- Ừm! Lục Ly truyền âm lời của Trần trưởng lão cho Lê thúc, sắc mặt Lê thúc trầm xuống: - Vậy quả thật nên cẩn thật một chút, sáu bảy ngàn người kia bị đuổi ra ngoài, quả thật sẽ hận ngươi. Không nghĩ tới bọn họ dám lẫn vào Tích Lôi Sơn? Chủ nhân, ngươi tu luyện đi, ta sẽ ở ngoài canh gác. - Sáu bảy ngàn người gì? Lục Ly còn không biết việc này, sau khi Lê thúc kể qua một lần, trên mặt hắn lộ vẻ chua sót, nhưng cũng không quá lo lắng. Bởi vì sáu bảy ngàn người này chỉ là võ giả bình thường, mạnh nhất chỉ là Nhị Kiếp Thiên Thần, chỉ cần cho hắn thêm thời gian, sợ là cường giả Nhị Kiếp đỉnh phong cũng không thể giết hắn! - Lê thúc, ngươi canh gác chút đi, nếu có tình huống, báo ta biết trước tiên! Lục Ly nắm chặt thời gian, đi vào trung tâm Tích Lôi Sơn, toàn lực luyện hóa Hồng Mông Khí, đồng thời tiếp tục tìm hiểu chân ý Băng Sương Kiếm Ý. Chân ý này tìm hiểu một năm, nhưng không tìm hiểu thành công, thậm chí Lục Ly còn cảm thấy cách thành công còn một khoảng cách rất xa. Đối với chuyện này, Lục Ly không chút ảo não, ngược lại càng thêm hưng phấn. Nếu là chân ý dễ dàng tìm hiểu, vậy khẳng định là chân ý cấp thấp đơn giản, tự nhiên không có uy lực rất lớn. Chân ý hiểu được mức độ trước mắt, hắn đã mơ hồ cảm giác được cường đại của chân ý này rồi. Hắn tin tưởng sau khi hiểu được chân ý này, uy lực tuyệt đối sẽ vượt qua tất cả chân ý lúc trước hắn tìm hiểu. - Quả nhiên có người! Vài ngày trước thật an tĩnh, sau sáu ngày, Lê thúc phát hiện có người đến tra xét lén lút. Tuy thực lực không quá mạnh, nhưng thuật tiềm ẩn thật lợi hại. - Quân sĩ Hắc Sơn Cung làm ăn cái gì không biết? Lê thúc nói thầm, phía dưới không phải có một trăm quân sĩ đóng quân sao? Tích Lôi Sơn cũng không quá lớn, có thám báo ẩn mình cũng không biết. Hắn cũng không biết, một trăm quân sĩ này đã sớm bị thu mua, đừng nói thám báo tiến vào, cho dù đông người trà trộn, bọn họ cũng xem như không nhìn thấy. - Trần trưởng lão đi rồi! Trong một tòa núi Hắc Sơn Cung, vang lên giọng nói hưng phấn. Trong tòa thành có tám người ngồi, tám người này là tám người mạnh nhất trong đám người bị đuổi đi, tất cả đều là Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong. Một trung niên tóc râm hưng phấn nói: - Mọi người nói thử xem, khi nào thì động thủ? Động thủ thế nào? Giết chết Lục Ly đối với bọn họ là không có áp lực, chỉ xem phải giết thế nào. Dù sao Lục Ly là người Thiên Vân Tiên Tử coi trọng, giờ đây đang ở Tích Lôi Sơn. Nếu động thủ công khai, về sau, Thiên Vân Tiên Tử khẳng định chất vấn cung chủ Hắc Sơn Cung. Đến lúc đó cung chủ Hắc ra lệnh tra rõ, sẽ có phiền toái lớn. - Lão Cung, ta cảm thấy chúng ta nên phái hai người đi Tích Lôi Sơn tu luyện, sau đó mượn cơ hội xung đột với Lục Ly! Một trung niên tóc tím mở miệng nói: - Có xung đột tự nhiên có thể chiến đấu, sau đó chúng ta mai phục dưới chân núi, phía trên vừa xung đột, chúng ta lập tức xông lên xử lý Lục Ly. - Chủ ý của ngươi…! Trung niên tóc râm được gọi là lão Cung trợn trắng mắt: - Viện cớ sứt sẹo của ngươi còn không bằng quang minh chính đại tập sát, chúng ta có thù oán với Lục Ly, vừa lúc có người đi Tích Lôi Sơn sao? Sau đó đúng lúc chúng ta mai phục phía dưới! Cái đó có khác gì quang minh chính đại tập sát! - Không bằng… Cường giả bộ dáng thư sinh, bề ngoài có vẻ thật trẻ tuổi, nói: - Chúng ta câu thông với người trấn thủ, sau đó cải trang cách ăn mặc, ngụy trang thân phận, trực tiếp xông lên tập sát? Sau khi giết lập tức bỏ trốn, rồi đi một vòng, trở về Hắc Sơn Cung. Chỉ cần không có chứng cứ, cung chủ Hắc Sơn Cung sẽ không truy xét ra được. - Nói như vậy, đây là thất trách quân sĩ Tích Lôi Sơn! Lão Cung lắc đầu nói: - Bọn họ tuyệt đối không đồng ý, lúc Lục Ly đến là Trần trưởng lão mang đến, bọn họ biết rõ ràng Lục Ly là người Thiên Vân Tiên Tử coi trọng, sẽ không để chúng ta xằng bậy. Để người chúng ta đi tra xét và đi tập sát là hai khái niệm. - Này cũng không được, kia cũng không được, chẳng lẽ không giết? Lão giã tóc tím nổi giận, trở nên ồn ào. - Giết, khẳng định phải giết, nhưng phải tìm người chịu tội thay, vạn nhất xảy ra chuyện, có thể thay chúng ta gánh vác trách nhiệm! Đôi mắt lão Cung vừa chuyển: - Nếu không như vậy, chúng ta an bài một vài người khai chiến gần Tích Lôi Sơn, hấp dẫn quân sĩ Tích Lôi Sơn. Sau đó chúng ta lén tiến vào, sau khi tập kích lập tức đào tẩu, thần không biết quỷ không ai, ai cũng không thể truy tra. - Không cần chúng ta ra mặt! Một lão giả mở miệng: - Chút thực lực ấy của Lục Ly, chúng ta triệu tập mấy chục người đã thoải mái bóp chết. Chúng ta mai phục phụ cận, nếu thật không được, chúng ta sẽ xông lên, như vậy sẽ càng an toàn hơn. - Ta cảm thấy phải hết sức cẩn thận! Có người bổ sung nói: - Chúng ta phải thu mua Dương thống lĩnh của Tích Lôi Sơn, để hắn phối hợp một chút. Có người khai chiến gần Tích Lôi Sơn, hấp dẫn người qua đó xem cũng là bình thường, ta nghĩ hắn hẳn sẽ phối hợp! - Được, cứ định như vậy đi! Lão Cung vung bàn tay to lên: - Trước thu mua Dương thống lĩnh, chỉ cần Dương thống lĩnh đồng ý, sự tình còn lại đều phải bố trí xong trong nửa tháng. Đến lúc đó, giết chết Lục Ly, hung hăng vả mặt Thiên Vân Tiên Tử, xem như giải hận! Thu mua Dương thống lĩnh rất đơn giản, dù sao kế hoạch của lão Cung bọn họ thật chu đáo, cũng không cần Dương thống lĩnh đảm đương quá nhiều phiêu lưu mạo hiểm. Đến lúc đó cùng nhau làm loạn, bọn họ có nghĩa vụ phải đi xem xét, việc này cung chủ Hắc Sơn Cung cũng sẽ không nói gì. Sau khi đưa một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, Dương thống lĩnh sảng khoái đáp ứng phối hợp. Nhưng Dương thống lĩnh đề nghị ba người Lão Cung động thủ trễ ba tháng. Bởi vì đến lúc đó, cung chủ Hắc Sơn Cung sẽ rời đi nửa tháng, gặp gỡ lão hữu, khi đó, cho dù Hắc Sơn Cung gây ra chuyện lớn, cung chủ Hắc Sơn Cung cũng không có mặt, cũng dễ dàng làm chuyện lén lút. - Ba tháng? Được! Đã đợi một năm rồi, dù sao cũng không kém ba tháng này. Xem tình huống của Lục Ly hẳn phải tu luyện một thời gian rất dài nữa.
Chương 2542 Sớm có dự mưu
Nếu cung chủ Hắc Sơn Cung không có mặt, đến lúc đó xảy ra chuyện, Thiên Vân Tiên Tử muốn đến cứu, Hắc Sơn Cung cũng không có ai chủ trì đại cục. Chẳng lẽ Thiên Vân Tiên Tử còn dám vượt quá chức phận, thay Hắc Sơn Cung thanh lý môn hộ hay sao? Đám người Lão Cung phải chú ý kỹ đến tình huống của Lục Ly, tùy thời có người đợi mệnh. Đồng thời không ngừng thôi diễn kế hoạch, tranh thủ càng thêm hoàn mỹ, như vậy sẽ không xảy ra vấn đề gì. Một đám người nghe nói sẽ động thủ đánh chết Lục Ly, đều vô cùng chờ mong, chờ đợi Lão Cung ra lệnh. Cũng có người không tham dự, một năm qua, oán khí trong lòng một ít người đã phai nhạt, đều muốn an nhàn sống tiếp. Nhưng đánh chết Lục Ly cũng không cần quá nhiều người, lão Cung cũng chỉ dự bị khoảng trăm người. Rất nhiều người chỉ đến phối hợp, động thủ chân chính không quá ba bốn mươi người. Lục Ly vẫn an nhàn tu luyện, không thèm để ý có người mưu đồ bí mật xử lý hắn. Lê thúc lại thật khẩn trương, không ngừng tuần tra ở đỉnh núi, một khi có ngọn cỏ lay động, hắn sẽ phát hiện ngay. Thời gian trôi qua từng ngày, Hồng Mông Khí luyện hóa rất nhanh, lôi điện nhập thể cũng không ngừng tăng cường thân thể. Bảy trăm hai mươi huyệt vị giống như bảy trăm hai mươi địa vực không đáy, có thể hấp thu lôi điện lực và Hồng Mông Khí vô cùng vô tận. Trong nháy mắt, ba tháng trôi qua, thân thể Lục Ly tăng tiến thêm một bước, cụ thể tăng lên bao nhiêu hắn cũng không biết, bởi vì không có giới hạn xác định, phải tìm người thí nghiệm mới có thể biết được. Chân ý Băng Sương Kiếm Ý hiểu được cũng là bộ dáng cũ, cũng không có dấu hiệu đại thành. Lục Ly cũng không sốt ruột, chân ý cường đại như thế, cho dù tiêu hao vài năm, cũng là đáng giá. Hôm nay, cung chủ Hắc Sơn của Hắc Sơn Cung quả nhiên rời khỏi, hơn nữa còn không phải đi lén lút, mà mang theo mấy trăm người, cưỡi hơn mười lượng ngọc liễn, chậm rãi rời khỏi. Mọi người của Hắc Sơn Cung đều biết. Cung chủ Hắc Sơn Cung cũng không sợ có người tập kích đại bản doanh của hắn, bởi vì chỉ cần hắn không chết, sẽ không ai dám xằng bậy. Chiến lực của hắn đứng năm hạng đầu ở Thiên Ma Đảo, nếu có người dám tập kích Hắc Sơn Cung, sẽ gặp phản kích không chết không ngừng của hắn. - Được rồi! Sau khi nhìn thấy cung chủ Hắc Sơn Cung rời khỏi, đám người Lão Cung trở nên hưng phấn, hết thảy đều trong dự liệu của bọn họ. Lục Ly còn đang tu luyện, chỗ Thiên Vân Sơn có người truyền tin tức cũng là tất cả bình thường, đúng là thời cơ tốt nhất đánh chết Lục Ly. Nhưng đám người Lão Cung cũng không sốt ruột mà quyết định chờ thêm năm ngày mới động thủ, nếu không, lỡ như cung chủ Hắc Sơn Cung quay lại thì sao? - Động thủ! Thời gian năm ngày đã qua, lão Cung hạ mệnh lệnh, hắn mang theo bảy cường giả lặng yên đi ra khỏi Hắc Sơn Cung. Ở Hắc Sơn Cung có thể tự do ra vào, lão Cung hai ngày trước đã bí mật an bài mấy trăm người rời núi, đợi mệnh ở gần Tích Lôi Sơn. Tám người trộm tụ tập đến gần Tích Lôi Sơn, không ngừng đánh giá lôi điện màu đen đánh trên đỉnh núi. Một võ giả tiềm hành đến, chắp tay với tám người phía trước: - Cung đại nhân, hết thảy đều bố trí xong rồi, chỉ chờ ngươi phát lệnh. - Tốt lắm, để bọn lão Lục động thủ đi! Thần niệm lão cung nhìn quét qua, hạ lệnh. Tám người lặng lẽ tiềm hành về một phía, nhìn xem mấy trăm người có hoàn mỹ chấp hành kế hoạch của bọn họ hay không. Một vùng đất trống bên trái Tích Lôi Sơn mấy trăm dặm, giờ đây tụ tập bốn năm trăm người. Bốn năm trăm người này có danh nghĩa quang minh chính đại, đều đến ước chiến. Hai đám người có thù oán, cho nên gọi bạn bè cùng nhau đến quyết đấu. Muốn quyết đấu phải đi ra Hắc Sơn, những chuyện này đều hợp tình hợp lý. Thiên Vân Tiên Tử cũng không tìm ra sơ suất nào. Hai đám người tụ tập lại, lớn tiếng mắng mỏ, hùng hổ vô cùng. Bởi vì đến gần Tích Lôi Sơn, cho nên rất nhanh hấp dẫn chú ý của quân sĩ Tích Lôi Sơn. Rầm rầm rầm! Hai đám người không biết là ai động thủ trước, xảy ra hỗn chiến, hơn nữa đám người hai bên công kích đều là công kích từ xa, đầy trời đều là lưu quang, uy thế kinh thiên, trong mấy ngàn lý cũng có thể cảm ứng. - Tình huống gì? Dương thống lĩnh của Tích Lôi Sơn đi ra từ trong một tòa thành dưới chân núi, giả vờ tức giận nói: - Ai dám khai chiến gần Tích Lôi Sơn? Muốn chết hay sao? - Bẩm thống lĩnh! Một quân sĩ đã tra xét từ sớm, bẩm báo: - Đều là con dân của Hắc Sơn Cung, nghe nói có chút ân oán, song phương đều gọi đến quyết đấu. - Vô sỉ! Dương thống lĩnh giận dữ nói: - Muốn quyết đấu thì quyết đấu sao, vì sao không chạy xa một chút? Lỡ như đánh sụp Tích Lôi Sơn, cung chủ truy cứu, ai tới phụ trách? Một đám quân sĩ ngượng ngùng cười. Đám người khai chiến đều là võ giả cấp thấp, không nói khoảng cách hơi xa, cho dù bọn họ đánh thẳng lên Tích Lôi Sơn cũng không hề hấn gì! Trong tay Dương thống lĩnh xuất hiện một thanh đại đao, nổi giận đùng đùng nói: - Mọi người đi theo ta, cầm tên, đuổi đám người này đi, bọn họ dám phản rồi sao? Một đám quân sĩ trấn thủ Tích Lôi Sơn vốn nhàm nhán đến cực điểm, giờ thấy có náo nhiệt để xem, tất cả đều thật hưng phấn. Thống lĩnh đã nói như vậy rồi, người còn lại sao còn nghĩ nhiều. Tích Lôi Sơn không có cái gì, có cái gì để bảo hộ chứ! Tất cả quân sĩ lập tức chạy như điên theo Dương thống lĩnh, lão Cung hiện giờ đang bí mật tiềm hành đến, không chỉ có tám người bọn họ, còn có ba mươi Nhị Kiếp Thiên Thần lão Cung đã sớm bố trí. Dựa theo mưu kế của bọn họ, ba mươi người này tiến lên tập sát, nếu ba mươi người bọn họ không làm gì được Lục Ly và Lê thúc, tám người còn lại sẽ ra tay. Nhưng bọn họ cũng không cho rằng cần bọn họ ra tay, chiến lực Lục Ly và Lê thúc thế nào chứ, thoải mái có thể đánh chết rồi! Ba mươi người đều che mặt, tuy mặt nạ cũng không quá cao cấp, nhưng võ giả bình thường đều không thể nhìn ra. Ba mươi người thống nhất mặc chiến giáp đỏ như máu, trên ngực còn có một chữ “yêu” thật to! Chiến giáp này là chiến giáp tiêu chuẩn của thế lực lớn, Huyết Yêu Môn.
Chương 2543 Không hợp suy luận tư duy
Lão cung năm đó từng ở Huyết Yêu Môn một thời gian, chiến giáp này là hắn đưa, cố ý đánh lừa ánh nhìn, chuyển dời tầm mắt. - Ra tay, cần phải một kích giết chết, phân thây thi thể hắn ra! Lão Cung lên đỉnh núi, liếc mắt nhìn xung quanh, phất tay một cái, ba mươi người như ba mươi con u hồ, phóng nhanh lên đỉnh Tích Lôi Sơn. Trong mắt đều mang theo quang mang khát máu, lập tức có thể giết chết Lục Ly, có thể vả mặt Thiên Vân Tiên Tử, ba mươi người thật hưng phấn. - Chủ nhân, có vấn đề! Từ lúc phụ cận hỗn chiến, Lê thúc đã phát hiện vấn đề. Sau khi Dương thống lĩnh mang quân sĩ rời đi, Lê thúc lập tức thông tri Lục Ly. Lục Ly lập tức mở mắt, vọt đến bên cạnh Lê thúc. - Xem ra đã có dự mưu từ sớm? Lục Ly quét thần niệm ra, sau khi phát hiện ba mươi người, trong mắt hiện lên sát ý. Trong mắt hắn có chút tò mò, ba mươi người này là người Thiên Vân Sơn đuổi đi, hay là do Diêm Hồng an bài? Lục Ly cảm ứng thử, xác định khí tức ba mươi người này cũng không quá mạnh, đều không sánh bằng Lê thúc, sát khí trên người hắn dâng cao, lạnh giọng nói: - Lê thúc, ngươi tiến vào Thần Sơn đi, ta xử lý ba mươi người này. Bất luận là người phía nào, mục đích cũng thật rõ ràng, muốn tới xử lý hắn! Nếu muốn giết hắn, vậy phải chuẩn bị bị giết. Bên người Lục Ly chính là Truyền Tống Trận một chiều, tùy thời có thể thoát thân. Hắn còn có ngọc phù của Thiên Vân Tiên Tử, có thể mời Thiên Vân Tiên Tử đến viện trợ. Nhưng lực phòng ngự của hắn đã tăng lên nhiều, trên người còn có Hư Không Trùng hoàng kim. Ba mươi người này muốn giết chết hắn, không khỏi quá khinh thường hắn rồi. Hắn quyết định ăn miếng trả miếng, giết chết ba mươi người này. Trốn tránh cũng không phải biện pháp, hắn muốn dùng máu của ba mươi người này cảnh cáo người thao túng sau lưng, muốn giết chết hắn phải trả giá lớn. Thần niệm của ba mươi người tập trung vào Lục Ly, bọn họ phát hiện Lục Ly đã cảnh giác, cũng không tiếp tục tiềm hành, thân hình bay vụt lên như mũi tên nhọn. Ba mươi người bọn họ không phóng thích công kích viễn trình, bởi vì như vậy không thể giết trong một kích, còn có thể gây ra động tĩnh rất lớn, khiến cho Dương thống lĩnh và quân sĩ Hắc Sơn Cung chú ý. Vù! Lục Ly lấy ra Thần Sơn, thu Lê thúc vào. Sau đó, thân mình hắn điên cuồng bạo lui, vọt đến trung tâm đỉnh núi Tích Lôi Sơn. Bên đó có lôi điện, thực lực nhóm người này không mạnh, trước để bọn họ bị lôi điện oanh kích. “Phù phù phù!” Ba mươi người phóng lên cao, lập tức leo lên đỉnh núi Tích Lôi Sơn, bọn họ nhìn thấy Lục Ly thối lui rất nhanh, vội vàng đuổi giết theo. Cơ hội như thế, bọn họ sao có thể bỏ qua? Đừng nói Lục Ly xâm nhập vào khu vực mưa bão sấm chớp, cho dù trốn vào núi đao biển lửa, bọn họ cũng phải đuổi giết đến cùng. Rầm rầm rầm. Lôi long gào thét ầm ầm trên không, ba mươi người có mấy người bị lôi điện bổ trung. Nhưng bọn họ đều là Nhị Kiếp Thiên Thần, lôi điện này không oanh sát được bọn họ. Nhưng bị đánh rơi ầm xuống đất, lăn tròn một vòng trên mặt đất, thân mình run lên, bốc lên khói đen. Lục Ly đến khu vực trung tâm thì không đi nữa, đứng tại chỗ, trong tay xuất hiện thanh chiến đao Hàn Phong, bàn tay khác nắm giữ Thần Sơn. Hơn hai mươi ngươi nhìn thấy Lục Ly không trốn, đều vui mừng, khóe miệng mang vẻ châm chọc, Lục Ly nghĩ rằng bằng lôi điện có ngăn trở bọn họ sao? - Giết! Một người hét lớn, trên tay hắn xuất hiện một tấm chắn thật lớn, ném mạnh lên trời coa. Tấm chắn kia tản ra kim quang vạn trượng, đón gió, che đây khoảng không bầu trời, chặn lại toàn bộ lôi điện phía trên. Giết! Người còn lại đều mừng rỡ, sau đó phóng ra, nháy mắt từ ba phương hướng vọt đến bên người Lục Ly, nâng binh khí phóng tới chỗ Lục Ly. Rầm rầm! Mấy binh khí còn chưa chém ra, không gian đã chấn động từng tầng. Tuy nhóm người này đều là Nhị Kiếp Thiên Thần bình thường, nhưng chiến lực của Nhị Kiếp Thiên Thần cũng thật không tồi, chỉ cần kéo một người đi Thần Giới thì có thể hoành hành một vùng. - Ha hả! Lục Ly vẫn không nhúc nhích, lúc này, chợt cười lạnh, sau đó, phóng thích ra vô số Hư Không Trùng trong Thần Sơn. Giống như một đám mây nổ mạnh, dần bành trướng, bao phủ mười mấy võ giả đi vào. - Trùng! Một đám người bừng tỉnh lại, tuy bọn họ đều không nhìn thấy cảnh tượng trong tinh thạch kí ức của Dương thống lĩnh, nhưng đều từng nghe nói Lục Ly có đám trùng thật khủng bố. Nhưng vốn không quá hiểu biết Lục Ly, cho nên ngay từ đầu cũng không quá để ý. Hiện giờ, nhiều con trùng như vậy điên cuồng vọt đến, rất nhiều con tiến vào trong cơ thể bọn họ, bọn họ mới trở nên kinh hoảng. Chết… Có ba người nảy sinh hận tâm, không quản đám trùng này, lần lượt phóng ra binh khí hung hăng đánh tới Lục Ly. Hai thanh chiến đao mang theo hai dòng khí đen đỏ phân biệt bổ lên cổ và lưng của Lục Ly. Một trường thương khác đâm lên huyệt thái dương của Lục Ly. Trên trường thương có mây tía nhàn nhạt vờn quanh, uy thế kinh thiên hãi thần. Bang bang bang! Khi tất cả mọi người nghĩ rằng Lục Ly hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ba thanh âm nặng nề vang lên. Công kích của ba người tựa như đầu gỗ va chạm nhau, đều vang lên tiếng vang văng vẳng, thân mình Lục Ly run lên một chút, vậy mà một mảnh da cũng không bị tróc ra? - Cái gì? - Sao có thể? - Gặp quỷ rồi! - Cái này… Những tiếng kinh nghi vang lên, trong mắt rất nhiều người đều là vẻ không dám tin. Lục Ly chỉ là Nhất Kiếp Thiên Thần, quan trọng nhất là khí tức sinh mệnh trẻ tuổi như thế, lực phòng ngự lại có thể mạnh đến mức đó sao? Nếu Lục Ly có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo phòng ngự cường đại, vậy còn có thể hiểu được. Vấn đề là bên ngoài cơ thể Lục Ly cũng không có chiến giáp gì. Thân thể Lục Ly mạnh mẽ như thế? Chuyện này hoàn toàn không hợp với suy luận tư duy! Trong đầu mọi người đều là ý niệm này, tu luyện thân thể cần rất nhiều thời gian, trừ phi là đệ tử gia tộc siêu cấp, từ lúc sinh ra bắt đầu dùng linh dược cao cấp nhất săn sóc kỹ lưỡng, sau đó không ngừng tu luyện thân thể, còn phải có phương pháp luyện thể nghịch thiên.
Chương 2544 Không hợp suy luận tư duy
Hoặc là chủng tộc kỳ dị, trời sinh đã có thân thể mạnh mẽ, nếu không căn bản không thể tăng cường thân thể đến mức độ khủng bố trong khoảng vài thập niên như vậy. Lục Ly là nhân loại, hắn lưu lạc đến Thiên Vân Sơn, còn kém chút bị Dương thống lĩnh xử lý, vậy khẳng định không phải đệ tử gia tộc siêu cấp gì. Cho nên… dựa theo tư duy, Lục Ly căn bản không thể có thân thể cường đại như thế! - A! Một người đột nhiên kêu lên thảm thiết, đánh thức mọi người. Hư Không Trùng bắt đầu gặm cắn thân thể người này, Lục Ly cũng chuyển động, giống như mũi tên nhọn xông ra ngoài. Hắn cũng không phải đi công kích mà chạy đi rất nhanh, vừa không ngừng phóng thích Hư Không Trùng. Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, mấy trăm vạn Hư Không Trùng hoàng kim đã được thả ra ngoài, bao phủ ba mươi người. A… Chuyện còn lại càng dễ làm, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, một đám người quay cuồng, thống khổ hét lớn, còn bị lôi điện công kích, trong miệng, trong mắt, trong tai tuôn ra máu tươi. Có người tay chân bị chém đứt, biến thành một viên thịt cầu quay cuồng trên đỉnh núi, còn bị lôi điện bổ trúng, toàn thân run rẩy… Máu tươi nhiễm đỏ đỉnh núi Tích Lôi Sơn, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai. Tiếng sấm như lôi chớp, Tích Lôi Sơn cảm giác biến thành địa ngục. Có người tìm Lục Ly liều mạng, nhưng rất nhiều lần đánh trúng Lục Ly, chỉ có thể đẩy lui Lục Ly nửa thước, đến mảnh da cũng không bị tróc ra. - Ưm… lực phòng ngự hẳn sắp đạt đến Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong! Lục Ly vẫn không đánh trả, mặc cho nhóm người này công kích, hắn chỉ muốn thí nghiệm chút lực phòng ngự. Kết quả khiến hắn thật vừa lòng, dựa theo suy đoán của hắn, cho dù là Nhị Kiếp Thiên Thần phi thường lợi hại, muốn giết chết hắn dễ dàng, cũng dường như không có khả năng. Hắn bây giờ chỉ luyện hóa một nửa Hồng Mông Khí, chờ toàn bộ Hồng Mông Khí đều được luyện hóa, Nhị Kiếp Thiên Thần hắn căn bản không cần để mắt đến, không ai có thể giết chết hắn. - Tình huống gì? Nơi này nhiều người phát ra tiếng hét thảm như vậy, khiến đám người Lão Cung dưới chân núi Tích Lôi Sơn nhìn nhau. Ba mươi người xông lên lâu như vậy, không chỉ không ai trở về, còn truyền đến nhiều tiếng kêu thảm thiết? Đã xảy ra chuyện gì rồi? - Đi xem! Con ngươi Lão Cung lạnh lùng, không thể đợi nữa. Đợi lát nữa đám người Dương thống lĩnh trở về, bọn họ phải tốc chiến tốc thắng, giết chết Lục Ly rồi lập tức thối lui. Tám người như cuồng long bay vụt lên, ngay lập tức xông lên đỉnh núi Tích Lôi Sơn. Thần niệm của bọn họ trào ra thủy triều, tra xét khắp nơi, hình ảnh tra xét cũng khiến tám người biến sắc. Ba mươi người ngã vào trong vũng máu, có người bình thường đã chết, một nửa người còn lại sống không bằng chết. Rất nhiều người tay chân đều bị cắt đứt, có người nửa người bị chém đứt, nội tạng rơi vãi lung tung… Lục Ly lạnh lùng đứng một bên, lông tóc không hư tổn nào, khuôn mặt bình tĩnh, đám người lão Cung nhìn thấy mà nội tâm phát sợ! Hửm? Đám người lão Cung xông lên, khiến Lục Ly cảm thấy áp lực. Khí tức tám người này rất mạnh, có ba người có thể sánh bằng với lão Long mở sòng bạc dưới Trấn Yêu Tháp, tám người này có uy hiếp với hắn. - Đi! Lục Ly không dám dừng lại, thân mình phóng đi như mũi tên, không kịp thu lại Hư Không Trùng. Trước khi đám người Lão Cung chưa kịp phản ứng, nhảy vào trong Truyền Tống Trận một chiều, biến mất ở đỉnh Tích Lôi Sơn. - Truyền Tống Trận một chiều? Lão Cung liếc mắt đã nhìn thấu, con ngươi hắn vừa chuyển, trầm quát: - Loại Truyền Tống Trận này cũng truyền tống không được xa, Lục Ly khẳng định sẽ bỏ chạy về phía Thiên Vân Sơn, chúng ta đuổi theo! Nếu Lục Ly không trốn, đám người lão Cung còn có thể chần chờ, nhưng Lục Ly vừa trốn, đám người lão Cung đều cảm thấy hắn đang sợ hãi, bọn người lão Cung tự nhiên sẽ không buông tha cho hắn. Hơn nữa, Lục Ly truyền tống rời đi, phải là đi dã ngoại, không ở địa giới Tích Lôi Sơn và Thiên Vân Sơn. Cho dù bọn họ đuổi giết thế nào, trên nguyên tắc cũng không vi phạm quy tắc. Thiên Vân Sơn tiên tử có thể quản chuyện Thiên Vân Sơn, nhưng không thể quản hết chuyện Thiên Ma Đảo đi? Thiên Ma Đảo ngoài thành trì, khắp nơi còn lại đều có thể khai chiến, đây là quy củ Đại Ma Vương tự định ra. Tám người như cuồng long phóng đi, đuổi về phía Thiên Vân Sơn, đuổi được hơn mười dặm, lão Cung đột nhiên ngừng lại, nói với lão giả tóc tím: - Lão Triệu, ngươi đi triệu tập mấy trăm người tản ra lùng bắt, cẩn thận Lục Ly chơi trò kim thiền thoát xác. Chúng ta đuổi lên Thiên Vân Sơn, cho dù Lục Ly tạm thời không đi Thiên Vân Sơn, hắn cuối cùng khẳng định sẽ trở về. Các ngươi tản ra lùng bắt xung quanh, một khi phát hiện hắn, lập tức sẽ truyền tin cho chúng ta. - Được! Lão Triệu hơi gật đầu, lão Cung nghĩ thật chu đáo, lỡ như Lục Ly không bỏ chạy về phía Thiên Vân Sơn, hắn triệu tập người, cũng có thể lùng bắt đến. Hắn xoay người bay về phía mấy trăm võ giả đang khai chiến, lão Cung mang theo sáu võ giả chạy đi như điên. Lão Triệu rất nhanh đến chiến trường khai chiến, mấy trăm võ giả bên này đang đấu võ, ngươi tới ta đi, đánh đến bất diệc nhạc hồ. Nhưng đều không vận dụng đại chiêu, chỉ là công kích bình thường nhất, thoạt nhìn thật dọa người. Đám người Dương thống lĩnh đều lui về, phía Tích Lôi Sơn truyền đến động tĩnh, bọn họ đều cảm nhận được, cho nên vội vàng chạy trở về. - Còn đánh cái rắm, dừng lại! Lão Triệu phất tay, phẫn nộ quát: - Mười người các ngươi, lần lượt mang đi mấy chục người, tản ra tìm kiếm Lục Ly, sau khi tìm được Lục Ly, trước tiên bóp nát ngọc phù báo cho ta biết! Lão Triệu lấy ra mười tấm ngọc phù, chỉ vào mười người, hạ lệnh. Người bên này dừng công kích, thần tình kinh ngạc, không nghĩ tới lại để Lục Ly chạy thoát? - Đi! Vừa nghe thấy Lục Ly, tất cả mọi người bùng nổ, mười người đều mang theo mấy chục người phóng như điên khắp bốn phương tám hướng. Lão Triệu vốn định đuổi theo mọi người, sau đó hắn lại nghĩ, việc lùng bắt này dường như nhiều thêm một người cũng không thay đổi gì nhiều lắm? Đôi mắt hắn chuyển hướng đến Hắc Sơn Cung. Sau nửa canh giờ, trong Hắc Sơn chạy ra ngoài hơn hai ngàn người, chia làm mấy chục đại quân cổ đại, phóng đi bốn phương tám hướng.
Chương 2545 Kinh sợ quần hùng
Lão Triệu trở về, triệu tập hơn hai ngàn người, người còn lại, lão Triệu triệu tập không nổi. Hơn hai ngàn người này đều hận không thể chém Lục Ly thành thiên đao vạn quả. Hơn nữa mấy trăm người kia, không sai biệt lắm hơn ba nghìn người, chia làm mấy chục đại quân, chạy khắp bốn phương tám hướng. Phụ cận trở nên náo nhiệt, vốn có rất nhiều người ẩn núp gần đó, giờ đây đều bị dọa, còn tưởng rằng người của Hắc Sơn Cung đều điên rồi. Lục Ly quả thật không trốn về Thiên Vân Sơn, tốc độ của hắn không nhanh bằng đám người lão Cung, hắn trốn về Thiên Vân Sơn là chui đầu vào lưới. Hắn chạy về phía nam, nghĩ đi đường vòng trở về. Trên tay hắn có một miếng ngọc phù, bóp nát ngọc phù không thể gọi về Thần Long, lại có thể gọi về một nữ nhân cường đại. Nhưng Lục Ly cũng không dễ dàng bóp nát ngọc phù, chỉ là một đám Nhị Kiếp Thiên Thần mà thôi, nếu hắn chỉ gặp chút nguy hiểm đã cầu viện, Thiên Vân Tiên Tử khẳng định sẽ xem nhẹ hắn. Hắn là một người tự tôn cao, sẽ không dễ dàng khẩn cầu viện trợ từ người khác, đừng nói là với nữ nhân! Thiếu nhân tình cuối cùng vẫn phải trả, tất cả sự tình đều đừng mong mỏi từ người khác. Khi có một ngày quen dựa dẫm người khác, chính mình sớm hay muộn sẽ biến thành phế vật. Lục Ly chạy vội đi, tốc độ cũng không quá nhanh, hắn vẫn chú ý ẩn tàng thân hình, phòng ngừa bị người khác phát hiện hành tung. Trong đầu hắn chuyển động rất nhanh, nghĩ làm sao phá giải cục diện trước mắt. Trốn? Cho dù có thể trốn về Thiên Vân Sơn thì sao? Chẳng lẽ hắn trở về khẩn cầu Thiên Vân Tiên Tử phái Trần trưởng lão tiếp tục bảo hộ hắn vài năm? Không nói hắn không thể mở miệng, nếu mở miệng được, Thiên Vân Tiên Tử liệu có thể đáp ứng hay không cũng khó nói. Chiến! Vậy chỉ còn lại một đường, hắn phát hiện, trong tám võ giả kia, mạnh nhất cũng chỉ là Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong. Theo suy đoán của hắn, Nhị Kiếp Thiên Thần hẳn không dễ dàng giết chết hắn, vậy hắn cũng không phải không có cơ hội. Thân phận nhóm người này, Lục Ly đại khái đã xác định được. Hẳn là mấy ngàn người bị Thiên Vân Sơn đuổi đi. Trong mấy ngàn người này, mạnh nhất cũng chỉ có Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong, hắn không phải không có lực chiến một trận. - Lê thúc! Lục Ly vừa chạy, vừa trao đuổi tình huống với Lê thúc, dặn dò truyền âm, nói: - Ta chuẩn bị nghĩ biện pháp đuổi giết hai bộ phận người đuổi giết ta, kinh sợ quần hùng, khiến bọn họ về sau không dám tìm chúng ta gây phiền toái nữa, ta cần trợ giúp của ngươi! - Chủ nhân, ngươi xác định phải như vậy? Lê thúc cười khổ, nếu chỉ là võ giả bình thường, hai người hợp lại không sao, nhưng nếu có võ giả Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong, hắn rất có thể sẽ bị đánh chết. - Hợp lại liều mạng đi, ngươi yên tâm, ta sẽ bảo toàn cho ngươi! Lục Ly hạ quyết tâm, hắn mang theo Lê thúc, phóng ra khỏi Thần Sơn, sau đó chính mình tiến vào trong Thần Sơn, đuổi Lê thúc mang theo hắn bỏ chạy. Hắn ẩn núp trong Thần Sơn, là một thanh đao sắc bén, tùy thời có thể ra ngoài giết người. Cường giả Nhị Kiếp đỉnh phong rất mạnh, nhưng trong cơ thể một khi đi vào mấy trăm vạn Hư Không Trùng, phỏng chừng cũng chịu không nổi. Đến lúc đó, Lục Ly có thể mài mòn hắn từ từ. Lục Ly hạ lệnh, Lê thúc cũng không có biện pháp, chỉ có thể mang theo Thần Sơn đi trước. Tốc độ của hắn không dám quá nhanh, cho nên, sau nửa canh giờ, phía sau đã đuổi tới mấy chục người. Mấy chục người tỏa ra thần niệm, xem xét xung quanh, thoải mái tập trung lên người Lê thúc. Bởi vì đều là người đi ra từ Thiên Vân Sơn, vẫn có người quen biết Lê thúc, một người quát to một tiếng, mấy chục người lập tức chen chúc đến. - Chủ nhân, đuổi đến mấy chục người, thực lực lại bình thường, chỉ là người hơi nhiều! Thần niệm Lê thúc đảo qua, tra xét rõ ràng, rồi truyền âm nói. Thần niệm Lục Ly lặng lẽ đảo qua, truyền âm nói: - Ngươi phối hợp tốt với ta đi, sau khi xử lý mấy chục người này, lập tức bỏ chạy! - Được! Lê thúc giả vờ bị phát hiện mà kinh hoảng bỏ chạy, tốc độ lại cố ý áp chế, khiến mấy chục người thoải mái đuổi theo, vây quanh hắn lại. - Giết! Hơn bốn mươi người rống giận, điên cuồng vọt đến chỗ Lê thúc. Mười mấy người phóng ra công kích viễn trình từ xa. Lúc này, hào quang Thần Sơn trong tay Lê thúc chợt lóe sáng, thân thể Lê thúc biến mất trong Thần Sơn, Lục Ly thoáng hiện lên. Rầm rầm rầm! Hơn mười công kích viễn trình công kích lên người Lục Ly. Núi nhỏ bên người Lục Ly bị bao trùm lên, trong nháy mắt, đất rung núi chuyển, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, bụi đất cuồn cuộn, đất đá bay đầy trời, từng tòa núi nhỏ bị nổ thành hố sâu thật lớn. Vù! Một người bay vụt lên từ trong hố sâu, xiêm y của hắn bị nổ rách tung tóe, tóc cũng hơi lộn xộn, nhưng trên da không chút vết máu nào. Trên cơ thể lõa lồ của hắn ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm, hắn đứng đơn độc trên mặt đất, thân mình rít gào như cự thú, nhảy vào trong đám người. Bang bang bang! Một đám người bổ binh khí lên người Lục Ly, truyền đến tiếng nổ vang nặng nề, một vài binh khí nổ bay đi. Lục Ly vung nắm đấm lên đầu một người, người nọ bị đập bay trong nháy mắt, trên mặt đều là máu! Keng keng! Lại thêm mấy người công kích lên người Lục Ly, nhưng cảm giác như nện lên thần binh, căn bản không tạo thành tương tổn gì cho Lục Ly. Một đám người trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn Lục Ly không giống như nhìn thấy một con người, mà giống như nhìn thấy một con cự thú viễn cỗ tu luyện thành người. - Chết đi! Lục Ly trầm rống một tiếng, trong Thần Sơn lóng lánh hào quang, một đám Hư Không Trùng hoàng kim chen chúc ra, nháy mắt bành trướng, bao phủ toàn bộ mười mấy người phụ cận. Mười mấy người này đều là Nhị Kiếp Thiên Thần bình thường, thậm chí còn có mấy võ giả Nhất Kiếp Thiên Thần đỉnh phong. Võ giả cấp bậc này, một khi bị Hư Không Trùng hoàng kim bao phủ, kết cục đã định. Sau khi Hư Không Trùng bao phủ những người này, Lục Ly liền không nhìn bọn họ, thân mình bay đi như bạo long, phóng đến một đám người khác. Sau khi thân thể hắn mạnh lên, tốc độ rõ ràng tăng lên không ít, phỏng chừng còn nhanh hơn Lê thúc vài phần. Mọi người ở bên kia không kịp phản ứng, vọt nhanh qua.