Hắn còn không biết làm gì, chỉ có thể như con ruồi bọ không đầu, chuyển động tìm kiếm xung quanh. Hắn mơ hồ cảm thấy hắn muốn tìm khẳng định là ở Thất Trọng Thiên, khẳng định ở ngay trong Hỗn Nguyên Giới, chỉ là hắn không có tìm được thôi. Thời gian từ từ trôi qua, trong nháy mắt đã ba mươi năm. Đại lục thứ nhất, Lục Ly đã tìm kiếm xong, hắn không tìm được vật mình muốn, nơi nguy hiểm hắn cũng không tiến vào. Hiện tại hắn đi đại lục thứ hai, vẫn tiếp tục tìm kiếm. Ba mươi năm này, thật không phải hoàn toàn không có thu hoạch. Trong pháp giới, hấp thu nhiều năng lượng kỳ dị như vậy, có đến trăm loại, thân thể hắn đã mạnh hơn vài lần. Lực vạn vật luyện hóa hai thành, hiện tại chỉ còn hơn một nửa lực vạn vật. Sau ba tháng, Lục Ly đến hố sâu thật lớn. Hố sâu này rất lớn, ước chừng đến mấy vạn dặm. Lục Ly nhìn ra ngoài một hồi, hắn bay lên trời, từ trên cao đi xuống, nhìn khắp nơi. Nội tâm hắn đột nhiên ngẩn ra, bởi vì ngoại hình hố sâu này là một chưởng ấn thật lớn! - Chẳng lẽ… Trong đầu Lục Ly hiện lên một bức ảnh, đó là hình ảnh trong thư phòng Băng Hậu Cung. Một bàn tay thật lớn chưởng xuống, sau đó giới diện này kịch liệt chấn động, cuối cùng dẫn đến cả thế giới sụp đổ. Nơi này cũng có một chưởng ấn thật lớn, chẳng lẽ là như nhau? Chẳng lẽ hình ảnh Băng Hậu Cung là ở nơi này? Chưởng ấn này do Hình Đế đánh ra? Giới diện bị hủy diệt kia là Hỗn Nguyên Giới? Một bàn tay thật lớn phá vỡ mây đen, nện lên mặt đất, cả mặt đất kịch liệt chấn động, sau đó nghiêng trời lệch đất, giới diện sụp đổ, thế giới hủy diệt. Vô số võ giả kinh hãi đào tẩu, nhưng đều bị lực không gian khủng bố cắn nát, chết một đống. Đây là hình ảnh Lục Ly nhìn thấy ở Băng Hậu Cung, bàn tay thật lớn kia phi thường giống bàn tay lớn nơi này. Chưởng cấp nơi này lớn ngàn dặm, sâu không thấy đáy, bốn phương tám hướng đều có vết nứt, chưởng ấn này rất có thể là nguyên nhân dẫn đến thế giới này sụp đổ. - Không phải… Lục Ly hồi tưởng lại, giới diện kia hình như không lớn như vậy? Hơn nữa Thất Trọng Thiên không có võ giả bình thường, năm đó, giới diện kia sụp đổ, có rất nhiều đại viên mãn chết đi. - Cũng không đúng… Hỗn Nguyên Giới này có rất nhiều thành trì, còn có rất nhiều bạch cốt, nếu nơi này không có con dân sinh sống, không nên có bạch cốt chứ? Sao có nhiều thành trì như vậy? Những bạch cốt này không thể nào đều là Chủ Thần chứ? Trong đầu Lục Ly đều là nghi vấn, hận không thể vận dụng thiên nhãn đưa tin về hỏi đại ma vương. Nhưng đây đều là chuyện nhỏ, cố ý hỏi đại ma vương cũng không đúng. Hắn là lén đại ma vương đến nơi này. Hắn nghĩ nghĩ, cũng không rối rắm chuyện này nữa. Một chưởng này không cần phải nói, là Chủ Thần đập xuống. Hắn chuyển mấy vòng, sau đó phi thân xuống vực sâu. Đáy vực sâu khẳng định có chưởng ấn, đó là công kích Chủ Thần. Lục Ly tự nhiên muốn đi xuống quan sát, có lẽ có thể tìm hiểu gì bên trong. Tuy tìm hiểu chưa chắc hữu dụng, nhưng xuống xem thử cũng không chậm trễ gì. Hắn rất nhanh bay xuống, vực sâu này cũng đủ sâu, Lục Ly bay xuống dưới hơn mười ngàn dặm vẫn chưa đến đáy. Hắn tiếp tục bay xuống dưới, lại bay hơn mười ngàn dặm. Hắn rốt cục cảm giác đụng đáy, bởi vì hắn nhìn thấy phía dưới có sương trắng nồng đậm. - Không đúng…! Lục Ly vừa muốn đến gần, khi cách sương trắng ngàn dặm, nội tâm hắn đột nhiên rung động, trong đầu hiện lên cảm giác nguy cơ cực kỳ cường đại. Giống như phía dưới không phải sương trắng mà ẩn núp một con cự thú siêu cấp. Nếu hắn dám đến gần, rất có thể bị dập nát. - Sao có thể? Lục Ly kinh nghi bất định, với thực lực hiện tại của hắn, còn có thể có cảm giác nguy cơ mãnh liệt như vậy. Cho dù là Tiên Thú cao cấp nhất cũng không tổn thương được một sợi lông của hắn. Cho dù là năng lượng phi thường khủng bố, trong linh hồn hắn cũng sẽ không xuất hiện rung động loại này. Những năng lượng hắn gặp lúc trước sẽ không xuất hiện cảm giác nguy cơ mãnh liệt như vậy. Hắn không dám xằng bậy, tra xét từ xa. Đáng tiếc, sương trắng kia có thần niệm ngăn cách, thần niệm hắn không tra xét được. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lần này có thể miễn cưỡng cảm ứng. Hắn cảm ứng thử, không cảm nhận được hơi thở sinh mệnh gì, vậy thật rõ ràng, cảm giác nguy cơ này xuất phát từ sương trắng. - Sương trắng này là cái gì? Lục Ly hơi tò mò, hiện tại thân thể hắn mạnh như vậy, sương trắng này có thể giảo sát hắn hay không? Hắn tra xét rõ ràng mấy canh giờ, cắn răng chuẩn bị thử. Lúc trước hắn từng gặp vài lần, cảm giác phi thường nguy hiểm, không dám đến gần. Lần này hắn chuẩn bị thử xem, nếu không hắn đến đây còn có ý nghĩa gì? Năng lượng nơi này không thể so năng lượng bên ngoài. Năng lượng nơi này không thể cử động, có lẽ không có lực công kích mạnh như vậy, nhiều nhất năng lượng này chỉ có công năng ăn mòn, cũng không thể lập tức ăn mòn thân thể hắn đi? Cùng lắm hắn dùng một chân thử, không được thì chém đứt chân mình. Hắn hạ quyết tâm, cũng không còn nhiều cố kỵ. Thân mình chậm rãi bay xuống, tinh thần đề phòng cao độ. Cách sương trắng càng ngày càng gần, rung động nội tâm càng ngày càng mãnh liệt. Hắn không có tâm tư quản nhiều như vậy, tiếp tục bay phía dưới. Đến bên cạnh sương trắng, sương trắng này không nhúc nhích. Lục Ly hít sâu một hơi, chậm rãi vươn tay tìm kiếm trong sương trắng. Tay hắn chạm lên sương trắng, chuyện trong tưởng tượng của hắn cũng không phát sinh. Sương trắng này không cắn nát cánh tay hắn, hắn cảm giác như tham gia vào đoàn sương trắng bình thường. Ầm! Ngay khi hắn buồn bực, sương trắng đột nhiên bắt đầu bạo động, một hấp lực cuồng bạo truyền đến, thân mình Lục Ly đột nhiên bị phía dưới kéo xuống. Cảm giác như bên dưới có một cự thú, bắt cánh tay hắn, muốn kéo hắn xuống. Lục Ly vội vàng dùng sức kéo, đáng tiếc lực lượng kia quá lớn, hắn không chịu nổi, bị kém vào trong sương trắng. Khi thân thể tiến vào, hắn biết trốn không thoát, lực hút cuồng bạo kia bao phủ hắn, thân thể hắn hoàn toàn không có biện pháp khống chế, bị kéo xuống dưới.
Chương 5112 Thân thể lại bị hủy (2)
Tâm niệm hắn vừa động, muốn tiến vào pháp giới. Chỉ là lực hút kia phi thường cuồng bạo, hắn lại không có biện pháp tiến vào pháp giới, chỉ có thể trơ mắt bay xuống dưới. Tốc độ hắn rất nhanh, trong nháy mắt bị hút xuống mấy vạn dặm, sương trắng này lại bao phủ vực sâu mấy vạn dặm. - Đó là cái gì? Lục Ly cảm giác phía dưới có một chất lỏng màu trắng trong suốt. Hắn không kịp ngh4i gì, thân mình rơi vào trong chất lỏng nhớt màu trắng, cả người bị chất lỏng trắng bao phủ. - Không xong… Vừa tiến vào chất lỏng màu trắng, hắn chỉ biết không xong rồi, thân thể hắn tan rã với tốc độ khủng bố. Giống như một đầu gỗ rơi vào nham thạch nóng cháy, còn may thân thể hắn cường đại, nếu không nháy mắt tan rã thành tro tàn. - Ngăn không được! Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc này, Lục Ly biết mình không ngăn được xâm nhập của chất lỏng màu trắng này. Hắn không do dự gì, Thánh Hồn Châu trong đầu bao vây lấy linh hồn, phiêu đãng rất nhanh trong thân thể, sau đó trực tiếp tiến vào trong pháp giới. Thánh Hồn Châu này có thể biến thành hư thể, có thể tự do di động trong thân thể. Năm đó ở Hủy Diệt Chi Nhãn, nếu không phải nhờ hạt châu này, hắn đã sớm hồn phi phách tán. Thân thể giữ không được, hắn chỉ có thể bảo hộ linh hồn. Cũng may thân thể này hấp thu nhiều năng lượng như vậy, phi thường cường đại, giúp hắn chống đỡ một hai hơi thở. Nếu không linh hồn cũng bị hao mòn. Chờ linh hồn tiến vào trong pháp giới, Lục Ly mới như trút được gánh nặng, ít nhất linh hồn tạm thời được bảo vệ. - Thần đan đâu? Có bảo hộ được không? Lục Ly rất nhanh nhớ đến chuyện khác, thần đan là thông đạo nối tiếp pháp giới và ngoại giới. Nếu thần đan cũng không chịu nổi, vậy thông đạo kia sẽ bị hủy. Không nói pháp giới này có sụp đổ hay không, ít nhất cả đời này hắn không có biện pháp thông qua thần đan trở về thế giới bên ngoài. Hắn lập tức tìm hiểu thần niệm, rất nhanh nội tâm hắn trầm tĩnh trở lại, thân thể hắn đã hoàn toàn tan rã, thần đan kia vẫn không có tan rã, hiện tại bên trong chất lỏng màu trắng, chỉ còn lại viên thần đan trôi lơ lửng. - Đây con mẹ nó là cái quỷ gì? Trong lòng Lục Ly đều là táo bạo, thân thể hắn cường đại như vậy, lại tan rã trong một hai hơi thở. Quan trọng nhất là hắn không có thiên tài địa bảo ngưng tụ thân thể. Thứ này kỳ thật không trân quý, nhưng hắn cho tớ nay đều nghĩ thực lực mình đủ mạnh, hoặc sẽ trực tiếp bị giết, căn bản không ngờ thân thể lại bị hủy diệt lần nữa, cho nên không chuẩn bị thứ này. Lần này cũng không thể so với lần Hủy Diệt Chi Nhãn, chất lỏng bên ngoài rất khủng bố, linh hồn hắn vừa ra ngoài sẽ bị tan rã, không có gì ngoài ý muốn. Mặt khác… cho dù hắn có thể ngưng tạo thân thể, sau khi ra ngoài, thân thể hắn vẫn bị hủy đi? Lục Ly tra xét một trận, vô lực thì thào: - Cấm địa chúng thần, quả nhiên danh bất hư truyền, lần này sợ bị chôn sống ở đây rồi… Đi vào Thất Trọng Thiên, Chủ Thần không đột phá như hy vọng, hiện tại ngược lại hủy diệt cả thân thể mình. Trong lòng Lục Ly xuất hiện cảm xúc tuyệt vọng. Đại ma vương từng nói, Thất Trọng Thiên rất nguy hiểm, có vài nơi bọn ta có thể chịu được, Tinh Hoàng cũng từng khuyên hắn, Lục Ly vẫn cố chấp muốn đi vào. Đương nhiên, hắn cũng không có hối hận gì, đường là tự mình chọn, hậu quả tự nhiên tự mình gánh chịu. Bởi vì lúc trước từng trải qua thân thể bị hủy, Lục Ly cũng không quá kinh hoảng, lần này hắn tiến vào là ôm quyết tâm sẽ chết. Hắn chỉ có chút đáng tiếc thân thể cường đại như vậy của mình. Thân thể này phải trải qua nhiều năm như vậy mới đạt đến trình độ hiện tại, một lần nữa ngưng tạo không biết phải tu luyện bao lâu mới có thể đạt đến trình độ lúc trước. Hắn ở trong chờ đợi nửa canh giờ, xác định thần đan không bị hủy, Lục Ly bắt đầu tỉnh táo lại, nghĩ biện pháp tự cứu. Hắn cân nhắc thử, vận chuyển pháp giới, trước nếm thử có thể hấp thu chất lỏng màu trắng hay không. Nếu có thể hấp thu toàn bộ thần dịch màu trắng, vậy ít nhất có thể khống chế Thánh Hồn Châu bay khỏi. Hắn khống chế pháp giới vận chuyển nhanh, Lục Ly cảm ứng thử, phát hiện pháp giới có thể hấp thu, nhưng hấp thu… phi thường chậm! Sau khi hắn cảm ứng, trong lòng hơi chua sót, dựa theo tốc độ hấp thu hiện tại, muốn hấp thu thần dịch bên ngoài, sợ ít nhất phải đến trăm năm. Hình Đế tùy thời có thể xuất quan, nếu hiện tại hắn bị nhốt ở đây mấy trăm năm, bên ngoài cũng nguội lạnh rồi. Chờ hắn xây dựng lại thân thể ra ngoài, có thể Việm Hậu Giới đã không còn, toàn bộ mọi người chết hết. Hiện tại hắn cũng không thể vận dụng thiên nhãn tra xét, cũng không biết tình huống gì ở bên ngoài. - Không đúng, thiên nhãn của ta ở trong không gian giới, sẽ không bị hủy đi? Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, thiên nhãn ở trong không gian giới, không gian giới giống như… không còn? Thần niệm hắn lập tức quét ra ngoài, tra xét bên ngoài, quả nhiên không phát hiện không gian giới, có lẽ vừa rồi tan rã cùng thân thể. Thân thể hắn cường đại như vậy còn không chịu nổi, một không gian giới làm sao chống đỡ được? - Chủ Thần Khí không thể dễ dàng bị hủy đi như vậy? Lục Ly kinh nghi bất định, không gian giới bị hủy, bên trong hẳn là tiến vào không gian tu di, bị cuốn vào không gian loạn lưu. Chủ Thần Khí có đạo ấn Chủ Thần, hẳn không đến mức bị hủy dễ dàng như vậy. Lục Ly rất nhanh không nghĩ nhiều nữa, trạng thái hiện tại của hắn tìm thiên nhãn có năng lực gì? Lại dùng không được. Không thể còn sống rời đi, cho hắn mười Chủ Thần Khí cũng vô dụng. Hắn lại trầm ngâm đứng lên, nghĩ biện pháp phá cục. Trầm tư vài ngày, cũng hấp thu vài ngày, hắn xác định một sự kiện. Thần dịch bên ngoài quá mạnh mẽ, pháp giới hấp thu quá chậm, muốn hấp thu toàn bộ ít nhất mấy trăm năm. Cho nên dưới tình huống bình thường, hắn không ra được, muốn rời đi trong thời gian ngắn, chỉ có thể tìm lối tắt. Thần niệm Lục Ly tập trung vào luồng sương khói màu trắng giữa không trung, đó là thần dịch mấy ngày nay hấp thu, Hắn càng nghĩ, đi ra ngoài chỉ có một biện pháp, đó là lợi dụng thần dịch và lực vạn vật, lần nữa ngưng tụ một thân thể.
Chương 5113 Hình Đế xuất quan
Chỉ cần thân thể hắn chỉ dùng thần dịch bên ngoài ngưng tụ thành, vậy thần dịch bên ngoài hắn khẳng định có thể chịu được. Thân thể hắn cấu thành từ rất nhiều năng lượng bên ngoài, thần dịch bên ngoài tự nhiên không thể gây thương tổn cho hắn. Chỉ là… dựa vào lực vạn vật và thần dịch, làm sao ngưng tụ thân thể lần nữa, đây còn là một vấn đề. Lúc trước hắn từng ngưng tụ thân thể, nhưng do ở Hủy Diệt Chi Nhãn tìm thấy thiên địa kì quả. Nơi này cũng không có vật này, chẳng lẽ ngưng tụ thân thể bằng năng lượng tinh khiết. Chuyện này Lục Ly chưa thử qua, không biết làm gì? - Chỉ có thể nghĩ hết biện pháp! Lục Ly quyết tâm, hiện tại gấp gáp cũng vô dụng, càng gấp càng không nghĩ ra được gì. Chỉ có thể trầm tĩnh nghĩ biện pháp, xem có thể lợi dụng lực vạn vật và thần dịch hấp thu, lần nữa ngưng tạo thân thể không. Vừa nghĩ đã trôi qua năm mươi năm! Năm mươi năm này, hấp thu rất nhiều thần dịch, hiện tại trong pháp giới xuất hiện làn khói màu trắng nhẹ nhàng. Hấp thu quá nhiều thần dịch, vấn đề Lục Ly vẫn không tìm ra biện pháp ra ngoài. Ngưng tạo thân thể nói đơn giản, không có thiên tài địa bảo, chỉ bằng một ít năng lượng làm sao ngưng tạo? Hắn tiến vào Thất Trọng Thiên đã tám mươi năm, tính ra còn cách thời kì ngàn năm hơn trăm năm. Hiện tại Lục Ly đã không còn thiên nhãn, cũng không biết tình huống bên ngoài thế nào. Hình Đế rốt cuộc ra ngoài chưa? Đám người đại ma vương rốt cuộc có gặp chuyện không may hay không… Mấy thập niên này, Lục Ly sống phi thường thống khổ, mất đi thân thể, hắn chỉ còn lại linh hồn, bị nhốt trong Thánh Hồn Châu, cộng thêm nhận dày vò về tinh thần, có thể hiểu được sống khổ sở thế nào. Quan trọng nhất là hắn không thấy được hy vọng, không nói trở thành Chủ Thần, trong khoảng thời gian ngắn hy vọng còn sống rời đi cũng không có. …... Tiên Vực vẫn an tĩnh như trước, không khí càng thêm áp lực. Trong khoảng thời gian này, thậm chí tiểu thế lực tiểu gia tộc cũng không dám khai chiến lung tung, đều ngoan ngoãn ở địa bàn của mình. Bọn họ không biết sẽ phát sinh chuyện gì, chỉ là phía trên mơ hồ truyền xuống mệnh lệnh, nếu không muốn chết, thời gian này ngoan ngoãn một chút. Thời gian đã hơn một năm trôi qua, phía trên hư không cực bắc Tiên Vực, đột nhiên một cánh cửa trống rỗng xuất hiện. Sau đó bốn thân ảnh cũng thoáng hiện lên. Khi bốn thân ảnh thoáng hiện ra, hư không gần đó chấn động kịch liệt. Ha ha ha ha! Bốn thân ảnh, trong đó có một nam tử trung niên mặc hoa phục màu đen, đầu đội quan mão tím sẫm, dáng người vạm vỡ, khí độ bức người, hắn đột nhiên cười ha hả. Tiếng cười như sóng gợn truyền ra, chỉ hơn mười hơi thở đã truyền khắp cả Tiên Vực. Cả Tiên Vực chấn động! Vô số võ giả kinh hãi bay đi, tất cả thành trì nổ tung, truyền tin đầy trời, còn có rất nhiều đại viên mãn truyền tống đến Thanh Hồ. Tiếng cười này rất khủng bố, nhưng lại truyền khắp cả Tiên Vực, chỉ có Chủ Thần mới làm được. Tiếng cười này đều là khoái chí, còn có bừa bãi, không kiêng nể gì. Rất nhiều người đoán được… Hình Đế đã xuất quan! - Đại nhân đã xuất quan rồi? Thanh Hồ bùng nổ, thần tình Cảnh Vương Trung Cản kích động, cả gương mặt già nua đều là hồng quang. Giống như trẻ thêm mấy vạn tuổi. Hình Đế xuất quan, hơn nữa xuất quan nổi bật như vậy, thậm chí không tiếc cả Tiên Vực đều biết, nói rõ cái gì? Nói rõ Hình Đế có khả năng nắm chắc toàn cục trong tay, nếu không hắn cũng sẽ không kiêng nể gì cả, nhất định lén lút đi ra, tìm kiếm cơ hội tập sát Viêm Hậu. - Tuyết Nhi, truyền tin các đại Cảnh Vương và tất cả đại viên mãn, toàn bộ truyền tống đến Thanh Hồ! Cảnh Vương Trung Cảnh trầm quát, Tuyết Nhi lập tức đưa tin. Kỳ thật không cần đưa tin, rất nhiều đại viên mãn đã truyền tống đến đây, Hình Đế xuất quan là chuyện lớn như thế, bọn họ làm sao không tụ tập cung nghênh? Nếu ai không đến, Hình Đế nổi giận, sợ là phải chết. Sau mấy canh giờ, các đại Cảnh Vương đến đây. Các đại viên mãn còn lại cũng đến đây một ít, còn có một bộ phận có lẽ đều trên đường truyền tống. Cảnh Vương Trung Cảnh không có nói cái gì với đám Cảnh Vương, đại viên mãn này, chỉ là mọi người đứng cung kính, cùng nhau chờ đợi. Hắn tin tưởng sau khi toàn bộ đại viên mãn tụ tập, Hình Đế khẳng định sẽ lộ diện, Hình Đế cũng cần hỏi một vài tình huống. - Đại chiến sẽ bạo phát! Cảnh Vương Trung Cảnh khẩn trương, kích động thì thào. Sau trận chiến này, cả đại thế giới đều sẽ bị đóng đô, hắn sẽ trở thành người quản lý cả thế giới, quang vinh qua nhiều thế hệ. Sau một ngày, tất cả đại viên mãn đều đến đây, đứng thành một hàng. Cảnh Vương Trung Cảnh để toàn bộ võ giả Thanh Hồ lui ra ngoài, chỉ lưu lại một mình Tuyết tiểu thư, sau đó lẳng lặng chờ đợi Hình Đế đáp xuống. Hình Đế không để bọn họ chờ lâu, sau hai giờ, không gian hơi nổi lên sóng gió, sau đó bốn bóng người xuất hiện. Cảnh Vương Trung Cảnh vừa nhìn thấy, vội vàng quì gối, trầm quát: - Tham kiến Hình Đế, Mẫu Đế, Diệu Đế, Đãi Đế! - Tham kiến Hình Đế, Mẫu Đế, Diệu Đế, Đãi Đế! Cảnh Vương và đại viên mãn còn lại đều quỳ một gối, cúi người thật sâu, trầm hét lên. Thần tình toàn bộ đại viên mãn đều kích động và sùng kính. Mặc kệ là thật tâm hay giả ý, mặt ngoài phải tỏ vẻ một chút, đây là một vị Chủ Thần. Bề ngoài Hình Đế tuấn vĩ bất phàm, Mẫu Đế lần này cũng hiển lộ hình dáng. Khuôn mặt có chút âm ngoan, vừa nhìn đã biết không phải dạng người hiền lành. Bên ngoài Diệu Đế âm nhu một chút, giống một nữ tử, Đãi Đế thoạt nhìn thật hiền lành, cùng thế vô tranh, khí độ xuất trần. Bốn Chủ Thần rõ ràng lấy Hình Đế làm tôn, Hình Đế đứng phía trước, ba người bọn họ đứng phía sau. Hình Đế đội mũ quan tím sẫm, dáng vẻ trang nghiêm, ánh mắt thâm thúy như biển, không hề giống Chủ Thần, ngược lại như bá chủ Tiên Vực. Hắn liếc mắt nhìn, mang theo ba Chủ Thần bay thẳng xuống, tiến vào trong đại điện. Cảnh Vương Trung Cảnh vội vàng đuổi theo. Trong đại điện này, Cảnh Vương Trung Cảnh đã sớm có chuẩn bị, mặt trên bày ra bốn vương tọa, còn lại không có vị trí, trước mặt Chủ Thần, bọn họ làm gì có tư cách ngồi? Bọn họ quỳ lạy, Hình Đế mở miệng: - Đứng lên đi!
Chương 5114 Xếp hàng tra xét
Cảnh Vương Trung Cảnh bái tạ bọn họ, Hình Đế nhìn quét qua Cảnh Vương Trung Cảnh, nói: - Quy Nô, mấy năm nay vất vả ngươi rồi. Cảnh Vương Trung Cảnh vội vàng khom người nói: - Hình Đế nói quá lời rồi, những chuyện này lão nô đều đáng phải làm. Cảnh Vương còn lại hơi kinh ngạc, sao cảm giác Cảnh Vương Trung Cảnh là lão nô của Hình Đế? Trên thực tế là như vậy, Cảnh Vương Trung Cảnh lúc trước là lão nô đi theo Hình Đế, sau khi Hình Đế trở thành Chủ Thần, thực lực của Cảnh Vương Trung Cảnh mới không ngừng tăng lên. Chủ Thần Khí cũng do Hình Đế ban cho, Cảnh Vương Trung Cảnh có thể trở thành Cảnh Vương, trở thành người đệ nhất Tiên Vực, nguyên nhân rất lớn là nhờ Hình Đế. Hình Đế phất tay áo, ánh mắt hắn nhìn quét về đại viên mãn còn lại, cũng không nói gì, chỉ hỏi: - Nhiều năm như vậy, có tra xét ra tình huống gì không? Cảnh Vương Trung Cảnh nghĩ nghĩ, nhìn chung quanh, Hình Đế nói: - Không cần băn khoăn, bổn tọa ở đây, ai cũng không thể nghe lén, Viêm Hậu cũng không thể. Cảnh Vương Trung Cảnh an tâm, hắn nói: - Chúng ta mấy năm nay thăm dò rất nhiều nơi, có mười chỗ nghi ngờ là cửa ra vào Viêm Hậu Giới. Bởi vì không thể tiến vào, cho nên không thể xác định rốt cuộc nơi nào là lối vào Viêm Hậu Giới. Về phần dư nghiệt Viêm Hậu, trước mắt vẫn chưa xác minh thân phận, chỉ biết là một mình Lục Ly, Lục Ly mất tich rất nhiều năm, hơn nữa tinh thông Tiềm Ẩn Thuật, người nhà của Lục Ly và võ giả Tử Thần đều biến mất, hẳn đều được đưa vào Viêm Hậu Giới. - Lấy ra tư liệu! Hình Đế vươn bàn tay to ra, Cảnh Vương Trung Cảnh lập tức dâng lên tư liệu mười chỗ ra vào. Hình Đế cẩn thận quan sát, sau khi nhìn, hắn đưa tư liệu cho Mẫu Đế bên cạnh. Mẫu Đế xem xong, trả lại cho hai Chủ Thần. Hình Đế trầm ngâm, nói: - Tình báo ngươi đưa có căn cứ nhất định, nhưng không xác định được đây có phải cửa vào của Viêm Hậu Giới không. Trước tra xét đi, trực tiếp phái một đám cường giả sắp đại viên mãn đi vào tra xét. Ách! Một đám đại viên mãn rùng mình trong lòng, phải đi tra xét, vậy không phải không thể trở về sao? May mắn là phái cường giả sắp đại viên mãn, nếu phái bọn họ đi vào, bọn họ đều phải xong đời. Cảnh Vương Trung Cảnh khom người nói: - Dạ, cẩn tuân pháp chỉ Hình Đế. Một đám đại viên mãn lui ra, chỉ còn lại Cảnh Vương Trung Cảnh ở trong. Cảnh Vương Trung Cảnh dò hỏi: - Mấy vị đại nhân có cần gì không? Giống như muốn triệu tập thị nữ xinh đẹp gì hay không? Hay cần cung điện an bài gì không? Bốn Chủ Thần ngây người ở Cửu U Địa Ngục nhiều năm như vậy, chịu nhiều tội, Cảnh Vương Trung Cảnh muốn bọn họ hưởng thụ một phen. Hình Đế vung bàn tay to lên: - Chúng ta ở đây, tạm thời không cần gì, chờ diệt xong Viêm Hậu rồi nói sau. - Dạ! Cảnh Vương Trung Cảnh lui xuống, tự mình tọa trấn bên ngoài, không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy bọn người Hình Đế. Một bên khác, hắn để Tuyết Nhi triệu tập một đám cường giả sắp đại viên mãn, mỗi năm cùng trăm Thánh Hoàng, lần lượt đi tra xét hơn mười chỗ, nghi là lối vào của Viêm Hậu Giới. Đồng thời mỗi bên, hắn triệu tập một đại viên mãn đi xung quanh tiếp ứng tọa trấn. Dù sao không cần đám đại viên mãn này đi mạo hiểm, chỉ là để bọn họ đi điều phối ở giữa, có tình huống gì thì báo cáo trước. Một đám đại viên mãn mang theo một đám võ giả xuất phát, lần lượt đi về phía nơi nghi ngờ là lối vào. Mặt khác, Cảnh Vương Trung Cảnh triệu tập lượng lớn thám báo, lỡ như đại viên mãn đi cũng sẽ bị xử lý, sẽ không có tin tức truyền về. Hơn mười chỗ nghi là lối vào của Viêm Hậu Giới, từ Tiên Vực đi qua phải mất một thời gian. Có lẽ cần ít nhất hai năm. Đối với Hình Đế không sao cả, ở Cửu U Địa Ngục ngây người nhiều năm như vậy, chờ thêm vài năm là vẫn có thể. Đừng nói vài năm, chỉ cần có thể diệt bọn Viêm Hậu, tốn mấy ngàn năm cũng không sao. Hình Đế khí phách xuất quan, khiến cả Tiên Vực chấn động. Nhưng rất nhiều võ giả cấp thấp cũng không biết tình huống gì, cho dù rất nhiều đại gia tộc cũng không biết, chuyện Chủ Thần, đám đại viên mãn này cũng không dám truyền loạn, cho nên lời đồn bay đầy trời, các loại dự đoán hay nghị luận đều có. Tám đại Tinh Vực, các đại gia tộc đều có thám báo ở Tiên Vực. Phía tám đại Tinh Vực cũng bắt đầu chấn động. Viêm Hậu an bài một vài mật thám ở Tiên Vực, tám đại Tinh Vực cũng có, tin tức rất nhanh truyền về Viêm Hậu Giới. Tinh Hoàng quản lý việc này, hắn nhận được tin tức, lập tức trở về bên cạnh đại ma vương. - Đại nhân! Tinh Hoàng chắp tay, đại ma vương đang ngồi xếp bằng trong đình mở mắt hỏi: - Hình Đế đi ra rồi? - Đúng vậy! Tinh Hoàng gật đầu, bẩm báo: - Còn có tin tức khác, có mười mấy đại viên mãn mang theo vài võ giả xuất phát, đi hơn mười nơi, có lẽ bọn họ đang tìm kiếm cửa ra vào của Viêm Hậu Giới. Có một đội võ giả mới có thể xông đến bên này. - Ừm, dựa theo kế hoạch ban đầu! Đại ma vương vung tay áo nói: - Nên triệu tập tra ngoài thì triệu tập ra ngoài, nên an trí thì ngươi đi an trí, sau này ta sẽ chặt đứt liên hệ với Viêm Hậu Giới, đưa vào khoảng không tu di, chúng ta ra ngoài chiến một trận, bất luận thắng thua, chỉ cần trận chiến này. - Được! Tinh Hoàng lui xuống, tiến hành an bài, dựa theo kế hoạch ban đầu, một bộ phận võ giả Thiên Ma Thành đi theo xuất chiến, còn lại đều ở nơi này. Viêm Hậu Giới sẽ chặt đứt liên hệ với bên ngoài, đưa đi khoảng không tu di. Đưa vào nơi đó, nếu bọn người Hình Đế quyết tâm tìm kiếm, khẳng định vẫn có thể tìm được. Viêm Hậu đánh cược sau khi Hình Đế đại thắng, chém giết ba vị Chủ Thần, sẽ không để ý đám tép riu nhỏ nhoi nữa. Vù! Tinh Hoàng vừa đi, Già La Chủ Thần bay đến, Thiên Dạ Tử Hề lóe ra thân mình, xuất hiện giống như u hồn. Đại ma vương nở nụ cười nhìn Già La như nhìn đứa nhỏ, lại nhìn Tử Hề đã hơi trưởng thành nhưng vẫn giống đứa nhỏ, mỉm cười nói: - Đại chiến sắp bắt đầu rồi, các ngươi có sợ không? Già La cắn một ngụm linh quả, nói: - Đi theo tỷ tỷ, không sợ!
Chương 5115 Hủy diệt
Tử Hề nhìn phương xa, lẩm bẩm nói: - Lục ca ca sao còn chưa trở về? Lục ca ca từng đáp ứng Tử Hề, ngươi cũng không thể nuốt lời. Chỉ cần kề vai chiến đấu với ngươi, Tử Hề không sợ gì nữa… Đại chiến bên ngoài đã bắt đầu, Lục Ly ở đây còn không có tin tức, tinh thần hắn đã sắp sụp đổ rồi. Không phải bởi vì mỏi mệt mà là bởi vì không nhìn thấy hy vọng. Pháp giới hấp thu thần dịch quá chậm, nhiều năm như vậy trôi qua, thần dịch bên ngoài chỉ hấp thu khoảng một thành. Nếu linh hồn hắn dám ra ngoài, nháy mắt sẽ bị mài mòn. Linh hồn hắn ở trong pháp giới có thể chịu đựng một thời gian, nhưng sớm hay muộn cũng sẽ tiêu vong. Mấy năm nay Lục Ly vẫn nghĩ biện pháp dùng lực vạn vật và thần dịch ngưng tụ thân thể, còn thử rất nhiều lần, kết quả vẫn không có tác dụng gì. Ngưng tụ thân thể đầu tiên phải có căn. Năm đó ngưng tụ thân thể là bởi vì có một thần quả, quả kia trở thành căn của hắn, hắn lợi dụng quả đó dựng thành khung xương của thân thể, lợi dụng lực hủy diệt cải tạo thân thể, như vậy mới lần nữa ngưng tạo thành. Hiện tại lực vạn vật, còn có sương khí màu trắng kia, cùng với các loại năng lượng trong pháp giới, tất cả đều là chất lỏng hoặc khí thể. Những năng lượng này làm sao có thể trở thành căn? Chẳng lẽ hắn phải ngưng tụ một thủy nhân sao? Đã không có căn, vậy sẽ không còn cốt, cho dù dùng lực vạn vật ngưng tụ thân thể, vậy chỉ là chân tôm mềm. Kỳ thật, Lục Ly còn nghĩ một biện pháp, nhưng biện pháp này quá mức mạo hiểm, không may có thể bị thần hồn vỡ nát. Biện pháp này chính là linh hồn hắn khống chế lực vạn vật nơi này, lao vào thần dịch hấp thu. Mượn dùng lực vạn vật, chủ yếu là sương thần dịch bảo hộ linh hồn mình, thoát khỏi đầm nước thần dịch màu trắng bên ngoài. Sương thần dịch nơi này hình thành nhờ hấp thu thần dịch màu trắng bên ngoài, đồng căn đồng nguyên, được pháp giới luyện hóa trở nên cường đại hơn. Có thần dịch màu trắng này bảo hộ, linh hồn hắn rất có thể lao ra khỏi trói buộc của thần dịch màu trắng bên ngoài, chạy ra khỏi vực sâu này. Chỉ cần có thể đào tẩu, hắn có thể khống chế linh hồn chạy xung quanh, tìm kiếm thiên tài địa bảo ngưng tạo thân thể lần nữa. Chờ thân thể lần nữa ngưng tạo thành công, nghĩ biện pháp từ từ tu luyện lại. Nhưng chỗ này có mấy vấn đề! Đầu tiên linh hồn hắn có thể bỏ chạy hay không cũng không chắc chắc, lỡ như chịu không nổi, linh hồn vừa ra ngoài đã bị công kích, như vậy sẽ hồn phi phách tán, không còn cơ hội gì. Mặt khác, cho dù linh hồn có thể thoát khỏi vực sâu này, nơi này nơi nơi đều là phế tích, cũng không có tồn tại thiên tài địa bảo, hắn tìm không thấy thiên tài địa bảo, làm sao ngưng tạo thân thể? Thứ ba, bên ngoài có rất nhiều năng lượng khủng bố, hắn mất đi che chở của thân thể, linh hồn một khi gặp tập kích cũng sẽ hồn phi phách tán. Nguyên nhân như vậy cho nên mấy giờ liền, Lục Ly không dám mạo hiểm, mới vẫn luôn bị nhốt ở đây. Không nhìn thấy hy vọng, tìm không thấy phương pháp, cảm giác đang lẳng lặng chờ đợi linh hồn tiêu tán. Thời gian lại trôi qua ba tháng, Lục Ly rốt cuộc không nhịn được nữa. Nếu tiếp tục như vậy, hắn đừng nói tìm biện pháp, sợ là thật sự sẽ biến thành kẻ điên. Hắn quyết định mạo hiểm thử một lần, không điên cuồng một lần thì làm sao có thể sống sót, cùng lắm thì hồn phi phách tán, đến lúc đó cũng không còn gì để nghĩ nữa. Hắn bắt đầu dùng ý niệm khống chế lực vạn vật bay đến, vô số lực vạn vật vọt tới, rất nhiều tiến vào trong Thánh Hồn Châu, bao vây linh hồn hắn. Sau đó hắn triệu tập sương thần dịch bay lại, bao vây Thánh Hồn Châu. Giống như một kén tằm, hắn còn khống chế sương thần dịch dây dưa lẫn nhau, trở nên càng thêm nồng đậm. - Đi thôi! Chuyện Lục Ly đã quyết định, chín đầu trâu cũng không giữ lại được. Hắn để Thánh Hồn Châu biến thành hư thể, lực vạn vật và sương thần dịch vốn đều là năng lượng, dễ dàng bay ra ngoài, xuất hiện trong thần đan. Vào trong thần đan, tốc độ Lục Ly chậm lại, chậm rãi khống chế sương thần dịch bay ra ngoài tìm kiếm. Hắn muốn thử xem năng lượng sương thần dịch này có thể chống đỡ thần dịch bên ngoài không. Một luồng sương thần dịch bay ra ngoài, chuyện khiến Lục Ly tuyệt vọng đã xảy ra. Sương thần dịch kia vừa ra ngoài đã tan rã, không còn chút cặn nào. Thần dịch này tựa hồ là năng lượng mạnh nhất trên đời, có thể ăn mòn vạn vật, có thể làm mọi vật tan rã. - Không đúng mà! Nghĩ đến đây, Lục Ly hơi buồn bực, thần niệm hắn đảo qua thần đan. Nếu thần dịch biến thái như vậy, vì sao thần đan có thể ngăn lại được? Thân thể hắn quá mạnh, có thể sánh bằng Chủ Thần, cũng không chịu nổi thần dịch này, thần đan vì sao có thể chịu được? Lúc trước Lục Ly cũng không nghĩ nhiều, hiện tại lại không nhịn được nghĩ nhiều. Hắn càng nghĩ, càng nhớ tới năm đó ngưng tạo thân thể, ngưng tạo pháp giới. Hắn giống như khắc Đại Đạo Chi Ngân lên thần đan? Chẳng lẽ có quan hệ với chuyện này? - Đúng rồi... Lục Ly nghĩ thông suốt, Đại Đạo Chi Ngân này là lúc trước hắn phát hiện trong một bí cảnh. Hơn ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân chống đỡ cả bí cảnh, là sống lưng của cả bí cảnh. Giống như xương cốt người, không có ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân này, bí cảnh cũng không thể tồn tại. - Nói cách khác... hơn ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân này chống đỡ thần đan. Trong thần đan hình thành pháp trận thần kỳ nào đó, khiến thần đan có lực trường cường đại, cho nên có thể chịu nổi xâm nhập của thần dịch? - Nếu ta hủy diệt ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân này, không cần hủy diệt bao nhiêu, chỉ cần triệt tiêu mấy trăm, hoặc là cả thần đan sẽ lập tức tan rã? - Có phải hay không nói ta bố trí hơn ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân lên Thánh Hồn Châu, Thánh Hồn Châu cũng sẽ có lực phòng ngự cường đại như thế? Không đúng a... lúc trước thân thể ta cũng có khắc, nếu như vậy, thân thể cũng sẽ có lực phòng ngự khủng bố, vạn pháp bất xâm chứ?