này vẫn giống như vậy, có thể thoải mái vẽ trận thành công, cửa nhỏ màu vàng cũng xuất hiện, nhưng rất nhanh liền bị lực tràng vô hình của thần văn đè sụp. Lục Ly buông bỏ, hắn cắn răng lao nhanh đi mé trái phía trước, hắn quyết định đi vách đá bên trái. Đám người Vu Phi Tường ở bên kia ôm cây đợi thỏ, nếu Lục Ly muốn trốn thì chắc chắn trốn không được.
Chương 2599 Bất lực
Lục Ly định ở khu vực ngoài rìa khiến Huyết Linh Nhi sửa đổi thần văn, chờ đổi trận, hắn ở rìa Thần Văn Đạo Tràng thì xác suất chạy trốn sẽ lớn rất nhiều. Lục Ly không ngừng lao về phía bên trái, vì không đi hướng chính giữa nên thần văn bên này không quá khủng bố. Lục Ly nhờ cậy Đại Đạo Chi Ngân lần lượt cầu sinh trong hiểm nguy, không ngừng tiến lên. Đám người Lão Sơn Thúc theo sát phía sau, khoảng cách càng lúc càng rút ngắn, đã cách chưa đầy sáu mươi trượng. Đám người Vu Phi Tường đứng chờ phía trước xoa tay, đợi Lục Ly đi ra liền công kích. “Hưm?” Lục Ly phát hiện có một Nhị Kiếp đỉnh phong đang bố trí thần văn, xem ra nếu hắn muốn theo bên này phá vòng vây sẽ bị bọn họ mạnh mẽ ngăn chặn giết chết. “Huyết Linh Nhi, phát động đi!” Cách bên ngoài chỉ có ba, bốn trượng, Lục Ly ăn hai viên dược chữa thương, hắn khép mắt lại, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, chuẩn bị đợi đổi trận sẽ gắng hết sức tìm một con đường sống chạy ra vùng trời mới. Oong! Huyết Linh Nhi sẽ không có thắc mắc gì với bất kỳ mệnh lệnh của Lục Ly, rất nhiều thần văn trong lòng đất sáng lấp lánh, thần văn trên núi đá dường như lần lượt thức tỉnh, từng đợt sát khí khủng bố tràn ngập đỉnh núi, khiến tất cả mọi người sâu trong linh hồn đều bị rung động. Oong oong! Từng mảnh thần văn sáng lên, giống như là đốm lửa đốt thảo nguyên lan tràn, ban đầu mấy cái thần văn sáng lên, tiếp đó không ngừng khuếch tán bốn phương tám hướng, cuối cùng thần văn trên thạch miếu ở khu vực chính giữa cũng phát sáng. Một lực tràng kỳ dị khuếch tán ra, không gian nguyên đỉnh núi nháy mắt bị trấn áp, mọi người, bao gồm nhóm Lão Sơn Thúc đều hoàn toàn không thể di động. Lục Ly trong mắt lộ ra một chút giật mình, hắn định đợi sau khi đổi trận thì tìm một con đường sống liều mình lao ra, không ngờ rằng Thần Văn Đạo Tràng trực tiếp đóng đinh mọi người. - A! Đám người Lão Sơn Thúc kinh hãi, không ngờ rằng Lục Ly thật sự có năng lực như vậy. Mọi người nhìn các mảnh thần văn sáng lên, đều nghe thấy được hơi thở của tử thần. Lão Sơn Thúc dốc hết sức gào thét nói: - Tiểu tử, dừng lại! Đừng xằng bậy, chúng ta lập tức rút đi! Lục Ly cũng muốn dừng lại, nhưng giờ phút này đã kích phát Thần Văn Đạo Tràng, Huyết Linh Nhi không cách nào dừng. Huyết Linh Nhi bị dọa tới rồi, nhanh chóng vặn vẹo chui vào trong cơ thể Lục Ly, sau đó đi vào Thần Thi ở trong Thiên Tà Châu. Oong! Tất cả thần văn đều sáng lên, tiếp đó phát sinh sự tình khiến mọi người càng thêm kinh khủng, cửa lớn ngôi thạch miếu lặng lẽ mở ra, cơ thể mọi người mất kiểm soát bay lên, bay vào trong cửa đá. - Chuyện... chuyện này... - Lão Sơn Thúc! - Sao có thể xuất hiện loại tình huống này? Chẳng lẽ đệ tử của Lão Yêu Ma sống lại? - Sao ta cảm giác thạch miếu này giống như một con cự thú, muốn nuốt hết bọn họ? - Xảy ra chuyện, xảy ra chuyện! Bên ngoài, đám người Vu Phi Tường cực kỳ kinh hoàng, rất nhiều người giật mình kêu lên, nhưng chút thực lực của bọn họ đừng nói giải cứu mọi người, đa số người đều kinh khủng lui về phía sau, sợ bị liên lụy. - Lục Ly, mau dừng lại! Ngốc Đầu Hồ cũng sợ, trong cửa đá kia một mảnh đen ngòm, ai biết có cái gì? Mọi người nếu như bị hút đi vào, cảm giác đều phải chết không có chỗ chôn. - Lục Ly, dừng lại, chúng ta không truy sát ngươi nữa! Lão Sơn Thúc lại lần nữa lớn tiếng hét lớn, hắn sống năm tháng dài dòng, cả đời trải qua vô số lần nguy cơ sống chết, trực giác nguy hiểm cực kỳ nhạy bén, giờ phút này đáy lòng của hắn dâng lên nguy cơ trí mạng, hắn cảm giác chỉ cần vào cửa đá này thì chết mười mươi. Vu Phi Tường thì thào: - Không lẽ trong thạch miếu có Yêu Ma khủng bố bị bừng tỉnh? Muốn cắn nuốt mọi người? Nhiều người đều đồng ý, nhìn phương xa cửa đá đen ngòm, sống lưng họ lạnh lẽo. Tuy rằng nhóm người Lão Sơn Thúc hét lớn muốn Lục Ly dừng lại, nhưng đám người Vu Phi Tường đều cảm thấy đây không phải thủ đoạn của Lục Ly, là trong thạch miếu có tồn tại khủng bố thức tỉnh. Đám người Lão Sơn Thúc theo phía sau, cách thạch miếu rất gần, năm người không ngừng bay hướng thạch miếu, tập thể lòng lạnh lẽo. Lục Ly cũng bay về phía thạch miếu, trong mắt hắn tràn ngập kinh khủng, nhìn thạch miếu cảm giác như đang nhìn một Yêu Ma khủng bố. - Hây! Một Nhị Kiếp đỉnh phong sắp bị hút vào cửa đá, trong lòng hắn quá mức hoảng loạn, mạnh vặn người, từng luồng thần quang sáng lên, muốn thoát khỏi lực tràng thần bí trói buộc. Hắn dồn hết sức vỗ vào thạch miếu, muốn mượn cơ hội thoát thân. Bùm! Đại thủ ấn vỗ vào vách tường thạch miếu, nhưng không đánh sập thạch miếu, thần văn trên vách tường lóe tia sáng, sau đó một cột sáng màu đen bắn ra. Ầm! Cột sáng đánh trúng Nhị Kiếp đỉnh phong, thân thể của võ giả kia nháy mắt chia năm xẻ bảy, nổ thành huyết vụ, giống như là một cái tượng đất, bị nhẹ nhàng một kích đã nổ tan tác. - Ui chao! Đám người Lão Sơn Thúc hút ngụm khí lạnh, thần văn của ngôi thần miếu này quả nhiên khủng bố, đám người đều không dám nhúc nhích lung tung, nếu không thì thần văn trên thạch miếu lại lần nữa công kích, bọn họ cũng sẽ bị giây giết. Oong! Bốn người lần lượt bay vào cửa đá, trong cửa đá một mảnh đen ngòm, giống như một lỗ đen, bốn người đi vào liền hoàn toàn biến mất, không cảm ứng được bất cứ hơi thở. “Tiêu đời...” Cơ thể Lục Ly mất kiểm soát bay hướng cửa đá, hắn trơ mắt nhìn bốn người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ bị hút vào trong. Lão Sơn Thúc là Tam Kiếp Thiên Thần, vậy mà không cách nào thoát khỏi, chút thực lực của Lục Ly làm sao có thể thoát khỏi? “Huyết Linh Nhi!” Lục Ly đặt hy vọng cuối cùng vào Huyết Linh Nhi, hắn truyền âm nói: “Nghĩ biện pháp đi cải biến thần văn, nếu không thì ta sẽ bị hút vào ngôi thạch miếu kia!” Vèo! Huyết Tiên Đằng vươn ra một xúc tu đâm vào trong vách tường thần miếu. Lục Ly tiếp tục bay hướng thần miếu, đến trước cửa đá thì Huyết Linh Nhi rút xúc tu về, truyền đến một câu nói: “Xin lỗi, chủ nhân, ta bất lực...” Oong! Cơ thể Lục Ly bị hút vào cửa đá, tiếp đó cửa đá im hơi lặng tiếng đóng kín, theo sau tất cả thần văn đều tối xuống, đỉnh núi quay về bình tĩnh. - ...
Chương 2600 Thiên lao
Đám người Vu Phi Tường đứng ở bên ngoài, hai mặt nhìn nhau, nhóm người Lão Sơn Thúc đều bị hút vào thạch miếu, cuối cùng sống hay chết? Vu Phi Tường đảo tròng mắt một vòng, đột nhiên nhớ đến điều gì, nhìn một người nói: - Vu Ngân, Lão Sơn Thúc là thúc tổ ruột của ngươi đúng không? Ngươi và hắn huyết mạch rất gần, ngươi nhanh thả ra bí thuật cảm ứng Lão Sơn Thúc đã chết hay còn sống? - Đúng đúng đúng! Những người khác giật mình tỉnh lại. Vu gia có một loại bí thuật, có thể thông qua huyết mạch truy tung. Nếu Lão Sơn Thúc chết rồi, thông qua bí thuật có thể cảm ứng được. Nếu Lão Sơn Thúc chỉ là bị nhốt trong thạch miếu thì bọn họ có thể đi thỉnh cường giả trong gia tộc đến cứu. Đừng nhìn Lão Sơn Thúc thoạt trông thọ nguyên sắp hết, nhưng dư sức sống mấy nghìn năm. Vu gia có quá ít Tam Kiếp Thiên Thần, không thể để chết một người nào. Người kia vội vàng ngồi xếp bằng, toàn thân huyết mạch bắt đầu dâng lên, trên đỉnh đầu xuất hiện luồng sáng đỏ, qua thời gian một nén hương hắn mới mở mắt ra. Trên mặt hắn tràn ngập kinh ngạc, vẻ mặt khó hiểu. - Vu Ngân, tình huống thế nào? Vu Phi Tường thấy hắn không nói lời nào, sốt ruột hỏi thăm. Lần này hắn đi ra truy sát Lục Ly, nếu liên lụy một Tam Kiếp Thiên Thần của gia tộc bỏ mạng thì về sau hắn khó sống yên trong Thiên Lượng Sơn. - Thúc tổ không chết! Lời của Vu Ngân khiến đám người mừng rỡ, nhưng câu tiếp theo khiến tập thể kinh ngạc. Vu Ngân nói: - Thúc tổ không ở trong miếu! - Không ở trong thạch miếu? Vu Phi Tường hỏi: - Vu Ngân, phải chăng ngươi cảm ứng sai? Không ở trong thạch miếu chứ Lão Sơn Thúc đi đâu? - Bên kia! Vu ngân đứng lên, chỉ hướng một phương hướng nói: - Ta cảm giác thúc tổ ở bên kia, cách chúng ta ít nhất vạn dặm! - Không thể nào! Một đám người ồn ào, vẻ mặt gặp quỷ. Bởi vì phương hướng Vu Ngân chỉ nằm chính giữa Yêu Ma Sơn, nếu cách vạn dặm thì lúc này Lão Sơn Thúc ở khu vực trung tâm Yêu Ma Sơn, đó là nơi khủng bố nhất Yêu Ma Sơn. - Không lẽ... Một người ngạc nhiên nghi ngờ thì thào: - Không lẽ nhóm Lão Sơn Thúc bị hút vào thạch miếu, tiếp đó bị truyền tống đi Lão Yêu Sơn rồi? Vào trong Yêu Ma Cung? Tận cùng Yêu Ma Sơn có một tòa Lão Yêu Sơn, nơi đó còn có một tòa Yêu Ma Cung, Lão Yêu Ma từng ngụ ở đây, hiện tại Yêu Ma Vương mới xuất hiện cũng ở bên kia. Nếu Vu Ngân cảm ứng không sai, đám người rất có thể đi vào thạch miếu rồi bị truyền tống đi, tiếp truyền tống đi Yêu Ma Cung. - Tiêu đời. Vu Phi Tường ngồi bệch xuống đất, nếu như mọi người chỉ bị nhốt trong thạch miếu thì có lẽ còn có biện pháp giải cứu. Nếu bị truyền tống đi Yêu Ma Cung, dù là gia chủ Vu gia tự mình đến, e rằng cũng không có biện pháp giải cứu Lão Sơn Thúc ra. Đám người Lục Ly quả thực không chết, mọi người vừa đi vào cửa đá liền cảm giác trời đất quay cuồng, cuối cùng rớt mạnh xuống dưới. Lục Ly sờ mặt đất lạnh như băng, chẳng những không một chút sợ hãi, ngược lại vẻ mặt mừng như điên. Chỉ cần không nháy mắt bị nghiền nát, vậy dù bị truyền tống đến bất cứ nơi nào đều là chuyện tốt. Đã chết thì không còn gì cả, không chết thì còn có cơ hội chạy trốn. Bốn phía một mảnh đen ngòm, bị truyền tống tiến vào, Lục Ly không dám tùy tiện hành động, mà là vươn ra thần niệm xem xét bốn phía. - A! Thần niệm bị phong ấn, không thể sử dụng trong chỗ này, bốn phía một mảnh đen ngòm, không phải vì buổi tối. Nếu vì trời tối, với thị lực của Lục Ly có thể dễ dàng nhìn thấu mấy trăm thước xa, chỗ này đen đặc, hoàn toàn không thấy được bất cứ thứ gì. Xào xạc! Đột nhiên vang tiếng ma sát, dọa Lục Ly sợ tới mức toàn thân lông tơ đều dựng lên, theo sau vang tiếng hét giật mình, lại lần nữa khiến Lục Ly toàn thân trở nên lạnh lẽo: - Ai đó? Trong âm thanh mang theo một chút hoảng loạn, Lục Ly cực kỳ quen thuộc giọng nói này, là giọng của Ly Hỏa Đạo Nhân. Lục Ly âm thầm kêu khổ, Ly Hỏa Đạo Nhân ở gần đó? Vậy đám người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ chắc chắn cũng ở lân cận. Quả nhiên, giọng Ngốc Đầu Hồ cất lên: - Ly Hỏa Lão Quỷ? Giọng của Lão Sơn Thúc cũng vang lên: - Nơi này rất kỳ dị, chúng ta bị truyền tống đến chỗ nào? Chẳng lẽ là địa lao trong Yêu Ma Cung? - Lão Sơn Thúc, ta bị lồng sắt cầm tù! Đây là giọng của Nhị Kiếp Thiên Thần khác, tiếp đó bên kia truyền đến từng tiếng nổ trầm đục. Lục Ly loáng thoáng thấy một chuỗi tia lửa, có người đang công kích một hàng rào sắt. Nương ánh sáng, Lục Ly phát hiện chính mình cũng bị cầm tù trong một hàng rào sắt. Hắn còn chưa kịp tra xét, phương xa sáng lên một vệt đỏ, Ly Hỏa Lão Đạo thả ra ngọn lửa để thấy lờ mờ cảnh tượng bốn phía. Nhưng chỗ này rất kỳ dị, thông thường nếu có nguồn sáng, trong tầm mắt có thể xem rõ cảnh tượng bốn phía. Nhưng lửa của Ly Hỏa Lão Quỷ cho cảm giác như ánh sáng của đom đóm, bị áp chế rất lớn, tầm nhìn của mọi người trở nên cực kỳ mơ hồ. Ngốc Đầu Hồ kêu lên: - Lục Ly! Lục Ly cảm giác bốn ánh nhìn quét về phía mình. Hắn nhìn hàng rào sắc bốn phía, phát hiện mặt trên đều là rậm rạp thần văn thì yên tâm nhiều, nhếch miệng cười nói: - Tiểu gia ở đây, các ngươi qua đây giết ta nào! Ầm! Lão Sơn Thúc ra tay, bàn tay vỗ mạnh vào hàng rào sắt, nhưng hàng rào sắt chỉ lóe lên tia sáng mỏng manh, đừng nói phá vỡ, hàng rào sắt không rung nhẹ. - Nguy, đây rất có thể là thiên lao của Yêu Ma Cung trong truyền thuyết! Ngốc Đầu Hồ giật mình kêu lên: - Lão Yêu Ma đã từng bắt không ít cường giả, đều nhốt trong thiên lao. Trong thiên lao có thần văn mạnh nhất, không đến Tam Kiếp đỉnh phong e rằng rất khó phá vỡ! Ầm ầm ầm! Lão Sơn Thúc tiếp tục công kích, Ly Hỏa Lão Đạo và một Nhị Kiếp đỉnh phong khác cũng mãnh liệt công kích, nhưng hàng rào sắt căn bản không có chấn động, thần văn của thiên lao này mạnh đến đáng sợ, muốn phá vỡ thật sự rất khó khăn. “Xem ra đại đệ tử của Lão Yêu Ma đã sớm bố trí.” Lục Ly gật gù, trong thạch miếu có cấm chế truyền tống, người đời sau muốn đi vào tìm bảo bối, vừa đạp chân vào thạch miếu lập tức bị truyền đến nơi này bị nhốt chết.