Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3161 Thần âm chân ý
Mục Uyển Thanh rất sốt ruột! Sau khi Lục Ly tiến vào phòng, vẫn luôn không có lộ diện, dưới cái nhìn của nàng có lẽ Lục Ly không có hứng thú. Nàng nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy có phải mình trẻ tiền thù lao quá ít hay không? Dù sao Lục Ly cũng là người có mảnh vỡ Thánh Binh, hắn sẽ cần thần thạch sao? Còn nữa, Lục Ly diệt Hắc Nguyệt Cung, nhiều cường giả như vậy, ít nhất bảo vật cộng lại cũng tới vài tỷ thần thạch? Nàng cho chút thần thạch này có lẽ Lục Ly chướng mắt? Vấn đề là trên người nàng cũng không có quá nhiều thần thạch, đáp ứng Lục Ly động thủ cấp chục tỷ thần thạch, này còn cần chờ bắt lấy Mục gia lúc sau, làm nàng đệ đệ cấp đâu. Nàng có một ít bảo vật, nhưng có lẽ Lục Ly chướng mắt? Mấy ngày nay nàng buồn đến mức không được, nàng đi tới đi lui trên chiến thuyền, muốn tìm kiếm những người còn lại giúp đỡ. Trên chiến thuyền có một ít võ giả Tứ Kiếp, nhưng phần lớn đều là lão sắc quỷ, ánh mắt nhìn nàng tràn đầy nhục dục, nàng muốn xin bọn họ hỗ trợ, đoán chừng đám lão sắc quỷ kia sẽ trực tiếp muốn nàng ngủ cùng. Thật vất vả tìm được rồi một cái Tứ Kiếp trung kỳ võ giả, người nọ đồng ý ra tay, nhưng lại ra giá năm trăm tỷ thần thạch, còn bắt trả trước chục tỷ. Mục Uyển Thanh không có nhiều thần thạch như vậy, tự nhiên không thỉnh được người nọ. Nội tâm nàng có chút tuyệt vọng, gia tộc nhà mẫu thân nàng mặc kệ việc này, Nho thúc là do ông ngoại tự mình điều cho nàng. Chỉ dựa vào một mình Nho thúc, trường hợp không trấn áp được, không tốt một cái không chỉ có các nàng phải chết, mà đệ đệ nàng cũng sẽ bị giết, đến lúc đó mấy mạch chi thứ sẽ hoàn toàn chiếm cứ Mục gia. - Chẳng lẽ phải thật sự hủy thân cho mấy lão sắc quỷ kia? Trong đầu Mục Uyển Thanh toát ra một ý niệm, tiếp theo cả người bởi vì sợ hãi mà run rẩy lên. Năm đó chính vì nàng bất mãn sự sắp xếp của gia tộc, mà một mình vượt qua vạn dặm xa xôi bỏ chạy đến Tử Dương Đại Lục, thủ tiết nhiều năm hiện tại muốn nàng lấy thân báo đáp, ngươi bảo nàng làm sao chấp nhận được? - Haiz! Mục Uyển Thanh buồn rầu cả ngày, khoảng cách đến Lẫm Đông Đại Lục càng ngày càng gần, nội tâm nàng càng ngày càng nản, nếu đến Lẫm Đông Đại Lục khẳng định Mục gia sẽ nhận được tin tức. Đến lúc đó nàng lại tìm người từ bên ngoài, liền có chút không danh chính ngôn thuận, hiện tại nàng tìm một người, có thể nói là cường giả từ nhà mẹ đẻ mang đến, như vậy người Mục gia sẽ không có lời nào để nói. Thời gian trôi qua rất nhanh, vù cái đã hai tháng! Bởi vì là siêu cấp chiến thuyền của Thần Âm Lĩnh, nên tuy Thần Âm Hải rất loạn, nhưng không có bất cứ kẻ nào dám chặn lại. Ở trên đường gặp phải đánh nhau, là hai cường giả sống mái với nhau. Sau khi hai người phát hiện là chiến thuyền Thần Âm Lĩnh, đều không hẹn mà cùng bay về nơi xa, không dám công kích chiến thuyền. Càng ngày có càng nhiều người ngồi trên boong tàu tìm hiểu thần âm, nhưng đã lâu như vậy, không có ai có thu hoạch cả, xem ra thần âm này không phải muốn tìm hiểu là có thể tìm hiểu. Mục Uyển Thanh lại tiếp xúc một ít người, lặp lại đàm phán, cuối cùng không có thu hoạch quá lớn. Chỉ có hai vị Tứ Kiếp sơ kỳ nguyện ý đi trợ uy, nhưng tuyệt không ra tay. Đưa ra giá hai tỷ thần thạch. Tạm thời Mục Uyển Thanh không đáp ứng chuyện này, tác dụng của Tứ Kiếp sơ kỳ không quá lớn, đi qua cũng không thể mang đến uy hiếp quá lớn cho cường giả Mục gia. Có một lão sắc quỷ, gần đây rất ân cần, nói thẳng nếu Mục Uyển Thanh ở với hắn hai tháng, hắn sẽ giúp Mục Uyển Thanh dẹp yên toàn bộ Mục gia, muốn giết ai liền giết người đó. Lão sắc quỷ này chỉ là Tứ Kiếp trung kỳ, cảnh giới không khác Nho thúc lắm, vậy mà lại dõng dạc nói muốn giết ai thì giết người đó. Sợ là muốn ngủ miễn phí hai tháng, chờ tới Lẫm Đông Đại Lục rồi lập tức cao chạy xa bay đi? Thời gian lại trôi qua một tháng rưỡi nữa, đột nhiên có một người ngồi xếp bằng trên boong tàu, múa may tay chân, tiếp theo không gian bốn phía nổi lên sóng gió, gây ra từng đạo gợn sóng, sau đó trong não hải những người xung quanh đều vang lên từng đợt thanh âm kỳ dị. - Ồ! Tất cả người tu luyện trên boong tàu đều bị kinh động, ngay cả các quân sĩ cũng chấn kinh, trên mặt một ít cường giả xuất hiện vẻ ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía một thanh niên ngồi trên boong tàu. - Tần Chiến! Cam Lâm mở to mắt, nhìn thấy người phất tay vậy mà lại là Tần Chiến, vẻ mặt hắn trở nên kinh ngạc, tiếp theo lại lộ ra vẻ vui mừng và hâm mộ. Hắn và Tần Chiến cùng nhau tìm hiểu, hắn còn có chút xúc động từ sớm, bế quan lâu như vậy lại không có một tia thu hoạch. Không nghĩ rằng Tần Chiến lại hiểu được một loại Thần Âm Chân Ý? - Lục Ly đâu? Cam Lâm nhìn thấy vô số người ở bốn phía chú ý Tần Chiến, sợ có người muốn gây rối, vội vàng dùng thần niệm đảo qua ở trên chiến thuyền, lại không phát hiện ra Lục Ly. Hắn nhìn đến khoang thuyền phòng Lục Ly đóng cửa, thân mình chợt lóe lên vội vàng đến khoang thuyền của Lục Ly. Gõ gõ cửa, Lục Ly vẫn không có bất cứ phản ứng gì, Cam Lâm chỉ có thể trở về ngồi ở bên cạnh Tần Chiến hộ pháp giúp hắn. Thế nhưng trên chiến thuyền không cho phép động võ, thật ra Cam Lâm không cần quá lo lắng. Rõ ràng Tần Chiến chỉ vừa mới tìm hiểu nhập môn, giờ phút này sợ nhất có người đánh gãy, Cam Lâm cẩn thận đề phòng. Người xung quanh cũng không làm xằng làm bậy, quấy nhiễu người khác tìm hiểu, khẳng định Tần Chiến tỉnh lại sẽ liều mạng. - Tiểu tử này có chút phúc khí! - Vậy mà có thể tìm hiểu Thần Âm Chân Ý, tuy rằng thoạt nhìn không tính là quá mạnh, nhưng cũng là một trong những chân ý tối cao nhất. - Haiz! Ta đã bế quan lâu như vậy, nhưng vẫn không có bất cứ thu hoạch gì, đúng là người so với người tức chết mà. Một đám người cảm khái không thôi, ngay cả một vài võ giả Tứ Kiếp cũng lộ ra vẻ hâm mộ, Thần Âm Chân Ý vô cùng cường đại, là một trong những chân ý tối cao nhất, tuy rằng nhìn tình huống thứ Tần Chiến tìm hiểu được không phải quá cao cấp, nhưng cũng là vận cứt chó rồi.
Chương 3162 Hãnh diện
- Đáng tiếc là một võ giả Tam Kiếp! Trên mặt Mục Uyển Thanh lộ ra một tia đáng tiếc, nếu Tần Chiến là võ giả Tứ Kiếp mà nói, khẳng định nàng sẽ nghĩ cách kéo Tần Chiến đến hỗ trợ, võ giả Tam Kiếp lại không có ý nghĩa quá lớn. Nửa canh giờ sau, Tần Chiến ngừng phất tay, hơi thở cũng trở nên bình tĩnh lại, xem ra đã hoàn toàn nhập môn. Một khi chân ý nhập môn, sự tình phía sau liền đơn giản hơn rất nhiều. Sóng biển phía dưới cũng dần dần bình ổn xuống, thần âm ngừng lại, rất nhiều người tu luyện ở trên boong tàu đứng lên. Tần Chiến tìm hiểu được Thần Âm Chân Ý mang đến đả kích cho bọn họ, rất nhiều người đã quyết định nghỉ ngơi một phen, lại tiếp tục tìm hiểu. - Ầm ầm! Đúng vào giờ phút này, dị biến đột nhiên sinh ra, trong chiến thuyền truyền tới một đạo dao động mãnh liệt, tiếp theo nước biển ở bốn phía giống như điên cuồng, vậy mà cuốn lên sóng gió động trời. - Thịch thịch thịch! Trong một căn phòng, không ngừng vang lên những thanh âm nặng nề, những thanh âm đó vang lên ở trong não hải mọi người, như là đánh vào linh hồn bọn họ. Nước biển phía dưới hoàn toàn bạo động, vô số sóng biển cuốn lên, hóa thành từng đầu thuỷ long bắn vào trời cao, tiếp theo lại lao xuống thật mạnh, doạ sợ toàn bộ mọi người trên chiến thuyền. - Hít hít, lại có người tìm hiểu Thần Âm Chân Ý sao? Hơn nữa còn là chân ý cường đại như thế? - Thanh âm này quỷ dị như thế, khẳng định là Thần Âm Chân Ý vô cùng cường đại. Chiến thuyền sôi trào, vô số cường giả từ trong khoang thuyền bay ra, mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ tìm đến ngọn nguồn thanh âm, trên mặt không chỉ có hâm mộ, còn có vẻ ghen ghét rất nồng đậm. - Là hắn! Mục Uyển Thanh theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, thân thể mềm mại kịch liệt run lên. Sau khi Cam Lâm nhìn lướt qua, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mừng như điên. Bởi vì ngọn nguồn thanh âm, đến từ khoang thuyền của Lục Ly! Từng đạo thanh âm nặng nề vang lên, có tiết tấu, sau mỗi lần vang lên, nước biển xung quanh đều sẽ bắn lên vô số bọt sóng, đánh về phía chiến thuyền, phát ra từng đạo thanh âm kỳ dị. Không gian dao động tầng tầng, tạo nên từng đợt gợn sóng, trên trời cao cuồng phong tàn sát bừa bãi, cũng phát ra từng đạo tiếng rít, cùng tiếng nước, thanh âm nặng nề tổ hợp lại với nhau, hình thành một loại vận luật kỳ diệu. Không chỉ có chiến thuyền bên này, mà người trên hai chiếc chiến thuyền còn lại cũng bị kinh động, tất cả kinh ngạc toả thần niệm ra, khoá chặt một cái khoang thuyền. Thần văn trên chiếc siêu cấp chiến thuyền này vẫn rất cường đại, thần niệm người bình thường không tra xét vào được, cho nên mọi người chỉ biết có người tìm hiểu được một cái Thần Âm Chân Ý, hơn nữa còn là một cái chân ý rất cường đại, nhưng không biết là ai. Thần Âm Hải là một địa phương rất thần kỳ, thỉnh thoảng các mảng hải vực lớn ở nơi này sẽ phát ra thần âm, bên trong ẩn chứa rất nhiều loại pháp tắc thần kỳ. Những pháp trận chân ý đó có mạnh có yếu, nhưng đều rất khó tìm hiểu, rất nhiều lão ma ở đây tìm hiểu vạn năm cũng không thu hoạch được gì. Hôm nay trong chiến thuyền lại có hai người tìm hiểu được Thần Âm Chân Ý, còn có một người tìm hiểu được Thần Âm Chân Ý siêu cường, làm sao không khiến mọi người kinh ngạc, không hâm mộ chứ? Hai mắt Mục Uyển Thanh sáng đến dọa người, bản thân Lục Ly đã rất mạnh, hiện tại lại tìm hiểu được một cái thần âm pháp tắc chân ý lợi hại, vậy không phải chiến lực càng lợi hại hơn sao? Nếu Lục Ly đồng ý giúp nàng mà nói, hẳn là chuyến này sẽ rất thuận lợi. Cam Lâm vui mừng nhất, vui mừng thay hai người, đồng thời lại có một chút mất mát, thực lực bản thân hắn vẫn luôn không có tiến bộ quá lớn, hai huynh đệ lại tiến bộ vượt bậc, đổi làm người khác đều sẽ cảm thấy mất mát. Dị trạng bên Lục Ly kéo dài suốt hơn một canh giờ, chờ lúc hắn dừng lại, sóng biển ở bốn phía cũng trở nên bình tĩnh. Chiến thuyền đã náo nhiệt hơn một canh giờ, tâm tình mọi người cũng đều bình phục lại, pháp tắc chân ý có lợi hại hơn cũng là người ta, không có nửa điểm quan hệ đến mọi người. Tần Chiến vẫn đang bế quan, Cam Lâm chỉ có thể tiếp tục hộ pháp giúp hắn, khẳng định Lục Ly cũng cần một đoạn thời gian để củng cố, đoán chừng muốn xác định Lục Ly hiểu được chân ý gì, ít nhất phải nửa tháng. Mục Uyển Thanh đứng ngồi không yên, nàng không có về phòng, mà ở trong quán trà lẳng lặng chờ đợi Lục Ly xuất quan. Rất nhiều nam tử muốn đến gần, nhưng lần này Mục Uyển Thanh lại không trả lời một người, Nho thúc ngồi ở bên cạnh, ngăn cản ruồi bọ tới gần. Lần này ngồi xuống chính là bảy tám ngày, Tần Chiến đã xuất quan, vẻ mặt hưng phấn, hắn hiểu được một cái chân ý mạnh hơn các loại chân ý hắn biết lúc trước, hắn tin tưởng tu luyện thêm một đoạn thời gian, hắn có thể đánh sâu vào Tứ Kiếp chi cảnh. Rất nhiều người dồn dập lại đây hỏi han, nhưng Tần Chiến lại không nhiều lời, chỉ nói vài câu cho có lệ, tiếp theo lôi kéo Cam Lâm đi uống rượu. Tuy nội tâm Cam Lâm có chút mất mát, nhưng giờ phút này lại không dám biểu lộ ra, thống thống khoái khoái uống rượu với Tần Chiến. Tần Chiến biết được Lục Ly cũng tìm hiểu được thần âm pháp tắc chân ý thì càng thêm vui mừng, hai người uống hết một ngày, tiền rượu lên đến mười mấy vạn thần thạch. Sau khi uống xong, Tần Chiến và Cam Lâm lại tiếp tục bế quan, chờ đợi Lục Ly xuất quan. Tần Chiến nói bí quyết tìm hiểu của mình cho Cam Lâm, nói phải thả lỏng, không nên cố gắng đi tìm hiểu. Đúng như lời Lục Ly, duyên phận tới, tự nhiên sẽ tới. Duyên phận không đến, cưỡng cầu cũng vô dụng. Bảy tám ngày trôi qua, rốt cuộc Lục Ly cũng xuất quan, thời khắc hắn mở cấm chế ra, vô số thần niệm lập tức quét về phía hắn, đặc biệt là Mục Uyển Thanh và Nho thúc càng gắt gao tập trung vào hắn. - Hả! Cảm nhận được nhiều thần niệm như vậy khoá chặt chính mình, Lục Ly liền đề phòng theo bản năng, thế nhưng hắn dùng thần niệm đảo qua, liền thả lỏng xuống. Xem ra lúc hắn hiểu được Thần Âm Chân Ý, đã xuất hiện dị tượng rất lớn, cho nên mới khiến cho nhiều người chú ý như vậy.
Chương 3163 Hãnh diện
Tuy rằng mới tìm hiểu được một cái chân ý cường đại, khí tức Lục Ly cũng không có thay đổi quá lớn. Vẫn là một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, nhưng hơi thở có thể so sánh với Nhị Kiếp đỉnh phong, có lẽ chờ tìm hiểu được cái chân ý này, là có thể đi độ kiếp, đánh sâu vào Tam Kiếp chi cảnh. Ở Tam Trọng Thiên võ giả Tam Kiếp nhiều như chó, cho nên ở dưới cái nhìn mọi người chút khí tức này của Lục Ly quả thực yếu đến đáng thương. Trong mắt rất nhiều người toàn là vẻ ghen ghét, không ngờ một tên võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ cũng có thể hiểu được chân ý mạnh như vậy? - Vù! Một bóng người bay vụt đến, thoáng cái đứng trước mặt Lục Ly, Lục Ly lập tức tràn đầy vẻ đề phòng, Thiên Ly Châu xuất hiện trong tay, tùy thời chuẩn bị chiến đấu. - Tiểu tử, ngươi làm như thế nào tìm hiểu được Thần Âm Chân Ý, nói cho bổn tọa biết, bổn tọa sẽ thưởng lớn. Đây là một hán tử cường tráng, hắn nhìn chằm chằm vào Lục Ly, mắt tràn đầy lửa nóng. Lục Ly trợn mắt, xem ra là một kẻ lỗ mãng. Đừng nói mình không có biện pháp truyền thụ biện pháp tìm hiểu, cho dù có thể truyền thụ Lục Ly cũng sẽ không nói cho hắn, dựa vào cái gì chứ? Cho nên Lục Ly không để ý hắn, lập tức đi ra phía ngoài, người nọ là Tam Kiếp đỉnh phong phong, thấy Lục Ly không để ý hắn, lập tức nổi giận, vươn tay phải ra bắt được bả vai Lục Ly. - Ngươi làm gì vậy? Thân thể Lục Ly chợt lóe ra tránh đi, trợn mắt tức giận nhìn hắn, nếu không phải ở trên chiến thuyền, hắn đã dạy dỗ người này làm người. Hắn lạnh lùng nhìn người này nói: - Muốn động thủ ở chỗ này? Vô số quân sĩ vốn dĩ khoá chặt bên này, nghe thấy Lục Ly nói, một vị thống lĩnh lập tức mở miệng: - Đừng gây chuyện, nếu không trục xuất khỏi chiến thuyền. Tên Tam Kiếp đỉnh phong kia lập tức lặng lẽ rời đi, nhưng vẫn hung hăng trừng mắt nhìn Lục Ly một cái, Lục Ly nhún vai, không hề để ý người này, mà đi về phía Tần Chiến và Cam Lâm. Hai người đã sớm bị kinh động, dồn dập cười đi tới chô Lục Ly, tâm tình Tần Chiến rất tốt, bước tới chắp tay nói: - Chúc mừng lão đại! - Lão đại? Đám người kinh ngạc, cảnh giới Lục Ly thấp như vậy, vậy mà lại là lão đại của hai người? Xem ra người không thể đánh giá qua tướng mạo, nước biển không thể dùng đấu để đong đếm. Quá nhiều người chú ý mình, Lục Ly không dám rêu rao như vậy, liền lôi kéo Tần Chiến và Cam Lâm đi vào tửu quán, tìm một phòng riêng ngồi xuống. Phòng riêng tiện nói chuyện, bên trong còn có thần văn, Lục Ly gọi một ít rượu mở thần văn cấm chế ra, Tần Chiến lập tức hưng phấn dò hỏi: - Lão đại tìm hiểu được cái chân ý lợi hại gì vậy? - Không biết! Lục Ly trả lời làm hai người không thể nào hiểu được, nào có chuyện không biết chân ý do mình tìm hiểu ra là cái gì? Lục Ly cười khổ giải thích nói: - Ta vừa mới nhập môn, ta cảm giác chân ý này bác đại tinh thâm, vô cùng huyền diệu, đoán chừng phải đợi đến khi tìm hiểu được toàn bộ, mới có thể biết được. - Vậy khẳng định là vô cùng cao cấp! Trong mắt Tần Chiến và Cam Lâm đều lộ ra vẻ hâm mộ, Lục Ly mỉm cười gật đầu, hẳn là cái chân ý này rất cao cấp. Bởi vì cái thần âm chân ý này khiến cho Đại Đạo Chi Ngân cộng minh, hắn lợi dụng Đại Đạo Chi Ngân mới hiểu được, hơn nữa trước mắt hắn còn không biết chân ý này cụ thể là cái gì, cảm giác chỉ vừa mới nhập môn, thấy được một góc của núi băng. Ba người hàn huyên một hồi, uống mấy chén rượu chúc mừng, Lục Ly thấy Cam Lâm có chút mất mát, cổ vũ vài câu, tính cách Cam Lâm thoải mái, rất nhanh đã vui vẻ lên. - Ong ong! Qua nửa canh giờ, thần văn phòng riêng nổi lên gợn sóng. Sắc mặt Lục Ly trở nên lạnh lùng, cho rằng có người tới càn quấy, sau khi mở thần văn ra mới phát hiện, không ngờ là Mục Uyển Thanh. - Hoàng công tử! Sau khi Mục Uyển Thanh cúi người hành lễ, hơi xin lỗi nói: - Mạo muội quấy rầy, Uyển Thanh muốn bàn bạc lại với ngươi một lần, không biết Hoàng công tử có tiện hay không? Mục Uyển Thanh lại tìm tới lần nữa, chuyện này rất dễ lý giải, thế nhưng nàng nóng vội như thế, lại nằm ngoài dự liệu của Lục Ly. Nếu người ta đã tìm tới cửa, Lục Ly cũng không tiện từ chối, hơi gật đầu nói: - Có thể. Trên mặt Mục Uyển Thanh lộ ra một tia vui mừng, lại hành lễ lần nữa nói: - Hoàng hôn xuống, thỉnh công tử đến khoang thuyền của ta, Uyển Thanh đợi công tử quang lâm. Mục Uyển Thanh đỏ mặt rời đi, Tần Chiến và Cam Lâm lập tức cười to, Tần Chiến chậc chậc nói: - Không thể tưởng được, Lục Ly, rõ ràng âm thầm câu dẫn một đại mỹ nhân, mỹ nhân này ta chấm chín điểm. Cam Lâm nhếch miệng cười nói: - Thủ đoạn cua gái của Lục Ly càng ngày càng lợi hại. Ngươi xem mỹ nhân cũng nói, không muốn nói chuyện ở đây, mà là muốn hẹ Lục Ly đến khoang thuyền của nàng, ý tứ này quá rõ ràng, đây là muốn Lục Ly đi qua đêm. - Chậc chậc! Hai người Tần Chiến và Cam Lâm nở nụ cười hèn mọn, Lục Ly không có nửa điểm ngượng ngùng, vẫy vẫy tay nói: - Không phải như các ngươi nghĩ đâu, thật sự có chút việc. - Hiểu mà! Tần Chiến búng tay một cái nói: - Nhân luân đại đạo, đây là chính sự, cũng là đại sự. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha ha, ở cùng hai người, là thời gian vui vẻ khó có được, có thể khiến hắn hoàn toàn mở rộng lòng, thả lỏng. Uống với hai người một buổi trưa, đến lúc hoàng hôn thì có một đám Hồng Điểu ở gần đó, chủ động đuổi chiến thuyền. Gần đây không trung khu vực này thỉnh thoảng có lôi điện đánh xuống, ngẫu nhiên nổi lên gió bão, tốc độ chiến thuyền trở nên chậm, cho nên Hồng Điểu có thể miễn cưỡng đuổi theo. Đầy trời Hồng Điểu đuổi theo chiến thuyền, thật ra lại giống một bức tranh rất đẹp. Lục Ly về khoang thuyền tắm gội một phen, hắn cũng không có bất cứ ý nghĩ gì, trên người toàn là mùi rượu, hắn sợ mất lễ nghĩa. Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số người, hắn tiến vào khoang thuyền của Mục Uyển Thanh, chuyện này khiến cho rất nhiều người đố kỵ. Có không ít người nghĩ cách muốn tiếp cận mỹ nhân như Mục Uyển Thanh, nhưng Mục Uyển Thanh lại không cho chút mặt mũi nào.
Chương 3164 Không thích giao dịch như vậy

Chiến lực Nho thúc không tồi, nơi này lại là trên chiến thuyền, không có ai dám làm xằng làm bậy. Cấm chế trong khoang thuyền mở ra, chuyện này làm cho càng nhiều người đố kỵ không thôi, thầm mắng Mục Uyển Thanh không biết xấu hổ, là lẳng lơ. Trai đơn gái chiếc ở cùng chỗ, bản thân chuyện đó đã khiến người phê bình, còn mở ra cấm chế, khẳng định là ở bên trong làm việc không thể miêu tả. Hôm nay Mục Uyển Thanh vẫn mặc một bộ váy đen, thế nhưng cổ áo váy đen này tương đối thấp, hai bên đùi còn xẻ ra, như ẩn như hiện, vô cùng mê người. Nàng trang điểm nhàn nhạt, càng hiện lên vẻ kinh diễm. - Hoàng công tử! Mục Uyển Thanh cúi người hành lễ, Lục Ly từ trên cao nhìn xuống, có thể nhìn thấy một mảnh ngực trắng tinh, Lục Ly nhìn lướt qua rồi thu hồi ánh mắt, nội tâm một mảnh bình tĩnh. Sau khi hai người ngồi xuống, Mục Uyển Thanh cũng không có pha trà, mà cười nhàn nhạt hỏi: - Hoàng công tử, chỗ ngươi có rượu ngon không? Chỗ ta không có rượu gì ngon, tối nay Uyển Thanh muốn uống hai ly với công tử. Lục Ly ngẩn ra, tiếp theo hiểu ý tứ của Mục Uyển Thanh, hỏi mình lấy rượu, là muốn mình yên tâm, dù sao rượu của hắn cũng không có khả năng bị hạ độc? Đồng thời uống rượu cũng có thể gia tăng tình thú, hôm nay Mục Uyển Thanh làm vậy, là muốn lấy sắc dụ mình sao? Lục Ly lấy ra hai vò rượu ngon, cười nhạt nói: - Thật không dám giấu giếm, Hoàng Thiên Bá là tên giả ta dùng, về sau Uyển Thanh cô nương gọi ta là Lục công tử đi, ta họ Lục. - Dùng tên giả? Ồ! Mục Uyển Thanh hơi kinh ngạc, nhưng không có để ý quá nhiều, mở rượu ngon ra rót cho Lục Ly một ly, lúc này mới mỉm cười nói: - Nào, vinh hạnh quen biết Lục công tử, Uyển Thanh kính ngươi một ly. - Chúc mừng Lục công tử tìm hiểu được thần âm pháp tắc chân ý, Uyển Thanh lại kính ngươi một ly! - Lục công tử trẻ tuổi như thế, chiến lực lại mạnh mẽ, khẳng định về sau có thể trở thành nhân vật tuyệt đỉnh Tam Trọng Thiên, vì chuyện này uống một chén. - Quen biết là duyên, có thể quen hào kiệt như Lục công tử, Uyển Thanh cảm thấy rất vinh hạnh, chúng ta lại uống! - Lục công tử, ta kính ngươi Gần nửa canh giờ trôi qua, Mục Uyển Thanh không ngừng kính rượu, dùng các loại lý do. Lục Ly ai đến cũng không cự tuyệt, rượu này uống không say, nếu thật sự có chút men say, vận chuyển thần lực là có thể hóa giải. Uống hết một vò rượu, thoạt nhìn Lục Ly không có việc gì, mặt đẹp Mục Uyển Thanh lại đỏ bừng, cả người nóng bỏng, hô hấp cũng trở nên dồn dập, ngực phập phồng, ánh mắt có chút mê ly, càng tăng thêm vài phần mê người. Mục Uyển Thanh vẫn chưa nói chính sự, giống như quên mất hẹ Lục Ly muốn bàn cái gì, chỉ kính rượu cùng Lục Ly. Trong tình huống bình thường, toàn là nam tử chủ động chuốc say mỹ nữ, hiện tại lại trái ngược, dường như mỹ nữ muốn chuốc say nam tử, nhưng thật ra kết cục lại hoàn toàn ngược lại. - Được rồi! Hai vò rượu vào bụng, Lục Ly không tiếp tục lấy ra rượu ngon nữa, hắn nghiêm túc nhìn Mục Uyển Thanh nói: - Được rồi, đừng uống nữa, nên nói chính sự đi. - Hì hì! Mục Uyển Thanh cười si say, mặt như hoa đào, nàng ngượng ngùng nhìn Lục Ly nói: - Lục công tử, ngươi thấy ta đẹp không? - Đẹp! Lục Ly nói rất chân thành, bất luận thưởng thức từ góc độ gì, Mục Uyển Thanh đều là mỹ nữ nhất đẳng, cao quý, có khí chất, nhu mị, tư dung tuyệt đỉnh. Mục Uyển Thanh nở nụ cười, cười rất sáng lạn, còn mơ hồ mang theo một chút thảm thiết, đột nhiên nàng duỗi tay kéo đai lưng, tiếp theo một bàn tay dặt lên nút thắt chậm rãi cởi bỏ, váy dài chảy xuống, lộ ra áo lót màu hồng phấn bên trong, cảnh xuân như ẩn như hiện, cực kỳ mê người. Nàng nhắm hai mắt lại đứng lên, đi đến phòng bên cạnh, lúc ở cửa nàng vừa quay đầu lại vừa nhìn, nói: - Lục công tử, xin ngài thương tiếc Uyển Thanh, tối nay là lần đầu tiên của ta. Lục Ly không nhúc nhích, thậm chí đầu không có lệch khỏi quỹ đạo, không có nhìn tấm lưng tuyệt mỹ của Mục Uyển Thanh, hắn khẽ thở dài, lại lấy ra một vò rượu một mình tự uống. Thân thể mềm mại của Mục Uyển Thanh hơi rung động, thấy Lục Ly không có bất cứ phản ứng gì, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ và giận dữ, môi run run nói: - Lục công tử chướng mắt Uyển Thanh sao? - Không phải! Lục Ly thành thật nói: - Uyển Thanh tiểu thư nhu nhược động lòng người, mỹ mạo vô song, bất cứ nam nhân gì cũng sẽ động tâm. - Vậy... Ánh mắt Mục Uyển Thanh lộ ra một tia nghi hoặc, tiếp theo giống như nghĩ tới cái gì, có chút ngượng ngùng hỏi: - Chẳng lẽ Lục công tử không thích nữ nhân? - Ha ha ha! Lục Ly bị chọc cười, uống một ngụm rượu, tiếp theo dùng tay chộp một cái vào hư không, váy Mục Uyển Thanh bay qua, hắn xua tay nói: - Ta thích mỹ nữ, thế nhưng không thích giao dịch như vậy. Uyển Thanh tiểu thư mặc quần áo vào đi, chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện. Mục Uyển Thanh ngượng ngùng mặc váy vào, nàng ở trong phòng ước chừng hai nén hương thời gian mới đi ra. Nàng ngồi xuống một lần nữa, cúi đầu, có chút không dám nhìn Lục Ly. Một hoàng hoa khuê nữ, chủ động hiến thân, lại bị cự tuyệt, hơn nữa còn là tiểu thư sinh ra trong danh môn. Mục Uyển Thanh rằn vặt suốt một buổi chiều khiến chính mình cũng nổi giận, thật vất vả mới hạ quyết tâm, lại không nghĩ rằng kết cục như thế này. Không sai! Mục Uyển Thanh quyết định hiến thân cho Lục Ly, nàng không có gì nhiều cho Lục Ly, chỉ có tấm thân trong trắng. Vì đệ đệ, nàng quyết định hy sinh chính mình, cùng với hiến thân cho những lão sắc quỷ đó, cho Lục Ly cũng coi như là lựa chọn không tồi, ít nhất Lục Ly cho nàng ấn tượng không tồi. Lục Ly rót cho Mục Uyển Thanh một chén rượu, cười nói: - Ta đồng ý với đề nghị lúc trước của ngươi, thế nhưng đến lúc làm xong sự tình giúp ngươi, phải đưa ta chục tỷ thần thạch. - Hả? Mục Uyển Thanh vẫn còn đang suy nghĩ chuyện vừa rồi, đột nhiên Lục Ly nói cái này, làm Mục Uyển Thanh ngẩn ra, tiếp theo không dám tin tưởng nhìn Lục Ly, môi lại run run lần nữa, hỏi: - Ngươi, ngươi nói cái gì?

Lục Ly tự nhận không phải người tốt, nhưng hắn làm người có nguyên tắc và giới hạn.
Chương 3165 Lẫm Tây Thành
Hắn là một nam nhân bình thường, nhìn thấy mỹ nữ tâm cũng sẽ động, nhưng hắn không đến mức vì giao dịch mà chiếm thân thể người khác. Sở dĩ đồng ý giúp Mục Uyển Thanh, một là tiện đường, hai là hắn cần thần thạch. Đương nhiên, hắn và Mục Uyển Thanh có quy ước, nếu tình huống không đúng, hắn có nguy hiểm mà nói, hắn sẽ bứt ra rời đi. Hắn không có khả năng bởi vì giúp người, mà kéo chính mình đi vào, hơn nữa Tần Chiến và Cam Lâm cũng đi theo hắn, hắn không muốn liên lụy hai huynh đệ. Vốn dĩ Mục Uyển Thanh chuẩn bị hy sinh thân thể chính mình, đổi lấy Lục Ly trợ giúp, không nghĩ tới Lục Ly lại trực tiếp đáp ứng điều kiện lúc trước của nàng, chuyện này làm cho Mục Uyển Thanh vừa vui vừa có chút buồn. Lần đầu tiên nàng sinh ra hoài nghi về mị lực của chính mình, chẳng lẽ mị lực của mình không đủ, không thể làm Lục Ly có một chút động tâm? Hàn huyên một lát, Lục Ly ước hẹn tốt với Mục Uyển Thanh, chờ tới tới, sẽ đi cùng các nàng. Toàn bộ lộ phí truyền tống đến Lạc Thủy Lĩnh sẽ do Mục Uyển Thanh bỏ ra, Mục Uyển Thanh cũng không cần trả tiền trước, đến lúc làm xong sự tình, lại để Mục gia cho. Tự nhiên Mục Uyển Thanh lập tức đồng ý, Lục Ly vẫy tay mở cấm chế đi ra ngoài. Cửa phòng không cao, vào giờ phút này bóng dáng Lục Ly có vẻ vô cùng cao lớn. Từ nhỏ Mục Uyển Thanh sinh ra trong đại gia tộc, đã nhìn quen người dơ bẩn đê tiện, mỗi người đều vì lợi ích không từ thủ đoạn, rất ít gặp được người chính trực chính nghĩa. Lúc Lục Ly huỷ diệt Hắc Nguyệt Cung có nói thay trời hành đạo, giờ phút này lại hỗ trợ như thế, lại không có giậu đổ bìm leo, hình tượng Lục Ly ở trong mắt Mục Uyển Thanh lập tức trở nên cao lớn. Sau khi Lục Ly trở về trực tiếp bế quan, hắn chuẩn bị tiến vào tìm hiểuThần Âm Chân Ý một chút, muốn nhìn xem có thể tìm hiểu được cái chân ý này trước khi đến Lẫm Đông Đại Lục không. Bởi vì cái chân ý này do thần âm cộng minh với Đại Đạo Chi Ngân mới tìm hiểu ra được, dọc theo đường đi không ngừng có thần âm vang lên, sẽ không ngừng cộng minh cùng Đại Đạo Chi Ngân, như vậy tốc độ tìm hiểu sẽ nhanh hơn rất nhiều. Tần Chiến và Cam Lâm cũng tiếp tục bế quan ở trên boong tàu, bởi vì có Lục Ly và Tần Chiến kích thích, nên càng nhiều người đi bế quan, nhìn xem có gặp vận may cứt chó tìm hiểu được một cái thần âm pháp tắc chân ý hay không. Dọc theo đường đi vẫn bình tĩnh như cũ, không ai dám trêu chọc chiến thuyền Thần Âm Lĩnh. Trên đường còn gặp một hồi đại hỗn chiến, kết quả khi chiến thuyền Thần Âm Lĩnh đi ngang qua, không ngờ hai bên ngừng lại, để chiến thuyền xuyên qua lại tiếp tục khai chiến, sợ không cẩn thận đánh nát chiến thuyền . Lục Ly xác định hỗ trợ, tâm Mục Uyển Thanh liền yên ổn xuống, nên một mực không đi ra, bế quan tu luyện ở trong phòng. Chuyện này làm cho rất nhiều lão sắc quỷ hoàn toàn thất vọng, vốn tưởng rằng có thể vớt được một mỹ nhân hảo hảo chơi một chút. Một ít người âm thầm hận Lục Ly, Lục Ly ngây người nửa buổi tối ở trong phòng Mục Uyển Thanh, ai biết đã xảy ra chuyện gì? Một số người muốn đi Lẫm Đông Đại Lục, có cơ hội mà nói, phải hảo hảo giáo huấn Lục Ly một chút. Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã năm tháng đi qua! Siêu cấp chiến thuyền đi qua Thần Âm Hải, còn mấy ngày nữa sẽ đến Lẫm Đông Đại Lục. Thần Âm Chân Ý của Tần Chiến đã đại thành, hắn đoán chừng lại qua nửa năm hoặc một năm là có thể đánh sâu vào Tứ Kiếp chi cảnh. Cam Lâm vẫn không thu hoạch được gì, thế nhưng tính cách hắn thoải mái, ngược lại cũng không bởi vậy mà trầm luân, mà chỉ thêm nỗ lực tu luyện. Sau hôm nói chuyện với Mục Uyển Thanh, Lục Ly vẫn luôn bế quan không đi ra ngoài, cũng không biết hắn tìm hiểu Thần Âm Chân Ý đến trình độ nào rồi. Hai người Tần Chiến và Cam Lâm cũng không dám đi quấy rầy hắn, đành chờ tới Lẫm Đông Đại Lục lại nói. Mục Uyển Thanh đi ra, trên mặt toàn là vẻ chờ mong. Nàng lớn lên trên mảnh đại lục này, nơi này có gốc gác của nàng, tuy rằng ở nhà mẹ đẻ của mẫu thân cũng không tồi, nhưng nàng vẫn muốn trở lại nơi này. Nếu lần này có thể thuận lợi, đệ đệ nàng trở thành tân tộc trưởng, vậy cuộc sống của nàng cũng sẽ trở nên rất tốt, đến lúc đó tất cả phiền não đều sẽ biến mất. Nháy mắt mấy ngày thời gian trôi qua, chiến thuyền ngừng ở ngoài một tòa đại thành thật lớn, tòa đại này gọi là Lẫm Tây Thành, ngụ ý rất rõ ràng, là cực tây của Lẫm Đông Đại Lục. Lục Ly bị đánh thức, hắn mở cấm chế ra, phát hiện thành trì bên ngoài, cảm khái một tiếng nói: - Vậy mà đã tới Lẫm Đông Đại Lục, thật nhanh. Cưỡi siêu cấp chiến thuyền thật tốt, căn bản không cần nhọc lòng, an nhàn tu luyện một đoạn thời gian là đến. Thần Âm Hải nguy hiểm như vậy, trên đường đều không có phát sinh bất cứ sự tình gì, hai trăm triệu thần thạch này rất giá trị. - Đi thôi! Lục Ly duỗi eo một cái, cả người đều thả lỏng ra rất nhiều, phân tranh ở Tử Dương Đại Lục đã trôi qua. Hắn không cần lo lắng La Sát Hải, không cần lo lắng Nguyệt gia, không cần lo lắng Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc đuổi giết hắn. Ở Tam Trọng Thiên, dưới tình huống bình thường chỉ cần không đắc tội siêu cấp đại tộc viễn cổ, không đắc tội gia tộc Đại Đế. Sau đó từ một cái đại lục trốn đến một cái đại lục khác, thì thường kẻ thù sẽ không tiếp tục đuổi giết. Thứ nhất là quá xa, thứ hai chính là phạm vi thế lực người khác, dễ dàng xảy ra chuyện. - Lục công tử! Mục Uyển Thanh mang theo Nho thúc đi tới, Tần Chiến và Cam Lâm cũng đi tới, Lục Ly hơi gật đầu nói: - Trước tiên tiến vào thành đã. Thoạt nhìn thực lực Lục Ly yếu nhất, nhưng lại có cảm giác như là lão đại phát ra mệnh lệnh, Tần Chiến và Cam Lâm đã quen với mệnh lệnh của hắn. Hiện tại Mục Uyển Thanh dựa vào Lục Ly, Nho thúc vẫn luôn ít nói chuyện, là gia nô của Mục Uyển Thanh, nàng nói cái gì chính là cái đó. Mọi người bay lên từ trên chiến thuyền, trực tiếp dừng ở cửa thành, giao thần thạch vào thành. Vốn dĩ có rất nhiều người muốn tìm Lục Ly gây phiền toái, giờ phút này lại đều bất đắc dĩ thở dài, vào thành ai cũng không dám làm xằng làm bậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK