Nhục thân là cành, linh hồn là gốc, thần lực là ngọn! Tuy hiện tại Lục Ly đi con đường Vô Thượng Thần Thể, nhưng thần lực vẫn vô cùng quan trọng. Tối thiểu, riêng thanh thần thiết kia, nếu không có thần lực thì không cách nào thúc giục. Rồi thì phi hành, nếu không có Long Dực, không có thần lực, dù nhục thân hắn mạnh đến mấy, e rằng cũng không thể phi hành thời gian dài. Không có thần lực, không cách nào phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm. Không có thần lực, rất nhiều chuyện đều không tiện, thực lực cũng sẽ yếu đi nhiều. Đại Ma Vương đang đợi triệu kiến mình, Lục Ly không dám nghĩ nhiều, vội chuyên tâm chữa thương. Luyện hóa mấy viên đan dược đỉnh cấp, trị liệu chừng nửa ngày, Lục Ly cảm thấy đỡ lên nhiều, tuy muốn khôi phục chiến lực chắc phải cần thời gian rất lâu, song giờ hắn đã có thể hành động bình thường. Lục Ly đứng dậy hoạt động một chút, Phủ Ma lập tức mang Lục Ly tiến vào tòa thành bảo kia, sau đó truyền tống đến trong một đảo nhỏ. Đến bên nhà gỗ, Lục Ly lần nữa nhìn thấy cô gái béo mập khi trước, nhìn thấy Lục Ly, tay cô gái lại ném qua hai trái quả. Phủ Ma giơ tay tiếp lấy, không có gì bất ngờ, Lục Ly bị quả còn lại nện trúng, lần này nện trúng mặt, trên mặt lập tức nở hoa nhìn khó coi vô cùng. - Tiểu công chúa! Phủ Ma cười khổ nói, cô gái kia nhếch miệng đáp: - Người này chẳng thú vị gì cả, thực lực quá yếu. Lục Ly nhếch môi không nói gì thêm, chỉ lấy ra khăn lau lau qua một phen, cô gái kia lóe lên bay mất. Phủ Ma nhìn Lục Ly một cái rồi dẫn hắn tiến vào hoa viên trong nhà gỗ. Vẫn là đình viện vây xung quanh là hoa tươi, Đại Ma Vương ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, một tay cầm quyển sách, tay còn lại cầm một chuỗi phật châu. Gương mặt vẫn như khi trước, nhìn vào, trong đầu lại không lưu giữ nửa điểm ký ức, cảm giác rất mơ hồ. - Đại nhân! Phủ Ma lần nữa cười khổ, khom lưng hành lễ nói: - Đại nhân, ngươi giấu ta thật khổ. Đại Ma Vương không nói gì thêm với Phủ Ma mà chỉ khua tay: - Thực lực ngươi vẫn quá thấp, quay về tập trung tu luyện, lần sau đi ra đừng làm ta mất mặt, Lục Ly lưu lại! - Vâng! Phủ Ma vội vàng khom lưng lui ra, bên trong chỉ còn lại mỗi hai người Lục Ly và Đại Ma Vương, Lục Ly thoáng có chút lúng túng, không biết phải nói gì, đành khom lưng hành lễ: - Bái kiến đại nhân. Ông! Trên mặt Đại Ma Vương lóe lên quang mang, khuôn mặt hiện ra, lại là mặt Y tiểu thư. Khí tức uy nghiêm tan biến, thay vào đó là thiếu nữ tinh quái khi trước, nàng nhìn Lục Ly một lúc rồi nói: - Lục Ly, thế này đâu giống ngươi, sao câu cẩn thế? Lục Ly lần nữa cười khổ, chắp tay nói: - Đại nhân, trước đó không biết thân phận ngài, bởi thế có chỗ nào mạo phạm mong ngài bỏ quá cho. - Không cần phải thế! Đại Ma Vương khoát tay nói: - Ngươi cứ coi ta là Y tiểu thư, đừng coi ta là Đại Ma Vương, ngươi có thể nói chuyện với ta như khi trước. Tuy Đại Ma Vương nói thế, song Lục Ly không dám làm theo, hắn miễn cưỡng cười một tiếng, thoáng ngừng rồi nói: - Đại nhân, ngươi cảm thấy... còn có thể ư? Nếu không biết thân phận Đại Ma Vương, Lục Ly tự nhiên có thể tiếp tục làm bạn tốt với “Y tiểu thư”. Nhưng biết thân phận rồi, còn kiến thức qua chiến lực bá đạo vô song của Đại Ma Vương, muốn Lục Ly tiếp tục xem Đại Ma Vương như Y tiểu thư, đây gần như là điều không thể. - Được rồi! Đại Ma Vương u ám thở dài nói: - Thân phận Y tiểu thư xem như bỏ, ta cũng không gạt ngươi, thật ra ta còn có một thân phận khác, ngươi cũng đã từng gặp qua! - Một thân phận khác? Lục Ly nhướng mày, sau đó tròng mắt đột nhiên co rụt lại, kinh hãi nói: - Chẳng lẽ Thiên Vân Tiên Tử cũng là một trong những phân thân của Đại Ma Vương ngài? - Đúng! Đại Ma Vương gật đầu nói: - Ta tu luyện một loại đạo pháp tương đối kỳ dị, cần trải nghiệm đủ loại nhân sinh, bởi thế ta ngụy trang rất nhiều thân phận, đi trải nghiệm những cuộc đời khác nhau, từ đó cảm ngộ thiên đạo nhân văn. Không phải là ta cố ý ẩn giấu, một khi thân phận bại lộ, phân thân kia của ta liền cũng mất đi ý nghĩa tồn tại. - Ách... Lục Ly vạn vạn không nghĩ tới, Đại Ma Vương, Thiên Vân Tiên Tử, Y tiểu thư lại là cùng một người? Khó trách chiến lực Thiên Vân Tiên Tử mạnh như vậy? Khó trách trên Thiên Vân Sơn không ai thấy qua chân thân Thiên Vân Tiên Tử? Ngay cả Trần trưởng lão cũng chỉ gặp qua hư ảnh do Thiên Vân Tiên Tử ngưng tụ mà thôi. Ngụy trang thân phận khác nhau, thể nghiệm cuộc sống khác nhau, cảm ngộ đại đạo khác nhau! Lục Ly ẩn ẩn có chút hiểu ra, đây có lẽ là nguyên nhân tại sao Đại Ma Vương có thể cường đại như thế? Quỹ tích nhân sinh mỗi người mỗi khác, người và việc tiếp xúc cũng khác, cảm ngộ đối với thiên đạo tự nhiên cũng bất đồng. Mấy phân thân hội tụ lại một nơi, nhận biết đối với thiên đạo sẽ càng mạnh, chiến lực đề thăng nhanh chóng cũng là điều dễ hiểu. Có lẽ... Đại Ma Vương còn có vô số thân phận khác, tỉ như một con nhà nghèo khổ, lão già sắp chết, hoặc là đàn bà đanh đá chốn thị tỉnh? Thể nghiệm nhân sinh bách biến, kiến thức vô số chuyện trên đời, cảm ngộ càng nhiều chân đế trong thiên địa. Lục Ly càng nghĩ càng thấy được sự lợi hại của công pháp Đại Ma Vương đang tu luyện, chiến lực Đại Ma Vương có thể độc bộ Nhị trọng thiên quả nhiên là có đạo lý. Chỉ là nghĩ đến Phượng Hậu, Lục Ly nhịn không được hỏi: - Đại nhân, phía Tam trọng thiên không có vấn đề gì chứ? - Cái này ngươi không cần lo! Đại Ma Vương khoát tay, thanh âm theo đó chuyển lạnh, thân phận Y tiểu thư phế bỏ, nàng tựa hồ khôi phục bản tính Đại Ma Vương, hờ hững nói: - Thiên địa Nhị trọng thiên tự có quy tắc riêng, cường giả không thể dễ dàng hàng lâm, bằng không thần uy các nàng mang đến sẽ khiến giới diện sụp đổ. Nếu các nàng hạ giới liền sẽ bị áp chế thực lực, như vậy ta hoàn toàn có thể nhẹ nhàng chém giết. - Vậy à... Lục Ly nhớ tới nhân gian, tỉ như trước kia cường giả Thần Giới hạ giới, thường thường đều không dám tùy tiện tiến vào trong giới diện, bằng không thần uy sẽ khiến giới diện sụp đổ.
Chương 2837 Về lại Thần Giới
Hắn không khỏi thở dài một hơi, song vẫn chưa thực sự an tâm, đang định hỏi thêm mấy câu. Đại Ma Vương lại bá đạo ngắt lời: - Ta nói những chuyện này ngươi không cần để ý, ngươi cần để ý là chuyện của chính mình. Thần đan ngươi bị phế, cần lần nữa ngưng tụ, nếu ngưng tụ không tốt, chiến lực đời này sẽ dừng bước ở đây. Trong lòng Lục Ly khẽ run lên, chắp tay nói: - Mong Đại Ma Vương chỉ giáo. - Không phải ngươi có một gốc Xích Huyết Lan ư? Đại Ma Vương liếc qua không gian giới chỉ trên tay Lục Ly, nói: - Luyện hóa gốc thần dược kia, ngoài ra ta truyền cho ngươi thêm một loại bí pháp, nếu may mắn, sau khi ngưng tụ lại thần đan, tu luyện sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn. - Đa tạ đại nhân! Lục Ly đại hỉ, Đại Ma Vương đã nói thế rồi, vậy chắc là vấn đề không lớn. Có thể lần nữa ngưng tụ thần đan hoàn mỹ, bằng với sau này vẫn có hi vọng không ngừng đột phá. - Đừng vội cảm ơn! Đại Ma Vương lạnh lùng nói tiếp: - Ta giúp ngươi là có điều kiện! Thái độ Đại Ma Vương khiến Lục Ly cảm thấy như đang đối mặt Thiên Vân Tiên Tử, chẳng qua hắn không dám có nửa điểm bất mãn, Đại Ma Vương có đại ân với hắn, dù có bắt phải xông núi đao xuống biển lửa hắn cũng chẳng từ. Hắn chắp tay nói: - Đại nhân mời nói! - Ngày sau đợi lúc chiến lực ngươi sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong, ngươi đi Tam trọng thiên một chuyến, giúp ta lấy về một tông Cổ Quyển! Đại Ma Vương đi thẳng vào vấn đề, tiếp sau lại bổ sung: - Ta bởi vì nguyên nhân nào đó mà giờ không thể tiến vào Tam trọng thiên, bởi thế mới cần ngươi giúp ta đi một chuyến. - Đi lấy một tông Cổ Quyển? Mắt Lục Ly chớp qua một tia ngạc nhiên, trước đó “Thiên Vân Tiên Tử” để hắn giết Vân Khai Nguyệt, giờ Đại Ma Vương lại muốn hắn đi lấy một tông Cổ Quyển? - Làm sao? Ngươi không nguyện? Thấy Lục Ly ngập ngừng, Đại Ma Vương nhíu mày hỏi dò. Lục Ly vội vàng khom lưng đáp: - Không có, đại nhân với ta ân trọng như núi, dù làm gì cũng là hẳn nên. Lúc nào đại nhân muốn ta đi, ta liền lập tức động thân đi Tam trọng thiên! Lục Ly ngập ngừng không phải là vì sợ đi Tam trọng thiên, con người hắn ân oán phân minh, ăn khế trả vàng. Bởi thế đừng nói đi tam trọng thiên lấy một tông Cổ Quyển, dù muốn hắn đi giết Phượng Hậu, hắn cũng đi mà không chút do dự. Sở dĩ hắn ngập ngừng là vì, trước đó Thiên Vân Tiên Tử, một thân phận khác của Đại Ma Vương để hắn đi làm một chuyện, đánh giết Vân Khai Nguyệt. Vốn hắn tưởng Thiên Vân Tiên Tử có thù với Vân Khai Nguyệt, nhưng giờ xem ra không phải. Thiên Vân Tiên Tử chính là Đại Ma Vương, chiến lực cao cường như vậy, ngay cả Vân Xuy Tuyết đều có thể chém giết chỉ với một chiêu, há lại sẽ có thù với Vân Khai Nguyệt? Đừng nói Vân Khai Nguyệt, dù là Vân Xuy Tuyết cũng chưa đủ tư cách để Đại Ma Vương ghi hận. Đã vậy, tại sao Đại Ma Vương lại muốn hắn đi giết Vân Khai Nguyệt? Giờ lại muốn hắn đi Tam trọng thiên lấy một tông Cổ Quyển? Nàng thật không thể đi Tam trọng thiên ư? Dù nàng không thể đi, bọn Phủ Ma Đao Ma cũng có thể đi mà? Phủ Ma là Tam Kiếp đỉnh phong, còn không là Tam Kiếp đỉnh phong bình thường. Phủ Ma đi chẳng phải càng thích hợp? Hiện tại chiến lực hắn còn cách Tam Kiếp đỉnh phong một khoảng rất xa. Nghĩ mãi mà vẫn không thông, chẳng qua rất nhanh Đại Ma Vương liền đưa ra đáp án khiến Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, Đại Ma Vương mở miệng nói: - Tông Cổ Quyển kia nằm ở chỗ có quan hệ nhất định với ngươi, tông Cổ Quyển kia ở trong Nghịch Long Cốc! - Nghịch Long Cốc! Lúc nghe được ba tiếng này, tròng mắt Lục Ly thoáng co rụt lại, xem ra chút bí mật trong lòng hắn đều bị Đại Ma Vương nhìn ra. Đại Ma Vương nói tiếp: - Tam trọng thiên rất nguy hiểm, nếu không đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong, lên đó rất dễ bị giết. Thế nên ngươi nhất định phải tu luyện tới Tam Kiếp đỉnh phong mới có thể đi Tam trọng thiên. Tới Nghịch Long cốc, ngươi không cần khai chiến với người ở đó, ta sẽ đưa cho ngươi một món bảo vật, ngươi trao đổi với bọn hắn là được. - Tốt! Lục Ly yên tâm, Nghịch Long Cốc chính là nơi gia tộc Lục Linh đặt chân, để hắn tới gia tộc Lục Linh cướp đoạt Cổ Quyển, hắn sẽ rất khó xử. - Tam Kiếp đỉnh phong, được rồi! Lục Ly không khỏi có chút kích động, vừa khéo hắn cũng muốn đi Nghịch Long Cốc tìm Lục Linh, lần này hai chuyện thành một. Trong lòng bất giác nảy sinh cảm giác chờ mong, hận không thể ngay sáng mai liền đạt tới cảnh giới Tam Kiếp đỉnh phong. - Đại nhân, ta có thể hỏi một chuyện không? Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó nhịn không được mở miệng nói, có lẽ vừa nãy Đại Ma Vương ngụy trang bằng thân phận Y tiểu thư khiến Lục Ly lớn gan thêm chút, chứ nếu là bọn Phủ Ma e là không dám hó hé nửa lời. Đại Ma Vương nhìn Lục Ly một cái, tựa hồ xem thấu suy nghĩ trong đầu hắn, nàng nói: - Có phải ngươi muốn hỏi, vì sao lại muốn ngươi đi giết Vân Khai Nguyệt? Lục Ly gật đầu đáp: - Đại nhân thần cơ diệu toán! - Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Vân Khai Nguyệt làm một việc ác! Đại Ma Vương tự thuật, trong mắt chớp qua một tia sát ý: - Trước đây ta ngụy trang một thân phận, phụ mẫu của thân phận kia bị Vân Khai Nguyệt ngược sát. Ngươi cũng biết, Vân Khai Nguyệt nói thế nào cũng là tiểu bối, ta và bọn Phủ Ma không tiện ra tay đánh giết, bởi thế mới để ngươi quang mang chính đại giết hắn trên lôi đài. Lại không ngờ Vân Xuy Tuyết vì cái chết của Vân Khai Nguyệt mà không tiếc tấn công Hỗn Độn Đảo, nếu Vân Xuy Tuyết không ra mặt, ta cũng sẽ không lộ diện. - Thì ra là thế! Lục Ly hiểu ra, quả nhiên Đại Ma Vương ngụy trang rất nhiều thân phận, đi thể nghiệm bách vị nhân sinh. Hắn càng thêm bội phục tính cách Đại Ma Vương, không lấy thế ép người, không lấy mạnh lấn yếu, người không phạm ta, ta không phạm người. - Sau khi ngưng tụ Thần Đan, ngươi có thể về thăm lại Thần Giới một chuyến! Câu nói tiếp theo của Đại Ma Vương khiến cả người Lục Ly khẽ run rẩy, Đại Ma Vương nói: - Qua trận chiến tại Hỗn Độn Đảo, hẳn đã không có đại thế lực nào dám ra tay với ngươi.
Chương 2838 Về lại Thần Giới
- Có rất ít người dưới ngàn tuổi đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong, người bình thường thì chắc ngươi có thể ứng phó được. Nếu còn không yên tâm, ngươi có thể để Phủ Ma đi theo, chuyển dời người nhà tộc nhân của ngươi ở Thần Giới tới Thiên Ma Đảo. Thiên Ma Đảo tuyệt đối an toàn, dù Phượng Hậu đích thân hạ giới cũng không gây hại được cho bất kỳ ai ở trong này. - Đa tạ đại nhân! Trên mặt Lục Ly lộ rõ vẻ cuồng hỉ, cúi người bái tạ thật sâu. Có câu nói này của Đại Ma Vương, hắn liền không còn nỗi lo về sau, ma chướng lớn nhất trong lòng hắn tan biến, cả người nhẹ nhõm hẳn ra. Hưu! Đại Ma Vương tiện tay ném qua một quyển kinh thư, khua tay nói: - Đi xuống đi, tập trung ngưng Tụ Thần Đan, ngươi có thể ở lại Thiên Ma Thành, cũng có thể về Thiên Vân Sơn, chỉ là ta có thể sẽ không tới Thiên Vân Sơn nữa. - Vâng! Lục Ly khom lưng lui ra, bước chân trở nên nhẹ nhàng lạ thường, ở đâu không quan trọng, quan trọng là hắn có thể về lại Thần Giới. Đối với hắn mà nói, đây là tin tức tốt nhất, cũng là chuyện khiến hắn vui nhất. - Ai... Sau khi Lục Ly lui ra, Đại Ma Vương đột nhiên thở dài một hơi nặng nhọc, ánh mắt cũng chuyển vẻ ngưng trọng. Nàng trầm mặc một lát, sau đó u ám thở dài: - Cuốn hắn vào trong phân tranh, làm thế này rốt cục là đúng hay sai? Nếu ta thu tay ở đây, cuộc sống sau này của hắn sẽ bình tĩnh mà hạnh phúc. Nhưng nếu cuốn vào trong phân tranh, đường sau này của hắn sẽ khó đi dị thường, thậm chí có khả năng bỏ mạng oan uổng... - Chỉ là! Rất nhanh, ánh mắt Đại Ma Vương lại trở nên kiên định, trầm giọng nói: - Thất Kiếp Thiên Sát chi thể vô cùng khó tìm, khó lắm mới gặp được một người, ta không thể bỏ qua. Thôi... Lục Ly, ngươi đã là Thất Kiếp Thiên Sát, đời này chú định long đong lận đận, hoặc là lên thẳng mây xanh chín tầng trời, hoặc là vĩnh viễn trầm luân. ... - Về Thần Giới, ta sắp được về Thần Giới! Lục Ly truyền tống ra khỏi đảo, Phủ Ma bố trí người mang hắn về trụ sở, trong lòng hắn hưng phấn dị thường, cứ đi qua đi lại trong phòng, trên mặt hiện đầy vẻ kích động. Hắn đến Nhị trọng thiên là chuyện bất đắc dĩ, mấy năm nay hắn hoàn toàn không biết gì về tình hình Thần Giới. Thời gian qua hắn sống rất khổ, cũng rất ít đi ngủ, bởi vì trong mộng sẽ thường xuyên mơ tới người nhà tộc nhân. Mấy năm này hắn không ngừng nỗ lực, liều mạng mạnh lên, chính là mong có ngày đương cự được với Hắc Viêm Điện, có thể yên tâm về lại Thần Giới. Đáng tiếc, càng đi cừu gia của hắn lại càng nhiều, hắn cách đường về nhà cũng càng lúc càng xa. Lại không ngờ, hôm nay Đại Ma Vương nói cho hắn biết, hắn có thể về nhà, ngươi nói xem, sao hắn có thể không kích động, có thể không vui vẻ cho được? Trước đây hắn không nghĩ tới vấn đề này, giờ vừa phân tích, liền phát hiện điều Đại Ma Vương nói cũng là thực tình. Ở Hỗn Độn Đảo, Đại Ma Vương lập ra quy củ, lấy uy vọng hiện tại của Đại Ma Vương, dù hắn có đứng trước cửa chính Thánh Nguyên Điện, người Vân gia cũng không dám động đến hắn. Hơn nữa, lúc trước hắn còn nhờ Tu La lão nhân bảo hộ người nhà tộc nhân, cảnh giới Tu La lão nhân là Tứ Kiếp, lực áp Vân Xuy Tuyết, như thế càng không người dám làm loạn. Bởi thế bây giờ dù hắn có nghênh ngang truyền tống về Thần Giới, ai lại dám giết hắn? Ai lại dám tới Thần Giới làm loạn? - Bình tĩnh, bình tĩnh! Lục Ly hít mấy hơi thật sâu, lắng lại kích động trong lòng, muốn trở về, đầu tiên hắn phải ngưng Tụ Thần Đan, khôi phục chiến lực đến trạng thái đỉnh phong, bằng không vạn nhất có cường giả dưới ngàn tuổi ám sát hắn thì sao? - Ba tháng! Lục Ly tin tưởng chỉ cần tiêu tốn thời gian ba tháng, hắn nhất định có thể ngưng tụ lại thần đan, khôi phục chiến lực đến trạng thái đỉnh phong. Đợi tới ngày đó, hắn liền về lại Thần Giới. Thực ra ngưng tụ thần đan không khó, đạt tới cảnh giới này, gãy tay gãy chân đều có thể nhẹ nhàng khôi phục. Bởi thế kỳ thực ngưng tụ thần đan không phải điều gì quá mức phức tạp, vấn đề nằm ở thần đan của tất cả mọi người đều được tu luyện từ lâu, cùng theo võ giả cả đời, dung hợp một cách hoàn mỹ với thân thể. Thân thể mỗi người là một đại trận tự nhiên, thiếu một góc trận không sao cả, bổ sung là được. Nhưng thần lực là cội nguồn sức mạnh của võ giả, tương đương với nơi đặt trận tâm. Trung tâm đại trận bị hủy, muốn khôi phục tự nhiên là điều tương đối khó, dù có thể lần nữa tạo dựng trận tâm, liệu có sẽ phù hợp với đại trận? Đáp án là phủ định! Độ khó của ngưng tụ thần đan nằm ở làm sao để thần đan mới ngưng tạo phù hợp hoàn mỹ với thân thể, như vậy mới sẽ không ảnh hưởng đến thực lực đề thăng sau này. Nếu không đồng bộ được, đại trận thân thể liền không cân xưng, khó tránh khỏi xảy ra vấn đề. Lúc này trong tay Lục Ly cầm một bản Cổ Kinh, kinh thư này là do Đại Ma Vương đưa cho hắn, dùng để ngưng tụ Thần Đan. Kinh thư rất huyền diệu, Lục Ly nhìn suốt ba ngày mới miễn cưỡng đọc hiểu. Kinh thư chuyên dùng để ngưng tụ thần đan, hoặc nói cách khác là chuyên dùng để ngưng tạo thần đan mới càng thêm lợi hại. Có lẽ mục đích Cổ Kinh này viết ra chính là để ngưng tụ thần đan càng huyền diệu, trên thần đan mới ngưng tạo còn thiết kế cả thần văn, cần phải khắc thần văn bên trong thần đan, chỉ vậy mới có thể khiến cho thần văn càng thêm cường đại. Cái khác Lục Ly đã hiểu tương đối, chỗ duy nhất không hiểu chính là thần văn, chẳng qua Lục Ly có Huyết Linh Nhi. Hiện tại chính đang để Huyết Linh Nhi lĩnh hội những thần văn kia. Nếu là trước đây, có lẽ Lục Ly sẽ có chút mâu thuẫn, rốt cuộc nói thế nào cũng là khắc họa thần văn trong thân thể. Song phải biết, hiện tại trong thân thể Lục Ly chính đang khắc hai loại thần văn khác nhau, một là tụ lôi đại trận, hai là đại đạo chi ngấn. Bởi thế hắn không còn chút nào mâu thuẫn, ngược lại rất chờ mong. Đến giờ hắn cũng đã hiểu, với võ giả cường đại, thân thể cũng là một kiện chí bảo, khắc họa thần văn trong thân thể có thể khiến cho thân thể càng thêm cường đại, có thể xuất hiện càng nhiều thần thông.
Chương 2839 Ngưng tạo thần đan
Nhân thể vốn là một đại trận tự nhiên, khắc họa thêm một ít thần văn vốn là để đại trận càng thêm cường đại, càng thêm huyền diệu lợi hại. Huyết Linh Nhi đang phá giải thần văn, bản thân Lục Ly ngược lại không vội, kiên nhẫn lĩnh hội Cổ Kinh. Quá trình ngưng tạo thần đan mới vô cùng then chốt, không thể xảy ra nửa điểm sai lầm, bằng không vạn nhất ngưng tạo ra một thần đan có thiếu hụt, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tu luyện sau này. - Được rồi, chủ nhân! Ba ngày sau, tiếng Huyết Linh Nhi truyền âm vang lên trong đầu Lục Ly, mấy năm nay Huyết Linh Nhi một mực nghiên cứu thần văn, lĩnh hội đối với thần văn tiến bộ cực nhanh, chút thần văn cỏn con này tự nhiên không làm khó được nó. - Được! Đợi Huyết Linh Nhi truyền thâu cảm ngộ về thần văn cho Lục Ly xong, Lục Ly tiêu hóa một phen, trong lòng có chút manh mối. Chẳng qua hắn vẫn không có lập tức ngưng tạo, mà lần nữa bế quan lĩnh hội Cổ Kinh. Năm ngày, mười ngày, mười ba ngày! Lục Ly rốt cục xuất quan, trên mặt hiện đầy vẻ kích động. Hắn đã tham ngộ xong toàn bộ Cổ Kinh, trong lòng có bảy tám phần nắm chắc ngưng tạo thành công. Hắn đi ra thành bảo, dặn dò hộ vệ và thị nữ bên ngoài, nói không cho phép bất kỳ người nào đi vào. Ngưng tạo thần đan vô cùng quan trọng, tuyệt đối không thể bị người quấy rầy, bằng không rất dễ xảy ra đại sự. Lục Ly tắm rửa một phen, ngã xuống giường liền ngủ, thân thể hắn còn tương đối suy nhược, cần đi ngủ để thể xác tinh thần được buông lỏng, đạt tới trạng thái toàn thịnh. Ngủ một giấc nguyên ngày, Lục Ly mơ mấy giấc, trong mơ gặp rất nhiều người, thấy mình bị Phượng Hậu truy sát, thấy mình đi Tam trọng thiên, còn mơ thấy mình về lại Thần Giới. Sau khi tỉnh lại, hắn điều chỉnh tâm tình một phen rồi chính thức bắt tay ngưng tạo thần đan. Vì thần đan, hắn chuẩn bị không ít thần tài, chẳng qua thần tài then chốt nhất vẫn là Xích Huyết Lan hắn được đến trong Tiên Cung. Đầu tiên hắn nuốt một viên đan dược, đây là đan dược ngưng thần tĩnh tâm, để cho bản thân trầm tĩnh lại, sau đó bắt đầu tu luyện thần lực. Hắn nuốt một ít Thần dịch, trong kinh mạch lập tức toát ra vô số thần lực, hắn vận chuyển thần lực tới gần thần đan, bồi bổ cho phần máu thịt xung quanh. Thần đan bị hắn chấn nát, máu thịt nơi đó tự nhiên cũng bị thương tổn, tuy thương thế trên người đều đã khôi phục, nhưng nơi thần đan khó tránh khỏi sẽ xuất hiện một ít bệnh tích. Ngoài ra hắn còn nuốt một loại linh thảo khác, vận chuyển dược lực đến chỗ thần đan, ôn dưỡng máu thịt nơi đó. Qua nguyên ba ngày, Lục Ly cảm thấy đã đủ bèn lấy ra Xích Huyết Lan. Đây là một đóa hoa lan, lại giống như một con bướm màu đỏ lửa, khi Lục Ly rút tay ra, hoa lan kia còn định giương cánh bay đi. Bàn tay Lục Ly vồ tới, nắm lấy Xích Huyết Lan, sau đó vận chuyển thần lực ra, từ từ luyện hóa từng chút một. Thần thực hắn tu luyện ra được trong thân thể chưa nhiều, không thể không nuốt một ít thần dịch để ngưng tụ thần lực. Tùy theo Xích Huyết Lan dần bị luyện hóa, từng đạo năng lượng màu đỏ ngòm tiến vào trong thân thể Lục Ly. Tinh thần hắn căng như dây đàn. Bởi vì chỉ có một gốc Xích Huyết Lan, đây là thần dược ngưng tạo thần đan tốt nhất, nếu lần này thất bại, hắn thật sự không biết phải đi đâu để tìm kiếm Xích Huyết Lan. Hắn ngưng thần tĩnh khí, vận chuyển năng lượng luyện hóa từ Xích Huyết Lan tiến vào trong thần đan, sau đó bắt đầu ngưng tụ theo hình dạng thần đan. Trước kia lúc hắn thành thần đã ngưng tụ qua thần đan một lần, bởi thế tính là có kinh nghiệm, sẽ không phạm phải sai lầm chí mạng. Tinh thần hắn khẩn trương cực độ, cẩn thận ngưng tụ từng chút một, trên trán và sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh. Ngưng tạo đến một nửa, Lục Ly đột nhiên phát hiện vấn đề, năng lượng Xích Huyết Lan còn thừa rất nhiều, cứ theo tiến độ này, ngưng tạo thần đan thành công mới chỉ dùng gần hết một nửa năng lượng Xích Huyết Lan. - Làm sao bây giờ? Xích Huyết Lan vô cùng trân quý, đã luyện hóa liền có thừa cũng vô dụng, nếu cứ theo tiến độ hiện tại, đoán chừng sẽ lãng phí rất nhiều năng lượng Xích Huyết Lan. Vấn đề là hắn có thể làm thế nào? Chẳng lẽ đi ngưng tạo hai nơi thần đan? - Liệu có thể ngưng tạo thần đan càng lớn không? Trong lòng Lục Ly khẽ động, ngưng tạo hai thần đan thì không được, nhưng có thể thần đan càng lớn chút, bình thường hắn tu luyện chẳng phải cũng để thần đan không ngừng biến lớn ư? - Thử xem! Lục Ly cắn răng, quyết định thử đánh cược một lần, nếu có thể ngưng tạo thành công thần đan càng lớn, có lẽ sẽ giúp hắn giảm bớt rất nhiều năm tu luyện thần lực. Thần đan biến lớn, thần lực tồn trữ cũng sẽ nhiều lên, đến lúc đó nói không chừng một khi thúc giục Thần Thiết, uy lực sẽ càng lớn... Trước đây thời gian hắn tu luyện tương đối ngắn, bởi thế thần đan không lớn, thần lực chứa đựng bên trong không nhiều. Mỗi lần thúc giục Thần Thiết, đều sẽ rút sạch gần như toàn bộ thần lực trong thần đan, lại cảm thấy uy năng Thần Thiết chưa đạt tới trình độ lớn nhất. Nếu thần lực hắn có thể nhiều thêm một chút, không chừng uy năng Thần Thiết cũng sẽ đề thăng. Đương nhiên, Lục Ly ngưng tạo thần đan như vậy sẽ có chút nguy hiểm, vạn nhất thần đan ngưng tạo ra không tương xứng với thân thể, khi ấy hắn tu luyện nhất định sẽ có ảnh hưởng. Thậm chí xuất hiện tình trạng thần lực nhiễu loạn, bạo thể mà chết. Lúc này Lục Ly đã không có thời gian suy nghĩ nhiều, tính cách con người hắn xưa giờ là vậy, lôi lệ phong hành, chuyện đã quyết định rồi thì trước cứ làm lại nói. Nếu thật xảy ra chuyện, cùng lắm thì lần nữa chấn vỡ thần đan, đi tìm Xích Huyết Lan tiếp tục ngưng tạo. Nửa canh giờ, một canh giờ, ba canh giờ! Lục Ly đột nhiên biến sắc, trong lòng kinh hô: - Không hay, xảy ra vấn đề, thần đan ngưng tạo quá lớn, không phù hợp với thân thể, năng lượng Xích Huyết Lan đang rất không ổn định. Lúc này thần đan vẫn chưa hoàn toàn thành hình, còn đang trong hình thái năng lượng Xích Huyết Lan. Giờ thân thể xuất hiện phản phệ, năng lượng Xích Huyết Lan rất bất ổn. Nếu hoàn toàn nhiễu loạn, Lục Ly không chỉ ngưng tạo thất bại, còn có thể phát nổ trong thân thể, trọng thương, thậm chí tử vong.
Chương 2840 Dung hợp hoàn mỹ
Nguy cơ quan đầu, trong lòng Lục Ly lại bình tĩnh dị thường. Đầu óc hắn cấp tốc chuyển động, nghĩ đủ loại cách, hắn nhanh chóng làm rõ, phát hiện giờ chỉ có hai con đường để đi. Hoặc là cường hành vận chuyển năng lượng Xích Huyết Lan thoát ra, như vậy bằng với thất bại trong gang tấc, nhưng sẽ không phát nổ, càng sẽ không bị nổ chết. Con đường thứ hai chính là tiếp tục cường hành ngưng tạo, nghĩ cách khống chế những năng lượng này, lấy tốc độ nhanh nhất ngưng tạo thần đan, cố định những năng lượng kia. Như vậy nguy hiểm sẽ rất lớn, hơn nữa thần đan ngưng tạo ra cũng dễ thành là phế đan, hoàn toàn không phù hợp với thân thể. - Huyết Linh Nhi, giúp ta khắc họa Thần Văn! Cuối cùng Lục Ly quyết định đánh cược một lần, rốt cuộc nếu ngưng tạo ra phế thần đan, cùng lắm thì lại chấn nát thêm một lần. Hắn tin tưởng với nhục thân mạnh mẽ, dù phát nổ cũng không nổ chết hắn, cùng lắm chỉ là trọng thương thôi. Muốn cố định những năng lượng này để thần đan thành hình, chỉ có lập tức khắc họa Thần Văn. Vốn Lục Ly muốn tự mình khắc họa, nhưng giờ hắn cần áp chế năng lượng nhiễu loạn, bởi thế đành phải nhờ Huyết Linh Nhi hỗ trợ. Xúc tu Huyết Tiên Đằng lập tức đâm vào thân thể Lục Ly, trực tiếp tiến vào trong thần đan, phối hợp với Lục Ly khắc họa Thần Văn trên thần đan còn chưa thành hình. Những thần văn này vốn là do Huyết Linh Nhi lĩnh hội, nó khắc họa càng thêm nhẹ nhàng. Lục Ly cực lực áp chế năng lượng nhiễu loạn, Huyết Linh Nhi khoái tốc khắc họa Thần Văn, chỉ sau mấy chục nhịp thở, Huyết Linh Nhi đã khắc họa xong. Thần đan cũng dần dần thành hình. Chỉ là Huyết Linh Nhi không thu hồi xúc tu ngay, mà truyền âm nói cho Lục Ly: - Chủ nhân, thần đan này của ngươi không được, không thể dẫn lên nhân thể đại trận cộng hưởng, thậm chí nhân thể còn rất kháng cự... Lục Ly tự nhiên hiểu được đạo lý trong đó, nhân thể đại trận vốn là một pháp trận hoàn mỹ, bây giờ đột nhiên trong pháp trận lại bố trí ra một tiểu trận mới, hoàn toàn không phù hợp với đại trận, nhân thể đại trận há có thể không mâu thuẫn, há có thể không kháng cự? - Chủ nhân, ngươi nhất định phải nghĩ cách để Thần Văn trong thần đan dung hợp với nhân thể đại trận, bằng không thần đan này liền phế. Huyết Linh Nhi lần nữa truyền âm, lúc này trong lòng Lục Ly khẽ động, ánh mắt chợt trở nên mông lung, miệng thì thào: - Dung hợp dung hợp! Đại đạo chi ngấn! Lục Ly nghĩ đến một thứ, trong thân thể hắn có đại đạo chi ngấn, nếu có thể khiến cho Thần Văn trong thần đan dung hợp cùng đại đạo chi ngấn, biến thành một phần của đại đạo chi ngấn, thân thể chắc chắn sẽ không kháng cự. Lục Ly nói ý tưởng này cho Huyết Linh Nhi, ở phương diện Thần Văn tạo nghệ của Huyết Linh Nhi vượt trên Lục Ly rất xa, muốn làm vậy cần phải có Huyết Linh Nhi hỗ trợ. - Ý tưởng không sai! Huyết Linh Nhi sa vào trầm tư, chỉ sau mười mấy nhịp thở, nàng liền truyền âm đáp: - Chủ nhân, ta có thể thử xem, nhưng vẫn có khả năng thất bại. - Không sao, ngươi cứ thử đi! Cục diện đã thế rồi, còn có thể tệ hại đến đâu được nữa? Lục Ly một bên nội thị thân thể, giám sát toàn thân, một bên để Huyết Linh Nhi động thủ. Huyết Linh Nhi lần nữa bắt tay bố trí, nó không đi cải biến Thần Văn trong thần đan, cũng không động tới đại đạo chi ngấn. Mà bố trí thêm mấy đạo Thần Văn khác, ý đồ bắc một cây cầu giữa thần đan và đại đạo chi ngấn, liên hệ chúng với nhau. Thần Văn nàng bố trí ra rất quỷ dị, tựa như từng đạo sợi tơ, lại càng giống như là huyết quản trong thân thể, ngàn ngàn vạn vạn không cách nào đếm xuể. Huyết Linh Nhi bố trí suốt ba bốn canh giờ, nó không khắc họa quá nhiều Thần Văn, chỉ khắc mười hai đạo, dựng lên mười hai tòa cầu nối giữa thần đan và đại đạo chi ngấn. Ông! Sau khi mười hai đạo Thần Văn khắc họa thành công, Lục Ly cảm giác giữa thần đan và ba ngàn đại đạo chi ngấn có một tia liên hệ. Đồng thời cảm thấy, nếu trước kia thần đan là một cá thể độc lập, như vậy lúc này lại đã trở thành một phần của đại đạo chi ngấn. - Tốt! Lục Ly cảm ứng một phen, trong lòng không khỏi kích động, hắn cảm thấy, thần đan đã dung hợp thành một phần thân thể, như là tay chân, vô cùng hoàn mỹ. - Huyết Linh Nhi, ngươi lập công lớn! Lục Ly lần nữa tử tế kiểm tra một phen, xác nhận thần đan không có vấn đề, lập tức đại hỉ truyền âm nói với Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi đáp lời: - Then chốt vẫn là trong thân thể chủ nhân có đại đạo chi ngấn, bằng không dù bố trí thế nào, thần đan và thân thể cũng rất khó dung hợp. - Ừm! Lục Ly khẽ gật đầu, đại đạo chi ngấn khắc sâu trong thân thể, là một phần của thân thể. Thần đan dung hợp với đại đạo chi ngấn, liền cũng dung hợp với thân thể. Nếu không có đại đạo chi ngấn, thần đan này của hắn chắc chắn phải bị phế bỏ. Lục Ly kích động một lúc, sau đó lần nữa bế quan, triệt để củng cố vững chắc thần đan, hiện tại tuy thần đan đã thành hình, nhưng rốt cuộc có hữu dụng hay không, sau này có xảy ra vấn đề hay không thì còn không biết, hắn cần tử tế ôn dưỡng một đoạn thời gian xem sao. Năm ngày sau! Lục Ly mở mắt, mặc dù trong mắt thoáng vẻ mỏi mệt, nhưng thần sắc lại không giấu được vui mừng. Qua vài ngày quan sát, thần đan này tạm thời không có bất cứ vấn đề nào, hắn cũng tu luyện mấy ngày, trong thần đan đã tích lũy được rất nhiều thần lực. Hắn còn thử vận chuyển thần lực, cũng không thấy có vấn đề, giờ chỉ cần xem sau khi tu luyện đầy thần lực, thần đan có xảy ra vấn đề gì không thôi. Ngoài ra còn có lúc phóng thích công kích cường đại, lượng lớn thần lực tuôn ra, liệu có thể dẫn đến thần đan sụp đổ. Lục Ly không vội, cũng không xuất quan ngay, chỉ nghỉ ngơi một lát liền lại tiếp tục tu luyện, đồng thời ôn dưỡng thần đan. Thần đan này lớn gấp đôi trước kia, thần lực có thể tồn trữ cũng gấp đôi khi trước, tương đương với thần đan của Tam Kiếp hậu kỳ. Nửa tháng sau! Lục Ly xuất quan, hắn luyện hóa rất nhiều Thần dịch, đổ đầy thần lực vào trong thần đan, song chưa từng thấy xuất hiện vấn đề nào. Hắn đứng dậy đi ra ngoài, tới Diễn Võ Điện, phóng thích mấy chục lần công kích, cũng vẫn không thấy có vấn đề.