Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2866 Chủ nhân Thiên Vân Sơn
Trần trưởng lão cảm khái sâu nhất, hắn tận mắt chứng kiến Lục Ly từng bước trưởng thành, hắn sớm đã đoán trước tiền đồ Lục Ly sẽ rất rộng lớn, bởi thế trước nay hắn luôn giao hảo. Chẳng qua hắn cũng không ngờ sẽ có ngày Lục Ly trở thành chủ nhân Thiên Vân Sơn, tựa như hắn không ngờ được Thiên Vân Tiên Tử lại là Đại Ma Vương, à, còn cả Y tiểu thư nữa. Đây cũng là điểm Trần trưởng lão tự hào nhất, người bình thường há có tư cách trò chuyện nhiều lần với Đại Ma Vương, há có tư cách hầu hạ Đại Ma Vương nhiều năm như vậy? Trần trưởng lão là bạn cũ, Lục Ly cũng không khách khí với hắn, phất tay để Trần trưởng lão đi bố trí. Trên đỉnh Thiên Vân Sơn vốn có rất nhiều thành bảo, giờ đây lại lần nữa thêm thành bảo, đoán chừng trên vạn người ở lại đều không phải việc khó. Đương nhiên, Lục Ly không định để tất cả mọi người đều ở lại trên đỉnh Thiên Vân Sơn, trừ con em tộc nhân hạch tâm ra, số còn lại đều ở rìa ngoài, muốn ở lại trên đỉnh Thiên Vân Sơn, hết thảy phải tuân theo quy củ Đại Ma Vương định ra trước kia. Thiên Vân sơn có lệnh bài phân chia đẳng cấp rõ ràng, muốn có được thân phận càng cao, cư trú ở nơi càng tốt, vậy liền cần xông Trấn Yêu Tháp. Lục Ly định tiếp tục truyền thống này, đây chính là phương pháp cực tốt để bồi dưỡng cường giả. Ngoài ra Lục Ly sau một phen thương nghị với Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng, định ra quy củ, từ nay tộc pháp Lục gia sẽ càng sâm nghiêm. Nếu có người đánh lấy cờ hiệu Lục gia làm mưa làm gió, tất sẽ bị nghiêm trị. Thiên Vân Sơn vốn có không ít người, bây giờ Lục gia tới nhiều người như vậy, nếu một ít thiếu gia ăn chơi ngày ngày làm mưa làm gió, sớm muộn sẽ chọc giận những bộ hạ cũ, khiến chúng nhân ly tâm ly đức, điều này sẽ ảnh hưởng không tốt tới quá trình phát triển ngày sau của Lục gia. Không ngừng có người truyền tống tới, vừa đến nơi, ai cũng cảm thấy như đến tiên cảnh, không khí nơi đây quá dễ chịu, cảm giác chỉ cần hít mấy hơi liền có thể trực tiếp vũ hóa phi thăng. Sau mấy ngày an trí, toàn bộ người Lục gia đã được thu xếp ổn thỏa. Lục Ly đi Thiên Ma Thành một chuyến, bái kiến Phủ Ma thỉnh tội. Cái chết của bốn người Hạ lão khiến Lục Ly không khỏi áy náy, cũng may Phủ Ma bù đắp thỏa đáng, trong lòng hắn mới dễ chịu phần nào. Hắn cũng đi cầu kiến Đại Ma Vương, chỉ là Đại Ma Vương đang bế quan không gặp được, Lục Ly đành về lại Thiên Vân Sơn. Hắn ngây ngốc ở Thiên Vân Sơn hai ngày, sau đó rời Thiên Ma Đảo đi ra bên ngoài. Hiện tại đã khác trước, Lục Ly có thể tùy ý ra đảo, không cần lo lắng có người ám sát. Đại Ma Vương lập xuống quy củ, ngàn tuổi trở lên không thể tấn công, ngàn tuổi trở xuống gần như không ai đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong, bởi thế Lục Ly căn bản không cần phải sợ có người ra tay với mình. Quan trọng nhất là uy danh Đại Ma Vương ở Nhị trọng thiên đạt đến đỉnh điểm, gần như là chúa tể Nhị trọng thiên. Chuyện lần trước ở Hỗn Độn Đảo xảy ra lâu vậy rồi, Tam trọng thiên lại vẫn không có bất cứ động tĩnh nào, Phượng Hậu bị đánh mặt như thế mà cũng không phái người hạ giới trả thù, càng đừng nói đích thân giá lâm. Cảnh này khiến người Nhị trọng thiên kinh nghi không thôi, đồng thời cũng càng thêm e sợ Đại Ma Vương. Chẳng lẽ Đại Ma Vương có chỗ dựa vô cùng cường đại ở Tam trọng thiên? Chỗ dựa kia ra mặt, nhờ đó mới khiến Phượng Hậu thu cờ ngưng trống? Trừ khả năng ấy ra, bọn hắn nghĩ không ra nguyên nhân khác để giải thích chuyện Phượng Hậu không trả đũa. Càng là đại nhân vật càng xem trọng mặt mũi, nếu là thủ lĩnh đại thế lực Nhị trọng thiên ngưng tụ phân thần đi xuống Nhất trọng thiên, lại bị một tiểu nhân vật đánh cho tan tác. Thử hỏi liệu thủ lĩnh Nhị trọng thiên kia có chịu bỏ qua? Song nếu có một đại nhân vật càng mạnh ở Nhị trọng thiên lên tiếng, vậy cục tức có nghẹn đến mấy cũng phải nuốt vào bụng. Bởi thế ở Nhị trọng thiên, Lục Ly có thể nói đã tuyệt đối an toàn, dù hắn có đứng ở trước cửa chính Hắc Viêm Điện hay Thánh Nguyên Điện thì cũng không ai dám giết hắn. Trừ phi Đại Ma Vương chết, bằng không ai cũng không dám động tới. Chính bởi vì điểm này, Lục Ly mới dám một mình bay ra Thiên Ma Đảo, đi tới trên biển, hắn cần tìm một ít Độn Thú cường đại. Một là kiểm tra độ mạnh yếu của Hư Không Trùng sau khi tiến hóa, cũng như xác định thực lực Cổ Vương, hai là để cho Hư Không Trùng phân tách thêm một ít. Hư Không Trùng màu ám kim đã rất lợi hại, lần này sau khi thêm một lần tiến hóa, biến thành màu xám đen, không biết sẽ cường đại tới đâu? Lục Ly rất mong chờ. Nếu có thể phân tách ra mấy ngàn vạn con, vậy dù gặp phải nguyên một đám võ giả Tam Kiếp, hắn cũng có thể nhẹ nhàng diệt sát. - Quá yếu quá yếu! Trên phiến biển lớn mênh mang, một đạo bóng người bay vụt đi, trên mặt hiện đầy vẻ thất vọng. Hắn bay qua nơi đâu, nước biển nơi đó đột nhiên chuyển màu đỏ sậm, mùi máu tươi nồng đậm tràn ra. Bởi vì có mùi máu tươi, rất nhanh liền hấp dẫn vô số Độn Thú xung quanh, những Độn Thú kia tụ lại, chẳng mấy chốc đã lao vào cắn giết lẫn nhau. - Độn Thú tứ tinh cũng bị Hư Không Trùng màu xám đen miểu sát, giờ phải đi tìm Độn Thú ngũ tinh! Lục Ly thì thào tự nhủ, trong lòng không khỏi cảm thán. Độn Thú ngũ tinh vô cùng ít thấy, hắn đã tìm kiếm trên biển mấy ngày, lại chỉ tìm ra được vài con Độn Thú tứ tinh. - Tiếp tục tìm thôi! Sau một hồi suy nghĩ, Lục Ly tiếp tục phi hành nhắm về hướng đông, hải vực nơi đó càng sâu, khả năng sẽ có Độn Thú ngũ tinh. Độn Thú tam tinh tương đương võ giả Nhị Kiếp, Độn Thú tứ tinh miễn cưỡng sánh ngang Thiên Thần Tam Kiếp, Độn Thú ngũ tinh lại có thể sánh ngang, thậm chí vượt trên cường giả Tam Kiếp hậu kỳ. Người bình thường ai lại rảnh đến mức không đâu đi tìm Độn Thú ngũ tinh? Dù là võ giả Tam Kiếp gặp phải Độn Thú ngũ tinh cũng sẽ bỏ trốn mất dạng. Bởi vì nhục thân Độn Thú quá mạnh, khả năng phòng ngự cực kỳ biến thái, khai chiến với Độn Thú không khác gì tự tìm khổ ăn.
Chương 2867 Đoạn Kiếm Sơn
Hư Không Trùng màu xám đen rõ ràng cường đại gấp mấy lần Hư Không Trùng màu ám kim, nhưng Lục Ly không biết cụ thể mạnh đến đâu, hắn cũng cần để Hư Không Trùng màu xám đen phân tách, bởi thế nhất định phải tìm kiếm cho được Độn Thú ngũ tinh. Hưu! Rất nhanh hắn đã lao xuống đáy biển, tiến vào trong biển sâu. Độn Thú dưới biển sâu rất nhiều, chẳng qua hắn tốc độ cực nhanh, không sợ bị Độn Thú vây công. Ục ục! Vừa đi xuống không lâu, Lục Ly liền gặp được một con Độn Thú tứ tinh cường đại, thân hình Độn Thú kia khổng lồ như một ngọn núi di động dưới đáy biển, chính đang khoái tốc áp sát bên này. Hưu! Lục Ly lười nhác khai chiến với Độn Thú tứ tinh, trực tiếp chân đạp Tiêu Dao Bộ rời đi, tốc độ nhanh đến nỗi dù là Độn Thú tứ tinh đều không đuổi kịp. Sau ba bốn ngày di chuyển dưới đáy biển, Lục Ly rốt cục gặp được một con Độn Thú ngũ tinh. Độn Thú kia chiếm cứ một ngọn núi lớn, sừng sững bất động, Lục Ly nhìn từ xa còn tưởng là phiến đá khổng lồ. Hô! Hơn mười đạo cột nước bắn ra, một đạo trong đó nháy mắt đánh trúng Lục Ly, cả người Lục Ly bị nện bay, miệng tràn ra búng máu tươi. Hắn còn chưa kịp hồi thần, thế giới trước mắt chợt bỗng đen nhánh, tiếp sau hai chiếc càng to tướng kẹp tới, hai chiếc càng này khiến Lục Ly cảm thấy như là thần binh lợi khí. Dù lúc này nhục thân hắn đã cường đại phi thường, lại vẫn bị kìm kia kẹp cho tưởng như thịt nát xương tan. Hưu! Lông cánh sau lưng Lục Ly nổ tung, hai mảnh Long Dực hiện ra, tốc độ hắn bất chợt tăng mạnh, khoái tốc giật lùi ra sau, hiểm hiểm thoát khỏi một kích tất sát kia. Ông! Từ trong Thần Sơn, từng con Hư Không Trùng xám đen bay ra, lao về phía ngọn núi khổng lồ dưới đáy biển kia, từng đạo lưu quang chớp hiện, toàn bộ Hư Không Trùng tiến vào trong thân thể Độn Thú ngũ tinh. Hô! Vô số cột nước bắn tóe, cự thú vung vẫy hai kìm, nguyên ngọn sơn phong gần đó bị nện vỡ nát, tròng mắt Lục Ly sáng rực, Hư Không Trùng quả nhiên cường đại phi thường, đã bắt đầu gặm nhấm nhục thân Độn Thú ngũ tinh. Chỉ là... Tốc độ gặm nhấm tương đối chậm, nhục thân Độn Thú ngũ tinh này quá mạnh, đoán chừng muốn gặm nhấm sạch tối thiểu phải mất hơn nửa ngày. Trong lòng Lục Ly càng thêm tự tin, hắn nghĩ nghĩ liền phóng thích luôn cả Cổ Vương, Cổ vương này như một con sâu róm, chỉ lớn chừng ngón út, căn bản không dẫn lên chú ý... . Cổ Vương không thể biến thành hư thể, tốc độ lại rất nhanh, hóa thành một đạo hắc quang, thoáng chốc đã đến dưới thân cự thú, sau đó miệng nhe răng nanh, gặm ra một lỗ nhỏ, tiến vào trong thân thể cự thú. - A... Trong lòng Lục Ly khẽ chấn, tốc độ gặm nhấm của Cổ Vương nhanh hơn Hư Không Trùng rất nhiều, hơn nữa lúc gặm cắn, trong miệng Cổ Vương còn bài tiết ra một loại chất lỏng màu đen, chất lỏng màu đen kia nhanh chóng khoách tán, rõ ràng là kịch độc. - May mà lão đại khí đồ Ngũ Độc Tông không hạ độc với ta! Lục Ly nhìn mà không khỏi kinh hãi, lão đại khí đồ Ngũ Độc Tông hẳn là muốn chiếm đoạt nhục thể hắn, bởi thế mới không để Cổ Vương phun ra độc dịch, bằng không hắn đã gặp rắc rối to. Hư Không Trùng và Cổ Vương cùng lúc động thủ, cự thú đau đớn khôn cùng, không ngừng lăn lộn thống khổ dưới đáy biển, thú uy bạo ngược tràn ngập ra, khiến Lục Ly không dám áp sát quá gần. Nước biển quanh phương viên vạn dặm đều cuộn trào, vô số sơn mạch dưới đáy biển bị san bằng, khắp nơi toàn là cảnh lang tạ. - Phân tách! Sau khi cự thú bị thôn phệ gần nửa, Hư Không Trùng phân tách, Cổ Vương lại không phân tách mà vẫn tiếp tục thôn phệ, cũng không thấy có bất kỳ dị biến nào. - Cổ Vương, đi về! Nếu Độn Thú ngũ tinh đã có thể giúp Hư Không Trùng phân tách, Lục Ly đương nhiên sẽ không lãng phí, hắn không hiểu lắm về con Cổ Vương này, tốt nhất đợi ngày sau tìm kiếm tài liệu liên quan rồi hẵng bồi dưỡng cũng được. Ở Thần Giới, khí đồ Ngũ Độc Tông từng dùng thi thể tế luyện cổ trùng, Lục Ly tự nhiên sẽ không làm ra chuyện thất đức như vậy. Nếu không cách nào tế luyện, hắn tình nguyện bỏ qua Cổ Vương, chứ sẽ không đi tứ xứ tìm kiếm thi thể. Bởi vì Hư Không Trùng đang phân tách, cự thú bớt đau đớn phần nào, tạm thời không còn thống khổ như trước. Bởi vì không cách nào tấn công Hư Không Trùng, ánh mắt nó khóa chặt Lục Ly, nhanh chóng đuổi theo. Nếu Lục Ly dùng tới Thần Thiết, chớp mắt liền có thể nện chết cự thú, chẳng qua hắn nỡ làm thế. Đành phải khoái tốc phi hành, kéo giãn cự ly, đợi cự thú không đuổi nữa, hắn lại quay đầu đi về. Một ngày sau, Hư Không Trùng hoàn tất phân tách, cự thú gánh hết nổi, sau mấy canh giờ giày vò liền triệt để chết đi. Hư Không Trùng thôn phệ nhục thân cự thú, lại lần nữa tiến hành phân tách. Thu hồi toàn bộ Hư Không Trùng, Lục Ly không tiếp tục tìm kiếm Độn Thú ngũ tinh mà quay về lại Thiên Ma Đảo. Một con Độn Thú ngũ tinh mới giúp cho Hư Không Trùng phân tách được mấy vạn con, Độn Thú ngũ tinh lại quá khó tìm, muốn phân tách được ngàn vạn Hư Không Trùng, không biết còn phải tìm đến lúc nào? - Sau khi Hư Không Trùng tiến hóa, hẳn là Tam Kiếp hậu kỳ bình thường đều không gánh được! Lục Ly rất xác định điểm này, vốn Hư Không Trùng màu ám kim đã rất lợi hại, sau một lần tiến hóa hẳn sẽ càng thêm biến thái. Độn Thú ngũ tinh đều có thể nhẹ nhàng gặm cắn là đủ để chứng minh điểm này, chẳng qua Tam Kiếp đỉnh phong cường đại thường thường đều có thần thông hộ thể, không biết có thể trấn áp được Hư Không Trùng xám đen không? Về lại Thiên Vân Sơn, Lục Ly phát hiện Cam Lâm tới, hơn nữa còn đưa qua một phong thư, hắn hiếu kì hỏi dò: - Thư của ai? - Một người quen! Cam Lâm có chút hâm mộ nói: - Lục Ly, ngươi diễm phúc không cạn nhỉ, đệ nhất mỹ nữ Thiên Tài Bảng đều niệm niệm không quên ngươi, còn đặc ý phái người đưa thư tới, chẳng lẽ nàng có ý với ngươi? - Doãn Nhược Lan? Lục Ly hơi ngớ, trong đầu hiện lên một khuôn mặt tinh xảo mỹ lệ, chẳng phải Doãn Nhược Lan đã đi rồi ư? Sao còn đưa thư cho hắn? Hắn không tị hiềm Cam Lâm, trực tiếp mở thư ra, quét nhìn một lượt. Rất nhanh mắt hắn chợt lấp lánh quang mang.
Chương 2868 Chúng Sinh Đảo
Trên thư chỉ có một câu. Ta đi, muốn tìm ta, đến Tam trọng thiên Đoạn Kiếm Sơn. Doãn Nhược Lan về lại Tam trọng thiên, trước khi đi lưu lại một manh mối vô cùng quan trọng, Tam trọng thiên Đoạn Kiếm Sơn. Nói cách khác gia tộc Doãn Nhược Lan chính ở nơi đó, Doãn Thanh Ti cũng ở kia. Từ rất lâu trước đây Lục Ly đã biết Doãn Thanh Ti không phải người trong Cửu Giới, rốt cuộc Thiên Tàn lão nhân quá mạnh, giờ đây phong thư này đã xác nhận gia tộc Doãn Thanh Ti quả nhiên rất cường đại, đoán chừng cũng là thế gia viễn cổ tại Tam trọng thiên. Chỉ là, nếu gia tộc Doãn Thanh Ti đã cường đại như vậy, tại sao Doãn Thanh Ti lại lớn lên ở Cửu Giới? Chuyện Doãn Thanh Ti còn nghĩ chưa rõ ràng, Lục Ly lại từ Doãn Nhược Lan nghĩ đến một người khác, Tu La lão nhân. Ngày đó ở Hỗn Độn Đảo, Doãn Nhược Lan và Tu La lão nhân lần lượt ra tay, mặc dù không cứu được hắn, song tóm lại vẫn là ân tình cực lớn. Trước đó bởi vì chuyện Thần Giới nên hắn không rảnh bận tâm, giờ đã rảnh tay, cũng nên đi bái phỏng, biểu thị cảm tạ một phen. Vừa khéo có Cam Lâm ở đây, Lục Ly hỏi dò: - Cam Lâm, ngươi biết Chúng Sinh Cung không? - Đương nhiên! Cam Lâm nhún vai, nhớ tới chuyện ở Hỗn Độn Đảo, hắn hỏi: - Ngươi muốn đi Chúng Sinh Cung? Đúng rồi, chuyện lần trước ta còn chưa hỏi ngươi, quan hệ giữa ngươi và Tu La lão nhân rốt cục là thế nào? - À... không có gì. Cam Lâm không phải người ngoài, hắn giải thích nói: - Tu La lão nhân bị nhốt ở Yêu Ma Sơn. Năm đó ta ngoài ý đi lạc, nhờ cơ duyên xảo hợp phóng thích hắn ra, tính là cứu hắn một mạng. - À ... Cam Lâm không giấu được vẻ kinh ngạc, không ngờ Tu La lão nhân lại bị nhốt ở Yêu Ma Sơn, hơn nữa còn nhốt mấy chục vạn năm. Năm đó lúc Đại Ma Vương đánh giết lão Yêu Ma, lại vẫn không thả Tu La lão nhân ra. Chẳng qua nghĩ đến Đại Ma Vương hành sự quái dị, không ai biết nàng nghĩ gì, chính như nàng đánh nát phân thần Phượng Hậu lúc ở Hỗn Độn Đảo vậy. Chuyện như thế đổi lại thành người khác, ai dám làm? Hơn nữa việc này qua lâu vậy rồi mà Phượng Hậu vẫn chưa tìm đến trả đũa. Cam Lâm trầm ngâm một lát rồi nói: - Chúng Sinh Sinh cách chỗ này tương đối xa, nếu ngồi truyền tống trận sẽ tiêu tốn không ít thời gian, hơn nữa trên đường cũng không quá an toàn. Rốt cuộc một đường truyền tống đi qua, mục tiêu quá rõ ràng, ngươi mở ra Vực môn mà đi. - Ta cũng muốn... - Lục Ly tự nhiên biết mở ra Vực môn tốc độ sẽ càng nhanh, cũng càng an toàn, nhưng hắn không biết làm sao để mở ra, chút chuyện nhỏ như thế không khả năng đi làm phiền Phủ Ma được? - Giao cho ta! Cam Lâm vỗ vỗ vai Lục Ly nói: - Ba ngày sau ngươi đến Thiên Ma Thành, ta nhờ mấy vị thúc bá chuẩn bị chút, Chúng Sinh Cung khá xa, muốn mở ra Vực môn tương đối phiền hà. - Cám ơn! Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó lại bổ sung: - Đúng rồi, ngươi có quen Thiên Âm Cung không? Nhờ bọn hắn mua giúp ta chút thiên địa thần dược cường hóa nhục thân. Nếu có thiên địa thần dược thì càng tốt, ta có thể cầm thần dược trao đổi với bọn họ. Lục Ly còn có một ít thần dược, giữ lại cũng chẳng mấy ý nghĩa, không bằng đổi thành thần dược tu luyện nhục thân. Con đường Vô Thượng Thần Thể tuy gian nan, nhưng rất thích hợp hắn. Bất luận có thể đi bao xa, Lục Ly vẫn muốn tận lực một phen. - Được! Cam Lâm đi ra, Lục Ly để Trần trưởng lão tiễn hắn, bản thân thì lại tiếp tục bế quan luyện hóa thần tủy. Hai ngày sau, Lục Ly xuất quan bồi Lục Nhân Hoàng Lục Chính Dương trưởng lão chấp pháp tán gẫu một lúc, lại bồi mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Trì Hi Nhi một buổi chiều, sau đó ngồi truyền tống trận đi Thiên Ma Thành. Hắn được một tên thống lĩnh mang đến thành bảo Cam gia, Phủ Ma đang tu luyện không tiếp kiến hắn, Lục Ly gặp được cha Cam Lâm. Người Cam gia đều na ná nhau, nụ cười luôn thường trực trên môi, bộ dạng rất hiền từ, Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện cha Cam Lâm cũng là Tam Kiếp đỉnh phong, không khỏi ngấm ngầm líu lưỡi. Tướng môn hổ tử hổ tôn a! Tán gẫu một lúc với cha Cam Lâm thì Cam Lâm đi vào, thông báo nói Vực môn đã chuẩn bị xong, lần này đi qua không chỉ mỗi Lục Ly mà còn cả Cam Lâm. Tu La lão nhân đã có quan hệ với Lục Ly, Cam gia tự nhiên muốn kết giao một phen, rốt cuộc vị này chính là Thiên Thần Tứ Kiếp. Từ nhiều năm trước Phủ Ma đã đạt đến Tam Kiếp đỉnh phong, lại mãi không có đột phá bước sau cùng, toàn bộ Nhị trọng thiên có rất nhiều Tam Kiếp đỉnh phong, tỉ như lão quái vật Diêm Phượng Minh. Nhưng người có thể đột phá cảnh giới Tứ Kiếp đã ít lại càng ít, không biết bao nhiêu người dừng ở bước này, mãi mà không thể đạp qua. Nếu Cam Lâm đã muốn đi cùng, tự nhiên khó tránh khỏi phô trương, ngoài ra còn có hai tên lão giả Tam Kiếp cùng theo, đoán chừng Cam gia cũng chuẩn bị không ít lễ vật. Tiến vào một tòa thành bảo, bên trong có năm lão giả chờ sẵn, toàn là võ giả Tam Kiếp. Năm người liên thủ mở ra một Vực môn cực lớn, Lục Ly và Cam Lâm mang theo hai người bước vào, biến mất ở trong Vực môn. Không biết truyền tống bao lâu, thẳng đến trước mặt xuất hiện quang mang, Lục Ly biết rốt cục đã đến nơi. Hắn hơi có chút choáng váng, tuy gần đây linh hồn có chút tăng trưởng, lại vẫn chưa đủ mạnh. Cam Lâm lại sao không, từ nhỏ cắn thuốc lớn lên, cường độ linh hồn tự nhiên không phải là thứ mà người như Lục Ly có thể so được. Lục Ly nhắm mắt hoãn thần một lúc, phát hiện nơi không xa một đội quân sĩ bay tới. - Các ngươi là ai? Vì sao tự tiện xông vào Chúng Sinh Đảo? Một tên thống lĩnh thần sắc giới bị khóa chặt Lục Ly và Cam Lâm, trong mắt thoáng hiện nghi hoặc, tựa hồ nhìn Lục Ly có vẻ hơi quen mắt, bởi thế ngữ khí cũng khách khí phần nào. - Tại hạ Lục Ly, vị này là cháu trai Phủ Ma Cam Lâm! Lục Ly lấy lại bình tĩnh, chắp tay nói: - Lần này mạo muội tới chơi là vì muốn bái kiến Tu La tiền bối. - Lục Ly? Cháu trai Phủ Ma? Thống lĩnh thì thầm nhắc lại, sau đó sắc mặt đại biến, dẫn đầu khuỵu gối quỳ xuống giữa không trung, miệng nói: - Gặp qua Lục công tử, gặp qua Cam công tử?
Chương 2869 Ta muốn đi
Trận chiến Hỗn Độn Đảo, tên thống lĩnh này không tham gia, nhưng không có nghĩa là hắn không biết chuyện. Đùa gì vậy, lão tổ tông nhà mình không tiếc mạng cũng muốn đích thân đi cứu viện, hắn há có thể chậm trễ? Thống lĩnh mang theo Lục Ly và Cam Lâm bay vào trong thành, đồng thời sai người khoái tốc truyền báo. Hắn dẫn hai người bay đến trước mặt một tòa trang viên cực lớn, bên kia sớm đã có mười vị lão giả chờ sẵn. - Ồ! Cam Lâm quét mắt nhìn qua, thần sắc không khỏi động dung, bởi vì Lý Tiêu Dao đích thân đi ra nghênh đón. Vị này chính là cung chủ Chúng Sinh Cung, dù Phủ Ma tới cũng không có được đãi ngộ như thế, cùng lắm chỉ là nghênh đón bên ngoài đại điện mà thôi. Cam Lâm rất rõ ràng đây không phải vì hắn, bởi thế tự động rơi ở phía sau, để Lục Ly đứng ở phía trước. Bên kia Lý Tiêu Dao tươi cười nói: - Lục công tử đường xa mà đến, bản cung không thể lập tức nghênh đón, mong Lục công tử chớ trách. Chào Cam công tử, hoan nghênh đến Chúng Sinh Đảo. Lý Tiêu Dao nể mặt như thế, còn là hậu nhân của Tu La lão nhân, Lục Ly tự nhiên cũng rất hiểu lễ, hắn khom lưng một cái thật sâu, hành lễ nói: - Lý tiền bối quá khách khí, Lục Ly hoảng sợ. Cam Lâm chào nói: - Vãn bối Cam Lâm gặp qua Lý cung chủ, gia gia cũng nhờ ta vấn an ngài. - Ha ha ha! Lý Tiêu Dao thân thiết đi tới, kéo tay Lục Ly và Cam Lâm nói: - Đều là người một nhà, không cần giữ lễ, đi, đi, đi vào lại nói. Bên ngoài trang viên có không ít thanh niên đứng xem từ xa xa, bọn họ thấy tộc trưởng nhà mình đi ra nghênh đón, tưởng rằng đại nhân vật nào tới, lại không ngờ chỉ là hai người thanh niên. Lúc này thấy Lý Tiêu Dao thân thiết kéo tay cả hai, vô số công tử tiểu thư đỉnh cấp Lý gia đều trợn tròn mắt, tộc trưởng bình thời uy nghi nghiêm túc, không ngờ lại cười nói dắt tay hai tên thanh niên kia, chẳng lẽ hai người này là công tử hào môn đỉnh cấp tại Tam trọng thiên? - Là Lục Ly và Cam Lâm... Rất nhanh liền có tiếng kinh thán vang lên, đám công tử tiểu thư kia lập tức thoải mái, Lục Ly cứu lão tổ tông nhà các nàng, là đại ân nhân của Lý gia. Đương nhiên còn có một điểm phải nhắc đến, đó là Đại Ma Vương, Lục Ly tựa lưng Đại Ma Vương, lúc này đã thành đệ nhất nhân trong lứa tuổi trẻ Nhị trọng thiên. Tộc trưởng bọn hắn khách khí như thế, đại bộ phận nguyên nhân là vì nể mặt Đại Ma Vương. Tán gẫu nửa ngày với Lý Tiêu Dao, cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó Lục Ly để Cam Lâm tiếp tục bồi Lý Tiêu Dao tán gẫu, hắn thì được mang đến hậu sơn phía thành bắc. Trong hậu sơn có một sơn cốc, Tu La lão nhân cư trú ở chỗ này. Lúc Lục Ly tới, phát hiện thiên địa linh khí nơi đây rất nồng nặc, hẳn là được bố trí Thần Văn. Bên trong chẳng có ai, ngay cả một kẻ hầu đều không có, chỉ có một lão giả ngồi câu cá ngủ gật bên cạnh hồ nước. Lục Ly đi tới, lão giả bị đánh thức, thấy là Lục Ly bèn vẫy vẫy tay, chỉ vào tảng đá bên cạnh nói: - Ngồi đi. Sống mấy chục vạn năm, Tu La lão nhân sớm đã xem thấu thế gian phồn hoa, chắc người già đều thích phản phác quy chân? Lục Ly thấy lão giả thường đều thích ẩn cư chứ không quá thích chỗ nhiều người. Lục Ly hành lễ với Tu La lão nhân, sau đó ngồi xuống một bên, Tu La lão nhân nhắm mắt lại, hắn cũng không tiện nói chuyện, cứ vậy lẳng lặng nhìn mặt hồ, cảm nhận an tĩnh trong sơn cốc. - Rất nhiều lão bất tử đều an tĩnh bế quan, ném bỏ phồn hoa bên ngoài, truy cầu chân ngã hòng càng dễ đột phá, song thực tế lại chứng minh ý nghĩ này là sai lầm. Lát sau, Tu La lão nhân mở miệng, như là một lão đầu tử huyên thuyên lải nhải, cũng không nhìn Lục Ly. Lục Ly thoáng kinh ngạc, khiêm tốn cầu hỏi: - Sai lầm? Vậy ý là càng cần ra bên ngoài đi lại? Tiếp xúc càng nhiều với thế giới bên ngoài? Vậy vì sao tiền bối lại... Tu La lão nhân một mình ẩn cư ở chỗ này, lại nói ẩn cư là sai lầm, Lục Ly tự nhiên khó tránh khỏi nghi hoặc. Tu La lão nhân vẫn không mở mắt, cười khổ nói: - Không phải ta muốn ẩn cư, mà là bối phận quá cao, người đồng bối hoặc chết hoặc đi, ngươi nói xem giờ ta biết tìm ai nói chuyện phiếm bây giờ? Chẳng lẽ lại ngụy trang thân phận tới ở trong thành nhỏ nào đó? Ta ở chỗ này, là bị người cung lên. - Ách! Lục Ly nhịn không được bật cười, đồng thời cũng cảm nhận được khổ tâm trong lòng Tu La lão nhân. Hắn sống mấy chục vạn năm, người cùng bối phận đúng là gần như chết sạch, không chết thì bị người cung lên. Hắn thân phận hiển hách, nhất cử nhất động đều bị chú ý dị thường, không khả năng như người bình thường, muốn làm gì thì làm. Bởi thế, hắn đành phải một mình câu cá ngủ gật ở chỗ này... Hậu bối cung cung kính kính với hắn, dù là một ít lão giả còn sót lại trong gia tộc, lại bởi vì vấn đề thực lực bối phận mà cũng khó tán gẫu được với nhau. Tu La lão nhân không muốn ẩn cư, lại không thể không ẩn cư, đây quả thực là chuyện rất đành chịu. - Bởi thế... ta chuẩn bị đi! Lát sau, Tu La lão nhân nói một câu nói khiến Lục Ly kinh hãi, lão nhân gia nói đi, chẳng lẽ là chán sống, muốn tự sát? Hay là thọ nguyên hắn sắp hao hết? - Tiền bối! Giới chỉ trên tay lóe lên quang mang, hắn lấy ra một trái Huyền Vũ Quả, nói: - Đây là vãn bối hiếu kính ngài, một trái có thể gia tăng ba vạn năm thọ nguyên. - Không cần! Tu La lão nhân khoát tay nói: - Ta còn có thể sống thêm ít năm, đột phá Tứ Kiếp thọ nguyên tăng lên một chút. Ngươi đừng nghĩ lệch, lão phu ở trong Yêu Ma Cung nhiều năm như vậy đều không nghĩ tới tự sát, lúc này tự nhiên càng không khả năng chán sống, ta nói muốn đi, là muốn rời khỏi Nhị trọng thiên. - À... Lục Ly hơi ngớ, buột miệng hỏi: - Tiền bối muốn đi Tam trọng thiên? - Đúng vậy, đoán chừng trong vòng ba năm sẽ đi! Tu La lão nhân mở mắt, nhìn lên vòm trời nói: - Nhị trọng thiên quá nhỏ, ở đây cũng quá chán, nếu không đột phá Tứ Kiếp, có thể ta sẽ chết già ở chỗ này. Nhưng nếu đã đột phá, vậy tự nhiên phải lên trên đó xem xem, mở mang thêm chút kiến thức về vị diện phồn hoa nhất trên thế giới này.
Chương 2870 Ta muốn đi

Tu La lão nhân nhắc đến Tam trọng thiên, Lục Ly cũng rất hứng thú, bởi vì quay đầu hắn cũng muốn đi Tam trọng thiên, thế là bèn hiếu kì hỏi dò: - Tiền bối, ta nghe nói Tam trọng thiên là trung tâm thế giới, nghe đồn mấy tầng trời trên Tam trọng thiên đều sụp đổ, việc này có thật không? - Chư thiên sụp đổ? Ta cũng không quá rõ ràng! Tu La lão nhân nhíu mày nói: - Chẳng qua Tam trọng thiên đúng thật là trung tâm thế giới, nơi đó có vô số đại tộc, vô số thế gia tồn tại từ thời đại viễn cổ, còn có vô số tuyệt địa, di tích, bảo tàng. Nơi đó cường giả như mây, nơi đó không có bất kỳ quy tắc nào, nơi đó là thế giới giết chóc, là mộ phần cường giả. Nơi đó có được cơ duyên bất tận, hiểm nguy bất tận, là thế giới tốt nhất, cũng là thế giới xấu nhất. Lục Ly nghe mà nhiệt huyết dâng trào, hắn gật đầu nói: - Nếu tiền bối đã quyết định, vậy liền chúc tiền bối thuận buồm xuôi gió, ở Tam trọng thiên mọi sự thuận lợi, hùng bá một phương. - Ha ha! Tu La lão nhân lần nữa khẽ cười đắng chát, nói: - Hùng bá một phương? Tiểu tử ngươi đúng là cái gì cũng dám nói. Ngươi có biết Nhị trọng thiên từng có bao nhiêu người đi Tam trọng thiên không? Trăm vạn năm qua, vị diện chúng ta có ức vạn cường giả đi lên, lại chỉ ra một vị Đại Đế. - Ách! Lục Ly thoáng nghi hoặc, hỏi: - Từng có rất nhiều người đi Tam trọng thiên? - Đương nhiên! Tu La lão nhân gật đầu nói: - Nhiều lão bất tử như vậy, nếu không đi Tam trọng thiên, mỗi gia tộc sẽ có vô số Thiên Thần Tam Kiếp. Về cơ bản đa số lão bất tử sau khi sống mười mấy hai mươi vạn năm đều sẽ đi Tam trọng thiên, rốt cuộc ở Nhị trọng thiên quá chán, thường thường đều sẽ chọn tới Tam trọng thiên xông pha. Đáng tiếc người đi tám chín phần mười đều hoặc là lăn lộn không như ý, hoặc là bị giết. - Thì ra là thế! Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, trước kia hắn còn nghi hoặc sao cường giả đại thế lực ít thế, giờ xem ra đa phần lão bất tử đều đi Tam trọng thiên. Cường giả thọ nguyên quá dài, một đời một đời tính gộp lại, nếu không đi Tam trọng thiên, mỗi gia tộc đều sẽ có một số lượng cường giả khủng khiếp. Ngẫm lại thì cũng có thể hiểu được, cường giả sống mười mấy hai mươi vạn năm, một mực không cách nào đột phá. Cách cục Nhị trọng thiên lại không thể cải biến, bọn hắn ở lại đây cũng chẳng mấy ý nghĩa. Tam trọng thiên có được thế giới càng bao la, có càng nhiều cơ duyên, càng nhiều thiên tài địa bảo, đi Tam trọng thiên quả thực sẽ thú vị hơn nhiều. - Tiêu Dao Bộ của ngươi còn chưa đại thành? Lời này của Tu La lão nhân kéo Lục Ly về với thực tại, hắn khẽ gật đầu nói: - Cứ cảm thấy còn kém một chút, chưa thể nào đạt tới cực hạn. - Ừm! Tu La lão nhân nhíu mày trầm ngâm một lúc rồi nói: - Chuyện này ai cũng không thể giúp ngươi, chính ngươi phải tự đi lĩnh hội, hiểu liền hiểu, không hiểu liền không ngộ được. Ngươi chú ý tiêu tốn càng nhiều tâm lực vào phương diện chân ý thời gian không gian, dung hợp là then chốt. - Đa tạ tiền bối! Lục Ly đứng dậy khom lưng một cái thật sâu, hắn vốn định cáo từ rời đi, nhưng nhớ tới một chuyện, nhịn không được hỏi: - Tiền bối, vì sao Phượng Hậu không hạ giới trả thù? - Phượng Hậu? Tu La lão nhân nhíu mày, khóe miệng nhếch lên ý cười nhàn nhạt, nói: - Đại Ma Vương nhà các ngươi sâu không lường được, Phượng Hậu có hạ giới cũng chỉ tự rước lấy nhục. Nhị trọng thiên có quy tắc của Nhị trọng thiên, cường giả Tam trọng thiên hạ giới sẽ bị áp chế thực lực. Đương nhiên, cũng có khả năng Đại Ma Vương có chỗ dựa rất mạnh ở Tam trọng thiên, tóm lại lâu vậy rồi mà Phượng Hậu vẫn không hạ giới, đoán chừng sẽ không hạ giới. À... nếu ngươi đi Tam trọng thiên, nhất định phải cẩn thận, một khi bị Phượng Hậu biết được thân phận, khẳng định sẽ bị phái người truy sát. - Vãn bối nhớ kỹ! Lục Ly đứng dậy cáo từ, Tu La lão nhân cũng không lưu hắn lại, đợi Lục Ly đi ra sơn cốc, Tu La lão nhân mới nhỏ giọng thì thào: - Tiểu hữu nỗ lực tu luyện đi, hi vọng sinh thời lão phu còn có thể nhìn thấy ngươi ở Tam trọng thiên, cường đại như Đại Ma Vương đều coi trọng ngươi như thế, không biết tương lai ngươi sẽ đi được bao xa? Lão phu thật sự rất hiếu kì! Rời khỏi Chúng Sinh Đảo cũng bằng Vực môn, đương nhiên là do Chúng Sinh Cung hỗ trợ mở ra, hơn nữa lần này nơi truyền tống đến không phải Thiên Ma Đảo, mà là Thiên Âm Đảo. Đoạn thời gian trước Lục Ly nhờ Cam Lâm tìm giúp thiên địa thần dược tăng cường nhục thân, Cam Lâm tự nhiên không biết đi đâu để tìm, đành phải xin nhờ Thiên Âm Cung giúp việc này. Gần đây ngọc phù Thiên Âm Cung đưa cho hắn vỡ nát, chứng tỏ bên kia có tin tức tốt truyền đến. Thần tủy đã còn lại không nhiều, hiện tại Lục Ly vô cùng bức thiết cần thiên địa thần dược luyện thể, nghe nói có thần dược tự nhiên mừng rỡ. Rốt cuộc Thiên Âm Cung cách Thiên Ma Đảo không xa, mà dù xa cũng có thể mời Thiên Âm Cung mở ra Vực môn. Chuyến đi Chúng Sinh Đảo, Cam Lâm rất hài lòng. Bởi vì có Lục Ly, Lý Tiêu Dao rất khách khí với Cam Lâm, cũng biểu thị ý nguyện kết minh, cùng tiến cùng lui với Thiên Ma Đảo. Sau chuyện ở Hỗn Độn Đạo, Chúng Sinh Cung đắc tội rất nhiều đại thế lực. Nói cách khác thế lực mà Lục Ly đắc tội thì Chúng Sinh Cung cũng đều đắc tội. Đã vậy, sau này Chúng Sinh Cung muốn phát triển, có thể kéo được quan hệ với Thiên Ma Đảo tự nhiên là một lối ra không sai. Chúng Sinh Cung vốn muốn kéo quan hệ với Thiên Ma Đảo, lần này Cam Lâm tới, Lý Tiêu Dao cầu còn không được, tự nhiên biểu hiện vô cùng khách khí, còn biểu thị qua một đoạn thời gian sẽ đích thân đi bái phỏng Đại Ma Vương. Mở ra Vực môn, Lục Ly và Cam Lâm tới Thiên Âm Đảo, khoảnh khắc Lục Ly và Cam Lâm xuất hiện, lập tức dẫn lên vô số người trong thành chú ý. Lần này không phải tên quản sự khi trước tới đón tiếp Lục Ly, mà là một vị trưởng lão đích thân tới, Thiên Âm Cung không nhúng tay vào phân tranh tại Nhị trọng thiên, song không có nghĩa là bọn hắn không biết làm người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK